Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 12-08-2008, 04:12 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Túy Tâm Kiếm

Lá»i vào truyện




Trước đây năm, trang tình sử đẫm máu của võ lâm đã dẩn ghi một câu chuyện vừa thương tâm lại vừa thê thảm, khiến giới nam nhi hào kiệt mỗi khi nhớ đến phải bùi ngùi cảm động.
Không biết là từ đâu đến, giữa vòm trá»i ân oán cá»§a giang hồ bổng dưng xuất hiện má»™t nữ nhi kiếm khách, nữ nhi mà tài nhgệ cÅ©ng như sắc đẹp cá»§a nàng má»™t phen làm Ä‘iên đảo giá»›i mày râu hào sÄ© khắp Trung Nguyên đến miá»n Quan Ngoại .
Nàng đẹp, đẹp vô cùng. Cái đẹp cá»§a nàng chỉ biết khen được tiếng đẹp mà không sao mô tã thành lá»i được. Äã thế tài hoa nàng lại xuất chúng. Có thể nói bao nhiêu tinh hoa Ä‘á»u vun đúc vào nàng tất cả.
Nàng như môt đóa nam châm, đi đến đâu là xáo trộn cho địa phương ấy.
Những cuá»™c tranh chấp ngấm ngầm nhưng không kém hệ trá»ng. Những cuá»™c thanh trừng đẩm máu quanh quẩn đó đây cá»§a bước chân nàng không ngoài sắc đẹp vô song ấy.
Bao nhiêu tay kiếm khách trẻ đẹp tình tứ cố công lặn lá»™i theo từng bước hát hò cá»§a nàng để rồi cuối cùng cÅ©ng phải hy sinh dưới má»§i kiếm nghiệt ngã cá»§a ngưá»i đẹp, hoặc vì sá»± ghen tuông vô ý thức cá»§a đồng bá»n.
Nhưng, tim ngưá»i đâu phải gổ đá mà chẳng có lúc phải rung động.
Cuối cùng nàng phải ngã gá»n vào tay má»™t tranf anh kiệt tài ba để rồi Ä‘em tấm thân tuyết giá trao trá»n cho chàng.
Nhưng ai há»c được chá»­ ngá»?
Chính kẻ đã được cái diá»…m phúc mà bao nhiêu ngưá»i Ä‘ang ao ước lại bàng quang để ruồng bá» nàng.
Äau buồn, thất vá»ng, nàng lang thang suốt góc bể chân trá»i để tìm lại hình bóng ngưá»i yêu. Nhưng hởi ôi, hÆ¡n ná»­a name sau có kẻ đã tìm thấy thây nàng trên ngá»n Hợp Lệ SÆ¡n nÆ¡i ngoài trưá»ng thành vạn lý, vá»›i má»™t thanh Ä‘oản kiếm xuyên ngập vào tim. Thanh kiếm ấy chinh là thanh Túy Tâm bảo kiếm mà nàng thưá»ng sá»­ dụng! Vá»›i chiếc bào thai còn nặng mang trên thể xác lạnh ngắt cá»§a nàng. Ngưá»i ta phân vân nghi hoặc không biết nàng phải chăng đã dùng thanh kiếm cá»§a mình để tá»± vận trong cÆ¡n Ä‘au buồn quá độ, hay bị má»™t kẻ nào ám hại vì hận thù?
Lá»i ấy truyá»n Ä‘i như má»™t tiếng sét rúng động tám phái võ lâm. Tám vị chưởng mônâ vá»™i hẹn nhau đến Hợp Lệ SÆ¡n và chá»n ngá»n Bạch Vân Phong để xây má»™ chôn nàng cùng vá»›i ngá»n Ä‘oản kiếm oan nghiệt.
Trước phần mộ dựng một tấm bia to:
“Túy Tâm Tiên tá»­ chi má»™â€
Rồi bỗng dưng năm sau….



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của than_long_vn

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #2  
Old 12-08-2008, 04:18 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 1

