Truyện kể về một thiếu niên vô dụng bất tài vô tướng sau một lần xin việc hụt, lên một chuyến xe buýt bị sét đánh xuyên việt vào cơ thể Dương Quá. Truyện này mình lấy từ nguồn Tuchangioi có sửa sang một số chỗ nếu anh em thích có thể góp ý. (Nhân tiện mình kiếm ít xu ấy mà nếu anh em không thấy hay ném đá nhẹ thôi nhé)
“ Người tiếp theo! ” nghe thấy tiếng gọi từ trong phòng vang ra, một nam tử thân thể gầy gò tiến vào phòng.
“ Chào ban giám khảo, tên tôi là Dương Kiên, là sinh viên sắp tốt nghiệp năm nay......”
Tên của hắn là Dương Kiên, năm nay 22 tuổi, mấy năm trước đây được một trường phổ thông ở tỉnh cấp bằng, bây giờ hắn đang đi tìm việc , hôm nay hắn đến đây để trả lời phỏng vấn của một công ty, Người được gọi vô phỏng vấn lúc nãy chính là Dương Kiên.
Trước khi học đại học, Dương Kiên học tập rất khắc khổ, do gia cảnh bần hàn, luôn hy vọng tương lai học xong sẽ có việc làm, có thể tìm một việc làm trong nước.
Sau khi tốt nghiệp, Dương Kiên biết rằng tìm công việc rất khó , tháng này, Dương Kiên đã đến xin việc ở mười xí nghiệp, tham dự mười lần phỏng vấn, nhưng kết quả thì rất thất vọng.
Hôm nay Dương Kiên đến trả lời phỏng vấn tại công ty thương mại, hắn thì học về kinh tế, chuyên về xuất khẩu, Dương Kiên nghĩ rằng hôm nay có khả năng tìm được việc làm.
Ba phút sau,Dương Kiên chán nản đi ra ngoài phòng phỏng vấn,những người khác nhìn vào mắt hắn đã biết rằng hôm nay hắn lại thất bại nữa.
“ Bà nội của hắn, tất nhiên không muốn hắn nghỉ học, mà muốn hắn trở thành nghiên cứu sinh sau khi tốt nghiệp! ” Dương Kiên phẫn nộ hét lên ,nguyên lai công ty này chỉ nhận những nhân viên có bằng thạc sĩ , bây giờ Dương Kiên là sinh viên chưa tốt nghiệp , trong công ty cũng có nhiều rồi, bây giờ không cần nhận thêm nữa.
Trường đại học cũng thật là quá đáng, giới thiệu Dương Kiên tới xin việc, mà giới thiệu sinh viên chưa tốt nghiệp nhiều hơn nhu cầu, làm cho muốn tìm một việc làm thì càng thêm khó khăn.
Hai năm trước đây, báo chí đã nói rằng những sinh viên tốt nghiệp của trường đại học bắc kinh ra ngoài đường bán hồ lô ngào đường, người thì bán thịt heo, những sinh viên tốt nghiệp đại học bắc kinh mà còn như vậy, thì huống chi Dương Kiên còn chưa tốt nghiệp ở một trường đại học bình thường.
Đi ra ngoài cửa công ty thương mại, máy điện thoại cầm tay của Dương Kiên bỗng reo lên .
“ A lô, cha đã tìm được việc làm cho con đây? ”Nguyên lai tại quê, phụ thân đã gọi điện thoại, Dương Kiên nhìn số máy thì biết.
“ Cái gì, cha đã tìm được việc làm cho con rồi à! Hay lắm ,con trở về nhà ngay ! ” Dương Kiên hưng phấn la to lên.
Những sinh viên chưa tốt nghiệp như Dương Kiên, thì không chỉ duy nhất mình anh ta tìm kiếm việc làm, trong gia đình mỗi cá nhân cố gắng đi tìm việc cho Dương Kiên! Cha Dương Kiên gọi điện thoại nói với chú Dương Kiên tìm việc cho hắn , sau khi Dương Kiên nghe vậy vô cùng hưng phấn , đã quyết định hôm nay sẽ trở về nhà.
Dương Kiên quê nhà ở tại Ôn Tuyền tỉnh hà nam, đây là quê hương võ thuật nổi tiếng,thái cực quyền phát sinh tại đây, nhưng Dương Kiên học đại học tại phía tây tỉnh Tây An, Dương Kiên coi trên bảng, thấy hiện tại thì không có xe lửa, nên hắn quyết định ngồi xe buýt đường dài về nhà.
Thời tiết âm u nhiều mây, bất quá Dương Kiên có lòng tin,xe chạy trong đường cao tốc thành phố, dù trời mưa hắn cũng không có ướt khi về nhà.
Sau khi lên xe buýt, Dương Kiên an tâm ngồi trên ghế, mấy phút sau hắn chìm vào giấc ngủ.
Khi xe buýt đi tới cửa biển Hà Nam, mưa bắt đầu rơi, theo tiếng ồn của mưa liên tục có sấm chớp. Dương Kiên bị sấm chớp làm cho thức dậy, xem bản đồ, chỉ đi có nửa đoạn đường, hắn kéo từ trong túi lương khô ra ăn.
Mưa lớn sấm vang rền , trên trời mây đen âm u,Dương Kiên thò đầu ra xem phong cảnh trời mưa xung quanh.
Chính lúc này, một tia lửa điện khổng lồ đánh xuống xe buýt.
“A!” Một âm thanh vang lên từ xe buýt.
“ Hiện tại trên báo chí đưa tin : Theo tin tức mới đây, xe buýt đi Tây An đi qua cửa biển đã bị sét đánh, đã xác nhận có một người đàn ông trẻ đã chết, nhân thân người đàn ông này đang chờ được xác nhận! Phóng viên đài truyền hình chúng tôi nhắc nhở quản đại quần chúng, khi đi trong trời mưa cần chú ý an toàn......”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của deviltrigger
Trong mơ hồ, Dương Kiên đã mở mắt, hắn nhớ rằng có tia sét khổng lồ đánh xuống hắn, hiện tại hắn cảm giác toàn thân đau đớn thoát lực.
Đưa đầu nhìn xung quanh, cảnh tượng xung quanh làm Dương Kiên rất ngạc nhiên.
Dương Kiên thấy trăng vàng rực rỡ ,tiếng chim gọi bạn tình ,chim kêu vượn hú . Ở gần bên có một lão bà nằm trên đất, khóe miệng đầy máu, toàn thân khô đét, như thể sắp chết,tuy nhiên Dương Kiên nhìn trang phục kì quái của bà lão , đây không phải là trang phục của người hiện đại, đây đúng là trang phục Trung hoa thời cổ đại.
Lúc này bỗng xuất hiện một thiếu nữ mỹ lệ, nàng vận bộ xiêm y màu trắng như tuyết, ánh mắt lạnh lùng của nàng như có mãnh lực trấn áp ,chế ngự mọi người khác, trong chốc lát nàng đọat lấy trường kiếm, dáng vẻ như Hằng nga tiên tử hạ phàm.
“Đẹp quá! ” Dương Kiên lẩm bẩm nói, chắc thiếu nữ này là một nữ minh tinh giống Lưu Diệc Phi , chỉ bất quá dung mạo và khí chất trội hơn Lưu Diệc Phi nhiều.
Ở đằng xa tụ tập một nhóm đạo sĩ già có trẻ có, người đứng đầu là một lão đạo sĩ tóc bạc, trong chốc lát đôi mắt họ nhìn về hướng này.
“Đây chắc chắn là Đài truyền hình hay hãng phim nào đó, chỉ là tại sao mình lại đến chỗ này? ” Dương Kiên trong lòng kinh ngạc phán đoán đây là Đài truyền hình hay là hãng phim,nhưng tại sao hắn lại xuất hiện ở đây.
