20-11-2011, 01:50 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Sep 2008
					Äến từ: tp ho chi minh
					
					
						Bài gởi: 16,884
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày 
                
					
 
	Thanks: 6,551
	
		
			
				Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				[Huyá»n huyá»…n] Phá Diệt Trưá»ng Sinh Quyết --- Tác giả: Lãng Äồ 
			 
			 
			
		
		
		
			
			 Phá Diệt Trưá»ng Sinh Quyết  
Tác giả: Lãng Äồ   
-----oo0oo-----   
Giới Thiệu   
 
     
Nguồn: Tàng thư viện    
 Phá Diệt Trưá»ng Sinh Quyết  
Tác giả: Lãng Äồ   
-----oo0oo-----   
Chương 1: Äã chết. 
 
     Converter: Phương 
Dịch : Phương 
Nguồn: Tàng thư viện     
 
 
 
 
 
 
Mênh mông Thiên Äịa, tầm thưá»ng chúng sinh, ai là ngưá»i trưá»ng sinh bất tá»? 
 
Tay nâng má»™t nắm đất vàng, có lẽ, nâng ở lòng bàn tay đấy, đã từng là má»™t mảnh phồn hoa, hoặc từng là tro bụi từ xương cốt cá»§a ngưá»i nào đó biến thành! 
 
Truyá»n thuyết Bàn Cổ mở ra trá»i đất, diá»…n hóa vạn váºt, rồi sau đó vạn váºt sinh ra linh trà . Nhưng tổ tiên loài ngưá»i trảm bụi gai, đấu Thần Ma, cùng các sức mạnh tá»± nhiên trong trá»i đất tranh đấu, xây dá»±ng má»™t phương thế giá»›i. Không ngừng tranh đấu, chém giết, báºc đại hiá»n trong viá»…n cổ sáng chế Vô Thượng Pháp Môn, hóa vÅ© thành tiên, lưu lại truyá»n thuyết muôn Ä‘á»i bất diệt . 
 
Chuyện cÅ© như váºy, thá»i gian trôi Ä‘i, thương hải tang Ä‘iá»n. Ngày nay trưá»ng sinh đã trở thành truyá»n thuyết xa xưa, nhưng truyá»n thuyết này nhưng vẫn quyến dÅ© vô số ngưá»i. 
 
Ngàn năm trôi qua, có thể truyá»n thuyết như cÅ© chỉ là truyá»n thuyết. 
 
... 
 
... 
 
Năm hai nghìn không trăm linh chÃn. 
 
Äầu thu. 
 
Trăng sáng sao má». 
 
Trên bầu trá»i kia rải rác má»™t vài vì sao cô độc 
 
"Ha ha ha! Ta tìm được rồi!" 
 
Trong đêm yên tÄ©nh, chợt vang lên má»™t tiếng cưá»i to sảng khoái! 
 
Tiếng cưá»i giòn tan, vang từng đợt, lúc này dù là ai nghe xong, Ä‘á»u biết được ngưá»i cưá»i Ä‘ang hưng phấn! 
 
Một thanh âm lạnh lùng : "Hừ! Sở Thiên, ngươi vui sao?" 
 
Tiếng hừ giống như cơn gió lạnh, khiến Sở Thiên đột nhiên có một loại ảo giác rơi vào hầm băng ! 
 
Sở Thiên quay đầu lại, má»™t ngưá»i cháºm rãi Ä‘i ra từ trong bóng tối, đó là ngưá»i đã phát ra âm thanh lạnh như băng kia! 
 
"Là ngươi? !" Nhìn thấy ngưá»i tá»›i, đôi mắt Sở Thiên hÆ¡i nhÃu lại, đầu Ä‘au buốt từng đợt, hình như hắn nghe thấy, trong đầu như có má»™t tiếng thá»§y tinh vỡ. 
 
"Äúng váºy, chÃnh là ta!" 
 
Ngưá»i tốt thì không đến, ngưá»i đến cÅ©ng chẳng tốt lành gì! 
 
Mấy ngày qua, Sở Thiên đã có má»™t loại dá»± cảm, lần Ä‘oạt bảo này không thể thuáºn lợi như váºy, nhưng hắn tuyệt đối không ngá», ngay tại lúc này, ngưá»i xuất hiện ở trước mặt hắn, dÄ© nhiên là bạn gái cá»§a hắn! 
 
"Vì sao! Vì sao ngươi ở đây ! ? Má»™t quyển sách cÅ©, đã khiến ngươi làm như váºy?" Sở Thiên Ä‘au đớn mà nắm chặt quyển sách trên tay, tháºm chÃ, tay phải cá»§a hắn trong cÆ¡n gió đêm buốt lạnh, bóp nghẹn mà chảy ra từng giá»t máu hồng! 
 
"Hừ, Sở Thiên, ngươi chỉ là má»™t cái háºu thiên cảnh giá»›i, căn bản là không xứng được biết quyển sách này giá trị! Giao ra đây! Ta có thể cho ngươi chết thống khoái!" 
 
Ngày xưa nàng như con chim non nép vào ngưá»i y, lúc này lại trở thành rắn rết ác độc. Tương phản như thế, đối vá»›i Sở Thiên, cùng vá»›i lấy Ä‘i tánh mạng cá»§a hắn không há» khác nhau! 
 
Sở Thiên hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, đè nén trái tim Ä‘au, bị lừa gạt? Bị phản bá»™i? Hắn nhìn cô gái trở nên lạ lẫm vô cùng, Sở Thiên ngữ khà lại đột nhiên lạnh xuống: "Ngươi, có bao giá» yêu ta không?" 
 
máu, lặng lẽ chảy. 
 
Sở Thiên móng tay, thình lình đâm rách lòng bàn tay cá»§a hắn! Nhưng mà, Sở Thiên lại không nháºn ra, có lẽ, Ä‘iá»u Ä‘au đớn ấy, không còn ý nghÄ©a, không cách nào che dấu trái tim cá»§a y, Ä‘au, tưởng như vỡ vụn! 
 
"Ha ha! Yêu ngươi? ! Nếu như không biết ngươi có thể tìm được bảo bối ..., sư phụ ta căn bản là sẽ không phái ta ẩn núp bên cạnh ngươi! Ta chỉ thÃch đại sư huynh cá»§a ta! Ngươi nằm mÆ¡ à!" 
 
"Tốt! Tốt! Tốt! Ha ha ha! Phi thưá»ng tốt!" 
 
Sở Thiên đột nhiên ngá»a mặt lên trá»i cưá»i to, liên tiếp hét ba tiếng tốt! 
 
Nhưng mà, dù là ai cÅ©ng nghe được, Sở Thiên tiếng cưá»i, ẩn chứa bi thương! 
 
"Ngươi vì quyển sách cÅ© này phản bá»™i ta, ta dù chết, cÅ©ng phải Ä‘em nó há»§y Ä‘i!" Sở Thiên mạnh mà rống to má»™t tiếng, nói thì cháºm mà xảy ra thì nhanh, nữ nhân độc ác kia, căn bản phản ứng không kịp nữa, Sở Thiên tay trái nhấc lên tiếng gió vù vù, chụp vá» phÃa trong tay phải —— sách! 
 
