Hồi 5
Thảm Biến Toà n Chân
KhÆ°u Phúc Linh cÆ°á»i nụ khi nghe Quan Vân SÆ¡n há»i:
- KhÆ°u huynh lÆ°u lại hình nhÆ° không phải chỉ vì muốn an táng cho những ngÆ°á»i đã chết?
Và KhÆ°u Phúc Linh gáºt đầu:
- Lúc phát hiện tả thủ của há» Ä‘á»u nắm lại, dÆ°á»ng nhÆ° Thiếu Bang chủ có Ä‘á»™ng tâm?
Quan Vân Sơn thở dà i:
- NgÆ°á»i có tâm cÆ¡ nhÆ° KhÆ°u huynh khiến tại hạ cà ng lúc cà ng khâm phục. Quả là có chuyện nà y, vì lúc chết gia phụ cÅ©ng có biểu hiện nắm chặt lòng bà n tay.
Há» KhÆ°u giáºt mình:
- Váºy ở lòng bà n tay của lệnh tôn có viết chữ gì?
Quan Vân Sơn lắc đầu:
- Không phải là chữ, mà là váºt nà y.
Quan Vân SÆ¡n Ä‘Æ°a cho KhÆ°u Phúc Linh xem má»™t váºt có hình thù tợ nhÆ° má»™t mÅ©i phi tiêu vá»›i phần đầu nhá»n và phần Ä‘uôi có nạm má»™t hạt châu mà u xanh biếc.
KhÆ°u Phúc Linh nhìn mãi vẫn không biết váºt đó có ý nghÄ©a gì:
- Phải chăng đây là váºt đã là m lệnh tôn thảm tá»?
Quan Vân SÆ¡n thu cất váºt đó và o trong ngÆ°á»i:
- ChÃnh bảo kiếm Tùng Văn là hung khà lấy mạng gia phụ. Và nếu KhÆ°u huynh vẫn không nhìn ra váºt nà y, liệu tại hạ có thể hiểu cả gia phụ lẫn năm đạo nhân nà y Ä‘á»u do má»™t hung thủ sát hại?
KhÆ°u Phúc Linh má»™t lần nữa giáºt mình:
- Äó là Thiếu Bang chủ nháºn định qua biểu hiện những lòng bà n tay nắm lại?
- Không sai. Äiá»u nà y cho thấy những ngÆ°á»i đã chết không chỉ vì muốn giấu kÃn những gì há» cho là cần phải phÆ¡i bà y, mà há» còn bị công phu hoặc thủ Ä‘oạn của hung thủ là m cho bà n tay tả chợt co rút.
Khưu Phúc Linh chợt nhìn dò xét Quan Vân Sơn:
- Sao lúc nãy Thiếu Bang chủ không nói cho má»i ngÆ°á»i cùng biết vá» nháºn định nà y?
Quan Vân Sơn lo ngại:
- Tại hạ rất muốn nói, nhÆ°ng chỉ ngại má»i ngÆ°á»i không tin.
- Tại sao?
Quan Vân Sơn đáp:
- Vì hai nhân váºt cuối cùng được diện kiến gia phụ là má»™t đạo nhân Võ Äang và má»™t tăng nhân Thiếu Lâm phái.
- Úy! Có chuyện nà y sao? Và vì thế Thiếu Bang chủ muốn lưu lại để tìm hiểu thêm vỠcái chết của năm đạo nhân nà y?
Quan Vân SÆ¡n cÆ°á»i thần bÃ:
- Còn vì một nguyên nhân khác nữa. Nhưng chuyện đó cứ để sau, còn bây giỠchúng ta nên an táng hỠthì hơn.
CÅ©ng bắt đầu thán phục những nháºn định chỉ có ở những ngÆ°á»i thông tuệ nhÆ° Quan Vân SÆ¡n, KhÆ°u Phúc Linh Ä‘Ã nh im lặng, cùng Quan Vân SÆ¡n lo an táng cho năm đạo nhân ná».
Äược má»™t lúc, khi chuyện đã sắp hoà n tất, Quan Vân SÆ¡n bá»—ng lên tiếng:
- Là loại công phu nà o có thể một chưởng chấn đứt toà n bộ kinh mạch của hỠnhư thế?
KhÆ°u Phúc Linh tá» ra vẫn Ä‘ang ngẫm nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó nên đáp:
- Chỉ có công phu được thi triển từ những nhân váºt thuá»™c hà ng ná»™i gia cao thủ má»›i thu được kết quả nà y. Trong đó có thể kể Hà ng Ma Phục Nguyên, tâm pháp thượng thừa của Thiếu Lâm, Vô Cá»±c Chân Khà của Võ Äang, hoặc Tiên Thiên Khà Công của chÃnh giáo phái Toà n Chân.
Quan Vân SÆ¡n khá»±ng ngÆ°á»i lại:
- NhÆ° váºy phải chăng KhÆ°u huynh cÅ©ng tán thà nh rằng hung thủ chỉ có thể là ngÆ°á»i của Võ Äang hoặc Thiếu Lâm nhị đại phái?
Không hỠlúng túng, Khưu Phúc Linh đáp:
- Võ há»c vốn mênh mông, không biết đâu là bến bá». Thiếu Bang chủ đừng quên đây vẫn là U Minh cốc và má»i việc Ä‘á»u có thể liên quan đến NgÅ© Liên Giáo.
Äắp nắm đất cuối cùng và o nấm má»™ sau cùng, Quan Vân SÆ¡n trầm ngâm:
- Nếu là váºy, cần phải tìm hiểu minh bạch sở há»c của NgÅ© Liên Giáo, trÆ°á»›c khi Ä‘á» quyết hung thủ có là ngÆ°á»i của nhị đại phái Thiếu Lâm hoặc Võ Äang hay không?
KhÆ°u Phúc Linh xoa tay đứng dáºy:
- KhÆ°u má»— không vì bản thân có liên quan đến Võ Äang má»›i nói câu nà y. Vì kỳ thá»±c, chÃnh nhị đại phái Thiếu Lâm, Võ Äang rõ rà ng cÅ©ng bị lâm và o vÅ©ng nÆ°á»›c xoáy nhÆ°ng vẫn chÆ°a biết do ai gây ra. Phải chi có ngÆ°á»i nà o đó nói cho chúng ta biết thì hay biết mấy.
Quan Vân SÆ¡n vụt nghiêm giá»ng:
- Muốn như thế nà o có gì là khó? Khưu huynh thỠnhìn xem.
Và Quan Vân SÆ¡n Ä‘Æ°a tay chỉ tÃt trên cao, vá» phÃa thượng nguồn của dòng suối.
Kinh ngạc, Khưu Phúc Linh vừa nhìn vừa kêu:
- Có ngÆ°á»i ẩn trên đó? Thiếu Bang chủ phát hiện từ lúc nà o?
Quan Vân Sơn bắt đầu tìm lối leo lên trên:
- Äó là nguyên nhân khiến tại hạ tá»± ý lÆ°u lại. KhÆ°u huynh sao vẫn chÆ°a leo lên?
Khưu Phúc Linh ngơ ngác nhìn Quan Vân Sơn:
- Sao? Thiếu Bang chủ không váºn dụng khinh thân pháp để leo lên cho nhanh?
Quan Vân SÆ¡n cÆ°á»i gượng:
- Tại hạ tuy rất muốn, nhưng biết là m thế nà o, nếu công phu của tại hạ có hạn.
Khưu Phúc Linh cà ng thêm ngơ ngác:
- Là Thiếu Bang chủ một đại bang Tứ Hải, lẽ nà o...
Quan Vân Sơn thở dà i và chỉ suýt nữa để tụt tay rơi xuống:
- Má»i ngÆ°á»i gá»i gia phụ nhÆ° thế nà o, KhÆ°u huynh quên rồi sao? Tại hạ chỉ được luyện má»™t Ãt công phu để phòng thân, tháºt không bõ là m trò cÆ°á»i cho KhÆ°u huynh.
KhÆ°u Phúc Linh tung ngÆ°á»i lao lên và ung dung giúp Quan Vân SÆ¡n cùng tiến lên cao:
- Hóa ra việc sát phụ để Ä‘oạt cÆ°Æ¡ng quyá»n do những nhân váºt Tứ Hải Bang Ä‘á» quyết đấy là mÆ°u đồ của Thiếu Bang chủ chỉ là những lá»i vô căn cứ?
Quan Vân SÆ¡n háºm há»±c:
- Äã có kẻ chủ mÆ°u gây ra việc nà y. Vì thế, đây là lần đầu tiên tại hạ có quyết tâm phải luyện cho được má»™t thân võ há»c hÆ¡n ngÆ°á»i, hầu báo thù cho gia phụ.
Câu chuyện có lẽ sẽ cứ tiếp tục, nếu nhÆ° cả hai không lên đến nÆ¡i mà há» từng nghÄ© là có ngÆ°á»i ẩn nấp. Và há» hoà n toà n ngỡ ngà ng khi phát hiện đó chỉ là thi thể của đạo nhân thứ sáu cÅ©ng là ngÆ°á»i váºn đạo bà o Toà n Chân phái.
Vừa nhìn thấy KhÆ°u Phúc Linh láºp tức có nháºn định:
- Phái Toà n Chân Ä‘á»i nà o cÅ©ng chỉ thu nháºn đủ bảy truyá»n nhân rồi thôi. Nếu đã có ngÆ°á»i thứ sáu tất phải có thêm ngÆ°á»i thứ bảy cÅ©ng bị sát hại. Thiếu Bang chủ hãy tạm lÆ°u lại đây và chá», KhÆ°u má»— cần phải tìm khắp lượt.
Và ngay khi dứt lá»i KhÆ°u Phúc Linh đã láºp tức bá» Ä‘i, không kịp nhìn thấy Ä‘iá»u mà Quan Vân SÆ¡n cÅ©ng vừa vặn nhìn thấy. Äó là những đầu ngón tay của đạo nhân Ä‘á»™t nhiên khẽ nhÃch Ä‘á»™ng.
Sợ đã nhìn lầm, Quan Vân SÆ¡n phục ngÆ°á»i cạnh thi thể và nhẹ nhà ng láºt ngá»a thi thể lên.
Giữa một diện mạo đã tái nhợt của thi thể, đôi môi cũng nhợt nhạt chợt máy động:
- Má»i ngÆ°á»i hãy... Ä‘á» phòng... chất Ä‘á»™c...
Bà ng hoà ng, đôi tay đang chạm và o đạo nhân của Quan Vân Sơn chợt rụt lại ngay, khi nghe nói đến chất độc.
Cá» chỉ của Quan Vân SÆ¡n là m cho thân hình đạo nhân chỉ má»›i được láºt lên giữa chừng phải lăn ngược lại vị trà ban đầu. Äó là má»™t cá» Ä‘á»™ng quá mạnh đối vá»›i ngÆ°á»i đáng lẽ đã chết và đang tiến trình hồi sinh, là m cho đạo nhân phải buá»™t miệng kêu lên:
- Ôi chao...
