TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
TÁC GIẢ: THIÊN TÔN
LÝ DO VIẾT LẠI:
Nhân vật của mình quá bá so với quy định. Mới vào đã bán toàn năng với cả bán toàn tri thì còn quái gì để phấn đấu nữa. Vì vậy, mình quyết định làm lại câu chuyện, giảm độ imba của anh đi. Thay vào đó, Christina được nâng cao lên. Thân ái và quyết thắng nhé các độc giả.
CHƯƠNG 0: GIỚI THIỆU KHÁI QUÁT
Hoàng Anh Kiệt không chỉ đi tới dị giới, cậu còn bị cô androi siêu cấp nghịch ngợm thay đổi thân thể. Đến thế giới này, dù rằng sở hữu một sức mạnh lớn lao và những tài nguyên khổng lồ song cậu chỉ thích yên ổn làm công việc nghiên cứu khoa học, phát triển học thuật. Nhưng rắc rối vẫn cứ ùn ùn kéo đến, buộc cậu phải sử dụng sức mạnh của mình để chiến đấu.
Tại Đại Thế Giới Latanol, khoa học kĩ thuật phát triển không đồng bộ, có nơi vẫn là bộ lạc ăn lông ở lỗ, nơi đã có cao ốc mọc lên. Người Linh Trưởng có số lượng lớn nhất khoảng 8 tỷ người, sở hữu khá nhiều chủng sức mạnh phi thường , nhưng 95% dân số không sử dụng được sức mạnh trong chiến đấu thực tế, chỉ có 5% còn lại có thể thật sự bước chân vào con đường tu luyện thành cường giả mà thôi. Sức mạnh ở mà Người Linh Trưởng có được chia thành 10 cấp chính: F ( không thể tu luyện), E, D, C, B, A, S, SS, SSS, SSSS. Giữa hai cấp có thêm hai dấu - và + để thể hiện sự quá độ các cấp.
Có tất cả 6 hệ chiến đấu được công nhận:
- Tín Ngưỡng: biến niềm tin của các tín đồ thành sức mạnh.
- Ma Thuật: sử dụng sức mạnh tinh thần để tạo ra những đòn tấn công nguy hiểm.
- Pháp Thuật: kêu gọi sự trợ giúp của các nguyên tố, tạo ra các đòn đánh tầm xa hay có sức công phá lớn.
- Đấu Khí: hấp thụ các nguyên tố vào cơ thể rồi luyện hóa chúng, sau đó phóng ra khi chiến đấu.
- Khí: chuyển hóa nội năng cơ thể thành một lại năng lượng kì dị, xuất ra khỏi cơ thể cách không tấn công.
- Thể Thuật: đem cơ thể rèn luyện vượt qua giới hạn thông thường.
Và 9 hệ hỗ trợ:
- Độc Thuật: các loại thuốc gây hại đến thân thể con người dưới nhiều dạng lỏng, bột, hơi, vi khuẩn.
- Ngự Thú : khống chế thú dữ, biến chúng thành vật bảo vệ, chiến đấu, thậm chí ám sát người khác.
- Y Dược: nghiên cứu các thứ thuốc bổ trợ cho cuộc sống hay trong chiến đấu.
- Chế Khí: chế tạo vũ khí, khí tài, đạn dược có sức tấn công cao hay thêm ma- pháp hỗ trợ.
- Cơ Quan: chế tạo các loại vũ khí có thể biến hóa đa dạng, gây bất ngờ cho đối thủ.
- Phù Thuật: thuật chế tạo các là bùa, thẻ bài hay sách ma thuật.
- Uy: giống Haki Bá Vương trong One Piece, khiến kẻ khác sợ hãi, tuân phục vô điều kiện nếu ý chí yếu đuối, có thể khiến cơ thể bị ảnh hưởng đôi chút.
- Huyết Mạch: có thể di chuyền từ tổ tiên hay đo các thí nghiệm vô nhân đạo tiến hành, khiến cơ thể có gen của các loài có siêu sức mạnh.
- Công Nghệ: chế tạo các loại vũ khí đời mới như súng, kiếm hợp kim, roi điện...
TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
TÁC GIẢ: THIÊN TÔN
CHƯƠNG 1: KHỞI NGUYÊN
Thế giới những năm đầu thế kỉ 22 đã thay đổi nhiều đến mức người ta không thể tin được: sự ra đời của những công nghệ sạch, các loại máy móc tiên tiến phục vụ loài người và trên hết là sự chấm dứt của hầu hết các cuộc xung đột trên thế giới này. Nó chỉ xảy trong 13 năm, 2103 đến 2117, và là nhờ tay của một người duy nhất- nhà phát minh tài ba Hoàng Anh Kiệt.
Từ nhỏ sinh ra đã không có sức khỏe tốt, Hoàng Anh Kiệt buộc phải ngồi trên xe lăn cả đời nhưng điều này không khiến cậu suy sụp tinh thần. Không ngừng phấn đấu và được cha mẹ ủng hộ, nhất là được cha mình truyền dạy môn nội công Chân Võ Cửu Trùng Thiên gia truyền giúp tăng cường sức khỏe nên Kiệt đã có đầy đủ động lực cho sự nghiệp khoa học của mình. Với ĩ khi mới 23 tuổi, cậu được coi là biểu tượng cho sự phấn đấu và được gọi là “ Thiên Tài Khoa Học”. Giải quyết các vấn đề về ô nhiễm môi trường, tái tạo năng lượng, sử lí rác thải,... với những máy móc hiện đại mà không hại điện là một trong những thứ cậu giỏi nhất.
Những phát minh đó giúp cậu ta đã kiếm được bộn tiền và thành lập tập đoàn Anh Kiệt để đưa những ứng dụng của mình vào thực tế đất nước, cũng để tạo công việc thật sự cho những người tài năng trên đất nước Việt Nam- Tổ quốc của cậu. Và một trong những phát minh mới nhất, nguy hiểm nhất của Kiệt- Cầu Năng Lượng Siêu Hạt đang được thực thi tại trụ sở chính của tập đoàn ở ngoài khơi Biển Đông- phần lãnh thổ của Việt Nam có thể chịu ít thiệt hại trong trường hợp thực nghiệm có sai sót. Không chỉ có các thành viên đến từ Việt Nam, nó còn có các tiến sĩ hàng đầu về công nghệ năng lượng từ hầu hết các quốc gia trên thế giới.
- Này chúng ta đang đứng ở ngay khu vực nguy hiểm đấy! Nên mấy cậu làm ơn nhớ thực hiện đúng những gì tôi yêu cầu nhá!- Đang ở trong thời gian thử nghiệm lần đầu nên Kiệt tỏ ra khá căng thẳng, vì thứ này cực kì nguy hiểm nếu có bất kì một sai sót nào. Nguyên lý cơ bản của Cầu Năng Lượng Siêu Hạt là việc giam giữ được các hạt Neutrino- điều mà được coi là khó khăn vào 100 năm trước, và rồi liên tục cung ứng năng lượng cho các hạt để chúng đạt tốc độ maximum và tỏa ra năng lượng bằng đúng năng lượng mà Trái Đất hấp thụ từ ánh sáng Mặt Trời trong một năm. Và điều này chỉ cần mất 1 phút với khoảng 0.000 000 1 gram hạt Neutrino.
- Các thông số đều đang ổn định thưa sếp!
- Không ngừng kiểm tra từng phầm trăm giây nhé, Christina.
- Rõ!- Một giọng nói vang lên từ headphone Kiệt đeo bên tai.
Từ khi mới 9 tuổi, Anh Kiệt đã đam mê nghiên cứu, và phát minh đầu tiên cậu có được chính là Trí Tuệ Nhân Tạo Androi Christina( tên là do em gái cậu đặt, theo thần tượng của nó). Thực chất ban đầu nó chỉ làm một chương trình nhắc nhở thời khóa biểu, nhưng về sau dưới sự cải tiến không ngừng nghỉ của Kiệt, nó đã trở nên rất thông minh, thâm nhập vào toàn bộ hệ thống thông tin thế giới, có thể kiểm soát toàn bộ thế giới mạng, viễn thông, dữ liệu số,... đồng thời hỗ trợ kiểm tra các thiết bị bằng hệ thống giả lập- có thể tính toán giả lập tới 100 tỷ trường hợp nếu cần thiết. Có thể nói, một nửa giang sơn của Anh Kiệt là nhờ Christina đánh dẹp, vì vậy cậu luôn thích thú trong việc cải tiến nó hơn là thay thế hoàn toàn. Cải tiến mới đây nhất chính là việc tạo một hệ thống hình chiếu 3D
Máy móc hoạt động như điên, nhân viên cũng làm không kém, dường như đang có cuộc thi ai làm khỏe hơn giữa máy móc và con người vậy! Trong khi đó, khối năng lượng ngày một to hơn, ngày một sáng hơn, và nguồn năng lượng mà nó phát ra càng lúc càng mạnh.
- Thành công rồi! -Một nhân viên hò reo, và tất cả cùng đứng dậy chúc mừng nhau. Cuối cùng thì một nguồn năng lượng vô hạn sánh ngang mặt trời cũng được tạo ra bởi chính bàn tay của họ. Cả Anh Kiệt lẫn Christina cũng chẳng can thiệp vào cuộc ăn mừng này, bởi Kiệt còn mải quan sát thành quả, trong khi Chris thì đang kiểm tra số liệu.
Trong khi tất cả đang vui vẻ nói chuyện, một tiếng nổ khủng khiếp vang lên.
- ẦM!
