Bát Nhã Thần Chưởng
Nguyên tác : Vương Triệu Anh
Nguồn Vnthuquan.net
Hồi 3
Äiệu Hổ Ly SÆ¡n
 
Không khà trong nhà bá»—ng dưng im lặng dần. Quả tháºt má»™t câu há»i đơn giản như váºy đã khiến cho má»i ngưá»i ngá»› ngưá»i ra. Lão già há» Khổng trưởng lão Cái Bang lên tiếng trước:
- Chu huynh đây vốn có mối thâm tình vá»›i bang chá»§ Cái Bang ta, cách đây hÆ¡n má»™t tuần bang chá»§ có nháºn được má»™t phong thư báo phải đến Chu gia trang để há»— trợ Chu gia đối phó vá»›i kẻ thù...
- Phái Võ Äang ta cÅ©ng thế. - Vài đệ tá» cá»§a phái Võ Äang cá»§ng thừa nháºn.
- Chúng ta cÅ©ng váºy. Quần hùng lao nhao lên.
én Thiên Trá»ng thốt nhiên tái mặt lại. Gã ghé tai vào tai Tạ Vân Hùng há»i nhá»:
- Sư đệ thấy chuyện này lạ lùng không? Lạ tháºt là Chu Äại Cẩm dưá»ng như là đã biết trước tai há»a sẽ xảy ra...
- Sao y không nói gì cho chúng ta biết nhỉ? - Tạ Vân Hùng há»i lại. - Tại sao sư huynh Ä‘oán váºy?
- Cách đây mưá»i năm, phu nhân cá»§a Chu Äại Cẩm có mang thai. Giang hồ đồn đại là phu nhân tá»± nhiên mất tÃch nhưng ta không cho là thế? Mặc dù y không nói gì nhưng qua thái độ thấy y vẫn vui vẻ như không ta Ä‘oán rằng y đã cho nàng lẩn trốn má»™t nÆ¡i nào đó...
Váºy thì... - Tạ Vân Hùng lắp bắp nói. Phải chăng cái chết cá»§a y có liên quan đến mảnh giấy...
- Có thể như thế. - én Thiên Trá»ng đăm chiêu nói. - Nhưng bao năm nay chúng ta đã uổng phà tâm cÆ¡ cÅ©ng chưa tìm thấy ra nó có ý nghÄ© gì. Huống chi việc này chỉ có ba ngưá»i chúng ta biết thôi mà...
Äá»™t nhiên Tạ Vân Hùng biến sắc lão thì thầm:
- Sư huynh, đệ e rằng...
Lão sợ quá không nói nên lá»i.
- Làm sao? én Thiên Trá»ng há»i dồn.
- Có... thể... chúng ta mắc mưu mất rồi... Äệ nghÄ© ta... nên vá» ngay... e ở nhà có biến...
- Äúng thế! - én Thiên Trá»ng giáºt nảy mình lão đưa mắt ra hiệu cho Tạ Vân Hùng rồi không nói không rằng lao vút ra cá»a.
Ra đến bên ngoài cả hai lão trổ thuáºt phi hành chạy miết vá» phÃa Tây.
Chạy đến xế chiá»u tối má»™t nÆ¡i vắng vẻ, núi rừng hiu quạnh. én Thiên Trá»ng ngừng lại rồi bảo Tạ Vân Hùng:
- Gần đây có má»™t tá»u Ä‘iếm ta ghé vào kiếm gì ăn rồi Ä‘i tiếp vì quanh đây cả trăm dặm không có hàng quán nhà cá»a đâu!
- Phải đấy! - Lão há» Tạ tán thành. - Äệ cÅ©ng cảm thấy đói bụng rồi.
Hai lão chạy thêm má»™t quảng nữa thì tá»›i má»™t tá»u Ä‘iếm. Äó là má»™t Ä‘iếm tá»u xiêu vẹo được dá»±ng lên hàng gổ má»™t cách tạm bợ. Mấy ngá»n nến được cấm trên tưá»ng tá»a ra má»™t thứ ánh sáng vàng vá»t.
Bên trong là vài bá»™ bàn ghế xấu xÃ. Góc bên phải có sáu gã ăn mặc theo lối đệ tá» phái Thanh Thành Ä‘ang ngồi ăn.
én Thiên Trá»ng bấm vào vai Tạ Vân Hùng khẽ gá»i:
- Chắc đám đệ tá» phái Thanh Thành cÅ©ng Ä‘ang trên đưá»ng tá»›i Thương Châu đây! Chúng ta hãy vào ăn cho mau, đừng nên chuyện trò gì vá»›i há»?
Tạ Vân hùng gáºt đầu. Hai lão tìm má»™t cái bàn bên góc trái cố ý ngồi quay lưng lại đám hán tá» rồi gá»i tiểu nhị.
- Cho bá»n ta mấy cân thịt Ãt Ä‘áºu và má»™t bình rượu nhé!
- Xin quan khách thứ lỗi cho! Tiểu nhị một gã loắt choặt khuôn mặt dài như mặt ngựa chấp tay nói.
- Sao! Tạ Vân Hùng ngạc nhiên há»i. Má»›i giá» này mà đã hết đồ ăn rồi ư?
Quán có đến nỗi đông khách đâu?
Lão chỉ sang bàn mấy hán tá»:
- Äồ ăn thừa mứa còn vương vải trên bàn. Ngươi thá» vào tìm xem coi có gì có thể cho vào bụng được hay không? Bá»n ta vốn không phải là hạng ngưá»i keo kiệt đâu.
Nói xong Tạ Vân Hùng thò tay vào bá»c móc ra mấy lạng bạc rồi đặt lên bàn.
- Ngươi cầm lấy khá»i phải đưa lại...
- Thưa lão gia. Gã khúm núm nói. Tiểu nhân đâu dám đòi há»i tiá»n bạc nhiá»u đến thế. Vấn đỠlà...
- Hay là ngươi chê Ãt tiá»n? én Thiên Trá»ng quắc mắt há»i. NÆ¡i đây vắng vẻ chỉ có má»™t quán cá»§a ngươi ngươi định bắt chẹt bá»n ta chăng?
- Tiểu nhân đâu dám thế? Gã mặt ngựa vội vàng nói.
- Thế thì mang đồ ăn ra đây mau? Còn gì thì ăn nấy! Bá»n ta đói bụng lắm rồi...
- Thưa hai lão gia. Äồ ăn cá»§a quán thì hãy còn nhiá»u song mấy đại gia kia đã trả hết rồi...
- Sao lại vô lý thế? Tạ Vân Hùng nói. Äồ ăn trên bàn chúng còn ăn không hết kia kìa.
- Dạ cái đó tiểu nhân không được rõ. Nếu hai lão gia muốn dùng thì.. Xin hai vị cảm phiá»n nói vá»›i... mấy lão gia kia dùm, tiểu nhân xin phục vụ ngay ạ!
én Thiên Trá»ng đưa mắt nhìn gã sư đệ. Lão nói tháºt khẽ:
- Ta nghi quá, chắc là bá»n này muốn gây sá»± vá»›i chúng ta. Biết làm sao bây giá»?
