25-10-2008, 10:54 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Bãi gió cồn trăng - Hồ Trưá»ng An
Bãi gió cồn trăng
Tác giả: Hồ Trưá»ng An
Chương 1
Hôm nay ông Nam Tảo Ä‘i lên Tân Ngãi đặt là m ba cái bà i vị cho ông bà ná»™i mình và cho bà đÃch mẫu cá»§a cha mình để thá» tại trung đưá»ng. Ông không ngại tốn kém, đặt là m bà i vị sÆ¡n son thếp và ng rá»±c rỡ.
Nhà ông mái ngói móc, vách ván, gồm ba gian hai chái. Gian giữa, ông thá» bức tranh A Di Äà Tam Tôn. Gian bên trái ông thá» cha mẹ mình. Gian bên mặt ông thỠông bà ná»™i và bà tổ Ä‘Ãch mẫu. Còn chái bên trái ông đặt các há»™c tá»§ chứa dược thảo cùng kệ sách. Chái bên mặt ông kê hai chiếc tá»§ kiếng bà y đồ cổ ngoạn. Trước bà n thá» cha mẹ, ông bà , là bá»™ ngá»±a bằng gá»— giáng hương. NÆ¡i gian giữa ngoà i bà n thá» Pháºt là chiếc bà n dà i bằng gá»— nu nổi vân, hai bên có hai chiếc trưá»ng ká»· chạm chim, sóc, trái nho.
Bà Năm Tảo Ä‘ang soạn má»™t mâm cÆ¡m nho nhỠđể cúng cô em nhà chú dù hôm nay không phải là ngà y giá»— cá»§a cô. Cô nà y từ trần cách đây mưá»i năm. Số là cô chị bị gã sở khanh dụ dá»— đến mang bầu. Hắn hứa cưới cô và khuyên cô dưỡng thai. Ai dè chén thuốc hắn ân cần đưa cô uống, nói là thuốc dưỡng thai đó, tháºt sá»± là Cà n NguÆ¡n sắc đặc, chuyên dùng phá thai. Cô uống và o, thai ra cùng lúc vá»›i cÆ¡n băng huyết. Mất máu nhiá»u nên cô vong mạng. Äêm qua trong cÆ¡n chiêm bao, bà Năm thấy cô hiện hồn vá» mách bảo:
- Tuổi em hạp vá»›i con Ba Tây Nguyệt. Từ nay em sẽ là vong cô phù há»™ cháu gặp duyên ưa pháºn đẹp. Còn bà đÃch mẫu cá»§a anh Năm là vong cô cá»§a con Hai Túy Ngá»c đó.
Mưá»i năm qua rồi, tên sở khanh kia đã trải hai Ä‘á»i vợ nhưng ngưá»i em gái yểu mạng bạc phước cá»§a bà vẫn chưa Ä‘i đầu thai. TÃa má bà ngưá»i gốc Quảng Nam, còn cha mẹ ông Năm gốc Quảng Ngãi. Mâm cÆ¡m cúng phải có má»™t món ăn ở hai tỉnh đó.
Hôm nay cô Hai Túy Ngá»c mua được má»™t má»› cá đối. Cá nà y kho lạt, rắc hà nh và chan mỡ xắt há»™t lá»±u ngon phải biết! Ông Năm thÃch ăn bánh bèo Quảng Nam chan nước cá nục kho vá»›i á»›t gừng sừng trâu. Không có cá nục, dùng cá đối thay thế cÅ©ng được. Món bánh bèo quê hương cá»§a bà là m bằng bá»™t gạo, lá»›n cỡ miệng chén đựng trôi nước, trắng má»m, thoa mỡ hà nh coi thiệt ngon. Ngoà i món bánh bèo ăn cặp vá»›i cá đối kho, bà còn là m thêm món bánh bèo lục tỉnh lá»›n cở đồng xu, trét nhưn Ä‘áºu xanh và rắc tôm bằm nhuyá»…n. Mâm cÆ¡m cúng có thêm má»™t canh sưá»n heo nấu vá»›i cá»§ cải muối rắc ngò gai xắt nhuyá»…n, dÄ©a dưa kiệu xé tÆ¡i xà o tôm thịt và tá»™ cá bống cát kho nước đặc sánh..
Ông Năm Tảo là má»™t thầy lang giá»i, nhá» nghá» xem mách hốt thuốc mà dư ăn đư để. Nhưng đối vá»›i ngưá»i xung quanh, ông là kẻ trái Ä‘á»i. Và o những tháºp niên đầu thế ká»·, vợ không sanh con trai mà ông không nạp thiếp, nạp hầu. Chẳng những váºy, ông còn dùng những chữ huê mỹ đặt tên cho các con, và cho con há»c thêm chữ nho, chữ nôm, là m thÆ¡ là m phú ngoà i việc há»c bếp núc, vá may.
Cô Hai Túy Ngá»c trắng da dà i tóc, nhan sắc bóng bẫy, phẩm cách cao sang. Cô Ba Túy Nguyệt nước da tuy mởn nhưng không trắng bằng chị, dung nhan mặn mòi, ăn nói có duyên.
Bà Năm Tảo nhìn bóng nắng nÆ¡i ngạch cá»a, gá»i hai cô con gái cưng Ä‘ang xá»›i lÃp huệ bên hông nhà :
- Trá»i sắp đúng ngá» rồi, bay liệu mà vô nhà đi!
Cô Hai vừa bước tá»›i ảng nước Ä‘iểm loáng thoáng bông cau rụng bởi tráºn gió đêm qua, vừa giục em gái:
- Thôi chá»›. Tạm nghỉ để ăn cÆ¡m cái đã. Chiá»u mát, chị em mình là m tiếp.
Bà Năm bưng mâm cÆ¡m từ bếp lên chái bên trái, đặt trên bà n há»™t xoà i bằng gá»— thao lao quang dầu bóng lá»™n. Bà ngó qua tấm phên mắt cáo, thấy con gái còn lảng vảng ngoà i nắng, liá»n hét:
- Mau vô nhà nghe chưa! Bây còn là m giống gì ở ngoà i váºy? GiỠđúng ngá» là giá» cá»±c dương. Há»… cá»±c dương thì hóa âm. Tao nói Ãt bây phải hiểu nhiá»u.
Cô Ba Túy Nguyệt láºt Ä‘áºt xách chiếc cuốc và o nhà . Cô Hai Túy Ngá»c cÅ©ng đã rá»a tay chưn xong, nối gót em.
Khắp xóm lặng ngắt. Cây cá» thiêm thiếp say nắng rá»±c rỡ mà u và ng ròng. Thỉnh thoảng có tiếng gà gáy lẻ tẻ vá»ng lên từ trong xóm. Äây là xóm Chuồng Gà nằm bên mặt con lá»™ Trần Minh Tại, ngoại ô tỉnh VÄ©nh Long. Con lá»™ nà y từ dốc cầu Thiá»ng Äức đưa tá»›i là ng Long Thà nh, băng qua xóm Thiá»ng Äức, xóm Bánh Phồng, xóm Chuồng Gà , xóm Cầu Kè. Bắt đầu từ cuối xóm Thiá»ng Äức, con lá»™ đã xuyên và o vùng miệt vưá»n rợp bóng mát.
Nhà bà Năm Tảo ở đối diện vá»›i khu vưá»n là ng nằm kế vùng tha ma má»™ địa. Tuy mồ mả nÆ¡i bãi tha ma nà y là m bằng vôi trá»™n nhá»±a cây ô đước rất xưa, tròm trèm cả trăm năm chá»› không Ãt, và ngưá»i chết chắc đã Ä‘i đầu thai cả rồi, nhưng lúc chạng vạng tối cÅ©ng chẳng mấy ai dám băng qua con lá»™ trải đá xanh để qua bên kia vưá»n là ng. Vưá»n là ng đây là khu vưá»n công cá»™ng cá»§a là ng, do ban hương chức há»™i tá» cai quản. Mấy ông đó chẳng nghÄ© gì tá»›i việc khẩn hoang, đốt lau sáºy, bứt dây mây dây choại để trồng cây ăn trái. Khắp vưá»n má»c đầy cây đủng đỉnh, cây dầu, cây sao, cây thị, cây giá tị, bụi tre gai, cụm tầm vông, khóm nứa. Lác đác có và i cây dâu miá»n dưới, cây phù quân, cây cốc, cây ô môi, và i bụi chuối há»™t mà tụi chăn trâu thưá»ng ghé vô hái trái, cạp ăn nghe rà o rạo.
Ven đưá»ng là những cây còng lá»›n cỡ vòng ôm, các loại chùm gởi bám đầy, thân phá»§ rêu xanh. Tà n cây còng tá»a bóng mát thâm u cả má»™t khúc lá»™. Trong bóng mát như cháºp chá»n ẩn hiện bóng u linh.
Sau nhà bà Năm là bên sông Long Hồ, cạnh cây da xà sống trên tám chục năm rồi. Thân cây cao vút, tà n lá tá»a rá»™ng, rá»… phụ buông xuống như những con rắn lá»›n cỡ cưá»m tay. Dưới gốc cây, cà rà ng cÅ©, ông táo, há»a lò, nồi, Æ¡, trách, trả, vịm, cháºu lá»§ng, bể...bà y la liệt.
Bà Năm lấy chén gạo lưng thay thế bát nhang đặt lên bà n, cắm cây nhang huyá»n đà n vừa má»›i thắp. Bà vái van:
- Ưng ai, vong hồn dì nó sống khôn thác thiêng, nghĩ tình máu mủ mà phù hộ cho hai con cháu gái của dì.
Äúng ngá», thá»i khắc ma quỉ xuất hiện cho tá»›i đầu giá» mùi tức khoảng má»™t giá» trưa. Ai sao không biết chá»› cô Hai và cô Ba đã có lần gặp ma và o lúc đúng ngá». Cách đây ba năm, khi ông bà Năm Tà o má»›i dá»n vá» khu nà y, hai chị em sau khi dùng cÆ¡m trưa xong, vô vưá»n là ng câu cá. Ở đây có má»™t bà u nước trong vắt lá»›n cỡ hai sà o đất. Giữa bà u là những khóm bông súng, lá lá»›n cỡ cái dÄ©a bà n trải trên mặt nước. Ven bà u, chá»— nước sâm sấp là những cá»ng bèo cánh tròn xinh xinh. Cả hai ngồi dưới bóng cây dâu miá»n dưới, buông cần câu, chăm chú nhìn và o mặt ao. Ngồi mãi, không hiểu vì sao hôm ấy cá không chịu cắn câu. Thá»i tiết nóng ná»±c, chung quanh hoang vắng, cô Ba Túy Nguyệt cởi áo, kéo chiếc quần lá nem rá»™ng đáy lên tá»›i ngá»±c, vá»›i chiếc rổ nhảy xuống bà u để xúc cá tép. Trá»i Ä‘ang nắng chang chang bá»—ng đâu má»™t cÆ¡n gió thổi tá»›i, xua áng mây Ä‘en che khuất mặt trá»i. CÆ¡n trốt nổi lên là m kẻ trên bá», ngưá»i dưới nước cảm thấy rát mà mắt. Äến khi con trốt thoảng xa và dịu lại, thì cả hai thấy trong bà u nước có má»™t bà già tuổi ngoà i sáu mươi cÅ©ng Ä‘ang xúc cá tép. Sá»± xuất hiện đột ngá»™t cá»§a bà là m hai chị em xững vững. Cô Hai Túy Nguyệt lá»… phép há»i:
- Thưa bác, bác từ đâu tới?
Bà già nét mặt xanh xao, da dùn, tóc bạc dã dượi, cái nhìn lá»™ vẻ lãnh đạm, thá» Æ¡ và đặc biệt có má»™t nút ruồi Ä‘en, lá»›n bên mép. Bà nhìn kẻ trên bá», ngưá»i dưới nước, ấp úng:
- Tui hả? Tui ở đây, cạnh cái bà u nà y.
Câu trả lá»i có vẻ kỳ cục, bà máºt. Cô Ba Túy Nguyệt há»i nà :
- Bác tới hồi nà o mà cháu không thấy? Bác xuống nước cách nà o mà cháu không hay?
Bà già lãnh đạm:
- Là m sao cô thấy được! Nhưng thôi, tui không thể ở đây lâu. Mình xúc cá thôi kẻo trễ.
Bà cầm chiếc rổ xúc má»™t cái, được ngay má»™t con cá bông lá»›n, vảy á»ng xanh lè, má»™t má»› tôm cà ng và hai con cá sặt bướm. Lúc nãy nước trong bà u âm ấm vì nhốt hÆ¡i nóng suốt ba ngà y nắng liên tiếp, giỠđây bá»—ng giá lạnh. Ham bắt cá nên cô Ba cứ xẩn bẩn bên bà . Cô cÅ©ng xúc được ba con cá lóc bằng cưá»m tay, bốn con cá rô má» và má»™t má»› tép bạc cùng tôm trứng. Äôi lúc bà già xáp lại gần cô, hÆ¡i thở cá»§a bà lạnh như gió tháng chạp.
Bỗng một con chim thằng chà i lông xanh bay lướt qua bên kia đám điên điển trổ bông và ng sát mé nước. Bà già bảo hai chị em:
- Tui phải Ä‘i, đã tá»›i giá» có ngưá»i kêu tui đó! Váºy tui cho mấy cô má»› cá tôm nà y.
Bà trút cá tôm vô giá» cá cá»§a hai chị em. Và trong nháy mắt, bóng dáng bà đâu mất biệt. Hai chị em sững sốt nhìn nhau, da thịt má»c ốc. Cô Hai há»i em:
- Hồi bà bước lên bá», sao tao không nghe thấy tiếng khuấy nước, tiếng lau sáºy khua động?
Cô Ba rùng mình:
- Bả biến đi thiệt lẹ. Hay là ...
Cô không dám nói tiếp, hối hả bước lên bỠmặc áo và o. Bỗng cô nhìn vô giỠcá, ré lên:
- Chị Hai! Chị coi đây nè! Trá»i Æ¡i, sao lạ như vầy!
Cô Hai Túy Ngá»c dán mắt và o đáy giá». Cá tôm đâu không thấy, chỉ có rác rến và và i cánh bèo mà thôi.
Hai chị em vá»™i vã vá» nhà , thuáºt lại cho mẹ mình nghe. Lúc đó bà Năm Tảo Ä‘ang ngồi nói chuyện vá»›i bà ChÃn Thẹo ở bá»™ ngá»±a giáng hương. Bà ChÃn Thẹo vụt há»i:
- Có phải hai đứa bay gặp bà già có mụt ruồi bên mép không?
Hai chị em gáºt đầu xác nháºn. Bà ChÃn Thẹo vá»— đùi má»™t cái bép:
- Váºy là hai con nầy gặp ma rồi! Hồn ma bà Bảy Cúc đó! Số là hồi năm Nhâm Tuất gì đó, quan Tây Bô- na Ä‘em quân đánh chiếm thà nh VÄ©nh Long, dá»™i há»a pháo vô thà nh. Quan tổng đốc cho đốt trại lÃnh rồi rút lui. Tây Ä‘uổi theo. Má»™t số quân mình vừa chống cá»± vừa chạy tháo thân tá»›i rạch Nước Lạnh, bá» mình hà ng chục ngưá»i. Con rạch đó ở sau vưá»n là ng, cách bà u má»™t đám sáºy rá»™ng cỡ hai mẫu. Trong số nghÄ©a quân liệt sÄ© đó có ông Hai Phụng. á»”ng chưa lấy vợ, nhà chỉ có má»™t mẹ má»™t con. Bà mẹ sau cái chết cá»§a con, Ä‘au đớn quá nên tá»›i rạch Nước Lạnh khóc lóc than thở. Bà phải mượn rượu giải sầu. Má»™t đêm ná» bà uống say rồi toan tá»›i rạch khóc than vá»›i vong hồn con. Ai dè má»›i tá»›i bà u nước, bà té quị, nhiá»…m sương mà chết. Dân trong xóm bèn chôn cất bả vẫn chưa siêu sanh, còn lẩn quẩn bên bà u.
Vụ quân Pháp đánh chiếm VÄ©nh Long, sau đó hai cô Túy được cha thuáºt lại như sau: Tháng hai năm Nhâm Tuất (1862), thiếu tướng Bonard Ä‘em 11 chiếc pháo hạm lẫn tuần dương đĩnh gồm má»™t ngà n quân Ä‘áºu phÃa trên đồn VÄ©nh Long, đổ bá»™ sát lÅ©y. Thế giặc rất mạnh, trúc chẻ ngói tan. Äồn VÄ©nh Tùng thất thá»§. NghÄ©a quân ta tá» thương rất nhiá»u. Lãnh binh Tôn Thất Thoan, Quyá»n Lãnh Binh Nguyá»…n Thái. Chánh quản cÆ¡ Lê Äình Cá»u phải dồn tất cả và o đồn Thanh Mỹ. Quân Pháp dá»™i há»a hổ (trái nổ để phá và đốt) và o thà nh. Tổng đốc Trương Văn Uyển túng thế phải đốt doanh trại, đốt kho lương rồi rút vá» huyện Duy Ninh, không kịp thá»§ tiêu kho võ khÃ. Lãnh binh Hồ Lá»±c tiếp ứng mặt tráºn chạy sau. Má»™t cánh quân cá»§a ông do Phó lãnh binh Ngô Thà nh Riêng Ä‘iá»u động bị tản lạc và o ven rạch Nước Lạnh và bị bắn gục tại đây.
Vừa và o nhà , bà Năm Tảo bắt hai cô xức dầu cù là ngay. Tiết trá»i viêm nhiệt, bịnh thá»i khà xảy đến biết đâu mà lưá»ng, cho nên bà phải đỠphòng, không cho cả nhà uống nước mưa chứa trong lu bầu, trong mái đầm để ngoà i hà ng ba phải uống nước trà huế pha gừng, quế.
Bà nhắc nhở:
- Con Hai ăn cÆ¡m xong nhá»› khuấy bá»™t trứng sam cho tÃa bây dùng. Con Ba thì nấu cho má nồi chè Ä‘áºu xanh khổ tai bá»™t báng.
Vừa từ bếp Ä‘i lên, tay bưng dÄ©a bà n đựng rau sam luá»™c và chén mắm nêm giã tá»i á»›t, thì bà nghe cô Ba Túy Nguyệt kêu nhá», giá»ng run rẩy, mặt tái xanh:
- Má, chị Hai coi kìa!
Bà Năm Tảo đặt dÄ©a rau và chén mắm cạnh mâm cúng rồi cùng cô Hai bước ra hà ng ba ngó vá» phÃa cây da xà . Quỉ thần thiên địa Æ¡i! Cô em con nhà chú cá»§a bà hiện vỠđó chăng? Cô ta nằm vắt vẻo trên hai nhánh cây da, tóc buông xõa phất phÆ¡ trong gió, mặt xanh chà nh như lúc lâm chung. Cô ta ôm má»™t đức con trai cỡ ba tuổi máºp mạp xinh xắn. Äứa bé bú tay, áp đầu và o ngá»±c mẹ.
Bá»—ng cô Út Thoại Huê, tên cô em nhà chú cá»§a bà Năm Tảo, ngóc đầu ngồi dáºy, ngoắc bà Năm:
- Chị và hai cháu lại gần đây cho em bà y tỠcâu chuyện. Tới giỠmùi hai mẹ con em phải trở vỠcõi âm.
Bà năm Tảo ngó hai con rồi cả ba bước lại gần gốc cây da. Nắng bên ngoà i chang chang như đổ lá»a, nhưng vÅ©ng bóng mát cây da sao mà rá»n rợn, gây gây lạnh! Bà Năm ấp úng:
- Dì vỠở luôn hay ghé chơi một chút rồi đi?
- Thân em đây vốn vô định sở, nhưng vẫn ở trong cuốc đất Vãng nầy. Chá»— nà o trong đất nầy cÅ©ng là nhà cá»§a em, vì bởi nghiệp lá»±c oan trái em không ở má»™t chá»— lâu dà i. Thằng Hai Luyện khốn nạn dụ dá»— em cho tá»›i mang bầu. Má con nhà nó còn bà y mưu láºp kế phá thai khiến em phải băng huyết mà vong mạng. Trót mưá»i năm nay cái ác quả cá»§a gia đình nó chưa chÃn mùi nên ác báo chưa hiện hà nh. Ai gieo mạ tháng ba thì tháng chạp sẽ gặt lúa. Riêng dòng há» mình tu nhÆ¡n tÃch đức nhiá»u, anh chị ăn ở hiá»n lương sẽ gặp nhiá»u sung sướng vá» sau. Em vá» thăm chị và cầu xin chị má»™t Ä‘iá»u: Cây da nầy hạp vá»›i vong hồn các sản phụ chết trong lúc lâm bồn và các thai nhi lá»—i giá» sanh. Xin chị láºp dưới gốc da má»™t miếu nhá» cao hai thước, ngang má»™t thước rưỡi, dà i hai thước, có hương án bên trong, liá»…n đối bên ngoà i. Má»—i kỳ rằm Vu Lan nhá»› cúng kiếng cho các vong hồn được hưởng. Có váºy em má»›i theo con Ba để phù há»™ cho nó.
Bà Băm Tảo suýt xoa khấn vái:
- Dì nó đã dạy thì mẹ con tui xin vưng. Chỉ mong rồi đây không lâu, vong linh mẹ con dì mau được tiêu diêu siêu thoát.
Cô Út Thoại Huê bảo:
- Chị nên giữ kÃn chuyện nà y, đừng để lối xóm hay biết. Thôi, chị và các cháu vô nhà đi. Em và các bạn ở đây vui chôi chốc lát rồi sẽ vá» cõi u linh.
Mẹ con bà Năm ngáºm ngùi quay vô nhà . Cả ba nhìn qua tấm vách, vá» hướng cây da. Trên ngá»n cây, khắp các cà nh, và i chị đà n bà xá»a tóc chuyá»n qua chuyá»n lại. Còn lÅ© con nÃt thì bay lượn như chim, cưá»i nói lÃu lo nhưng âm vang chỉ văng vẳng mÆ¡ hồ, lẫn trong tiếng gió xôn xao từ cánh đồng bên kia con lá»™ đá thổi tá»›i.
Cô Út Thoại Huê cất tiếng hát:
- Nắng lên cho là héo hon
Cho đáng kiếp chà ng phụ rẫy nghĩa xưa
Một chị đà n bà ru theo:
- Thuở xưa quả báo thá»i chầy
Thá»i nay quả báo má»™t giây nhãn tiá»n...
Những lúc hát những câu trách móc đó, cÆ¡n giáºn là m mặt há» xanh như chà m đổ, răng nanh dà i ra, mắt sáng quắc như hai cục than ngún lá»a. Rồi đám trẻ nÃt dần dần biến mất, sau đó má»›i đến lượt các chị Ä‘á»n bà . Sá»± yên tÄ©nh rá»n rợn phá»§ xuống.
Ông Năm Tảo tác ngưá»i roi roi. NhỠông dượt võ Bình Äịnh Ä‘á»u đặn, cÅ©ng như chịu khó là m vưá»n cuốc đất má»—i khi rá»—i rảnh nên thân thể cưá»ng tráng, bụng săn chắc chia là m sáu múi. Mặt ông bặm trợn nhưng hòa huỡn, cằm vuông, mà y sắc. Ông lá»›n hÆ¡n vợ má»™t tuổi nhưng không giữ nét trẻ trung bá»n dai bằng vợ. Gần tá»›i tuổi năm mươi mà tóc bà Năm vẫn Ä‘en láng như huyá»n, mặt không má»™t vết nhăn, vóc mình hÆ¡i máºp, tươi mát. Thương yêu vợ nên dù vợ không có con trai, ông vẫn không chịu nạp hầu, nạp thiếp. Nhá»› Æ¡n đó, bà chiá»u chuá»™ng, săn sóc ông từng chút.
Trong khi cô Ba xuống bếp lấy đưá»ng cát mỡ gà và bá»™t huỳnh tinh khuấy trứng cá cho cha thì bà Năm Tảo thuáºt lại giấc chiếm bao đêm trước và váºn sá»± các oan hồn hiển hiện cho chồng nghe. Ông cứ gáºt đầu chấm câu, không há» ngắt lá»i vợ. Nghe xong câu chuyện, ông nói:
- Má nó thấy tui có lý hay không? Hồi tui tÃnh dá»n vỠđây ở, má nó cứ cằn nhằn tui sao chá»n nhà gần chốn tha ma má»™ địa. Nay má nó rõ rồi đó: đức trá»ng quỉ thần kinh. Tui noi gương ông bà , giữ vững khà tiết. Má nó thì giữ dạ hiá»n lương, lại dạy con cái hiếu thảo, tiết trinh. Váºy thì ma quỉ nà o nỡ lòng khuấy phá, hãm hại mình.
Bà Năm Tảo hạ thấp giá»ng:
- Äể rồi ông coi, gia đình ông Bang biện Huỡn sẽ trả quả!
Ông Bang biện Trần Văn Huỡn là cha cá»§a cáºu Hai Luyện, nhà ở xóm Cầu Äà o, gần chùa Bảy Phá»§. Ông ná»™i cá»§a ông Bang biện vốn là bạn đồng hương vá»›i ông ná»™i ông Năm Tảo, quê là ng Mỹ Khê, huyện SÆ¡n Tịnh tỉnh Quảng Ngãi. Cả hai ông cùng và o Nam láºp nghiệp. Nhưng trong khi ông ná»™i ông Năm Tảo sống bằng nghá» xem mạch hốt thuốc thì ông ná»™i ông Bang biện theo tên Việt gian Trần Bá lá»™c chuyên đánh dẹp, bắt bá»› các nghÄ©a quân chống Pháp ở vùng Tiá»n Giang.
Và o năm 1862, trong tráºn đánh chiếm VÄ©nh Long, nhỠông ná»™i ông bang Biện Huỡn Ä‘iá»m chỉ mà quân Pháp đã tiêu diệt đám nghÄ©a quân cá»§a Lãnh binh Hồ Lá»±c. Äể trả Æ¡n, ông ta được Pháp cho là m tri huyện tại huyên Duy Ninh. Cha ông Bang biện Huỡn là con trai duy nhứt, thừa hưởng má»™t gia tà i khổng lồ, ruá»™ng đất cò bay thẳng cánh, trong tá»§ có trên ba trăm lượng và ng. Ông Bang biện Huỡn là thứ nam, không được coi sóc nhà thừa tá»± và hưởng ruá»™ng đất hương há»a. Nhưng ông thá» hưởng được tánh gian ác cá»§a ông ná»™i cÅ©ng như quyá»n biến và biển láºn cá»§a tÃa ông nên ông láºp cÆ¡ nghiệp to tát chẳng mấy chốc.