Biết bản thân đã sÆ¡ xuất là m cho đạo nhân Ä‘au theo phản ứng. Quan Vân SÆ¡n quên mất chuyện chất Ä‘á»™c, vá»™i Ä‘Æ°a tay đỡ lấy đạo nhân lần thứ hai và giúp đạo nhân nằm ngá»a mặt lên hoà n toà n.
Ở lần nà y, không những chỉ có đôi môi của đạo nhân máy động, mà đôi mắt cũng hấp háy một lúc rồi mở hẳn ra.
Có thể hiểu đạo nhân váºy là không chết nữa, Quan Vân SÆ¡n mừng rỡ:
- Cung hỉ đạo trưởng đã hồi sinh!
Äôi mắt kia tinh anh dần và đã thu nháºn hình ảnh của Quan Vân SÆ¡n và o đáy mắt, đạo nhân ná» thở hắt ra:
- Trong ngÆ°á»i thiếu hiệp có Tỵ Äá»™c Châu. Phải chăng thiếu hiệp há» Quan?
Quan Vân Sơn kinh ngạc:
- Äạo trưởng, vãn bối há» Quan thì đúng rồi, nhÆ°ng còn chuyện Tỵ Äá»™c Châu là thế nà o?
Äạo nhân ná» bá»—ng từ từ khép mắt lại:
- Ãt có ngÆ°á»i biết váºt ẩn giấu ở bảo kiếm Tùng Văn chÃnh là Tỵ Äá»™c Châu. Thiếu hiệp không muốn tiết lá»™ cÅ©ng là điá»u dá»… hiểu.
Vỡ lẽ, Quan Vân SÆ¡n lấy váºt ná» ra và đưa cho đạo nhân xem:
- Gia phụ chÃnh là chủ nhân của bảo kiếm Tùng Văn. Và lúc gia phụ bị thảm tá», vãn bối phát hiện gia phụ cố giấu váºt nà y và o lòng bà n tay, phải chăng chÃnh là Tỵ Äá»™c Châu nhÆ° đạo trưởng vừa Ä‘á» cáºp?
Äôi mắt của đạo nhân đến bây giá» má»›i lại mở ra để nhìn chằm chằm và o váºt ná»:
- Äúng là Tỵ Äá»™c Châu. Thảo nà o toà n bá»™ Ä‘á»™c chất trong ngÆ°á»i bần đạo đã từ từ bị hóa giải. NhÆ°ng sao thiếu hiệp bảo lệnh tôn Quan Vân Tú bị thảm tá»?
Quan Vân Sơn chưa kịp đáp thì từ trên cao bỗng có tiếng Khưu Phúc Linh vang xuống:
- Thiếu Bang chủ có phát hiện Ä‘iá»u gì khả nghi chÆ°a? KhÆ°u má»— không tìm thấy bất kỳ váºt gì nhÆ° đã nghÄ©.
CÅ©ng nghe thanh âm của KhÆ°u Phúc Linh, đạo nhân chợt há»i:
- Gá»i thiếu hiệp là Thiếu Bang chủ, phải chăng đấy chÃnh là bằng hữu?
Quan Vân SÆ¡n gáºt đầu:
- KhÆ°u Phúc Linh là Thiếu gia của KhÆ°u gia trang vừa má»›i cùng vãn bối há»™i ngá»™ trong hoạn nạn. CÅ©ng có thể bảo đấy chÃnh là bằng hữu.
Äạo nhân gáºt gù:
- KhÆ°u Phúc Nguyên, Trang chủ KhÆ°u gia trang vá» các phÆ°Æ¡ng diện Ä‘á»u không có gì đáng chê. NhÆ°ng “tri diện bất tri tâmâ€, tốt hÆ¡n hết, thiếu hiệp đừng để lá»™ chuyện Tỵ Äá»™c Châu. Vì có thêm sá»± xuất hiện của báu váºt thì khó có tình bằng hữu nà o giữ được bá»n lâu.
Lại có tiếng Khưu Phúc Linh vang xuống:
- Có vẻ nhÆ° Thiếu Bang chủ Ä‘ang mãi lo Ä‘Ã m đạo, phải chăng đạo nhân đó chÆ°a tháºt sá»± chết?
Cất váºt ná» và o ngÆ°á»i, Quan Vân SÆ¡n ngẩng đầu nhìn lên cao:
- KhÆ°u huynh, sao không mau xuống đây. Rốt cuá»™c vẫn có ngÆ°á»i sẽ giúp chúng ta nháºn biết ai là hung thủ.
Câu nói của Quan Vân Sơn là m cho đạo nhân kinh ngạc:
- Äã xảy ra chuyện gì Æ°? Tại sao hai vị muốn tìm hung thủ, còn lệnh hữu thì há»i có phải bần đạo chÆ°a tháºt sá»± chết?
Quan Vân Sơn ngỡ ngà ng nhìn đạo nhân và không biết phải đối đáp như thế nà o. Mãi đến khi Khưu Phúc Linh xuất hiện ngay bên cạnh, Quan Vân Sơn mới dám nói một câu:
- Có vẻ như đạo trưởng vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra cho đồng môn đã cùng đi với đạo trưởng?
KhÆ°u Phúc Linh quả là ngÆ°á»i thông minh, thoạt nghe đã hiểu cá»› sá»±. Hắn cÅ©ng phục ngÆ°á»i ngồi cạnh đạo nhân:
- Vãn bối há» KhÆ°u, gia phụ là KhÆ°u Phúc Nguyên, Trang chủ KhÆ°u gia trang. Là ngÆ°á»i xuất thân từ má»™t môn phái luôn có tôn chỉ ẩn thế, vãn bối tuy không hy vá»ng đạo trưởng am hiểu rõ lai lịch của vãn bối, nhÆ°ng vá» công phu hà m dưỡng có lẽ đạo trưởng phải có Ä‘iểm hÆ¡n ngÆ°á»i?
Äạo nhân gáºt đầu:
- Bần đạo cũng am hiểu đôi chút vỠlệnh tôn. Còn vỠcông phu hà m dưỡng, được rồi, chẳng có gì tồi tệ hơn ngoà i cái chết có lẽ đã xảy đến cho toà n bộ sư huynh đệ bần đạo. Nhị vị thiếu hiệp cứ nói, bần đạo nghĩ có thể chịu được.
Khác vá»›i Quan Vân SÆ¡n là ngÆ°á»i chỉ má»›i lần đầu bôn tẩu giang hồ, KhÆ°u Phúc Linh dù đầy đủ kinh lịch nên cách thuáºt chuyện cÅ©ng không đến ná»—i gây đả kÃch mạnh cho đạo nhân duy nhất còn sót lại trong sáu đạo nhân đã cùng đến đây.
Và đạo nhân cÅ©ng là ngÆ°á»i có công phu hà m dưỡng sâu dà y. Sau khi hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt dà i, có lẽ để đè nén những bi thÆ°Æ¡ng Ä‘ang chá»±c trà o dâng, má»›i phát thoại má»™t cách am tÆ°á»ng, bình thản:
- Äược nhị vị thiếu hiệp quan tâm và chu tất háºu sá»±, những sÆ° huynh đệ của bần đạo có lẽ cÅ©ng vui lòng nhắm mắt. Bần đạo có lá»i đáp tạ.
Khưu Phúc Linh xua tay:
- Äạo trưởng chá»› quá khách sáo. Vì bất kỳ ai ở và o trÆ°á»ng hợp nà y cÅ©ng phải hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° bá»n vãn bối mà thôi. Chẳng hay thÆ°Æ¡ng thế của đạo trưởng hiện nhÆ° thế nà o?
Äạo nhân thở dà i:
- Toà n bá»™ kinh mạch Ä‘á»u bị sai lệch bá»™ vị. Vá»›i công phu Cà n Khôn Há»—n Nguyên Công, bần đạo còn giữ mạng đến lúc nà y đã là điá»u vượt quá lòng mong muốn rồi. Bần đạo đâu dám mÆ¡ tưởng đến chuyện cố kéo dà i kiếp sống tà n, để mong có lúc gặp kỳ tÃch là chuyện sẽ không bao giá» có.
Quan Vân Sơn lo sợ:
- Äạo trưởng sao quá vá»™i bi quan? Kỳ tÃch nhất định sẽ đến, nếu đạo trưởng có đủ nhẫn nại trông chá».
Äạo trưởng cÆ°á»i yếu á»›t:
- Lòng nhân của Thiếu Bang chủ bần đạo đà nh xin tâm lãnh thôi. Há Thiếu Bang chủ không biết công phu Cà n Khôn Hỗn Nguyên Công vốn lợi hại như thế nà o sao?
Quan Vân SÆ¡n má»™t lần nữa Ä‘á» mặt thố lá»™ sá»± tháºt:
- Nói vá» võ há»c, chủ kiến của gia phụ là khác ngÆ°á»i. Có lẽ đạo trưởng nên hiểu vãn bối chÆ°a há» nháºn được chân truyá»n của phụ thân.
Và đạo nhân thêm ngạc nhiên, khi nghe KhÆ°u Phúc Linh tiếp lá»i:
- Äó là ná»—i khổ của Thiếu Bang chủ, vì bây giá» phải đảm Ä‘Æ°Æ¡ng nhiệm vụ báo phục phụ thù, đồng thá»i thanh lý môn há»™. Riêng vá» công phu Há»—n Nguyên, phải chăng đây là công phu có liên quan đến Há»—n Nguyên Chân Quân Ä‘á»™ nà o?
- Khưu thiếu hiệp cũng từng nghe biết đến Hỗn Nguyên Chân Quân?
Khưu Phúc Linh đáp:
- Vãn bối may được gia phụ cho biết qua vá» Äông Hải - Há»—n Nguyên Chân Quân. Lá»i của đạo trưởng nhÆ° muốn nói vãn bối đã Ä‘oán đúng?
Gáºt đầu, đạo nhân kể cho cả hai nghe chuyện Äông Hải Bà Cung đã tiá»m nháºp Trung Nguyên nhÆ° thế nà o. Sau đó đạo nhân nói thêm:
- Kẻ hạ thủ bần đạo, tuy giấu kÃn chân diện nhÆ°ng qua công phu Há»—n Nguyên, bần đạo có thể Ä‘oán y chÃnh là môn hạ Äông Hải Bà Cung.
Quan Vân Sơn hoà i nghi:
- Äạo trưởng muốn ám chủ hung thủ chÃnh là Cung chủ Äông Hải Bà Cung?
KhÆ°u Phúc Linh gáºt gù:
- Vì nhÆ° đạo trưởng vừa kể thì chỉ có má»—i má»™t mình Cung chủ Äông Hải Bà Cung đó là háºu nhân của Há»—n Nguyên Chân Quân, nên má»›i am hiểu sở há»c Há»—n Nguyên?