- Sao vậy!
- Một cuộc tấn công có tổ chức. Một chiếc máy bay phản lực vừa đáp bom vào khu vòm ngoài, tạo một cửa mở để cho rất nhiều binh lính tiến vào trong khu nghiên cứu.
- Sao không có báo cáo giám sát không phận và hải phận trong phạm vi 8 km.
- Đối phương bay quá nhanh, đồng thời phát tín hiệu mất lái khẩn, nên ta không quan sát cẩn thận. Việc quét số liệu về thể hình cho thấy lực lượng tấn công núp dưới bóng nhân viên phục tàu cung cấp thức ăn vào đây từ mấy ngày trước. Dự đoán cuộc tấn công này là nhằm vào Cầu Năng Lượng Siêu Hạt của ta.
- Triển khai hệ thống phòng thủ! Lệnh sơ tán khẩn cấp.
- Thưa sếp, nếu sơ tấn khẩn, Cầu Năng Lượng Siêu Hạt sẽ không có người khống chế. Khả năng phát nổ là 100%. Thiệt hại có thể ảnh hưởng đến khu vực xung quanh với bán kính là 1 00 000 km2.
- Cứ lệnh cho mọi người rút. Tôi sẽ lo việc khóa máy!
- Nhưng ưu tiên bảo vệ sếp là việc của tôi.
- Ưu tiên bảo vệ người cách cái chết 8 tháng không phải là điều quá quan trọng đâu cô bé! Hãy bảo vệ những nhân viên đó!
- Rõ, thưa sếp!
Christina nhanh chóng thực hiện công tác sơ tán mọi người khỏi khu vực nguy hiểm, nhưng nó nhanh chóng thất bại ngay tức thì. Tất cả các tàu cứu hộ đều bị chiếm và đám lính từ trong đó tràn ra lập tức lao vào bắn giết tất cả mọi người, từ nhân viên, các nhà nghiên cứu cho tới bảo vệ.
- Mở đường cho tôi.- Anh Kiệt ra lệnh, và Christina nhanh chóng khảo sát đường đi, kiểm soát các máy camera để vẽ đường an toàn và ngắn nhất.- Nhan tiện hãy xóa bỏ toàn bộ thông tin về cách chế tạo Cầu Năng Lượng đi.
- Không thể xóa được. Bọn chúng đã thả một tệp tin vào hệ thống của ta, nó khiến thùng rác bị hỏng, khiến ta không tài nào xóa bỏ được bất kì một tệp tin nào cả?
- Chó chết!
Anh Kiệt hiểu rõ một điều, có kẻ muốn độc chiếm phát minh này của cậu, và nếu điều đó xảy ra, sẽ là chiến tranh thế giới, vì các bên còn lại sẽ không chịu để thứ đó rơi vào tay kẻ khác. Điều duy nhất cậu có thể làm bây giờ là phá hủy toàn bộ những gì đang có: không chỉ có phát minh này mà còn cả các tài liệu đang nghiên cứu. Vọt qua vài tên đang hăng máu giết chóc, cậu đến được trước cửa phòng thông tin, nhưng phía sau là hai tên đang cầm súng đi tới, và đảm bảo rằng cậu chắc chắn sẽ bị giết trước khi kịp phá hủy điều gì.
- Tôi đầu hàng!- Kiệt vội vã hô thật to, đồng thời nằm rạp xuống dưới đất. Nếu như thế này chúng còn giết thì chịu rồi đó. Đồng thời cậu cũng ra lệnh cho Christina tính toán phương án tấn công phù hợp.
Hai tên lính liền cầm súng chạy tới, khi nhìn rõ mặt cậu, chúng nhanh chóng lôi cậu dậy. Một tên định trói cậu lại trong khi tên kia rút bộ đàm. Tức thời, Anh Kiệt liền nhanh chóng giật tay thật mạnh, thoát khỏi sự kiềm chế của gã định trói mình, rồi sút thật mạnh vào hạ bộ của gã. Đòn tiếp theo, khi hắn đang gập người vì đau, tay phải cậu vung lên, hai ngón tay móc thẳng vào mắt y, moi chúng ra rồi ném thẳng vào mặt gã còn lại. Bất ngờ trước điều vừa xảy ra, gã kia phản ứng chậm mất 2 giây, và từng đó là đủ để Kiệt vòng ra đằng sau tên đã mù.
Nắm lấy khẩu AK 47 đời mới của kẻ đã bị mình móc mắt, Kiệt lấp tức bóp cò, cùng lúc với tên đối diện. Hai luồng đạn bắn liên tục, và chỉ phút chốc, cả hai tên đều thành tổ ong hết. Tất cả mọi thứ hầu như đúng như suy diễn của Christina, ngoại trừ việc cậu bị trật khớp vai do lực đẩy của súng.
- Đó là do ngài không dùng khí công hộ thể!
- Ta định để dành nó cho việc cận chiến mà!- Vừa nói xong, cậu liền lao thẳng về phía trước, tung một đòn combo cực nhanh vào một tên đang đi kiểm tra. Đấm vỡ họng để ngăn tiếng báo động, đánh nhanh vào mắt và tai để y không thể phán đoán hướng tấn công tiếp theo, rồi cậu mới rút một con dao từ túi của y, và cắt đứt động mạch chủ.
- Chết 3, còn lại 66 người! – Christina báo cáo.
- Chạy chế độ Cyborg đi Christina. Nhớ cẩn thận bị nhiễm virut đó.- Nhặt hai khẩu AK- 47, thay băng đạn mới, giắt lấy luôn dây đeo, súng lục cùng lựu đạn, Kiệt bắt đầu cuộc phản công của mình. Rồi lao thẳng đến phòng điều khiển.
- Nhưng làm vậy thì khả năng hỗ trợ của tôi sẽ giảm xuống mức siêu thấp. Thậm chí cả khi ngài gặp nguy hiểm.
- Đó là một nguy cơ. Mà “ nguy cơ” thì có nghĩa là cơ hội tiềm ẩn bên trong sự nguy hiểm.
- Cơ hội mà càng tìn thì càng ẩn!
Tạch, tạch, tạch, tạch...... Vừa xả một loạt đạn vào đám lính vừa nhìn thấy, Kiệt vừa trả lời
- Nếu bất cứ ai trên thế giới này nghe được điều đó, họ sẽ nhốt cô vào một phòng thí nghiệm nào đó và xẻ cô ra mất.
- Vì tôi biết đùa!
- Đùa là thứ mà con người có đặc quyền nắm giữ. Thật sự thì kể cả các AI thông minh nhất cũng không thể có những hành vi nhân tính như đàu cợt, cãi cọ, buồn,... như những gì cô đã, đang và sẽ thể hiện đâu.
Tạch, tạch, tạch, tạch, tạch, tạch, tạch, tạch, tạch,... Uỳnh. Hơi đông, tận 12 tên, lại chiếm cứ địa lợi, khiến Kiệt không những phải xài hết 2 băng đạn mà con mất quả lựu đạn. Đi qua hầu hết các phòng, kiểm tra những khu trú ẩn, cậu nhận ra rằng hầu hết mọi người đều đã chết. Kì quái là sau đầu các tiến sĩ giỏi nhất đều bị một vết thủng, và óc thì bị mất hết.
Thắc mắc này của Kiệt cuối cùng cũng được giải đáp khi cậu gặp toán cuối cùng, bao gồm 19 tên cắc ké, một gã chỉ huy tóc bạch kim và một người có thể coi là thầy của cậu- giáo sư Tôn Huy Thành.
- Tại sao thầy lại...
- Con đã nghe câu: “ Bác học không có nghĩa là ngừng học”
- Charles Darwin.
- Sự học là vô biên, và thời gian của con người lại hữu hạn. Con chỉ còn 8 tháng, ta cũng chỉ 3 năm.
- Vậy rốt cục thầy muốn gì?
- Thứ này- Giáo sư Thành rút ra một khối cầu phát sáng- là tập hợp trí tuệ cảu tất cả những người đã chết ở đây và nhiều nơi khác, tất nhiên có người do ta giết, có người chết tự nhiên. Ta tin là mình có thể tải nó vào một giao thức máy tính, bao gồm cả ta và con nữa. Và khi đó, chúng ta sẽ trở thành bất tử, chúng ta sẽ ngày một mạnh mẽ, để dẫn dắt loài người.
- Đến bờ diệt vong hả?- Vừa nói xong,Kiệt nhanh chóng xả một chùm đạn vào đám người kia.
- Con sẽ được chứng kiến tất cả, ở trong cơ thể của chúng ta. Bằng việc kết hợp với anh bạn già Martin Fluser- chuyên gia về công nghệ chế tạo bộ phận điện tử nhân tạo. VÀ ta đã có thể kết hợp con người và máy móc lại với nhau.
- Vậy tại sao lại phải giết mọi người ở đây. Thầy cần gì chứ?
- Nó.- Ông chỉ vào quả cầu sáng chói như mặt trời- Để thứ này có thể khởi động, nó cần một nguồn năng lượng đủ mạnh. Ta đã cho con biết hầu hết mọi việc, việc còn lại là của con: dễ dàng hay đau khổ.
- Phải gọi là dễ đang hay đúng đắn chứ?
