 |
|

05-08-2008, 09:27 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Huyết Thiếp Vong Hồn Ký - Trần Thanh Vân
Huyết Thiếp Vong Hồn Ký
Trần Thanh Vân
Dịch giả: Hà n Giang Nhạn
Lá»i Phi Lá»™
Thánh Thà nh tuy gá»i là tòa thà nh mà thá»±c ra chỉ là má»™t trang trại lá»›n rá»™ng gần tá»›i trăm mẫu. Trang chúa là VÅ© Ná»™i Vô Song Khách Cam KÃnh Nghiêu đã được ngưá»i đồng đạo võ lâm tôn xưng là Võ Thánh.
Thánh Thà nh là tòa “Kim Tá»± Tháp†cá»§a võ lâm Trung nguyên, là linh hồn cá»§a anh hùng hảo hán trên chốn giang hồ. Äồng thá»i nó tượng trưng cho võ đạo khắp thiên hạ.
Thánh Thà nh cùng chá»§ nhân cá»§a nó được các giá»›i võ lâm tôn sùng kÃnh ngưỡng và o báºc nhất trong lịch sá» võ lâm từ xưa đến nay.
Ba mươi năm trước đây, Cam KÃnh Nghiêu vá»›i má»™t công lá»±c không hai trong hoà n vÅ© đã vãn hồi cÆ¡n mạt váºn cho võ lâm ở Trung nguyên. Nhá» Cam KÃnh Nghiêu, má»›i còn trưá»ng tồn được đến ngà y nay. Vì thế mà ngưá»i ta tôn xưng ông là Võ Thánh, còn trang viện cá»§a ông gá»i là Thánh Thà nh.
Ba mươi năm nay sóng lặng gió yên trong võ lâm, thiên hạ hòa bình an lạc.
Thế nhưng, tòa “Kim Tự Tháp†của võ lâm đã bị tan tà nh trong một đêm.
Sáng hôm sau bức mà n sương mù vừa vén lên, cho ánh triá»u dương chiếu và o.
Thánh Thà nh đã biến thà nh má»™t đống gạch ngói vỡ tan tà nh, khói trắng còn bốc lên chưa tắt. Những xác chết bị cháy xông lên má»™t mùi khét lẹt theo chiá»u gió bay Ä‘i khắp nÆ¡i.
Má»™t bóng ngưá»i bé nhá» tá»± trong tòa phế thà nh loạng choạng Ä‘i ra. Bóng ngưá»i nà y là má»™t cáºu bé chưa đầy mưá»i tuổi.
Cáºu bé giương cặp mặt nhìn ra phÃa xa xa thất thểu cất bước. Cáºu không quay đầu nhìn lại tòa phế thà nh má»™t lần nà o nữa, cắm đầu lá»§i thá»§i ra Ä‘i, Ä‘i mãi, má»—i lúc má»™t xa rồi mất hút. Cáºu bé nà y là con ngưá»i độc nhất sống sót trong Thánh Thà nh...
Vô số khách võ lâm hay tin chạy đến, nhưng trước mắt chỉ còn lại những thi thể bị cháy Ä‘en nằm lăn ra đó cùng những đống gạch đổ vỡ ngổn ngang. Há» tìm ra được cả thi thể Võ Thánh. Trong tay ông còn cầm thanh Tru Tiên Kiếm. Ngưá»i ta đếm trong mình Võ Thánh có tá»›i ba mươi bảy vết thương.
Giữa tòa Thánh Thà nh phế bá» nổi lên má»™t ngôi mả lá»›n kêu bằng “Thánh Má»™â€.
Tấm kịch bà máºt rùng rợn nà y đã là m sôi nổi dư luáºn các giá»›i võ lâm Trung Nguyên, tưởng chừng như má»™t vụ thiên sầu địa thảm là m chấn động lòng ngưá»i.
Ai đã có đủ lực lượng để phá hủy Thánh Thà nh ?
Ai có đủ bản lãnh giết chết được Võ Thánh Cam KÃnh Nghiêu cùng dư trăm đệ tá» Ä‘á»u và o hạng võ công kinh thế hãi tục?
Ngà y tháng thoi đưa, sao dá»i váºt đổi.
Chẳng bao lâu mưá»i năm đã trôi qua.
Tấm kịch rùng rợn bà máºt vẫn hoà n toà n bà máºt. Thá»i gian đã là m cho ký ức Ä‘au thương trong đầu óc má»i ngưá»i phai lạt dần.
Sau thá»i gian đằng đẵng và trầm lặng, bức mà n bà máºt bắt đầu từ từ vén lên...
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

05-08-2008, 09:31 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 1
Phiêu Bạt Giang Hồ
Vòm trá»i xanh ngắt không má»™t vết mây. Con quạ lá»a tá»a ra muôn đạo hà o quang nóng sốt, ngá»™t ngạt.
Trên con đưá»ng hoang đạo thông tá»›i phá»§ Khai Phong, má»™t chà ng thiếu niên áo quần lam lÅ©, vẻ mặt khôi ngô lẽo đẽo tiến bước, ra chiá»u thê lương á»§ dá»™t.
Cứ bá» ngoà i mà coi thì thiếu niên nà y tuổi cỡ mưá»i tám, mưá»i chÃn. Cặp lông mà y chà ng nhăn lại, còn ngoà i ra nét mặt lạnh lùng, nét mặt biểu lá»™ má»™t vẻ cương nghị. Dù sao chà ng vẫn không thể giấu được má»™t nghi biểu khác thưá»ng, phong tư tuấn nhã.
Chà ng giÆ¡ bà n chân lên coi tá»±a hồ đưá»ng quang đạo đất nóng bá»ng đã là m cho chà ng cháy da xám mặt. Chà ng giÆ¡ tay áo lên lau những hạt mồ hôi trên trán. Rồi chà ng lại cất bước chuyển mình Ä‘i tá»›i má»™t gốc cây lá»›n có bóng râm mát ngồi nghỉ.
Chà ng đảo mắt nhìn bốn phÃa không thấy ai, liá»n móc trong bá»c ra má»™t nắm lương khô bốc ăn.
Giữa lúc ấy, má»™t bóng ngưá»i lù khù Ä‘ang lá»§i thá»§i Ä‘i tá»›i và lê và o ngồi dưới bóng cây bên cạnh thiếu niên.
Ngưá»i má»›i đến là má»™t lão già đầu tóc bạc phÆ¡ thân hình cao lá»›n. Lão mặc áo bông mà u lam đã rách mướp. Ở đằng xa trông to sù, tá»±a hồ ngưá»i phải bệnh phù thÅ©ng.
Tiết trá»i và o tuần mạt phục, khà nóng cá»±c kỳ dữ dá»™i. Thế mà lão mặc áo má»n bông dà y Ä‘i dưới ánh nắng chang chang thì tháºt là má»™t chuyện lạ Ä‘á»i. Nếu lão không là kẻ Ä‘iên khùng thì phải là má»™t báºc dị nhân, coi thưá»ng tất cả má»i sá»± trên Ä‘á»i.
Chà ng thiếu niên đưa mắt nhìn lão một cái rồi thản nhiên cúi đầu xuống nhấm nháp nắm lương khô, tưởng chừng như trạng huống quái dị cũng chẳng là m cho chà ng nảy ra cảm giác kỳ lạ.
Lão quái nhân ngắm nghÃa chà ng thiếu niên má»™t lát rồi đột nhiên hắng giá»ng cất tiếng há»i:
- Tiểu tá»! Ngươi có hiểu đạo kÃnh lão tôn hiá»n không?
Chà ng thiếu niên hững há» há»i lại:
- Phải chăng lão trượng muốn há»i vãn bối?
Lão quái nhân trợn mắt lên gắt:
- Chẳng há»i ngươi thì còn há»i ai ở đây nữa.
Thiếu niên nhÃu cặp lông mà y ra chiá»u kinh ngạc há»i:
- Lão trượng há»i câu nà y là có ý gì?
- Lão Ãt ra cÅ©ng gấp tuổi ngươi bốn lần. Như váºy có đáng kêu là tiên sinh chăng?
- Cái đó... là lẽ đương nhiên.
- á»’! Bá»n háºu bối có cÆ¡m rượu phải nhưá»ng cho báºc tiên sinh. Lá»i thánh nhân đã dạy, chẳng lẽ ngươi không hiểu hay sao?
- Cái đó...
- Äừng nói lôi thôi nữa, lão phu bằng nà y tuổi đầu phải bôn ba dưới ánh nắng dữ dá»™i, bụng đói miệng khát. Thế mà ngươi cứ ngồi ăn tá»± nhiên được ư?
Thiếu niên dở khóc, dở cưá»i cố gượng đứng lên cầm nắm lương khô, ba phần chà ng đã ăn hết má»™t, đưa cho quái nhân nói:
- Nếu lão trượng không chê thì xin dùng tạm chút cơm nà y.
Lão quái nhân không để má»i đến lần thứ hai, giÆ¡ tay ra đón lấy ăn má»™t miếng cÆ¡m rồi há»i:
- Äây là ngươi vui lòng cho lão phu đấy chứ?
Thiếu niên tuy cũng đói bụng nhưng lạnh lùng đáp:
- Là m chi một chút lương khô nà o phải cao lương mỹ vị mà lão trượng quan tâm?
Lão quái nhân “ồ†một tiếng rồi ăn lấy ăn để nói:
- CÆ¡m nà y chỉ cứng má»™t chút thôi chứ chưa thiu còn ăn được. Chắc là cÆ¡m từ hôm qua để lại? Tiểu tá», lão phu Ä‘oán chừng có đến ba bữa ngươi chưa được ăn uống gì, phải váºy không?
Thiếu niên nguýt quái nhân má»™t cái rồi đứng dáºy nói:
- Vãn bối cần phải đi ngay. Xin từ biệt lão trượng.
Lão quái nhân ăn ba miếng rồi còn chừng má»™t ná»a, lão nhét cả và o miệng Ä‘oạn lứ cổ ra mà nuốt xuống. Lão xua tay nói:
- Khoan đã, vội gì?
Thiếu niên không nhịn được nữa nhăn mặt há»i lại:
- Lão trượng còn Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Lão quái nhân vừa lứ cổ ra nuốt cÆ¡m vừa giÆ¡ tay lên phá»§i những hạt cÆ¡m còn dÃnh và o râu, lão trợn mắt lên nói:
- Lão phu chẳng chịu ăn không của ngươi đâu.
- à lão trượng muốn sao?
- Ngươi có cầu cạnh Ä‘iá»u gì không?
- Không!
- Không tháºt ư?
- Äúng thế!
- Thằng nhá» nà y giá»i thiệt! Ngươi Ä‘ang cùng quẫn như kẻ ăn xin mà bảo không cầu gì ư?
Thiếu niên hÆ¡i ra chiá»u giáºn dữ lạnh lùng đáp:
- Vãn bối không thể chần chỠđược nữa vì thá»i gian...
- Ngươi đi đầu thai hay sao mà vội thế?
Thiếu niên tức quá nhưng thấy đối phương là ngưá»i già nua đồng thá»i không có lý do gì để mà gây gá»—. Tình trạng nà y chà ng đã được nếm nhiá»u lần. Chà ng miá»…n cưỡng nghiến răng nuốt giáºn trở gót Ä‘i luôn.
- Quay lại đã!
Tiếng gá»i dưá»ng như có má»™t hấp lá»±c mãnh liệt vô cùng, chà ng đã Ä‘i xa được chừng năm thước tất nhiên đứng dừng lại. Chà ng biết lão nà y là má»™t nhân váºt có lai lịch, nhưng hoà n cảnh đã rèn luyện lòng chà ng phẳng lặng như nước ao tù, nên chà ng chẳng động tâm chút nà o. Chà ng hững há» há»i:
- à lão trượng muốn thế nà o, sao không nói huỵch toẹt ra.
Lão quái nhân hùng hổ đáp:
- Lão phu không muốn ăn không của ngươi một nắm cơm khô.
Thiếu niên nghĩ thầm:
- Cái đó là tá»± lão mở miệng xin ăn chứ mình bức bách lão phải ăn đâu. Mình đã đói lả ngưá»i lại còn bị lão rắc rối tháºt khó chịu quá. TÃnh nết lão nà y thiệt là kỳ dị chẳng giống ngưá»i thưá»ng chút nà o...
