Lạc phách giang hồ tải tửu hành
Sở yêu tiêm tế chưởng trung khinh
Thập niên nhất giác Dương Châu mộng
Doanh đắc thanh lâu bạc hạnh danh.
Khiến nhớ lại
Lãng đãng giang hồ rượu suốt năm
Lưng eo dẹt đét, trong tay nhẹ không (không có tiền!)
Tỉnh giấc mộng Dương Châu kéo dài mười năm
Nổi danh bạc hạnh chốn lầu xanh
Khiến nhớ lại
Lang bạc giang hồ chén chú, anh
Lưng ong gái múa giữa tay mình
Dương Châu chợt tỉnh mười năm mộng
Được tiếng lầu xanh gã bạc tình.
(Khương Hữu Dụng)
Chú thích :
“Sở yêu”: cái eo lưng con gái nước Sở nhỏ thon . Vua Linh Vương thích con gái eo thon nên trong
nước có nhiều cô nhịn đói để cho bụng thon (!). Nhà thơ tự giễu mình vì đói quá nên trở thành“Sở
yêu”. Đỗ Mục viết bài này khi nhớ lại mấy năm lêu lổng chốn Giang Châu.