|
23-12-2008, 12:18 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Sở thú Sà i Gòn
Bà i gởi: 119
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Kafka bên bỠbiển - Haruki Murakami
KAFKA BÊN BỜ BIỂN
Tác giả: Haruki Murakami
NgÆ°á»i dịch: DÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng
Dịch theo bản tiếng Anh, Kafka on the Shore, của Philip Gabriel; tham khảo bản tiếng Pháp, Kafka sur le rivage, của Corinne Atlan.
THE INTERNATIONAL BESTSELLER
“Thực sự choáng ngợp†– The Book Magazine
Kafka Tamura, mÆ°á»i lăm tuổi, bá» trốn nhà ở Tokyo để thoát khá»i lá»i nguyá»n khủng khiếp mà ngÆ°á»i cha đã giáng xuống đầu mình. Ở bên kia quần đảo Nakata, má»™t ông già lẩm cẩm cÅ©ng quyết định dấn thân. Hai số pháºn Ä‘an xen và o nhau để trở thà nh má»™t tấm gÆ°Æ¡ng phản chiếu lẫn nhau. Trong khi đó, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, thá»±c tại xà o xạc lá»i thì thầm quyến rÅ©. Khu rừng đầy những ngÆ°á»i lÃnh vừa thoát khá»i cuá»™c chiến tranh vừa qua, cá mÆ°a từ trên trá»i xuống và gái Ä‘iếm trÃch dẫn Hegel. Kafka bên bá» biển, câu chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng mở đầu thế ká»· XXI, cho chúng ta đắm chìm trong má»™t chuyến du hà nh đầy sóng gió Ä‘áºm chất hiện đại và mÆ¡ má»™ng trong lòng Nháºt Bản Ä‘Æ°Æ¡ng đại.
“Tác giả Nháºt được yêu thÃch nhất tại Mỹ nà y có thể xuất bản ẩn danh tác phẩm nà y mà những fan của ông vẫn sẽ nháºn ra tức khắc. Còn vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘á»c lần đầu, Kafka bên bá» biển sẽ là lá»i giải thÃch xuất sắc cho tiếng tăm xứng đáng của ông cả ở phÆ°Æ¡ng Tây lẫn quê nhà . Ông viết ra loại văn háºu hiện đại, triết l‎‎ý, hoang Ä‘Æ°á»ng mà đá»c thì tháºt lý thú; ông trầm trá»ng hÆ¡n Tom Robbins, nhẹ nhõm hÆ¡n Thomas Pynchon†- Steven Moore, The washington Post.
“Văn Muraki chẳng mấy khi ở dưới mức mê đắm cả, và tôi đã ngấu nghiến Kafka bên bỠbiển một lèo không nghỉ .. Với những ai yêu một tự sự lớn, cuốn tiểu thuyết nà y thực sự huy hoà ng,†– David Mitchell, tác giả Croud Atlas.
“Trà tưởng tượng mãnh liệt của tác giả cÅ©ng nhÆ° xác tÃn vá» sức mạnh cổ xÆ°a của câu chuyện ông Ä‘ang kể lá»›n lao đến ná»—i đã biến cả cái má»› há»—n Ä‘á»™n nà y thà nh chân thá»±c†– Laura Miller, The New Yord Times Book Review.
“Má»™t cuốn sách để-ngấu-nghiến tháºt sá»±, cÅ©ng tháºt là má»™t ám ảnh siêu hình dai dẳng […]. Äằng sau những cuá»™c phiêu lÆ°u Ä‘iên rồ và bất ổn theo lối biểu tượng của nhân váºt chÃnh, còn có má»™t lá»±c đẩy trong tiá»m thức gần ngang bằng vá»›i lá»±c đẩy của se x và tuổi trưởng thà nh: lá»±c đẩy vá» phÃa hÆ° vô, vá» khoảng trống, vá» sá»± rá»—ng không đầy hoan lạc. Murakami là há»a sỉ nhẹ nhà ng của những khoảng-chân-không.†– John Updike, The New Yorker.
“Kafka bên bá» biển lạ lùng đến ná»—i ngay cả những thứ cÅ© rÃch trong đó cÅ©ng khoác má»™t vẻ huyá»n bÆ– Paul Lagarge, The Village Voice
“ChÆ°a bao giá» tôi gặp má»™t cuốn sách thuyết phục được mình đến thế bởi sá»± sáng tạo trong trần thuáºt và sá»± yêu thÃch kể chuyện … hấp dẫn vô cùng.†– Stuart Jeffries, Guardian.
“Kafka bên bá» biển là má»™t cuốn sách khá»i phải bà n cãi. [...] Marukami đã gây hồi há»™p má»™t cách tà i tình để ngÆ°á»i Ä‘á»c không khá»i cưỡng được và o mạch truyện kỳ ảo và quấn qu‎ýt."
- Ludovic Hunter - Tilney, Finnancial Times.
"Kafka bên bá» biển có thừa sá»± huyá»n bà để là m những ngÆ°á»i hâm má»™ sung sÆ°á»›ng và sẽ chiêu má»™ thêm cả những ngÆ°á»i má»›i" - Matt Thome, The Independent.
"Kafka bên bá» biá»…n cÅ©ng bõ công chịu Ä‘á»±ng: nó có thể là tiểu thuyết kỳ quái nhất của tác giả Nháºt nà y cho đến nay, nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t trong những cuốn sách hay nhất của ông.
Murakami đã nhặt từ má»—i nÆ¡i má»™t chút: cả Sophocles, phim kinh dị, truyện tranh Nháºt Bản lẫn những mảnh-phim-hay-trong-tuần-ủy-mị" - Malcolm Jones, Newsweek.