"Không ——" một tiếng thét lên! 
 
Tuy trong mắt đám cao thá»§, Sở Thiên chỉ là má»™t kẻ tu ngoại công, tầm thưá»ng yếu á»›t, nhưng quyển sách cÅ© kia, làm sao lành lặn được dưới má»™t chưởng cá»§a y? ! 
 
"Súc sinh!" 
 
"Dừng tay!" 
 
Ngay sau khi Sở Thiên nhấc tay, hai đạo bóng đen bay đến! Hai tia sáng lạnh lẽo đâm thẳng Sở Thiên lồng ngực! 
 
Quyển sách trong tay Sở Thiên, ngoại trừ cô gái kia, còn có hai ngưá»i khác nhìn chằm chằm? ! 
 
Sưu! Sưu! 
 
Hai tia sáng lạnh lẽo xuyên qua ngá»±c Sở Thiên, dù như váºy, Sở Thiên lại nở nụ cưá»i, không ai có thể ngăn cản quyết tâm cá»§a hắn, má»™t chưởng tÃch tụ mưá»i thành công lá»±c, đã hung hăng mà Ä‘áºp vào quyển sách kia! 
 
Sở Thiên tin tưởng, đừng nói là má»™t quyển sách cÅ©, má»™t chưởng nén giáºn ,cho dù là tấm sắt, cÅ©ng sẽ bị nghiá»n nát! 
 
Ngoại trừ Sở Thiên, ba ngưá»i còn lại cùng lúc sững lại, váºy là nát quyển sách rồi! 
 
Nhưng mà, quyển sách cÅ©, váºy mà hoàn hảo không tổn hao gì! 
 
"Äao thương bất nháºp, thá»§y há»a bất xâm! Thì ra truyá»n thuyết có tháºt!" Má»™t ngưá»i đánh lén Sở Thiên mừng rỡ mà hét lá»›n má»™t tiếng, trong đêm, đôi mắt cá»§a hắn phát ra ánh sáng màu xanh âm trầm, giÆ¡ tay muốn Ä‘oạt! 
 
Cùng lúc, hai ngưá»i còn lại nhấc tay ra! 
 
Vụt. 
 
Ngay một khắc này, trong mắt Sở Thiên, thế giới phảng phất dừng lại. 
 
Hai thanh trưá»ng kiếm xuyên qua lồng ngá»±c, những giây phút cuối cùng cá»§a Sở Thiên sắp trôi qua, nhưng lúc này, Sở Thiên váºy mà thần kỳ bình tÄ©nh, thu hút chú ý cá»§a hắn không phải cái chết sắp đến vá»›i mình, mà là gương mặt đáng dữ tợn cá»§a ba ngưá»i kia. 
 
Ba con ngưá»i, tháºt sâu khắc lên mắt Sở Thiên. 
 
Cái này có lẽ là, dục vá»ng. 
 
Ngá»™! 
 
Trong những giây phúc cuối cùng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình, hắn đã gặp phải quá nhiá»u biến cố, cả Ä‘á»i này, má»i việc diá»…n ra như trong giấc má»™ng, những chuyện mà hắn không lưá»ng trước trong cuá»™c sống, nhân sinh, Sở Thiên hình như đã hiểu được rất nhiá»u Ä‘iá»u 
 
Ba ngưá»i kia sá»›m đã Ä‘em Sở Thiên coi là má»™t ngưá»i chết, căn bản Ä‘á»u không liếc nhìn Sở Thiên. Nhưng khi ba ngưá»i vươn tay sắp chạm vào quyển sách, dị biến xuất hiện! 
 
Oanh! 
 
Từng chùm tia sáng rá»±c rỡ từ trong trang sách tá»a ra, ba bàn tay dữ tợn bị chấn bay ra ngoài! 
 
Bàn tay mà Sở Thiên Ä‘áºp vào quyển sách, bị hút vào, Sở Thiên má» mịt, nhấc bàn tay ra, váºy không chút sứt mẻ! 
 
Sở Thiên bừng tỉnh táo lại, tại Quá»· Môn quan Ä‘i dạo má»™t vòng, Sở Thiên cÅ©ng không kịp suy nghÄ© tại sao mình còn sống. Bởi vì, sá»± tình kỳ lạ đã xảy ra! Vốn lòng bàn tay trái hắn đầm đìa máu tươi, váºy mà má»™t giá»t không lá»t bị hút vào quyển sách cÅ©! HÆ¡n nữa, càng lúc càng có lá»±c hút mạnh mẽ ! 
 
Vụt! Vụt! Vụt! 
 
Bên trên bầu trá»i, chÃn cá»™t sáng quá»· dị há»™i tụ thành má»™t đạo, mãnh liệt lao vào Sở Thiên! 
 
Không phải, là rơi vào cuốn sách cũ trong tay Sở Thiên! 
 
Má»™t trong những kẻ đánh lén đột nhiên hoảng sợ mà nhìn lên bầu trá»i đêm, kinh hoảng âm thanh nói: "Há»ng bét! Tối nay là Cá»u Tinh Liên Châu!" 
 
Dứt lá»i, giống như con sói mà đánh vỠđạo ánh sáng ở giữa! 
 
Nhưng mà, hắn lại vồ hụt rồi! 
 
Ãnh sáng tan hết, Sở Thiên cùng quyển sách đã biến mất trước mắt tất cả má»i ngưá»i! 
 
Những ngưá»i khác không biết Sở Thiên gặp chuyện gì, vừa vặn vì lúc này, ngưá»i trong cuá»™c là Sở Thiên, cÅ©ng không biết mình gặp chuyện gì, xung quanh má»™t mảng tối Ä‘en! 
 
Bị hút ! 
 
Hắn rõ ràng bị quyển sách cũ hút vào! 
 
Sở Thiên tại trong lòng mặc niệm một câu :"Chúa Giê-xu phù hộ ", rồi trôi đi trong bóng đêm u tối... 
 
 
  
 	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của baongoc  
 
		
        
		    
  Chữ ký cá»§a baongoc         Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn 
 
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi                
		 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Ngưá»i này đã nói CÃM Æ N đến vài viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				20-11-2011, 01:52 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Sep 2008
					Äến từ: tp ho chi minh
					
					
						Bài gởi: 16,884
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày 
                
					
 
	Thanks: 6,551
	
		
			
				Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 Phá Diệt Trưá»ng Sinh Quyết  
Tác giả: Lãng Äồ   
-----oo0oo-----   
Chương 2: rơi cùng sấm sét. 
 
     Converter: Phương 
Dịch : Phương 
Nguồn: Tàng thư viện     
 
 
 
 
 
 
Phá Diệt đại lục bầu trá»i đêm, đẹp mê ngưá»i. 
 
Má»™t vùng trá»i đầy ắp ánh sao sáng, từng cÆ¡n gió lạnh thổi qua, bóng cây lả lướt. Giống như cảnh thÆ¡ trong trong truyá»n thuyết "Thanh phong từ lai, thá»§y ba bất hưng" 
[ " Gió nhẹ trôi qua, không làm mặt nước gợn sóng " . CCD ] 
 
. 
 