- Má»™t sá»± nhịn, chÃn sá»± lành. Tạ Vân Hùng lẩm bẩm. Ta hãy nhưá»ng nhịn bá»n chúng má»™t chút cÅ©ng không sao? Sư huynh cứ mặc đệ lo liệu.
Lão nói xong đứng dáºy rồi bước sang bàn mấy gã đệ tá» Thanh Thành từ tốn nói:
- Lão phu là Tạ Vân Hùng xin có vài lá»i cùng quà vị...
Sáu gã đại hán vỠnhư không nghe thấy lão nói gì cả, cứ tiếp tục ăn uống, đồ ăn vứt bừa bãi xuống đất.
Tạ Vân Hùng cố nén giáºn. Lão nói tiếp:
- Bá»n tại hạ lỡ đưá»ng qua đây định kiếm chút gì ăn cho đỡ bụng không ngá» các vị đã trả tiá»n hết rồi...
- Thế thì sao hả? Má»™t gã mặt mÅ©i xương xẩu trong hung ác ngoác miệng ra há»i.
- Bá»n ta có tiá»n thì bá»n ta ăn, mắc má»› gì đến ngươi?
- Xin đừng hiểu lầm xin đừng hiểu lầm. Tạ Vân Hùng vội nói. - Các hạ hiểu cho quanh đây hàng trăm dặm không có lấy một hàng quán nào cả tại hạ muốn quà vị đây vui lòng....
Lão ấp úng vì chưa tìm được lá»i nào thÃch hợp thì bên ngoài bá»—ng có tiếng cưá»i ha hả rồi má»™t hán tá» trung niên bước vào.
Gã ngưá»i tầm thước mày thanh mắt sáng mình khoác áo Ä‘oạn màu lục đầu đội khăn nhu cân, lưng giắt quạt lông trông tháºt Ä‘á»m dáng. Vừa bước vào quán gã vừa nói lá»›n:
- Chà! Không ngỠchốn u tịch này mà cũng náo nhiệt gớm. Tiểu nhị đâu mau cho ta một bình rượu uống chơi! Mang thêm chút đồ nhắm ngon nữa nhé.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng giáºt mình kinh hãi lại thêm chuyện gì nữa đây. Ai chứ gã này thì hai lão biết quá rõ. Y là Giang Thành Há»™i má»™t quái nhân khét tiếng giang hồ phóng đãng, chẳng theo phe nào cả. Tuy nhiên giang hồ cÅ©ng có phần nể sợ gã vì võ công cá»§a gã rất cao cưá»ng.
Giang Thành Há»™i chẳng để ý đến ai, gã chá»n má»™t cái bàn ở giữa rồi quát to:
- Tên tiểu nhị chó chết đâu rồi, làm gì mà cháºm rãi thế. Lão gia thèm rược đến chết được, ngươi không ló mặt ra thì đừng có trách ta nóng tÃnh.
Tên tiểu nhị sợ run cả ngưá»i chạy đến xun xoe nói:
- Xin khách quan bá»›t giáºn số là thế này.
Gã liá»n kể sÆ¡ lược đầu Ä‘uôi cho há» Giang nghe.
Bá»—ng nhiên hán tá» mặt mÅ©i xương xẩu đưa mắt lưá»m gã tiểu nhị rồi nói:
- Mang đồ ăn ra cho khách quan đây. Y là khách má»i cá»§a ta.
Tiểu nhị dạ ran rồi lui vào bếp nhanh như má»™t con chuá»™t. Chỉ má»™t thoáng sau gã mang lên má»™t bình rượu nóng và mấy cân thịt. Giang Thành Há»™i Ä‘áºp bàn:
- Mang thêm rượu thịt nữa ra đây. Chỗ này lão gia dùng không đủ.
Gã tiểu nhị thụt vào rồi lại mang ra mấy món nhắm nữa hãy còn bốc khói nghi ngút. Giang Thành Há»™i mỉm cưá»i nói vá»›i én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng:
- Mấy khi được mấy vị đây đãi tiệc. Tại hạ uống má»™t mình thì cÅ©ng mất hứng. Xin má»i hai vị sang đây uống chén rượu nhạt gá»i là sÆ¡ giao "Tứ hải chi ná»™i, giai huynh đệ giả". Xin má»i!
Gã mặt mày xương xẩu thấy há» Giang má»i én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng thì tức giáºn. Gã đứng báºt dáºy dùng cạnh bàn tay chém mạnh vào góc bàn làm sứt má»™t miếng chứng tá» tý lá»±c cá»§a hắn không phải là tầm thưá»ng. Gã quát lá»›n:
- Không được. Ta đã thương tình ngươi, ngươi định lạm dụng lòng tốt cá»§a ta sao? Muốn uống rượu má»i thì khó chứ rượu phạt thì dá»… lắm.
Giang Thành Há»™i cưá»i nhạt. Y làm như không thấy gã mặt mày xương xẩu Ä‘ang tức giáºn cá»±c Ä‘iểm. Y nói giá»ng rất ôn hòa:
- Các hạ làm gì mà nổi nóng lên thế, làm hư mất cái bàn cá»§a ngưá»i ta thì lấy tiá»n đâu mà Ä‘á»n đây.
Dứt lá»i gã cúi ngưá»i xuống dùng ngón trá» và ngón cái gắp mảnh gá»— lên rồi làm bá»™ kinh ngạc nói:
- Các vị coi! Công lá»±c cá»§a các hạ đây tháºt là vô song chỉ chặt má»™t cái mà gốc bàn đã nát vụn ra như cám.
Gã dứt lá»i xoa hai ngón tay vào nhau. Mẩu gá»— đã nát vụn rá»›t tá lả xuống đất.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng Ä‘á»u biết há» Giang đã thi triển tuyệt kỹ để trả đũa mấy gã đệ tá» Thanh Thành. Khiến mấy gã nổi Ä‘iên lên. gã mặt xương xẩu chỉ tay vào Giang Thành Há»™i nạt:
- ÄÆ°á»£c lắm, ngươi đã tá»± chuốc lấy há»a vào thân thì đừng trách ta tàn ác.
Gã vá»›i tay ra sau lưng rút nhanh thanh kiếm đánh "xá»at" má»™t tiếng rồi nhằm vai bên tả cá»§a há» Giang đâm chênh chếch tá»›i. Giang Thành Há»™i khẽ nghiêng ngưá»i né tránh thì gã đại hán đã biến chiêu xoay kiếm đâm ngay vào bụng.
- Khá lắm. Giang Thành Há»™i báºt lên tiếng khen. Gã tung chân phải đá vào cưá»m tay địch thá»§ đồng thá»i tay hữu vươn ra năm ngón tay cong theo thế ưng trảo ra chiêu "Không thá»§ Ä‘á»at bạch nháºt" thá»§ pháp tháºt mau lẹ không thể tưởng tượng được.
Gã đệ tá» phái Thanh Thành cÅ©ng vào hạng cao thá»§. Gã vá»™i rút gươm vá» nhảy lùi lại vá» phÃa sau má»™t bước tránh khá»i cái "chá»™p" cá»§a gã há» Giang rồi hét lá»›n:
- Các ngươi còn chần chỠgì nữa mà không động thủ.
Năm tên hán tỠđồng lá»at rút gươm ra xông vào én Thiên Trá»ng thấy thế bảo Tạ Vân Hùng:
- Hiá»n đệ chúng ta cÅ©ng vào giúp há» Giang Ä‘i.