Äạo nhân giáºt mình:
- Nhị vị thiếu hiệp nghÄ© cÅ©ng phải. Và nếu là váºy, lẽ nà o Cung chủ Äông Hải Bà Cung vì là ngÆ°á»i bá»™i tÃn, đã hãm hại gia sÆ°, nên chỉ có má»™t mình lão đến đây?
Khưu Phúc Linh cau mà y:
- Chỉ có má»™t ngÆ°á»i và ngÆ°á»i đó đã lần lượt dùng công phu Há»—n Nguyên sát hại phe đạo trưởng sáu ngÆ°á»i. Sao những đồng môn sÆ° huynh đệ của đạo trưởng lại lÆ°u tá»±, bảo hung thủ là ngÆ°á»i NgÅ© Liên Giáo?
Má»™t lần nữa, đạo nhân giáºt mình:
- NgÅ© Liên Giáo? Chẳng phải bá»n chúng đã bị tiêu diệt từ năm mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c rồi sao?
Quan Vân Sơn thở dà i, đem toà n bộ câu chuyện xảy ra ở U Minh cốc kể cho đạo nhân nghe.
Và đạo nhân cà ng nghe, cà ng kinh ngạc, đến ná»—i ngay khi Quan Vân SÆ¡n dứt lá»i, đạo nhân kêu lên há»i:
- PhÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm phái gặp há»a tẩu há»a nháºp ma, chưởng môn Võ Äang phái thì thất tung, chỉ riêng Bang chủ Tứ Hải Bang là bị mất mạng, Ä‘á»u là những nhân váºt được gia sÆ° Ä‘á» cáºp đến và có ý định Ä‘Æ°a lão Cung chủ diện kiến. Sá»± thể nà y, tháºt khó rõ ai là kẻ chủ mÆ°u gây há»a giang hồ, là Äông Hải Bà Cung hay NgÅ© Liên Giáo?
Khưu Phúc Linh trầm ngâm:
- Công phu hãm hại đạo trưởng nếu chÃnh là công phu Há»—n Nguyên chỉ có ở Cung chủ Äông Hải Bà Cung thì nên chăng phải hiểu lão cÅ©ng là giáo chủ má»›i xuất hiện của NgÅ© Liên Giáo?
Äạo nhân lắc đầu:
- Chuyện nà y không thể có. Vì giữa NgÅ© Liên Giáo xuất xứ từ Tây Vá»±c, đâu lý nà o liên quan đến má»™t Äông Hải Bà Cung cách xa nhau nghìn trùng? Huống chi chỉ cần má»™t lá»±c lượng của Äông Hải Bà Cung là quá đủ để là m quần hùng khắp võ lâm Trung Nguyên Ä‘iêu đứng, hỠđâu cần gì láºp ra thêm chiêu bà i thứ hai là Tà giáo NgÅ© Liên?
Quan Vân Sơn động tâm:
- Chuyện nà y có lẽ chỉ má»™t mình lệnh sÆ° là có đủ hiểu biết để giải thÃch. Chẳng hay đạo trưởng có thể cho vãn bối biết chút nà o vá» tung tÃch lệnh sÆ°?
Äạo nhân thở dà i:
- Bá»n huynh đệ bần đạo được lệnh Ä‘i tìm thất đệ Trùng Quang cách đây ba năm đã Ä‘á»™t nhiên thất tung. Chỉ khi tìm được, hoặc đã đến hạn kỳ nhÆ° Hiệp Æ°á»›c Tam Chiêu hạn định, bá»n bần đạo má»›i mong gặp lại gia sÆ°.
KhÆ°u Phúc Linh chợt há»i:
- NhÆ°ng vá»›i tình thế hiện giá», huynh đệ đồng môn của đạo trưởng Ä‘á»u thảm tá», không lẽ đạo trưởng không còn cách nà o Ä‘Æ°a tin khẩn đến lệnh sÆ°?
Äạo nhân đáp:
- Do bổn phái Toà n Chân chÆ°a bao giá» gặp há»a diệt môn nhÆ° lần nà y nên không ai nghÄ© đến cách thức liên lạc khi nguy cấp. Vì thế, vá»›i tình huống nà y, đứng và o cÆ°Æ¡ng vị bần đạo thì chỉ có má»—i má»™t cách.
Quan Vân SÆ¡n phấn khÃch:
- Là cách nà o, đạo trưởng cứ nói, chỉ cần không vượt quá năng lực, vãn bối quyết giúp đạo trưởng hoà n thà nh.
Äạo nhân ngó ngay và o mắt Quan Vân SÆ¡n:
- Gặp phải tình huống nà y, do sÆ° huynh đệ bần đạo không còn ai, kể cả bản thân bần đạo cÅ©ng khó chi trì sinh mạng, thì còn má»—i má»™t cách là bần đạo phải thu nháºn ngay truyá»n nhân.
Vừa nghe xong, Quan Vân Sơn chép miệng vẻ luyến tiếc:
- Nếu là váºy, cách nà y kể nhÆ° vượt quá năng lá»±c vãn bối.
Khưu Phúc Linh hoang mang:
- Sao Thiếu Bang chủ nói nhÆ° thế? Äược đạo trưởng đây thu nháºn là m truyá»n nhân, chẳng phải sẽ mau chóng giúp Thiếu Bang chủ có thân thủ hÆ¡n ngÆ°á»i, hầu dá»… dà ng báo phục phụ thù sao?
Quan Vân SÆ¡n gượng cÆ°á»i:
- Tại hạ đã kịp cần phân lợi hại và biết đây là dịp may tháºt sá»± tốt cho tại hạ. Thế nhÆ°ng, phần thì tại hạ chÆ°a đủ căn cÆ¡ võ há»c, phần thì tình trạng của đạo trưởng đây là quá cấp bách.
Vẫn nói giục tốc bất đạt, tại hạ chỉ e phụ lòng kỳ vá»ng của đạo trưởng mà thôi.
Khưu Phúc Linh không thể không tán thà nh:
- Nháºn định của Thiếu Bang chủ quả nhiên rất đúng, khiến KhÆ°u má»— chẳng biết nói và o đâu. Thế nhÆ°ng...
Quan Vân SÆ¡n cÆ°á»›p lá»i:
- Tại hạ có ý nà y, có thể xem là lưỡng toà n kỳ mỹ. Äó là KhÆ°u huynh vốn cÅ©ng có sở há»c đạo gia. Nếu tiếp nháºn chân truyá»n của đạo trưởng đây, ắt sẽ không có gì trở ngại, mà còn mau đắc thà nh sở há»c thượng thừa.
Và Quan Vân Sơn quay nhìn đạo nhân:
- Chủ ý của vãn bối, không hiểu đạo trưởng có tán thà nh?
Äạo nhân chÆ°a kịp đáp, KhÆ°u Phúc Linh đã lên tiếng:
- Mỹ ý của Thiếu Bang chủ khiến KhÆ°u má»— tháºt cảm kÃch, chỉ tiếc KhÆ°u má»— là ngÆ°á»i đã bái sÆ°, nếu tiếp nháºn thêm sở há»c của ngÆ°á»i ngoà i môn phái, e không tránh khá»i hai chữ bá»™i sÆ°.
Äiá»u KhÆ°u Phúc Linh vừa nói quả là sá»± tháºt, Quan Vân SÆ¡n vì hiểu nhÆ° thế nên áy náy nhìn đạo nhân. NhÆ°ng chÆ°a má»™t ai kịp lên tiếng, bá»—ng từ phÃa dÆ°á»›i có tiếng hô hoán vang vá»ng lên:
- Gã hỠKhưu và tên Thiếu Bang chủ của Tứ Hải Bang kia rồi.
- Ha... ha... quả nhiên giáo chủ đã tiên liệu đúng. Nếu tên trá»c Bất Ná»™ và huynh muá»™i nha đầu Äoà n NgÅ© Hạ có thể an toà n tÃnh mạng thì lÅ© oa nhi không thể ẩn ở đâu ngoà i nÆ¡i nà y. CÅ©ng may lÅ© chúng Ä‘á»u bị bá»n ta phát hiện. Chỉ cần thu tháºp được sinh mạng bá»n chúng là kế sách của bổn giáo vẫn chÆ°a đến ná»—i bị tiết lá»™. Äuổi bắt chúng ngay! Ha... ha...
Từ trên cao nhìn xuống, KhÆ°u Phúc Linh thấy bá»n ngÆ°á»i má»›i đến tuy che kÃn chân diện nhÆ°ng chúng chỉ có ba ngÆ°á»i. KhÆ°u Phúc Linh chợt hạ thấp giá»ng bảo Quan Vân SÆ¡n:
- Nếu lá»±c lượng chúng chỉ có bấy nhiêu, chứng tá» có không Ãt tên có lẽ Ä‘ang Ä‘uổi theo nhóm Bất Ná»™ ba ngÆ°á»i đã bá» Ä‘i trÆ°á»›c chúng ta không lâu. Äể ứng cứu há», chúng ta chỉ còn má»—i má»™t cách là mau chóng thoát khá»i chá»— nà y, Thiếu Bang chủ nghÄ© sao?
Quan Vân Sơn ngao ngán nhìn quanh:
- Dù là giao đấu hay bá» chạy, thà nh bại thế nà o Ä‘á»u trông cáºy và o má»™t mình KhÆ°u huynh. Tại hạ chỉ sợ chÆ°a đủ lá»±c để giúp KhÆ°u huynh.
Lúc nà y ở phÃa dÆ°á»›i ba nhân váºt che kÃn chân diện đã chia thà nh ba hÆ°á»›ng và bắt đầu leo lên, chuẩn bị vây bắt nhÆ° đã nói. KhÆ°u Phúc Linh chợt nhìn Quan Vân SÆ¡n và mỉm cÆ°á»i:
- Thiếu Bang chủ vần có thể giúp Ãt nhiá»u cho KhÆ°u má»—, nếu chịu khuất tất cõng đạo trưởng cùng Ä‘i.
Quan Vân SÆ¡n gáºt đầu:
- Äiá»u nà y thì tại hạ là m được.
Dứt lá»i, Quan Vân SÆ¡n liá»n khom ngÆ°á»i và nhá» KhÆ°u Phúc Linh giúp sức nên đã đặt xong đạo nhân ná» lên lÆ°ng.
Tháºt cẩn trá»ng, KhÆ°u Phúc Linh dặn Quan Vân SÆ¡n:
- Khi nghe KhÆ°u má»— hô hoán, nghÄ©a là đã đến lúc thuáºn tiện, Thiếu Bang chủ hãy nhanh chân Ä‘Æ°a đạo trưởng thoát Ä‘i theo lối huyệt khẩu phÃa dÆ°á»›i, phần KhÆ°u má»— sẽ thừa năng lá»±c Ä‘uổi theo. Cứ nhÆ° thế nha.