Nhà ông bang biện Hưỡn ở sâu trong rạch Cầu Äà o, giữa khu vưá»n trồng cây ăn trái. Nhà lợp ngói lưu ly mà u ngá»c thạch, ná»n đá da qui cao tá»›i ngá»±c, tưá»ng đúc, ná»n nhà lót gạch bông, sân trước, sân sau, sân bên Ä‘á»u lót gạch tà u. Trong nhà bà n ghế bằng gá»— nu, gá»— cẩm lai. Bà n thá» bằng gá»— trắc khảm ốc xa cừ lóng lánh. Các gian bầy đầy đồ ngoạn khÃ: cháºu, chóe, đôn Ä‘á»u bằng sứ quà giá. Äó là chưa kể hai chiếc tá»§ kiếng, đĩa, độc bình cổ thá»i Gia TÄ©nh, Khương Hy, Cà n Long... Äáng kể nhứt là cái lẫm lúa ba gian dà i 12 thước Ä‘áºp và o mắt lối xóm, chứng tỠông là bá»±c đại Ä‘iện chá»§ có tá»›i 300 máºu ruá»™ng tốt.
Ông bà Bang biện Hưỡn tuy già u có nhưng cư xá» rất khắc bạc vá»›i tôi tá»›, tá Ä‘iá»n, tá thổ. Bà cho vay ăn lá»i cắt cổ. Há»… con nợ túng hụt, không kịp trả tiá»n lá»i đúng hạn là bà mắng nhiếc chá»i bá»›i. Có lần bà dám nhảy lên bà n thỠông bà cá»§a má»™t con nợ tá Ä‘iá»n. Ông khoái ngá»§ vá»›i những Ä‘á»n bà có chá»a mà dân sà nh việc gối chăn gá»i là "núp gò mối đâm heo".
Cáºu Hai Luyện trải qua hai Ä‘á»i vợ. Ngưá»i vợ trước cá»§a cáºu chết trong buồn rầu, thất vá»ng vì lấy phải ngưá»i chồng bạc bẽo, ưa đà o **. Ngưá»i vợ sau vốn là con ông tri huyện, tánh bướng bỉnh. Khi vá» là m dâu, mợ ta gây gổ vá»›i cha mẹ và hai cô em chồng. Há»… cáºu vắng nhà lâu là mợ ó ré chá»i mắng. Nếu cáºu cá»± lại là mợ xách dao rượt cáºu chạy vắt giò lên cổ. Cô Ba Cẩm Tú, em kế cá»§a cáºu, có trổi giá»ng chảnh lá»n là mợ láºp tức ghịt đầu, vả lịa lịa vô miệng. Sau đó, mợ mượn cá»› vá» thăm nhà rồi ở luôn. Cáºu qua rước, mợ chẳng những không vá» còn Ä‘on ren chá»i xéo cha mẹ chồng.
Cô Ba Cẩm Tú chÆ¡i thân vá»›i má»™t cô bạn há»c cùng lá»›p trưá»ng Ão TÃm. Thấy cô ná» có ông thầy thuốc tốt nghiệp trưá»ng y khoa Hà ná»™i Ä‘i há»i, cô tìm cách rù quyến vị lang tây kia khiến cô bạn thất vá»ng uống á phiện trá»™n dấm tá»± tá».
Cô Tư Cẩm Lệ, con gái út cá»§a ông Bang biện, nhảy vô là m bé má»™t ông thầy kiện ở Sà i gòn rồi lấn quyá»n vợ lá»›n khiến bà kia buồn rầu mà chết. Khi nắm quyá»n chá»§ phụ trong nhà , cô đối xá» vá»›i con ghẻ tà n tệ còn hÆ¡n đối vá»›i kẻ thù.
Ông Bang biện Hưỡn và ông Năm Tảo vốn là đôi bạn thÆ¡ ấu. Dù tánh khà khác nhau, nhưng cả hai vẫn giữ tình giao hảo. Lý do thứ nhứt là bởi ông Năm coi mạch há»™t thuốc mát tay. Lý do thứ hai cÅ©ng là lý do chánh, ông Bang biện cần có ngưá»i để khoe khoang. Riêng bà Năm và hai cô Túy chưa hỠđặt chưn tá»›i nhà ông Bang biện bao giá»! Há»… vô tình đụng đầu nhau ngoà i đưá»ng, hai cô Túy chỉ chà o há»i lá»… phép, nói và i câu rồi đưá»ng ai nấy bước.
CÆ¡m nước xong, ông Năm Tảo sao khá» thổ há»™t muồng thÆ¡m, lá hắc phà n diệp, thân, cà nh và rá»… cây máºt nhãn. Bà Năm cÅ©ng không quên nấu món thang trị ho gồm bách bá»™, gừng khô, bông sứ cùi phÆ¡i khô, rau tần dầy lá cho mình.
Cô Hai Túy Ngá»c mở nắp thố sứ, múc bá»™t huỳnh tinh khuấy trứng sam và o cái chén sứ nhá» bà y lên mâm rồi má»i ông Năm Tảo dùng. Bên ngoà i, trá»i vừa tắt nắng. Ông Năm vừa ăn bá»™t, vừa lắng nghe tiếng bìm bịp vẳng ngoà i bến sông. Ông bảo cô trưởng nữ:
- TÃa phải qua bên xóm Lò Rèn để trị bệnh cho cô Bảy Thược, con ông Hương bá»™ Hà nh, cuối canh hai tÃa má»›i vá».
Cô Hai Túy Ngá»c không nói gì. Ba tiếng "Xóm Lò Rèn" như vá»ng má»™t ấn tượng có má»™t thoáng bà ng hoà ng. Nói là xóm Lò Rèn, nhưng ở đó chẳng có má»™t cái lò rèn nà o. Muốn rèn dao, mác, xuổng, cuốc... dân xóm Cầu Kè nầy phải bÆ¡i xuồng và o táºn là ng Long Thanh.
Bà ChÃn Thẹo kể rằng, cách đây bảy năm, có gia đình ngưá»i thợ rèn gồm hai vợ chồng tuổi cở 30 và thằng con trai tuổi chừng 13. Hằng ngà y, vợ thụt ống bể, chồng rèn dao mác. Äứa con trai xẩn bẩn bên cha để há»c nghá». Ai dè má»™t hôm trá»i mưa, sét đánh chết cả ba. Chòm xóm và há» hà ng những ngưá»i bất hạnh đó chôn há» trong miếng đất, cạnh lò rèn. Trải qua hai mùa mưa nắng ná»n lò rèn má»c đầy cỠống, cá» Ä‘uôi chồn, cây ké, cây vòi voi, dây choại, dây nhãn lồng. Nhưng đêm đêm, những ngưá»i neo xuồng bên kia bến Lò Rèn để câu tôm thưá»ng thấy cảnh lò rèn hiện ra, đèn thắp leo lét, lá»a đỠrá»±c. Ngưá»i vợ vẫn thụt ống bể, ngưá»i chồng vẫn Ä‘áºp búa lên thá»i sắt nung đỠđặt trên Ä‘e, còn đứa con trai vẫn ngồi chồm hổm bên cha. Tiếng búa nện không chan chát như tiếng búa thưá»ng, nó chỉ văng vẳng mÆ¡ hồ, vá»ng và o cõi âm u từng loạt mong manh rá»i rạc. Cảnh lò rèn ma và ba chiếc bóng u linh cứ sinh hoạt như thế tá»›i lúc gà gáy hiệp hai má»›i tan.
Má»—i khi nói tá»›i váºn sá»± gia đình ngưá»i thợ rèn, cô Hai Túy Ngá»c nao nao tấc dạ. Cái chết giáng xuống thình lình biến hai vợ chồng và đứa con kia thà nh ba oan hồn uổng tá», tâm thần hoang mang má» mịt. Bởi há» không biết rằng hỠđã bước và o cõi chết, há» không hay xương thịt hỠđã vùi trong lòng đất và đã vữa nát, hư hoại. Cho nên, nhiá»u đêm há» tái diá»…n cảnh sinh hoạt mà há» vẫn là m thuở còn sanh tiá»n. Có ai tụng cho há» bà i chú vãng sanh và kinh cầu siêu để vong linh há» nháºn biết được tình trạng cá»§a mình hầu sá»›m đầu thai kiếp khác!
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
25-10-2008, 10:55 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 2
Bên nhà ông bà Bang biện Hưỡn tối hôm đó Ä‘ang chá»™n rá»™n. Chiếc đèn măng- sông thay thế chiếc đèn năm ngá»n treo ở trung đưá»ng tá»a ánh sáng trắng như nước suối.
Ông Bang biện Hưỡn thả dà i trên ghế xÃch- Ä‘u Ä‘á»c quyển Äông Châu Liệt Quốc. Bà Bang biện ngồi trên bá»™ Ä‘i- văng chÆ¡n quỳ ăn trầu. Trước mặt bà , khay tần khảm xa cừ đựng chiếc bình vôi và chiếc chén ngâm cau khô bằng sứ nước men trắng in bông chầm Ä‘áºm. PhÃa bá»™ ván cẩm lai, cô Tư Cẩm Lệ Ä‘ang đạp máy may rá»™t rá»™t. Giữa trung đướng là bá»™ xa lông khảm xa cừ gồm chiếc bà n hình há»™t xoà i, má»™t chiếc trưá»ng ká»· và bốn cái ghế dá»±a. Cầu Hai Luyện ngồi trên trưá»ng ká»· Ä‘á»c tá» Nam Phong tạp chÃ.
Bà Bang biện Hưỡn ngó vá» phÃa nhà bếp, phà n nà n:
- Cái thằng Bá»u là thứ đồ là m biếng nhá»›t thây! Trưa hôm qua nó quên bẻ cau, báo hại tối nay phải ăn trầu vá»›i cau khô ngâm nước như vầy!
Bà Bang biện đã ngoà i năm mươi, vóc vạc cao lá»›n, thân mình phốp pháp, nước da ngâm Ä‘en. Kể ra trong bốn cái tướng đáo để cá»§a con ngưá»i là nhứt lé nhì lùn, tam hô, tứ lá»™ thì bà chiếm hai cái chót. Răng hà m trên cá»§a bà hÆ¡i dà i nên miệng bà hô, không khép kÃn được. Cặp mắt bà lá»›n, tròng trắng húng hiếp tròng Ä‘en, mu mắt nổi cá»™m. Nếu ai đó nhìn bà hÆ¡i chăm chú là bà vá»™i khép kÃn miệng lại, mắt trở nên lim dim để không ai thấy cái lá»™ trao tráo cá»§a mình. Bà nhỠăn trầu vén khéo nên răng cá» cá»§a bà hãy còn chắc. Nói nà o ngay, hồi còn trẻ bà không thuá»™c hạng xấu gái. Bà chỉ có tướng dữ tợn. Äối vá»›i kẻ quyá»n thế già u sang, bà lá»… phép, má»m má»ng, ngá»t ngà o; nhưng đối vá»›i ngưá»i thấp thá»i, cái miệng đó trở nên thô lá»—, há»—n hà o, rổn rảng.
Ông Bang biện hÆ¡i nhá» ngưá»i, mặt lưỡi cà y, mắt láo liêng rất nhanh, miệng luôn luôn nở má»™t nụ cưá»i cầu tà i.
Hôm nay tiết trá»i oi bức nên bà Bang biện mặc chiếc áo túi bằng xuyến trắng, quần lụa trắng. Dù ở trong nhà , bà vẫn và ng Ä‘eo ngá»c khảm những nữ trang thuá»™c kiểu xưa. Tai bà đeo đôi bông cẩm thạch khoét lá»— giữa đẻ nháºn cặp há»™t xoà n ba ly rưỡi. Cổ bà đeo dây chuyá»n và ng, miếng má» Ä‘ay cẩm thạch tạc hình trái lá»±u nứt vá» lòi há»™t. Hai cưá»m tay bà đeo đôi neo quai chảo. Hai ngón tay trá» bà là cặp cà rá cá»u khúc liên huá»n. Búi tóc bà hình trái cam hồng máºt giắt chiếc trâm hình trăng khuyết nháºn há»™t xoà n lấp lánh.
Ông Bang biện mặc bá»™ pyjama mà u cà phê sữa sá»c Ä‘en, tóc há»›t ca- rê, sợi tóc cứng chÄ©a thằng lên trá»i như lông bà n chải tắm ngá»±a. Ông đặt tá» báo xuống bắp đùi, bảo vợ:
- Ờ tui quên nói cho bà biết, kỳ tá»›i tui sẽ ứng cá» há»™i đồng quản hạt. Anh Huyện có hứa giúp tui. Anh Huyện đây là ông Huyện Ngô Văn Toại, anh kế cá»§a bà Bang biện. Bà không nói không rằng, miệng nhai trầu rau ráu nhưng nét mặt lá»™ vẻ suy nghÄ© lung lắm. Bà vốn thÃch chồng mình có quyá»n cao tước trá»ng, nhưng ra ứng cá» thì phải tốn kém. Vả lại anh kế cá»§a bà chỉ là má»™t ông huyện hà m, không có thá»±c quyá»n dù ông ta thuá»™c loại "ăn cÆ¡m bảy phá»§, dạo đủ má»i nÆ¡i", quen biết nhiá»u chốn quyá»n môn.
Ngà y mốt nhà có đám giá»— cụ bà thân mẫu cá»§a ông Bang biện Hưỡn. Thiệt ra, cụ không phải là chánh thất cá»§a cụ Cai tổng Nhiá»u, cha công Bang biện Hưỡn, cho nên ngưá»i trưởng nam dòng Ä‘Ãch không chịu thá» phụng cụ ở ngôi từ đưá»ng. Phần giá»— chạp do ông Bang biện Hưỡn đảm nhiệm từ khi ông ra riêng, cưới vợ và láºp nghiệp.
Cô Tư Cẩm Lệ từ khi gá nghÄ©a vá»›i thầy kiện Trần Hảo Hiệp thì cô đóng đô ở Sà i gòn. Cô vốn son sẻ nên khi vá» viếng cha mẹ không có con bồng, con dắt. Cả cô Ba Cẩm Tú, từ khi kết hôn vá»›i thầy thuốc Lê Thạnh Máºu cÅ©ng không chá»a nghén gì ráo. ÄÆ°á»£c má»™t cái là chồng cô Ba mở phòng mạch gần Cầu Lầu nên cô thưá»ng vá» thăm tÃa má cô.
Cáºu Hai Luyện kỳ hè nầy tốt nghiệp trưá»ng Kinh lý đạc Ä‘iá»n ngoà i Hà Ná»™i, được nhà nước cấp bằng kinh lý, Ä‘em danh giá rỡ rà ng cho gia đình, cha mẹ. Bà Bang biện bằng bụng lắm. Thằng con bà sau khi Ä‘áºu bằng thà nh chung, cứ ở nhà là m công tá» bá»™t, chÆ¡i bá»i thả già n. Từ khi con vợ kế vá» nhà cha mẹ, cáºu buồn nên má»›i quyết chà há»c thêm và đỗ đạt như váºy.
Bà Bang biện tằng hắng, bảo::
- Thằng Hai, con Tư, luôn cả con Ba bấy lâu nay xưng hô coi không ổn chút nà o! GiỠđây má yêu cầu các con phải chỉnh đốn cách xưng hô. Con Tư không nên gá»i anh mầy bằng anh Hai suông trÆ¡n mà phải gá»i anh Hai kinh lý. Còn thằng Hai phải kêu hai đứa em mầy là cô Ba thầy thuốc, cô Tư thầy kiện. Váºy má»›i là trá»ng phép nhà .
Ông Bang biện Hưỡng ngẩng mặt, bắt bẻ vợ:
- Còn bà , bà cũng phải bỠcách kêu thằng Hai, con Ba, con Tư chớ?
Bà Bang biện têm cho mình má»™t miếng trầu, cháºm rãi bảo:
- Từ rà y, ông và tui nên kêu tụi nó bằng thằng Hai kinh lý, con Ba thầy thuốc, con Tư thầy kiện, kẻo thiên hạ chê cưá»i nhà mình bá»™i Æ¡n xã há»™i là ng nước!
Ông Bang biện Hưỡn cưá»i cưá»i trước cách xưng hô giỡn nhá»™t cá»§a vợ, nhưng thấy bà lá»™ vẻ trang nghiêm thà nh khẩn lắm nên ông không dám chế giá»…u.
Cô Tư đang may chiếc quần đáy giữa bằng cẩm nhung đen, bảo mẹ:
- Anh Ba thầy thuốc có khuyên chị em con nói Tây y đầu hà ng thì đi tìm thầy thuốc ta hoặc đi đến chùa cầu tự chớ lẽ nà o tụi con chịu cảnh hiếm muộn hay sao?
Cô Tư Cẩm Lệ giống cha ở nước da mởn, giống mẹ ở vóc mình cao lá»›n, cái miệng hô và cặp mắt hÆ¡i lá»™. Nhưng cái miệng cô hô duyên, răng cô Ä‘á»u đặn khÃt khao, cặp môi cô á»ng hồng tá»± nhiên. Cặp mắt cô chỉ hÆ¡i lá»™, tròng trắng tròng Ä‘en không lấn át nhau. Äã váºy sóng mắt cô còn ướt rượt, sáng ngá»i, linh hoạt. Kể ra cô đẹp trên trung bình. Tối hôm nay cô báºn đồ xẩm bằng cẩm phụng trắng, áo tay cụt, quần ngắn lòi mắt cá. Tóc cô không bá»›i như Ä‘a số phụ nữ thị thà nh thá»i đó mà cuốn tóc bánh tay rế theo kiểu mấy bà đầm, giắt lược đồi mồi phÃa trên tai, sống lược nạm há»™t trân châu. Cô Ä‘eo nữ trang nạm há»™t xoà n chấp chá»›i, xức dầu thÆ¡m ná»±c nồng nhưng không tô son dồi phấn.
Bà Bang biện thở dà i, giá»ng than thở:
- Dòng há» tao, đà n bà đẻ sai như cá lóc, như chuá»™t bạch. Bà ná»™i bây và các cô bây cÅ©ng đẻ Ãt nhất ba trá»±. Váºy mà hai chị em bây sượng ngắt, không đẻ đái gì hết! Còn thằng Hai kinh lý, con vợ mầy há»—n hà o, chê bai khinh khi mà y, lá»™n nà i bẻ ống vá» nhà cha mẹ nó. GiỠđây mầy có chức tước quan quyá»n, mầy nên đỠphòng, không cho nó trở vá» leo lên địa vị bà Kinh lý. Äể tao nhá» thằng Ba thầy kiện lo thá»§ tục ly hôn cho mầy. Có váºy mầy má»›i rảnh chưn rảnh tay cưới con vợ khác để tao có cháu ná»™i vá»›i ngưá»i ta!
Cáºu Hai buông tá» báo, ngá»ng đầu lên:
- Con đã chá»n vợ rồi. Cổ là dân Bắc kỳ.
Ông Bang biện giá»±t mình, buông tá» báo, ngó thằng trưởng tá» cá»§a mình trân trối. Bà Bang biện cùng cô Tư Cẩm Lệ, kẻ quên nhai trầu, ngưá»i ngừng đạp máy may, sá»ng sốt nhìn cáºu Hai Luyện lom lom. Cáºu ở trần trùi trụi, chỉ báºn khăn xà rông Ä‘en lá»™n chỉ Ä‘á», chỉ trắng. Vóc cáºu vừa tầm, hÆ¡i máºp mạp. Mặt cáºu tròn, má phÃnh, khi gặp Ä‘iá»u không vừa ý là sưng lên chừ bá»±. Äiểm linh hoạt duy nhất trên khuôn mặt cáºu là đôi mắt sáng như sao, biểu lá»™ sá»± thông minh cÅ©ng như những toan tÃnh, lá»c lừa xảo diệu.
Ba Bang biện há»i gằn:
- Mầy nghĩ sao mà đòi cưới vợ Bắc Kỳ?
Cáºu Hai Luyện:
- Bởi con thương cổ, cổ thương con. TÃa cổ là m tham tá chá»› bá»™ lôi thôi gì sao? Cổ lại có ăn há»c, tuy chưa Ä‘áºu Ä‘Ãp- lôm nhưng cÅ©ng há»c tá»›i năm thú ba ban trung há»c.
Ông Bang biện Hưỡn khuyên ngăn:
- Con đừng có dại! Bá»n Bắc Kỳ vốn ngưá»i dị tá»™c vá»›i ngưá»i Việt mình. Tuy há» cÅ©ng nói tiếng giống mình nhưng cách nói cá»§a há» ráo rẻ, môi miếng. Há» nói tuy ngá»t xá»›t nhưng cái khoa nói đánh đầu xóc óc xuất sắc lắm con Æ¡i. Mấy cô con gái Bắc kỳ ăn mặc tuy há»±c hỡ mà vòng và ng, há»™t xoà n chẳng có bao nhiêu đâu! Gái Nam kỳ thiệt thà , ăn nói không biết là m Ä‘iệu uốn éo, những cô bá»±c trung coi váºy chá»› vòng và ng chuá»—i há»™t xuê xoang.
Cáºu Hai trả lá»i:
- Tại ba má cứ ngó vô gia đình ông Phán giây thép rồi tưởng đâu ngưá»i Bắc nà o, cô gái Bắc nà o cÅ©ng giống như há».
Thuở trước, ngưá»i Bắc và o Nam định cư thưá»ng thuá»™c thà nh phần nhân viên bưu Ä‘iện hay các phu cạo má»§ cao su. Ở VÄ©nh Long có ông Giám Äốc sở Bưu Ä‘iện ngưá»i Bắc, nhà xéo xéo sở Trưá»ng tiá»n. Dân tỉnh lẻ há»… thấy ai đứng tuồi, mặc Âu phục cÅ©ng gá»i là ông Phán. Bởi gặp nhiá»u ông Phán như váºy nên há» gá»i ông là ông Phán giây thép hay ông Phán Bắc. Ông Bang biện há»i tá»›i:
- Mà mầy với con Bắc kỳ đó... tằng tịu với nhau rồi, phải không?
Cáºu Hai lắc đầu:
- Nếu cổ và con đã hưởng thú gió trăng thì Ä‘á»i nà o con tÃnh chuyện đá và ng vá»›i cổ! Con nhà là nh đó Ä‘a! Ba má cổ giữ cổ khÃt rim còn hÆ¡n ba má giữ ruá»™ng đất, há»™t xoà n. Nếu ba má không chịu ra ngoà i Bắc coi dâu thì con sẽ nhở cáºu Huyện. Bấy lâu nay cẩu ao ước Ä‘i thăm Huế, Hà Ná»™i mà chưa có dịp.
Bà Bang biện Hưỡn thừa biết con trai mình không thể bị gái dá»— dá»… dà ng bởi cáºu có tá»›i ba lá»›p vảy bảy lá»›p da. Nhưng ra tá»›i Hà Ná»™i để thỉnh má»™ cô gái "dị tá»™c" mang dị tục vá» là m dâu thì cÅ©ng ngặt cho bà . Chi bằng bà giục hưỡn cầu mưu. Cáºu Hai vốn kẻ mai huế xế quảng, phóng đãng đổi Ä‘á»i, lòng dÆ¡i dạ chuá»™t, lúc mắm ruốc khi mắm nêm. Biết đâu vá» là m việc tỉnh nhà , cáºu gặp được má»™t ý trung nhÆ¡n khác mà quên cô Bắc kỳ nói tiếng ráo rẻ nghe lạ hoắc lá»— tai kia Ä‘i.
Bà Bang biện nói:
- Việc ly hôn cá»§a con chưa ngã ngÅ© ra sao. Äể rồi ba má và thằng chồng con Tư thầy kiện tÃnh gấp cho xong. Chừng đó má sẽ nhá» cáºu Huyện con đứng ra là m mai, tÃnh việc trăm năm cho con được vuông tròn.
Ông Bang biện Hưỡn chưng há»ng:
- Váºy là bà đà nh bụng cái đám ở Hà Ná»™i đó hay sao?
Bà Bang biện rút cục thuốc lóng, chà qua chà lại hà m răng trên, nói giá»ng rá»i rạc:
- Con cái thá»i nay cứng đầu cứng cổ. Vợ chồng mình đã chá»n cho nó hai đám rồi, rốt cuá»™c keo rã hồ tan hết trá»i. Bây giá» nó đà nh đám nà o thì tui cÅ©ng ưng đám đó, để nó khá»i đổ thừa...
Ông Bang biện nói xuôi:
- Ờ, bà tÃnh sao cho gá»n thì tÃnh!
Thiệt tình, ông không lý gì đến chuyện dâu rể. Con trai con gái ông Ä‘á»u biết quyá»n biến. Vá» vụ chá»n vợ cho cáºu Hai, vợ chồng ông tÃnh già tÃnh non nên ông không muốn can dá»± vô nữa. Äiá»u ông Ä‘ang báºn tâm là ông phải là m tròng là m tréo cách nà o để mua rẻ sở ruá»™ng tám mẫu cá»§a ông Hương bá»™ Lạc ở vùng Phước Háºu. Äiá»u báºn tâm thứ hai cá»§a ông là là m thế nà o ăn nằm vá»›i vợ Cai tuần Hạp, tá Ä‘iá»n cá»§a ông. Chị Ä‘ang có chá»a bốn tháng. Ông chỉ cần ăn nằm vá»›i chị và i lần rồi sẽ trả chị ta vá» vá»›i chồng, để ông kiếm má»™t mụ Ä‘á»n bà có chá»a khác.
Bà Bang biện quay qua cô Tư Cẩm Lệ:
- Thôi, con nên sá»a soạn Ä‘i ngá»§. Mai mẹ con mình dáºy sá»›m để còn coi sóc bầy trẻ nấu nướng.
Cô Tư:
- Bá»n con Là i, con Lý đã lo xong nồi thịt cá kho chung, nồi khổ qua dồn thịt bằm, nồi vịt tiá»m há»™t sen và bạch quả.
Nhân dịp đám giá»—, ông bà Bang biện Hưỡn mổ con heo để ăn mùng đại đăng khoa cáºu trưởng tá». Xong xuôi há» má»›i dắt cáºu vá» nhà hương há»a mổ bò ăn khao vá»›i há» hà ng bên ná»™i cá»§a ông Bang biện Hưỡng.
Cáºu Hai Luyện bảo cha mẹ:
- Ä‚n khao xong, con bắt tay là m việc liá»n. Nhà nước muốn đà o con kinh từ sông Cổ Chiên băng qua là ng Mỹ An và con được phái Ä‘i Ä‘o đất.
Ông Bang biện:
- Ở là ng Mỹ An cÅ©ng gần, Ä‘i ghe buồm gặp nước xuôi gió thuáºn chừng hÆ¡n tiếng đồng hồ là tá»›i. Vùng An Hương, Hòa Mỹ, Mỹ An thuá»™c vá» quê bà ná»™i cá»§a con đó.
