05-04-2012, 09:30 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
[LSQS] Hòa Thân Tân Truyện - TG: Äá»™c Cô Hắc Mã - Chương 190 - Full
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 1: Không là m nô tà i.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Giới thiệu:
“Ngưá»i tiếp theo!†Trưởng phòng nhân sá»± cá»§a má»™t công ty đầu tư tà i chÃnh quay ra ngoà i cá»a hét lá»›n.
“Tại sao váºy? Rốt cuá»™c tôi có Ä‘iểm nà o không phù hợp chứ?†Quách Tam Äức lá»›n tiếng há»i lại, đây là công ty thứ 10 mà hắn đã ná»™p đơn xin việc, nếu không được nháºn và o là m việc thì hắn phải ngá»§ ngoà i đưá»ng mất thôi.
“Tôi bảo không phù hợp là không phù hợp, đừng nhiá»u lá»i! Ngưá»i tiếp theo!†Trưởng phòng nhân sá»± bá»±c bá»™i gà o to.
Tên trưởng phòng hống hách nà y Quách Tam Äức má»›i gặp lần đầu, tin chắc trước kia chẳng có xÃch mÃch gì vá»›i lão, hắn kÃch động vặn lại: “Cuá»™c thi viết trước đó thà nh tÃch cá»§a tôi xếp thứ nhất, vừa rồi phá»ng vấn tôi cÅ©ng trả lá»i trôi chảy má»i câu há»i, tôi không phù hợp ở Ä‘iểm nà o? Ông phải nói rõ cho tôi biết má»›i được!â€
Trưởng phòng nhân sá»± hình như mất hết kiên nhẫn, ông đứng báºt dáºy, chỉ thẳng và o mặt Quách Tam Äức nói thẳng: “Tôi cảm thấy cáºu thiếu lòng trung thà nh đối vá»›i công ty.â€
Quách Tam Äức nghe câu trả lá»i xong liá»n nổi đóa, nghÄ© thầm: “Mình đã sá»›m biết lão già nà y cay cú rồi, hôm qua vòng thi viết mình đến muá»™n má»™t tÃ, lúc lão ta há»i lý do lại không khúm núm xin lá»—i lão. GiỠđây quả nhiên bị lão già chết tiệt nà y dùng việc công trả thù riêng.â€
NghÄ© đến đây, Quách Tam Äức từ từ đứng dáºy, nhếch mép khinh miệt nói: “Hoà ng trưởng phòng, sao ông không nói rõ hÆ¡n nhỉ? Thế nà o là lòng trung thà nh, nói trắng ra ông chỉ thấy tôi thiếu mất bá»™ mặt nô tà i giống như ông thôi đúng không? Cần nô tà i thì tại sao không tuyển dụng Hòa Thân và o là m Ä‘i, Hòa Thân đục khoét cả giang sÆ¡n Äại Thanh, tuyển và o cho nó phá sáºp công ty nà y luôn, hoặc là gá»i Lý Liên Anh và o là m cÅ©ng được, Lý Liên Anh sau giá» là m sẽ chải đầu rá»a chân cho ông giống Từ Hy thái háºu, lúc rảnh rá»—i còn biết huyên thuyên pha trò góp vui giúp ông nữa đấy…â€
“Bảo vệ, bảo vệ đâu! Lôi thằng hâm nà y ra ngoà i cho tôi! Thằng Ä‘iên, là m tao mất bao nhiêu thá»i gian quý báu.†Hoà ng trưởng phòng phùng mang trợn má quát lá»›n.
Quách Tam Äức còn định Ä‘em bá»n nô tà i nổi danh trong lịch sá» như Triệu Cao Ä‘á»i Tần, Tháºp Thưá»ng Thị Ä‘á»i Hán, Ngụy Trung Hiá»n Ä‘á»i Minh quăng và o mặt tên trưởng phòng nhân sá»± á»· thế hiếp ngưá»i, nhưng hắn chưa kịp thá»±c hiện ý định đã bị hai nhân viên bảo vệ vạm vỡ xông và o phòng xốc nách lôi ra ngoà i.
Äám đông chá» phá»ng vấn tụ táºp ngoà i hà nh lang thấy Quách Tam Äức bị bảo vệ lôi ra khá»i phòng, ngưá»i nà o ngưá»i nấy Ä‘á»u hà há»ng vì loại được má»™t đối thá»§ cạnh tranh, có ngưá»i ác miệng còn châm chá»c: “Gì thế nà y? Bị truyá»n lệnh lôi ra Ngá» Môn xá» trảm à ?â€
Hai nhân viên bảo vệ vốn định lôi Quách Tam Äức ném ra táºn cá»a, nhưng sá»±c nhá»› mình Ä‘ang ở trên tầng 18 cá»§a tòa cao ốc văn phòng, áp giải hắn Ä‘i xuống dưới quá mất thá»i gian, thế là chỉ mở cá»a thang máy tống hắn và o trong xong ấn nút xuống tầng trệt rồi bá» Ä‘i.
Quách Tam Äức định quay lại cãi lý vá»›i chúng, nhưng nghÄ© tá»›i hai thằng bảo vệ vai u bắp thịt cÅ©ng e ngại. Äang lúc do dá»±, cá»a thang máy đóng cái rầm, má»™t mà n đêm cá»±c kỳ đáng sợ láºp tức bao trùm không gian cháºt hẹp trong thang máy, tiếp đến hắn cảm nháºn được thang máy từ từ xuống thấp, Ä‘iá»u kỳ lạ là hắn mò mẫm hồi lâu vẫn chưa tìm được công tắc đèn chiếu sáng.
Quách Tam Äức háºm há»±c ngồi bệch xuống đất, mở miệng mắng chá»i: “Bá»n nô tà i, xâm phạm quyá»n công dân, đợi tao ra ngoà i sẽ láºp tức viết đơn tố cáo hà nh vi cá»§a bá»n bây.â€
Thá»i gian cứ thế trôi Ä‘i, Quách Tam Äức bắt đầu thấp thõm không yên, tại sao thang máy vẫn chưa dừng lại? Dù là tòa nhà chá»c trá»i cao trăm tầng cÅ©ng phải đến rồi chứ? Nhưng cái thang máy chết tiệt nà y không há» có dấu hiệu sắp dừng, ngược lại nó còn rÆ¡i tá»± do vá»›i tốc độ cá»±c nhanh. Quách Tam Äức hoảng sợ nghÄ© lung tung: Chẳng lẽ cái công ty quá»· tha ma bắt nà y có xây dá»±ng nhà tù ngầm, tên trưởng phòng nhân sá»± kia ra lệnh trừng trị mình? Mà cÅ©ng không đúng, dù có nhà tù ngầm cÅ©ng không thể đà o sâu đến thế, vá»›i tốc độ rÆ¡i nãy giá» e đã đến âm tà o địa phá»§ rồi.
Mà n đêm cà ng lúc cà ng dà y đặc, hình như bắt đầu nuốt chá»ng má»i thứ xung quanh, cùng vá»›i tốc độ rÆ¡i kinh hoà ng, ý thức cá»§a Quách Tam Äức bị cuốn phăng Ä‘i, hắn dần dần rÆ¡i và o trạng thái hôn mê…
“Dáºy Ä‘i! Nghe rõ chưa? Thức dáºy mau…†Quách Tam Äức cảm thấy má»™t bên tai cá»§a mình bị dá»±ng dáºy, âm thanh lảnh lót hét và o chá»t lá»§ng mà ng nhÄ©.
“Cái quái gì thế nà y?†Quách Tam Äức mở mắt ra, ngÆ¡ ngác há»i.
“Cái quái gì á? Con xem đã ngá»§ đến lúc nà o rồi hả?†Má»™t giá»ng nữ giáºn dữ hét lên bên cạnh.
Quách Tam Äức dụi dụi mắt, mình không còn ở trong cái thang máy cháºt hẹp nữa mà đang nằm trên chiếc giưá»ng êm ru, ngưá»i vừa véo tai hắn là má»™t phụ nữ ngoà i ba mươi, trang phục cá»§a bà ta… chÃnh là trang phục triá»u Thanh, Quách Tam Äức là khán giả trung thà nh cá»§a phim truyá»n hình Thanh cung bà sá» nên nháºn ra ngay.
Lại xoay đầu nhìn xung quanh, thấy trong phòng còn má»™t ngưá»i đứng khép nép, ngưá»i nà y chỉ mưá»i ba mưá»i bốn tuổi, ná»a đầu cạo láng, phÃa sau là chiếc Ä‘uôi sam dà i, đó là biểu tượng độc nhất vô nhị cá»§a triá»u Thanh rồi. Quách Tam Äức nghÄ© ngay: “Chẳng lẽ mình xuyên việt đến triá»u Thanh rồi sao? Không phải chứ, mình Ä‘á»c nhiá»u tiểu thuyết xuyên việt thấy quá trình đó rất phức tạp, phải bị Ä‘iện giáºt hay chết Ä‘i sống lại rồi má»›i đến được thá»i cổ đại, còn mình chỉ bị hai thằng bảo vệ tống và o thang máy, có đơn giản quá không đây?â€
“Thiếu gia, đã đến giá» há»c bà i rồi ạ!†Tên tiểu nô tà i kia sáp lại gần nhắc nhở.
Ngưá»i đà n bà vừa véo tai hắn thấy hắn vẫn nằm lỳ trên giưá»ng liá»n quÆ¡ tay lấy cây chổi lông gà , bước tá»›i quất túi bụi và o ngưá»i Quách Tam Äức. Quách Tam Äức chưa hiểu đầu cua tai nheo gì đã bị đánh tối mắt tối mÅ©i, hắn không kiá»m nổi cÆ¡n giáºn, láºp tức đứng phắt dáºy gà o to: “Bà là ai? Dá»±a và o gì mà đánh tôi? Bà còn không dừng lại thì đừng trách tôi không khách sáo đấy!â€
“Lưu Toà n, ngươi nghe xem thằng con bất hiếu nà y nói gì nè!†Ngưá»i đà n bà kia quay sang tên nô tà i ấm ức nói: “Ta có lòng tốt gá»i nó dáºy há»c bà i, nó lại… dám động thá»§ đánh ta!†Nói xong, bà ta quay mặt Ä‘i sụt sịt nước mắt.