Hai lão cá»§ng rút trưá»ng kiếp ra nhảy vào cuá»™c.
"Tháºt là lạ lùng. én Thiên Trá»ng nghÄ© bụng. Ta đã từng diện kiến võ công cá»§a phái Thanh Thành đâu có cao siêu như mấy gã này, tháºm chà chưởng môn Tùng Lâm đạo trưởng so vá»›i mấy gã này chắc cÅ©ng không cao hÆ¡n là bao nhiêu. Không hiểu bá»n chúng là nhân váºt nào váºy?" Tháºt ra cả sáu gã sở dÄ© kiá»m chế được Giang Thành Há»™i, én Thiên Trá»ng, và Tạ Vân Hùng là nhỠở tráºn pháp rất là kỳ dị. Sáu đưá»ng gươm vung lên lấp loáng như muôn đạo hào quang bao phá»§ lấy ba ngưá»i. Giang Thành Há»™i vừa đánh vừa nhá»§:
"Xem ra nếu cứ đấu giằng dai mãi thế này thì phần bất lợi là vá» phÃa mình. Kiếm pháp bá»n chúng sở dÄ© lợi hại là vì chúng liên thá»§ được vá»›i nhau theo má»™t tráºn pháp đã được táºp luyện thành thục phải tách chúng ra má»›i được." Gã nghÄ© như váºy rồi rút cây quạt sau lưng ra Ä‘áºp đánh "chát" vào sống gươm cá»§a má»™t tên đại hán. Kình lá»±c mạnh đến ná»—i tên này phải xoay ngưá»i Ä‘i ná»a vòng má»›i đứng vững được. Giang Thành Há»™i tung mình nhảy vá»™i qua ngưá»i gã, tên mặt xương xẩu trúng kế nhảy vá»t theo miệng quát lá»›n:
- Ai cho ngươi thoát dễ dàng thế.
Gã phóng gươm nhằm đánh vào lưng há» Giang, mÅ©i gươm nhắm vào huyệt "Äại Trùy" ở đốt sống cổ. Kiếm khà rất trầm trá»ng.
Giang Thành Há»™i mừng thầm. Äợi cho mÅ©i gươm cách huyệt đạo chừng má»™t tấc gã má»›i vung cánh quạt lên Ä‘áºp vào thanh gươm nghe chát lên má»™t tiếng. ÄÆ°á»ng gươm bị vẹt ngang sang má»™t bên. Giang Thành Há»™i xoay mình lại tay hữu đưa ra, ra chiêu "Cầm Nã" bóp vào bàn tay cầm gươm cá»§a gã hán tá» nÆ¡i huyệt "Dương Trì" - Ui cha! Gã hán tá» thét lên má»™t tiếng Ä‘au đớn. Gã có cảm giác như bị hai gá»ng kìm bóp chặt. Thanh gươm trên tay rÆ¡i xuống đất.
Còn lại năm gã đấu vá»›i én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng cục diện đã thay đổi hoàn toàn. So vá» võ công én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng còn trên má»™t báºc song nhá» liên thá»§ nên má»›i vây hãm được hai lão đến lúc này. Tên có võ công cao hÆ¡n cả bị Giang Thành Há»™i kiá»m chế nên khiến kiếp pháp cá»§a chúng trở nên há»—n độn. én Thiên Trá»ng phấn chấn tinh thần. Lão vÅ© lá»™ng thanh trưá»ng kiếm không má»™t chút sÆ¡ hở áp đảo địch thá»§. Bá»—ng nghe lão quát lên:
- Trúng này!
Láºp tức gã cao gầy bị trúng ngay má»™t kiếm nÆ¡i bả vai, còn tên đứng phÃa tả cÅ©ng bị Tạ Vân Hùng đá cho má»™t cước trúng bụng ngã lá»™n nhào. Hai tên còn lại vôi hô lá»›n:
- Chúng ta chạy mau!
Hai gã liá»n chém báºy má»™t nhát rồi cùng bốn tên kia nhảy lá»™n vá» phÃa sau phóng mình chạy mất dạng.
én Thiên Trá»ng nói vá»›i Tạ Vân Hùng:
- Chúng ta có nên Ä‘uổi theo chúng không! Sá»± việc này rất đáng ngá». Cần phải biết rõ chúng thuá»™c môn phái nào. Tiá»u đệ thì nghÄ© không nên. Chúng ta mà cứ dây dưa thế này thì e mắc mưu bá»n chúng mất.
én Thiên Trá»ng gáºt đầu khen phải. lão vòng tay rồi trịnh trá»ng nói vá»›i Giang Thành Há»™ i:
- Xin đa tạ đại hiệp có lòng hỗ trợ. lão phu nhất định sẽ không quên!
- Chuyện nhá» má»n có gì mà đáng quan tâm. Giang Thành Há»™i phẩy tay.
Äã là ngưá»i võ lâm há thấy những chuyện bất bình mà lại khoanh tay? Chẳng hay nhị vị có việc gì mà khẩn cấp quá váºy?
- Bá»n ta... Bá»n ta... Tạ Vân Hùng toan nói song kìm lại được. Tuy lão hết lòng cảm Æ¡n hành động hiệp nghÄ©a cá»§a Giang Thành Há»™i nhưng trong lòng không khá»i úy kỵ vì lão nghÄ© rằng há» Giang là kẻ không đáng tin cáºy. Thấy lão ấp úng trong miệng Giang Thành Há»™i hiểu ngay. Gã mỉm cưá»i:
- Xin bỠqua cho tại hạ vì đã quá tò mò tốt hơn cả là xin hai vị vào dùng cơm rồi còn đi ngay kẻo lỡ việc.
Gã tiểu nhị thấy ba ngưá»i võ công trác tuyệt đánh Ä‘uổi được sáu tên đại hán gã xum xoe đến gần nói:
- Cũng nhỠcủa các lão gia mà mấy tên cẩu tặc đã phải bỠchạy, tiểu nhân...
- Thôi đừng nói rưá»m lá»i nữa. Tạ Vân Hùng sẵng giá»ng. Mang cÆ¡m ra cho bá»n ta mau!
Tên tiểu nhị dạ ran. Chỉ trong chốc lát đồ ăn đã bày ra la liệt trên bàn, chẳn thiếu món gì. én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng cố lùa cho nhanh rồi vá»™i vã đứng dáºy cáo từ:
- Lão phu xin cáo biệt. Hẹn ngày tái ngộ.
Giang Thành Há»™i gáºt đầu đáp lá»… rồi nhìn theo hai ngưá»i lao ra cá»a như tên bắn.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân hùng không dám nghỉ ngÆ¡i cứ cắm đầu mà chạy miết. Qua ngày hôm sau, hai ngưá»i Ä‘i tá»›i má»™t thị trấn vô cùng sầm uất.
én Thiên Trá»ng bảo vá»›i Tạ Vân Hùng:
- Ta ghé vào đây mua hai con ngựa để đi cho mau. Nếu có ngựa tốt thì sáng mai sẽ vỠtới nơi.
Tạ Vân Hùng gáºt đầu khen phải. hai lão gặp má»™t ông già Ä‘i đưá»ng liá»n dừng lại há»i thăm:
- Xin há»i lão trượng quanh đây có chá»— nào bán ngá»±a hay không?
