 |
|

07-08-2008, 01:39 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngà y 13 giá»
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Ma hoà n lãnh nhân (Äã post đủ bá»™)
Hồi 1
Một nấm mồ - Một cánh nhạn
Tây lầu.
Má»™t tòa lầu nổi tiếng, thuá»™c trấn Trung Châu. Vá»›i kết cấu nguy nga đồ sá»™, liên kết bằng những dãy hà nh lang hun hút, Tây lầu quả tháºt rất xứng đáng là má»™t danh lam thắng cảnh, má»™t tuyệt tác nghệ thuáºt, nếu như nó không khoác thêm bên trong bá»™ mặt cá»§a má»™t kỹ viện. Tuy nhiên chÃnh sá»± bá» thế trong đó mà Tây lầu trở thà nh tòa lầu nổi tiếng cá»§a trấn nà y.
Tất nhiên Tây lầu đã có tiếng tăm như váºy thì những ngưá»i bước chân và o Tây lầu cÅ©ng không phải hạng dân giả tầm thưá»ng.
Äể được đặt chân và o Tây lầu, chà Ãt khách tìm hoa cÅ©ng phải là má»™t tiểu phú, dùng kim lượng không biết chùng taỵ Và má»™t Ä‘iá»u tất nhiên, đã có kẻ đại phú thì tất có bá»n ăn mà y.
Từ lúc sáng tinh mÆ¡ khi Tây lầu mở cá»a thì trước cổng và o tòa lầu đã có bang chúng Cái bang tá» tá»±u. Sá»± có mặt cá»§a những gã Cái bang thưá»ng ngà y đã trở thà nh cái lệ mà chẳng má»™t ai quan tâm đến. Tất nhiên khách tìm hoa cÅ©ng chẳng tiếc chi má»™t nén bạc vụn để cho bá»n chúng, vốn lúc nà o cÅ©ng Ä‘eo dai như mấy con đỉa đặng xin cho được má»™t nén bạc vụn. Nhưng chẳng có vị chá»§ nhân nà o lại thÃch khách nhân bị phiá»n lụy bởi bá»n ăn mà y. ChÃnh vì lẽ đó mà má»™t khi bang chúng Cái bang kéo đến đông quá thì sẽ đến lượt bá»n đại hán võ sÄ© ra taỵ Do đó cảnh huyên náo lúc nà o cÅ©ng rá»™n lên trước cá»a và o Tây lầu.
Hôm nay khác hÆ¡n má»i bữa, vừa má»›i sáng tinh mÆ¡, chưa có vị khách nà o ghé đến Tây lầu. Có chăng là những kẻ đã qua đêm, giá» ngất ngưởng tìm đưá»ng vá» khiến tòa lầu rá»™n rịp hẳn lên. Những gã đại hán nai nịt chỉnh tá», rầm ráºp tiến ra phÃa trước để chuẩn bị là m pháºn sá»± hằng ngà y là cản chân lÅ© ăn mà y. Còn những ngưá»i khác thì má»—i ngưá»i má»™t việc, hối hả là m. Ngưá»i treo đèn, kẻ chưng cá» Ä‘uôi nheo. Trên gian chÃnh sảnh, vốn đã được trang hoà ng lá»™ng lẩy, giá» trải thêm má»™t tấm thảm lụa lót từ ngoà i hiên kéo dà i đến táºn cầu thang dẫn lên những tầng lầu phÃa trên. Cảnh rá»™n rịp tấp náºp đó chứng tá» Tây lầu Ä‘ang chuẩn bị đón má»™t vị khách hệ trá»ng.
Sá»± chuẩn bị cá»§a bá»n gia nô trong Tây lầu khiến cho bang chúng Cái bang cà ng háo hức hÆ¡n. Nên khi bá»n đại hán vệ sÄ© đã túm tụm thì bang chúng Cái bang cÅ©ng kéo đến trên ba mươi ngưá»i e dè đứng xa xa, nhưng cÅ©ng có chá»§ Ä‘Ãch án ngữ bên kia đưá»ng để chá» thá»i váºn.
Quả đúng vá»›i sá»± phá»ng Ä‘oán cá»§a bá»n Cái bang ở Trung Châu trấn, khi trong Tây lầu vừa chuẩn bị xong thì má»™t Ä‘oà n nhân mã xuất hiện. Dẫn đầu Ä‘oà n nhân mã là bốn thá»›t tuấn mã do bốn kỵ sÄ© váºn võ phục, lưng mang đại đầu Ä‘ao, tay cầm bốn lá đại kỳ, trên có thêu ba chữ “Cá»u Trùng đà iâ€.
Bốn kỵ sÄ© dẫn đầu giữ cương ra roi cho bốn con tuấn mã mở đưá»ng hướng thẳng đến Tây lầu.
Bá»n Cái bang vừa nhác thấy bốn kỵ sÄ© đó, liá»n đồng loạt chìa những chiếc tô sà nh nham nhỡ đến trước, miệng thì xướng lên :
- Khách quan vui vẻ...
Bá»n bang chúng Cái bang còn chưa kịp nói hết câu thì bốn gã kỵ sÄ© rút bốn chiếc roi sắt bên mình tuấn mã, thẳng tay quất xuống đầu há».
Chát... Chát... Chát... Chát...
Bốn chiếc roi sắt vùn vụt quất thẳng xuống đầu lũ bang chúng Cái bang chẳng một chút nương tay.
Bá»n Cái bang tưởng rằng sẽ gặp được quá»›i nhân, không ngá» lại nháºn những ngá»n roi sắt bổ xuống dữ dá»™i và tà n nhẫn, chẳng mấy chốc hoảng loạn hẳn lên. Những kẻ đứng gần bốn kỵ sÄ© chỉ kịp quăng chiếc tô sà nh kiếm ăn hà ng ngà y mà ôm đầu bá» chạy.
Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngá»§i mà bốn kỵ sÄ© cầm bốn lá đại kỳ Cá»u Trùng đà i đã dá»n sạch bá»n Cái bang trước cổng Tây lầu.
Sau khi dá»n sạch bá»n bang chúng Cái bang, bốn kỵ sÄ© má»›i xuống ngá»±a, đứng án ngữ ngay đưá»ng và o Tây lầu.
Sá»± hung hãn cá»§a bốn ngưá»i đó khiến cho không cảnh trước tòa Tây lầu thoáng chốc trở nên trang trá»ng, tôn nghiêm.
Khi tất cả Ä‘á»u đã an bà i rồi thì Ä‘oà n nhân mã má»›i xuất hiện, từ từ tiến vá» phÃa tòa lầu. Dẫn đầu chiếc kiệu hoa sÆ¡n son thiếp và ng và hai hà ng cao thá»§ cÅ©ng nai nịt chÄ©nh tá», đại Ä‘ao kè kè bên hông.
Äi hầu hai bên kiệu hoa là tám nà ng kiá»u nữ vá»›i dáng Ä‘iệu thướt tha, nhan sắc tợ tiên nữ giáng trần.
Bá»c háºu sau kiệu hoa là má»™t đại hán lá»±c lưỡng, váºn trưá»ng y mà u lam, sắc diện lạnh lùng và lá»™ rõ nét hung tợn cá»§a má»™ gã Ä‘ao phá»§ thá»§ có máu lạnh. Sau cùng là hai võ sÄ© lá»±c lưỡng khiêng chiếc hòm cây.
Mặc dù hai gã đó có dáng bộ khá bệ vệ nhưng xem chừng khiêng chiếc hòm cũng khá vất vả.
Äoà n nhân mã dừng trước cá»a tòa Tây lầu.
Bốn kỵ sÄ© cầm đại kỳ Cá»u Trang Äà i đồng loạt quỳ má»™t chân ra vẻ rất tôn kÃnh.
Chiếc rèm kiệu hoa khẽ vén lên rồi nhanh chóng hạ xuống.
Tám gã phu kiệu thì tiếp bước đưa chiếc kiệu tiến và o trong Tây lầu, cùng thá»i khắc đó thì tiếng nhạc rá»™n rã cả lên trong gian chÃnh sảnh.
Sá»± xuất hiện cá»§a Ä‘oà n nhân mã khiến bất cứ ai thấy Ä‘á»u phải liên tưởng đến cuá»™c du lãm cá»§a đấng thiên tá», chứ không thể cá»§a ngưá»i trong chốn nhân dân.
Kiệu hoa được đặt ngay trước chiếc thảm đã được trải sẵn và o tới bên trong cầu thang.
Ả kiá»u nữ đứng bên cá»— kiệu, khom xuống vá»›i động tác tháºt khoan thai từ từ vén rèm.
Cùng vá»›i hà nh động cá»§a ngưá»i kiá»u nữ đó thì bốn ngưá»i kia đã rải hoa theo tấm thảm.
Sá»± long trá»ng đó chứng tá» thân pháºn cá»§a ngưá»i trong kiệu không phải tầm thưá»ng.
Từ trong kiệu hoa, một trang giai nhân bước xuống, sự diễm lệ, đà i các của nà ng khiến cho tòa Tây lầu thoạt chìm đi.
Ãnh bình minh ban mai hắt những tia sáng tinh anh rá»i và o chiếc áo ngá»c trai, tá»a ra thứ ánh sáng huyá»n hoặc tôn tạo thêm vẻ đẹp thiên kiá»u bá mị cá»§a nà ng.
Nà ng nhìn lướt qua khung cảnh chung quanh tòa Tây lầu rồi má»›i di dá»i gót sen vá»›i dang Ä‘i tháºt là uyển chuyển.
Ngắm những bước chân cá»§a nà ng chỉ có thể và như nà ng là má»™t nhà nh liá»…u Ä‘ang ẻo lả bởi những ngá»n gió thu hiu hiu thổi. Vòng tiếu yêu không quá hai gang tay, trông nà ng tháºt yếu Ä‘uối tháºt mãnh khãnh, đúng là má»™t thục nữ chốn khuê phòng.
Nà ng Ä‘i đến đâu hoa rải dưới chân nà ng đến đón. Tiếng nhạc du dương cà ng rá»™n rã hÆ¡n khi nà ng bước và o gian chÃnh sảnh.
Không gian Tây lầu vốn bình thá»i tháºt tấp náºp nhưng nay bá»—ng chốc trở nên trang trá»ng vô cùng.
Bá»n kiá»u nữ trong Tây lầu hôm nay cÅ©ng váºn những bá»™ cánh lá»™ng lẫy để tiếp đón giai nhân.
Khi nà ng bước và o chÃnh sảnh, tất cả đồng loạt quỳ xuống hô :
- Nương nương quang lâm!
Nà ng Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i mỉm, khẽ gáºt đầu vá»›i sá»± cung kÃnh cá»§a những ngưá»i kia.
Nà ng thá»a mãn vá»›i sá»± tiếp đón long trá»ng nhưng không thốt má»™t lá»i khen tặng nà o mà rảo bước vá» phÃa cầu thang dẫn lên Tây lầu.
Äón nà ng ngay chân cầu thang là lão ma mạ Mặc dù đã ngoà i lục tuần, mái tóc đã hoa râm, nhưng dung diện vẫn được ma ma trau chuốt bằng phấn, bằng son, trông lão tháºt là ngá»™ nghÄ©nh.
Lão ma ma kÃnh cẫn ôm quyá»n xá nà ng :
- Nương nương quang lâm!
Nà ng khẽ gáºt đầu rồi há»i lão ma ma :
- Y đến rồi chứ?
- Bẩm nương nương, Cát Thiên Phong đang ở trên tầng thượng Tây lầu.
Nà ng lại gáºt đầu :
- Tốt lắm. Mụ lo chu tất cho Cát Thiên Phong chứ?
- Không dám giấu nương nương mụ đã lo chu tất cho Cát Thiên Phong nhưng Thiên Phong không nháºn sá»± tiếp đãi ân cần.
Äôi chân mà y lá liá»…u cá»§a nà ng khẽ chau lại khiến cho lão ma ma thoạt lá»™ vẻ lúng túng.
Nà ng từ tốn nói :
- Cát Thiên Phong không pháºt ý?
- Dạ không.
- Thế thì tốt.
Lão ma ma khúm núm nói :
- Mụ dẫn nương nương lên gặp Cát Thiên Phong.
Nà ng lắc đầu :
- Không cần... Tự bổn nương lên được rồi.
- Thỉnh nương nương!
Lão ma ma nói xong đứng qua một bên.
Nà ng nhìn lão ma ma lần nữa rồi má»›i di dá»i gót sen bước lên những báºc tam cấp.
Nà ng Ä‘i đến đâu Ä‘á»u để lại mùi xạ hương dìu dịu, mà bất cứ ai ngá»i cÅ©ng phải ngây ngá»›t vá»›i cảm giác mÆ¡ hồ.
Nà ng dừng bước, thoáng lộ vẻ suy tưởng khi chân đã bước hết những nấc thang cuối cùng dẫn lên tầng thượng.
Äáºp và o mắt nà ng là dáng cá»§a thư sinh Ä‘ang chấp tay sau lưng vá»›i vẻ thư nhà n nhìn vầng dương quang Ä‘ang nhô qua khá»i đưá»ng chân trá»i.
Äôi thu nhãn cá»§a nà ng nhìn và o chiếc lưng cá»§a ngưá»i kia như nhìn má»™t pho tượng vô giá đã từng thuá»™c vá» nà ng.
Nà ng buông một tiếng thở dà i, rồi khẽ tằng hắng.
Cát Thiên Hồng từ từ quay mặt nhìn lại.
Hai ngưá»i đối nhãn vá»›i nhau. Phải nói đây là cuá»™c há»™i kiến cá»§a mỹ nữ và mỹ nam tá».
Nếu trên giang hồ nà ng là má»™t trang giai nhân sắc nước hương trá»i. Má»™t kỳ nữ có má»™t không hai thì đối diện vá»›i nà ng là má»™t mỹ nam tá», vá»›i vẻ phong trần và thư thái. Ngoà i những nét lạnh lùng ẩn tà ng trên khuôn mặt anh tuấn, Cát Thiên Phong đúng là có cái thân cá»§a má»™t trang nam tỠđỉnh thiên láºp địa.
Nà ng rảo bước đến trước mặt Thiên Phong.
Hai ngưá»i lại nhìn nhau. Há» như muốn thâu tóm hình ảnh cá»§a nhau và o đáy mắt mình.
Nà ng từ tốn nói :
- Äình Phương sợ Cát huynh không đến.
- Thiên Phong không thể không đến.
Nà ng bước đến thạch bà n, ngồi xuống chiếc đôn đã được chuẩn bị từ trước.
Thiên Phong cũng đến ngồi đối mặt với nà ng.
Nà ng nhìn bầu rượu còn niêm kÃn, ôn nhu nói :
- Huynh chưa uống rượu của Tây lầu?
- Không có chủ nhân Thiên Phong sao dám mạo muội.
Nà ng mỉm cưá»i mở niêm vò rượu rót ra hai chén.
- Äình Phương có thể hầu tiếp Cát huynh như hôm nà o chứ?
Thiên Phong gáºt đầu :
- Mãn Äình Phương giỠđã là ái thiếp cá»§a võ lâm Minh chá»§ Äại Chu Thiên, Cát Thiên Phong đâu dám mạo phạm bắt nà ng bồi tiếp,
- Ở đây không phải là Cá»u Trùng đà i, nÆ¡i ngá»± trị cá»§a võ lâm Minh chá»§ Äại Chu Thiên.
- à nà ng muốn nói đây là Tây lầu? NÆ¡i mà trước đây đã từng có má»™t thiên hạ mỹ nhân ngá»± trị trước khi trở thà nh ái thiếp cá»§a võ lâm Minh chá»§ Äại Chu Thiên.
- Äến Tây lầu, Mãn Äình Phương trút bá» thân pháºn ái thiếp cá»§a mình.
Nà ng bưng chén rượu chìa đến trước :
- Äình Phương má»i Cát huynh.
Cát Thiên Phong lạnh nhạt đáp lá»i nà ng :
- Äa tạ!
Äình Phương nhÃu mà y lá»™ vẻ bất nhẫn nhưng rồi cÅ©ng nhanh chóng lấy lại vẻ mặt bình thưá»ng, chạm chén vá»›i Thiên Phong.
Nà ng nhấp má»™t ngụm nhá», đặt chén xuống bà n, trong khi Thiên Phong uống cạn phần rượu cá»§a mình.
Nà ng lại rót rượu ra chén Thiên phong. Nà ng vừa rót vừa nói :
- Cát huynh nháºn được y hẹn vá»›i Mãn Äình Phương đến Tây lầu lần nà y vì Äình Phương hay vì những kỳ biến xảy ra ở Kim trang đại phá»§?
Thiên Phong đưa tay nhón lấy má»™t tá» giấy hồng Ä‘iá»u để trên bà n. Chà ng thá» Æ¡ nhìn Mãn Äình Phương bằng ánh mắt ôn nhu, trong khi tay thoăn thoắt xếp miếng giấy hồng Ä‘iá»u. Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngá»§i, Thiên phong đã xếp xong hình má»™t cánh hoa đà o.
