Đại lục Azor nơi có pháp thuật và vô số chủng tộc tồn tại:Con người, Tinh Linh, Ma tộc, Long Tộc... Đại lục Azor đã qua ngàn năm kể từ cuộc chiến tranh cổ ngữ khiến các chủng tộc bị thiệt hại nặn nề, ngày nay tuy giữa các tộc cũng có những cuộc chiến tranh nhưng cũng tính là thanh bình, mà nay sự thanh bình đó lại có nguy cơ bị đe dọa bởi sự xuất hiện của nhân vật chính của chúng ta Vladimir Kolomoisky, một kẻ độc ác đến từ Trái đất
Tác phẩm chỉ mang tính chất giải trí, mọi sự việc trong truyện điều là hư cấu, tác giả không có ý phê phán hay đã kích bất kỳ thứ gì. Mong các bạn hiểu cho
Người ta nói ở tận cùng phương nam của đại lục Azor, có một chiếc hố thông từ mặt đất xuống tận trung tâm của lòng đất, nơi có những con quái vật và các sinh vật ưa thích bóng tối sinh sống được mọi người gọi là ma giới. Ma giới vốn là cấm địa của các chủng tộc ánh sáng, nơi mà thậm chí cả một trong ba vị tổng lãnh thiên sứ nếu bước chân xuống nơi này cũng sẽ phải chết.
Lúc này ngay tại lâu đài của ma vương đời thứ bốn mươi ba đang diễn ra một sự việc cực kỳ trọng đại mà không một ai trên lục địa Azor có thể ngờ được.
Trong chánh điện xa hoa lộng lẫy cùa tòa lâu đài này đang đứng hai người một nam và một nữ. Người nam mặc một bộ áo giáp màu trắng và cầm một thanh kiếm tỏa ra ánh sáng quang minh rở, người nữ trên người mặc một bộ giáp màu đen, trên đầu thì đội một chiếc vương miệng phát ra thứ ánh sáng màu đen nhu hòa. Hai người họ giống như hai mặt đối lập của một thái cực vậy.
Hai người này đều là những người cực kỳ nổi tiếng tại đại lục Azor này mà rất nhiều người đều biết tên nhưng không biết mặt của họ, đó là anh hùng Galen và nữ ma vương Zyra.
Galen có một mái tóc đen và trông hắn ta cực kỳ anh tuấn. Galen vốn là một đứa trẻ mồ côi, khi còn nhỏ hắn được quang minh giáo hội nhặt về nuôi, hắn khi lên sáu tuổi đã thể hiện ra thiên phú cực kỳ bất phàm về kiếm đạo và quang minh ma pháp nên được giáo hội hết lòng bồi dưỡng.
Năm mười tám tuổi hắn đã trở thành một vị kiếm thánh kiêm pháp sư cấp độ chín, nên hắn được một số người tôn xưng là vị tân anh hùng của thời đại này (mỗi một cuộc chiến lớn của nhân tộc và một chủng tộc khác thì sẽ có một vị anh hùng xuất hiện để làm biểu tượng cho cuộc chiến đó )
Giáo hội thấy vậy thì càng tân bốc hắn lên, giáo hội vẽ ra hình ảnh Galen là một vị tân anh hùng bất khả chiến bại nhằm chuẩn bị cho cuộc chiến với ma giới sắp tớ. Nhưng rồi đột nhiên hắn mất tích và 3 năm sau đó hắn lại một lần nữa xuất hiện ở lâu đài của ma vương.
Còn nữ ma vương Zyra, cô ta mang mái tóc bồng bềnh màu đỏ với khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp hút hồn người, tuy cô đang mặc một bộ giáp đen trền người nhưng điều đó cũng không thể làm lu mời được vẽ đẹp của cô. Còn chiếc vương miệng trên đầu cô thì càng làm tăng nét vương giả và quý phái của một vị nữ hoàng như cô.