Liá»n sau đó, KhÆ°u Phúc Linh từ trên cao lao bổ và o má»™t trong ba nhân váºt che kÃn chân diện đã tiến đến khá gần:
- Bổn Thiếu gia chá» mãi má»›i có cÆ¡ há»™i cùng NgÅ© Liên Giáo các ngÆ°Æ¡i giao chiến. Äể xem bá»n ngÆ°Æ¡i liệu có bao nhiêu thá»±c lá»±c nà o. Äỡ!
Vút... Vù...
NhÆ° đã tiên lượng trÆ°á»›c, thế nà o KhÆ°u Phúc Linh cÅ©ng có hà nh Ä‘á»™ng nà y, nhân váºt che kÃn chân diện ná» cÆ°á»i phá lên:
- Vá»›i chút sở há»c cá»n con được KhÆ°u Phúc Nguyên truyá»n thụ, ngÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i đã là thiên hạ đệ nhất nhân Æ°? Äừng trách ta hạ thủ bất lÆ°u tình. Äỡ! Ha... ha...
Ào...
Nà o ngá», KhÆ°u Phúc Linh không há» có ý cùng đối phÆ°Æ¡ng giao đấu, Ä‘ang Ä‘Ã lao đến, hắn vụt xoay chuyển cổ tay và ném ra hà ng loạt những mẩu đá vụn, có lẽ đã được KhÆ°u Phúc Linh ngấm ngầm chuẩn bị sẵn. Và KhÆ°u Phúc Linh phá lên cÆ°á»i:
- Giết gà đâu cần đến dao mổ trâu. Hãy xem thủ đoạn của bổn Thiếu gia. Ha...
ha...
Viu... Viu...
Dù là nắm đá vụn nhÆ°ng má»™t khi được lá»±c đạo truyá»n và o thì chúng nà o khác gì ngÆ°á»i mÅ©i ám khà lợi hại. Diá»…n biến nà y khiến cho nhân váºt ná» do quá hốt hoảng phải vá»™i và ng hồi bá»™:
- Phi Luân Tán Hoa VÅ©? NgÆ°Æ¡i còn là truyá»n nhân Tán Hoa Nữ mÆ°á»i hai năm trÆ°á»›c đã thoái ẩn giang hồ?
Vẫn cÆ°á»i, KhÆ°u Phúc Linh quay ngÆ°á»i và kịp thá»i lăng không ném hai mẩu đá và o hai nhân váºt che kÃn chân diện còn lại Ä‘ang thừa cÆ¡ tiến đến chá»— Quan Vân SÆ¡n:
- Nhân váºt vừa được ngÆ°á»i Ä‘á» cáºp chÃnh là a di của bổn Thiếu gia. Hãy xem thủ pháp ném ám khà của ta thì rõ! Äỡ!
Viu... Viu Có lẽ sá»± thố lá»™ của KhÆ°u Phúc Linh phần nà o là m cho bá»n đối phÆ°Æ¡ng hoảng sợ, chúng tản khai, vừa tránh những mẩu đá được dùng nhÆ° ám khà của KhÆ°u Phúc Linh, vừa lo tìm phÆ°Æ¡ng thế khác để dá»… dà ng chế ngá»± há» KhÆ°u.
Phát hiện Ä‘iá»u nà y, KhÆ°u Phúc Linh vụt quát:
- Äúng lúc rồi, Thiếu Bang chủ. Nà o!
Lúc dứt tiếng quát cÅ©ng là lúc KhÆ°u Phúc Linh dùng tả thủ ném ra ba váºt ám khà loang loáng sắc mà u của kim thiết và ném vá» má»—i địch nhân má»™t vệt.
Viu... Viu... Viu...
Không cháºm trá»…, Quan Vân SÆ¡n vá»›i đạo nhân ná» trên lÆ°ng ngay láºp tức lao xuống nhắm đến chá»— có huyệt khẩu từng là nÆ¡i thoát Ä‘i của Äoà n NgÅ© Hạ, Bạch Hà o và Bất Ná»™ đại sÆ°.
Vút...
Äúng lúc nà y, Quan Vân SÆ¡n nghe bá»n địch nhân kêu lên hoảng loạn:
- Hồi Chuyển Thất Hồn Châm!
- Là thủ pháp danh bất hÆ° truyá»n của Äệ nhất châm Tán Hoa Nữ?
- á»i...
Quan Vân SÆ¡n chÆ°a kịp hiểu vì sao thủ pháp ná» lại có uy lá»±c là m cho bá»n địch nhân hoảng sợ đến thế, bên tai bá»—ng nghe tiếng đạo nhân ná» thì thà o:
- Tán Hoa Nữ là nhân váºt bất tà bất chánh, nếu có là a di của KhÆ°u Phúc Linh thì tâm tÃnh nà y tháºt khó Ä‘oán là có ảnh hưởng đến y hay không.
Quan Vân SÆ¡n hoang mang, vừa lo chạy, vừa thì thà o há»i lại:
- Thế nà o là nhân váºt bất chánh bất tà ?
Và Quan Vân SÆ¡n chỉ nháºn má»™t câu căn dặn của đạo nhân:
- Muốn biết rõ, Thiếu Bang chủ cứ lần hồi dò xét cung cách hà nh sá»± của KhÆ°u Phúc Linh thì biết. Và tốt hÆ¡n hết Thiếu Bang chủ cứ nên giữ thái Ä‘á»™ kÃnh nhi viá»…n chi đối vá»›i y.
Còn bây giỠhãy trở lại việc bần đạo đã đỠxuất.
Quan Vân Sơn nghi ngại:
- Nếu là việc tiếp nháºn chân truyá»n, vãn bối vẫn sợ sẽ là m đạo trưởng thất vá»ng.
- NhÆ°ng bần đạo e không thể chi trì lâu hÆ¡n. Sao Thiếu Bang chủ không thá» nghÄ© đến việc chỉ tạm thá»i tiếp nháºn khẩu quyết, còn phần luyện công cứ để sau nà y tùy ý Thiếu Bang chủ?
Quan Vân SÆ¡n khom ngÆ°á»i chui qua huyệt khẩu và sau đó Ä‘Æ°a đạo nhân vượt qua bên kia tuyệt cốc.
- Nếu chỉ tiếp nháºn phần khẩu quyết thì e không đúng lắm vá»›i danh pháºn sÆ° đồ.
Äạo nhân bá»—ng thở ra vá»›i giá»ng chợt nhẹ hẳn:
- Äã lâm phải cảnh nà y, bần đạo còn dám mÆ¡ gì nữa đến danh pháºn sÆ° đồ. Nếu không cảm thấy bất tiện, sao giữa chúng ta không thá»a thuáºn, Thiếu Bang chủ là ký danh đệ tá» của bần đạo mà thôi!
- Ký danh đệ t�
Äạo nhân bảo:
- Phải! Và nhÆ° thế không có gì bó buá»™c Thiếu Bang chủ phải tuân thủ những qui định cần giữ ở những ngÆ°á»i theo đạo Tam Thanh. Äổi lại, bần đạo cÅ©ng kịp thá»i hoà n thà nh tâm nguyện, trÆ°á»›c lúc nhắm mắt xuôi tay.
Quan Vân SÆ¡n cảm kÃch đến xúc Ä‘á»™ng chân tình:
- Sư phụ...
Äá»™t nhiên có tiếng KhÆ°u Phúc Linh vang ngay phÃa sau:
- Chúng ta phải chạy nhanh hÆ¡n má»›i được. Äừng chần chừ nữa, Thiếu Bang chủ!
Biết KhÆ°u Phúc Linh đã tạm thá»i có cách là m cháºm việc địch nhân truy Ä‘uổi, Quan Vân SÆ¡n thêm cảm phục KhÆ°u Phúc Linh:
- KhÆ°u huynh, tại hạ vừa được đạo trưởng đây thu là m ký danh đệ tá».
Phản ứng của Khưu Phúc Linh là m cho Quan Vân Sơn ngỡ ngà ng:
- Quả nhiên đây là cách duy nhất để sở há»c của đạo trưởng khá»i bị thất truyá»n. Cung hỉ Thiếu Bang chủ trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng đắc thà nh tuyệt há»c. Nếu là váºy, để KhÆ°u má»— Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng. Thiếu Bang chủ cứ từ từ theo sau.
Dứt lá»i KhÆ°u Phúc Linh lao vút qua mặt Quan Vân SÆ¡n.
Vút.
Biết rõ Quan Vân Sơn đang có tâm trạng như thế nà o, đạo nhân nỠnói như rót và o tai Quan Vân Sơn:
- Thiếu Bang chủ chá»› quá vá»™i cảm phục, hoặc cảm kÃch KhÆ°u Phúc Linh. TÃnh khà của Tán Hoa Nữ trÆ°á»›c kia cÅ©ng váºy, luôn táºn tâm giúp ngÆ°á»i, nếu ngÆ°á»i đó có bản lãnh yếu kém hÆ¡n. Và ngược lại, sẽ là đố kỵ nếu gặp ngÆ°á»i có bản là nh cao minh hÆ¡n. Bần đạo nhắc lại, đối vá»›i há» KhÆ°u cà ng giữ thái Ä‘á»™ kÃnh nhi viá»…n chi cà ng tốt. Còn bây giá», Thiếu Bang chủ nên dụng tâm lắng nghe những gì bần đạo phải gắng lá»±c trao truyá»n.
Trong lúc lắng nghe từng khẩu quyết do đạo nhân trao truyá»n, thỉnh thoảng Quan Vân SÆ¡n lại thấy KhÆ°u Phúc Linh vì sợ địch nhân mai phục nên có khi dừng lại để lắng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh, có lúc lao tháºt nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c.
Và trong má»™t lần nhÆ° váºy, Quan Vân SÆ¡n bá»—ng nghe KhÆ°u Phúc Linh quát vang:
- LÅ© chuá»™t nhắt đê tiện. Bổn thiếu gia biết thế nà o cÅ©ng có lúc bá»n ngÆ°Æ¡i dùng Ä‘á»™c hãm hại. Bá»n ngÆ°Æ¡i muốn chết. Äỡ!
Thấy KhÆ°u Phúc Linh ném loạn ám khà vá» hai bên Ä‘Æ°á»ng, Quan Vân SÆ¡n liá»n hiểu đó là chá»— địch nhân mai phục. Do sợ KhÆ°u Phúc Linh có thể vì khinh suất sẽ bị trúng Ä‘á»™c, lại biết rõ bản thân dù sao cÅ©ng có Tỵ Äá»™c Châu há»™ thân, nên Quan Vân SÆ¡n vá»™i vã băng ngÆ°á»i lÆ°á»›t đến:
- Äừng quá tham chiến nhÆ° thế, KhÆ°u huynh, kẻo bị chúng hạ Ä‘á»™c thủ. Chạy mau!
Phát hiện Quan Vân SÆ¡n kịp chạy đến, KhÆ°u Phúc Linh cÆ°á»i sảng khoái:
- Chúng đã bỠchạy vì sợ thủ pháp ném ám khà của Khưu mỗ. Thiếu Bang chủ chớ quá lo lắng. Ha... ha...