TÓM TẮT NỘI DUNG
Haruki Marukami, nhà văn Nháºt Ä‘Æ°Æ¡ng đại nổi tiếng vá»›i những tác phẩm nhÆ° Rừng Nauy; Xứ sở kỳ diệu vô tình và NÆ¡i táºn cùng thế giá»›i; PhÃa Nam biên giá»›i, PhÃa Tây mặt trá»i; NgÆ°á»i tình Sputnik, Biên niên ký chim vặn dây cót và Kafka bên bá» biển.
"Kafka bên bá» biển" lạ lùng đến ná»—i ngay cả những thứ cÅ© rÃch trong đó cÅ©ng khoác má»™t vẻ huyá»n bÃ." (Paul Lafarge, The Village Voice)
Cuốn tiểu thuyết gồm hai tuyến truyện kể tách biệt chạy song song và đan xen nhau.
Ở tuyến thứ nhất, những chÆ°Æ¡ng số lẻ, kể câu chuyện của Kafka ở ngôi thứ nhất. Và o đúng hôm sinh nháºt lần thứ mÆ°á»i lăm của mình, con trai nhà điêu khắc trứ danh Koichi Tamaru trốn nhà đi tìm mẹ và chị gái (đã bá» Ä‘i từ lúc cáºu bé hầu nhÆ° chÆ°a có ý thức gì vá» há»). Äúng ra là chạy trốn lá»i tiên tri Ä‘á»™c địa của ông bố - má»™t lá»i nguyá»n khủng khiếp gần nhÆ° nguyên xi lá»i nguyá»n đè nặng lên odipe ngà y xÆ°a: "Má»™t ngà y kia, mà y sẽ chÃnh tay giết cha mà y và ngủ vá»›i mẹ mà y.". Phán quyết bất khả hóa giải của định mệnh. Mùi vị chát chúa của Sophocle và bi kịch Hy Lạp!
Tuyến thứ hai, những chÆ°Æ¡ng số chẵn, kể câu chuyện của Nakata ở ngôi thứ ba. Má»™t lão già ngÆ¡ ngẩn, thiểu năng trà tuệ do má»™t tai nạn kỳ bà hồi nhá» - kì bà nhÆ° rất nhiá»u sá»± việc kì bà khác trong cuốn sách nà y - nhÆ°ng được bù lại bằng khả năng nói chuyện vá»›i mèo (do đó trở thà nh má»™t "chuyên gia" tìm mèo lạc) và đặc biệt là khả năng ngoại cảm. Sau khi bất đắc dÄ© phải giết nhân váºt quái đản Johnnie Walker - kẻ diệt mèo, hoà n toà n ngoà i ý muốn của mình, để cứu thoát hai con mèo Gorma và Mimi, Nakata buá»™c phải rá»i khá»i quáºn Nakano, lần đầu tiên trong Ä‘á»i lao và o má»™t cuá»™c hà nh trình dà i Ä‘i tìm thứ mà lão không biết Ä‘Ãch xác là cái gì và ở đâu ... (TrÃch lá»i ngÆ°á»i dịch).
Cuối cùng con Ä‘Æ°á»ng của Kafka và Nakata cÅ©ng giao nhau trên cả bình diện thá»±c tại lẫn siêu hình.
Hai số pháºn Ä‘an xen và o nhau để trở thà nh má»™t tấm gÆ°Æ¡ng phản chiếu lẫn nhau. Trong khi đó, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, thá»±c tại xà o xạc lá»i thì thầm quyến rÅ©. Khu rừng đầy rẫy những ngÆ°á»i lÃnh vừa thoát khá»i cuá»™c chiến tranh vừa qua, cá mÆ°a từ trên trá»i xuống và gái Ä‘iếm trÃch dẫn Hegel. "Kafka bên bá» biển", câu chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng mở đầu thế kỹ XXI, cho chúng ta đắm chìm trong má»™t chuyến du hà nh đầy sóng gió đầy chất hiện đại và mÆ¡ má»™ng trong lòng Nháºt Bản Ä‘Æ°Æ¡ng đại.
Bạn hãy Ä‘á»c cuốn sách để thấm nhuần những giá trị tÆ° tưởng sâu sắc vá» cuá»™c Ä‘á»i, được thể hiện qua tà i văn không ngừng sáng tạo của Murakami.
Chắc rằng "Kafka bên bá» biển" sẽ là má»™t cuốn truyện để lại trong bạn nhiá»u dấu ấn.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 11-07-2009 at 10:50 AM.
|
23-12-2008, 12:20 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Sở thú Sà i Gòn
Bà i gởi: 119
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Cái thằng tên là Quạ
"Váºy là cáºu đã sẵn sà ng vá» mặt tiá»n nong?" Cái thằng tên là Quạ há»i bằng giá»ng uể oải đặc trÆ°ng của nó. Cái thứ giá»ng khi vừa thức giấc, miệng còn thấy ná» ná» và nhạt thếch. NhÆ°ng nó chỉ giả bá»™ thế thôi. Nó hoà n toà n tỉnh táo. NhÆ° bao giá» cÅ©ng váºy?
Tôi gáºt đầu.
Bao nhiêu?
Tôi nhẩm lại trong đầu. "Ngót ba lăm nghìn tiá»n mặt, công thêm má»™t số có thể rút từ má»™t Ä‘iểm ATM (1) nà o đó. TỚ biết thế không phải là nhiá»u, nhÆ°ng chừng nấy cÅ©ng đủ. Tạm thá»i thế đã."
- "Không tồi," cái thằng cu tên là Quạ nói. "Tạm thá»i và o lúc nà y."
Tôi lại gáºt đầu.
- "Tớ đoán đây không phải là quà của ông già Noel nhân dịp Giáng sinh đấy chứ".
- "Ừ, cầu đoán đúng," tôi đáp.
Quạ cÆ°á»i và nhìn quanh. "Tá»› chắc cáºu đã bắt đầu bằng cách lục lá»i ngăn kéo của ai đó, đúng không?"