Zyra sinh ra trong gia tộc Nitemare, Nitemare là một trong mười ba gia tộc lớn nhất chi phối ma giới. Chức vị ma vương của cô là do hội đồng ma giới bầu ra (mỗi vị ma vương đều do hội đồng ma giới bầu ra, hội đồng này gồm ba trăm người, mười ba gia tộc lớn chiếm hai trăm người còn một trăm người còn lại thì phân cho các gia tộc nhỏ hoặc các cường giả khác).
Thực chất ra cuộc bầu chọn đó đã được cha cô vị ma vương đời thứ bốn mươi hai và gia tộc Nitemare "dọn đường" cho cô lên ngôi sẵn hết rồi, nhưng kể từ khi cha cô qua đời uy thế và quyền lực của cô và gia tộc ngày càng xuống dốc,thậm chí đã có nhiều kẻ muốn soán ngôi ma vương của cô.
Trong cung điện lúc này Zyra và Galen đang đứng đối diện nhau, bổng nhiên Zyra mở miệng ra nói: Hãy quy phục ta đi anh hùng.
Cùng lúc đó từ bìa rừng rậm thuộc công quốc Miessen xuất hiện một người thanh niên với mái tóc màu vàng dưới cơn mưa, hắn ta đứng đó và nở một nụ cười tà mị (Miessen là một quốc gia miền nam tiếp giáp với các quốc gia miền trung)
Nếu lúc này có một người xuyên việt đứng ở đây họ chắc chắn sẽ hết sức kinh ngạc, vì họ sẽ thấy hắn đang mặc bộ trang phục đúng ra không nên xuất hiện ở nơi này, vì nó là quân phục của Liên bang Xô Viết,
Trước ngực hắn lúc này có một huy hiệu ngôi sao đỏ với bên trong là hình ảnh búa liềm màu vàng của Liên Bang Xô Viết còn thấm đẫm nước mưa.
Đôi lời tác giả:
- Mình là người mới viết nên mong các bạn góp ý nhiệt tình và ném đá nhẹ tay giúp mình
Người thanh niên ấy vẫn đứng yên dưới cơn mưa,mặc cho những giọt mưa rơi lên trên người hắn, đến khi mưa đã tạnh thì hắn khẻ ngước đầu lên nhìn bầu trời trong xanh phía trên và lẩm bẩm :" Đại lục Azor huyền ảo đây sao, cũng xinh đẹp nhỉ."
"Sớm thôi rồi nó sẽ thuộc về Liên Bang Xô Viết chúng ta" một tiếng nói nhỏ nhẹ từ phía trước người thanh niên vang lên. Rồi từ phía trước xuất hiện một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài màu vàng, cô ta dần tiến đến vị trí của người thanh niên.
Cô ta mặc một bộ đồ dạ hội màu đen đều đó làm tôn thêm vẻ đẹp của cô ấy, cô gái tiến lên cho đến khi đối diện với người thanh niên thì dừng lại. Cô ta nhoẻn miệng cười rồi cuối đầu xuống và nói :"Chào mừng ngài đến phân bộ số mười,thưa trung tá Vladimir Kolomoisky"
Mọi người đều gọi hắn là Vladimir Klomoisky nhưng đây chỉ là cái tên mà phía chính phủ cấp cho hắn.Tên thật của hắn là gì thì hắn đã sớm quên rồi, vì việc nhớ và sử dụng cái tên trước kia của mình là một điều cấm kị đối với "những đứa trẻ Đỏ", một bí danh của những đứa trẻ tham gia dự án thí nghiệm đặc biệt của chính phủ.
Sinh ra tại thành phố Moscow, Vladimir vẫn sống một cuộc sống bình dị cùng cha mẹ hắn cho đến khi lên năm tuổi.
Trong một lần vô ý thì hắn đã bộc lộ ra năng lực siêu nhiên của mình, đó là điều khiển một cái chén bay lơ lửng trên không chỉ bằng cái vung tay. Chuyện này nhanh chóng đến tai của chính quyền Xô Viết lúc bấy giờ và hắn bị người của chính quyền đưa ra khỏi mái ấm của gia đình.
