 |
|

06-09-2008, 10:41 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Cái hôn của tỠthần - Ira Levin
Cái hôn của tỠthần
Tác giả: Ira Levin
Dịch giả: Vĩnh Khôi
Lá»i giá»›i thiệu
TÃŒNH YÊU – THAM VỌNG – TỘI ÃC là ba phạm trù xoắn tÃt nhau tạo nên nhân váºt “hắnâ€.
Hắn là ai?
- Là ngưá»i chúng ta bắt gặp trên đưá»ng phố, trong công viên, trong quán ăn, trong rạp hát, trong nhà trưá»ng…trong xã há»™i đó – xã há»™i mà nhà văn nổi tiếng cá»§a Mỹ, ATR BUCHW ALD gá»i là Xã Há»™i VÄ© Äại. VÄ© đại là vì nó đã sản sinh ra những đứa con sẵn sà ng thản-nhiên- đến-lạnh-lùng gây tá»™i ác để thá»±c hiện những ước mÆ¡, tham vá»ng cuồng Ä‘iên.
Hắn là ai?
- Là má»™t sinh viên hai mươi bốn tuổi đã khiến chúng ta phải rùng mình ghê sợ trước cái vẻ lì lợm, trâng tráo và tÃnh tà n ác độc địa cá»§a hắn, là ngưá»i vẫn còn bình tÄ©nh tá»± đánh giá vá» mình ngay sau khi đã phạm tá»™i ác tầy đình:
“Mà y là má»™t thằng Ä‘iên!… Nhưng thá»±c sá»± thì không bao giá» hắn gán cho mình là má»™t thằng Ä‘iên cả. Hắn nghÄ© hắn là má»™t thằng thông minh, gan da, anh hùng và liá»u lÄ©nhâ€.
Äấy! Hắn đấy – sản phẩm cá»§a má»™t ná»n giáo dục bị tha hóa bởi sá»± sùng bái Danh Vá»ng và Tiá»n Tà i Váºt Chất.
Chúng tôi giới thiệu “hắn†trong cái hôn của tỠthần, dịch từ nguyên bản tiếng Anh – A Kiss Before Dying- của Ira Levin; bản in lần thứ 4, năm 1964 của nhà xuất bản Pyramid Publications, Inc – New York.
Trong khi dịch chúng tôi giữ nguyên bằng tiếng Anh những tên riêng, địa danh… để bạn Ä‘á»c dá»… theo dõi.
Mong được sá»± góp ý phê bình cá»§a bạn Ä‘á»c.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 10:10 AM.
|

06-09-2008, 10:42 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Phần 1
Chương 1
Dorothy
Kế hoạch cá»§a hắn Ä‘ang tiến hà nh thông suốt thì giỠđây nà ng lại là m há»ng Ä‘i. Má»™t ná»—i căm giáºn bùng lên phá»§ chụp xuống ngưá»i hắn khiến khuôn mặt hắn trở nên méo mó má»™t cách thảm hại. CÅ©ng may đèn lúc nà y tắt.
Còn nà ng Ä‘ang nằm trong bóng tối, úp mặt trên chiếc ngá»±c trần cá»§a hắn khóc rấm rứt. HÆ¡i thở cá»§a nà ng phả ra nóng bá»ng. Hắn muốn đẩy nà ng ra.
Nét mặt hắn dần dần dịu lại. Hắn choà ng tay qua ôm và nhẹ xoa tấm lưng trần cá»§a nà ng. Cái lưng hâm hấp nóng hay tại vì bà n tay hắn giá lạnh? Äôi chân hắn cá»±a quáºy mãi như má»—i khi có Ä‘iá»u gì là m hắn Ä‘iên tiết lên hoặc khiến hắn không tiên liệu được. Hắn nằm yên lặng má»™t chốc, đợi cho cÆ¡n giáºn lắng xuống. Hắn vá»›i tay kéo cái má»n đắp lên đôi vai tròn trÄ©nh cá»§a nà ng.
- Khóc chẳng là m được cái quái gì cả – Hắn nói nhá».
Ngoan ngoãn nghe lá»i hắn, nà ng cố ngăn chặn tiếng nấc, lấy cái lai má»n đã sá»n lau nước mắt.
- Em biết từ lâu, đã mấy tuần qua… nhưng em không dám nói, đợi xem chắc chắn…
Bà n tay trên lưng nà ng bỗng nóng rực hơn.
- Em có nhầm lẫn không? – Hắn thấp giá»ng dù căn phòng vắng vẻ.
- Không
- Bao lâu rồi?
- Khoảng hai tháng.
Nà ng ngẩng đầu lên. Trong bóng tối hắn nhìn thấy đôi mắt nà ng đang nhìn hắn chăm chú.
- Mình là m gì bây giỠhả anh?
- Em không nói tên tháºt cho bác sÄ© biết chứ?
- Không, nhưng bác sÄ© biết em nói dối. Tháºt khó… nếu ba em hay được… - Nà ng lại ngã đầu lên ngá»±c hắn. Hắn khẽ nhấc thân hình, má»™t phần như để nhấn mạnh Ä‘iá»u hắn sắp nói, má»™t phần muốn đẩy nà ng ra vì sức nặng đè nặng trên ngá»±c là m hắn khó chịu.
- Dorrie, nghe anh nói. Anh biết em muốn anh phải nói rằng chúng ta sẽ là m đám cưới và o ngà y mai – cưới ngay! Em muốn anh phải nói rằng anh rất muốn lấy em là m vợ – Hắn ngừng, tìm lá»i. Thân hình nà ng xoăn và o hắn, đợi chỠ– Nhưng nếu ta cưới nhau theo kiểu nà y, bản thân anh trước đây chưa từng gặp ba em, và i tháng sau đứa bé lại chà o Ä‘á»i… Em hẳn rõ ba em sẽ là m gì rồi.
- Ba em không là m gì được – Nà ng phản đối – Ba em chẳng là m gì được.
- Anh không có ý nói đến việc hủy bỠđám cưới hay đại loại việc gì như thế.
- Váºy anh muốn đến cái gì? – Nà ng sẵng giá»ng.
- Vấn đỠtiá»n bạc – Hắn trả lá»i – Dorrie, em biết ba em thuá»™c hạng ngưá»i như thế nà o không? Em đã kể cho anh nghe vá» ba em và thứ đạo đức thánh thiện cá»§a ông rồi. Mẹ em chỉ má»™t phút lầm lỡ; tám năm sau ông phát hiện được và đã ly dị mẹ em không má»™t chút thương tiếc, bất kể đến em, bất kể đến chị em cá»§a em, bất kể đến sức khá»e suy yếu cá»§a mẹ em. Nà o, em thá» nghÄ© ba em sẽ đối xá» vá»›i em ra sao? Ông sẽ không còn biết em có mặt trên cõi Ä‘á»i nà y nữa đâu. Em sẽ không đụng được đến má»™t hà o nà o cá»§a ông hết.
- Em không cần – Nà ng sôi nổi nói – Anh tưởng em cần tiá»n đó lắm à ?
- Em không cần nhưng anh cần – Bà n tay hắn nhè nhẹ mÆ¡n trá»›n lưng nà ng – Không phải cần cho riêng anh, anh thá» có trá»i đất chứng giám. Anh chỉ nghÄ© đến em. Chuyện gì sẽ xảy ra cho chúng tả Cả anh lẫn em Ä‘á»u phải thôi há»c. Em chăm sóc con. Anh Ä‘i là m. Anh sẽ là m gì? Má»™t gã chỉ có hai năm đại há»c, không má»™t mảnh bằng, sẽ là m cái nghá» ngá»—ng gì đây há»? Má»™t chân thư ký quèn? Má»™t thợ vô dầu mỡ tại má»™t nhà máy dệt? Hoặc là gì gì đó nữa?
- Không quan trá»ng…
- Sao lại không? Em có hiểu là nó cá»±c kỳ quan trá»ng không? Em má»›i mưá»i chÃn tuổi và lâu nay trong tay em luôn luôn có sẵn tiá»n. Thá» há»i em sẽ sống ra sao nếu em không có má»™t đồng xu teng nà o cả? Bản thân anh thì quá rõ Ä‘iá»u nà y. Chúng ta suốt năm sẽ cấu xé nhau không biết mệt.
- Không, không bao giỠcó chuyện ấy.
- Em cho rằng ta yêu nhau thì không thể có chuyện như thế xảy ra phải không? Em nghÄ© chúng ta sẽ ở đâu? Ở trong má»™t phòng trá» rẻ tiá»n? Aên mãi má»™t món xpagéti suốt tuần suốt tháng? Nếu anh thấy em sống trong Ä‘iá»u kiện như váºy và biết là lá»—i tại anh nên má»›i ra cá»› sự… - Hắn ngừng má»™t lúc rồi hạ giá»ng nói tiếp – Anh sẽ Ä‘i bảo hiểm sinh mạng, sau đó lao mình và o mÅ©i xe ô tô.
Nà ng lại bắt đầu thút thÃt khóc. Hắn nhắm mắt, mÆ¡ mà ng, giá»ng quyến rÅ©:
- Anh đã vẽ ra trong óc má»™t chương trình tuyệt đẹp. Và o dịp hè nà y chẳng hạn, em đưa anh lên New York giá»›i thiệu vá»›i ba em. Chắc chắn ba em sẽ thÃch anh. Ba em để tâm đến cái gì, thÃch cái gì, ghét cái gì, anh Ä‘á»u biết. – Hắn ngừng lại – Và sau khi tốt nghiệp, mình sẽ là m lá»… kết hôn, hoặc ngay và o dịp hè nà y luôn. Chúng ta sẽ trở lại đây và o tháng chÃn, chuẩn bị cho hai năm đại há»c cuối cùng. Và má»™t căn nhà nho nhá» gần khu đại há»c…
Nà ng ngẩng đầu dáºy.
- Anh định là m cái trò gì thế? – Nà ng gằn giá»ng – Tại sao anh lại nói đến những chuyện nà y chứ?
- Em nghÄ© xem lúc đó em đẹp biết dưá»ng nà o! Em thấy không?
- Anh tưởng anh biết thôi à ? – Giá»ng nà ng nghẹn lại vì khóc – Nhưng bây giá» em Ä‘ang có thai. Hai tháng rồi, anh biết không? – Má»™t sá»± im lặng bá»—ng sụp xuống như thể tiếng động cÆ¡ ô tô bất chợt chết máy – Anh Ä‘ang lẩn tránh sá»± tháºt nà y phải không? Anh muốn bá» rÆ¡i em phải không? Anh muốn thế chứ gì?
- Ồ, không có chuyện đó đâu em – Hắn bấu vai nà ng, kéo khuôn mặt nà ng lại sát mặt hắn – Không có chuyện ấy đâu, Dorrie.
- Váºy anh sẽ là m gì cho em? Mình phải là m đám cưới ngaỵ Không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác.
- Có chứ, Dorrie – Hắn nói cảm thấy tấm thân tê dại cá»§a nà ng Ä‘ang ép chặt và o ngưá»i hắn.
Nà ng thì thà o hốt hoảng:
- Anh, đừng là m thế,anh ơi! – Nà ng vùng vẫy, lắc đầu vẻ sợ hãi.
- Hãy nghe anh, Dorrie – Hắn vá»— vá», tay vẫn bÃu vai nà ng – Không có mổ đâu. Không há» gì cả – Hắn nâng cằm nà ng, vuốt má nà ng, ghì chặt lấy nà ng – Em hãy nghe anh. Hắn đợi cho cÆ¡n giáºn cá»§a nà ng dịu lại – Anh có thằng bạn ở trong khu đại há»c, thằng Hermy Godsen. Chú cá»§a nó bán cá»a hà ng thuốc tây ở đấy. Nó có thuốc viên em à .
Hắn buông nà ng ra. Nà ng không nói gì cả.
- Em hiểu không? Ta cứ thá» xem sao. Anh nghÄ© má»i chuyện sẽ ổn thôi.
- Thuốc viên hả anh? – Gịong nà ng đứt khoảng như thể lần đầu tiên trong Ä‘á»i, nà ng má»›i nghe từ đó.
- Äồng ý em nhé!
Nà ng lắc đầu tuyệt vá»ng.
- Ôi lạy Chúa! Em chẳng biết ra sao nữa…
Hắn choà ng tay ôm siết lấy nà ng.
- Bé của anh, anh yêu em. Anh sẽ tìm cách không là m em đau đớn.
Nà ng tựa đầu và o vai hắn.
- Em không biết… Em không biết…
- Hãy yên tâm, em yêu – Hắn nói, tay mÆ¡n trá»›n – Má»™t ngôi nhà nhá» xinh xinh thuá»™c hẳn vá» mình… Khá»i phải đợi bà chá»§ nhà chết tiệt kia Ä‘i xem chiếu bóng…
Sau cùng nà ng nói:
- Nhưng là m sao biết thuốc có tác dụng hay không, hả anh? Lỡ ra thuốc không công hiệu thì sao?