Thiếu niên còn đang ngẫm nghĩ thì quái nhân lại nói:
- Tiểu tá»! Ta coi ngươi cặp lông mà y nhăn tÃt lại biểu lá»™ có Ä‘iá»u bất như ý. Khóe mắt ngươi lại đầy vẻ u ám nhất định trong lòng ngươi Ä‘ang uất háºn việc gì. Nhưng thân thế ngươi hiện ở và o tình trạng hãi hùng không là m gì được. Ngươi hãy nói cho ta hay bây giá» ngươi Ä‘i đâu? May ra ta có Ä‘iá»u gì giúp Ãch cho ngươi được chăng?
Thiếu niên thấy lão nói đúng tâm sá»± mình thì không khá»i ngạc nhiên. Nhưng chà ng vẫn ngạo nghá»… cưá»i đáp:
- Lá»i lão trượng nói hoà n toà n đúng cả. Nhưng vãn bối không cần má»™t ai giúp sức.
- ÄÆ°á»£c lắm! Ngươi cứ nói tháºt Ä‘i. Bằng không thì đừng hòng lên đưá»ng.
- Phải chăng tiá»n bối muốn giữ vãn bối lại?
- Phải rồi! Lão phu đã nói thế nà o là đúng thế, quyết không hai lá»i.
- Lão trượng muốn cưỡng bách ngưá»i ta hay sao?
- Tùy ngươi muốn nghÄ© thế nà o thì nghÄ©. Có Ä‘iá»u ngươi không nói rõ thì không Ä‘i được đâu.
Thiếu niên nhăn mặt lại toan nổi nóng. Nhưng chà ng nghĩ lại chỉ thở dà i đáp:
- Váºy thì vãn bối có má»™t vấn đỠmuốn Ä‘em ra thỉnh giáo lão trượng.
- Hừ! Có thế chứ! Ngươi nói đi!
- Xin há»i tiá»n bối muốn tá»›i Ngá»c Äiệp Bảo thì Ä‘i ngã nà o!
- Sao? Ngá»c Äiệp Bảo ư?
- Phải rồi.
- Ngươi đến Ngá»c Äiệp Bảo là m chi?
- Vãn bối đến đó có việc.
- Việc gì?
- Xin tha thứ cho vãn bối không trình bà y được.
- Ngươi không nói thì thôi, lão phu chẳng cần há»i nữa. Nhưng lão phu coi ngươi không phải là đến Ngá»c Äiệp Bảo để hà nh động má»™t việc gì?
- Sao thế?
- Lão phu chỉ há»i ngươi đến Ngá»c Äiệp Bảo kiếm ai để hà nh động!
- Vãn bối kiếm bảo chúa.
- Ha ha! Thằng lá»i nà y láo toét!
Thiếu niên tức giáºn nói:
- Nếu lão trượng có biết nơi đó thì chỉ giúp cho mà không thì...
- Thằng lá»i con! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ta sẽ bảo ngươi. Có Ä‘iá»u Ngá»c Äiệp là má»™t phái võ, hiện nay oai danh lừng lẫy, lấn áp cả các bang phái chÃnh, tà . Bảo chúa là Tây Môn Tung coi ngưá»i bằng ná»a con mắt. Hạng tầm thưá»ng muốn yết kiến y không được đâu. May mà ngươi gặp được lão phu. Lão phu đã có ý giúp ngươi, thì việc cầu kiến Tây Môn Tung không thà nh vấn đỠnữa...
- Hảo ý cá»§a tiá»n bối, vãn bối xin tâm lÄ©nh là đủ.
- Sao, chẳng lẽ ngươi còn có đưá»ng lối nà o khác nữa?
- Vãn bối chắc rằng Tây Môn bảo chúa không đến nỗi cự tuyệt...
- Chà thằng lá»i nà y ăn nói cÅ©ng ra dáng đấy. Ngươi vâng lệnh ai tá»›i đó?
- Vãn bối tự mình muốn đến, chứ không vâng lệnh ai hết.
- Ủa! Ngươi cùng Tây Môn lão nhi có quen biết hay sao?
Thiếu niên nghẹn lá»i má»™t chút, rồi ấp úng:
- Tây Môn bảo chúa là nhạc gia vãn bối.
Lão quái nhân đứng phắt dáºy dòm ngó thiếu niên từ đầu xuống đến chân rồi nheo mắt há»i:
- Y là nhạc phụ ngươi, thế thì ngươi là con rể y rồi hay sao?
- Có thể như váºy.
- Phải thì bảo là phải, không thì nói là không. Sao lại ấp úng có thể với không có thể?
- Váºy tại hạ đúng là con rể y.
- Tiểu tá»! Tâm thần ngươi vẫn sáng suốt hay đã Ä‘iên rồ.
Thiếu niên lẩm bẩm:
- Bữa nay tháºt mình gặp phải lão Ä‘iên khùng, mà lão lại cho là mình Ä‘iên rồ má»›i tức chứ!
Chà ng bá»±c mình hắng giá»ng má»™t tiếng, không nói gì nữa, trở gót Ä‘i luôn...
Lão quái nhân lạng ngưá»i ra phÃa trước ngăn chặn lại nói:
- Nếu lão phu không nghÄ© tá»›i ná»a nắm cÆ¡m khô cá»§a ngươi, thì Ä‘áºp và o xác ngươi rồi đó! Ngươi dám nói dối vá»›i lão phu ư?
Thiếu niên háºm há»±c đáp:
- Bình sinh vãn bối chưa từng nói dối ai bao giá».
Lão quái nhân giương cặp lông mà y bạc lên, mắt chiếu ra những tia kỳ quang tá»±a hồ để soi thấu tâm can thiếu niên. Lâu lâu lão má»›i há»i:
- Ngươi ăn mặc thế nà y để đến nhà Tây Môn Tung là m lễ nghinh hôn với con gái y hay sao?
Thiếu niên nghi hoặc há»i lại:
- Tiá»n bối nói váºy là nghÄ©a là m sao?
- Ngươi vừa bảo lão phu chÃnh ngươi là chà ng rể y mà ?
- Äúng thế! Nhưng đó chỉ là trên danh nghÄ©a mà thôi.
- Danh nghĩa ư? Thà nh thân rồi thì danh nghĩa há chẳng là sự thực?
- Nhưng... Vãn bối không tÃnh đến chuyện đó...
- Ngươi nói chi kỳ váºy? Tây Môn Tung vì việc nghinh hôn cá»§a cô gái quý báu độc nhất mà giá» ngá» ngà y mai đặt đại yến má»i rất đông thân hữu đến dá»±. Ngươi...
Thiếu niên biến sắc run lên há»i:
- Ngà y mai hỠlà m lễ nghinh hôn ư?
Lão quái nhân thở há»™c lên tức giáºn nói:
- Thằng lá»i con! Äến gia gia mi còn chẳng dám ăn nói ỡm á» vá»›i lão phu. Thế mà mi...
Thiếu niên lùi lại má»™t bước há»i:
- Tiá»n bối có biết tiên nghiêm ư?
Lão quái nhân lá»›n tiếng há»i:
- Mi có phải là con trai Vệ Phi ở Thanh Long Bảo không?
Thiếu niên trợn mắt lÃu lưỡi há»i:
- Thanh Long Bảo Vệ Phi nà o?
Lão quái nhân dựng râu trợn mắt lên nói:
- Mi cút Ä‘i! Äừng để lão phu cáu tiết lên sẽ Ä‘áºp nát xác ngươi ngay!
Thiếu niên cúi đầu xuống ngẫm nghĩ. Chà ng chợt tỉnh ngộ mặt co rúm lại lẩm bẩm một mình:
- ÄÆ°á»£c lắm! ÄÆ°á»£c lắm! Thá»±c là má»™t việc mình chỉ mong được thế thôi. Nhưng mình cÅ©ng cứ tá»›i nÆ¡i nói cho có đầu có cuối...
Lão quái nhân trong lòng nghi hoặc lắc đầu há»i:
- Tiểu tá»! Tên há» ngươi là gì?
- Vãn bối là Cam ÄÆ°á»ng.
- Nếu mắt ta không lầm thì ngươi tất nhiên là dòng dõi danh gia?
- Cái đó... Hỡi ôi! Song thân vãn bối mất cả rồi. Tấm thân phiêu bạt giang hồ, chẳng là m nên trò trống gì !
- Có phải quả tháºt ngươi đã Ä‘Ãnh hôn vá»›i con gái Tây Môn Tung?
- Äúng thế! Khi đó vãn bối má»›i lên bảy tuổi, cha mẹ hai bên có lá»i giao ước Ä‘Ãnh hôn.
- À! Lão phu tin ngươi rồi. Thế ra Tây Môn Tung há»§y bá» lá»i hứa, Ä‘em con gái gả cho ngưá»i khác. Lão phu...
Cam ÄÆ°á»ng nhăn nhó cưá»i ngắt lá»i:
- Vãn bối chưa được biết tôn hiệu lão trượng.
Lão quái nhân lắc đầu luôn mấy cái đáp:
- Ta quên hết, quên luôn cả hỠtên. Tiểu tỠngươi định đến đó là m chi?
- Äể thoái hôn.
- Sao! Thoái hôn ư?
- Äúng thế!
- Thế ra ngươi không còn chút chà khà là một trang nam tỠnữa hay sao?
Cam ÄÆ°á»ng nở má»™t nụ cưá»i thê lương đáp:
- Vãn bối lưu lạc giang hồ khi nà o dám để lầm lỡ tuổi xanh cá»§a nà ng. Tây Môn bảo chúa đã Ä‘em con gả cho ngưá»i khác, đó chÃnh là má»™t việc mà vãn bối hằng mong má»i.
- Im miệng! Ngươi là một thằng nhỠvô dụng, nhân bần chà đoản, là m mất thì giỠcủa lão phu! Thôi ngươi cút đi !
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng Ä‘au đớn tá»± há»i:
- Chẳng lẽ chà khà mình bị tiêu ma rồi ư?
Lão quái nhân lại nói:
- Tiểu tá»! Ngá»c Äiệp Bảo ở phÃa trước mặt cách đây ba mươi dặm. Ngươi Ä‘i hết thung lÅ©ng rẽ sang bên phải là tá»›i nÆ¡i. Lão phu tưởng ngươi đừng đến đó nữa mà thẳng tá»›i gia nháºp và o Cái Bang thì hÆ¡n.
Cam ÄÆ°á»ng nhìn lão quái nhân má»™t lần nữa, nhưng không nói gì rồi cất bước chạy Ä‘i.
Cam ÄÆ°á»ng chạy thẳng má»™t mạch chừng hai mươi dặm thì đầu nhức mắt hoa.
Hai chân lảo đảo cÆ¡ hồ ngã lăn ra bên đưá»ng.
Hai ngà y trá»i chà ng không được ăn uống gì. Còn nắm cÆ¡m khô lão quái nhân lại ăn mất quá ná»a. Chà ng đói lả ngưá»i, không Ä‘i được nữa phải dừng bước lại. Chà ng ngá»a mặt nhìn trá»i than rằng:
- Lão Thiên đối vá»›i Cam ÄÆ°á»ng nà y sao tà n nhẫn thế.
Rồi chà ng lê bước đến bỠsuối vốc nước uống cho đầy bụng.
Äoạn chà ng lại đứng dáºy cất bước.
Bá»—ng cát bụi mịt trá»i. Má»™t cá»— xe Du BÃch Hương có hai ngá»±a kéo Ä‘i tá»›i. Cam ÄÆ°á»ng đói quá, mệt nhoà i, mà tâm sá»± ngổn ngang khiến chà ng cháºm bước lại. Lúc xe tá»›i nÆ¡i má»›i biết thì tránh đã không kịp rồi. Chà ng cố gắng né ngưá»i và o bên đưá»ng...
Tiếng ngá»±a lá»™p cá»™p bá»—ng nhiên dừng lại. Hai con ngá»±a đứng dá»±ng hai chân sau lên như ngưá»i, khiến cho cá»— xe xuýt nữa lá»™n nhà o.
