Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu,
Xuân nhật ngưng trang thượng thuý lâu.
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc,
Hối giao phu tế mịch phong hầu.
Nỗi oán trong phòng khuê
(Người dịch: Ngô Tất Tố)
Cô gái phòng the chửa biết sầu
Ngày xuân trang điểm dạo lên lầu
Đầu đường chợt thấy tơ xanh liễu
Hối để chồng đi kiếm tước hầu.
Dịch nghĩa:
Nỗi oán hận của người thiếu phụ ở chốn phòng khuê
Người thiếu phụ ở chốn phòng khuê, không biết đến nỗi buồn rầu.
Ngày xuân trang điểm xong bước lên trên lầu thúy.
Chợt thấy ở đầu đường mầu xanh tươi của cây dương liễu,
Lòng hối hận đã để chồng đi ra trận mà kiếm làm chi cái ấn phong hầu.
Đôi lời về tác giả, tác phẩm:
Vương Xương Linh tự là Thiếu Bá, người đất Giang Ninh, tỉnh Giang Tô. Đậu Tiến sỹ, làm chức Hiệu thư lang, sau bị biếm chức ra làm quan úy tại Long Tiêu. Gặp lúc loạn lạc, ông bị Thứ sử Lư Khưu Hiển vì tư thù giết chết. Vương Xương Linh nổi tiếng thơ hay được gọi là Thi thiên tử cũng như Vương Duy là Thi Phật, Lý Bạch là Thi Tiên, Đỗ Phủ là Thi Thánh. ông có để lại một thi tập gồm 5 bài, Khuê oán là một trong các bài thơ đó.