Hắn thở mạnh.
- Nếu thuốc không… - Hắn hôn trán nà ng, hôn má nà ng, hôn lên khóe môi nà ng… - Nếu thuốc không hiệu nghiệm thì mình là m lễ cưới ngay, có gì đâu, mặc xác ba em, mặc xác công ty Kingship Copper kia. Anh sẽ cưới em ngay, bé yêu của anh.
Hắn khám phá ra má»™t Ä‘iá»u là nà ng rất thÃch được gá»i bằng bé. Khi hắn gá»i nà ng “bé yêu cá»§a anhâ€và ôm nà ng trong vòng tay thì hầu như hắn nói gì nà ng cÅ©ng là m theo lá»i hắn cả. Hắn nghÄ© đến Ä‘iá»u đó và quyết tâm gợi lên ở nà ng sá»± lạnh nhạt đối vá»›i ông bố.
Hắn tiếp âu yếm nà ng, nhá» to những lá»i yêu thương nồng nà n. Dần dần nà ng dịu lại, ngoan ngoãn dá»… thương như trước.
Hắn và nà ng chia nhau Ä‘iếu thuốc. Dorothy gắn Ä‘iếu thuốc lên môi hắn trước , rồi má»›i đến nà ng. Nà ng nhả từng là n khói má»ng nhẹ vá»n bay trên mái tóc, uốn lượn trước đôi mắt to mà u hạt dẻ cá»§a nà ng.
Nà ng quay đầu thuốc Ä‘ang cháy đỠvá» phÃa hắn, đưa qua đưa lại, vẽ những vòng tròn tạo nên những đốm sáng láºp lòe trong bóng tối.
- Em cuá»™c vá»›i anh là bằng cách nà y em có thể mê hoặc má»™t ngưá»i nà o đó – Nà ng vừa nói vừa ve vẩy Ä‘iếu thuốc trước mặt hắn. Trong ánh sáng cháºp chá»n, lá» má», những ngón tay thon thon cá»§a nà ng cỠđộng liên tục – Anh là nô lệ cá»§a riêng em. Anh phải phục tùng, không được cưỡng lại lệnh em.
Cá» chỉ hồn hiên, trẻ thÆ¡ cá»§a nà ng khiến hắn mỉm cưá»i. Äiếu thuốc tắt. Hắn nhìn chiếc đồng hồ tay có dạ quang cá»§a hắn, rồi vẫy vẫy tay trước mắt nà ng.
- mặc áo quần và o em. Bây giá» là mưá»i giá» hai mươi, em phải vá» cư xá trước mưá»i má»™t giá».
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 10:12 AM.
|

06-09-2008, 10:44 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 2
Hắn sinh trưởng ở Menasset, vùng phụ cáºn cá»§a Fall River Massachusetts, là con trai độc nhất cá»§a gia đình. Bố hắn là thợ vô dầu mỡ tại nhà máy dệt ở Fall River. Những khi gia đình túng quẫn mẹ hắn phải nháºn thêm đồ may vá. Há» gốc Anh lai Pháp, sống ở khu ngoại ô đông dân, cạnh những gia đình ngưá»i Bồ Äà o Nhạ Ông bố Ãt khi than vãn vá» cuá»™c sống, nhưng bà mẹ lúc nà o cÅ©ng phiá»n muá»™n, âu sầu. Bà là má»™t ngưá»i vợ bất hạnh và chịu nhiá»u thua thiệt. Lấy chồng sá»›m, những mong chồng có má»™t nghá» gì khấm khá hÆ¡n là chân thợ vô dầu mỡ nghèo mạt rệp nà y.
Ngay lúc còn bé, hắn biết mình khá đẹp trai. Khách khứa và o những ngà y chá»§ nháºt đến chÆ¡i, cứ trầm trồ khen mãi thằng nhá» có mái tóc đẹp quá, có đôi mắt xinh quá. Ông bố luôn có mặt những khi ấy, lắc đầu khiển trách mấy ngưá»i bạn. Bố mẹ hắn hay gây gổ nhau, thưá»ng là vì vấn đỠtiá»n bạc mà mẹ hắn đã đổ ra may mặc, sắm sá»a cho hắn.
Bà mẹ ngăn cấm không được chÆ¡i đùa vá»›i lÅ© nhá» quanh xóm; nên những ngà y há»c đầu tiên ở trưá»ng là má»™t thứ cá»±c hình đối vá»›i hắn. Hắn cảm thấy lạc lõng trong đám há»c sinh. Bá»n con trai thưá»ng hay trêu chá»c bá»™ áo quần tươm tất cá»§a hắn, trêu chá»c sá»± cẩn tháºn quá mức cá»§a hắn để khá»i là m bẩn áo quần trong sân chÆ¡i. Má»™t ngà y kia, không chịu đựng được nữa, hắn xông thẳng đến thằng bé cầm đầu bá»n con trai hay hiếp đáp hắn, và dẫm chân lên đôi già y thằng bé kia. Thế là má»™t cuá»™c ẩu đả chá»›p nhoáng nhưng tháºt dữ dá»™i xảy ra. Cuối cùng hắn đè ngá»a được kẻ thù, lấy gối chằn lên ngá»±c, rồi dá»™ng đầu thằng bé kia liên hồi xuống ná»n đất. Má»™t thầy giáo vá»™i chạy đến can thiệp. Má»i việc được dà n xếp êm đẹp và hai thằng trở thà nh bạn chà cốt.
Ở trưá»ng hắn luôn luôn đạt Ä‘iểm số cao. Bà mẹ rất đỗi tá»± hà o vá» hắn, ngay cả ông bố cÅ©ng không tiếc lá»i tán dương thằng con trai cá»§a ông. Hắn vẫn tiếp tục được Ä‘iểm tốt cho dù ngồi cạnh má»™t cô gái không lấy gì là m đẹp nhưng được cái thông minh. Cô gái đã ban cho hắn những nụ hôn vụng dại trong phòng để quần áo, đến ná»—i suốt kỳ thi cô ta không sao là m bà i được.
Thá»i kỳ há»c sinh là thá»i kỳ hạnh phúc nhất trong Ä‘á»i hắn. Các cô nữ sinh thÃch cái nhìn cá»§a hắn, yêu cái duyên dáng cá»§a hắn. Các thầy cô Ä‘á»u mến thương hắn vì sá»± lá»… phép và thái độ há»c táºp chăm chỉ cá»§a hắn. Hắn gục gặc đầu má»—i khi thầy cô khẳng định má»™t sá»± kiện quan trá»ng gì đó. Hắn mỉm cưá»i má»—i khi thầy cô nói những câu bông đùa nhẹ nhà ng. Trước mặt bá»n con trai thì hắn lại tá» ra phá»›t lá», không ưa bá»n con gái lắm; do đó bá»n con trai cÅ©ng đâm ra khoái hắn. Ở nhà , hắn là ông trá»i con. Ông bố, cuối cùng ngả vá» phe bà mẹ, lúc nà o cÅ©ng tán tụng hắn.
Khi hắn bắt đầu có những buổi hẹn hò vá»›i các cô gái, phần lá»›n là các cô con gái nhà già u có trong thà nh phố, thì bố mẹ hắn lại bắt đầu to tiếng vá»›i nhau vá» những khoản tiá»n bà mẹ dà nh may mặc cho hắn. Tuy nhiên những lần tranh cãi nà y rất ngắn ngá»§i vì ông bố miá»…n cưỡng dè xẻn chiếu lệ đấy thôi. Bà mẹ thưá»ng đỠcáºp vá»›i hắn vá» việc cưới há»i má»™t cô gái con gia đình già u có. DÄ© nhiên bà nói như có vẻ bông đùa nhưng bà cứ mãi lặp lại chuyện nà y.
Hắn là trưởng ban đại diện các lá»›p cuối cấp ở trưá»ng phổ thông. Thi tốt nghiệp đứng thứ ba, hạng ưu vá» môn toán và khoa há»c. Trong quyển sổ lưu niệm hằng năm cá»§a nhà trưá»ng, hắn đạt được nhiá»u danh hiệu: ngưá»i khiêu vÅ© đẹp nhất, ngưá»i nổi tiếng nhất, ngưá»i thà nh công nhất.bố mẹ hắn mở tiệc khoản đãi những thà nh tÃch cá»§a hắn; hầu hết các cô, các cáºu con nhà có máu mặt trong thà nh phố Ä‘á»u đến dá»± buổi tiệc. Hai tuần sau, hắn bị gá»i Ä‘i quân dịch.
Những ngà y đầu ở trại huấn luyện, hắn cứ vương vấn mãi những ngà y tháng vinh quang bá» lại ở phÃa sau. Nhưng rồi thá»±c tại xóa má» dần sá»± luyến tiếc kia. Hắn nháºn ra cái uy quyá»n lạnh lùng vô nhân đạo cá»§a quân đội đã dẫm đạp lên nhân cách con ngưá»i gấp ngà n lần những ngà y đầu tiên theo há»c ở trưá»ng. NÆ¡i đây, nếu hắn xông thẳng đến tên trung sÄ©, đạp lên đôi già y cá»§a tên rtung sÄ© đó thì chắc chắn cuá»™c Ä‘á»i còn lại cá»§a hắn sẽ vÄ©nh viá»…n chôn vùi trong trại giam. Hắn nguyá»n rá»§a cái hệ thống thui chá»™t đã ném hắn và o bá»™ binh, nÆ¡i đây, hắn bị bá»§a vây toà n má»™t lÅ© thô bạo, ngu ngốc chỉ Ä‘á»c có má»™t thứ sách nhảm nhà rẻ tiá»n. Nhưng sau má»™t thá»i gian, chÃnh hắn cÅ©ng đâm ra say mê Ä‘á»c loại sách đó, bởi vì hắn không sao ngốn được quyển truyện ANNA KARENITA mà hắn đã mang theo từ ngà y nháºp ngÅ©. Hắn đánh bạn vá»›i má»™t và i ngưá»i, mua bia ở căng tin đãi há», vẽ vá»i những câu chuyện tục tÄ©u để châm biếm các sÄ© quan. Hắn coi thưá»ng má»i việc há»c hà nh, rèn luyện.
Khi được đưa xuống tà u Ä‘i San Francisco, hắn đã nôn má»a suốt cuá»™c hà nh trình trên Thái Bình Dương; hắn biết nguyên nhân má»™t phần là do sá»± chao đảo cá»§a con tà u. Hắn nghÄ© hắn không sao thoát chết được.
Trên má»™t hòn đảo vẫn Ä‘ang còn bị Nháºt chiếm đóng, hắn lạc khá»i đồng đội. Hắn kinh hãi giữa khu rừng già tÄ©nh mịch. Hắn tuyệt vá»ng, băng lối nà y, lá»™i qua lối kia, hoà n toà n mất phương hướng. Bá»—ng má»™t phát súng vang lên. Viên đạn xẹt ngang tai. Tiếng chim kêu hốt hoảng, xé toạc bầu không khà yên tịnh. Hắn liá»n ngã ngưá»i xuống đất, trưá»n đến má»™t bụi cây, Ä‘au nhói vá»›i ý nghÄ© cái chết cáºn ká».
Tiếng chim khoét sâu cảnh vắng lặng. Hắn thấy má»™t tia nắng xuyên cà nh ngay trên đỉnh đầu và nháºn ra má»™t tên lÃnh Nháºt Ä‘ang ẩn nấp trên lùm cây. Hắn khẽ lê ngưá»i đến gần bụi cây hÆ¡n, nhè nhẹ kéo khẩu súng theo. Toà n thân hắn lạnh toát, mồ hôi vã ra như tắm. Äôi cah6n hắn run lẩy bẩy. Hắn nghÄ© tên Nháºt sẽ nghe được tiếng lá kêu sá»™t soạt dưới đôi chân hắn. Khẩu súng bá»—ng dưng nặng lên má»™t cách không tưởng tượng được.
Chỉ còn cách cây và i tấc, hắn nhìn lên, nháºn ra má»™t khuôn mặt lấp ló trên kia. Hắn nâng súng, ngắm bóp cò. Tiếng chim bay tán loạn. Thân cây vẫn không lay động. Bịch! Má»™t khẩu súng rÆ¡i ngay bên cạnh hắn. Hắn thấy tên lÃnh Nháºt Ä‘ang bám thân cây, khó nhá»c trèo xuống. Tên lÃnh Nháºt ngã sóng soà i tên mặt đất., hai tay đưa cao lên trá»i. Má»™t tên lÃnh da và ng nhá» thó, quanh ngưá»i quấn đầy lá và cây con, miệng Ä‘ang lÃu lô lÃu la đầy kinh hãi.
