Hải Ná»™ Triá»u Âm
Tác giả: Ngá»a Long Sinh
Dịch giả:???
ChÆ°Æ¡ng 3. Háºn thù chồng chất
Sau khi rá»i khá»i Tạ gia trang, Phùng Phá Thạch Ä‘i từ cuối canh tÆ° đến trÆ°a ngà y hôm sau tá»›i thị trấn Vân Thai, còn cách Phùng SÆ¡n bảo khoảng hai trăm dặm.
Trên quảng Ä‘Æ°á»ng lại có nhiá»u sÆ¡n khê hiểm hóc khó Ä‘i, phải trải qua má»™t buổi má»›i tá»›i nÆ¡i.
Phùng Phá Thạch không ghé và o thá»±c quán ăn uống vì sợ phà mất thá»i giá», chỉ mua ba cái bánh bao, ăn vá»™i vã rồi tiếp tục cuá»™c hà nh trình.
Cáºu bé nghe trái tim Ä‘áºp mạnh bồi hồi hình nhÆ° linh cảm trÆ°á»›c đã có chuyện không là nh xảy ra cho Phùng SÆ¡n bảo.
Má»™t Ä‘iá»u nữa, Phùng Phá Thạch cần gấp rút gặp lại phụ thân Phùng Phá SÆ¡n để trao lá thÆ° của Trang chủ Tạ Chá» Giang, bởi trong lá thÆ° sÆ° thúc viết có nhiá»u Ä‘iá»u vô cùng hệ trá»ng liên quan tá»›i Phùng SÆ¡n bảo.
Phùng Phá Thạch trổ thuáºt khinh công Ä‘i mãi cho tá»›i khi ánh nắng chiá»u vừa tắt đã tá»›i con Ä‘Æ°á»ng nhá» quanh co dẫn và o Phùng SÆ¡n bảo.
Con Ä‘Æ°á»ng nà y tá»›i Phùng SÆ¡n bảo có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i dặm Ä‘Æ°á»ng sá rất khó Ä‘i.
Phùng Phá Thạch vừa phi thân và o con Ä‘Æ°á»ng nhá», chợt giáºt mình dừng bÆ°á»›c.
Cáºu bé ngẩng mặt nhìn lên trông thấy má»™t vùng khói lá»a cuá»™n lên mù mịt.
Vùng khói lá»a kia rõ rà ng đúng là nÆ¡i tá»a lạc của Phùng SÆ¡n bảo.
Phùng Phá Thạch kinh hãi kêu lên :
- Nguy rồi! Phùng Sơn bảo bị đốt!
Bá»n nà o đốt Phùng SÆ¡n bảo, nếu không phải là kẻ thù thì còn ai nữa.
Cáºu bé rất Ä‘á»—i kinh hoà ng báºt thốt :
- Ta hãy trở vỠcho mau!
Phùng Phá Thạch thi triển khinh công thần tốc băng mình và o con Ä‘Æ°á»ng nhá».
Trong lòng cáºu bé nóng nhÆ° có lá»a đốt, muốn tá»›i Phùng SÆ¡n bảo trong nháy mắt để xem chuyện gì.
Äi được và i dặm, thình lình Phùng Phá Thạch nháºn ra từ phÃa trong xa xa có má»™t bóng ngÆ°á»i phi thân ra, khinh công thuá»™c hà ng thượng thừa.
Phùng Phá Thạch giáºt mình nhủ thầm :
- “Kẻ nà o chạy tá»›i đây, ta hãy dừng lại chá» xem hắn là ai?â€
Cáºu bé thu hồi thân pháp, dừng lại bên Ä‘Æ°á»ng chá» chiếc bóng từ phÃa trong Ä‘i tá»›i.
Chiếc bóng tới dần dần có vẻ quen thuộc. Trong lòng Phùng Phá Thạch nôn nao hồi hộp.
Chẳng mấy chốc chiếc bóng chỉ còn cách Phùng Phá Thạch chừng năm mươi trượng.
Nháºn ra chiếc bóng chÃnh là Triệu Phi Tần, Phùng Phá Thạch vô cùng hoan hỉ.
Gã gá»i to :
- Mẹ...
Triệu Phi Tần đang chạy tới, chợt nghe tiếng kêu ngẩng mặt lên nhìn.
Nháºn ra Phùng Phá Thạch, mỹ phụ mừng rỡ kêu thÆ°Æ¡ng :
- Con!