Cáºu Hai lÆ¡ đãng:
- Váºy thì tốt lắm!
Rồi cáºu lấy tay che miệng ngáp dã dượi, á»§ ê bá» và o buồng. Bà Bang biện quay qua cô con út:
- À quên, để má dặn thằng Bá»u sáng mai bẻ cau cho má và chặt quà y dừa xiêm chồng con và anh rể con uống. Con Ä‘i tìm nó, lôi cổ nó lên đây cho má dạy việc.
Bá»u là con rÆ¡i cá»§a ông Bang biện Hưỡn. Mẹ ruá»™t chết sá»›m nên được bà Bang biện mang vá» nuôi từ thuở cáºu lên tám. Ngưá»i Ä‘Ãch mẫu lòng dạ khô khan. khắc bạc kia dạy dá»— đứa trẻ bất hạnh bằng roi vá»t, bạt tai, ngắt véo, chá»i rá»§a. Bá»u rất thông minh, được cha cho há»c tá»›i lá»›p ba, thi Ä‘áºu bằng sÆ¡ há»c, rồi phải ở nhà giúp việc trong ngoà i. Cáºu đã chép tuổi ấu thÆ¡ và thá»i má»›i lá»›n bằng nước mắt, bằng mồ hôi.
Chùng giáºp bã trầu, cô Tư Cẩm Lệ cùng má»™t cáºu trai khoảng 15 tuổi, từ ngăn chái dưới nhà bếp Ä‘i lên. Cáºu ta ốm yếu, mắt trõm lÆ¡, da mặt đỠbừng vì cÆ¡n sốt, quần áo may bằng vải há»™t giá»n Ä‘en, vai áo vá má»™t miếng lá»›n.
Bà Bang biện cất giá»ng rÃt róng:
- Từ hồi chiá»u tá»›i giá» mầy chui lá»— nẻ nà o mà biệt tăm biệt tÃch váºy? Há»… ăn xong ba há»™t cÆ¡m là mầy đánh lừa đánh đảo Ä‘i dạo xóm.
Bá»u nhá» nhẹ:
- Thưa má lá»›n, xế nầy con phụ vá»›i chú lá»±c Ä‘iá»n giở chà bắt tôm. Bởi đó con lên con nóng lạnh. Từ chiá»u tá»›i giá»› con nằm li bì ở vạt tre chá»› đâu có Ä‘i dạo xóm.
Bà Bang biện nguýt dà i:
- Mầy đùng có lẽo lá»±! Há»… dầm nước Ä‘ang nắng thì chỉ mệt sáºt sừ váºy thôi. Sáng mai mầy phải dáºy sá»›m bẻ cho tao má»™t buồng cau xiêm, má»™t quà y dừa xiêm.
Bá»u chỉ "dạ", sắc mặt mệt má»i, ngầy ngáºt. Ông Bang biện liếc qua đứa con bất hạnh, can gián vợ:
- Nhìn qua mặt nó, tui cÅ©ng biết nó Ä‘ang là m cữ. Thôi, bà nên châm chước cho nó nhá». Nhà mình tôi trai tá»› gái thiếu gì. Nó Ä‘ang Ä‘au yếu, bà mà bắt nó leo cau leo dừa, rá»§i nó run tay té xuống đất thì sao!
Bà Bang biện liếc xéo chồng rồi hét:
- Äi đâu thì Ä‘i cho khuất mắt! Mà nhá»› biểu thằng Äá»±c hoặc thằng Xiêm hái cau, hái dừa thế cho mầy nghe chưa? Thứ đồ biếng nhác gì đâu á, má»›i đỠđèn đã lo Ä‘i ngá»§, y chang như gà vịt váºy.
Ông Bang biện Hưỡn bước tá»›i bà n có nhiá»u ngăn há»™c, mở má»™t ngăn, lấy năm gói cảm mạo phát tán đưa cho Bá»u, bảo:
- Kiếm nước trà uống liá»n má»™t gói Ä‘i. Ngà y mai, ngà y mốt, má»—i ngà y mầy nhá»› uống hai gói. Uống trước bữa ăn thì thuốc má»›i công hiệu.
Bá»u đỡ lấy gói thuốc, là nhà cảm Æ¡n ngưá»i cha ruá»™t rồi lá»§i thá»§i quay vá» buồng cá»§a mình gần kho chứa nông cụ.
Căn buồng cá»§a Bá»u gồm má»™t cái vạt tre trải chiếu Ä‘áºu, má»™t cái mùng mà u cháo lòng vá và i miếng lụn vụn, má»™t cái má»n xám cÅ© mèm và má»™t cái gối ống bằng cây đẽo.
Äêm đó Bá»u bị hai cữ sốt rét là m cáºu mệt nhoà i. Lúc nóng, cáºu muốn cởi phăng hết quần áo ra mong mát mẻ được chút nà o chăng. Lúc lạnh, cáºu run cầm cáºp, hai hà m răng đánh bò cạp. Chiếc má»n nỉ dà y như váºy mà cáºu vẫn cảm thấy như mình ăn mặc phong phanh đứng giữa buổi láºp đông.
Chỉ có lúc bịnh hoạn như hôm nay, Bá»u má»›i thấm thÃa hoà n cảnh mồ côi mẹ cá»§a mình. Lúc mạnh giá»i, sẵn tánh lạc quan, cáºu không nhìn và o hoà n cảnh hiện tại. Cáºu nghe ngưá»i chú cá»§a cáºu, đã xuất gia đầu Pháºt hiện trù trì tại chùa Long Äức, cách cầu Äà o má»™t trăm thước. thưá»ng nói rằng: "Sông có khúc, ngưá»i có lúc, lại nữa sông còn có lúc đục lúc trong, nước có lúc ròng lúc lá»›n". Câu nói đó tuy cÅ© ká»· cá»§a cổ nhÆ¡n, nhưng do má»™t chiêu cảm đặc biệt, Bá»u cảm thấy nó dá»™i sâu và o tâm khảm và niá»m tin cá»§a cáºu. NhỠđó sống vá»›i ngưá»i cha há» hững, vá»›i bà mẹ ghẻ tà n nhẫn và lÅ© anh chị em con dòng Ä‘Ãch hay hoạnh há»e eo sèo mà cáºu không buồn, không tá»§i thân. Cáºu tin rằng kiếp trước cáºu đã gây nhiá»u việc oan trái cho há» nên kiếp nầy những lằn roi vá»t cá»§a há» quất lên mình cáºu chỉ là để trả quả. Còn những lá»i mắng nhiếc rá»§a sả cá»§a há» cÅ©ng chỉ là tiếng vá»ng cá»§a nghiệp chướng.
Bây giá» có lẽ và o giữa canh ba. Bá»u choà ng tỉnh giấc sau cÆ¡n mê ngắn. Ãnh trăng từ miệng kiếng gắn trên mái nhà chiếu và o căn buồng. Ngoà i hè, tiếng dÆ¡i ăn ổi kêu chà chóe. Bá»u gắng định tâm niệm Bạch Y Quán Thế Âm Thần chú và chú Tiêu Tai Cát Tưá»ng do pháp sư ChÆ¡n Huệ, chú cá»§a cáºu, truyá»n dạy trước khi chìm và o cÆ¡n mê mệt li bì. Bá»u không mong thần lá»±c cá»§a kinh giúp cáºu thoát ly cảnh nhá»c nhằn cÆ¡ cá»±c hiện giá», nhưng Ãt ra nó cÅ©ng gõ và o ná»™i giá»›i cáºu từng âm ba lảnh lót, xua hết bóng đêm và ná»—i sợ hãi vu vÆ¡.
Dưới mái nhà nầy, Bá»u luôn luôn có cảm tưởng mình đứng trên bá» vá»±c thẳm. Cáºu không thể lưá»ng đực những cÆ¡n giáºn bất chợt cá»§a bà đÃch mẫu. Khi bá»±c dá»c, dù bất cứ chuyện gì, do ai Ä‘i nữa, bà cÅ©ng chÄ©a mÅ©i dùi vô cáºu. Từ nhá», cáºu đã bị đối xá» như hà ng tôi tá»›, ăn cùng bà n vá»›i tôi tá»›, là m lụng như tôi tá»›; Ä‘au đớn hÆ¡n nữa, cáºu còn bị là bia nháºn những lá»i hằn há»c, oán ghét không duyên cá»› cá»§a bà đÃch mẫu mình.
CÆ¡n sốt lại nổi lên là m đầu óc Bá»u lõng bõng khiến tâm trà cáºu không buá»™c chặt và o từng tiếng niệm. Dần dà , Bá»u lá»t và o cÆ¡n ác má»™ng tháºt mạch lạc. Cáºu thấy mình bị má»™t mụ đà n bà mặt đầy vết thẹo, tay cầm chiếc rá»±a sáng loáng Ä‘uổi theo. Những vết thẹo là m những bắp thịt trên khuôn mặt mụ biến dạng, nét hung ác hiện ra lồ lá»™. Miệng mụ mÃm chặt, hai cánh môi má»ng lét như hai sợi chỉ. Cặp mắt mụ trợn ngược, tròng trắng nhiá»u hÆ¡n tròng Ä‘en. Cáºu cứ chạy nhưng cảm thấy mình nặng như Ä‘eo đá, cặp giò yếu Ä‘uối lá»ng lẻo như chá»±c rá»i khá»i thân thể. Trước mặt cáºu bây giá» là má»™t con sông rá»™ng có thà nh cầu bắc ngang nhưng không lót ván. Cáºu kinh hãi không biết xoay trở cách nà o. Sau lưng cáºu, tiếng hét cá»§a mụ già hung ác chen vá»›i tiếng rống gầm cá»§a ác thú. Cáºu tê Ä‘iếng gần ngã quỵ thì bá»—ng nghe má»™t giá»ng nói dịu dà ng: "Con hãy theo má, bò theo thà nh cầu để qua sông. Có má đây, con đừng sợ".
Cáºu ngước lên. Trước mặt cáºu là má ruá»™t cáºu, khuôn mặt buồn bã, nụ cưá»i hiá»n từ. Bà mặc chiếc áo bà ba bằng lụa trắng, quần lục xiêm, bá»™ y phục mà khi bà chết, bà ngoại cáºu đã mặc cho bà trước khi nháºp quan. Bá»u chá»—i dáºy, rán vừa bám vừa bò theo sưá»n cầu. Má cáºu thong thả Ä‘i trước, tay xác chiếc đèn tán chai rá»i sáng bức mà n sương má»ng phá»§ má» cảnh váºt.
Bá»u đã vượt qua sông. Mẹ cáºu dắt cáºu Ä‘i má»™t quãng đưá»ng nổi từng đám sương cuồn cuá»™n là m cáºu có cảm tưởng hai mẹ con Ä‘ang Ä‘i trên mây. Bà bảo cáºu: "Má đưa con lên núi Cô Tô đây. Rồi đây con sẽ cùng chú con tu tại chiếc am lá cất gần Äiện KÃn. Con sẽ được thảnh thÆ¡i cho tá»›i cuối Ä‘á»i." Rồi sương mù tan dần. Hai mẹ con bước vô má»™t thảo am có rà o trúc quanh. Chú cá»§a cáºu, pháp sư ChÆ¡n Huệ, từ trong bước ra, áo nhá»±t bình mà u dà , cổ Ä‘eo xâu chuá»—i kết bằng há»™t hổ phách...
Tá»›i đây Bá»u bừng tỉnh giấc vì tiếng hét cá»§a bà Bang biện Hưỡn:
- Dáºy Ä‘i, thứ đồ thúi thây lầy lụa! Ở trong nhà nầy, nếu không xay lúa, giã gạo, chẻ cá»§i thì cÅ©ng quét dá»n chuồng heo, chuồng gà . Tao đâu có dư cÆ¡m để nuôi thứ đồ trôi sông lạc chợ như mầy! Mau dáºy uống thuốc rồi theo thằng Äá»±c, thằng Xiêm móc mương bồi liếp!
Bá»u lồm cồm ngồi dáºy. Nhưng cÆ¡n váng vất như choà ng má»™t tấm mà n tối sẫm và lạnh ngắt lên tâm trà cáºu. Rồi cÆ¡n ho xé phổi kéo tá»›i là m Bá»u má»a má»™t đống máu tươi. GiỠđây bà Bang biên Hưỡn má»›i biết sợ. Bà chạy ra ngoà i má»™t mặt gá»i thằng Xiêm má»i ông Năm Tảo tá»›i chẩn mạch cho thằng con ghẻ, má»™t mặt kêu thằng Äá»±c vô quét dá»n đống máu tươi và xức dầu hÆ¡ lá»a cho Bá»u.
Sau đó bà Bang biện bước lên trung đưá»ng thá» thẻ thuáºt lại váºn sá»± cho chồng nghe. Ông Bang biện nói:
- á»i, há»a vá»ng tráºt đưá»ng rầy là m ngưá»i bịnh lạc huyết đó thôi! Hái lá chó đẻ giã nhá», vắt nước cốt cho nó uống là nó hết bịnh liá»n!
Nói xong, ông sai con Là i con Lý chuẩn bị trà nước. Cà nhà xúm lại ăn sáng. Cô Ba Cẩm Tú cùng chồng lúc hừng sáng đã từ cầu Lầu qua nhà cha mẹ dùng điểm tâm với cả nhà .
Khách tá»›i sau vợ chồng cô Ba là pháp sư ChÆ¡n Huệ và ông Năm Tảo. Bà Bang biện bảo dá»n món chay cho pháp sư dùng rồi má»i ông Năm mau chẩn mạch hốt thuốc cho Bá»u. Bà thiệt sá»± run sợ cho tÃnh mạng cáºu. Cách đối xỠác độc cá»§a bà đối vá»›i cáºu con ghẻ má»›i lá»›n kia thì bà con, chòm xóm Ä‘á»u rõ. Nhưng bà không muốn cáºu chết. Trước hết bà không muốn mất má»™t tên tá»› trai giá»i dắn; sau nữa bà cÅ©ng ngại miệng lằn lưỡi mối phao vu bà giết lần mòn đứa con ghẻ bạc phước kia.
Pháp sư ChÆ¡n Huệ khoảng 40 tuồi, da dẻ hồng hà o, cặp mắt sáng, cái nhìn dịu dà ng và trang nghiêm. Ông tiếp chuyện vợ chồng bác sÄ© Lê Thạnh Máºu nhưng thỉnh thoảng sắc mặt lại lá»™ vẻ nghÄ© ngợi. Bác sÄ© Lê Thạnh Máºu trắng trẻo, phương phi nhưng ánh mắt mệt má»i, cái nhìn thá» Æ¡. Cô Ba Cẩm Tú đẹp sắc sảo, cao lá»›n hÆ¡n cô Tư, da tuy trắng nhưng không có vẻ mát mẻ nõn nà bằng. Bù lại, ông trá»i lì xì cho cô đôi má lúm đồng tiá»n để cô là m duyên là m dáng vá»›i cuá»™c Ä‘á»i. Hôm nay cô Ba mặc áo dà i nhung hưá»ng, quần sa- teng Ä‘en, Ä‘i già y quai nhung thêu cưá»m. Cổ Ä‘eo sưu bá»™ kim cương láºp lòe bảy sắc cầu vồng. Khi tá»›i nhà tÃa má ruá»™t mình, cô và o buồng mẹ cởi áo dà i, lấy trong giá» xách chiếc áo bà ba bằng nhiá»…u tÃm than thêu bông hưá»ng ở bâu cổ, lai áo ra thay cho tiện lúc là m bếp.
Cô Ba há»i cô Tư:
- Chùng nà o dượng Tư mới vỠtới?
Cô Tư Cẩm Lệ:
- Từ Sà i gòn vỠđây Ãt nhứt cÅ©ng ba tiếng đồng hồ nếu không kẹt bắc Mỹ Thuáºn. Nhưng em tin ảnh sẽ vỠđây trước khi bà y mâm cúng.
Cô Ba kể với em:
- Nè Tư, đêm qua chị nằm thấy chiêm bao thấy mình nuốt há»™t trái xá lỵ, nhưng rồi từ dưới rún chị tuôn ra má»™t luồng khói, bay lên trá»i tụ lại thà nh mây rồi tản mác đâu mất. Chẳng biết Ä‘iá»m gì váºy?
Cô Tư nhìn chị:
- Sao lạ váºy? Còn em thì chiêm bao thấy con rắn chui vô bụng em rồi chui ra, chÃn lần như váºy. Lần chót nó cắn bụng em nát tanh banh tét bét...
Bà Bang biện nói át ngay:
- á»i! Má»™ng triệu bá láp bá xà m! HÆ¡i đâu bây thắc mắc cho hao tâm tổn trÃ! Bà con lối xóm sắp tá»›i phụ giúp nấu nướng rồi, bây liệu mà chỉ biểu há». Hôm qua tụi trẻ giỡ chà bắt được khá nhiá»u tôm cà ng, cá lóc, bây là m sao cho mâm cúng ê há» tươm tất thì là m! Má còn phải lo tiếp khách danh giá trong tổng, trong là ng.
Ông Năm Tảo sau khi chẩn mạch cho Bá»u liá»n bước ra trung đưá»ng, nÆ¡i ông bà Bang biện, bác sÄ© Lê Thạnh Máºu, cáºu Hai Luyện Ä‘ang hầu chuyện pháp sư ChÆ¡n Huệ. Ông bảo:
- Tui xin nói thiệt cho ông Bang biện lo liệu. Cáºu Bá»u bị chứng lao sái. Lao sái mạch thưá»ng Ä‘i vá»›i Sác hoặc Sắc hoặc Tế. Chứng nầy phát ra nhiá»u nhiệt, tuôn mồ hồi dầm dá», ho ra máu, da thịt gầy mòn, vóc mình ốm o so lại. Riêng mạch cá»§a cáºu Bá»u đây Ä‘i Sác Tế mà Sắc là chứng chết. Tuy biết váºy nhưng tui cÅ©ng gắng hốt và i thang thuốc cho cáºu. Biết đâu nhá» Æ¡n Trá»i Pháºt, ông bà , mạch Ä‘i Vi Sắc thì cáºu sẽ có hy vá»ng sống. Nhưng bịnh nầy tháºp tá» nhất sinh, có sống thì cÅ©ng vướng bịnh nan y cho tá»›i chết. Äối vá»›i ngưá»i lá»›n tuổi hai lá phổi rắn chắc hÆ¡n nên bệnh lao lâu phá hư. Äằng nầy cáºu Bá»u má»›i tuổi trăng tròn, hai lá phổi còn non yếu, tui không dám chắc cáºu có sống được tá»›i sang năm!
Bác SÄ© Lê Thạnh Máºu góp ý:
- Tuy tui không rõ ngà nh Äông y nhưng ông Năm đây luáºn bịnh rất đúng. Ông Năm cứ trị bịnh cho cáºu bằng thuốc bắc, tui sẽ trị bằng thuốc tây.
Nãy giá» pháp sư ChÆ¡n Huệ lặng thinh theo dõi cuá»™c luáºn bịnh cá»§a ông Năm Tảo, bây giá» má»›i lên tiếng:
- Cứ để cho ông Năm đây Ä‘iá»u trị. Ông bà mình thưá»ng nói, há»… nhiá»u thầy thì hư bệnh. Lại nữa, anh chị lu bù công kia việc ná», nếu để thằng cháu tui ở đây thì không ai săn sóc. Chi bằng anh chị cho ngưá»i võng cháu vá» chùa, tui sẽ săn sóc cháu tiện hÆ¡n.
Bà Bang biện Hưỡn nói:
- Bạch thầy, thầy dạy rất phải. Vợ chồng tui xin cám ơn thầy.
Bà ngó qua chồng thấy ông cứ là m thinh, uống trà từng há»›p. Bà biết ông đã khứng chịu vì chứa má»™t thằng con nÃt má»›i lá»›n mắc bịnh truyá»n nhiá»…m thì cá»±c lòng cá»±c trà cho bà biết bao!
Pháp sư Chơn Huệ nói:
- Tuy tui không biết sống chết ra sao nhưng tui có thể cứu mạng nó được vì tui có rá»™ng thì giá»›. Tháng tá»›i nữa tui Ä‘i Thất SÆ¡n tu luyện, sẽ Ä‘em nó heo luôn. Nó rá»§i có chết thì có tui trợ niệm hồng danh A di đà Pháºt để nó nhá» tha lá»±c cá»§a Pháºt mà vong linh được vãng sinh vá» chốn An bang Tịnh độ.
Sư vừa nói tá»›i đây thì cô Tư Cẩm Lệ từ bếp bước lên nói nhá» và o tai mẹ. Bà Bang biện láºt Ä‘áºt xuống bếp. Cô xầm xì xụt xịt:
- Má»›i nãy con Lý thấy con chim từ nhánh cây bằng lăng bên hè lao xuống dãy đà nh đạch chết liá»n tức khắc. Äã váºy, con Là i Ä‘i xắn măng Mạnh tông gặp bụi tre bên miá»…u thổ thần trổ bông. Há»… tre trổ bông là tre sắp chết...
Bà Bang biện lại mắng lấp:
- Bây khéo tin chuyện bá láp! Chim sa cá lụy là chuyện thưá»ng. Còn tre trổ bông là tre già , há»… có già thì chết, có gì lạ đâu? Nhà ông ngoại bà ngoại bây thiếu gì bụi tre trổ bông mà mấy cáºu bây thâu góp huê lợi dư muôn, thăng quan tiến chức, vẻ vang vô cùng. Riêng tao, tao thấy chim sa hà rầm. Váºy mà có sao đâu?
Sắc mặt bà vẫn lá»™ vẻ hoan hỉ như thưá»ng. Thằng con ghẻ bà đau nặng. Mấy cái Ä‘iá»m xấu Ä‘iá»m gở kia chắc chắn ứng và o cái chết sắp tá»›i cá»§a nó, việc gì bà phải báºn tâm? Cho nên bà bước lên nhà , bảo pháp sư ChÆ¡n Huệ:
- Thôi, từ rà y vợ chồng tui giao luôn thằng Bá»u cho thầy. Má»—i tháng tui sẽ cấp cho nó năm đồng bạc, cho chùa mưá»i đồng. Trước khi thầy đưa nó Ä‘i Thất SÆ¡n, tui sẽ sắm sá»a cho hai chú tháu thầy không thiếu thứ chi, kể cả lá»™ phÃ. Khi nà o thầy trụ được nÆ¡i ăn chốn ở chắc chắn, nhá»› biên thư cho vợ chồng tui biết, đặng hằng tháng tui gá»i măng- Ä‘a cho thầy.
Pháp sư Chơn Huệ nói:
- Tui chỉ nhá» anh chị lo thuốc men cho cháu để nó được chá»i há»i rồi tui sẽ dẫn nó lên tu trên núi Cô Tô. Ở đó có nhiá»u khách đà n việt lo cho hai chú cháu tui, khá»i phiá»n tá»›i anh chị. Cháu có chết cÅ©ng có các đạo hữu tụng niệm. Nếu may ra cháu sống sẽ tu hà nh. Dù rằng ai tu nấy chứng nhưng cả ba há» tuy không được phần huệ nhưng chắc chắn sẽ được phần phước nhá» công tu cá»§a cháu.
Bà Bang biện Hưỡn nhai trầu rau ráu, mặt ngá»i sắc hân hoan. Bà thứa biết mình có độc căn, khó mà phát huệ. Vả lại bà cần phước chá»› đâu lý gì tá»›i cái thứ huệ bá láp tầm phà o kia!
Sau đó, má»™t mặt bà Bang biện sai chú Bảy lá»±c Ä‘iá»n cùng thằng Xiêm võng Bá»u đến chùa; má»™t mặt bà sai con Là i chá»n mùng má»n, chiếu gối má»›i toanh cùng bốn bá»™ quần áo cÅ©ng má»›i Ä‘em qua chùa cho Bá»u. Bà còn cắt đặt thằng Äá»±c má»—i ngà y Ä‘em thuốc men và má»i thứ cần dùng khác cho bịnh nhÆ¡n.
Trong khi ở nhà ông Bang biện Hưỡn Ä‘ang tưng bừng khách khứa đến dá»± tiệc thì ở bên chùa Long Äức, pháp sư tụng kinh Cầu An để cầu là nh bịnh cho cháu. Uống hết hai thang thuốc do ông Năm Tảo hốt, Bá»u bá»›t nóng, đổ mồ hôi và ngá»§ má»™t giấc êm Ä‘á»m sảng khoái. Pháp sư ChÆ¡n Huệ nhá»§ thầm: "Từ rà y thằng nà y sẽ phải nương nhá» cá»a Pháºt để tránh roi vá»t cá»§a nghiệp quả!"
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 10:56 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 3
Pháp sư ChÆ¡n Huệ rước Bá»u vá» chùa cÅ©ng có nguyên nhÆ¡n dá»±a và o cÆ¡n má»™ng giữa canh ba cá»§a sư. Trong cÆ¡n chiêm bao đó, sá»± thấy mình Ä‘i sâu và o xóm Bánh Phồng giữa vùng lau sáºy bát ngát, đến má»™t ngôi má»™ đắp đất nằm giữa hai mương nước loáng thoáng những cánh bèo tai lá tròn tròn. Má»™t ngưá»i đà n bà mặc áo bà ba trắng, quần vải xiêm Ä‘en ngồi bên má»™ dưới cây phù dung trổ bông trắng. Ngưá»i đà n bà bảo:
- Bạch thầy, chắc thầy chưa quên tui. Tui là cô Hai Kim quê ở xóm Bánh Phồng nầy. Bởi tui bạc phước, má»›i lá»›n đã bị anh cá»§a thầy là ông Bang biện Hưỡn cưỡng bức cho tá»›i mang thai. Sau đó bà Bang biện cho tui vỠở chung vá»›i bà ngoà i Cầu Äà o. Thá»i gian đó thầy Ä‘i vân du miệt Năm non Bảy núi, tầm sư há»c đạo nên thầy chưa gặp mặt tui lần nà o. Trong bốn năm trá»i, tui bị bà lá»›n đối xá» hà khắc thái tháºm, chịu chá»i mắng, đánh Ä‘áºp như cÆ¡m bữa. Sau đó, ông Bang biện còn mua sở ruá»™ng mưá»i mẫu ở Hòa Mỹ. tui được bà lá»›n cho phép đến đó cất nhà trông coi trâu lúa cùng các tá thổ tá Ä‘iá»n. Ai dè năm năm sau tui bị chứng huyết trắng. Không được thuốc thang Ä‘iá»u trị châu đáo nên tôi chịu ốm o mòn má»i nhắm mắt lìa Ä‘á»i, bá» thằng con dại cút côi cho bà má lá»›n nó hà nh hạ. Ngà y mai thầy tá»›i nhà ông Bang biện xin cho con trai tui theo hầu thầy, bởi giữa thầy và nó có mối túc duyên trải qua bốn kiếp. Cả hai nếu không là m cha con thì cÅ©ng là m chú cháu, thầy trò. Thầy an lòng, đừng sợ bà Bang biện từ chối vì đã tá»›i lúc giữa bà Bang biện và con trai tui trả hết ác nghiệp oan oan tương báo, con tui sẽ theo thầy thoát vòng tục lụy.