ChÄ©a thẳng súng và o tên lÃnh Nháºt, hắn đứng lên. Tên Nháºt cÅ©ng sợ hãi như hắn, khuôn mặt và ng sáºm nhăn nhúm khá»§ng khiếp, hai đầu gối run bần báºt. Kinh khá»§ng hÆ¡n nữa, má»™t vết thương sâu hoắm bê bết máu trên ngá»±c tên Nháºt.
Hắn nhìn khuôn mặt kia, kinh tởm. Äôi chân hắn giỠđây không còn run rẩy nữa. Mồ hôi hết xối xả. Khẩu súng trở nên nhẹ tênh. Hắn nâng cây súng, trông giống như cánh tay duá»—i thẳng ra bất động, nhắm thẳng và o cái thây ngưá»i Ä‘ang lắc lư bá»§n rá»§n.tiếng xi xô xi xao cá»§a tên Nháºt nhá» dần như van vỉ, như cầu xin. Hai bà n tay chắp và o nhau lạy lạy trong không khÃ.
Hắn từ từ siết cò súng. Khẩu súng giáºt lùi lại, hắn không mãy may nhúc nhÃch. Hắn chẳng để ý đầu báng súng thúc mạnh và o bả vai, cứ mải mê đưa mắt nhìn sững cái lá»— sâu hoắm máu đỠtươi nÆ¡i ngá»±c tên lÃnh Nháºt. Cái thân hình nhá» bé hèn má»n kia đổ nhà o trên ná»n đất cá»§a khu rừng già . Tiếng kêu sắc nhá»n cá»§a chim muông như những con bà i tây Ä‘ang được ném tung và o không gian trầm lắng. Nhìn cái thây ngưá»i gầy guá»™c cá»§a kẻ thù má»™t chốc, hắn quay lưng bá» Ä‘i. Bước chân cá»§a hắn giỠđây nhẹ nhà ng, vững hải như lần nà o hắn bước ngang qua sân khấu nháºn lãnh mảnh bằng tốt nghiệp.
Tháng giêng năm 1947, hắn nháºn được bằng tuyên dương công trạng, xuất ngÅ© vá»›i huy chương đồng do thà nh tÃch má»™t vết thương ở bả vai. Trở vá» nhà , hắn má»›i biết tin bố hắn đã chết trong má»™t tai nạn ô tô và o lúc hắn bước xuống tà u Ä‘i San Francisco.
Ở Menasset, hắn được giao cho má»™t số việc là m nhưng hắn từ chối vì những loại công việc đó chẳng hứa hẹn gì cho tương lai hắn. Số tiá»n bảo hiểm cá»§a bố hắn đủ nuôi sống hai mẹ con. Ngoà i ra bà mẹ còn nháºn đồ may vá thêm. Sau hai tháng sống trong sá»± ngưỡng má»™ cá»§a những ngưá»i dân trong tỉnh và má»—i tuần nháºn được hai mươi đô la cá»§a chÃnh phá»§ liên bang trợ cấp, hắn quyết định lên New York. Mẹ hắn có bà n ra nhưng hắn đã trên hai mươi tuổi nên hắn là m theo ý hắn. Má»™t số ngưá»i rất ngạc nhiên vì thấy hắn không có ý định theo há»c đại há»c trong lúc hắn được nhà nước đà i thá». Hắn nghÄ© đại há»c là chá»— ngừng chân không cần thiết đối vá»›i tham vá»ng cá»§a hắn. Hắn biết con đưá»ng hoạn lá»™ Ä‘ang mở rá»™ng chỠđón hắn ở phÃa trước.
Ở New York hắn khởi sá»± là m việc tại má»™t cá»a hà ng phát hà nh sách. Ngưá»i quản lý cam Ä‘oan vá»›i hắn rằng nÆ¡i đây hắn sẽ có má»™t tương lai sáng lạng vì hắn là má»™t thanh niên có tà i năng. Nhưng sau hai tuần là m việc, tiá»n lương chỉ vừa đủ cho hắn thanh toán tiá»n thuê phòng ở khu thợ thuyá»n.
Sau đó hắn là m thư ký ở gian hà ng bán áo quần đà n ông ở má»™t cá»a hà ng tổng hợp. Hắn đã ở đây được má»™t tháng chỉ đơn giản là vì hắn mua áo quần được giảm 20%.
Khoảng cuối tháng tám, khi hắn đã ở New York được năm tháng và đã là m đến sáu nghá» khác nhau, thì hắn lại rÆ¡i và o trạng thái bất an, lạc lõng trong đám đông xô bồ há»—n độn – ná»—i bất an hắn không bao giá» có những khi hắn má»™t mình. NÆ¡i đây không má»™t ai tôn sùng ngưỡng má»™ hắn và không má»™t dấu hiệu nà o hứa hẹn cho tương lai cá»§a hắn. Hắn ngồi trong căn phòng trá», dà nh hết má»i thì giỠđể tá»± đánh gái, kiểm Ä‘iểm bản thân má»™t cách nghiêm khắc. Nếu sáu nghá» vừa qua không gây má»™t hứng thú nà o trong hắn thì nhất định những nghá» sau nà y cÅ©ng sẽ không mang lại niá»m phấn khởi nà o cho hắn. Hắn lấy bút, giấy rồi ghi chú từng đức tÃnh, từng sở thÃch, từng khả năng cá»§a hắn.
Tháng chÃn, hắn ghi há»c tại má»™t trưá»ng kịch nghệ. Các giáo viên đặt nhiá»u hy vá»ng ở hắn: đẹp trai , thông minh , giá»ng nói hay . Thoạt đầu hắn cÅ©ng tin như thế. Nhưng vá» sau hắn thấy đỠtrở thà nh má»™t kịch sÄ©, ngưá»i ta đòi há»i ở hắn quá nhiá»u việc. Những bà i táºp “ Hãy nhìn và o bức ảnh nà y “. “ Hãy diá»…n xuất theo cảm xúc do bức ảnh gợi trong ảnh “ nghe buồn cưá»i kệch cỡm không ngá»i được, mặc dù các bạn đồng khóa vá»›i hắn thá»±c hà nh cá»±c kỳ nghiêm túc. Bà i táºp duy nhất hắn thấy có thể áp dụng được cho bản thân là cách luyện phát âm. Hắn lúng túng má»—i khi nghe từ “Trá»ng âm†chỉ dà nh riêng cho hắn đến ná»—i hắn bị ám ảnh mãi từ đó như thể má»™t thứ mà tất cả những ngưá»i khác Ä‘á»u có, trừ hắn ra.
Tháng mưá»i hai, và o ngà y sinh nháºt thứ hai mươi hai cá»§a hắn, hắn gặp gỡ má»™t góa phụ đẹp, gợi cảm. Bà ta độ bốn mươi tám tuổi và rất già u. Há» gặp nhau ở góc đại lá»™ Năm và đưá»ng 55. Rất lãng mạn và tình tứ, hai ngưá»i bá»—ng hợp ý nhau. Cả hai Ä‘i lùi lại má»™t nÆ¡i gần khúc quanh để tránh xe buýt, ngưá»i đà n bà cởi bỠáo quần và ngã và o vòng tay rắn chắc cá»§a hắn. Bà ta thoáng bối rối và run rẩy. Hắn pha trò vá» kinh nghiệm và sá»± cẩn tháºn cá»§a các bác tà i trên tuyến đưá»ng đại lá»™ Năm. Sau đó, hai ngưá»i xuống phố, và o má»™t quán giải khát sang trá»ng, má»—i ngưá»i uống má»™t ly rượu Máctinị Hắn trả tiá»n bằng ngân phiếu cá»§a hắn. Những tuần lá»… kế tiếp,há» Ä‘i xem chiếu bóng ở khu đông, ăn nhà hà ng ở nhà hà ng hạng nhất. Cuối bữa ăn, hắn hà o phóng cho tiá»n trà nước những ngưá»i hầu bà n. Hắn trả nhiá»u ngân phiếu hÆ¡n nữa nhưng không phải là ngân phiếu cá»§a hắn như má»i lần.
Sá»± gắn bó cá»§a hắn và ngưá»i đà n bà góa kéo dà i được hai tháng. Suốt thá»i gian đó, hắn bá» há»c ở trưá»ng kịch nghệ không má»™t chút đắn đỠHắn dà nh hết thì giỠđể đưa ngưá»i tình già đi mua sắm cho bà , đồng thá»i cÅ©ng cho hắn luôn. Thoạt tiên hắn cảm thấy khó chịu, ngượng ngịu thế nà o ấy khi Ä‘i bên cạnh bà ta vì tuổi tác quá chênh lệch giữa bà và hắn. Nhưng rồi hắn cÅ©ng dần quen. Tuy nhiên hắn không còn hứng thú như thuở ban đầu vì hai lý do: trước hết, khuôn mặt ngưá»i góa phụ rất gợi cảm, nhưng khốn ná»—i thân hình cá»§a bà ta lại không được hấp dẫn như thế. Sau nữa, lý do quan trá»ng hÆ¡n là hắn được ngưá»i đưa thang máy cho biết hắn chỉ là má»™t trong số những chà ng trai trước sau rồi sẽ được thay thế trong vòng sáu tháng thôi. Hắn suy nghÄ©:†Không thể đùa chÆ¡i được. Chá»— nà y cÅ©ng chẳng có tương lai gìâ€. Năm tháng trôi qua, khi nháºn thấy bà ta không còn báºn tâm đến những lần vắng mặt cá»§a hắn, hắn Ä‘oán ra được ý đồ cá»§a ngưá»i thiếu phụ ấy nên hắn nói vá»›i bà hắn phải trở vá» nhà vì mẹ hắn ốm nặng.
Sau khi bán mấy bá»™ đồ và mang chiếc đồng hồ hiệu Patek Philippe Ä‘i cầm, hắn trở lại quê nhà . Suốt những ngà y đầu tháng sáu, hắn quanh quẩn mãi trong nhà , thầm tiếc sao ngưá»i đà n bà góa ấy không trẻ đẹp hÆ¡n, quyến rÅ© hÆ¡n để hắn duy trì dà i lâu mối tình đó.
ChÃnh những ngà y nà y, hắn bắt đầu hoạch định kế hoạch cho tương lai. Hắn quyết tâm theo há»c đại há»c. Vì váºy trong dịp hè, hắn nháºn là m việc ở cá»a hà ng bán lương khá»™ Số tiá»n nhà nước trợ cấp không đáp ứng được mức tiêu pha cá»§a hắn, hắn quyết định theo há»c ở má»™t trưá»ng đại há»c nổi tiếng.
Cuối cùng hắn chá»n đại há»c Stoodard ở Blue River, bang Iowạ Äó là trưá»ng đại há»c hầu như dà nh riêng cho con cái những gia đình gìau có ở miá»n trung tây. Hắn được thu nháºn và o không có gì trở ngại vì thà nh tÃch dưới trung há»c cá»§a hắn quá xuất sắc.
Năm đầu tiên ở đại há»c, hắn là m quen vá»›i cô con gái cá»§a má»™t ông giám đốc cá»a hà ng bán công cụ nông nghiệp. Cô gái rất xinh. Cả hai Ä‘i chÆ¡i, cùng nhau trốn há»c, và ăn ngá»§ vá»›i nhau.
Tháng năm, cô gái nói cho hắn biết là nà ng đã hứa hôn với một chà ng trai vừa mới hồi hương và mong rằng hắn không lấy thế là m buồn.
Năm thứ hai, hắn gặp Dorothy.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 10:12 AM.
|

07-09-2008, 03:45 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 3
Hermy trao cho hắn những viên thuốc mà u trăng trắng “Mất toi năm đô la!†- Hắn nghĩ thầm.
Và o lúc tám giá», hắn sẽ gặp Dorothy ở Ä‘iểm hẹn thưá»ng gặp, chiếc ghế dưới tà ng cây xum xuê ngay giữa bãi cá» cạnh nhà Nghệ thuáºt và hiệu thuốc tây. Khi rá»i khá»i lối Ä‘i lát đá xi măng trắng và đi băng qua vùng bóng tối thì hắn thấy Dorothy, hai tay Ä‘an và o nhau để trên đùi, đã có mặt ở đó rồi. Nà ng mặc áo len Ä‘en để chống lại cÆ¡n giá lạnh tháng tá»± Aùnh đèn đưá»ng hắt xuống, in má»™t vệt Ä‘en chạy dà i trên khuôn mặt Dorothy.
Hắn ngồi xuống bên cạnh, hôn má nà ng. Nà ng dịu dà ng chà o đón hắn. Aâm thanh thánh thót cá»§a những chiếc đà n dương cầm vá»ng ra từ khung cá»a sổ hình chữ nháºt sáng choang cá»§a nhà Nghệ thuáºt.
- Thuốc có đây rồi, Dorrie à – Hắn nói.