Triệu Phi Tần phóng tá»›i hai tay ôm chặt Phùng Phá Thạch, giá»t lệ từ hai khóe mắt trà o ra nhÆ° suối.
Cách xa đã hÆ¡n má»™t năm, nay gặp lại con mỹ phụ vì quá xúc Ä‘á»™ng nghẹn cứng cổ há»ng chẳng nói được lá»i nà o.
Phùng Phá Thạch ôm cứng lấy Triệu Phi Tần vùi đầu và o lòng mẹ, nước mắt tuôn ra thấm ướt áo mỹ phụ.
Tháºt lâu Triệu Phi Tần má»›i chịu buông Phùng Phá Thạch Ä‘Æ°a tay lau giá»t lệ.
Phùng Phá Thạch trá» vá» hÆ°á»›ng đám lá»a cháy mịt trá»i, há»i Triệu Phi Tần :
- Mẹ, đám cháy nà o váºy?
Triệu Phi Tần sụt sùi :
- Con ơi, Phùng Sơn bảo đã bị đốt...
Phùng Phá Thạch tròn xoe hai mắt :
- Mẹ, kẻ thù nà o đốt phá Phùng Sơn bảo?
Triệu Phi Tần thảm thiết :
- Kẻ thù...
NhÆ°ng mỹ phụ vụt im bặt vì bên trái vừa nghe có tiếng vó ngá»±a từ phÃa trong Phùng SÆ¡n bảo vá»ng tá»›i.
Tiếng vó ngá»±a dáºp dồn, hình nhÆ° rất nhiá»u tên kỵ mã sắp tá»›i đây.
Phùng Phá Thạch nhìn vá» hÆ°á»›ng có tiếng vó ngá»±a há»i Triệu Phi Tần :
- Bá»n ngÆ°á»i nà o sắp chạy tá»›i đây váºy mẹ?
Triệu Phi Tần nhìn đám cát bụi tung bay mà kinh hãi nói mau :
- Phùng nhi, bá»n chúng Ä‘ang Ä‘uổi theo mẹ...
Phùng Phá Thạch gấp lên :
- Bá»n ngÆ°á»i nà o váºy mẹ?
Triệu Phi Tần chÆ°a kịp đáp lá»i, thình lình nghe tiếng quát từ phÃa sau :
- Äứng lại, nà ng chạy không khá»i đâu.
Triệu Phi Tần hôm nay :
- Phùng nhi, chạy mau...
Mỹ phụ chụp lấy cánh tay Phùng Phá Thạch, hai ngÆ°á»i cùng trổ thuáºt khinh công chạy nhanh nhÆ° gió hÆ°á»›ng ra ngoà i quan đạo.
PhÃa sau lÆ°ng tiếng vó ngá»±a à o à o, lại có tiếng quát to hÆ¡n :
- Äứng lại, nà ng chạy không khá»i đâu.
Triệu Phi Tần cà ng thêm khiếp đảm, kéo lấy Phùng Phá Thạch trá»— thuáºt khinh công thần tốc chạy nhanh nhÆ° khói tá»a.
Hai mẹ con Triệu Phi Tần chạy bất kể sá»± sống chết, bất kể hầm hố chông gai, đá ghá»nh hai bên Ä‘Æ°á»ng, miá»…n sao thoát khá»i bá»n ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘uổi theo rất gấp.
Ra tá»›i quan đạo, Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch vẫn chạy không ngừng nghỉ, bá» xa dần dần tiếng vó ngá»±a ở phÃa sau lÆ°ng, chẳng bao lâu không còn nghe tiếng nữa.
Dù váºy, Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch vẫn giữ nguyên tốc Ä‘á»™ vì nÆ¡i nà y hãy còn gần con Ä‘Æ°á»ng và o Phùng SÆ¡n bảo.
Ná»a thá»i khắc trôi qua, Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch vượt qua khá»i cánh rừng già nguy hiểm, trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i là má»™t dãy núi đồi trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, Æ°á»›c lượng có tá»›i mấy trăm ngá»n núi, phải Ä‘i ná»a ngà y má»›i qua khá»i.
NÆ¡i đây chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™c đạo. Nếu mà bá»n giáo đồ Thần Äạo giáo xuất hiện bất ngá» cháºn Ä‘Æ°á»ng, quả tháºt là tuyệt lá»™.