Äúng như lá»i cô Hai Kim dặn, pháp sư đến nhà anh chị mình gặp lúc Bá»u Ä‘ang lên cÆ¡n bịnh mê man và đang lúc bà Bang biện Hưỡn muốn trút cá»§a nợ cho sư.
Tối hôm đó, pháp sư ChÆ¡n Huệ tụng cho cháu chầu kinh Dược sư rồi má»›i ngồi tá»a thiá»n. Sáng hôm sau, Bá»u đã tỉnh táo, đòi ăn cháo. Pháp sư ChÆ¡n Huệ mừng lắm, sai chú tiểu Như Pháp nấu cháo thiệt lá»ng trá»™n vá»›i sữa há»™p cho cháu ăn.
Xong xuôi, đợi khi Bá»u ngá»§, pháp sư ChÆ¡n Huệ cuốc bá»™ và o nhà ông Năm Tảo. Ông Ä‘ang phÆ¡i khô cá tra, khô cá sặt trong sân nắng. Bên thá»m nhà , con mèo mun nằm sưởi nắng, cặp mắt trong veo mà u ve chai chong vá» phÃa sư.
Thấy có khách đến viếng, mà lại là má»™t bá»±c cao tăng, ông Năm Tảo đứng dáºy chắp tay xá xá, miệng niệm hồng danh "Nam mô a di đà Pháºt" rồi má»i pháp sư và o nhà . Bà Năm Tảo từ bếp lên, rối rÃt:
- Bạch thầy tá»›i chÆ¡i. Chiá»u nay xin thầy ở đây dùng bữa cÆ¡m chay vá»›i tụi con.
Phÿp sư Chơn Huệ bảo:
- Mô Pháºt, má»—i ngà y tôi chỉ dùng má»™t bữa ngá» trai mà thôi. Hôm nay tui đến dùng trà vá»›i ông Năm và có việc cần tham vấn cùng ông đây.
Ông Năm Tảo má»i pháp sư ngồi ở ghế trưá»ng ká»·, Bà Năm niá»m nở:
- Trà thì lúc nà o nhà cÅ©ng có, nhưng hôm qua có má»™t bà ở miệt An Hữu lặn lá»™i tá»›i đây biếu cho tÃa sắp nhá» bốn lượng trà ngon gá»i là thưởng tà i Ä‘oán bịnh, trị bịnh cá»§a ổng.
Bà quà y quả xuống bếp sai cô Hai súc bình và chén, cô Ba nhúm lá»a nấu nước, mà phải là nước mưa trong chiếc mái đầm tÃch trữ từ hồi năm ngoái.
Trong khi chá» trà , pháp sư há»i ông Năm Tảo:
- Ông nhắm coi thằng Bá»u có thể hết bịnh không?
Ông Năm trầm ngâm:
- Thưa thầy, tui chẳng biết có phải phước chá»§ may thầy hay không! Hồi sáng hôm qua, tui bắt mạch cáºu Bá»u thì thấy mạch Ä‘i sắc tế, tướng chết hiện ra. Váºy mà sáng nay thì mạch lại Ä‘i vi sác, có cÆ¡ may sống được. Nhưng cáºu dứt được bịnh lao hay không thì tui không dám nói trước.
Khi bà Năm bưng khay trà lên, ông Năm Tảo lộ vẻ suy nghĩ lung lắm. Ông e dè nói:
- Căn bịnh cá»§a cáºu Bá»u thì lạ lắm thầy ôi! Tui nói ra đây không phải là muốn gieo hoang mang cho thầy, chá»› bịnh cá»§a cáºu lúc quỉ lúc ma, lúc chưá»ng lúc ẩn, tui không biết sao mà đoán! Lúc má»›i vô buồng cẩu, tui thấy quanh giưá»ng cẩu có nhiá»u kẻ mặt xanh nanh bạc, có cả má»™t mụ già mặt đầy vết rá»— vết thẹo gá»›m ghiếc. Tụi nó cháºp chá»n ẩn hiện. Khi thấy tui bước vô thì biến mất. Lúc đó cáºu Bá»u nằm mê man. Tui bắt mạch thì thấy trong sáu bá»™ mạch cá»§a cẩu, không mạch nà o phát hiện. Tui biết cẩu bị ma dá»±a nên Ä‘á»c kinh trừ tà . Chừng giáºp bã trầu, mạch bắt đầu máy động ở quan bá»™ nhưng không hiện rõ phù, trầm, trì, sác. Tui bèn Ä‘á»c tiếp 105 biến Tiêu tai cát tưá»ng và 105 biến Pháºt mẫu chuẩn đỠthần chú. Äó rồi mạch lao sái hiện ra, nhưng đó là mạch cá»§a kẻ sắp chết. Váºy mà từ khi vá» chùa, mạch cẩu lại thay đổi. Thuốc thang do tui hốt đâu có thể hiệu nghiệm mau như váºy được! Váºy xin thầy gắng chá» năm mưá»i bữa hoặc ná»a tháng coi bịnh cẩu sẽ xoay chiá»u đổi hướng tốt đẹp hÆ¡n chăng!
Pháp sư Chơn Huệ nói:
- Những Ä‘iá»u ông thấy, tui không lấy là m lạ đâu! Những bóng quỉ mặt xanh nang bạc cùng mụ quỉ mẫu mặt thẹo kia chỉ là những vong hồn bao kiếp trước vá» báo oán cháu tui. Giá»› đây, cháu tui được vong linh má nó phù trợ, lÅ© ma quỉ kia khuấy phá lần chót cho sạch oan nghiệp để sau nầy nó hưởng phước quả tròn trặn. Tui tin rằng khi nó theo tui lên tu trên núi Cô Tô thì nó sẽ dứt bịnh.
Bà Năm Tảo ngó vá» phÃa bếp nói vá»ng xuống:
- Tụi bây mau Ä‘em bánh trái ra đây. Tụi bây là m gì lúc thúc ở trá»ng mà không ra chà o thầy?
Hai cô Túy từ bếp bưng mâm máºn, xoà i, Ä‘u đủ lẫn khóm xắt miếng, má»™t dÄ©a bánh phục linh, ba chén sương sa há»™t lá»±u. Hai cô chấp tay cúi chà o pháp sư rồi xuống bếp nấu thêm nước châm trà .
Bà Năm Tảo lấy ba lượng bá»™t huỳnh tinh, má»™t lượng đưá»ng phèn, trao cho sư, ân cần bảo:
- Gá»i là chút phẩm váºt cho cáºu Bá»u. Thầy dặn chú Như Pháp khuấy bá»™t trong hoặc bá»™t trứng cá cho cẩu ăn. Khuấy bá»™t trứng cá thì đẹp mắt nhưng ăn lâu tiêu hÆ¡n khuấy trong. Bá»™t huỳnh tinh Mỹ Khê xứ Quảng phải khuấy đưá»ng cát trắng, đừng khuấy vá»›i đưá»ng thẻ hoặc đưá»ng cát mỡ gà mà kém mà u gương vẻ ngá»c.
Ông Năm Tảo trách vợ:
- Má hai con Túy lôi thôi quá! Sao không tặng thầy má»™t Ãt quế Trà Bồng xứ Quảng để thầy mà i ra uống lỡ khi Ä‘au bụng.
Bà Năm Tảo liá»n và o trong mở thùng kẽm lấy quế ở ngăn trên. Thùng kẽm có hai ngăn, ngăn nầy cách ngăn dưới bằng má»™t phên tre, bên dưới đổ đầy máºt ong. Chỉ có hương máºt ong má»›i có thể xua tan ẩm mốc và giữ quế lâu dà i.
Trước khi từ giã ra vá», pháp sư ChÆ¡n Huệ tặng ông bà Năm Tảo bốn đạo bùa trừ tà chép Lăng Nghiệm thần chú bằng chữ Bắc Phạn trên giấy má»ng. Giấy chép được xếp thà nh má»™t miếng hình vuông, bá» dà i má»™t tấc, bá» ngang ba phân, bá» dà y má»™t phân. Cô Hai Túy Ngá»c đã may sẵn bốn đãy gấm để đựng bùa, má»—i ngưá»i trong nhà giữ má»™t đãy. Ông Năm Tảo dặn:
- Tuy là má»—i ngưá»i giữ má»™t đạo thần chú, nhưng mẹ nó và các con không nên cất giữ trong chốn buồng the là chá»— uế trược. Nên đặt bốn túi gấm ở chá»— bà n Pháºt thì hÆ¡n.
Nhìn bóng nắng rút khá»i ná»a già n mướp trên vạt đất giáp sân trước, bà Năm giục hai con:
- Mau nấu cơm đi. Ba bây ăn cơm sớm để còn đi Cái Sơn Lớn cho kịp con nước.
Cô Hai xách nồi đồng Ä‘i Ä‘ong gạo. Nhà nầy phải nấu ba lon má»™t nhúm, cÆ¡m ăn không hết thì sẽ rang và o lúc sáng mai cho ông Năm Tảo ăn chắc bụng. Cô Ba xách rổ ra vưá»n hái má»™t trái mướp hương, má»™t má»› rau bồ ngót, rau giá»n gai, Ä‘á»t mồng tÆ¡i để nấu canh tép bạc giã nhuyá»…n. Cô cÅ©ng đã ướp sẵn má»› cá chạch vá»›i tiêu, tá»i, nước mắm trong cái tá»™ sà nh thô nặng. Ông Năm rất ưa món cá chạch kho nghệ, mà phải do tay cô Ba kho ông má»›i bằng bụng. Kho loại cá nầy là phải giữ nguyên mùi sông rạch thấm và o sá»› cá. Äó là mùi bùn, mùi cá» năng, cá» lác, cá» song chằng. Mà ai nói cá chạch ăn độc? Xá»i Æ¡i, cá chạch ăn bá»t nước để sống thì độc sao được! Mà thịt cá dẫu có độc, cô chỉ dằn và o tá»™ cá má»™t chút Ä‘á»t gừng xắt chỉ là bao nhiêu độc khà cÅ©ng bay ráo trá»i, bao nhiêu độc chất cÅ©ng bị hóa giải tuốt luốt!
Äang lúc hai chị em là m bếp thì bên cá»a hông vưá»n có tiếng gá»i giá»±t ngược:
- Con Hai, con Ba đâu mở cổng rà o cho chị Út bây qua ngoạn cảnh một chút coi nà o!
Cô Hai Túy Ngá»c nhìn qua cô Ba Túy Nguyệt cưá»i chúm chÃm. Rồi! Tại há»a đùng đùng tá»›i rồi! Äúng như bà Năm Tảo hay phà n nà n: Nhắc và ng nhắc bạc thì khó thấy, chá»› nhắc cô gái già Út Ngan kia là có ngay! Út Ngan chê cái tên Ngan không êm tai, không văn huê đà i các nên tá»± xưng là Út Ngá»c An. Út Ngá»c An không xấu. Cái hại cá»§a cô ta là tưởng mình đẹp nên õng ẹo quá trá»›n, là m dáng là m Ä‘iệu thả già n. Cô ta lại có cái lưỡi đôi chiá»u thiệt nguy hiểm. Há»… gặp hai đà ng thù nghịch nhau, cô đâm bị thóc chá»c bị gạo, khen đà ng nầy chê đà ng kia, dùng lá»i khÃch bác cho mối thù hai bên cà ng thêm sâu Ä‘áºm. Tuy nhiên, bà Năm Tảo lẫn hai chị em cô Túy Ä‘á»u thÃch cách nói chuyện pha lá»ng cá»§a cô ta dù há» công kÃch cái miệng độc địa và cái lưỡi Ä‘iêu xảo cá»§a cô. Thá»±c tâm, cô Út Ngá»c An không hiểm độc, cô ta nói xấu chỉ vỉ nhu cầu mua vui má»™t cách bịnh hoạn mà thôi.
Cô Hai cá»i đống than đỠrá»±c trong chiếc cà rà ng đỠđể có cÆ¡m cháy dưới đáy nồi. Xong xả, cô qua hông vưá»n, mở cá»a cho cô Út Ngá»c An bước và o. Cô thấy cặp mắt cô Hai ướt sÅ©ng nước mắt vì khói bếp, liá»n cất giá»ng eo éo:
Hai tay nưng vạt áo dà i,
Chặm lên con mắt, chặm hoà i không khô.
Cô Hai Túy Ngá»c há»i:
- Chị nấu cÆ¡m xong chưa mà coi bá»™ rảnh rang quá váºy?
Cô Út liếc xéo cô bạn hà ng xóm:
- Ông già tao vá»›i anh Ba Ä‘i ăn giá»— ở Lá»™c Hòa. Vợ chồng anh Hai thì xuống Cá Mau là m mắm từ hai tháng nay. Nhà chỉ còn hai má con. Hôm qua tao mua được má»› cá nục chở từ biển Ba Äá»™ng vá» kho chan bún. Nấu cÆ¡m là m chi cho mắc công!
Hôm nay Út Ngá»c An mặc quần cẩm quất trắng, áo bà ba bằng hà ng bombay mà u cà phê sữa. Vá» nữ trang, cô Ä‘eo chiếc cẩm thạch huyết ở tay mặt, cẩm thạch xanh hoa lý ở tay trái. Tai cô Ä‘eo bông chạm tỉ mỉ, ngón tay Ä‘eo chiếc cà rá nháºn cẩm thạch há»™t vuông.
Út Ngá»c An nói:
- Cha chả, hôm nay trá»i nổi gió, nắng thì trong mà gió thì lồng lá»™ng. Thá»i tiết kỳ cục! Tụi mình vô bếp Ä‘i. Há»… thá»i tiết tráo trở thì gió máy độc địa lắm, bịnh như chÆ¡i!
Cô Hai thừa biết cô Út muốn vô bếp để dòm hà nh coi chiá»u nay cả nhà ăn cÆ¡m vá»›i những món gì. Tuy ghét cái táºt tò mò tá»c mạch cá»§a cô Út nhưng cô vẫn đưa cô Út và o bếp. Cô gái già đảo mắt qua những nồi, những soong thức ăn Ä‘ang nấu trên mẻ than đỠrá»±c, phê bình:
- Cá chạch xứ nầy tuy máºp nhưng không ngon bằng cá chạch ở sông Và m Cá». Năm ngoái tao Ä‘i thăm dì Tám tao ở kinh Bà Bèo ăn cá chạch đã Ä‘á»i. Kinh Bà Bèo chảy qua quáºn Cai Láºy cÅ©ng là nhánh cá»§a sông Và m Cá» Tây đó Ä‘a! À, sao tụi bây kho cá đối mà không chiên? Con nầy quê quá. Nhà tao thÃch ăn cá nục, cá thu kho hÆ¡n.
Cô Hai nhìn em. Cô Ba Túy Nguyệt có vẻ bá»±c mình, sắc mặt lợt lạt, nguýt cô Út má»™t cái bén ngót. Cô Hai êm ái giải thÃch:
- Cá thu, cá nục lâu lâu ná»›i có bán ở chợ cá tỉnh mình. Bởi vì xứ nầy xa biển, phương tiện giao thông từ biển Ba Äá»™ng tá»›i tỉnh mình chưa được dồi dà o, cho nên muốn có cá biển kho nấu thiệt là khó. Mấy ai được như nhà chị!
Cô Út Ngá»c An hãnh diện:
- Váºy mà nhà tao có cá biển ăn hoà i hoà i. Äá»i nà o tao thèm ăn chả cá thác lác chiên. Tao là m chả bằng cá thu.
Cô Ba cự nự:
- Sao chị dại quá váºy? Thịt cá thác lác dẻo hÆ¡n, ngá»t béo thần sầu. Cá thu mà đem là m chả thì thua cá thác lác má»™t trăm cây số. Äà nh rằng cá thác lác nhiá»u xương, nhưng nếu mình khéo lóc thịt Ä‘em quết chả thì sẽ ngon gấp mưá»i lần thịt lý ngư trong ao Dao Trì trên thượng giá»›i.
Thấy tình thế giữa cô Út và em mình có mòi găng, cô Hai kéo cô Út ra ngoà i, bảo:
- Trong bếp hÆ¡i than nóng bức, chi bằng chị em mình ra bến sông ngồi chÆ¡i cho thảnh thÆ¡i tâm trÃ.
Cô Út đà nh bước theo cô Hai ra bến sông. NÆ¡i đó, bên mé nước có những cây gừa buông rá»… lồng thòng xuống mặt nước. Giá» nầy, nước dòn lênh láng đầy sông, xẻo. Mà u nước nâu đục in vòm trá»i xanh trong, lÆ¡ thÆ¡ và i cụm mây trắng. Cả hai ngồi xuống chiếc băng cây đặt dưới tà n cây mãng cầu xiêm, sát bên mé nước. Cô Út chợt thấy má»™t sợi óc vướng trên cổ áo bà ba cá»§a cô Hai, bảo:
- Con nhá» nầy chưa chi đã rụng tóc rồi. Mầy mà tá»›i tuổi ba mươi coi chừng cái đầu sói sá»i như đầu mấy con quạ tháng bảy cho coi!
Cô nhặt sợi tóc thổi vèo ra phÃa sông. Cô Hai Túy Ngá»c hoảng hốt:
- Ã, đừng chị Æ¡i! Không nên đâu!
Cô Út Ngá»c An tròn mắt:
- Sao không nên?
Sợi tóc bay ra khá»i đám lục bình hoa tÃm, rá»›t trên những lá»›p sóng lăn tăn rồi trôi ngược phÃa và m sông. Cô Hai bảo:
- Bác ChÃn gái nói vá»›i má em rằng, ở dưới đáy biển, đáy sông có loà i thá»§y tá»™c nhiá»u phép thần thông. Loà i nầy ưa tìm cách lên cõi trần để gian dâm vá»›i phụ nữ. Há»… cô nà o bị tụi nó tư thông thì mang bịnh ốm o gầy mòn cho tá»›i chết.
Cô Út cắt lá»i:
- Ai lại không biết đó là bịnh mắc đà ng dưới!
- Bởi váºy con gái bắt đầu trổ mã thì đừng nên tắm ở sông rạch, cÅ©ng đùng giặt quần áo cá»§a mình ở khe rạch, sông ngòi, ao bà u, hay vÅ©ng... Nếu có giặt thì giặt trong thau cháºu rồi đổ nước trên đất. CÅ©ng không nên vứt tóc, móng tay, Ä‘á»m, máu kinh nguyệt dưới nước. Có váºy má»›i khá»i mắc bịnh đằng dưới.
Út Ngá»c An ngÆ¡ ngẩn:
- Hại không! Tao lại quên cái chuyện mầy vừa nói chá»›. Thiệt tao báºy quá chừng chừng!
Bá»—ng bên kia bá» rà o, giá»ng bà ChÃn Thẹo rổn rảng vá»ng sang:
- Con Út đâu? Mau vá» nhà hâm cá. dá»n bún cho tao ăn. Chèn đét Æ¡i, ai coi nó báºn quần trắng mà dám đứng gần mé nước chá»›! Thánh thần Æ¡i, con gái ngưá»i ta có ý có tứ, con gái tui thì u mê bạch tuá»™t, không kiêng không cữ, chẳng biết dữ là nh!
Cô Út Ngá»c An đứng dáºy phá»§i Ä‘Ãt, bảo cô Hai Túy Ngá»c:
- Bà già tao đang nổi máu sân rồi đó. Thôi, tao xin kiếu.
Bà ChÃn Thẹo mặc áo xuyến Ä‘en, quần lãnh Ä‘en, tóc bá»›i ba vòng má»™t ná»n. Khuôn mặt bà lúc giáºn coi thiệt Ä‘anh đá, Bà liếc xéo cô Hai Túy Ngá»c, là m như có ai rù quyến con bà ra chá»— trống trải váºy.
Khi cô Út vá» bên kia khuôn viên bà ChÃn thì cô Hai khép cổng hông rồi lững thững và o nhà . Trá»i đã nhá nhem tối. Cô Ba thắp đèn rồi dá»n cÆ¡m. Trong bữa cÆ¡m cô Hai thuáºt lại cho mẹ nghe váºn sá»± cô Út thổi tóc cô xuống sông, việc cô Út mặc quần trắng đứng bên mé nước.
Bà Năm Tảo bảo:
- Có kiêng có cữ thì việc dữ hóa là nh. Äất nước mình má»›i khẩn hoang láºp ấp mấy trăm năm nay nên có đủ thứ yêu tinh, ma quỉ, tà quái. Là m gái xinh tốt cà ng phải giữ kỹ hÆ¡n. Bây mặc quần áo trắng đứng bên mé nước thì bá»n Giang long, Hà bá, Thá»§y quan, Thá»§y quái thấy Ä‘Ãt, ngá»±c, hông, nách bây ráo trá»i, tránh sao "há»" khá»i động lòng dâm dục, phá»±t ngá»n lá»a tình. Cho nên có Ä‘i xuồng, Ä‘i ghe, Ä‘i dạo trên bá» sông nhá»› báºn quần áo mà u sáºm, nhứt là nên báºn đồ Ä‘en cho chắc ăn, vì mà u Ä‘en có thể che mắt "há»".
Ông Năm Tảo thêm vô:
- Tụi con gái chá»› nên soi kiếng chải đầu ban đêm. Bởi mặt kiếng lóng lánh như mặc nước lúc lặng sóng nên "há»" thưá»ng ẩn trong mặt kiếng ban đêm vì ban đêm thuá»™c giỠâm, giá» cá»§a cõi âm, giá» cá»§a dưới nước lên trần tác oai tác quái.
Cô Ba ngứa miệng:
- Thưa tÃa, tÃa nói váºy sao phải! Bá»n đà o hát đêm nà o mà chẳng soi kiếng để tô son trét phấn?
Bà Năm nguýt cô con gái ương ngạnh:
- Nói báºy nói bạ mà cÅ©ng ưa chót chét! Mầy quên rằng tổ nghiệp hát bá»™i có oai lá»±c thưá»ng che chở cho đà o hát hay sao?
Trong bữa cÆ¡m dù có cá chạch kho nghệ, món canh rau mướp hương, món cá đối kho còn dư hôm qua, món chả cá thác lác chiên dầm nước mắm tá»i, nhưng ông Năm chỉ ăn có hai lưng chén cÆ¡m rồi gác đũa trên miệng chén, chắp tay xá xá tạ Æ¡n ngưá»i là m ra há»™t gạo. Bà Năm ân cần:
- Ông nên ăn thêm ba hột nữa kẻo đêm dà i thức khuya đói bụng.
Ông Năm Tảo cưá»i:
- Tối nay tui xuống Cái SÆ¡n ngá»§ đêm, gia chá»§ thế nà o cÅ©ng dá»n ăn khuya, không vịt thì gà , bà sao khéo lo!
Ông sá»a soạn hà nh lý chất trên chiếc tam bản để chèo ra sông Cổ chiên cho kịp con nước xuôi. Mảnh trăng thượng tuần méo xẹo méo xỠđã hiện ra ở phương đông. Bà Năm Tảo hối hai cô con gái tắm rá»a rồi đốt nhang cúng nước trên bà n thá» Pháºt. Bà bước ra nÆ¡i hà ng rà o ngăn khuôn viên nhà bà và mảnh đất có cây da xà . Bà sẽ trồng cây xương rồng và cây độc trụ ở vòng rà o ngoà i, cây dâu tằm ăn ở vòng rà o trong. Bà tin rằng xương rồng và dâu tằm ăn có thể trừ ma tróc quỉ như ông bà mình thưá»ng nói. Tuy cô Út Thoại Huê là vong cô cá»§a cô Ba Túy Nguyệt nhưng cây da xà là nÆ¡i trú ngụ cá»§a bao âm hồn thì nó thuá»™c vá» cõi âm. Bà không muốn cuá»™c đất cá»§a mình thông thương giao tiếp vá»›i cõi huyá»n bà đầy hung hiểm dá»a dẫm ấy. Hai vòng hà ng rà o sẽ dá»±ng nên cái biên giá»›i giữa hai cõi âm dương. Nếu vong hồn nà o rắn mắt toan qua khuôn viên bà để quấy phá, sẽ bị hai vòng hà ng rà o kia ngăn cản.
Sáng hôm qua, bà Năm Tảo đã chuá»™c cái bùa bát quái vẽ bằng sÆ¡n đỠtrên miếng kiếng hình bát giác để treo trên khung cá»a chánh. Vẫn chưa an lòng, bà còn treo những khúc xương rồng. Bà sẽ trồng thêm cây khuynh diệp bên cổng, đám ngÅ© trảo trong sân dù ông Năm đã trồng ngÅ© diệp ở vạt đất trồng dược thảo. Loại cây cá» có lá thÆ¡m kia chẳng những là m thông khà quản mà còn ngăn cản loà i phong tinh và o khuấy phá.
Tối hôm đó, mãi tá»›i đầu canh hai, ánh trăng má»›i soi khắp thá»m sân. Cô Ba Túy Nguyệt tắm bằng nước nấu vá»›i lá từ bi, lá ổi, lá ngải diệp. Còn cô Hai Túy Ngá»c thì đã tắm bằng xà bông sả và gá»™i đầu bằng nước bồ kết từ hồi chiá»u. Cô thắp nhang cúng nước trên bà n pháºt, lấy bùa trừ tà đeo và o cổ. Váºn sá»± cô Út Ngá»c An thổi sợi tóc cô bay xuống sông cứ là m cho cô bà o xà o xao xuyến. Trá»i ná»±c, cô ngồi bên cá»a sổ ngó mông. Còn cô Ba thì vừa đặt lưng xuống giưá»ng là ngá»§ được ngay.
Äầu đêm, bống nguyệt quá»›i tá»a hương ngà o ngạt. Những cụm là i ven tưá»ng cÅ©ng thoảng hương. Phải đợi tá»›i canh ba, bông dạ lý má»›i bắt đầu dáºy hương, trong khi nồng độ hương nguyệt quá»›i loãng dần. Nguyệt quá»›i và là i dẫu có thà nh tinh Ä‘i nữa cÅ©ng không đủ oai lá»±c hiện lúc ban đêm. Duy mấy cây dạ lý từ bảy năm sắp lên, đêm đêm hóa thà nh hình ngưá»i Ä‘i dạo dưới trăng. Äó là những gì bà ChÃn Thẹo cam Ä‘oan rằng mình đã mắt thấy tai nghe. Nhưng thiệt tình, hai cô Túy nghe thì nghe chá»› là m sao tin nổi cái miệng ưa thêu dệt, đặt chuyện cá»§a bà . Váºy mà canh năm hôm ná», hai cô gánh mắm và dưa gang từ Cầu Dà i vá» nhà . Vừa khi tá»›i cổng rà o thì đã hừng sáng. Cả hai chợt thấy má»™t cô gái cỡ mưá»i bảy mưá»i tám tuổi đứng phÃa trong bá» rà o cá»§a khuôn viên ông bà Năm Tảo. Vốn tánh mau mắn, cô Ba Tuy Nguyệt chà o trước:
- Chà o cô. Cô ở đâu tá»›i dây? Cá»a ngõ khóa mà sao cô vô được?