Dương Kiên đang chuẩn bị hỏi những việc đó với “các diễn viên ”, nhưng lúc này lão bà và thiếu nữ ấy đang nói chuyện với nhau, lão bà hướng về phía người thiếu nữ ấy nói : “ Cô nương, trong suốt cuộc đời già, già chưa yêu cầu cô nương một điều gì,hiện tại già này sắp chết, nay có việc cần cô nương giúp đỡ chẳng biết cô nương có vui lòng không? ” âm thanh của bà già ấy thì rất nhỏ, rất khó nghe, nếu Dương Kiên không may mắn ở gần đó , thì hắn đã không nghe thấy lão bà bà nói gì.
Thiếu nữ có khuôn mặt mỹ lệ nhướng đôi mày thanh tú lên hỏi: “ Tôn bà bà có điều gì sai bảo con? ” Lão bà bà khẽ gật đầu, lấy tay chỉ vào Dương Kiên, khóe miệng mấp máy, như muốn nói gì nhưng không nói ra được.
Dương Kiên nhìn thấy lão bà bà chỉ vào mình, nên cũng gật đầu đáp ứng, lão bà bà đưa đôi mắt hòa ái nhìn hắn .
Người thiếu nữ hỏi : “ Tôn bà muốn dặn con coi sóc nó phải không? ” âm thanh của nàng nghe như oanh hót, nhưng có phần lạnh lẽo.Lão bà bà sắc mặt có phần thống khổ, khẽ quay đầu nói : “ Tôi muốn cô nương chăm sóc nó suốt đời! Không được bỏ rơi nó, cô nương có chịu không? ”Nghe lão bà bà nói,thiếu nữ chần chờ nói : “ Chăm sóc nó suốt đời ư? ” thiếu nữ có vài phần do dự.
Lão bà bà tức thời nước mắt chảy dài nói : “ cô nương, nếu già này chưa chết thì vẫn còn săn sóc cô nương! Lúc còn nhỏ,già đã chăm nom cô nương từng miếng ăn giấc ngủ ? bây giờ cô nương báo đáp cho già như thế sao?” Nghe lão bà bà nói những lời này, thiếu nữ thở dài,cắn môi nói : “Được, Con xin nghe theo lời của Tôn bà bà! ” Trên nét mặt xấu xí của lão bà bà hiện lên một nét vui, mắt nhìn sang phía Dương Kiên, cái nhìn có phần sung sướng và đau khổ, phảng phất như có thiên ngôn vạn ngữ mà không thể nói.
Trước cái nhìn như vậy, Dương Kiên có phần không thể tự chủ đi lại, mặc dù trong lòng hắn nhận định đây chỉ là đóng phim, Nhưng đối diện với sự chân thành như vậy, dưới cái nhìn phức tạp đầy trìu mến,Dương Kiên vô ý thức tự giác hành động cho phù hợp với hoàn cảnh.
Hắn nắm tay lão bà bà , dịu dàng hỏi : “ lão bà bà muốn bảo cháu điều gì? ”Nhất thời tâm thần Dương Kiên hoàn toàn bị nhãn thần của lão bà bà thu hút,hắn hoàn toàn không chú ý rằng giọng nói của hắn đã trở nên trong trẻo, giọng như tiếng nói của trẻ con.
Lão bà bà nhìn vào Dương Kiên, gật đầu, nói trong hơi thở : “Quá nhi, cô cô kia sẽ chăm sóc cháu, cháu không còn cô đơn nữa, cháu, cháu..”
Lão bà bà nói đến đây, âm thanh đột nhiên dừng lại , Dương Kiên nhìn về phía lão bà bà , máu từ trong miệng chảy ra dòng dòng, trợn mắt rồi nhắm nghiền lại, thân thể gục xuống chết, phảng phất sinh mạng đã rời khỏi.
Dương Kiên đột nhiên cảm giác điều này có thật hay không, tài năng diễn kịch của lão bà bà này thật cao siêu, làm cho người khác cảm giác bà ấy đã chết thật, Dương Kiên có phần bối rối, đưa tay của hắn trước mũi lão bà, sự tình phát sinh làm hắn sợ hãi,lão bà bà đã không còn hơi thở.
“Đây, đây không phải là đóng phim! ” Dương Kiên chấn kinh tại đương trường, trong đầu trống rỗng, lần đầu tiên nhìn thấy một người yêu quý hắn chết đi, hắn ta bất giác chấn kinh.
Trải qua năm phút,Dương Kiên liền tỉnh lại, hắn lắc lắc cái đầu, như muốn thoát ra tâm trạng đau xót này, lúc này hắn phát hiện y phục trên người không đúng, hắn nhớ rõ lúc trên xe, mặc một áo khoát màu vàng trên người, tại sao bây giờ quần áo lại là màu xám? Hắn đứng lên kiểm tra,nhất thời phát hiện trên người mặc một bộ đạo phục .
“Không, Không thể! ” Dương Kiên đột nhiên la lên,nguyên lai hắn lai phát hiện hai tay mình có vấn đề,chỉ thấy Dương Kiên chậm chạp đưa tay ra, quan sát cẩn thận, đây là hai bàn tay mềm mại trắng trẻo, chỉ là có phần nhỏ nhắn, không thể là tay của một người lớn 22 tuổi , đây đích thị là tay của một tiểu hài tử.
Dương Kiên hoảng sợ nhìn hai tay, rồi quan sát khắp người, quả nhiên không có một điểm nào giống với hắn.
Chết rồi,cây long thương dưới quần có còn không, may quá, vật đó còn, nhìn vào bảo vật của nam nhân, Dương Kiên thở phào nhẹ nhỏm.
“ Tại sao mình lại biến thành trẻ con thế này? ” Dương Kiên chung quy đã xác định trên thân thể đã phát sinh biến hóa , hắn ta từ nam nhân 22 tuổi biến thành tiểu nam hài mới 11 tuổi !
Sau khi Dương Kiên chấp nhận sự thật khó tin này , hắn quay đầu nhìn quanh,thi thể của lão bà bà còn ở đây, chỉ là không thấy thiếu nữ mỹ lệ đó đâu. Ở nơi xa đột nhiên truyền lại âm thanh đinh đinh đang đang , Dương Kiên nhìn lại, chỉ thấy duy nhất một thiếu nữ nắm lấy cuộn dây trắng đang cùng với một lão đạo sĩ đánh nhau, dải lụa lóng lánh ở ngoài đầu một vật tròn như một quả cầu bằng kim khí, liên tục cùng với trường kiếm của lão đạo sĩ va chạm nhau, phát ra âm thanh đinh đing đang đang.
thân hình thiếu nữ thoát ẩn thoát hiện, lên xuống bất ngờ, khinh thân của nàng tựa hồ đã vượt qua cực hạn của nhân loại , nàng bay lượn trên không như tiên tử, Dương Kiên ngắm nhìn thiếu nữ tự hỏi nàng có phải là tiên tử hạ phàm không?
Dương Kiền đột nhiên nhớ lại lời nói cuối cùng của lão bà bà : “Quá nhi, cô cô sẽ chăm sóc cháu, cháu không còn cô đơn nữa...” “Quá nhi,cô cô ... ” Dương Kiên đột nhiên tâm trạng có phần hỗn loạn, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt kết hợp với hai từ này làm Dương Kiên có nhiều suy nghĩ.
Hắn đưa tay lên má nhéo một cái, cơn đau làm hắn gần như nhảy lên,Dương Kiên hít một hơi sâu, xác nhận tất cả điều này không phải là một giấc mơ.