Nhìn cánh hoa đà o bằng giấy hồng Ä‘iá»u, Chà ng từ tốn nói :
- Hoa đã có chá»§ tất Thiên Phong không được quyá»n tÆ¡ tưởng đến.
Thiên Phong xoay cánh hoa giấy trên tay mình, từ tốn nói :
- Thiên Phong gặp nà ng vì những sự biến ở Kim trang đại phủ.
- Thế mà Äình Phương lại nghÄ© Thiên Phong sẽ nôn nao khi gặp lại Äình Phương chá»›.
- Tất cả đã qua trong quá khứ rồi.
Thiên Phong lại vá»›i tay lấy má»™t miếng giấy hồng Ä‘iá»u.
Chà ng thá» Æ¡ định nhãn vá» phÃa vầng dương quang mà tay thì tiếp tục xếp giấy tạo hình.
Thiên Phong xếp tiếp một cánh bướm, rồi gắn nó lên cà nh đà o.
Chà ng nhìn Äình Phương nói :
- Bây giá» Äình Phương đã là thê thiếp cá»§a võ lâm Minh chá»§, Thiên Phong rất mừng cho Äình Phương, Äại Chu Thiên đại ca chắc rất báºn bịu vá»›i công đạo võ lâm?
- Äã là võ lâm Minh chá»§ thì tướng công phải rất báºn rồi.
Thiên Phong mỉm cưá»i nói :
- Chức cao quyá»n trá»ng thì ắt không có ngà y thư nhà n.
- Tướng công không có được sá»± nhà n tảng như Cát huynh. Xét cho cùng, tướng công có được ngà y hôm nay chÃnh là nhá» Cát huynh.
Thiên Phong lắc đầu :
- Mãn phu nhân đừng nói váºy. Äã sinh ra trong cõi Ä‘á»i nà y, được là m ngưá»i đã là khó. Nhưng đã là ngưá»i thì ai cÅ©ng có phần có mệnh. Tướng công cá»§a phu nhân có pháºn má»›i đặng được cái ngà y là m chá»§ võ lâm Trung Nguyên, Cát Thiên Phong nà o dám sánh bằng:
Äình Phương thở ra.
Thiên Phong bưng chén rượu uống.
Nà ng chỠThiên Phong uống xong đặt chén xuống bà n mới từ tốn nói :
- Tướng công luôn nhắc đến Cát huynh. Nếu không có Cát huynh thì ngưá»i đã chẳng có thá»i váºn đảm đương chức vị võ lâm Minh chá»§. Äúng ra chức vị nà y phải là cá»§a Cát Thiên Phong.
- Phu nhân nói quá.
Mãn Äình Phương rót rượu và o chén Thiên Phong.
Thiên Phong nhìn Äình Phương rót rượu, ôn nhu nói :
- Hôm nay được đối ẩm vá»›i phu nhân Cát Thiên Phong tháºt là cao hứng vô cùng.
Äình Phương đặt vò rượu xuống bà n :
- Äình Phương cÅ©ng váºy.
Thiên Phong lại cầm lên má»™t tấm giấy hồng Ä‘iá»u. Chà ng vừa xếp hình vừa há»i Äình Phương :
- Hồi trước Äại Chu Thiên, Cát Thiên Phong và Khán Nhân là những bằng hữu tri âm tri ká»·. Há»a cùng chia, phúc cùng hưởng. Nay Äại Chu Thiên huynh là võ lâm Minh chá»§, còn Khán Nhân thì gặp há»a kiếp vong thân.
Thiên Phong xếp xong hình má»™t mái vòm vá»›i hai góc cong vút và nhá»n hoắt, đặt nằm bên đóa hoa vì cánh bướm rồi má»›i nói :
- Không biết Äại Chu Thiên huynh trong cương vị võ lâm Minh chá»§ đã truy nguyên kiếp há»a cá»§a Khán huynh đến đâu rồi?
Äình Phương cầm lấy cánh đà o, ngắm nhìn :
- Tướng công đang truy cứu các sự việc đã diễn ra tại Kim trang đại phủ.
Nà ng buông một tiếng thở dà i :
- Nghe đâu tướng công rất khó phân xá».
Äôi chân may cá»§a Thiên Phong thoạt nhÃu lại :
- Äại Chu Thiên huynh đưá»ng đưá»ng là má»™t võ lâm Minh chá»§ sao lại khó xá»? Phán quyết cá»§a Äại Chu Thiên là phán quyết cá»§a công đạo võ lâm.
Mãn Äình Phương lại buông má»™t tiếng thở dà i.
Thiên Phong há»i :
- Sao phu nhân lại thở dà i?
Mãn Äình Phương nhìn Thiên Phong :
- Quả tháºt tướng công quan tâm rất nhiá»u đến huyết án ở Kim trang đại phá»§. Là m sao Äại Chu Thiên tướng công lại không quan tâm khi nghe đến Khán Nhân gặp há»a kiếp chứ? Nếu tướng công không mà ng đến huyết án đó thì sao dám gặp Cát Thiên Phong.
Nà ng nhìn vá» hướng vầng nháºt quang :
- CÅ©ng vì huyết án ở Kim trang đại phá»§ mà tướng công má»›i cho Äình Phương đến há»™i kiến vá»›i Cát Thiên Phong.
- Minh chủ, Thiên Phong và Khản Nhân là bằng hữu thủ túc.
- ChÃnh vì lẽ đó mà phu tướng má»›i khó xá».
Thiên Phong cau mà y :
- Trong huyết án có uẫn khúc gì không?
Mãn Äình Phong gáºt đầu :
- Có uẩn khúc.
- Uẫn khúc gì?
- Cổ váºt Long cốc.
Thiên Phong nhÃu mà y lá»™ vẻ bất nhẫn :
- Cổ váºt Long cốc liên đới đến huyết án ở Kim trang đại phá»§?
Mãn Äình Phương gáºt đầu :
- Ngoà i cổ váºt Long cốc ra, còn má»™t ngưá»i liên đới nữa.
- Ai?
Mãn Äình Phương thở dà i lưỡng lá»±.
Thiên Phong nói :
- Phu nhân ngại nói tên ngưá»i đó?
Mãn Äình Phương gáºt đầu.
- Kể cả với Cát Thiên phong.
- Äúng như váºy.
- Tại sao?
Nà ng bưng chén rượu nhấp một ngụm nhỠrồi nói :
- Äình Phương rất ngại nói ra sá»± tháºt.
- Äã là sá»± tháºt thì chẳng có gì khiến phu nhân phải ngại. Phải chăng võ lâm Minh chá»§ Äại Chu Thiên vì ngưá»i đó mà khó xá» huyết án Kim trang đại phá»§?
Mãn Äình Phương gáºt đầu :
- Quả đúng như váºy.
Thiên Phong bưng chén rượu uống cạn :
- Phu nhân có thể cho Thiên Phong biết ngưá»i đó chứ?
- Äình Phương có nên nói ra sá»± khó xá» cá»§a tướng công không?
- Thiên Phong có thể thay Minh chủ mà phán quyết huyết án nà y?
- Tháºt chứ Thiên Phong không thể mặc nhiên trước huyết án cá»§a nhị ca.
Mãn Äình phương buông má»™t tiếng thở ra, rồi lấy trong ống tay áo xiêm y cá»§a minh ra má»™t bức lụa lốm đốm những dấu máu. Nà ng đặt miếng lụa đó lên bà n :
- Tên ngươi đó có trong bức lụa nà y.
Mãn Äình Phương vừa nói vừa đẩy bức lụa vá» phÃa Cát Thiên Phong.
- Cát huynh muốn biết thì hãy mở bức lụa ra sẽ biết.
Thiên Phong nhìn mảnh lụa đỠlốm đốm những dấu máu thẩm xì. Chà ng từ từ mở mảnh lụa.
Trong khi Thiên Phong mở mảnh lụa thì Mãn Äình Phương nói :
- Mảnh lụa nà y được Khán Nhân nắm cứng trước khi chết. Có lẽ Khán Nhân huynh muốn để lại di chứng cho tướng công.
Thiên Phong báºm môi mở toang mảnh lụa hồng. Chân mà y cá»§a Cát Thiên Phong nhÃu hẳn lại : Ba chữ Cát Thiên Phong viết nguệch ngoạc bằng máu, nét cá»§a nó bị những đốm máu thâm xì Ä‘á»ng quanh trông tháºt là nham nhở.
Thiên Phong nhìn Äình Phương :
- Cát Thiên Phong?
Mãn Äình Phương cúi đầu.
- ChÃnh vì bức lụa Khán Nhân để lại ở khiến phu tướng không thể phán xỠđược.
Thiên Phong sa sầm mặt. Chà ng đẩy bức lụa vá» phÃa Mãn Äình Phương rồi thuáºn tay gom tất cả những hình giấy đã xếp, vò lại ném xuống sà n thượng lầu.
Chà ng lẩm nhẩm nói :
- Cổ váºt Long cốc... Cát Thiên Phong...
Thiên Phong từ từ đứng lên.
- Cát Thiên Phong.
Chà ng nhìn lại Äình Phương :
- Äại Chu Thiên không muốn gặp Thiên Phong bởi vì mảnh lụa cá»§a Khán Nhân để lại?
- Phu tướng rất khó xá» trong vụ huyết án nà y. Ngưá»i có thể xỠđược chỉ còn má»—i má»™t mình Cát huynh mà thôi.
Thiên Phong buông má»™t tiếng thở ra, rồi cầm lên má»™t mảnh giấy hồng Ä‘iá»u, thoăn thoắt xếp hình má»™t cánh hoa hướng dương. Chà ng đẩy đóa hướng dương vá» phÃa Mãn Äình Phương :
- Phu nhân hãy trao đóa hoa nà y cho võ lâm Minh chá»§ Äại Chu Thiên.
Mãn Äình Phương không hiểu ý nghÄ©a cá»§a đóa hướng dương đó. Nà ng chưa kịp há»i đóa hướng dương bằng giấy hồng Ä‘iá»u kia ẩn chứa ý nghÄ©a gì thì Thiên Phong đã rảo bước bá» Ä‘i vá» phÃa cầu thang.
Äình Phương nói vá»›i theo :
- Cát huynh.
Cát Thiên Phong như Ä‘á»c được ý niệm cá»§a nà ng lạnh nhạt nói :
- Võ lâm Minh chủ sẽ hiểu ý của Thiên Phong.
Chà ng vừa nói vừa bước xuống cầu thang rá»i Tây lầu.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by kedatinh1974; 07-08-2008 at 03:30 PM.
|

07-08-2008, 01:52 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngà y 13 giá»
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 2
Công tỠKim Lăng
Ôm hai vò Bách Hoa Thổ Phồn tá»u, Tôn Quách rá»i Kim Lăng phá»§, Ä‘i như chạy vá» phÃa ngoại vi trấn Trung Châu.
Vốn là má»™t thiếu gia trong Kim Lăng phá»§, Tôn Quách chẳng thiếu gì nhưng vốn tÃnh thÃch ngạo lảm bên ngoà i, nên suốt ba ngà y hôm nay bị hãm trong biệt phòng, Tôn Quách chẳng khác nà o ngưá»i bị chôn chân chôn tay bá»±c bá»™i vô cùng. Nên vừa có dịp trốn khá»i Kim Lăng phá»§, Tôn Quách như chim sổ lồng như cá xổng cháºu, hối hả Ä‘i tìm bằng hữu.
Vốn tÃnh hà o phóng, Tôn Quách không quên lấy theo hai vò Bách Hoa Thổ Phồn tá»u, thứ rượu mà Kim Phá»§ dùng đãi những khách nhân thế gia.
Rá»i trấn Trung Châu, Tôn Quách ba chân bốn cẳng chạy nhanh đến tòa cổ miếu nằm ở phÃa Äông trấn.
Tôn Quách vừa bước chân lên những báºc tam cấp vừa reo :
- Có rượu ngon... có rượu ngon đây.
Cánh cá»a ngôi cổ miếu báºt ra.
Má»™t lão ăn mà y Cái bang cầm Äả Cẩu bổng bước ra.
Lão hà há»ng nói :
- Trong hoạn nạn thì y như rằng có Tôn tiểu đệ xuất hiện.
Tôn Quách sững mặt nhìn lão ăn mà y :
- Cái gì là hoạn nạn chứ?
Lão ăn mà y nắm tay Tôn Quách kéo và o cổ miếu :
- Ậy... Và o trong rồi Tôn tiểu đệ sẽ biết tất mà , đâu có gì gấp gáp.
Tôn Quách theo lão Cái bang và o trong cổ miếu.
Äáºp và o mắt thiếu gia há» Tôn là bang chúng Cái bang nằm la liệt. Có ngưá»i còn ôm đầu để bịt vết thương.
Tôn Quách tròn mắt nhìn qua một lượt :
- Ã... Lão bá bá... Chuyện gì xảy ra váºy?
Tôn Quách đặt vò rượu xuống ngay giữa gian cổ miếu :
- Các vị huynh đệ. Chuyện gì đã xảy ra váºy?
Tôn Quách vừa há»i vừa mở nắp hai vò rượu. Mùi hảo tá»u bốc lên khiến bá»n bang chúng Cái bang Ä‘á»u chú nhãn nhìn hai vò rượu như đóng Ä‘inh.
Tôn Quách cưá»i khẩy nói :
- A... Tôn Quách thiếu gia biết rồi. Các chư vị huynh đệ đã già nh ăn với nhau nên mới ra nông nổi nà y phải không?
Bá»n bang chúng Cái bang lắc đầu.
Tôn Quách hất mặt :
- Không già nh ăn thì chuyện gì xảy ra cho các vị huynh đệ váºy?
Bang chúng Cái bang nhao nhao hẳn lên. Mạnh ai ngưá»i nấy nói vá» cuá»™c náo loạn tại Tây lầu.
Tôn Quách nghe không được hoa tay nói :
- Hê... Má»™t ngưá»i nói thôi.
Vị trưởng lão liá»n khoát tay nạt ngang :
- Các ngươi im đi!
Bá»n bang chúng Cái bang giá» má»›i im lặng. Chá» cho má»i ngưá»i im lặng hết, trưởng lão đó má»›i thuáºt lại má»i chuyện cho Tôn Quách nghe.
Nghe xong câu chuyện, Tôn Quách bực bội nói :
- Hừ... Äúng là lÅ© đầu trâu mặt ngá»±a mà .
Tôn Quách chấp tay sau lưng đi đi lại lại. Y vừa đi vừa rủa :
- LÅ© đầu trâu mặt ngá»±a kia không dạy cho chúng má»™t bà i há»c thì chúng chẳng coi con ngưá»i ra gì cả.
Tôn Quách vỗ ngực mình :
- Thiếu gia Tôn Quách cÅ©ng đưá»ng đưá»ng là má»™t thiếu gia cá»§a Kim Lăng phá»§, còn kết nghÄ©a thâm giao vá»›i các chư huynh đệ Cái bang. Bá»n Tây lầu có là gì mà lại hà nh xá» không giữ lá»… nghÄ©a như váºy chứ? Hừ...
Tôn Quách quay lại vị trưởng lão Cái bang :
- Lão thúc thúc có cách chỉ dạy bá»n đầu trâu mặt ngá»±a đó không?
- Ậy... Cách thì có rồi. Nhưng muốn dạy bá»n đó thì chúng ta phải có kim lượng.
- Hê... Chỉ cần kim lượng mà có thể dạy được bá»n chúng à ? Nếu chỉ có thế thôi thì dá»… quá.
Tôn Quách vỗ và o ngực mình :
- Tôn thiếu gia sẽ lo phần kim lượng. Tôn Quách nhất định không để cho bá»n đầu trâu mặt ngá»±a ở Tây lầu hống hánh hiếp đáp chư huynh đệ cá»§a mình.
Tôn Quách liá»n tháo miếng ngá»c Ä‘eo bên hông. Y chìa miếng ngá»c bá»™i cho má»i ngươi nhìn qua rồi dõng dạc nói :
- Hiện tại thì Tôn thiếu gia không có sẵn kim lượng, nhưng miếng ngá»c bá»™i nà y cÅ©ng đáng giá năm trăm lạng. Chúng ra dùng nó mà đến đại náo Tây lầu cá»§a bá»n đầu trâu mặt ngá»±a.
Bang chúng Cái bang thấy Tôn Quách cao hứng cũng hứng khởi xướng theo :
- Äại náo Tây lầu... Äại náo Tây lầu.
Ngôi cổ miếu bá»—ng chốc sôi động hẳn lên. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u hà o hứng đứng báºt dáºy.
Tôn Quách nhìn qua má»™t lượt rồi cao giá»ng nói :
- Chúng ta đi!
Tôn Quách xăm xăm bước ra cổ miếu, kéo theo sau hÆ¡n ba mươi nhân mạng Cái bang. Ai nấy Ä‘á»u hăm hở vô cùng. Tất cả kéo rốc tá»›i Tây lầu.