Ông già nhìn hai lão chòng chá»c từ đầu đến chân như má»™t quái váºt rồi há»i lại:
- Hai vị từ xa đến đây phải không?
- Dạ thưa lão trượng. Tạ Vân Hùng cung kÃnh nói. Chúng tôi có việc phải Ä‘i Äại Äầu SÆ¡n gấp nên rất cần mua ngá»±a tốt.
- Chỗ bán thì có đấy nhưng lão e rằng các vị không mua được đâu.
- Lão trượng yên tâm dù đắt đến đâu chúng tui cÅ©ng mua. Chúng tôi có tiá»n mà!
- Không phải là vấn đỠđắt hay rẻ, có tiá»n hay không có tiá»n. Cụ già nhìn mặt nói. Mà vì là má»›i có lệnh...
- Lệnh gì váºy? Không lẽ triá»u đình lại cấm mua bán ngá»±a? - én Thiên Trá»ng ngạc nhiên há»i.
- Số là ngày hôm qua có vị đại nhân ăn mặc rất sang trá»ng đến đây. Gần trấn này có má»™t thôn gá»i là Tá» Mã Thôn. Sở dÄ© có cái tên như váºy là vì có gia đình nhà há» Tá» nổi tiếng nhá» má»™t giống ngá»±a quÃ. Há» Tá» chuyên buôn bán ngá»±a nên quanh đây ngoài lão ra chẳng ai buôn bán ngá»±a cả vì không cạnh tranh lại giống ngá»±a quà cá»§a lão. Hai vị đại nhân đó kiếm nhà lão há» Tá» rồi không hiểu sao sau khi nói chuyện lão thấy trước cá»a nhà treo tấm bản "Không bán ngá»±a" đầu Ä‘uôi là như váºy.
én Thiên trá»ng vá»™i há» i:
- Xin cảm Æ¡n lão trượng đã chỉ Ä‘iểm nhưng xin lão trượng cứ chỉ chá»— cho chúng tôi biết đến Ä‘iá»n trang há» TỠở biết đâu may ra...
- Cái đó không khó gì chỉ sợ nhị vị tốn công thôi. Cứ Ä‘i vá» hướng Tây cá»§a trấn sẽ thấy má»™t trang trại rá»™ng lá»›n xung quanh có trồng nhiá»u cây. Äó chÃnh là nhà lão TỠđấy.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng vòng tay chào cáo biệt rồi theo hướng cụ già vừa chỉ Ä‘i miết. én Thiên trá»ng khẽ bảo há» Tạ:
- Hiá»n huynh. Äúng là bá»n chúng âm mưu sắp đặt từ trước rồi. Chúng ta có đến cÅ©ng vô Ãch mà thôi...
Quả nhiên được má»™t lát hai lão nháºn ra ngôi nhà lão trượng đả chỉ xung quanh tháºt yên vắng, ngay trước cổng nhà có má»™t tấm bảng to tướng treo tòng têng nét chữ còn má»›i:
"Không bán ngá»±a" én thiên Trá»ng cùng Tạ Vân Hùng tiến tá»›i trước rồi giÆ¡ tay lên gõ cá»™c cá»™c mấy cái vào cánh cá»a. Ngay láºp tức cánh cá»a mở, má»™t gã gia Ä‘inh lá»±c lưỡng thò ngay đầu ra ngoài dưá»ng như gã đã đợi từ trước:
- Hai vị cần gì? Muốn mua ngựa phải không?
én Thiên trá»ng giáºt bắn ngưá»i. Tuy trông gã tráng Ä‘inh ăn mặc có vẻ quê mùa song rõ ràng y phải là má»™t cao thá»§ qua cặp mắt lấp loáng có thần.
- Phải. én Thiên trá»ng trả lá»i. Chúng tôi vì phải Ä‘i đưá»ng xa nên rất cần có ngá»±a cưỡi. Chẳng hay...
Lão chưa dứt lá»i thì gã đại hán đã nói ngay:
- ÄÆ°á»£c, được. Ngưá»i vùng này thì Tá» gia không bán còn quà khách phương xa thì được. Xin má»i. Gã nói rồi chìa tay ra.
Tháºt ngoài sá»± tiên liệu cá»§a én Thiên Trá»ng. Không ngá» sá»± việc lại dá»… dàng đến thế. lão theo gã trang Ä‘inh vào má»™t căn phòng rá»™ng rãi nhưng được bố trà má»™t cách quê mùa. én Thiên trá»ng đưa mắt nhìn xung quanh rồi há»i:
- Xin cho chúng tôi được xem ngựa. Xin lỗi vì không thể ngồi đây lâu được, các hạ vào bẩm cùng gia chủ dùm cho.
- Qúy khách hãy ngồi chÆ¡i dùng trà đã. Má»™t giá»ng nói nhá» nhẹ nhưng nghe tháºt chói tai vang lên. Má»™t hán tá» mặt trắng bệch như ngưá»i vừa ốm dáºy từ phÃa trong bước ra. Gã mỉm cưá»i rồi tá»± giá»›i thiệu:
- Tại hạ là thiếu trang chá»§ ở đây xin nhị vị thứ lá»—i vì đã đón tiếp cháºm trá»….
- Bay đâu! Gã vỗ hai tay vào nhau. Dâng trà.
Từ phÃa trong xuất hiện má»™t nữ nhân mặc xiêm y màu lục tay bưng má»™t cái khay trên có hai tách trà Ä‘ang tá»a khói nghi ngút.
én thiên Trá»ng sinh lòng ngá» vá»±c lão nhìn sang gã sư đệ không thấy Tạ Vân Hùng tỠý nghi ngá» gì cả. Lão vá»™i nói:
- Xin đa tạ tấm thịnh tình của thiếu trang trang chủ. lão đưa hai tay lên hứng tách trà song lại vỠlàm rơi xuống đất.
"Choảng" má»™t tiếng. Tách trà rá»›t xuống ná»n gạch bể làm đôi. Nước trà bắn ra tung tóe sá»§i bá»t. én Thiên Trá»ng Ä‘áºp mạnh tay xuống bàn làm tách trà còn lại bay lên nhắm hướng gã thư sinh bay tá»›i nhanh như chá»›p. Gã thiếu trang chá»§ cưá»i nhạt vung tay áo lên. Tách trà dưá»ng như gặp phải má»™t bức tưá»ng chắn vô hình chắn lại lÆ¡ lá»ng trên không. Rồi nghe "cách" má»™t tiếng tách trà vỡ làm hai mảnh nước bên trong bắn ra tung tóe.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng vá»™i nhảy lùi vỠđể tránh. Hai lão Ä‘á»u biết rất rõ nếu để má»™t giá»t bắn vào ngưá»i tức khắc sẽ bị trúng độc ngay láºp tức.
Lão nổi nóng quát to:
- Tiểu tặc, ngươi là ai lại rình ráºp ám toán ta.
Ngươi chết đến nÆ¡i rồi mà còn la lối. Gã tá»± xưng là thiếu trang chá»§ quát lại. Biết Ä‘á»u thì quì xuống xin tha mạng may ra ta động lòng thương mà bảo toàn tÃnh mạng cho bằng nghịch ý ta thì hối háºn chẳng kịp đâu.