Cùng thời điểm đó Liên Xô đang tiến hành một cuộc thử nghiệm về việc tạo ra các siêu nhân, nên hắn nhanh chóng được đưa đến một khu vực cách ly với bên ngoài và sống cùng những đứa trẻ khác.
Cuộc sống khi đó của hắn chỉ là những vòng lập lẩn quẩn với việc cho những khoa học gia nghiên cứu và được các thầy dạy về công ơn của Đảng và các vị lảnh tụ Xô Viết.
Các nhà khoa học gia cứ vài bữa lại tiêm một số thứ thuốc mới nghiên cứu ra vào người bọn họ. Trong quá trình thử nghiệm đã có nhiều đứa bé bị chết nhưng những đứa còn sống còn lại thì lại càng ngày vượt ra khỏi phạm trù của con người, điều đó làm cho phía chính phủ rất hài lòng và dự án vẫn được tiếp tục.
Ngoài việc bị tiêm các loại thuốc vào cơ thể chúng còn bị ép học rất nhiều thứ như:học võ, bắn các loại súng,điều khiển tốt năng lực của mình...
Khi dự án kết thúc tuy chỉ co mười lăm đứa trẻ trưởng thành được trên tổng số ba trăm, nhưng mỗi người điều thật sự là siêu nhân khi những dị năng của họ có sức mạnh gấp một trăm lần khi họ còn nhỏ,họ có thể chạy với tốc độ gần hai trăm km/h, hay nâng được món đồ với trọng lượng hàng tấn.
Họ thật sự là những "siêu chiến binh" bước ra từ màn ảnh ,những siêu chiến binh mà cả bọn chính phủ Mĩ cũng phải thèm muốn.
Khi dự án vừa kết thúc thì "những đứa trẻ đỏ" được phân bổ đi làm nhiều nhiệm vụ khắp nơi trên thế giới, có kẻ được cử qua các nước đông âu, có hai kẻ được cử đến Việt Nam, bọn họ được cử đến để giúp Việt Nam chống lại sự xâm lược của Trung Quốc ở phía bắc và Campuchia ở phía Nam. Trong đó Vladimir được nhận một nhiệm vụ tuyệt mật đó là thâm nhập vào đại lục Azor.
Sự Tồn tại một cánh thông đạo nối liền ngoại ô thành phố Leningrad đến đại lục Azor là một điều tuyệt mật, thông đạo này vô tình được một số thợ mỏ phát hiện ra vào những tháng đầu năm 1979, khi đang khai thác quặng mỏ trong núi thì họ tìm thấy một đường hầm bí ẩn, nên họ đã men theo đường hầm và đi đến được đại lục Azor.
Những người thợ mỏ đó nhanh chóng báo cáo với chính phủ về chuyện kỳ lạ đó và điều hiển nhiên với tầm vóc lớn lao của chuyện này thì những kẻ vô tình biết chuyện đều bị diệt khẩu.
Còn chính phủ Liên Bang Xô Viết thì cử nhiều người vào khám phá và xây dựng các phân bộ một cách bí mật ở thế giới này, họ yêu cầu các phân bộ này tránh để những cư dân của đại lục Azor biết về sự tồn tại của thông đạo và về Liên Bang Xô Viết phía bên kia thông đạo.
Qua hai năm thu thập thông tin thì nay những người lãnh đạo bắt đầu hành động với mục tiêu chinh phục được đại lục Azor và lợi dụng những thứ thu được ở đại lục Azor này để tiêu diệt bọn người Mỹ và cả khối quân sự Nato, phía Liên Xô hy vọng sau khi tiêu diệt những kẻ ngán đướng thì họ có thể tạo ra một trật tự thế giới đơn cực nơi mà Liên Xô thống trị cả haithế giới.
Họ đã cử Vladimir đến đại lục Azor này và yêu cầu hắn tạo ra một thế lực "bình phong" cho Liên Bang Xô Viết để dể bề cho phía chính phủ hoạt động tại đại lục Azor.
Chương này viết về Liên Bang Xô Viết hơi nhiều anh em thông cảm .