"Quá nhi ? cô cô ? Đây chính là Thần Điêu Hiệp Lữ, tại sao, tại sao mình lại lạc vào thế giới của thần điêu vậy? ” Dương Kiên chấn kinh khi nghĩ tới sự thật này . Lúc trước tại trường đại học, Dương Kiên có đọc nhiều huyền huyễn tiểu thuyết, bây giờ tình cảnh xung quanh rất giống, bởi vậy hắn rất nhanh đã nghĩ về phương diện này.
“ thiếu nữ trông như tiên tử chính là Tiểu Long Nữ từ nhỏ sống trong Cổ Mộ , lão bà chết lúc nãy chính là người trông coi Cổ Mộ gọi là Tôn bà bà ,hiện tại nàng đang đấu với một trong Toàn Chân Thất Tử là Xích Đại Thông . Nhưng mình, mình, Mình chắc chắn là Dương Quá phản đồ của Toàn Chân Giáo! ”
Dương Kiên khi còn học tiểu học đã đọc toàn bộ tác phẩm của nhà văn Kim Dung , đối với Thần Điêu Hiệp Lữ rất quen thuộc, đối với hoàn cảnh hiện tại mình phải cố thích ứng, hiện tại hắn đã minh bạch hoàn cảnh của hắn.Hiện tại hắn chính là Dương Quá chạy trốn tới Cổ Mộ, nhưng Tiểu Long Nữ thì không muốn thu nhận hắn,cho nên Tôn bà bà và Dương Quá cùng ly khai , không may trên đường gặp Xích Đại Thông giết chết .
“ Mình,Mình bất ngờ lạc vào thế giới của Thần Điêu Hiệp Lữ ! ” Dương Kiên hai mắt nhìn lên trời, trên mặt lúc vui lúc buồn, vào lúc này tâm trạng của hắn không có bút nào tà được! Bi thương vì đã rời xa phụ mẫu người thân trong gia đình , từ giờ trở đi hắn đơn độc trơ trọi một mình sống trên thế gian này; còn hưng phấn là vì trong thế giới Thần Điêu hắn kính phục đại hiệp Quách Tĩnh, hắn yêu mến Tiểu Long Nữ, Hồng Thất Công , Hoàng Dược Sư , Âu Dương Phong cùng vô số nhân vật truyền kì , quan trọng nhất là Thần Điêu Đại Hiệp Dương Quá !
Không lâu sau, Dương Kiền bình tĩnh lại , hắn nhìn về hướng tiên nữ mang hình dáng Tiểu Long Nữ, trái tim đột nhiên đập thình thịch, trong tương lai nàng là vợ yêu của mình!
“ Bắt đầu từ hôm nay, Ta không còn là Dương Kiên, Ta là Dương Quá, Dương Quá là ta! Ta sẽ yêu thương Tiểu Long Nữ, bảo vệ không cho nàng bị bất cứ phương hại nào , đương nhiên không thể để thân thể băng thanh ngọc khiết của nàng bị xâm phạm bởi tên dâm tặc Doãn Chí Bình ! ” Hắn bí mật phát thệ trong tim.
( từ nay về sau, hắn chính thức gọi là Dương Quá )
Vào lúc này trên chiến trường truyền lại một tiếng “ crắc ” , Dương Quá ( Dương Kiên) quay đầu nhìn lại, nguyên lai trường kiếm của Xích Đại Thông bị Tiểu Long Nữ dùng tay bẻ gãy, Dương Quá ( Dương Kiên ) đã đọc qua Thần Điêu Hiệp Lữ , vì vậy biết rằng trong tay Tiểu Long Nữ là bảo vật phái Cổ Mộ, dùng sợi bạch kim dệt thành găng tay, nên hắn không ngạc nhiên.
Những đạo sĩ Toàn Chân Giáo ngạc nhiên nhìn Tiểu Long Nữ, họ nghĩ rằng Tiểu Long Nữ đã luyện thành đao thương bất nhập , há miệng ra nhìn ngây ngốc.
Một lúc sau Xích Đại Thông mở miệng ra nói : “Được rồi, bần đạo xin nhận thua cô nương,Vậy cô nương có quyền đem Dương Quá về dạy dỗ.Chúng tôi xin nhường hắn cho cô nương đó” Nghe Xich Đại Thông nói điều đó, Dương Quá ( Dương Kiên ) thở dài trong lòng, hắn đã xác định chắc chắn rằng đây là thế giới của Thần Điêu.
Tiểu Long Nữ trên mặt lạnh lùng không có một chút biến hóa nhìn Xích Đại Thông lạnh lẽo nói : “ Ngươi đánh chết Tôn bà bà rồi chịu nhường đệ tử và thú nhận cái bất lực của ngươi như thế là xong chuyện ư? ”Xích Đại Thông ngẩn mặt lên trời cười ngạo nghễ nói:"Nên biết ta là một đạo sĩ biết trọng danh dự, ngươi chớ quá hồ đồ!"Dứt lời Xích Đại Thông đưa lưỡi kiếm gãy vào cổ toan quyên sinh.
Dương Quá thì nguyên lai không phải là Dương Quá thật, trong lòng biết rằng Xích Đại Thông sẽ không chết,đương nhiên với điều kiện đây chính là Thần Điêu Thế Giới , nhưng nhà văn Kim Dung miêu tả tuyệt không sai khác.
Quả nhiên, chỉ nghe một tiếng “keng ” ,đoạn kiếm của Xích Đại Thông bị một viên sỏi đánh rơi xuống đất ,có một người nhảy qua bức tường.Người chưa tới, mà âm thanh đã tới : “ thắng bại chỉ là việc bình thường của binh gia, nếu thua trận mà tự sát,thì sư huynh đã chết 18 lần rồi ! ”Người vừa đến,thể hiện một khí vũ hiên ngang, thanh âm rất hào sảng, Dương Quá vừa đưa đầu nhìn qua đã biết rằng đây là Khưu Xứ Cơ một trong Toàn Chân Thất Tử
Chỉ thấy Khưu Xứ Cơ vung trường kiếm đâm thẳng tới, và nói với Tiểu Long Nữ: “ Toàn Chân môn hạ Khưu Xứ Cơ xin lĩnh giáo vài đường với cô nương! ”Tiểu Long Nữ im lặng , đưa tay bắt lấy thanh trường kiếm của Khưu Xứ Cơ, Xích Đại Thông không có thời gian đề tỉnh sư huynh về thiết thủ của Tiểu Long Nữ, thanh kiếm của Khưu Xứ Cơ đã bị bẻ gãy .
Tiểu Long Nữ thì cảm thấy không hay,Khưu Xứ Cơ nội lực cao thâm hơn nàng,Tiểu Long Nữ cảm thấy tay nàng đau buốt và ngực hơi ê ẩm , do đó Tiểu Long Nữ không đánh nữa, một tay bồng xác Tôn bà bà, một tay ôm Dương Qua, lăng không qua khỏi vách tường biến mất.
Khưu Xú Cơ và Xích Đại Thông kinh dị nhìn Tiểu Long Nữ lăng không bay đi không còn tung tích, lối khinh công thần kì đó lần đầu tiên mới thấy.
Tiểu Long Nữ và Dương Quá lúc ra khỏi Trùng Dương Cung, suốt dọc đường Dương Quá cảm giác như đằng vân giá vũ, cảnh vật xung quanh như lùi lại phía sau, trải qua một thời gian dài, sau khi đến khu rừng phía sau Chung Nam Sơn. Tiểu Long Nữ đi dọc theo khu rừng, một lát sau, trước mặt Dương Quá xuất hiện một thạch mộ hùng vĩ , Tiểu Long Nữ không dừng lại, dẫn Dương Quá trực tiếp đi vào bên trong ngôi mộ.