- Bá»n ta có thù oán gì vá»›i ngươi đâu mà ngươi lại quyết giết bá»n ta như váºy? Ngươi thuá»™c bang phái nào, có dám nói ra đây không hả? - Tạ Vân hùng há»i gã.
- Äừng nói nhiá»u lá»i. Hán tá» lạnh lùng cắt ngang. Nếu các ngươi chán sống thì dá»… thôi ta không bao giỠđể ngươi thất vá»ng đâu....
- Äâu có dá»… như ngươi tưởng.- én thiên Trá»ng nổi giáºn nói.- Ngươi á»· ngưá»i đông định uy hiếp bá»n ta chăng?
- Ta vốn không bao giá» á»· mạnh hiếp yếu. Chỉ cần má»™t mình ta phát lạc hai ngươi cÅ©ng đủ. Nào bây giá» vị nào có hứng thú thì xin má»i ra tay trước, hay là nhị vị cùng ra tay má»™t lượt cÅ©ng được. Càng đông càng vui, ta đỡ phải mất công ra tay hai lần.
én Thiên Trá»ng tức giáºn đến cá»±c độ lão ghé tai Tạ Vân Hùng khẽ nói:
- Sư đệ xem ra võ công cá»§a tên này không phải tầm thưá»ng đâu. Äể ta thỠđấu vá»›i gã xem sao, nếu không thắng được sư đệ phải tìm cách mà chạy Ä‘i nhé, để sau này tìm cÆ¡ há»™i báo thù.
Lão dứt lá»i bung mình nhảy vá»t và đứng trước mặt gã thiếu trang chá»§ thi triển tuyệt ká»· "Hoàng Anh Lạc Äả" năm đầu ngón chân đặt nhẹ xuống đất không má»™t tiếng động nào. Thân pháp cá»§a gã thiếu trang chá»§ cÅ©ng ảo diệu không kém gã lạng mình lên phÃa trước tay tả thá»§ vào trước ngá»±c tay hữu ra chiêu "Quạt Vương Bát Phiến" đánh vào mặt én Thiên Trá»ng nhanh không thể tưởng tượng nổi. Gã trù tÃnh rằng:
"Lợi dụng én Thiên Trá»ng má»›i đặt chân xuống bá»™ pháp còn chưa vững vàng dù có đỡ được chiêu này song nhất định phải mất thượng phong." Nhưng gã không ngỠđược đây là má»™t chiêu tuyệt kỹ thượng thừa cá»§a Thái Ất Chân Nhân. Bá»™ vị trông có vẻ há» hững nhưng đó chỉ là hư chiêu cốt để dụ kẻ địch. Quyá»n phải cá»§a gã vừa đánh ra ná»a chừng thì én Thiên Trá»ng đã xoay mình vá» mé trái địch thá»§ ra chiêu "Bách Äiểu Quy Sào" nhằm huyệt "Vân Môn" ở trước ngá»±c.
Äây là huyệt đạo khá quan trá»ng cá»§a Phế Kinh nằm cách huyệt "Trung Phá»§" huyệt đầu tiên xuất hiện ở bên ngoài kinh này chừng khá»ang hÆ¡n tấc. Gã thiếu trang chá»§ kinh hãi song gã vốn là má»™t hảo thá»§ trên chốn giang hồ nên không dá»… gì trúng gã được.
Äầu ngón tay cá»§a én Thiên Trá»ng gần tá»›i huyệt đạo. Lão yên trà rằng vá»›i tuyệt chiêu này gã thiếu trang chá»§ chỉ còn chá» chết vì chiêu số gã đã phát huy được nữa chừng không sao thu vỠđược. Lão bá»—ng thấy cánh tay nhẹ hẳn Ä‘i, hiển nhiên lão đả đánh vào khoảng không. Gã thiếu trang chá»§ đã ngã mình vá» phÃa sau như má»™t cành cây gặp gió đồng thá»i chân phải gã tung má»™t cước "Thiên Long Cước" nhằm nÆ¡i cánh tay cá»§a én Thiên Trá»ng.
Thá»§ pháp này có tên gá»i là "Tuyệt Sứ Phùng Sinh" cÅ©ng và như cây Ä‘ang khô hạn mà gặp tráºn mưa rào đột nhiên sống lại, má»™t tuyệt kỹ thượng thừa chỉ có cao thá»§ hạng nhất má»›i sá» dụng được.
Chỉ có mấy chiêu mà hai ngưá»i đã sá» dụng những công phu tối thượng nhất nên chỉ cần má»™t sÆ¡ sót nhá» cÅ©ng đủ để mất mạng rồi.
Tạ Vân Hùng đứng ngoài quan sát hai ngưá»i giao đấu lòng lão không khá»i xao xuyến. Gần năm chục chiêu qua lại mà má»™t ngưá»i như lão từng trải nhiá»u vẫn không tài nào nháºn rõ được sư môn cá»§a gã này, mã bá»™ trông thì nhẹ nhàng lả lướt nhưng rất trầm trá»ng, má»—i lần gã xuống tấn lại làm cho mắt đất rung chuyển, kinh lá»±c phát ra tháºt đáng nể.
Trong khi đó đám thá»§ hạ cá»§a gã thiếu trang chá»§ giảo mạo vẫn đứng canh chừng Tạ Vân Hùng nhưng án binh bất động dưá»ng như chúng hết sức tin tưởng vào võ công cá»§a gã.
Quả tháºt tình trạng cá»§a én Thiên Trá»ng lúc này tháºt đáng ngại. Lão hầu như không phản kÃch được nữa mà hoàn toàn chỉ lo chống đỡ cÅ©ng đả vất vả rồi.
Lão bị chưởng phong cá»§a tên thiếu trang chá»§ uy hiếp ráo riết đến thở không ra hÆ¡i. Thình thế càng trở nên tuyệt vá»ng vì trong nhà cháºt chá»™i khó bá» xoay trở.
"Binh" má»™t tiếng lão bị trúng má»™t quyá»n vào bả vai khiến cả cánh tay tê dại cÆ¡ hồ không nhắc lên nổi. gã thiếu trang chá»§ bá»—ng dừng tay nhảy lùi ra rồi cưá»i lá»›n:
- Äến giá» này mà ngươi vẫn còn cố chống cá»± nữa sao! Biết Ä‘iá»u thì theo ta vá» tổng đàn may ra còn toàn mạng...
én Thiên Trá»ng trong lòng căm háºn khôn tả. Lão tá»± biết trước sau gì cÅ©ng bị thảm bại dưới tay bá»n chúng mà thôi... Lão toan liá»u chết đánh nữa thì gã thiếu trang chá»§ đả nói tiếp:
- Liá»u mạng chỉ là cái dÅ©ng cá»§a kẻ thất phu không hiểu thá»i cuá»™c. Dù ngươi có thoát khá»i đây thì thá» há»i ngươi định Ä‘i đâu má»›i được chứ? Ta nói để ngươi rõ:
Sơn động của ngươi đã tan hoang không còn gì nữa rồi...
- Ngươi nói láo, tên cẩu tặc gian ác kia, lão phu sẽ quyết sống mái vá»›i ngươi... én Thiên Trá»ng hét lên.