Trà ng cÆ°á»i của há» KhÆ°u còn Ä‘ang vang dá»™i, ở phÃa trÆ°á»›c chợt có hai nhân váºt xuất hiện chắn lối:
- Mạng của bá»n ngÆ°Æ¡i không ngá» cho đến giá» vẫn chÆ°a tuyệt. NhÆ°ng lần nà y thì khác.
Xem chiêu!
Vù...
Thấy cung cách đối phương phát kình, Khưu Phúc Linh bà ng hoà ng kêu lên:
- Tôn giá có liên quan thế nà o đến tệ phái Võ Äang?
Äang lúc KhÆ°u Phúc Linh có thái Ä‘á»™ nhÆ° thế, Quan Vân SÆ¡n lại phải đối phó vá»›i nhân váºt thứ hai. Và Quan Vân SÆ¡n chợt nghe tiếng đạo nhân khẽ thét bên tai:
- Mau chạy Ä‘i. Äối phÆ°Æ¡ng là má»™t trong chÃn nhân váºt từng xuất hiện cùng lúc vá»›i lão Cung chủ Äông Hải Bà Cung! Thiếu Bang chủ cà ng không phải là đối thủ của y.
Kinh tâm Ä‘á»™ng phách, Quan Vân SÆ¡n vá»™i quay ngược ngÆ°á»i, và váºn dụng khinh công, nhảy vá» bên tả, lại nhảy bừa sang phÃa hữu.
Äúng lúc nà y, nhân váºt đó lao đến xuất trảo và thần tốc chá»™p và o Quan Vân SÆ¡n:
- Muốn chạy Æ°? Äâu phải dá»…! Ha... ha...
Ào...
Thiếu kinh lịch giao đấu, do đó thay vì tiếp tục nhảy tránh, Quan Vân Sơn lại lóng ngóng đình bộ với ý định là xuất kình ngăn địch.
Một lần nữa, đạo nhân nỠhét và o tai Quan Vân Sơn:
- Chạy mau. Mạo hiểm là chết!
NhÆ°ng có lẽ biết là không kịp, ngÆ°á»i Ä‘ang cạn kiệt chân lá»±c nhÆ° đạo nhân vẫn xuất kỳ bất ý vÆ°Æ¡n tay, cố Ä‘iểm và o giữa lòng bà n tay của đối phÆ°Æ¡ng:
- Xem chỉ!
Viu...
Äá»™ng thái của đạo nhân là m cho đối phÆ°Æ¡ng kinh hoà ng:
- Thái Ất chỉ kình?
Và đối phÆ°Æ¡ng cấp thá»i thu trảo vá», nhÆ°ng dù sao vẫn bị chỉ kình Thái Ất của đạo nhân chạm và o huyệt Lao cung.
Äối phÆ°Æ¡ng khẽ rùng mình chấn Ä‘á»™ng, nhÆ°ng sau đó lại vùng cÆ°á»i lên:
- Hóa ra ngÆ°Æ¡i chỉ là kẻ đã gần đất xa trá»i, công phu chẳng còn bao nhiêu lá»±c đạo. Hãy nạp mạng Ä‘i thôi! Ha... Ha...
CÅ©ng lúc đó Quan Vân SÆ¡n phát hiện đạo nhân bá»—ng nằm thá»ng thượt trên lÆ°ng. Tá»± biết hà nh vi táºn lá»±c vừa rồi đã quay lại hại ngay chÃnh đạo nhân, Quan Vân SÆ¡n vừa sợ vừa phẫn ná»™, láºp tức lao ngÆ°á»i chạy Ä‘i.
Trước khi chạy, Quan Vân Sơn còn cố kêu Khưu Phúc Linh:
- Sinh mệnh của đạo trưởng e khó bảo toà n. Khưu huynh, chạy thôi!
Vút...
Có lẽ cÅ©ng cảm nháºn Ä‘iá»u gì Ä‘ang xảy ra cho Quan Vân SÆ¡n và đạo nhân ná», KhÆ°u Phúc Linh báºt quát lên chuá»—i âm thanh cuồng ná»™:
- Äược rồi, KhÆ°u má»— sẽ Ä‘oạn háºu. Hãy xem tuyệt kỹ thần châm của bổn Thiếu gia.
Và KhÆ°u Phúc Linh vẫy loạn ra má»™t ám khÃ, có tác dụng là m cho hai nhân váºt ná» phần nà o chùn chân.
Nhân đó, Khưu Phúc Linh lao đuổi theo Quan Vân Sơn.
Vút...
Do nÆ¡i nà y vẫn còn là phạm vi U Minh cốc nên khắp tứ bá» Ä‘á»u là núi đá vá»›i nhiá»u sÆ¡n Ä‘á»™ng âm u cứ hiển hiện trÆ°á»›c mặt.
Äang lúc khẩn trÆ°Æ¡ng, nhất là lo cho sinh mạng của đạo nhân, Quan Vân SÆ¡n đánh liá»u lao bừa và o má»™t trong những sÆ¡n Ä‘á»™ng đó.
Vút...
Thay vì chui và o theo, KhÆ°u Phúc Linh chợt cÆ°á»i thà nh tiếng:
- Chúng ta hãy tạm thá»i phân khai tránh bị địch nhân cùng dồn và o tuyệt lá»™. Hẹn sau nà y gặp lại. Ha... Ha...
Và Khưu Phúc Linh chui và o sơn động khác gần đó.
Vút...
Äịch nhân theo kịp, phát hiện Quan Vân SÆ¡n và KhÆ°u Phúc Linh má»—i ngÆ°á»i chạy má»—i hÆ°á»›ng, bá»n há» cùng phân khai truy Ä‘uổi.
Nhân váºt Ä‘uổi theo KhÆ°u Phúc Linh liá»n nháºn ngay má»™t loạt ám khà do KhÆ°u Phúc Linh từ trong chá»— ẩn ném ngược ra.
Viu... Viu...
Phẫn ná»™, nhân váºt nà y Ä‘Ã nh thoái bá»™ lẩn tránh.
Và đúng lúc nà y, ở sÆ¡n Ä‘á»™ng thứ hai, bá»—ng có tiếng quát tháo của nhân váºt Ä‘uổi theo Quan Vân SÆ¡n vang lên:
- Tiểu tỠchạy đâu cho thoát? Nạp mạng!
Ầm... Ầm...
RÃ o... RÃ o...
Hồi 6
Âm Dương Nhị Tiên
Quan Vân SÆ¡n vừa phát hiện má»™t ngách đá hẹp ở cuối Ä‘á»™ng nhÆ°ng chÆ°a kịp chui và o thì kình lá»±c quáºt đến từ phÃa sau đã đẩy bay Quan Vân SÆ¡n và o ngách đá.
Soạt...
PhÃa trong ngách đá là má»™t thông đạo, dÆ° lá»±c của chấn kình cÅ©ng đẩy luôn Quan Vân SÆ¡n và o trong.
Vù...
Chá»— cuối cùng của thông đạo là má»™t vách đá phẳng lỳ, nhÆ°ng chếch vá» bên tả má»™t Ãt lại là má»™t quảng tối, trông tợ nhÆ° má»™t huyệt khẩu nằm dÆ°á»›i thấp, rất có thể là nÆ¡i ẩn thân của bấy kỳ loại quái thú, hay Ä‘á»™c xà nà o đó.
Äiá»u phát hiện nà y, tuy có là m Quan Vân SÆ¡n lưỡng lá»±, nhÆ°ng do ở phÃa sau đã lại vang lên tiếng bÆ°á»›c chân địch nhân truy Ä‘uổi, nên Quan Vân SÆ¡n đâu còn sá»± chá»n lá»±a nà o khác.
Dịch ngÆ°á»i đến ngay chá»— có quần tối, Quan Vân SÆ¡n định chui và o thì nghe đối phÆ°Æ¡ng bá»—ng cÆ°á»i vang:
- Äây quả là chá»— táng thân tháºt tốt cho tiểu tá» ngÆ°Æ¡i. Hãy nháºn những gì ngÆ°á»i đã chá»n.
Ha... Ha...
Kèm theo đó là ba váºt tròn ủm nhÆ° ba quả trứng vừa được đối phÆ°Æ¡ng ném mạnh và o.
Diá»…n biến nà y khiến Quan Vân SÆ¡n không thể không nghÄ© đến thứ há»a khà Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi đã từng được bá»n NgÅ© Liên Giáo sá» dụng để thiêu hủy trá»n vẹn ngôi tá»u quán. Cà ng nhá»› thì cà ng sợ, Quan Vân SÆ¡n định bụng sẽ chui ngay và o huyệt khẩu ná».
Chợt từ huyệt khẩu bá»—ng vang lên hà ng loạt những tiếng rú rÃt kỳ quái.
Phì... Phì...
Tiếp theo đó là những vệt Ä‘en dà i cứ từ trong huyệt khẩu lao vun vút ra nhÆ° những mÅ©i trÆ°á»ng tiên Ä‘ang được nhân váºt bà ẩn nà o đó phát xạ.
Viu... Viu...
Chỉ đứng cách huyệt khẩu không xa, Quan Vân SÆ¡n thừa hiểu biết để nháºn ra chúng là lÅ© quái xà , do bị kinh Ä‘á»™ng nên Ä‘ang cuồng ná»™ lao bừa ra từ chá»— ẩn.
Sợ bị Ä‘á»™c xà sát hại, Quan Vân SÆ¡n vá»™i dịch ngÆ°á»i, tìm lối tránh xa huyệt khẩu.
Äó là lúc ba váºt Ä‘en tròn ná» chạm và o đá và phát lên ba tiếng chấn Ä‘á»™ng kình hoà ng.
Ầm... Ầm... Ầm...
CÅ©ng nhÆ° diá»…n biến đã xảy ra cho ngôi tá»u quán Ä‘á»™ nà o, sau ba loạt chấn Ä‘á»™ng là ba quầng lá»a vụt nhanh lên và hợp lại là m má»™t khoảnh khắc bi hùng tráng lệ, mà Quan Vân SÆ¡n biết bản thân không thể nà o quên, nếu vẫn toà n mạng sau thảm biến hãi hùng nà y.
Äược quầng lá»a cá»±c sáng chiếu tá», Quan Vân SÆ¡n thấy toà n bá»™ lÅ© quái xà lao ra từ huyệt khẩu Ä‘á»u bị thiêu cháy thà nh than, kể cả bản thân Quan Vân SÆ¡n cÅ©ng bị nung nóng đến sắp sá»a bốc cháy.
Thế nhÆ°ng, thân thể có bị bốc cháy hay không thì Quan Vân SÆ¡n chÆ°a biết, vì trÆ°á»›c đó sức nóng của quầng lá»a đã là m cho thần trà Quan Vân SÆ¡n trở nên mê muá»™i. Và chà ng không còn biết bản thân Ä‘ang là m gì nữa. Chỉ có má»—i má»™t Ä‘iá»u cuối cùng là Quan Vân SÆ¡n còn kịp ghi nháºn đó là trÆ°á»›c lúc hôn mê, chà ng có cảm nháºn bị ai đó đẩy mạnh từ phÃa sau, là m cho toà n thân lao chúi và o huyệt khẩu ná», trÆ°á»›c khi huyệt khẩu bị loạn thạch từ khắp nÆ¡i xuống che khuất.