- Cô gái ú ớ:
- Tôi... tôi đi xem mạch hốt thuốc. Tôi mới từ trong nhà bước ra...
Ãnh sáng lá» má» cá»§a thá»i khắc bóng đêm sắp lui là m hai chị em không nhìn rõ mặt cô gái lạ, nhưng dáng dấp cô thiệt mảnh mai yểu Ä‘iệu, chiếc áo mà u xanh cẩm thạch cá»§a cô sá»± nức mùi hương dạ lý. Cô ta Ä‘i và o vùng tối lá» má» cá»§a khu vưá»n rồi biến mất.
Khi cả hai và o nhà , cô Hai Túy Ngá»c há»i tÃa má mình:
- Má»›i hừng sáng mả đã có ngưá»i tá»›i coi mạch hốt thuốc rồi sao, tÃa?
Ông Nam Tảo chưng há»ng:
- Ủa, ai đâu? Hồi canh năm má bây thức dáºy lo nấu xôi, còn tÃa thì ngá»§ nướng mãi tá»›i khi bây vá» chá»› có ai tá»›i đâu?
Cô ba thuáºt lại váºn sá»± hai chị em vừa chứng kiến. Bà Năm không biết giải thÃch cách nà o, liá»n chạy lại bá» rà o ngóng vá» phÃa nhà bà ChÃn Thẹo, gá»i:
- Chị ChÃn! Chị qua tui ăn lót lòng. Tui có chuyện muốn thưa vá»›i chị.
Bà ChÃn Thẹo tại mâm Ä‘iểm tâm á» nhà ông Năm Tảo sáng hôm đó, giải thÃch sá»± xuất hiện cá»§a cô gái bên bụi dạ lý như sau:
- Có phải con nhỠđó xõa tóc không? Äá»n bà con gái xứ mình há»… báºn áo dà i là bá»›i tóc đà ng hoà ng chá»› đâu để tóc ngang lưng như váºy! Cô gái đó không phải là " ngưá»i ta" đâu! Cổ là con tinh cá»§a cây dạ lý, cÅ©ng áo mà u cẩm thạch, cÅ©ng tóc xõa ngang lưng như váºy. Hà ng rà o nhà tao cÅ©ng có mấy khóm dạ lý già như hà ng rà o bên đây váºy.
Hai cô con gái tái mặt. Bà ChÃn trấn an:
- Tinh cây dạ lý hiá»n lắm. Tụi nó sợ loà i ngưá»i, không dám hãm hại phá phách gì đâu! Tinh loà i ngải diệp thì ưa giả gái đẹp để chà i bợm háo sắc. Còn loại cây lá»›n như cây da, cây mù u, cây sao, cây dầu, cây dương... sống từ 50 năm sắp lên Ä‘á»u thà nh tinh cả. Tụi tinh đó không chá»c ghẹo phá phách ai, nhưng loà i ngưá»i cÅ©ng đừng chá»c tụi nó, đừng đẽo thân hoặc tước vá», chặt nhánh, tỉa ngá»n; đừng phóng uế dưới gốc nó mà mang há»a.
Cuá»™c đất miá»n đồng bằng sông Cá»u khẩn hoang chưa đến 500 năm. Máºt độ dân chúng ở miệt vưá»n còn thấp. Há»… ngưá»i sống thưa thá»›t thì những kẻ cõi âm sẽ tác nghiệt lá»™ng hà nh. Trá»i Pháºt ở xa, ma quỉ ở gần. Cố giữ cho khá»i đụng chạm tá»›i chúng cÅ©ng đã mệt cầm canh rồi, có mấy ai đủ phép thần thông mà tróc quỉ, trừ ma, tấn công tà thần, áp đảo yêu quái?
Cô Hai Túy Ngá»c có má»™t ná»™i lá»±c vững và ng. Cô là má»™t Pháºt tá» thuần thà nh, nắm vững hai vấn đỠtừ bi và trà tuệ. Äá»›i vá»›i cô, bá»n tà thần, ma quỉ, yêu quái dầu có thần thông thế mấy cÅ©ng vẫn là những chúng sinh không tìm được hạnh phúc nên phải tác oai, lá»™ng hà nh cho hả cÆ¡n tức cá»§a mình. Há»… ngưá»i sống biết giữ tâm chÃ, giữ lòng thanh tịnh thì không có âm binh, ma quỉ nà o dám dá»±a, nháºp, ốp vô mình được! Vẫn biết chúng tà n ác và rắn mắt, nhưng ngưá»i sống phải mở lòng từ bi để Ä‘á»c thần chú vãng sinh cho chúng, phải tụng kinh Phương đẳng Äại thừa chú nguyện cho chúng sá»›m giác ngá»™, sá»›m siêu sanh. Vá»›i ý nguyện ấy, má»—i đêm cô thắp nhang tụng Ä‘á»c bảy biến Äại bi thần chú trước khi ngá»§. Nhưng từ bốn hôm rồi vì có kinh nguyệt nên cô không dám thắp nhang, cúng nước và tụng chú. Hôm nay mình mẩy sạch sẽ, nhưng cô cảm thấy còn bải hoải ngầy ngáºt nên tạm gác Ä‘á»c thần chú qua má»™t bên. Ngà i mai nhất định cô sẽ tụng kinh Äịa Tạng, hồi hướng cho những kẻ còn kẹt ở địa ngục và cầu cho dì Út Thoại Huê cá»§a cô mở lượng từ bi, tha thứ tên sở khanh Hai Luyện kia. Cô muốn nhắc nhở vá»›i vong linh ngưá»i dì u mê kia rằng, chắc kiếp trước dì đã gây oan trái cho cáºu Hai Luyện nên kiếp nầy cáºu đòi nợ. Thôi thì dì nên chấm dứt vòng vay trả ở kiếp nầy để kiếp sao khá»i sa và o vòng oan oan tương báo.
Bá»—ng má»™t cụm mây lá»›n vắt ngang qua mặt trăng là m cảnh váºt tối sầm. Con trốt nổi lên. CÆ¡n váng vất ùa tá»›i là m cô Hai phải trở và o giưá»ng. Trống đã Ä‘iểm canh ba. Khắp nÆ¡i lặng ngắt. Thỉnh thoảng có tiếng ếch nhái, tiếng nhóc nhen, tiếng vạt sà nh nổi lên ở bà u nước cuối vưá»n. Cô Hai Túy Ngá»c chìm sâu và o cÆ¡n mê.
Cô thấy hai ngưá»i Ä‘á»n ông, má»™t mặc loại vải dệt bông nổi như da sấu. Ngưá»i mặc áo láng lẩy ẵm cô Út Ngá»c An trên tay. Cô nằm mê man như chết. Còn ngưá»i mặc áo vải dệt bông nổi cầm sợi tóc trên tay ngắm nghÃa rồi nhìn cô Hai nheo mắt cưá»i duyên. Ngưá»i mặc áo láng lẩy nói:
- Thôi mầy, tụi mình nên vỠthủy phủ thì hơn.
Ngưá»i mặc áo bông nổi chỉ cô Hai Túy Ngá»c, bảo:
- Tao muốn bắt con nhỠđó, nó xinh tốt như tiên nga. Lại nữa, tao giữ sợi tóc nó trong tay tức là tao đã cầm chắc cái bổn mạng nó rồi. Tao mà không bắt nó vỠlà m vợ thì uổng lắm!
Ngưá»i mặc áo láng lẩy can gián:
- Không được đâu! Con nầy có căn là nh, có phước đức nên bổn mạng vững và ng. Lại nữa, tÃa má nó gây nhiá»u nhÆ¡n tốt, mầy không rá»› tá»›i nó được đâu!
Ngưá»i mặc áo bông nổi xốc tá»›i tÃnh ôm cô Hai. Nhưng tay hắn vừa chạm tá»›i mình cô là hắn la hoảng lên như chạm phải gai nhá»n lá»a nóng:
- Con nầy có đeo đạo bùa ghi thần chú kinh Lăng Nghiêm!
- Tao đã nói mà mầy không nghe. Dẫu nó không đeo đạo bùa thiêng đi nữa, mầy cũng không rớ tới nó được đâu! Thôi, vỠthủy phủ với tao cho rồi.
Cả hai bá» Ä‘i. Cô Hai Túy Ngá»c chạy theo la lá»›n:
- Mấy ngưá»i bồng chị Út Ngá»c An Ä‘i đâu? Sao mấy ngưá»i là m ngang bắt con gái ngưá»i ta Ä‘i váºy?
Cô xông tá»›i, già nh cô Út Ngá»c An lại. Cả hai trì kéo nhau. Tên mặc quần áo dệt bông nổi nhà o và o xô cô té má»™t cái đụi để tên kia bồng cô Út chạy mất.
Tá»›i đây cô Hai Túy Ngá»c tỉnh dáºy. Nhà ngoà i có tiếng xôn xao. Cô Ba Túy Nguyệt từ ngoà i chạy và o, gá»i chị:
- Nguy rồi chị Æ¡i! Chị Út con bác ChÃn bá»—ng dưng kêu Ä‘au bụng rồi năm mê man. Chị em mình mau theo má qua nhà bác ChÃn coi sao. liệu có giúp được gì chăng!
Cô Hai Túy Ngá»c liá»n chổi dáºy rá»a mặt xúc miệng, xức dầu cù là ở mà ng tang, mặc thêm chiếc áo bà ba ngoà i áo túi rồi cùng mẹ và em đóng kÃn cá»a nẻo bước qua nhà bà ChÃn Thẹo.
Ở đây đèn Ä‘uốc sáng rá»±c, chòm xóm tụ há»p nhá»™n nhịp. Ba mẹ con bà Năm Tảo tức tốc vô buồng cô Út. Cô nằm trùm má»n tá»›i cổ, sắc mặt lợt lạt, mắt nhắm nghiá»n. Thỉnh thoảng cô cong ngưá»i ngồi dáºy, mắt mở trao tráo nhưng không nhìn ai. Cô rên: - Chu choa Æ¡i! Äau bụng quá trá»i quá đất! Ai cứu tui vá»›i! Sao mấy ngưá»i giữ tui ở đây, không để tui theo chồng tui!
Bà ChÃn Thẹo mếu máo kể vá»›i bà Năm Tảo:
- Con Út tui Ä‘ang ngá»§ bá»—ng hét lên tỉnh dáºy kêu Ä‘au bụng. Ông nhà tui cắt xương rồng, mà i vá»›i nước mưa cho nó uống mà vẫn không bá»›t, cứ nằm thiêm thiếp lúc tỉnh lúc mê.
Bà Năm Tảo chắc lưỡi:
- Hại quá! Ông nhà tui Ä‘i Cái SÆ¡n Lá»›m chữa bịnh, tui biết liệu sao đây! Nè Ba, con lẹ chÆ¡n chạy vá» nhà lấy khúc quế Trà Bồng để má mà i vá»›i nước mưa cho chị Út con uống. Äang lúc cấp bách như vầy, để tui trổ tà i châm cứu cho cháu, biết đâu phước chá»§ may thầy mà cháu khá»i bịnh chăng!
Cô Ba Túy Nguyệt trở vá» nhà lấy quế. Bà Năm Tảo hối gia chá»§ xắt cho bà hai miếng gừng và đốt má»™t cây nhang để bà đặt gừng lên huyệt và châm nhang và o huyệt. Khi cô Ba Ä‘em quế qua thì cô Hai mà i quế để đổ và o miệng bệnh nhÆ¡n. Mặt cô Út trở nên hồng hà o, mồ hôi lạnh hết ra nhưng cô không tỉnh táo. Cô đảo mắt nhìn má»i ngưá»i, cưá»i á»n ẻn rồi hát:
Con chim trả, ai vay ai trả?
Bụi cây sưng, ai vả mà sưng?
Äây ngưá»i dưng, đó cÅ©ng ngưá»i dưng.
Cá»› sao giá»t thảm rưng rưng ướt tròng?
Bà ChÃn Thẹo lay vai con gái, khóc tức tưởi:
- Út, má đây con, tỉnh lại đi con.
Cô Út nguýt mẹ:
- Ai là con cá»§a bà ? Tui đây là con cá»§a bà Chúa khúc sông Bà Lại. Chồng tui ở phá»§ dưới đáy Cô Chiên, gần miệt và m. Nhà chồng tui tưá»ng lót bằng kiếng soi mặt sáng trưng, mái lợp ngói lưu ly xanh biếc, trước nhà có hai cây bông đá má»™t trắng má»™t hưá»ng, cây nà o cÅ©ng thiệt đẹp!
Bà ChÃn Thẹo khóc ngất, nhưng bà không há» xác nháºn con gái mình mắc đà ng dưới. Bà Năm Tảo an á»§i:
- Chiá»u mai ông nhà tui vá». Äể rồi chị em bà con mình sẽ hiệp sức lo chạy chữa cho cháu. Chạy thuốc không hết thì chạy bùa, chạy ngải, cúng vái...
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 10:57 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 4
Xế hôm sau, ông Năm Tảo vá» tá»›i nhà , được bà vợ thuáºt lại bịnh tình cô Út Ngá»c An nên ông liá»n qua nhà ông bà ChÃn Thẹo. Lúc đó cô Út Ä‘ang nói xà m, hát hò inh á»i:
Tay tui che dù đầm, tay kia cầm quả banh
ChÆ¡n tui bước lên chùa, cá»a chánh không vô.
Ông Năm Tảo bắt mạch cho cô Út. Rõ rà ng là quỉ mạch chẳng sai, trong sáu bá»™ mạch, chẳng có mạch nà o hiện ra. Ông liá»n bảo gia chá»§:
- Cháu Út không có bịnh chi hết. Äây là ma dá»±a, quỉ áp đó thôi. Anh chị nên há»i ý kiến pháp sư ChÆ¡n Huệ. Sư có nhiá»u bạn đồng tu ở miệt Năm non Bảy núi. Há» tu theo Máºt Tông có thể trục quỉ trừ tà . Phép ma rốt cuá»™c sao qua phép Pháºt!
Rồi ông ngáºm ngùi ra vá». Ä‚n cÆ¡m tối xong, ông lên chùa Long Äức. Bệnh Bá»u thuyên giảm rất mau. Bây giá» cẩu đã chá»i há»i ngồi ăn bá»™t huỳnh tinh. Ông đợi cáºu ăn xong rồi bắt mạch. Sau đó, ông bảo pháp sư ChÆ¡n Huệ:
- Lạ dữ, bệnh cá»§a cáºu Bá»u nầy lui tháºt mau, triệu chứng lao cÅ©ng không rõ rệt nữa.
Pháp sư ChÆ¡n Huệ chắp tay niệm Pháºt rồi bảo ngưá»i thầy thuốc thân thiết:
- Nghiệp dữ cá»§a cháu đã dứt, và cÅ©ng nhá» má cháu phò há»™ nên dù bịnh quỉ bịnh ma, bịnh trầm kha, bịnh nguy cấp cÅ©ng phải dứt. Äiá»u đó thiệt tình tui không lấy là m lạ chút nà o hết.
Ông bà Bang biện Hưỡn sau khi là m đám giá»— cho bà mẹ ruá»™t, liá»n giao nhà cho ông bà Năm Äặng tức em gái và em rể cá»§a bà Bang biện, để cùng cáºu Hai, cô Ba, cô Tư Ä‘i vá» ngôi nhà từ đưá»ng cá»§a dòng hỠông mở tiệc khao cho cáºu Hai Kinh lý. Bà Bang biện cho mổ má»™t con bò và hai con heo, là m tiệc đãi ăn suốt bốn ngà y ròng rã. Sau đó há» cùng vá» Cầu Äà o. Tại đây có bác sÄ© Lê Mạnh Máºu và trạng sư Trần Hảo Hiệp vừa đánh cá» vừa chá» rước vợ vá» nhà . Trạng sư Hiệp tuổi ngoà i ba mươi, hÆ¡i thấp ngưá»i, thịt da săn chắc, mặt mÅ©i khôi ngô, nụ cưá»i có lúm đồng tiá»n. Hôm nay ông mặc áo sÆ¡ mi trắng sá»c nâu lợt, quấn tây bằng vải tÃt- so mà u ngà , áo vét cùng thứ vải vá»›i quần, cổ thắt cà - vạt và ng kẻ vạch nâu. Còn bác sÄ© Máºu mặc quần ga- bạc- Ä‘in mà u cà phê sữa, áo bằng vải ba- tÃt trắng, không thắt ca- vạt hoặc nÆ¡ bướm gì ráo trá»i.
Ông bà Bang biện Hưỡn há»›n hở chà o há»i hai thằng rể và hối bà y trẻ mang gà vịt, bánh trái và o trong bếp.
Cô Tư Cẩm Lệ vừa thấy chồng là đổi sắc mặt vui tươi thanh thản thà nh bộ mặt chù ụ tối như đêm ba mươi. Cô bảo:
- Tui đã nói vá»›i mình, tui sẽ ở đây chÆ¡i vá»›i tÃa má tui năm bữa ná»a tháng, luôn tiện nhỠông Năm Tảo coi mạch hốt thuốc. Mình rước tôi vá» là m chi?
Trạng sư Trần Hảo Hiệp gãi đầu, mặt khổ sở:
- Anh xuống Vĩnh Long thăm mình, mai anh vỠsớm.
Cô Ba Cẩm Tú bảo em rể:
- Tui xin cung hỉ dượng Tư. Con em tui có triệu chứng ốm nghén rồi đó.
Trạng sư Hiệp há»i vợ:
- Có thiệt váºy không mình?
Cô Tư Cẩm Lệ:
- Ờ, thầy thuốc bắc ở chợ lách chẩn mạch nói em có thai được hai tháng rồi. Em cÅ©ng tin chắc em có thai, cứ tÃnh theo kinh nguyệt thì đủ rõ. Bà đồng cốt ở Cầu Kè còn nói kỳ nà y em sinh con trai, rồi quen dạ đẻ tá»›i chÃn lần.
Bác sỉ Lê Thạnh Máºu bảo:
- Chừng đó sẽ hay. Miá»…n sao kỳ tá»›i dì sanh cho dượng Tư má»™t thái tá» cho dượng mừng. Vợ trước cá»§a dưỡng chỉ sanh hai cô công chúa mà thôi, nên dưỡng Ä‘ang đợi cáºu trưởng nam đặng nối dõi tông đưá»ng.
Bà Bang biện Hưỡn khuyên con trai và rể rá»a mặt cho mát, rồi giục hai cô con gái bắt hai con cá bông nấu cháo vá»›i giò heo.
Cô Ba Cẩm Tú khi và o bếp, bảo em:
- Tối nay anh Hai sẽ rước thầy Mưá»i Khói đến Ä‘oán Ä‘iá»m giải má»™ng. Em nên o bế nồi chè trứng gà nấu vá»›i trà và đưá»ng Ä‘en Ä‘i.
Cô Tư Cẩm Lệ bảo:
- Mấy hôm nay ăn tiệc nhiá»u phát ngán ngược, cho nên má má»›i sai chị em mình nấu cháo gà giò heo. Nghe tá»›i trứng gà là em nhợn rồi, thôi để em nấu nồi chè thưng váºy.
Hai chị em cùng hai con tá»› gái lúi húi là m bếp. Trá»i đã xế bóng. Ngoà i mé rạch xa, tiếng chim bìm bịp kêu văng vẳng. Bên thá»a ruá»™ng loáng nước, có tiếng cô thợ cầy hò:
Cây độc không trái,
Gái độc không con,
Lấy chà ng đã chÃn năm tròn,
Ai dè pháºn thiếp còn son sẻ hoà i
Má»™t mai chồng vợ lìa Ä‘á»i
Cáºy ai cúng giá»—, cáºy ai nối dòng.
Cô Ba Cẩm Tú bảo:
- Nè Tư, coi váºy mà em có phước hÆ¡n chị. Nếu em không có con Ä‘i nữa thì cÅ©ng có lÅ© con ghẻ đó chi!
Cô Tư trỠmôi:
- Con ghẻ sao bằng con ruá»™t? Em biết hai con quỉ cái đó không bao giỠưa em, nếu không nói rằng tụi nó thù em táºn xương tá»§y. Thấy bản mặt tụi nó mà em ứa gan, con lá»›n con nhá» Ä‘á»u giống hệt con gái mẹ tụi nó.
Cô Ba dịu giá»ng:
- Em đừng hà khắc vá»›i tụi nó mà mang tiếng mẹ ghẻ ác độc. Tụi nó cÅ©ng đã mưá»i bốn mưá»i lăm rồi, em phải ná»›i tay cho tụi nó má»›i được.
Cô Tư rùn vai:
- Chị chưa đút đầu vô cảnh mẹ ghẻ con chồng nên chị chẳng biết gì ráo trá»i! Hai đứa con ghẻ cá»§a em giống con gái mẹ tụi nó, lầm lì, cứng đầu cứng cổ, sâu hiểm khôn lưá»ng...
Cô Ba nhẹ nhà ng:
- Nếu chị không lầm, vợ trước cá»§a dượng Tư dịu dà ng má»m má»ng lắm.
Cô Tư Cẩm Lệ xà một tiếng dà i:
- Ở xa ngó qua tưởng là Bồ tát, tới chừng lại gần thì quỉ La sát không sai.
Trong khi cô Tư chặt giò heo thà nh từng khúc, cô Ba đơm bốn chiếc đĩa quả tá» nà o xoà i, Ä‘u đủ, mãng cầu, máºn, chuối cau, bánh Ãch, bánh in, bánh Ä‘áºu xanh... để đặt trên cổ bồng má»—i bà n thá».
Cô Tư Cẩm Lệ kể lể:
- Mụ ta muốn hại em nên em phải trở cá» láºt ngược đòn phép cá»§a mụ - Tá»›i đây cô ngáºp ngừng - Mà thôi, mụ cÅ©ng đã nhắm mắt lìa Ä‘á»i rồi, em không muốn nhắc lại chuyện cÅ© là m chi.
Khi con Lý đi mua bún tươi vỠthì con Là i đã là m xong hai con cá bông lớn. Cô Tư cẩm Lệ bắt đầu nấu cháo trong khi cô Ba sắp bún ra đĩa và xắt rau ghém trước khi là m món tương chấm. Có mặt hai con tớ gái, hai cô không dám bà n chuyện gia đạo nữa.
Ở nhà trên, bà Bang biện Hưỡn vừa têm trầu vừa suy nghÄ©. Má»›i hồi sáng, khi ghe bà vừa chèo ra khá»i vòm sông thì má»™t con cá úc từ dưới nước phóng lên khoang ghe dãy đà nh đạch rồi nằm ngá»a phÆ¡i cái bụng trắng nõn. Cáºu Hai Luyện săm soi con cá bạc phước kia rồi nói gá»n: "Nó chết rồi". Chim sa cá lặn nói lên vẻ đẹp cá»§a các mỹ nhÆ¡n nước Tà u, còn chim sa cá lụy đây báo Ä‘iá»m xui xẻo cho gia đình bà , chẳng biết ứng và o ai? Ờ á», chắc là nó ứng và o thằng con ghẻ bà . Nó bệnh lao và o tuổi má»›i lá»›n, chắc chắn Ngá»c Hoà ng sẽ giÅ© sổ nó trong vòng hai năm sau.
Ngay lúc đó thằng Äá»±c từ bên chùa Long Äức vá». Nó thưa vá»›i ông bà Bang biện Hưỡn:
- Thưa ông bà , bịnh cáºu Bá»u mưá»i phấn giảm hết chÃn rưỡi. Con nghe ông thầy Năm nói chứng lao sái cá»§a cẩu cÅ©ng chỉ máºp má».
Thầy thuốc Tây Lê Thạnh Máºu cưá»i khì:
- Tui không tin. Bịnh lao là bịnh nan y, là m sao mà bịnh nhÆ¡n bình phục mau lẹ dưá»ng ấy. Há»a chăng là bịnh gì đó mà ông Năm lầm là bịnh lao chăng?
Cáºu Hai Luyện bảo:
- Ai biết đâu! Tui chỉ thấy bây giá» nó chá»i há»i, ăn cÆ¡m lìm lịm.
Bà Bang biện Hưỡn têm trầu thiệt kỹ. Äó là động tác để bà che giấu cÆ¡n bối rối cá»§a mình. Chu choa Æ¡i, nếu thằng Bá»u không chết thì cái Ä‘iá»m tre già trổ bông ná» cùng cá lụy chim sa kia ứng và o bổn mạng cá»§a ai trong vòng chồng con bà ? Lại nữa, lúc Bá»u Ä‘ang cÆ¡n bịnh ngặt, bà liá»n giao cáºu ta cho pháp sư ChÆ¡n Huệ, kể như bà đã thà má»™t con chốt mà chẳng hốt được con xe nà o trong ván cá» tướng. Váºy là bà mất má»™t cách oan uổng tên tá»› trai để sai vặt. Là m sao bà đòi Bá»u lại được đây? Ừ, thôi thì bà đà nh mặt trÆ¡ trán bóng, mặt chai mà y đá để bắt lại đứa con ghẻ siêng năng giá»i dắn, mặc lá»i ong tiếng ve, kệ sấm sét búa rìu dư luáºn. Bà tin chắc em chồng bà cÅ©ng phải nể nang uy lá»±c cá»§a chồng con bà mà nhượng bá»™.
Khi cả nhà ăn cÆ¡m xong thì bóng trăng máºp nõn nà treo trên cà nh lá cá»§a cây mÃt tố nữ. Vợ chồng cô Ba Cẩm Tú chưa vá» vá»™i. Còn cô Tư Cẩm Lệ đốc thúc con Là i con Lý chuẩn bị trà nước, há»… thầy Ä‘oán Ä‘iá»m giải má»™ng tá»›i thì phải múc chè ra chén và châm trà và o bình. Hai cô Cẩm cùng Ä‘i rá»a mặt, chải tóc cho có vẻ sáng mát tươi tỉnh đôi chút.
Thầy Mưá»i Khói tuổi trên sáu mươi, nhưng mặt chưa nhăn nhiá»u, khuôn mặt hà há»ng như mặt há», mắt hấp háy, nụ cưá»i rá»™ng toà ng hoạc. Há»… má»—i khi thầy cưá»i thì Ä‘uôi mắt thầy bẻ cúp xuống coi thiệt tức cưá»i.