Lưu Toà n? Chẳng phải là quản gia cá»§a Hòa Thân đó ư? Tên Lưu Toà n nà y gá»i mình là thiếu gia, chẳng lẽ mình trở thà nh Hòa Thân rồi? Má»™t loạt câu há»i xuất hiện trong đầu Quách Tam Äức.
“Thiếu gia à , sao cáºu lại ăn nói vá»›i phu nhân như thế?†Lưu Toà n nhanh tay lẹ chân mặc y phục giúp Quách Tam Äức, không quên lên tiếng nhắc nhở: “Mau xin lá»—i phu nhân Ä‘i thiếu gia!â€
“Phu nhân nà o? Phu nhân là ai? Dù bà ta là ai cÅ©ng không có quyá»n đánh ta!†Quách Tam Äức đầu óc quay cuồng, hắn chả biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra.
Oa… Ngưá»i đà n bà kia khóc to tiếng, quay lưng chạy như Ä‘iên ra ngoà i.
“Bà khóc cái gì? Äánh ngưá»i ta mà còn khóc hả? Ngươi, mau nói ta biết! Ngươi là ai? Còn ta lại là ai?†Quách Tam Äức nôn nóng há»i.
Lưu Toà n sợ hãi quỳ xuống nói nhanh: “Thiếu gia bị sao váºy? Cáºu không trúng tà chứ? Phu nhân là nhạc nương cá»§a cáºu mà , ngà y nà o phu nhân cÅ©ng đến gá»i cáºu dáºy há»c bà i, cáºu là thiếu gia Hòa Thân, còn nô tà i là Lưu Toà n.â€
Quách Tam Äức vốn có đầu óc thông minh, vừa rồi má»i chuyện xảy ra đột ngá»™t, thêm và o tâm trạng kÃch động nên má»›i phản ứng mạnh, lúc nà y nghe Lưu Toà n nói váºy hắn bắt đầu dần dần hiểu ra.
Mình đã xuyên việt đến triá»u Thanh rồi, hÆ¡n nữa còn nháºp và o thân xác Hòa Thân, nếu đúng thế thì ngưá»i đà n bà vừa rồi chÃnh là mẹ kế cá»§a Hòa Thân, Diệp Hác Nã La Thị, lúc nà y Hòa Thân vẫn còn nhá», Ä‘ang trong giai Ä‘oạn ở nhà đèn sách luyện võ.
Quách Tam Äức biết giá» có nói gì cÅ©ng vô Ãch, quan trá»ng nhất là đối phó hoà n cảnh trước mắt, hắn cố gắng tạm thá»i niêm phong ký ức trước kia, bắt đầu nặn ra má»i hiểu biết vá» Hòa Thân trong các bá»™ phim trình chiếu trên mà n ảnh nhá» suốt 20 năm qua, cuối cùng má»›i thở phà o yên tâm, nhưng hắn vẫn chưa dám chắc có thể ứng phó tá»± nhiên những gì sắp diá»…n ra.
Quách Tam Äức ngẩng đầu lên nhìn Lưu Toà n, nghÄ© mà tá»™i nghiệp! Nếu và o thế ká»· 21, má»™t cáºu bé như Lưu Toà n nên được yêu thương trong vòng tay mẹ má»›i đúng, nhưng giỠđây nó phải suốt ngà y theo hầu chá»§ nhân, dù trong lòng buồn hay vui Ä‘á»u phải tươi cưá»i há»›n hở. Tuy Quách Tam Äức biết mình đã chuyển thế trở thà nh Hòa Thân, tất nhiên phải có kẻ hầu ngưá»i hạ, nhưng nhìn thấy bá»™ dạng khúm núm như con chó cá»§a Lưu Toà n vẫn cảm thấy hÆ¡i chút không nhẫn tâm.
Cố gắng Ä‘iá»u chỉnh tâm lý, má»™t lúc sau má»›i tìm vá» má»™t chút khà khái cá»§a chá»§ nhân, Quách Tam Äức tằng hắng má»™t tiếng, nói vá»›i Lưu Toà n: “Vừa rồi ta hÆ¡i mệt nên thất lá»…, ngươi hãy đến giải thÃch vá»›i phu nhân trước, ta rá»a mặt xong sẽ ra tạ tá»™i!â€
Lưu Toà n thấy thiếu gia đã hoà n toà n tỉnh táo, mừng rỡ vâng dạ rồi lăng xăng chạy đi.
Quách Tam Äức rá»i khá»i giưá»ng, là m và i động tác thể dục, hÃt má»™t hÆ¡i sâu, đến bên chiếc thau đồng rá»a mặt, tóm lấy chiếc khăn trắng lau qua quýt, sau đó theo thói quen đưa tay lên vuốt tóc, chợt nháºn ra trán mình được cạo láng o, liá»n hiểu rằng từ nay vá» sau mình phải sống bằng thân pháºn Hòa Thân rồi.
Thấy trên tưá»ng có treo chiếc gương đồng, Quách Tam Äức bước lại gần soi gương, trong gương hiện ra má»™t công tá» mắt thanh mà y tú, nổi báºt nhất là đôi mắt sáng có hồn, Quách Tam Äức lại xoay lưng, thấy bÃm tóc Ä‘uôi sam kéo dà i đến táºn thắt lưng, hắn mừng rỡ nhảy cẫng lên, xem ra má»i thứ Ä‘ang diá»…n ra là sá»± tháºt rồi, váºy thì mình cứ ở lại triá»u Thanh là m Hòa Thân thôi, trở thà nh ngưá»i già u nhất thiên hạ đâu có gì tệ chứ.
Chợt nghÄ© đến mụ Diệp Hác Nã La Thị vừa tức giáºn bá» Ä‘i, xem ra mụ ta không phải hạng xoà ng, ai biết mụ sẽ là m gì để trả đũa mình, tốt nhất nên đến tạ lá»—i, tạm thá»i xoa dịu mụ cái đã. Quách Tam Äức trên đưá»ng Ä‘i đến phòng Diệp Hác Nã La Thị nghÄ© thầm: “Nếu mình đã quyết tâm là m Hòa Thân rồi thì mụ ta chÃnh là mẹ kế cá»§a mình, mình phải đối xá» vá»›i mụ như mẫu thân, giá» mình đến gặp mẫu thân… Không! Äến gặp nhạc nương tạ tá»™i đây!â€
Tuy nghÄ© là thế, nhưng khi hắn bước và o phòng Diệp Hác Nã La Thị ngay cả má»™t chút cảm giác tình thân cÅ©ng không có, đây là lần đầu tiên má»™t sinh viên tốt nghiệp loại xuất sắc trưá»ng đại há»c quản lý tà i chÃnh ở thế ká»· 21 phải hà nh đại lá»… vá»›i “Nhạc nươngâ€, xem như đây là hoạt động ngoại giao váºy.
Hòa Thân quỳ dưới đất là m ra bá»™ mặt hối lá»—i, nấc lên thà nh tiếng giải thÃch: “Là hà i nhi bất hiếu là m nhạc nương tức giáºn, nhạc nương hãy bảo trá»ng thân thể! Hà i nhi hứa từ nay không tái phạm, con láºp tức vá» viết bản tá»± kiểm là m 2 bản, má»™t bản giao cho nhạc nương cất giữ, bản còn lại con giữ lấy để lúc nà o cÅ©ng cảnh tỉnh bản thân.â€
Những lá»i cá»§a Hòa Thân là m Diệp Hác Nã La Thị báºt cưá»i, bà thở dà i má»™t tiếng nói: “Ta chỉ mong con từ nay vá» sau cố gắng há»c hà nh để tìm lấy công danh, xem như để an á»§i a mã vừa tạ thế cá»§a con.â€
Hòa Thân lục tìm ký ức, nhá»› ra lúc nà y phụ thân giữ chức quan phó thống lÄ©nh Thưá»ng Bảo cá»§a mình vừa qua Ä‘á»i và o năm ngoái, trước khi ông chết má»™t năm đã lấy Diệp Hác Nã La Thị vá» là m thiếp. Hòa Thân thấy bà giống như má»™t cháºu hoa tươi Ä‘ang từ từ héo úa liá»n biết đó là kết quả cá»§a việc lâu ngà y thiếu bóng đà n ông gây ra. NghÄ© đến thân pháºn đà n bà giưá»ng đơn gối chiếc cá»§a Diệp Hác Nã La Thị, Hòa Thân chợt cảm thấy thương cảm.
Hòa Thân sợ Diệp Hác Nã La Thị lại nổi giáºn nên suốt ngà y ở lỳ trong phòng há»c, còn láºt tung đống sách trên bà n lên, nhưng đống kinh thư thi táºp kia không há» khÆ¡i dáºy ham muốn há»c hà nh cá»§a hắn, khó khăn lắm má»›i chịu đựng đến tối, được Lưu Toà n hầu hạ nằm lên giưá»ng ngá»§, hắn bắt đầu trằn trá»c toan tÃnh những ngà y tiếp theo cá»§a mình nên sống ra sao.
Má»™t số vấn đỠnhanh chóng nghÄ© thông suốt, nhưng cÅ©ng có má»™t số vấn đỠvẫn còn mÆ¡ hồ, nhưng Quách Tam Äức định ra má»™t mục tiêu kiên định cho mình, đó là tuyệt đối không là m nô tà i.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
05-04-2012, 09:31 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 2: Nữ cải trang nam.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Sáng hôm sau, Hòa Thân thức dáºy sá»›m, dùng Ä‘iểm tâm xong đến thỉnh an nhạc nương, sau đó dẫn theo Lưu Toà n trốn khá»i nhà đi chÆ¡i. Lưu Toà n tuy còn nhá» tuổi nhưng lại vô cùng thông minh lanh lợi, hắn vừa nghe Hòa Thân bảo ra ngoà i chÆ¡i bèn dùng lá»i cá»§a phu nhân khuyên bảo và i câu, thấy không có tác dụng láºp tức trưng ra bá»™ mặt không mấy bằng lòng, chỉ là bị ép buá»™c nên miá»…n cưỡng Ä‘i theo Hòa Thân ra ngoà i.