Tôi không nói gì cả. Nó biết rõ tiá»n đó là của ai, cần gì phải há»i han dà i dòng. Nó chỉ muốn hà nh tôi thôi.
- "Không sao," Quạ nói. "Cáºu tháºt sá»± cần có số tiá»n ấy và cáºu phải xoay xở để kiếm cho ra - xin xá», vay mượn hay lấy trá»™m. ÄÓ là tiá»n của cha cáºu, cho nên chẳng bện gì đến ai, phải không nà o? Quở được ngần nấy là cáºu có thể đạt mục tiêu rồi. Tạm thá»i thế đã. NhÆ°ng còn kế hoạch sau khi nhẵn túi thì sao? Tiá»n không nhÆ° nấm trong rừng - nó không tá»± má»c lên, cáºu biết đấy. Cáºu sẽ cần có cái ăn, chá»— ngủ. Má»™t ngà y nà o đó, cáºu sẽ nhẵn túi."
- "Tớ sẽ nghĩ đến chuyện đó và o đúng thì đúng lúc," tôi nói.
- "Äúng thì đúng lúc," Quạ nhắc lại nhÆ° thể cân từng chữ trong lòng bà n tay.
Tôi gáºt đầu.
- "Kiếm má»™t việc là m, hay đại loại nhÆ° váºy?"
- "Có thể," tôi nói.
Quạ lắc đầu. "Cáºu biết đấy, còn ối thứ cáºu phải há»c ở Ä‘á»i. Nghe đây - liệu má»™t thằng nhóc mÆ°á»i lăm tuổi ranh có thể kiếm được công việc gì ở má»™t nÆ¡i xa lắc trÆ°á»›c đó nó chÆ°a từng đặt chân tá»›i? Cáºu chÆ°a há»c hết cấp hai. Cáºu nghÄ© ai sẽ mÆ°á»›n cáºu?"
Tôi hơi đõ mặt. Chẳng cần nói phũ lắm mới khiến tôi đỠmặt.
- "Thôi quên Ä‘i nhé," nó nói. "cáºu má»›i chỉ bắt đầu, đáng ra tá»› không nên nhồi cho cáºu những Ä‘iá»u ngán ngẩm nhÆ° váºy. Cáºu đã quyết định Ä‘iá»u mình sắp sá»a là m, giá» chỉ còn việc khởi Ä‘á»™ng thôi. Tá»› muốn nói đó là cuá»™c Ä‘á»i cáºu. Vá» cÆ¡ bản, cáºu sống theo cách mà cáºu cho là đúng."
ChÃnh xác. Xét cho cùng, đó là cuá»™c Ä‘á»i của tôi.
- "Tuy nhiên, tá»› sẽ nói vá»›i cáºu má»™t Ä‘iá»u nà y. Cáºu sẽ phải cá»±c nhá»c hÆ¡n rất nhiá»u nếu cáºu muốn thà nh công."
- "Tớ đang cố gắng hết mình," tôi nói.
- "Tá»› dám chắc thế," Quạ nói. "Mấy năm vừa qua, cáºu đã mạnh lên rất nhiá»u. Tá»› phải công nháºn thế".
Tôi lại gáºt đầu.
- "NhÆ°ng ta hãy nhìn thẳng và o sá»± tháºt - cáºu má»›i mÆ°á»i lăm tuổi," Quạ nói tiếp. "Cuá»™c Ä‘á»i cáºu má»›i chỉ bắt đầu và có vô số Ä‘iá»u trên thế gian cáºu chÆ°a bao giỠđể mắt tá»›i. Những Ä‘iá»u cáºu không thể tưởng tượng nổi".
NhÆ° má»i khi, chúng tôi ngồi bên nhau trên chiếc sofa cÅ© trong thÆ° phòng của cha tôi. Quạ thÃch căn phòng nà y và tất cả những đồ váºt nho nhá» rải rác quanh đó. Lúc nà y, nó Ä‘ang mân mê má»™t cái chặn giấy bằng thủy tinh hình con ong. Nếu cha tôi có nhà , ắt chẳng Ä‘á»i nà o Quạ mon mẹn được tá»›i gần đó.
- "NhÆ°ng tá»› cần ra khá»i nÆ¡i nà y," tôi nói vá»›i nó. "Không còn con Ä‘Æ°á»ng nà o khác."
- "Ờ, tá»› đồ là cáºu có lý." Nó đặt cái chặn giấy lên bà n. "Bá» nhà đi đâu có giải quyết được má»i chuyện. TỚ không muốn can ngăn cáºu, nhÆ°ng nếu là cáºu, tá»› sẽ không tÃnh chuyện trốn khá»i nÆ¡i nà y. Bất kể Ä‘i xa đến Ä‘au chăng nữa. Khoảng cách chẳng giải quyết được gì hết."
Thằng cu tên là Quạ buông má»™t tiếng thở dà i rồi đặt hai đầu ngón tay lên mà mắt nhắm nghiá»n và nói vá»›i tôi từ trong bóng tối được tạo ra bằng cách đó.
- "Có muốn chơi trò của chúng mình không?" nó nói.
- "Äược," tôi nói. Tôi nhắm mắt lại và hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu.
"Ô-kê. Hãy tưởng tượng má»™t tráºn bão cát ghê gá»›m,"nó nói. "Gạt bá» má»i thứ khác ra khá»i đầu."
Tôi là m theo lá»i nó, gạt má»i thứ khác ra khá»i đầu. Tháºm chà quên cả mình là ai. Tôi là má»™t cái gì hoà n toà n trống trÆ¡n. Rồi các thứ bắt đầu nổi lên. Những thứ mà , trong khi chúng tôi ngồi đây trên chiếc sofa bá»c da cÅ© kỹ trong thÆ° phòng cha tôi, cả hai chúng tôi đầu có thê trông thấy.
- "Äôi khi, số pháºn giống nhÆ° má»™t cÆ¡n bão cát nhá» cứ xoay chiá»u đổi hÆ°á»›ng liên tục," Quạ nói.