THIẾU LÂM KINH BIẾN




Trong má»™t đêm thu mưa giông tầm tả, ngôi Thiếu Lâm Tá»± hùng cư trên đỉnh Cao SÆ¡n đột nhiên có má»™t khách bí mật đến viếng. Ngưá»i khách này muốn gặp cho kỳ được Thiếu Lâm chưởng môn là Phá»§ Vân Thiá»n Sư. Vị thiá»n sư này đã bế quan không tiếp khách trên năm rồi.
Vị khách bí mật là má»™t thanh niên vận áo xanh, quần áo ướt nhem, thoạt trông có vẻ tiá»u tụy bất kham, nhưng hai nhản quan cá»§a chàng thì bén nhá»n như tên, làm cho ngưá»i thoạt nhìn chàng phải khiếp đãm.
Thá»§ lãnh cá»§a toán phụ trách ngồi cạnh Từ Minh Äại Sư, cá»± tuyệt không chấp nhận việc vào truyá»n bẩm lại.
Ngưá»i thanh niên ấy cưá»i nhạt, rồi bổng nhiên rút từ trong mình ra hai tấm thiệp trắng đưa trước mặt Từ Minh Äại Sư, nói:
-Bất luận quí chưởng môn có chịu tiếp kiến hay không, tấm thiệp này, tốt hÆ¡n là hãy má»i ngưá»i xem qua má»›i được.
Từ Minh Dại Sư cầm thiệp xem qua, sắc diện bỗng nhiên biến đổi.
Trên thiệp đó đỠrành rẽ rằng:
“Chuyển trao đến tay Phá»§ Vân Thiá»n Sư†Làm cho Từ Minh Äại Sư cả kinh không phải là hàng chữ ấy mà là má»™t hình vẽ đỠthay thế chá»­ ký.
Hình vẽ ấy là má»™t quả tim vấy đầy máu Ä‘á». Trên có má»™t thanh Ä‘oản kiếm xuyên qua.
Từ Minh Äại Sư nheo mày bạc, rồi vá»™i vàng đưa thanh y thiếu niên vào khách xá, và chạy vào Tri Khách Thiá»n ÄÆ°á»ng đưa tấm thiếp cho Tri Khách Trưởng Lão.
Tri Khách Trưởng Lão vừa bị gá»i giật ngược thức dậy và còn Ä‘ang dụi mắt.
Nhìn tấm thiếp, Tri Khách Trưởng Lão cả kinh choàng dậy và lập tức chạy bay vào Äạt Ma Viện, đưa ngay cho Thá»§ Tòa Trưởng Lão.
Thá»§ Tòa Trưởng Lão cÅ©ng biến sắc mặt, hÆ¡i do dá»± phút, Ä‘oạn gõ cá»­a xin vào diện kiến chưởng mon Phổ Vân Thiá»n Sư.
NÆ¡i tịnh xá Di Äà, Phổ Vân Thiá»n Sư đóng cá»­a tu niệm đã được năm rồi, nghe báo cáo lập tức ra lệnh mở cá»­a cho Thá»§ Tòa Tưởng Lão là Phổ Huệ Thiá»n Sư vào yết kiến. Cá»­a Tịnh Xá Di Äà mở trừ khi có chuyện trá»ng đại hoặc bất đắc dÄ© , còn những chuyện khác Ä‘á»u do Thá»§ Tòa Trưởng Lão phụ trách.
Thá»§ Tòa Trưởng Lão chẳng kịp bẩm báo, trước tiên Ä‘em thiệp giao liá»n.
Phổ Vân Thiá»n Sư vừa nom qua, đôi mày bổng nhiên khóa chặt, mưá»i ngón tay hÆ¡i run, mở thiệp ra xem.
Trên thiệp chỉ đỠhai câu:
“Truyá»n thiệp gởi ý, kỳ dư gặp mặt Văn thiếu hiệp sẻ nói sauâ€.
Phổ Vân Thiá»n Sư ngẩn nhìn giây lâu, thou dài hói:
-Ngưá»i đưa thiệp ở đâu nhỉ?
Thủ Tòa Trưởng Lão vội chắp tay:
đã má»i hắn vào khách xá đợi mạng. Tấm thiệp này chẳng là cá»§a Túy Tâm Tiên Tá»­ hay sao?
Phổ Vân Thiá»n Sư cất tiếng niệm phật rồi chậm rải nói:
-Ngưá»i chết rồi há dá»… hồi sinh, nhưng … nói đến đây lá»i nói đột nhiên ngưng lại, lão suy nghÄ© giây lâu, lập tức biến sắc nói nhanh -Hãy mau dẩn ngưá»i truyá»n thiệp vào La Hán ÄÆ°á»ng! Thá»§ Tào Trưởng Lão vâng dạ, Ä‘oạn bước nhanh ra ngoài.
Cách đây không lâu, thanh y thiếu niên được Tri Khách Trưởng Lão dẩn dắt xuyên qua không biết bao nhiêu cung đài và Ä‘iện để đến má»™t nÆ¡i sau cùng là La Hán ÄÆ°á»ng.
La Hán ÄÆ°á»ng đã được Phổ Vân Thiá»n Sư hạ lệnh cho bốn tên hầu cận cấp tốc triệu tập hÆ¡n mưá»i vị cao thá»§ cá»§a bổn mon âm thầm mai phục bốn phía phòng khi bất trắc Trong La Hán ÄÆ°á»ng, trừ ra Phổ Vân Thiá»n Sư đến trước ngồi đợi không có má»™t ngưá»i nào khác. Bốn tên hầu cận tay cầm trưá»ng kiếm đứng sát trước cá»­a. Trí Khách và Thá»§ Tòa Trưởng lão Ä‘á»u bị cản lại, chỉ có thể đứng ngoài cá»­a nghe ngóng.
Thanh y thiếu niên như chẳng để ý đến sá»± phòng bị, nghá»…nh mặt bước vào như chổ không ngưá»i, Ä‘i má»™t mạch thẳng vào Ä‘iện. Chỉ thấy má»™t lão tăng gầy đét, tuổi hÆ¡n bảy mươi, Ä‘ang đứng giữa Ä‘iện chắp tay vái chào:
-Phải Văn thí chủ đấy chăng?
Thanh y thiếu niên chắp tay đáp lễ:
-Tại hạ Văn Tá»­ Lăng, lão thiá»n sư dây chắc là đương kim Thiếu Lâm Trưởng Lão?
-Lão chinh thị là Phổ Văn Thiá»n Sư.
Văn Tá»­ Lăng nhãn quang vụt sáng rá»±c. NÆ¡i khóe miệng bổng nở má»™t nụ cưá»i.
-Tấm thiệp ấy lão thiá»n sư đã xem qua rồi chứ?
Phổ Văn Thiá»n Sư niệm phật đáp:
-Trên thiệp ấy lá»i nói chẳng rành mạch cho mấy. Có câu kỳ dư gặp mặt Văn Thiếu Hiệp sẻ cho biết sau là ngụ ý thế nào?
-Rất đúng, có ngưá»i nhá» tại hạ chuyển giao thÆ¡ này, má»™t trao đổi giữa tại hạ và thiá»n sư sau khi gặp mặt.
Phổ Văn Thiá»n Sư nóng nảy dá» há»i ngay:
-Lão có thể há»i là ngưá»i nhỠđưa thí chá»§ đưa thư đến đây là ai?
Văn Tá»­ Lãng lạnh nhạt trả lá»i:
-Ngưá»i truyá»n thư ấy muốn tại hạ giữ bí mật, xin thứ lổi cho không thể nói ra được ! -Vậy thí chá»§ nói rá» câu chuyện trao đổi ấy là thế nào?
-năm vá» trước, tòa Văn Gia Bảo bị mưá»i mấy tên bịt mặt có võ công bao vây cùng hãm, trong Vân Gia Bảo trừ bảo chá»§ Nhất Kiếm Phiêu Thiên Văn Tín Hùng tất cả gia quyến và thuá»™c hạ bảy mươi ba nhưá»i Ä‘á»u bị tàn sát. Danh sách cá»§a mưá»i mấy tên bịt mặt ấy mong lão thiá»n sư nên giao cho tại hạ, đấy là ý muốn cá»§a ngưá»i trao thư cho tại hạ chuyển lá»i cùng lão thiá»n sư.
Phổ Văn Thiá»n Sư chắp tay niệm phật đáp:
-Lá»i há»i cá»§a thí chá»§ có há»i kỳ quái rồi, cái cheat cá»§a nhất kiếm Phiêu Thiên Văn Bảo chá»§ lão nghe qua rất là Ä‘au đớnnhưng làm sao có danh sách cá»§a bá»n hành hung được? … Vậy thí chá»§ là ngưá»i kế nghiệp cá»§a Văn Bảo chá»§?
-Không phải đâu! Văn Bảo chủ là sư phụ của tại hạ … chàng ngưng giây lát rồi nói tiếp:
-Trong giới giang hồ đồn đãi rằng:
Lúc Văn Gia Bảo gặp tai nạn, thì lão thiá»n sư Ä‘ang làm khách tại nhà ấy, cho nên ngưá»i ta quả quyết rằng:
duy chỉ có lão thiá»n sư đây là biết được bá»n ấy mà thôi.
-Chuyện đồn đãi nơi chốn giang hồ đâu có lấy chi mà tin chắc cho được?
Văn Tá»­ Lăng đột nhiên cưá»i lá»›n:
-Rất đúng đấy, chuyện đồn đãi ở chốn giang hồ đâu có thể nào tin chắc được, cÅ©ng như mưá»i bảy name vá» trước đây, có lá»i truyá»n tung rằng túy Tâm Tiên Tá»­ tá»± sát vì tình, nhưng that ra thì chẳng có như thế, và Túy Tâm Tiên Tá»­ hiện nay vẩn còn sống trên Ä‘á»i này … Phổ Văn thiá»n sư sắc diện biến đổi mấy lần, trầm giá»ng:
-Chỉ đơn đưa vào một tấm danh thiếp, lão làm sao tin ngươi được?
-Thì ra thiá»n sư muốn xem tín vật đó lắm sao?
Nói song chàng liá»n nhẹ hươi thanh Ä‘oãn kiếm lean, má»™t ánh sáng quang chiếu diệu chói mắt. Cả tòa La Hán ÄÆ°á»ng Ä‘á»u tràn ngập má»™t luồng khí lạnh thấu xương.
Phổ Văn thiá»n sư nhè nhẹ thở dài, nhanh nhẹn thò tay vào túi rút ra má»™t dải lụa vàng cuốn tròn trao cho Văn Tá»­ Lăng:
Äanh sách chỉ có má»™t bản này mà thôi, ngươi hãy lấy Ä‘i ! Văn Tá»­ Lăng cưá»i nhạt nói:
-Thì ra lão thiá»n sư đã có mang sẵn ở bean mình à?
Chàng đưa tay tiếp lấy, ngó sơ qua, rồi cất vào trong túi áo.
Chỉ nghe Phổ Vân thiá»n sư trầm lặng giây lát lâu rồi cất tiếng:
-Những vật quan trá»ng như thế này lão đâu dám giao cho ai cất giữ đâu ! -Nhưng tại sao lão thiá»n sư lại chối rằng chẳng biết?
-Lão giỠđây chẳng giải thích chi cho nhiá»u, vậy Văn thí chá»§ Ä‘em thiếp đến đây là có ý gì?
Văn Tá»­ Lăng cưá»i dá»­ng dưng:
-Ngưá»i nhá» tại hạ mang thư đến đây, ý muốn nhá» lão thiá»n sư giúp ra tay má»i tất cả chưởng môn cá»§a bảy đại môn phái đương thá»i, đúng vào ngày rằm trung thu tháng tám, trước canh ba tá» tá»± đông đủ tại Thiếu Lâm tá»± này, niếu thiếu má»™t ngưá»i thì… Chàng gằn giá»ng tiếp:
-Ngưá»i ấy có nói rằng:
Sẽ Ä‘em cÆ¡ nghiệp cá»§a Thiếu Lâm tá»± ngìn nămnay, và tất cả 0viện phái Thiếu Lâm và tất cả tánh mạng cá»§a giá»›i tăng lữ để thay thế… Phổ Văn thiá»n sư trợn tròn đôi mắt, nhưng vụt ảo não than dài:
-Vậy thì phiá»n Văn thí chá»§ hãy chuyển lá»i cùng ngưá»i, lão tăng sẻ tuân mạng và làm theo đúng như lá»i đã dặn.
Văn Tá»­ Lăng tay nắmchặt thanh Ä‘oãn kiếm, sắc diện nghiêm trá»ng:
-Tại hạ cÅ©ng có việc là nhá» thiá»n sư đưa ra khá»i sÆ¡n-môn để khá»i gây thêm trận quyết đấu chẳng cần thiết.
Phổ Vân thiá»n sư chẳng chút do dá»± gật đầu:
-Chuyện này tá»± nhiên là phải thế. Lão sẽ vì thí chá»§ mà dẩn đưá»ng cho.
Nói song lão Ä‘i trước dẩn đưá»ng. Hai ngưá»i vừa ra khá»i La Hán ÄÆ°á»ng thì trước mặt bổng thấy áo cà sa phất phá»›i, má»™t làn sóng nhưá»i tràn ngập cả đưá»ng Ä‘i.
Äi đầu là Äạt Ma Viện Thá»§ Tòa trưởng lão, kế tiếp là bốn vị há»™ pháp, kế ná»­a là mưá»i sáu vị Ä‘iện chá»§, đệ nhất Lưu cao tăng ở trong Thiếu Lâm tá»± này hầu heat Ä‘á»u có mặt.
Khi thấy chưởng môn vừa bước ra khá»i viện, toàn thể có mặt Ä‘á»u nín im phăng phắc. Ngưá»i ngưỠđá»u chắp tay kính lá»…, nhưng không má»™t ai chịu dang ra để nhưá»ng lối Ä‘i.
Phổ Vân thiá»n sư niệm phật, Ä‘oạn cất tiếng há»i -Các vị tụ tập ở đây có ý gì?
Thá»§ Tòa trưởng lão Phổ Huệ thiá»n sư bước đến cúi đầu:
-Hãy thứ lổi cho hạ tòa nói những lá»i vá»ng ngôn:
Thiếu Lâm phái cá»§a chúng ta sáng lập đã hÆ¡n ngìn năm nay rồi, bấy lâu nay Ä‘á»u được giá»›i vá» lâm tôn sùng kính nể, mà để má»™t gã thiếu niên kiêu ngạo muốn gì được nấy, tùy ý Ä‘i lại, chẳng hóa ra làm mất mặt cá»§a phái Thiếu Lâm, và làm cho tất cả quần hùng trong thiên hạ đối vá»›i môn phái chúng ta mất sá»± tin tưởng Ä‘i chăng! -Giá»ng nói cá»§a lão có vẻ kích động vô cùng, và cÅ©ng xuyên qua lá»i nói trên, hiển nhiên là toán ngưá»i ngoài cá»­a Ä‘á»u nghe rá» lá»i đối thoại cá»§a hai ngưá»i trong viện.