Lưu Toà n vừa ra khá»i nhà đã trở thà nh con chim sổ lồng, hắn chạy nhảy lăng xăng trước mặt Hòa Thân, há»›n hở reo lên: “Thiếu gia, nếu cáºu muốn Ä‘i đây Ä‘i đó để khuây khá»a thì nô tà i đỠnghị chá»— hay nà y vá»›i cáºu, đảm bảo là cáºu chưa đến đây bao giá»!â€
Hòa Thân nghe váºy liá»n lên cÆ¡n tò mò, hứng thú há»i: “NÆ¡i nà o thế? Chắc ngươi không dẫn ta và o chá»— không nên đến đấy chứ?â€
“Sao mà thế được? …Nô tà i Ä‘ang nói đến miếu Thà nh Hoà ng ở ngoà i Äông Trá»±c môn. Thiếu gia chắc chưa đến đó chứ? Nô tà i cÅ©ng chỉ đến đó má»™t lần. Và o mồng 8 tháng tư năm ngoái, phu nhân dẫn cáºu đến phá»§ ná»™i vụ nên nô tà i được nghỉ má»™t ngà y, thấy không có việc gì là m nên nô tà i ghé đó chÆ¡i. Hôm nay cÅ©ng đúng và o mồng 8 tháng tư, ngà y sinh cá»§a đức Pháºt, thiếu gia nói có trùng hợp không?†Lưu Toà n lấm lét giải thÃch.
Hòa Thân nghe nói miếu Thà nh Hoà ng là má»™t nÆ¡i náo nhiệt, thế là cùng Lưu Toà n bước nhanh vá» hướng Äông Trá»±c môn. Suốt dá»c đưá»ng Ä‘i Lưu Toà n xem hắn như con nÃt, khi và o chá»— đông ngưá»i Lưu Toà n luôn đứng cạnh hắn đỠphòng ngưá»i ta đụng phải Hòa Thân, còn Ä‘i và o Ä‘oạn đưá»ng gồ ghá» thì Lưu Toà n Ä‘i phÃa trước, dá»n sạch những hòn đá lởm chởm, chốc chốc lại quay đầu nhắc nhở Hòa Thân cẩn tháºn bước Ä‘i.
Thấy Lưu Toà n sốt sắng vì mình như thế, Hòa Thân cảm động trong lòng, Lưu Toà n chỉ là má»™t đứa bé chưa khôn lá»›n, nếu sinh và o thá»i hiện đại chắc được ngồi trong phòng há»c rá»™ng thênh thang nghe giảng bà i rồi, nhưng giỠđây lại phải hầu hạ má»™t ngưá»i chẳng có quan hệ thân thÃch gì vá»›i mình, hÆ¡n nữa còn phải xem đó là sá»± nghiệp suốt Ä‘á»i ấy chứ.
Äang lúc bước Ä‘i hối hả, Hòa Thân đột nhiên phát hiện trong đám đông phÃa trước có hai ngưá»i hÆ¡i khác biệt, có lẽ ngưá»i khác không chú ý nhưng Hòa Thân lại nháºn ra bất thưá»ng từ thân hình cá»§a há». Äúng lúc nà y, ngưá»i có thân hình cao hÆ¡n má»™t chút quay đầu nhìn lại, chỉ trong khoảnh khắc đó Hòa Thân đã nhìn rõ đôi mắt long lanh kia, Ä‘iá»u nà y cà ng khẳng định phán Ä‘oán cá»§a mình hÆ¡n, hai ngưá»i nà y cÅ©ng là má»™t chá»§ má»™t tá»›, ngưá»i cao hÆ¡n là má»™t tiểu thư thân hình thon thả, ngưá»i còn lại chắc là nha đầu vẫn chưa dáºy thì hoà n chỉnh.
Hòa Thân có thể phán Ä‘oán chuẩn xác hai ngưá»i Ä‘i phÃa trước là nữ cải nam trang cÅ©ng nhá» hắn từng nghiên cứu nét độc đáo cá»§a cÆ¡ thể nữ giá»›i và o thế ká»· 21, đó chÃnh là động tác lắc eo khi bước Ä‘i cá»§a há». Tuy hai ngưá»i phÃa trước cÅ©ng mặc trang phục nam tá», nhưng cô tiểu thư kia khi Ä‘i đưá»ng lại Ä‘ung đưa phần mông rất rõ rà ng, vòng eo cá»§a cô cÅ©ng nhá» hÆ¡n nam tá» bình thưá»ng nhiá»u.
Phát hiện quan trá»ng trên khiến Hòa Thân vô cùng phấn khÃch, hắn bá» mặc Lưu Toà n sau lưng, bước nhanh tá»›i theo sát hai cô gái. Vá» kỹ năng bám Ä‘uôi ngưá»i đẹp thì không ai qua mặt được hắn, trong biển ngưá»i mênh mông, hai ngưá»i gặp mặt nhau đã là duyên pháºn hiếm có, má»™t khi bá» lỡ dịp may sẽ như giá»t nước rÆ¡i xuống biển cả, dù sau đó có luyến tiếc nhá»c công tìm kiếm cÅ©ng đừng mong gặp lại nà ng được nữa. Theo sát nhưng lại không thể quá gần, vì má»™t khi bị phát hiện sẽ rất dá»… xảy ra hiểu lầm tai hại, có trăm phương ngà n kế giải thÃch Ä‘i nữa thì ấn tượng cá»§a mình trong mắt nà ng khó tránh khá»i bị tổn hại.
Hôm nay đưá»ng phố vô cùng náo nhiệt, vừa ra khá»i Äông Trá»±c môn đã thấy hai bên đưá»ng dá»±ng lên rất nhiá»u sạp, bá tánh khắp nÆ¡i Ä‘á»u đổ vỠđây trẩy há»™i, hát hò diá»…n tuồng, bói toán Ä‘oán chữ xem tướng số, ném vòng tạp kỹ, đánh trống khua chiêng, đối câu trúng thưởng… trò gì cÅ©ng có, khắp nÆ¡i huyên náo ầm trá»i, ngưá»i đến thắp nhang lá»… pháºt chen chúc cháºt kÃn, vốn dÄ© Hòa Thân và Lưu Toà n đến đây vì muốn xem náo nhiệt, nhưng lúc nà y Hòa Thân không còn tâm trà quan tâm thứ khác, đôi mắt cá»§a hắn trước sau không há» rá»i khá»i hai cô nương nữ cải nam trang kia, từng lá»i nói cá» chỉ, âm thanh dung mạo cá»§a há» má»›i là thứ Hòa Thân muốn xem rõ nhất.
Hai cô gái vẫn không há» phát hiện có ngưá»i bám theo, hà o hứng xem hết chá»— nà y đến chá»— khác, Lưu Toà n cuối cùng đã Ä‘uổi kịp Hòa Thân, đưa tay lau mồ hôi trên trán, thở hổn hển nói: “Thiếu gia, đông ngưá»i như thế mà cáºu Ä‘i nhanh quá váºy, có bị đụng phải không?â€
Hòa Thân không có tâm trạng trả lá»i Lưu Toà n, thấy hai cô gái Ä‘ang đứng trước sạp bán quạt giấy tỉ mẫn chá»n lá»±a, chắc trong má»™t lúc há» sẽ không rá»i khá»i, nếu mình tiếp tục đứng yên không bá» Ä‘i sẽ rất dá»… bị phát hiện, đưa mắt nhìn quanh, thấy bên cạnh sạp bán quạt giấy có má»™t ông lão xem tướng số, Hòa Thân láºp tức bước đến gần ngồi xuống xem tướng.
“Nhìn tướng mạo cá»§a công tá», sau nà y là m quan nhất định thuáºn buồm xuôi gió, phong hầu bái tước, lưu danh thiên cổ!†Ông lão xem tướng quan sát Hòa Thân má»™t lúc xong gáºt gù phán.
Hòa Thân vốn chả táºp trung nghe lão phán lung tung, nhưng nghe lão nói mình sẽ thuáºn lợi trong quan trưá»ng liá»n nhá»› tá»›i toan tÃnh đêm qua cá»§a mình: “Nếu mình theo là m thuá»™c hạ dưới trướng đại nguyên soái A Quế thì má»—i đêm phải đổ nước tiểu giúp A Quế, sau đó được tiếp cáºn Cà n Long thăng quan phát tà i, nhưng cuối cùng bị Gia Khánh xá» tá», cứ theo váºn mệnh nà y chẳng phải uổng công mình đến triá»u Thanh chuyến nà y hay sao? Ngoà i ra mình còn biết lý do Cà n Long không giết Hòa Thân, ngoà i việc Hòa Thân hầu hạ Cà n Long đâu và o đấy ra còn ẩn chứa đạo là m vua cao tay hÆ¡n trong đó, đó là cố tình giữ Hòa Thân lại đối đầu vá»›i Gia Khánh, mục Ä‘Ãch là rèn luyện Gia Khánh trưởng thà nh, tÃch lÅ©y kinh nghiệm đấu trà đấu lá»±c vá»›i tham quan gian thần. Nếu phó mặc số pháºn diá»…n ra theo lịch sá», Hòa Thân nà y chẳng phải đã trở thà nh kẻ ngu ngốc nhất trong thiên hạ rồi ư? Hầu hạ Ä‘á»i cha nó, là m đối tượng để con nó rèn luyện, sau cùng bá» mạng tức tưởi. Không được, không thể như thế được, ta không chịu là m trò ngu ngốc đó đâu…â€
Hòa Thân vừa nghÄ© đến đây, vẫn chưa nảy ra dá»± tÃnh tiếp theo sẽ là m gì để thay đổi số pháºn, chợt ngẩng đầu nhìn lên, giáºt mình má»™t cái bừng tỉnh, hai cô gái đứng chá»n quạt đã biến đâu mất. Hòa Thân dáo dác nhìn xung quanh, ông lão xem tướng vẫn Ä‘ang ngồi đó huyên thuyên không ngá»›t, hắn vá»™i móc ra má»™t nén bạc ném cho lão, đứng dáºy chạy Ä‘uổi theo, bóng dáng yêu kiá»u cá»§a cô tiểu thư kia cứ xuất hiện trong đầu hắn, mấy lần muốn bá» cuá»™c giữa đám đông nhưng lại không thể dừng lại.
Lưu Toà n thấy Hòa Thân hà nh động kỳ lạ, cho rằng hắn lại giống hôm qua, nếu lát nữa vỠnhà lại nổi điên hỗn láo với phu nhân thì nguy to, lúc đó kẻ là m nô tà i như mình không bị đánh gãy chân mới lạ, trong lòng hoảng sợ, Lưu Toà n vội chạy nhanh bám theo.