Chè và trà bánh dá»n lên. Cáºu Hai Luyện đốt đèn măng- sông thay thế cây đèn huê kỳ Ä‘áºt giữa trung đưá»ng. Sau mà n chè bánh, Ä‘á»n ông cùng thầy Mưá»i Khói chia nhau ngồi trên hai chiếc trưá»ng ká»· đặt hai bên chiếc bà n dà i. Bà Bang biện cùng hai cô con gái ngồi trên chiếc Ä‘i- văng chÆ¡n quỳ đặt bên trái trung đưá»ng.
Ông Bang biện Huỡn vô đỠsốt dẽo:
- Chẳng dấu gì thầy Mưá»i, lóng rà y gia cảnh tui có nhiá»u Ä‘iá»m lạ. Trước hết là cây tre ở sau nhà trổ bông.
Thầy Mưá»i Khói ngon là nh:
- Trẻ già thì trổ bông để chết, chẳng có Ä‘iá»m gì ráo đối vá»›i gia đình tu nhÆ¡n tÃch đức. Còn đối vá»›i gia đình thưá»ng thưá»ng, há»… ai trồng cây tre đó thì ngưá»i đó gặp xui xẻo, có khi tánh mạng lâm nguy.
Bà Bang biện Hưỡn vui mừng:
- A di đà Pháºt. Cây tre đó do má chồng tui trồng đó Ä‘a. Nhưng bà đã ngá»§m từ tám chÃn năm nay rồi. Còn chim sa cá lụy thì ứng vô Ä‘iá»m gì đây?
Thầy Mưá»i Khói gãi đầu ra chiá»u suy nghÄ© lung lắm:
- Äó là điá»m tang tóc. Há»… chim sa, cá lụy và o giá» nà o thì ngưá»i trong gia đình mang tuổi cùng tên vá»›i giỠđó sẽ vong mạng.
Cả nhà đá»u buồn rầu lo lắng. Thầy Mưá»i Khói an á»§i:
- Ông bà nên nhá» thầy chùa cô vãi tụng kinh Cầu An và kinh Dược Sư rồi tá»›i ngà y rằm ngà y vÃa đức Äịa Tạng Vương Bố Tát nên mua chim cá vá» phóng sanh thì tai nạn dầu lá»›n cách mấy cÅ©ng nhẹ bá»›t Ä‘i nhiá»u.
Bà Bang biện thà nh khẩn:
- Cám Æ¡n thầy có lá»i khuyên bảo. Vợ chồng tui sẽ là m đúng lá»i thầy chỉ dạy.
Cô Ba Cẩm Tú đợi cho cuá»™c Ä‘oán Ä‘iá»m lắng dịu và thoảng lui, liá»n rá»i khá»i bá»™ divan chÆ¡n quỳ, bước tá»›i sau lưng chồng, nói vá»›i thầy Mưá»i Khói:
- Thưa thầy, tui có giấc chiêm bao lạ lắm. Tui thấy mình nuốt há»™t trái xá lị, nhưng từ rún tôi xịt ra luồng khói má»ng. Khói bay lên trá»i tụ lại thà nh mây. Rồi con trốt nổi lên, đánh giạt cho mây rá»i rã. Chẳng biết Ä‘iá»m gì đây?
Thầy Mưá»i Khói há»›p má»™t ngụm trà Liên Tâm, có vẽ lưỡng lá»±:
- Cái há»™t tượng trưng cho dòng giống. Giống trái xá lỵ tức là giống trái lê, bởi vì ngưá»i Bắc kêu trái xá lỵ là trái lê. Giống há» lê chui vô bụng cô rồi thì cÅ©ng rã rá»i như khói như mây. Kỳ Ä‘áºu thai tá»›i. thai nhi vừa tượng hình thì cÅ©ng không có dịp chà o Ä‘á»i sau chÃn tháng mưá»i ngà y.
Cô Ba Cẩm Tú xụ mặt, trở vá» bá»™ divan chÆ¡n quỳ, không nói không rằng. Cô Tư Cẩm Lệ vẫn ngồi tên divan, cất tiếng rổn rảng há»i thầy Mưá»i Khói vá» giấc má»™ng con rắn chui vô bụng cô rồi chui ra tá»›i chÃn lần, lần sau nó cắn bụng cô cho tá»›i nát bấy. Thầy bảo:
- Äây là thai quỉ, thai yêu. Cô coi chừng con ranh con lá»™n khuấy phá cô đó. Há»… tá»›i chÃn lần là nó hại cô cho tá»›i mạng vong.
Bà Bang biện Hưỡn hứ má»™t tiếng bất bình rồi tuá»™t xuống divan, hằn há»c liếc xéo thầy Mưá»i trước khi phá»§i Ä‘Ãt, ngoe ngoảy bá» vô nhà trong.
Khi ba mẹ con bà Bang biện Hưỡn vừa vô nhà trong thì con Là bưng lên hiệp trà sâm cho cả ba giải lao. Cô Ba Cẩm Tú cằn nhằn mẹ:
- Mà nóng nảy quá, chưa chi là m hư bá»™t hư đưá»ng ráo trá»i. Má»™ng Ä‘iá»m xấu như váºy thì mình nên nhá» thầy Mưá»i Khói chỉ cách cúng vái để hóa giải bá»›t Ä‘iá»m hung tướng ác, cá»› sao má vùng vằng bá» vô nhà ra cái Ä‘iá»u há»n lẫy như váºy?
Bà Bang biện liếc xéo con gái:
- Thằng cha đó có cái miệng nói xà m, bây tin thằng chả có ngà y bán lúa giống! Mai, tao sẽ sai thằng Äá»±c thỉnh thầy Bảy Lục và cô bóng Mưá»i Hai vỠđây cúng trừ há»a căn.
Cô Bà và cô Tư không nói gì thêm. Sau đó, gần tá»›i ná»a đêm, thầy Mưá»i Khói từ giả ra vá». Cô Ba Cẩm Tú cÅ©ng theo chồng vá» nhà riêng ở bên cầu Lầu. Cáºu Hai Luyện liá»n hạ đèn măng- sông xuống, đốt đèn huê kỳ lên rồi má»›i xả hÆ¡i đèn măng- sông để tắt. Cô Tư Cẩm Lệ má»i chồng Ä‘i rá»a ráy mình mẩy và súc miệng. Cô còn mở tá»§ cẩm lai lấy chiếc gối nhiá»u mà u cánh sen thêu bông mẫu đơn trắng bà y lên chiếc giưá»ng cá»§a cô để chốc nữa chồng cô kê đầu.
Bà Bang biện Hưỡn khi vỠbuồng riêng, bảo chồng:
- Nghe nói thằng Bá»u giỠđây đã mạnh rồi, ông liệu cách nà o bắt nó vỠđây. Tui nuôi nó, tui mến nó. Äể nó ở chùa ăn chay lạt, sống kham khổ, tui không đà nh lòng.
Ông Bang biện e dè:
- Hồi nà o bà nói vá»›i thầy ChÆ¡n Huệ giao đứt thằng Bá»u cho thầy, bây giá» bà còn mặt mÅ©i nà o đòi nó lại?
Bà Bang biện háy chồng:
- ÄÆ°á»£c rồi tôi sẽ nghÄ© ra kế bắt nó vá» há»§ hỉ vá»›i vợ chồng mình. Chuyện nầy là chuyện cá»§a tui, không mắc má»› gì tá»›i ông, ông chá»› bà n ra là m chi.
Ông Bang biện cưá»i:
- Ừ, bà là m sao cho vuông tròn thì thôi tui hÆ¡i sức đâu nghÄ© tá»i mấy chuyện lặt vặt đó. Tôi đã là m trà nh là m tréo mua được tám mẫu đất cá»§a anh Hương bá»™ Lạc tại Phước Háºu, giá chỉ có bốn ngà n đồng. Khi chồng tiá»n, là m giấy tá» xong, tui sẽ Ä‘i đóng bách phần đất. Há»… xong vụ cắt đất, tôi má»›i rảnh tâm rảnh trà lo ứng cá» há»™i đồng quản hạt.
Vụ đất cát kể như xong, nhưng vụ ứng cá» há»™i đồng ông thấy sao bấp bênh. Mấy tay ứng cá» viên khác nếu không có bà con trong soái phá»§ Nam Kỳ thì cÅ©ng có bạn bè lẫn tay trong tay ngoà i vá»›i những thế lá»±c lá»›n như ông Chánh tham biện tỉnh nhà , ông phá»§ nầy, ông đốc phá»§ ná»... Chuyên lo kế tiếp cá»§a ông là nhá» Cai tuần Xướng, kẻ nha trảo tâm phúc cá»§a ông, là m sao cho ông có dịp ân ái vá»›i cô vợ chá»a cá»§a Cai tuần Hạp. Ông chỉ thÃch ăn nằm vá»›i đà n bà chá»a từ ba tháng tá»›i năm tháng. Cái thai lá»›n vừa phải thì ông ham nhưng cái bụng bá»± chang bang cá»§a đà n bà mang bầu từ bảy tháng sắp lên thì ông không hứng thú chút nà o.
Khi trống vừa Ä‘iểm canh ba thì khắp nhà yên lặng gắt. Thỉnh thoảng có tiếng cắc kè ở chiếc miá»…u nhá» cuối xóm vá»ng sang. Cô Tư Cẩm Lệ bắt đầu Ä‘ay nghiến chồng:
- Tui không vỠnhà đâu! Bà già cứ trấn ngự nơi đó là m tui không dám ho lớn. Chừng nà o bả trở vỠThủ Dầu Một thì tui mới dám xách va- li vỠnhà .
Luáºt sư Trần Hảo Hiệp than:
- Em ở lì đây lâu quá, đố khá»i bà già nghi em giáºn bả.
Cô Tư cưá»i khẩy:
- Bả nghi trúng đó, mình à . á»i, cứ để bả nghÄ© sao cÅ©ng được. Mình là thầy kiện, giá»i khoa cãi lý biện há»™, mình liệu lá»i nói vá»›i bả cách nà o để trong ấm ngoà i êm thì nói. Em bây giá» chán Ä‘á»i quá, ở đây há»§ hỉ vá»›i tÃa má em được lúc nà o hay lúc nấy. Lại nữa, hai đứa con ghẻ coi bá»™ muốn chống đối trả treo vá»›i em rồi đó.
Luáºt sư Hiệp cưá»i:
- Là m gì có chuyện đó! Tụi nó trước sau vá»…n yêu kÃnh mình như má ruá»™t tụi nó.
Cô Tư Cẩm Lệ rùn vai:
- Mình nói thì mình tin. Hai con đó... trá»i biển lắm. Mình phải để tui uốn nắn kẻo có ngà y vợ chồng mình nuôi thứ cháu ngoại không cha.
Hai vợ chồng cùng trèo lên giưá»ng. Cô Tư Cẩm Lệ mãi tá»›i đồng hồ Oét- minh- tÆ¡ gõ hai tiếng mà vẩn không sao đỗ giấc nổi. Lá»i giải má»™ng cá»§a thầy Mưá»i Khói cứ ám ảnh cô hoà i. Bốn bá» yên tÄ©nh. Ngoà i hè, tiếng côn trùng sôi lên từng chặp. Thỉnh thoảng có tiếng dế gáy sương. Trên vách ván quét vôi trá»™n a dao mà u trứng sáo, con thằn lằn chắt lưỡi từng loạt ngắn, dá»™i sâu và cái thăm thẳm cá»§a đêm khuya.
Cô Tư Cẩm Lệ bá»—ng cảm thấy đầu nặng. CÆ¡n váng vất là m cô thấy chung quanh tối Ä‘en. Ãnh đèn chong như lùi xa và o táºn đáy vá»±a thẳm nà o. Bổng có tiếng chì chiết:
- Con giá»±t chồng ngưá»i! Con sát nhÆ¡n!
Trước mặt cô hiện ra má»™t ngưá»i Ä‘á»n bà mặc quần áo trắng, tóc xõa dã dượi. Bà ta ốm nhom như con khô cá hố, da dẻ xanh chà nh, ánh mắt long lên sòng sá»c. Ngưá»i Ä‘á»n bà nghiến răng:
- Con kia! Mầy biết tao là ai không?
Cô Tư Cẩm Lệ thá»u thà o:
- Chị Tư Thục!
Ngưá»i Ä‘á»n bà gằn từng tiếng:
- Phải, tao là Tư Thục, ngưá»i phối cá»§a thầy kiện Trần Hảo Hiệp đây! Mầy lấy chồng khÃnh cá»§a tao, là m cho chồng tao lợt lạt vá»›i tao. Sau đó mầy còn hại tao tá»›i chết oan chết ức.
Cô Tư Cẩm Lệ ngồi bẹp xuống lạy cô Tư Thục lia lịa:
- Lạy chị Tư, bởi vì em biết chị Tư ếm em nên em phải ra tay trước. GiỠđây, chị đến đòi mạng em, em xin chị nghÄ© chút tình cÅ© hồi chị em mình còn chung sống hòa hiệp thuáºn thảo mà buông tha cho em nhá». Bởi chị dồn em vô ngõ bà nên em lỡ tay hại chị.
Hồn cô Tư Thục bảo:
- Thiệt tình tao có nhá» thầy pháp thư ếm cho mầy lìa xa chồng tao. Äó cÅ©ng chỉ là việc bảo vệ hạnh phúc cá»§a bất cứ ngưá»i Ä‘á»n bà nà o bị san sẻ tình chồng vợ. Tao cho mấy biết, mầy đừng mong ăn Ä‘á»i ở kiếp vá»›i chồng tao. Rồi đây mầy sẽ bị kẻ khác giá»±t chồng. Äó chỉ là cái hoa báo, còn quả báo thì ly kỳ rùng rợn lắm, có váºy thiên hạ bá tánh má»›i lấy cái gương tối độc phụ nhÆ¡n tâm ra để soi rá»i đêm ngà y. Hoa báo trổ trước, quả báo tượng hình sau... nghe chưa con sát nhÆ¡n?
Cô Tư Cẩm Lệ giá»±t mình dáºy trống vừa Ä‘iểm canh tư. Bên ngoà i, ánh trăng tái ngắt lòn qua khe cá»a lá sách. Chim heo kêu eng éc sau vưá»n nhà . Cô lăn qua ná»a vòng, nằm nghiêng vá» phÃa trái lắng nghe tiếng tim Ä‘áºp mạnh trong lồng ngá»±c. Má»™t ý thức sáng lòa trong đầu óc cô: mình phải gồng mình đối phó vá»›i những diá»…n biến trầm trá»ng trong những ngà y sắp tá»›i.
Các đây ba năm, giữa lúc hai bà vợ lá»›n vợ nhỠông thầy kiện Trần Hảo Hiệp sống chung dưới má»™t mái nhà ở Äa Kao Äất Há»™ ra vẻ thuáºn thảo lắm thì má»™t hôm con ÄÆ°Æ¡ng, đứa ở gái cá»§a cô Tư Thục tiết lá»™ vá»›i cô Tư Cẩm Lệ:
- Nè cô Tư, em nói ra đây để cô đỠphòng. Bà lá»›n (chỉ cô Tư Thục) hay vá» Phú Nhuáºn để láºp bà n trù ẻo ông chá»§ và cô.
Nguyên cô Tư Thục là con ông bà Huyện Tịnh ở Phú Nhuáºn. Cô Tư Thục vốn hiá»n là nh khá» khạo, há»… gặp chuyện gì trục trặc cÅ©ng vá» nhà tÃa má cô vấn kế. Con ÄÆ°á»ng tuy là tá»› gái thân tÃn cá»§a cô Tư Thục nhưng nó bị cô Tư Cẩm Lệ bá» tiá»n ra mua chuá»™c để thuê nó dò la cô chá»§ đã từng hết lòng tin cáºy nó. Thế rồi nhá» con ÄÆ°Æ¡ng, cô Tư Cẩm Lệ móc nối ChÃn Äáng, mụ nấu bếp cá»§a ông bà Huyện Tịnh để dò biết rằng bà Huyện Tịnh đã đến quáºn lỵ Tịnh Biên tỉnh Châu Äốc nhá» tên Thổ SÆ¡n Eng láºp cách trù ếm luáºt sư Hiệp và cô. Mụ không biết mục Ä‘Ãch cá»§a cuá»™c trù ếm đó, chỉ biết rằng bà Huyện Tịnh mang vế hai cái hình nhÆ¡n bằng sáp. má»™t Ä‘á»n ông và má»™t Ä‘á»n bà . Bà cho hai cái hình nhÆ¡n đó đâu lưng vá»›i nhau, đặt trên bà n thỠở căn buồng gần kho chứa nông cụ. Má»—i ngà y bà và o căn buồng đó, thắp đèn nhang, Ä‘á»c thần chú Miên rồi kêu tên Trần Hảo Hiệp và Tư Cẩm Lệ bảy lần. Má»—i khi rá»i phòng, bà đá»u khóa cá»a cẩn tháºn.
Thiệt tình khi nghe ChÃn Äáng báo cáo, cô Tư Cẩm Lệ hoang mang sợ sệt lắm. Hèn chi trá»n tháng rồi, thầy kiện tá» ra bẳn gắt vá»›i cô và há»… Ä‘i là m vá» là chỉ quấn quÃt vá»›i vợ cái con cá»™t cá»§a ổng. Mà há»… má»™t khi ngá»§ trong buồng cô là thầy lại bị chứng xây xẩm, có khi rên la vì nhức đầu. Do đó cả hai không thể ân ái được.
Cô Tư Cẩm Lệ nhứt định phải trả đũa. Cô lá»±a lá»i bảo chồng và cô Tư Thục:
- Má em bị chứng ban trắng, nhà lại neo ngưá»i. Xin anh chị cho em vá» VÄ©nh Long săn sóc má em má»™t thá»i gian. Chừng nà o bả chá»i há»i, em sẽ vỠđây.
Khi vá» tá»›i Cầu Äà o, cô Tư Cẩm Lệ khóc kể việc trù ếm vÆ¡i bà Bang biện và cô Ba Cẩm Tú. Bà Bang biện bà n táºn gốc ý nghÄ© cá»§a mình:
- GiỠđây con Tư Thục trù ếm cho thằng thầy kiện và mầy xa lìa nhau. Nhưng mầy nên nhá»› con Tư Thục không vừa đâu. Cứ coi tướng mạo cá»§a cá»n, tao biết đây là thừ Ä‘á»n bà khẩu Pháºt tâm xà , sâu hiểm khó lưá»ng. Má»™t khi nó trù cho duyên tình giữa mầy và thằng thầy kiện keo rã hồ tan rồi thì nó có ngại ngùng gì mà không thư ếm cho mầy vong mạng để báo thù cái chuyện mầy lấy chồng khÃnh cá»§a nó. Tốt hÆ¡n, mầy phải ra tay trước để tránh hiểm há»a vá» sau. Tiên hạ thá»§ vi cưá»ng, ông bà mình thưá»ng dạy như váºy, chẳng sai chút nà o!
Bà dắt cô Tư Cẩm Lệ Ä‘i Tịnh Biên, tìm tá»›i nhà vợ chồng ngưá»i Miên chuyên vá» thư ếm, chồng tên Thạch Lợn, vợ tên Cà Ná»±ng. Chồng là m nghá» nắn đồ gốm, vợ thì sáng sáng gánh bún nước lèo ra bán ngoà i chợ.
Khi cô Tư Cẩm Lệ trở vá» Sà i gòn thì cô Tư Thục đã bị lá»›n bụng. Äúng như lá»i cam Ä‘oan cá»§a Thạch Lá»n, trong bụng cô Tư Thục đã có miếng da trâu dà y cụi. Thạch Lá»n là m phép cho miếng da trâu ấy nhá» cỡ há»™t bụi, Ä‘em gắn vô tá» giấy trắng, bá» bao thÆ¡ gởi cho bà Nguyá»…n Trinh Thục. Khi cô Tư Thục nháºn được lá thÆ¡, khui phong bì, há»™t bụi đó bay trong không khà quanh quẩn theo cô. Khi cô hả miá»ng là nó chạy tá»t vô miệng cô để xuống táºn bao tá» cô, bắt đầu nở ra, lấy lại tầm vóc cÅ©. Suốt bốn ngà y cô Tư Thục Ä‘au đớn vì miếng da trâu kia. Cô má»a ra từng lá»n máu, Ä‘i cầu cÅ©ng ra máu. Máu cứ theo miệng và háºu môn thoát ra ngoà i, vắt khô sinh lá»±c cô. Äến ngà y thứ năm, cô Tư Thục trút linh hồn. Phép thư cá»§a Thạch Lá»n đã giúp cô Tư Cẩm Lệ trừ được tình địch và đưa cô lên địa vị chá»§ phụ gia đình luáºt sư Trần Hảo Hiệp. Ông ta có hứa nếu cô sanh cho ông má»™t cáºu quà tá» thì sẽ là m hôn thú vá»›i cô, nâng cô lên hà ng chánh thất.
Cô Tư Cẩm Lệ đôi lúc thấp thá»m không an. Cái chuyện "tiên hạ thá»§ vi cưá»ng" đó có thể Ä‘i quá xa. Chắc gì cô Tư Thục có ý hại cô cho tá»›i tuyệt mạng? Cho nên cô đâm ra sợ hai đứa con ghẻ. Tụi nó có khuôn mặt giống hệt cô Tư Thục. Ngà y nà o tụi nó còn chà ng rà ng trước mặt cô, cô còn bị ám ảnh bởi ngưá»i chết, có cảm tưởng ngưá»i chết hiện hồn vỠđòi mạng. Lại nữa, chúng có vẻ há»—n xược, lì lợm, lúc nà o cÅ©ng như sẵn sà ng ứng chiến vá»›i cô. Bởi đó cô phải
đà y Ä‘á»a, xéo xắt chúng má»™t cách ồn à o, để lương tâm bị những báºn rá»™n huyên náo kia không có thá»i giá» cắn rứt cô, để bóng ma cô Tư Thục không có cÆ¡ há»™i ám ảnh cô.
Cô Tư Cẩm Lệ duỗi chơn tay, thở từng đợt dà i. Tuy tâm trà cô bị dà y vò bởi giấc chiêm bao vừa rồi nhưng vẫn dễ ngủ, chỉ một lát sau cô đã bắt đầu ngáy se sẽ.
Trong cÆ¡n chiêm bao thứ hai, cô thấy mình cùng cô Ba Cẩm Tú đứng trước cây da xà ở xóm Chuồng Gà . Lúc bầy giá» trăng sáng trải khắp bãi đất trống ven sông. Sông gợn sóng bạc sóng và ng lấp loáng. Bên kia sông, lò rèn đốt đèn leo lét và lá»a trui sắt cháy đỠrá»±c trong lò. Dưới bến sông bên nà y bãi đất, xuồng câu tôm đốt đèn tán chai, chấm lá»a và ng khè cỡ há»™t Ä‘áºu phá»ng. Hai chị em cô Cẩm đứng trên dấu cầu nhá»§i. Cô Ba Cẩm Tú bảo em:
Khuya quá rồi, váºy mà gia đình ngưá»i thợ rèn bên kia sông cÅ©ng còn là m việc.
Cô Tư Cẩm Lệ chợt giáºt mình bảo chị:
- Ừ, khuya quá rồi, sao chị em mình còn thơ thẩn ở đây?
Bá»—ng trong tà n cây da, có tiếng lanh lảnh vá»ng ra:
- Hai con kia, bây toa ráºp vá»›i hà ng anh sở khanh khốn kiếp cá»§a bây gạt tao uống thuốc phá thai là m tao phải vong mạng. Sát nhÆ¡n thì giả tá». Nhưng tao không là m bay chết đâu! Bây phải sống không ra sống, chết không ra chết, khổ sở khốn nạn nhiá»u phen tao má»›i đã nư cho...
Từ trên cây da, má»™t bóng trắng tuá»™t xuống. Äó là má»™t ngưá»i Ä‘á»n bà báºn đồ trắng, tóc bá» xõa, dáng ẻo lả. Y thị tiến vá» phÃa hai cô Cẩm, mắt trợn trắng xác, miệng mÃm chặt. Cô Tư Cẩm Lệ toan kéo chị mình chạy trốn nhưng chÆ¡n cẳng cô như bị chôn cứng, hai cánh tay tê liệt. Hồn ma hét:
- TÃa má bây là quân cưá»ng hà o ác bá. Anh em bây là phưá»ng lang tâm cẩu hạnh. Lưới trá»i tuy thưa nhưng khó lá»t. Bây có chạy xa bay cao cÅ©ng khó mà tránh được!
Y thị xốc lại ghịt tóc hai chị em. Cô Tư Cẩm Lệ la bà i hải, lá»t ra khá»i cÆ¡n ác má»™ng. Thầy kiện Trần Hảo Hiệp ôm chặt lấy vợ, ân cần han há»i:
- Cưng nằm chiêm bao thấy chuyện gì mà khóc lóc la hét om sòm dữ váºy? Coi kìa, mình mẩy em lạnh ngắt như ướp nước đá.
Cô Tư Cẩm Lệ còn run lẩy bẩy. Tuy nhiên cô nói trớ:
- á»i, chiêm bao bị tầm ruồng, hÆ¡i đâu em nhắc lại.
Ãnh ban mai trắng đục lòn qua khe cá»a lá sách. Luáºt sư Hiệp buông vợ ra, vươn vai ngáp rồi bảo:
- Dùng Ä‘iểm tâm xong, anh sá»a soạn vá» Sà i gòn.
Cô Tư Cẩm Lệ soạn khăn mặt, xà bông, bà n chải chà răng, phấn đánh răng cho chồng là m thá»§ tục buổi sáng. Riêng cô, cô chải sÆ¡ mái tóc, thay chiếc áo túi cụt tay vải ba- tÃt trắng bằng chiếc áo bà ba lụa tÃm rồi xuống bếp.
Tại căn bếp bà Bang biện Hưỡn Ä‘ang trông coi con Là i con Lý sá»a soạn bữa Ä‘iểm tâm. Cô sai con Là i:
- Là i, sẵn nước sôi, mầy pha cho tao ly cacao sữa uống chÆ¡i. Nhá»› chế sữa há»™p Ãt Ãt thôi.
Bà Bang biện Ä‘ang hấp bánh ướt nhưn tôm khô. Trên chiếc chá»a lò lá»›n, cháo bồi Ä‘ang sôi trong chiếc trả lá»›n bằng đất má»ng. Bả bảo con gái:
- Món cháo bồi nầy má nấu bằng bá»™t báng chá»› không bằng bá»™t gạo nà ng hương. Tôm, thịt, cá bông, môn ngá»t cắt khúc, đủ hết...
Cô Tư Cẩm Lệ há»i:
- Bữa điểm tâm thịnh soạn như vầy, chắc là nhà có khách?