- Äừng có giáºn dữ làm gì? Gã thiếu trang chá»§ ôn hoà nói. Ngươi tưởng ta gạt ngươi hay sao? Ta sẽ cho ngươi xem bằng chứng ngay bây giá»!
Gã vỗ hai tay vào nhau đánh "Bốp" rồi kêu to:
- Bay đâu! Mang ra đây cho ta!
Bốn gã đại hán xuất hiện, Ä‘i đầu là má»™t gã thấp bé hai tay bưng má»™t cái mâm bằng gá»— trên phá»§ vải Ä‘á». Äến trước mặt thiếu trang chá»§, tên thấp bé cung kÃnh nói:
- Thưa... thuộc hạ...
ÄÆ°á»£c. gã lạnh lùng đáp rồi cầm má»™t góc khăn láºt ra.
- Trá»i!
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng kinh ngạc la lên. Trước mắt hai lão là sáu cái thá»§ cấp tóc tai dá»±ng ngá»±c mắt hãy còn loang Ä‘á».
Gã thiếu trang chá»§ quan sát nét mặt cá»§a én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng rồi nhếch mép:
- Sao! Các ngươi đã tin lá»i ta nói chưa. Ngươi hãy nhìn xem đây là đầu những ai?
Gã chá» tay ra hiệu cho tên thấp bé mang cái mâm gá»— lại vá» phÃa én Thiên Trá»ng và Tạ Vân hùng.
- Äúng rồi. én Thiên Trá»ng lẩm bẩm. Cái đầu tóc dá»±ng ngược vá»›i cặp mắt lồi ra kia chÃnh là cá»§a lão Äầu Tá» còn cái bên cạnh là cá»§a Hứa Vân Thanh cả hai Ä‘á»u là đệ tá» cá»§a lão, còn bốn cái đầu còn lại là cá»§a mấy tên gia nhân.
- Ngươi... Ngươi... tháºt là tàn ác. én Thiên Trá»ng giáºn phát run lên.
- Ha... Ha...
Gã thiếu trang chá»§ buông tiếng cưá»i sắc lạnh:
- Chưa đâu! Hãy còn nữa.
Quả nhiên một tên hán tỠxuất hiện tay bê một cái mâm gỗ lớn.
- Äá»§ rồi đấ y! Tạ Vân Hùng quát.
- Chúng ta thỠsống mái với ngươi.
Dứt lá»i lão đưa hai tay phóng chưởng ra. Gã thiếu trang chá»§ cÅ©ng đưa tay lên phất mạnh má»™t cái. Má»™t luồng kình lá»±c mạnh mẽ xô ra chặn đứng luồng chưởng phong cá»§a Tạ Vân Hùng lại kèm theo má»™t tiếng nổ lá»›n.
Tạ Vân Hùng thối lui vá» phÃa sau mấy bứơc khà huyết nhá»™n nhạo cả lên.
Má»™t luồng khà âm hàn chạy thấu qua ngá»±c làm lão run lên bần báºt. Lão kinh sợ nghÄ© thầm:
"Lãnh ém Chưởng" má»™t công phu thượng thừa đã thất truyá»n sao gã này lại sá» dụng được. Váºy thì...
Lão không kịp nghĩ ngợi gì, toàn thân run lên không sao chịu đựng nổi.
Gã thiếu trang chá»§ không bá» lỡ cÆ¡ há»™i lạng ngưá»i vá» phÃa trước nhanh như chá»›p ra chiêu "Cầm Nã" bóp mạnh vào bàn tay lão nÆ¡i huyệt "Dương Khê" én Thiên Trá»ng thấy sư đệ bị nguy đến nÆ¡i lão vá»™i phóng chưởng đánh vào bả vai gả thiếu trang chá»§ để giải vây.
Không ngá», y đã đỠphòng tình huống này từ trước. Chưởng kình chưa kịp phát ra đến nÆ¡i thì én Thiên Trá»ng đã bị gã tung chân vá» phÃa sau đá "bốp" má»™t cái vào ngá»±c.
én Thiên Trá»ng chỉ kịp "há»±" lên má»™t tiếng ngồi phịch xuống đất. Lão cố gắng gượng đứng lên song lại ngã ngá»a ra ngay.
Gã thiếu trang chá»§ định đưa tay Ä‘iểm huyệt thì bá»—ng nhiên má»™t bóng ngưá»i từ ngoài nhảy vào thân thá»§ mau lẹ không tưởng tượng được.
Ngưá»i má»›i xuất hiện là má»™t gã không rõ tuổi tác vì hiển nhiên là y Ä‘eo mặt nạ cặp mắt loang loáng đảo qua đảo lại phát ra những tia hung quang rợn ngưá»i.
Gã quát to:
- Dừng tay! Hai vị cứ bình tâm đã có tại hạ đây.
Gã đứng trước mặt tên thiếu trang chá»§ rồi cất giá»ng trầm và đục:
- Ngươi hã cút khá»i đây ngay láºp tức hay muốn cùng ta động thá»§?
Tháºt lạ lùng võ công cá»§a gã thiếu trang chá»§ đã cao cưá»ng nhưá»ng ấy mà khi nghe gã nói y rung lên cầm cáºp rồi không nói không rằng nhảy vá»t ra ngoài cá»a rồi biến mất dạng.
Äám thá»§ hạ cÅ©ng không ai bảo ai lần lượt cắm cổ chạy miết.
Diá»…n biến xảy ra hết sức bất ngá» khiến Tạ Vân hùng và én Thiên Trá»ng không tin ở mắt mình nữa. Chỉ trong nháy mắt căn nhà đã trở nên im lặng như tá».
én Thiên Trá»ng chống tay ngồi dáºy rồi gượng nói:
- Äa tạ đại hiệp đã ra tay giải cứu. Lão phu không biết lấy gì để tạ Æ n này?...Xin há»i...
Lão toan nói tiếp thì bá»—ng thấy nôn nao trong ngưá»i liá»n thổ ra má»™t búng máu tươi.
- Äừng khách sáo ná»a, để tại hạ chữa trị cho đã. Gã lạ mặt liá»n bước tá»›i sau lưng én Thiên Trá»ng để tay vào huyệt Linh Äài rồi truyá»n công lá»±c vào.
én Thiên Trá»ng cảm thấy dá»… chịu ngay láºp tức. Má»™t luồng kình lá»±c thượng thừa trút vào thân thể gã mạnh như nước triá»u dâng liên miên bất tuyệt. Lão giáºt mình nghÄ© bụng:
"Trên Ä‘á»i này không lẽ lại có ngưá»i có ná»™i lá»±c ghê gá»›m như thế sao? Gã này không rõ lai lịch lại không biết mặt tháºt cá»§a y không biết niên kỹ bao nhiêu nhỉ?" Chừng mấy khắc luồng nhiệt khà cá»§a gã đã trục ra ngoài luồng khà âm hàn các huyệt đạo đã thông suốt như thưá»ng. én Thiên trá»ng vá»™i vòng tay lên rồi trịnh trá»ng nói:
- Lão phu nhá» thần oai cá»§a các hạ mà bảo toàn sanh mạng. Dám há»i quà tÃnh cao danh các hạ là chi?