Hòa Thân vừa Ä‘uổi theo vá» phÃa trước vừa suy nghÄ© lung tung, nà ng ta có phải đã mua quạt không? Nếu mua quạt thì sẽ tặng cho ai? Sạp bán quạt vừa rồi không có loại quạt Tương Phi dà nh cho các cô nương thưá»ng dùng, toà n là loại quạt to chuyên dụng cá»§a nho sinh công tá», váºy nhất định nà ng mua quạt để tặng cho ý trung nhân rồi.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Last edited by nhatky; 22-05-2012 at 12:49 AM .
05-04-2012, 09:32 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 3: Vũ Châu cô nương.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Hòa Thân sục sạo tìm kiếm trong biển ngưá»i ở khu vá»±c miếu Thà nh Hoà ng, hồi lâu vẫn chưa tìm thấy bóng dáng cá»§a hai cô gái kia, hắn nôn nóng trèo lên má»™t gốc cây cao, đưa tay che mắt dáo dác nhìn quanh, chỉ thấy bên dưới lúc nhúc đầu ngưá»i, trong vòng mấy dặm xung quanh miếu Thà nh Hoà ng chen chúc thiện nam tÃn nữ từ khắp nÆ¡i đổ vỠđây thắp nhang lá»… pháºt, muốn tìm ngưá»i chẳng khác nà o mò kim đáy bể.
Hòa Thân thất vá»ng leo trở xuống, Lưu Toà n cÅ©ng vừa chạy đến dưới gốc cây.
“… Thiếu gia… thiếu gia…, cáºu bị sao váºy? Lúc thì chạy lung tung, lúc lại leo lên cây, cáºu đừng dá»a tiểu nhân chứ!†Lưu Toà n vừa thở hổn hển vừa quan tâm há»i thăm.
Hòa Thân vốn định bịa ra má»™t lý do nà o đấy để giải thÃch, nhưng chợt nghÄ© chuyện nà y sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải cho Lưu Toà n biết, cứ lấp lá»ng che giấu chi bằng kể rõ vá»›i hắn xem tên nô tà i nà y có ý kiến hay gì không?
“Ta muốn tìm ngưá»i, vừa rồi thoáng nhìn qua thấy rất quen, muốn biết đó có phải là bạn cÅ© trước đây hay không?†Hòa Thân vuốt lại y phục, cất tiếng giải thÃch cho hà nh động kỳ quặc cá»§a mình.
“Thiếu gia, có phải cáºu định tìm hai ngưá»i đứng chá»n mua quạt vừa nãy?†Lưu Toà n mỉm cưá»i há»i.
“Äúng rồi! Ngươi nhìn thấy há» Ã ? Há» Ä‘ang ở đâu thế?†Hòa Thân mừng rỡ reo lên, lòng khắp khởi hy vá»ng.
“Vừa rồi khi thiếu gia ngồi xem tướng cứ lén nhìn vá» phÃa há» nên tiểu nhân má»›i chú ý… Giá» há» Ä‘ang ở đâu thì tiểu nhân không biết.†Lưu Toà n ấp a ấp úng phân bua.
Hòa Thân nghe câu trả lá»i liá»n thất vá»ng, muốn mắng Lưu Toà n và i câu nhưng nghÄ© tá»›i hắn còn nhá» tuổi, lại má»™t lòng trung thà nh vá»›i mình nên bá» qua lần nà y váºy.
“Thiếu gia, tiểu nhân thấy chúng ta nên và o trong miếu tìm thá» xem. Thiếu gia nghÄ© coi, hỠđến đây chắc chắn không vì mua quạt đúng không nà o? Tiểu nhân nghÄ© chắc hỠđến thắp nhang lá»… pháºt.†Lưu Toà n cưá»i hi hà đỠnghị.
Má»™t lá»i cảnh tỉnh ngưá»i mê muá»™i, tại sao mình lại không nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y nhỉ?
“Giá»i lắm! Ngươi thông minh tháºt đấy! Vá» nhà ta sẽ thưởng cho ngươi.†Dứt lá»i, Hòa Thân kéo tay Lưu Toà n chạy nhanh và o miếu.
Lưu Toà n chạy theo sau lưng Hòa Thân, lại huyên thuyên hiến kế tiếp: “Thiếu gia, chúng ta không thể tìm khắp nÆ¡i được, nếu đó là hai nam tá» thì nhất định xin phát tà i cầu chức quan, chúng ta phải đến miếu Thần Tà i và miếu Thổ Äịa ở hướng tây mà tìm, nếu đó là hai cô nương thì nhất định muốn cầu xin bồ tát ban cho má»™t đứa bé máºp mạp, thế thì chúng ta nên đến miếu Quan Âm tìm kiếm…â€
Hòa Thân nghe Lưu Toà n nói rất có lý, chỉ má»™t Ä‘iá»u hắn không đồng tình, cô nương ấy còn trẻ thế mà tìm bồ tát xin ban đứa bé máºp mạp là sao chứ? Nhưng dù sao cÅ©ng phải cám Æ¡n tên nô tà i thông minh nà y, nếu bây giá» không phải Ä‘ang báºn tìm kiếm mỹ nhân, chắc Hòa Thân đã ôm chầm lấy Lưu Toà n hôn hắn và i cái rồi. Tên tiểu tỠđúng là má»™t báu váºt! Xem ra Hòa Thân ta sau nà y còn rất nhiá»u chuyện cần cáºy nhá» hắn đây.
Miếu Quan Âm vô cùng rá»™ng lá»›n, ngay chánh Ä‘iện là tượng Nam Hải Quan Thế Âm bồ tát, bên cạnh còn có Tống Tá» quan âm, Thiên Thá»§ Thiên Nhãn quan âm, trong miếu toà n là phụ nữ đến khấn vái xin ban con ban phước là nh, tiêu tai giải nạn. Hòa Thân và Lưu Toà n tìm tá»›i tìm lui, cuối cùng trá»i cao không phụ lòng ngưá»i, quả nhiên đã tìm được hai cô nương trong đám đông, con nha đầu nhá» tuổi Hòa Thân chả thèm để mắt tá»›i, hắn chỉ nhìn không chá»›p mắt và o cô tiểu thư kia.
Trong miếu nhang khói mịt mỠảnh hưởng không nhỠđến tầm nhìn cá»§a Hòa Thân, mất rất nhiá»u thá»i gian hắn má»›i ngắm rõ dung mạo kiá»u diá»…m cá»§a tiểu thư, đúng tháºt là má»™t tuyệt sắc đại mỹ nhân.
Nà ng chỉ và o khoảng mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi, hình bóng mảnh mai nổi báºt giữa đám đông, tuy khoác bên ngoà i chiếc áo bà o cá»§a nam tá» nhưng vẫn không sao che khuất dáng vẻ yêu kiá»u thướt tha, vá»›i kinh nghiệm phong phú chiêm ngưỡng không biết bao nhiêu mỹ nữ cá»§a Hòa Thân từ kiếp trước, trong thoáng chốc vẫn bị tiểu mỹ nhân nữ cải nam trang trước mặt há»›p hồn, máu nóng trong ngưá»i sôi sùng sục. Hòa Thân nghÄ© thầm: Nay nà ng chỉ má»›i mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi mà đã quyến rÅ© đến váºy, lá»›n thêm tà nữa hiểu biết vá» chuyện trăng thanh gió mát thì trang nam tá» nà o đủ sức cưỡng lại cám dá»— đây?
Miếu Quan Âm cháºt kÃn ngưá»i là vì những ai đến thắp nhang Ä‘á»u phải xếp hà ng, theo thứ tá»± trước sau đến trước bồ tát dáºp đầu khấn vái, có như thế ước nguyện cá»§a há» má»›i linh nghiệm. Äóa sen và ng dưới tượng bồ tát tương truyá»n do Ngá»c Hoà ng Äại Äế dâng tặng, con ngưá»i chỉ quỳ trước đóa sen khấn vái thì bồ tát má»›i nghe thấy được.
Lúc nà y đến lượt thiếu nữ kia đến trước tượng bồ tát khấn vái, Hòa Thân vội rẽ đám đông chen và o thu ngắn khoảng cách để ngắm nà ng rõ hơn, chỉ thấy thiếu nữ bước nhẹ nhà ng đến trước tượng bồ tát, quỳ xuống nhắm mắt chắp tay thà nh khẩn, đôi môi đỠmộng khẽ mấp máy, tiểu nha đầu theo hầu lấy ra 3 cây nhang thắp lên rồi đưa cho thiếu nữ.
Hòa Thân mở to mắt nhìn chằm chằm và o thiếu nữ, chợt thấy hai hà ng lệ lăn dà i trên mặt nà ng, Hòa Thân dấy lên cảm xúc thương hoa tiếc ngá»c, hắn háºn không thể láºp tức xông tá»›i ôm chầm lấy thiếu nữ, dịu dà ng há»i xem rốt cuá»™c nà ng gặp phải chuyện buồn gì mà phải đến đây cầu xin bồ tát phù há»™? Nếu nà ng cầu xin Hòa Thân nà y thì tốt biết mấy.
Chỉ là trước mặt bà n dân thiên hạ, Hòa Thân có ăn gan hùm cÅ©ng không dám là m váºy, hắn biết trong xã há»™i phong kiến nam nữ thụ thụ bất thân tuy không nằm trong văn bản luáºt lệ nhưng lại hà khắc hÆ¡n bất cứ Ä‘iá»u luáºt nà o, đừng tưởng xem phim thấy bá»n địa chá»§ ác bá thưá»ng ức hiếp gái nhà là nh giữa ban ngà y ban mặt mà lầm, nếu thằng ngu nà o dám là m thá» như trong phim thì bị đám đông lôi ra xé xác ngay chứ chẳng chÆ¡i.
Hòa Thân đứng yên không là m gì thì nóng ruá»™t, muốn tiến gần hÆ¡n nghe thá» tâm tư cá»§a nà ng lại không dám, Ä‘ang lúc bá»±c bá»™i giáºm chân đùng đùng, Lưu Toà n quan sát cá» chỉ thiếu gia nãy giá», lại thò đầu ngó “hai ngưá»i bạn quen từ trước†cá»§a thiếu gia Ä‘ang quỳ trước tượng bồ tát má»™t lúc, lá» má» Ä‘oán ra và i phần, đôi mắt lóe sáng, nụ cưá»i tinh ranh thoáng hiện nhanh rồi biến mất ngay.
