|
|
01-09-2008, 01:46 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Trăng hoà ng cung_ Phùng Quán
Lá»i giá»›i thiệu của Nhà xuất bản Thanh Văn
Thuở xưa Tú Uyên gặp Nà ng bên dòng nước biếc… Và một ngà y, Phạm Thái gặp Trương Quỳnh Như… Chuyện tình của Phùng Quán bắt đầu trong một tiệc rượu.
Thi sÄ© Ä‘á»c thÆ¡ cho Nà ng nghe; nà ng yêu cầu thi sÄ© hãy chép tặng nà ng những bà i thÆ¡ chà ng vừa Ä‘á»c. Không. Thi sÄ© muốn xÆ°ng tụng nà ng vá»›i những bà i thÆ¡ má»›i.
Tất cả các thi sÄ© trên thế giá»›i sẽ Æ°á»›c mong được xÆ°ng tụng nà ng, bằng những chùm thÆ¡ má»›i. NhÆ° Phùng Quán viết: “Bút đòi má»±c, má»±c đòi giấy, giấy đòi thÆ¡â€.
Tôi uống thơ từ đôi mắt em nhìn
Tôi vục môi uống không kịp thở
Nà ng đã đưa chà ng và o thế giới của mưa dầm xứ Huế, rồi lại đưa chà ng và o thế giới của nắng cố đô.
Là m gì có chừng mực thơ!
Là m gì có chừng mực mưa!
Là m gì có chừng mực yêu!
Và nà ng đã đưa thi sĩ và o cõi mộng ảo của Trăng hoà ng cung,
Ôi có lẽ nà o
Tất cả những đêm nay là có thực!
…
Không!
Tôi không tin
Tất cả là do trăng bà y đặt
…
Câu chuyện tình nà o rồi cÅ©ng có hồi kết cuá»™c. Chúng tôi má»i quà vị mở cánh cá»a, bÆ°á»›c và o tác phẩm, bÆ°á»›c và o thế giá»›i của thi sÄ©, bÆ°á»›c và o trong trái tim chà ng để xem hồi kết cuá»™c. Và nháºn ra con ngÆ°á»i thi sÄ©:
NhÆ°ng cuối cùng quê hÆ°Æ¡ng đã nháºn ra
Trái-tim-thơ trong sạch
Và gương-mặt-thơ-bi-thiết của tôi
Má»i quà vị bÆ°á»›c và o bằng tâm thức tá»± do. Äây là má»™t tiểu thuyết chăng? Má»™t tiểu thuyết bằng thÆ¡ (thÆ¡ xuôi, thÆ¡ tá»± do), nhÆ° BÃch câu kỳ ngá»™ là má»™t chuyện tình viết bằng thÆ¡ lục bát? Hay là văn xuôi trang Ä‘iểm bằng thÆ¡ nhÆ° SÆ¡ kÃnh tân trang?
Chúng ta nên trả tá»± do cho tác giả, và trả tá»± do cho chÃnh mình. Äối vá»›i má»™t nhà thÆ¡, ngÆ°á»i váºn dụng ngôn ngữ để thà nh nghệ thuáºt, thì còn tá»± do nà o lá»›n hÆ¡n là tá»± do vá» thể Ä‘iệu? Xoá Ä‘i những biên giá»›i của thể loại, phá bá» các qui Æ°á»›c văn chÆ°Æ¡ng. Má»i quà vị bÆ°á»›c và o. Thuở đó, có thi sÄ©, và nà ng thÆ¡ của chà ng.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|
01-09-2008, 01:48 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Khai từ
Hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, tôi, ngÆ°á»i lÃnh chiến bÆ°á»›c thẳng và o là ng Văn vá»›i cuốn tiểu thuyết đầu tay kể chuyện những ngÆ°á»i vượt ngục thất bại. Ngay sau đó tôi được coi là nhà văn. NhÆ°ng đối vá»›i tôi ThÆ¡ má»›i là tất cả. ThÆ¡ là mạng sống, là lý lịch Ä‘á»i tôi… Tôi giÆ°Æ¡ng thÆ¡ nhÆ° ngà y nà o ngoà i mặt tráºn giÆ°Æ¡ng lưỡi lê đánh giáp lá cà vá»›i thói dối trá, đạo đức giả, tệ nạn quan liêu, lãng phÃ, bòn rút, ăn cắp của công - tuy ngà y đó má»›i manh nha, nhÆ°ng tôi đã dá»± cảm sẽ là hiểm hoạ lá»›n Ä‘ang rình phục Nhân dân tôi, NÆ°á»›c tôi; có nguy cÆ¡ là m băng hoại những gì thiêng liêng, tốt đẹp, cao quý, mà cả triệu ngÆ°á»i không tiếc máu để xây dá»±ng và bảo vệ.