Thành Vinice thuộc công quốc Miessen, ngôi thành này được mọi người xưng tụng là hoàng thành thứ hai của Miessen, ngôi thành này thuộc sự cai quản của công tước Draful.
Nói về độ giàu có của dân cư và sự bề thế của toa thành này thì nó có thể sánh ngang với thành phố Zurich, nơi mà nhà vua Leonard của Miessen đang ngự trị.
Trong mật thất của dinh thự thuộc công tước Draful đang diễn ra cuộc họp giữa các sĩ quan Liên Bang Xô Viết với nhau.
Mật thất này được trang trí theo phong cách phòng họp của các cán bộ cao cấp Xô Viết, phòng họp gồm một chiếc bàn chữ nhật rộng lớn bằng gỗ, xung quanh chiếc bàn đặt chín chiếc ghế còn phía sau chiếc ghế “chủ tọa” là bức ảnh hình Lenin to lớn.
Trong phòng họp bây giờ chỉ có bốn chiếc ghế là có người ngồi, ba nam và một nữ.
Ở ghế “chủ tọa” lúc nàycó một người đàn ông đang ngồi, người đàn ông này là nhân vật chính của chúng ta Vladimir Kolomoisky. Hắn vẫn còn mặc bộ trang phục quân nhân Xô Viết, nhưng lúc này đã hoàn toàn khô ráo, bộ quân phục của hắn nhìn qua như chưa bao giờ bị ướt vậy.
Bên cạnh hắn lúc này là cô gái lúc đầu hắn đã gặp và đưa hắn đến đây, bên cạnh cô ta đang ngồi một gã trung niên nam nhân và một thanh niên mặt áo blue trắng đeo mắt kính, nếu có người trong thành nhìn thấy người đàn ông trung niên này, họ chắc chắn sẽ nhận ra ngay vì đó chính là công tước Draful.
Vladimir khẻ rút lấy điếu xì gà trong một chiếc hộp thiếc để trên bàn ra châm lửa và rít một hơi thật sâu. Sau khi phả ra một làn khói thuốc thì Vladimir liếc mắt qua ba người đang ngồi xung quanh hắn.
Hắn biết mọi người ở đây, trước khi đến đại lục Azor này hắn đả được đưa cho tập hồ sơ ghi lại tên, tiểu sử một cách rất đầy đủ về những người tham gia nhiệm vụ tuyệt mật này.Cô gái lúc đầu hắn gặp tên là Lora, đừng nhìn cô ta trong có vẻ yếu đuối mà nhầm, cô ta vốn là một trong những nữ chiến binh giỏi võ nhất của KGB đấy, hiện nay cô ta đang phụ trách về mặt tình báo của phân bộ số mười.
Tên mặt áo blue trắng và mang kính đó tên là Isaac, trưởng bộ phận nghiên cứu khoa học. Còn tên trung niên ngồi bên cạnh Lora kia, hiển nhiên hắn không phải thật sự là Draful rồi.
Hắn đơn giản chỉ là một kẻ được phẫu thuật để sao cho giống với Draful thôi, tên thật của hắng là Akhmetov là một thiếu tá. Vladimir phả ra làn khói thuốc rồi mở miệng nói:”Lora đưa tập hồ sơ báo cáo đây cho ta.”
Cô gái tóc vàng nở nụ cười và lấy tập hồ sơ trên bàn đưa cho hắn.Hắn liếc mắt nhìn tập hồ sơ trong tay khoảng hơn ba mươi phút. Không khí trong phòng lúc này cực kỳ im lặng, nếu có người thả một cây kim xuống đất thì họ vẫn có thể nghe được tiếng kim rơi.
Khi rời mắt khỏi tập hồ sơ thì Vladimir đã đại khái hiểu rỏ được vấn đề mà tin tình báo muốn truyền đạt.
Cứ cách một khoản thời gian vài chục năm thì nhân tộc điều chuẩn bị cho một cuộc chiến với ma giới và thời gian hôm nay đã rất gần với cuộc chiến đó, những cuộc chiến tranh này thường được quang minh giáo hội gọi là cuộc chiến thần thánh.