Má»™t đôi nam nữ Ä‘ang băng qua bãi cá» tiến vá» phÃa hai ngưá»i. Thấy ghế có đã có ngưá»i ngồi, đôi nam nữ quay ra phÃa đưá»ng lát đá trắng. Giá»ng ngưá»i nữ tiếc nuối:
- Trá»i đất! Ghế nà o cÅ©ng có ngưá»i.
Hắn lấy bì thư ở túi ra dúi và o tay nà ng. Qua lần giấy, Dorothy sỠlấy những viên thuốc.
- Em uống má»™t lần hai viên – Hắn nói – Em sẽ bị sốt má»™t chút, có thể bị nôn má»a nữa.
Nà ng bỠbì thư và o túi áo khoác.
- Chất gì trong đó hà anh?
- Ký ninh và một và i thứ khác. Anh cũng không rõ. Không sao đâu em.
Hắn nhìn khuôn mặt Dorothỵ Thấy nà ng đăm đăm nhìn cái gì đó bên kia nhà Nghệ thuáºt, hắn quay lại theo hướng nhìn cá»§a nà ng vá» phÃa ánh sáng đỠrá»±c cách xa đó và i dặm. Nổi báºt lên ở đấy cái tháp đà i truyá»n thanh địa phương và sừng sững má»™t tòa nhà cao ngất ở Blue River: Tòa nhà hà nh chÃnh, văn phòng kết hôn ở trong đó. Hắn tá»± há»i có phải vì thế mà Dorothy chăm chú nhìn hướng đấy không, hay vì ánh đèn lấp lánh rá»±c đỠlôi cuốn nà ng. Hắn cầm lấy tay nà ng – bà n tay lạnh ngắt.
- Chẳng có gì để lo lắng cả, Dorrie – Hắn thầm thì – Má»i việc sẽ êm đẹp thôi.
Cả hai ngồi không nói năng gì. Lát sau Dorothy nói:
- Äêm nay em muốn Ä‘i xem phim. Có phim do Joan Fontaine thá»§ vai Ä‘ang chiếu ở rạp đấy.
- Không được. Anh có nhiá»u bà i táºp tiếng Tây Ban Nha phải là m tối naỵ Thế mình đến Tổng há»™i sinh viên, em sẽ là m há»™ cho anh.
- Em nói gì váºy? Äịnh hối lá»™ anh đấy phá»ng?
Hắn tiá»…n nà ng ngang qua là ng đại há»c. Äến trước cư xá nữ sinh viên, hai ngưá»i hôn nhau từ biệt.
- Sáng mai hẹn gặp em ở lớp – Hắn nói.
Nà ng gáºt đầu, hôn hắn má»™t lần nữa. Toà n thân nà ng run rẩy.
- Nà o, bé yêu cá»§a anh, có gì mà em phải lo bấn lên thế kia. Nếu thuốc không công hiệu thì mình cưới nhau. Em có nghe anh nói không? Tình yêu sẽ giúp ta vượt qua tất – Nà ng đợi hắn nói tiếp – Anh yêu em vô cùng, vô cùng em ạ – Hắn hôn nà ng. Khi rá»i môi nhau, Dorothy gượng mỉm cưá»i.
- Chúc em ngủ ngon, bé của anh.
Hắn vá» phòng trá». Hắn không sao là m bà i được. Ngồi chống khuá»·u tay lên bà n, hai tay ôm lấy đầu, hắn miên man nghÄ© đến những viên thuốc. “Lạy Chúa! Thuốc sẽ hiệu nghiệm. Chắc chắn! Nhưng thằng Hermy đã nói tao không thể viết giấy bảo đảm cho mà y được. Nếu con bồ mà y đã có thai hai tháng…â€
Hắn cố gắng không nghÄ© đến việc ấy nữa. Hắn đứng lên, Ä‘i lại tá»§ mở ngăn kéo cuối cùng, lấy dưới những bá»™ áo quần áo ngá»§ được xếp gá»n gà ng ra hai quyển sách nhá», bìa má»m mại có viá»n giấy bạc lóng lánh.
Ngay khi gặp Dorothy lần đầu, nhá» ngưá»i thư ký phụ trách ghi danh, hắn đã biết rằng Dorothy chÃnh là con gái cá»§a Leo Kingship – Giám đốc công ty Khingship Copper già u sụ. Hắn liá»n viết má»™t lá thư giao dịch gởi cho phòng tổ chức công ty ở New York. Trong thư hắn tỠý muốn bá» vốn đầu tư vá»›i công ty Kingship Copper (thá»±c ra đâu phải thế), và yêu cầu há» gởi cho hắn những quyển sách nói rõ vá» những cổ phần cá»§a công ty ấy.
Hai tuần sau, trong lúc hắn Ä‘ang mải mê Ä‘á»c quyển Rebeccăhắn là m ra vẻ say mê quyển nà y vì Dorothy thÃch nó) và Dorothy Ä‘ang mải Ä‘an cho hắn má»™t đôi tất mà u lá mạ mà trước đây má»™t bạn trai cá»§a Dorothy cÅ©ng thÃch – vá»›i Dorothy, Ä‘an tất là má»™t biểu hiện tình yêu sâu Ä‘áºm cá»§a nà ng – thì những quyển sách nhỠđược gá»i đến cho hắn. Hắn trịnh trá»ng mở bì thá»± Ôi! Tuyệt quá! Những quyển chỉ dẫn vá» kỹ thuáºt luyện kim, nói vá» khai thác những mỠđồng, má»™t quyển “Kẻ tiên phong trong hòa bình và chiến tranhâ€. Những quyển sách có nhiá»u hình ảnh minh há»a:hầm má», lò luyện kim, máy lá»c, lò thổi… Hắn Ä‘á»c chúng hà ng trăm lần đến ná»—i hắn thuá»™c lòng từng lá»i chú thÃch. Những lúc rảnh rá»—i, hắn lại Ä‘em ra Ä‘á»c, nghiá»n ngẫm: đôi môi luôn luôn nở nụ cưá»i thÃch thú như má»™t thiếu nữ Ä‘ang ngấu nghiến Ä‘á»c bức thư tình.
Nhưng… tối nay, những quyển sách chẳng còn hấp dẫn hắn nữa…â€Má»™t má» vừa má»›i khai thác ở Michigan. Chỉ riêng má» nà y, sản lượng năm…â€
CÆ¡n giáºn bùng lên dữ dá»™i, chÃnh Dorothy phải gánh chịu háºu quả nà y. Hắn chỉ muốn đưa Dorothy vá» căn phòng cá»§a hắn má»™t lần thôi – thi hà nh đúng sá»± giao ước nà y vá»›i bà chá»§ nhà , hắn sẽ được trả tiá»n thuê nhà thấp hÆ¡n. CÅ©ng vì Dorothy má»›i nên cá»› sá»± hôm naỵ Äôi mắt nhắm lại má»™t cách ngây thÆ¡, và ná»—i Ä‘am mê ham hố cá»§a nà ng, nà ng giống như má»™t đứa bé mồ côi thiếu ăn, cứ nằng nặc đến hoà i đến mãi. Hắn đấm mạnh tay lên bà n: “Äúng là tại con bé. Khốn kiếp!â€
Hắn hướng dòng tư tưởng trở vá» lại các quyển sách, nhưng chẳng được nữa. Má»™t chốc sau, hắn gạt sách sang bên, gục đầu và o hai bà n taỵ “Nếu thuốc không công hiệu… Mình phải thôi há»c ư? Bá» rÆ¡i con bé? Chẳng Ãch gì. Con bé biết địa chỉ cá»§a mình ở Manesset. Cho dù con bé không là m gì Ä‘i nữa thì bố con bé sẽ ra taỵ DÄ© nhiên há» không có má»™t bằng cá»› xác đáng nà o cả (mà nếu có thì sao?), nhưng vá»›i lão Kingship, lão sẽ tìm má»i cách gây khó dá»… cho mìnhâ€. Hắn hình dung ra sá»± liên kết chặt chẽ giữa bá»n nhà già u có thế lá»±c, những phe cánh bảo vệ cho nhau giữa chúng, và hắn như thể nghe lão Kingship nói: “Phải theo dõi thằng khốn kiếp đó. Nó là má»™t thằng bất lương. Nháºn thấy trách nhiệm, bổn pháºn cá»§a báºc là m cha, là m mẹ, tôi thông báo cho các ông bà biết Ä‘iá»u đó…â€
Còn gì nữa? Lại chui rúc trong xó xỉnh ở khu thợ thuyá»n? Giả dụ mình cưới con bé? Con bé sẽ sinh đẻ, có con, rồi không rút tỉa được má»™t xu nà o cá»§a cái lão già kia. Lại Ä‘i thuê phòng lần nà y đèo thêm má»™t con vợ… má»™t tà nhau nữa chứ. Trá»i Æ¡i! Lạy rt::7Ỳ6:: thuốc có tác dụng! Tất cả phụ thuá»™c và o những viên thuốc ấy. Nếu thất bại, không biết mình sẽ xoay sở ra sao đây?â€
Há»™p diêm nhạt nhòa vá»›i dòng chữ DOROTHY KINGSHIP in trên giấy bạc. Và o má»—i dịp lá»… Giáng sinh, công ty Kingship Copper thưá»ng tặng những há»™p diêm cá nhân cho tất cả nhân viên, khách hà ng, bạn bè. Dorothy phải quẹt mất bốn que diêm má»›i châm được Ä‘iếu thuốc, ánh lá»a rung rung như có má»™t là n gió nhẹ thoảng quạ Nà ng ngả ngưá»i ra sau, cố định tâm nhưng đôi mắt vẫn không rá»i cánh cá»a buồng tắm Ä‘ang mở toang đằng kia, chiếc phong bì mà u trắng, ly nước trên thà nh buồng tắm Ä‘ang đợi nà ng! Dorothy nhắm mắt lại. Giá nà ng kể cho chị Ellen nghe. Má»™t lá thư sáng nay vừa đến. “Thá»i tiết tuyệt diệu quá Dorothy Æ¡i… Chá»§ tịch sinh viên năm thứ nhất tổ chức má»™t buổi nghe nhạc ngoà i trá»i cho các sinh viên năm thứ tư… Em đã Ä‘á»c quyển truyện má»›i nhất cá»§a Marquant chưa?â€. Má»™t lá thư khác vá»›i những dòng chữ khách sáo vô hồn giữa hai chị em kể từ giáng sinh năm ấy, từ buổi hai chị em gây gá»— lẫn nhau. “Nếu mình nghe được lá»i khuyên cá»§a Ellen. Nay mình viết thư kể cho chị ấy nghe, như mình vẫn là m trước kia…â€
Khi Leo Kingship ly dị vợ, Dorothy lúc đó má»›i lên năm, Ellen được sáu tuổi và ngưá»i chị đầu mưá»i tuổi. Khi ba chị em mất mẹ – lần trước vì bố mẹ ly dị nhau, cách năm sau mẹ mất – Marion là ngưá»i cảm thấy sá»± mất mát đó má»™t cách thấm thÃa hÆ¡n cả. Marion không sao quên được những lá»i buá»™c tá»™i, những câu nói lăng mạ, nhục nhã cá»§a ông bố và Marion đã kể lại cho hai cô em gái nghe khi hai ngưá»i em đã khôn lá»›n. Ở má»™t mức độ nà o đó, Marion đã nhấn mạnh đến tÃnh độc ác cá»§a bố mình. Năm tháng lạnh lùng trôi qua, Marion sống âm thầm tách biệt, cô độc, vùi mình trong những chồng sách.
Dorothy và Ellen quay sang đùm bá»c, yêu thương nhau, tình thương từ lâu cả hai chị em không tìm thấy ở ông bố nghiêm khắc. Ông lúc nà o cÅ©ng lạnh lùng xa cách. Ngay cả ngưá»i vú nuôi mấy chị em cÅ©ng đâm ra thá» Æ¡, nhạt nhẽo vá»›i hai chị em. Dorothy và Ellen cùng há»c má»™t trưá»ng, cùng tham gia những buổi trại, cùng sinh hoạt ở má»™t câu lạc bá»™, cùng tham dá»± những buổi khiêu vÅ© (nhưng lúc nà o cÅ©ng phà i cầm chừng vá» nhà theo giá» giấc ông bố quy định). Ellen Ä‘i đâu, Dorothy theo đó.