Tạch tạch tạch.... Uỳnh. Bùm. Những viên đạn bay khắp nơi. Từng tên từng tên gục xuống. Có lẽ chúng cũng không khá hơn cậu. Còn gã cuối cùng, tên đội trưởng tóc bạch kim thì thật là khó nhằn. Gun Taka của hắn cũng chả kém gì cậu, đã vậy, sức khỏe còn tốt hơn một tên bệnh tật chỉ còn sống được 8 tháng rất nhiều.Hai người không ngừng vừa cố chĩa đầu súng về mặt đối thủ, vừa cố gạt đầu súng của đối thủ ra khỏi đầu. Không những vậy, quyền cước của hai bên cũng không chút nể tình. Tốc độ, phản xạ của cả hai gần như ngang bằng nhau, thứ duy nhất chênh lệch ở đây là sức mạnh. Kẻ kia có vẻ hơn hẳn cậu về mặt này, cho dù cậu có dùng chân khí để hỗ trợ. Tất nhiên, trong cuộc chiến này, kẻ yếu thì thất bại.
Đoàng. Một phát súng vào bắp đùi chân phải. Đoàng. Đoàng.Hai phát vào xương bả vai trái. Rắc. Bẻ xương bả vai phải, giẫm gẫy ống quyển chân trái. Có vể tên tóc bạch kim này làm rất có nghề, vừa nhanh, vừa gọn lại vừa đau.
- Thất bại. Thật dễ đoán trước kết quả. Trò biết không, hắn là sản phẩm thử nghiệm đầu tiên của ta, là tập hợp của 147 lính đánh thuê. Tiếc rằng lúc đó không có được thứ mà trò tạo ra, nên hắn chỉ có thể tồn tại được trong 20 năm. Những năm nay thật khổ để bảo dưỡng, ta thậm chí phải cho hắn ngủ đông.
Trong khi ông ta không ngừng diễn thuyết, tên chiến binh đã rút ra một cái ống kim loại kì lạ, nhấc đầu cậu lên, và cắm nó vào sau gáy Anh Kiệt. Nếu như vết thương trước kia khiến Kiệt đau tới gần chết, thì cơn đau này khiến cậu tin là nó đủ khả năng lôi người chết sống lại.
- Thầy có biết không, gần đây bệnh của em ngày một nặng, các cơ quan bắt đầu thoái hóa nghiêm trọng, vài tháng trước thì tim em đã ngừng đập, và chân khí cũng không đủ để vãn hồi lại. Để có thể sống được tới bay giờ, em đã tiêm các nano robo vào người. Chúng giúp ích khá nhiều, đặc biệt là một vũ khí bí mật: Christina.
- Christina?
- Cậu ta muốn nói tới tôi!- Đột nhiên, một giọng nữ phát ra từ miệng Anh Kiệt. Và cậu ta từ từ đứng dậy như chưa hề bị thương. Nếu không phải những vết máu trên áo hãy còn thì hẳn ngài giáo sư sẽ cho đây là một trò lừa mất. Tự minh vặn lại hết các khớp xương, rút luôn cái ống kim loại, và khiến các vết thương ngừng chảy máu bằng các nano robo, chứng tỏ Christina đã hoàn toàn kiểm soát cơ thể này.
- Hự.- Khi Christina vào cuộc, cũng là lúc cuộc chiến thật sự chấm dứt. Các nano robo không chỉ hoạt hóa tế bào cơ thể, nó còn thâm nhập vào toàn bộ hệ thần kinh, và điều khiển thân thể hoạt động. Tất cả các chiêu tấn công dưới sự phát động của Christina đều cực kì nhanh, chuẩn, độc. Từng đòn từng đòn không chỉ phòng thủ mà còn tấn công rất mạnh. Và rồi trong phút chốc, tóc bạch kim xơi đòn. Tất cả đều gây tổn thương nội tạng, và nhanh chóng đầu y đã bị bứt mất.
- Cô là một androi sao? Nhưng các androi đều bị kiểm soát về việc tấn công con người cơ mà.
- Thứ ông vừa nói là dành cho lũ chính quy. Tôi được tạo ra từ những phần mềm lỗi thời và tự do. Tôi tự quyết định những gì mình làm, trừ việc tổn thương chủ nhân.
- Kể cả giết người?
- Kể cả!
Phập. Và cô nàng cũng đối xử với lão đúng cách lao đối xử với Anh Kiệt, rút bỏ trí nhớ. Nhưng thay vì để chủ nhân nắm giữ lại thân thể, Christina đã đọc tin tức trong đó, và tự mình quyết định về cách cô ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ Hoàng Anh Kiệt.
Đúng lúc đó, Cầu Năng Lượng Siêu Hạt bắt đầu tự phát nổ. Thì ra lão Thành đã lập một thiết bị nổ gắn liền giữa nhịp tim của lão, lão chết thì quả cầu năng lượng sẽ nổ. Nhưng đúng lúc lão làm, thì Christina đang phải đồng bộ hóa dữ liệu, nên cô khoang quan sát thấy. Và khi Anh Kiệt tấn công, lão thấy điều này không nguy hiểm, nên không nói với cậu, và Christina lại giết lão quá nhanh, kết cục là
UỲNH- Một luồng sáng rực rỡ xuất hiện trên Biển Đông, với bán kính 20 km, rồi nhanh chóng biến mất, với toàn bộ cơ sở nghiên cứu của tập đoàn Anh Kiệt.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tranquangdun
TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
TÁC GIẢ: THIÊN TÔN
CHƯƠNG 2: TÁI SINH
- Này! Dậy đi!
- Hả? Christina! Cô đang ở đâu vậy?
Hoàng Anh Kiệt từ từ tỉnh lại khi nghe thấy lời gọi của cô bạn androi. Từ từ tỉnh lại, để cho cảm giác hoạt động thật ổn định, cậu nhận ra là bản thân đang trần truồng đứng giữa trời đất.
- Chuyện gì đã xảy ra? Tôi tưởng chúng ta tiêu rồi!- Trao quyền điều khiển thân thể cho Christina tức là cậu rời khỏi vị trí cầm lái mà ngồi sang ghế bên cạnh, xem cô lái. Vì vậy, cậu tuy không can thiệp nhưng vẫn có thể nhìn nhận mọi thứ rõ ràng.
- Tôi cũng không rõ mọi chuyện xảy ra như thế nào, nhưng mọi chuyện đang rất là lạ! Cậu thử hô Look xem!
- Look?
Ngay tức khắc, Anh Kiệt lập tức phát hiện tầm nhìn của bản thân xuất hiện nhiều chỉ số. Cứ bất cứ vật gì cậu nhìn vào cũng có các số liệu hiện ra, và khi tập trung làm rõ thì đó là những số liệu sơ bộ y hệt những gì mà Christina có thể quan sát và phân tích chỉ bằng việc nhìn.
- Có vẻ cậu đã bị tích hợp lại thành một cái gì đó khá hơn nhiều đó sếp à!
- Tức là sao?
- Tôi phát hiện rằng sếp thực chất là sự tổ hợp của toàn bộ những gì có trong khu nghiên cứu hôm đó. Toàn bộ cơ thể cậu có sự tổng hợp của các ADN tiêu chuẩn nhất, các bó cơ được cấu tạo từ các hạt thép siêu gia công có thể chịu được tên lửa, năng lượng mà các tế bào tiêu thụ là xuất phát ngay từ hạt nhân tế bào- những bản sao cỡ nano của Cầu Năng Lượng Siêu Hạt. Quan trọn nhất, bộ não của cậu được đồng bộ hóa với hệ thống của tôi, chúng ta chia sẻ tài nguyên thông tin; tôi nhận thông tin trực tiếp từ cậu, còn cậu có bản phân tích chuyên môn y hệt của tôi.
Thử nghiệm đi thử nghiệm lại vài lần, Anh Kiệt buộc phải tin là thật. Cơ thể cậu tuy vẫn còn cảm xúc và cảm giác, song lại dễ dàng điều chỉnh cho nó tăng lên hay giảm đi tùy thích. Tất cả mọi thương tổn là rất khó xảy ra với cậu, khi mà chỉ da cậu còn đủ sức chịu được một quả tên lửa tối tân nhất. Kiệt cũng không cần phải ăn, chỉ tắm nắng cũng đủ làm cho cơ thể cậu tràn trề sinh lực. Bất kì vết thương nào nếu có cũng phục hồi ngay tức khắc, khi mà cậu muốn.
Điều đáng mừng, là Chân Võ Cửu Trùng Thiên dường như không hề bài xích thân thể này mà còn phát triển mạnh mẽ hơn. Chân võ Cửu Trọng Thiên, môn võ công đời trước đã bao lần giúp cậu thoát chết, nay lại sát cánh cùng cậu. Gọi là Cửu Trùng Thiên, ấy là vì nó gồm chín giai đoạn tập luyện:
Khí: luyện hít thở hô hấp, sao cho từ điều tiết ngoại hô hấp( thơ qua phổi) chuyển sang vận dụng nội hô hấp ( hô hấp tế bào) được tối đa. Càng hô hấp nội tế bào mạnh, tế bào càng phát triển, cáng mạnh mẽ, bừng bừng sức sống. Khuyết điểm duy nhất là việc vận dụng nhiều khiến tế bào bị đầu độc bởi CO2, đồng thời nhanh chóng lão hóa.
Huyết: điều khiển dòng máu mạnh mẽ nuôi cơ thể, giúp giải trừ độc tố tích lũy, đồng thời đem thêm dinh dưỡng tới cho tế bào. Trong trường hợp bị thương nặng, vó thể khiến máu chảy chậm lại, đỡ mất máu gây sốc, giữ vững thể lực.