Cạc cạc cạc. 
 
Trong hư không văng vẳng má»™t tiếng tiếng cưá»i âm trầm u ám, khiến cho màn đêm yên tÄ©nh tăng thêm vài phần quá»· dị. Trong rừng cây, má»™t Ä‘en má»™t trắng hai bóng ngưá»i phÃa trước sau truy Ä‘uổi! 
 
Âm trầm tiếng cưá»i như tiếng quá»· quanh quẩn rừng cây, dưá»ng như mang theo má»™t loại ma lá»±c kỳ dị, trong phạm vi tiếng cưá»i, không gian chấn động, nhìn lên trên bầu trá»i tháºm chà có má»™t loại vặn vẹo ảo giác, giống như trong giấc ác má»™ng. 
 
"A!" 
 
Äá»™t nhiên ở giữa không trung , bóng trắng bay phÃa trước chấn động mạnh má»™t cái, trong miệng phát ra má»™t tiếng kiá»u mỵ kinh hoảng, ngã xuống mặt đất! 
 
"hà hà, cô em dá»… thương, định chạy à? không chạy tiếp Ä‘i? !" Bóng trắng sống chết không rõ phá»§ phục trên mặt đất, mà bóng Ä‘en cÅ©ng không nhanh không cháºm mà rÆ¡i trên mặt đất, đứng bên ngoài bóng trắng ba thước . 
 
Từng vầng trăng sáng chiếu qua kẽ lá, chỉ thấy bóng trắng đúng là má»™t cô gái rất dá»… thương , tuy nàng che mặt, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt, đôi mắt to ướt, mày mi Ä‘en dài, mịn nhẵn như son, nhưng như váºy đã đủ để nháºn ra nàng là má»™t mỹ nữ rồi. 
 
Nhưng lúc này, đôi mắt ấy, lại lá»™ ra má»™t cổ lá»a giáºn, thẳng tắp phun thẳng vào bóng Ä‘en đứng bên cạnh nàng ! 
 
"Cạc cạc, cô em, Ä‘em váºt kia giao ra đây, anh sẽ không giết em !" Bóng Ä‘en kia là má»™t lão đầu mặt rá»— , lúc này hắn thèm thuống nhìn đùi cô gái xinh đẹp Ä‘ang ngã trước mặt, hai mắt tá»±a hồ thả ra từng đạo tia sáng màu lam, không che dấu chút nào vẻ dâm tà! 
 
"Ngươi! ngươi là Phệ Hồn Âm? !" Cô gái trong ná»™i tâm bi phẫn gần chết, không nghÄ© tá»›i, váºy mà thất bại trong gang tấc, không nghÄ© tá»›i Bá Sở đế quốc phái ra sát thá»§, váºy mà lại là công pháp Phệ Hồn Âm ! 
 
Cô gái biết rõ, Phệ Hồn Âm, nếu là không cẩn tháºn phòng bị..., sẽ bị Phệ Hồn Âm dần dần tê liệt năm giác quan cùng giác quan thứ sáu, tháºm chÃ, ngưá»i dụng thuáºt có thể khống chế ngưá»i bị trúng thuáºt ý thức! 
 
Tuy nàng không biết bóng đen trước mặt tu luyện đến mức nào. . .Nhưng gặp tình huống này, nàng đã kiệt sức rồi! 
 
"Cạc cạc, cô em, không nghÄ© tá»›i, cô em cÅ©ng có chút kiến thức đấy! Nhìn thân thể cô em như váºy, hình như không định Ä‘em váºt kia đưa ta? Cạc cạc, không sao, anh sẽ tá»± mình kiểm tra!" 
 
"Ngươi! Ngươi! Ngươi dám, ta giết ngươi!" Nữ tỠnghẹn ngào xúc động, thất thanh nói! 
 
"Hà hà, ta vì cái gì không dám!" Lão già cưá»i dâm má»™t tiếng, vươn bàn tay nhiá»u nếp nhăn chạm ngá»±c cô gái! 
 
Tê! 
 
Theo má»™t tiếng thanh thúy vô cùng, lão già dâm ngây ngưá»i, nhìn bá» vai trần trụ cá»§a nàng, da thịt trắng như tuyết, mượt nõn nà, lão đầu nước miếng róc rách mà rÆ¡i xuống! 
 
Cô gái mỹ lệ lúc này, suy nghÄ© tá»± sát cÅ©ng đã có , tuy chỉ lá»™ ra má»™t bên bá» vai, nhưng nghÄ© đến chuyện sắp xảy ra, trái tim Ä‘au đớn, không kìm được tuyệt vá»ng! 
 
Tay phải nàng run rẩy mà dùng sức đẩy, thân thể trong trắng, tuyệt đối không thể để lão già này làm bẩn! Nhá»› tá»›i sư phụ khắc lại trên ngưá»i mình, Äồng Quy Vu Táºn quyết, trong thoáng chốc, nước mắt cảm kÃch chảy ra từ đáy lòng nàng . . . 
 
Lão đầu liếm liếm nước miếng tà dâm, hÃt hÃt mùi hương say lòng ngưá»i, đôi tay run rảy chạm vào ngá»±c cô gái không còn sức lá»±c phản kháng . . . 
 
Cô gái trên mặt tràn đầy bi phẫn, đáng tiếc, lão già không nháºn ra. 
 
"Cô em dễ thương, ngươi đã không giao ra, đừng trách ta ra tay . . . hà hà. . ." 
 
"Chết!" 
 
Má»™t đạo ánh sáng xẹt qua đôi mắt ướt, trong ná»™i tâm nàng không khá»i nổi lên từng đợt thê lương, đồng quy vu táºn a! 
 
Oanh! 
 
Bá»—ng dưng, ngay khi nàng sắp dẫn động Äồng Quy Vu Táºn quyết, bầu trá»i chấn động rá»n vang , trong phút giây đó, đôi mắt nàng nhìn thấy má»™t luồng ánh rá»±c rỡ, nàng cói cảm giác, vốn là đêm tối nhìn không thấy năm ngón tay, giỠđây sáng chói như ban ngày! 
 
Cô gái sá»ng sốt, sư phụ đâu có nói, trước khi sá» dụng Äồng Quy Vu Táºn quyết, sẽ có loại này thanh thế kinh thiên động địa ? Váºy tráºn chiến, cÅ©ng quá khoa trương Ä‘i? ! 
 
CÅ©ng không biết đã qua bao lâu, trong tưởng tượng sỉ nhục, bị hiếp không có rÆ¡i xuống trên ngưá»i cá»§a mình, đôi mắt vốn trắng xoá má»™t mảnh, cÅ©ng dần dần hồi phục. 
 
Äêm tối, vẫn là đêm tối. 
 
Sau má»™t khắc, khi nàng nhìn rõ ràng, dưới khăn che mặt cái miệng anh đào nhá» nhắn xinh xinh đã to như quả trứng gà, bởi váºy đủ để có thể thấy được trong ná»™i tâm nàng kinh ngạc. 
 
"Không thể . . . ? ! Chẳng lẽ tháºt sá»± có ác giả ác báo! ?" 
 