- Xin các hạ đừng báºn tâm làm gì những chuyện nhá» má»n. Tên tuổi tại hạ chẳng có gì đáng nói e làm rưá»m tai hai vị...Chẳng qua là...
Tạ Vân Hùng xen vào:
- Mấy tên cưá»ng địch vừa rồi tháºt là lợi hại thế mà chỉ vừa thoáng thấy các hạ đả bá» chạy đủ biết công phu các hạ cao thâm đến dưá»ng nào. Lão phu không khá»i có Ä‘iá»u thắc mắc.
- ã! Có gì đâu chẳng qua tại hạ đã động thá»§ vá»›i bá»n chúng rồi...
- Thế hẳn là các hạ biết rõ lai lịch cá»§a bá»n chúng chứ?
- Phải. Hán tá» cháºm rãi nói. Bá»n chúng thuá»™c vế má»™t bang há»™i má»›i xuất hiện gần đây. Tháºt ra bang há»™i này có từ lâu rồi, song các giáo chá»§ Ä‘á»i trước công phu tầm thưá»ng nên chẳng gây được chút thanh thế nào cả...
- Bang há»™i nào váºy? én Thiên Trá»ng ngạc nhiên há»i.
- Thanh Long Bang.
- Thanh Long Bang! - Tạ Vân Hùng nhắc lại. - Trước kia...
- Phải, ngày trước giáo chá»§ cá»§a bá»n chúng là Thôi VÄ©nh Kiện võ công chẳng có gì đáng kể nên tên tuổi cá»§a bang này đã chìm dần không có gì để nói.
Song trong má»™t lần đại há»™i, má»™t kẻ lạ mặt xuất hiện đòi tá»· đấu vá»›i Thôi VÄ©nh Kiện để Ä‘á»at ngôi bang chá»§.
- HỠđã tá»· thà vá»›i nhau? - én Thiên Trá»ng há»i.
- Gá»i là tá»· thà thì hÆ¡i quá. - Gã Ä‘eo mặt nạ trầm ngâm nói. Bởi vì chỉ có hai chiêu há» Thôi đã bị thảm bại rồi.
- Hai chiêu? Cả hai lão Ä‘á»u đồng thanh cất tiếng. Võ công cá»§a Thôi VÄ©nh Kiện tuy chưa phải là vô địch nhưng cÅ©ng đáng kể được coi là má»™t trong những cao thá»§ lão phu cÅ©ng có biết y và được vung kiếm võ công cá»§a y vài lần.
én Thiên Trá»ng thốt lên. Kẻ đánh bại Thôi VÄ©nh Kiện là ai váºy? Các hạ có biết không?
- Không ai biết mặt tháºt và tên tuổi cá»§a y nhưng tại hạ nghe ngưá»i ta thưá»ng gá»i là Hà giáo chá»§.
- Hoạt động cá»§a Thanh Long Bang rất kỳ bÃ. Không ai biết tổng đàn chúng đặt ở đâu, chỉ những khi Thanh Long Bang mở đại há»™i chúng má»›i gặp nhau. Y phục chúng thưá»ng mặc có thêu má»™t con rồng trước ngá»±c...
- Làm sao mà.... - Tạ Vân Hùng ngừng nói. các hạ biết rành rẽ bá»n chúng như váºy?
- Tại hạ đã trà trộn được vào bang hội của chúng nhân một kỳ đại hội.
Song cÅ©ng chÃnh vì thế mà súyt bá» mạng dưới tay giáo chá»§...
- Võ công của Hà giáo chủ ra sao? Các hạ có biết không?
- Theo thiển ý cá»§a tại hạ thì hiện nay trên giang hồ y không có địch thá»§ trừ Bất Nghi Äại Sư chưởng môn phái Thiếu Lâm, Dương Linh Ngá»c chưởng môn phái Võ Äang là có thể úy kị vài phần...
- Váºy thì tại sao y còn chưa hùng bá thiên hạ, nếu như...
- Äiá»u ấy... Ä‘iá»u ấy thì tại hạ không được rõ nhưng có thể là vì y chưa luyện thành má»™t công phu nào đó... hoặc giả như nếu các phái liên thá»§ lại thì y cÅ©ng khó lòng....
- Quả đúng như thế. én Thiên Trá»ng nói. Chắc là y đợi khi nào công phu thành tá»±u sẽ áp chế quần hùng...
- Äúng. Và cÅ©ng vì váºy mà hai vị suýt bá» mạng đấy.
- Bá»n ta... Tạ Vân Hùng thốt lên. Võ công có gì nếu như so vá»›i gã...
- Không phải thế. Gã lạ mặt ngắt lá»i. Äúng là võ công hai vị không thể so sánh được vá»›i Hà giáo chá»§ nhưng vì hai vị có liên quan đến má»™t kỳ thư quan trá»ng...
Ngừng má»™t lát rồi hán tá» cháºm rãi nói tiếp:
- Phải chăng má»™t vị là én Thiên Trá»ng má»™t vị là Tạ Vân Hùng hai cao đồ cá»§a Thái Ất Chân Nhân...
- Ãa! Hai lão kinh ngạc há mồm la lá»›n. Các hạ... Các hạ biết chúng ta...
én Thiên trá»ng bối rối trong lòng. Việc lão là đệ tá» cá»§a Thái Ất Chân Nhân hoàn toàn trên giang hồ không má»™t ai biết cả. Vì sư phụ đã căn dặn phải dấu kÃn hành tung. Váºy sao gã này lại biết. Lòng lão bá»—ng nảy sinh mối ngá» vá»±c nên há»i tiếp:
- Lão phu tuy cÅ©ng là ngưá»i luyện võ song Ãt xuất hiện trên giang hồ mà các hạ cÅ©ng biết đến thì quả tháºt lấy làm vinh hạnh lắm.
Hán tá» liếc xéo én Thiên Trá»ng má»™t cái. Làm gì mà gã chẳng Ä‘oán ra ẩn ý cá»§a én Thiên Trá»ng nhưng gã vẫn tảng lá» Ä‘i làm như không biết gì cả. Gã bình thản nói:
- Chắc hai vị cÅ©ng biết má»›i đây thôi Chu Äại Cẩm bị má»™t kẻ nào đó sát hại...
- Các hạ có biết nguyên nhân vì sao không? HỠChu đâu có gây thù chuốc oán với ai đâu?
- Äúng váºy! Không những không gây thù chuốc oán vá»›i ai mà Chu lão gia còn là má»™t hảo bằng hữu đối vá»›i tất cả má»i ngưá»i. Muốn biết rõ nguyên nhân có lẽ phải láºt lại quá khứ cá»§a lão má»›i hiểu được phần nào...
- Y là sư huynh của lão phu. Tạ Vân Hùng khẽ nói.
- ChÃnh vì thế mà y gặp nguy hiểm đấy! Hán tá» cất cao giá»ng. Theo tại hạ biết thì hai vị cÅ©ng Ä‘ang bị Ä‘e dá»a tÃnh mạng. Có phải đệ tá» cá»§a hai vị đã bị giết hết rồi đúng không?
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng biến sắc mặt, không biết nói sao thì gã hán tá» nói tiếp:
- Sỡ dÄ© tại hạ biết cặn kẽ như váºy là vì...
Gã liá»n lấy trong ngưá»i má»™t tấm thẻ bài bằng đồng trên có nạm khắc má»™t con rồng ngáºm má»™t viên ngá»c.