Ellen và o đại há»c Caldwell, bang Wisconsin và Dorothy dá»± định năm đến sẽ theo chị lên đó luôn. Ellen phản đối. Ellen nói Dorothy đã lá»›n khôn, phải tá»± láºp. Ông bố đồng ý – tÃnh tá»± láºp là thước Ä‘o để ông đánh giá những ngưá»i khác. Thế là Dorothy được gá»i lên đại há»c StoÄ‘ard, cách Caldwell má»™t trăm dặm. Và o cuối tuần, hai chị em đến thăm nhau. Má»™t và i lần thăm viếng nhau rồi những lần thăm viếng đó thưa dần và cuối cùng dứt hẳn. Dorothy đã mạnh dạn tuyên bố rằng ngay năm đầu tiên nà ng đã sống tá»± láºp được rồi. Lá»… Giáng sinh vừa qua, xảy ra má»™t cuá»™c tranh vãi dữ dá»™i giữa hai chị em vì má»™t việc nhá» nhặt: “Nếu em muốn mặc chiếc áo dà i cá»§a chị thì Ãt ra em phải há»i ý kiến chị đã chứ?â€. Thế rồi suốt mùa hè, Dorothy á»§ ê mãi, không nói an8ng gì. Khi quay vá» lại trưá»ng, những lá thư thưa dần, thưa dần…
Nhưng còn chiếc máy Ä‘iện thoại kia, Dorothy nháºn ra nà ng Ä‘ang nhìn cái máy. Chỉ cần trong tÃch tắc nà ng có thể trò chuyện vá»›i Ellen ngaỵ “Nhưng… không bao giá», không bao giá». Tại sao mình phải là ngưá»i đầu tiên xuống nước nhân nhượng chị ấy chứ?â€. Nà ng gạt thuốc và o cái gạt tà n. “HÆ¡n nữa giá» mình đã bình tÄ©nh lại rồi. Tại sao mình sợ hãi, do dá»±? Mình phải uồng thuốc thôi. Nếu thuốc hiệu nghiệm, má»i việc sẽ êm đẹp. Nếu không, anh ấy sẽ cưới mình, có sao đâu – Nà ng mưá»ng tượng sá»± việc sẽ thông suốt tốt đẹp – Dù bố mình có nổi cÆ¡n thịnh ná»™ chăng nữa thì cÅ©ng váºy thôi. Mình sẽ không thèm xin má»™t đồng nà o cảâ€. Nà ng Ä‘i đến cá»a phòng khách, khóa cá»a lại, đột nhiên nà ng nghe á»›n lạnh cả cá»™t sống vì có bao giá» nà ng sống trong má»™t tình huống đầy kịch tÃnh thế nà y đâu.
Trong phòng tắm, nà ng cầm lấy bì thư, mân mê những viên thuốc trong lòng bà n taỵ Chúng có mà u trăng trắng, nhá»n nhá»n, trông giống như những viên ngá»c bÃch được kéo dà i ra. Nà ng ném bì thư không và o sá»t rác, bá»—ng má»™t ý nghÄ© chợt lóe lên trong óc nà ng – “Giả dụ mình không uống? Äám cưới sẽ được tiến hà nh ngay và o ngà y mai, thay vì phải đợi đến mùa hè, hoặc chi đến khi tốt nghiệp – phải đợi đến hai năm nữa – không, tối mai phải cá» nhà nh lá»… cưới má»›i được.
Nhưng nếu mình không uống là mình thiếu ngay tháºt. Mình đã hứa vá»›i anh. Tuy nhiên và o ngà y mai…â€.
Nà ng nâng ly, bỠthuốc và o miệng, rồi uống ực một hơi.
Chương 4
Lá»›p há»c được đặt trong má»™t tòa nhà má»›i xây dá»±ng ở StoÄ‘ard. Phòng há»c hình chữ nháºt, sáng sá»§a vá»›i tưá»ng bằng kÃnh khung nhôm. Tám dãy bà n ghế đối diện vá»›i bục giảng cá»§a giáo viên. Má»—i dãy mưá»i chá»— ngồi, ghế có tay dá»±a phÃa bên mặt được uốn cong ra trước bà n viết.
Hắn ngồi ở cuối phòng, chá»— thứ hai tÃnh từ cá»a sổ và o. Chá»— phÃa bên tay trái hắn còn trống: Chá»— ngồi cá»§a Dorothỵ Tiết há»c thứ nhất buổi sáng – môn khoa há»c xã há»™i – là tiết há»c duy nhất há»c chung vá»›i nhau ở há»c kỳ đầu. Giá»ng giáo viên vang vang trong bầu không khà chói chang ánh mặt trá»i.
Hôm nay, như những ngà y khác, nà ng luôn cố gắng đến đúng giá». “Con bé có biết mình Ä‘ang thấp thá»m, sợ hãi chỠđợi đây không? Không biết mình sẽ lên thiên đà ng hay địa ngục? Hạnh phúc hay khổ Ä‘au? Mình chẳng thèm báºn tâm nữa, mệt óc! – hắn nhìn đồng hồ tay: 9 giá» 8 phút – Khốn kiếp!â€.
Hắn loay hoay mãi trong ghế, tay mân mê chùm chìa khóa một cách bồn chồn, tức tối. Hắn nhìn tấm lưng cô gái ngồi trước mặt, nhẩm đếm những chấm nhỠli ti trên áo cô ta.
Cá»a bên hông phòng há»c nhẹ mở. Hắn quay đầu, nhìn. Trông nét mặt Dorothy có vẻ hãi hùng. Da mặt nà ng trắng bệch đến ná»—i phấn hồng như má»™t lá»›p bá»™t sÆ¡n trét lên đó. Äôi mắt nà ng thâm quầng. Cánh cá»a vừa mở, nà ng đã nhìn hắn khẽ ra hiệu, lắc đầu.
Chúa Æ¡i! Hắn quay nhìn chùm chìa khóa nÆ¡i tay, nghe chết Ä‘iếng cả ngưá»i. Hắn nghe tiếng bước chân cá»§a Dorothy Ä‘i vòng quanh sau lưng hắn. Hắn nghe rõ mồn má»™t tiếng sách vở nà ng bá» trên sà n nhà giữa lối Ä‘i. Hắn lại nghe tiếng viết nguệch ngoạc trên tá» giấy, rồi nghe tiếng giấy bị xé khá»i vở.
Hắn đưa mắt nhìn sang. Nà ng chìa tay ra vá»›i mảnh giấy mà u xanh đã được gấp đôi lại. Nà ng nhìn sững hắn, đôi mắt to mở lá»›n, lo lắng đợi chá».
Hắn cầm lấy mảnh giấy, để lên đùi, mở ra Ä‘á»c. “Em bị sốt, ói má»a, nhưng không có chuyện gì xảy ra sau đóâ€.
Hắn nhắm mắt lại má»™t lúc, rồi mở mắt nhìn nà ng. Nét mặt không biểu lá»™ má»™t cảm xúc nà o. Nà ng gượng cưá»i, có vẻ băn khoăn. Hắn cố thá» mở miệng cưá»i nhưng không thể nà o cưá»i được. Hắn đưa mắt nhìn lại tá» giấy. Hắn gấp đôi mảnh giấy, gấp nữa, gấp nữa đến khi mảnh giấy được cuá»™n tròn lại như cái nút chai, rồi hắn nhét và o túi quần. Hắn ngồi đó, những ngón tay Ä‘an và o nhau, nhìn giảng viên.
Má»™t lúc sau, hắn má»›i có thể quay nhìn Dorothy, nở nụ cưá»i trấn an nà ng, thì thà o:
- Em đừng lo.
Lúc chÃn giá» năm lăm phút, chuông reo tan há»c, há» rá»i khá»i phòng. Các sinh viên khác cưá»i nói ầm Ä©, xô đẩy nhau, bà n tán, than vãn vá» kì thi sắp đến, những buổi hẹn hò lở dở vá»›i ngưá»i yêu… Ra đến bên ngoà i, hắn và Dorothy bá» lối Ä‘i đông đúc, tách và o dưới hiên má»™t ngôi nhà vá»›i những bức tưá»ng xây bằng bê tông.
Äôi má cá»§a Dorothy á»ng hồng trở lại. Nà ng liến thoắng nói.
- Em tin má»i việc tốt đẹp. Anh vẫn tiếp tục há»c. Nhà nước sẽ trợ cấp thêm cho anh, phải không anh? Vì anh có vợ mà !
- Vá»›i số tiá»n má»™t trăm năm mươi đô má»—i tháng ấy à ? – Hắn nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu chua chát.
- Bao nhiêu ngưá»i phải sống lang thang… sống chen chúc trong các toa xe goòng thì sao. Mình sẽ xoay sở.
- Hắn bá» sách vở lên thảm cá». “Äiá»u quan trá»ng nhất – hắn nghÄ© thầm – là mình phải có thá»i gian để tÃnh toán, để tìm lối thoátâ€. Hắn cảm thấy lo sợ, hai đầu gối hắn bắt đầu run run. Hắn đặt tay lên vai nà ng, cưá»i.
- Anh chỉ nghÄ© thế thôi. Không cò gì lo lắng hết. Äể anh lo liệu – Hắn thở mạnh – Trưa thứ sáu mình sẽ đến phòng kết hôn…
- Sao lại thứ sáu hả anh?
- Bé không thấy à , hôm nay thứ bạ Còn ba ngà y nữa, có gì khác đâu.
- Em nghĩ ta nên đi ngay hôm nay.
- Dorrie, không được đâu – Hắn sá»a lại cổ áo choà ng cá»§a nà ng – Em phải thá»±c tế má»›i được. Biết bao nhiêu chuyện mình phải chuẩn bị hả em. Việc trước tiên là anh Ä‘i thá» máu. Không thể không là m chuyện nà y được. Sau đó và o ngà y thứ sáu, mình là m lá»… thà nh hôn. Cuối tuần Ä‘i hưởng tuần trăng máºt. Anh sẽ dà nh phòng trước ở New Washington House.
Dorothy khẽ nhÃu mà y, do dá»±.
- Ba ngà y nữa có gì khác, hả bé yêu của anh?
- Thôi cÅ©ng được – Nà ng thở dà i chấp nháºn.
- Thế mới đúng là bé yêu của anh chứ!
Dorothy cầm lấy tay hắn.
- Em biết đó là cách là m ngoà i ý muốn của mình, nhưng anh… anh vui, phải không anh?
- Em lại nghÄ© gì thế nữa? Tiá»n không phải là tất cả, em à . Anh chỉ lo cho em và chỉ nghÄ© đến em thôi.
Aùnh mắt nà ng ấm lại, xa vắng. Hắn nhìn đồng hồ tay.
- Mưá»i giá» em có tiết há»c, phải không?
- Solamente el Espagnol (#1). Em bá» há»c cÅ©ng được.
- Äừng em. Mình sẽ có lý do chÃnh đáng hÆ¡n để bá» há»c những tiết buổi sáng – Nà ng siết chặt tay hắn – Hẹn tám giá» gặp em ở ghế đá – Nà ng miá»…n cưỡng rá»i khá»i mái hiên ra vỠ– À Dorrie nà y…
- Gì váºy anh?
- Em không kể gì với chị Ellen của em đấy chứ?
- Chị Ellen hả? Không, anh à .
- Ừ, tốt hÆ¡n là em đừng kể gì hết. Äợi đến khi nà o mình cưới nhau hãy hay.
- Em nghÄ© nên nói trước cho chị ấy biết. Bá»n em thân nhau lắm. Em không thể là m như thế mà lại không cho chị ấy hay biết chi cả.
- Nếu chị ấy đã giáºn em… lâu nay…
- Không giáºn đâu!
- Em nói váºy chứ! Dẫu sao, chị ấy có bổn pháºn thưa chuyện vá»›i ba em. Ba em sẽ ngăn chặn cho xem.
- Ba em là m được gì nà o?
- Anh biết sao được? Theo ý anh, ba em sẽ bằng má»i cách là m gì đó, phải không em?
- Thôi được, anh muốn là m gì đấy thì là m.
- Khi xong việc, em gá»i Ä‘iện thoại ngay cho chị Ellen. Mình sẽ công bố cho má»i ngưá»i Ä‘á»u biết.
- Ừ.
Nà ng nhoẻn miệng cưá»i, rồi Ä‘i và o con đưá»ng nắng chói chang, mái tóc nà ng óng ánh và ng. Hắn nhìn theo, đến khi Dorothy khuất sau những dãy nhà . Hắn nhặt sách vở lên, Ä‘i ngược vá» hướng khác. Tiếng bánh xe ô tô rÃt lên ở đâu đây khiến hắn giáºt thót cả ngưá»i. Hắn tưởng chừng nghe tiếng chim vang vá»ng nÆ¡i khu rừng già !
Hắn đà nh lòng bá» há»c những tiết còn lại sáng naỵ Hắn Ä‘i lang thang khắp thà nh phố. Hắn Ä‘i xuống bá» sông, nước sông vẩn đục xám xịt. Hắn đứng dá»±a lưng và o thà nh cầu trên đưá»ng Morton, châm thuốc hút, nhìn con nước trầm ngâm, tư lá»±.