Phổ Vân thiá»n sư thần sắc trầm mặc, đứng im lặng như pho tượng, ngưỡng mặt nhìn trá»i, lẩm bẩm lấy má»™t mình:
-Uy danh cá»§a Thiếu Lâm phái chẳng phải là bị há»§y diệt hôm nay, mà là mưá»i bảy năm vá» trước đã bị há»§y diệt mất rồi … Nói Ä‘oạn lão vung tay áo rồi sấn bước tá»›i trước Tất cả các vị trưởng lão Ä‘á»u biến sắc, đồng bước vẹt sang hai bean.
Phổ Văn thiá»n sư vẩn không dừng bước, tiếp tục tiến tá»›i.
Bốn vị hộ pháp vừa thối lui, vội đồng thanh cất tiếng:
-Hạ tòa chúng tôi thật that lá»…, nhưng chỉ mong chưởng-môn đại huynh chấp nhận việc! Phổ Văn thiá»n sư dừng bước:
-Bốn vị yêu cầu việc gì?
-Hạ tòa chúng tôi chẳng dám vi phạm luật pháp cá»§a chưởng môn, nhưng chúng tôi mạo muá»™i ra ý kiến này, trước khi Văn thíchá»§ rá»i khá»i nÆ¡i đây, xin cho thỉnh giáo vài chiêu.
Phổ Văn thiá»n sư hÆ¡i nheo mày, quay sang Thiếu Tăng:
-Việc này còn đơi xem ý kiến Văn thiếu chủ sao mới được Nói song, từ từ bước sang một bean vài bước, hiển nhiên là đối với chuyện này đã có ý chấp nhận.
Văn Tá»­ Lăng thần sắc lạnh như băng, cưá»i nhạt:
-Bốn vị đồng một lúc đưa ra ý kiến ấy, tại hạ dù sao cũng ráng lãnh giáo của bốn vị vài chiêu.
Thủ lãnh của bốn vị hộ pháp là Giáng Long Tôn Giã chấp tay niệm phật:
-Thiếu lâm phái từ trước đến giỠchẳng ỷ đông hiếp yếu, vậy trận thou sức này ta lãnh giáo trước tiên.
Văn Tử Lăng vụt quát lean:
-Tại hạ chẳng the åchỠlâu, bốn vị hãy mau rút khí giới ra mau.
Nói xong, chàng rút thanh đoãn kiếm ra sẳn sàng hỠđợi.
Giáng Long và Phục Hổ hai vị há»™ pháp đưa mắt trao đổi ý kiến Ä‘oạn mÄ©m cưá»i nói:
-Văn thí chá»§ đã có ý như thế, chúng tôi cung kính mà tuân mạng! Vừa nói song, soạt! Soạt!, bốn vị đồng rút trong ngưá»i ra bốn lưởi Ä‘ao sáng loáng, đồng lượt dùng thế Bát Vương Phong VÅ©, phân ra tá»n hậu tấn công Văn Tá»­ Lăng.
Văn Tá»­ Lăng chẳng chút sợ hãi, đột nhiên cất tiếng cưá»i lá»›n -Bốn vị thiá»n sư hãy cẩn thận, xin thou lổi cho tại hạ hÆ¡i mạnh tay nhé.
Vừa nói, tay chàng vừa vung kiếm lean, má»™t luồng hàn quang vụt tá»a ra mấy tượng.
Trong khi kiếm quang vừa tá»a ra, má»™t tràng tiếng keng! keng! CÅ©ng theo đó mà vang lên.
Văn Tá»­ Lăng chẳng muốn quyết đấu, chỉ giao thá»§ có má»™t chiêu, rồi đăng thân nhảy rá»t ra xa hÆ¡n ba trượng, thoát ly ra khá»i vòng chiến đấu.
Tất cả quần tăng Thiếu Lâm Ä‘á»u cả kinh thất sắc, muốn buá»™t miệng kêu lên thì ra bốn thanh Ä‘ao thép tốt cá»§a bốn vị há»™ pháp Ä‘á»u bị cắt đứt hết má»™t Ä‘oạn chỉ còn má»™t Ä‘oạn ngắn cầm nÆ¡i tay mà thôi.
Phổ Vân thiá»n sư vẩn vá»›i sắc diện trầm lặng, dưá»ng như là đã biết trước việc này rồi, niệm A Di Äà Phật, Ä‘oạn quay vá» phía quần tăng Ä‘ang biến sắc bảo:
-Các ngươi vẩn chưa chịu thối lui hay sao?
Bốn vị hộ pháp mặt đỠnhư gấc, đồng ném khúc đao còn lại, hướng vỠphía sau tự, rút lui.
Phổ Vân thiá»n sư lại niệm phật nói:
-Bốn vị há»™ pháp tôn giá là nhất lưu cao thá»§ cá»§a bổn tá»±, còn không chịu nổi má»™t chiêu cá»§a thí chá»§, kỳ như những ngưá»i khác thì chắc khá»i nói đến rồi. Nay việc cấm môn cá»§a lão vẩn chưa đủ, xin thứ lổi cho lão chưa thể Ä‘i xa được.
-Văn Tá»­ Lăng không nói lá»i nào, cung hai tay thi lá»…, Ä‘oạn giá»­a hai bức tưá»ng ngưá»i, chàng rảo bước Ä‘i nhanh ra khá»i môn-tá»±.
Sau khi Văn Tá»­ Lăng Ä‘i xa rồi, bốn vị há»™ pháp đồng bước tá»›i phá»§ phục trước mặt Phổ Vân thiá»n sư nói:
Äanh dá»± cá»§a Thiếu Lâm đã bị hạ tòa làm bại hoại mất rồi, bây giá» chỉ còn cách là thác để tạ lổi vá»›i các tổ sư, hạ tòa chúng tôi giỠđây cáo biệt chưởng môn sư huynh! Nói xong, má»—i ngưá»i đồng giÆ¡ há»­u chưởng Ä‘inh tá»± sát.
Phổ Vân thiá»n sư lắc đầu nói:
-Hãy khoan!… giỠđây không phải là lúc để nói vỠuy danh và tăm tiếng nửa, phải biết rằng giới võ lâm sắp có đại biến. Nếu như giữ cho kỳ được cơ nghiệp của tổ sư chúng ta để lại, ấy mói là chuyện phải làm gấp rút.
Nhãn quang của lão rảo qua một lượt, đoạn lẩm bẩm tiếp:
-Nếu nói rằng:
cheat để tạ tá»™i, thì mưá»i bảy năm vá» trước ta đã làm rồi.
Phổ Hụê thiá»n sư gật gật đầu, Ä‘oạn quay qua bốn vị há»™ pháp nói:
-GiỠđây có má»™t việc còn quan trá»ng hÆ¡n là chết. Bốn vị sư đệ có chịu được sá»± gian nan cá»±c khổ không… giá»ng nói đến đây thu lại thá»±c nhá» như chỉ để đủ cho bốn vị há»™ pháp nghe:
-Hãy theo dõi cho kỳ được gã Văn Tá»­ Lăng kia. Chú ý những ngưá»i hắn tiếp xúc.
Giáng Long tôn giá than nhá»:
-Văn Tá»­ Lăng võ công cao thâm, chỉ sợ e chúng tôi khó mà đãm nhận việc ấy! Phổ Hụê thiá»n sư chậm rãi nói:
-Văn Tá»­ Lăng, thân thá»§ võ nghệ tuy thuá»™c vào hạng thượng thặng, nhưng ưu thế cá»§a hắn vẩn chỉ ở nÆ¡i thanh Ä‘oãn kiếm. Nếu bốn vị sư đệ nếu chịu thi triển cái tuyệt há»c cá»§a phái Thiếu Lâm chúng ta thì sá»± hàng phục cá»§ng chưa biết là có thể vá» phần ai đấy.
Lão cảm khoái thở dài, đoạn nói tiếp:
-Huống chi ngoài trừ bốn vị, trong bổn tự này, còn có ai mà đảm nhiệm việc ấy cho vừa sức đau?
Thá»§ Tòa trưởng lão vá»™i tiếp lá»i:
-Bốn vị nếu còn chần chừ chá» cho Văn Tá»­ Lăng Ä‘i khá»i phần viên cá»§a chùa này quá xa, tá»›i chừng đó muốn truy lùng cá»§ng không phải là chuyện dể dàng rồi đấy.
Bốn vị hộ pháp liếc mắt nhìn nhau nói:
-Chúng tôi xin tuân pháp lệnh! Nói xong bốn tăng đồng đăng thân nhảy vá»t lên, phút chóc bóng bốn ngưá»i mất hụt sau cÆ¡n mưa gió.
Phổ Văn thiá»n sư đứng lặng giây lâu, Ä‘oạn cất tiếng nói:
-Hãy chuẩn bị để truyá»n thÆ¡ nhé…! 0 Phổ Văn thiá»n sư vừa đến đại hùng bảo Ä‘iện thì kẻ tã ngưá»i hữu đả chuẩn bị xong văn phòng tu bữu. Ở bên đã để sẳn lòng trúc, trong có nhốt bảy con bồ câu đưa thÆ¡.
Phổ Văn thiá»n sư cầm bút thảo nhanh bảy lá thư, Ä‘oạn đưa cho thá»§ hạ buá»™c chặt vào chân bảy con bồ câu, rồi thả chúng ra. Bồ câu đã được huấn luyện sẳn, nên khi thả ra chúng liá»n bay bổng lên hướng ra tứ phía. Trong phút chốc đã biến mất dạng.
Äại hùng lúc bấy giỠđã vắng lạnh. Chỉ còn bốn tên hầu cạnh và Thá»§ Tòa trưởng lão cùng vá»›i Phổ Văn thiá»n sư.
Phổ Văn thiá»n sư lo lắng thở dài, cất tiếng nói:
-Phổ Hụê sư đệ! Ta bây giá» lập tức phải Ä‘i xa. Ta giao trá»ng trách cho sư đệ trông coi tất cả! Thá»§ Tòa trưởng lão nghe qua, kinh ngạc nói:
-Chưởng môn sư huynh chẳng là đã truyá»n thÆ¡ cho bảy đại môn phái là hẹn các chưởnh môn đúng vào rằm trung thu há»™i há»p tại Thiếu Lâm tá»± này rồi hay sao?
Phổ Văn thiá»n sư lắc đầu nói nhá»:
-Không phải như vậy đâu. Trong thÆ¡ đại ý là má»i há» lập tức khởi hành đồng đến Hiệp Lệ SÆ¡n há»™i ngá»™.
đồng đến Hiệp Lệ Sơn đấy à?
-Phải đấy! Ta phải cấp bách xét cho ra việc, rồi sau má»›i có thể quyết định làm cách nào để đối phó vá»›i tai há»a sắp đấn.
Thá»§ Tòa trưởng lão nghiêm trá»ng đáp:
-Hạ tòa sẻ tận dụng heat tất cả khả năng để là tròn sứ mạng của sư huynh giao phó. Nhưng thưa sư huynh:
vấn đỠmà tiểu đệ còn đang thắc mắc là:
Túy Tâm Tiên Tá»­ hồi từ mưá»i bảy năm trước vẩn chưa chết ư?
Phổ Văn thiá»n sư nheo mày giây lâu Ä‘oạn nói:
đã là việc đại bí mật cá»§a giá»›i võ lâm mà từ ngàn năm nay chưa từng có. Túy Tâm Tiên Tá»­ đã tắt thở hÆ¡n mưá»i ngày mà thi thể vẩn còn hÆ¡i nóng. Thanh Ä‘oãn kiếm cắm xuyên qua tim mà không có giá»t máu chảy ra.
Lão buông tiếng thở dài, đoạn chậm rải nói:
-Nếu như sau này có má»™t trận đẩm máu rùng rợn, Ä‘á»u là do ta lúc ấy có ý niệm sÆ¡ that mà ra. Âu cá»§ng là nhân quả luân hồi. Và là má»™t việc chẳng có biện pháp nào tránh khá»i.
Nói đến đây, Phổ Vân thiá»n sư khắc khổ cưá»i, rồi tiếp:
-Câu chuyện mặc dù là thế. Nhưng ta vẩn cố gắng tận lá»±c mà làm, để ngăn cản tai há»a sắp đến. Nhược bằng, sức ta không đủ thì cÅ©ng đành phó thác cho trá»i… Trước ngày trung thu ta và các đại chưởng môn sẻ cùng vỠđến Thiếu Lâm tá»± này.
Nếu đúng ngày hẹn mà chưa vỠtới, thì việc ứng biến sẻ do sư đệ đảm trách.
Nói xong lão rút từø trong tay áo ra phật ấn bằng lục ngá»c. Trịnh trá»ng dùng hai tay nâng cao lên giao cho Phổ Hụê thiá»n sư.
Phổ Hụê thiá»n sư nghiêm trang vái lạy, Ä‘oạn đưa tay tiếp lấy Thiếu Lâm Chưởng Môn Pháp Aán rồi trận trá»ng cất vào tay áo.
Phổ Hụê thiá»n sư hÆ¡i trầm ngâm rồi nói:
-Trước khi ra Ä‘i ta có hai lá»i căn dặn:
Ä‘iá»u thứ nhất là việt ta rá»i khá»i Thiếu Lâm tá»± phải tuyệt đối giữ kín. Äiá»u thou hai làngá»c ấn là bảo vật truyá»n lại nhiá»u Ä‘á»i, phải phái thêm cao thá»§ để phòng giữ. Nếu như ta chẳng y hẹn vá» kịp thì trước ngày rằm tháng tám phải Ä‘em ngá»c ấn tìm nÆ¡i khác an toàn hÆ¡n mà cất giữ. Còn tất cả việc khác sư đệ nên tùy cÆ¡ ứng biến mà đối phó.
Thá»§ Tòa trưởng lão nhất nhất vâng dạ, trong long không khá»i cảm đông và lo lắng. Âm thầm liếc nhìn Phổ Vân thiá»n sư, Ä‘oạn ân cần nói:
-Chưởng môn sư huynh nên cho theo vài tay cao thá»§ để phòng khi bất trắc! Phổ Vân thiá»n sư xua tay nói:
-Ngưá»i đông lại dể dàng sinh chuyện. Bốn ngưá»i hầu cận ta vẩn để hỠở lại giữ Di Äà Tinh Xá, cá»§ng như ta bình nhật bế quan. Ta chỉ cần má»™t mình là đủ.
Thá»§ Tòa trưởng lão định nói thêm vài lá»i, nhưng Phổ Vân thiá»n sư chẳng kịp đợi lâu, miệng niệm phật Ä‘oạn nói:
-Sư đệ hãy thận trá»ng! Ta Ä‘i đây.
Vừa nói lão vừa phi thân nhảy vá»t lên không, phút chóc bóng Phổ Vân thiá»n sư như vệt khói vàng xuyên qua làn mưa tầm tả và mất hút theo đám mây má».
Tài sản của than_long_vn