Trong lòng Triệu Phi Tần lo sợ không yên. NhÆ°ng nÆ¡i đây là con Ä‘Æ°á»ng duy nhất, chẳng còn con Ä‘Æ°á»ng nà o khác trốn chạy nữa.
Bấy giỠđã và o buổi hoà ng hôn, chim chóc từng Ä‘Ã n kêu rÃu rÃt kéo nhau tìm vá» tổ ấm.
Phùng Phá Thạch thấy cảnh sinh tình, lòng cảm khái vì những đà n chim kia còn có tổ ấm, còn gã và Triệu Phi Tần đang trong cảnh bôn đà o, chẳng biết phải vỠđâu.
Vượt qua khá»i ba ngá»n núi, vừa lá»t qua má»™t tảng đá bên tai Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch bá»—ng nghe có tiếng quát lá»›n :
- Äứng lại!
Từ phÃa trên các tảng đá, má»™t loạt bóng ngÆ°á»i phi thân cản ngang quan đạo.
Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch giáºt mình, cùng thu hồi thân pháp Ä‘Æ°a mắt nhìn tá»›i.
MÆ°á»i bốn tên thân hình vạm vỡ, váºn y phục toà n Ä‘en, trên ngá»±c gắn phù hiệu Thần Äạo giáo, tay cầm giá»›i Ä‘ao sáng ngá»i, dà n thà nh hà ng ngang, mắt hÆ°á»›ng vá» phÃa Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch.
DÄ© nhiên là bá»n giáo đồ Thần Äạo giáo đã mai phục nÆ¡i đây từ lâu rồi.
ChÆ°a rõ bá»n đó là ai, Phùng Phá Thạch há»i Triệu Phi Tần :
- Bá»n kia là ai váºy mẹ? Sao trông bá»n chúng mặt mà y hung ác nhÆ° thế kia?
Triệu Phi Tần đáp khẽ :
- Bá»n chúng là giáo đồ Thần Äạo giáo đón Ä‘Æ°á»ng mẹ con ta đấy. Con hãy chuẩn bị mau.
Nghe nói tá»›i Thần Äạo giáo, lá»a háºn trong trái tim Phùng Phá Thạch nhÆ° cháy phừng phừng, liá»n rút ngay thanh kiếm trong tay, sát khà xung lên đầy mặt.
Cáºu bé nghiến răng :
- Mẹ, để con tá»›i giết bá»n chúng.
Triệu Phi Tần giữ chặt bà n tay Phùng Phá Thạch :
- Con đừng vá»ng Ä‘á»™ng, hãy chá» xem bá»n chúng nói gì.
Tên cầm đầu quát to :
- Chư huynh đệ, hãy xông lên bắt ả Triệu Phi Tần và tên oắt con Phùng Phá Thạch cho ta.
MÆ°á»i bốn thanh giá»›i Ä‘ao trong tay mÆ°á»i bốn tên giáo đồ Thần Äạo giáo vung lên cùng lượt, phóng tá»›i trÆ°á»›c mặt Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch.
Phùng Phá Thạch giáºn dữ hét :
- Tiểu gia liá»u chết vá»›i bá»n ngÆ°Æ¡i.
Äoản kiếm trong tay Phùng Phá Thạch cất lên :
Ãnh kiếm vá»t tá»›i ná»a chừng biến thà nh những đóa hoa kiếm Ä‘iểm và o bốn tên giáo đồ Thần Äạo giáo, trông giống nhÆ° những đóa hoa rÆ¡i.
Phùng Phá Thạch xuất chiêu “Tán Hoa Phi VÅ©â€. Chiêu thức đã được Triệu Phi Tần dạy cho lúc gã còn ở thủa ấu thÆ¡ và táºp luyện đến nay nên rất thuần thục.
Äồng thá»i, Triệu Phi Tần cÅ©ng xuất chiêu “Tán Hoa Phi VÅ©â€, vô số kiếm ảnh chá»›p tá»›i mÆ°á»i tên giáo đồ Thần Äạo giáo nhanh tợ sét giáºt lÆ°ng trá»i.
Kiếm ảnh nhÆ° chá»›p giăng, che ngay trÆ°á»›c mặt. Kiếm khà rÃt gió vèo vèo nghe ghê tợn, cháºn lấy mÆ°á»i bốn thanh giá»›i Ä‘ao của bá»n giáo đồ Thần Äạo giáo.
Soảng... soảng... soảng...
Äao kiếm chạm nhau chan chát, từng đóa hoa lá»a rá»±c bắn Ä‘i má»i nÆ¡i.