Thiếu nữ kia rÆ¡i lệ xong, bắt đầu nấc lên thà nh tiếng, những ngưá»i xung quanh Ä‘á»u thương cảm, trước lúc nà ng đứng dáºy đã nói câu cuối cùng, Hòa Thân nghe liếng thoáng được và i chữ, hình như là : “… Bồ tát Æ¡i, xin ngưá»i hãy cứu lấy VÅ© Châu… tuyệt đối đừng để con…†Dù cho Hòa Thân cố dõng tai hết cỡ nhưng vế sau câu nói hắn không thể nà o nghe được nữa, giá» hắn chỉ biết thiếu nữ kia tên VÅ© Châu, còn VÅ© Châu cô nương cầu xin bồ tát giúp Ä‘iá»u gì thì hắn vẫn chưa biết.
Trên đưá»ng quay vá», VÅ© Châu trÄ©u nặng tâm sá»± lê bước nặng nhá»c ở phÃa trước, tiểu nha đầu cúi gầm mặt lặng lẽ bám theo sau. Hòa Thân thấy mỹ nhân rá»i khá»i cÅ©ng không còn tâm trạng ở lại xem náo nhiệt, bèn gá»i Lưu Toà n lưu luyến chưa muốn vá», hai chá»§ tá»› tiếp tục bám theo sau VÅ© Châu.
Hòa Thân vừa bước Ä‘i vừa suy ngẫm vá» vấn đỠgặp phải cá»§a VÅ© Châu từ ná»a câu nói nghe được: “Rốt cuá»™c VÅ© Châu cô nương đã gặp rắc rối gì mà phải cầu xin bồ tát cứu nà ng? Nà ng xin bồ tát tuyệt đối đừng để nà ng bị gì nhỉ?...â€
Suy ngẫm hồi lâu, má»™t kế hoạch hoà n chỉnh dần dần hình thà nh trong đầu Hòa Thân, việc nà y Lưu Toà n không thể giúp mình lo chu toà n được rồi, phải Ä‘Ãch thân ra tay thôi, nhưng trước mắt phải sai Lưu Toà n Ä‘i thám thÃnh tình hình trước đã.
Bước và o Äông Trá»±c môn, Hòa Thân thấy VÅ© Châu và tiểu nha đầu rẽ và o má»™t con hẻm phÃa trước, hắn vá»™i kéo Lưu Toà n lại gần ghé tai dặn dò và i câu, Lưu Toà n chăm chú lắng nghe mệnh lệnh từ thiếu gia, lúc đầu ngá»› mặt ra tá» vẻ ngạc nhiên, nhưng kẻ là m nô tà i không nên há»i nhiá»u, chá»›p mắt má»™t cái Lưu Toà n đã phóng lên phÃa trước bám Ä‘uổi theo.
Lúc Hòa Thân vừa nảy ra kế hoạch cÅ©ng tá»± trách mình bỉ ổi: “Hòa Thân Æ¡i là Hòa Thân, ngươi vừa láºp chà thay đổi số pháºn, thế mà chỉ má»™t lúc đã bắt đầu nghÄ© cách tiếp cáºn mỹ nhân rồi.â€
Hòa Thân vừa cảm thấy hà nh vi của mình bỉ ổi, nhưng nghĩ sâu hơn hắn lại cảm thấy mình rất vĩ đại rất cao thượng.
VÅ© Châu cô nương xinh đẹp như thế tháºt hiếm có trên Ä‘á»i, giá» nà ng Ä‘ang gặp nạn, Hòa Thân ta chỉ ra tay nghÄ©a hiệp thôi mà .
Thấy chết không cứu không phải là báºc chÃnh nhân quân tá», cà ng không phải là phong cách cá»§a Hòa Thân.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
05-04-2012, 09:32 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 4: Quyết theo đến cùng.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Äang lúc Hòa Thân khoái chà vì ý tưởng vÄ© đại cá»§a mình, Lưu Toà n mồ hôi nhá»… nhại chạy vá», chưa kịp dừng lại thở dốc đã vá»™i báo cáo tình hình thám thÃnh được: “Thiếu gia, hai cô nương sau khi ra khá»i con hẻm đã Ä‘i vá» hướng Chánh Dương môn, sau đó và o má»™t tiệm may…â€
“Lưu Toà n, ai bảo ngươi nói những thứ vô bổ kia đâu, ngươi cho ta biết nhà nà ng ở đâu là được rồi!†Hòa Thân nôn nóng ngắt lá»i.
“Ở phÃa đông miếu Quan Phu Tá».†Lưu Toà n hà há»ng trả lá»i: “Tiểu nhân còn dò la được phụ thân cá»§a cô nương kia hiện giữ chức chá»§ sá»± há»™ bá»™, tên là Vương Thá»§ Thà nh, năm nay sáu mươi tuổi, trong nhà chỉ có má»™t cô con gái, phu nhân nhà ấy năm ngoái mắc bệnh nặng, đầu xuân năm nay vừa mất…â€
Hòa Thân mừng rỡ khi nắm được nhiá»u thông tin quý báu, trong lòng khen thầm khả năng Ä‘iá»u tra cá»§a Lưu Toà n, nhưng cÅ©ng hÆ¡i Ä‘au buồn thay cho mẫu thân cá»§a VÅ© Châu vừa mất, cưá»i gượng gạo nói: “Lưu Toà n, ngươi không trách ta vừa rồi to tiếng vá»›i ngươi chứ? Ta cÅ©ng vì nôn nóng nên má»›i thế, ngươi đừng để bụng, lát nữa ta sẽ má»i ngươi má»™t bữa thịnh soạn…â€
Lưu Toà n từ khi hiểu chuyện đến nay chỉ biết mình là nô tà i cá»§a Hòa phá»§, thá» chết trung thà nh vá»›i chá»§ nhân, dù bị đánh mắng cÅ©ng là thân pháºn cá»§a kẻ là m nô tà i, giỠđây nghe những lá»i cảm động thốt ra từ miệng Hòa Thân, chưa đợi chá»§ nhân nói hết câu đã quỳ ngay xuống đất dáºp đầu lia lịa, xúc động nói lá»›n: “Thiếu gia, cáºu tuyệt đối đừng nói thế, được thiếu gia sai bảo là vinh hạnh cho nô tà i đấy ạ.â€
â€œÄÆ°á»£c rồi, được rồi, mau đứng dáºy Ä‘i!†Hòa Thân lắc đầu ngao ngán, hắn biết trong đầu Lưu Toà n chỉ chứa đầy tư tưởng là m sao để hoà n thà nh tốt nhất trách nhiệm cá»§a má»™t tên nô tà i, muốn thay đổi suy nghÄ© ấy âu cÅ©ng không phải chuyện má»™t sá»›m má»™t chiá»u.
Lúc nà y đã và o giữa trưa, bụng Hòa Thân đói cồn cà o, hắn phát hiện phÃa trước không xa có má»™t quán ăn nhá», bèn quyết định kiếm chút gì lót dạ trước rồi má»›i đến nhà Vương Thá»§ Thà nh, vừa không là m phiá»n gia đình ngưá»i ta nghỉ trưa, mình lại có thể nghỉ chân má»™t lát.
Lưu Toà n nghe Hòa Thân bảo muốn ăn cÆ¡m ở ngoà i, tất nhiên lại lôi phu nhân ra khuyên hắn vá» nhà trước, buổi chiá»u má»›i thá»±c hiện tiếp kế hoạch dở dang, nhưng Hòa Thân đâu Ä‘oái hoà i đến lá»i khuyên chán phèo cá»§a tên nô tà i, sải bước Ä‘i nhanh và o quán ăn, Lưu Toà n hết cách đà nh láºt Ä‘áºt chạy theo.
Hai chá»§ tá»› má»—i ngưá»i ăn má»™t tô mì hoà nh thánh, húp cạn nước mì thÆ¡m ngon, đứng dáºy khởi hà nh đến nhà Vương Thá»§ Thà nh. Hòa Thân má»™t phần muốn ban thưởng công lao dò la tin tức cá»§a Lưu Toà n, phần khác muốn dần dần thay đổi lối tư tưởng là m nô tà i cá»§a hắn nên đã thuê luôn hai chiếc kiệu, từ quán mì đến nhà Vương Thá»§ Thà nh tương đối xa, Ä‘i bá»™ đến đấy cÅ©ng không sao nhưng hôm nay phải là m việc lá»›n, Ä‘i bá»™ sẽ lấm lem mồ hôi thà nh ra thất lá»…, do đó đà nh phà chút ngân lượng ngồi kiệu váºy.
Lưu Toà n bị thiếu gia bắt ngồi kiệu, hốt hoảng van xin đủ lá»i, bảo mình không dám ngang hà ng vá»›i thiếu gia, sau cùng Hòa Thân bá»±c bá»™i trừng mắt giáºn dữ, tên nô tà i Lưu Toà n má»›i miá»…n cưỡng ngồi lên kiệu, phu khiêng kiệu đưa mắt nhìn nhau, ai cÅ©ng cảm thấy ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên có má»™t chá»§ nhân tốt vá»›i nô tà i cá»§a mình như thế, nhưng há» không dám há»i nhiá»u, nhanh chóng khiêng kiệu đến táºn cá»a nhà Vương Thá»§ Thà nh.
Hòa Thân và Lưu Toà n bước xuống, ngẩng đầu nhìn lên tấm bảng gá»— treo trên cao, trên đó viết “Há»™ bá»™ tiá»n lương ti chá»§ sá»± chÃnh tá»a Vương Vi Thá»§ Thà nhâ€. Hòa Thân biết chức quan chá»§ sá»± há»™ bá»™ tiá»n lương ti thuá»™c hà ng lục phẩm, nghÄ©a là lá»›n hÆ¡n huyện lệnh má»™t cấp, nhưng ở kinh thà nh chỉ là chức quan nhá» như hạt Ä‘áºu nên cá»a nhà cÅ©ng dá»… và o.
Vương Thá»§ Thà nh được gia nhân thông báo, bước ra thấy ngay má»™t công tá» khôi ngô tuấn tú, há»i thăm và i lá»i biết tên cá»§a thân phụ Hòa Thân má»›i rõ hắn có gia thế hiển hách, chÃnh là háºu duệ cá»§a Cát Ha Sát Loan, khai quốc công thần đại Thanh, Hòa Thân tuy còn trẻ nhưng đã giữ chức Tam đẳng khinh xa đô úy tương đương quan tam phẩm, so ra cấp báºc còn cao hÆ¡n cả Vương Thá»§ Thà nh khiến ông không hiểu chà ng thanh niên quý tá»™c nà y tại sao lại đến thăm nhà mình.