- Thằng lá»i con thối tha kia! Mi Ä‘i đưá»ng như kẻ Ä‘ui mù! Chắc là mi muốn chết há».
Tiếng quát Ä‘iếc tai. Äồng thá»i Cam ÄÆ°á»ng thấy sau lưng Ä‘au rát.
Một gã đại hán đầu báo mắt trố, tay cầm chiếc roi ngựa hầm hầm đứng trước mặt chà ng.
Cam ÄÆ°á»ng giương mắt lên nhìn gã phu xe. Chà ng tá»± biết mình Ä‘uối lý. Vả lại con ngưá»i ta đến lúc bần cùng thì chà khà cÅ©ng chùn choằn lại.
Chà ng nghiến răng xoay mình đi...
Chát! Chiếc roi lại vụt và o đầu và o cổ Cam ÄÆ°á»ng. Gã đại hán sức lá»±c không vừa, quất chà ng cÆ¡ hồ té xuống.
Cam ÄÆ°á»ng quá giáºn. Chà ng trợn mắt lên gằn giá»ng há»i:
- Các hạ khinh ngưá»i thái quá!
Gã phu xe la lên:
- Äại gia phải đánh chết thằng ăn mà y nà y.
Roi ngá»±a rÃt lên veo véo liên tiếp vút xuống đầu Cam ÄÆ°á»ng.
Sau Cam ÄÆ°á»ng giÆ¡ tay ra nắm lấy đầu roi mắt chà ng trợn lên cÆ¡ hồ rách mà và há»i:
- Ông bạn có tháºt định đánh chết ngưá»i không?
Gã phu xe hắng giá»ng má»™t tiếng rồi lạnh lùng đáp:
- Ta không ngá» thằng lá»i cÅ©ng là con nhà võ. Biết Ä‘iá»u thì buông đầu roi ra.
Gã giá»±t mạnh má»™t cái. Cam ÄÆ°á»ng Ä‘ang cÆ¡n thịnh ná»™, không hiểu má»™t luồng kình lá»±c từ đâu đưa tá»›i, chà ng giá»±t lại đánh “rắc†má»™t tiếng. Chiếc roi da dà i năm thước đứt là m đôi. Má»—i bên giữ má»™t Ä‘oạn.
Gã phu xe giáºn tÃm mặt lại cưá»i gằn liệng khúc roi xuống đất, vung tay ra chụp.
Chiêu trảo cá»§a gã nhanh như chá»›p nhoáng và huyá»n diệu phi thưá»ng, chẳng kém gì má»™t tay cao thá»§ hạng nhất trên chốn giang hồ.
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi vô cùng! Chà ng không ngá» má»™t tên phu xe mà thá»§ pháp ghê gá»›m đến thế! Chà ng vá»™i nhảy lùi lại phÃa sau ba thước, may mà tránh khá»i chiêu trảo cá»§a đối phương trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Gã phu xe chụp không trúng liá»n vung tay kia ra phát chưởng.
Cam ÄÆ°á»ng bị lá»a cÆ¡ đốt ruá»™t. Äầu váng mắt hoa, chà ng dù có công lá»±c cÅ©ng không phát huy được nữa. Chà ng đà nh nuốt giáºn để ứng phó vá»›i phát chưởng cá»§a đối phương, chẳng những chà ng không còn sức đón đỡ mà né tránh cÅ©ng không xong.
Binh!
Tiếp theo là má»™t tiếng rú, Cam ÄÆ°á»ng loạng choạng lùi lại đến bảy tám bước.
Ngưá»i chà ng xiêu vẹo muốn ngã lăn ra.
Gã phu xe vẫn chưa hết căm giáºn, băng mình nhảy lại phóng chưởng nữa ra...
- Dừng tay lại!
Má»™t tiếng quát trong trẻo từ trong xe vá»ng ra. Tuy là tiếng quát, song nghe rất êm tai.
Gã phu xe thu chưởng lùi lại, nhưng nét mặt vẫn hầm hầm.
Cam ÄÆ°á»ng bất giác ngẩng đầu nhìn lên, cảm thấy trước mắt sáng rá»±c. Trống ngá»±c chà ng bá»—ng đánh thình thịch...
|

05-08-2008, 09:33 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 2
Huỷ bỠhôn ước
Má»™t vị nữ lang áo trắng cá»±c kỳ xinh đẹp đứng ở trước xe nhìn ra. Nà ng xinh đẹp đến ná»—i khiến cho ngưá»i ta phải má» mắt. Nếu không chÃnh mắt mình trông thấy thì chẳng ai tin rằng trên thế gian lại có ngưá»i xinh đẹp đến thế! Nà ng đẹp từ cái mÅ©i, cái môi, má hạnh, tai đà o, cặp lông mà y xanh biếc như sắc cá» ngà y xuân, cặp mắt tá»±a nước hồ gợn sóng. Tấm thân ngá»c ngà rất vừa tầm thước. Äầy thêm má»™t phân thì ngưá»i béo quá, giảm Ä‘i má»™t phân lại biến thà nh gầy. Cả đến nốt ruồi bên má cÅ©ng là m cho tăng vẻ đẹp.
Cam ÄÆ°á»ng tuy không phải là phưá»ng hiếu sắc, nhưng đứng trước bức tượng thần nữ cÅ©ng phải say sưa ngây ngất.
Nữ lang áo trắng cÅ©ng ngẩn ngưá»i ra, Cam ÄÆ°á»ng cốt cách phi phà m, phong tư tuấn tú, khiến nà ng nhìn thấy mà trong lòng không khá»i mÆ¡ mà ng. Nhưng nà ng chợt nhá»› ra ngay là mình đã mất vẻ tá»± nhiên, bất giác hai má á»ng hồng nà ng lên tiếng:
- Thuộc hạ tiểu nữ là một tên lỗ mãng, hỗn xược với tướng công. Tiểu nữ xin tướng công miễn thứ cho.
Cam ÄÆ°á»ng bây giá» má»›i phát giác ra là mình ngá»› ngẩn, không biết lên tiếng trước, để đối phương là má»™t thiếu nữ phải mở miệng từ tạ. Chà ng không biết nói thế nà o được bây giá». Sá»± thá»±c thì chà ng không phải là tay đối thá»§ vá»›i gã phu xe, chà ng đà nh lạnh lùng đáp:
- Cô nương dạy quá lá»i!
Rồi lặng lẽ cất bước đi ngay.
Nữ lang tần ngần một hồi rồi quay và o ngồi trong xe, cất tiếng bảo đại hán:
- Lên đưá»ng!
Cam ÄÆ°á»ng cắm đầu Ä‘i nhưng hình ảnh nữ lang vẫn còn lởn vởn trong đầu óc, xua Ä‘uổi không Ä‘i. Ngẫu nhiên chà ng để mắt tá»›i áo quần lam lÅ©, tay sá» lên vết roi Ä‘ang rát, rồi trên môi thoáng lên má»™t nụ cưá»i mai mỉa.
Cam ÄÆ°á»ng theo lá»i chỉ thị cá»§a quái nhân trỠđưá»ng cho, Ä‘i thêm chừng ná»a giá» nữa thì mé hữu đưá»ng hoang đạo quả nhiên hiện ra má»™t trái núi xanh biếc. Chà ng lẩm bẩm:
- Chắc Ngá»c Äiệp Bảo ở trên trái núi nà y bên kia thung lÅ©ng.
NghÄ© váºy chà ng Ä‘i quanh và o tá»›i chân núi.
Má»™t con đưá»ng phẳng phiu đất và ng dẫn và o tá»›i cá»a rừng. Trên đưá»ng chà ng gặp toà n hán tá» mặc võ phục.
Äi hết khúc quanh thì má»™t tòa nhà nguy nga tráng lệ hiện ra. Chà ng đưa mắt nhìn qua bức tưá»ng vôi thấy rõ những nóc nhà chạm rồng đắp phượng dà y như bát úp.
Ngoà i cổng trang đã dựng lên một nhà chòi treo đèn kết hoa muôn phần rực rỡ, sĩ khà tưng bừng.
Cam ÄÆ°á»ng ngó thấy tình cảnh nà y không khá»i thương tâm, tá»±a hồ không còn đủ dÅ©ng khà để tiến bước nữa. Ngá»c Äiệp Bảo bao phá»§ má»™t là n không khà tưng bừng cá»§a nhà đám cưới mà lại là đám cưới vị hôn thê cá»§a chà ng Ä‘i lấy ngưá»i khác, trách nà o chà ng chẳng Ä‘au lòng.
Cam ÄÆ°á»ng không oán ai trách ai. Bữa nay chà ng đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch duy nhất là giải trừ hôn ước để khá»i là m lỡ cuá»™c chung thân cá»§a ngưá»i khác. Nhưng cuá»™c hôn lá»… lại khai mạc trước khi chà ng đến nÆ¡i, thà nh ra nghÄ©a cá» cá»§a chà ng cÅ©ng bằng thừa, không còn ý vị gì nữa.
Cam ÄÆ°á»ng toan quay gót trở lại, nhưng chà ng lại nghÄ© rằng báºc đại trượng phu hà nh động phải cho phân minh. Việc hôn ước nà y nên giải quyết dứt khoát má»›i được.
Chà ng ăn mặc như kẻ ăn xin khiến cho vô số ngưá»i chú ý nhìn và o.
Chà ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại má»™t lúc rồi mạnh dạn tiến vá» phÃa cổng trang.
- Äứng lại!
Hai gã đại hán đầu báo lên tiếng quát rồi xổ ra đứng trước mặt chà ng ngăn lại.
Má»™t gã vẻ mặt hung dữ há»i:
- Tiểu tá»! Ngươi có biết đây là đâu không ?
Cam ÄÆ°á»ng biến sắc đáp:
- Dĩ nhiên tại hạ biết rõ rồi.
- Ngươi đã biết, sao còn xồng xộc tiến và o ?
- Tại hạ...
- Chẳng tại thượng, tại hạ gì hết. Mai là ngà y đại lá»…. Ngươi muốn ăn xin thì chiá»u tối mai hãy đến.
Cam ÄÆ°á»ng dở cưá»i dở khóc nuốt giáºn nói:
- Tại hạ xin yết kiến bảo chúa.
Gã đại hán ngó Cam ÄÆ°á»ng từ đầu đến chân ra chiá»u khinh bỉ nói:
- Mi mà dám xin và o ra mắt chưởng môn nhân ta ư?
- Äúng thế!
- Cút ngay! Không được ở đây là m rối.
Cam ÄÆ°á»ng giáºn sùi bá»t mép thất thểu quay đầu trở ra.
Äá»™t nhiên, má»™t bóng ngưá»i lù khù Ä‘ang dệnh dạng Ä‘i tá»›i, cất giá»ng ấm á»› há»i:
- Ô kìa! Tiểu tá»! Ngươi xong việc rồi ư?
Cam ÄÆ°á»ng bất giác dừng bước lại, chà ng nhìn ra thì chÃnh là lão quái nhân mà chà ng đã gặp ở dá»c đưá»ng. Chà ng không ngá» lão cÅ©ng đến Ngá»c Äiệp Bảo.
Nghe lão há»i chà ng buồn rầu thở dà i rồi lại cất bước...
- Khoan đã!
- Lão trượng có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
- Ngươi tháºt chẳng ra trò gì.
Cam ÄÆ°á»ng thá»™n mặt ra. Lão quái nhân mắng chà ng lần nà y như là hai.
Hai gã đại hán canh cổng rảo bước tiến ra kÃnh cẩn thi lá»… nói:
- Bá»n tiểu nhân bái kiến lão tiá»n bối.
Lão quái nhân oai vệ khoát tay nói:
- Miá»…n cho!
Hai gã đại hán đứng thẳng ngưá»i lên. Gã ná» bảo gã kia:
- Viên lão nhị! Lão nhị và o báo quân gia có Vô Danh lão tiá»n bối giá lâm.
Lão quái nhân vẫy tay nói:
- Bất tất phải thế, lão phu không ưa cái lối khệnh khạng nà y.
Hai gã đại hán vâng dạ luôn miệng, vẻ mặt cá»±c kỳ cung kÃnh.