Bá»—ng nghe hai tiếng kêu uất nghẹn. Láºp tức hai chiếc đầu bay ra rÆ¡i xuống lăn lông lốc trên mặt đất.
Hai tên giáo đồ Thần Äạo giáo vì xem thÆ°á»ng Phùng Phá Thạch là má»™t đứa bé nên không Ä‘á» phòng, bị nhát kiếm của hắn chém bay đầu chỉ kêu được ná»a tiếng.
Triệu Phi Tần thét :
- Cho hai ngươi chết.
TrÆ°á»ng kiếm của Triệu Phi Tần vừa thu hồi lại nhanh lẹ phóng tá»›i, hóa thà nh hà ng trăm ánh kiếm nhằm và o hai tên giáo đồ đứng trÆ°á»›c mặt.
Pháºp... pháºp...
Lại hai tiếng rú uất nghẹn. Hai tên giáo đồ Thần Äạo giáo lảo đảo thối lui, hai tay ôm lấy ngá»±c, máu phun thà nh vòi, té quị xuống đất nằm im.
Hai tên nà y vừa bị nhát kiếm của Triệu Phi Tần đâm thấu từ trước ngực tới sau lưng chết một cách vô cùng thê thảm.
Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch cầm ngang thanh kiếm chuẩn bị xuất chiêu.
MÆ°á»i tên giáo đồ Thần Äạo giáo còn lại quá Ä‘á»—i kinh hoà ng, phóng mình sang hai phÃa, hết nhìn bốn cái tá» thi của đồng bá»n lại nhìn hai mẹ con Triệu Phi Tần.
Bá»n chúng không ngá» kiếm pháp của Triệu Phi Tần và cáºu bé kỳ diệu đến thế.
Nhất là bá»n chúng không thể nà o tưởng tượng nổi Phùng Phá Thạch, má»™t đứa bé tuổi má»›i mÆ°á»i bốn, mÆ°á»i lăm mà kiếm pháp lại cao thâm nhÆ° váºy.
CÆ¡ há»™i đã đến, Triệu Phi Tần chẳng dám cháºm trá»… vì sợ còn có số đông giáo đồ Thần Äạo giáo kéo tá»›i. Mỹ phụ nói tháºt mau :
- Phùng nhi, chạy mau...
Mỹ phụ nắm tay Phùng Phá Thạch cùng trổ thuáºt khinh công vượt qua khá»i mÆ°á»i tên giáo đồ Thần Äạo giáo, nhắm phÃa trÆ°á»›c chạy nhanh nhÆ° là n khói tá»a...
Hoà ng hôn xóa má» cá» cây, vạn váºt. Bóng tối từ muôn hÆ°á»›ng kéo vá».
Triệu Phi Tần vẫn nắm chặt lấy tay Phùng Phá Thạch chạy nhanh không ngừng nghỉ.
Trên quãng Ä‘á»™c đạo nà y rất nguy hiểm, mỹ phụ định vượt qua dãy núi tá»›i cánh rừng phÃa trÆ°á»›c chạy và o trong lẩn trốn khá»i bị bá»n giáo đồ Thần Äạo giáo trông thấy Ä‘uổi theo.
Chạy trên ba mÆ°Æ¡i dặm, chợt nghe có tiếng vó ngá»±a từ phÃa trÆ°á»›c mặt phi tá»›i.
Không cần phải nghÄ© ngợi vẫn biết đó là đoà n kỵ mã của bá»n giáo đồ Thần Äạo giáo chứ chẳng còn là ai nữa.
PhÃa trÆ°á»›c mặt có kẻ thù, phÃa sau lại có kẻ thù, không còn con Ä‘Æ°á»ng nà o Ä‘Ã o tẩu được nữa, bởi hai bên toà n là vách núi dá»±ng thẳng, khỉ vượn khó leo.
Triệu Phi Tần hoảng sợ nói mau :
- Phùng nhi chạy tới chỗ kia lên núi.
Hai ngÆ°á»i phóng tá»›i phÃa trÆ°á»›c, có má»™t cái khe đá nhá», cùng phi thân lên ngá»n núi.
Lên tá»›i đỉnh núi, Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch tiến sâu và o những ngá»n núi Ä‘iệp trùng.