Vừa kéo đến trước cổng tam quan Tây lầu thì Tôn Quách và các bằng hữu Cái bang bị bá»n vệ sÄ© chặn lại.
Tôn Quách ưỡn ngực nói :
- Sao các ngưá»i dám chặn bổn thiếu gia chứ?
Gã vệ sÄ© nhÃu mà y :
- Tiểu tỠlà ai mà dám nghênh ngang chứ?
Tôn Quách tròn mắt :
- Hê... Bộ ngươi không biết Tôn Quách, bổn thiếu gia của Kim Lăng phủ à ?
- Kim Lăng phủ?
Tôn Quách chìa miếng ngá»c bá»™i đến trước :
- Ngươi biết miếng ngá»c bá»™i nà y chứ?
Tôn Quách hất mặt :
- Sao. Ngươi nháºn ra miếng ngá»c bá»™i rồi chứ?
Gã vệ sĩ từ tốn trở lại :
- Tây lầu hôm nay mới được vinh hạnh đón tiếp thiếu gia Kim Lăng phủ.
Nhưng...
Tôn Quách khoát tay :
- Không nhưng gì hết. Hôm nay bổn thiếu gia Tôn Quách thuê trá»n Tây lầu cá»§a các ngươi để khoản đãi các vị huynh đệ cá»§a mình. Tốn bao nhiêu các ngưá»i cứ nói, nhưng phải lo tháºt chu tất đó.
Gã vệ sĩ lúng túng một lúc rồi từ tốn nói :
- Tây lầu hôm nay đã có thượng khách, không bồi tiếp Tôn thiếu gia được. Hẹn Tôn thiếu gia ngà y mai váºy.
Tôn Quách trợn ngược đôi chân mà y :
- Hê... Sao lại hẹn ngà y mai chứ? Chẳng lẽ các ngươi coi khinh Kim Lăng phủ của bổn thiếu gia? Các ngươi tưởng Tôn thiếu gia dễ có dịp được ra ngoai ngao du cùng các huynh đệ lắm ư?
Tôn Quách khoát tay :
- Không nói gì nữa... Tây lầu hôm nay bổn thiếu gia sẽ mua đứt một ngà y để khoản đãi các vị huynh đệ.
Gã võ sĩ Tây lầu cau mà y :
- Sao... Tôn công tỠđịnh mua trá»n Tây lầu để khoản đãi lÅ© Cái bang nà y à ?
Tôn Quách hất mặt :
- Hê... Tôn thiếu gia có kim lượng thì muốn đãi ai cũng được, cớ gì các hạ lại thắc mắc. Hê... Bộ bang chúng Cái bang không đáng bước và o Tây lầu sao?
Gã vệ sĩ cau mà y :
- Tây lầu từ trước đến nay không có lệ bồi tiếp Cái bang. Tôn công tỠđã chá»n lầm chá»— rồi.
Tôn Quách cau có nói :
- Các ngưá»i tháºt là quái lạ! Tây lầu dá»±ng ra để mua vui cho những kẻ lắm cá»§a nhiá»u tiá»n. Chúng ta bá» ngoà i là những kẻ khố rách áo ôm nhưng đâu thiếu kim lượng. Nếu bá»n thượng khách lúc sáng kia vênh vênh váo váo đánh Ä‘áºp các chư huynh đệ cá»§a Tôn thiếu gia vì chúng có lắm kim lượng thì bây giá» Tôn thiếu gia muốn mở mắt cho chúng.
Gã võ sÄ© sa sầm mặt nhưng vẫn giữ giá»ng ôn nhu :
- Tôn công tá» hãy cẩn trá»ng lá»i nói cá»§a mình, kẻo há»a và o thân đó.
- Hừ... Há»a cái con khỉ. Thiếu gia đã quyết định rồi, không bà n cãi nữa.
Tôn Quách hất mặt :
- Các ngươi tránh ra một bên để chúng ta và o.
Gã vệ sÄ© nhÃu mà y :
- Tây lầu không thể tiếp Tôn công tỠtrong ngà y hôm nay.
Tôn Quách cau mà y nói :
- Không tiếp cũng không được... bởi hôm nay ta mới trốn được ra ngoà i.
Tôn Quách vừa nói vừa xâm xâm bước tới.
Gã vệ sĩ bất ngỠvươn trảo thộp lấy gáy Tôn Quách nhấc bổng lên.
Bị gã vệ sÄ© nhấc bổng khá»i mặt đất, Tôn Quách vùn vẫy miệng thì hét toáng lên :
- Quái... Quái... Các ngươi tiếp khách nhân như váºy ư? Các ngươi tiếp bổn thiếu gia như váºy ư?
Gã đại lực có hà m râu quai nón từ bên trong Tây lầu bước ra. Gã hất mặt nói :
- Äể tiểu tỠđó xuống.
Gã vệ sĩ Tây lầu buông Tôn Quách.
Bị buông bất ngá», Tôn Quách khụy chân té xuống đất. Y liá»n quay ngoắt lại :
- Ngươi đối xá» vá»›i bổn thiếu gia như váºy à ?
Tôn Quách nạt xong quay lại gã đại lực râu quai nón :
- Tôn thiếu gia Kim Lăng phủ vinh hạnh được biết tôn giá.
Gã đại hán hất mặt nói :
- Tiểu tỠlà thiếu gia của Kim Lăng phủ?
Tôn Quách gáºt đầu :
- Không sai.
Gã nhìn Tôn Quách :
- Tiểu tỠkéo lũ ăn mà y đến đây có ý muốn náo loạn Tây lầu trong khi Mãn nương nương đang có mặt?
Tôn Quách nhún vai :
- Hê... Thiếu gia đâu náo loạn mà chỉ muốn thuê tòa Tây lầu nổi tiếng nà y khoản đãi chư vị bằng hữu của mình thôi.
- Tiểu tá» tháºt là hồ đồ ngông nghênh. Bình thưá»ng bá»n Cái bang đã không được và o Tây lầu, huống gì hôm nay.
Tôn Quách khoát tay :
- Hê... Nói như váºy đâu có được. Tây lầu là chốn du lãm cá»§a khách nhân, thế thì ai có kim lượng cÅ©ng Ä‘á»u và o được. Sao tôn giá lại phân định Cái bang vá»›i những khách nhân khác chứ?
Tôn Quách vỗ ngực mình :
- Và như Tôn thiếu gia đây kết nghÄ©a vá»›i bằng hữu Cái bang rồi cÅ©ng không được bước và o Tây lầu à ? Tây lầu cá»§a tôn giá là cái gì mà ghê gá»›m như váºy chứ?
Gã đại lực râu quai nón sa sầm nét mặt :
- Tiểu tá» sống trong Kim Lăng phá»§ mà chưa biết ý nghÄ©a cá»§a những lá đại kỳ kia. Ngươi có thấy ba chữ Cá»u Trùng đà i không?
Tôn Quách nhún vai :
- Tất nhiên là thấy rồi, nhưng không phải vì ba chữ ôn dịch kia rồi muốn đánh Ä‘áºp bằng hữu Cái bang cá»§a bổn thiếu gia là được đâu?
Tôn Quách nhìn bốn lá đại kỳ Cá»u Trùng đà i, chá» môi nói :
- Tưởng đâu bốn lá đại kỳ Cá»u Trùng đà i đó quà hóa gì. Bổn thiếu gia chi?
cần xuất mươi nén bạc là có trăm lá đại kỳ thêu ngà n chữ Cá»u Trùng đà i.
Gã đại hán trợn mắt :
- Tiểu tá»... Ngươi quả là vá»ng ngôn mà . Mạng số cá»§a ngươi chết yểu bởi cái miệng chẳng biết trên biết dưới.
Gã vừa nói vừa nắm tay lại thà nh má»™t thoi quyá»n nhắm ngay chÃnh diện Tôn Quách tống đến má»™t quả thần lá»±c thôi sÆ¡n.
Nếu như Tôn Quách hứng trá»n thoi quyá»n cá»§a gã đại hán và o đúng ngay mặt thì chắc chắn thá»§ cấp cá»§a y sẽ vỡ toang ngay láºp tức.
Trong khi gã đại hán thi thố thần quyá»n táºp kÃch, Tôn Quách hốt hoảng ôm mặt thét lên :
- Äừng...
Vị thiếu gia Kim Lăng phá»§ Ä‘oan chắc mình phải hứng thoi quyá»n vá»›i sức mạnh khá»§ng khiếp cá»§a đối phương, nên khi thét xong thì chỉ biết nhắm mắt.
Bang chúng Cái bang nhao nhao hẳn lên.
Tôn Quách chá» mãi vẫn không thấy có cảm giác gì, từ từ hạ tay xuống. Äến lúc nà y má»›i nháºn ra sắc diện cá»§a há» Tôn xanh nhợt xanh nhạt.
Y gượng nói :
- Sao chưa...
Tôn Quách nói đến đây má»›i kịp nháºn ra má»™t trung niên thư sinh đứng cạnh mình, Ä‘ang giữ thoi quyá»n cá»§a gã đại lá»±c kia lại.
Gã đại lực trừng mắt nhìn Cát Thiên Phong :
- Cát Thiên Phong tôn giá để cho tiểu tỠbỡn cợt với Minh chủ ư?
Cát Thiên Phong lắc đầu :
- Cát Thiên Phong không có ý mạo phạm võ lâm Minh chá»§ Äại Chu Thiên cÅ©ng không thể là m ngÆ¡ trước cái chết cá»§a má»™t ngưá»i chưa từng biết quy lệ cá»§a võ lâm.
Thiên Phong từ tốn nói tiếp :
- Cát Thiên Phong đã từng là bằng hữu tri kỷ với võ lâm Minh chủ. Hà n Thiên tôn giả chắc cũng nể mặt Thiên Phong bỠqua cho Tôn thiếu gia đây một lần.
Hà n Thiên hừ nhạt một tiếng :
- Bá» qua cho kẻ vá»ng ngôn coi thưá»ng đại kỳ Cá»u Trùng đà i cá»§a mình chá»§ thì Hà n Thiên nà y sao dám nhìn mặt Minh chá»§ chứ?
- Minh chá»§ chắc hẳn không phán xét má»™t ngưá»i chưa được biết giang hồ võ lâm là thế nà o. Hà n Thiên tôn giả xem như nể mặt tại hạ.
Cát Thiên Phong nhìn lại Tôn Quách :
- Tây lầu hôm nay đã thuộc vỠMinh chủ nương nương, Tôn thiếu gia hãy
tìm nơi khác mà khoản đãi bằng hữu của mình. Tôn thiếu gia chắc nể mặt tại hạ.
Tôn Quách nhìn Cát Thiên Phong nheo mà y má»™t lúc rồi há»i :
- Cát huynh đây phải chăng chÃnh là ... chÃnh là Song Hoà n Lãnh Nhân mà thân phụ cá»§a Tôn Quách thưá»ng nhắc đến?
Cát Thiên Phong gáºt đầu :
- Tại hạ có giao tình với Kim Lăng đại nhân.
Tôn Quách reo lên :
- Hay quá. Äến đây không ngá» gặp được kỳ nhân. Thân phụ cá»§a đệ lúc nà o cÅ©ng nhắc đến Cát huynh. Nhân đây đệ thỉnh Cát huynh đến tệ phá»§.
Tôn Quách xoa tay :
- Kim Lăng đại phủ còn đẹp hơn tòa Tây lầu nà y nữa. Tôn Quách không thèm ở lại đây đâu.
Tôn Quách quay lại nhóm bang chúng Cái bang :
- Các chư vị huynh đệ... Hôm nay Tây lầu thuá»™c vá» Minh chá»§ nương nương. Chúng ta không tiện và o mua má»™t cuá»™c chén thù chén tạc thì ngà y khác váºy.
Tôn Quách lần tay và o thắt lưng lấy ra ba nắm và ng ròng :
- Äể không phụ tình các vị huynh đệ. Tôn Quách gởi các vị chút ngân lượng đặng giải sầu.
Nháºn ba nén và ng cá»§a Tôn Quách, nhóm bang chúng Cái bang tản ngay.
Tôn Quách nhìn lại Cát Thiên Phong :
- Má»i Cát huynh!
Thiên Phong gáºt đầu.
Hai ngưá»i rảo bước rá»i Tây lầu, trong khi Hà n Thiên tôn giả vẫn chưa hết bá»±c dá»c nhìn theo Thiên Phong và Tôn Quách
.
Last edited by kedatinh1974; 07-08-2008 at 03:32 PM.
|

07-08-2008, 01:59 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngà y 13 giá»
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 3
Kỳ tuyệt
Kim trang đại phá»§ vốn trước đây là trang viện đồ sá»™, nếu so sánh vá»›i Kim Lăng phá»§ thì có thể nói bên tám lạng bên ná»a cân. Nhưng giỠđây Kim trang đại phá»§ đã hoà n toà n khác hẳn.
Kể từ sau há»a kiếp, Kim trang đại phá»§ chỉ còn là chốn hoang sÆ¡ đổ nát chỉ có thể và nó là ngôi nhà hoang chá»±c chá» sụp đổ vá»›i thá»i gian.
Những thanh xà ngang bị mối đục ruỗng, khiến cho mái vòm bỗng chốc trở nên xiêu vẹo hoang tà n. Vách thì đã đóng rêu lỗ chỗ trông như một bức tranh nham nhở và ảm đạm.
Äứng trước cảnh quang hiu quanh đó, Cát Thiên Phong không khá»i bùi ngùi thở dà i vá»›i những ký ức hiện vá» trong tâm tưởng.
Nghe tiếng thở dà i của chà ng, Tôn Quách ngẩng nhìn :
- Thưá»ng sá»± hoang phế sẽ đến khi những ngôi nhà không có bóng ngưá»i.
Thiên Phong bước lên những báºc tam cấp tiến và o gian chÃnh sảnh. Chà ng vừa đặt tay và o cánh cá»a chÃnh...
Rầm...
Cánh cá»a đổ sầm xuống bởi sá»± mục rá»—ng vá»›i thá»i gian.
Thiên Phong thoáng má»™t chút sững sá» vá»›i sá»± đổ nát đó. Chà ng buông má»™t tiếng thở ra nghe tháºt não lòng.
Thiên Phong nhìn lại Tôn Quách :
- Bá»—ng dưng huynh cảm thấy mình trở nên trÆ¡ trá»i lạ lùng.
- Trong tình cảnh cá»§a huynh thì ai lại không cảm nháºn đặng sá»± trÆ¡ trá»i chứ.
Thiên Phong và Tôn Quách tiến và o gian đại điện. Cả Thiên Phong lẫn Tôn Quách không tìm đâu ra bệ thỠbà i vị của Khán Nhân.
Chà ng khẽ lắc đầu nói :
- Lúc sinh thá»i Nhị ca là má»™t đại phú gia lẫy lừng trấn Trung Châu. Trong nhà lúc nà o cÅ©ng có nhân sÄ© và há»c sÄ© tá túc. Nhưng khi viên tịch thì má»™t bệ thá» cÅ©ng chẳng ai Ä‘oái hoà i đến, Ä‘á»i ngưá»i quả là má»™t cuá»™c chÆ¡i phù du và phiá»n lụy.
Tôn Quách nói :
- Từ lúc Kim trang đại phá»§ suy vi, biến mất khá»i thương trưá»ng thì Kim Lăng phá»§ cÅ©ng chẳng thấy vui vẻ gì.
Thiên Phong nhìn lại Tôn Quách :
- Tại sao?
- Má»™t khi đã độc tôn thì cảm thấy cô đơn lắm. Kim trang đại phá»§ còn, Kim Lăng có má»™t đối thá»§ đối kháng trong thương trưá»ng. Nay Kim trang mất thì Kim Lăng đâu còn ai để thi thố tà i chứ?
Thiên Phong mỉm cưá»i :
- Tôn Quách thiếu gia có thán phục Kim trang đại phủ không?
Tôn Quách nhướn mà y nói :
- Kim trang đại phủ thúc thúc có thể sánh ngang với lão nhân gia của Kim
Lăng phá»§. Tôn Quách sao lại không thán phục chứ. Tôn đệ thưá»ng nghe lão nhân gia nhắc đến Kim trang đại phá»§ thúc thúc.
- Lão đại nhân nhắc như thế nà o?
Kim trang đại phủ thúc thúc xứng là một thiên hạ đệ nhất thương gia. Khi
ngưá»i đến Trung Châu nà y chỉ vá»›i má»™t cá»— xe á»c ạch, nhưng chỉ sau ba năm đã có thể sánh vá»›i Kim Lăng phá»§ rồi.
- Tôn thiếu gia biết Nhị ca cá»§a tôi phát tà i nhanh như váºy chÃnh là nhá» và o bằng hữu?
Thiên Phong mỉm cưá»i nói tiếp :
- Tôn thiếu gia cÅ©ng đáng là má»™t thiên hạ đệ nhất nhân trong thương trưá»ng.
- Cát huynh quá khen.