Äôi khi, số pháºn giống nhÆ° má»™t cÆ¡n bão cát nhá» cứ xoay chiá»u đổi hÆ°á»›ng liên tục. Mà y đổi hÆ°á»›ng nhÆ° cÆ¡n bão cát Ä‘uổi theo mà y. Mà y lại quặt ngả khác, nhÆ°ng cÆ¡n bão cÅ©ng chỉnh hÆ°á»›ng theo. Cứ thể quay tá»›i quay lui, mà y diá»…n tá»›i cùng cái trò ấy nhÆ° má»™t Ä‘iệu nhảy báo Ä‘iá»m gở vá»›i cái chết dữ ngay trÆ°á»›c bình minh. Tại sao? Vì cÆ¡n bão cát ấy không phải là má»™t cái gì từ xa thổi tá»›i, má»™t cái gì không liên quan đến mà y. CÆ¡n bão ấy là mà y. Má»™t cái gì bên trong mà y. Cho nên tất cả những gì mà y có thể là m là cam chịu nó, bÆ°á»›c thẳng và o trong cÆ¡n bão, nhắm mắt lại và bịt chặt tai để cát khá»i lá»t và o và từng bÆ°á»›c má»™t Ä‘i xuyên qua nó. Ở đó, không có mặt trá»i, không có mặt trăng, không có phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, cÅ©ng chẳng có ý thức gì vá» thá»i gian. Chỉ có cát trắng mịn xoáy lốc lên trá»i nhÆ° xÆ°Æ¡ng nghiá»n tÆ¡i thà nh bụi. Äó là má»™t thứ bão cát mà mà y cần tưởng tượng ra.
Và tôi là m đúng nhÆ° thế. Tôi tưởng tượng má»™t cái phá»…u trắng dá»±ng thẳng đứng nhÆ° má»™t sợi dây chão lá»›n. Mắt tôi nhắm nhiá»n, hai tay úp và o tai để cho những hạt cát nhá» không lá»t được và o. CÆ¡n bão cát má»—i lúc má»™t đến gần. TÔi có thể cảm thấy sức ép của không khà trên là n ga. Nó thá»±c sá»± Ä‘ang nuốt chá»ng tôi.
Thằng cu tên là Quạ khẽ khà ng đặt tay lên vai tôi và thế là cơn bão tan biến.
- "Từ giá» trở Ä‘i, bất kể thế nà o, cáºu cÅ©ng chỉ là trang thiếu niêm mÆ°á»i lăm tuổi quáºt cÆ°á»ng nhất thế giá»›i. Chỉ có bằng cách ấy cáºu má»›i sống qua nổi. Và để là m Ä‘iá»u đó, cáºu phải hiểu rõ kiên cÆ°á»ng nghÄ©a là thế nà o. Cáºu nghe tá»› đấy chứ?"
Tôi tiếp tục nhắm mắt và không trả lá»i. Tôi chỉ muốn cứ thế nà y ngụp và o giấc ngủ vá»›i bà n tay nó đặt trên vai tôi. Tôi nghe thấy tiếng vá»— cánh rất nhẹ.
- "Cáºu là trang thiếu niên mÆ°á»i lăm tuổi kiên cÆ°á»ng nhất thế giá»›i," Quạ thì thầm trong khi tôi cố ngủ. NhÆ° thể nó Ä‘ang khắc những lá»i đó thà nh má»™t hình xăm xanh thẳm và o tim tôi.
Và mà y thá»±c sá»± sẽ phải vượt qua được cÆ¡n bão tượng trÆ°ng, siêu hình, dữ dá»™i ấy. Bất kể nó có thể siêu hình hay tượng trÆ°ng đến đâu, chá»› có mảy may lầm lẫn vá» nó: nó sẽ cứa và o thịt nhÆ° cả ngà n lưỡi dao cạo. Nhiá»u ngÆ°á»i sẽ tÆ°á»›p máu và cả mà y cÅ©ng sẽ tÆ°á»›p máu. Máu nóng Ä‘á» tÆ°Æ¡i. Bà n tay mà y sẽ dÃnh máu ấy. Máu của chÃnh mà y và máu của kẻ khác.
Và khi cÆ¡n bão chấm dứt, mà y sẽ không nhá»› là mình đã là m thế nà o mà vượt qua được nó, là m thế nà o mà mình đã sống sót. Tháºm chà mà y cÅ©ng sẽ không biết chắc là cÆ¡n bão đã tháºt sá»± chấm dứt hay chÆ°a nữa. NhÆ°ng Ä‘iá»u nà y thì chắc chắn. Khi mà y ra khá»i cÆ¡n bão, mà y sẽ không còn là con ngÆ°á»i đã dấn bÆ°á»›c và o nó. à nghÄ©a của cÆ¡n bão là nhÆ° thế đó.
Và o dịp sinh nháºt lần thứ mÆ°á»i lăm của mình, tôi sẽ trốn khá»i nhà , đến má»™t tỉnh xa lắc và sống trong má»™t góc của thÆ° viện nhá». Chắc phải mất cả tuần má»›i nói hết chuyện vá»›i đầy đủ chi tiết. Váºy nên tôi sẽ chỉ nêu Ä‘iểm chÃnh. Và o dịp sinh nháºt lần thứ mÆ°á»i lăm của mình, tôi sẽ trốn khá»i nhà , đến má»™t tỉnh xa lắc và sống trong má»™t góc của thÆ° viện nhá».
Nghe hÆ¡i giống truyện thần thoại. NhÆ°ng xin hãy tin tôi, đây không phải truyện thần thoại. Bất kể bạn muốn cà i và o đó ẩn ý gì Ä‘i nữa. y nên tôi sẽ chỉ nêu Ä‘iểm chÃnh. Và o dịp sinh nháºt lần thứ mÆ°á»i lăm của mình, tôi sẽ trốn khá»i nhà , đến má»™t tỉnh xa lắc và sống trong má»™t góc của thÆ° viện nhá».
