Biển và sóng, tình yêu không bao giờ nguôi như con sóng rì rào ngày tháng...
Hai chủ đề trùng mà không trùng...như tách ra mà như không thể tách rời.
Về con sóng, có lẽ nên nhường lời cho những vần thơ đầy trữ tình của nữ sĩ Xuân Quỳnh:
Dữ dội và dịu êm
ồn ào và lặng lẽ
Sóng không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
........
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Ðể ngàn năm còn vỗ .
Đêm buồn ra biển lang thang
Lê thân trên cát dưới hàng liễu đen
Nghe trong cơn gió hơi men
Chút sầu chút nhớ lén len vào hồn
Xa xa thấp thoáng cánh buồm
Hòn vọng phu đó, đêm buồn ngóng theo
Nhớ người tay nắm mái chèo
Ra đi một chuyến, dõi theo trọn đời
Bây giờ sao nói sao cười?
Khi hồn ta đã hóa người cõi âm....
(Dầu Giây 23h00 ngày 03/07/2010)
Last edited by Lệ Sầu Thiên Hải; 03-07-2010 at 11:11 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lệ Sầu Thiên Hải