Cát Thiên Phong rảo bước chầm cháºm Ä‘i khắp gian đại Ä‘iện. Thần nhãn cá»§a chà ng chiếu và o từng ngá» ngách như tìm kiếm má»™t thứ gì đó.
Thần nhãn sáng ngá»i cá»§a Thiên Phong dừng lại chiếu và o cây cá»™t cái dá»±ng đúng ngay hướng thần đạo.
Khác hẳn vá»›i những cây cá»™t khác, cây cá»™t nà y trông tháºt vững chắc, vá»›i lá»›p má»™t láng bóng thách thức vá»›i thá»i gian và sá»± hoang tà n. Nếu quan sát kỹ bá»™ cấu trúc cá»§a gian chÃnh sảnh thì sẽ thấy Ä‘iểm đặc dị cá»§a cây cá»™t. Nó vừa biệt láºp nhưng vừa án ngữ ngay đưá»ng thần đạo nên tợ như đỡ toà n bá»™ gian chÃnh sảnh.
Thấy Thiên Phong chăm chú nhìn và o cây cá»™t đó, Tôn Quách tò mò há»i :
- Cát huynh tìm cái gì váºy?
Thiên Phong nhìn lại Tôn Quách :
- Kẻ nà o có thể trấn giữ thần đạo trong võ lâm giang hồ?
- Ờ...Thì chÃnh là Minh chá»§ võ lâm.
- Tôn thiếu gia nói rất đúng.
Thiên Phong mỉm cưá»i vá»›i Tôn Quách, rồi trở bá»™ bước ra ngoà i.
Bây giỠthần sắc của Thiên Phong đã có sự biến đổi, mất hẳn vẻ trầm tư suy tưởng khi mới đặt chân đến Kim trang đại phủ.
Chà ng bước đến ngang ngưỡng cá»a, rồi nhìn lại Tôn Quách :
- Tôn thiếu gia có thÃch Ä‘i uống rượu vá»›i ta không?
Tôn Quách reo lên :
- ÄÆ°á»£c đối ẩm vá»›i Cát huynh thì còn gì bằng nữa.
Tôn Quách xuýt xoa :
- Ãi cha...Tháºt là thú vị vô cùng!
Hai ngưá»i bước ra mái hiên. Há» chưa kịp rá»i Kim trang đại phá»§ thì bất thình lình vị trưởng lão Cái bang xuất hiện, từ bên ngoà i lướt và o.
Lão ăn mà y vừa lướt đến đã quỳ một chân xuống trước mặt Cát Thiên Phong rồi thốt :
- Tôn giá...
Thiên Phong chau mà y.
Tôn Quách vội đỡ lão đứng lên :
- Lão trượng có chuyện gì?
Lão Cái bang nhìn Thiên Phong :
- Tôn giá... Hà nh Thiên tôn giả đã...
Thiên Phong buông một tiếng thở ra :
- Lão trượng. Tại hạ có thể đoán ra chuyện gì rồi. HỠđang ở đâu?
Lão ăn mà y hấp tấp nói :
- HỠđã đưa tất cả những chư huynh đệ của lão vỠPhân đà n võ lâm.
Thiên Phong nhìn qua Tôn Quách :
- Tại hạ sẽ đến đó. Lão hãy tạm trú ở thư phòng của Tôn thiếu gia.
- Tôn giả giúp giùm Cái bang.
Tôn Quách nhìn Thiên Phong :
- Tất cả cÅ©ng tại Tôn Quách không biết tôn chỉ qui lệ cá»§a võ lâm, nên má»›i vấy há»a đến các vị huynh đệ Cái bang.
- Tôn thiếu gia yên tâm...Ta có thể thu xếp được chuyện nà y.
Thiên Thong trầm mặc nói :
- Nhị vị bảo trá»ng.
Tôn Quách toan mở miệng nói nhưng Thiên Phong đã dụng khinh thuáºt siêu phà m lướt Ä‘i, chỉ trong khoảng khắc bóng cá»§a chà ng đã mất hút trong tầm mắt cá»§a hai ngưá»i.
Rá»i Kim trang đại phá»§, Cát Thiên Phong dụng khinh thuáºt siêu phà m xuất chúng lướt vá» hướng Tây.
Khi chà ng đến Phân đà n võ lâm mới giảm cước tốc, rảo bước tiến và o khoảng sân rộng.
Trên khoảng sân rá»™ng, bốn ngá»n đại kỳ thêu chữ Cá»u Trùng đà i được ghim ngay chÃnh Ä‘iện, nhằm biểu thị quyá»n uy cá»§a võ lâm Minh chá»§.
Nhìn qua bốn ngá»n đại kỳ Cá»u Trùng đà i, Thiên Phong rảo bước tiến và o
gian chÃnh sảnh Phân đà n.
Bên trong gian chÃnh sảnh Phân đà n, Hà n Thiên tôn giả như biết Cát Thiên
Phong sẽ đến nên đã chuẩn bị má»i nghi thức để đón tiếp.
Thiên Phong vừa xuất hiện ngay ngưỡng cá»a thì hà ng cao thá»§ cá»§a Tổng đà n võ lâm đồng loạt xướng lên :
- Uy vÅ© võ lâm, Äại Chu Thiên minh chá»§.
Thiên Phong nhÃu mà y định nhãn vá» phÃa Hà n Thiên tôn giả.
Hà n Thiên tôn giả ngồi chễm chệ trên chiếc ngai sơn son thếp và ng thản nhiên đưa mắt nhìn Cát Thiên Phong.
Thiên Phong bình thản chấp tay sau lưng bước và o chÃnh sảnh Phân đà n.
Chà ng đứng đối mặt với Hà n Thiên tôn giả :
- Tôn giá là Minh chủ võ lâm?
Vừa nghe Thiên Phong dứt lá»i, Hà n Thiên tôn giả báºt đứng dáºy. Y chỉ Thiên Phong :
- Cát Thiên Phong...Ngươi nói váºy là có ý gì?
Thiên Phong nhìn Hà n Thiên tôn giả trang trá»ng nói :
- Các hạ tá»± tiện cho cao thá»§ Tổng đà n võ lâm bắt bang chúng Cái bang vá» Phân đà n võ lâm để phán quyết. Hà nh động cá»§a các hạ khiến Thiên Phong cứ ngỡ các hạ là Äại Chu Thiên minh chá»§ chứ.
Hà n Thiên sa sầm mặt :
- Ngươi...
Thiên phong khoát tay cướp lá»i Hà n Thiên :
- Nếu như các hạ không tá»± cho mình cái quyá»n như Äại Chu Thiên minh chá»§ thì sao chưa thả các bang chúng Cái bang ra?
Hà n Thiên Ä‘áºp tay xuống trà ng ká»· :
- Cát Thiên Phong...Ngươi nghe cho rõ đây: Bản nhân nháºn tứ kỳ Cá»u Trùng đà i là thay mặt cho Äại Chu Thiên minh chá»§, đến đây để là m sáng tá» vụ huyết án Kim trang đại phá»§. Ngươi thừa biết Kim trang đại phá»§ và Äại Chu Thiên minh chá»§ là bằng hữu chi giao mà .
Hà n Thiên chống tay lên trà ng ká»·, ngưá»i hÆ¡i chồm vá» trước :
- Bá»n Cái bang ở Trung Châu đã xem thưá»ng tứ kỳ Cá»u Trùng đà i, tá»™i cá»§a
chúng chiếu theo quy ước tôn chỉ của võ lâm chẳng khác nà o tội phạm thượng khi quân.
Thiên Phong lắc đầu :
- Hà n Thiên tôn giả sao lại so sánh như váºy. Giang hồ võ lâm đâu giống như quan trưá»ng. Võ lâm lấy đạo nghÄ©a là m đầu, Minh chá»§ cà ng giữ đạo nghÄ©a, quần hà o cà ng tâm phục khẩu phục. Các hạ lạm dụng tứ kỳ Cá»u Trùng đà i để thay mặt Äại Chu Thiên minh chá»§ phán quyết tiểu tiết cá»§a bằng hữu giang hồ, sao đáng gá»i là nghÄ©a khÃ?
- Thế theo Cát Thiên Phong. Tôn giá sẽ xỠnhư thế nà o?
- Thiên Phong thiết nghÄ©, các hạ đã là Hà n Thiên tôn giả trong Tổng đà n võ lâm thì tất có đủ sá»± chuẩn má»±c, khéo léo để giải quyết vụ nà y. Không cần thiết là phải há»i Thiên Phong.
- Ta muốn nghe sự chỉ giáo của Cát Thiên Phong.
- Tại hạ không phải là ngưá»i cá»§a Tổng đà n võ lâm.
- Nếu các hạ tá»± nháºn mình không phải là ngưởl cá»§a Tổng đà n võ lâm thì khi bản nhân phán quyết, tôn giá không xen và o chứ?
- Tại hạ không phải là ngưá»i cá»§a võ lâm, nhưng cÅ©ng không thể nhắm mắt là m ngÆ¡ trước kiếp nạn cá»§a những huynh đệ võ lâm.
- Nói chung tôn giá thấy tứ kỳ Cá»u Trùng đà i mà vẫn thá» Æ¡ mặc nhiên như không thấy...
- Äạo nghÄ©a giang hồ không thể vì bốn ngá»n đại kỳ thêu ba chữ Cá»u Trùng đà i.
Hà n Thiên vừa nghe Thiên Phong nói dứt câu liá»n Ä‘áºp tay xuống trà ng ká»· :
- Xấc xược tháºt...Thấy tứ kỳ Cá»u Trùng đà i chẳng khác nà o hiện thân cá»§a Äại Chu Thiên minh chá»§. Hừ... Rõ rà ng ngươi xem thưá»ng tôn chỉ cá»§a võ lâm...
Thiên Phong nhìn thẳng và o mắt Hà n Thiên tôn giả :
- Các hạ hãy tá»± nghiệm lại lá»i nói cá»§a mình.
Hà n Thiên rÃt lên bằng giá»ng khà n khà n :
- Cát Thiên Phong...Bản nhân từng nghe là võ công cá»§a ngươi quá»· khốc thần sầu nên đã từng nảy sinh ý muốn khảo chứng xem đúng tháºt như váºy hay không. Nếu như ngươi minh chứng cho ta thấy võ công cá»§a ngươi đúng như thiên hạ đồn đãi thì ta sẵn sà ng bá» qua chuyện cá»§a bá»n Cái bang.
Thiên Phong mỉm cưá»i :
- Thiên Phong đoán được ý của các hạ. Tiểu tiết của chư huynh đệ Cái bang là cái cớ để các hạ khảo chứng võ công của Thiên Phong.
- Nếu đúng như váºy thì sao?
- Các hạ khảo chứng võ công cá»§a Thiên Phong nhằm mục Ä‘Ãch gì?
- Ta sợ những gì thiên hạ đồn Ä‘á»u là ngoa ngôn.
- Có thể như váºy.
Hà n Thiên rá»i chá»— đứng, rảo bước đến bên chiếc hòm do hai gã đại lá»±c đứng giữ, gã trầm giá»ng nói :
- Äại Ä‘ao.
Hai gã đại lá»±c nghe lệnh liá»n mở nắp hòm.
Hà n Thiên nhìn và o trong hòm rồi từ từ cúi xuống, khi y thẳng ngưá»i lại, tay đã cầm ngá»n đại Ä‘ao khổng lồ, tá»a ánh thép ngá»i ngá»i.
Hà n Thiên nhìn Thiên Phong :
- Cây đao của bản nhân nặng non trăm cân, với sức nặng đó ta có thể chẻ đôi bất cứ một thứ binh khà nà o. Cát Thiên Phong không biết chịu được bao nhiêu chiêu của Hà n Thiên?
- Chỉ sợ các hạ không đủ lực thi thố hết tuyệt thức đao pháp của các hạ.
- Thiên Phong... Ngươi xem thưá»ng ta như thế ư?
Hà n Thiên hừ nhạt rồi hoà nh đao bước thẳng đến ba bộ. Y gầm lên :
- Thiên Phong. Äỡ Ä‘ao!
Hà n Thiên xoạt tấn, vung đại đầu Ä‘ao. Mặc dù ngá»n Ä‘ao nặng trên trăm cân, thế mà trong tay Hà n Thiên tôn giả nó không khác gì má»™t ngá»n Ä‘ao bình thưá»ng.
Äao vừa bổ tá»›i, Thiên Phong chỉ thoạt thối lại hai bá»™. Bá»™ pháp cá»§a chà ng tháºt đơn giản nhưng ngá»n Ä‘ao cá»§a Hà n Thiên phải tráºt Ä‘Ãch, bổ luôn xuống ná»n gian chÃnh sảnh Phân đà n.
Chát...
Những thá»›t gạch bị vỡ toang, hoặc rạn nứt bởi thần lá»±c cá»§a ngá»n Ä‘ao.
Khi Hà n Thiên thu đại đầu Ä‘ao vá» thì Cát Thiên Phong đã lòn qua thân pháp cá»§a gã, đựng án ngữ ngay trước bốn ngá»n đại kỳ Cá»u Trùng đà i. Tay cá»§a chà ng vẫn chấp sau lưng trong tư thế tháºt ung dung tá»± tại.
Thiên Phong nói :
- Thần lá»±c dụng Ä‘ao pháp cá»§a Hà n Thiên các hạ quả rất đáng khen. Cái chá»— cá»§a các hạ đúng ra là phải ở những pháp trưá»ng cá»§a quan nhân.
- Ngươi không dám đỡ Ä‘ao cá»§a ta thì còn lá»›n giá»ng là m gì chứ?
- Thiên Phong không đỡ Ä‘ao cá»§a Hà n Thiên các hạ bởi vì chưa tá»›i thá»i khắc buá»™c các hạ phải dừng Ä‘ao đồ tể.
- Äôi Ma Hoà n cá»§a ngươi để đâu rồi?
- Äối phó vá»›i má»™t ngưá»i như Hà n Thiên tôn giả, thì cần gì phải dụng đến Ma Hoà n Äoạt Mạng chứ. Thiên Phong chỉ sợ khi hoà n xuất hiện thì Ä‘ao chẳng còn.
Hà n Thiên rÃt lên :
- Lá»›n giá»ng tháºt!
Cùng với câu nói đó, gã thét lồng lộng :
- Ngươi phải chết!
Hà n Thiên tôn giả phạt lưỡi đại đầu Ä‘ao vá»›i má»™t thế Chuyển Thân Diệu Thá»§ Trảm Yêu. Thức Ä‘ao nay cá»§a Hà n Thiên lấy công là m chÃnh, bởi y tá»± thị và o thần lá»±c vì ngá»n đại đầu Ä‘ao nặng non trăm cân, trong khi đối phương không há» có binh khà trong tay.
Ãp lá»±c cá»§a thức Ä‘ao mãnh liệt vô cùng, tuy nhiên thần thái và tư thế cá»§a Thiên Phong không há» dao động.
Thiên Phong chá» cho ngá»n đại đầu Ä‘ao còn cách mình đúng hai gang tay, chắc chắn rằng Hà n Thiên không thể kịp thu Ä‘ao lại, má»›i Ä‘iểm má»§i già y thi triển thuáºt Phi Yến Xung Thiên.
Thân pháp cá»§a chà ng như má»™t mÅ©i tên vút lên cao ba trượng ngang vá»›i đỉnh tứ kỳ Cá»u Trùng đà i.
Trong khi Cát Thiên Phong dụng thuáºt khinh thân Phi Yến Xung Thiên thì Hà n Thiên tôn giả lại gia tăng ná»™i lá»±c và o thức Ä‘ao công kÃch cá»§a mình.
Chát... Chát... Chát... Chát...
Âm thanh kim loại vang lên chát chúa. Bốn cây thiết trượng dùng để gắn bốn ngá»n đại kỳ được đúc bằng thép bị đại Ä‘ao cá»§a Hà n Thiên tôn giả chém đứt lìa chỉ trong má»™t thức Ä‘ao.
Bốn ngá»n đại kỳ Cá»u Trùng đà i đổ xuống sà n Phân đà n võ lâm như lÃ
bốn cây chuối bị phạt ngang thân. Bốn ngá»n đại kỳ đó là biểu thị quyá»n lá»±c tối thượng cá»§a Võ lâm Minh chá»§ nay bị chém ngang, đổ lông lốc trên sà n gạch, khiến cho Hà n Thiên đứng sững sá» như pho tượng.
Trong khi Hà n Thiên đứng sững ra như trá»i trồng thì Cát Thiên Phong chỉ khẽ lắc vai cắt má»™t đưá»ng vòng cung lướt qua đầu gã.
Thiên Phong tằng hắng rồi nói :
- Äao pháp cá»§a Hà n Thiên các hạ quả là có má»™t không hai trong giang hồ. Má»™t thức Ä‘ao chém đứt má»™t lúc bốn cán cá» bằng thép, Cát Thiên Phong bá»™i phục.
Hà n Thiên quay ngoắt lại :
- Thiên Phong ngươi...
Thiên Phong nhún vai :
- Tại hạ lần đầu chứng nghiệm đao pháp dũng mãnh của các hạ.