Cam ÄÆ°á»ng không khá»i sững sá», lẩm bẩm:
- Không ngá» lão quái nhân nà y lại là má»™t nhân váºt ghê gá»›m trên chốn giang hồ, ai trông thấy cÅ©ng phát sợ. Lão là Vô Danh lão nhân.
Vô Danh lão nhân công lá»±c tuyệt cao, chẳng ai hiểu lai lịch lão ra sao. TÃnh lão ưa can thiệp và o chuyện ngưá»i ngoà i, nên chẳng ai muốn gây sá»± đến lão.
Lão quái nhân trá» Cam ÄÆ°á»ng há»i đại hán:
- Gã nà y đến có chuyện gì? Sao lại đuổi gã ra?
Äại hán ngáºp ngừng há»i lại:
- Vị nà y có biết lão tiá»n bối...
- Không! Lão phu thấy váºy thì há»i chÆ¡i thôi!
- á»’! Y đòi ra mắt tệ bảo chúa. Bá»n tiểu nhân sợ...
- Ngươi đã há»i lai lịch gã chưa?
- Cái đó... chưa...
- Sao ngươi biết rằng bảo chúa không muốn gặp gã!
- Cái đó...
- Nếu ngươi còn đuổi gã đi thì vỡ mặt ra đó.
Nói xong lão đưá»ng hoà ng tiến và o bảo.
Hai gã đại hán lặng lẽ hồi lâu sắc mặt biến đổi. Chúng không tà i nà o Ä‘oán ra được lai lịch Cam ÄÆ°á»ng. Má»™t gã hắng giá»ng chắp tay khom lưng vẻ mặt bẽn lẽn nói:
- Tiểu nhân có mắt không tròng. Xin thiếu hiệp đừng giáºn.
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng ngấm ngầm cảm kÃch Vô Danh lão nhân nhưng lòng chà ng rất đỗi nghi ngá». Chà ng tá»± há»i:
- Chẳng lẽ Vô Danh lão nhân biết hết lai lịch mình rồi?
Chà ng hối háºn đã Ä‘em tên há» nói cho lão biết.
Gã đại hán lại nói tiếp:
- Xin thiếu hiệp cho biết danh hiệu để tiểu nhân và o thông báo.
Cam ÄÆ°á»ng hững hỠđáp:
- Ngươi cứ nói có con trai cố nhân xin và o ra mắt.
Äại hán chau mà y nói:
- Xin thiếu hiệp đi theo tiểu nhân.
Gã nói xong Ä‘i trước dẫn đưá»ng. Cam ÄÆ°á»ng theo sau đại hán ruá»™t rối như má»› bòng bong.
Chà ng vừa Ä‘i vừa tÃnh toán những câu sắp nói cùng ngưá»i ngang hà ng vá»›i phụ thân chà ng.
Cam ÄÆ°á»ng và o qua cổng thì thấy má»™t con đưá»ng lá»›n cát đá trắng, hai bên trồng toà n má»™t thứ cây bách cao chót vót. PhÃa trong thấp thoáng những lầu các nguy nga ngất trá»i. Bóng ngưá»i Ä‘i lại không ngá»›t. Chá»— nà o cÅ©ng treo đèn kết hoa nhá»™n nhịp tưng bừng.
Chỉ trong nháy mắt chà ng và o tá»›i trước má»™t căn nhà lầu. Má»™t gã hán tá» mặt lưỡi cà y ra đón há»i:
- Có việc chi váºy?
Äại hán dẫn đưá»ng chắp tay đáp:
- Xin và o báo quản gia có vị thiếu hiệp nà y xin bái kiến bảo chúa.
Hán tá» mặt lưỡi cà y đảo mắt nhìn Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng há»i:
- Trương Văn! Ngươi quên cả lá» luáºt trong bảo rồi hay sao mà gặp ai cÅ©ng đưa và o đây.
Äại hán vá»™i phân trần:
- Là ý kiến cá»§a Vô Danh lão tiá»n bối. Tiểu đệ đâu dám chẳng tuân theo!
- Ủa! Ngươi hãy lui ra.
Gã đại hán tên gá»i Trương Văn trở gót Ä‘i ra.
Hán tá» mặt lưỡi cà y khoanh tay nhìn Cam ÄÆ°á»ng há»i:
- Qúy danh ông bạn là gì?
- Tại hạ há» Cam, tên ÄÆ°á»ng là bạn cÅ© vá»›i bảo chúa.
- Xin chỠđấy một chút.
Gã đại hán mặt lưỡi cà y trở gót đi và o trong.
Lát sau má»™t ngưá»i ra kiểu văn sÄ© đã đứng tuổi, bá»™ mặt nham hiểm, ngó Cam ÄÆ°á»ng má»™t lượt rồi há»i:
- Phải chăng Cam bằng hữu muốn ra mắt bảo chúa?
- Äúng thế!
- Tại hạ là quản gia tên gá»i NgÅ© Thiên Tà i, má»i ông bạn Ä‘i theo tại hạ.
Hắn nói xong Ä‘i trước dẫn đưá»ng.
Qua mấy quãng đưá»ng lát đá nhá» thì đến nhà khách sảnh. Quản gia NgÅ© Thiên Tà i nói:
- Ông hãy chỠđây má»™t chút. Tại hạ láºp tức và o thông báo tệ bảo chúa.
- Xin phiá»n quản gia giúp cho.
Cam ÄÆ°á»ng cảm thấy trong dạ bồn chồn khắc khoải không yên.
Má»™t nữ tỳ áo xanh bưng trà và o nhìn Cam ÄÆ°á»ng bằng cặp mắt nghi ngá» rồi rón rén Ä‘i ra.
Chẳng bao lâu quản gia NgÅ© Thiên Tà i trở ra cưá»i há» há» nói:
- Tệ bảo chúa sắp ra đó, tại hạ mắc nhiá»u chuyện quá không thể tiếp hầu được.
Cam ÄÆ°á»ng cung kÃnh đáp:
- Xin các hạ tùy tiện.
Lúc đó, phÃa sau bức vách sảnh đưá»ng xuất hiện má»™t lão già ăn mặc cá»±c kỳ hoa lệ và má»™t ngưá»i đà n bà đứng tuổi y phục rất diêm dúa. Hai ngưá»i nà y dòm qua lá»— hổng ra ngoà i má»™t lúc rồi Ä‘á»u lá»™ vẻ kinh hãi. Lão già khẽ há»i:
- Mình coi có đúng không?
Thiếu phụ đứng tuổi giá»ng nói không được tá»± nhiên đáp:
- Äúng rồi, chÃnh là tên mèo mả gà đồng đó.
- Lạ nhỉ?
- Thiệt là má»™t sá»± bất ngá».
- Mình có biết gã đến là m gì không?
- Dĩ nhiên bây giỠgã không chỗ nương tựa nên mò đến để cầu thân chứ gì!
- Vụ nà y chớ nói hở cho con Tố Vân hay...
- Phải thế chứ!
- Không hiểu còn ai biết gã tới đây nữa chăng?
- Vừa rồi Ngũ quản gia chẳng đã nói là lão khỉ già Vô Danh lão nhân can thiệp cho gã và o đấy ư?
- Thiệt là ... một chuyện rắc rối.
- Ngà y mai là ngà y đại sự của Tố Vân... Mình nghĩ xem nên xỠtrà thế nà o?
Thiếu phụ mặt lộ sát khà ghé tai thì thầm với lão già một hồi.
Lão già gáºt đầu nói:
- Äà nh là m thế váºy!
Trong nhà khách sảnh, Cam ÄÆ°á»ng ngồi đứng không yên. Äầu chà ng nặng trÄ©u, chà ng cất bước Ä‘i lại ra chiá»u nóng ruá»™t.
Má»™t lão già thân thể cưá»ng tráng, ăn mặc cá»±c kỳ hoa lệ từ từ bước ra.
Từ hồi còn nhá» Cam ÄÆ°á»ng đã gặp lão nên còn nhá»› mang máng lão nà y là ai.
Chà ng liá»n quỳ xuống lạy, ngáºp ngừng:
- Tiểu... Tiểu...
Chà ng không biết tá»± xưng thế nà o cho phải. Nếu xưng là tiểu Ä‘iệt thì không đúng vì cha mẹ đôi bên đã có ước hẹn vá» việc hôn nhân cá»§a mình. Còn tá»± xưng là tiểu tế, mà vị hôn thê đã Ä‘i lấy ngưá»i khác, ngà y mai là m lá»… nghinh hôn thì tá»± xưng như váºy tháºt cÅ©ng bẽ bà ng...
Lão già đó chÃnh là bảo chúa Ngá»c Äiệp Bảo tên gá»i Tây Môn Tung.
Tây Môn Tung lộ vẻ kinh hãi, lão cực kỳ xúc động nói:
- ÄÆ°á»ng nhi! Ngươi đấy ư? Äứng lên!
Nói xong hai tay nâng Cam ÄÆ°á»ng dáºy.
Cam ÄÆ°á»ng thấy lão là báºc phụ chấp lại tá»± thương cho thân thế mình, ruá»™t Ä‘au quặn lại. Nhưng chà ng không sa lệ, vì nước mắt chà ng đã khô kiệt rồi.
- ÄÆ°á»ng nhi ngồi xuống đó.
- Xin tạ Æ n.
- ÄÆ°á»ng nhi! Gặp bước không may, mưá»i năm nay ta chẳng có lúc nà o yên tâm hết. Trá»i còn tá»±a cho ÄÆ°á»ng nhi thoát thân, nhà há» Cam có ngưá»i nối dõi mà bạn ta ở dưới suối và ng cÅ©ng nhắm mắt được.
Lão nói xong nước mắt đầm đìa.
Cam ÄÆ°á»ng cảm kÃch đáp:
- Äạ tạ thế thúc có dạ quan hoà i.
- Hỡi Æ¡i! Mưá»i năm nay ta đã hết lòng hết sức mà chưa tìm ra được kẻ nà o đã chá»§ mưu gây ra vụ huyết án đó, nghÄ© cà ng thêm thẹn vá»›i anh linh cá»§a ngưá»i bạn đã quá cố.
ÄÆ°á»ng nhi! Sao ÄÆ°á»ng nhi không sá»›m đến đây vá»›i ta?
- Hà n gia gặp cÆ¡n hoạn nạn, đâu dám để phiá»n lụy đến thế thúc.
- Ngươi nói thế là không phải. Hừ! Bấy lâu nay ngươi nương tựa và o đâu?
- Tiểu Ä‘iệt phiêu bạt bên trá»i góc biển mà chẳng là m nên công cán gì.
- ÄÆ°á»ng nhi! Äó là lá»—i tại ta.
- Sao thế thúc lại nói váºy?
- Mưá»i năm trước chÃnh miệng ta cùng tiên tôn đưá»ng đã có lá»i hứa hôn, không ngá» tai há»a xảy ra má»™t cách đột ngá»™t. Ta yên chà là ngươi cÅ©ng bị nạn rồi, con gái lá»›n phải gả chồng. Ta trót Ä‘em Tố Vân gả cho thiếu bảo chúa là Vệ Võ Hùng ở Thanh Long Bảo. Ngà y mai chÃnh là giai kỳ. Vụ nà y... Vụ nà y...
- ChÃnh vì vụ đó mà tiểu Ä‘iệt đến đây.
- Ủa!
- Tiểu Ä‘iệt thẹn mình huyết cừu chưa trả lại chẳng là m nên nghá» ngá»—ng gì, sợ rằng là m lỡ việc chung thân hạnh phúc cá»§a Tố Vân hiá»n muá»™i, định đến đây bẩm rõ cùng thế thúc lá»±a cao môn khác, thá»§ tiên ước cÅ©. Nay được thế thúc an bà i như váºy, tiểu Ä‘iệt rất lấy là m mừng.
Tây Môn Tung nghiêm sắc mặt nói:
- Như váºy là không được! Ngươi coi thế thúc đây là hạng ngưá»i nà o?
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng cảm động muôn phần, nói:
- Như váºy thì thế thúc sẽ trả lá»i Vệ bảo chúa Thanh Long Bảo ra sao?