Vương Thá»§ Thà nh nhanh chóng lục lại kà ức mấy mươi năm qua, kÃnh cẩn má»i Hòa Thân và o phòng khách ngồi xuống, thân thiết nói: “Lệnh tôn Thưá»ng Bảo và lão phu có chút giao tình, ta còn nhá»› và o năm 21 Cà n Long, lệnh tôn dẫn quân tiêu diệt dư đảng Thiên Äịa há»™i ở tỉnh Phúc Kiến, Sát đại nhân cá»§a há»™ bá»™ giao cho ta nhiệm vụ ban phát quân hưởng, nhưng lúc ấy quốc khố trống rá»—ng là m gì còn ngân lượng, việc quân lại không thể cháºm trá»…, ta nghÄ© hoà i không ra cách, cuối cùng đà nh đến sở quân cÆ¡ cầu xin Ngạc NhÄ© Thái đại nhân, khó khăn lắm má»›i mượn được 30 vạn lượng bạc. Ta nghÄ© dù thế nà o chắc cÅ©ng trá»… nải mất đại sá»± cá»§a lệnh tôn, nà o ngá» lệnh tôn đại nhân rá»™ng lượng không trách tá»™i, còn nói tốt trước mặt hoà ng thượng giúp ta. Ài! NghÄ© lại mà hổ thẹn…â€
Hòa Thân mừng thầm: Hay quá! Không ngá» phụ thân cá»§a mình lại từng có chút ân huệ vá»›i Vương Thá»§ Thà nh, nếu đổi lại có xÃch mÃch thì hôm nay dù ta có tà i năng xuất chúng đến đâu e cÅ©ng há»ng chuyện mất thôi.
Gia nhân trong phá»§ dâng trà lên xong, Hòa Thân mỉm cưá»i nói: “Vương đại nhân, ông và phụ thân ta là đồng liêu trong triá»u, tÃnh ra ta còn là vãn bối cá»§a ông, nên gá»i ông là Vương thúc má»›i phải đạo.â€
Vương Thá»§ Thà nh vá»™i hốt hoảng chối từ: “Ấy… Không… Ta chỉ là má»™t viên quan nhá», lệnh tôn đại nhân địa vị hiển hách, ta nà o dám tá»± nháºn là đồng liêu cá»§a lệnh tôn chứ?â€
Hòa Thân nghÄ© nếu mình gá»i Vương Thá»§ Thà nh má»™t tiếng “Vương thúc†tất nhiên đôi bên cà ng thêm thân thiết, nhưng xem ra ông ta không dám trèo cao rồi, đà nh thá»±c hiện kế hoạch trước váºy, liá»n giả đò há»i: “Vương đại nhân có mấy vị công tá»? Có phải Ä‘á»u Ä‘ang giữ chức quan trong triá»u đình không?â€
Vương Thá»§ Thà nh thà nh tháºt đáp lá»i: “Không giấu gì Hòa công tá», lão phu chỉ có má»™t cô con gái.â€
â€œÆ !†Hòa Thân tá» vẻ ngạc nhiên, lẩm bẩm: “Không phải chứ! Chẳng lẽ mình đã nhìn lầm, không thể nà o!â€
Vương Thá»§ Thà nh không biết Hòa Thân có ý gì, thấy hắn lẩm bẩm má»™t mình lại không tiện há»i dồn, đà nh kiên nhẫn ngồi uống trà chỠđợi.
“Lưu Toà n!†Hòa Thân hướng ra ngoà i cá»a gá»i lá»›n, Lưu Toà n láºp tức chạy nhanh và o khom lưng hà nh lá»….
“Lưu Toà n, vừa rồi chúng ta không nhìn lầm chứ hả? Tại sao Vương đại nhân bảo chỉ có một cô con gái chứ không có công tỠtrong nhà ?†Hòa Thân bắt đầu phối hợp với Lưu Toà n diễn kịch.
“Thiếu gia, tuyệt đối không nhìn lầm đâu ạ! Hai vị công tỠđó rõ rà ng đã bước và o nhà Vương đại nhân mà , lúc ở miếu Thà nh Hoà ng tiểu nhân cÅ©ng nghe hai kẻ xấu kia nói là Vương đại nhân, Vương chá»§ sá»± cá»§a há»™ bộ…†Lưu Toà n nháºp vai má»™t cách hoà n hảo.
“Ngươi đừng mạnh miệng khẳng định như thế! CÅ©ng có khả năng chúng ta đã nhìn lầm, váºy thì không nên là m phiá»n Vương đại nhân nữa, Ä‘i nÆ¡i khác dò há»i xem sao. Vương đại nhân, xin phép cáo từ tại đây, đã là m phiá»n rồi…†Hòa Thân nhanh nhảu đứng dáºy nói.
Vương Thá»§ Thà nh đột nhiên nhá»› ra sáng nay con gái mình và a hoà n Tiểu Viên có đến miếu Thà nh Hoà ng, bây giá» nghe Hòa Thân bảo “miếu Thà nh Hoà ng, kẻ xấu†gì đó liá»n thót tim má»™t cái, vá»™i kéo lấy Hòa Thân, tháºt thà nói: “Nghe Hòa công tá» nói thế, ta bá»—ng nhá»› ra hôm nay tiểu nữ và a hoà n cáºn thân Tiểu Viên có đến miếu Thà nh Hoà ng, hay là công tỠđã gặp tiểu nữ?â€
“Không phải, đó là hai vị công tá», không phải tiểu thư đâu!†Lưu Toà n khẳng định chắc như Ä‘inh đóng cá»™t.
“Không dám giấu Hòa công tá», tiểu nữ từ nhỠđã được ta cưng chiá»u nên không biết giữ phép tắc, thÃch cải nam trang Ä‘i lung tung bên ngoà i, có lẽ công tỠđã tưởng lầm nó là nam nhi chăng? Hòa công tá» xin hãy nán lại đôi chút, ta và o há»i tiểu nữ sẽ quay lại ngay!†Dứt lá»i, Vương Thá»§ Thà nh nhanh chân bước và o trong.
Má»™t lúc sau, Vương Thá»§ Thà nh buồn bã quay vá», chưa kịp ngồi xuống đã lo lắng há»i: “Hòa công tá», đúng là tiểu nữ và a hoà n Tiểu Viên đã cải nam trang đến miếu Thà nh Hoà ng thắp nhang lá»… pháºt, rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi ta nghe công tá» nhắc đến kẻ xấu, trong lòng vô cùng bất an.â€
Hòa Thân biết Vương Thá»§ Thà nh đã tin tưởng mình, vui mừng khôn xiết, cưá»i ha hả nói: “Tháºt ra cÅ©ng không có gì to tát, hôm nay ta cÅ©ng đến miếu Thà nh Hoà ng, tên nô tà i cá»§a ta tình cá» phát hiện phÃa trước có hai ngưá»i hình như Ä‘ang theo dõi ai đó nên tò mò Ä‘i theo xem thá», sau đó nghe chúng nhắc đến Vương chá»§ sá»± há»™ bá»™.â€
“Váºy hai ngưá»i đó định là m gì?†Vương Thá»§ Thà nh thấp thá»m không yên, nôn nóng há»i dồn.
Hòa Thân uống má»™t ngụm trà , bắt đầu bịa chuyện: “Lưu Toà n cÅ©ng không nghe rõ, chỉ nghe liếng thoáng chúng nói rằng ‘Hôm nay đông ngưá»i, để hôm khác hẵng ra tay!’ Ta nghÄ© Vương chá»§ sá»± há»™ bá»™ là má»™t vị quan thanh liêm, thế mà có kẻ xấu định là m bừa nên má»›i theo dõi chúng đỠphòng chúng ná»a đưá»ng ra tay vá»›i lệnh công tá», cứ thế Ä‘i theo đến phá»§ Vương đại nhân, vừa rồi ta xem xét kỹ xung quanh, không thấy hai tên đó xuất hiện nữa nên má»›i và o há»i rõ ngá»n ngà nh, tiện thể nhắc nhở Vương đại nhân, sau nà y Vương công tá»â€¦ à không, Vương tiểu thư ra ngoà i nên cẩn tháºn hÆ¡n.â€
“Trong hai tên đó có phải có má»™t tên dáng ngưá»i cao, da mặt trắng trẻo?†Vương Thá»§ Thà nh hốt hoảng há»i thêm.
Hòa Thân thót tim má»™t cái, mình bịa chuyện lung tung mà gặp phải Vương Thá»§ Thà nh có kẻ thù tháºt sao? Nhưng việc nà y không bịa quá lố được, liá»n từ tốn nói: “Ta thấy hai tên đó lấp la lấm lét không phải ngưá»i tốt, nếu dáng ngưá»i cao thì đúng đấy, còn da mặt có trắng không thì ta nhìn không rõ. Lưu Toà n, ngươi có thấy má»™t tên có da mặt trắng không hả?â€
Lưu Toà n sẵn tÃnh khôn ranh, nghe Hòa Thân há»i thế liá»n hiểu ý, thà nh khẩn trả lá»i ngay: “Hồi bẩm thiếu gia, tiểu nhân có thấy má»™t tên da mặt trắng trẻo, dáng ngưá»i cá»§a tên nà y cÅ©ng không phải thấp…â€
Vương Thủ Thà nh nghe đến đây đột nhiên khóc òa lên một cách thảm thiết.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
05-04-2012, 09:33 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hòa Thân Tân Truyện
Tác giả : Äá»™c Cô Hắc Mã
-----oo0oo-----
Chương 5: Liá»u thuốc cứu mạng.
Nhóm dịch: S Team
Sưu Tầm
Hòa Thân thấy Vương Thá»§ Thà nh bị dá»a thà nh như váºy, trong lòng hoảng loạn, hắn sợ lá»i nói dối cá»§a mình tháºt sá»± dá»a cho Vương Thá»§ Thà nh sợ đến phát bệnh, liá»n vá»™i tiến tá»›i trước khuyên: “Vương đại nhân, ngà i sao thế, hai ngưá»i ná» có lẽ chỉ là tiện miệng nói vui, vá» sau cÅ©ng chưa chắc sẽ gây phiá»n toái cho VÅ© Châu cô nương !â€
Vương Thá»§ Thà nh hét to hai tiếng rồi má»›i dần bình tÄ©nh lại, thở dà i nói: “Hây..., tháºt ra như váºy cÅ©ng chẳng có gì là lạ, con gái ta cứ chạy lung tung bên ngoà i, cÅ©ng Ä‘á»u tại ta cả mà !... CÅ©ng tại ta đã hại con gái ta !...†Nói đến đây, Vương Thá»§ Thà nh lại bắt đầu rÆ¡i lệ.