“Äây rồi! – Má»™t ý nghÄ© bất chợt xâm chiếm đầu óc hắn, phá»§ chụp xuống con ngưá»i hắn như con nước vẩn đục vá»— và o chân cầu – Cưới con bé hoặc bá» con bé. Mình phải chá»n má»™t trong hai con đưá»ng. Hoặc là đèo bồng vợ con không má»™t xu dÃnh túi, hoặc là bị lão Kingship săn Ä‘uổi, bêu xấu – “Ông không biết tôi. Tôi là Leo Kingship. Tôi muốn trình bà y vá»›i ông vá» gã thanh niên ông vừa má»›i tuyển dụng… gã thanh niên mà con gái ông Ä‘ang máºt thiết giao du…â€. Rồi cái gì xảy ra tiếp theo sau đó? Mình sẽ không còn má»™t chốn để nương thân, không má»™t nÆ¡i nà o ngoà i gia đìnhâ€. – Hắn nghÄ© đến mẹ hắn. Những tháng năm tá»± hà o, những nụ cưá»i kẻ cả coi thưá»ng con cái xóm giá»ng, mẹ hắn sẽ ra sao khi nhìn thấy hắn trở vá», cắm đầu cắm cổ giữ chân thư ký trong cá»a hà ng bán lương khô, đâu phải chỉ là m trong dịp hè mà mãi mãi chôn vùi cuá»™c Ä‘á»i ở đấy hay ở má»™t nhà máy lụp xụp rtong xó xỉnh nà o đó. “Ôi! Ông già mình đã không đáp ứng được lòng mong má»i khát khao cá»§a bà , tình yêu nồng cháy cá»§a bà trở thà nh ná»—i cay đắng, nhẫn nhụcâ€. Bà sẽ đối xá» vá»›i mình như váºy không? Ngưá»i ta sẽ xì xà o nhá» to sau lưng mình. Ôi! Những viên thuốc tai hại, chết tiệt kia sao không giết con bé khốn kiếp Ä‘i cho rồi.
Nếu mình ép con bé lên bà n mổ? Không được. Nó đã quyết tâm đòi cưới há»i thì cho dù mình có van xin, cầu khẩn, có trình bà y thiệt hÆ¡n Ä‘i nữa hoặc gá»i nó là bé yêu từ đây cho đến ngà y táºn thế thì chắc chắn con bé vẫn sẽ gá»i Ellen há»i ý kiến. Dẫu là m gì thì là m, mình đà o đâu ra tiá»n chứ? Giả sá» má»™t việc chi đó xảy đến, giả thá» con bé chết thì sao? Mình sẽ bị liên lụy ngay tức khắc, vì chÃnh mình là ngưá»i thu xếp việc giải phẫu. Mình phải bắt tay không được có má»™t sÆ¡ hở nà o, để lão Leo Kingship không tóm mình được. Cái chết cá»§a con bé sẽ gây cho mình những tai hại khó lưá»ng.
“Nếu con bé không chết cách ấy?â€
Trên thà nh cầu sÆ¡n Ä‘en có khắc hình trái timbị má»™t mÅ©i tên xuyên thá»§ng. Hắn xoi mói nhìn dấu khắc há»a đó, lấy móng tay khảy khảy lá»›p sÆ¡n, xem thá» như thế nà o. Những lá»›p nước sÆ¡n chồng chất lên nhau, mà u Ä‘en, mà u da cam, mà u Ä‘en và cứ thế. Hình ảnh nà y khiến hắn chợt nhá»› lại tấm hình vỠđịa tầng cá»§a đất đá trong bà i há»c địa chất, khiến hắn nhá»› lại những thá»i đại đã chết.
CHẾT!
Má»™t lúc sau hắn nhặt sách vở lên, cháºm rãi rá»i xa cầu. Những chiếc xe phóng nhanh vá» phÃa hắn, vút qua vá»›i âm thanh chát chúa.
Hắn ghé và o má»™t quán ăn tồi tà n ven sông, gá»i bánh sănguýt kẹp thịt và má»™t tách cà phệ Hắn ngồi ở chiếc bà n nhá» trong góc phòng. Vừa nhấm nháp cà phê, hắn vừa lấy vở và bút ra.
Ãù nghÄ© đầu tiên đến trong đầu hắn là khẩu súng côn 45 mà hắn đã lấy được khi giải ngÅ©. Tìm đạn hÆ¡i khó. Tuy nhiên hắn biết sẽ hà nh động như thế nà o rồi. Do đó vấn đỠdùng súng không hợp vá»›i ý đồ cá»§a hắn. Chuyện đó phải xảy ra giống như má»™t tai nạn hay tương tá»± như má»™t vụ quyên sinh. Khẩu súng sẽ gây rắc rối.
Hắn nghÄ© đến thuốc độc – “Nhưng lấy ở đâu? Há»i thằng Hermy Godsen? Không được. Lấy trá»™m ở phòng y dược? Và o đó cÅ©ng dá»… thôi. Mình phải đến thư viện nghiên cứu xem loại chất độc nà o…
Chuyện đó phải xảy ra giống như má»™t vụ tai nạn hay tương tá»± như má»™t vụ quyên sinh! Bởi vì lá»™ ra vẻ gì khác lạ, mình là ngưá»i đầu tiên sẽ được cảnh sát há»i thăm sức khá»e, không sai tráºt đâu được.
Tháºt Ä‘iên cái đầu. Mình biết phải là m gì rồi. Hôm nay thứ bạ Äám cưới không thể trì hoãn sau ngà y thứ sáu, bằng không con bé sẽ hoảng lên và cầu cứu con chị nó. Thứ sáu là kỳ hạn cuối cùng. Mình phải có má»™t kế hoạch chá»›p nhoáng, tháºn trongâ€.
Hắn nhìn những dòng chữ hắn ghi chú:
1. Súng (loại bá»)
2. Thuốc độc
ạ Chá»n thuốc
b. Nháºn thuốc
c. Thực hiện
d. Biểu hiện bên ngoà i
- Tai nạn
- Tự tư?
“Tất nhiên mình đã thấy con đưá»ng phải hà nh động rồi. Äây chỉ má»›i cân nhắc, tÃnh toán, mình cần phải triển khai thêm nữa. Dù sao đây cÅ©ng là má»™t cách rèn luyện tư tưởngâ€.
Rá»i khá»i quán ăn, hắn Ä‘i vá» hướng thà nh phố, bước chân thoải mái, tá»± tin và cả quyết.
Chú thÃch:
(1-) Solamente el Espagnol: bà i há»c tiếng Tây Ban Nhạ
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 10:16 AM.
|

07-09-2008, 03:48 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 5
Hắn đến khu đại há»c và o lúc ba giá» và đi thẳng và o thư viện. Trong bảng danh mục, hắn tìm thấy sáu quyển sách hắn Ä‘ang cần: bốn quyển chỉ dẫn cách bà o chế thuốc độc, hai quyển kia hướng dẫn Ä‘iá»u tra những tá»™i phạm liên quan đến thuốc độc. Hắn nghÄ© không nên nhá» ngưá»i thá»§ thư lấy dùm sách cho nên hắn đến bà n đăng ký rồi Ä‘i và o kho chứa sách.
Trước đây chưa khi nà o hắn và o chá»— nà y. Ba tầng nhà chứa toà n sách là sách. Má»™t chiếc cầu thang hình xoắn ốc nối các tầng bên trên. Má»™t trong sáu quyển sách hắn cần tìm không thấy. Những quyển còn lại hắn tìm thấy dá»… dà ng trên kệ sách ở tầng bạ Ngồi xuống cái bà n kê sát tưá»ng, hắn báºt đèn sáng, lấy bút vở ra và bắt đầu Ä‘á»c.
Má»™t tiếng đồng hồ trôi qua, trong tay hắn đã có năm chất độc hắn có thể tìm thấy được ở phòng dược liệu. Cả năm thứ chất độc nà y sẽ gây những phản ứng và triệu chứng trước khi nạn nhân chết. Má»i việc Ä‘á»u phù hợp vá»›i chương trình hà nh động cá»§a hắn, chương trình hắn đã phát há»a trong đầu khi rá»i khá»i cái cầu trên đưá»ng Morton.
Hắn ra khá»i thư viện và khu đại há»c, rồi Ä‘i thẳng vá» phòng trá». Khi Ä‘i qua hai khu phố, hắn thoáng nhìn thấy má»™t cá»a hà ng bán áo quần, gắn những bảng hiệu kẻ chữ lá»›n. Má»™t trong những bảng hiệu phác há»a má»™t chiếc đồng hồ cát vá»›i dòng chữ LAST DAYS OF SALE ( Những ngà y bán cuối cùng). Hắn nhìn cái đồng hồ cát má»™t chốc, rồi quay trở lại khu đại há»c.
Hắn và o cá»a tiệm bán sách ở khu đại há»c. Sau khi Ä‘á»c tá» ghi chú sách gắn trên bảng, hắn há»i mua quyển Kỹ thuáºt bà o chế thuốc, quyển sổ tay thá»±c hà nh thá»±c hà nh cá»§a sinh viên dược các lá»›p trên.
- Há»c kỳ nà y váºy là trá»… rồi đấy – Ngưá»i bán sách nói khi đưa sách cho hắn. Quyển sách khá lá»›n, bìa mà u xanh lá cây.
- Sách cá»§a cáºu đâu? Mất hả?
- Không, bị mất cắp.
- Mua gì nữa không?
- Cho và i bì thư.
- Cỡ nà o?
- Bình thưá»ng. Äể bá» thư.
Ngưá»i bán hà ng để táºp bì thư trên quyển sách. Má»™t đô la bảy mươi xụ Cá»™ng thêm tiá»n thuế, tất cả là má»™t đô la bảy mươi chÃn xu.
Äại há»c dược khoa là má»™t tòa nhà xưa, ba tầng, tưá»ng xây bằng gạch mà u và ng. Những báºc thá»m lát đá lá»›n dẫn và o lối chÃnh. Hai bên có những báºc thá»m Ä‘i xuống hà nh lang chạy thẳng đến tầng hầm nÆ¡i có phòng dược liệu. á»” khóa hiệu Yale gắn dÃnh nÆ¡i cá»a phòng. Tất cả nhân viên thưá»ng cá»§a khoa dược, các sinh viên dược lá»›p trên Ä‘á»u có chìa khóa và o đó tá»± dá» Các phân khoa đại há»c, nếu sá» dụng phòng dược liệu, phải chấp hà nh ná»™i quy để bảo quản đồ dùng khá»i hư hại. Hầu hết những ai ở khu đại há»c Ä‘á»u biết rõ ná»™i quy nà y.
Hắn băng qua cổng chÃnh, bước và o má»™t gian rá»™ng lá»›n qua phòng khách. NÆ¡i đây má»™t sòng bà i Ä‘ang ồn à o sôi nổi, đây đó má»™t số sinh viên quây quần Ä‘á»c sách, tán gẫu. Má»™t và i sinh viên ngước mắt nhìn hắn. Hắn đến chá»— treo áo quần trong góc phòng, để sách lên kệ Ở phÃa trên móc áo và cởi áo ngoà i treo lên đấy. Hắn lấy xấp bì thư ra, chá»n đúng ba cái, còn lại bá» cất. Hắn ra khá»i phòng, sách cầm tay.
Hắn men theo cầu thang xuống tầng hầm. Má»™t phòng dà nh riêng cho nam ở phÃa mặt cầu thang. Sau khi cúi nhìn dưới cá»a chắc chắn không có ngưá»i trong phòng Ä‘iện thoại, hắn ném quyển sách lên sà n nhà , lấy chân dẫm lên hai ba lần, rồi đá quyển sách lê khắp phòng. Khi hắn nhặt sách lên, quyển sách má»›i toanh, giỠđã lem luốc, cÅ© kỹ. Bá» quyển sách trên thà nh bồn rá»a mặt, hắn soi gương, cởi khuy nút ở tay áo, xắn tay áo lên cao, mở cổ áo, ná»›i lá»ng cà vạt. Sau đấy, hắn ra khá»i phòng, sách kẹp dưới nách.
Phòng dược liệu ở giữa cầu thang và phÃa cuối hà nh lang. Má»™t bảng dán thông cáo dá»±ng cách bức tưá»ng và i bước. Hắn Ä‘i đến bên bảng thông cáo, đứng Ä‘á»c, lưng hÆ¡i xoay vá» phÃa cuối hà ng lang để hắn có thể liếc nhìn thấy cầu thang. Hắn đứng đó, sách kẹp dưới nách tay trái, tay phải chống cạnh sưá»n, chùm chìa khóa lá»§ng lẳng nÆ¡i đầu ngón tay.
Má»™t cô gái từ phòng dược liệu bước ra, đóng cá»a lại. Cô cầm quyển sách bà o chế mà u xanh lá cây và má»™t ống nghiệm đựng má»™t chất lá»ng sá»n sệt như sữa. Hắn đưa mắt nhìn khi cô gái bước lên cầu thang.