“Đây chắc chắn là Hoạt Tử Nhân mộ! ”Tuy nhiên đã khẳng định đây chính là Thần Điêu thế giới, nhưng khi đi vào bên trong ngôi cổ mộ, Dương Quá đã vô cùng kích động.
Cổ mộ không có một tí ánh sáng nào, màn đêm tối đen như mực, Dương Quá không nhìn thấy bất cứ cái gì. Đi một thời gian, Tiểu Long Nữ dừng lại, nàng đưa tay đẩy cánh cửa bằng đá, rồi lấy ra một viên đá lửa đập vào tảng đá nàng lấy bùi nhùi châm lửa rồi thấp một ngọn đèn dầu đặt giữa căn phòng, Dương Quá phát hiện đây là một thạch thất khổng lồ.
Nhìn bốn phía, Dương Quá cảm thấy trong người lành lạnh, đó là một căn phòng rộng, trống rỗng ,trơ trọi có năm cái quan tài bằng đá, ngoài ra, trong thạch thất không còn có vật gì nữa, dưới ánh sáng vàng leo loét của ngọn đèn dầu, toàn bộ thạch thất toát ra một vẻ quỷ dị! Trong xã hội hiện đại Dương Quá chưa từng thấy qua những thứ này, lúc này hắn cảm thấy trong lòng sợ hãi, nên lại gần bám sát Tiểu Long Nữ.
Tiểu Long Nữ nhìn Dương Quá buồn cười, những hành động của Dương Quá rất đáng yêu làm trong tim nàng nảy sinh ý nghĩ muốn thương yêu chăm sóc, Tiểu Long Nữ đưa tay chỉ chiếc quan tài bằng đá đầu tiên nói : “Tổ Sư Bà Bà an giấc ở chỗ này!” Rồi nàng lại chỉ vào chiếc quan tài bằng đá thứ hai nói : “Còn sư phụ an giấc ngàn thu ở chỗ này đây!”, Tiểu Long Nữ đưa tay chỉ vào chiếc quan tài bằng đá thứ ba nói: “Tôn Bà Bà an giấc trong cỗ quan tài này.” Rồi Tiểu Long Nữ không nói nữa.
Những tình tiết này thật giống trong truyện Thần điêu , Dương Quá lục lọi trí nhớ,.Vì khi học ở trường đại học sau giờ học hắn đọc qua tiểu thuyết võ hiệp cua Kim Dung, nhưng hắn cảm thấy còn lại hai cỗ quan tài bằng đá rất thần bí, vì không muốn phí thời gian, nên Dương Quá hỏi : “Thưa cô cô còn hai cỗ quan tài trống rỗng kia nữa?” Tiểu Long Nữ thản nhiên đáp: “Một cái dành cho sư tỉ Lý Mạc Sầu của ta an giấc, còn một cỗ dành cho ta. Ở đây còn thiếu một cỗ quan tài nữa, chỉ vì sư phụ ta không dự liệu được rằng ngươi sẽ đến đây.”
Dương Quá nghe thấy “Lý Mạc Sầu” trong lòng rúng động, hoảng sợ nép lại gần Tiểu Long Nữ, hắn đến từ xã hội hiện đại, vì vậy cuộc đàm luận về sinh tử hắn không tiêu nổi.
Bởi vậy Dương Quá sợ quá líu lưỡi nói: “Con sẽ nằm ở đây sao.” Tiểu Long Nữ lạnh lẽo đáp: “Sau khi ngươi chết, ngươi phải nằm cạnh ta!Ta nhớ lời dặn của Tôn Bà Bà là sẽ chăm lo săn sóc ngươi trọn đời, trước khi ta chết ta sẽ giết chết ngươi.” Dương Quá không nói nữa, nhưng trong lòng thì thầm nói : “Vào một ngày nào đó,ta nhất định dắt nàng rời khỏi Hoạt Tử Nhân mộ này!” Thi thể Tôn bà bà được Tiểu Long Nữ đặt vào cỗ quan tài thứ ba, lấy tay kéo nắp quan tài đậy kín lại khít rịt, không khí không còn ra vào được nữa.
“Đi thôi.” Tiểu Long Nữ lấy vạt áo quạt một cái, trong thạch thất hai cây đèn dầu tắt ngấm, căn phòng rộng lớn bao la bỗng trở nên tối đen như mực, Tiểu Long Nữ bước ra, Dương Quá sợ nàng bỏ rơi hắn lại trong căn phòng mộ địa này vội vàng theo luôn Tiểu Long Nữ bước ra.
Trong Cổ mộ ngày cũng như đêm bóng tối đen ngòm, Dương Quá không biết bây giờ là mấy giờ, từ lúc hai người đi từ Trùng Dương Cung đến đây mất nhiều thời gian, nên ai cũng có cảm giác mệt mỏi, vào lúc này Tiểu Long Nữ hỏi : “Ngươi ngủ trong phòng Tôn bà bà , hay là ngủ cùng ta?”
Dương Quá không sẵn sàng ly khai với Tiểu Long Nữ, với lại, cổ mộ lúc nào cũng tối đen, mặc dù Dương Quá có tâm lý của thanh nien 22 tuổi, nhưng hắn không sẵn sàng sống một mình ở chỗ náy, nên hắn nói với Tiểu Long Nữ: “ Con đương nhiên phải ngủ chung với cô cô.”
Hai người tiếp tục đi, rất nhanh đến một thạch thất khác, đây là phòng ngủ của Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nữ thường có thói quen không thắp đèn ,nhưng nay có Dương Quá, nàng thấp lên một ngọn đèn dầu nhỏ, ánh sáng nhè nhẹ, Dương Quá quan sát xung quanh.
Dương Quá thấy Tiểu Long Nữ dung mạo mỹ ngươiều, không gì sánh kịp ,trong bộ y phục trắng như tuyết không vướng chút bụi trần, nhưng trong phòng nàng vô cùng đơn giản, phòng của nàng và phòng đặt quan tài đá không khác nhau. Phòng xây bằng đá trống rỗng, giường nàng là một phiến đá xanh dài có trải thảm bằng cỏ, trên phủ một lần vải thô, Dương Quá biết rằng đây chắc chắn là giường của Tiểu Long Nữ.
“Đây có phải là giường Hàn Ngọc ?” Dương Quá nhìn cái giường đá đó, nhớ trong truyện thần điêu có ngươiêu tả.
Đang lúc nó suy nghĩ về vấn đề này, Tiểu Long Nữ nói : “Ngươi leo lên giường ngủ đi.” Dương Quá lúc này có tâm lý của một người lớn 22 tuổi, làm sao có thể nằm ngủ trên giường đàn bà được, mặc dù lúc này thân thể đang là trẻ con, nhưng Dương Quá có suy nghĩ như người lớn, do đó hắn ấp úng nói : “Ngủ trên giường cô cô thì thật xấu xa, làm sao con có thể leo lên giường cô cô ngủ được chứ, con nằm dưới đất cũng được, cô cô lên giường ngủ đi.” Tiểu Long Nữ nghiêm sắc mặt nói: “Ngươi không được nói điều đó, ta nói gì ngươi cũng phải nghe. Ngươi đừng quen thói đánh lại sư phụ như bên Toàn Chân Giáo, nếu ngươi có nữa điểm phản kháng ngươi sẽ mất mạng đó. ”
Tiểu Long Nữ tướng mạo đẹp đẽ mỹ ngươiều, làm ra vẻ hung dữ, Dương Quá cười thầm trong bụng, hắn cũng muốn biết giường Hàn Ngọc, không nói nữa, vội tuột hài, nhảy phốc lên giường nằm.