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #3  
Old 12-08-2008, 04:21 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 2

PHONG BA VÂN VŨ




Sau trận thá»­ sức và kích động đến cá»±c độ. Văn Tá»­ Lăng thoát ly ra khá»i Thiếu Lâm tá»±.
Tá»­ Lăng là má»™t thiếu niên tuổi rất còn nhá». Chỉ dá»±a vào tấm danh thiếp và thanh Ä‘oãn kiếm, thế mà ná»­a đêm xâm nhập Thiếu Lâm tá»± dùng uy lá»±c áp bức Phổ Vân thiá»n sư phải mở cá»­a tiếp kiến. Trước khi từ giã lại xuất chiêu thá»­ sức làm cho bốn vị há»™ pháp phải tán đởm kinh hồn. Äại sá»± này sẻ làm cho cả gìới võ lâm phải rúng động.
Chuyện như thế đáng lẽ làm cho chàng kêu ngạo từ hào. Nhưng không! Chàng với vẻ mặt lo âu, đôi mày kháo chặt, chỉ lầm lủi bay biến dưới cơn mưa gió rít.
Äi độ canh, chàng đã đấn đưới chân núi Hồng Linh Cách đây không xa, sông Huỳnh Hà Ä‘ang cuồn cuá»™n chảy, chàng vá»™i đưa tay vuốt những giá»t nước mưa trên mặt xuống, Ä‘oạn từ từ rão bước theo dá»c dòng sông.
Lúc bấy giá» mưa vẩn rÆ¡i tầm tả, chỉ cách xa vài trượng là đã xem không rá» cảnh vật trước mặt. Chàng bị nước thấm từ đầu đến chân, nên những luồng gió lạnh từ xa quét đến, tuy chàng cố nén, nhưng không khá»i phát run lên cầm cập.
Một căn nhà cổ vụt hiện ra trước mặt. Chàng vội rảo bước đến đấy, định núp vào cho qua đở cơn mưa.
Bỗng nhiên một tiếng trong trẽo vang lên bên tai chàng:
-Cái anh chàng ngốc kia Æ¡i hãy mau lên thuyá»n Ä‘i thôi.
Văn Tá»­ Lăng giật mình ngoái lại, chàng định thần nhìn kỹ thì thấy má»™t tiểu đình Ä‘ang đậu ở bá» sông. Chẳng chút chậm trá»…, chàng nhún ai nhãy vá»t lên thuyá»n.
Chiếc thuyá»n con ấy có má»™t-cái mui nhá» chỉ vừa đủ để cho hai ngưá»i ngồi. Má»™t thiếu nữ yêu kiá»u xin đẹp vận áo màu lục Ä‘ang ngồi ở giá»­a khoang thuyá»n. Nom thấy Văn Tá»­ Lăng vừa để chân đến đầu thuyá»n, vá»™i ngá»t ngào cưá»i nói:
-Chúng mình hãy khai thuyá»n Ä‘i thôi! Văn Tá»­ Lăng thấy thuyá»n chẳng có chèo mà cÅ©ng chẳng có sào, liá»n đứng tần ngầu ra, chưa biết phải làm thế nào.
Lục y thiếu nữ vẩn ngá»t ngào cưá»i và giải thích:
-Má»™t-chiếc thuyá»n con như thế này chỉ cần dùng đến ná»™i lá»±c đẩy ngược thì chúng mình có thể sang bean kia bá» má»™t-cách dể dàng. Hà tất phải dùng đến chèo làm chi cho nhá»c! Văn Tá»­ Lăng như sá»±c tỉnh, vá»™i dùng song chưởng đánh vào mé bá». Má»™t tiếng ầm vang dá»™i, má»™t-cây nước bắn tung lên cao hÆ¡n má»™t-trượng. Chiếc thuyá»n nhỠấy vụt chao mạnh má»™t-cái. Sức đẩy ngược cá»§a chưởng phong thúc mạnh, thuyá»n rẽ sóng nhắm thẳng hướng bá» sông đối diện, chạy nhanh như tên bắn.
Tá»­ Lang tiếp tục tung chưởng kế tiếp. Chỉ trong vòng chốc lát, thuyá»n đã đến bean kia bá».
Thuyá»n gần cặp bá», Tá»­ Lăng phi thân nhảy vá»t lên trước. Lục y thiếu ná»­ ung dung nối gót theo sau. Khi hai ngưá»i vừa đặt chân lên bá», thì chiếc thuyá»n không ngưá»i Ä‘iá»u khiển, sẳn trá»›n như bay phóng thẳng đâm mạnh vào bá». Má»™t tiếng ầm vang dá»™i, thuyá»n vở tung ra từng mảnh. Trong phút chóc bị nước cuốn trôi Ä‘i mất dạng.
Văn Tử Lăng chăm chú nhìn dòng nước chảy cuồn cuộn, vụt cất tiếng nói:
-Cô nương đã có lá»i hẹn cùng tôi gặp mặt tại căn nhà cá» bean bá» sông, tại sao lại đột nhiên thay đổi, cấp tốc vượt sông Huỳnh Hà này là có ý gì?
Lục y thiếu nữ mÄ©m cưá»i đáp:
-á»’! Lý do rất đơn giản là tôi chẳng muốn có ngưá»i khác theo dấu mà Ä‘uổi theo công tá»­ đấy thôi.
Văn Tử Lăng hơi hừng đỠlẩm bẩm:
-Hay là lão đầu trá»c Phổ Vân chứ gì?
Lục y thiếu nữ lắc đầu nói:
-Lão đầu trá»c Phổ Vân còn có nhiá»u việc hÆ¡n, chắc là không rãnh để theo vết công tá»­ đâu. Tôi Ä‘oán có lẽ là má»™t-toán cao thá»§ cá»§a Thiếu Lâm.
Văn Tá»­ Lăng rã mắt nhìn quanh, cưá»i nói:
-Cô nương làm sao mà đoán ra việc ấy?
-Chính tôi đã nhge được mà bị… Văn Tá»­ Lăng càng cưá»i to:
-Cô nương có lẽ là thuật thông nhỉ tái sanh rồi đấy! Chàng tá»± nghỉ thầm, khi chàng đến chân núi Hồng Linh thì lục y thiếu ná»­ hãy còn ở dưới thuyá»n. Vã lại trá»i lúc ấy mưa to gió lá»›n, cho dù có ngưá»i theo dõi phía sau mình Ä‘i ná»­a, thì nàng cá»§ng khó mà nghe thấy được.
Lục y thiếu nữ vụt nghiêm sắc mặt há»i:
-Văn Tử Lăng! Thị và thính lực của chàng nghe và thấy được bao xa nhỉ?
Văn Tử Lăng tự phụ đáp:
-Trong vòng một trăm trượng có thể nghe được tiếng lá rơi, còn cô?
Lục y thiếu nữ cưá»i nói:
-Tôi đấy à! Tôi có thể nghe được tiếng lá rơi trong vòng một nghìn trượng.
Äoạn nàng đưa tay chỉ nước sông cuồn cuá»™n nói:
-Mấy tên trá»™m trá»c đầu ấy chưa há»c được phép đăng binh độ thÅ©y mà qua sông.
Nếu khi chúng tìm dược thuyá»n thì chúng mình đã Ä‘i xa rồi.
Äá»™t nhiên! Má»™t tiếng nói từ đằng xa vá»ng lại:
-Chưa hẳn là thế đâu cô bé Æ¡i! Văn Tá»­ Lăng cả kinh, trầm giá»ng quát to:
-Ai đấy? Dám cả gan nghe trá»™m lòi nói cá»§a bổn cô nương hả! Lục y thiếu nữ vá»™i quay mình, dùng thá»§ pháp cá»±c mạnh tung má»™t chưởng vá» phía ngá»n cá»§a má»™t cây cổ thụ cách dấy hÆ¡n ba chục trượng.
Nhưng sau khi chưởng phong phát ra, má»™t tiếng cưá»i ha hả lại nổi lên, rồi vụt im bặt.
Lục y thiếu nữ “hử†một tiếng, quay vỠphía Văn Tử Lăng nói:
-Chúng mình hãy đi thôi! Phải tìm chổ trú mưa trốn gió trước rồi mới toan tính việc khác.
Văn Tá»­ Lăng nheo mày há»i:
-Còn kẻ lạ mặt ấy?
-Ngưá»i ấy đã Ä‘i xa rồi, thân pháp cá»§a hắn nhanh hÆ¡n chúng ta gấp mấy lần, dù có Ä‘uổi cÅ©ng không kịp.
Văn Tử Lăng kinh ngạc thốt:
-Chẳng lẽ lại là bá»n Thiếu Lâm ư?
Lục y thiếu nữ bật cưá»i đáp:
-Tuyệt đối là không phải, dù rằng đó là tên trá»c đầu Phổ Vân Ä‘i ná»­a cá»§ng không có má»™t thân pháp nhanh như vậy được.
-Nếu như thế thì hắn là ai mới được chứ? Và đến đây có ý gì?
Lục y thiếu nữ dưá»ng như chẳng để ý cho mấy, chỉ mÄ©m cưá»i đáp:
-Trong giói võ lâm, những kẻ có võ nghệ cao cưá»ng không ít. Hắn ta cố nhiên không muốn cho chúng ta gặp mặt, thì chúng ta cÅ©ng đừng nên để ý đến hắn làm gì cho mệt-xác.
Nói xong hướng vỠphía trước rảo bước.
Lục y thiếu nữ lúc bá» thuyá»n lên bá» có mặc thêm má»™t chiếc áo che mưa, cho nên mặc dù gió mưa ào ạt cÅ©ng đở hÆ¡. Vă Tá»­ Lăng lúc này ướt như chuá»™t lá»™t.
Hai ngưá»i lặng lẽ cất bước vượt qua hÆ¡n má»™t dặm đưá»ng lầy lá»™i, đến má»™t khu rừng. Trong đám cây thưa đột nhiên xuất hiện má»™t tòa cổ miếu đổ nát. Lục y thiếu ná»­ chẳng cần há»i sá»± đồng cá»§a Tá»­ Lăng , tá»± rảo bước Ä‘i vào trước.
Cá»­a sÆ¡n môn cá»§a tòa miếu đã đổ nát hết, nhưng Äại Hùng Äiện vẩn còn nguyên vein. Hai ngưá»i bước vào đến chánh Ä‘iện thì thấy nhện giăng tứ phía, xem ra cÅ©ng hÆ¡n mưá»i năm rồi chẳng có nhang khói.