Nhưng ở nơi này có một điều khiến cho Vladimir quan tâm, đó là cuộc chiến thần thánh này đa phần kẻ đổ máu đều là quân đội của các quốc gia miền Nam, còn các quốc gia miền Trung và giáo hội chỉ cung cấp vũ khí và một ít lương thực cho các quốc gia miền Nam. Điều này khiến cho một bộ phận không nhỏ nhân dân các quốc gia miền Nam cảm thấy cực kỳ bất mản.
“Nuôi bệnh ư ?“ Vladimir khẻ cười. Hắn biết tổng cách suy nghỉ của bon vua chúa miền Trung và giáo hội là muốn cho các quốc gia miền Nam bị mài mòn bởi các cuộc chiến với ma giới.
Không cho miền Nam mạnh lên thoát khỏi sự quản lí của miền Trung và giáo hộ là mục tiêu số một của những cuộc chiến tranh thần thánh. Mỗi khi miền Nam mạnh lên một chút thì bọn miền Trung lại phát động “Thánh chiến” thế là một vòng lẩn quẩn vĩnh viển đối với các quốc gia miền Nam
Hắn suy nghĩ:” Ta có thể lợi dụng sự bất mãn của nhân dân miền Nam đối với hoàng gia phương nam để kiếm lợi ích cũng được nhỉ ? ”
Khi đang miên mang suy nghĩ thì giọng của Akhmetov vang lên cắt đứt suy nghĩ của hắn:” Trung tá Vladimir tôi có chuyện quan trọng cần nói riêng với ngài “
Vladimir khẻ nhíu mày rồi nói:” cuộc họp kết thúc ở đây mọi người giải tán, còn thiếu tá Akhmetov ở lại đây”
Lora và Isaac đứng dậy chào Vladimir và Akhmetov xong rồi ra khỏi phòng
Trong căn phòng này giờ chỉ còn lại hai người, Akhmetov lúc này đã rời khỏi chổ ngồi và đứng đối diện với Vladimir.
Vladimir vẫn hờ hững ngồi trên ghế liếc mắt nhìn người đàng ông trung niên đứng đối diện mình rồi nói:”Có chuyện gì cần báo cáo riêng với tôi vậy thiếu tá”
Akhmetov nói:” Thưa trung tá, gần đây “tai mắt” của tôi có điều tra qua biết được ở quốc gia Dinant bên cạnh Miessen một nhóm thợ mỏ đã phát hiện ra một viên đá lạ màu xanh dương “ nói đến đây hắn hít sâu một hơi rồi nói:” theo nhận định của tôi thì có hơn phân nữa là "thứ đó”"
“Cái gì ? ” Vladimir mở miệng ra nói, lúc này hắn đã đứng dậy, đôi tay của hắn chống lên bàn còn mắt thì nhìn chằm chằm vào Akhmetov.
“Đúng vậy thưa trung tá, ở Dinant thật sự có thể có “thứ đó” ” Akhmetov đáp lời.
Vladimir ngồi phịch xuống ghế đôi tay thì đan lại vào nhau. Trong đầu hắn lúc này đang suy nghĩ liên tục về chuyện này.
Hắn biết được tầm quan trọng của thứ đó vì hắn có được sức mạnh như hôm nay cũng đa phần là nhờ sự góp công của “thứ đó”.
“Thứ đó” thật ra chính là một loại nguyên vật liệu lạ chưa hề được tìm thấy trên thế giới. Nó có hình dạng như một cục đá nhỏ và phát ra thứ ánh sáng màu xanh dương. Viên Đá này được phát hiện tại vùng đất lạnh giá Siberia.
Không biết bằng cách nào chính phủ và các nhà khoa học Xô Viết lại phát hiện ra loại đá này có một khả năng cực kỳ đặc biệt, đó là làm cho cơ thể người "tiến hóa" và họ gọi hòn đá này là viên đá Evolution
Vladimir ngồi trên ghế và nhớ lại khi bản thân mình còn nhỏ, khi đó cứ khoảng một tuần thì bọn họ lại tiêm cho hắn một loại dung dịch màu xanh dương vào cơ thể. Mỗi khi tiêm thứ dung dịch đó vào người thì cơ thể của hắn đau nhức đến tận xương tủy. Cơn đau đó khiến cho hắn mỗi khi nhớ lại thì điều lạnh run.