Vượt qua hết năm ngá»n núi cách quan đạo đã xa, không còn nghe tiếng vó ngá»±a vừa lúc vầng trăng tròn và nh vạnh nhô lên khá»i đỉnh núi xa xa, soi ánh sáng xanh xanh dìu dịu trên cá» cây vạn váºt.
Tới đỉnh núi có khoảng bình đà i chu vi chừng năm trượng, Triệu Phi Tần buông tiếng thở phà o.
Mỹ phụ nói :
- Phùng nhi, hãy dừng lại đây.
Hai mẹ con thu hồi thân pháp đáp trên bình đà i, nơi có mấy phiến đá bằng phẳng.
Trên bình đà i vắng lặng chỉ nghe thỉnh thoảng tiếng gió vì vèo.
- Phùng nhi hãy lại ngồi chỗ kia.
Triệu Phi Tần dắt tay Phùng Phá Thạch tới ngồi xuống phiến đá bằng phẳng.
Triệu Phi Tần buông má»™t tiếng thở dà i, căm háºn :
- Phùng nhi, mẹ tưởng đã chết rồi!
Phùng Phá Thạch thở hổn hển một lúc rồi nói :
- Mẹ Æ¡i, con cÅ©ng tưởng đã chết rồi. Bá»n Thần Äạo giáo tháºt là hung tợn.
Nhá»› lại chuyện đã qua, cáºu bé há»i :
- Mẹ, kẻ thù nà o tá»›i đốt phá Phùng SÆ¡n bảo váºy mẹ?
Triệu Phi Tần buồn bã :
- ChÃnh bá»n Thần Äạo giáo đã tá»›i đốt Phùng SÆ¡n bảo.
Phùng Phá Thạch giáºt mình :
- Mẹ, phụ thân con có đánh nhau vá»›i bá»n Thần Äạo giáo không?
Triệu Phi Tần gáºt đầu :
- Phụ thân con và mẹ cùng chúng môn đồ đánh nhau vá»›i hà ng trăm tên Thần Äạo giáo má»™t tráºn ác liệt. Chúng ta chống cá»± không nổi nên bá»n chúng đốt phá Phùng SÆ¡n bảo, mẹ phải bá» chạy.
Phùng Phá Thạch kinh hoà ng :
- Mẹ, phụ thân con ở đâu rồi. Không có chạy theo mẹ hay sao?
Triệu Phi Tần nức nở :
- Phụ thân con đã... chết rồi...
Phùng Phá Thạch thét :
- Chết rồi!
Cáºu bé nhà o và o trong lòng Triệu Phi Tần òa ra khóc lá»›n nghe vô cùng thê thảm.
Triệu Phi Tần ôm chặt lấy Phùng Phá Thạch, giá»t lệ thánh thót trà o ra nhÆ° suối. Ná»—i thÆ°Æ¡ng tâm dâng lên cùng cá»±c trong lòng.
Mỹ phụ im bặt nghẹn cứng cả cổ há»ng không nói thêm được má»™t lá»i nà o nữa.
Phùng Phá Thạch khóc má»™t lúc tháºt lâu trong lòng mẹ, chợt nÃn bặt buông Triệu Phi Tần ra, Ä‘Æ°a tay lau sạch nÆ°á»›c mắt.
Cáºu bé há»i :
- Mẹ, kẻ thù nà o giết phụ thân con?
Triệu Phi Tần sụt sùi :
- ChÃnh là lão đại ác ma XÃch Phát Äại Ma Tôn đã giết phụ thân con.
Ãnh mắt Phùng Phá Thạch lóe rá»±c lá»a căm thù :
- Mẹ, tại sao lão đại ác ma XÃch Phát Äại Ma Tôn lại giết phụ thân con?
Triệu Phi Tần đáp :
- Lão đại ác ma XÃch Phát Äại Ma Tôn cùng sáu bang há»™i kéo theo trên hai trăm môn đồ tá»›i Phùng SÆ¡n bảo, bắt buá»™c phụ thân con phải giao ná»™p pho bà kÃp Cá»u trùng thiên tôn bảo lục. Phụ thân con chống lại, nên lão đại ác ma ra lệnh cho bá»n chúng tấn công phụ thân con và mẹ cùng chúng môn đồ Phùng SÆ¡n bảo. Vì yếu thế phụ thân con bị giết. Bá»n chúng tà n sát tất cả môn đồ rồi đốt luôn Phùng SÆ¡n bảo, chỉ còn má»™t mình mẹ nhanh chân thoát chạy.