Hòa Thân không ngá» bên trong còn có ná»™i tình, thấy Vương Thá»§ Thà nh Ä‘au lòng như thế, cÅ©ng không tiện gặng há»i, ngẩng đầu nhìn lên thấy Lưu Toà n vẫn còn trong nhà , bèn xua tay bảo gã ra ngoà i trước, vì để Lưu Toà n ở lại đây, hắn không vững tâm, sợ lại để lá»™ kẽ hở. Chá» Lưu Toà n ra ngoà i rồi, Hòa Thân bèn khuyên Vương Thá»§ Thà nh: “Vương đại nhân, sao ngà i có thể nói váºy chứ ? Tuy ta là vãn bối, vẫn chưa thà nh gia láºp thất, nhưng cÅ©ng hiểu rõ bất luáºn phụ mẫu có là m gì, cÅ©ng chỉ vì muốn tốt cho hà i nhi cá»§a mình... nà o có đạo lý phụ mẫu hại hà i nhi cá»§a mình chứ ?â€
Chức quan Vương Thá»§ Thà nh không to, vốn vì ông ta tÃnh tình nông nổi, không biết che giấu thế giá»›i ná»™i tâm cá»§a bản thân, hôm nay lại rÆ¡i lệ trước mặt má»™t vãn bối, vốn đã có chút thất thố rồi. Bây giá» vừa nghe ngưá»i thanh niên nói những lá»i thấu tình đạt lý, lại quan tâm đến chuyện nhà há», sau khi nghÄ© Hòa Thân cÅ©ng xem là xuất thân danh môn, nên có nói ra ná»—i khổ trong lòng cÅ©ng chẳng hại gì, thế là ông nông nổi kể lại đầu Ä‘uôi câu chuyện nà y cho hắn nghe.
Vương Thá»§ Thà nh nà y thá»i thanh niên có má»™t cố giao ở Há»™ Bá»™, chÃnh là Há»™ bá»™ tả thị lang Vương Triệu Trung, lúc ấy hai nhà qua lại thưá»ng xuyên, tháºm chà thân máºt. Và o mùa xuân năm Cà n Long thứ 16, phu nhân cá»§a Vương Thá»§ Thà nh và Vương Triệu Trung đồng thá»i mang thai, lúc đó hai ngưá»i bèn chỉ phúc vi hôn, để biểu thị thà nh ý cá»§a mình, má»—i ngưá»i còn tá»± tay viết hôn ước để trao cho ngưá»i kia, thá» không đổi thay. Phu nhân cá»§a Vương Thá»§ Thà nh sinh được má»™t nữ nhi, đặt tên Vương VÅ© Châu, phu nhân Vương Triệu Trung sinh má»™t nam nhi, đặt tên Vương SÄ© Lâm. Lúc đó cả hai nhà đá»u rất hà i vòng vá»›i hôn sá»± nà y, Vương Thá»§ Thà nh và Vương Triệu Trung cÅ©ng rất vui mừng, gia đình hai bên Ä‘á»u chá» hà i nhi sá»›m ngà y lá»›n khôn, để hoà n thà nh hôn sá»± cho đôi trẻ.
Nhưng và o năm Cà n Long thứ 23, Vương Triệu Trung sắp lên là m Há»™ bá»™ thượng thư, lại vì nháºn hối lá»™ cá»§a Nguyá»…n Äại Minh, mà che giấu việc thiếu hụt lương thá»±c ở Giang Tây, bị hình bá»™ thượng thư đương thá»i là Lưu Thống Huân chém đầu tịch thu gia sản, hai anh cá»§a Vương SÄ© Lâm cÅ©ng vì vụ án nà y bị đầy đến Tây Nam lao dịch. Từ đó, gia đình Vương Triệu Trung sa sút, năm thứ hai từ khi Vương Triệu Trung xảy ra chuyện, Vương phu nhân cÅ©ng lâm bệnh mà chết, sau đó lại qua mấy lần trắc trở, đến giá» nhà há» Vương chỉ còn lại má»™t mình Vương SÄ© Lâm.
Nếu Vương SÄ© Lâm chăm chỉ há»c thà nh, sau nà y đỗ đạt công danh, cÅ©ng đặng nở mà y nở mặt, nhưng từ khi phụ thân hắn mất, hắn đã tá»± chịu bại lụi, chỉ trong mấy năm, đã phá tan tà nh chút gia sản còn lại cá»§a nhà há» Vương, bây giá» lại cà ng đà ng Ä‘iếm đỠđen, ai cÅ©ng gá»i hắn là Vương Tam bại gia thái bảo, gá»i tắt Vương Tam Nhi.
Tên Vương Tam Nhi nà y tuy nói đã bán hết gia sản trong nhà , nhưng bức hôn ước cá»§a phụ thân hắn để lại, hắn vẫn giữ gìn rất kỹ. HÆ¡n nữa tên Vương Tam Nhi nà y nghe nói Vương VÅ© Châu xin đẹp muôn phần, lại cà ng xem trá»ng bức hôn ước, còn từng lan truyá»n ra ngoà i, nói là đến ngà y tháng sẽ láºp tức cùng Vương VÅ© Châu thà nh thân, nếu lão già Vương đó dám không chịu gả Vương VÅ© Châu cho hắn, hắn sẽ lấy bức hôn ước do chÃnh tay Vương Thá»§ Thà nh Ä‘Ãch thân viết, đến công đưá»ng cá»§a Thuáºn Thiên Phá»§ mà cáo trạng.
Hòa Thân nghe xong lá»i trần thuáºt cá»§a Vương Thá»§ Thà nh, má»›i xem như hoà n toà n hiểu nguyên nhân hôm nay Vương VÅ© Châu đến miếu Thà nh Hoà ng dâng hương, nghÄ© lại thì đấy cÅ©ng là chuyện đến bước đưá»ng cùng, trong xã há»™i phong kiến nà y, hôn ước cÅ©ng quan trá»ng không kém gì hợp đồng cá»§a thá»i hiện đại, nếu lỡ Vương Tam Nhi tháºt Ä‘i cáo quan, nói không chừng Thuáºn Thiên Phá»§ Doãn sẽ phán giao VÅ© Châu cho tên Vương Tam Nhi nà y.
Vương Thá»§ Thà nh nói tiếp: “Nữ nhi cá»§a ta từ khi biết phẩm hạnh cá»§a Vương Tam Nhi, thá» chết không chịu lấy hắn, còn nói nếu ta đồng ý hôn sá»± nà y, nó sẽ láºp tức treo cổ tá»± vẫn Ä‘i tìm mẫu thân nó. Nếu đổi lại là gia đình khác, bất quá chỉ chịu mang danh thất hôn, ta vì nữ nhi có liá»u cái mặt già nà y cÅ©ng cam chịu, nhưng cái tên Vương tam Nhi nà y đúng là tên vô lại mà ...â€
Hòa Thân có ý nói vá»›i Vương Thá»§ Thà nh là , đấy là chuyện hai nhà lão, má»™t ngưá»i ngoà i như tôi, không tiện há»i nhiá»u rồi bá» Ä‘i cho qua chuyện, nhưng cô nương VÅ© Châu đó quá đẹp, đẹp đến khiến ngưá»i khác hồn bay phách lạc, nếu tháºt phải lấy tên Vương Tam Nhi vô lại, váºy chẳng phải sẽ khiến Hòa Thân hắn Ä‘au lòng đến chết sao ? Thế là trong đầu hắn lục lá»i lại những cảnh phim, Ä‘oạn tiểu thuyết hắn đã từng xem, và cả những mưu kế trong dân gian, xem có thể nghÄ© ra cách cứu VÅ© Châu cô nương không, nhưng suy Ä‘i nghÄ© lại cả ná»a ngà y trá»i cÅ©ng không nghÄ© ra cách thÃch hợp.
Vương Thá»§ Thà nh vốn không mong có ai giúp được mình, thấy Hòa Thân cứ ngồi ngây ra đó, lại thở dà i, thầm than: “... hôn kỳ xem ra cÅ©ng đã gần ká» rồi, nếu quả tháºt hết cách, đến lúc đó ta mua gói thuốc chuá»™t cùng con gái khổ mạng cá»§a ta uống, đến âm tà o địa phá»§ Ä‘oà n viên vá»›i phu nhân...â€
Hòa Thân giáºt mình, vá»™i nói: “Vương đại nhân, ngà i đừng tuyệt vá»ng như váºy !... chúng ta cùng nghÄ©, xem có cách nà o không !â€
Lúc nà y tấm rèm phòng khách được vén lên, Vương VÅ© Châu bước và o, Hòa Thân nhìn thấy Vương VÅ© Châu đã mặc quần áo nữ nhi trở lại, tà áo phất phÆ¡, da dẻ trắng trẻo, xinh đẹp muôn phần, đúng là không má»™t khuyết Ä‘iểm, cảm giác đó giống như tiên nhân lạc xuống phà m trần váºy, khiến lòng ngưá»i nảy ý tương tư, nhưng hắn cÅ©ng không tiện nhìn lâu, chỉ vá»™i và ng liếc qua, rồi quay đầu Ä‘i.
Vương VÅ© Châu có thể lúc nãy đứng ngoà i cá»a đã nghe câu chuyện giữa Hòa Thân và phụ thân, lúc nà y đôi mà y liá»…u hếch cao, giáºn đùng đùng nói vá»›i phụ thân: “Má»i sá»± Ä‘á»u trách tại nữ nhi khổ mệnh ! Phụ thân đừng vì thế mà đau lòng, bất quá nữ nhi chết Ä‘i cho xong, mong phụ thân bảo trá»ng sức khá»e !†Nà ng quay mắt nhìn ngưá»i Ä‘ang nói chuyện vá»›i phụ thân mình, là má»™t thanh niên hà o hoa Ä‘iển nhã, ngÅ© quan anh tuấn, đôi mắt sáng, từ trên ngưá»i chà ng ta phát ra má»™t luồng chÃnh khÃ, nhìn rồi lại nhìn, bá»—ng thấy như mê dại Ä‘i.