Thân thể tiếp xúc với cái giường đá, hắn cảm thấy lạnh buốt xương , Dương Quá vội chồm dậy, tụt xuống đất, đồng thời trong lòng thì thầm nói : “đây chắc chắn là giường Hàn Ngọc có hiệu ứng thần kì! ” Nhìn thấy hình dạng đau khổ của Dương Quá, Tiểu Long Nữ không nhịn được cười, nhưng nàng nhìn thấy hắn tuột xuống liền nói: “Ai cho ngươi xuống, trở lên mau.” nói xong Tiểu Long Nữ lấy chiếc phất trần từ phía sau vách chỉ vào mặt nó nói: “Ta bảo ngươi nằm trên đó và ngủ đi nếu còn rên rỉ than lạnh ta đánh cho ngươi mười roi đấy. ”
Dương Quá không có biện pháp nào, chỉ đành trèo lên giường Hàn Ngọc, hắn cảm giác như nằm trên một khối băng lớn, nằm được một lát, Dương Quá toàn thân tê cứng, hai hàm răng đánh vào nhau cầm cập. Hắn quay đầu nhìn về phía Tiểu Long Nữ, rồi nhìn thấy nét mặt tươi cười của Tiểu Long Nữ, nàng như sung sướng trước nỗi đau khổ của nó. Dương Quá không có giận dữ, chỉ ngạc nhiên là Tiểu Long Nữ hay nói đùa, hành động thật khác với ngươiêu tả của Kim Dung.
Tiểu Long Nữ thấy Dương Quá nhìn mình, nên quay mình bỏ đi, rồi nàng rút hai sợi dây cột vào kẹt đá, leo nằm lên hai sợi dây đó, rồi lấy tay vẫy một cái , ngọn đèn phụt tắt.
Dương Quá nhìn thấy việc đó , trong tâm vô cùng kích động , trong suốt truyện thần điêu, Tiểu Long Nữ luôn ngủ như vậy,hiện tại chung quy cuối cùng cũng thấy!
Bất quá, sau khi hắn kích động, dưới thân từng luồng khí lạnh xông lên, Dương Quá khẩn cấp ổn định tâm thần ,tụ tinh hội thần để kháng cự khí lạnh. Lúc này Tiểu Long Nữ hô hấp như có như không,phảng phật như rơi vào giấc ngủ .
Dương Quá thật không thể chịu nổi, bởi vậy run run nói : “ cô cô, lạnh quá, Con lạnh quá ” Tiểu Long Nữ nằm trên dây thừng nói : “ Không nói nữa, ngủ đi. ” Dương Quá mở mắt, nói : “ Nhưng, mà con không thể chịu nổi, cô cô không muốn con đóng băng đến chết chứ. ”
Tiểu Long Nữ dịu dàng nói : “ Ta để ngươi ngủ trên cái giường đó thì tốt cho ngươi, ngươi tưởng ta muốn hành hạ ngươi ư, ta biết hiện tại trong lòng ngươi đang oán hận ta! ” Dương Quá nói: “ cô cô đừng có giận cháu,hiện tại trong thế gian này chỉ có cô cô tốt với cháu, cháu làm sao oán hận cô cô. ” Tiểu Long Nữ cười lạt nói : “Đừng lừa ta, chẳng lẽ trong Trùng Dương cung không có người tốt hay sao? ”
Làm sao Dương Quá biết sự tình trong Trùng dương cung , hắn biết việc của Dương Quá hoàn toàn là nhờ đọc tiểu thuyết Kim Dung. Trong sách nói tới Dương Quá trong Trùng dương cung thì không có ngươiêu tả chi tiết , chi tiết rõ ràng nhất là những ân oán giữa Dương Quá và Triệu Chí Kính. Tuy nhiên lúc nãy Tiểu Long Nữ đề cập đến Trùng Dương cung, Dương Quá đột nhiên nhớ tới Doãn Chí Bình , trong lòng khẽ động, nói với Tiểu Long Nữ: "Toàn Chân Giáo thì không có người nào tốt, cháu không lừa dối cô cô. Trước tiên sư phụ Triệu Chí Kính xấu xa không cần nói mà xấu xa nhất là tên đạo sĩ Doãn Chí Bình. ”
Tiểu Long Nữ ngạc nhiên hỏi : “ Doãn Chí Bình xấu xa thế nào, hắn hành hạ ngươi ư? ” Dương Quá lắc đầu nói : “ Không phải thế , trừ phi một lần cháu nghe hắn có âm mưu xấu xa với cô cô. ” Tiểu Long Nữ càng kì quái hơn hỏi : “Âm mưu xấu xa nào? ” Dương Quá thầm nhủ, hắn quyết tâm vu khống Doãn Chí Bình, nên một hồi sau trả lời: “ Ngày ấy cháu nghe Doãn Chí Bình nói rằng nếu hắn bắt được cô cô, hắn sẽ lột quần áo của cô cô, rồi sau đó đè cô cô xuống hiếp dâm…vv..”
Nghe Dương Quá nói vậy, Tiểu Long Nữ trên mặt đỏ ửng, nổi giận mắng : “ vô sỉ !Thật không tưởng rằng đệ tử của Vương Trùng Dương lại là những người vô sỉ như vậy! ” Trái tim nàng vô cùng thuần khiết, căn bản đã không nghĩ rằng Dương Quá bịa chuyện gạt nàng.
Dương Quá trong lòng nhất thời cao hứng,trong tác phẩm thần điêu người mà hắn ghét nhất chính là tên dâm tặc Doãn Chí Bình, hiện tại ở thần điêu thế giới, hắn thành công trong việc lưu lại trong tim Tiểu Long Nữ một hình ảnh dâm đãng của Doãn Chí Bình.
Sau khi hai người bình tĩnh lại, vì không có nói cái gì để phân tâm những cảm giác trước đây trở lại, ngay khi nằm xuống, Dương Quá cảm giác lạnh thấu xương, do đó nó hướng về Tiểu Long Nữ rên lên : “ cô cô, lạnh quá, Con không chịu nỗi sự lạnh lẽo này nữa! ”
Tiểu Long Nữ nói : “ không cãi nữa, bây giờ ta nói nguồn gốc cái giường này cho ngươi nghe. ” Dương Quá, mặc dù đã biết cái giường đá này đến từ đâu,nhưng vẫn giả vờ cao hứng hỏi: “ Hay quá, Con không kêu nữa, cô cô mau kể đi?”