Thiên Phong ôm quyá»n:
- Bội phục. Bội phục.
Hà n Thiên tÃm mặt.
Thiên Phong mỉm cưá»i, nói tiếp :
- Có lẽ bây giá» các hạ đã có thể ra lệnh cho thuá»™c nhân tổng Phân đà n võ lâm phóng thÃch các chư huynh đệ Cái bang.
Thiên Phong nói nhưng thần nhãn đóng đinh và o mặt Hà n Thiên tôn giả.
Hà n Thiên ấp úng. Hà m râu quai nón cá»§a gã giáºt giáºt.
Bởi sá»± tình diá»…n biến không như gã tưởng, Hà n Thiên nhìn bốn ngá»n đại kỳ Cá»u Trùng đà i, buông má»™t tiếng thở dà i.
Hà n Thiên tá»± biết mình vừa phạm má»™t sai lầm, có thể vong mạng bất cứ lúc nà o. Gã không ngỠđại đầu Ä‘ao cá»§a mình lại tiện đứt bốn cán đại kỳ Cá»u Trùng đà i, nên má»›i buông tiếng thở dà i ảo não như váºy.
Hà n Thiên nhìn lại Cát Thiên Phong.
- Ngươi chủ định buộc ta phải...
Gã chưa nói hết lá»i thì tiếng cá»§a Mãn Äình Phương từ sau bức rèm che cất lên :
- Ma Hoà n chưa xuất hiện mà Hà n Thiên tôn giả đã đứng đối mặt vá»›i tá» thần. Trên Ä‘á»i nà y còn ai hÆ¡n được Song Hoà n Lãnh Nhân Cát Thiên Phong chứ.
Nghe Mãn Äình Phương nói, Hà n Thiên biến hẳn sắc diện.
Nà ng bước ra khá»i thức rèm, định đôi nhu nhãn nhìn Cát Thiên Phong :
- Lâu lắm rồi Mãn Äình Phương chưa thấy đôi Ma Hoà n cá»§a Cát huynh.
- Ma Hoà n để đà nh cho Kim trang đại phủ, không dà nh cho tiểu tiết của Cái bang.
Thiên Phong nói xong trở bộ quay bước trở ra.
Mãn Äình Phương nói vá»›i theo :
- Cát huynh bỠđi đó sao?
Thiên Phong chỉ khẽ vung tay vá» phÃa sau. Từ trong bản thá»§ cá»§a chà ng, má»™t cánh nhạn bằng giấy bay ra lướt vá» phÃa Mãn Äình Phương.
Nà ng đón hình cánh nhạn bằng giấy đó. Khi cánh nhạn giấy nằm gá»n trong ngá»c thá»§ cá»§a Mãn Äình Phương thì Cát Thiên Phong đã bá» Ä‘i rồi.
Äình Phương nhìn cánh nhạn bằng giấy trong tay mình. Nà ng từ từ ngẩng lên nhìn Hà n Thiên tôn giả, từ tốn nói:
- Ngươi đã chứng nghiệm được công xuất quá»· nháºp thần cá»§a Cát Thiên Phong chưa?
Hà n Thiên vội quỳ xuống :
- Thuộc hạ bất tà i nên lỡ tay...
Mãn Äình Phương lắc đầu :
- Ngươi sao có thể gá»i là đối thá»§ cá»§a Ma Hoà n Lãnh Nhân Cát Thiên Phong? Trong khi ngươi dồn ná»™i lá»±c thi triển Ä‘ao pháp để lấy mạng Cát Thiên Phong thì y lại ung dung tá»± tại, vừa xếp hình cánh nhạn vừa buá»™c ngươi hạ Ä‘ao chém đứt cán bốn ngá»n đại kỳ Cá»u Trùng đà i.
Hà n Thiên trố mắt :
- Tháºt như váºy sao?
Mãn Äình Phương chìa cánh nhạn giấy đến trước.
- Nếu Cát Thiên Phong xếp hình cỗ áo quan thì có lẽ ngươi chẳng còn đứng được trên hai chân của ngươi đâu.
Những gì Mãn Äình Phương nói rót và o tai Hà n Thiên tôn giả, mà gã nghe tưởng như là mình chỉ có thể tin khi nằm trong giấc má»™ng mà thôi.
Last edited by kedatinh1974; 07-08-2008 at 03:34 PM.
|

07-08-2008, 02:05 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngà y 13 giá»
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 4
Äại Chu Thiên
Tổng đà n võ lâm.
Tổng đà n nguy nga đồ sá»™, và như má»™t tòa thà nh lừng lững tá»a lạc trên Sanh Tá» Bình.
Trong tòa Tổng đà n là tám dãy nhà cấu trúc theo đồ hình bát quái, vây bá»c khu trung tâm là má»™t tòa lầu có cấu trúc như má»™t đà i sen được tôn tạo bằng những há»a tiết vô cùng tinh tế sống động.
Chung quanh tòa lầu hình đà i sen là hà o nước trong vắt phẳng lì. Nó vừa tôn tạo cho tòa đà i liên vừa là ranh giá»›i ngăn cách khu trung tâm vá»›i dãy nhà xếp theo đồ hình bát quái. Dá»c hai bên hà o nước là những hà ng liá»…u tha thướt soi bóng xuống mặt nước trong vắt, trông tợ tấm gương lưu ly óng ánh.
Trên gian thượng tầng cá»§a tòa đà i liên có thể nhìn bao quát ra khắp bốn phương tám hướng, võ lâm Minh chá»§ Ä‘ang ngồi trầm tư suy tưởng, mặc dù trước mặt Äại Chu Thiên là tám nà ng mỹ nữ Ä‘ang chuyển mình uốn thân má»m mại theo giai khúc Phụng Hoà ng ca. Còn ngồi rót rượu cho võ lâm chà tôn là hai nà ng mỹ nữ sắc nước hương trá»i. Nhưng xem chừng Minh chá»§ cÅ©ng không mà ng đến.
Äại Chu Thiên bưng chén rượu, nhìn mặt mình in trong chén rượu. Xoay chén rượu má»™t vòng rồi đặt xuống thạch bà n bằng đá cẩm thạch xanh bóng.
Mãn Äình Phương xuất hiện.
Äại Chu Thiên ngẩng mặt nhìn nà ng.
Y khoát tay.
Tiếng đà n ngưng bặt, tám nà ng kỹ nữ rút nhanh vá» phÃa háºu Ä‘iện.
Hai nà ng hầu cÅ©ng theo cái khoát tay cá»§a võ lâm Minh chá»§ mà lẩn nhanh theo tám ngưá»i kia.
Mãn Äình Phương bước đến thạch bà n rồi ngồi xuống chiếc đôn đối diện Äại Chu Thiên.
Äại Chu Thiên nhìn Mãn Äình Phương :
- Phu nhân đã gặp Cát Thiên Phong?
Mãn Äình Phương khẽ gáºt đầu :
- Thiếp đã gặp Thiên Phong.
Äại Chu Thiên nhìn nà ng:
- Theo phu nhân... Thiên Phong đang nghĩ gì?
Nà ng lấy đóa hướng dương và cánh nhạn bằng giấy đặt lên thạch bà n :
- Thiên Phong gởi hai món nà y cho tướng công.
Äại Chu Thiên nhìn đóa hướng dương cánh chim nhạn, thần sắc cá»§a vị võ lâm Minh chá»§ thoạt sa sầm lại.
Mãn Äình Phương há»i :
- Hai thứ nà y Thiên Phong gởi cho tướng công hà m chứa ý nghĩa gì?
Äại Chu Thiên dõi mắt vá» hướng Tây, ánh dương quang từ từ chìm xuống đưá»ng chân trá»i.
Võ lâm Minh chủ có vẻ trầm tư mặc tưởng.
Mãn Äình Phương im lặng, bởi thừa biết hiện tại Äại Chu Thiên Ä‘ang suy tưởng mông lung, mà không muốn ai cắt đứt sá»± suy tưởng cá»§a y.
Äại Chu Thiên bưng chén rượu đứng lên. Y chắp tay sau lưng, rảo bá»™ bước vá» khóm tá» Ä‘inh hương.
Mãn Äình Phương nhìn theo Äại Chu Thiên.
Không gian trên thượng tầng tòa đà i liên tháºt tÄ©nh lặng. Sá»± tÄ©nh lặng cùng thái độ cá»§a Minh chá»§ Äại Chu Thiên khiến Mãn Äình Phương cà ng thêm tò mò thắc mắc.
Äại Chu Thiên đứng tháºt lâu bên khóm tá» Ä‘inh hương, mắt ếch ằm chim nhìn vá» trá»i Tây. Chá» cho đến khi mặt trá»i đã chìm hẳn xuống đưá»ng chân trá»i, chỉ còn chừa lại váng chiá»u đỠối, võ lâm Minh chá»§ má»›i rưới rượu lên đóa tá» Ä‘inh hương. Y vừa rưới vừa nói :
- Khán Nhân. Ngươi phải hiểu cho ta!
Äại Chu Thiên quay trở lại thạch bà n cẩm thạch. Y ngồi xuống đối mặt vá»›i Mãn Äình Phương.
- Phu nhân đã vất vả vì ta nhiá»u quá rồi. Hãy Ä‘i nghỉ Ä‘i!
Äình Phương mỉm cưá»i :
- Thiếp muốn hầu hạ tướng công.
Äại Chu Thiên lắc đầu.
- Không cần.
Mãn Äình Phương cúi mặt nhìn xuống.
- Äã hai con trăng nay, thiếp và tướng công không gần nhau.
Mãn Äình Phương rót rượu ra chén Äại Chu Thiên. Nà ng ôn nhu nói :
- Tướng công suy nghĩ vỠCát Thiên Phong?
Äại Chu Thiên bưng chén rượu buông má»™t tiếng thở dà i. Tiếng thở dà i cá»§a y nghe tháºt não ná». Y nhìn Mãn Äình Phương, từ tốn nói :
- Phu nhân nói đúng. Ta Ä‘ang nghÄ© vá» Cát Thiên Phong. Äáng lý ra chá»— cá»§a Cát Thiên Phong hiện tại chÃnh là chá»— ta Ä‘ang ngồi.
Äại Chu Thiên uống cạn số rượu trong chén rồi đặt xuống bà n. Nói tiếp :
- Cát Thiên Phong là nỗi ám ảnh của ta. Ta không thể nà o quên được hắn.
Mãn Äình Phương lại rót rượu và o chén Chu Thiên.
Trong y khi Äình Phương rót rượu thì Äại Chu Thiên nhón lấy đóa hướng dương cùng cánh nhạn bằng giấy. Y nhìn đóa hướng dương, khẽ nói :
- Một năm.
Äặt đóa hướng dương xuống bà n, y nhìn cánh nhạn. Nói tiếp :
- Ải Nhạn Môn.
Äại Chu Thiên cho đóa hướng dương và cánh nhạn giấy và o thắt lưng, lÆ¡ đễnh nói :
- Cát Thiên Phong.
Äại Chu Thiên nhìn lại Mãn Äình Phương. Y ôn tồn há»i :
- Äình Phương... Giữa ta và Cát Thiên Phong, ai xứng là võ lâm Minh chá»§?
- Tất nhiên là tướng công rồi.
Äại Chu Thiên cau mà y lá»™ vẻ bất nhẫn. Y lắc đầu :
- Nói sai rồi. Ta không thể sánh với Cát Thiên Phong. Ta chỉ xứng là võ lâm Minh chủ khi có thể sánh ngang với Cát Thiên Phong mà thôi.
- Hiện tại tướng công là võ lâm Minh chủ.
Äại Chu Thiên chỉ và o đầu mình :
- Trong tâm tưởng cá»§a ta vẫn còn cái bóng Cát Thiên Phong. Chỉ khi nà o tại ải Nhạn Môn ta buá»™c Cát Thiên Phong phải rá»i khá»i tâm não Äại Chu Thiên, bấy giá» ta má»›i xứng vá»›i cương vị hiện nay.
- Tướng công bị Cát Thiên Phong ám ảnh?
- Äúng... Thiên Phong là ná»—i ám ảnh buá»™c ta phải đánh mất mình.
Chống tay lên mặt thạch bà n cẩm thạch, Chu Thiên mơ hồ nói :
- Ta không muốn cái bóng Cát Thiên Phong che kÃn bầu trá»i võ lâm Trung Nguyên trong tâm tưởng cá»§a ta.
- Một Cát Thiên Phong không thể bì với một Minh chủ võ lâm. Phán quyết của tướng công là phán quyết của công đạo. Còn Thiên Phong dù có tuyệt thế võ công cũng chỉ là một hiệp khách hà nh.
- Nà ng nói đúng một phần. Nhưng không có Cát Thiên Phong ta không thể là Minh chủ võ lâm.
Bất thình lình Äại Chu Thiên khẽ xoay thạch bà n. Thạch bà n thoạt xoay ná»a vòng, giữa thạch bà n lá»™ ra má»™t cái há»™c bà máºt.
Äại Chu Thiên thò tay và o cái há»™c đó lấy ra má»™t miếng hắc thạch Ä‘en xì trên miệng hắc thạch ẩn hiện dấu há»a tiết Thá»§ Long (đầu rồng).
Y đặt phiến hắc thạch ngay trước mặt, đôi chân mà y nhÃu lại :
- Cổ váºt Long cốc.
Mãn Äình Phương nhìn phiến hắc thạch :
- Äây chÃnh là cổ váºt Long cốc ư?
Äại Chu Thiên gáºt đầu :
- Nó chÃnh là cổ váºt Long cốc. Äã tròn hai con trăng rồi ta bá» biết bao tâm huyết để khảo cứu, nhưng không là m sao tìm ra bà máºt cổ váºt nà y.
Mãn Äình Phương nhìn cổ váºt Long cốc chằm chằm :
- Nó chỉ là má»™t miếng hắc thạch bình thưá»ng.
- Không thể như thế được.
Äại Chu Thiên thở dà i má»™t tiếng. Nói tiếp :
- Nếu nó chỉ là má»™t miếng hắc thạch khắc há»a tiết Thá»§ Long thì Khán Nhân không dà nh riêng cho Cát Thiên Phong. Trên giang hồ không ai hiểu Khán Nhân Kim trang đại phá»§ bằng Äại Chu Thiên và Cát Thiên Phong.
Nhìn Äại Chu Thiên Äình Phương nói :
- Nếu trong cổ váºt nà y có chứa kỳ tÃch thì Khán Nhân trang chá»§ không dá»… gì giao cho Song Hoà n Lãnh Nhân.
- Nà ng nói sai rồi, Khán Nhân trang chá»§ giữ cổ váºt Long cốc dà nh riêng cho Cát Thiên Phong. Bởi hiểu Thiên Phong hÆ¡n bất cứ ai chÃnh là Kim trang Trang chá»§.
Äôi chân mà y lá liá»…u cá»§a Mãn Äình Phương thoạt cau hẳn lại.
- Phu quân...Tại sao Trang chá»§ Kim trang đại phá»§ không giao cho ngưá»i?
Tướng công, Cát Thiên Phong và Kim trang Trang chủ đã từng thỠđồng sinh đồng tỠkia mà .
- Nếu Nhị đệ trao cổ váºt Long cốc cho ta thì đâu đã xảy ra huyết án Kim trang đại phá»§.
(Sách in nhảy 5 trang)
Nháºn được mệnh lệnh cá»§a võ lâm Minh chá»§, gã đại hán liá»n gióng ba hồi trống, hiệu triệu các cao thá»§ Tổng đà n võ lâm.
Khi ba hồi trống dứt tiếng thì từ bên ngoà i đại sảnh hai hà ng cao thá»§ nai nịt gá»n gà ng từ từ tiến và o. Tất cả quần hà o hướng vá» Äại Chu Thiên ôm quyá»n trịnh trá»ng xướng lá»›n :
- Äại Chu Thiên uy vÅ© võ lâm. Võ lâm Minh chá»§.
Chá» cho má»i ngưá»i yên vị, Äại Chu Thiên má»›i từ tốn nói :
- Bản tòa gióng hiệu trống thỉnh thị các vị há»™i mặt tại minh đưá»ng võ lâm đột ngá»™t bởi má»™t việc vô cùng hệ trá»ng.
Quần hà o xướng lên :
- Minh chủ chỉ giáo!
- Bản tòa xem sao trên trá»i thấy ứng mạng võ lâm sắp tá»›i chÃnh khà suy vi. ứng mạng võ lâm rÆ¡i và o Long cốc, chÃnh vì lẽ đó bổn tòa hiệu triệu chư vị để ban chỉ dụ võ lâm.
Äại Chu Thiên đứng lên :
- Kể từ lúc nà y, tất cả quần hà o võ lâm phải dụng hết sức tìm cho ra Nghiêm Lệ Hoa, phu nhân cá»§a Kim trang đại phá»§ Trang chá»§. Bất cứ ai tìm được Nghiêm Lệ Hoa, trong đại há»™i võ lâm sẽ được trá»ng thưởng xứng đáng.