Bà Bang biện:
- Có ai đâu lạ, Chỉ có chồng cá»§a mầy. À, má»›i hồi tảng sáng con Ba có sai con ở qua đây biếu má má»™t thố cá chái kho mẳn để dà nh ăn vá»›i bún. Nó có nhắn lát nữa nó qua Hạnh Huê ÄÆ°á»ng bổ thang thuốc bắc cho má chồng nó, sẵn dịp nó ghé đây ăn lót lòng luôn.
Cô Tư không nói gì. Cô uống từng ngụm sữa pha cacao, lòng bà ng hoà ng vá» lá»i Ä‘oán má»™ng cá»§a thầy Mưá»i Khói và hai giấc chiêm bao vừa qua. Trước mặt mẹ, cô không dám để lá»™ cái lo sợ cá»§a mình ra. Chùng nà o chồng cô rá»i khá»i nÆ¡i đây, cô sẽ tá» rõ má»i sá»± cho mẹ hay để đối phó.
Qua tấm vách mắt cáo cá»§a căn bếp, má»i ngưá»i nhìn ra có thể thấy xẻo dừa nước Ä‘ang ngáºp nước lai láng. Ven bá» xẻo, cây khế trổ rá»±c rỡ hoa tÃm. Giáp mé nước, bầy vịt xiêm Ä‘ang lặn ngụp tìm mồi. Tại sà n nước, thằng Äá»±c Ä‘ang chùi rá»a bá»™ đồ trà bằng xÆ¡ dừa và tro mặn. Còn thằng Xiêm Ä‘ang cho mấy con gà sao, gà lôi ăn lúa...
Bà Bang biện Hưỡn nói vá»ng ra:
- Xiêm! Äá»±c! Lát nữa tụi bây xẹt qua chùa Long Äức bạch vá»›i thầy ChÆ¡n Huệ rằng giỠđây cáºu Bá»u đã mạnh giá»i trở lại, xin thầy cho cáºu vá» nhà , vì cáºu Hai Kinh Lý tụi bây Ä‘ang nhá»› thương cáºu Bá»u, không đà nh lòng xa cẩu. Bây cứ tom hết quần áo cáºu Bá»u Ä‘em vỠđây cho tao.
Cô Tư Cẩm Lệ xững vững bảo mẹ:
- Má là m gì kỳ váºy? Má không sợ thầy phiá»n sao?
Ba Bang Biện Hưỡng:
- Mầy nói niếc! Thầy là kẻ tu hà nh. Thầy mà phiá»n tao thì là m sao thầy tu hà nh tinh tấn cho đặng? Tao già rồi, hai thứ tóc trên đầu rồi, đừng có dạy khôn tao, vô Ãch lắm!
Vừa lúc đó cô Ba Cẩm Tú từ nhà trên bước xuống, tay cầm dù, tay ôm bóp đầm da láng. Cô mặc chiếc áo bằng lụa tầm mà u nguyện bạch thêu bông cúc tÃm lá»›n cỡ đồng xu. Cô bảo mẹ:
- Con đã bổ thuốc rồi. Con tới đây cho kịp ăn sáng.
Rồi cô quay qua bảo cô Tư Cẩm Lệ:
- Em ra ngoà i hè, chị có chút việc muốn bà n với em.
Khi hai chị em cùng đi song song dưới hà ng cây phù quân, sa bô chê, cô Ba Cẩm Tú bảo:
- Em ơi, đem qua chị nằm chiêm bao thấy hai chị em mình trong đêm trăng đứng ở đầu cầu nhủi, gần cây da xà . Lúc đó con Út Thoại Huê từ cây da xà tuột xuống đòi mạng. Rồi nó xốc lại ghịt tóc hai chị em mình.
Cô Tư Cẩm Lệ tái mặt, nắm chặt tay chị:
- Äêm qua em cÅ©ng nằm má»™ng như váºy. Trong chiêm bao, em còn thấy cái lò rèn bên kia sông. Lúc đó chị có nói câu: "khuya quá rồi, váºy mà gia đình ngưá»i thợ rèn hãy còn là m việc".
Cô Ba Cẩm Tú thảng thốt:
- Äúng váºy, chị có nói câu ấy. Còn em, em nói: "Ừ, khuya quá rồi, sao chị em mình còn thÆ¡ thẩn ở đây?"
Hai chị em nhìn nhau, có cảm tưá»ng sắp bị đưa lên máy chém. Té ra cả hai cùng nằm chiêm bao chung, cùng gặp gỡ nhau trong cõi ác má»™ng.
Cô Ba Cẩm Tú ngồi phệt xuống gốc cây phù quân, nước mắt tuôn như suối. Cô rên rỉ:
- Chị sợ lắm em ơi! Là m sao bây giỠđây?
Cô Tư Cẩm Lệ ngồi gần bên chị:
- Phải tỠbà y tự sự cho má hay. Hồn oan dẫu có muốn khuấy phá mình, nếu gặp thầy pháp cao tay ấn thì cũng không là m trò trống gì được.
Cô Tư Cẩm Lệ thuáºt lại giấc chiêm bao ban đầu cho chị mình nghe. Cô buồn thảm:
- Tình cảnh em còn khó khăn gấp đôi ba tình cảnh chị nữa. Em có tới hai oan hồn đòi mạng.
Hai chị em cùng lau nước mắt trở vô bếp. Bà Bang biện Hưỡn quét cặp mắt tò mò khắp mình mẩy hai cô con gái cưng, quở:
- Bây là m giống gì mà như bà n bạc há»™i kÃn váºy? Thôi, lên nhà trên dùng Ä‘iểm tâm vá»›i cả nhà .
Bà n ăn hình hột xoà i bằng ỗ cẩm lai, mặt nạm đá hoa cương trắng bóng, có trải nắp bà n bằng vải trắng thêu đục lỗ. Giữa bà n là chiếc thố lớn đựng cháo bồi, kế bên là hai dĩa bà n hình hột xoà i đựng bánh ướt tôm khô. Lại còn thêm một dĩa bà n thiệt lớn đựng trứng gà chiên ốp la.
Má»i ngưá»i vừa ngồi và o bà n thì con Lý Ä‘em bình cà phê và bánh mì lên. Má»i ngưá»i bắt đầu dùng cháo trước hết, sau đó má»›i qua bánh ướt. Bà Bang Biện Hưỡn bảo chồng:
- Tui đã bắt thằng Bá»u vỠđược rồi. Ai dè thầy ChÆ¡n Huệ không là m khó dá»… gì hết. Thôi váºy cÅ©ng mừng.
Cả nhà không ai nói gì thêm. Sau cùng thầy kiện Trần Hảo Hiệp há»i mẹ vợ:
- Sao cáºu Bá»u không ra ăn sáng luôn?
Bà Bang Biện:
- Kệ nó, để nó ăn chung vá»›i tụi thằng Xiêm, thằng Äá»±c cÅ©ng được mà .
Và như chợt nhớ ra, bà dặn chồng:
- Kỳ góp lúa vừa rồi, thằng Cai tuần Ãch, thằng Thưá»ng xuyên Há»c trá»™n nhiá»u trấu vô lúa. Kỳ tá»›i ông phải bắt tụi nó giê lúa vô vịm nước, há»… thấy còn trấu nổi lên là ông phải bắt tụi nó giê lại cho thiệt sạch. Ông cứ á»· y vá»›i tụi tá Ä‘iá»n tá thổ, có ngà y bị tụi nó bán đứng chá»› không chÆ¡i đâu!
Cáºu Hai Luyện há»i mẹ:
- Chốc nữa má có đi chợ không?
Bà Bang biện nhìn cáºu Hai:
- Không. Má Ä‘i ra Cầu Dà i để đòi nợ. Con vợ thằng Năm Kình cứ hẹn lữa mà chưa trả tiá»n lá»i. Không lẽ hăm he nó hoà i hay sao. Phen nầy má xiết đồ đạc cho nó tởn.
Rồi bà há»i cáºu con trai cưng:
- Mà con há»i chi váºy?
Cáºu Hai trả lá»i:
- Hôm nà o má Ä‘i chợ, con sẽ đưa má tá»›i nhà bà Huyện Huỳnh Kim Lầu coi cặp bông tai nháºn há»™t xoà n. Con không rà nh giá trị cá»§a ngá»c nên không dám thương lượng giá cả vá»›i bả.
Bà Bang biện Hưỡn:
- Má bằng lòng mua hột xoà n cho con, nhưng nếu con muốn dùng đôi bông để cưới vợ thì má có sẵn một đôi hột ba ly rưỡi. Còn hột cỡ năm ly sắp lên thì con nên để là m của hộ thân.
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 10:57 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 5
Bá»u trở lại kiếp tôi đòi như cÅ©. Trong mấy ngà y đầu, bà Bang biện Hữu còn ná»›i tay vá»›i cáºu con trai đáng thương kia, tức là chỉ xay lúa, giã gạo mà thôi. Sau đó bà trở vá» táºt cÅ©, bắt cáºu bồi lÃp, móc mương, tát nước và o ruá»™ng. Há»… gặp chuyện bá»±c bá»™i, bà trút giáºn và o cáºu, roi vá»t, tát vả thưá»ng Ä‘i song song vá»›i lá»i mắng chá»i.
Pháp sư ChÆ¡n Huệ sá»a soạn Ä‘i núi Cô Tô,. Trước khi Ä‘i, sư cho chú tiểu Như Pháp tìm đến Bá»u trấn an:
- Thầy dạy tui khuyên em nên ẩn nhẫn một hoặc hai tháng. Cái ác quả em cần phải trả cho sạch. Chừng đó, sư điệt của thầy là cô Thiệt Nguyện sẽ giúp em đi theo thầy.
Trước khi Ä‘i vá» miá»n năm non bảy núi, pháp sư ChÆ¡n Huệ có đến thăm ông bà ChÃn Thẹo và láºp đà n trà ng cầu đảo đức Dược Sư Ly Quang Như Lai phù há»™ cho cô Út Ngá»c An khá»i bịnh. Sư khuyên ông bà ChÃn thá» trì bát quan trai giá»›i, cúng dưá»ng các tỳ kheo, sư tụng bốn chÃn biến kinh Bổn Nguyện Công Äức, đốt bốn mươi chÃn ngá»n đèn trước bảy bức hình tượng đức Như Lai va khuyên gia chá»§ mua chim, cá vá» phóng sanh.
Nói vá» cô Út Ngá»c An, từ hôm lỡ báºn quần trắng Ä‘i dạo dá»c mé sông vá»›i cô Hai Túy Ngá»c thì đâu chừng má»™t giá» sau cô cảm thấy chóng mặt và bợn dạ. Chiá»u hôm đó, cô bá» cÆ¡m nước, và o phòng nằm thiêm thiếp. Cô có cảm tưởng có chất gì nhá»›t nhá»›t bao quanh mình cô và má»™t mùi tanh tưởi phảng phất trong phòng.
Trong cÆ¡n choáng váng ngầy ngáºt, cô thoáng nghe có tiếng xì xà o:
- Con đó để dà nh cho tao.
- Ừ, xáp đại vô đi.
Cô Út bá»—ng thấy ngá»c đèn dầu chong trên bà n gần cá»a sổ tắt phụt rồi có tiếng chân khua tình thịch ở ngoà i hè. Cô la lá»›n:
- Ăn trộm! Có ăn trộm bớ bà con!
Bà ChÃn Thẹo cầm thếp đèn huê kỳ bước vô, há»i gặng:
- Út con, cả nhà còn thức, ăn trộm nà o dám vô! Con có đói bụng không? Má nấu cháo cá, ngon lắm!
Nghe nói tiếng "cá", cô Út Ngá»c An bá»—ng bợn dạ muốn má»a. Bây giá» khô lân chả phụng hay nem bát trân cÅ©ng không là m sao giúp cô quên mùi tanh tưởi khi nãy, cho nên cô lắc đầu từ chối.
Bà ChÃn Thẹo bước ra khá»i buồng thì chừng ná»a tiếng đồng hồ sau cô Út bá»—ng nghe có tiếng thở phì phò như tiếng thở cá»§a trâu bò. Mở mắt tra, cô thấy má»™t bóng Ä‘en to lá»›n đứng án ngữ ngá»n đèn dầu dừa. Cô toan mở miệng la thì bóng Ä‘en thổi má»™t luồng hÆ¡i lạnh ngắt và tanh tưởi và o mặt cô, mình mẫy hắn lầy lụa những nhá»›t trÆ¡n ướt. Cô cảm thấy khúc cây cứng xoáy và o hạ bá»™, là m cô Ä‘au đớn chết giấc liá»n.
Từ đó thần thức cô Út thưá»ng chìm trong tình trạng ná»§a mê ná»a tỉnh. Äôi lúc cô tỉnh dáºy, cảm thấy bụng mình Ä‘au đớn như bị ai banh xé. Và khi cÆ¡n Ä‘au dịu Ä‘i nhá» những chén thuốc do ông Năm cắt cho, cô lại cảm thấy mình mẩy, tóc tai mình như bị bôi keo, và chất keo đó tuy khô vẫn tanh mùi nhá»›t cá, nhá»›t lươn. Không chịu nổi cảm giác nhá»m gá»›m, cô và o buồng tắm xối nước. Má»›i xối má»™t gáo, lá»›p keo gặp nước biến thà nh nhá»›t rá»›t nhá»… nhại từng vÅ©ng trắng như nước cÆ¡m loãng. Do đó cô phải gá»™i đầu thiệt kỹ bằng nước bồ kết và nước cốt trái chanh, phải tắm bằng xà bông sả, lượt thứ nhì bằng xà bông cô Ba ngái mùi bông sứ. Cô phải chà răng súc miệng, ngáºm kẹo bạc hà , xức dầu bông là i để báng mùi tanh lúc nà o cÅ©ng phưởng phất quanh cô, cháºp chá»n trong ảo giác cô.
Cô Út Ngá»c An sợ nhứt khi mặt trá»i vừa lặn. Äó là lúc bóng Ä‘en trở vỠôm ấp cưỡng bức cô. Cho nên cô ngỠý vá»›i mẹ, má»i hai cô em bạn dì tá»›i kê giưá»ng ngá»§ chung trong buồng cô. Mấy đêm đầu, không việc gì xảy ra. Cô Út mừng khấp khởi. Nhưng tá»›i tối thứ bảy, trong lúc Kim Huê và Kim Liên – hai cô em bạn dì cá»§a cô – Ä‘ang chuyện trò tà o lao vá»› vẩn thì cô Út nằm im trên giưá»ng, thần trà lÆ¡ mÆ¡ dáºt dá» dáºt dưỡng. Bá»—ng cô thấy ngá»n đèn chong trên bà n bị án ngữ. HÆ¡i thở lạnh ngắt và tanh tưởi cá»§a kẻ vô hình phà tá»›i là m miệng lưỡi cô tê liệt. Hắn xốc lại ôm cô. Cô dùng hết sức bình sanh váºt lá»™n vá»›i nó. Má»™t tiếng rầm vang lên. Cô té rá»›t xuống giưá»ng. Kim Huệ và Kim Liên vá»™i lay gá»i:
- Chị Út! Mau tỉnh dáºy chị!
Cô Út Ngá»c An mở mắt thầy mình nằm sóng sượt trên ná»n nhà lót gạch tà u. Cô bà ng hoà ng nói:
- Có bóng đen vô đây. Nó xáp lại cưỡng bức tao. Lại nó nữa!...
Kim Liên cưá»i:
- Có ai đâu! Tụi em tuy nói chuyện khà o vá»›i nhau nhưng mắt không rá»i khá»i giưá»ng chị. Bá»—ng khi khổng khi không chị dãy đà nh đạch như cá mắc cạn rồi rá»›t xuống chÆ¡n giưá»ng.
- Rõ rà ng nó vừa vô đây. Nó hôi tanh như dÃnh nhá»›t cá. Mùi tanh giỠđây còn lảng vảng khắp buồng nầy.
Kim Huệ lắc đầu:
- Không có ai vô hết. Mà em cÅ©ng chẳng ngá»i thấy mùi tanh nà o. À, mùi hương nguyệt quá»›i ở ngoà i cá»a sổ thoảng và o thì có.
Lúc đó cô Út Ngá»c An má»›i biết rằng chỉ có mình cô cảm ứng được "ngưá»i đà ng dưới" chốn thá»§y cung. Hắn lên đây cốt cưỡng dâm cô nên cô má»›i thấy được hắn, má»›i ngá»i được mùi tanh tưởi trên thân thể hắn. Chỉ có cô do nghiệp thức chiêu cảm nặng ná» từ thuở tiá»n kiếp xa xăm nà o dá»™i lại nên má»›i bị hắn Ä‘eo Ä‘uổi khuấy phá. Ngưá»i nhà thuáºt lại cÆ¡n mê sảng, khi thì cô nói cô theo chồng vá» nhà dưới đáy sông nầy, khi thì ở thá»§y cung ná». Trước nhà có cây san hô hưá»ng, cây san hô trắng. Trong cÆ¡n hôn mê, cô còn tả nhiá»u giống cá đủ mà u đẹp đẽ như chim Ä‘áºu trên các nhánh san hô, nhưng thưá»ng thì chi tiết nầy tương phản chi tiết ná». Khi tỉnh trÃ, cô không nhá»› chi tiết nà o hết. Má»i hình ảnh trong những giấc hôn mê như gió chuồi qua vùng ký ức nhão nhừ mệt má»i cá»§a cô để rồi mất hút trong cõi hư vô Ä‘en đặc.
Ông bà ChÃn Thẹo chạy tá»›i chạy lui lo má»i thầy pháp, thầy bùa tìm cách trục con quỉ đà ng dưới cho cô. Bụng cô Út Ngá»c An cà ng lúc cà ng nở lá»›n như ngưá»i bị chứng chai gan, như Ä‘á»n bà mang bầu. Nhưng ông Năm Tảo không cho đó là triệu chứng ốm nghén. Cô chợt nhá»› tá»›i dì Mưá»i Hai cá»§a cô, tức là ngưá»i em út cá»§a bà ChÃn Thẹo. Bà bị má»™t kẻ dị loại khuấy phá. Chẳng biết nó là âm binh hay cô hồn nhưng nó đã là m cho bà Mưá»i Hai Ä‘iên cuồng. Äêm đêm tắt đèn là bà thấy nó và o cưỡng dâm. Bà ăn đèn sáp, uống nước cống, nước đưá»ng mương. Bụng bà cÅ©ng chương lên, và sau chÃn tháng mưá»i ngà y bà đẻ ra má»™t cục máu. Theo lá»i bà mưá»i Hai kể, kẻ đó dầu không rõ mặt mÅ©i nhưng lông lá khét nghẹt, hÆ¡i thở hôi hám. Ngưá»i cho đó là xà niên, khỉ đột đội lốt; kẻ bảo là cá»p mun, beo gấm thà nh tinh. Nhưng lá»i cắt nghÄ©a nghe không xuôi chút nà o. Ở đây là vùng châu thổ, xa cách núi rừng thì là m sao có những loà i dã thú thà nh tinh ấy. Buồng bà Mưá»i Hai dù có gà i chặt cá»a nẻo, thắp nhang, dán đủ thứ bùa ếm quỉ trừ tà , nhưng cứ cách đêm là loà i dị tá»™c lại theo bóng tối và o buồng. Bà Mưá»i Hai cứ hết chá»a đẻ hết cục máu nầy sang cục máu khác, hình vóc cà ng ngà y cà ng hao gầy, mặt mà y thá»n má»n, da dẻ xanh chà nh. Cả nhà rước thầy trấn ếm riết nên hÆ¡n má»™t năm nay, kẻ dị loại lâu lâu má»›i đến viếng bà má»™t lần, nhưng không biết tá»›i chừng nà o hắn má»›i chịu phép rút lui hẳn.
Cô Hai Túy Ngá»c và cô Ba Túy Nguyệt thưá»ng lui tá»›i thăm nom cô Út Ngá»c An và an á»§i bà ChÃn Thẹo. Äối vá»›i cô Hai, cô Út vẫn là bạn lối xóm thân thiết nhứt dù cả hai trái tánh nhau. Cô Út há»i hợt, bốc đồng, hay thèo lẻo; còn cô Hai thì thâm trầm, kÃn đáo, nhu mì. Cô Ba thì tuy khắc khẩu vá»›i cô Út nhưng không vì lẽ đó mà cô để bụng thù hằn, ghét bá» cô Út. Dưới mắt cô Ba, cô Út được cha mẹ nuông chiá»u quen thói nên ưa nhõng nhẽo, á»n ẻn nhưng không có tâm địa là m hại ai. Cô nghÄ© thầm: "Chị Út không rõ kiếp trước có tá»™i gì mà số mạng đẩy đưa chỉ tá»›i bước đưá»ng cùng như váºy. Như bà Mưá»i Hai vốn há»—n hà o, dữ tợn, biến lÅ© cháu ở nhá» cá»§a mình thà nh tôi má»i không công, hùn hạp mở động **, dụ dá»— gái sa cÆ¡ bước và o chốn bán phấn buôn hương thì má»›i đáng bị trừng phạt, chá»› như chị Út đây, cảnh ế muá»™n lỡ thá»i cÅ©ng đủ là m chỉ Ä‘au khổ rồi. Bị vụ nầy, chắc chỉ chết mòn chết má»i!"
Láºt báºt mà đã tá»›i tháng sáu âm lịch, mùa mưa Ä‘ang độ và o sâu. Cây diệp tây đầu xóm đơm bông đỠrá»±c như cây Ä‘uốc lá»a khổng lồ. Hôm đó ông Năm Tảo bÆ¡i xuồng và o Long Thanh để coi mạch hốt thuốc cho con trai ngưá»i bạn thân, bà Năm Tảo Ä‘ang chao mắm và gà i dưa mắm ở nhà sau, còn hai cô Túy nấu cÆ¡m kho cá trong bếp. Bá»—ng có tiếng con chó Vện sá»§a ngoà i ngõ. Nhìn qua mắt cáo, hai cô thấy thấp thoáng dưới khung cây bông giấy uốn vòm cung ngoà i cá»a ngõ má»™t ngưá»i Ä‘á»n bà mặc áo mà u xanh da trá»i. Cô Ba vá»™i rá»a tay rồi bương bả ra cổng. Má»™t ngưá»i Ä‘á»n bà tuổi cở ba mươi, dung nghi đỠđạm, mặt mà y sáng rỡ, vóc mình thanh cảnh, tay che dù đâm, tay xách chiếc va- li da láng. Chị ta há»i:
- Thưa cô, đây có phải là nhà thầy Năm Tảo hay không?
Cô Ba Túy Nguyệt gáºt đầu:
- Dạ đúng váºy. Äây là nhà tÃa cá»§a em.
Ngưá»i đà n bà tá»± giá»›i thiệu:
- Tui đây là đồ đệ cá»§a huá» thượng ChÆ¡n Tánh, sư huynh thầy ChÆ¡n Huệ. Tui tu theo giá»›i ưu bà di, tức là cáºn sư nữ, chá»› không thá» giá»›i sa di nữ, pháp danh là Thiệt Nguyện. Sư thúc ChÆ¡n Huệ tui có gá»i thÆ¡ lên Tri Tôn nhắn tui vỠđây trị bịnh chô con gái má»™t khách đà n việt. Ngặt vì chùa Long Äức toà n là sư sãi nên sư thúc tui gá»i tui lại đây ở má»™t thá»i gian.
Cô Ba Túy Nguyệt bãi buôi:
- Thưa cô, ba má em đã chuẩn bị phòng ốc cho cô rồi. Cách đây và i bữa, thầy Chơn Huệ có tới đây gởi gắm cô cho ba má em.
Cô Ba mở cá»a cho cô Thiệt Nguyện và o nhà . Nghe có khách, bà Năm Tảo bương bả gà i hÅ© mắm chót. Còn cô Hai Túy Ngá»c nhắc nồi cÆ¡m xuống, đặt ấm nước lên bếp rồi bước ra trung đưá»ng chà o khách. Cô Thiệt Nguyện ngỠý xin ra nhà sau để chà o bà Năm. Vừa thấy cô, bà Năm niá»m nở:
- Má»i cô Hai rá»a mặt, nghỉ ngÆ¡i rồi dùng cÆ¡m trưa vá»›i mẹ con tui. Tui cÅ©ng ăn chay ná»a tháng vá»›i cô cho có bạn.
Cô Thiệt Nguyện mở va- ly lấy ra keo mứt ổi và gói kẹo sầu riêng bá»± tổ chảng gá»i là là m quà biếu gia chá»§. Cô cÅ©ng tặng cho má»—i cô Túy má»™t xấp lụa cẩm trắng, má»™t thứ tÆ¡ lụa nổi tiếng ở Châu Äốc. Cô bảo mẹ con bà Năm Tảo:
- Äã không biết thì thôi, chá»› biết nhau thì đôi đà ng nên coi nhau như há» hà ng. Cháu xin kêu ông bà gia chá»§ bằng chú Năm thÃm Năm, còn gá»i hai cô Túy bằng em cho thân máºt.
Bà Năm cảm động:
- Cháu có tấm thạnh tình ấy, thÃm rất bằng bụng. Thôi, cháu Ä‘i rá»a mặt cho mát. ThÃm phải Ä‘i tắm bằng xà bông sả cho báng hết mùi mắm đồng rồi sẽ hà n huyên. Thầy ChÆ¡n Huệ đã là m lá»… qui y cho hai con em cháu đây. Con lá»›n có pháp danh là Thiệt Hạnh, con nhá» là Thiệt Niệm. Tụi nó là sư muá»™i cá»§a cháu đó.
Tổ dòng tu Máºt Tông cá»§a huá» thượng ChÆ¡n Tánh và pháp sư ChÆ¡n Huệ là Nguyện Hương trưởng lão. Dòng tu sẽ truyá»n theo các hệ lấy pháp danh từ câu kệ "Nguyện Giải Như Lai ChÆ¡n Thiệt NghÄ©a". Những danh tăng và bổn đạo có pháp danh khởi đầu bằng chữ ChÆ¡n tức là thuá»™c và o Ä‘á»i thứ năm. Cô Thiệt Nguyện tuy không phải là sư nữ nhưng thầy cá»§a cô là ông ChÆ¡n nên cô được pháp danh khởi đầu bằng Thiệt. Hai cô Túy chỉ là Pháºt tá» thuần thà nh nhưng vì giốc lòng là m công quả cho chùa, dẫu cam go gian khổ cÅ©ng không há» quản ngại nên sư thương mến, ban cho hai cô pháp danh khởi đầu bằng chữ Thiệt.