- Ta không thể chần chỠđược nữa và phái ngưá»i tá»›i Thanh Long Bảo thông tri cho đối phương tạm đình việc nghinh hôn.
- Không được! Tiểu điệt gia cảnh điêu linh phiêu bạt giang hồ, không thể để lỡ cuộc thanh xuân của Vân muội được.
- Chẳng lẽ thế thúc không nuôi nổi vợ chồng ngươi hay sao?
- Tiểu Ä‘iệt má»™t bên huyết cừu chưa trả thì còn sống ngà y nà o ngoà i việc báo thù không nghÄ© gì đến việc khác cả. HÆ¡n nữa có lý đâu thế thúc lại láºt lá»ng vá»›i Thanh Long Bảo và còn khó ăn khó nói vá»›i bao nhiêu bạn bè.
Tây Môn Tung thở dà i nói:
- Váºy thì ta đối vá»›i hương hồn lệnh tôn đưá»ng ra sao?
Cam ÄÆ°á»ng cặp mắt đỠhoe nói:
- Äây là trưá»ng hợp phi thưá»ng không phải lá»—i ở ngưá»i. Xin thế thúc cứ là m như váºy là phải. Bữa nay tiểu Ä‘iệt đến đây chỉ vì vụ đó mà thôi.
- Trá»i Æ¡i! Thế nà y thì ta phải ôm háºn suốt Ä‘á»i!
- Xin thế thúc đừng nghÄ© váºy.
- ÄÆ°á»ng nhi đã tìm ra manh mối gì vá» vụ thảm án năm trước không?
- Chưa được tin tức gì hết.
- Võ công ÄÆ°á»ng nhi...
Cam ÄÆ°á»ng đỠmặt lên ngắt lá»i:
- Thuở nhỠđược tiên phụ luyện có chút công phu căn bản rồi gặp bước đưá»ng phiêu bạt chẳng nên cÆ¡m cháo gì.
Tây Môn Tung lắc đầu nói:
- ÄÆ°á»ng nhi! Bây giá» ngươi ở lại đây vá»›i ta. Công cuá»™c báo thù ta sẽ chá»§ trương cho.
Cam ÄÆ°á»ng cương quyết đáp:
- Không được! Thịnh tình cá»§a thế thúc tiểu Ä‘iệt dù sống dù chết cÅ©ng ghi Æ¡n. Bây giá» tiểu Ä‘iệt đã bẩm rõ công việc rồi, váºy xin bái biệt.
Chà ng nói xong đứng lên.
Tây Môn Tung lá»›n tiếng há»i:
- Sao? Ngươi định đi ngay ư?
- Dạ! Phải!
- Hỡi ôi! Ta biết ý ngươi rồi và như váºy cÅ©ng không thể trách ngươi được. Sau khi Vân muá»™i ra Ä‘i vá» nhà má»›i, ngươi lại đến đây, nghe!
Cam ÄÆ°á»ng nóng lòng Ä‘i ngay, sụp lạy nói:
- Tiểu Ä‘iệt xin bái biệt thế thúc. Còn thúc mẫu và thế muá»™i xin thế thúc thay lá»i cho.
- Thúc mẫu ngươi đã tạ thế ba năm trước đây rồi.
- Ủa!
- Ngươi đã đỠcáºp thân thế mình vá»›i ngưá»i ngoà i chưa?
- Không một ai hay.
- Thế là tốt lắm! Nếu kẻ thù phát giác ra thì nguy lắm đó. Ngươi đã nhất định đòi Ä‘i, ta cÅ©ng không bắt buá»™c. Nhưng ngươi nhá»› rằng sau ngà y xuất giá cá»§a Vân muá»™i thì láºp tức ngươi vỠở đây. Thế thúc bất tà i sẽ tìm thầy luyện võ cho ngươi.
- Tiểu điệt xin ghi nhớ thịnh đức của thế thúc.
Tây Môn Tung tiện tay gõ chiếc kim khánh ở dưới gầm bà n.
Một tên đại hán áo đen chạy đến.
Tây Môn Tung bảo:
- Ngươi đưa ngay vị tướng công nà y ra khá»i bảo.
- Dạ!
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘i theo hán tỠáo Ä‘en ra khá»i cổng rồi gã áo Ä‘en từ tạ quay vá». Cam ÄÆ°á»ng thở phà o má»™t cái dưá»ng như đã trút được má»™t tâm sá»± lá»›n lao. Chà ng nghÄ© tá»›i Tây Môn Tung chẳng quên nghÄ©a cÅ© tình xưa nên cảm kÃch vô cùng. Äối vá»›i ngưá»i vị hôn thê là Tây Môn Tố Vân, chà ng cÅ©ng không phải lo ngại gì nữa.
Nguyên chà ng chưa thấy mặt nà ng bao giỠnên hình ảnh nà ng chưa in sâu và o trong đầu óc.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘i quanh hết vùng thung lÅ©ng tiến ra đưá»ng quan đạo rồi trong dạ bâng khuâng không biết Ä‘i đâu, vỠđâu. Chà ng vừa đói vừa mệt nhá»c cất bước cá»±c kỳ gian khổ.
Giữa lúc ấy có tiếng the thé quát lên ở phÃa sau:
- Äứng lại!
Cam ÄÆ°á»ng giáºt mình kinh hãi quay đầu nhìn lại thấy má»™t ngưá»i bịt mặt đứng xa chừng tám thước. Chà ng hoảng vÃa cất tiếng há»i:
- Các hạ là cao nhân phương nà o?
Ngưá»i bịt mặt đáp bằng má»™t giá»ng lạnh như băng:
- Ngươi bất tất phải há»i Ä‘iá»u đó là m chi.
- à các hạ muốn sao bây gi�
- Giết ngươi.
Cam ÄÆ°á»ng rùng mình lùi lại hai bước run lên há»i:
- Giết tại hạ ư?
- Äúng thế!
- Tại sao?
- Chẳng tại sao cả. Ta muốn hạ sát ngươi là ta là m.
- Giết ngưá»i thì phải có nguyên nhân. Tại hạ cùng các hạ vốn không thù oán...
- Äừng nhiá»u lá»i nữa. Sau khi chết rồi ngươi sẽ hiểu rõ.
Ngươi bịt mặt vừa nói vừa phóng tay ra nhanh như chá»›p, nhảy xổ lại nắm lấy cổ tay Cam ÄÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng không còn chút tà n lá»±c nà o để mà phản kháng. Chà ng nắm chặt cổ tay, tức đến vỡ máºt, nghiến răng há»i:
- Hay là các hạ nháºn lầm ngưá»i.
Ngưá»i bịt mặt báºt lên tiếng cưá»i the thé nói:
- Lầm thế nà o được?
- Các hạ có biết tại hạ là ai không?
- Äúng là ngưá»i mà ta đã vâng lệnh trên đến đây hạ sát.
- Sao? Các hạ vâng lệnh ai?
- Ta không cần nói cho ngươi hay. Ngươi nháºn lấy cái chết Ä‘i thôi!
Cam ÄÆ°á»ng gầm lên như Ä‘iên:
- Tại hạ vÄ©nh viá»…n không nhìn nháºn chi hết...
Chà ng còn Ä‘ang nói dở câu thì ngưá»i bịt mặt Ä‘iểm luôn mấy cái. Cam ÄÆ°á»ng ngã huỵch xuống đất.
|

05-08-2008, 09:35 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 3
Lạc Và o Thiên Tuyệt
Cam ÄÆ°á»ng ngã ra rồi tâm thần vẫn sáng suốt, nhưng miệng không nói, và ngưá»i cÅ©ng không nhúc nhÃch được nữa. Chà ng nghÄ© mãi không hiểu ai đã phái ngưá»i đến hạ sát mình. Mấy năm nay chà ng lưu lạc khắp đó đây, hy vá»ng tìm ra danh sư để luyện táºp võ nghệ. Chà ng tá»± biết mình võ công kém cá»i nên không dám gây thù kết oán vá»›i ai...
Ngưá»i bịt mặt lại cất giá»ng nham hiểm nói:
- Tiểu tá»! Ta chỉ cần ngươi tá»± nháºn số mạng để sau khi chết rồi đừng oán ta. Bây giá» ta treo ngươi lên cà nh cây bên đưá»ng rồi tá»± nhiên sẽ có ngưá»i hảo tâm chôn cất cho ngươi. Há» sẽ than thở thương tiếc cho ngươi là má»™t gã thanh niên không hiểu có Ä‘iá»u gì bất như ý mà phải tá»± ải bên đưá»ng.
Hắn vừa nói vừa lấy ra má»™t sợi dây gai đánh má»™t chiếc thòng lá»ng tròng và o cổ Cam ÄÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng thần trà hãy còn tỉnh táo, khốn ná»—i không sao mở miệng mà cÅ©ng không dãy dụa được. Chà ng giương cặp mắt lên nhìn trừng trừng ngưá»i bịt mặt. Tháºt là má»™t tấm kịch thảm tuyệt nhân hoà n. Chà ng cÅ©ng biết đây không phải là chuyện ngẫu nhiên mà có ngưá»i dùng mưu kế thâm độc để gây cho chà ng má»™t cái chết không nhắm mắt được.
Cái chết đối với một chà ng nam tỠhán không có gì đáng sợ. Chà ng sợ là sợ cái chết không đúng chỗ, cái chết vì đau khổ, đau khổ đến nỗi chỉ giương cặp mắt lên mà nhìn cho sinh mạng tự hủy diệt, không còn cách nà o để phản kháng.
Ngưá»i bịt mặt xách Cam ÄÆ°á»ng treo lên má»™t cà nh cây chỉa ra ngoà i đưá»ng.
Cách giết ngưá»i nà y không những đê hèn mà còn tà n khốc nữa. Bất luáºn là ai nhìn thấy cÅ©ng tưởng ngưá»i bị nạn đã tá»± ải để giải thoát.
Äã là tay cao thá»§ thì bất cứ ai nếu không tá»± là m đứt tâm mạch, cÅ©ng đâm và o tá» huyệt, hoặc Ä‘áºp má»™t chưởng và o đầu để giải thoát lấy mình. Còn cái chết như Cam ÄÆ°á»ng nà y thì trên chốn giang hồ dù là hạng võ công tâm thưá»ng cÅ©ng không ai hoà i nghi là chà ng đã bị ngưá»i mưu sát.
Cam ÄÆ°á»ng tuy có căn bản vá» ná»™i công rất vững chãi, song huyệt đạo đã bị kiá»m chế thì chẳng khác chi ngưá»i thưá»ng. Äầu tiên chà ng thấy bị nghẹt thở rồi huyết mạch ngừng trệ, bụng chướng lên như muốn nổ tung ra. Thiệt là má»™t cái chết Ä‘au khổ không chút nà o tả xiết. Mặt khác đến lúc chết chà ng cÅ©ng không hiểu vì nguyên nhân gì thì so vá»›i cái Ä‘au khổ hữu hình hãy còn sâu cay hÆ¡n nhiá»u.
Cái Ä‘au khổ đã lên đến tá»™t độ tá»± nhiên phải tiêu ma. Hết Ä‘au khổ chà ng chỉ còn má»™t chút cảm giác phiêu diêu. Sau cùng cảm giác thà nh ra lá» má» rồi mất hẳn. Ná»™i công tan hết rồi, mắt trợn ngược lên, lưỡi thè ra ngoà i miệng, sinh mạng cá»§a Cam ÄÆ°á»ng đến đây lại kết thúc.
Ngưá»i bịt mặt cẩn tháºn đưa tay ra sá» và o mÅ©i cùng mạch huyệt Cam ÄÆ°á»ng. Hắn biết chà ng chết hẳn rồi má»›i bá» Ä‘i.
Lúc Cam ÄÆ°á»ng phục hồi trà giác thì thấy mình nằm thẳng cẳng trên phiến đá lạnh toát. Chân tay rã rá»i tá»±a hồ như không phải cá»§a mình. Chà ng giương mắt lên nhìn thì chỉ thấy má»™t mà u tối Ä‘en như má»±c. Nhưng trên vòm trá»i hãy còn lấp loáng mấy chòm sao yếu á»›t.