Nghe hơi giống truyện thần thoại. Nhưng xin hãy tin tôi, đây không phải truyện thần thoại. Bất kể bạn muốn cà i và o đó ẩn ý gì đi nữa.
|
23-12-2008, 12:35 AM
|
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Sở thú Sà i Gòn
Bà i gởi: 119
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 1
Tiá»n mặt không phải là thứ duy nhất tôi lấy từ thÆ° phòng cha tôi khi bá» nhà đi. Tôi còn lấy má»™t cái báºt lá»a nhá» bằng và ng - tôi thÃch kiểu dáng của nó và cái cảm giác khi mân mê nó - và má»™t con dao nhÃp lưỡi rất sắc. Vốn được chế tạo để lá»™t da hÆ°Æ¡u nai, nó có lưỡi dà i hÆ¡n mÆ°á»i hai phân và khá nặng. Có lẽ cha tôi đã mua nó trong má»™t chuyến Ä‘i ngoại quốc. Tôi cÅ©ng lấy má»™t cây đèn pin rất sáng, chắc khá»e, loại bá» túi, từ má»™t ngăn kéo. Cá»™ng thêm chiếc kÃnh râm nhãn Revo mà u xanh da trá»i để che giấu tuổi.
Tôi tÃnh lấy chiếc Rolex Sea-Dweller Oyster Æ°a thÃch của cha tôi. Äó là má»™t cái đồng hồ đẹp, nhÆ°ng những gì sang trá»ng hà o nhoáng chỉ tổ thu hút sá»± chú ý. Cái đồng hồ Casio rẻ tiá»n bằng Plastic có chuông báo thức và nút bấm giá» của tôi cÅ©ng tốt chán và trên thá»±c tế có thể hữu Ãch hÆ¡n. Cá»±c chẳng đã, tôi trả chiếc Rolex vá» ngăn kéo của nó.
Từ đáy má»™t ngăn kéo khác, tôi lấy ra má»™t tấm ảnh cÅ© của tôi chụp chung vá»›i chị gái tôi hồi còn bé, hai đứa Ä‘ang cÆ°á»i toét miệng trên má»™t bãi biển đâu đó. Chị tôi nhìn nghiêng nên má»™t ná»a mặt bị tối khiến nụ cÆ°á»i gần nhÆ° bị cắt là m đôi. Trông tá»±a nhÆ° má»™t cái mặt nạ bi kịch Hy Lạp trong má»™t quyển sách giáo khoa vá» hai ý tưởng đối láºp nhau. Ãnh sáng và bóng tối. Hy vá»ng và tuyệt vá»ng. CÆ°á»i vui và buồn bã. Tin tưởng và cô Ä‘Æ¡n. Còn tôi thì hiên ngang nhìn thẳng và o máy chụp hình. Chẳng còn ai khác trên bãi biển. Hai chị em mặc đồ bÆ¡i - chị tôi mặc chiếc áo tắm má»™t mảnh mà u Ä‘á» in hoa, còn tôi đánh chiếc quần đùi cÅ© lùng thùng mà u lÆ¡. Tôi cầm trong tay má»™t cây gáºy bằng chất dẻo. Bá»t sóng trắng xóa xô bá» trà n lên chân chúng tôi.
Ai chụp tấm hình nà y, ở đâu và khi nà o, tôi không sao nhá»› ra nổi. Và là m sao nom tôi lại há»›n hở đến thế? Và tại sao cha tôi lại chỉ giữ Ä‘á»™c má»™t bức ảnh nà y? Toà n bá»™ câu chuyện là má»™t bà máºt hoà n toà n. Hồi đó, chắc tôi má»›i lên ba, chị tôi lên chÃn. Chị em tôi có bao giá» thá»±c sá»± hòa hợp nhau đến thế không nhỉ? Tôi không nhá»› đã có bao giá» Ä‘i nghỉ ở biển, hoặc bất kỳ đâu, vá»›i gia đình. Dù sao cÅ©ng chẳng thà nh vấn Ä‘á» - cách gì tôi cÅ©ng sẽ không để lại tấm hình nà y cho cha tôi, vì váºy tôi nhét nó nà o vÃ. Tôi không có tấm ảnh nà o của mẹ tôi. Cha tôi vứt hết Ä‘i rồi.
Sau khi nghÄ© má»™t lúc, tôi quyết định mang theo chiếc Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng. Má»™t khi biết là tôi đã lấy nó, có lẽ cha tôi sẽ báo cho công ty Ä‘iện thoại cắt bá» dịch vụ. Tuy nhiên, tôi vẫn cứ ném nó và o ba lô cùng vá»›i cục sạc. Chẳng nặng thêm mấy tÃ, váºy thì tại sao không. Khi nà o không dùng được nữa thì tôi sẽ quẳng Ä‘i.
Chỉ những thứ cần thiết tối thiểu, đó là tất cả những gì tôi cần. Chá»n quần áo mang theo là điá»u khó khăn nhất. NhÆ°ng còn sÆ¡ mi và quần dà i, quần soá»c? Găng tay, khăn quà ng, áo khoác? Bao nhiêu thứ kể sao cho hết. Tuy nhiên có má»™t Ä‘iá»u tôi biết chắc: tôi không muốn lang thang ở má»™t nÆ¡i xa lạ vá»›i má»™t cái ba lô tổ bố lạy-ông-tôi-ở-bụi-nà y. Ớ nà y má»i ngÆ°á»i, hãy kiểm tra cái thằng trốn khá»i nhà ! Là m thế tất có ngÆ°á»i cảnh giác và để ý ngay. Tiếp đó cảnh sát sẽ bắt tôi tống vá» nhà . Nếu nhÆ° trÆ°á»›c đó tôi chÆ°a rÆ¡i và o má»™t băng đảng nảo đó.