“Ai đã xô đẩy ta? Là muốn giúp hay muốn đẩy ta và o tỠđịa?†Lúc tỉnh lại, Quan Vân Sơn phát hiện chỗ đang nằm tuy khô ráo thoáng đãng, nhưng vẫn còn ở trong một lòng động mỠtối với chút ánh dương quang nhạt nhòa.
Vừa định ngồi nhổm dáºy, Quan Vân SÆ¡n chợt nghe ở xa xa có má»™t tiếng Ä‘á»™ng lạ kinh nghi. Sau má»™t lúc nằm yên lắng nghe, Quan Vân SÆ¡n láºt nghiêng ngÆ°á»i và nhẹ nhà ng tiến dần đến chá»— có tiếng Ä‘á»™ng.
Và khi mÆ¡ hồ nhìn thấy KhÆ°u Phúc Linh Ä‘ang thừ ngÆ°á»i trÆ°á»›c má»™t nấm má»™ má»›i đắp, Quan Vân SÆ¡n cà ng thêm nghi hoặc, không biết KhÆ°u Phúc Linh đã đến từ lúc nà o và chuyện gì đã xảy ra, sau khi Quan Vân SÆ¡n bị hôn mê.
Vì thấy Khưu Phúc Linh cứ mãi đứng bất động, Quan Vân Sơn hết nhẫn nại đà nh lên tiếng:
- KhÆ°u huynh!
Ở KhÆ°u Phúc Linh có má»™t thoáng giáºt mình, nhÆ°ng sau đó, khi đã quay lại, KhÆ°u Phúc Linh gượng cÆ°á»i nhìn Quan Vân SÆ¡n:
- Thiếu Bang chủ tỉnh lại tháºt kịp lúc. Hãy đến đây nói lá»i tiá»…n biệt cuối cùng vá»›i lệnh sÆ°, ngÆ°á»i đã hy sinh cả tÃnh mạng để cứu nguy cho Thiếu Bang chủ.
Và nhá» KhÆ°u Phúc Linh dịch ngÆ°á»i lÆ°á»›t tránh qua má»™t bên, Quan Vân SÆ¡n má»›i nhìn thấy ở đầu nấm má»™ có má»™t tảng đá đã được khắc ghi dòng chữ ngắn ngủi:
“Toà n Chân môn hạ chi má»™â€.
Tỉnh ngá»™, Quan Vân SÆ¡n cháºm rãi đứng lên và phải vất vả lắm má»›i có thể đến cạnh nấm má»™.
ChỠcho Quan Vân Sơn hà nh lễ xong, Khưu Phúc Linh chép miệng lên tiếng:
- KhÆ°u má»— phát hiện chúng dùng Lân Há»a Äạn quá muá»™n, phải mất trá»n má»™t ngà y kiếm tìm má»›i thấy Thiếu Bang chủ bị ngất lịm bên cạnh thi thể đã cháy Ä‘en của đạo trưởng Toà n Chân.
Quan Vân SÆ¡n chầm cháºm hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu:
- Chuyện xảy ra thế nà o, Khưu huynh?
Khưu Phúc Linh tiến đến và ngồi cạnh Quan Vân Sơn:
- Uy lá»±c của Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi quả lợi hại, toà n bá»™ những sÆ¡n bá»™ lân cáºn nếu không bị san bằng thì cÅ©ng bị loạn thạch vùi lấp. Sau khi chỠđợi và biết bá»n địch vì ngỡ tất cả đã chết nên bá» Ä‘i, KhÆ°u má»— nhá» ghi nhá»› rõ địa hình nên đã từ sÆ¡n Ä‘á»™ng bên cạnh tìm cách lá»t và o bên đây.
Nói đến đây, Khưu Phúc Linh chợt lắc đầu:
- Phải nói Thiếu Bang chủ quả có phúc pháºn hÆ¡n ngÆ°á»i. Vì qua hiện trạng ở nÆ¡i KhÆ°u má»— tìm thấy Thiếu Bang chủ, có thể hiểu Thiếu Bang chủ phải có đến ba lần suýt chết.
NhÆ°ng tất cả đã chuyển từ nguy thà nh an, tiá»n hung háºu kiết.
Quan Vân SÆ¡n cÆ°á»i gượng:
- Khưu huynh vẫn còn đùa được sao? Tại hạ đã suýt chết ba lần như thế nà o?
KhÆ°u Phúc Linh giải thÃch:
- KhÆ°u má»— chỉ có thể suy Ä‘oán mà thôi. Là thế nà y, có lẽ sắp bị Lân Há»a Äạn hủy diệt, Thiếu Bang chủ nhá» nhìn thấy má»™t huyệt khẩu nên kịp chui và o. Hãy kể đó là lần thứ nhất, Thiếu Bang chủ suýt bị loạn thạch chôn vùi. Rồi qua hình hà i bị cháy Ä‘en của đạo trưởng Toà n Chân có thể hiểu há»a khà chÆ°a kịp chạm đến Thiếu Bang chủ vì nhá» có thân hình của đạo trưởng Toà n Chân che chắn. Äó là lần thứ hai.
Nhá»› lại sá»± việc lúc sắp ngất, Quan Vân SÆ¡n vụt hiểu lá»±c đạo đã đẩy và o ngÆ°á»i Quan Vân SÆ¡n có thể là do má»™t hòn đá giáng đúng và o đạo nhân và vô tình có tác dụng là m cho Quan Vân SÆ¡n ngã chúi và o huyệt khẩu.
Cảm kÃch khôn cùng, Quan Vân SÆ¡n gáºt gù:
- Thế còn lần suýt chết thứ ba là thế nà o?
Khưu Phúc Linh vụt nghiêm mặt:
- Thiếu Bang chủ có biết trong huyệt khẩu chÃnh là nÆ¡i trú thân của hà ng ngà n hà ng vạn Ä‘á»™c xà ?
Quan Vân Sơn rùng mình:
- Tại hạ cũng đoán như thế. Nhưng...
Khưu Phúc Linh cau mặt:
- CÅ©ng may cho Thiếu Bang chủ là có lẽ lÅ© Ä‘á»™c xà trÆ°á»›c đó đã bị những loạt chấn Ä‘á»™ng xua Ä‘uổi. NhÆ°ng vẫn có má»™t số vì không kịp trốn chạy nên Ä‘a phần Ä‘á»u bị sức nóng hủy diệt.
Chợt hiểu KhÆ°u Phúc Linh muốn ám chỉ Ä‘iá»u gì, Quan Vân SÆ¡n há»i:
- Bảo Ä‘a phần bị hủy diệt nghÄ©a là vẫn còn má»™t Ãt chết vì nguyên nhân khác?
KhÆ°u Phúc Linh thừa nháºn:
- Äúng là có chuyện nà y, nhÆ°ng KhÆ°u má»— dù nghÄ© mãi vẫn chÆ°a rõ nguyên nhân.
Cố lảng tránh câu đáp, Quan Vân Sơn đưa mắt nhìn quanh:
- Phải chăng đây là nơi huyệt khẩu thông dẫn đến?
NhÆ° gặp nan Ä‘á» khác thú vị hÆ¡n, KhÆ°u Phúc Linh nói liá»n má»™t hÆ¡i:
- Äúng là huyệt khẩu thông dẫn đến, nhÆ°ng nếu không bị Lân Há»a Äạn gây chấn Ä‘á»™ng tạo nên, có lẽ sẽ không ai ngỠở đây lại có má»™t nÆ¡i kỳ quái nhÆ° thế nà y. NhÆ°ng để hiểu tại sao lại gá»i đây là nÆ¡i kỳ quái, chà Ãt Thiếu Bang chủ cần phải am hiểu Thiên Tượng Kỳ Môn.
Quan Vân SÆ¡n giáºt mình:
- KhÆ°u huynh định bảo chúng ta lại xa và o kỳ môn thế tráºn của bá»n NgÅ© Liên Giáo?
KhÆ°u Phúc Linh phì cÆ°á»i:
- Nếu NgÅ© Liên Giáo biết ở đây có tiá»m ẩn sẵn má»™t loại tráºn thế kỳ môn nhÆ° thế nà y, chúng đâu cần sá» dụng Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi mong diệt trừ Thiếu Bang chủ lẫn KhÆ°u má»—? Nói cho đúng hÆ¡n, tráºn thế nà y đã tồn tại từ rất lâu.
Quan Vân Sơn cố đứng lên:
- Không lẽ ở U Minh cốc tháºt sá»± có Ä‘iá»u kỳ bÃ, ẩn tà ng má»™t báu váºt chẳng hạn nhÆ° tin đã loan truyá»n?
KhÆ°u Phúc Linh sá»ng ngÆ°á»i:
- Sao KhÆ°u má»— không sá»›m nháºn ra Ä‘iá»u nà y kìa? Thiếu Bang chủ nói rất đúng, rất có thể có chuyện nà y.
Äịnh khoa chân bÆ°á»›c Ä‘i, kịp nhá»› lại, Quan Vân SÆ¡n vụt há»i:
- Äối vá»›i tráºn đồ nà y, KhÆ°u huynh liệu đã nhìn ra cách phá giải?
Khưu Phúc Linh chợt kéo Quan Vân Sơn ngồi xuống:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên KhÆ°u má»— nắm vững cách xuất nháºp tráºn đồ, nhÆ°ng Thiếu Bang chủ vá»™i gì chứ? Äiá»u cần yếu là Thiếu Bang chủ hãy lo tá»a công, có khôi phục chân nguyên má»›i dá»… đối phó nếu gặp tình huống bất lợi.
Thái Ä‘á»™ của há» KhÆ°u là m cho Quan Vân SÆ¡n nghi ngá». Rất có thể KhÆ°u Phúc Linh vì muốn Ä‘á»™c chiếm báu váºt nên cố tình chèo kéo và bảo Quan Vân SÆ¡n tá»a công.
Không để lá»™ mối nghi ngá» nà y, Quan Vân SÆ¡n mỉm cÆ°á»i:
- NhÆ° KhÆ°u huynh vừa nháºn định, đây là nÆ¡i bá»n NgÅ© Liên Giáo không há» biết, đồng thá»i cách xuất nháºp tráºn đồ đã được KhÆ°u huynh nắm vững, váºy còn nguy hiểm gì khiến tại hạ phải lo sợ, cần phải sá»›m phục hồi chân nguyên?