Chỉ thấy lão già dê kia, toàn thân cháy bốc, trên ngưá»i liên tiếp không ngừng toát ra lượn lá» khói Ä‘en, sau má»™t khắc, mÅ©i nàng nhu má»™t cái, trong không khà tá»±a hồ tràn ngáºp mùi thịt nướng khét . 
 
Hóa ra cột sấm sét vừa rồi. . . bổ chết lão dê cụ hả? ! 
 
Mỹ nữ kinh ngạc nhìn nhìn, nàng tháºt sá»± có chút không dám tin, dù sao, thiên lôi đánh xuống loại chuyện này, tá»± hồ chỉ tồn tại cùng trong truyá»n thuyết. 
 
Rầm! 
 
Cái lão dê cụ Ä‘ang muốn ra tay, vẻ mặt tiếc nuối không cam lòng lÆ¡ lá»ng giữa không trung, hai mắt trắng dã, bất đắc dÄ© mà phun ra má»™t ngụm khói Ä‘en, " Rầm " má»™t tiếng ngã trên mặt đất. 
 
Phút giây trước khi chết, lão già vẫn không nhắm mắt, dê trong thiên hạ sao mà nhiá»u, tại sao chỉ mình ta bị sét đánh chết? ! 
 
CÅ©ng không biết đã qua bao lâu, cô gái mắt ướt cuối cùng cÅ©ng khôi phục sức lá»±c, nàng không khá»i âm thầm cảm khái, nếu không được ông trá»i thương ban cho cá»™t sét, mình chắc là cÅ©ng không còn được sống trên Ä‘á»i à nha? 
 
"Äi chết!" Cô gái rất phấn khởi đạp vào thi thể lão già dê cụ kia má»™t cước, đột nhiên, nàng lần nữa sá»ng sốt! 
 
Khuôn mặt nhịn không được đỠlên, bởi vì, nàng phát hiện, tại bên cạnh lão già, đúng là có một bé trai toàn thân trần truồng! 
 
Nàng có chút ngây ngưá»i, đây là lần đầu tiên trông thấy con trai trần truồng, mặc dù chỉ là mưá»i bồn mưá»i năm tuổi, nhưng cÅ©ng xấu hổ! 
 
Không đúng! 
 
Hình như. . . bé trai này rơi xuống cùng sấm sét hay sao? ! 
 
Càng nghÄ© lại càng hoảng sợ, nhìn bé trai trần truồng , chỉ thấy hắn Ä‘ang ngá»§, hai mắt nhắm nghiá»n, nét mặt u buồn, đúng là có má»™t loại không hiểu mị lá»±c. 
 
"ÄÆ°á»£c rồi! Coi như số ngươi gặp may! Bổn cô nương hôm nay từ bi cứu ngươi má»™t lần!" Thiếu nữ cắn răng, má»™t tay kẹp lấy trần trụi nam hài, tay niệm pháp quyết, trong nháy mắt ngắn ngá»§n , liá»n biến mất ở giữa bầu trá»i! 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của baongoc  
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 2  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a baongoc  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				20-11-2011, 07:19 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Sep 2008
					Äến từ: tp ho chi minh
					
					
						Bài gởi: 16,884
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày 
                
					
 
	Thanks: 6,551
	
		
			
				Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 Phá Diệt Trưá»ng Sinh Quyết  
Tác giả: Lãng Äồ   
-----oo0oo-----   
Chương 3: ngắn lại. 
 
     Converter: Phương 
Dịch : Phương 
Nguồn: Tàng thư viện     
 
 
 
 
 
 
Äau! 
 
Sở Thiên cảm thấy, dưá»ng như mình vừa trải qua má»™t giấc má»™ng, má»™t giấc má»™ng kỳ lạ, hình như hắn đã bay trong má»™t con đưá»ng ánh sáng bảy màu, không biết là bao lâu 
 
HÆ¡n nữa, Ä‘iá»u cuối cùng hắn nhá»›, là hắn Ä‘ang rÆ¡i xuống từ trong những đám mây Ä‘en vô cùng cao trên bầu trá»i, sợ tá»›i mức hắn thiếu chút nữa từ trong má»™ng tỉnh lại, giá mà trong má»™ng có cái dù để nhảy thì tốt quá? 
 
Vụt. 
 
Bá»—ng nhiên, Sở Thiên mở hai mắt ra, hắn còn chưa kịp nhìn cảnh váºt chung quanh, má»™t hồi kịch liệt Ä‘au đầu mạnh mà vá»t tá»›i, khiến hắn nhịn không được, Ä‘au khổ mà rên rỉ má»™t tiếng. 
 
"Tiểu đệ đệ, ngươi đã tỉnh?" 
 
Ngay tại Sở Thiên đầu há»—n loạn thành má»™t đống hồ dán thá»i Ä‘iểm, đột nhiên nghe thấy non ná»›t dị thưá»ng dá»… nghe thanh âm, cÅ©ng là không nhịn được sá»ng sốt, tiểu đệ đệ? ! Gá»i ai váºy? ! 
 
Äôi mắt cá»§a Sở Thiên dần dần hồi phục, hắn nhìn thấy má»™t cô bé. 
 
Một cô bé tóc búi sừng dê, bỠmôi hồng, mắt to chớp chớp đang nhìn mình, Sở Thiên nội tâm rét lạnh, không hiểu sao hắn cứ có cảm giác, ánh mắt mà tiểu nha đầu nhìn hắn, giống như đang nhìn một món đồ chơi? ! 
 
"A . . ." 
 
Sở Thiên định mở miệng ngập ngừng lại thôi, má»™t câu cÅ©ng nói không nên lá»i, như có cục đá nghẹn trong cổ há»ng , dị thưá»ng khó chịu. 
 
"A! Tiểu đệ đệ, ngươi muốn uống nước đúng không?" Cô bé tóc búi sừng dê cưá»i cưá»i, hình như Ä‘ang vui lắm, vừa nói vừa cưá»i, để lá»™ ra cái răng khểnh duyên vá»›i hai cái núm đồng tiá»n xinh xinh trên gò má, kết hợp vá»›i gương mặt dá»… thương, khiến Sở Thiên ngây ngưá»i mấy giây. 
 
Cháºc, tuổi còn nhỠđã câu ngưá»i như váºy, lá»›n lên chắc sẽ hại nước hại dân. Sở Thiên nhìn dáng cô bé tươi cưá»i, nhịn không được nghÄ© đến. 
 
"Ừ, nước đây." Cô bé ôn nhu cầm má»™t ná»a bát nước bằng gá»— đưa tá»›i bên môi Sở Thiên. Sở Thiên không nhá»› bữa ăn cuối cùng mình là khi nào, chỉ nhá»› rằng đã rất lâu, hắn không được uống nước, vừa nhìn thấy ná»a bát nước, tá»± nhiên hồi phục má»™t chút khà lá»±c, vá»™i vàng giÆ¡ tay nháºn lấy, á»c á»c á»c á»c mà uống má»™t hÆ¡i hết. 
 
"Sảng khoái!" Sở Thiên cảm giác khá»e hÆ¡n trước nhiá»u, Ãt nhất bây giá» hắn đã có thể nói ra má»™t cái đơn âm từ ngữ rồi. 
 