Äại Chu Thiên đảo mắt nhìn qua má»™t lượt :
- Bản tòa láºp lại lần nữa, tìm Nghiêm Lệ Hoa chứ không được sát tá» thị. Bản tòa phân các ngươi thà nh ba đạo.
Äạo thứ nhất thuá»™c quyá»n thống lãnh cá»§a Ma Kiếm Vô Nhân Mạc Lịnh Cẩn.
Äạo thứ hai thuá»™c sá»± thống lãnh cá»§a Vô Ảnh Äao Trịnh Äáng.
Äạo thứ ba thuá»™c Lãnh Tâm Hà n Thiên thống lãnh.
Äại Chu Thiên nói đến tên ngưá»i nà o thì ngưá»i đó bước ra đứng trước ngai.
Ma Kiếm Vô Nhân dáng ngưá»i dong dá»ng mặt xương xương, hai lưỡng quyá»n nhô cao biểu thị thần sắc cá»§a má»™t sát thá»§ giết ngưá»i không gá»›m tay.
Y bước đến trước Äại Chu Thiên, trịnh trá»ng quì má»™t chân xuống, cao giá»ng nói :
- Ma kiếm Vô Nhân Mạc Lịnh Cẩn nháºn lệnh võ lâm Minh chá»§.
Äại Chu Thiên nhìn Mạc Lịnh Cẩn :
- Bản tá»a tin tưởng và o Mạc há»™ đà n.
Äại Chu Thiên vừa nói vừa rút tấm kim bà i chỉ lịnh võ lâm trao qua tay há» Mạc.
Nháºn tấm kim bà i chỉ lịnh võ lâm xong, Mạc Lịnh Cẩn đứng lên :
- Mạc hộ pháp xả thân vì võ lâm Minh chủ.
Äại Chu Thiên gáºt đầu ra dấu cho Mạc Lịnh Cẩn lui vá» chá»— cÅ©.
Äến lượt Vô Ảnh Äao Trịnh Äáng.
Trịnh Äáng có tầm thước lá»±c lưỡng, y không búi tóc mà lại xõa tóc, lúc nà o cÅ©ng váºn bá»™ trưá»ng y mà u Ä‘en. Hai con ngươi ngá»i ngá»i toát ra cái nhìn khá»§ng bố và lạnh lùng.
Trinh Äáng cÅ©ng quỳ má»™t chân xuống. Y nói cụt lá»§n :
- Trinh Äáng nháºn lịnh võ lâm Minh chá»§!
Äại Chu Thiên nhìn Trịnh Äáng dăng ánh mắt khắt khe. Y rút kim chỉ lịnh
võ lâm trao và o tay Trịnh Äáng rồi nói :
- Trịnh há»™ pháp đừng là m bản tòa thất vá»ng.
Trịnh Äáng ngá»› mặt nhìn lên.
- Bổn Hộ pháp sẽ là m hết sức mình vì võ lâm.
- Vì võ lâm hay vì bản tòa?
Trịnh Äáng nhìn Äại Chu Thiên:
- Vì võ lâm và cũng vì Minh chủ.
- Nếu như Trịnh há»™ pháp đưa được Nghiêm Lệ Hoa vỠđây, bản tòa sẽ tuyên dương công trạng cá»§a Trịnh há»™ pháp và trao cho ngưá»i chức vị há»™ tướng võ lâm. Má»™t khi bản tòa cảm thấy không còn đủ thông tuệ thống lÄ©nh quần hà o thì Trịnh há»™ pháp sẽ thay bản tòa.
Trịnh Äáng ôm quyá»n xá Äại Chu Thiên :
- Äa tạ sá»± ưu ái cá»§a Minh chá»§!
Nói xong không chá» Äại Chu Thiên phán mà lẳng lặng lui vá» chá»— cÅ©.
Hà n Thiên bước ra.
Äại Chu Thiên không để cho Hà n Thiên quỳ như hai ngưá»i kia, mà ôn nhu nói :
- Ngươi đã xả thân vì bổn tá»a nhiá»u quá rồi. Bản tòa tháºt áy náy khi ngươi phải cá»±c nhá»c lần nữa.
Äại Chu Thiên vừa dứt lá»i, Hà n Thiên quỳ ngay xuống trước chân Äại Chu Thiên. Y xúc động nói :
- Minh chá»§ đã không bắt tá»™i Lãnh Tâm Hà n Thiên, còn giao trá»ng trách. Hà n Thiên thá» sẽ xả thân vì Minh chá»§.
Äại Chu Thiện đỡ Hà n Thiên đứng lên.
- Bản tòa kỳ vá»ng và o ngươi. Bản tòa xem ngươi như thá»§ túc.
- Äa tạ Minh chá»§!
Äại Chu Thiên lấy kim bà i chỉ lịnh trao qua tay Lãnh Tâm Hà n Thiên.
Äại Chu Thiên đột nhiên váºn công truyá»n âm nháºp máºt :
- Ngươi nghe cho rõ đây. Gặp Nghiêm Lệ Hoa không được giết mà phải dẫn độ vỠđây. Trong lúc hà nh sá»±, ngươi phải để mắt đến Vô Ảnh Äao Trịnh Äáng.
Hà n Thiên nhìn Äại Chu Thiên khẽ chá»›p mắt.
Chu Thiên ra dấu.
Lãnh Tâm Hà n Thiên quay bước vỠchỗ cũ.
Chu Thiên từ từ ngồi lại chiếc ngai dát và ng có đôi rồng quẫy khúc :
- Tất cả những gì bản tòa muốn nói đã nói, còn ai có gì muốn nói không?
Má»i ngưá»i im lặng.
- Không ai nói gì nữa à ? Nếu không còn gì để thắc mắc, ba vị há»™ đà n mau sá»›m lên đưá»ng.
Chu Thiên nói xong, đứng lên cùng vá»›i Mãn Äình Phương lui bước và o háºu đưá»ng.
Chu Thiên vừa Ä‘i vừa há»i Äình Phương :
- Phu nhân nghÄ© sao vá» Vô Ảnh Äao Trịnh Äáng?
Mãn Äình Phương nhìn Chu Thiên, mỉm cưá»i :
- Thiếp cùng một ý nghĩ như tướng công.
- Trịnh Äáng là má»™t thần Ä‘ao có má»™t không hai trên chốn giang hồ. Y chấp nháºn cúi mình để trở thà nh Há»™ pháp Tổng đà n võ lâm, nhằm chá» thá»i cÆ¡ thay thế ta.
- Tướng công có hai ngưá»i đáng để mắt đến.
Chu Thiên dừng bước, nhìn qua nà ng.
- Hai ngưá»i? Nà ng muốn nói đến Mạc Lịnh Cẩn ư?
- Thiếp không ngại Ma Kiếm Vô Nhân Mạc Lịnh Cẩn. Y là má»™t đại kiếm thá»§ siêu quần tháºt, nhưng không có tham vá»ng trở thà nh võ lâm Minh chá»§. Ma Kiếm Vô Nhân Mạc Lịnh Cẩn chỉ cần lấy mỹ nữ cÅ©ng đã chiêu dụ được.
- Nà ng quả là thông minh. Thế nà ng muốn nói đến ngưá»i nà o?
- Cát Thiên Phong.
- Ta không bao giỠquên Cát Thiên Phong.
Chu Thiên nhìn sững Mãn Äình Phương. Y nhoẻn miệng cưá»i :
- Ta hiểu ý nà ng rồi.
Äình Phương cÅ©ng cưá»i.
- Tướng công đã có thể qua đèo được rồi chứ?
Äại Chu Thiên ngá»a mặt cưá»i khanh khách. Y lá»™ rõ vẻ đắc ý sau câu nói cá»§a Mãn Äình Phương.
Chu Thiên vòng tay qua tiếu yêu cá»§a nà ng. Y nhá» giá»ng nói :
- Má»™t ngưá»i quá thông minh ở bên cạnh ta, ta cÅ©ng ngại lắm đó.
Last edited by kedatinh1974; 07-08-2008 at 03:35 PM.
|

07-08-2008, 02:16 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngà y 13 giá»
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 5
Thục nữ Túy Tiên lầu
Túy Tiên lầu.
Gá»i là Túy Tiên lầu, nhưng chẳng thể là lầu được, bởi nó trông chẳng khác nà o má»™t gian nhà trống hoác từ trên xuống dưới.
Tuy không có vẻ nguy nga đồ sá»™ như những tòa tá»u lâu nhưng Túy Tiên lầu vẫn tấp náºp khách giang hồ kéo đến. ÄÆ°á»£c như váºy bởi ở Túy Tiên lầu có thứ hảo tá»u mà không nÆ¡i nà o có được. Loại hảo tá»u đó, do chÃnh tay chá»§ nhân cất ra, mà chá»§ nhân Túy Tiên lầu lại mà má»™t trang mỹ nữ tuyệt sắc bất phà m, bất cứ nam nhân nà o diện ngá»™ cÅ©ng Ä‘á»u phải tÆ¡ tưởng, khó cầm được lòng nhá»› thương vụng trá»™m và ao ước có má»™t lần trong Ä‘á»i được cáºn ká» giai nhân.
Không biết vì Túy Tiên tá»u ngon hÆ¡n cả Trung Nguyên nhứt tá»u Thiệu Nữ Nhi Hồng hay do nhan sắc siêu phà m, kiá»u mỵ cá»§a chá»§ nhân Túy Tiên lầu mà khách giang hồ nô nức kéo đến. ChÃnh vì thế Túy Tiên lầu lúc nà o cÅ©ng như ngà y há»™i. Từ sáng tinh mÆ¡ cho đến lúc gà gáy canh má»™t. Tháºm chà có những hôm tiết trá»i láºp đông hoặc trá»i giông mưa phá»§. Vẫn có khách dừng lại để thưởng thức Túy Tiên tá»u và giai nhân.
Nà ng váºn bá»™ cánh bằng lụa má»ng mà u hồng nhạt, ngồi bên quầy chăm chú từng mÅ©i kim thêu đôi bướm trên chiếc khăn trắng tinh. Dáng vẻ cá»§a nà ng như má»™t thiếu nữ khuê các, má»™t thục nữ Ä‘oan trang mà khi Ä‘áºp và o mắt ngưá»i nà o, kẻ đó chỉ có thể chắc lưỡi, thầm ao ước mà không dám thốt lá»i đưá»ng máºt yêu đương.
Vầng trăng non đã lên quá đỉnh đầu, thế mà nà ng vẫn không ngừng tay chăm chút từng đưá»ng thêu cá»§a mình.
Thỉnh thoảng nà ng lại khẽ ngước lên, chá»›p mắt nhìn qua những con sâu rượu Ä‘ang trổ tà i uống tháºt nhiá»u để lấy lòng giai nhân. Äôi lúc, hai cánh môi má»ng lại Ä‘iểm má»™t nụ cươi xinh như má»ng, mà bất cứ khách nhân nà o may mắn bắt gặp cÅ©ng Ä‘á»u sá»ng sốt trố mắt nhìn như muốn nuốt lấy nụ hà m tiếu xinh xắn cá»§a nà ng.
Trong khi nà ng ngồi thêu thì lão nô bá»™c hối hả chạy tá»›i chạy lui theo những tiếng gá»i cá»§a khách.
Tất nhiên rượu ngon, cùng vá»›i mỹ nữ thì đâu có túy tiên ông nà o chịu bá» ra vá», tháºm chà có kẻ uống đến lăn ra đất chẳng biết gì cả.
Uống rượu nhiá»u thì phải say, say túy lúy chuyện đó chẳng có gì lạ, nhưng ở Túy Tiên lầu đã từng có ngưá»i chết vì Túy Tiên tá»u. Bởi rượu ngon và mỹ nữ buá»™c khách giang hồ không nỡ đứng lên bá» Ä‘i, không Ä‘i được thì phải uống và có kẻ đã uống cho đến khi ói cả máºt xanh, có kẻ á»c luôn bao tá» ra ngoà i mà chết. Nhưng cái chết đó không há» là m mất Ä‘i danh tiếng cá»§a Túy Tiên lầu mà ngược lại cà ng là m cho Túy Tiên lầu nổi đình nổi đám hÆ¡n. Ngưá»i nà y kháo vá»›i ngưá»i kia và cứ như thế mặc dù Túy Tiên lầu không có vẻ bệ vệ nguy nga như những tòa kỹ lâu chốn đô há»™i nhưng vẫn tấp náºp khách giang hồ.
Lão bộc bước đến bên nà ng :
- Tiểu thư đã thêu xong chưa?
Nà ng khẽ lắc đầu.
Lão bá»™c mỉm cưá»i bá» vá» phÃa quầy rượu.
Khi lão bá»™c vừa rá»i nà ng Ä‘i vá» phÃa quầy rượu thì má»™t thư sinh váºn nho y mà u lam lững thững bước đến bên nà ng. Gã cố tạo dáng vẻ phong lưu cá»§a Phan An, Tống Ngá»c.
Sá»± lân la cá»§a gã nho sinh đó buá»™c những ngưá»i khác chợt hướng mắt nhìn.
Gã nho sinh thoạt cúi đầu như muốn ngá»i mùi hương dìu dịu từ mái tóc nà ng phả ra.
Y nhỠnhẹ nói :
- Thanh Thanh tiểu thư thêu đẹp quá!
Nà ng e lệ sau lá»i khen tặng cá»§a gã nho sinh. Nét e lệ cá»§a nà ng cÅ©ng tháºt là duyên dáng và yêu kiá»u. Hai gò má thoạt hây hây đỠtrông tợ trái táo Ä‘ang tá»›i thá»i má»ng chÃn.
Nà ng nhỠnhẹ nói :
- Công tỠquá khen.
Gã mỉm cưá»i nói tiếp :
- Thanh Thanh muá»™i quá khiêm nhưá»ng, Mông Khách Cao Äiá»n nói bằng thá»±c tâm mình đó.
Nà ng hạ kim thêu ghim và o mảnh lụa trắng, cúi mặt nói :
- Muội muội đã thêu lâu lắm rồi nhưng chưa có ai khen muội cả.
- Thì hôm nay Cao huynh đã khen muội nè.
- Cao công tỠkhiến Thanh Thanh không thêu được nữa.
Mông Khách Cao Äiá»n dịch chân đứng sát hÆ¡n và o bên nà ng, hà nh động cá»§a gã khiến khách nhân đối ẩm bắt đầu bá»±c bá»™i.
Äứng cáºn ká» giai nhân, được nghe từng lá»i nói nhá» nhẹ đưá»ng máºt cá»§a nà ng thì Mông Thạch Cao Äiá»n còn quan tâm gì tá»›i nhÅ©ng ánh mắt hằn há»c Ä‘ang chiếu và o?
Gã nghe nà ng nói, Cao Äiá»n cà ng thêm cao hứng. Y hồ hởi nói :
- Nếu huynh có đặng má»™t thê tỠđảm Ä‘ang như muá»™i muá»™i, huynh tháºt không còn gì hạnh phúc hÆ¡n nữa.
Nà ng lại e lệ cúi đầu đáp lá»i Mông Khách Cao Äiá»n :
- Muá»™i không đáng như huynh nghÄ© đâu. Trên Ä‘á»i nà y đâu thiếu những giai nhân tuyệt sắc, tuyệt phà m. Huynh chỉ bỡn cợt muá»™i thôi.
- Hê...Huynh nói tháºt lòng đó.
- Mộc Thanh Thanh chỉ là cô gái yếu đuối sống nhỠvà o Túy Tiên lầu, đâu
thể so sánh với những trang giai nhân mà huynh đã từng gặp qua.
- Hê... Sao muá»™i lại nói như váºy. Äối vá»›i Cao huynh thì muá»™i muá»™i là tiên nữ khiến tim huynh thổn thức. Còn giai nhân nà o qua được muá»™i chứ?
Cao Äiá»n thoạt liếc trá»™m vá» phÃa đám khách giang hồ rồi nhá» giá»ng nói vá»›i
nà ng :
- Muội để mắt xem, bao nhiêu kẻ đang trố mắt cú vỠnhìn huynh đó.
Thanh Thanh thoạt ngẩng lên nhìn rảo qua một lượt. Nà ng như sợ hãi cúi mặt nhìn xuống :
- Sao há» lại nhìn chăm chú như váºy?
Mông Trạch Cao Äiá»n mỉm cưá»i :
- HỠđang ghen với Cao huynh đó, bây nhiêu đó muội muội cũng đủ biết muội đẹp như thế nà o rồi.
Cao Äiá»n lại cúi đầu như muốn dà hai cánh mÅ©i và o mái tóc cá»§a giai nhân :
- Huynh có phúc hơn những gã đó. Muội biết tâm trạng của huynh lúc nà y như thế nà o không?
Nà ng e lệ hơi nghiêng đầu qua một chút :
- Muội không biết... Nhưng muội sợ.
Cao Äiá»n nhướn mà y :
- Thanh Thanh sợ cái gì? Chẳng lẽ muội sợ huynh?
Nà ng khẽ lắc đầu :
- Muá»™i thấy những ngưá»i kia nhìn chăm chú quá nên muá»™i sợ.