Dứt khoát loaị trừ bất cứ nÆ¡i nà o lạnh. Khá dá»…, chỉ việc chá»n ngược lại - má»™t nÆ¡i ấm áp. NhÆ° váºy, tôi có thể bá» lại áo khoác và găng, mà vẫn coi là tÆ°Æ¡m vá»›i ná»a số quân áo. Tôi chá»n loại giặt chóng khô không cần là , những đồ nhẹ nhất mà tôi có, gấp lại gá»n gà ng và nhét và o ba lô. Tôi cÅ©ng tống và o đó má»™t cái túi ngủ ba mùa, loại có thể cá»™t lại gá»n và chặt, đồ dùng vệ sinh, áo mÆ°a, sổ tay và bút, má»™t cái Walkman vá»›i mÆ°á»i cái CD (tôi phải có âm nhạc riêng của mình chứ) kèm má»™t bá»™ pin dá»± trữ. Äại loại thế thôi. Không cần đồ Ä‘un nấu nặng ná» lỉnh kỉnh, chiếm quá nhiá»u chá»—, vì đồ ăn có thể mua ở cá»a hà ng thá»±c phẩm địa phÆ°Æ¡ng.
CÅ©ng mất chút thá»i gian, song tôi đã có thể loại khối thứ khá»i danh sách. Tôi cứ thêm bá»›t thứ nà y thứ ná», rồi cuối cùng xóa Ä‘i hết.
Dịp sinh nháºt lần thứ mÆ°á»i lăm của tôi là thá»i Ä‘iểm lý tưởng để bá» nhà ra Ä‘i. TrÆ°á»›c đó thì quá sá»›m. Muá»™n hÆ¡n thì lỡ cÆ¡ há»™i.
Trong hai năm đầu tiên ở trÆ°á»ng cấp hai, tôi đã vạch kế hoạch và rèn luyện cho ngà y nà y. Tôi đã bắt đầu táºp judo trong hai năm ở cấp má»™t và vẫn tiếp tục khi lên cấp hai. NhÆ°ng tôi không tham gia Ä‘á»™i của trÆ°á»ng. Há»… có thá»i gian là tôi lại táºp chạy quanh sân trÆ°á»ng, bÆ¡i hoặc đến phòng táºp thể dục của địa phÆ°Æ¡ng. Các huấn luyện viên trẻ ở đây đã dạy tôi miá»…n phÃ, bà y cho tôi loại bà i táºp căng giãn tốt nhất và các dùng những máy móc thiết bị nâng cao sức khá»e để là m cho thân thể nở nang. Há» dạy tôi những cÆ¡ nà o dùng hà ng ngà y, những cÆ¡ nà o chỉ có thể tăng cÆ°á»ng bằng máy móc thiết bị, tháºm chà cả cách chuẩn má»±c để cá» tạ ở tÆ° thế nằm trên ghế. Tôi vốn đã khá cao, và vá»›i tất cả những cách táºp dượt ấy, vai và các bắp thịt vùng ngá»±c của tôi phát triển khá rõ. Phần lá»›n những ngÆ°á»i lạ Ä‘á»u Ä‘oán tôi mÆ°á»i bảy. Nếu tôi trốn nhà đi mà nom bá»™ dạng đúng nhÆ° tuổi tháºt của mình thì thể nà o cÅ©ng nảy sinh khối vấn Ä‘á».
Ngoà i các huấn luyện viên ở phòng táºp và bà quản gia hà ng ngà y đến nhà tôi - và tất nhiên, má»™t số lượng ngÆ°á»i tối thiểu cần biết để không gây chú ý ở trÆ°á»ng - hầu nhÆ° tôi không trò chuyện vá»›i ai. Äã khá lâu, cha con tôi tránh mặt nhau. Chúng tôi sống chung dÆ°á»›i má»™t mái nhà , nhÆ°ng thá»i gian biểu của chúng tôi hoà n toà n khác nhau. Phần lá»›n thá»i gian ông ở phòng là m việc của mình, và tôi cố hết sức tránh mặt ông.
TrÆ°á»ng tôi há»c là má»™t trÆ°á»ng phổ thông cÆ¡ sở tÆ° thục dà nh cho trẻ con tầng lá»›p trên hay Ãt nhất cÅ©ng là con nhà già u. Nó thuá»™c loại trÆ°á»ng mà ở đó anh cứ tá»± khắc lên cấp hai ở ngà y cùng khuôn viên trừ phi anh thá»±c sá»± quá tốt. Tất cả há»c sinh Ä‘á»u ăn mặc gá»n gà ng, hà m răng Ä‘á»u tăm tắp, và chán thấy mồ. Cố nhiên, tôi chẳng có bạn nà o cả. Tôi đã xây quanh mình má»™t bức tÆ°á»ng, không để ai lá»t và o trong, còn bản thân thì cố không mạo hiểm ra ngoà i. Ai có thể Æ°a má»™t đứa nhÆ° váºy? Tất cả bá»n chúng quan sát tôi từ xa. Có thể chúng ghét tôi hay tháºm chà sợ tôi, nhÆ°ng tôi lại thấy mừng là chúng không quấy rầy rôi. Vì tôi có hà ng tấn việc phải lo toan, kể cả việc bá» nhiá»u thá»i gian và o ngốn sách trong thÆ° viện.
Tuy váºy, tui rất chú ý nghe giảng trong lá»›p. Äúng nhÆ° thằng cu tên là Quạ gợi ý.