Bị Vương VÅ© Châu nhìn như thế, Hòa Thân cảm thấy hÆ¡i thở gấp rút, trên mặt nóng bừng, nhưng vá»›i sá»± từng trải và nắm bắt tâm lý cá»§a hắn, trong tÃch tắc đã lấy lại bình tÄ©nh, cưá»i tháºt phong độ, nói vá»›i Vương Thá»§ Thà nh: “Vương đại nhân đừng quá buồn phiá»n, đã nghe được câu chuyện bất bình nà y, ngưá»i bình dị như Hòa Thân tôi đây, cÅ©ng nguyện dốc hết sức mình để báo đáp Æ¡n Vương đại nhân đây, ngà y xưa đã chuẩn bị quân hưởng cho phụ thân ta !â€
Câu nói nà y cá»§a Hòa Thân nghe mắt cả dạ, là m tan biến mối nghi ngá» cá»§a Vương VÅ© Châu vá»›i hắn, lại vừa thêm và i phần mặt mÅ©i cho Vương Thá»§ Thà nh ở trước mặt con gái. Vương Thá»§ Thà nh nghe Hòa Thân nói thế, trong lòng cảm động, nói vá»›i con gái: “Hòa công tá» là gia đình danh môn, nay đã là Äô Úy trẻ nhất... niệm tình năm xưa ta và phụ thân hắn có duyên gặp má»™t lần, đã xem chuyện cá»§a con cÅ©ng như chuyện cá»§a ngưá»i ta, dù có giúp được hay không, thì Hòa công tá» cÅ©ng là ân nhân nhà ta ! Châu Nhi, còn không mau qua tạ Æ¡n Hòa công tá» !â€
Vương VÅ© Châu không ngá» khÆ¡i khÆ¡i lại có thêm má»™t vị ân nhân, nhất thá»i không thể chấp nháºn, nhưng phụ thân đã mở lá»i, nà ng không tiện là m trái, huống chi vừa nãy gặp mặt đã nảy sinh thiện cảm vá»›i Hòa Thân, thế là mau chóng đến bên cạnh Hòa Thân cúi lạy, miệng nói: “Äa tạ Hòa công tá» !â€
Hòa Thân lần đầu được ở gần Vương VÅ© Châu như váºy, liá»n cảm thấy ngất ngây, lại nhìn vẻ đẹp mê hoặc đã trở lại trên khuôn mặt Vương VÅ© Châu, khiến cô dung mạo Ä‘iên đảo hồn phách. Hòa Thân cố gắng ká»m lại cảm xúc trong lòng, hai tay vịn nhẹ nói: “Vương tiểu thư mau đứng lên, đừng là m thế, Hòa Má»— tháºt lấy là m hổ thẹn mà !†Trong lòng Ä‘ang căng thẳng lục lá»i ký ức dung hợp giữa hai thế giá»›i, chỉnh lý lại xem có thể nghÄ© ra cách nà o để cứu được Vương VÅ© Châu.
Trong lòng Hòa Thân Ä‘ang cố nghÄ© đối sách trong trà nhá»›, tay hắn vốn chỉ vịn há» và o VÅ© Châu cô nương, không ngá» cÆ¡ thể hắn lại ngã vá» trước quá nhiá»u, lúc tay hắn đặt xuống cÅ©ng đúng lúc Vương VÅ© Châu đứng dáºy, Hòa Thân liá»n cảm thấy tay mình như chạm và o má»™t miếng ngá»c mịn mà ng ấm áp váºy, vừa định thần lại đã thấy tay mình Ä‘ang chạm và o khuôn mặt mỹ miá»u cá»§a VÅ© Châu, toà n thân trên dưới liá»n nóng bừng lên.
Lúc nà y những ngưá»i trong phòng khách Ä‘á»u ngẩn ra, may mà má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn rõ, là tay Hòa Thân vô tình chạm và o mặt Vương VÅ© Châu, vốn không phải hà nh động vô tắc nà o. Hòa Thân láºp tức cảm thấy tháºt quá đáng, đừng nói là ở cái thá»i đại nam nữ thụ thụ bất thân nà y, cho dù là thế ký 21 cá»§a 300 năm sau, vừa gặp mặt mà tay đã rá» trên má con gái ngưá»i ta, cÅ©ng là chuyện thất lá»… rồi. Há»… nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, Hòa Thân cà ng bất an, ngồi lặng trên ghế má»™t hồi vẫn chưa định thần lại được.
Vương VÅ© Châu rõ rà ng biết khuôn mặt mình là vô tình đụng và o ngón tay cá»§a Hòa Thân, nhưng ở trước mặt biết bao nhiêu ngưá»i, cÅ©ng là má»™t việc xấu hổ, đứng dáºy gáºt đầu vá»›i phụ thân và Hòa Thân xong liá»n rá»i khá»i phòng khách. Vương Thá»§ Thà nh má»™t lòng muốn Hòa Thân nghÄ© cách cứu con gái mình, không ngá» con gái vừa bước và o đã xảy ra sá»± ngượng ngùng nà y, ông lại sợ Hòa Thân vì mặt mÅ©i sẽ bá» Ä‘i cho qua chuyện, bèn vá»™i đứng lên, nói vá»›i Hòa Thân: “Hòa công tá», hôm nay lần đầu gặp mặt, chúng ta đã rất hợp ý nhau, ta sẽ láºp tức bảo ngưá»i nhà chuẩn bị tiệc rượu, chúng ta cùng cạn và i ly !â€
Hòa Thân lúc nà y đã trở lại như thưá»ng, cưá»i sảng khoái, xua tay vá»›i đám gia nhân Ä‘ang định Ä‘i bà y yến tiệc, nói vá»›i Vương Thá»§ Thà nh: “Vương đại nhân, ta chỉ tiện thể đến nhà công tá»..., à không, tiểu thư để cảnh tỉnh, đâu dám mạo muá»™i là m phiá»n !â€
Vương Thá»§ Thà nh khó khăn lắm má»›i vá»› được bà i thuốc cứu mạng Hòa Thân, đâu dá»… gì thả hắn Ä‘i, thấy Hòa Thân không chịu dùng cÆ¡m vá»›i ông, lại kéo Hòa Thân ngồi xuống ghế, cưá»i nói: “Nếu Hòa công tỠđã bất tiện, thì hôm khác váºy. Chúng ta uống trà , … uống trà nhé !†Tuy sá»± việc nà y rối rắm, xá» lý không tốt có thể sẽ đụng tá»›i quan trên, nhưng toà n gia Vương Thá»§ Thà nh lại xem trá»ng Hòa Thân như váºy, cÅ©ng tháºt khiến hắn lấy là m tá»± hà o, luồng hà o khà trong lòng liến khiến hắn nóng máu, lại bắt đầu bà n luáºn vá»›i Vương Thá»§ Thà nh.
Vương Thá»§ Thà nh nói: “Nếu tên Vương Tam Nhi nà y chỉ là thÃch rượu chè nhà n rá»—i thì cÅ©ng đà nh, Thà nh Gia ta sau nà y sẽ nghiêm khắc quản giáo lại, thiết nghÄ© cÅ©ng có thể thu phục nhân tâm, tuy bổng lá»™c ta Ãt, nhưng cÅ©ng đủ để hắn sống yên ổn qua ngà y, chá» hai năm sau hắn có hà i nhi, thiết nghÄ© cÅ©ng đã khá khẩm hÆ¡n rồi !... Nhưng tên nà y ngoà i ăn uống ra, lại còn nghiện hút thuốc phiện và bà i bạc, ai mà chẳng biết đó là hai thứ không thể đụng và o chứ, má»™t khi đã đụng và o, ngoà i tán gia bại sản, bán vợ đợ con ra, đâu còn con đưá»ng khác để mà đi ?â€
Hòa Thân nghe Vương Thá»§ Thà nh nói váºy, trong lòng khâm phục, nhìn lão nhân gia nà y trông chất phác đến mức hồ đồ, không ngá» lại ohaan tÃch vấn đỠđộc đáo như váºy, nhưng giải quyết vấn đỠthì chưa được hay lắm. Nhưng cÅ©ng không thể hoà n toà n trách ông ta, thá» nghÄ© má»™t vị quan nghèo ở nông thôn, có thể dá»±a dẫm được gì chứ ? Äổi lại nếu là má»™t quý tá»™c hà o môn lắm quyá»n nhiá»u tiá»n, thì cÅ©ng có thể là m được gì chứ ?
Vừa nãy Vương Thá»§ Thà nh nhắc đến việt hút sách và cá» bạc đã thức tỉnh Hòa Thân, cá» bạc thì Hòa Thân không rà nh, thá»i Ä‘i há»c cùng bạn chÆ¡i bà i poker để đổi phiếu cÆ¡m, lần nà o hắn cÅ©ng thua đến nát lòng, thá» rằng không bao giá» bước và o đổ trưá»ng, nhưng nói đến hút sách, lại nhắc hắn nhá»› đến má»™t chuyện !
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 94364 taj ma nay` , aáîðò , anh hoa than nhin ro bim , Äoc truyen-sat thân , cau chyện hòa thân , câu chuyện hoà thân , chuyện hòa thân , doc truyen du do ac ma , doc truyen hoa than , doc truyen hoa than tân , êàìàñóòðà , êíèæíûé , ha than truyen 4vn , hòa thân , hòa thân tan truyện , hòa thân tân , hòa thân tân truyênj , hòa thân tân truyện , hòa thân truyện , hÃ’a thÂn tÂn truyỆn , hia than tan truyen , hoa tan tan truen , hoa than tan , hoa than tan 4vn , hoa than tan chuyen , hoa than tan truyeb , hoa than tan truyem , hoa than tan truyen , hoa than tan truyen 4vn , hoa than tan tuyen , hoa than truyen , hoa thân tân truyệ , hoa thân tân truyện , hoaÌ€ thân tân truyên , hoaÌ€ thân tân truyen , hoathantantruyen , hoathantantruyen.upr , hoà thân , hoà thân tân truyệ , hoà thân tân truyện , hoÌ€a thân truyện , ïîçäðàâëåíèå , ìîñêîâñêèé , ïñîðèàç , ïðîìñâÿçüáàíê , lưu thống huân , õèðóðãèÿ , tai truyen hoa than , tan hoa than truyen , tân hoà thân , thân tâ hâ , thien duong-lsqs , truyện hòa thân , truyện ls - qs , truyện vá» hòa thân , truyen hoa than , truyen hoan than 4vn , truyen the loai ls- qs , ùéÿéíáþðíï