Phùng Phá Thạch nghiến răng :
- Mẹ, sáu bang há»™i nà o hợp vá»›i lão đại ác ma XÃch Phát Äại Ma Tôn đánh phá Phùng SÆ¡n bảo?
Triệu Phi Tần căm háºn :
- Sáu bang há»™i đó là Thanh Vân bang của Mã Kỳ, Bạch Kỳ bang của lão ThÆ°Æ¡ng SÆ° NgÆ°Æ¡n, Long Hổ há»™i của lão Ngụy Khôn, Kỳ Môn bảo của lão Lâm Kiến ChÆ°Æ¡ng, Quần ThÆ° há»™i của ả Tuyết Hồn Tiên Tá», Hồng Loan cung của Bách Cốt Ma CÆ¡. Sáu bang há»™i nà y bị lão đại ác ma XÃch Phát Äại Ma Tôn bắt đến dá»± và o tráºn tà n sát chúng môn đồ Phùng SÆ¡n bảo và giết phụ thân con.
Phùng Phá Thạch nắm chặt hai bà n tay thốt :
- Lão đại ác ma XÃch Phát Äại Ma Tôn và sáu bang há»™i, tiểu gia thá» bằm thây các ngÆ°Æ¡i ra là m muôn Ä‘oạn báo thù cho phụ thân.
Phùng Phá Thạch không khóc nữa, bá»—ng trở nên bình tÄ©nh lạ lùng, máu háºn thù sôi sùng sục trong huyết quản.
Triệu Phi Tần bảo :
- Phùng nhi, con hãy ngồi xuống cho mẹ há»i.
Phùng Phá Thạch ngồi xuống phiến đá.
Triệu Phi Tần nhìn Phùng Phá Thạch :
- Phùng nhi, con từ Tân Hồn Äá»™ng trở vỠđây phải không?
Phùng Phá Thạch gáºt đầu.
- ThÆ°a mẹ, đúng váºy. Con Ä‘ang luyện táºp võ công chợt nhá»› phụ thân và mẹ nên xin sÆ° phụ trở vá» má»™t tháng đâu ngá» Phùng SÆ¡n bảo gặp thảm trạng nhÆ° thế nà y.
Triệu Phi Tần há»i :
- Tà n Hồn lão sÆ° huynh đã truyá»n dạy võ công cho con được đến đâu rồi.
- SÆ° phụ bảo con còn quá trẻ, ná»™i lá»±c chÆ°a đủ táºp luyện tuyệt chiêu, nên chỉ dạy cho con bà pháp bồi ngÆ°Æ¡n chân khà và khinh công, chá» hai năm nữa sÆ° phụ sẽ dạy cho con kiếm pháp. Tà n Hồn tam thức và chưởng pháp Cà n Khôn Thái Cá»±c.
Sực nhớ lại chuyện Tạ ChỠGiang, Phùng Phá Thạch nói :
- Mẹ, trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» con ghé Tạ gia trang, chúng môn đồ của Tạ sÆ° thúc vừa trải qua má»™t tráºn thảm sát chết không còn má»™t mạng nà o.
Triệu Phi Tần giáºt mình mở to đôi mắt :
- Con nói sao, Tạ gia trang bị tà n sát ư?
Phùng Phá Thạch gáºt đầu :
- ThÆ°a mẹ, đúng váºy. ChÃnh lão quá»· Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả đã kéo bá»n giáo đồ Thần Äạo giáo tá»›i đánh phá Tạ gia trang, giết các môn đồ rồi lão giết luôn Tạ sÆ° thúc. Lúc con tá»›i sÆ° thúc Ä‘ang hấp hối ký thác cho con lá thÆ° và mảnh ngá»c gá»i cho phụ thân.
Triệu Phi Tần tái hẳn sắc mặt :
- Lá thư chiêu Tạ lão huynh ở đâu, con hãy trao cho mẹ xem?
Phùng Phá Thạch móc lấy lá thư của Tạ gia trang trao cho Triệu Phi Tần.
Triệu Phi Tần tiếp lấy lá thÆ° mở ra Ä‘á»c, cắn chặt và nh môi dÆ°á»›i, cố trấn áp cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng mạnh.
Äá»c lá thÆ° xong, Triệu Phi Tần báºt thốt :
- Hỡi ơi...
Rồi mỹ phụ nén báºt tiếng khóc trong nghẹn ngà o...
* * * * *
- Ha ha ha... ha ha... ha ha ha...