Sở Thiên đưa bát gá»— trả lại cho cô bé, rồi bắt đầu quan sát má»i váºt xung quanh, chỉ biết mình nằm trên má»™t chiếc giưá»ng gá»— khá đơn sÆ¡ , vá» phần đơn sÆ¡ như thế nào ... Sở Thiên thầm nghÄ©, nếu hắn không ngá»§ ở đây, nếu hắn nhìn qua, chắc chắn sẽ nghÄ© rằng đây chỉ là má»™t cái chăn phá»§ trên tấm ván gá»— . 
 
Tuy váºy, Sở Thiên lại ngá»i được, má»™t hương thÆ¡m tinh tế, nhẹ nhàng, như có như không bay qua ngưá»i hắn, khiến hắn vô tình quên Ä‘i mình Ä‘ang nằm trên tấm ván gá»— đơn sÆ¡. 
 
"Khục khục." Sở Thiên hắng giá»ng, nói ra má»™t câu có chút ngáºp ngừng: " NÆ¡i này, là ở đâu? !" 
 
Nhưng hình như cô bé không nhìn Sở Thiên ..., đúng váºy, cô bé quay đầu hướng phÃa cá»a bên khẽ nói má»™t tiếng: "Sư tá»·, sư tá»·! Mau tá»›i đây! Tiểu đệ đệ tỉnh rồi!" 
 
Tiểu đệ đệ? ! 
 
Lần thứ ba nghe thấy cụm từ này, Sở Thiên bá»±c mình khó hiểu, hắn đã hai mươi ba tuổi, tổ quốc bốn có thanh niên, váºy mà bị má»™t cô bé chỉ khoảng mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi kêu "Tiểu đệ đệ" ? 
 
Äoán chừng ai nghe xong Ä‘á»u khó chịu. 
 
Cô bé hô má»™t câu, hình như không có ngưá»i trả lá»i, liá»n vung tay vung chân dứ dứ Sở Thiên, quay đầu Ä‘i ra cá»a. 
 
"Ê, nhóc kia, quay lại đây! Ngươi giải thÃch cho ta, ngươi bảo ai là "Tiểu đệ đệ" váºy! Ôi!" 
 
Má»i việc diá»…n ra quá nhanh, Sở Thiên không nháºn ra thân thể cá»§a mình đã rá»i khá»i chiếc giưá»ng gá»—, vừa má»›i giÆ¡ tay giữ lấy cô bé tóc búi sừng dê, bị nghiêng trá»ng tâm, "Ôi " má»™t tiếng liá»n ngã đầu xuống giưá»ng! 
 
Mặt đất cũng không bẩn, ngã xuống đất coi như xong, "Rầm " một tiếng, sỠnão không chút do dự, nhiệt tình hôn mặt đất " Chụt!" một cái. 
 
Sở Thiên đau quá, nước mắt thiếu chút nữa rơi ra, mẹ nó đấy, chỉ vì cô bé kia! 
 
"A ————!" 
 
Má»™t tiếng "A " thét lên, Sở Thiên sững sá», màng tai Ä‘au nhức, hắn ngẩng đầu, nhìn vá» phÃa thanh âm truyá»n đến. Ngoài cá»a, có hai cô gái mặc áo trắng Ä‘ang đứng, má»™t ngưá»i là cô bé tóc búi sừng dê, má»™t ngưá»i khác khoảng hai mươi tuổi, nhưng Ä‘eo khăn che mặt. 
 
Không đúng! 
 
Nét mặt cá»§a các nàng không bình thưá»ng! 
 
Cô bé tóc búi sừng dê má nhỠđỠbừng, giống như là quả táo chÃn, còn cô gái che mặt, Sở Thiên nhìn không ra nét mặt cá»§a nàng, nhưng má»™t cÆ¡n gió thôi qua, cái khăn che mặt bay lên, lá»™ ra hai bá» rặng mây Ä‘á», nhìn đỠcÅ©ng không kém cô bé tóc búi sừng dê. 
 
Äể cho Sở Thiên buồn bá»±c nhất là, ánh mắt cá»§a các nàng, giống như dị thưá»ng kinh ngạc mà cùng nhìn chằm chằm má»™t vị trà ( Ä‘oạn này mình thấy khó quá, nhìn trym ấy )? ! 
 
Sở Thiên ánh mắt dá»i, nhìn xuống ... 
 
Thẳng đến cái lúc này, Sở Thiên mới cảm giác được, hai chân man mát... 
 
"A A A ————! Bà mẹ nó!" Sở Thiên mạnh mà rống to má»™t tiếng, lại chá»i tục thêm má»™t câu nhá»! 
 
Hắn đã thấy gì? 
 
Trần truồng, coi như xong, cÅ©ng hÆ¡i bất ngỠđấy, nhưng so vá»›i trần truồng, hắn lại táºn mắt nhìn thấy má»™t chuyện khác khiến hắn sợ hãi, cái cằm rÆ¡i xuống đất —— trym hắn ngắn lại rồi !! ! 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của baongoc  
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 3  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a baongoc  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				26-11-2011, 07:21 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Sep 2008
					Äến từ: tp ho chi minh
					
					
						Bài gởi: 16,884
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày 
                
					
 
	Thanks: 6,551
	
		
			
				Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 Phá Diệt Trưá»ng Sinh Quyết  
Tác giả: Lãng Äồ   
-----oo0oo-----   
Chương 4: Hang động sau thác nước. 
 
     Converter: Phương 
Dịch : Phương 
Nguồn: Tàng thư viện     
 
 
 
 
 
 
Cầu gá»— nước chảy, thác nước nghiêng nghiêng, từng tầng mây trắng lượn lá» bao phá»§ ngá»n núi, uốn lượn Ä‘i tá»›i chân trá»i. 
 
Nhìn cảnh đẹp trước mắt Sở Thiên lại không thấy thoải mái dễ chịu, trái tim hắn đang bị bối rối lắm. 
 
Con mụ nó mình đã xuyên việt rồi. 
 
Có lẽ bây giỠchỉ có từ phức tạp mới diễn tả hết cảm xúc của hắn. 
 
Từ lúc nhìn thấy cảnh váºt và quần áo cá»§a má»i ngưá»i, hắn đã nháºn ra vùng đất này không phải trái đất. 
 
Hắn ngồi bệt xuống đất, nhá»› lại tất cả những chuyện đã xảy ra. Quá trình xuyên qua quá đơn giản, bá»n hắn tranh quyển sách cổ, quyển sách phát sáng rồi hút hắn vào. 
 
Chỉ như váºy thôi. 
 
Mà lúc mới tỉnh hắn đã không mặc gì mà nằm trên cái ván gỗ rồi. 
 
Còn Ä‘oạn thá»i gian sau khi bị hút vào, Sở Thiên nhá»› không nổi. 
 
“Tiểu đệ, ngươi không sao chứ? †
 
Lúc này má»™t đám mỹ nữ áo trắng vây quanh Sở Thiên, khiến hắn mệt má»i. 
 
Tiểu đệ, chết tiệt, tiểu cái gì chứ. 
 