Cao Äiá»n cưá»i mỉm :
- Huynh lại chẳng thấy sợ gì cả mà còn thÃch thú khi những con mắt cú vá» kia hau háu nhìn huynh và muá»™i.
- Nhưng muá»™i thấy kỳ quá. Cao huynh đừng để há» nhìn muá»™i như váºy.
Nà ng ngẩng lên nhìn Cao Äiá»n. Vô hình trung ánh mắt cá»§a Cao Äiá»n thá»™p được chiếc cổ trắng ngần gợi cảm cá»§a nà ng. Hắn bất chợt cảm nháºn trái tim mình náo nức kỳ lạ.
Cao Äiá»n mỉm cưá»i vá»›i nà ng :
- Huynh sẽ Ä‘uổi bá»n vô danh tiểu tốt nà y Ä‘i để muá»™i không ngại nữa, được
không?
Mặt hoa cá»§a nà ng thoạt rá»§ lại rồi khẽ lắc đầu. Nà ng chưa kịp mở miệng nói thì hai gã đại hán lá»±c lưỡng rá»i bà n bước tá»›i.
Má»™t ngưá»i thì sứt môi, còn kẻ kia thì chá»™t mắt. Gã sứt môi phà ra mùi rượu nồng nặc từ cái miệng thối á»§ng. Gã rÃt lên :
- Tiểu tá»... Ngươi biết đây là Ôn Äầu quan, vùng đất Thánh Linh cá»§a Song sát chứ? Khôn hồn, muốn giữ cái mạng chó cá»§a ngươi thì cút xéo ngay, để yên cho Thanh Thanh cô nương thêu thùa. Ngươi... Ngươi mà là m cho bổn đại gia nóng giáºn thì cái mạng chó cá»§a ngươi cÅ©ng không còn.
Nghe những lá»i hằn há»c đó, Mông Khách Cao Äiá»n vẫn bình thản như không.
Y Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i mỉm, nói :
- Cao mỗ đã lâu nghe danh Song sát đất Thánh Linh, hôm nay mới được diện kiến. Hạnh ngộ... Hạnh ngộ.
Gã chột mắt hừ nhạt, nói :
- Hừ... Bá»n ta mà thèm đối mặt vá»›i tiểu tá» ngươi à . Ngươi không đáng để Song sát nà y nhìn tá»›i.
Mông Äiá»n nhìn qua gã chá»™t mắt :
- Nói như thế các hạ không muốn nhìn Cao mỗ.
Gã chá»™t mắt gáºt đầu. Y toan mở miệng nói thì bất thình lình Cao Äiá»n nhÃch bá»™, dụng luôn má»™t thế chỉ cá»§a thá»§ pháp ÄÆ°á»ng Lang. Hữu thá»§ cá»§a Cao Äiá»n vừa cong lại đã bung ra trông tợ nhát chém cá»§a con bá» ngá»±a. Thá»§ pháp cá»§a Mông Khách Cao Äiá»n nhanh cá»±c kỳ và hoà n toà n bất ngá».
Khi gã chá»™t mắt vừa nhác thấy thì ngón chỉ quái dị cá»§a Mông Khách Cao Äiá»n đã bổ thẳng và o con mắt còn lại cá»§a gã.
Pháºp...
Gã rú lên một tiếng lồng lộn, ôm mặt thối lui ba bộ. Miệng gà o lên :
- Nhị đệ... Mắt ta đui rồi!
Tiếng thét cá»§a gã chá»™t mắt khiến gã sứt môi thoáng hốt hoảng. Gã toan phản kÃch Mông Khách Cao Äiá»n thì ngay láºp tức hứng trá»n má»™t quả Nháºt Tá»± quyá»n và o ngay vùng trung lá»™.
Mông Khách Cao Äiên chỉ dụng có bốn thà nh ná»™i lá»±c nhưng Nháºt Tá»± quyá»n là tuyệt kỹ võ lâm cá»§a ÄÆ°á»ng Lang môn, nó có thể vừa công phá vừa xuyên thấu và o tá» huyệt cá»§a đối phương mà bức tá».
Bá»™p...
Âm thanh vang lên khô khốc, gã sứt môi lá» mắt trừng trừng, miệng há ra như con cá ngão Ä‘ang mắc cạn sắp bị chết ngá»™p. Gã đứng như trá»i trồng, không thốt được tiếng nà o, mồ hôi xuất hạn tuôn ướt đẫm mặt.
Mông Khách Cao Äiá»n nhún vai cưá»i mỉm. Nụ cưá»i vừa tắt, y chỉ xô và o trán đối phương.
Gã sứt môi ngã ngá»a ra sau, ót Ä‘áºp xuống sà n nhà .
Cao Äiá»n nhìn lại Thanh Thanh.
Nà ng úp mắt và o đôi ngá»c thá»§, hai bá» vai run nhẹ.
Cao Äiá»n mỉm cưá»i, cúi xuống bên nà ng :
- Muội muội đừng sợ.
Gã chột mắt tiếp tục rống :
- Trá»i Æ¡i, đôi mắt cá»§a ta!
Cao Äiá»n bước đến bên y :
- Ngươi không muốn nhìn Mông Khách Cao Äiá»n thì tiếc chỉ con mắt thối đó chứ? Hãy Ä‘em xác nhị đệ cá»§a ngươi Ä‘i Ä‘i. Äừng buá»™c Mông Khách Cao Äiá»n phải bẩn tay.
Nghe Cao Äiá»n nói, gã chá»™t mắt như Ä‘oán được chuyện gì đã xảy ra liá»n lấp bấp nói :
- Nhị đệ của ta...
- Hắn chầu Diêm chúa rồi.
Cao Äiá»n vừa nói vừa đẩy gã chá»™t mắt vá» phÃa cái xác cá»§a gã sứt môi.
Gã chột ôm lấy gã sứt môi :
- Nhị đệ...
Cao Äiá»n nheo mà y, lấy ra má»™t nén và ng, thảy xuống gã chá»™t :
- Äem hắn Ä‘i!
Gã chá»™t báºm môi má»™t tay ôm mặt má»™t tay kéo xác nhị đệ mò mẫm tìm lối ra.
Thanh Thanh thấy cảnh đó toan đứng lên, nhưng Mông khách Cao Äiá»n đã
giữ nà ng ngồi lại.
Gã nhìn nà ng nói :
- Muội muội không nhất thiết là phải động lòng với hai con quạ thối đó.
- HỠtội nghiệp quá!
- Bá»n chúng tá»± chuốc há»a và o thân thì ráng mà nháºn cái quả đó.
Mông Khách Cao Äiá»n tằng hắng, chá» cho Song sát mất dạng ngoà i cá»a má»›i ôn tồn nói vá»›i đám khách còn Ä‘ang ngồi bất động bởi kết cục quá thảm thiết cá»§a Song sát.
- Äã quá ná»a đêm rồi, Túy Tiên lầu tạm đóng cá»a. Ngà y mai sẽ bồi tiếp các vị. Hôm nay Mông Khách Cao Äiá»n đại thiếu gia cá»§a ÄÆ°á»ng Lang môn khoản đãi các vị. Ngà y mai hẹn tái kiến tại đây.
Lá»i cá»§a vị đại thiếu gia ÄÆ°á»ng Lang môn thốt ra, cùng vá»›i kết cục bi thảm cá»§a hai ngưá»i kia khiến nó biến thà nh mệnh lệnh cá»§a báºc trưởng tôn ban phát cho kẻ bá» dưới.
Lão bộc nhìn qua Mộc Thanh Thanh.
Nà ng khẽ gáºt đầu.
Khách nhân sau khi nghe Cao Äiá»n nói, cÅ©ng láºt Ä‘áºt đứng lên khá»i bà n. Tất nhiên những ngưá»i đó Ä‘á»u là những kẻ trong giang hồ thì sao lại không biết thế lá»±c cá»§a ÄÆ°á»ng Lang môn, huống chi kẻ đối diện vá»›i há» lại là đại thiếu gia cá»§a ÄÆ°á»ng Lang môn vá»›i thá»§ pháp cá»±c kỳ tối độc.
Có ngưá»i khách sáo ôm quyá»n hướng vá» Cao Äiá»n, trịnh trá»ng nói :
- Cáo từ. Hẹn ngà y tái kiến.
Cao Äiá»n gáºt đầu ôm quyá»n đáp lá»… :
- Cáo biệt!
Khách nhân lÅ© lượt ra vá». Chẳng mấy chốc Tuy Tiên lầu đã trống hoác, chỉ còn lại Má»™c Thanh Thanh, lão bá»™c và Mông Khách Cao Äiá»n.
Cao Äiá»n nhìn lão bá»™c :
- Äêm đã khuya rồi, lão trượng chưa nghỉ sao?
Thanh Thanh nhìn lão bộc :
- Thúc thúc khép cá»a Ä‘i, để Thanh Thanh bồi tiếp đại thiếu gia Cao Äiá»n huynh.
Lão bá»™c gáºt đầu, nhanh nhẩu khép các cánh cá»a lại rồi lẩn nhanh ra sau.
Mông Khách Cao Äiá»n mỉm cưá»i nhìn Thanh Thanh. Thần nhãn cá»§a y chợt
chiếu và o chiếc khăn lụa thêu đôi bướm.
Cao Äiá»n cầm lấy chiếc khăn lụa ngắm qua. Äáºp và o hai con ngươi cá»§a y là hình hai cánh bướm vá»›i mà u sắc tháºt ôn nhu. Cạnh bên hai cánh bướm là bà i phú, thÆ¡ vá»›i những dòng chữ thảo tháºt má»m môi, uyển chuyển.
Cao Äiá»n lấy giá»ng khẽ ngâm :
Tình buồn nà o thấy có vui đâu
Duyên pháºn nà o ai dá»… ghẹo nhau
Gió lạnh đâu hồn êm giấc lạnh
Hoa thu ghen mãi thuộc hơi thu
Tuyết đà để lạnh thân ngoà i lá»a
Bóng ác treo nghiêng bóng trước lầu
Tình cảnh dưá»ng nay phong cảnh ấy
Còn bao nhiêu nữa lại cà ng đau.
Cao Äiá»n gấp khăn lụa, trao qua tay Má»™c Thanh Thanh. Y nhìn Thanh Thanh từ tốn nói :
- Bà i thơ nà y do muội viết ra à ?
Thanh Thanh nhẹ gáºt đầu.
Cao Äiá»n mỉm cưá»i :
- Hay lắm, nhưng ý thơ buồn quá!
- Huynh nháºn ra ý thÆ¡ buồn lắm ư?
- Rất buồn nữa. Phải chăng muội đang mang một tâm sự?
Nà ng mỉm cưá»i :
- Muội có tâm sự gì đâu?
Cao Äiá»n bước đến đứng sát bên nà ng. Y cúi đầu nói khẽ và o tai nà ng :
- Muội đừng giấu huynh.
Nà ng ngẩng lên nhìn Cao Äiá»n, Không biết cố ý hay vô tình mà Thanh Thanh nhẹ thả là n hÆ¡i và o hai cánh mÅ©i Cao Äiá»n.
Hắn thoáng ngây ngưá»i bởi là n hÆ¡i thở nhẹ tênh cá»§a nà ng.
Nà ng ôn nhu nói :
- Huynh nghĩ muội có buồn không?
Nà ng nhẩm Ä‘á»c :
Tuyết đà để lạnh thân ngoà i lá»a
Bóng ác treo nghiêng bóng trước lầu
Cao Äiá»n thoạt nhÃu mà y :
- à hai câu phú đó là gì? Phải chăng muá»™i Ä‘ang ám chỉ thân pháºn mình.
Thanh Thanh thoạt cúi đầu nhìn xuống.
Cao Äiá»n đặt tay lên đôi bá» vai liá»…u.
Nà ng nói tháºt khẽ :
- Thân pháºn cá»§a muá»™i ư? Nó chẳng khác nà o má»™t cánh hoa chỉ để cho thiên hạ ngắm mà thôi.
- Tại sao nó lại là má»™t cánh hoa chỉ để cho ngưá»i ta ngắm?
- Äã bao nhiêu lâu rồi muá»™i ngồi đây để má»i ngưá»i chiêm ngưỡng. Tất cả xem muá»™i như má»™t bức tranh, má»™t cánh hoa đẹp mà không má»™t ai thấy trong muá»™i ná»—i niá»m cá»§a má»™t ngưá»i con gái Ä‘ang mÆ¡ Ä‘ang má»™ng.
- Äã có ngưá»i đến trong sá»± suy tưởng cá»§a muá»™i.
Nà ng ngẩng lên nhìn Cao Äiá»n :
- Muội đã chỠlâu lắm rồi, nhưng chẳng có ai cả.
- Huynh nói có đấy.
Cao Äiá»n mỉm cưá»i :
- Má»™t mỹ nữ như muá»™i tất nhiên sẽ có nhiá»u ngưá»i ngắm và ao ước.
- Nhưng có mấy ai lá»t và o đôi thu nhãn cá»§a muá»™i đâu?
- Thanh Thanh lại nghĩ ngược lại.
- Muội nghĩ như thế nà o?
- Muá»™i đã quá má»i mòn trong ná»—i cô tịch cá»§a riêng mình, trong khi quanh mình chỉ là những con ngưá»i vô tâm vô giác.
Cao Äiá»n lắc đầu :
- Có một kẻ không vô tâm với muội.
Nà ng chớp hai cánh mà cong vút :
- Muá»™i không biết ngưá»i đó, ngưá»i đó là ai?
Nà ng nhoẻn miệng tạo một đóa hà m tiếu gợi tình.
Cao Äiá»n khẽ nắm đôi vai mảnh khảnh cá»§a nà ng :
- Ngưá»i huynh muốn nói Ä‘ang đứng trước mặt muá»™i.
Thanh Thanh tròn mắt :
- Muội không tin.
Cao Äiá»n nhướng mà y :
- Muội không tin ư?
Thanh Thanh gáºt đầu.
Cao Äiá»n há»i :
- Sao muội lại không tin?
- Huynh chỉ bỡn cợt Thanh Thanh mà thôi.
- Vá»›i má»™t ngưá»i như muá»™i, vừa xinh đẹp vừa yếu Ä‘uối Ä‘oan trang. Huynh có thể bỡn cợt được hay sao? Mông Khách Cao Äiá»n đâu có cái tâm ác như váºy.
Cao Äiá»n buông má»™t tiếng thở dà i :
- Muội đừng nghĩ huynh bỡn cợt muội.
Nà ng lại khẽ chớp hai cánh mi cong vút :
- Má»™t ngưá»i như muá»™i thì sao có thể để cho má»™t đại thiếu gia ÄÆ°á»ng Lang môn để tâm được chứ. Bây giá» huynh nói thế, nhưng khi rá»i Túy Tiên lầu thì không còn nhá»› đến muá»™i nữa.
Cao Äiá»n sa sầm mặt :
- Không! Cao Äiá»n đâu phải là kẻ chÆ¡i trăng quên đèn.
Y lại buông một tiếng thở dà i, rồi nói tiếp :
- Rá»i khá»i ÄÆ°á»ng Lang môn lần nà y, huynh cố ý Ä‘i tìm Liệt Há»a Thần Nữ.
Ả ma đầu đã lấy mạng nhị đệ huynh. Trả được món nợ nà y rồi huynh sẽ quay vỠvới muội.
Thanh Thanh chớp mắt :
- Huynh ra giang hồ cốt để trả háºn?
Cao Äiá»n gáºt đầu :
- Ả ma đầu kia gieo gió thì phải gặp bão. Sau khi thà nh toà n món nợ ả đã vay cá»§a ÄÆ°á»ng Lang môn, huynh sẽ tìm lại muá»™i và chúng ta cùng vá» ÄÆ°á»ng Lang môn.
- Muội sợ lắm.
- Muội sợ gì?
- Những cuá»™c chém giết vô nghÄ©a cá»§a ngưá»i võ lâm.
Cao Äiá»n mỉm cưá»i, vuốt ve chiếc gáy cá»§a Thanh Thanh :
- Giang hồ là má»™t cuá»™c tranh Ä‘oạt. Huynh có tranh Ä‘oạt má»›i có đặng thá»i khắc được gần gÅ©i bên muá»™i.
Nà ng liếc xéo Cao Äiá»n :
- Muội sợ ả ma đầu kia.
Cao Äiá»n trợn mắt :
- Sao muá»™i sợ ả ma đầu Liệt Há»a Thần Nữ chứ.
- Muội sợ ả sẽ hớp hồn huynh. Huynh sẽ không trở lại tìm muội nữa.
Cao Äiá»n vòng tay qua vòng tiếu yêu cá»§a nà ng.
Thanh Thanh thoạt co mình lại.
Cao Äiá»n nói :
- Thanh Thanh... Trước đây huynh không bao giỠnghĩ đến một trang nữ sắc nà o cả, nhưng khi diện ngộ với muội thì huynh như lột xác. Huynh sẽ không quên muội. Huynh sẽ không quên muội. Huynh sẽ quay trở lại đây cùng với muội.