à nghÄ© đầu tiên cá»§a chà ng đưa đến má»™t câu há»i:
- Ta còn sống hay đã chết rồi?
Chà ng cảm thấy những huyệt mạch bị Ä‘iểm máu huyết chảy ngược đưá»ng. Toà n thân nhức nhối ngứa ngáy như kiến đốt. Bất giác chà ng la lên má»™t tiếng ngã lăn xuống khá»i tảng đá rồi lại ngất Ä‘i.
Chẳng hiểu ngất Ä‘i bao lâu. Chà ng tỉnh lại lần thứ hai thì chân tay đã hÆ¡i nhúc nhÃch được. Nhưng những huyệt đạo trá»ng yếu lại bị Ä‘iểm và o. Khà huyết chạy ngược đưá»ng nhá»™n nhạo cả lên cá»±c kỳ thống khổ khiến chà ng chẳng còn lòng nà o mà suy nghÄ© nữa. Ngưá»i chà ng co quắp dãy dụa rồi tá»±a như lăn xuống núi mê Ä‘i không biết gì nữa.
Cam ÄÆ°á»ng ở trong vòng lẩn quẩn hết mê rồi lại tỉnh, tỉnh rồi lại mê, chết Ä‘i sống lại không biết mấy lần!
Cứ mỗi lần chà ng hồi tỉnh là y như bị một thủ pháp kỳ dị điểm huyệt. Nhưng lạ thay chà ng chẳng nhìn thấy ai động thủ hết.
Cái Ä‘au khổ vá» bị Ä‘iểm huyệt nà y so vá»›i cái Ä‘au ngoà i da thịt còn khốn khổ hÆ¡n nhiá»u. Trong đầu óc chà ng ngoà i sá»± Ä‘au khổ kịch liệt không còn má»™t ý niệm nà o khác.
Cam ÄÆ°á»ng mê Ä‘i tỉnh lại từ trên đỉnh núi lăn dần xuống đến chân núi. Ão quần rách mướp, da thịt sây sát khắp nÆ¡i.
Sau cùng chà ng không còn sức để mà lăn lá»™n nữa. Chà ng lại bị Ä‘iểm huyệt cho mê Ä‘i. Bất luáºn chà ng mê Ä‘i bao lâu, đối vá»›i chà ng vẫn tá»±a hồ như chỉ trong nháy mắt.
Cam ÄÆ°á»ng tỉnh lại lần sau cùng, toà n thân không cảm thấy Ä‘au đớn chi nữa.
Dưới ánh đèn lá»a sáng trưng, chà ng phát giác ra mình nằm trong má»™t căn phòng cách trần thiết cá»±c kỳ xa hoa, chá»— nằm mà n gấm nệm thêu. Trên đầu giưá»ng đặt má»™t chiếc đỉnh đồng rất tinh xảo Ä‘ang nhả ra là n khói hương xạ ngạt ngà o.
Bấy nhiêu thứ khiến cho chà ng lòng ngỠvực kinh hãi...
Cam ÄÆ°á»ng không tà i nà o xác định được là mình sống hay chết. Chà ng nhá»› lại những sá»± xảy ra sau khi rá»i khá»i Ngá»c Äiệp Bảo cá»±c kỳ rùng rợn, chà ng không quyết Ä‘oán được những sá»± đó là có thá»±c hay là ảo má»™ng nữa...
Bóng ngưá»i thấp thoáng chuyển động, má»™t thiếu nữ áo trắng xuất hiện đứng sững trước giưá»ng.
Cam ÄÆ°á»ng lồm cồm ngồi dáºy.
- Tướng công hồi tỉnh rồi.
Thanh âm thiếu nữ trong trẻo rót lá»t và o tai, song chà ng có cảm giác lạnh như băng.
Cam ÄÆ°á»ng dụi mắt vẫn thấy thiếu nữ còn đứng đó chứ chưa biến mất. Như váºy đủ chứng minh không phải là ảo má»™ng. Chà ng đưa ngón tay và o miệng cắn thấy Ä‘au, cà ng chắc thêm không phải mình nằm mÆ¡. Bất giác chà ng buá»™t miệng há»i:
- Ta đã chết rồi hay là hãy còn sống?
Thiếu nữ áo trắng thản nhiên đáp:
- Chết rồi! Nhưng mà sống lại.
- Thế là nghĩa là m sao?
- Tướng công chết đi một lần nhưng bây giỠsống lại rồi.
- Äây là đâu?
- Dưới đất.
Cam ÄÆ°á»ng á»›n da gà , run lên há»i:
- Tức là âm phủ chứ gì?
- Không phải! Äây là nhân gian nhưng ở dưới đất.
- Tại hạ không hiểu.
- Äây là má»™t nÆ¡i Cung Khuyết dưới lòng đất mà cÅ©ng là má»™t nÆ¡i vui vẻ chốn trần gian.
- Tại hạ vẫn chưa hiểu.
- Tỳ tỠlà Bạch Vi. Xin tướng công đi tắm gội thay áo. Thái phu nhân có lệnh triệu kiến.
Cam ÄÆ°á»ng nhảy xuống đất kinh ngạc há»i:
- Thái phu nhân ư?
- Phải rồi!
- Ai là Thái phu nhân?
- Rồi tướng công sẽ rõ!
Cam ÄÆ°á»ng không sao giải được mối nghi ngá» trong đầu óc, chà ng vẫn không dám cả quyết những sá»± trước mắt là chân hay giả. Những sá»± khá»§ng khiếp vừa trải qua lại hiện ra trong đầu óc chà ng. Nà o Ngá»c Äiệp Bảo, nà o sá»± thoái hôn, nà o bị ngưá»i bịt mặt hạ sát, nà o bị ngưá»i thần bà không ngá»›t Ä‘iểm huyệt hà nh hạ. Bao nhiêu sá»± khá»§ng khiếp vẫn còn tồn tại, tưởng chừng như mình lại bị Ä‘em và o má»™t địa phương thần bà rùng rợn.
Bụng chà ng ngẫm nghĩ, bất giác buột miệng nói:
- Bạch cô nương!....
- Tỳ tá» không dám nháºn cách xưng hô như váºy. Xin tướng công cứ gá»i thẳng tên ra là hÆ¡n.
- Thế thì... tại hạ... chẳng biết đã đến đây bằng cách nà o?
- Tỳ tỠkhông dám hớt lẻo. Xin tướng công tắm gội thay áo ngay đi!
Cam ÄÆ°á»ng tuy trong lòng kinh ngạc nhưng cÅ©ng gáºt đầu, nghÄ© bụng:
- Mình tới bái kiến vị Thái phu nhân nà o đó bấy giỠsẽ rõ.
Sau khi tắm gá»™i xong, chà ng mặc bá»™ áo thư sinh. Nguyên chà ng đã là ngưá»i tuấn nhã, bây giá» thay mặc áo má»›i, chà ng biến thà nh má»™t ngưá»i khác, như cây ngá»c cà nh dao. Ả nữ tỳ Bạch Vi bất giác giương mắt lên nhìn chà ng.
Cam ÄÆ°á»ng bị cái nhìn soi mói cá»§a thiếu nữ, bất giác hổ thẹn nói:
- Xin cô nương dẫn đưá»ng cho!
- Ủa!
Bạch Vi bây giá» má»›i tỉnh táo lại, mặt thị á»ng hồng nói:
- Tướng công Ä‘iá»u dưỡng bảy ngà y rồi, trông tưởng chừng như biến thà nh má»™t ngưá»i khác.
Cam ÄÆ°á»ng giáºt mình há»i:
- Sao? Tại hạ đã nằm trên giưá»ng bảy ngà y rồi kia ư?
- Äúng thế!
- Thiệt khó tin quá...
- Xin Ä‘i theo tỳ tá»!
Hai ngưá»i ra khá»i cá»a phòng, nhác trông hà nh lang uốn khúc chạm trổ tinh vi.
Từng hà ng đèn lá»a sáng như ban ngà y, nhưng cá»±c kỳ tịch mịch không thấy má»™t bóng ngưá»i.
Cam ÄÆ°á»ng má»—i lúc má»™t thêm mÆ¡ mà ng. Chà ng tá»± há»i:
- Äây là đâu? Chẳng lẽ là má»™t nÆ¡i Cung Khuyết cá»§a báºc vương hầu?
Chỉ trong chá»›p mắt chà ng đã Ä‘i tá»›i trước nhà đại sảnh, mưá»i hai thiếu nữ võ phục bà y hà ng đứng hai bên cá»a sảnh đưá»ng.
Bạch Vi dừng bước ở dưới thá»m lá»›n tiếng hô:
- Tỳ tỠlà Bạch Vi xin phục mệnh!
Trong sảnh đưá»ng, thanh âm thiếu nữ vá»ng ra:
- ÄÆ°a y và o bái kiến Thái phu nhân.
Bạch Vi ngó Cam ÄÆ°á»ng nói:
- Xin má»i tướng công và o!
Ả Ä‘i thẳng và o sảnh đưá»ng, tung hô vạn phúc xong, rồi lùi lại phÃa sau.
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng cá»±c kỳ thắc mắc khoa chân bước và o, chà ng ngẩng đầu nhìn lên. Giữa nhà đặt má»™t chiếc công án. Sau công án má»™t bà đứng tuổi ra vẻ quyá»n quý, ăn mặc cá»±c kỳ hoa lệ, và ng Ä‘eo ngá»c giắt khắp ngưá»i, chá»…m chệ ngồi trên ghế.
Bốn ả nữ hoà n đứng thị láºp phÃa sau, má»—i ả mặc áo má»™t mà u:
trắng, Ä‘á», tÃa, xanh.
Trong bốn ả nà y có cả Bạch Vi. Bốn thiếu nữ cũng đẹp như thiên tiên, song nét mặt lạnh như băng sương.
Mỹ phụ trung niên trên môi tá»±a hồ vẫn Ä‘eo má»™t nụ cưá»i.
Cam ÄÆ°á»ng chẳng hiểu tại sao Bạch Vi lại kêu bà bằng Thái phu nhân? Kể tuổi thì bà ta chưa lấy gì là m nhiá»u cho lắm.
Chà ng xá dà i nói:
- Kẻ háºu há»c võ lâm xin tham kiến tiá»n bối...
Thiếu nữ áo đỠđứng sau mỹ phụ lên tiếng:
- Xin kêu bằng Thái phu nhân.
Cam ÄÆ°á»ng vá»™i chữa lại:
- Tham kiến Thái phu nhân.
Thiếu phụ đáp:
- Miá»…n lá»…! Ngươi hãy an tá»a Ä‘i!
Thiếu nữ áo xanh đứng ở cuối hà ng vá»™i bê chiếc cẩm đôn đến trước mặt Cam ÄÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng tạ Æ n từ từ ngồi xuống.
Cặp mắt mỹ phụ chiếu ra những tia kỳ quang nhìn thẳng và o mặt Cam ÄÆ°á»ng, bà không khá»i ngẩn ngưá»i ra má»™t lát. Lúc bà ta nghiêm nét mặt lại thì tá»±a hồ như bao phá»§ má»™t là n sương má»ng.
Bà trầm giá»ng há»i:
- Phải chăng ngươi là Cam ÄÆ°á»ng?
Cam ÄÆ°á»ng giáºt mình vì không hiểu tại sao đối phương lại biết cả tên mình.
Chà ng gáºt đầu đáp:
- ChÃnh là tại hạ.
- Ngươi xuất thân ở môn phái nà o?
- Tại hạ là một kẻ lãng tỠtrên chốn giang hồ, không có môn phái nà o hết.
- Thế còn gia thế ngươi?
- Song thân Ä‘á»u đã qua Ä‘á»i, tại hạ chỉ có má»™t thân má»™t mình.
- Sao ngươi không nói rõ gốc nguồn?
Cam ÄÆ°á»ng lại rùng mình, đánh bạo đáp:
- Tại hạ chỉ có thể trình bà y được bấy nhiêu mà thôi.
Mỹ phụ trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
- Ngươi có biết lão thân là ai không?
- Cái đó... Tại hạ vô duyên chưa được hiểu rõ.
- Tiên phu lão thân là chưởng môn Ä‘á»i thứ ba phái Thiên Tuyệt. Äây là Thiên Tuyệt địa cung.