Những sá»± việc hoặc kỹ thuáºt hoặc bất cứ Ä‘iá»u gì há» dạy cáºu trong lá»›p sẽ chẳng mấy hữu Ãch trong thế giá»›i thá»±c tại, đó là cái chắc. Ta hãy nhìn thẳng và o sá»± tháºt, các thầy cô giáo, vá» cÆ¡ bản, là má»™t lÅ© ngu đần. NhÆ°ng cáºu phải nhá»› Ä‘iá»u nà y: cáºu Ä‘ang bá» nhà đi. Có lẽ cáºu sẽ chẳng còn cÆ¡ may Ä‘i há»c nữa, cho nên dù muốn hay không, tốt nhất là cứ hấp thu bất cứ Ä‘iá»u gì có thể trong khi cáºu có cÆ¡ há»™i. Hãy trở thà nh giống nhÆ° tá» giấy thấm và thấm hết và o. Sau nà y, cáºu có thể hình dùng ra cái gì nên giữ và cái gì nên trút bá».
Tôi là m theo lá»i nó nhÆ° trong hầu hết má»i trÆ°á»ng hợp. Vá»›i bá»™ óc nhÆ° miếng bá»t biển, tôi táºp trung và o từng lá»i giảng để nó thấm và o trong đầu, hình dung ra ý nghÄ©a của nó và nháºp tất cả và o bá»™ nhá»›. Nhá» váºy, tôi hầu nhÆ° không phải há»c ngoà i giá», mà bao giá» cÅ©ng xếp gần đầu bảng trong má»i kỳ thi.
CÆ¡ bắp của tui trở nên rắn nhÆ° thép, trong khi tôi cà ng ngà y cà ng kÃn đáo và lặng lẽ. Tôi cố hết sức không để lá»™ cảm xúc cho ai - bạn cùng lá»›p cÅ©ng nhÆ° thầy cô giáo - có được chút manh mối nà o để Ä‘oán được tôi Ä‘ang nghÄ© gì. Chẳng bao lâu, tôi bị ném và o thế giá»›i ngÆ°á»i lá»›n thô bạo và tôi biết mình cần phải cứng cá»i nếu muốn sống.
Mắt tôi trong gÆ°Æ¡ng nom lạnh nhÆ° mắt thằn lằn, thần thái trân trân không ai Ä‘á»c nổi. Tôi không nhá»› nổi lần cuối cùng tôi cÆ°á»i thà nh tiếng hoặc tháºm chà nhếch mép vá»›i ai - kể cả chÃnh mình - là bao giá».
Tôi không định ngụ ý rằng giá» nà o phút nà o tôi cÅ©ng có thể giữ nguyên cái bá» mặt lặng lẽ biệt láºp ấy. Thi thoảng bức tÆ°á»ng tôi dá»±ng lên quanh mình đổ sáºp xuống. Cái đó không xảy ra luôn, nhÆ°ng đôi lần, trÆ°á»›c khi tôi kịp nháºn ra Ä‘iá»u gì Ä‘ang đến thì đùng má»™t cái, tôi đã trÆ¡ khấc ra - trần truồng, chẳng có gì che đỡ và hoà n toà n rối trÃ. Những lúc nhÆ° thế, bao giá» tôi cÅ©ng cảm thấy má»™t Ä‘iá»m báo hiện ra trÆ°á»›c mắt nhÆ° má»™t vÅ©ng nÆ°á»›c Ä‘en ngòm hiện diện ở khắp nÆ¡i.
Một vũng nước đen ngòm hiện diện ở khắp nơi.
Có lẽ lúc nà o nó cÅ©ng thÆ°á»ng trá»±c ở đó, khuất kÃn đâu đây. NhÆ°ng và o đúng thá»i Ä‘iểm, nó lặng lẽ trà o ra, là m á»›n lạnh từng tế bà o trong cÆ¡ thể mà y. Mà y đắm trong lòng lÅ© tà n bạo đó, há»›p miệng ráng thở. Mà y bám lấy má»™t lá»— thông hÆ¡i gần trần nhà , vùng vẫy, nhÆ°ng chút không khà mà y hÃt được khô rang, là m bá»ng cổ há»ng. NÆ°á»›c và cÆ¡n khát, lạnh và nóng - những yếu tố được coi là đối láºp ấy phối hợp lai để tấn công mà y.
Thế giá»›i là má»™t không gian khổng lổ nhÆ°ng chẳng tìm đâu ra cái không gian sẽ dung nháºn mà y, mà nà o có cần rá»™ng gì lắm đâu. Mà y kiếm tìm má»™t tiếng nói, nhÆ°ng mà y được cái gì? Im lặng. Mà y tìm im lặng nhÆ°ng thá» Ä‘oán xem cái gì đến? Tất cả những gì mà y nghe thấy, nghe Ä‘i nghe lại, nghe tái nghe hồi, chỉ là tiếng nói của cái Ä‘iếm báo ấy. Và đôi khi cái tiếng nói tiên tri ấy lại báºt má»™t cái nút bà máºt gá sâu trong óc mà y.
Tim mà y nhÆ° má»™t dòng sông lá»›n sau má»™t đợt mÆ°a dà i, nÆ°á»›c trà n bá». Tất cả các cá»™t báo hiệu từng đứng trên mặt đất Ä‘á»u Ä‘i tiêu, chìm ngáºp hoặc bị cuốn Ä‘i bởi dòng nÆ°á»›c lÅ© ấy. Và mÆ°a vẫn cứ rà o rà o xuống mặt nÆ°á»›c. Má»—i lần mà y Ä‘á»c thấy má»™t tin lÅ© nhÆ° thế, mà y lại tá»± nhủ: Nó đấy. Trái tim mình đấy.