Nà ng đứng lên đối mặt vá»›i Cao Äiá»n :
- Huynh hứa với muội chứ?
Cao Äiá»n gáºt đầu :
- Huynh hứa.
Nà ng nhìn thẳng và o mắt Cao Äiá»n :
- Muội sẽ đau khổ lắm, nếu như muội mất huynh.
Cùng vá»›i câu nói đó nà ng vòng tay ôm lấy cổ Mông Khách Cao Äiá»n.
Từ tấm thân trúc liá»…u cá»§a nà ng toát ra má»™t thứ hấp lá»±c mà Mông Khách Cao Äiá»n không sao kìm được dục tình Ä‘ang cháy bá»ng trong tâm tưởng.
Vòng tay quấn quanh tiếu yêu cá»§a Thanh Thanh được Cao Äiá»n xiết chặt lại.
Nà ng khẽ nhón chân nói khẽ :
- Chà ng... Muội đau!
Cao Äiá»n nghe nà ng nói, toan ná»›i lá»ng vòng tay, nhưng Thanh Thanh vá»™i vã cản lại :
- Huynh đừng...
Nà ng nép đầu và o vai Cao Äiá»n :
- Thanh Thanh muốn nằm gá»n trong vòng tay huynh. Muá»™i muốn là m nô nữ cho huynh. Muá»™i không thể thiếu huynh.
Nà ng ngẩng mặt lên nhìn Cao Äiá»n.
- Muá»™i yêu huynh nhiá»u lắm. Muá»™i sẽ biến thà nh má»™t nữ nô vì huynh. Muá»™i
muốn huynh hà nh hạ muội.
Cao Äiá»n nhướn mà y nhìn sâu và o đáy mắt nà ng :
- Thanh Thanh... Huynh đâu nỡ biến nà ng thà nh một nữ nô.
Thanh Thanh lắc đầu :
- Không... Muội là nô nữ của chà ng. Thanh Thanh sẽ chết vì chà ng.
Những lá»i êm ái thốt ra từ hai cái môi xinh xắn cá»§a Thanh thanh khiến cho
Cao Äiá»n ngỡ như mình Ä‘ang nằm má»™ng, nghÄ© thầm :
- Thì ra nà ng đã để mắt đến mình. Nà ng đã yêu mình.
à nghÄ© đó khiến Cao Äiá»n từ tốn nói :
- Thanh Thanh... Huynh sẽ đối xỠtốt với muội.
Thanh Thanh áp má và o môi Cao Äiá»n :
- Muội chỉ muốn là m nữ nô cho huynh mà thôi.
Cao Äiá»n thÃch thú, hé răng cắn nhẹ và o và nh tai thanh tú cá»§a nà ng.
Thanh Thanh thoạt rùng mình :
- Huynh.
Cao Äiá»n cưá»i khẩy :
- Huynh không là m muội đau đâu.
- Vì tình yêu, muá»™i có bị huynh hà nh hạ, muá»™i cÅ©ng cam lòng. Bởi vì muá»™i đã yêu huynh. Huynh hà nh hạ muá»™i như thế nà o cÅ©ng được, nhưng xin đừng để lại dấu tÃch trên ngưá»i muá»™i. Muá»™i là nữ nô cá»§a huynh nhưng không muốn mình sá»›m biến hình má»™t đóa hoa tà n tạ.
- Thanh Thanh...
Nà ng gục đầu và o vai Cao Äiá»n :
- Muội đã nói rồi, Thanh Thanh là nô nữ của huynh.
- Thanh Thanh... Huynh đang nằm mơ phải không?
- Äây là sá»± tháºt chứ không phải giấc mÆ¡.
Nà ng thối lại ná»a bá»™, và không chá» Cao Äiá»n phải báºn tay mà tá»± trụt bá» xiêm y cá»§a mình. Thanh Thanh nhìn Cao Äiá»n bằng đôi thu nhãn gợi tình :
- Cao huynh...
Cao Äiá»n mỉm cưá»i :
- Thanh Thanh.
Nà ng cầm tay Cao Äiá»n tát khẽ và o má mình. Nà ng vừa thá»±c hiện động tác đó vừa nói :
- Muội trong mắt huynh như thế nà o?
- Muá»™i đẹp lắm! Huynh chưa từng nháºn được cảm giác nà y bao giá».
- Muội là của huynh.
Nà ng lại cầm tay Cao Äiá»n tát và o má cá»§a nà ng :
- Muội là nô nữ của huynh.
Cùng vá»›i câu nói đó, nà ng lại dùng tay Cao Äiá»n tát và o bên má còn lại cá»§a nà ng.
Nà ng cúi mặt :
- Muội không được thanh cao phải không?
Cao Äiá»n lắc đầu :
- Không... Với huynh muội là một thục nữ mà từ lâu huynh từng ao ước.
- Không... Thanh Thanh chỉ là nô nữ của huynh. Muốn trao thân cho huynh, để huynh hà nh hạ muội.
Nà ng kéo Cao Äiá»n và o sát thân thể nà ng. Äôi gò bồng đảo căng phồng cá»§a Thanh Thanh áp sát và o ngưá»i Cao Äiá»n.
Äến lúc nà y thì Mông Khách Cao Äiá»n đâu thể giữ được tịnh tâm. Trong huyết quản cá»§a gã là dòng há»a tình cuá»™n chảy sôi sục. Cao Äiá»n bấu mưá»i ngón tay và o vùng tiếu yêu cá»§a Thanh Thanh.
Nà ng thoạt rên khẽ, rồi ưỡn ngưá»i áp sát và o hắn hÆ¡n. Nà ng nhá» nhẹ nói.
- Huynh... Muội đau lắm!
Cao Äiá»n cưá»i mỉm :
- Tại muá»™i thÃch huynh biến muá»™i thà nh nô nữ mà .
Thanh Thanh nhoẻn miệng cưá»i :
- Thì muội đang là nô nữ của huynh.
Cao Äiá»n không còn gì để suy tưởng nữa. Trong hiện tại tâm tưởng cá»§a y chỉ còn má»—i má»™t ý niệm giao hoan vá»›i nà ng.
Cao Äiá»n bế xốc Thanh Thanh, rồi đặt nà ng nằm xuống dưới sà n gạch. Gã ngồi bệt xuống bên cạnh nà ng, dõi mắt lần theo những đưá»ng nét da thịt :
- Thanh Thanh...
- Hãy trừng phạt muội như trừng phạt một ả nô nữ đớn hèn...
Cao Äiá»n lắc đầu.
- Huynh tôn thỠmuội.
Gã thốt xong câu đó thì cúi mặt áp má và o vùng bồng đảo của Mộc Thanh Thanh.
Cao Äiá»n nghe rõ tiếng Ä‘áºp thình thịch cá»§a trái tim nà ng. Âm thanh thịch thịch từ lồng ngá»±c nà ng dá»™i và o thÃnh nhÄ© Cao Äiá»n khiến gã ngây ngất và rạo rá»±c, má»™t cảm giác say tình như đến độ toà n thân như bốc nhiệt.
Cao Äiá»n toan trút bá»™ trưá»ng y nho sinh cá»§a mình thì bất thình lình đôi ngá»c thá»§ cá»§a Thanh Thanh choà ng qua cổ gã.
Cao Äiá»n ngỡ đâu nà ng sẽ ghịt y xuống, nhưng ngược vá»›i ý nghÄ© cá»§a Cao Äiá»n, đại huyệt Thần Khuyết bá»—ng buốt nhói.
Cao Äiá»n thốt lên má»™t tiếng :
- Ôi... Thanh Thanh!
Y chỉ nói được bấy nhiêu, toà n thân bủn rủn mất hẳn nội lực, toà n thân như bị đóng băng cứng ngắc. Gã tròn mắt nhìn Thanh Thanh :
- Thanh Thanh muá»™i muá»™i...
Thanh Thanh thản nhiên nhìn Cao Äiá»n. Ãnh mắt cá»§a nà ng giỠđây không còn là ánh mắt cá»§a má»™t thục nữ Ä‘oan trang, má»™t Má»™c Thanh Thanh yếu Ä‘uối nhu mì, mà thay và o đó là ánh mắt cá»§a loà i hồ ly vừa gian xảo vừa tà n nhẫn.
Nà ng nắn nót bà n tay Cao Äiá»n.
Cao Äiá»n biến sắc là nhà nói :
- Thanh Thanh... muội cũng biết võ công ư?
- Liệt Há»a Thần Nữ sao lại không biết võ công?
Cao Äiá»n xuất hạn mồ hôi, lắp bắp nói :
- Nà ng chÃnh là Liệt Há»a Thần Nữ?
Thanh Thanh gáºt đầu.
- Chà ng ngạc nhiên lắm ư?
- Ma nữ... Ngươi định là m gì ta?
- Thanh Thanh là m gì huynh ư?
Cao Äiá»n mÃm môi mãi má»™t lúc rồi nói :
- Ma nữ giết ta ư?
- Tất nhiên rồi.
Nà ng vuốt ve hai má Cao Äiá»n :
- Ta thÃch ngươi hà nh hạ ta, nhưng ngươi lại không là m Ä‘iá»u đó. Nếu chà ng biết thì đã được phát lạc cùng vá»›i ta trước khi hồn chầu Diêm chúa. Chà ng chưa được toại nguyện mà sá»›m chết kể cÅ©ng tá»™i nghiệp.
Cao Äiá»n rÃt lên bằng giá»ng khà n đặc :
- Ma nữ... Ta chưa muốn chết!
Thanh Thanh lắc đầu :
- Chưa có ai có được cái lệ đó má»™t khi đã chiêm ngưỡng và là m chá»§ thể xác cá»§a Liệt Há»a Thần Nữ. Thanh Thanh thÃch ngươi hà nh hạ Thanh Thanh để rồi ta sẽ phán xét lại ngươi.
Nà ng đưa tay lên búi tóc rút cây trâm dà i độ một gang tay.
Cây trâm và ng óng Ä‘áºp và o mắt Mông Khách Cao Äiá»n khiến gã cà ng hồn siêu phách lạc hÆ¡n.
Gã cố lấy hết sức má»›i thốt nổi thà nh lá»i :
- Thanh Thanh tha cho ta lần nà y đi!
Thanh Thanh báºt cưá»i khanh khách.
Nà ng cất ngang trà ng cưá»i như ngá»c va và o nhau nhìn Cao Äiá»n, nói :
- Chà ng hãy van xin Thanh Thanh.
- Ta van xin nà ng!
- Lá»i cá»§a chà ng không tháºt.
Cao Äiá»n nhăn nhó :
- Ta van nà ng đó.
Thanh Thanh mỉm cưá»i nói :
- Những gã nam nhân sao hèn yếu quá, đốn mạt quá.
Câu nói đó cá»§a nà ng cà ng khiến Cao Äiá»n hồn siêu phách lạc. Mặt gã xanh tái như chẳng còn giá»t máu nà o.
Thanh Thanh mỉm cưá»i khi nháºn ra sắc diện nhợt nhạt cá»§a Cao Äiá»n.
Nà ng bình thản cởi há»™ trưá»ng y nho sinh cá»§a gã.
Nhìn thân thể Cao Äiá»n, Thanh Thanh nhạt nhẽo nói :
- Nam tỠhán.
Cao Äiá»n bặm môi.
Thanh Thanh dà má»§i cây trâm và o lá»— mÅ©i Cao Äiá»n, rồi nói :
- Chà ng ngá»i thấy mùi gì không?
Cao Äiá»n nhìn Thanh Thanh mà toà n thân nổi đầy gai ốc. Cảm giác hãi
hùng hốt hoảng xâm chiếm tâm tưởng khiến gã không sao đủ sức nói được thà nh lá»i.
Cao Äiá»n lắp bắp :
- Ta sợ...
Thanh Thanh nhÃu mà y :
- Thanh Thanh há»i chà ng có ngá»i được mùi hương gì không?
- Mùi hương của nà ng... Mùi da thịt của nà ng.
- Không phải mùi đó. Chà ng phải ngá»i được mùi tanh cá»§a máu.
- Thanh Thanh!
Cao Äiá»n chỉ gá»i được hai tiếng Thanh Thanh thì mÅ©i châm thá»c thẳng và o cánh mÅ©i cá»§a gã.
Cao Äiá»n rống lên bằng tất cả sá»± Ä‘au đớn tá»™t cùng.
A...
Khi Thanh Thanh rút cây trâm ra thì má»™t vòi máu tuôn ra từ cánh mÅ©i cá»§a Cao Äiá»n. Nà ng nhạt nhẽo ngắm Mông Khánh Cao Äiá»n, trong khi Cao Äiá»n nhăn nhó Ä‘au đớn.
Thanh Thanh nói :
- Chà ng đã ngá»i ra mùi máu tanh rồi chứ?
- Ta ngá»i ra rồi.
- Thế thì tốt. Những nam tá» hán cá»§a võ lâm Trung phải đưá»ng bệ cao ngạo như Cao huynh má»›i đúng. Thanh Thanh biết dù có Ä‘au như thế nà o huynh cÅ©ng chịu được.
- NÃ ng...
Gã vừa dứt câu thì mũi trâm của Thanh Thanh lại đâm thẳng và o mắt gã.
Pháºp...
Cao Äiá»n rống lên lồng lá»™ng. Gã gà o lên :
- Ma nữ hạ thủ ta đi... Giết ta đi!
- Tất nhiên ta sẽ giết ngươi mà .
Giá»ng nói cá»§a nà ng nghe tháºt là lạnh nhạt và tà n nhẫn.
Thanh Thanh chỠcho cơn đau của
Cao Äiá»n dịu lại má»›i dùng cây trâm liên tục đâm và o thân thể gã.
Cao Äiá»n hứng chịu liên tục những nhát đâm không nương tình, má»—i lần má»§i châm từ tay nà ng hạ xuống thì gã lại giáºt nảy lên vá»›i sá»± Ä‘au đớn khá»§ng khiếp.
Mông Khách Cao Äiá»n rống mãi cho đến khi hồn gã trút khá»i xác để vá» chầu Diêm chúa.
Thanh Thanh từ từ đứng lên. Máu cá»§a Cao Äiá»n bắn rưới lên ngưá»i nà ng. Bây giá» nếu có ai thấy được cảnh nà y thì hẳn không bao giá» còn có thể tÆ¡ tưởng đến trang giai nhân sắc nước hương trá»i cá»§a Túy Tiên lầu.
Thanh Thanh ngắm nhìn cái xác bê bết, nhầy nhụa không còn hình còn dạng cá»§a Mông Khách Cao Äiá»n.
Nà ng mỉm cưá»i tá» lá»™ sá»± hoan hỉ sau khi bắt ngưá»i tình phải chịu cá»±c hình thảm thiết trước khi hồn du địa phá»§.
Thanh Thanh nhìn vá» phÃa cá»a háºu :
- Lão nô!
Lão bá»™c từ phÃa sau tất tả chạy lên, trên tay lão là chiếc thau mạ và ng cùng má»™t chiếc khăn lụa. Lão nhìn Cao Äiá»n mà biết mình phải là m gì.
Lão nhúng khăn và o cháºu nước rồi vắt ráo, cẩn trá»ng lau những vết máu dÃnh trên cÆ¡ thể Liệt Há»a Thần Nữ.
Äá»™ng tác cá»§a lão tháºt tỉ mỉ, như sợ là m trầy sước là n da trắng nõn cá»§a nà ng.
Lau sạch những vệt máu trên cÆ¡ thể Thanh Thanh, lão má»›i rá»a đến đôi ngá»c thá»§ mảnh khảnh cá»§a nà ng.
Chá» cho lão là m xong pháºn sá»±, Thanh Thanh má»›i chỉ cái xác Cao Äiá»n :
- Lão dá»n cái thây ma ô uế nà y rồi hãy Ä‘i nghỉ.
Nà ng ra xong mệnh lệnh đó má»›i rảo bước Ä‘i vá» phÃa cá»a háºu phòng.
Lão nô nhìn theo Thanh Thanh, khẽ lắc đầu buông một tiếng thở dà i.
Chá» cho Thanh Thanh mất dạng sau cánh cá»a. Lão bá»™c moi trong thắt lưng má»™t gói giấy hồng Ä‘iá»u pha và o cháºu nước. Má»™t là n khói xanh bốc lên tá»a mùi hăng hắc.
Lão chá» cho khói ngừng bốc hẳn má»›i sối cháºu nước lên xác Cao Äiá»n.
Những âm thanh xèo xèo phát ra, cùng vá»›i mùi da thịt tá»a mùi khét lẹt.
Chỉ má»™t lúc sau thi thể Cao Äiá»n chỉ còn là má»™t vÅ©ng nước nhầy nhầy.
Äến bây giá» lão bá»™c má»›i tiếp tục công việc dá»n dẹp Túy Tiên lầu để chuẩn bị cho ngay mai.
Last edited by kedatinh1974; 07-08-2008 at 03:38 PM.
|
 |
|
| |