Khưu Phúc Linh vần khăng khăng:
- Thiếu Bang chủ đừng quên đây là tráºn đồ đã tồn tại từ rất lâu, do ai láºp chúng thì ta vẫn chÆ°a biết. Váºy chủ yếu của ngÆ°á»i láºp tráºn là gì, nếu không phải để ngăn cháºn những ai muốn xâm nháºp? Từ đó, có thể hiểu nhất định phải có nhiá»u nguy cÆ¡ ẩn tà ng.
Láºp luáºn của KhÆ°u Phúc Linh vừa sắc sảo vừa kÃn kẽ, khiến Quan Vân SÆ¡n nhất thá»i không còn gì để biện bác.
Nháºn thấy rõ Ä‘iá»u nà y, KhÆ°u Phúc Linh mỉm cÆ°á»i:
- Vẫn còn Ä‘iá»u nà y nữa, có lẽ Thiếu Bang chủ nên biết là KhÆ°u má»— cÅ©ng cần tá»a công Ä‘iá»u nguyên. Vì từ lúc phà công kiếm tìm Thiếu Bang chủ cho đến táºn lúc nà y, KhÆ°u má»— nà o có dịp nghỉ ngÆ¡i?
Tháºt khó hiểu KhÆ°u Phúc Linh nói tháºt hay giả vá», hoặc giả vì phát hiện Quan Vân SÆ¡n có ý nghi ngá» nên KhÆ°u Phúc Linh phải vá» nói nhÆ° thế cho Quan Vân SÆ¡n yên tâm. Quan Vân SÆ¡n Ä‘Ã nh miá»…n cưỡng ngồi tá»a công, đồng thá»i cÅ©ng nhìn thấy KhÆ°u Phúc Linh bắt đầu tá»a công.
Muốn tá»a công đến chá»— tá»±u thà nh thì đòi há»i ngÆ°á»i tá»a công phải Tâm – Khà - Thần hợp nhất. NhÆ°ng để đạt Ä‘iá»u nà y đối vá»›i Quan Vân SÆ¡n lúc bấy giá» thì quả là điá»u vô cùng khó.
Bởi Quan Vân SÆ¡n đâu thể chuyên nhất cho việc tá»a công? Nếu không bị dằn vặt vì mối nghi ngá» vẫn dà nh cho KhÆ°u Phúc Linh thì Quan Vân SÆ¡n lại lan man nghÄ© đến khẩu quyết của tâm pháp Tiên Thiên do đạo nhân Toà n Chân phái truyá»n thụ. Vì lẽ nà y, mãi đến khi KhÆ°u Phúc Linh xả công do đã hoà n thà nh việc tá»a công. Quan Vân SÆ¡n vẫn chÆ°a khôi phục chút nà o chân lá»±c, nên sắc mặt vẫn còn mệt má»i nhÆ° KhÆ°u Phúc Linh Ä‘ang nhìn thấy. Và Quan Vân SÆ¡n nghe KhÆ°u Phúc Linh há»i:
- Do ná»™i thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng, nên Thiếu Bang chủ khó khăn trong việc tá»a công?
Không quen nói dối nên Quan Vân Sơn ngần ngừ chưa biết đối đáp thế nà o.
Khưu Phúc Linh nhanh nhẹn lấy ra một lúc những ba hoà n linh đan:
- Chỗ linh đan nà y dù không dám sánh bằng Tuyết Liên hoặc Linh Chi nhưng để an khà bồi nguyên thì rất hữu hiệu. Mong Thiếu Bang chủ chớ chối từ.
Chỉ má»›i chạm tay và o những hoà n linh Ä‘an, mùi thÆ¡m từ linh Ä‘an lan tá»a cÅ©ng đủ cho Quan Vân SÆ¡n biết chúng được phối chế từ những dược liệu quý, Quan Vân SÆ¡n cảm kÃch:
- Äã mấy phen được KhÆ°u huynh không tiếc sức cứu mạng, nếu còn nháºn thêm chá»— linh dược nà y, chẳng hóa ra tại hạ là ngÆ°á»i tham lam, tuy vô công nhÆ°ng vẫn thụ lá»™c?
Khưu Phúc Linh thở dà i:
- Äừng nói chi, chỉ có những thứ linh Ä‘an tầm thÆ°á»ng nà y, dù có sẵn linh dược hãn thế trong tay, KhÆ°u má»— vẫn chẳng dám tiếc vá»›i Thiếu Bang chủ. Lá»i của Thiếu Bang chủ chỉ khiến KhÆ°u má»— thêm e thẹn:
Quan Vân Sơn ngạc nhiên:
- Sao Khuynh huynh luôn đối đãi tốt với tại hạ?
KhÆ°u Phúc Linh thoáng ngáºp ngừng, nhÆ°ng sau đó vẫn miá»…n cưỡng giải thÃch:
- Thiếu Bang chủ tin không, nếu KhÆ°u má»— bảo tất cả là do a di Tán Hoa Nữ căn dặn? A di có tÃnh danh là Kiá»u Má»™ng Phi, nhất định Thiếu Bang chủ từng nghe lệnh tôn nhắc đến?
Quan Vân SÆ¡n quả đã nghe đến tÃnh danh nà y nên gáºt đầu:
- Gia phụ vẫn luôn nhắc đến và bảo nếu không do thiên định, có lẽ lệnh di đã là phối ngẫu của gia phụ chứ không phải gia mẫu sau nà y. Hóa ra lệnh di vì vẫn còn hoà i niệm đến gia phụ, nên có căn dặn Khưu huynh quan tâm đến tại hạ?
KhÆ°u Phúc Linh gượng cÆ°á»i:
- Kỳ thá»±c lúc nghe a di dặn, KhÆ°u má»— rất bất bình và định không là m theo. NhÆ°ng kể từ khi gặp Thiếu Bang chủ, đồng thá»i biết rõ Thiếu Bang chủ Ä‘ang lâm phải nghịch cảnh nhÆ° thế nà o, tá»± chân tâm KhÆ°u má»— cảm thấy không thể không vì Thiếu Bang chủ mà quan tâm.
Có thể nói, không hiểu từ lúc nà o mà Khưu mỗ như đã xem Thiếu Bang chủ là đệ đệ.
Quan Vân Sơn xúc động:
- Nếu là váºy, sao KhÆ°u huynh không gá»i nhÆ° lòng mong muốn? Chẳng phải Quan Vân SÆ¡n nà y mấy ngà y qua không còn là Thiếu Bang chủ Tứ Hải Bang đó sao?
Khưu Phúc Linh lắc đầu:
- A di đã căn dặn rất rõ, Tứ Hải Bang là Nhất bang chi võ của Trung Nguyên. Thiếu Bang chủ là ngÆ°á»i có thân pháºn cao quý, KhÆ°u má»— dù rất muốn cùng Thiếu Bang chủ kết tình đệ huynh, nhÆ°ng chỉ e là m a di pháºt lòng.
Ném cả hoà n linh đan và o miệng, Quan Vân Sơn tự mai mỉa:
- Võ há»c thì không ra gì, thân lại bị NgÅ© Liên Giáo mặc tình truy sát, đó mà là thân pháºn cao quý của má»™t Thiếu Bang chủ sao? à của đệ đã quyết, nếu KhÆ°u huynh không chê bá», hãy cùng đệ bát bái chi giao, kết nghÄ©a kim bằng, để đệ được gá»i huynh là đại ca.
KhÆ°u Phúc Linh vụt cÆ°á»i sung sÆ°á»›ng:
- Nói nhÆ° đệ tháºt sảng khoái. Nếu Quan đệ đã hạ cố nhÆ° váºy, bảo đại ca chối từ sao được. Nà o, hãy kết bái nà o. Ha... ha...
Dù đã kết nghÄ©a kim bằng, đã tạm vÆ¡i Ä‘i những nghi kỵ, nhÆ°ng những gì do đạo nhân Toà n Chân phái căn dặn, Quan Vân SÆ¡n nà o dám quên. Do đó, ngay khi có thể đứng lên, Quan Vân SÆ¡n liá»n bảo KhÆ°u Phúc Linh:
- Äại ca nghÄ© đã đến lúc chúng ta xâm nháºp tráºn đồ chÆ°a?
KhÆ°u Phúc Linh gáºt đầu:
- Có thể miễn cưỡng đi được. Vì nếu cần, đã có đại ca lo lắng cho Quan đệ.
Äi trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, KhÆ°u Phúc Linh vừa tháºn trá»ng di chuyển, vừa giải thÃch:
- Nói vá» kỳ môn tráºn thế thì thiên biến vạn hóa, nhÆ°ng cốt yếu vẫn là Vô Cá»±c - Lưỡng Nghi - Tam Tà i - Tứ Tượng - NgÅ© Hà nh - Lục Hợp - Thất Tinh - Bát Quái - Cá»u Cung. Và tất cả Ä‘á»u dá»±a theo đạo lý TÆ°Æ¡ng Sinh TÆ°Æ¡ng Khắc mà áp đặt hoặc phá giải. NhÆ° tráºn nà y là NgÅ© Hà nh, có đủ Kim - Má»™c - Thủy - Há»a - Thổ vá»›i Thổ là trá»ng tâm. Vẫn phải xét thêm địa hình chốn nà y hầu hết là đá, tÆ°Æ¡ng quan đến Thổ, có thể bảo tráºn NgÅ© Hà nh nà y lấy Thổ là m chủ vị. Cứ nhÆ° thế Quan đệ có thể dá»… dà ng tá»± mình muốn xuất nháºp tráºn lúc nà o cÅ©ng được.
KhÆ°u Phúc Linh vốn có tÆ° chất thông tuệ, gặp phải Quan Vân SÆ¡n cÅ©ng thông tuệ không kém, nên KhÆ°u Phúc Linh có cách giải thÃch vừa ngắn, vừa đầy đủ và Quan Vân SÆ¡n cÅ©ng mau chóng lÄ©nh há»™i, có thể nói là tạm thá»i thấu đáo ngang bằng KhÆ°u Phúc Linh.
Sau má»™t lúc di chuyển trong tráºn, chợt phát hiện cảnh quang có thay đổi và trÆ°á»›c mặt bá»—ng hiện lên má»™t tịnh thất u nhã được kiến tạo giữa má»™t lòng Ä‘á»™ng thâm u, Quan Vân SÆ¡n liá»n hạ thấp giá»ng:
- Nếu đâu là tráºn được tạo láºp từ lâu thì trong tịnh thất kia có lẽ chủ nhân không còn tại thế?
KhÆ°u Phúc Linh gáºt đầu:
- Tuy váºy, chúng ta vẫn phải theo lá»…, há»i xin được diện kiến.
Dứt lá»i, KhÆ°u Phúc Linh dừng lại, hÆ°á»›ng mặt và o tịnh thất và chân thà nh lá»… bái:
- Háºu sinh KhÆ°u Phúc Linh cùng bái đệ Quan Vân SÆ¡n xin được diện kiến lão chủ nhân.