- Cái này là..
- Là thẻ bài cá»§a bá»n Thanh Long Bang. ChÃnh nhá» nó mà tại hạ đã trà trá»™n vào bang há»™i cá»§a chúng.
- Các hạ làm thế nào mà có được thẻ bài này?
- Tại hạ động thá»§ vá»›i má»™t tên nắm giữ vị trà khá cao trong Thanh Long Bang. Sau khi kiá»m chế được gã, tại hạ đã phải khó khăn lắm má»›i bắt được hắn nói. Tuy nhiên y là ai, chức vụ gì trong bang há»™i, giáo chá»§ là ai thì y nhất định không nói nhưng qua những Ä‘iá»u hắn kể có thể Ä‘oán được y phải là ngưá»i rất thân cáºn vá»›i giáo chá»§ Thanh Long Bang.
Tạ Vân Hùng nghe đến đây trong lòng đã bá»›t ngá» vá»±c. Dù sao y cÅ©ng là ngưá»i đã cứu mạng lão.
- Chắc các vị biết đến má»™t kỳ thư có tên là Mai Hoa Phổ ở trong có ghi chép nhiá»u bà quyết võ công thượng thừa:
Từ Chưởng Pháp, Quyá»n Pháp, Kiếm Pháp, cá»§a má»™t dị nhân Ä‘á»i trước là Phổ Hiá»n Äại Sư. Nghe đâu cuốn kỳ thư đã bị kẻ nào đó lấy mất rồi...
- Làm gì có chuyện đó được. Tạ Vân Hùng nói. Chuyện này lão phu có được nghe qua.
- Chuyện đó không quan trá»ng lắm. Hán tá» phẩy tay. Bởi vì thá»±c hư thế nào chưa ai biết được chỉ có má»™t Ä‘iá»u là an nguy cá»§a nhị vị là do....
Gã ngừng một lát nhìn xem hai lão có phản ứng gì không rồi nói tiếp:
- Là do ba mảnh giấy gì đó....
....Cùng lúc hạ sát Chu Äại Cẩm bá»n chúng đã lừa các vị và má»™t số quần hùng đến Äiá»n Trang há» Chu để tiện bá» hành động...Tại hạ tốn bao công sức dò há»i bá»n chúng bởi vì mối an nguy cá»§a võ lâm hiện nay...
- Bá»n Thanh Long Bang cần tìm lão phu để làm gì? Ngay bản thân lão cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì bá»n chúng kia mà.
- Các hạ không hiểu đó thôi! Hai mảnh giấy vẽ Thái Cá»±c Äồ cá»§a hai vị thì bá»n chúng lấy được rồi. Còn mảnh thứ ba và cuốn Kỳ Phổ cá»§a Chu Äại Cẩm thì chúng chưa lấy được. Tại hạ đã lẻn nghe trá»™m được cuá»™c nói chuyện giữa ba tên mà má»™t trong số đó có thể là giáo chá»§ cá»§a bá»n chúng nên biết được....
Cuốn kỳ phổ và má»™t góc Thái Cá»±c Äồ nghe đâu Chu Äại Cẩm đã gá»i cho má»™t ngưá»i há» Lưu cất giữ. Tại hạ cÅ©ng không hiểu tại sao bá»n chúng biết được.
Song cụ thể gã há» Lưu là ai ở đâu thì bá»n Thanh Long Bang chưa biết. Vì chúng nghi ngá» hai vị có thể giúp chúng tìm ra tung tÃch ngưá»i này... Do váºy...
- HỠLưu? Tạ Vân Hùng nhăn trán suy nghĩ. ã này! Sư huynh không biết có phải là...
én Thiên trá»ng khẽ hừ lên má»™t tiếng rồi đáp má»™t cách há» hững:
- Hiá»n đệ chỉ nghÄ© vá»› vẫn thôi. Chúng ta có quen biết ai há» Lưu đâu.
- Hai vị thá» cố nhá»› lại xem vì việc này rất hệ trá»ng! Hán tá» nói. ém mưu cá»§a bá»n Thanh Long Bang hết sức rõ ràng. Tại hạ nháºn thấy chúng ta phải có trách nhiệm tìm ra gã há» Lưu trước bá»n chúng bởi vì các vị thừa biết nếu lá»t vào tay giáo chá»§ Thanh Long Bang thì nguy hiểm biết nhưá»ng nào...
- ÄÆ°á»£c, được. Tạ Vân Hùng nói để lão phu nhá»› lại thá» coi. Trước đây Chu Äại Cẩm có má»™t gã gia nhân tâm phúc hình như cÅ©ng há» Lưu thì phải song đã lâu lắm rồi gã ở đâu thì lão phu cÅ©ng không nhá»›.
- Hai vị đừng lo, chúng ta hãy còn nhiá»u thá»i gian. Hán tá» vá»™i trấn an.
Bây giá» nÆ¡i ở cá»§a hai vị đã bị nguy hiểm rồi hai vị tÃnh Ä‘i đâu?
- Lão phu... cũng chưa biết nữa.
- Quả tháºt biết tìm chốn nào dung thân bây giá»? én Thiên Trá»ng nói.
- Tại hạ có má»™t ý kiến này. - Hán tá» nói. - Hai vị nên đến Phong SÆ¡n Trấn cÅ©ng gần đây thôi tá túc má»™t thá»i gian...
- Lão phu... Lão phu... én Thiên Trá»ng ngáºp ngừng nói. Lão phu không quen ai ở đó cả.
- Äừng lo tại hạ đã nói ra tất cả đã có chá»§ trương rồi. Chẳng hay hai vi có nghe đến má»™t nhân váºt là Vương Nhất Minh không?
- Có phải là bang chá»§ "Thần Quyá»n Môn" không?
- Äúng rồi Vương Nhất Minh nổi danh trên giang hồ không những ở võ công trác tuyệt mà còn vá» lòng trượng nghÄ©a. Bất kỳ ai dù Ä‘ang phe phái nào gặp khó khăn là Ä‘á»u giúp đỡ cả. Sao hai vị không đến đấy!
- Lão phu e rằng mình Ä‘ang gặp nguy hiểm thế này đến nương nhá» lão sợ lại liên lụy đến ngưá»i ta chăng?
- Hai vị chá»› báºn tâm. Thần Quyá»n Môn thế lá»±c rất lá»›n, võ công Vương Nhất Minh không phải tầm thưá»ng. HÆ¡n nữa chưởng môn các phái Ä‘á»u là chá»— tâm giao vá»›i y, nhất là Dương Ngá»c Linh chưởng môn phái Võ Äang...t heo thiển ý cá»§a tại hạ hai vị đến đó chắc sẽ được tiếp đón nồng háºu.
.... HÆ¡n nữa chỉ vài ngày tá»›i lão sẽ làm lá»… mừng thá» lục tuần. Thiệp má»i đã phát hết rồi, hẳn là sẽ náo nhiệt lắm.
én Thiên Trá»ng suy nghÄ© hồi lâu rồi khẽ nói:
- Xin đa tạ các hạ đã chỉ điểm. Lão phu chắc là phải nghe theo rồi. Hiện nay đâu còn chỗ nào dung thân nữa đâu?...