Lúc này trong phòng họp Akhmetov liếc mắt nhìn khuôn mặt âm trầm của Vladimir. Trong lòng Akhmetov cực kỳ hồi hộp, hắn đánh bạo nói chuyện này cho Vladimir biết vì hắn quyết định là bản thân hắn sẽ chọn đứng về phe của Vladimir rồi.
Akhmetov thật ra là một đứa con rơi của một “ông bự” trong chính phủ, tuy chỉ là con rơi nhưng cha hắn lại rất quan tâm chăm sóc cho hắn, lão rất nâng đỡ hắn trong quân đội. Với việc hắn chỉ mới 30 tuổi mà đã trở thành thiếu tá( không giống như "những đứa trẻ Đỏ "), một người bình thường 30 tuổi lên được thiếu tá thì mọi người có thể hiểu được hắn được cha hắn nâng đỡ như thế nào.
Vì nhìn thấy được tầm quan trọng của đại lục Azor này, nên cha hắn cử hắn đến đây chủ yếu để thay cha hắn dám sát và leo lên nắm quyền ở phân bộ mười này. Nhưng đời thật sự không như mơ, cha hắn đả bị ám sát và đã qua đời trong cuộc thanh trừng nội bộ gần đây.
Trước khi đến đây phía chính phủ đả yêu cầu mỗi phân bộ phải đặc biệt quan tâm tìm kiếm những viên đá xanh này rồi. Khi hắn nghe tin từ lũ thuộc hạ của Draful về loại đá xanh này thì hắn từng có ý định báo cáo với phía chính phủ nhưng chính lúc đó hắn lại nhận được hai tin khiến hắn thay đổi suy nghĩ.
Một là cha hắn đã qua đời, còn hai là phía chính phủ quyết đị sẽ cử “Những đứa trẻ Đỏ” đến để dám sát những phân bộ ở Đại lục Azor. Điều này khiến hắn thật sự rối bời trong khỏang thời gian gần đây.
Akhmetov thừa hiểu việc chính phủ cử “ những đứa trẻ đỏ “ đến đây có ý nghĩa gì , mỗi một “ông bự” trong chính phủ đều sở hữu một hay nhiều “đứa trẻ đỏ”. Cha hắn cũng từng sở hữu một trong “ những đứa trẻ đỏ” nhưng kẻ đó đã chết cùng cha hắn trong cuộc ám sát đó.
Hắn cũng biết chỉ những “đứa trẻ Đỏ” mới giết được “đứa trẻ Đỏ”, hắn rất sợ hãi kẻ giết cha mình có đến giết “hắn để nhổ cỏ tận gốc” không ? Vì mạng sống của hắn không quá giá trị, nếu hắn chết họ chỉ cần thế một tên khác vào vị trí của hắn là được rồi.
Hắn cũng sợ Vladimir và ông chủ phía sau của gả mới là người giết cha mình nhưng hắn không có cơ hội để lựa chọn, hắn chỉ có thể cầu mong vận may là ông trời sẽ không triệt đường của mình.
Hắn đã đánh bạo báo cáo chuyện này cho sếp mới với hi vọng có thể giữ được cái mạng và tiếp tục phát triển con đường sự nghiệp của mình. Số phận đã mỉm cười với Akhmetov khi thật sự kẻ giết cha của hắn không phải là Vladimir và thế lực đứng sau hắn
Đúng như Akhmetov nghĩ mỗi một “đứa trẻ Đỏ” đều có một thế lực đứng phía sau hắn. Dĩ nhiên Vladimir hắn cũng vậy, hắn ta cùng hai người nữa phục vụ cho một ông chủ và ông chủ của hắn chính là người đàn ông quyền lực nhất của Liên Bang Xô Viết này: Leonid Ilyich Brezhnev Tổng bí thư đảng cộng sản Liên Xô. Hắn ở nơi này là người đại diện cho Brezhnev, mọi người có thể xem hắn như người phát ngôn của Brezhnev ở đại lục Azor này cũng được.