… Tôi muốn đúc thơ thà nh đạn
Bắn và o tim những kẻ là m cà n
Những con ngÆ°á»i đã tiêu máu của dân
Như tiêu giấy bạc giả!
(“Chống tham ô lãng phÃâ€, Giai phẩm mùa Thu, 1956)
… Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngá»t nuông chiá»u
Cũng không nói yêu thà nh ghét
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thà nh yêu…
(“Lá»i mẹ dặnâ€, Tuần báo Văn, 1957)
Và tôi đã trả giá cho thÆ¡ bằng ba mÆ°Æ¡i năm tốt đẹp của Ä‘á»i mình.
Từ năm hai mÆ°Æ¡i bốn tuổi đến năm năm mÆ°Æ¡i sáu tuổi, cÆ¡ chế quan liêu đã đánh trả tôi đến chà mạng. TÆ°á»›c Ä‘oạt của tôi quyá»n lao Ä‘á»™ng thiêng liêng: sáng tác, xuất bản, quyá»n được sống cho ra má»™t con ngÆ°á»i. Và dìm ngáºp tôi trong bùn-nhÆ¡-lăng-nhục trÆ°á»›c công luáºn.
Chịu chừng ấy đầy ải, lim thép ắt cÅ©ng gãy gục. NhÆ°ng ThÆ¡ đã cứu tôi, giúp tôi đứng vững, dạy tôi dÅ©ng khà bá»n gan.
Nếu cần đi trở lại
Tôi Ä‘i lại Ä‘Æ°á»ng nà y
Äể cuối cùng lại chấm hết ở đây!
Suốt ba mÆ°Æ¡i năm qua, câu thÆ¡ của Ga-bri-en Pê-ri − ngÆ°á»i anh hùng Cá»™ng sản nÆ°á»›c Pháp thét lên trÆ°á»›c cá»c xá» bắn, là kinh nháºt tụng của tôi.
Có những giây phút ngã lòng
Tôi vịn câu thÆ¡ mà đứng dáºy
Từng ngà y, từng tháng, từng năm, tôi táºn sức mình gieo trồng gặt hái ThÆ¡. Vụ được vụ mất, nhÆ°ng nhá» mấy chục năm trá»i tÃch luỹ mà không dùng đến, ThÆ¡ chất được thà nh lẫm, thà nh kho… ThÆ¡ chiến đấu, thÆ¡ thế sá»±, anh hùng ca, thÆ¡ xÆ°ng tụng cá» cây, thÆ¡ tặng bạn hữu, thÆ¡ đùa vui, thÆ¡ tình, thÆ¡ rượu, thÆ¡ kể hạnh, thÆ¡ phúng ngÆ°á»i thân… Loại hạt nà o trong kho lẫm cÅ©ng có.
Nhưng rồi bẵng đi một dạo, tôi không là m được thơ nữa. Cái giếng Thơ tưởng như bị cắt mạch, hoặc đã múc cạn đến gầu cuối cùng.
Giá» bất hạnh Ä‘á»i tôi đã Ä‘iểm! NhÆ°ng xuất thân là anh lÃnh chiến đấu cứng đầu, chÆ°a từng chịu bó tay trong hoà n cảnh gay cấn nhất.
Cạn thÆ¡ giữa cuá»™c Ä‘á»i, tôi quyết định rá»i bá» thà nh phố, gia đình, bạn hữu, giữa cái tuổi năm mÆ°Æ¡i, lên rừng Ä‘Ã o mạch tìm thÆ¡ giữa thiên nhiên.