Tiểu Long Nữ nói : “ Ta cho ngươi ngủ trên giường này là để tốt cho ngươi, ta không khi nào lừa dối ngươi. Cái giường đá này là do Tổ sư bà bà mất bảy năm đi khắp thế giới, đến cực bắc băng giá, đào hàng trăm trượng dưới đất sâu mới lấy được Hàn Băng chế thành giường Hàn Ngọc , trong võ lâm Trung Nguyen có biết bao anh hùng hảo hán muốn nằm ngủ trên cái giường này. ” Dương Quá nghe Tiểu Long Nữ nói , trong lòng nhất thời cảm thán, trong truyện kể rằng Vương Trùng Dương vì muốn trị bệnh cho Lâm Triều Anh nên đã đoạt cái giường này, thật không ngờ rằng đệ tử Lâm Triều Anh lại mặc nhận là do Tổ sư bà bà đoạt được. Đương nhiên , Dương Quá không có cãi với Tiểu Long Nữ, hắn hỏi Tiểu Long Nữ: “ Tại sao võ lâm Trung Nguyen lại muốn cái giường này? ”
Tiểu Long Nữ nói : “ Võ lâm Trung Nguyên sở dĩ muốn ngủ trên giường Hàn Ngọc này , bởi vì cái giường Hàn Ngọc này thì tương trợ cho việc tu tập nội công , người bình thường luyện nội công 1 năm thì hiệu quả bằng 10 năm. ” Dương Quá nhất thời kích động, mặc dù hắn từ trong truyện hiểu rằng giường Hàn Ngọc đó đối với luyện công rất có hiệu quả, nhưng nhiều chi tiết đã quên, không hề nghĩ rằng ngủ trên đấy có thể tăng công lực gấp 10 lần.Nghe thấy vậy Dương Quá hớn hở nói : “nguyên lai giường Hàn Ngọc này thần kì như vậy, cô cô đối xử với con thật là tốt. ”
Tiểu Long Nữ từ nhỏ tính tình băng lãnh, hơn nữa tu tập Ngọc Nữ Tâm Kinh nên mất cả thất tình : "hỉ, nộ, ái, ố,bi,lạc ,dục", lúc trước sư phụ và Tôn bà bà , nuôi dưỡng và dạy võ cho nàng,suốt ngày chỉ có luyện công, dần dần tính tình Tiểu Long Nữ trở nên lạnh lẽo như băng tuyết . Đến khi Dương Quá đến, hắn tính tình nồng nhiệt, đối với Tiểu Long Nữ luôn quan tâm, luôn cùng Tiểu Long Nữ nói chuyện, hơn nữa hắn chỉ là con nít, Tiểu Long Nữ đã hứa với Tôn bà bà chăm sóc hắn , nên bất tri bất giác trái tim Tiểu Long Nữ mở ra, vui vẻ nói chuyện với Dương Quá. lúc nãy nghe Dương Quá khen mình, Tiểu Long Nữ nghĩ rằng hắn thật dễ thương.
Tiểu Long Nữ nói : “ khi ngươi bắt đầu nằm lên ,cảm giác toàn thân lạnh lẽo ,chỉ có thể vận dụng toàn thân công lực để kháng cự, dần dần, tập quán thành tự nhiên, dù cho có đang ngủ cũng sẽ luyện công. Thường nhân luyện công, dù là người siêng năng, mỗi ngày cũng cần phải ngủ, tu tập nội công thì cần phải nghịch thiên, không tiến tất lùi", thời gian buổi tối phải ngủ không thể tu luyện được.” nhẹ nhàng dừng lại, Tiểu Long Nữ nói : “cái giường Hàn Ngọc này có tính chất kì diệu, đại phàm tu luyện nội công, tối ky tẩu hỏa nhập ma, sở dĩ võ lâm nhân sĩ bình thường luyện công, tinh thần phải kháng cự lại sức nóng lạnh, cái giường Hàn Ngọc này là vật thiên hạ chí âm chí hàn , lạnh quá sức nóng phải thua chạy vào trong trở vào tiềm phục trong huyệt đạo của nó, bởi vậy lúc bình thường luyện công tự nhiên dũng mãnh tinh tiến, nên có thể nhanh hơn thường nhân nhiều! ”
Nghe như vậy, Dương Quá cảm giác trong lòng ngứa ngáy, hắn nhớ lại trong sách nói rằng trong cổ mộ Vương Trùng Dương có ghi lại Cửu Âm Chân Kinh, nếu kết hợp với hiệu ứng kì diệu của giường Hàn Ngọc, thì có thể trong một ngàn ngày, nhanh chóng trở thành võ lâm cao thủ!
Nghe vậy hắn rất hưng phấn ,hàn khí lại tập kích , Dương Quá toàn thân run rẩy, Tiểu Long Nữ nhìn thấy vậy hỏi: “ Ngươi lạnh quá à, để ta dạy ngươi cách làm sao để chống lạnh. ”nên Tiểu Long Nữ truyền khẩu quyết và pháp môn luyện công sơ cấp công phu của Cổ Mộ phái ,Dương Quá khi nghe chỗ nào không hiểu liền hỏi , rồi sau đó y pháp tu luyện. chốc lát, Dương Quá cảm thấy luồng khí lạnh bớt đi,nội tức vận chuyển qua 3 vòng , cảm thấy một luồng khí nóng phát sinh trong cơ thể, không còn cảm giác lạnh buốt nữa, thay vào đó nghĩ rằng nằm trên cái giường này thì thật là mát, hai mắt nhắm lại, mơ hồ ngủ quên. Ngủ một nửa thời thần, nhiệt khí tiêu thất, Dương Quá bị khí lạnh làm cho tỉnh lại, tức thời y pháp luyện công. Mơ màng để ngũ, trải qua một đêm, đến sáng, Dương Quá cảm thấy không chút mệt nhọc. Nguyên lai chỉ một đêm ngắn ngủi, Dương Quá tu vi nội lực có phần tăng lên.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của deviltrigger
Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi hai người nếm qua điểm tâm, Dương Quá mang đồ vào bếp rửa sạch rồi trở lại trong đại sảnh
Tiểu Long Nữ nói :" Có một việc ngươi phải suy nghĩ cho rõ ràng, nếu muốn bái ta làm sư, ngươi phải cả đời nghe ta, Nhược bằng không, ta vẫn truyền thụ võ công cho ngươi. Sau này nếu đánh thắng ta, ngươi mới có thể rời khỏi Hoạt Tử Nhân mộ"
Nghe xong Tiểu Long Nữ nói, Dương Quá trên mặt lộ ra vẻ chần chừ, hắn nhớ lại nguyên bản Thần Điêu Đại Hiệp, Tiểu Long Nữ và Dương Quá yêu nhau khiến cho cả thiên hạ phản đối, trong đó phản đối mãnh liệt nhất là Quách Tĩnh và Hoàng Dung, khiến cho Tiểu Long Nữ bị bức phải rời đi đến Tuyệt Tình Cốc, sau đó hai người bị bức bách phải xa nhau đến mười sáu năm.
Dương Quá không biết trả lời như thế nào, Tiểu Long Nữ cũng không nóng nảy, chỉ lẳng lặng nhìn Dương Quá. Chứng kiến tiểu hài tử sắc mặt đổi tới đổi lui, Tiểu Long Nữ cảm thấy thú vị.
Cuối cùng Dương Quá tựa hồ đã đưa ra chủ ý, chỉ nghe hắn nói với Tiểu Long Nữ :" Cô cô, ta không muốn bái người làm sư". Tiểu Long Nữ trên mặt hiện ra một tia thất vọng, lúc này lại nghe Dương Quá nói :" Nhưng, cô cô, ta cũng muốn gia nhập cổ mộ phái. Người xem thế này được không, người không bằng thay sư phụ thu đồ đệ, sau này ta cũng sẽ đối đại với ngươi giống như sư phụ, cả đời nghe người nói "
Tiểu Long Nữ ngạc nhiên nói :" Thay sư phụ thu đệ tử ? Vì sao phải thế ?" Dương Quá trên mặt hiện lên một tia bức bối, nói " Cô cô, nếu ta bái người làm sư, bối phận của ta so với Triệu Chí Kính, Doãn Chí Bình đều là đồ đệ. Ta bình sinh hận nhất hai tên này, trước kia không có biện pháp, bây giờ càng không muốn lặp lại . Nhược bằng người thay đại sư ( sư phụ của Tiểu Long Nữ) thu đồ, bối phận của ta so với bọn họ cũng tương tự, sau này gặp lại bọn họ cũng không cần phải xuống ba hạ bốn." Nói xong, trên mặt Dương Quá hiện rõ vẻ mặt bức phẫn
Nguyên lai Toàn Chân Giáo tổ sư Vương Trùng Dương cùng người sáng lập Cổ Mộ phái Lâm Siêu Anh bối phận tương đương. Triệu Chí Kính đều là tam đại đệ tử, Tiểu Long Nữ cũng là truyền nhân đời thứ ba, nói lên bối phận tương đương. Cho nên Dương Quá tựu chung lấy lý do này nói ra
Tiểu Long Nữ không biết nói gì, cũng không nghĩ đến Dương Quá có cách nghĩ như vậy, bây giờ xem ra thu hắn làm đồ đệ thực không có khả năng. Tiểu Long Nữ trầm ngâm nói :" Được, ta thay sư phụ thu nhận ngươi làm đệ tử! Bất quá sau này ngươi hết thảy đều phải nghe ta."