Lúc này Vladimir đang ngồi trên ghế, hắn khẻ đưa tay trái của mình lên xoa hai bên thái dương này rồi nói:” Đã bao lâu rồi kẻ từ khi mỏ kim loại đó được phát hiện ? ”
“Dạ, khoảng năm ngày rồi thưa trung tá.” Akhmetov nói
Vladimir suy nghĩ :” Phân bộ số mười gần nơi phát hiện ra viên đá Evolution ở Dinnat nhất, phân bộ gần Dinnat thứ hai là phân bộ số bảy cũng xa hơn phân bộ số mười gấp ba lần và nó cũng thuộc phạm vi phân bộ Brezhnez phân cho hắn nên hắn cũng không sợ một “đứa trẻ Đỏ" nào đó nẫng tay trên của mình.”
Hạ cánh tay trái đang xoa nguyệt thái dương trên đầu xuống hắn nói:” Akhmetov chuẩn bị cho ta phương tiện đi lại ở đại lục này thêm hai tiểu đội trang bị “súng ống” đầy đủ hai ngày sau ta sẽ lên đường đến Dinant cùng tiểu đội đó, giờ thì ngươi lui ra đi ta muốn ở một mình.”
Akhmetov gật đầu nói “vâng” một tiếng rồi sau đó quay đầu đi ra ngoài.
Đến khi hắn chuẩn bị mở cửa ra thì nghe phía sau vang lên giọng nói của Vladimir:”Akhmetov ngươi làm tốt lắm, chuyến đi sau này của ta dù có đạt được hay không đạt được hòn đá Evolution thì ta cũng ghi nhận công lao này của ngươi.”
Akhmetov nghe lời này thì hắn khẻ thở phào một hơi, mọi sự lo lắng hay căn thẳng lúc này của hắn đã vơi đi rất nhiều vì lời nói này của Vladimir, lời nói này như một lời đảm bảo tính mạng của hắn được an toàn vậy. Hắn nói “ Cảm ơn ngài Vladimir” rồi mở cửa đi ra ngoài.
Căn phòng này giờ chỉ còn mỗi một mình Vladimir ở lại, hắn vẫn ngồi lại trên ghế. Hắn nhận được chỉ thị trực tiếp từ Brezhnev muốn hắn thay hắn điều hành 4 phân khu số một, ba, bảy, mười, bốn phân khu trong tổng số mười hai phân khu ở đại lục Azor này của liên bang Xô Viết, 8 phân khu còn lại được phân cho hai người nữa và hai "đứa trẻ Đỏ" dưới tay hai kẻ đó cũng đã đến đại lục Azor này cùng lúc với hắn.
Trước khi đi đến Azor hắn đã có cuộc gặp riêng với Brezhnev lúc đó Brezhnev ngồi quay lưng lại với hắn, hắn chỉ có thể thấy chiếc ghế bành rộng lớn, còn hắn đứng phía trước chiếc bàn nên hắn không thể thấy được biểu tình của người đàn ông quyền lực nhất liên bang Xô Viết lúc đó như thế nào. Giọng nói của Brezhnev vang lên : “”những đứa trẻ Đỏ” thế hệ thứ 2 đang trong giai đoạn hoàn thành, nên ngươi có thể thẳng tay làm mọi chuyện miễn sau đạt được mục tiêu mà ta đưa ra cho ngươi, dù ngươi có làm gì thì cũng đừng sợ dù sao thì cũng có ta đứng phía sau ngươi.”
Vladimir ngồi đó và khẻ cười rồi nói nhỏ:” Mục tiêu thống nhất mười hai phân bộ ở đại lục Azor này sẽ sớm hoàn thành thôi” ông chủ của ta", nhưng đó là cho ta không phải cho ông… Ha… Ha… Ha …“