Tôi đã sống suốt ba mÆ°Æ¡i năm giữa cái lán tranh lợp lá nứa, giữa má»™t bãi phù sa cổ hoang vu, vùng đồi núi Thái Nguyên, má»c lút đầu cá» dại và cây trinh nữ xanh. Xung quanh bãi đất hoang, con suối lá»›n Linh Nham vây bá»c. Bà n ghế là rá»… cây chết tôi lặn lên từ lòng suối. GiÆ°á»ng nằm là cây CÆ¡i cổ thụ bị bão xô báºt gốc, con suối Linh Nham mang từ rừng đại ngà n vá», dâng lÅ© đến táºn thá»m lán, trao tặng tôi. Tôi vạt bằng mặt trên thân cây bằng rìu, rồi đục lõm sâu xuống, phảng phất hình cái áo quan; mùa đông nằm và o đó tránh được giá rét và sÆ¡n lam chÆ°á»›ng khÃ. Tôi sống vá»›i má»™t con chó, má»™t con heo, má»™t bầy gà ; ăn bắp, ăn sắn, rau lang, ốc suối, tôm cá tá»± đánh bắt lấy.
Mùa lÅ© kkông ai dám vượt suối dữ Linh Nham, nên có khi mÆ°á»i ngà y liá»n không nói tiếng ngÆ°á»i.
Trong ba năm thì có hai ngÆ°á»i bạn lặn lá»™i tìm đến thăm. Trần Quốc Vượng, giáo sÆ° sá» há»c; Äá»— Quốc Thuấn, má»™t bạn là m thÆ¡ trẻ.
TrÆ°á»›c mặt lán, sát bá» suối, tôi Ä‘Ã o má»™t cái huyệt rá»™ng má»™t mét, dà i hai mét, sâu mét rưỡi. Tôi nguyá»n không tìm thấy thÆ¡, tôi lăn xuống đó…
Äà n mối đất phù sa
Sẽ thay phu đà o huyệt
Bao nghiệt ngã trần gian
Chỉ một tuần vùi hết…
Gặp phải lúc Ä‘au ốm, tôi tá»± chữa bệnh vá»›i lá xông, rượu tá»± cất bằng sắn và men lá, và tia cá»±c tÃm mặt trá»i.
Những suốt ba năm ăn nằm với đất, với suối đục, sối trong, với cây hoang cỠdại, tôi chỉ là m có độc bà i thơ.
Ly-rượu-Ä‘á»i Thượng đế ban cho tôi
Quá bủn xỉn…
Tôi chỉ mới nhấp môi đã cạn
Khi chén-rượu-Ä‘á»i đã cạn
Mà túi rỗng không
Phải đứng lên và bÆ°á»›c ra khá»i quán
Nghĩa là phải nhắm thái dương mình nổ súng
Hay xiết giây thòng lá»ng quanh cổ mình
Và trổ lên cuá»™c Ä‘á»i
Những câu thơ tuyệt mệnh
Những vết chà m xanh…
Các anh tôi đó
Mai-a và Essénhin… [1]
Nhưng tôi chưa sống cho tròn nợ sống
Tôi chưa yêu cho hết nợ yêu
Tôi phải lên rừng
Hái lá khổ sâm [2]
Tự mình cất ly rượu sống
Ôi, rượu khổ sâm đắng lắm!
Äắng đến táºn cùng ná»—i đắng thế gian…
Bạn hữu thân thiết ơi!
Xin đừng trách cứ tôi
Sao trong câu thÆ¡ tôi cứ lẫn nhiá»u vị đắng
Chỉ vì
Tôi vừa ngâm ngợi câu thơ
Vừa cạn chén-rượu-Ä‘á»i
Cất bằng lá khổ sâm…
Chú ThÃch
[1]Hai nhà thÆ¡ lá»›n nhất của Liêng bang Xô Viết và cả hai Ä‘á»u tá»± sát. Mai-a-cốp-ski tá»± sát năm 1930, anh 39 tuổi. Anh tá»± sát bằng súng lục, nổ và o tim, để lại mấy vần thÆ¡ tuyệt mệnh:
Chiếc thuyá»n tình mÆ¡ má»™ng thi ca
Va phải mỠđá ngầm dung tục
Và tan nát…
Es-sê-nhin tá»± sát năm 1925, anh 30 tuổi. Anh tá»± sát bằng cách thắt cổ vá»›i chiếc cà -vạt, nhÆ°ng không buồn treo cổ, mà buá»™c cổ và o cá»™t lò sưởi, ngồi trên ghế tá»±a rồi tá»± thÃt cổ mà chết. TrÆ°á»›c khi tá»± giết, anh cắt máu ngón tay để viết bà i thÆ¡ tuyệt mệnh tám câu. Hai câu cuối cùng nhÆ° vết thÆ°Æ¡ng máu của thi ca:
Ở cuá»™c Ä‘á»i nà y chết chẳng có gì là má»›i
Nhưng sống cũng chẳng có gì mới hơn!