Từ cánh cá»a sau lưng hắn, má»™t và i ngưá»i Ä‘i và o. Há» Ä‘i ngang qua hắn, chuyện trò nho nhá». Ba ngưá»i tất cả. Há» Ä‘i thẳng xuống hà nh lang, khuất mình sau cánh cá»a đằng cuối đó. Hắn tiếp tục giả vỠđứng Ä‘á»c.
Lúc năm giá» chuông reo. Và i phút sau má»™t cảnh huyên náo tấp náºp ở hà nh lang diá»…n ra. Khoảnh khắc sau quang cảnh vắng vẻ yên tÄ©nh trở lại. Còn lại má»™t mình hắn. Má»™t tà i liệu vá» phiên há»p ở đại há»c Zurich dán nÆ¡i bảng. Hắn Ä‘á»c.
Má»™t ngưá»i đà n ông hói đầu nhô lên ở cầu thang. Ông không có sách trên tay nhưng theo góc độ hướng Ä‘i và chùm chìa khóa nÆ¡i tay, hắn Ä‘oán ông đến phòng dược liệu. Hình như ông ta là giảng viên. Quay lưng lại hắn vá» Ä‘á»c. Hắn nghe tiếng khóa lách cách, tiếng cá»a mở, tiếng cá»a khép lại. Phút sau, tiếng cá»a lại mở, rồi tiếng cá»a đóng lại, tiếng bước chân nhá» dần trên cầu thang.
Hắn trở vá» tư thế ban đầu, châm thuốc hút. HÃt má»™t hÆ¡i, hắn ném Ä‘iếu thuốc, lấy chân dụi tắt. Má»™t cô gái hiện ra, Ä‘i vá» phÃa hắn Ä‘ang đứng. Tay cầm sách. Tóc nâu. Mang kÃnh. Cô gái Ä‘ang lấy chìa khóa ra khá»i túi. Hắn lần lần chuyển cuốn sách dưới nách xuống cầm nÆ¡i tay trái, để lá»™ cái bìa mà u xanh ra ngoà i. Ngón tay vừa láºt trang cuối cùng cá»§a táºp tà i liệu, thì hắn vá»™i xoay ngưá»i nhắm hướng phòng dược liệu Ä‘i tá»›i, là m như không thấy cô gái Ä‘ang tiến gần đến. Hắn Ä‘ang mân mê chùm chìa khóa như thể vừa lấy trong túi ra thì cô gái cÅ©ng vừa đến. Hắn loay hoay như thể Ä‘ang chá»n chìa khóa để mở cá»a phòng đến ná»—i không để ý sá»± có mặt cá»§a cô gái mải đến khi cô gái tra chìa và o ổ khóa, mở cá»a he hé, cưá»i nhìn hắn.
- á»’ cám Æ¡n chị – Hắn vui vẻ vừa nói vừa lấy tay đẩy cánh cá»a, tay kia luồn xâu chìa khóa và o túi quần và theo chân cô gái và o phòng dược liệu.
Gian phòng không rá»™ng lắm, trên quầy, kệ, tá»§ đầy ắp chai, lá», há»™p, những thiết bị hình dáng kỳ dị. Cô gái báºt đèn sáng, những lá» thá»§y tinh bá»—ng trở nên linh động hÆ¡n bên cạnh những đồ dùng đã lá»—i thá»i. Cô gái Ä‘i sang phÃa bên kia phòng, mở sách để trên quầy.
- Anh há»c lá»›p vá»›i Aberson? – Cô gái há»i.
Hắn Ä‘i qua phÃa bên kia, đứng quay lưng lại cô gái, trước mặt các chai lá».
- Vâng! - Hắn trả lá»i.
Tiếng chai lá» chạm và o nhau nghe lách tách hòa lẫn vá»›i âm thanh sắc nhá»n cá»§a các đồ dùng bằng kim khÃ.
- Cánh tay anh ấy thế nà o? – Cô gái thắc mắc.
- CÅ©ng váºy thôi! – Hắn nhanh nhẩu đáp, đồng thá»i cố ý cụng chai và o nhau để cô gái khá»i tò mò há»i thêm.
- Tháºt ra Ä‘iên rồ – Cô gái nháºn xét – Tôi nghe nói anh ấy mà không mang kÃnh thì y như ngưá»i mù.
Má»—i chai lá» Ä‘á»u có dán nhãn, chữ mà u Ä‘en. Má»™t số chai lá» có dán thêm nhãn Ä‘á»: Äá»™c dược. Hắn liếc nhìn các dãy chai, lá» nhưng hắn chỉ chú ý đến những chai lá» dán nhãn Ä‘á». Danh sách tên thuốc nằm trong túi áo hắn nhưng chúng hiện ra trong đầu hắn như thể được in trên má»™t bức mà n trong suốt trước mắt hắn. Hắn đã nhìn thấy má»™t chai bá»™t mà u trắng, chỉ ở trên tầm mắt khoảng hai tấc. Chất asênic – AS406 – độc dược. Hắn vá»›i tay lên nhưng bá»—ng khá»±ng lại.
Từ từ hắn quay lưng liếc nhìn cô gái. Cô ta Ä‘ang đổ má»™t thứ bá»™t mà u và ng và o cốc thá»§y tinh. Hắn lại quay mặt và o tưá»ng, mở quyển sách để trên quầy ra. Hắn nhìn những mô hình, những lá»i chú thÃch, chẳng hiểu gì.
Äiệu bá»™ loay hoay cá»§a cô gái chứng tá» cô ta đã gần xong việc, đĩa cân đẩy ra xa; đóng há»™c bà n, sắp lại chai lá»â€¦ Hắn gáºp ngưá»i sát quyển sách, ngón tay chạy theo những dòng chữ. Tiếng chân Ä‘i vá» phÃa cá»a.
- Chà o anh nhé – Gịong cô gái vang lên.
- Chà o chị.
Tiếng cá»a đóng lại. Hắn đưa mắt nhìn quanh phòng. Chẳng có má»™t ai khác. Hắn lấy trong túi ra chiếc khăn tay và các bì thá»± Lấy khăn quấn bà n tay mặt xong, hắn cầm chai asênic để trên quầy, mở nắp. Chất thuốc mịn như bá»™t mì. Hắn đổ má»™t muá»—ng lá»›n và o bì thư nghe rà o rà o, rồi gấp đôi bì thư bá» và o bì thư thứ hai, sau đó nhét và o túi quần. Äáºy nắp chai lại, để và o chá»— cÅ©, hắn Ä‘i chầm cháºm quanh phòng, nhẩm Ä‘á»c các nhãn dán trên há»™c tá»§, các há»™p, các chai, bì thư thứ ba đã cầm sẵn trong tay.
Chỉ trong và i phút, hắn đã có những thứ cần thiết: má»™t thứ đựng đầy bao con nhá»™ng bằng chất Dêlatin óng ánh như những bóng đèn Ä‘iện hình ôvan. Hắn lấy ra sáu bao không bá» và o bì thứ ba, nhè nhẹ bá» và o túi để khá»i là m dẹt chúng. Tìm xong, má»i thứ, hắn cầm sách, tắt đèn, ra khá»i phòng.
Hắn trở lại phòng khách, lấy sách vở, mặc áo khoác và o, rá»i khu đại há»c. Hắn thở dà i nhẹ nhõm. “Thế là an toà n. Những bước đầu tiên cá»§a kế hoạch thá»±c hiện như thế là khá nhanh và chÃnh xác. Tuy nhiên đấy chỉ má»›i nằm trong sá»± trù tÃnh, mình phải tiến hà nh hoà n thà nh kế hoạch má»™t cách hoà n hảo, không vấp phải má»™t sai sót nà o. Mình phải là m gì cho bước kế tiếp? Cảnh sát sẽ thấy Dorothy uống quá liá»u lượng không phải là không có chá»§ ý. Mình phải tạo ra má»™t vụ tá»± tá» không thể tránh được dưới mắt ngưá»i khác, nhất là vá»›i cảnh sát. Phải có má»™t lá thư hay cái gì đó để qua mắt há» má»›i được. Má»™t khi cảnh sát nghi ngá», dứt khoát há» sẽ mở cuá»™c Ä‘iá»u tra ngaỵ Và cô gái trong phòng dược liệu sẽ nháºn diện mình má»™t cách dá»… dà ng.â€
Hắn Ä‘i rất cháºm vì sợ những viên con nhá»™ng trong túi quần bị bẹp dÃ.
Tám giá» hắn gặp Dorothỵ Hắn và nà ng lên phố xem phim do Joan Fontain đóng. Äêm hôm trước vì bồn chồn lo lắng nên Dorothy muốn Ä‘i xem phim. Thế giá»›i cá»§a nà ng khi đó trở nên xám xịt như những viên thuốc hắn đưa cho nà ng. Nhưng đêm nay – đêm nay má»i váºt Ä‘á»u rạng rỡ, sáng rá»±c lên. Lá»i hứa sẽ là m đám cưới nay mai đã xóa tan hết những lo âu cá»§a nà ng như luồn gió mát cuốn phăng Ä‘i những chiếc lá khô cháy úa, không những lá»i hứa ấy đã xua Ä‘i những ná»—i buồn vì sá»± thai nghén mà còn quét sạch tất cả má»i phiá»n muá»™n âm ỉ trong nà ng lâu nay: ná»—i cô đơn và niá»m day dứt. Chỉ còn má»™t vết Ä‘en duy nhất ám ảnh nà ng đó là ngà y bố nà ng biết được sá»± tháºt nguyên nhân vì sao có đám cưới thầm lén và vá»™i vã nà y. Nà ng ghét cái đạo đức cá»§a bố nà ng, nà ng muốn thách đố cái đạo đức ấy. Nà ng đã coi thưá»ng nó bằng thái độ im lặng và bằng hà nh động tá»™i lá»—i cá»§a nà ng . GiỠđây nà ng có thể công khai đối đầu vá»›i ông bố trong vòng tay yêu thương che chở cá»§a chồng. Bố nà ng có thể bằng má»i cách bôi Ä‘en cuá»™c hôn nhân nhưng nà ng đã chuẩn bị, chỠđợi.
Nà ng đã hình dung ra má»™t cuá»™c sống ấm êm, hạnh phúc trong khu xe goòng, cà ng êm ấm, cà ng hạnh phúc hÆ¡n nữa khi đứa bé mở mắt chà o Ä‘á»i. Trong lúc xem phim, nà ng cảm thấy tù túng bá»±c bá»™i vì nó đã bứt nà ng ra khá»i thá»±c tại muôn và n đẹp hÆ¡n bất cứ cái đẹp má»™t cuốn phim nà o có thể mang lại.
Riêng hắn, đêm hôm trước chẳng thÃch Ä‘i xem má»™t tà nà o cả. Hắn chẳng khoái xem phim, đặc biệt hắn rất ghét loại phim được hư cấu trên những cảm xúc quá đáng. Tuy nhiên hôm nay, thanh thản trong bóng tối, tay choà ng ôm Dorothy, những ngón tay nhẹ chạm và o đôi vú căng tròn cá»§a nà ng, hắn táºn hưởng giây phút thoải mái đầu tiên kể từ chá»§ nháºt đến nay – ngà y nà ng thổ lá»™ cho hắn biết nà ng đã có thai.
Hắn táºp trung và o chuyện phim như thể hắn bắt gặp được những câu giải đáp cho những thầm kÃn muôn thuở cá»§a hắn ẩn dấu sau những thước phim. Hắn thả hồn thưởng thức những tình tiết Ä‘ang lần lượt diá»…n ra trên mà n ảnh trước mặt hắn.
Sau buổi xem phim, hắn vá» nhà chế thuốc. Hắn đổ thứ bá»™t mà u trắng qua cái phá»…u là m bằng giấy và o những bao con nhá»™ng, xong lấy đầu kia Ä‘áºy khÃt lại và o nhau. Phà i mất má»™t giá» hắn má»›i xong việc, bởi vì trong quá trình chế thuốc đã là m há»ng mất hai cái: má»™t bao bị bẹp dÃ, má»™t bao bị nhão nhoẹt vì mồ hôi tay.
Sau đó, hắn Ä‘em những con nhá»™ng bị há»ng và số thuốc còn lại bá» và o nhà xà kéo nước cho trôi Ä‘i. Hắn cÅ©ng phi tang những bì thư đựng chất asênic và xé các bì thư không dùng ra từng mảnh vụn. Hắn bá» hai viên thuốc trong bì thư má»›i, Ä‘em cất giấu dưới lá»›p áo quần. Những quyển sách nhá» cá»§a công ty Kingship Copper Ä‘ang nằm ở ngăn kéo cuối cùng trong tá»§ áo. Khi nhìn thấy những quyển sách ấy, hắn nở má»™t nụ cưá»i đắc thắng.