Dương Quá cảm thấy hưng phấn, không có nghĩ vấn đề dễ dàng giải quyết như vậy, lập tức cao hứng nói :" Được, ta cái gì cũng nghe cô cô, bất luận trên phương diện gì, ta đều chiếu cố đến người". Tiểu Long Nữ trong lòng cũng cảm thấy cao hứng nói :" Ngươi theo ta lại đây"
Dương Quá đi theo Tiểu Long Nữ vào trong, chỉ thấy hậu thính đường cũng trống rỗng không bày biện gì, trên hai vách tường đông tây đều bức họa. Bức họa bên vách tây vẽ một nữ tử tầm hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi và một tiểu nha đầu mười bốn mười lăm tuổi. Nữ tử kia cũng thuộc diện cực mỹ không hề thua kém Tiểu Long Nữ, chỉ là trên mặt sát khí nặng nề, một cỗ hơi thở lẫm nhiên theo mặt ập đến, khiến Dương Quá trong lòng phát sinh kính sợ
Tiểu Long Nữ chỉ vào nữ tử nói :" Đây là tổ sư bà bà, ngươi khấu đầu đi". Dương Quá âm thầm cảm thán, không nghĩ đến nàng đúng là Lâm Siêu Anh, quả nhiên là một đại nữ hiệp, anh khí bức người
Tiếp đó Tiểu Long Nữ chỉ về ấu nữ :"Đây là sư phụ ta, ta thay sư phụ thu đồ, sau này nàng cũng là sư phụ của ngươi. Mau khấu đầu đi" . Đối với việc thay sư phụ thu đồ, Tiểu Long Nữ không hề có cảm giác đối với sư phụ bất kính, chỉ là trong lòng có chút băn khoăn, muốn đem việc này nói rõ với sư phụ
Dương Quá nghiêng đầu nhìn bức họa, không có nghĩ đến người này chính là sư phụ của mình, mặc dù có chút không cam vẫn quay về bức họa dập đầu ba cái
Tiểu Long Nữ đỡ Dương Quá đứng dậy, chỉ vào bức họa trên vách đá phía đông nói :" Hướng ngươi kia nhổ một ngụm nước miếng". Dương Quá nhìn lại chỉ thấy trên đó là một thân hình cao lớn , lưng đeo trưởng kiếm, tay phải chỉ về hướng đông bắc, chỉ là tướng mạo nhìn không được rõ ràng lắm
Tiểu Long Nữ cón nói :"Đây là Toàn Chân giáo chủ Vương Trùng Dương, phái chúng ta có quy củ sau khi bái kiến tổ sư bà bà đều hướng về hắn phun nước miếng thóa mạ".
Dương Quá nhìn bức họa của Vương Trùng Dương âm thầm cảm thán, kỳ thật trong thâm tâm hắn rất bội phục Vương Trùng Dương. Vương Trùng Dương quả là anh hùng hào kiệt, chỉ bởi việc kháng Kim nên mới chậm trễ Lâm Siêu Anh, cho nên bị nàng và truyền nhân nhìn như một kẻ bạc tình
Mặc dù trong lòng kính phục nhiều hơn, bất quá Dương Quá vẫn đi ra phía trước, quay về di tượng Vương Trùng Dương ói ra một ngụm nước miếng.
Sau khi bái sư, Tiểu Long Nữ chính thức trở thành sư tỷ của Dương Quá. Lúc này Tiểu Long Nữ nói :" Ngươi chờ ta ở chỗ này, ta đi ra ngoài một chút". Dương Quá chẳng biết nàng muốn làm cái gì, nhân tiện nói :" Sư tỷ, ta và người cùng đi"
Tiểu Long Nữ liếc mắt nhìn hắn nói :" Trước ngươi không phải nói cái gì cũng nghe ta sao, bây giờ ta mới nói một câu ngươi đã không chịu". Dương Quá không còn cách nào khác đành nói :" Ngươi đi nhanh rồi về". Tiểu Long Nữ nói :" Cũng không nhất định, nếu nhất thời không bắt được thì sao?" Dương Quá ngạc nhiên nói:" Bắt ? Bắt cái gì ?". Tiểu Long Nữ không hề nói gì, thoáng cái đã đi rồi
Sau khi Tiểu Long Nữ đi rồi, trong cổ mộ không còn chút động tĩnh nào. Cổ Mộ này cực kỳ rộng lớn, bên trong lại tối đen cùng rất nhiều cơ quan phức tạp, khiến Dương Quá không dám tùy ý đi loạn.
Cũng không biết qua bao lâu, đương lúc Dương Quá nhớ đến sự tình tiền thế, nhớ đến bằng hữu thân thiết, nhớ đến tình tiết trong Thần Điêu Hiệp Lữ, bất ngờ có tiếng kêu khiến hắn bừng tỉnh
Nguyên là Tiểu Long Nữ đã quay trở về. Nàng khinh công tuyệt đỉnh, đi đường không phát ra tiếng vang nên Dương Quá tựu chung không hề phát giác. Tiếng hét vừa rồi của nàng dọa Dương Quá một trận khiếp đảm, bất quá sau khi thấy Tiểu Long Nữ, trong lòng lập tức thấy cao hứng. Hắn hỏi :" Sư tỷ, người đã trở lại. Vừa rồi đi bắt cái gì vậy, có bắt được không?"
Tiểu Long Nữ gật đầu nói :" Ngươi theo ta lại đây". Dương Quá lập tức đuổi theo nàng. Tiểu Long Nữ sau mấy lần vòng vo, đẩy ra một phiến cửa đá, đi vào trong một gian thạch thất có ánh lửa. Lần này là một gian thạch thất cực kỳ nhỏ bé, hai người tại chỗ này xoay lại cũng có phần khó khăn. Dương Quá trong lòng âm thầm buồn bực, chẳng biết tại sao Tiểu Long Nữ lại đưa hắn đến chỗ này
Tiểu Long Nữ cúi người, từ gian thạch thất lấy lên một túi bố to, mở túi ra, phóng ra ba con ma tước ( một loại chim sẻ), đến bây giờ Dương Quá mới biết Tiểu Long Nữ ra ngoài đi bắt ma tước. Lúc này lại nghe Tiểu Long Nữ nói :" Ngươi đi bắt ba con ma tước lại đây, bất quá không được làm tổn thương đến chúng"
Dương Quá không khỏi nhớ đến nguyên bản Thần Điêu Hiệp Lữ, Dương Quá lúc mới nhập cổ mộ cũng là lập tức đi bắt ma tước, xem ra đây xác định là công phu nhập môn của Cổ Mộ phái. Lúc này nghe Tiểu Long Nữ phân phó, Dương Quá bật người xoay về phía ba con ma tước. Bất quá ma tước linh hoạt vô cùng, tránh đông né tây thập phần linh hoạt. Không quá bao lâu, Dương Quá khí thở nặng nề, đầu đầy mồ hôi nhưng ngay cả một cọng lông của ma tước cũng không chạm vào được.