Äã ná»a thế ká»· qua vết thÆ°Æ¡ng vẫn không sao là nh được, và cà ng ngà y cà ng nhức nhối hÆ¡n trong trà nhá»› những ngÆ°á»i quyết sống và chết cho ThÆ¡.
[2]Má»™t loại cây má»c hoang trên các vùng đồi núi Trung du, lá cá»±c đắng, được liệt và o cây thuốc nam có biệt tà i thải Ä‘á»™c trong cÆ¡ thể, nhất là các chứng dị ứng. Những năm Ä‘i lao Ä‘á»™ng cải tạo, má»™t lần tôi bị mắc phải chứng dị ứng khủng khiếp, tưởng chết. Tôi may mắn được má»™t sÆ° nữ già chùa Tăng Cầu cứu khá»i vá»›i mấy nắm lá khổ sâm hái ngay trên ngá»n đồi sau chùa. Từ đó Æ¡n cá» cây cứu mạng, tôi mang canh cánh bên lòng.
|
01-09-2008, 01:51 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 1 Tôi chỉ viết trên giấy có kẻ dòng
Hãy gắng gá»i má»™t lần cuối cùng, tôi tá»± khuyên mình, biết đâu còn cÆ¡ may. Tôi rá»i bá» vùng rừng Thái Nguyên, con suối Linh Nham, cái lán xiêu vẹo, và i bá»™ quần áo chà m cÅ© bạc, chân váºn đôi dép tá»± tay đục lấy từ cái lốp máy kéo há»ng, tôi lần vá» thà nh phố Huế quê ná»™i. Tôi hy vá»ng trên mảnh đất chôn nhau, tôi sẽ Ä‘Ã o bá»›i tìm thấy lại mạch ThÆ¡.
Chá»›m mùa thu năm đó, và o má»™t buổi chiá»u mặt trá»i gác núi, tôi cúi mình rá»a khuôn mặt nhá»c nhằn, lấm bụi Ä‘Æ°á»ng và mồ hôi, trên bến Văn Lâu. Thà nh phố quê ná»™i xót thÆ°Æ¡ng tôi nhÆ° ngÆ°á»i mẹ đông con vá»›i đứa con số pháºn rủi ro, quá ná»a dá»i ngÆ°á»i gặp phải cảnh truân chuyên… Nay gót nhá»c lòng Ä‘au, tìm vá» vá»›i Mẹ.
Ba mươi năm
Tôi bị dìm trong bùn-nhơ-lăng-nhục
NhÆ°ng cuối cùng quê hÆ°Æ¡ng đã nháºn ra
Trái-tim-thơ trong sạch
Và gương mặt thơ bi thiết của tôi
Äó là câu thÆ¡ đầu tiên khi gặp lại Huế tôi nức nở thà nh lá»i. Thi hữu và bạn hữu quê ná»™i đùm bá»c và chiá»u đãi tôi.
Thi hữu và văn hữu quê tôi nghèo lắm, có lẽ nghèo nhất đất nÆ°á»›c nà y. Thế mà vẫn đãi tôi nhÆ° các báºc hoà ng đế, vÆ°Æ¡ng hầu thá»i Chiến quốc: ba ngà y má»™t tiệc nhá», năm ngà y má»™t tiệc lá»›n.
Rượu nhÆ° lá»a tôi uống trà n thay nÆ°á»›c!
Tôi van các bạn: đừng cho tôi uống nữa, rượu đắt lắm!
Các bạn gạt đi:
Äất cố đô bao giá» chịu mang tiếng
Äể má»™t nhà thÆ¡ phải đói rượu giữa quê hÆ°Æ¡ng.
Tôi ngất ngưởng sống, ngất ngưởng say… Và tôi gặp Nà ng… Như trong mê sảng, tôi tấu thơ cho nà ng nghe.