Văn tá»­ Lăng lau sÆ¡ mấy giá»t nước mưa trên mặt, Ä‘oạn từ trong tay rút ra thanh Ä‘oãn kiếm, trao cho Lục y thiếu ná»­ và nói:
-Tại hạ may mắn là đã hoàn thành xong nhiệm vụ. Äã Ä‘em thiếp và khẩu tin truyá»n giao tận cho tên lão trá»c Phổ Vân. Thanh kiếm này tại hạ xin trao trả lại cho cô nương.
Lục y thiếu nữ đưa tay đở lấy thanh kiếm và nó:
-Còn danh sách cá»§a bá»n hung thá»§ chắc công tá»­ đã lấy được rồi chứ?
Văn Tá»­ Lăng nghiêm giá»ng trả lá»i:
-Cô nương chắc đã biết trước rằng danh sách ấy là hoàn toàn vô dụng rồi mà?
Lục y thiếu nữ má»§m mÄ©m cưá»i đáp:
-Tôi sẻ ch công tử biết được hung thủ của nhà hỠVăn là ai là được rồi.
-Nhưng tại sao cô muốn tôi phải đòi cho kỳ được danh sách? Thì ra cô nương đã phỉnh gạt tôi đấy ư?
Lục y thiếu nữ mÄ©m cưá»i nói:
-Nếu tôi có ý phỉnh gait thì ngay ở Chunh Nam Sơn đâu có ra tay cứu công tử làm gì?
Văn Tá»­ Lăng mặt vụt á»­ng Ä‘á», nín lặng chẳng nói lá»i nào. Chàng nhá»› lại cùng Lục y thiếu nữ quen biết nhau lúc ấy là hÆ¡n ná»­a tháng vá» trước. Chàng má»™t mình vượt qua chân núi Chung SÆ¡n, trong lúc bất cẩn, bị con rắn that độc “kim truyá»n nương†cắn phải. Trong khoảng khắc ná»c Ä‘á»c phát lên đã được nàng ra tay cứu thoát lại mạng.
Chàng nín lặng giây lâu, đoạn thốt:
-Lá»i nói cá»§a cô nương rất đúng. Dù rằng có phỉnh gạt tại hạ Ä‘i nữa thì chẳng có sao đâu, vì tôi vẩn còn nợ cô nương má»™t Æ¡n cứu mạng.
Lục y thiếu nữ dịu dàng cưá»i nói:
-Bây giÆ¡,ø tôi xin há»i công tá»­ má»™t câu:
tên giặc trá»c đầu Phổ Vân ấy lào sao mà có được danh sách này?
Văn tứ Lăng lạnh lẻo đáp:
đây là bản danh sách giã, chẳng dùng làm gì được cả, nhưng tên tuổi trong danh sách ấy tòn là lục lâm thảo khấu đã thác cách đây ba bốn năm rồi. Hiển nhiên là tên giặc trá»c ấy đã lợi dụng để che dấu má»™t sá»± that chứ gì?
-Nhưng tại sao lão lại làm vậy nhĩ?
-Ồ! Việc ấy tại hạ còn đang phân vân suy luận đây.
-Nếu như việc này chẳng có quan hệ thì lão hà tất cÅ©ng phải tạo ra má»™t bản danh sách giã. Huống chi, Văn Gia Bảo bảy mươi ba mạng ngưá»i bị tàn sát, lão đã có mặt tại đấy thì đương nhiên lão phải chá»§ trương duy trì sá»± công bằng nhân đạo, ra tay ngăn chặn sá»± tàn sát giã man ấy. Tại sao ngược lại còn giúp bá»n ấy che đậy là có ý gì?
-À! … chẳng lẽ lão Phổ Văn ấy là… -Nếu như tôi suy Ä‘oán không lầm thì chinh lão ta là ngưá»i cá»§a bá»n hung thá»§ ở Văn Gia Bảo.
Văn Tử Lang cả giận ngiến răng ken két nói:
-Nhưng bá»n hung thá»§ rất đông kia mà! Hiện nay chúng ở đâu?
Lục y thiếu nữ phì cưá»i đáp:
-Chàng sao ngốc thế? Tá»± nhiên đã tìm ra ngưá»i chá»§ mưu thì còn sợ gì không tìm được bá»n thá»§ hạ cá»§a hắn hay sao?
Văn Tử Lăng dậm chân nói:
-Lá»i nói cá»§a cô nương rất đúng. Äa tạ cô nương đã chỉ Ä‘iểm. Thôi tại hạ xin cáo từ nhé! Lục y thiếu nữ vá»™i vàng nói:
-Hãy khoan! Công tử bây giỠmuốn đi đâu?
Văn Tử Lăng ngang nhiên đáp:
-Lại Thiếu Lâm tá»± tìm lão đầu trá»c Phổ Vân mà báo thù.
Lục y thiếu nữ lắc đầu cưá»i lạt:
-Trong Thiếu Lâm tá»±, chúng tăng hÆ¡n ngìn, cao thá»§ rất đông. Nếu that tình mà giao đấu, thì sợ công tá»­ khó mà hÆ¡n được. Huống chi, theo tôi phán Ä‘oán, thì lão trá»c đầu Phổ Vân đã rá»i khá»i Thiếu Lâm tá»± rồi.
-á»’! Rá»i khá»i Thiếu Lâm tá»± à? Lá»i nhắn miệng cá»§a cô nương chẳng là muốn lão triệu tập bát đại chưởng môn đến Thiếu Lâm tá»± hay sao?
Lục y thiếu nữ vụt bật cưá»i khanh khách:
-Hiện tại từ đây đến trung thu hãy còn hÆ¡n má»™t tháng. Lão Phổ Vân còn nhiá»u thá»i giỠđể mưu đồ việc khác. Bây giá» có lẽ lão đã thông tri cho chưởng môn cá»§a bát dại môn phái rồi.
Văn Tử Lăng nheo may nói:
-Nếu quả that lão đã rá»i Thiếu Lâm tá»± thì khó mà tìm cho ra tông tích cá»§a lão.
Xem ra phải đợi đến ngày trung thu rồi.
Lục y thiếu nữ nhìn thẳng vào mặt tá»­ lăng, duyên dáng cưá»i nói:
-Chẳng cần đợi đấn trung thu, chúng mình sẻ tìm găp lão một cách dể dàng.
Nàng nhếch mép cưá»i bí mật, Ä‘oạn nói tiếp:
-CÅ©ng có thể là tóm được tất cả bá»n hành hung nữa Văn Tá»­ Lăng nhge qua rất đổi hưng phấn kêu lên:
-Kế hoạch của cô nương xuất phát từ đâu được chứ?
Lục y thiếu nữ chậm rãi nói:
-Rất đơn giãn, bá»n chúng Ä‘á»u đến cả Hiệp Lệ SÆ¡n. Trong vòng ná»­a tháng, thì bát đại chưởng môn cá»§ng sẻ đến đấy há»™i há»p.
Văn Tử Lăng suy nghĩ giây lâu, đoạn mừng rỡ nói:
-Cô nương that là thần kỳ diệu Ä‘oán. Tại hạ that không thể nào bì cho kịp. Kế hoạch cá»§a cô nương là thông tin cho hỠđúng vào ngày rằm tháng tám tụ há»p tai Thiếu Lâm tá»± thì thật ra là muốn cho há» cùng kéo đến Hiệp Lệ SÆ¡n chứ gì?
Lục y thiếu nữ chúm chím cưá»i:
-Công tá»­ cÅ©ng kjá thông minh đấy! Văn Tá»­ Lăng hÆ¡i thẹn, mặt vụt á»­ng Ä‘á», chàng ngông cổ ra nhìn, rồi nói:
-Mưa đã dứt hạt rồi, thôi chúng ta lên đưá»ng chứ?
Lục y thiếu nữ mÄ©m cưá»i:
-Chúng mình còn rất nhiá»u thá»i giá». Công tá»­ xem ra cÅ©ng đã thấm mệt. Tôi đỠnghị chúng mình hãy ở lại đây đến sáng, rồi hãy lên đưá»ng.
Văn Tá»­ Lăng cùng nàng biết nhau đã hÆ¡n ná»­a tháng trá»i, nên chàng biết rá» nàng có tính quả quyết và độc Ä‘oán. Äối vá»›i tính tình ấy, chàng đã có nhiá»u lầnbất mãn.
Nhưng vì muốn tìm cho ra kẻ thù cá»§a sư phụ nên chàng cố miển cưỡng mà nhẫn nhịn. HÆ¡n nữa lá»i đỠnghị này cá»§a nàng hợp lý lại dịu dàng nên chàng muốn cưởng lại cÅ©ng không được ná»­a.
Chàng hơi do dự, đoạn thản nhiên gật đầu:
-Thôi cũng được! Tôi tùy theo ý muốn của cô nương vậy.
Văn Tá»­ Lăng nhắm mắt lại dưởng thần sau má»™t ngày mệt nhá»c. Trong khoảng khắc, chàng vừa mÆ¡ màng muốn ngÅ©, đột nhiên má»™t tiếng cưá»i ha hả vụt vang dá»™i bên tai.
Chàng giật mình kinh hãi, lập tức hoành thân đứng thẳng ngưá»i lên. Tiếng cưá»i nghe hÆ¡i quen quen, nghe qua thì biết rõ là tiếng cá»§a ngưá»i lạ mặt ở bean bá» sông Huỳnh Hà lúc nãy.
Lục y thiếu nữ vẫn ngồi im bất động, chỉ có vẻ hÆ¡i kinh ngạc há»i:
-Văn công tử! Có chuyện gìđấy?
Văn Tá»­ Lăng trợn tròn đôi há»i vặn lại:
-Cô nương chẳng như không nghe thấy tiếng cưá»i hay sao?
Lục y thiếu nữ đảo mắt nhìn Tá»­ Lăng cưá»i nói:
-Bộ Văn công tử đang nằm mơ chứ gì?
Nói xong nàng liá»n nhắm mắt lại ngá»§ tiếp, chẳng thèm đếm xỉa đến Tá»­ Lăng ná»­a.
Văn Tử Lăng bị chế nhạo, mặt vụt đỠửng lên. Chàng tức tối nín lặng.
Chàng định bước ra ngoài đó xem hư thiệt, nhưng nhá»› tá»›i lá»i chế nhạo cá»§a thiếu nữ, chàng liá»n bãi bỠý định, ngồi xuống tiếp tục nhắm mắt dưởng thần.
Bây giá» chàng không ngá»§ ná»­a, định thần lắng nghe động tịnh Không bao lâu, má»™t giá»ng nói ồ ồ lại vụt nổi lên, văng vẳng bean tai chàng, rá» ràng là tiếng truyá»n âm nhập mật.