- Ủa!
Cam ÄÆ°á»ng giáºt nảy mình lên vì chà ng từng nghe ngưá»i ta bà n luáºn đến Thiên Tuyệt Môn. Theo lá»i đồn trong võ lâm thì võ công phái nà y tá»± má»™t nhà sáng chế ra.
Hà nh động phái Thiên Tuyệt rất là kỳ bÃ. Äã mấy chục năm không thấy hà nh tung phái nà y xuất hiện trên chốn giang hồ nữa.
Cam ÄÆ°á»ng không ngá» mình lại lạc lõng và o khu vá»±c thần bà mà võ lâm chẳng ai hay. Lòng chà ng cà ng hồi há»™p không yên.
Mỹ phụ lại nói tiếp:
- Tổ sư bản môn ngẫu nhiên được cuốn “Thiên Tuyệt Kỳ Thư†là má»™t bà lục Ä‘á»i trước vì váºy mà sáng láºp ra phái Thiên Tuyệt đã năm mươi năm trước, truyá»n đến tiên phu là ba Ä‘á»i.
Cam ÄÆ°á»ng ngấm ngầm kinh hãi vì theo lá»i bà nói tÃnh ra thì hiện nay bà đã tá»›i ngoà i bảy chục tuổi, mà sao trông ngưá»i bà còn trẻ như má»™t thiếu phụ nạ dòng?
Ngừng một lát, thiếu phụ lại nói tiếp:
- Ba mươi năm trước, con ta đã kế tiếp là m Äệ Tứ Äại.
Nói tá»›i đây nét mặt bà rầu rầu ra chiá»u thống khổ.
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© ngay:
thảo nà o há» kêu bà bằng Thái phu nhân, thì ra bà là mẫu thân má»™t vị chưởng môn. Nhưng chà ng không hiểu tại sao bà đem hết chuyện bà máºt ra kể vá»›i mình?
Tuy trong lòng chà ng rất lấy là m kỳ mà không tiện há»i, chà ng chỉ vâng dạ cho xuôi.
Mỹ phụ mắt lại sáng ngá»i nói rà nh từng chữ:
- Ngươi được tuyển là m chưởng môn Ä‘á»i thứ năm cho bản phái.
Cam ÄÆ°á»ng đầu óc như ngưá»i Ä‘iên, đột nhiên đứng phắt dáºy, há miệng rút lưỡi, lâu lâu má»›i thốt ra câu há»i:
- Vãn bối được chá»n là m chưởng môn ư?
- Nhất định là thế.
- Cái đó...
- Ngươi hãy ngồi xuống. Lão thân đã nói hết đâu?
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi ngồi xuống nguyên vị.
Mỹ phụ nói tiếp:
- Cả tam tứ đại hai chưởng môn ba mươi năm trước Ä‘á»u gặp bất hạnh. Vì thế mà bản phái biệt tÃch trên chốn giang hồ...
- Ủa!
- Căn cứ và o luáºt lệ cá»§a tổ sư sáng láºp ra môn phái thì nếu bản phái không ngưá»i kế tiếp có thể chá»n ngưá»i trên chốn giang hồ để sung và o chức chưởng môn...
Äây tháºt là má»™t kỳ sá»± chưa từng nghe thấy, Cam ÄÆ°á»ng từ chá»— kinh hãi biến sang chá»— hiếu kỳ, chà ng lẳng lặng lắng tai nghe.
Thái phu nhân nói tiếp:
- Nhưng chá»n được ngưá»i đủ tư cách cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u rất khó khăn. Vì thế mà ba mươi năm nay chưa lá»±a được ngưá»i trúng cách.
- Ủa!
- Lòng trá»i còn tá»±a bản phái, nên tìm được ngươi hoà n toà n phù hợp vá»›i má»i Ä‘iá»u kiện...
- Vãn bối hoà n toà n phù hợp ư?
- ChÃnh thế!
- Xin há»i Thái phu nhân Ä‘iá»u kiện phải thế nà o?
- Một là :
phải phong tư tuyệt thế, cốt cách thanh kỳ. Hai là :
phải như viên ngá»c quý chưa được mà i dÅ©a. Ba là :
má»™t ngưá»i con mồ côi không ở môn phái nà o. Äiá»u thứ tư là còn và o hạng đồng tá». Äiá»u thứ năm:
phải chết đi sống lại...
Cam ÄÆ°á»ng run lên há»i:
- Chết đi sống lại là thế nà o?
Mỹ phụ gáºt đầu đáp:
- Phải rồi! Tức là ngươi vừa má»›i chết Ä‘i mà xác chưa cứng Ä‘á».
Cam ÄÆ°á»ng bây giá» má»›i hiểu vì sao mà mình bị ngưá»i bịt mặt hạ sát. Ngưá»i bịt mặt đã nói là vâng lệnh trên Ä‘i giết ngưá»i. Té ra đối phương vì Ä‘iá»u kiện thứ năm mà phải giết hại kẻ vô tá»™i. Äó là má»™t thá»§ Ä‘oạn tà n ác, chứng tá» Thiên Tuyệt Môn là má»™t tà phái chuyên vá» dị Ä‘oan.
Lá»a giáºn bốc lên, chà ng hằn há»c há»i:
- Ngoà i ra còn Ä‘iá»u kiện gì nữa không?
- Không! Chỉ năm Ä‘iá»u kiện nà y cÅ©ng đã khó lắm. May ra gặp được chứ không phải tìm mà thấy. Nếu dá»… dà ng thì trong ba chục năm đã tìm được rồi.
- Tại hạ tưởng nên thêm và o Ä‘iá»u kiện thứ sáu.
- Hừ! Ngươi thỠnói ta nghe!
- ÄÆ°Æ¡ng sá»± có nguyện ý hay không?
- Sao? Ngươi không nguyện ý ư?
- ChÃnh là thế đó!
- Tại sao?
- Hà nh động của quý phái vừa tà n nhẫn vừa tà n ác.
Mỹ phụ đột nhiên sầm nét mặt. Hồng, Bạch, Tá», Lục cÅ©ng hoa dung thất sắc.
Mỹ phụ nặng lá»i:
- Cam ÄÆ°á»ng, ngươi nên ăn nói cho biết Ä‘iá»u má»™t chút.
- Vãn bối nhìn và o công việc mà bình luáºn.
- Ngươi giải thÃch rõ rà ng cho lão thân nghe.
- Qúy phái vì muốn cho phù hợp Ä‘iá»u kiện thứ năm mà có hà nh động sát nhân.
- Im Ä‘i! Äừng mở miệng nói cà n!
Cam ÄÆ°á»ng biết mình đã và o hang cá»p, nếu không nghe theo ắt là phải chết, nhưng chà ng quyết chẳng cam tâm uốn mình theo tà ma. Chà ng không sợ hãi gì nữa há»i ngay:
- Xin há»i Thái phu nhân vãn bối đã chết Ä‘i sống lại trong trưá»ng hợp nà o?
Mỹ phụ chau mà y nói:
- Ngươi hiểu lầm rồi!
- Sao lại hiểu lầm?
- Äúng thế. Ngươi thá» nghÄ© mà coi, nếu lão thân quả đã dùng thá»§ Ä‘oạn thì hà tất phải chỠđến ba mươi năm nay? HÆ¡n nữa, tổ sư bản phái láºp ra Ä‘iá»u lệ nà y là cần có chữ “duyên†ở trong, hoà n toà n trông và o sá»± ngẫu hợp, lẽ đâu cố ý giết ngưá»i. Lão thân chẳng dám tá»± khoe mình là danh môn chÃnh phái, nhưng nhất định không và o hạng tà môn dị Ä‘oan.
- Váºy vãn bối bị hạ sát, Thái phu nhân giải thÃch bằng cách nà o?
- Có thể là ngươi bị kẻ thù hà nh động như váºy.
- Vãn bối đã tự vấn tâm, thì chưa gây thù kết oán với ai.
- Lão thân lấy nhân cách mà đảm bảo cho lá»i nói cá»§a mình không sai sá»± thá»±c và sẽ vì ngươi Ä‘iá»u tra ra kẻ hạ thá»§.
- Thái phu nhân nói váºy thì ra tÃnh mạng vãn bối đã được quý môn hạ cứu cho?
- Có thể đúng như váºy.
- Thế thì vãn bối xin kÃnh cẩn xin Thái phu nhân tha cho cái tá»™i thất ngôn. Äồng thá»i xin cảm tạ thâm ân đã cứu mạng cho.
Chà ng nói xong xá dà i thi lễ.
Thái phu nhân nói:
- Bất tất phải thế. Sau khi cứu được ngươi rồi, ngươi bị Ä‘au khổ vì sá»± Ä‘iểm huyệt thì đó chÃnh là hà nh vi cá»§a bản phái.
Cam ÄÆ°á»ng nghi hoặc há»i lại:
- Thế là nghĩa là m sao?
- Cái đó có liên quan đến Ä‘iá»u kiện thứ năm, vì võ công bản môn không theo đưá»ng lối thông thưá»ng cá»§a các phái khác. Äiá»u kiện thứ năm đã ấn định phải lấy má»™t ngưá»i sau khi hÆ¡i thở đã ngừng hẳn rồi má»›i dùng kỳ thuáºt để phục hồi sinh cÆ¡. Song phương thức váºn hà nh khà huyết phải hoà n toà n biến đổi. Bây giá» ngươi hãy thá» Ä‘i coi...
Cam ÄÆ°á»ng theo lá»i đỠtụ chân khà nhưng láºp tức khà huyết chạy ngược đưá»ng là m cho tâm can Ä‘au đớn đúng như tình hình bảy bữa trước đây khi chà ng còn ở trên sưá»n núi. Chân lá»±c bị phát tán, mình toát mồ hôi lạnh ngắt.
Tình trạng khà huyết Ä‘i ngược đưá»ng khiến cho trong lòng Cam ÄÆ°á»ng nổi lên má»™t luồng phẫn khÃch vì từ đây chà ng không thể luyện táºp má»™t thứ võ công nà o khác nữa mà nhất định là phải theo phái Thiên Tuyệt.
Äối vá»›i má»™t ngưá»i có lòng tá»± tôn mãnh liệt thì không thể nà o nhịn được sá»± khuất tất nà y.
Tuy Cam ÄÆ°á»ng bá» ngoà i lâm và o tình trạng nhân cùn trà đoản mà bá» trong vẫn có tư cách má»™t ngưá»i cương ngạo. Chà ng lạnh lùng nói:
- Vãn bối tuy chịu Æ¡n sâu cá»§a quý môn cứu mạng cho, nhưng lại bị phá há»§y cuá»™c Ä‘á»i.
Thiếu phụ nói bằng má»™t giá»ng rất thà nh khẩn:
- Lão thân chỉ coi trong chữ “duyên†còn việc bản môn không ngưá»i thừa kế mà ngươi nhất định không chịu nghe theo thì vẫn có thể cho ngươi trở lại con ngưá»i ở Trung Nguyên, chứ không miá»…n cưỡng.
Bà nói câu nà y khiến Cam ÄÆ°á»ng lại má»m lòng. Chà ng nghÄ© vì mình đã phiêu bạt giang hồ, thù nhà chưa báo, nếu muốn luyện thà nh má»™t bản lãnh siêu nhân thì Ä‘i đâu tìm thầy bây giá»? Huống chi cái Æ¡n cứu mạng không thể nà o chối cãi được. Váºy cuá»™c gặp gỡ nà y đúng là má»™t cuá»™c kỳ ngá»™ nhất trong các vụ kỳ ngá»™.
|

05-08-2008, 09:37 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 4
Một Cuốn Kỳ Thư
Thái phu nhân trầm ngâm một lúc rồi lại nói:
- Cam ÄÆ°á»ng! Ngươi theo hay không chỉ cần nói má»™t câu. Nếu ngươi không có ý tá»± nguyện thì láºp tức lão thân phái ngưá»i đưa ra khá»i cung.
Cam ÄÆ°á»ng ngẫm nghÄ© rất kỹ vá» chữ “duyênâ€. Chà ng ngần ngừ má»™t lúc rồi cương quyết gáºt đầu đáp:
- Vãn bối xin tuân mệnh.