Khi ba mẹ con bà Năm Tảo dùng cÆ¡m vá»›i cô Thiệt Nguyện xong thì ông Năm Tảo vừa vá» tá»›i. Äể là m vui lòng khách, hai cô Túy cÅ©ng ăn chay. Ngoà i món tà o hÅ©, Ä‘áºu đũa, Ä‘áºu ve, khổ qua, bà đao kho vá»›i tương há»™t, bà Năm còn là m thêm món đặc biệt là xác Ä‘áºu hÅ© xà o vá»›i gÃa, rau cà ng cua, gói bánh tráng nhúng nước, rau sống chấm nước tương giã tá»i á»›t. Nhưng mâm cÆ¡m dà nh cho ông Năm Tảo thì có má»™t tô cá mè vinh nấu ngót vá»›i cà chua và rau cần, má»™t dÄ©a cá chim, muối chiên giòn.
Cô Thiệt Nguyện nói với ông chủ nhà :
- Sư thúc cháu mai mốt sẽ Ä‘i Tri Tôn tìm đưá»ng lên núi Cô Tô tu hà nh. Cháu ở đây tụng kinh Dược Sư cho cô Út Ngá»c An tá»›i khi nà o cổ tai qua nạn khá»i má»›i thôi. Vả lại cháu cÅ©ng có và i công chuyện riêng cần giải quyết cho xong.
Ông Năm Tảo nói:
- Việc đó chú cÅ©ng được thầy ChÆ¡n Huệ cho biết rồi. ThÃm Năm cháu Ä‘ang may hai bá»™ cà sa, hai bá»™ nhá»±t bình cho thầy, còn chú thì Ä‘ang soạn hai giá» thuốc để thẩy Ä‘em theo phòng thân.
Bà Năm Tảo má»i cô Thiện Nguyện nghỉ trưa. Bà nhứt định nấu nồi bánh trôi nước trước để đãi khách, sau nữa đãi hai cô Kim Liên, Kim Huệ vì trưa hai cô qua đây phụ giúp may quần áo cho pháp sư ChÆ¡n Huệ. Và o tháºp niên 30, máy may không được thạnh hà nh nên dân vùng quê hoặc vùng ná»a chợ ná»a quê Ä‘á»u may bằng tay. Bà Năm và hai cô kim có mÅ©i kim khÃt khao Ä‘á»u đặn cÅ©ng như hai cô Túy, nhưng hai cô Túy phải lo là m tương chao cho chùa. Hai cô còn xay lúa giã gạo, chẻ cá»§i chuẩn bị cho kỳ rằm tá»›i.
Ăn cơm xong, ông Năm tảo xẩn bẩn bên vợ ở trong bếp. Ông thì thầm:
- Bữa Ä‘i An Hương chẩn bịnh, tui có ghé qua Hòa Mỹ để thăm cô Mưá»i Hai. Cổ tuy bá»›t bịnh nhưng tầm thần hoảng hốt lắm. Cổ cứ than không hiểu sao há»… nghe chó sá»§a chó tru là cổ rùng mình má»c óc... Chồng cổ rá»§ tụi nháºu rượu đế cá khoai vá»›i mấy ông bạn lối xóm. CÅ©ng dịp nầy, tôi nghe đồn nhiá»u gia đình ven sông có con gái mắc bịnh đằng dưới...
Bà Năm Tảo mÆ¡ mà ng hình dung lại con sông Cổ Chiên, từ nhánh Tiá»n Giang chẻ ra, chảy qua tỉnh VÄ©nh Long. Sông rá»™ng minh mông, sóng bá»§a lao xao. Há»… gặp ngà y gió lá»™ng, sóng gối đầu lượn cao cỡ luống khoai luống Ä‘áºu, ầm ầm như thét như gà o. Bên hữu ngạn sông là phố VÄ©nh Long, rồi Cầu Dà i, cái SÆ¡n Bé, Cái SÆ¡n Lá»›n, An Hương,, Hòa Mỹ, Mỹ An. Bên tả ngạn là cù lao An Thà nh, cù Lao Minh... Ven cù lao chỉ có rặt cây bà ng, má»™t loại cây trầm thá»§y mà có ngưá»i gá»i là cây thá»§y liá»…u má»c trên các bãi là i. Ven bãi là i không có nhà cá»a chi hết. Phải Ä‘i sâu hai chục thước má»›i gặp vùng đất cao, có là ng mạc, thôn xóm, vưá»n ruá»™ng, rẩy bái. Còn ven sông thì vưá»n cây nối vá»›i đồng ruá»™ng, thôn xóm cà ng lúc cà ng đông. Ngưá»i ta xây lò gạch, lò rèn, xưởng má»™c, trại đóng hòm, trại đóng xuồng, vá»±a mắm, vá»±a cá»§i... Dân bên hữu ngạn trù máºt nhìn qua vùng tả ngạn quạnh hiu bằng sá»± thèm thuồng lẫn kinh sợ.
NÆ¡i các bãi lầy cá»§a cù lao có nhiá»u ốc gạo và hến máºp tròn, thịt ngá»t suốt từ tháng ba cho tá»›i tháng chÃn. Hến cồn, ốc gạo cồn nổi tiếng khắp vùng Tiá»n giang, nhứt là ở Tân Phong, ở các bãi lầy Phú Äa và Phú Phụng. Nhưng ở đó lầu lâu xuất hiện má»™t và i con sấu. Äêm đêm chỉ có các ghe thương hồ loại lá»›n cỡ ghe chà i Ä‘i biển má»›i dám cắm sà o gần các bãi hẩm và há» thưá»ng nghe tiếng sấu rống thâu đêm như tiếng trâu bò. Sấu không thÃch ra biển, mà lá»™i lên nguồn thì quá xa, các bãi hẩm ở các cù lao nằm giữa sông là nÆ¡i thÃch hợp cá»§a chúng. Trâu tắm trong nước bùn ở các bãi hẩm để trá» thà nh mồi ngon cho chúng. Ngưá»i ta đồn ná»›i đó có con sấu mÅ©i đỠthà nh tinh biến thà nh cô gái mặc áo đỠđứng chà ng rà ng gần chá»— bầy trâu thả ăn cá» trên gò gần bãi hẩm. LÅ© trâu thấy mà u Ä‘á», hăng máu chạy bổ tá»›i. Cô gái liá»n lùi vá» phÃa mé nước, lÅ© trâu nhà o theo là m mồi ngon cho bầy con cháu cá»§a con sấu thà nh tinh kia. Và i ngưá»i Ä‘i mót cá»§i bần, Ä‘i mò ốc hến bị sấu ăn thịt trở thà nh oan hồn uổng tá» không Ä‘i đầu thai được, phải quanh quẩn chầu chá»±c sấu để sấu sai khiến. Muốn Ä‘i đầu thai, há» phải tìm kẻ thế mạng, tức là dụ dá»— ngưá»i khác cho sấu ăn thịt.
Vá» sau, ông Chánh tham biện Pháp cho lÃnh tuần giang cỡi tà u xà lan, tà u xà lúp mang súng Ä‘i săn sấu ráo riết, trước là trừ hại cho dân, sau là lá»™t da sấu bán cho các xưởng là m bóp phÆ¡i, bóp đầm. Sau khi lÅ© sấu rá»i bá» cù lao An Thà nh và cù lao Hinh, dân cù lao má»›i dám mò vá» mò ốc ở các bãi là i, trong lòng các con rạch chảy len lá»i chằng chịt khắp cù lao. Váºy nhưng đâu đã hết! Sấu Ä‘i mà vong hồn đâu có chịu Ä‘i theo! Những oan hồn đó cứ quanh quẩn ở chá»— tá» nạn kiếm ngưá»i chết thế hầu Ä‘i đầu thai. Từ ma sấu há» biến thà nh ma da, dụ ngưá»i mò ốc ra sông cái, xui khiến cho bị vá»p bẻ, chết chìm trong sóng nước. Và o những ngà y lá»™ng gió, những ngưá»i từ hữu ngạn bÆ¡i xuồng ba lá qua tả ngạn thưá»ng bị sóng lưỡi búa nháºn chìm. Sóng nầy không giống như sóng gối đầu, không di chuyển từng lượn nối tiếp nhau, mà chỉ trồi lên hụp xuống ở má»™t chá»—. Vô phước ghe thuyá»n nà o lạc và o chổ sóng có sóng lưỡi búa là bị nháºn chìm ngay. LÅ© ma da thưá»ng dùng loại sóng nầy để tìm ngưá»i thế chưn cho mình.
Con sông Cổ Chiên là con sông âm hồn từ bao Ä‘á»i. Và o triá»u vua Tây SÆ¡n, vong hồn cà ng thêm đông. Äó là các vong hồn cá»§a lÅ© giặc cướp Xiêm La từ cá»a biển dùng chiến thuyá»n và o sông cướp phá dân chúng sống nÆ¡i vùng cù lao, bị quân triá»u đình đánh bại. Tá» thi cá»§a giặc và cá»§a quân Tây SÆ¡n trôi dáºt dá» trên sông nước, rã dần và nắm xương vô định chìm sâu nÆ¡i đáy sông. Vong hồn cá»§a những ngưá»i nầy vì u uất hay vì u minh vá»ng động, không biết mình đã chết nên đêm đêm, và o những lúc trá»i quang mây tạnh, cuá»™c thá»§y chiến lại tái diá»…n trên sông, tiếng chiêng trống thúc quân vang lên văng vẳng hòa vá»›i tiếng hò hét mÆ¡ hồ trong gió. Má»™t và i vong hồn nghÄ©a quân đạp đồng lên đòi dân địa phương cất miếu thá» cúng; đổi lại, há» thưá»ng phò há»™ dân chúng trong việc trồng tỉa, chà i lưới. Vong hồn lÅ© cướp thì không biết nói tiếng Việt nên không thể đạp đồng. Chúng tranh ăn vá»›i vong hồn nghÄ©a quân. Cho nên và o những đêm đông gió bão bùng, hai bên lại đánh nhau... Vong hồn lÅ© cướp cÅ©ng nương theo bá»n "đà ng dưới" cưỡng dâm các cô xá» nữ, là m cho các cô Ä‘iên dại, ốm o gầy mòn cho tá»›i chết. Vong hồn các cô gái đáng thương nà y bị dụ dá»—, bắt buá»™c theo phù tá những kẻ "đà ng dưới", xúi giục các cô gái khác đổ nước giặt quần áo lót xuống sông ngòi, ao rạch hoặc để móng tay, tóc rá»›t xuống nước khiến bá»n ma quỉ kia có cÆ¡ há»™i lân la đến gần.
Năm ngoái, có ông Äạo Chuối từ vùng Tân Châu vân du qua cù lao An Thà nh. Sở dÄ© ông mang danh ấy vì ông không ăn cÆ¡m như má»i ngưá»i mà chỉ ăn chuối và uống nước lã để sống. Ông ta trạc tuổi lục tuần, mặt mà y tươi nhuáºn hồng hà o, mắt sáng như sao, tóc ráºm và dà i bá»›i má»™t cái bà bo bá»± chèm bẹp sau ót. Tuy để tóc nhưng ông mặc áo nhá»±t bình mà u dà hoặc mà u khói nhang. Ông tá»± xưng là giáo dân cá»§a giáo phái Bá»u SÆ¡n Kỳ Hương, khi Ä‘i ngang thấy yêu khà bốc lên ngùn ngụt dà i theo mé cù lao An Thà nh nên ông muốn láºp đà n giải oan giải thác cho các cô hồn phưởng phất trên sông nước. Hiện giỠông cư ngụ tại am Tịnh Liên cá»§a ông Hương Cả Hà nh, gần ngôi đình, bên kia chiếc cầu cá»™t gá»— căm xe lót ván.
Bà Năm Tảo thưá»ng bÆ¡i tam bản qua cù lao An Thà nh để đến nhà ông Hương cả Hà nh mua Ä‘inh hương. Từ khi cất am tu hà nh, ông ta dá»n bốn công đất để trồng Ä‘inh hương bán cho các tiệm thuốc bắc. Bà Năm ngoà i chuyện mua Ä‘inh hương còn thÃch món mắm cá cÆ¡m và cá linh do bà Hương cả cùng lÅ© con dâu là m để bá» mối cho các tay bán lẻ bên chợ tỉnh. Bởi lui tá»›i nhà ông Hương cả Hà nh thương xuyên nên bà được hỠđối đãi thân máºt. Và cÅ©ng nhỠông Năm Tảo mát tay coi mạch hốt thuốc nên gia đình ông Hương cả coi ông Năm như thần sư, coi thuốc ông Năm hốt như thánh dược. Hai gia đình qua lại giao hảo như thân thÃch. Há»… nhà ông Hương có giá»— chạp là bà Năm qua phụ giúp hai ngà y từ hôm giá»— tiên cho tá»›i sau bữa giá»— chánh má»›i vá» nhà .
Qua sá»± quen biết đó, bà Năm Tảo được yết kiến ông Äạo Chuối. Má»—i ngà y, ông chèo xuồng Ä‘i ven cồn bãi hoặc và o các rạch, các ngòi đốt bùa rải tro để ếm những kẻ "đà ng dưới" hoặc vong hồn những ngưá»i chết Ä‘uối chết chìm. Có lần, trong má»™t cuá»™c chuyện trò vá»›i bà Năm và bà Hương cả, ông thuáºt lại má»™t váºn sá»± như sau:
- Như bà con rõ đó, ở vùng nầy có bãi Tiên. Há»… và o đêm rằm tháng giêng thưá»ng có các tiên nữ trên trá»i xuống tắm. Nhưng mấy lúc gần đây, mấy cô gái chết vì bịnh mắc đà ng dưới quá đông, vong hồn há» lang thang dá»c theo các cồn các bãi, yêu khà quá thạnh nên các tiên nữ đâu thèm đến bãi để tắm như xưa. Váºy mà có hai gã trai trẻ ương ngạnh, và o kỳ rằm ngươn tiêu vừa tối bÆ¡i xuồng chÆ¡i trăng ở bãi Tiên. Tá»›i canh ba, trăng treo và nh vạch trên đỉnh ngá», cả hai vừa bÆ¡i tắm vừa cưá»i hát om sòm. Chừng giáºp bã trầu, nÆ¡i khóm lau ráºm ven bãi, má»™t bầy con gái tuôn ra, cởi hết quần áo để cùng tắm vá»›i hai anh chà ng ná». Há» xưng là tiên nữ theo hầu đức Diêu Trì Kim Mẫu ở Tây Huê Cung. Hai chà ng ná» nghe qua mừng húm, bÆ¡i lá»™i vá»›i hỠđã Ä‘á»i rồi còn lá»±a hai cô đẹp nhất ra ân ái. Sáng hôm sau, dân Ä‘i mò ốc gạo bắt gặp hai chà ng lõa lồ nằm phÆ¡i trên bãi biển liá»n tri hô lên. Thấy ngá»±c cả hai còn ấm, há» xúm lại hÆ¡ lá»a xoa bóp rồi đưa vá» xóm. Tại đây, may nhá» có ông thầy thuốc nam cạy miệng đổ thuốc, châm huyệt vá»›i cá»§ ngải nên cả hai đã hồi tỉnh sau khi á»c ra má»™t đống nhá»›t sá»n sệt như keo và mấy con cá chốt, cá thòi lòi, cá rói còn nguyên xương thịt.
Chiá»u hôm đó, bà ChÃn Thẹo má»i cô Thiệt Nguyện qua dùng cÆ¡m chay vá»›i gia đình bà . Sau đó cô Ä‘i tắm gá»™i, chà răng súc miệng, mặc áo trà ng và bắt đầu tụng kinh Bổn Nguyện Công Äức Dược Sư cho đúng bảy biến. Cô tụng từ đầu canh má»™t cho tá»›i cuối canh ba, khi bóng trăng mưá»i hai nằm táºn chót đỉnh vòm trá»i má»›i chịu trở vá» nhà ông bà Năm Tảo.
Äêm hôm đó cô Út Ngá»c An không thấy gì lạ xảy ra nên cô ngá»§ má»™t giấc thiệt êm Ä‘á»m óng chuốt. Trước đó bốn hôm, pháp sư ChÆ¡n Huệ cÅ©ng đã tụng kinh nầy cho cô má»—i tối bảy biến. Kẻ đà ng dưới kia vẫn tá»›i cưỡng dâm cô nhưng lần đó khá ngắn so vá»›i thá»i gian trước. Cô hy vá»ng bắt đầu từ tối thứ năm nầy, nhá» tấm lòng thà nh cá»§a gia đình cô cùng tha lá»±c cá»§a Pháºt, bịnh quỉ ám cá»§a cô sẽ bá»›t dần.
Cho tá»›i hôm chót, sau khi cô Thiện Nguyện tụng xong biến thứ bảy, cô Út Ngá»c An thấy tâm thần nhẹ nhà ng, châu thân thÆ¡ thá»›i, máu huyết lưu thông sảng khoái. Cô cảm thấy mắc tiểu nên tìm chiếc bô nhôm để tiểu tiện. Từ cá»a mình cô. nhá»›t tuôn ra từng đợt trắng như lòng trắng trứng gà . Chất nhá»›t tuôn bao nhiêu thì cái bụng bá»± thè lè cá»§a cô xẹp xuống bấy nhiêu, cho tá»›i lúc bụng cô thon nhá» như chầu xưa má»›i thôi. Äêm đó cô Út Ngá»c An nằm chiêm bao thấy mình đứng giữa má»™t hang động được thắp sáng bởi những dÄ©a dầu mù u, ánh đèn và ng vá»t và ảm đạm. Bá»—ng có kẻ mặt mà y bặm trợn và hung ác xông tá»›i ôm cô thì có tiếng đá nứt và nóc hang vỡ tung ra. Ãnh nắng từ phương đông trà n tá»›i là m vỡ tan hang động. Nước cÅ©ng ùa và o, nâng cô lên cao từ đáy lên tá»›i mặt đất. Kẻ hung ác kia toan Ä‘uổi theo cô nhưng những tia sáng mặt trá»i biến thà nh những lưỡi kiếm đâm tá»›i khiến kẻ đó phải nhảy xuống nước lặn mất.
Từ đó cô Út Ngá»c An hết bịnh, nhưng cô lợm giá»ng khi ngá»i mùi cá thịt và cô xin mẹ cho trưá»ng trai. Cô sanh lòng má»™ đạo, cứ quanh quẩn theo cô Thiệt Nguyện. Ngưá»i cáºn sư nữ kia chưa vá» vùng năm non bảy núi. Cô bảo ông bà Năm Tảo:
- Cháu phải ở đây thá»i gian để chữa bịnh cho các cô gái mắc đà ng dưới. Cháu sẽ qua gặp ông Äạo Chuối ở am Tịnh Liên bên cù lao An Thà nh, hiệp sức vá»›i ổng để trục bá»n tà mà yêu quái, Ä‘uổi chúng vá» chốn thá»§y cung.
Ông Năm Tảo bảo:
- Khi nà o vá» xóm nầy, cháu cứ tá»›i nhà chú thÃm. Nhà chú thÃm rá»™ng rãi, cháu muốn ở bao lâu cÅ©ng được.
Bà Năm Tảo niá»m nở:
- Cháu Ä‘em công sức ra cứu nhÆ¡n độ thế, chú thÃm rất quà mến cháu. Cứ coi nhà nầy như nhà cá»§a cháu, đừng ngại gì hết.
Cô Thiệt Nguyện Ä‘i Ä‘i vá» vá» cù lao An Thà nh và xóm Chuồng Gà . Pháp sư ChÆ¡n Huệ sá»a soạn Ä‘i núi Cô Tô. Trước khi Ä‘i, sư có ghé nhà ông bà Năm để căn dặn cô và i Ä‘iá»u cần thiết.
Má»—i khi từ An Thà nh vá» xóm Chuồng Gà , cô Thiệt Nguyện Ä‘á»u được gia đình ông bà Năm Tảo và ông bà ChÃn Thẹo tiếp đãi rất thân tình, ấm áp. Cô Út Ngá»c An và hai cô Túy thưá»ng xẩn bẩn theo cô để tâm tình. Trong những dịp như váºy, cô thưá»ng bảo hai cô Túy Ä‘em táºp thÆ¡ cá»§a há» cho cô thưởng thức. ThÆ¡ cá»§a hai chị em thuá»™c loại thất ngôn bát cú, không cổ lắm, Ä‘á»c nghe xuôi tai váºy thôi. Lá»i lẽ há» tuy Ä‘oan trang má»±c thước, ngôn từ bóng bẩy nhưng không có vẻ nghệ sÄ©, khác hẳn vá»›i thÆ¡ bà Trần Ngá»c Lầu hiện cư ngụ ở căn phố trong dãy nhà gần nhà việc Long Châu, mặt quay ra bến sông Long Hồ. Cô Thiệt Nguyện nghiên cứu từng câu thÆ¡ cá»§a hai cô Túy rồi bảo:
- Chị không rà nh vá» nghệ thuáºt thÆ¡ phú. Cứ theo lá»i lẽ cẩn tác, ná» nếp trong thÆ¡ em Ngá»c, chị Ä‘oán sau nầy em sẽ lấy chồng già u sang nhưng lá»›n tuổi hÆ¡n em khá nhiá»u. Còn lá»i thÆ¡ cá»§a em Nguyệt biểu tá» tánh ý, tinh nghịch ngấm ngầm. Em sẽ lấy chồng khá, đồng trang lứa vá»›i em nhưng không quà hiển bằng chồng em Ngá»c.
Cô Ba Túy Nguyệt nhõng nhẽo:
- Tụi em tâm sá»± vá»›i chị khá nhiá»u, nhưng bấy lâu nay chị chẳng cho tụi em biết chút gì vá» Ä‘oạn Ä‘á»i cá»§a chị trước khi chị lên núi há»c phép tu Máºt Tông.
Mặt cô Thiệt Nguyện đổi ra buồn bã. Cô Hai Túy Ngá»c vói tay đánh nhẹ và o vai em, mắng:
- Con quỉ nầy khéo chòi mòi tá»c mạch Ä‘i. Em muốn biết gốc gác, tiểu sá» chị Thiệt Nguyện để là m giống gì?
Cô Thiệt Nguyện cưá»i buồn:
- Thì em Ba á»· lại chá»— tụi mình là sư tỉ sư muá»™i cùng chung má»™t sư tổ nên má»›i kỳ kèo như váºy chá»› có gì lạ đâu! Chị vốn là con gái út cá»§a ông Há»™i đồng Võ Trá»ng Quyá»n là ng An Hương đây. Tên thiệt cá»§a chị là Võ Thị Tố Mai. Hồi chị 12 tuổi được cha mẹ cho lên Sà i Gòn há»c trưá»ng Ão TÃm. Ngưá»i bạn gái thân thiết nhất cá»§a chị là con Ba Cẩm Tú, con gái ông bà Bang biện Hưỡn. Chị coi nó như em ruá»™t. Ba má chị giao du thân máºt vá»›i ông bà Cai tổng lê Phước Hải ở là ng Tân Ngãi nên hứa gả chị cho trưởng nam cá»§a há» là cáºu Lê Thạnh Máºu. Cẩu ra ngoà i Há Ná»™i há»c trưá»ng thuốc, khi trở vá» Sai Gòn thì bị con Ba Cẩm Tú rù quến, hồi hôn vá»›i chị. Chị Ä‘au khổ tuyệt vá»ng, mua á phiện trá»™n dấm thanh toan tá»± váºn nhưng bị mấy mụ chị kịp thá»i phát giác. Từ đó há» canh giữ chị từng chút nhưng ý định trốn lánh nợ Ä‘á»i lúc nà o cÅ©ng ám ảnh chị. Má»™t sáng ná», sau khi ăn Ä‘iểm tâm, chị bắt gặp chai thuốc xức vết thương teinture d'iode. Chị nghÄ©, há»… uống vô chắc bao tá» sẽ cháy xém nên chị hòa thuốc vô to trà ực má»™t hÆ¡i. May phước cho chị là nhá» chị má»›i ăn cÆ¡m chiên, chất Iode gặp tinh bá»™t bị hóa giải ngay. Tuy nhiên sau khi á»±c tô trà kia, chị lại... sợ chết nên la hoảng lên. Cả nhà đưa chị nhà thương tỉnh súc ruá»™t. Qua hai cÆ¡n tá»± tá» hụt, chị không còn can đảm để tá»± tá» lần thứ ba. Chị xin phép ba má chị cho chị theo ngưá»i cáºu há» là huá» thượng ChÆ¡n Tánh tu trên núi Trà lÆ¡n vùng Năm Non Bảy Núi.
Cô Ba Túy Nguyệt nói:
- Váºy mà thiên hạ đồn rùm rằng chị tá»± tá» bằng á phiện trá»™n giấm thanh.
Cô Thiệt Nguyện lắc đầu:
- Uống thứ oan nghiệt đó há»a có thuốc tiên thuốc thánh má»›i cứu nổi! Nhắc lại chuyện sau khi lên núi, chị toan cắt tóc xuất gia thì huá» thượng bảo rằng chị không thể nà o trở thà nh sư nữ được vì lòng trần cá»§a chị chưa dứt, chị còn nhiá»u món nợ Ä‘á»i rà ng buá»™c. Do đó mà chị thá» giá»›i ưu bà di mà thôi. GiỠđây chỉ trở vá» cuá»™c đất Vãng nầy không phải là để đòi lại chồng và để báo oán kẻ đã là m cho chị bầm dáºp Ä‘au đớn. Chị vỠđây cốt cứu nhÆ¡n độ thế, gây ruá»™ng phước nhÆ¡n là nh cho mình. Còn con bạn cÅ© cá»§a chị sá»›m muá»™n gì rồi nó cÅ©ng bị ác quả hiện hà nh. Äó là chuyện cá»§a nó. Äáng lẽ cái ác quả đó chưa tá»›i vá»›i nó trong kiếp nầy đâu, ngặt chá»— toà n thể gia đình nó Ä‘á»u ăn ở bất nhÆ¡n ác đức, cái cá»™ng nghiệp cá»§a há» và cá»§a nó giúp cho cÆ¡ duyên hiện hà nh kia mau chÃn muồi.
Hai cô Túy không nói không rằng. Há» tá»± há»i vá» sắc, cô Thiệt Nguyện vượt xa cô Ba Cẩm Tú khá nhiá»u. Váºy mà sao cô bị cô Ba giá»±t được chồng? Cô Thiệt Nguyện vóc dáng thanh cảnh, dung mạo Ä‘oan trang, phẩm cách cao sang quý phái. Váºy mà cô bị cô Ba lấn lướt bởi vẻ lẳng lÆ¡, Ä‘iệu bá»™ õng ẹo, giá»ng nói nhõng nhẽo Ä‘iệu đà . Có lẽ ông thầy thuốc tây Lê Thạnh Máºu chuá»™ng thứ gái nồng nà n khêu gợi hÆ¡n mẫu phụ nữ đức hạnh chăng?
Tà i sản của quykiemtu