Tiểu Long Nữ nói :" Ngươi thật không ra hình dáng gì". Nói xong liền truyền thụ cho Dương Quá một ít bộ pháp căn bản, pháp môn cầm nã. Dương Quá hiểu được nàng đang truyền thụ phương pháp bắt ma tước cho mình, lập tức bồn chồn nhớ kỹ. Bất quá dù học xong khẩu quyết, vẫn phải mất một khoảng thời gian để lĩnh ngộ. Tiểu Long Nữ để hắn tùy ý ở trong thạch thất, mở cửa đi ra ngoài.
Ngày đầu tiên không bắt được con ma tước nào, cơm chiều xong Dương Quá ngồi trên giường hàn ngọc luyện công. Sang đến ngày thứ hai bắt ma tước, Dương Quá nhảy lên cao một tấc, tay chân cũng nhanh nhẹn lên rất nhiều. Cứ như thế năm ngày sau, Dương Quá rốt cục cũng bắt được một con ma tước, trải qua mấy ngày nữa, Dương Quá rốt cục cũng có thể một lần bắt được ba con ma tước.
Sau đó, Tiểu Long Nữ lại dẫn Dương Quá tới một gian thạch thất khác, gian thạch thất này rộng gấp đôi gian thạch thất trước, đồng thời bên trong cũng có sáu con ma tước. Địa phương rộng như vậy, ma tước lại nhiều hơn nên đương nhiên khó khăn hơn rất nhiều. Tiểu Long Nữ tự nhiên dậy cho Dương Quá mấy chiêu khinh công cùng vài chiêu cầm nã thủ. Tám chín ngày sau. Dương Quá đã có thể một lần bắt toàn bộ số ma tước.
Càng về sau càng đến gian thạch thất rộng hơn, ma tước cũng càng ngày càng nhiều hơn, thắng đến cuối cùng là đại sảnh với chín lần chín tám mươi mốt con ma tước.
Tâm pháp cổ mộ quả thật thần bí, hơn nữa giường hàn ngọc đối với việc luyện công phụ trợ rất nhiều. Mặt khác, trở về từ xã hội hiện đại, Dương Quá cũng hiểu được sâu sắc tác dụng của võ nghệ trong thời loạn thế nên luyện tập thập phần khắc khổ. Chủ ngắn ngủi ba tháng công phu, Dương Quá quá đã có khả năng bắt đầy đủ tám mươi mốt con ma tước.
Tiểu Long Nữ cũng không nghĩ đến Dương Quá tiến triển nhanh đến thế, trong lòng cảm giác cực kỳ cao hứng. Nàng nói với Dương Quá :" Chúng ta hôm nay ra ngoài cổ mộ luyện công. Dương Quá ở lỳ trong cổ mộ đã ròng rã ba tháng, nghe Tiểu Long Nữ nói muốn ra ngoai, không khỏi vui mừng. Tiểu Long Nữ lại nói :" Ngươi không cần phải cao hứng thế, chín chín tám mươi mốt con ma tước, muốn một con cũng không bay nổi cũng không dễ dàng đâu". Nguyên lai nàng muốn Dương Quá ra ngoài bắt ma tước về.
Hai người đi ra ngoài cổ mộ, lúc này đang là đầu tháng ba, chỉ thấy khắp nơi một màu xanh mơn mởn. Dương Quá cũng là lần đầu tiên dò xét cảnh vật bên ngoài, tiền thế nơi hắn ở là địa cầu ô nhiễm nghiêm trọng, căn bản không hề tồn tại cảnh đẹp như thế. Hắn hít sâu vào một hơi, chỉ thấy một làn hương hoa tràn vào trong lồng ngực, cảm giác vô cùng sảng khoái.
Tiểu Long Nữ mở túi vải , một đàn ma tước bay vụt ra. Chỉ thấy nàng song chưởng múa lên, hai cánh tay phảng phất như biến thành thiên thủ vạn chưởng, mặc kệ tám mươi mốt con ma tước bay như thế nào đều không thoát khỏi tay nàng.
Tiểu Long Nữ nhan sắc đẹp hơn người, phong thái tựa như tiên tử, khiến Dương Quá có chút ngẩn ngơ. Mãi lâu sau Dương Quá mới chậm rãi phản ứng, Tiểu Long Nữ lần này đang truyền thụ võ công cho hắn, vì vậy nhanh chóng tập trung thân pháp thủ thế của Tiểu Long Nữ. Nàng xuất thủ rất nhanh, nhưng là từng chiêu từng thức rõ ràng mạch lạc. Dương Quá quan sát một hồi cũng đã hiểu ra một ít tinh diệu trong đó.
Một khắc sau, Tiểu Long Nữ ngừng lại nói :" Chưởng pháp ta dùng này là "Thiên La Địa Võng" thức, là công phu nhập môn của cổ mộ phái. Nhớ kỹ bây giờ không phải bắt ma tước, mà là không để ma tước bay đi". Tiểu Long Nữ nói xong liền truyền cho Dương Quá mấy chiêu, Dương Quá ghi tạc trong lòng.
Tiểu Long Nữ bắt một con ma tước để Dương Quá luyện tập. Lúc đầu, ma tước luôn bay mất trong tay hắn, Tiểu Long Nữ ở một bên lại bắt ma tước trở về cho Dương Quá luyện tập
Cứ như thế xuân qua thu lại, chẳng mấy chốc đã đến tiết trung thu. Dương Quá thiên tư thông tuệ, hơn nữa tính cách trầm ổn, so với Dương Quá trong nguyên bản Thần Điêu Đại Hiệp càng trầm tĩnh hơn, lúc này Thiên La Địa Võng thức cũng đã luyện thành, chưởng pháp triển khái khiến tám mươi mốt con ma tước đều bị ngăn trở, chỉ thỉnh thoảng có một hai con bay lọt ra ngoài, cái này cũng là do công lực của hắn chưa đủ tinh thuần mà thôi.
Ngày hôm đó, Tiểu Long Nữ dẫn Dương Quá đến một gian thạch thất khác, chỉ thấy trên vách tường cũng như trần nhà đều khắc cáci loại đồ hình, đây đúng là nơi ghi lại vỗ công cổ mộ phái. Tiểu Long Nữ chỉ vào một bức đồ hình nói :"Đây là nơi ghi lại công phu cùng các loại võ học của Cổ Mộ phái, ngươi bây giờ Thiên La Địa Võng thức đã có chút thành tựu, sau này bắt đầu tập công phu ở đây"
Từ ngày ấy, Tiểu Long Nữ truyền thụ các loại võ công của Cổ Mộ, từ chưởng pháp, quyền pháp, ám khí, binh khí đều dạy hết cho Dương Quá. Trong đó chú trọng nhất là Ngọc Nữ kiếm pháp. Đây là võ công mà Lâm Siêu Anh sau khi nghiên cứu võ học Toàn Chân giáo đã sáng tạo ra, mỗi chiêu mỗi thức đều là khắc tinh của kiếm pháp Toàn Chân giáo. Công phu ám khí của Cổ Mộ phái cũng được liệt vào hàng nhất tuyệt, băng phách ngân châm trong tay Lý Mạc Sầu đã tạo ra uy danh hiển hách với danh hiệu Xích Luyện Tiên Tử
Căn cơ võ công của Dương Quá giờ đây không tệ. lại thêm Tiểu Long Nữ chỉ bảo, hơn nữa còn có sự trợ giúp của giường hàn ngọc nên tiến triển cực kỳ nhanh chóng. Bất quá trong lòng Dương Quá còn một bí mật, hắn nghĩ phải tìm bằng được võ công Cửu Âm Chân Kinh mà Vương Trùng Dương lưu lại.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của deviltrigger