-Nhãi con! Chá»› có động! Lão phu có đôi lá»i muốn cùng ngươi thảo luận.
Văn Tá»­ Lăng giật mình đánh thót, quay nhìn lại Lục y thiếu nữ, chỉ thấy nàng đôi mắt nhắm nghiá»n, mÅ©i ngáy pho pho, hình như nàng đã nghá»§ say, chẳng hay biết trá»i trăng gì ná»­a.
Chàng suy nghÄ© giây lâu, Ä‘oạn dùng phép truyá»n âm nhập mật nói:
-Chẳng hay tiá»n bối danh tánh là chi? Äã có đôi lá»i muốn chỉ giáo, tại sao chẳng ra mặt để cho kẻ vản bối này bái kiến?
Tiếng nói lại văng vẳng:
-Thiết nghỉ! Chẳng cần phải ra mặt. Huống chi con liểu đầu qui? quái ấy làm cho lão phu chán ghét vô cùng, vậy tốt hơn đừng ra mặt càng hay.
Văn Tử Lăng nheo mày nói:
-Thế thì lão tiá»n bối còn ngại gì mà chẳng cho biết đại danh?
-á»’! Lão phu đã từ lâu không dùng đến danh tính nữa. Thôi, ngươi cứ gá»i ta là thần mật khách cho tiện.
Văn Tá»­ Lăng cố gắng phân biệt phương hướng cá»§a tiếng nói. Äịnh thừa lúc lão chẳng phòng bị, nhảy ra đúng chổ ẩn núp để tóm cổ và cho lão má»™t bài há»c má»›i được.
Nhưng sá»± nổ lá»±c cá»§a chàng chỉ hoài công mà thôi, vì tiếng nói vá»ng lại chẳng phải phương pháp truyá»n âm, nên nghe chẳng biết được phương hướng.
Ngưá»i lạ mặt lại dùng lá»i diểu cợt nói:
-Lão phu tánh tình quen thói cô tịch, ít hay tiếp xúc cùng vá»›i ngưá»i Ä‘á»i, nhưng đặc biệt là hay muốn xen vào chuyện thiên hạ, cho nên mang danh là thần mật khách cá»§ng không oan uổng chi mấy.
Văn Tá»­ Lăng nheo mày cưá»i nói:
-GiỠđây lão tiá»n bối có lá»i chi chỉ giáo có thể nói thẳng ra được rồi.
Thần mật khách im lặng giây phút, đoạn cất tiếng:
-Vụ tàn sát dã man ở Văn gia bảo năm năm vỠtrước, nhà ngươi chắc có lẻ nhận định việc ấy là do bát đại môn phái chưởng môn đã làm chứ gì?
Văn Tá»­ Lăng ngẩn ngưá»i that kinh:
-Tại hạ chưa có nhận định như thế. Nhưng Phổ Vân hòa thượng ở chùa Thiếu Lâm là đáng hiá»m nghi nhất.
Thần mật khách thở dài một tiếng:
-Rất có thể là như vậy, mà chưa ắt hẳn là đúng.
-Vậy là thế nào? Xin tiá»n bối giải thích.
-Mưá»i bảy năm vá» trước, cái chết cá»§a Túy Tâm Tiên Tá»­ và bát đại chưởng môn có má»™t sá»± liên quan rất mật thiết. Rồi năm năm vá» trước đây, vụ thá» sát toàn Văn gia bảo và cái chết cá»§a Túy Tâm Tiên Tá»­ cá»§ng có má»™t sá»± quan hệrất lá»›n… Thần mật khách ngưng lại giây lâu rồi nói tiếp:
-GiỠđây lão phu cho nhà ngươi biết thêm củng chẳng quan bệ gì. Túy Tâm Tiên Tử chết được ít lâu, lệnh sư phụ tức Văn bảo chủ, đã từng ba lần lên viếng Hiệp Lệ Sơn và ba độ lên thăm qua Thiếu Lâm tự, rồi sau đó mới phát sanh vụ tàn sát thê thảm đó.
Văn Tá»­ Lăng “hử†má»™t tiếng, gằn giá»ng nói:
-Việc ắy càng chứng tỠrằng:
lão tặc trá»c đầu Phổ Vân cá»§a phái Thiếu Lâm có liên quan trá»±c tiếp đến vụ ấy, tại sao lão tiá»n bối lại nói chưa ắt hẳn là đúng?
Thần mật khách trầm giá»ng đáp:
-Bát đại môn phái là trụ cá»™t cá»§a giá»›i võ lâm đương thá»i. Tuy có thể nói rằng không tuyệt đối toàn hảo, nhưng mưá»iphần cÅ©ng được tám chín là nhá»­ng tay hào kiệt vì chánh nghÄ©a. Äâu có lý nào lại đối vá»›i má»™t ngưá»i là tay hào kiệt như Văn giáo chá»§ lại dang tay hạ độc thá»§ như thế cho đành! Văn Tá»­ Lăng cưá»i nhạt:
-Lão tiá»n bối dám quả quyết như thế sao?
Thần mật khách cưá»i đáp:
-Lão phu nói rằng rất có thể lắm, nhưng cá»§ng chưa chắc gì làđúng. Ta chỉ muốn nhà ngươi không nên lổ mảng. Phàm việc gì cÅ©ng phải đắn Ä‘o suy nghỉ chin chắn rồi hãy thi hành. Chưa có chứng cá»› xác thá»±c, không nên vá»™i quết Ä‘oán. Xá»­ sá»± sai. lầm thì sau hối tiếc không kip! -Vãn bối lỉnh giáo lá»i vàng ngá»c ấy.
-Con bé kia, lão phu không thích hắn đâu. Nhà ngươi nên xa cô ta là hơn.
Văn Tá»­ Lăng cưá»i nhạt nói:
-Lão tiá»n bối quả that nói không sai, ngưá»i hay lo việc thiên hạ quá nhiá»u rồi.
Bằng không lão tiá»n bối và bá»n đầu trá»c Phổ Vân chắc có lẻ có má»™t mối giao tình rất sâu đậm.
Thần mật khách cả giận nói:
-Chá»› có hồ đồ. Lão phu đối vá»›i nhà ngươi có long muốn giúp đỡ. Không nỡ thấy ngươi lỡ chân rout vào tà đạo mà Ä‘iá»m nhiên cho đành. Nay ngươi còi dở giá»ng trá»› triêu vá»›i lão nữa.
Văn Tá»­ Lăng trầm giá»ng nói:
-Lão tiá»n bối có long lo lắng cho tại hạ như thế, vản bối vô cùng cảm tạ. Nhưng… vãn bối muốn phiá»n đến lão tiá»n bối má»™t việc… nói đến đây, chàng dằn giá»ng nói tiếp:
-Việc cá»§a vản bối là phiá»n đến lão tiá»n bối đưa giùm đến tay lão trá»c Phổ Vân má»™t lá thÆ¡. Äại ý là đỠcập đến vụ án bảy mươi ba mạng ngưá»i ở Văn gia bảo, chinh lão phải chịu tất cả trất nhiệm. Nếu như lão Phổ Văn chịu đưa ra tất cả danh sách chính xác cá»§anhá»­ng tay hung thá»§, thì tá»± nhiên sá»± oan trái đến đây phân minh.
Bằng không thì…nếu Tử Văn này còn sống được một ngày nào thì Thiếu Lâm tự đừng mong được yên ổn ngày đó.
Thần mật khách thở dài nói:
-Nhãi con! Nhà ngươi cũng khá lớn lối đấy. Phải biết rằng:
nếu vật quá cứng thì có ngày phải gảy Văn Tá»­ Lăng nghiêm giá»ng quát:
-Những lá»i giáo huấn cá»§a lão tiá»n bối, Văn má»— này đã nghe quá nhiá»u rồi. Thôi! Lão nên Ä‘i khá»i nÆ¡i đây thì hÆ¡n…! Vừa nói xong, Văn Tá»­ Lăng nhanh như cắt nhảy vá»t ra khá»i Ä‘iện. Chân chàng vừa chạm đất thì má»™t cái bật mình chàng đã phi thân bay vụt lên nóc Ä‘iện.
Chàng rão mắt tìm kiếm tứ phía, nhưng bóng thần mật khách vẩn mịt mù.
Bóng đêm đã dần tan biến. Nơi phương đông thoáng hiện ánh dương quang.
Văn Tá»­ Lăng thối chí thối dài. Äịnh phi thân nhảy xuống đấùt, nhưng trước mặt vụt thiáng xuất hiện má»™t bóng ngưá»i, thì a lục y thiếu nữ cÅ©ng vừa nhảy vá»t lên đứng cạnh chàng Văn Tá»­ Lăng ấp úng, cất tiếng há»i:
-Cô nương lên đây có việc gì thế?
Lục y thiếu nữ phì cưá»i:
-À!… chính tôi cÅ©ng định há»i công tá»­ Ä‘iá»u ấy…! Mà thôi! Công tá»­ có tìm gặp ngưá»i ấy hay không?
Văn Tá»­ Lăng há»i kinh ngạc:
-Thì ra cô nương cũng hiểu rỠcâu chuyện nãy giỠrồi à?
Lục y thiếu nữ gật đầu:
-Ngưá»i ấy cÅ©ng khá cao kiến đấy! Äã đến đây không tăm tiếng mà ra Ä‘i cÅ©ng lặng lẽ, nhưng hắn sÆ¡ that má»™t việc khá quan trá»ng là…Nàng gần từng tiếng má»™t… cùng hai mẹ con ta đối địch thì sá»›m muá»™n gì có ngày khá»i thoát khá»i chết.
Văn Tá»­ Lăng bất giác cảm thấy rợn ngưá»i, vì lục y thiếu nữ hoàn toàn biến thành má»™t ngưá»i khác lạ. Sắc diện lúc bấy giá» thoạt nom qua rất hung tợn và dá»… sợ.
Chàng chợt nhận thấy lá»i nói cá»§a thần mật khách có vẻ gần như đúng sá»± that ở thiếu nữ này… Nhưng.
Sự hung tợn dễ sợ của thiếu nữ, chỉ thoáng qua rồi vụt tan biến.
Vá»›i nét mặt tươi như hoa, nàng ngá»t ngào nói:
-Trá»i đã gần sáng, chung nhìm thôi lên đưá»ng Ä‘i thôi.
Nói xong nàng phi thân bay xà xuống đất.
Tài sản của than_long_vn