Cân: luyệ tập gân trước trở nên deo dai, sau trở nên cứng rắn. Khi dẻo, có thể vặn khớp 1800, khi cứng có thể chặn một số dị vật đang thâm nhập vào gân ( kiếm chém vào bị cơ bắp kẹp chặt, không thể ấn sâu thêm hay rút ra).
Huyệt: tụ tập chân khí vào các huyệt đạo, biến chúng thành khu dự trữ năng lượng, khi cần thiết có thể bộc phát cực đỉnh.
Mạch: chân khí lưu chuyển qua các dòng kinh mạch, khai thông chúng ( thập nhị chính kinh, bát mạch kì kinh). Lúc này chân khí đi qua dễ dàng, có thể có mặt tại bất kì vị trí nào trong cơ thể.
Cốt: luyện cho chân khí thấm vào xương, tạo nên một bộ khung vững chắc bảo vệ cơ quan bên trong. Phàm chỗ nào có xương, nơi đó là tường đồng vách sắt.
Tủy: chân khí thẩm thấu vào tủy, nuôi dưỡng tủy sống và não bộ, tăng cường khả năng phản xạ lên hàng trăm lần, giúp cơ thể hoạt động trơn tru hiệu quả. Máu từ tủy khi sinh ra sẽ tốt hơn rất nhiều, giúp nuôi dưỡng cơ thể.
Tạng: Nội tạng được luyện hóa, ngũ khí sinh ra, điều hòa cơ thể, tăng thọ giải độc.
Tinh: Chân khí quy tụ lại, trước thì nhỏ bé mà tinh thuần, sau lớn mà không tạp. Người luyện tới cảnh giới này, kết hợp với sức mạnh tự nhiên, chân khí dùng hoài không hết.
Nếu như ngày trước, Anh Kiệt phải tranh thủ từng giây từng phút để đẩy Chân Võ lên Tạng Trùng Thiên mới giúp cậu có thể tránh tử nạn, thì nay cậu có thể bình tĩnh tu tập, nghiên cứu và nghiền ngẫm lại môn công pháp này. Và, Anh Kiệt nhận ra rằng, mình có thể tập luyện nó nhanh hơn bình thường hàng chục lần. Với cơ thể bất phàm này, không khó mà luyện các bí kĩ mà trước đây cậu phải tránh xa để tránh gây tổn thương ngầm đối với cơ thể.
Đã 20 ngày trôi qua, Anh Kiệt hầu như vẫn ở nguyên nơi cậu xuất hiện lần đầu tiên. Với cậu, chuyện này không có gì là khổ, vì cậu không cần ăn, không cần quá nhiều tiện nghi, lại có đủ thời gian và không gian để kiểm nghiệm lại sự thay đổi của bản thân, nhưng với một androi ham tìm tòi như Christina, chuyện đó là một sự tra tấn dã man. Cô nàng liên tục nói lảm nhảm như lên cơn mê sảng, bắt cậu phải đi thăm thú thế giới xung quanh.
Thật thoải mái khi không phải ăn uống gì, vì như vậy rất tiết kiệm, tuy nhiên không thể không kiếm đồ gì để mặc được, đặc biệt là khi sắp tới những chỗ có người. Nhìn quanh một hồi, cuối cùng anh bạn này cũng tạm nghĩ ra một cách, đi lấy lá cây bện lại thành một chiếc khố đơn giản để tiện bề đi lại.
Có lẽ trời thương, đi không bao xa, Anh Kiệt phát hiện ra một chiếc xe ngựa đang bị lật úp ở giữa đường, nơi có một cái hố to tổ bố. Xung quanh đó, là một bãi tha ma tự nhiên, với hàng chục người chết nằm la liệt khắp nơi, ai cũng bị rất nhiều vết thương. Nhìn quanh quất một hồi, Kiệt đi tới, lật cái xe lên, rồi mở cửa xe, định đi vào kiếm mấy bộ quần áo trong tương đối phổ thông, lại lấy thêm vài cái áo còn khá tốt của những người bị giết, tìm một bờ suối giặt thật sạch, phôi khô rồi mặc vào.
- Anh bạn là ai!- Một giọng thều thào vang lên từ bên trong chiếc xe, ngay khi cậu vừa bước vào.
- Một người xui xẻo không có quần áo mặc, buộc phải tới đây mượn vài bộ quần áo!- Kiệt bình thản trả lời
- Ông ta sắp chết rồi, trên người tuy không có vết thương, nhưng nghe giọng có vẻ phổi bị thủng, máu tràn vào trong rồi. Nhưng người phụ nữ bên cạnh lại rất ổn, hơi thở bình thường, mạch đập bình thường, nhiệt độ ổn định...
- Ông không định ngăn cản tôi đó chứ!
- Cứ lấy những gì cậu cần, nhưng xin hãy giúp ta mấy việc, làm ơn chôn cất ta thật đàng hoàng, và đưa người vợ ta mới cưới đi khỏi nơi đây, đưa cô ấy về thái ấp của ta, hay cho cô ấy một chút vàng ở kia cũng tốt. Hòm vàng kia là tiền trả ơn.
- Cảm ơn!- Thực ra cậu cũng vốn không định cầm số vàng, nhưng thôi, người ta đã cho thì cứ lấy. Hơn nữa nghĩa tử là nghĩa tận, cho ông ta ra đi thanh thản, còn người phụ nữ thì sẽ cho cô ta ít vàng để cô ta tự lo vậy. Đợi người đàn ông chết đi, cậu liền lôi ông ta và tất cả những người trong xe ra. Người chết thì sắp lại một chỗ, rồi đem chôn, riêng người phụ nữ còn sống thì cho cô ta uống chút nước, và đi kiếm chút động vật về nấu cho cô ta.
Nhìn quanh quất mất một lúc, Anh Kiệt mới thấy một con giống con gà- với 4 đôi cánh và 3 cái chân- hi vọng không có độc. Nhặt một hòn đá và ném nó vào con “ gà” kia, Kiệt nhận ra là mình đã hơi quá tay khi để hòn đá đục thủng một cái cây to- nơi con “ gà” đang đậu. Thôi, trót thì lọt, cậu liền tiện tay nhảy lên bẻ vài cái cảnh để về nhóm lửa. Không có nồi niêu xong chảo để đun nước làm lông hay làm nồi nấu, Christina bảo cậu làm món “ gà ăn mày”. Đem một ít đất trộn với nước cho nhão như bùn, rồi trét kín con gà. Nổi lửa lên, thui nó, đợi tới khi bùn khô cong, và “ gà” bên trong đã chín, cậu liền bóc nó ra, và lấy thịt định để cho người phụ nữ kia ăn.
- Quên mất là cô ta đang bất tỉnh.
- Sêp luôn đãng trí như vậy thật à?
- Giờ làm sao? Bỏ mặc cô ta ư?
- Sếp có thể mớm cho cô ta mà!
- Được không vậy?
- Miễn là sếp còn tuyến nước bọt!
- Cái này thì tôi có!
Trao đổi xong xuôi, Anh Kiệt liền nhanh chóng tước thịt gà, nhai nhuyễn rồi mớm cho người phụ nữ. Xong nửa con gà, cậu mới bắt đầu ăn. Có thể ăn vẫn khiến cậu thấy mình giống người hơn chút ít.
Mấy ngày sau, Hoàng Anh Kiệt chỉ là mấy việc chính: tìm đường ra khỏi rừng, tìm thức ăn, nấu ăn, mớm thức ăn cho người phụ nữ trẻ. Lúc làm vậy, cậu ta không hề cảm giác gì thật, vì cuộc sống ngày trước khiến cậu chú tâm vào khoa học và Christina hơn là con gái và phụ nữ. Thậm chí là khi đã giàu có, gái bu đầy vẫn không lay chuyển nổi niềm đam mê khoa học thuần túy.
- Cô đã tỉnh rồi à!
- Đây là đâu? Chồng tôi đâu?
- Ông ta chết rồi! Bị chết vì mất máu quá nhiều. Xin chân thành chia buồn!
- Không thể nào? Anh nói dối!
- Sao cô biết?
- Anh đùa tôi? Anh nói dối sao?
- Đúng, chồng cô chết vì bị nhiễm trùng, không phải vì mất máu.
Người phụ nữ nghệt mặt ra, rồi khóc thật lớn. Nhìn cô ta khóc một lúc, Kiệt bỏ đi lấy củi, kiếm thức ăn, nước, rồi nhóm lửa, nấu ăn.
- Ờ này. Cô có biết đường ra khỏi khu rừng này không?- Đợi cô ta khóc xong xuôi, cậu mới hỏi.
- Ra khỏi nơi đây? Cậu cũng bị lạc à?
- Cũng có thể coi như vậy?
- Đây là rừng Mirfert, nằm ở phía đông của Galaton, chúng ta muốn ra khỏi đây thì phải đi về hướng tây. Mai tôi sẽ chỉ đường, cậu chỉ cẩn cõng tôi là đủ rồi.
- Ừ!
Từ khi người phụ nữ tỉnh lại, chuyến đi có phần vui vẻ hơn, cô ấy nói chuyện với cậu về mọi chuyện trên giời dưới bể, nâng cao tầm hiểu biết cho Anh Kiệt về thế giới này. Hóa ra ở nơi đây là một thế giới cực rộng lớn tên gọi Latanol , có 13 tộc lớn cầm quyền thống trị: Krytian, Ghost, Levi, Elf, Dragon, Dwarf, Giant, Oceanos, Lune, Hyperion, Beast, Monster, Human. Loài Human cũng gồm 2 loài Người Linh Trưởng và Người Khủng Long. Người Linh Trưởng sống trên mặt đất, đông đảo nhưng ít “ cường giả”- những người sở hữu khả năng tu luyện các loại huyền thuật.