“Anh chép tặng em những bà i thÆ¡ anh Ä‘á»c…â€
“Những bà i thÆ¡ cÅ©, sao xứng vá»›i em?†- Tôi nói trong cÆ¡n bốc – “Tôi sẽ xÆ°ng tụng em vá»›i má»™t táºp thÆ¡ má»›i.â€
Nà ng đứng lên, mở ngăn kéo, lục tìm cái gì trong đó, má»™t cuốn sổ lịch, in chữ nhÅ© và ng trên bìa ni lông Ä‘en. Cuốn sổ lịch nhà m chán, tầm phÆ¡, vụt hoá thà nh báu váºt trong bà n tay có ngón dà i thanh mảnh, trắng muốt nhÆ° đá cẩm thạch tượng Rô-Ä‘anh. Ngón tay Ä‘eo nhẫn lấp lánh ánh và ng, mặt đá quý mà u hồng ngá»c.
“Em rất tiếc không tìm thấy cuốn sổ nà o giấy trắng tinh. Cuốn sổ nà y các trang giấy Ä‘á»u có kẻ dòng… Em biết các nhà thÆ¡ Ä‘á»u thÃch viết thÆ¡ mình trên giấy trắng tinh…â€
“Tôi thì ngược lại, tôi chỉ thÃch viết trên giấy có kẻ dòng.â€
Sáng hôm sau tỉnh rượu, lòng tôi bá»—ng cồn lên ná»—i nhá»›. Tôi ao Æ°á»›c được nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt huyá»n hoặc của Nà ng. Trà nhá»› tôi nhÆ° phiến gá»— thông Äà Lạt, khoảnh khắc tạc lên mặt Nà ng bằng bút lá»a.
Tôi chợt nhìn thấy cuốn sổ bìa ni lông Ä‘en trên mặt bà n viết. Lá»i hứa bốc đồng hôm qua bá»—ng cá»™m lên trong trà nhá»› nhÆ° những viên sá»i có nhiá»u cạnh sắt… Chỉ hình dung ánh mắt thất vá»ng pha chế riá»…u của Nà ng khi nhìn thấy tôi đến vá»›i hai bà n tay không, tôi đã muốn chui xuống đất vì xấu hổ.
Ôi, lá»i hứa của các nhà thÆ¡!
Tôi ngồi xuống, giở từng trang cuốn sổ lịch mà chẳng hiểu để là m gì… Tôi chỉ viết trên giấy có kẻ dòng… Câu nói vô tình bá»—ng xuyên qua trà nhá»› tôi nhÆ° má»™t ánh chá»›p. Cảm hứng thÆ¡ không biết từ cõi miá»n nà o Ä‘á»™t ngá»™t dâng lên nhÆ° cÆ¡n lÅ© suối Linh Nham, trà n ngáºp cả hồn tôi…
Và như cách nói một nhà thơ xưa: Bút đòi mực, mực đòi giấy, giấy đòi thơ…
Từ ngà y má»›i táºp viết
Nay gần trá»n Ä‘á»i văn
Số chữ tôi đã viết
Có thể phủ kÃn má»™t cồn Giã Viên
Má»™t niá»m yêu tôi không đổi thay
Má»™t niá»m tin tôi không thay đổi:
Viết trên giấy có kẻ dòng
Là nhà văn
Tôi đã viết suốt ba mươi năm
Là chiến sĩ
Tôi là xạ thủ cấp kiện tướng trung đoà n
Tôi có thể viết như bắn
Trên giấy không kẻ dòng
Nhưng tôi vẫn viết trên giấy có kẻ dòng
NhÆ° cái thuở vỡ lòng táºp viết
Vá»›i nhiá»u ngÆ°á»i
Giấy kẻ dòng dễ viết đẹp
Nhưng với tôi
Không có gì đẹp hơn
Viết ngay và viết thẳng
Là nhà văn
Tôi yêu tha thiết
Sự ngay thẳng tột cùng
Ngay thẳng thuỷ chung
Của mỗi dòng chữ viết
Nhưng là nhà văn xạ thủ
Tôi biết
Khó vô cùng bắn trăm phát trúng cả trăm
Và cà ng khó hơn
Viết trá»n má»™t Ä‘á»i văn
Dòng đầu thẳng ngay như dòng cuối
Khi bà n tay đã đuối
Khi tấm lòng đã má»i
Khi con mắt bớt trong
Khi dũng khà đã nguội
Trang giấy có kẻ dòng
Giúp các em bé vỡ lòng
Và nâng đỡ các nhà văn
Viết ngay và viết thẳng
Ngay thẳng thuỷ chung
Từ dòng đầu đến dòng cuối
|
|
|
| |