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #4  
Old 12-08-2008, 04:25 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 3

TÃŒNH TIẾT ÄA ÄOAN




Văn Tử Lăng cùng theo phi thân nhảy vù xuống đất.
Bổng nhiên, một mùi hương lạ thoang thoảng bay vào mũi chàng… Cả kinh! Chàng vội định thần rão mắt nhìn tứ phía Lục y thiếu nữ củng ngạc nhiên không ít. Nhanh tay nàng rút thanh Túy Tâm Kiếm ra.
Nhìn quanh chẳng thấy bóng ngưá»i. Tá»­ Văn vá»™i dùng phương pháp truyá»n âm há»i:
-Thính lực và thị lực của cô nương đạt được đến cả nghìn trượng, vậy giỠđây cô nương có nghe thấy tông tích kẻ địch hay chưa?
Lá»i nói cá»§a chàng hÆ¡i ngụ ý châm biếm, làm lục y thiếu ná»­ đỠửng cả mặt.
-á»’!… nghe được lắm chứ! Ngoài sÆ¡n môn, trong đống đá vụn, tối thiểu có má»™t ngưá»i Ä‘ang ẩn núp nÆ¡i ấy.
Vừa nói nàng vừa thò tay vào túi móc ra một viên hoàn thuốc, ném cho Tử Lăng:
-Công tử hãy mau uống hoàn thuốc này vào, chổ này đã bị kẻ địch rãi đầy độc tố rồi.
Văn Tử Lăng chẳng dám chậm trễ, vội cho hoàn thuốc vào mồm rồi nuốt nhanh.
Lục y thiếu nữ cÅ©ng tá»± lấy thuốc, và nuốt má»™t viên. Doạn rút thanh Ä‘oãn kiếm ra, nàng định bắn mình nhãy vá»t ra ngoài sÆ¡n môn Nhưng… Toàn thân nàng rung động, dưá»ng như cảm thấy khó chịu nên nàng vá»™i đứng dá»­ng lại. Liá»n khi ấy thần sắc nàng vụt tái nhợt, tá» vẽ Ä‘au đớn vô cùng.
Văn Tá»­ Lăng cả kinh vá»™i há»i:
-Cô nương có chuyện gì thế?
Tá»­ Văn vừa buông lá»i, chàng cÅ©ng cảm thấy đầu choáng mắt hoa, máu tim sôi động dưá»ng như độc tố lại phát động mạnh hÆ¡n.
Hai ngưá»i Ä‘ang kinh hoàng, thình lình má»™t bóng Ä‘en từ ngoài sÆ¡n môn bbay vá»t vào, cất tiếng cưá»i lên khanh khách:
-Huỳnh khúc tán cá»§a lão phu, không thể dùng những thuốc giải độc tầm thưá»ng mà giải được đâu… bây giá» cô nương có bản lÄ©nh gì thì hãy triển khai ra cho lão xem thá»­.
Lục y thiếu nữ tức tối vùng vẫy kêu lên:
-Ngươi là ai? Tại sao âm thầm hạ độc thủ hèn nhát như thế?
Nói xong, nàng thanh Ä‘oãn kiếm đâm mạnh tá»›i… Nhưng… Äá»™c tố đã ngấm nhiá»u. Nàng chỉ kịp kêu lên má»™t tiếng, Ä‘oạn buông kiếm đánh “soẻngâ€, thân hình nàng ngã khụy xuống đất.
Ngưá»i vừa đến là má»™t lão già, có má»™t thân hình cưá»ng tráng, râu dài chấm ngá»±c, tiếng nói oang oang như lệnh vỡ, nhưng thần sắc trông có vẽ âm hiểm.
Hiên ngang bước tới, lão cúi xuống nhìn lục y thiếu nữ, lúc ấy tuy đã bị trúng độc, nhưng hãy còn tĩnh.
Tiéng cưá»i ha hã cá»§a lão lại vang lên:
-Nhà ngươi nhận ra lão phu hay chưa?
Tự nảy giỠđứng một bên im lặng, Văn Tử Lăng thấy thế vụt nổi giận quát to:
-Thần mật khách ? Lão chính là thần mật khách đó ư ? Ta không ngá» lão lại có má»™t thá»§ Ä‘oạn hèn mạt lại âm hiểm như thế Lá»i nói cá»§a chàng chưa dứt thì “huỵch†má»™t tiếng, cÅ©ng giống như lục y thiếu nữ, chàng vụt té nhào xuống mặt đất.
Lão già vận áo xanh cưá»i to hÆ¡n:
-Phải đấy! lão phu chính là thần mật khách Äặng Công Huyá»n. Nhà ngươi cÅ©ng nhìn ra lão đấy à?
Äoạn lão quay sang lục y thiếu nữ tiếp:
-Này cô bé kia Æ¡i! Chá»› sợ hãi! Lão phu chẳng muốn làm thương tổn đến tánh mạng ngươi đâu. Lão muốn giữ ngươi lại má»™t chút. Äợi công việc lão xong xuôi đâu đấy, thì ngươicó thể bình yên trở vá».
Vừa nói xong, lão già vụt xốc lục y thiếu nữ lên, phi thân nhãy vá»t ra ngoài, phút chốc đã mất dạng.
Văn Tử Lăng tuy vẫn còn tỉnh, nhưng tay chân đã tê liệt, không thể cữ động được. Chỉ dương mắt nhìn lão mang lục y thiếu nữ đi mà long chàng tê tái vô cùng.
Vài phút sau, chàng bị chìm vào hôn mê bất định.
Thá»i gian lặng lẽ trôi qua.
Văn Tử Lăng từ từ tỉnh lại.
Chàng mở to đôi mắt ra, cảnh vật chung quoanh làm chàng kinh ngạc.
Äịnh thần nhìn kỹ, chàng phát giác ra lúc mê man bất tỉnh đã được ai đó Ä‘em đặt nằm trên cung đài đầy bụi bặm cá»§a tòa đại Ä‘iện.
Một phụ nữ mặc áo xanh, trạc độ ngũ tuần, đang ngồi dựa bên chàng.
Vá»›i vẽ mặt hung ác, thấy Văn Tá»­ Lăng hồi tỉnh y liá»n cất tiếng quát há»i:
-Tiên Tữ tiểu thơ của ta đâu?
Văn Tá»­ Lăng nghe há»i ngÆ¡ ngác:
-Ngưá»i nào là tiểu thÆ¡ cá»§a lão bà? Tôi nào có hiểu.
Lão bà càng giận dữ:
-Ngươi còn giám dở giá»ng trá»› trêu à? Nếu ta không ratay giải cứu thì mạng cá»§a ngươi đã mất từ lâu rồi. Bây giá» còn chưa chịu thuật rõ sá»± mất tích cá»§a tiểu thÆ¡ nhà ta ra hay sao?
Như nhá»› sá»±c lại lá»i nói còn thiếu sót, bà vá»™i tiếp:
tiểu thơ nhà ta phương danh là Giang Tâm Mỹ Văn Tử Lăng khẽ thở dài, lẩm bẩm:
-Giang Tâm Mỹ! Nàng chẳng may trúng phải độc… Lão bà cả kinh, đưa tay lắc mạnh Tử Lăng:
-Nàng hiện giỠở đâu?
Văn Tử Lăng chán nản:
-Bị ngưá»i bắt mang Ä‘i mất rồi.
Bà lão nghe qua nhãy dựng lên:
-Kẽ nào mà to gan lớn mật thế? Ai? Hãy nói mau.
-Thần mật khách, Äặng Công Huyá»n.
đặng Công Huyá»n! Hừ! Rất tốt! Có danh có tánh cho ta là được rồi.
Nói xong, bà lão liá»n quay ngoắt ngưá»i, chẳng cần đếm xỉa đến Văn Tá»­ Lăng, Ä‘ang còn nằm đó, rão bước Ä‘i nhanh ra khá»i Ä‘iện. Trong nháy mắt, bóng áo xanh đã mất dạng sau ngõ sÆ¡n môn.
Văn Tá»­ Lăng liá»n vận thá»­ kình lá»±c, chàng cảm thấy ná»™i lá»±c đã phục hồi, bèn tung mình nhãy vá»t đứng dậy.
Äá»™c tố mà chàng hấp thụ khi nãy đã tan biến đâu mất. Hồi tưởng sá»± việc vừa xảy ra như cÆ¡n ác má»™ng. Chàng không khá»i bồi hồi ái ngại cho số phận cá»§a Giang Tâm Mỹ.
Vá»›i số ngày chung sống cùng nhau, mặc dù sá»± ương nghạnh cá»§a nàng có đôi khi làm phật ý Tá»­ Lăng, nhưng tánh quả quyết liá»u lÄ©nh đôi khi hÆ¡i táo bạo cá»§a Tâm Mỹ đã khắc sâu vào tâm khảm cá»§a chàng.
Chàng đã có ý định từ giã nàng để đi làm tròn bổn phận. Nhưng biến cố xãy ra quá đột ngột.
Äây là sá»± bức bách chia ly! Nàng đã bị ngá»™ nạn! Bây giá» chàng phải tính sao đây?.. Bá»—ng nhiên…dưới ánh chiá»n dương, má»™t luồng hàn quang đập thẳng vào mắt chàng.
Rất đổi ngạc nhiên, chàng rội tung mình nhãy đến bean vật chiếu sáng đó.
Thì ra thanh Túy Tâm kiếm của Giang Tâm Mỹ bị đánh rơi đêm qua, vẩn còn nằm phơi mình trên đám cỠxanh.
Văn Tử Lăng vội cúi mình nhặt thanh doãn kiếm lên, ngắm nhìn giây lâu, đoạn thở dài rồi cẩn thân dắt vào mình.
Với thanh đoãn kiếm này, chàng đã đơn thân độc mã băng vào thiếu lâm tự.
Hươi kiếm lên, chàng đã hạ một lượt bốn tay cao thủ của phái thiếu lâm Nghe đồn rằng, đây là một bảo vật có giá trị đổi cả một thành trì.
Nhưng bây giá», nó lạnh lẻo name lẩn lá»™n vào đống gạch vụn Nếu Tá»­ Lăng không phát giác kịp thá»i, rá»§i bị rÆ¡i vào tay kẻ khác thì hậu quả khó lưá»ng vô cùng.
Vầng thái dương lúc bấy giỠđã lên cao, Ä‘em ánh sáng chiếu xuống ngàn cây ná»™i cá». Chim chóc vui mừng hót vang. Chuyện đêm qua trôi qua như má»™t má»™ng ảo.
Văn Tá»­ Lăng không muốn ở lại đây chút nào ná»­a. Mặc dù chàng có thể biết được bà lão thanh y đó có thể cứu được tiểu thÆ¡ yêu qyí cá»§a bà khá»i tay cá»§a thần mật khách hay không.
Chàng cÅ©ng không muốn nghÄ© nhiá»u vá» việc ấy nữa.
Sau khi toan tính, chàng quyết định đi thẳng đấn Hiệp Lệ Sơn để thăm viếng mộ phần của Túy Tâm Tiên Tử.
Mưá»i hôm sau… Dưới chân núi Hiệp Lệ SÆ¡n, nằm ở ngoài dãi Vạn Lý Trưá»ng Thành, má»™t thanh niên vận thanh y, mình tuy đượm nét phong sương, nhưng khí phách có vẻ anh hùng hảo hán, vá»™i vã hướng vá» phía Bạch Vân Phong.
Thiếu niên ấy chính là Văn Tử Lăng.
Hiệp Lệ Sơn, như có ma lực quyến rủ chàng trai ấy, đã từ bao nhiêu năm chôn giấu cái chết bí ẩn của Tiểu Tâm Tôn Tử và thân thế của Giang Tâm Mỹ.
Việc quan trá»ng hÆ¡n hết là gặp cho được Phổ Vân thiá»n sư. Nếu quả lão là tay thá»§ phạm cá»§a vụ án tại Văn gia bảo thì ra ra tay giết chết lão là coi như đã rá»­a xong mối thù hận mà chàng Ä‘ang ôm ấp.
Vầng trăng non vừa ló dạng qua đám rừng thưa. Tiếng quạ kêu đêm hòa lẩn vá»›i tiếng lá xào xạt. Sương đã xuống rất nhiá»u.
Thình lình có tiếng ca trầm bổng từ xa vá»ng lại:
Tàn nguyệt như câu thùy bay lạc
Tịnh quang vân ảnh lưởng mê ly
Hưu hiá»m phong tuyết hồ thiên địa
Tư hữu anh hoa cố quốc phẩn
Cổ lai hồng nhan đủ bạc mệnh
Như kim hưu kiến mạng bạc nhân
Tá»· giáo thông ranh ly há»§y há»a
Cam phận bạc mệnh vào yên phần
Tận am thâm thủy nhìn nhức cả
Dã địa hoang yên nhạn kỷ quần
Dù rầu bất thức hiệp tâm khổ
Thôi hoa đãi tữu tế trình hôn.
Tạm dịch:
Trăng non ai kéo vá»
Sao sáng ngập không gian
Äừng hiá»m gió tuyết lạnh
Äây đào hoa má»™ phần
Anh há trưá»ng sanh
Vì non sông khói lửa
Äành liá»u phận má»ng manh
Giang sÆ¡n ngưá»i chỉ má»™t
Hoang địa nhạn đầy quần
Duy ta thong nàng khổ
Mang rượu tế mộ phần.
Tiếng ca nghe vang vang giữa đêm trưá»ng tịch mịch làm mÅ©i lòng kẻ du khách không nhà.
Văn Tá»­ Lăng còn bâng khuâng ngÆ¡ ngác, chợt má»™t cụ già, vai mang khăn gói, trên có cắm hoa tươi, bean hông lung lẳng má»™t bầu rượu lá»›n, Ä‘ang khó nhá»c chậm rãi Ä‘i đến.
Văn Tử Lăng tự chủ:
-“Lão già này trông như đi vỠmộ…†Dưới chân Bạch Vân Phong này, ngoài mộ Túy Tâm Tiên Tử, đâu còn ngôi mộ nào thứ nhì.
Khi định thần nhìn kỹ chàng bất giác cả kinh… Bước chân của cụ già tuy nặng nỠchậm chạp, nhưng bước chân bước qua rồi mà cỠvẩn y nguyên thì đủ biết là kinh công của lão đã đạt đến cao siêu tuyệt đỉnh.
Trong chốn võ lâm quả nhiên cao thủ đầy dẩy.
Bổng nhiên cụ già loạng choạng vấp ngã.
Tử Văn vội vã phi thân đến bên, đưa tay nâng đỡ.
Tài sản của than_long_vn

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #5  
Old 12-08-2008, 04:31 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 4