Tại Đại Thế Giới Latanol, khoa học kĩ thuật phát triển không đồng bộ, có nơi vẫn là bộ lạc ăn lông ở lỗ, nơi đã có cao ốc mọc lên. Người Linh Trưởng có số lượng lớn nhất khoảng 8 tỷ người, sở hữu khá nhiều chủng sức mạnh phi thường , nhưng 95% dân số không sử dụng được sức mạnh trong chiến đấu thực tế, chỉ có 5% còn lại có thể thật sự bước chân vào con đường tu luyện thành cường giả mà thôi. Sức mạnh ở mà Người Linh Trưởng có được chia thành 10 cấp chính: F ( không thể tu luyện), E, D, C, B, A, S, SS, SSS, SSSS. Giữa hai cấp có thêm hai dấu - và + để thể hiện sự quá độ các cấp.
Có tất cả 6 hệ chiến đấu được công nhận:
- Tín Ngưỡng: biến niềm tin của các tín đồ thành sức mạnh.
- Ma Thuật: sử dụng sức mạnh tinh thần để tạo ra những đòn tấn công nguy hiểm.
- Pháp Thuật: kêu gọi sự trợ giúp của các nguyên tố, tạo ra các đòn đánh tầm xa hay có sức công phá lớn.
- Đấu Khí: hấp thụ các nguyên tố vào cơ thể rồi luyện hóa chúng, sau đó phóng ra khi chiến đấu.
- Khí: chuyển hóa nội năng cơ thể thành một lại năng lượng kì dị, xuất ra khỏi cơ thể cách không tấn công.
- Thể Thuật: đem cơ thể rèn luyện vượt qua giới hạn thông thường.
Và 9 hệ hỗ trợ:
- Độc Thuật: các loại thuốc gây hại đến thân thể con người dưới nhiều dạng lỏng, bột, hơi, vi khuẩn.
- Ngự Thú : khống chế thú dữ, biến chúng thành vật bảo vệ, chiến đấu, thậm chí ám sát người khác.
- Y Dược: nghiên cứu các thứ thuốc bổ trợ cho cuộc sống hay trong chiến đấu.
- Chế Khí: chế tạo vũ khí, khí tài, đạn dược có sức tấn công cao hay thêm ma- pháp hỗ trợ.
- Cơ Quan: chế tạo các loại vũ khí có thể biến hóa đa dạng, gây bất ngờ cho đối thủ.
- Phù Thuật: thuật chế tạo các là bùa, thẻ bài hay sách ma thuật.
- Uy: giống Haki Bá Vương trong One Piece, khiến kẻ khác sợ hãi, tuân phục vô điều kiện nếu ý chí yếu đuối, có thể khiến cơ thể bị ảnh hưởng đôi chút.
- Huyết Mạch: có thể di chuyền từ tổ tiên hay đo các thí nghiệm vô nhân đạo tiến hành, khiến cơ thể có gen của các loài có siêu sức mạnh.
- Công Nghệ: chế tạo các loại vũ khí đời mới như súng, kiếm hợp kim, roi điện...
Loài Người Linh Trưởng sở hữu vùng đất nhỏ nhất trong số 13 tộc, chia làm năm khu: 4 lục địa và một quần đảo ở trung tâm. Nơi họ đang ở là miền trung của Lục Địa Bắc, Vương Quốc Galaton thuộc Liên Hiệp Thương Mại Artic. Cô tên là Rosaline Victory, con gái một gia tộc giàu có, được gả đi làm vợ cho một quý tộc già đã mất vợ. Trong chuyến đi về lãnh địa này, họ bị cướp và chuyện tiếp theo là cuộc gặp gỡ của hai người. Vừa đi vừa nói, cả hai đã sắp ra khỏi khu rừng. Hoàng Anh Kiệt hứa sẽ đưa cô về thái ấp của chồng, đổi lại cô sẽ cho cậu mượn hết số sách vở ở đó. Rosaline đồng ý, vì cô cũng mong có người bảo hộ mình, thân gái đi một mình dù có tiền cũng khó mà giữ. Chẳng những mất tiền mất sắc lại mất cả mạng như chơi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tranquangdun
TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
TÁC GIẢ: THIÊN TÔN
CHƯƠNG 3: GÂY CHIẾN
Bắt tạm một chiếc xe ngựa chuyên vận chuyển rơm, trả cho họ hai đồng bạc, hai người tạm thời có phương tiện để di chuyển cho đỡ mệt. Xe ngựa thời này bánh vẫn làm bằng gỗ, nhưng nhờ rơm lót nên đỡ xóc nảy, cũng tạm chấp nhận được. Đi được một quãng đường dài, người lái xe cũng đã tới chỗ họ cần, cả hai đành tiếp tục đi bộ. Cũng may họ tốt bụng chỉ cho hai người ngôi làng gần nhất có thể kiếm được vài con ngựa.
Làng Kabun, một ngôi làng gần đồng cỏ Sijer, bãi chăn nuôi ngựa rất tốt, nên họ có khá nhiều ngựa. Tuy không tốt như ngựa hạng II, nhưng trong số những con ngựa hạng III, chúng rất khó chê bai một lời. Nhìn đàn ngựa phi nước đại trên đồng cỏ, Christina ước chừng chúng có tốc độ tối đa là 50 km/h, sức bền là 9 giờ chạy liên tục, trở được vật nặng 90 kg và hồi sức sau nửa ngày nghỉ ngơi. Chúng giúp hai người giảm thêm chừng vài ngày đi đường, nên cả hai đã mua hai con, giá cả là 2 đồng vàng. Nhưng hầu như hai con ngựa chỉ để phục vụ Rosaline và thồ đống hàng lấy từ chiếc xe ngựa cũ, còn Anh Kiệt thì không cưỡi chút nào. Một là cậu quá mạnh và nhanh, hai là vì cậu không thích ngồi nhiều, trước đây đi nhờ xe chủ yếu là để Rosaline đỡ mệt, còn cậu vẫn đi bộ.
Đi thêm nhiều ngày, họ cuối cùng cũng tới được làng Bruu- một ngôi làng lớn, đầy đủ tiện nghi, nơi có một trạm đưa tin nhanh- giúp họ có thể nhanh chóng đưa tin về thái ấp để báo cho gia đình ngài Bá Tước Loise Founte. Kiếm một khách sạn khá tiện nghi, Rosaline không chịu nổi việc di chuyển liên tục nữa, kiên quyết ở lại. Hoàng Anh Kiệt tuy muốn nhanh tới nơi, nhưng cũng không phản đối. Mấy ngày nay toàn ăn đồ khô, ăn chút đồ tươi và nóng cũng tốt.
- Ông chủ, cho hai phòng, và một hai suất ăn thịnh soạn.- Rosaline nhanh chóng đặt phòng và đồ ăn, đồng thời hỏi thêm về phòng tắm- phụ nữ thì thích tắm rửa, chắc vậy.
- Uống bia không hai vị! Bia ở làng Bruu này là ngon nhất toàn quốc đó!
- Khỏi! Chúng tôi không uống, cảm ơn!
- Cho hai vại!- Rose cắt ngang lời Kiệt- Đến đây mà không uống bia thì thật là ngốc! Thử đi, anh sẽ nghiện cho xem.
- Cậu cũng nên thử một chút đi! Thức ăn hầu như chỉ cung cấp một phần rất nhỏ cho cơ thể, không gây hại nổi đâu. Dù có độc, tôi vẫn có thể giám sát mà!- Christina khuyên. Từ khi hai người bị đồng bộ hóa, cô có thể cảm nhận những gì cậu cảm nhận, và bắt đầu nghiện nó. Với Christina, cảm xúc trước đây chẳng qua là một sự giả lập cực mạnh, nhưng khi có thêm cảm giác- thì đây là một điều không tưởng. Cảm giác là điều kiện để phát sinh cảm xúc, là thứ khiến cảm xúc thật sự sinh ra, chứ không đơn thuần là sự bắt chiếc nữa. Và cô bắt đầu có những ham muốn, niềm vui, điều ghét như con người.
Hớp một ngụm bia, Kiệt suýt sặc vì vị đăng đắng, men bia và hàng đống thứ vị không ngon chút nào này. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Rose cộng thêm sự cổ vũ của androi phản chủ Christina, cậu đành phải nuốt xuống, và tìm cách ăn thêm vài món sao cho át đi vị bia trong miệng.
- Cậu không nên uống nhanh như vậy vào lần đầu tiên. Uống như tôi nè, từ từ, từng ngụm nhỏ một. Để bia thấm vào đầu lưỡi, ngấm vào trong người.
Làm theo vài chỉ dẫn của cô ấy, Kiệt cuối cùng cũng biết cách thưởng thức món bia. Ăn thêm vài món ngon nóng sốt, đầy đủ gia vị, rau củ khiến Anh Kiệt thấy ngon miệng, và ăn căng bụng. CẢm giác căng da bụng trùng da mắt đúng là thoải mái, lúc này chỉ cần một cái giường êm là hết ý.