Giá»ng cÆ°á»i quái gở ghê rợn từ trên đỉnh núi vá»ng xuống bình Ä‘Ã i nghe sởn cả tóc gáy.
Triệu Phi Tần và Phùng Phá Thạch giáºt mình vùng đứng phắt dáºy ngẩng đầu nhìn lên ngá»n núi.
Mỹ phụ thét lớn :
- Nhân váºt nà o, hãy xuất hiện mau!
Má»™t giá»ng trầm khà n nhÆ° loà i quá»· mị vá»ng xuống :
- Hãy chỠđó, phó bản tòa sẽ xuống ngay.
Từ trên cao hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i trượng, ba chiếc bóng ngÆ°á»i to lá»›n đáp xuống bình Ä‘Ã i.
Ba chiếc bóng ngÆ°ng lại cho thấy ngÆ°á»i đứng giữa là lão quái nhân hình dạng cổ quái, mình váºn hồng bà o, ánh mắt ná»a Ä‘á» ná»a xanh chá»›p ma quang lạnh lẽo.
Hai bên hai tên đại hán váºn võ phục xanh, mặt mÅ©i cá»±c kỳ hung tợn, lÆ°ng giắt giá»›i Ä‘ao.
Triệu Phi Tần khẽ rùng mình, nhÆ°ng vẫn giữ tháºt bình tÄ©nh :
- Lão là ai?
Quái nhân cất giá»ng trầm khà n :
- Phó bản tòa là Phó giáo chủ Thần Äạo giáo chá» mẹ con nà ng nÆ¡i đây đã lâu rồi.
Phùng Phá Thạch khẽ than :
- Lão đại ác ma nà y là ai, có phải chÃnh lão đã tà n sát chúng môn đồ Tạ gia trang giết chết Tạ sÆ° thúc hay không. Ta phải bằm thây lão ra là m muôn Ä‘oạn báo thù cho sÆ° thúc.
Cáºu bé rút thanh Ä‘oản kiếm bên lÆ°ng ra thét :
- Lão tới đây có chuyện gì?
Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả nhìn Phùng Phá Thạch bằng ánh mắt rá»±c ma quang cÆ°á»i khà :
- Oắt con hãy câm cái mồm hôi sữa lại, phó bản tòa đi tìm bắt hai mẹ con ngươi mang vỠbản giáo. Hãy quì xuống đó chịu trói, chống cự sẽ mất mạng.
Triệu Phi Tần khiếp đảm, tự biết mình và Phùng Phá Thạch không thể nà o chống nổi Diêm Vương Tôn Giả, lại còn có hai tên đại hán áo xanh.
Mỹ phụ Ä‘Ã o mắt nhìn quanh tìm Ä‘Æ°á»ng cùng Phùng Phá Thạch tẩu thoát.
NhÆ°ng Phùng Phá Thạch Ä‘ang lúc máu háºn sôi trà o không còn máu sợ, hét lá»›n :
- Lão đại ác ma, tiểu gia sẽ băm thây ngươi ra là m muôn mảnh báo thù cho Tạ sư thúc.
Cáºu bé toan xuất chiêu, chợt Triệu Phi Tần đã nắm chặt cánh tay cáºu, khẽ nói :
- Phùng nhi đừng vá»ng Ä‘á»™ng. Hãy chá» mẹ há»i lão quá»· nà y và i câu rồi sẽ Ä‘á»™ng thủ.
Mỹ phụ cố duy trì để tìm phương cách cùng Phùng Phá Thạch chạy trốn.
Triệu Phi Tần vá» há»i Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả :
- Bá»n lão vì tìm ta chỠở nÆ¡i đây có chuyện gì lại đòi bắt mẹ con ta vá» Thần Äạo giáo?
Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả nhìn Triệu Phi Tần bằng ánh mắt ná»a Ä‘á» ná»a xanh, lạnh lẽo nhÆ° ma đăng, cất giá»ng nhÆ° quá»· hú :
- Phó bản tòa và nhị vị Thủ tòa Ä‘i tìm nà ng lấy pho bà kÃp Cá»u trùng thiên tôn bảo lục. Nà ng có mang bảo váºt theo trong ngÆ°á»i hay không, hãy mau mau giao ná»™p cho ta...