TrÆ°á»›c khi trốn khá»i nhà , tôi rá»a tay, rá»a mặt, sá»a móng tay móng chân, cá» sạch tai và răng. Tôi cứ nhẩn nha kỳ cá» tháºt kỹ toà n thân cho chắc ăn. Äôi khi, thá»±c sá»± sạch sẽ là điá»u quan trá»ng nhất. Tôi nhìn tháºt kỹ mặt mình trong gÆ°Æ¡ng. Gien của cha tôi và mẹ tôi - mặc dù tôi không há» nhá»› diện mạo mẹ tôi ra sao - đã tạo nên khuôn mặt nà y. Tôi có thể ráng hết sức không để lá»™ má»™t cảm xúc nà o, giữ cho đôi mắt không bá»™c lá»™ bất cứ Ä‘iá»u gì, tăng cÆ°á»ng cÆ¡ cÆ¡ bắp, nhÆ°ng vá»›i diện mạo của mình thì tôi bất lá»±c. Tôi không sao thoát nổi cặp lông mà y dà i ráºm của cha tôi vá»›i cái rãnh sâu ở giữa. Tôi có thể giết ông nếu tôi thá»±c sá»± muốn - chắc chắn là tôi đủ mạnh để là m việc đó - và tôi có thể xóa mẹ tôi khá»i trà nhá»›. NhÆ°ng không cách nà o xóa được cái gien há» truyá»n cho tôi. Nếu tôi muốn khá» cái đó Ä‘i thì chắc tôi phải thủ tiêu chÃnh mình.
Và lại có lá»i tiên tri ấy nữa. Cái cÆ¡ chế được gá bên trong tôi,
Má»™t cÆ¡ chế được gá táºn bên trong mà y.
Tôi tắt đèn và ra khá»i buồng tắm. Má»™t ắng lặng nặng ná», ẩm Æ°á»›t bao trùm ngôi nhà . Tiếng thì thầm của những ngÆ°á»i không hiện hữu, hÆ¡i thở của những ngÆ°á»i đã chết. Tôi nhìn quanh, đứng im sững và hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu. Äồng hồ chỉ ba giá» chiá»u, hai chiếc kim lạnh lùng, xa cách. Chúng là m ra vẻ trung láºp nhÆ°ng tôi biết chúng không đứng vá» phÃa tôi. Äã sắp đến lúc tôi phải nói lá»i từ biệt. Tôi khoác ba lô trên vai. Tôi đã Ä‘eo thá» nó bao nhiêu lần, nhÆ°ng giỠđây tôi cảm thấy nó nặng hÆ¡n bá»™i phần.
Tôi quyết định chá»n Shikoku. Äó là nÆ¡i tôi sẽ tá»›i. Tôi chá»n Shikoku không vì lý do gì đặc biệt, mà chỉ bởi khi nghiên cứu bản đồ, tôi cảm thấy đó là nÆ¡i tôi nên nhắm tá»›i. Cà ng nhìn và o bản đồ - thá»±c tế là má»—i lần nghiên cứu nó - tôi cà ng thấy Shikoku hấp dẫn. Nó ở cách xa Tokyo vá» phÃa Nam, khà háºu ấm áp, lại có nÆ°á»›c ngăn cách vá»›i đất liá»n. Tôi chÆ°a tá»›i đó bao giá», chẳng có bạn bè hoặc bà con nà o ở đó, cho nên nếu nhÆ° ngÆ°á»i ta nảy ra ý định tìm tôi - Ä‘iá»u mà tôi chẳng mấy tin là sẽ xảy ra - ắt chẳng ai nghÄ© đến Shikoku.
Tôi đến quầy vé lấy chiếc vé đã đặt trÆ°á»›c và leo lên chuyến xe buýt đêm. Äây là cách rẻ nhất để Ä‘i từ Tokyo đến Takamatsu - chỉ hÆ¡n mÆ°á»i ngà n yên [2] tà chút. Không ai để ý đến tôi, há»i tôi bao nhiêu tuổi hoặc nhìn tôi đến lần thứ hai. NgÆ°á»i lái xe soát vé của tôi tỉnh khô nhÆ° má»™t cái máy.
Chỉ má»™t phần ba số ghế có ngÆ°á»i ngồi. Phần lá»›n hà nh khách Ä‘i má»™t mình nhÆ° tôi và chiếc xe tÄ©nh lặng lạ kỳ. Äến Takamatsu là cả má»™t chặng Ä‘Æ°á»ng dà i, theo Æ°á»›c định là mÆ°á»i tiếng đồng hồ, có nghÄ©a sáng sá»›m hôm sau má»›i tá»›i. NhÆ°ng tôi bất cần. Tôi có ối thá»i gian mà . Xe vừa rá»i bến lúc tám giá» và tôi ngả lÆ°ng ghế ra phÃa sau. Vừa má»›i yên vị, ý thức của tôi đã lịm chìm nhÆ° cục pin hết Ä‘iện và tôi ngủ tiếp Ä‘i.
Má»™t lúc nà o đó, khoảng ná»a đêm, trá»i bắt đầu mÆ°a dữ. Thi thoảng, tôi thức giấc, hé tấm rèm ở cá»a xe nhìn ra con Ä‘Æ°á»ng xa lá»™ vùn vụt qua. Những giá»t mÆ°a Ä‘áºp và o mặt kÃnh, là m nhòe những ngá»n đèn ven Ä‘Æ°á»ng trải dà i hun hút vá»›i những khoảng cách bằng nhau nhÆ° thế chúng được cắm để Ä‘o trái đất váºy. Lại má»™t ngá»n đèn nữa xô tá»›i gần và loáng má»™t cái đã vụt biến đằng sau chúng tôi. Tôi nhìn đồng hồ, thấy đã quá ná»a đêm. Và tá»± khách bị đẩy ra sân khấu, sinh nháºt lần thứ mÆ°á»i lăm của tôi liá»n xuất hiện.
- "Chúc mừng sinh nháºt," thằng cu tên Quạ nói.
- "Cảm ơn," tôi đáp.
Tuy nhiên, Ä‘iá»m báo vẫn Ä‘eo tôi nhÆ° má»™t cái bóng. Tôi kiểm tra cho chắc bức tÆ°á»ng vây quanh mình vẫn còn nguyên. Rồi tôi khép rèm ngủ tiếp.
|
|
| |