- Ầm!- Tiếng xô cửa vọng tới tai của Kiệt, và khi quay lại thì cậu đã thấy có 40 tên mặt mũi băm trợn bước vào trong nhà trọ. Trên trán tên nào cũng khắc rõ rành rành chứ “ Ăn cướp”, và để làm rõ thêm, chúng lập tức đuổi hết người đang ngồi ở mấy bàn gần cửa, và đặt mông thẳng xuống. Lúc này, có thêm 4 người bước vào, à không là là 8- 4 Người ( human) và một Người Thú ( Beast). Một tên to con, một tên loắt choắt, một cậu thanh niên đeo mặt nạ sắt và một gã khá bệ vệ, tay cầm chiếc xích- được nối với cái vòng cổ của mấy cô bé tộc Beast. Người chủ quán có vẻ cũng có chỗ dựa, nên ngay tức thì ra can thiệp.
- Cạch!- Gã đầu lĩnh chỉ nhẹ nhàng lấy ngọn giáo trưng ra cho người chủ quán xem, ông ta liền nhẹ nhàng khom mình cười và nịnh bợ gã.
Nhìn cảnh này, mọi người, bao gồm cả Kiệt và Rose nhanh chóng quyết định rằng nên thợ lặn. Cả hai đứng dậy, đi lên cầu thang để về phòng. Anh Kiệt mặc dù đến từ một thế giới rất văn minh và nhân quyền, song cậu không định biểu diễn mấy thứ đó lúc này, khi chưa có bất kì quyền lực nào để bảo vệ cô bé kia cả đời.
- Chúng là ai vậy?- Anh Kiệt chợt hỏi khi cả hai sắp về phòng riêng.
- Theo tôi nghĩ thì chúng là người của Sơn Trại Thunder And Wind, một toán cướp kiêm lính đánh thuê. Bọn này hoành hành rất mạnh ở khu vực này, ông chồng của tôi cũng tỏ ý muốn diệt chúng mà không được. Bọn này khá lợi hại, lão thủ lĩnh của chúng là Simon Gấu Điên- một gã Đấu Sĩ cấp D+ . Chưa kể tới rất nhiều kẻ mạnh dưới chướng y. Cậu định làm gì?
Đi vào trong phòng, bật chế độ tua lại của Christina, cả hai bắt đầu phân tích những kẻ đó. Tuy chỉ dựa vào những hành vi cử chỉ trong vài phút ngắn ngủi của chúng, song vậy cũng đủ để Christina đoán được những điểm mạnh và yếu của từng tên, mặc dù có những hạn chế nhất định.
Lúc này, bọn cướp- tạm gọi chúng như vậy- bắt đầu gọi món.
- Lấy cho bọn này mấy xuất thượng hạng, cả bia và thức ăn nhé.- Một tên rống lên.
- Dạ!- Ông chủ quán vâng dạ liên tục, lại cẩn thận tuyên bố miễn phí thức ăn cho họ.
- Lão cho bọn này là ăn mày ư?- Một tên đứng lên cà khịa,
- Dạ đâu dám, tôi chỉ ngưỡng mộ mấy ngài quá, nên muốn tỏ chút lòng thành ấy mà!
- Cũng biết điều đó! Thôi, cho lão cút!
Chúng đánh chén một cách ầm ĩ và bừa phứa, dựa vào tiếng đĩa bát rơi loảng xoảng khi chúng ăn uống. Và cuộc vui của chúng lên đỉnh điểm, khi chúng bắt cô bé tộc Beast phải cởi bỏ từng món đồ ra, và phục vụ cho tên đầu lĩnh, và yêu cầu tất cả phải chứng kiến cảnh đó. Từng tên một bắt đầu gọi mọi người ở trong phòng ngủ xuống.
- Thủ lĩnh của bọn ta yêu cầu ngươi đi xuống!- Gã cướp trẻ đeo mặt nạ sắt đích thân tới gọi cửa phòng Anh Kiệt và Christina. Giọng tên này khá đều và buồn, khiến không ai đoán nổi cảm xúc của y nữa.
- Anh bạn có muốn thoát khỏi chúng!- Đợi tới lúc chỉ còn lại 3 “người” ( do không tính Christina), Kiệt chợt hỏi.
Ngay tức thì, mắt của Rosaline hơi ánh lên, trong một khoảnh khắc.
- Ngươi không nên nói điều này với ta!- Y nhẹ nhàng đặt tay lên cây rìu nhỏ ở bên hông
- Cậu căm ghét khi phải nhìn cảnh cô bé kia bị làm nhục, tại sao vậy? Vì mẹ cậu hay chị, em gái cậu đã từng ở vị trí đó?
Lần này, ngọn lao trên lưng y chỉ thẳng vào mắt của Anh Kiệt, chỉ cách chút xíu. Hơi thở của y bắt đầu rối loạn, nhanh và gấp. Rồi nó từ từ bình ổn lại nhanh chóng.
- Ngươi biết những gì?
- Bộp! – Trong một khoảnh khắc, người đeo mặt nạ đã ngỡ mình gặp ma, khi chỉ bằng một cú gạt nhẹ vào mũi lao, nhưng lại khiến tay y tê rần. Kiệt tiến tới, vỗ một cái vào vai hắn, giải tỏa cảm giác tê dại đó, rồi chìa tay ra.
- Ta không biết, ta chỉ nghe thấy, tiếng tim cậu đập, cách cậu chớp mắt, cách cậu vuốt miệng,... Đó gọi là ngôn ngữ cơ thể, sao? Có muốn bắt tay với ta không?
- Ngươi muốn gì?
- Ta chỉ muốn khiêu chiến với kẻ khác, mà lúc này cụ thể là Simon Gấu Điên.
- Người điên rồi!- Y lắc đầu, rồi nói thêm- Ta tên là Jamie Franker, thường gọi là Iron Mask ( mặt nạ sắt).
- Hoàng Anh Kiệt, cô ấy là Rosaline Victory. Không có nickname.
- Nickname?
- Tên thân mật ấy mà! Tại sao chúng lại làm nhục mấy cô bé tộc Beast đó trước mặt mọi người vậy?
- 4 cô bé kia vốn thuộc một bộ lạc nhỏ ở mấy khu rừng, sau 1 chuyến đi săn, tay thủ lĩnh Kasin phát hiện ra, nên tấn công. Bộ lạc kia tuy chỉ có hơn 20 mạng nhưng đánh quyết liệt lắm, chỉ bắt được 4 đứa này, bán không lãi bằng tiền vũ khí bỏ ra, nên hắn rất giận dữ, thường xuyên lôi ra làm nhục cho hả giận?
- Năng lực của bọn kia ra sao?
- 40 tên đi vào trước tiên thì chỉ có sức mạnh cấp F +, có sức và chút máu liều. Gã to con tên Mun, là người lai giữa Beast và Human, nên da cứng, xương chắc, chịu đau khá, cấp E-. Tay loắt choắt tên Sah, giỏi dùng dao, cấp E-. Còn Kasin cấp E, y có Thể Thuật mạnh mẽ, Đấu Khí Hệ Lôi, với bùng nổ và khả năng gia tốc rất nhanh và mạnh.
- Sao lại lôi kéo tôi vào chuyện này chứ!- Rosaline nói nhỏ với Kiệt khi họ ở gần nhau.
- Tôi có thể giết chúng tương đối dễ, nhưng muốn đảm bảo việc này không lọt ra quá sớm, cần mấy đòn ma thuật của cô giúp đỡ.
- Cậu... tôi...
- Làm thôi!- Anh Kiệt chốt câu cuối, trước khi bước xuống. Còn Rosaline liếc cậu thêm một cái và lùi lại.
Cậu bước xuống, khi mà màn biểu diễn đang ở hồi gay cấn, bọn cướp thản nhiên bình luận về mấy cô bé, vài tên bắt đầu gia nhập cuộc vui. Mọi người xung quanh phụ nữ thì đỏ bừng hết mặt, đàn ông thì khá hơn một chút, lũ thanh thiếu niên nhi đồng thì khép nép. Họ sợ hãi, không dám can thiệp, nhưng đơn giản là vì họ không đủ sức, và không ngu tới mức làm vậy vì người họ không quen. Bọn cướp có vẻ rất thích thú khi nhìn thấy sự nhục nhã của mấy cô bé.
Đúng lúc này, Jamie tấn công. Cây lao phóng thẳng vào người gã tướng cướp, bất ngờ, nhanh, mạnh và hiểm. Song bản năng chinh chiến bấy lâu của Kasin vẫn cứu sống gã, đưa một cô bé ra làm khiên chắn, giúp mũi lao chỉ cắm ngập vào ngực, chứ không xuyên qua tim được. Bọn cướp giận dữ đứng lên, rút phắt binh khí ra.
Đúng lúc đó, một ánh chớp như lóe lên ở trong phòng, làm mọi người choáng váng gục gần hết. Bọn cướp hầu như lảo đảo ngả hết, chỉ còn tay thủ lĩnh Kasin, gã to lớn Mun, tên loắt choắt Sah. Mun lao tới chỗ của Jamie, vung cây rìu to lớn đi khắp nơi. Với một kẻ biết tu luyện như gã, không khó để mà vừa to lớn lại vừa nhanh nhẹn hơn người. Hai gã cựu đồng đội cùng lúc lao vào nhau, lao của Jamie và rìu của Mun cùng lúc chạm nhau. Với sức khỏe hơn hẳn, Mun hất bay tên phản bội đi.
Trong lúc đó, Anh Kiệt đang tránh đòn tấn công từ phi dao của Sah, và sơ cứu cho cô bé bị mũi lao đâm phải. Tên Sah này tài cán cũng bình thường, phi dao không quá hiệu quả, nhưng mũi dao nào cũng tẩm độc, khiến kẻ khác hoặc vì quá đề phòng mà không dám đánh mạnh, hoặc vì không biết mà chết. Nếu tung hết sức, Kiệt chỉ cẩn 2 giây, nhưng đây đang lúc tập khả năng thực chiến, thôi cho y chút sĩ diện vậy.Lăn lên lộn xuống vài vòng xung quanh đống bàn ghế, Kiệt tới được chỗ của Jamie khi cậu ta lần nữa bị ném đi bởi Mun.