Nghe ngưá»i khác gá»i mình như váºy lòng Sở Thiên thoáng buồn, xuyên việt thì đã xuyên việt rồi, quên Ä‘i thôi, nhưng cái khiến hắn buồn chÃnh là cái ấy sau khi xuyên việt, cái ấy ngắn lại ! 
 
Không chỉ cái ấy cơ thể hắn cũng bé lại. 
 
Sở Thiên biết hắn đã trở lại thá»i còn là má»™t thằng nhóc mưá»i bốn tuổi! 
 
Cứ nghÄ© tá»›i việc đó, Sở Thiên lại thấy bá»±c mình. Nếu hắn không gặp ngưá»i con gái ấy, nếu hắn không cầm quyển sách cổ, chắc chắn hắn sẽ không bị đưa tá»›i đến vùng đất quá»· quái này. 
 
Ngẩng đầu lên nhìn vô số đôi mắt to ướt tá»a sáng lấp lánh trước mặt, Sở Thiên không kiên nhẫn nhẹ thì thầm :"Tá»· tá»·, các tá»· dá»… thương, gần quá ta nhìn không rõ, hay là dá»i xa ta má»™t chút Ä‘i ?" 
 
Không phải Sở Thiên không có hứng thú với các cô gái đẹp nhưng bây giỠtâm trạng hắn không vui, cộng thêm ánh mắt đám mỹ nữ nhìn hắn, cùng với ánh mắt của tiểu nha đầu tóc búi sừng dê khiến lòng Sở Thiên giá lạnh. 
 
“Oa! Các tá»· nghe thấy không! Tiểu đệ đệ tháºt đáng yêu! “ . Má»™t ngá»± tá»· nhìn Sở Thiên thÃch thú, kéo Sở Thiên lại, ôm sát vào lòng. 
 
Trong giây lát cả bá» ngá»±c má»m mại đàn hồi úp vào mặt Sở Thiên, da thịt ôn nhu cá» sát, thiếu chút nữa chảy máu mÅ©i! 
(thực ra mình định dịch bỠngực là 2 bầu vú cho đúng nghĩa với 2 luồng nhuyễn nhục nhưng thôi! ) 
 
“ Tá»· đừng đùa nữa, đệ ấy chỉ vừa tỉnh dáºy!" 
 
Ngay khi Sở Thiên vừa mệt vừa sướng, mÅ©i bị hai bầu ngá»±c má»m mại áp không thở nổi, má»™t thanh âm lo lắng truyá»n đến. 
 
“Ấy, Nhược Nhi sư muội, ngươi đau lòng vì tiểu đệ đệ à?†Ngự tỷ miệng nói trêu đùa nhưng bàn tay nhẹ đẩy Sở Thiên ra. 
 
Như trút được gánh nặng, Sở Thiên khoan khoái hÃt thở từng hÆ¡i không khà trong lành nhưng trong lòng hắn chợt cảm giác mất mát nhàn nhạt, cái cảm giác má»m mại ôn nhu ấy tháºt thoải mái. 
 
Nhược Nhi nhẹ gắt má»™t câu: “Vì sư phụ có việc tìm hẳn, nha đầu chết tiệt kia, đệ đệ nhá» như váºy cÅ©ng lấy ra đùa giỡn. “ 
 
Ngá»± tá»· sững sá», vá»™i vàng nói: “Váºy hai ngưá»i mau Ä‘i Ä‘i, đừng để sư phụ phải chá» lâu.†Dứt lá»i cả ngưá»i hóa thành má»™t đạo ánh sáng màu hồng dần dần bay mất. 
 
Äám mỹ nữ còn lại nghe thấy sư phụ tìm Sở Thiên cÅ©ng nhanh chóng rá»i Ä‘i. 
 
Lâm Nhược Nhi chÃnh là ngưá»i ôm Sở Thiên vá», cÅ©ng nhìn thấy cÆ¡ thể trần trụi cá»§a Sở Thiên. 
 
“Äi theo ta. Sư phụ muốn gặp ngươi.†Lâm Nhược Nhi kỳ quái nhìn Sở Thiên rồi quay đầu bước Ä‘i. 
 
Sở Thiên cưá»i khổ nhìn theo bóng lưng thiếu nữ. Xuyên việt hành trình, là phúc hay há»a? Sở Thiên cÅ©ng không rõ, hắn nhá»› tá»›i cái đêm trước khi chết, cô gái ác độc giả dối trong tình yêu, nguy hiểm và ná»—i Ä‘au tan vỡ. 
 
“Nơi này sẽ là một khởi đầu mới sao ? Sở Thiên vừa đi theo Lâm Nhược nhi vừa thì thầm nói một mình. 
 
“Ngươi vừa nói gì đấy?â€Lá»— tai Lâm Nhược Nhi hÆ¡i động má»™t chút, xoay đầu lại há»i. 
 
“Không có, ta nói tá»· tá»·, tá»· rất đẹp! “ Sở Thiên bất chợt nở nụ cưá»i tháºt tươi . 
 
“Dá»… ghét, tuy ngươi nói ngá»t nhưng chẳng biết có tháºt lòng không nữa. “ Lâm Nhược Nhi quay đầu lại, tiếp tục bước Ä‘i, miệng há»i nhưng đôi mắt nở nụ cưá»i. 
 
 
 
 
 
Sở Thiên sóng vai Ä‘i cùng Lâm Nhược Nhi, đưá»ng Ä‘i khúc khuá»·u, không biết Ä‘i qua bao nhiêu vòng tròn luẩn quẩn. Nháºp gia tùy thục hắn không quan tâm, vừa Ä‘i vừa ngắm cảnh. Không thể không nói ,vùng đất này xinh đẹp không tưởng tượng nổi, má»™t đóa hoa, má»™t cá»ng cá», má»™t tảng đá, má»™t rừng cây, dưá»ng như không há» chứa hÆ¡i thở nhân gian. 
 
Nếu muốn dùng má»™t từ để hình dung… đó chÃnh là : nhân gian tiên cảnh. 
 
Càng ngắm càng mê mẩn, tâm sá»± u buồn dần dần biến mất, cả trái tim Sở Thiên tràn đầy cảm giác thư thái dá»… chịu. Trong lúc hắn chìm trong cảnh đẹp say mê, Lâm Nhược Nhi chợt nói má»™t câu :“ Äã đến. “ 
 
Sở Thiên sững sá», xa xa nhìn lại không má»™t bóng ngưá»i, chỉ thấy từng tầng mây lượn lá» phá»§ quanh thác nước. 
 
“Lâm tá»·, ngươi không nhầm? Sở Thiên sắc mặt hÆ¡i kỳ quái, không lẽ Lâm nha đầu thấy mình thanh tú yếu á»›t, định dẫn vào chá»— vắng ngưá»i rồi giở trò? 
 
Nếu Lâm Nhược Nhi biết dc suy nghÄ© Sở Thiên, Ä‘oán chừng sẽ hung hăng mà đánh Sở Thiên, đáng tiếc Lâm Nhược Nhi không hiểu thuáºt Ä‘á»c tâm, nên nàng rất khá» dại nghÄ© rằng Sở Thiên là má»™t tiểu đệ hồn nhiên. 
 