Lão dá»a tiếp :
Nếu nà ng ngoan ngoãn giao ná»™p bà kÃp, phó bản tòa sẽ liệu lượng khoan thứ cho hai mẹ con nà ng được an toà n ra Ä‘i, bằng nghịch mạng chá» khi ta Ä‘á»™ng thủ chắc chắn nà ng sẽ rÆ¡i và o cái cảnh đắm ngá»c trầm châu. Ta sẽ bắt nà ng vùi dáºp cho đến lúc hoa tà n nhụy rữa và bắt tên oắt con kia tra tấn, phải cung khai nÆ¡i ẩn của lão quá»· Tà n Hồn Quái Nhân.
Nghe Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả nói sÆ° phụ là lão quá»·, Phùng Phá Thạch cháy bừng lá»a giáºn, khẽ thầm bên tai Triệu Phi Tần :
Mẹ, lão quá»· nà y có phải là Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả hay không. Xem ra lão hung tợn quá váºy?
Triệu Phi Tần đáp nhỠ:
Lão đứng giữa chÃnh là Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả, Phó giáo chủ của Thần Äạo giáo. còn hai tên kia là Thủ tòa. Công lá»±c của lão cao thâm xuất quá»· nháºp thần, mẹ con chúng ta chÆ°a phải là đối thủ của bá»n lão đâu, con hãy bình tÄ©nh đừng vá»ng Ä‘á»™ng, chá» mẹ tìm cách đối phó vá»›i lão.
Triệu Phi Tần nghiêm sắc mặt :
- Bà kÃp Cá»u trùng thiên tôn bảo lục không có trong mình ta. Bá»n lão Ä‘i tìm mẹ con ta là m cho vô Ãch.
Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả nổi giáºn :
- Phó bản tòa đã nói rồi, nà ng ương ngạnh thì đừng trách ta sao ra tay ác độc.
Trố cặp mắt nhìn từ gÆ°Æ¡ng mặt tá»›i gò ngá»±c ẩn trong là n lụa của Triệu Phi Tần, Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả cất tiếng cÆ°á»i khẽ :
- Xem qua nà ng rất xinh đẹp. Nà ng có má»™t thân hình no tròn, hai trái Ä‘Ã o vun nhÆ° hai quả núi, vô cùng hấp dẫn. Phó bản tòa sẽ bắt nà ng hưởng khoái lạc thần tiên trong má»™t tháng cho phỉ chà bình sinh, sau đó sẽ lục tìm bà kÃp Cá»u trùng thiên tôn bảo lục cÅ©ng chẳng muá»™n mà ng gì.
Lão trỠPhùng Phá Thạch :
- Còn thằng oắt con kia hãy đứng đó, không được Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả giÆ¡ ngá»n chưởng lên biến thà nh năm ngá»n quá»· trảo vá»— và o ngÆ°á»i Triệu Phi Tần.
Năm ngá»n quá»· trảo Ä‘en sì nhanh nhÆ° chá»›p Ä‘iểm và o năm đại huyệt của mỹ phụ.
Triệu Phi Tần thét lên má»™t tiếng, rung thanh trÆ°á»ng kiếm xuất chiêu “Tán Hoa Phi Vũ†trông nhÆ° má»™t tráºn hoa bay đón lấy năm ngá»n quá»· trảo của Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả.
Äồng thá»i Phùng Phá Thạch thét :
- Lão quỷ không được vô lễ với mẹ ta.
Miệng hét, tay cáºu bé xuất chiêu “Nhất Tinh Xạ Nguyệtâ€, đâm má»™t nhát Ä‘oản kiếm và o bên hông trái của Diêm VÆ°Æ¡ng Tôn Giả nhanh nhÆ° chá»›p.
NhÆ°ng hai tên đại hán Thủ tòa Thần Äạo giáo đã đồng thanh quát lá»›n :
- Tiểu quỷ muốn chết!
Cả hai cùng lượt cất ngá»n chưởng lên vá»— và o mình Phùng Phá Thạch hai đạo kình nặng ngà n cân.
Phùng Phá Thạch đang trên đà phóng tới đâm nhát kiếm và o lưng Diêm Vương Tôn Giả nên không tà i nà o tránh né hay chống đỡ kịp, trong khi hai đạo kình chỉ còn cách ba thước.
Bình... bình...
Phùng Phá Thạch trúng nhằm hai đạo kình nặng ngà n cân của hai tên đại hán Thủ tòa, ré lên một tiếng thê thảm, thân hình bé nhỠbay bổng lên cao hơn ba trượng, rơi trở xuống lăn nhà o xuống thung lũng dưới chân núi.