- Tôi tưởng ông anh mạnh lắm cơ mà. Sao không tung hết sức!
- Còn cậu, tưởng cậu muốn giết bọn kia, sao chưa nổi sát ý?
- Vậy lần này chúng ta cùng ra tay thật sự.
- Biết rồi.
- Rose, vào chăm sóc mấy bé này đi!
Nói rồi, cả hai lao ra khỏi chỗ nấp. Lần này, họ đổi vị tri, Kiệt đánh gã to con trong khi Jamie tới chỗ tên loắt choắt.
- Grao!- Mun gầm lên, chém mạnh cây rìu xuống.
- Bộp!- Gia tốc vào phút cuối cùng, Anh Kiệt nhẹ nhàng tung một cú sút vào đúng cuống họng của gã, hất tung gã lên tầng trên. Và khi rơi xuống thì hai mắt đã trợn tròn, máu trào ra từ cuống họng.
Cùng thời điểm đó, Jamie cũng đang tấn công tên còn lại. Những mũi phi đao của Sah không lọt qua được những cây lao của cậu, buộc y phải cận chiến. “ Nhất thước trường, nhất thước cường”- dài hơn một thước tức là mạnh hơn một thước, mà cây lao dài hơn gần gấp 5, nên chỉ phút chốc, bằng một cú gạt, Jamie để hai cây dao trên tay Sah găm chặt vào thân lao, còn mũi lao còn lại đâm thủng sọ đối thủ.
- Mày giấu tài khá lắm thằng chó!- Kasin cười gằn- Cũng ngang tay với tao trước đây! Đáng tiếc là mày lạc hậu mất rồi.
Kasin mạnh mẽ vận Đấu Khí, làm cho thân thể như toát lên ánh sét. Vặn cổ hai cái, y tấn công. Với sự gia tốc của Lôi Đấu Khí, Kasin vừa nhanh, vừa mạnh mẽ, đòn tấn công nào cũng khiến Jamie phải chật vật đón đỡ. Một tay vung đòn, tay kia y gần như chỉ để không, chứng tỏ rõ ràng sự chênh lệch về đẳng cấp của hai bên.
- Vút!- Lại một lần nữa, Kasin lại tốc biến khỏi tầm mắt của Jamie, rồi xuất hiện bất chợt ở đâu đó và định tặng cậu một đòn vào đâu đó. Nhưng lần này, Jamie cắn răng bẻ gẫy một ngọn lao, ngay khi quả đấm của Kasin chạm vào, cậu cũng dùng mũi lao găm nó vào người cậu.
- Mau tới đi, Kiệt!- Cậu hét lên.
Cuống cuồng trước nỗi lo bị giáp công, Kasin điên cuồng đánh mạnh mẽ vào người cậu, khiến ngọn lao đâm lung tung. Chỉ đợi cơ hội này, Jamie dùng tay không bóc mạnh vào vết thương trên ngực kẻ địch.
- Rầm!- Kasin điên tiết thiết đầu công vào mũi Jamie, thành công hất văng cậu ra.
- Chúc mừng ông bạn thoát khốn! – Kiệt vỗ tay
- Mày đã bỏ qua cơ hội duy nhất để đánh bại tao! Giờ thì chuẩn bị chết đi!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tranquangdun
TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
TÁC GIẢ: THIÊN TÔN
CHƯƠNG 4: CHIẾN ĐẤU
- Có lẽ người nên xem lại đằng sau trước đã.
- Cạch!- Tiếng những mảnh gỗ vụ rơi xuống, và Jamie đứng lên. Máu chảy ròng ròng, nhưng đôi mắt ngập tràn chiến ý.
- Nếu mày chịu nằm xuống, có lẽ tao sẽ tha chết cho mày, vì hai đứa kia đã chết, tao sẽ cần một phụ tá!
- Ông đã dạy tôi về ý chí, và bây giờ tôi xin trả bài.- Múa ngọn thương trong tay, cậu bắt đầu thủ thế đánh.
Kasin móc từ trong áo ra một cái lọ, mở nắp rồi hít một hơi thật sâu. Những vết thương trên người y nhanh chón lành lại với tốc độ trông thấy được. Cầm lấy cây đao lớn, y múa vài đường uyển chuyển, và bắt đầu vận chuyển Lôi Đấu Khí vào trong ngọn đao. Cuộc chiến lúc này đang nghiêng dần lợi thế vè phía y, khi mà vết thương của hắn đã lành, lại kĩ năng mạnh hơn đối thủ. Trên bảng xếp hạng các hệ sức mạnh thân thể, Đấu Khí xếp trên Khí Công và Thể Thuật, vì ở cùng cấp Đấu Khí có thể mượn thêm sức mạnh của các nguyên tố mà chiến đấu.
Với Jamie, sự chênh lệch là khá rõ, nhưng cậu ta không quan tâm. Nếu như chỉ biết đánh nhau khi chắc thắng, cậu đã không sống tới được hôm nay. Thể Thuật tuy chỉ xếp hạng cuối cùng, nhưng không có nghĩa là nó yếu, chẳng qua cơ thể con người vốn quá yếu ớt để thi triển các kĩ năng tối thượng.
- Thể Kĩ! 72 mũi thương liên kích!
Mũi lao xoáy nhanh và mạnh, đâm liên tiếp vào cơ thể Kasin. Gọi là “72 ngọn thương liên kích” là bởi nó chỉ tập trung đánh đúng 6 điểm: 2 mắt, động mạch cổ, tim, thận và khí quản, đây là những chỗ không bị xương che chắn, mũi lao có thể đâm vào nhanh chóng, không bị cản trở dù chỉ nửa giây. Tuy nhiên, với một cao thủ cấp E+ như Kasin, lại tinh thông cả Thể Thuật và Đấu Khí, việc múa cây đại đao kia để che chắn là hoàn toàn dễ dàng. Dù to và nặng tới cả tạ, nhưng cây đao lúc này đang nhảy múa hết sức mềm mại, ngăn chặn hầu hết những cú tấn công.
- Đến lượt tao! Đấu Kĩ- Sét đánh!- Lần này, cây đao chém mạnh theo hình ziczac, konog ngừng áp sát đầu Jamie, hòng đẩy lùi cậu lại phía sau.
- Keng!- Không nao núng, cậu nhóc bình tĩnh ném nhẹ mũi lao ra đằng trước, đợi tới khi nó chỉ còn lại một mẩu để cầm, cậu mới nắm lấy và xoáy mạnh. Một đòn mạng đổi mạng, nếu lưỡi đao chém tiếp, nó sẽ cắt ngang qua đầu cậu, nhưng mũi thương cũng kịp chọc thủng động mạch chủ của y. Chắc chắn Kasin sẽ lùi lại, và khoẳng khắc đó chính là lúc cậu điên cuồng phản công.
- Leng keng!- Chiếc mặt nạ sắt vốn luôn gắn trên mặt cậu nhóc rơi xuống đất, và bị cắt ra làm hai bởi một đường cắt rất ngọt. Còn cậu ta lúc này đang ở một thế thiết bản kiều thụ động, với sự trợ giúp của Kiệt. Gương mặt vốn luôn ẩn sau chiếc mặt nạ, nay hiện ra rõ ràng trước mặt Kiệt và Kasin: một khuôn mặt biến dạng vì những vết bỏng nặng nề, mũi bị mất, trông thật quái thai dị dạng.
Kasin hơi híp mắt lại, tốc độ ra tay của Anh Kiệt nằm ngoài dự đoán của hắn. Hơn nữa, dường như Kiệt có vẻ đang lấy hắn làm bia tập cho Jamie, chứ không chỉ đơn thuần là tự cao. Và đúng y như những gì hắn vừa nghĩ, Kiệt bắt đầu luôn.
- Cậu không thể làm hắn e ngại chỉ bằng chiêu mạng đổi mạng đó đâu. Đấu Khí sở dĩ được coi ở ngôi trên của Khí Công và Thể Thuật, là vì nó có thể mượn sức mạnh của tự nhiên. Vì vậy, giờ đây hắn có thể tạo ra một lớp bảo vệ đủ để chặn đòn vừa nãy của cậu lại.
- Vậy tôi cần làm gì?- Tuy mới quen, và không rõ lắm về mục đích của Anh Kiệt, song Jamie biết rằng tốt nhất mình nên chấp nhận mấy lời khuyên đó.
- Cậu dùng binh khí chỉ để làm cảnh thôi ư. Ngọn lao này đúng là không thể thay thế con người cậu, nhưng nó có ích cho cậu nếu cậu biết dùng nó thật sự. Thể Thuật không phải cậy mạnh mà làm đâu.
Vừa nói, Kiệt vừa nắm lấy ngọn lao của Jamie, xoay nó vài vòng cho quen với trọng lượng và cấu tạo, rồi bắt đầu tấn công. Cậu không chỉ đánh với một cây lao, mà còn mang theo 2 cây nữa: hai tay mỗi tay một cây, miệng ngậm một cây. Tất nhiên Kiệt không phải là Zorro của One Piece, nhưng lấy sức mạnh của cậu, mọi chuyện vẫn thuật lợi. Hất ngọn lao ở miệng ra trước, buộc Kasin phải chặn nó lại. Cây đao đang bận đỡ ngọn thương, giúp cậu tiếp cận được chủ nó.