“Ừ, đúng váºy .“ Lâm Nhược Nhi gáºt đầu, khăn che mặt khẽ rung, hai tay tu ấn , dòng nước chầm cháºm tách đôi lá»™ ra cá»a động Ä‘en tối. 
 
“Thần tiên?!†Sở Thiên hai mắt mở to kinh ngạc sá»ng sốt, Lâm tá»· dùng phép thuáºt. 
 
PhÃa sau dòng thác thác trắng xóa Ä‘ang tung bụi nước mù mịt có những hang động sâu hun hút đầy bà ẩn. 
 
Thoáng kinh ngạc, Sở Thiên thầm nghÄ©, thế giá»›i này tháºt kì diệu. 
 
NghÄ© tá»›i đây Sở Thiên không còn kinh ngạc, khóe miệng cưá»i nhạt, nụ cưá»i không hÆ¡p tuổi. 
 
“Sư phụ Ä‘ang chá» ngưá»i, ngưá»i vào Ä‘i thôi. “ Lâm Nhược Nhi khẽ nói. 
 
Sở Thiên suy tư nhìn Lâm Nhược Nhi, đứng thẳng dáºy bước qua dòng nước Ä‘i vào hang động . 
 
Sở Thiên không biết, sau khi hắn quay ngưá»i, nét mặt Lâm Nhược Nhi lá»™ ra má»™t chút lo lắng. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của baongoc  
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				26-11-2011, 01:00 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Sep 2008
					Äến từ: tp ho chi minh
					
					
						Bài gởi: 16,884
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày 
                
					
 
	Thanks: 6,551
	
		
			
				Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 Phá Diệt Trưá»ng Sinh Quyết  
Tác giả: Lãng Äồ   
-----oo0oo-----   
Chương 5: ta là phế váºt. 
 
     Converter: Phương 
Dịch : Phương 
Nguồn: Tàng thư viện     
 
 
 
 
 
 
Sở Thiên bước vừa vào trong dòng nước, bất chợt sau lưng truyá»n đến từng tiếng nước chảy róc rách, cá»a hang động từ từ khép lại. 
 
Sở Thiên không quay đầu lại, nhẹ nhàng lắc đầu mỉm cưá»i tươi, bước nhanh vào sâu trong lòng hang động 
 
Càng Ä‘i vào sâu ánh sáng càng ảm đạm. Äến cuối con đưá»ng ánh sáng tắt hẳn, màn đên buông xuống bao phá»§ không gian, đưa tay ngang mặt mà Sở Thiên không nhìn thấy năm ngón. 
 
Sở Thiên im lặng sợ hãi, tại sao má»™t tia sáng cÅ©ng không có, chẳng lẽ sư phụ Lâm Nhược Nhi là Hấp Huyết quá»· ? Nếu không sao phải ở nÆ¡i quá»· quái không thấy ánh mặt trá»i. 
 
Vừa suy Ä‘oán vá»› vẩn Sở Thiên vừa giÆ¡ tay lên dò đưá»ng trong màn đên 
 
“Ủa? Có ánh sáng ?!†
 
Äôi mắt Sở Thiên vừa làm quen vá»›i bóng tối, hắn lại nhìn thấy ánh sáng nÆ¡i cuối con đưá»ng, má»™t ngá»n đèn u tối như có như không! 
 
Sở Thiên vá»™i bước trong đêm, vá»›i hắn bây giá» không cần nghÄ© nữa, ánh sáng yếu á»›t hiu hắt ấy rá»±c rỡ như ánh mặt trá»i. 
 
Càng chạy khoảng cách giữa Sở Thiên và ngá»n đèn càng xa. Má»™t cÆ¡n gió ùa đến, ngăn không cho hắn Ä‘i tiếp. 
 
Dưá»ng như có má»™t bức tưá»ng vô hình chắn ngang trước mặt hắn, không cho hắn Ä‘i tiếp, dù hắn cố gắng nhưng không thể bước lên. 
 
“Ngươi đã đến rồi. “ Má»™t âm thanh êm như nước chảy thì thầm vào tai Sở Thiên. Trong chốc lát, Sở Thiên như bị sấm đánh đứng ngây ngốc, tiếng nói ấy phảng phất ma lá»±c mê ngưá»i khiến Sở Thiên cảm thấy, cÆ¡ thể mình Ä‘ang phiêu tán lÆ¡ lá»ng trên không trung, hình như không thuá»™c vá» mình nữa rồi. 
 
Sở Thiên sững sá» gáºt đầu. 
 
Nhìn thấy hai mắt Sở Thiên vô thần ngây ngốc, nữ tá» trong bóng tối nở nụ cưá»i, nàng ung dung đưa tay ra, phảng phất xuyên qua màn đêm u tối, ôn nhu nhẹ nhàng Ä‘iểm vào mi mâm Sở Thiên. 
 
‘’Ngươi tên là gì ?’’ 
 
‘’Ta là …. Sở Thiên.’’ Sở Thiên tháºt thà đáp. 
 
“Ngươi từ đâu đến đây?â€Trong bóng tối, bàn tay nữ tá» phát ra từng luồng ánh sáng má» má». 
 
“Ta là …xuyên ….. “ Sở Thiên ngây ngốc Ä‘ang định nói mình xuyên không gian tá»›i, lòng bàn tay phải bá»—ng dâng lên má»™t dòng nước ấm khiến cả ngưá»i hắn bừng tỉnh táo, vá»™i vàng nói :†Ơ, tại sao ta không nhá»› gì cả ?! “ 
 
Sở Thiên trong lòng thầm kêu to nguy hiểm, lá»i nói có ma lá»±c yêu mị, trong lúc vô tình rÆ¡i vào cảnh mÆ¡ mÆ¡ màng màng. Nếu như không phải trong giây phút cuối cùng tỉnh táo lại, Ä‘oán chừng đến lúc nào đó ngay cả mình hồi trước thÃch mặc ná»™i khố màu gì nàng cÅ©ng biết! 
 
HÆ¡n nữa, nếu không may để cho nàng biết hắn là kẻ xuyên qua không gian ….., lúc ấy gặp phải chuyện gì, tháºt khó nói! 
 
Sở Thiên sung sướng, thầm nghÄ© :â€Phục hồi tỉnh táo trong cÆ¡n nguy cấp, trá»i còn thương ta !†
Vị sư phụ trong truyá»n thuyết cá»§a Lâm Nhược Nhi sau khi nhìn thấy ánh mắt Sở Thiên khôi phục, ná»™i tâm sáng tá» cả kinh :†Chẳng lẽ lá»i Nhược Nhi là sá»± tháºt? Nếu váºy …………….. “ 
 
Dưới màn đêm u tối, ngá»n đèn hiu hắt, trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn cả nữ tá» bà ẩn lẫn Sở Thiên cùng im lặng suy nghÄ©. 
 
Không biết đã qua bao lâu, nữ tỠbà ẩn nhẹ nhàng thu lại ngón tay điểm trên mi tâm Sở Thiên, lạnh lùng nói:†Ngươi đi ra ngoài đi. †
 
Äang trong thất thần Sở Thiên sững sá», chỉ như váºy là xong ? 
 
