Hoàn cảnh sáng tác: một ngày đầu đông 2011, tại tầng 2 trường Yên Hòa, trong khi bên ngoài rét lạnh căm căm thì bên trong lớp D2 lại là tâm trạng khẩn trương đến rạo rực để chuẩn bị cho thi tập trung. Vào cái lúc mọi thứ tưởng chừng như đang rất gấp gáp thì 3 con người đã làm thay đổi lịch sử. 3 con người vô danh đã cùng nhau làm nên một bài thơ có một không hai để dành tặng cho những bạn đang ôn thi. Và không để mọi người chờ đợi lâu nữa, đây là tác phẩm đặc sắc ấy!
Chuyện tình canh rau muống
Nước mắt e rơi vì một đời lầm lỡ
E bơi trong vũng nước của tình yêu
Xa xa kia đã là khơi
Thế rồi e xơi luôn cục ***
Vị nó cứ như mứt
E dứt mãi không ra
Hỡi người yêu dẫu ơi!
E là con lả lơi
A chính hiệu dân chơi
Nước đầy rồi nước lại vơi
Bùm!!!
A rơi từ trên xuống
Ôi cái ngọn rau muống
Nhìn thấy cả cái cuống...
Hỡi người yêu dấu ơi!
Tình yêu e phơi bày
Để a xơi trọn gói.
Đồng tác giả Phương Pookj, Tò Tí Te, Su Su
Lời bình:
Mới đầu đọc bài thơ này, có thể bạn sẽ nghĩ nó chỉ là một bài thơ hài tầm thường nhưng thực ra nếu ta để ý kỹ thì nó còn chức đựng rất nhiều ý nghĩa khác. Cái" vũng nước của tình yêu" ấy, khi đã gọi là vũng nước thì nghĩa là nó rất nhỏ hẹp, vậy mà ở ngay câu sau ta lại thấy từ "khơi". Điều này có vẻ thật phi lý bởi khơi chỉ được dùng đối với biển, nhưng ở đây, trong văn cảnh này thì điều này lại vô cùng dễ hiểu. Bởi đối với người đang yêu, con mắt thường bị che lấp bởi những lời nói ngọt ngào, để rồi ngỡ rằng mình đang thực sự hạnh phúc, ngỡ rằng mình đã đến được thiên đường rộng lớn nhưng thực ra chỉ là cũng vẫy trong một cái vũng nước mà thôi. Điều này cũng giải thích "***" lại có vị như "mứt". Người ngoài cuộc thường thấu hiểu tình hình hơn người trong cuộc. Chính vì thế mà trong khi tất cả mọi người đều biết nó chỉ là "***" thì người đang yêu lại cứ ngỡ tình yêu là một thứ vô cùng ngọt ngào và không thể dứt ra được.
Nếu khổ 1 của bài thơ cho ta thấy thực chất của tình yêu mù quáng thì ở khổ 2 ta sẽ thấy tình cảnh bi đát của những con người không hề hợp với nhau mà lại cố mà đến với nhau. "Con lả lơi", "dân chơi" toàn là những từ ngữ không mấy thiện cảm, tác giả dùng những từ ngữ mạnh này ở đây là có dụng ý khắc họa chân dung những kẻ dưới đáy của xã hội, chỉ biết chơi bời, làm hại cho xã hội. Ông cha ta nói rất hay" Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã", nghĩa là " vật họp theo loài". Nếu như vậy, 2 lại người ở trên phải chăng là quá hợp với nhau? Nhưng đọc đến những câu tiếp theo ta sẽ lại thấy một sự thật khác. " Nước đầy rồi nước lại vơi" tại sao lại như vậy? Trong tình yêu không phải lúc nào cũng suôn sẻ, sẽ có những lúc giận hờn, ghen tuông. Nếu 2 người thực sự hiểu nhau, yêu thương nhau và biết nhường nhịn thì những ghen tuông đó sẽ trở thành gia vị tình yêu, kéo 2 người đến gần nhau hơn. Nhưng "em" và "anh" trong bài thơ lại không thể như thế, không có kiến thức, đến với nhau chỉ vì những sở thích tầm thường "yêu cho có" thì tình cảm ấy cũng chỉ là giả tạo mà thôi. Để rồi khi nhận ra thì "Bùm!!!" những ảo vọng đã vỡ tan, anh hay em thì cũng chỉ là những nạn nhân mà thôi, " trèo cao thì ngã đau".
"Ôi cái ngọn rau muống
Nhìn thấy cả cái cuống..."
Đây là 2 câu thơ đặc sắc nhất của bài. Nếu chỉ đọc lướt qua, ta sẽ thấy nó có vẻ như không liên quan nhưng thực ra cái này lại rất liên quan. Ở đây, tác giả đã dùng những sự vật tưởng như không hề có quan hệ gì đến tình yêu nhưng lại lại chức đựng chân lý của tình yêu. Rau muống rất quen thuốc với mỗi chúng ta, không ai là chưa từng ăn rau muống, cũng vì vậy mà rau muống có thể được coi là một thứ thực vật rất "phổ cập" trong xã hội. Cũng giống như tình yêu, người người nhà nhà đều yêu, nhưng có ai thực sự hiểu tình yêu. "Cái cuống" của rau muống là cái rất ít người ăn, trong ẩm thực ta chỉ dùng đến cuống non chức phần già thì bỏ. Tình yêu cũng như vậy, "cuống" chính là điểm trừ của tình yêu, ai ai cũng thấy nhưng để tránh nó thì chỉ có những người sáng suốt mới làm được. Đừng để đói quá mà ăn quàng ăn xiên lại ăn phải cuống già, ngon đâu không thấy chỉ hại thân.
Bài thơ kết thúc bằng 3 câu thơ tưởng chừng rất "dân chơi":
"Hỡi người yêu dấu ơi!
Tình yêu e phơi bày
Để a xơi trọn gói"
Chỉ đọc thôi, rất nhiều người sẽ thấy phản cảm bởi cái "phơi bày" cho người khác "xơi" ấy thể hiện "em" là một đứa không có giáo dục và sống quá tùy tiện. Những câu thơ này không nhằm cổ vũ tình yêu dâng hiến mà điều tác giả muốn nói với chúng ta là hãy tình táo trong tình yêu. Đừng để những điều chưa rõ ràng làm xao động đến cuộc sống của ta, đừng để những tình yêu như "shit" làm ta quên đi giá trị của những thứ khác trong cuộc sống. Cuối cùng, ta hãy cố gắng học tập, tích lũy kiến thức để luôn vững vàng trên bước đường đời.