Chương 6
Thưá»ng lệ và o những ngà y thứ tư, hắn Ä‘i há»c đầy đủ các tiết. Tuy nhiên hắn không còn là thà nh viên cá»§a cuá»™c sống và những sinh hoạt quanh hắn nữa, hắn là má»™t cái gì xa lạ vá»›i thế giá»›i mà hắn Ä‘ang bị nháºn chìm. Hắn muốn sống má»™t thế giá»›i riêng cá»§a hắn. Tất cả nguồn năng lá»±c cá»§a hắn Ä‘á»u hướng và o bên trong, táºp trung và o vấn đỠlà m cách nà o để Dorothy viết lá thư tuyệt mệnh. Nếu việc đó không thà nh thì phải moi óc tìm má»™t phương thức nà o khác để cái chết cá»§a con bé xảy ra như má»™t vụ tá»± tá». Trong lúc ở trạng thái tinh thần như thế, má»™t cách vô thức, hắn đã đánh rÆ¡i cái vẻ lừng khừng ná»a muốn ná»a không thi hà nh kế hoạch: giết Dorothy! Hắn đã có thuốc trong tay và hắn biết hắn phải là m gì vá»›i những viên thuốc ấy. Chỉ còn tồn tại má»™t việc duy nhất: sá»± quyết tâm.
Thỉnh thoảng trong các giá» há»c, tiếng nói vang vang, tiếng phấn rÃt trên bảng Ä‘en đưa hắn vá» lại thá»±c tại. Hắn nhìn những sinh viên đồng lá»›p vá»›i vẻ ngạc nhiên. Nhìn những đôi lông mà y cá»§a những sinh viên nhÃu lại trước vần thÆ¡ tứ tuyệt cá»§a Browning (#1), hay má»™t câu nói cá»§a Kant (#2), hắn có cảm tưởng như sùng vá»›i má»™t nhóm ngưá»i lá»›n Ä‘ang chÆ¡i trò nhảy lò cò cá»§a lÅ© con nÃt.
Tiết há»c tiếng tây Ban Nha là tiết cuối cùng trong ngà y, nhưng như giáo viên vừa thông báo, ná»a tiết há»c còn lại dà nh kiểm tra bà i táºp. Bởi vì hắn kém môn nà y nhất nên hắn cố ép mình dịch cho xong Ä‘oạn văn hoa mỹ bằng tiếng Tây Ban Nha mà cả lá»›p Ä‘ang há»c.
Hắn ngồi trầm ngâm, hoặc là vì công việc hiện tại Ä‘ang thôi thúc hắn, hoặc hắn tìm thấy được sá»± thanh thản – sau má»™t ngà y miên man suy nghÄ© – trong việc Ä‘ang là m. Bá»—ng ná»a chừng, Ä‘ang viết, má»™t ý tưởng chợt lóe lên trong đầu hắn. Tuyệt quá! Bất ngá» quá! Dorothy sẽ không sao nghi ngỠđược. à tưởng đó xâm chiếm cả tâm trà hắn đến ná»—i cuối giá» hắn chỉ là m xong có ná»a bà i táºp. Chắc chắn sẽ bị Ä‘iểm xấu nhưng hắn chẳng báºn tâm lo âu. Mưá»i giá» sáng mai, Dorothy sẽ phải viết lá thư tuyệt mệnh!
Tối đó, bà chá»§ nhà báºn Ä‘i há»p ở khu Äông, hắn đưa Dorothy vá» phòng. Trong hai tiếng đồng hồ, hắn vồn vã, âu yếm nà ng như thâm tâm nà ng đã từng ao ước nÆ¡i hắn. Tháºt sá»± hắn cÅ©ng thÃch nà ng, nhưng hắn biết đây là những giây phút tình ái cuối cùng cá»§a Ä‘á»i nà ng.
Dorothy để ý đến cá» chỉ dịu dà ng, thái độ vồ váºp ham hố cá»§a hắn, nà ng ngỡ rằng chÃnh vì gần ngà y cưới cá»§a hắn và nà ng mà hắn như váºy. Nà ng không phải là má»™t cô gái ngoan đạo nhưng nà ng tin má»™t cách sâu xa rằng sá»± kết hôn mang má»™t ý nghÄ©a thiêng liêng.
Sau đấy, hắn và nà ng và o má»™t quán ăn nhá» gần khu đại há»c. Không khà yên tÄ©nh nÆ¡i đây không thÃch hợp lắm đối vá»›i sinh viên. Chá»§ quán là má»™t ngưá»i đã đứng tuổi, mặc dù đã bá» công sức ra để trang trà cá»a sổ bằng những giấy kếp mà u xanh, mà u trắng và những tua ren sản xuất ở Stodard, ông cÅ©ng phải bá»±c mình, không thÃch cái đám sinh viên ồn à o, hiếu động phá phách kia.
Ngồi trong má»™t phòng hẹp, tưá»ng sÆ¡n mà u xanh da trá»i, hắn và Dorothy ăn phó mát, bánh máºt, sôcôlạ Dorothy huyên thuyên quảng cáo má»™t loại kệ sách kiểu má»›i có thể dà n rá»™ng ra thà nh má»™t chiếc bà n lá»›n, hắn ngồi nghe má»™t cách há» hững, chá» câu chuyện độc thoại chấm dứt.
- Nà y em – Hắn nói – Em vẫn còn giữ tấm hình của anh tặng em chứ?
- Dĩ nhiên, em còn cất giữ đây.
- ÄÆ°a cho anh mượn và i hôm. Anh Ä‘i phóng lại để gá»i cho mẹ anh. Là m thế rẻ hÆ¡n là đi chụp má»™t tấm ảnh má»›i.
Nà ng lấy cái và mà u xanh trong túi áo nà ng xếp để bên cạnh chỗ ngồi.
- Anh đã cho mẹ biết chuyện chúng mình chưa?
- Vội gì.
- Sao váºy?
Má»™t thoáng ngáºp ngừng.
- Gia đình em chưa biết nên anh thấy chưa cần cho mẹ anh haỵ Cứ giữ kÃn chuyện đã – Hắn cưá»i – Em có kể cho ai nghe không?
- Chưa.
Nà ng đang cầm trên tay một và i tấm ảnh nà ng lấy trong và ra. Hắn đưa mắt nhìn sang. Aûnh của Dorothy và hai cô gái khác. Hắn đoán là hai cô chị của nà ng. Bắt gặp cái nhìn của hắn, nà ng trao cho hắn những tấm hình đó.
- Äứng giữa là chị Ellen, kia là chị Marion.
Ba cô gái đứng trước chiếc xe ô tô hiệu CaÄ‘idzắc. Mặt trá»i phÃa sau lưng há». Do đó những khuôn mặt những cô gái bị Ä‘en lại, nhưng hắn vẫn nháºn ra nét giống nhau giữa mấy chị em. Äôi mắt tá» Gò má cao. Mái tóc cá»§a Ellen là sá»± dung hòa giữa mà u tóc sáng cá»§a Dorothy và mà u tóc Ä‘en cá»§a Marion.
- Ai đẹp nhất hả em? – Hắn há»i – Anh muốn nói là theo sá»± nháºn xét cá»§a em.
- Chị Ellen – Nà ng trả lá»i – Rồi đến em. Chị Marion cÅ©ng đẹp, chỉ vì chị ấy để kiểu tóc nà y thôi – Dorothy hất ngược mái tóc ra phÃa sau vẻ trịnh trá»ng, đôi lông mà y khẽ nhÃu lại. – Chị ấy là má»™t nhà trà thức, anh nhá»› chứ?
- À, một đồ đệ của Proust (#3).
Nà ng đưa cho hắn tấm hình khác.
- Hình ba em.
- Chà chà ! – Hắn lắc đầu lầm bầm. Rồi cả hai báºt cưá»i lá»›n.
- Còn đây là ngưá»i chồng sắp cưới cá»§a em – Nà ng đưa tấm ảnh chân dung hắn.
Hắn ngắm nghÃa hình tháºt kỹ, khuôn mặt trong hình cân đối, sáng sá»§a thông minh.
- Anh không quen thằng cah nà y – Hắn lầu bầu, tay xoa cằm – Trông thằng cha ăn chơi phóng đãng quá.
- Nhưng đẹp trai! Phải không – Nà ng ca tụng – Qúa đẹp trai đi.
Hắn cất tấm ảnh và o túi áo, dáng điệu tự mãn.
- Äừng là m mất cá»§a em đấy – Nà ng nhắc nhở hắn.
- Mất sao được – Hắn nhìn quanh, ánh mắt ngá»i sáng lên. Ở đằng cuối quán ăn trên bức tưá»ng cạnh chá»— ngồi cá»§a hắn và Dorothy, có má»™t máy chá»n nhạc tá»± động.
- Nghe nhạc em nhé – Hắn tìm má»™t đồng kên, đến bá» và o khe máy, đưa tay lướt theo hai hà ng nút đỠtrong khi miệng lẩm nhẩm Ä‘á»c tên bà i hát. Tay hắn dừng lại bà i SOME ENCHANTED EVENING, bà i hát Dorothy rất thÃch, nhưng bà i sau đó là ON TOP OF OLD SMOKY, hắn suy nghÄ© rồi chá»n bà i sau. Hắn ấn nút. Máy tá»± động bá»—ng nhá»™n hẳn lên, hắt những tia sáng láºp lòe trên khuôn mặt cá»§a Dorothy.
Nà ng nhìn đồng hồ tay, ngã ngưá»i ra sau ghế, mắt nhắm lại, trà n trá» hạnh phúc.
- Ôi chỉ nghÄ© đến… - Nà ng thì thà o, miệng nở nụ cưá»i tình tứ – Tuần đến chẳng còn phải hối hả trở vá» cư xá nữa. – Tiếng đà n ghita dá»™i ra – Mình không cầu xin ở nÆ¡i xe goòng nữa hả anh?
- Trưa nay anh sẽ ghé lại – Hắn nói – cũng phải mất hai ba tuần mới ổn định. Có thể đến ở tạm chỗ anh. Anh sẽ nói với bà chủ nhà .
Má»™t giá»ng ca nữ trầm buồn nhẹ cất tiếng hát:
Trên đỉnh Smoky cằn cỗi
Phủ đầy băng tuyết
Tôi đã mất ngưá»i tình
Vì ngá» lá»i quá cháºm…
- Nhạc dân ca – Dorothy nói, châm thuốc hút, ánh lá»a lóe sáng nÆ¡i há»™p diêm mà u giấy mạ bạc.
- Anh chỉ ngại cho em thôi – Hắn nhún vai – Em là nạn nhân của sự giáo dục quà tộc trưởng giả.
GiỠđây lá»i yêu thương là lạc thú
Nhưng chia tay là nỗi buồn đau
Và má»™t ngưá»i tình giả dối
Còn tệ bạc hơn một tên trộm vặt…
- Anh đã thỠmáu chưa?
- Rồi, mới trưa nay.
- Em khá»i chứ?
- Ừ.
- Em nhìn trong sổ niên giám thấy ghi là : cần xét nghiệm máu cho những ai ở Iowạ Em cÅ©ng khá»i thá» luôn?
- Anh đã há»i. Khá»i. – Những ngón tay khéo léo rút tá» giấy lau miệng thà nh từng mảnh vụn nhá» tÃ.
Tên trộm sẽ cưỡng bức bạn
Tước đoạt những gì bạn có
Nhưng má»™t ngưá»i tình lừa đảo
Sẽ đưa bạn đến nấm mồ…
- Khuya rồi anh…
- Nghe xong bà i nhạc nà y đã, anh thÃch bà i nà y.
Hắn trải rá»™ng tá» giấy ra, những chá»— bị xé trông rất cân xứng, nghệ thuáºt: Má»™t mà ng nhện chằng chịt. Hắn để tiểu phẩm ấy lên bà n vá»›i vẻ hãnh diện.
Nấm mồ sẽ là m thối rữa bạn
Bạn sẽ hóa thà nh cát bụi
Không có ngưá»i đà n ông
Äể cô gái gá»i trao…
- Anh xem, bá»n đà n bà chúng em phải gánh chịu bao nhiêu Ä‘iá»u!
- Äáng thương! Tháºt đáng thương. Trái tim anh cÅ©ng phải rướm máu.
Trở vá» phòng trá», hắn cầm tấm ảnh đưa trên gạt tà n thuốc châm lá»a đốt. Äó là tấm ảnh đẹp nhất cá»§a hắn, thâm tâm hắn chẳng muốn đốt, nhưng hắn đã đỠtặng “Gá»i đến em tất cả tình yêu cá»§a anh†ở dưới tấm ảnh.
Chú thÃch:
(1-) Browing (1806 – 1861): nữ văn sÄ© ngưá»i Anh.
(2-) Kant (1724 – 1804): triết gia ngưá»i Äức. (ND)
(3-) Marcel Proust (1871 – 1922): văn sÄ© nổi tiếng ngưá»i Pháp (ND).
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 10:15 AM.
|
 |
|
| |