Sau ba lần gá»i vá»›i kết quả Ä‘á»u nhÆ° nhau, là chỉ có những hồi âm vang vá»ng lại thay cho lá»i đáp, nếu Quan Vân SÆ¡n định xông bừa và o thì KhÆ°u Phúc Linh nhá» có kinh lịch hÆ¡n nên kịp ngăn Quan Vân SÆ¡n lại:
- Chưa được phép chủ nhân, chúng ta xông bừa và o là thất lễ.
Quan Vân Sơn kinh ngạc:
- Váºy phải là m gì, nếu nÆ¡i nà y tháºt sá»± không còn chủ nhân?
Khưu Phúc Linh kéo tay Quan Vân Sơn cùng quỳ xuống:
- Hãy hà nh động theo đại ca.
Dứt lá»i, KhÆ°u Phúc Linh vừa dáºp đầu hà nh cá»u lá»…, vừa lá»›n tiếng cáo tri:
- Do huynh đệ háºu sinh cần phải tìm lối thoát khá»i nÆ¡i nà y, nên không thể không quấy rầy sá»± tÄ©nh tu của chủ nhân. Xin Ä‘Ã nh lấy lá»… thay lá»i, mong chủ nhân lượng thứ cho tá»™i mạo phạm.
Không hiểu là do hợp lá»±c của cả hai cùng vái lạy, hay do có sá»± sắp bà y sẵn của chủ nhân mà ngay khi hà nh lá»… xong, ná»n đá trÆ°á»›c mặt cả hai bá»—ng tụt sâu xuống dÆ°á»›i.
Ào...
Thất kinh, Quan Vân Sơn nhìn xuống đáy huyệt mới tạo thà nh:
- Là cÆ¡ quan cạm bẫy ám tà ng? Nếu không có đại ca kịp ngăn lại, có lẽ giá» nà y đệ đã táng mạng vì rÆ¡i và o hầm chông sắc nhá»n kia.
CÅ©ng nhÆ° Quan Vân SÆ¡n, nhÆ°ng KhÆ°u Phúc Linh lại phì cÆ°á»i:
- Chủ nhân đã cho phép chúng ta tiến và o tịnh thất rồi. Quan đệ có nhìn thấy hà ng chữ được khắc ở hai bên thà nh huyệt?
Äến lúc nà y, Quan Vân SÆ¡n má»›i nhìn rõ hai bên thà nh huyệt. Nếu ở đáy huyệt là những hà ng chông nhá»n sẵn sà ng lấy mạng những ai vô lá»… xâm nháºp thì ở hai bên thà nh huyệt lại có má»—i bên má»™t hà ng chữ. Bên tả thì ghi “Vô lá»… mạo phạm tắc tá»â€. Còn ở bên hữu là câu “Hảo háºu nhân, bá»n ngÆ°Æ¡i có thể và oâ€.
Quan Vân SÆ¡n giáºt thót mình và láºp tức Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh.
Thấy váºy, KhÆ°u Phúc Linh kinh ngạc:
- Quan đệ định tìm kiếm Ä‘iá»u gì?
Quan Vân Sơn vẫn dõi mắt nhìn quanh:
- Có lẽ đại ca đã Ä‘oán sai. Tráºn nà y và má»i sắp đặt nà y chỉ có cách đây không lâu.
Nhất định là do bá»n NgÅ© Liên Giáo bố trà để đối phó huynh đệ chúng ta.
Khưu Phúc Linh biến sắc:
- Dá»±a và o đâu Quan đệ cả quyết nhÆ° váºy?
Quan Vân Sơn chỉ và o hà ng chữ bên hữu:
- Vì nếu đã sắp đặt từ lâu, sao chủ nhân biết không phải chỉ có má»™t ngÆ°á»i tình cỠđến?
KhÆ°u Phúc Linh đến lúc nà y má»›i cảm thấy bất ngá»:
- Quả nhiên đúng nhÆ° Quan đệ nháºn định. Äâu thể dùng chữ “bá»n ngÆ°Æ¡i†để chỉ má»™t ngÆ°á»i? Không lẽ là do NgÅ© Liên Giáo sắp đặt tháºt?
Và cả hai Ä‘á»u Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, ngần ngại, đến cả việc nhảy vượt qua hố đến tiến và o tịnh thất cÅ©ng không nghÄ© đến.
Chợt Quan Vân Sơn kêu lên:
- Äệ nghÄ© ra rồi. Äại ca, chúng ta hãy mau tiến và o tịnh thất, đừng để quá muá»™n.
Rồi chÃnh Quan Vân SÆ¡n là ngÆ°á»i đầu tiên nhảy qua hố huyệt.
Vút...
Thất kinh, Khưu Phúc Linh vừa nhảy theo, vừa trách:
- Sao Quan đệ quá mạo hiểm? Nhỡ còn cạm bẫy nữa thì sao?
Quan Vân SÆ¡n mỉm cÆ°á»i và quay đầu nhìn lại phÃa sau:
- Äại ca cứ nhìn thì rõ. Chẳng phải có thể đã vượt qua cạm bẫy thứ hai cÅ©ng là cuối cùng rồi sao?
KhÆ°u Phúc Linh nhìn lại và ngẩn ngÆ°á»i, không thể nói nên lá»i.
Vì lúc nà y, hố huyệt là do cÆ¡ quan phát Ä‘á»™ng mà thà nh nên cÅ©ng do cÆ¡ quan nên hố huyệt Ä‘ang từ từ dâng lên. Sau đó, khi hố huyệt đã nâng cao bằng ná»n đá, những mÅ©i chông sắc nhá»n chợt tua tủa bắn loạn vá» phÃa sau, đủ cho KhÆ°u Phúc Linh hiểu nếu cả hai vì cháºm chân mà còn ở phÃa bên kia hố huyệt thì có lẽ giá» nà y khó tránh cảnh bị loạn tiá»…n phân thây.
Nhìn sắc mặt sợ hãi của KhÆ°u Phúc Linh, Quan Vân SÆ¡n mỉm cÆ°á»i:
- Äệ đã sai khi bảo đây là kế của NgÅ© Liên Giáo. Kỳ thá»±c khi nghÄ© lại, đệ chợt hiểu cÆ¡ quan chỉ bị phát Ä‘á»™ng nếu cùng lúc có từ hai ngÆ°á»i trở lên hà nh lá»…. Äó là nguyên do khiến chủ nhân vững tin khi lÆ°u tá»± tiên Ä‘oán có nhiá»u ngÆ°á»i cùng đến.
Và lúc nà y đất của hố huyệt sau khi đã phát xạ toà n bá»™ những mÅ©i chông bá»—ng vô tình biến thà nh má»™t vách đá ngăn cháºn, không cho ngÆ°á»i từ bên nà y vượt ra hoặc ngược lại, khiến KhÆ°u Phúc Linh không thể không tán đồng cách giải thÃch của Quan Vân SÆ¡n:
- Quan đệ nói rất đúng, nhÆ°ng vì sao chủ nhân nÆ¡i nà y cứ nhất thiết cần phải có từ hai ngÆ°á»i trở lên cùng hiện diện?
Quan Vân Sơn nhún vai:
- Äiá»u nà y thì có khi phải chá» chúng ta và o táºn bên trong má»›i mong hiểu thấu. Äi thôi!
Lần đầu tiên, Quan Vân SÆ¡n dạn dÄ© tiến Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng.
Và khi và o đến trong tịnh thất, KhÆ°u Phúc Linh thoạt nhìn liá»n hiểu:
- Hóa ra đây là nÆ¡i đồng táng thân của Âm DÆ°Æ¡ng Nhị Tiên, hai nhân váºt nổi danh đồng thá»i vá»›i Äông Hải - Há»—n Nguyên Chân Quân trăm năm trÆ°á»›c.
Quan Vân Sơn cũng thỉnh ngộ:
- Báºc cao nhân quả nhiên có cách nghÄ© siêu phà m. Há» chỉ muốn di lÆ°u võ há»c cho hai háºu nhân chứ không phải má»™t. Nhiá»u hÆ¡n hai cÅ©ng không được.
KhÆ°u Phúc Linh gáºt gù, nhìn hai thông đạo nằm ở hai bên tịnh thất. Ở thông đạo phÃa tả có ghi hai chữ “Thái Âmâ€, phÃa còn lại thì ghi hai chữ “Thái DÆ°Æ¡ngâ€, cho thấy Ä‘iá»u Quan Vân SÆ¡n vừa nói là hoà n toà n đúng.
KhÆ°u Phúc Linh gượng cÆ°á»i, nhìn Quan Vân SÆ¡n:
- Vá»›i cách bố trà nà y, có lẽ má»—i má»™t thông đạo chỉ cho phép má»™t ngÆ°á»i Ä‘i qua. Miá»…n cưỡng Ä‘i và o hai ngÆ°á»i cùng lúc, ắt sẽ nháºn háºu quả khó lÆ°á»ng. Quan đệ định chá»n lối nà o?
Quan Vân Sơn lại nhún vai:
- Äối vá»›i đệ, căn cÆ¡ võ há»c kể nhÆ° chÆ°a có, và o lối nà o cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á». Cốt yếu là ở đại ca, sao cho võ há»c sắp tiếp nháºn phải phù hợp vá»›i Ä‘Æ°á»ng lối sẵn có, đại ca cứ cân nhắc chá»n lá»±a.
KhÆ°u Phúc Linh hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt dà i:
- Chúng ta đã là huynh đệ, không cần phải nhún nhÆ°á»ng. Äược, chúng ta cứ láºp thệ, dù háºu quả có thé nà o thì chúng ta vẫn đồng sanh đồng tá». Phần đại ca, quyết vì mối thù của Quan đệ mà không quên ân tình ngà y hôm nay. Quan đệ nói không sai, sở há»c của đại ca sẽ dá»… dà ng tinh tiến hÆ¡n nếu được luyện theo Thái DÆ°Æ¡ng, phát huy tÃnh dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng của võ há»c sẵn có.
Quan Vân SÆ¡n mỉm cÆ°á»i:
- Váºy thì phần đệ sẽ là Thái Âm. Chúng ta cứ theo đó thi hà nh. Äại ca, má»i!
KhÆ°u Phúc Linh gáºt đầu và tiến vá» thông đạo bên hữu.
Sá»± thể xảy ra đúng nhÆ° KhÆ°u Phúc Linh Ä‘oán, thông đạo phÃa đó liá»n tá»± phong bế ngay khi KhÆ°u Phúc Linh tiến và o. Vì thế dù Quan Vân SÆ¡n có muốn và o hteo cÅ©ng không kịp, đó là chÆ°a nói đến sẽ có nhiá»u nguy hiểm chá»±c chá».
Thán phục trÆ°á»›c lối bố trà thần diệu của hai nhân váºt gá»i là Âm DÆ°Æ¡ng Nhị Tiên, Quan Vân SÆ¡n chợt phục ngÆ°á»i quỳ lạy ở khoảng giữa hai thông đạo.
Gối vừa chạm đất, một luồng hấp lực cực mạnh chợt cuốn hút Quan Vân Sơn và o thông đạo còn lại bên tả.
Ào...