Còn chưa kịp há»i má»™t câu, Sở Thiên chợt cảm thấy ngưá»i nhẹ bẫng, hai chân hắn trong chốc lát bay lên không trung, má»™t cảm giác ôn nhu vây phá»§ quần áo, chỉ nghe tiếng gió vù vù, “Rầm “ má»™t tiếng, hắn phá vỡ thác nước bay ra 
 
“Ngươi không có việc gì rồi hả ? 
 
“Uh.†Sở Thiên miệng trả lá»i nhưng tròng lòng vẫn như cÅ© Ä‘ang suy tư vá» việc vừa xẩy ra. 
 
Sở Thiên phát hiện sau khi từ trong thác nước bay ra trên ngưá»i hắn không thấm má»™t giá»t nước! Nhá»› tá»›i thá»§ Ä‘oạn cá»§a nữ tá», bất giác đỉnh đầu hắn chảy xuống vài giá»t mồ hôi lạnh, nếu như bây giá» nàng muốn giết hắn, chẳng phải dá»… như trở bàn tay sao ? 
 
“Nhược Nhi chuẩn bị cho hắn má»™t chá»— ở tạm thá»i dưới chân núi. “Bá»—ng nhiên có má»™t âm thanh dá»… nghe du dương từ trong thác nước phát ra, truyá»n vào tai hai ngưá»i. 
 
“Vâng, thưa sư phụ “ 
 
Cứ như váºy Sở Thiên ở lại vùng núi này. 
 
Thá»i gian trôi qua, sau những ngỡ ngàng xa lạ hắn dần dần hòa mình vào cuá»™c sống cùng con ngươi nÆ¡i đây. Theo lá»i Lâm Nhược Nhi, Sở Thiên được nghe má»™t Ãt sá» cÅ© cá»§a vùng đất này. 
 
Vùng đất này được gá»i là Phá Diệt đại lục 
 
Phá Diệt đại lục, ngưá»i dùng Ä‘ao kiếm được kÃnh trá»ng 
 
Ước chừng má»™t ngàn năm vá» trước trên đại lục có năm vị đỉnh cấp võ giả, Thần – Thánh - Äế - Si – Cuồng. Kiếm thần Vô Cá»±c tiên sinh cùng Äao thánh Háºn Trưá»ng Không đại chiến trên đỉnh núi Phong Nhai, vào những giây sinh tá» cuối cùng hai ngưá»i đột phá cảnh giá»›i, đạp bằng cánh cá»a đỉnh cấp võ giả, phá toái hư không, không còn tung tÃch 
 
Ngưá»i Ä‘á»i sau đến chỉ thấy cảnh hoang tàn đổ nát, trên vách núi được khắc bốn chữ đại tá»± rất lá»›n, nét chữ ác liệt sắc bén vô cùng : Vạn Cổ Bất Diệt 
 
Kiếm thần Äao thánh khắc núi bốn chữ, để lại cho Ä‘á»i vô số bà ẩn cùng vá»›i ước mÆ¡ trưá»ng sinh bất tá». 
 
Có lẽ bởi vì Ä‘iá»u đó ngàn năm trôi qua, vÅ© khà nhiá»u ngưá»i tu luyện nhất là Ä‘ao và kiếm. Ai luyện võ cÅ©ng truy cầu má»™t ngày đạt tá»›i cảnh giá»›i cuối cùng, bước chân lên đến tầng mây, hoàn thành ước mÆ¡ trong lòng, má»™t ngày kia có thể vươn mình sáng ngang vá»›i truyá»n thuyết, đạp bằng cảnh giá»›i phá toái hư không. 
 
“Phá toái hư không …. Biết bao giá» mình má»›i được như váºy nhỉ ?†Dưới ánh mặt trá»i ôn hòa, má»™t thiếu niên lưá»i biếng miệng ngáºm rá»… cây nằm dài trên bãi cá», dưá»ng như hắn cảm thấy rất thoải mái. 
 
 
Kiếp trước Sở Thiên cÅ©ng là võ giả, con trai cá»§a đại gia chá»§ Sở gia, má»™t trong những gia tá»™c có truyá»n thống luyện võ lâu Ä‘á»i, lẽ ra hẳn phải được sống sung sướng, ngưá»i ngưá»i ghen tị. Nhưng bởi má»™t sá»± kiện, đẩy hắn từ địa vị trên tầng mây cao ngất xuống Cá»u U Thâm Uyên. 
 
Äó là, Sở Thiên không thể tu luyện ná»™i lá»±c! 
 
Cứ nghÄ© tá»›i đây, Sở Thiên bất giác cưá»i Ä‘au khổ. Trong thế giá»›i võ há»c, cảm nháºn luồng nguyên khà trong cÆ¡ thể và Ä‘iá»u khiển luồng nguyên khà này theo ý và niệm lá»±c cá»§a mình má»›i xem như đặt má»™t bước chân vào cảnh giá»›i háºu thiên, mà hắn không làm được, hÆ¡n hai mươi ba năm rồi hắn không thể Ä‘iá»u khiển ná»™i lá»±c, má»i ngưá»i trong gia tá»™c gá»i hắn là phế váºt, nháºn hết châm chá»c cưá»i nhạo, nếm hết cay đắng, coi thưá»ng . 
 
“ Phế váºt thì sao chứ ..… “ Sở Thiên vô tình ngắm nhìn những đưá»ng vân nhá» trong lòng bàn tay, ánh mắt dần dần chìm vào ngây ngốc. 
 
“Ơ, đây là cái gì ?“ 
 
Sở Thiên bừng tỉnh sững sá», bao nhiêu cảm xúc thê lương tan Ä‘i theo gió lúc nào chẳng hay, cái cảm giác ấm áp yêu thương bâng quÆ¡ dâng trong lòng, bàn tay hắn từng đưá»ng phù văn lóe sáng! 
 
Hắn nhá»› tá»›i màn đêm, nhá»› bóng tối ngày hôm qua, khi ở trong hang động, nếu không có luồng nhiệt ấm từ phù văn truyá»n đến, có lẽ hắn đã không tỉnh táo lại. 
 
Nằm nghĩ vẩn vơ, đôi mắt Sở Thiên nhìn kĩ từng nét phù văn, phù văn màu đen, tản mát một dòng khà lưu vừa quen thuộc lại vừa lạ lẫm, như có như không, không rõ rang. 
 
Trong chốc lát, mắt Sở Thiên hoa lên không nhìn rõ nữa, luồng nhiệt lưu tiêu thất không thấy thay vào đó là một bản thư sách ố vàng phong cách cổ xưa, buộc chỉ đóng triện ấn. 
 
Nhìn thấy quyển sách đầu sá» gây chuyện đưa hắn xuyên không gian đến đây, ánh mắt cá»§a Sở Thiên lá»™ ra vẻ phức tạp, tay trái nhẹ phá»§ Ä‘i tầng tro bụi má»ng trên bìa sách, nhìn thấy ba chữ triện phát ánh sáng má» má» : “Trưá»ng Sinh Quyết “! 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của baongoc