Hai tuần vừa rồi ta vừa vui vừa thấp thỏm: khoản nợ tạm thời không ai đòi, có người gọi điện thoại hỏi mua đất. Nhưng sau đó lại dần thất vọng khi từng ngày trôi qua, không một ai lên tới, cũng không có một cái hẹn ngày đến...
Đã 10 ngày kể từ người cuối cùng gọi hỏi thăm đất, ta cảm thấy rất gấp. Chỉ sợ những ngày yên tĩnh sắp hết (ta có cảm giác "cơn bão" sắp đến). Ta muốn trực tiếp gọi hỏi những người đã gọi hỏi thăm (có những người hỏi rất kỹ, rất rành đất đai ở đây, nhưng sau đó biệt tăm). Nhưng ta không biết nên nói gì với họ.