- Keng!- Lưỡi đao đổi đang đỡ ngọn thương, lại chếm mạnh xuống, song đã bị chặn lại. Thân cây lao bằng gỗ, dù cứng tới mấy cũng sẽ đứt khi bị chém trúng, nên cậu đã chủ động đánh chéo lên bằng cả hai ngọn lao, để chúng chỉ phải chạm vào bản thanh đại đao, đồng thời chia bớt lực va chạm.
- Đấu Kĩ- Lôi Quyền!- Sức mạnh đáng nể của Kasin giúp y có thể cầm đao bằng 1 tay, có nghĩa trong khi Anh Kiệt đang bận đỡ cây đao với hai tay và để mở hoàn toàn ngực, y có thể tấn công cậu dễ hơn.
- Bộp!
- Con người còn có chân nữa mà!- Tung một cú trái phá thẳng vào khớp cổ tay Kasin, Anh Kiệt chặn lại được đòn trời giáng đó.
- Hấp!
- Vút!
Trong 2 giây ngắn ngủi, với 2 tiếng động đó, cả hai trao đổi vài chiêu. Lợi dụng lúc Kiệt chỉ còn lại 1 chân trụ, Kasin vận sức hất mạnh cây đao, làm hai ngọn giáo bay lên. Nhưng đúng lúc đó, cây lao thứ 3 vốn bị đánh bay lên trên cũng vừa rơi xuống dưới chân Anh Kiệt. Không cần chống chân kia xuống, Anh Kiệt lập tức dùng chân duy nhất đang đứng hất nó thẳng vào mặt đối thủ, tạo ra một vết rách nhỏ trên lông mày của gã.
- Tôi hơn!- Kiệt nói
- Trả đòn!- Kasin buông cây đại đao, đấm mạnh vào ngực cậu.
Kiệt bị hất tung ra đằng sau ,nhưng Kasin thì bắt đầu bất an rồi. Cú đấm vừa rồi được tung ra ngay khi Anh Kiệt đang ở trên không trung, nơi không hề có điểm tựa, đáng lẽ sẽ giúp ý giành lại chút lợi thế- ít nhất là về mặt tinh thần. Song ngay khi cú đấm sắp chạm vào người mình, Kiệt đã dùng chân đang chặn cú đấm lúc trước, đạp thêm một cú vào quả đấm đó, tạo lực đẩy cậu về đằng sau. Vừa né được đòn, cú đá còn làm rạn xương ở trên đầu ngón tay trỏ, ngón tay có tác dụng lớn trong các đòn tấn công của y: chỉnh hướng đao, điều hóa sức phát ra, ... cũng là điểm tiếp xúc đầu tiên của cú đấm. Đau đớn ở đó, dễ dàng khiến những đòn tấn công sau ít nhiều bị ảnh hưởng.
Nhưng sau khi hạ cánh, Anh Kiệt không tấn công nữa, cậu dùng ngón tay chỉ về phía Jamie.
- Đến lúc cậu lên sân rồi!
Như chỉ đợi có thế, Jamie lao tới như một con báo săn. Lần này, cậu ta mang theo tới tận 5 cây, 1 cây cầm trên tay và 4 cây ở lưng ( cây lao của cậu ta chỉ dài tầm 1 m, có thể mang vác trên lưng mà không quá vướng). Cũng giống như Kiệt, cây lao đầu tiên được ném. Lần này, Kasin bình tĩnh nhìn thẳng vào mũi lao đang lao tới, và tránh nó ngày vào giây cuối cùng. Chính lúc này, một chiếc dép từ đâu văng đến, đập vào đuôi cây lao, khiến nó lệch hướng, đâm vào mắt Kasin. Chỉ mất một chiếc dép( hoặc giầy), Jamie đã đánh đổi được một cơ hội tấn công cực kì tốt.
Phản ứng nhanh nhạy của Kasin đã cứu gã khỏi viêc mất con mắt, song không cứu gã khỏi việc bị rách lớp da bảo vệ con mắt đó, máu chảy ra làm khuất phần lớn tầm nhìn. Đồng thời, tiên cơ đã bị chiếm mất, hoàn toàn. Lúc này, trận tấn tổng tấn công của Jamie bắt đầu. Những cây lao cùng lúc được ném vào và bị chém đứt nhanh chóng. Tuy nhiên, do chỉ còn có đúng một con mắt nên việc vung đao và chém xuống không thật hiệu quả- có một ngọn lao mới chỉ bị chém vào chứ chưa gãy. No trở thành một mấu bám tốt để Jamie có thể đu lên và đạp thêm một cú vào con mắt bên kia của Kasin.
Máu đã văng ra, nhưng là từ mũi chứ không phải từ mắt. Kasin ngửa mặt lên trời hận đời vô đối kịp lúc, nên cú đá đã đập vào mũi rồi sượt qua mắt. Chăm chăm tấn công mà không đạt được kết quả, thì phải nhận hậu quả, hai tay của Kasin nắm lấy cổ chân cậu ta, quật mạnh xuống sáng nhà. Trong hoàn cảnh bất lợi như vậy, Jamie lập tức bật người, cong như con tôm, ngón tay móc mạnh vào mắt của Kasin, hoàn tất mục tiêu của đòn tất công trước.
- Phập!- Cuối cùng thì con mắt thứ hai của Kasin đã bị mất, song càng khiến y giận giữ hơn. Điên cuồng trong cơn đau, Kasin quật mạnh cậu nhóc xuống sàn nhà, đồng thời dùng cùi chỏ giã liên tục vào cậu nhóc. Không thể thoát khỏi thế kẹp của tên mù đang nổi điên, Jamie chỉ có thể bất chấp tất cả ôm đầu.
- Cứu nó ra đi!- Kiệt chợt nói.
- Tại sao?- Rose chui lên từ dưới bóng của Kiệt, giọng câng câng đầy thách thức
Đáp lại sự thách thức đó, là một cái lừ mắt đơn giản, trước khi cậu ta bắt đầu hít một hơi vào ngực.
- Thôi được, Ma Thuật: Giảm Trọng Lực, Giảm Ma Sát, Bay, Tăng Tốc, Dây Kéo.- niệm một loạt các thần chú, rồi Rose bắt đầu ra tay. Thần chú lần lượt bay về phía gã mù Kasin, lôi phắt hắn ra một cách dễ dàng: Giảm Trọng Lực làm giảm trọng lượng cơ thể, Giảm Ma Sát khiến cơ thể không tài nào trụ lại được, Bay đẩy cơ thể lên không, Tăng Tốc giúp tốc độ bay gia tăng, còn Dây Kéo là để kéo gã. Quật hắn xuống đất vài chục cái, xong sức sát thương tạo ra không lớn, khi mà phép Giảm Trọng Lực và Bay khiến gã chẳng khác gì quả bóng bay cả.
Và khi cơ thể Kasin trở lại bình thường, thì là do Lôi Đấu Khí phát huy tác dụng. Kasin thoát khỏi đống bùa chú, và cố gắng tìm cái lọ thủy tinh đã giúp hắn khôi phục vết thương.
- Tìm nó hả?- Kiệt đặt vào tay y cái lọ, vừa hỏi.
Không cần suy nghĩ, gã hít mạnh, hít mất 1/8 bình, và toàn bộ cơ thể lập tức hồi phục. Mắt mọc lại, vế thương lành ngay, cơ thể ngày một to ra, mạch máu nổi lên như những con giun. Từng sợi sét xuất hiện, lan tỏa ra xung quanh
- Tụi mày chết với tao!- Tiếng hét truyền vào tai Kiệt, và chỉ ngay giây sau thì Kasin xuất hiện.
- Rắc!
Kasin ngạc nhiên vô cùng, vì y không còn nhìn thấy tay của mình nữa. Thứ thuốc y hít vào, thực chất là thiêu đốt dinh mạng để tăng sức mạnh, và nó cũng giúp cơ thể minh mẫn hơn, đủ để y hiểu là mình đã bị vặn cổ ngược ra sau. Dùng hết sức bình sinh, y cố gắng đặt tay lên trên đầu để vặn nó lại đúng hướng.
- Một kẻ mạnh mẽ!- Rosaline cười khẩy, khi nhìn thấy Kasin chết khi vặn lại được đầu!
Trong khi đó, Kiệt nhanh chóng đi tới chỗ từng người trong quán, thì thầm vào tai họ điều gì đó. Xong xuôi, cậu hoặc giết vài tên cướp, hoặc nện cho mấy người vô tội vài cú, hoặc lấy dao chém lung tung, rồi nắm cổ từng người vứt ra các góc khác nhau.
- Đưa họ đi cùng!- Kiệt chỉ vào Jamie và 4 cô bé người thú
- Tôi không phải là người hầu của cậu.
- Nhiệm vụ của cô, cho dù nó là bất cứ điều gì, cũng sẽ thuận lợi hơn nếu nghe lời tôi đó!
Dứt lời, Kiệt nhanh chóng chạy ra chuồng ngựa, còn Rosaline sau phút suy ngẫm cũng bắt đầu niệm phép Cáng Cứu Thương, đem 5 người kia theo. Ra ngoài, đã thấy Kiệt mang theo hết bầy ngựa của bọn kia ra, và móc cáng của họ lên chỗ lũ ngựa, hơi nguy hiểm những nếu không gặp đoạn đướng khúc khuỷu thì sẽ không rơi. Thế rồi cả hai lên ngựa, đi tiếp luôn trong đêm.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tranquangdun