HIỆP LỆ SƠN TẾ MỘ




Mặc dù biết gặp tay cao thủ, nhưng sự giúp đở xuất phát nơi long nghĩa hiệp, chàng tự nhiên nhảy đến nâng đở cụ già Cụ già sau khi đứng vững vội thốt:
-Cám Æ¡n cậu nhiá»u lắm Văn Tá»­ Lăng khẻ cưá»i:
đưá»ng núi dốc cheo veo, lão tiá»n bối lại uống rượu quá lượng rồi đấy.
Cụ già cất giá»ng khàn khàn cưá»i to:
-Cậu bé nói đúng! Tửu ượng của lão chỉ năm thang. Hôm nay uống ột đấu, tự nhiên hơi quá lượng.
đêm đã khuya! Lão tiá»n bối lần mò Ä‘i đâu thế?
Tay vuốt choom râu ngắn, cụ già khẻ đáp:
-Tế mộ… -Tế mộ… sao lại chá»n đêm khuya thanh vắng?
-Già này viếng mộ chẳng cần giỠgiấc. Sau khi uống rượu mới cảm thấy hứng thú, lão lập tức đi ngay.
Tử Văn nheo mày, tiếp:
-Lão tiá»n bối viếng má»™ ai đấy?
ÄÆ°a tay chỉ vá» phía trước mặt, cụ già cưá»i đáp:
-Lão sẻ viếng mộ ấy.
Theo hướng tay chỉ, Văn Tử Lăng đưa mắt nhìn, nơi giửa rừng Tồng Bá, dưới hai rặng sơn phong cao vút, yean nghỉ một tòa mộ địa Tuy cách đấy hơn trăm tượng, nhưng mấy chử to tướng trên tấm mộ bia đồ sộ có thể nom thấy được:
“Túy Tâm Tiên Tử Chi Mộ†Một mối hoài nghi và cảm xúc vội dâng lên trong lòng chàng trai true.
Chuyện tình diá»…m lệ! Truyá»n tụng mưá»i mấy năm trá»i, thá»±c hư chưa rá», hiện tại đứng trước má»™ phần cá»§a má»™t tài hoa quá cố, lòng chàng sao khá»i bồi hồi xúc động.
Cụ già củng nghẹn ngào đứng lặng giây lát, rồi lần mò bước đến bean mộ.
Bao vải trên vai lão được tháo Ä‘em xuống và mở ra. Tuy chỉ thô sÆ¡ vài món trái cây, nhưng đối vá»›i lão có vẻ trịnh trá»ng vô cùng.
Bình rượu cũng được mở ra, lão nốc trước vài hớp, đoạn cất tiếng khàn khàn khấn vái:
-Túy Tâm Tiên Tá»­! Lão đây… Hiệp Lệ Tá»­u Tầu, từ phương xa đến tế, hương hồn nàng có linh xin vá» chứng giám Chẳng để ý đến việc có mặt cá»§a Tá»­ Lăng má»™t bên, lão lièn cất giá»ng haut:
“Tân nguyệt như câu thùy bích lạc “Tinh quang vân ảnh lưỡng mê ly… Văn Tá»­ Lăng nheo mày há»i:
-Túy Tâm Tiên Tá»­ cùng lão tiá»n bối có liên hệ vá» há» hàng chứ?
Hiệp Lệ Tửu Tầu đưa tay vuốt choom râu xồm đáp:
-Không, chẳng có hỠhàng chi cả.
-Lạ nhỉ! Chẳng liên hệ chi sao tiá»n bối phải khổ công tế má»™?
-Ồ! Mục tiêu của già này đi tế là có hai điểm:
Má»™t:
Trung thần hiếu tử Hai:
Liệt nữ trinh phu Ngầm nghỉ giây lâu, Tá»­ Lăng há»i tiếp:
-Cái chết cá»§a Túy Tâm Tiên Tá»­ hồi mưá»i bảy năm vá» trước chắc đã gieo vào long lão tiá»n bối má»™t mối cảm hoài vô hạn, nên má»›i thưá»ng đến đây tế má»™ chứ gì?
Không cần biện bạch, Hiệp Lệ Tá»­u Tần buông lá»i nói băng quÆ¡:
-Ngoài ra già này còn viếng mộ một vài kẻ khác nửa.
-Ai đấy thưa tiá»n bối?
-Một là đại gian ác bá, hai là vô sĩ tiểu nhân.
-á»’! Lão tiá»n bối khéo khôi hài đấy Lá»i nói chưa dứt, bổng nhiên có tiếng chân bước nhẹ cùng tiếng tà áo sao động từ xa thoảng đến.
Lặng lẻ chõ tay vào áo, name chặt thanh Túy Tâm kiếm, Văn Tử Lăng chuan bị ứng chiến.
Dưá»ng như chẳng hay biết gì, Hiệp Lệ Tá»­u Tần vẩn ung dung nhắ rượu, moặt tá»± lẩm bẩm:
-Nhân sanh há»­u tá»­u tu dương túy, nhứt trích hà tăng đáo cá»­u truyá»n Ngưá»i Ä‘á»i có rượu lẻ nên say, má»™t giá»t chưa từng đến cá»­a đài! Túy Tâm Tiên Tá»­! Nàng có nghe không? Nàng có uống được rượu cá»§a ta tế nàng không?
Cử chỉ điên cuồng của cụ già làm Tử Lang kinh ngạc không ít Một ý nghỉ thoáng qua! Chàng ngồi hụp xuống bên lão, giả làm như hai bạn đồng đương tế mộ.
Trong giây phút… Má»™t cụ già râu bạc tuổi gần bảy mươi, có vẻ tiêu phong đạc cốt, lưng dắt cây phất trần. Chậm rãi Ä‘i đến bên hông hai ngưá»i Lão đạo trưởng có đôi mắt sáng như sao băng, thoạt trong đủ biết là tay cao thá»§ thượng thặng. Dầy vẻ nghi hoặc, lão quắc mắt nhìn Hiệp Lệ Tá»­u Tần Văn Tá»­ Lăng nhá»§ thầm:
-“Khí phách cá»§a lão lổ mÅ©i trâu này có vẻ là thá»§ lãnh cá»§a má»™t môn phái. Nhưng mình chưa biết được lão là ai†Sá»± chú ý cá»§a lão đạo trưởng chỉ tập trung vào Hiệp Lê Tá»­u Tần Như không biết có ngưá»i ở sau long, lão vụt kêu lên:
-Túy Tâm Tiên Tử! Nàng chết một cách quá ư thảm khổ. Hóa công! Ông nở ganh chi một kiếp hồng nhan?
Than xong, ông vội giơ cao bình rượu, tu một hơi dài Cử chỉ của lão làm đạo trưởng kinh ngạc không ít.
HÆ¡i khó chịu, đạo trưởng nheo mày cất tiếng gá»i:
-Ô kìa! Lão già kia.
Bình rượu được đặt xuống, Hiệp Lê Tửu Tầu chậm rãi quay lại:
-Ngưá»i gá»i ta đấy ư?
Lão đạo trưởng gằn giá»ng:
-Lão đến đây đã được bao lâu rồi?
-Má»™t ngày -Cho bần dạo há»i thăm chút việc:
hôm nay có ngưá»i nào đến đây chưa?
-á»’! Rất nhiá»u… ÄÆ°a ngón tay lên nhẩm đếm, lão cưá»i hi hỉ tiếp:
-Bình thưá»ng nÆ¡i đây vắng bóng ngưá»i, hôm nay cá»™ng thêm lão đạo trưởng ná»­a là tám… À! Không lẽ bần đạo Ä‘n trể. Chẳng hay há» là những ngưá»i thế nào?
Tuy vổ trán ra chiêu suy nghĩ, Hiẹp Lê Tửu Tần nhanh nhẩu kể:
-Hai vị hòa thượng, hai đạo trưởng, hai lão già, còn thêm một ni cô.
-Hãy cho bần đạo biết mau, hỠđi vỠhướng nào?
-Lúc nãy một lão hòa thượng gầy có bảo với lão rằng:
Ä‘i sau còn má»™t ngưá»i bạn, chính đạo trưởng đấy chứ gì?
Lão vổ tay cưá»i ha hả tiếp:
-Phải rồi, lão bảo rằng ngưá»i bạn ấy là đạo trưởng Côn Lân SÆ¡n -Bây giá» há» Ä‘i vá» phía nào?
-HỠđến Äoạn Hồn Nhai đợi đạo trưởng -Bần đạo đã đến đây mấy lượt, nhưng nào có nghe đến tên Äoạn Hồn Nhai ba giá»?
Hiệp Lệ Tửu Tần đưa tay chỉ vỠphía trước mặt:
-Theo đưá»ng moon này, đạo trưởng leo lên tận đỉnh sÆ¡n phong phía tả, rồi Ä‘i thẳng độ ná»­a dặm đưá»ng, nÆ¡i đấy có má»™t vách đá cheo leo. Há» Ä‘ang chỠđợi ở má»™t động đá gần đấy.
Bán tín bán nghi, đạo trưởng quắc mắt nhìn hai ngưá»i giây lâu, rốt cuá»™c gật đầu đáp lể:
Ä‘a tạ ân chỉ đưá»ng.
Nói xong, đạo trưởng tung mình nhắm đỉnh sÆ¡n phong bay nhanh như gió Văn Tá»­ Lăng nhin không được vụt bật cưá»i:
-Tá»± nãy tá»›i giá», thái độ cá»§a lão tiá»n bối làm ngưá»i ta không khá»i hồ nghi. Thật ra, sem kỹ lại tài năng, thì chẳng có ngưá»i thế tục nào so sánh kịp. Nhưng tôi còn thắc mắc:
chẳng hay tiá»n bối đánh lừa lão đạo trưởng ấy là có dụng ý gì? Thế ra cuá»™c há»™i há»p cá»§a bát đại chưởng môn ở Hiệp Lệ SÆ¡n này tiá»n bối đã biết rá»?
Hiệp Lệ Tửu Tầu gật đầu:
-Già này định trêu chúng một phen đở buồn Văn Tử Lăng trầm ngâm nính lặng, cử chỉ của lão già càng bí mật thêm.
Bổng nhiên… Tiếng chân ngưá»i vang lại. Lão vá»™i đưa mắt há»™i ý vá»›i Tá»­ Lăng rồi ngá»­a mặt than:
-Túy Tâm Tiên Tá»­! Nàng chết phải lắm. Ngưá»i Ä‘á»i từ cổ ai không chết? Già này lại kính nàng thêm má»™t ly ná»­a.
Nói xong, đổ vài giá»t rượu xuống đất, rồi đưa cả vò rượu lê nóc má»™t hÆ¡i dài.
Mặt vẩn hướng vỠphía mộ phần, nhưng Tử Lăng biết sau long c một cao thủ vừa mới đặt chân đến Chàng lặng thinh chỠđợi.
Hiệp Lệ Tá»­u Tần chùi mép, quay sang Tá»­ Lăng cất tiếng cưá»i to:
-Này cậu! Túy Tâm Tiên Tá»­ kể cá»§ng đáng lắm. Nàng để lại trên thế gian má»™t mỹ danh. Má»™t gã say như ta vì câu chuyện bi thong cá»§a nàng làm cảm động, nên mưá»i mấy năm rồi, thưá»ng thưá»ng đến đây thăm viếng.
Tử Lăng ấm ớ vừa như biết động tĩnh.
Ngưá»i đứng phía sau không nhẫn nại được ná»­a, khẻ ho má»™t tiếng rồi gá»i to:
-Lão già kia! Ngươi đang làm gì đấy?
Hiệp Lệ Tửu Tần chậm rải quay lại đáp:
-Viếng mộ! Bộ nhà ngươi không mắt hay sao?
Nghe câu trả lá»i xấc xược, ngưá»i lạ có ý hÆ¡i giận, nhưng trông kỹ lại cụ già hÆ¡i có vẻ lẩm cẩm, hắn đổi giá»ng hòa dịu:
-Trá»i đã khuya, hai ngưá»i sá»›m rá»i khá»i đây Hiệp Lệ Tá»­u Tần vân váo bảo:
-Già này muốn Ä‘i hay ở tùy thích, việc gì đến ngươi Hai ngưá»i Ä‘ang đấu lý, Tá»­ Lăng quan sát kẻ má»›i đến.
Äó là má»™t cụ già bảy tám mươi tuổi, vốc dáng gầy cao, lưởng quyá»n nhô lên, vai Ä‘eo trưá»ng kiếm, ở chuôi kiếm buông xuống má»™t chòm tÆ¡ màu bạc rung rinh chói mắt. Thoạt trông có vẻ uy phong lẩm liệt.
Chàng thầm nghỉ:
-“Lão này đích thị là:
Hoa Sơn phái, Càn Khôn Tẩu, Nam Vô Uùy†Vì chuôi kiếm có chùm tơ màu tía là ký hiệu của lão Nam Vô Uùy gằn từng tiếng:
-Sá»± có mặt cá»§a lão phu ở đây là việc may cho hai ngưá»i. Các ngưá»i phải biết vùng này hoang vu và nguy hiểm…?
Hiệp Lệ Tửu Tần gật gà như có vẻ đồng ý:
Ä‘a tạ lá»i chỉ giáo, nhưng ngoài việc viếng má»™ lão còn má»™t việc quan trá»ng hÆ¡n.
-Viẹc quan trá»ng! Có thể nói cho lão phu nghe được chứ?
đợi một bằng hửu.
-á»! Ai đấy?
-Tên ngưá»i ấy vang dậy khắp giang hồ, chinh là thá»§ lãnh cá»§a phái côn luân, biẹt hiệu là Văn Trung Tá»­.
-À! Hắn hẹn gặp ngươi tại đây?
TỠvẽ đắc ý, Hiệp Lệ Tửu Tần tiếp:
-Phải đấy! Mục đích của lão một là viếng mộ, hai là đợi bạn già, nên sẳn rượu đây nóc vài ly đở lạnh.
Tá» vẽ hồ nghi, Nam Vô Uùy há»i:
-Tại sao giỠnày chưa đến?
-Chưa biết nguyên do nào lão đến trễ?
đối với Côn Lôn đạo trưởng lão phu có gặp qua đôi lần, lúc nãy nơi chân núi, một bạn hửu đã lôi hắn đi làm khách, lão đây chắc phải đợi đến mgày cũng không chừng.
-Ta quí trá»ng chá»­ tín. Dù đợi đến mai cÅ©ng không sao.
Thái độ nóng nãy làm thần sắc Nam Vô Uùy biến đổi hẳn:
-Văn trung Tử có cùng ngươi nói rỠnguyên do của sự hội kiến này không?
Với vẽ chân thành đưa tay chỉ mộ Hiệp Lệ Tửu Tần đáp:
-Vì nàng đấy! -Tại sao lại vì nàng?
-Ngoài Văn Trung Tử ra, già này không thể tiết lộ cho kẻ khác biết được.
Sát khí vụt nổi lên ở nét mặt Nam Vô Uùy, lão chụm năm ngón tay lại, định nhắm vào Hiệp Lệ Tửu Tần xuất thủ tấn công.
Tài sản của than_long_vn

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
åãèïòà, ãîðÿùèé, çíàêîìñòâ, download tuy tam kiem, êîíñóëüòàíò, ñîëÿðèé, öåëêè, phim tuy tam kiem phap, túy tâm kiếm, tron bo tuy tam kiem, truyen tuy tam kiem, truyen tuy tam kiem 4vn, tuy tam, tuy tam kem tron bo, tuy tam kiem, tuy tam kiem phan 2, xem phim tuy tam kiem
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™