Thái phu nhân lộ vẻ mừng vui, hoan hỉ nói:
- Hay lắm! Lão thân vì bản môn gặp được kỳ duyên cần cảm tạ uy linh của tổ sư.
Hà i tá»! Có phải bảo là song thân ngươi qua Ä‘á»i hết rồi và chỉ còn má»™t thân má»™t mình không?
- Äúng thế!
- Lão thân nói câu nà y nhưng nói ra e rằng bất tiện...
- Xin Thái phu nhân minh thị cho.
- Lão thân năm nay bảy mươi tám tuổi, tấm thân cô độc...
Cam ÄÆ°á»ng nếu bây giá» má»›i nghe thấy câu nà y là thì chà ng không thể tin được, vì Thái phu nhân vẻ mặt còn xuân xanh hÆ¡ há»› như má»™t thiếu phụ nạ dòng, nhưng chà ng nghe Thái phu nhân đã nói vá» thân thế từ trước nhưng chà ng vẫn chưa hết kinh hãi vì không hiểu đối phương nói câu nà y là có dụng ý gì. Chẳng lẽ...
- Hà i tá»! Ngươi có bằng lòng cho lão thân má»™t chút danh pháºn không?
- Vãn bối chưa hiểu ý của Thái phu nhân.
- Ba chục năm nay lão thân vẫn thèm khát có ngưá»i gá»i má»™t tiếng mẫu thân.
Thanh âm bà rõ ra má»™t ngưá»i từ mẫu mất con, đầy vẻ thê lương. Äó là thiên tÃnh cá»§a ngưá»i đã là m mẹ. Từ ba mươi năm trước, chồng con bà đá»u gặp sá»± bất hạnh thì sá»± thảm thương đó đến thế nà o không cần nói cÅ©ng biết.
Cam ÄÆ°á»ng rất xúc động đứng lên quỳ xuống nói:
- Hà i nhi xin bái kiến nghĩa mẫu.
Thái phu nhân hai mắt đẫm lệ vừa mừng rỡ vừa đau thương. Bà run lên nói:
- Hà i tá»! Con dáºy Ä‘i! Nay con đã là ngưá»i thừa kế bản môn. Theo thể lệ môn phái thì trong những trưá»ng hợp công cá»™ng, con vẫn xưng hô ta bằng Thái phu nhân.
- Hà i nhi xin tuân mệnh.
Cam ÄÆ°á»ng lạy xong đứng lên. Bốn ả thị tỳ không cần ai sai bảo nhất tá» quỳ xuống lạy, cất tiếng oanh thá» thẻ nói:
- Bá»n tỳ nữ xin khấu đầu bái kiến thiếu chá»§.
Cam ÄÆ°á»ng mặt đỠra đến mang tai, vá»™i nói:
- Dáºy Ä‘i! Dáºy Ä‘i!
Bốn ả nữ tỳ quay vỠnguyên vị.
Thái phu nhân trá» và o bốn ả, bảo Cam ÄÆ°á»ng:
- Bá»n chúng cứ theo sắc phục mà gá»i:
Hồng Tưá»ng, Bạch Vi, Tá» Quyên, Lục Äế.
Chúng theo hầu ta đã ba mươi năm nay.
Cam ÄÆ°á»ng lại má»™t phen kinh ngạc vì đây cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u quái dị. Bốn ả nữ tỳ như váºy là đã trên dưới năm chục, mà trông chỉ bằng những thiếu nữ chừng hai mươi tuổi. Thái phu nhân lại nói:
- Tá» Quyên! Ngươi truyá»n lệnh cho toà n thể đệ tá» trong cung sau má»™t giá» phải tá» tá»±u tại Äiện Thần.
- Xin tuân mệnh!
Thị nữ áo tÃa thi lá»… lui ra, Thái phu nhân lại gá»i:
- Bạch Vi!
- Có tỳ nữ đây.
- Ngươi phải săn sóc thiếu chá»§ trong công việc cÆ¡m nước nghỉ ngÆ¡i. Sau đây má»™t giá» ngươi đưa thiếu chá»§ ra Äiện Thần.
- Xin tuân lá»i chỉ dụ.
Cam ÄÆ°á»ng vẫn còn nghi hoặc chưa hoà n toà n trở vá» thá»±c tại. Chà ng tưởng chừng như mình Ä‘ang gá»i thân trong cõi má»™ng hư kỳ, thiệt là má»™t cuá»™c kỳ ngá»™ khó tin.
Trong mấy ngà y trá»i từ má»™t gã lãng tá» trên chốn giang hồ lại biến thà nh chưởng môn nhân má»™t phái võ nổi danh. Chà ng kÃnh cẩn bái tạ Thái phu nhân rồi Ä‘i ra.
Bạch Vi bây giỠđối vá»›i chà ng từ vẻ mặt cho đến lá»i nói không lạnh lùng như trước nữa.
* * * Má»™t hồi chuông nổi lên, Cam ÄÆ°á»ng theo Bạch Vi ra tá»›i nÆ¡i gá»i là Thần Äiện.
Thần Äiện là Äịa Cung cá»§a phái Thiên Tuyệt. NÆ¡i đây phụng thá» các vị chưởng môn nhân truyá»n Ä‘á»i. Nên không gặp ngà y Äại Äiển thì không được mở cá»a.
Gần đến Thần Äiện, Cam ÄÆ°á»ng thấy dưới thá»m trước cá»a ngoà i Ä‘en sì những đầu ngưá»i đủ cả già trẻ trai gái, có đến dư trăm.
Cam ÄÆ°á»ng khẽ há»i Bạch Vi:
- Ngưá»i trong cung cÅ©ng đông nhỉ?
Bạch Vi đáp:
- Còn đến quá ná»a ở ngoà i giang hồ nữa.
- Sao ta không nghe thấy ai nói tới?
- Từ ngà y chưởng môn bản phái gặp sự bất hạnh, Thái phu nhân đã ra nghiêm lệnh cho tất cả các hà ng đệ tỠở bên ngoà i không được tiết lộ hà nh tung.
- Ủa! Vị nà o đã dẫn ta và o đây?
- Thiên Oai Viện Chủ Trình Kỳ.
- Thiên Oai Viện Chủ ư?
- Phải rồi! Thiên Oai Viện Chủ là tai mắt trong võ lâm của bản môn.
- Hiện giỠy ở đâu?
- Y đã dá»i cung ra ngoà i có việc rồi.
- Bản môn có những cơ cấu gì?
- Trưởng Lão Viện, Chấp Pháp Viện, Thiên Oai Viện và Thần Oai Viện. Ngoà i bốn đại viện còn có có má»™t vị Tổng Quản, mưá»i vị Há»™ Pháp, tám ngưá»i Chấp Sá»±.
- Bây giá» táºp hợp đệ tá» toà n cung để cá» hà nh đại Ä‘iển gì?
- Äể tuyên cáo thân pháºn cá»§a thiếu chá»§.
Cam ÄÆ°á»ng lẳng lặng, trong lòng hÆ¡i thấy cảm xúc.
Chỉ trong chá»›p mắt, Cam ÄÆ°á»ng đến cá»a Ä‘iện, nhác trông chÃnh giữa đã bà y hương án. Trên án đặt thần vị chưởng môn Ä‘á»i thứ nhất. Còn ba bà i vị khác thì bà i vị vẫn để trong khám thá» chá»› không Ä‘em ra.
Mé hữu hương án đứng trên cùng là má»™t lão già mặt đỠrâu bạc oai phong lẫm liệt. PhÃa dưới đặt má»™t chiếc ghế trên có Thái phu nhân ngồi và má»™t cái ghế hãy còn bá» trống.
Mé tả đặt mưá»i lăm chiếc ghế, nhưng chưa tá»›i má»™t ná»a đã có ngưá»i ngồi, còn quá ná»a bá» không.
Ngoà i sảnh đưá»ng, dưới thá»m gần trăm ngưá»i đứng nghiêm chăm chăm tá»±a như hà ng tượng đá, không má»™t ai nói má»™t câu gì.
Má»i ngưá»i trong sảnh đưá»ng, Cam ÄÆ°á»ng không cần há»i cÅ©ng biết ngay là lão viện chúa cùng những nhân váºt có địa vị cao cả. Ngưá»i nà o cÅ©ng kéo vạt áo ngay ngắn, ngồi rất nghiêm chỉnh. Mắt nhìn thẳng không đưa Ä‘i đưa lại.
Trước tình trạng nà y, Cam ÄÆ°á»ng không tá»± chá»§ được cÅ©ng phải tá» thái độ nghiêm cẩn.
Bạch Vi nói nhỠbảo chà ng:
- Thiếu chá»§ và o sảnh đưá»ng xin lại ngồi trên ghế bá» trống bên cạnh Thái phu nhân, và đừng nói gì.
Ả nói xong lui ra.
Cam ÄÆ°á»ng hÃt má»™t hÆ¡i dà i, cháºm chạp bước và o sảnh đưá»ng, ngồi xuống chiếc ghế thứ hai theo lá»i Bạch Vi đã dặn.
Thái phu nhân bá»™ mặt cá»±c kỳ nghiêm cẩn, trầm giá»ng tuyên bố:
- Bắt đầu khai mạc điển lễ.
Lão già mặt đỠrâu bạc đứng bên hương án, lớn tiếng hô:
- Äã đến giá» khởi sá»±!
Tất cả má»i ngưá»i trong sảnh đưá»ng kể cả Thái phu nhân Ä‘á»u đứng dáºy, vẻ mặt nghiêm trang. Cam ÄÆ°á»ng cÅ©ng là m theo.
Có tiếng hô:
- Tham bái tổ sư.
Bao nhiêu ngưá»i cả trong lẫn ngoà i đại sảnh Ä‘á»u quỳ xuống cúi đầu.
Hà nh lá»… xong má»i ngưá»i trở vá» nguyên vị.
Chức Tư Lễ lại xướng:
- Thượng hương!
Thái phu nhân tiến đến trước hương án thắp hương cắm và o:
- Thông hà nh!
Thái phu nhân quỳ xuống trước án Ä‘á»c lá»i cầu chúc:
- “Äệ Tam Äại Chưởng Môn, vị vong nhân là Gia Cát Quân kÃnh cẩn xuất lÄ©nh các hà ng đệ tá» bản môn, thà nh khẩn yêu cầu trước linh vị tổ sư:
Bản môn bị trá»i giáng há»a, Äệ Tam và Äệ Tứ đại chưởng môn Ä‘á»u bất trắc, thiếu ngưá»i thừa kế.
KÃnh cẩn tuân lá»i di huấn cá»§a tổ sư, lại chiếu theo luáºt lệ trước, hiện đã tìm được tên đệ tá» Cam ÄÆ°á»ng là ngưá»i có duyên đầy đủ nguyện ý nháºp môn và được là m ngưá»i kế chức NgÅ© Äại Chưởng Môn.
Ngá»a trông lượng cả há»™ trì môn phái. Phục duy giám sát.†Toà n thể môn nhân hô vang hai tiếng:
- Thiên Thà nh!
Chức Tư Lễ lại xướng tiếp:
- TrÃch huyết minh thệ.
Má»™t lão già ra hiệu cho Cam ÄÆ°á»ng quỳ xuống trước hương án. Má»™t hán tá» võ phục tay nâng chén ngá»c giÆ¡ lên. Trên chén đặt má»™t lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§ sắc nhá»n. Gã quỳ xuống trước mặt Cam ÄÆ°á»ng khẽ nói:
- Xin thiếu chủ sáp huyết!
Cam ÄÆ°á»ng cầm lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§ trÃch cánh tay phải cho máu tươi chảy và o chén.
Hán tá» võ trang đón lấy lưỡi trá»§y thá»§ cùng chén ngá»c đặt lên hương án.
Lão già lúc trước đã chỉ thị cho Cam ÄÆ°á»ng quỳ xuống bây giá» hai tay cầm tá» giấy hoa tiên đã viết sẵn lá»i minh thệ.
Cam ÄÆ°á»ng hai tay cầm tá» giấy, lá»›n tiếng Ä‘á»c:
“Kẻ đệ tá» hữu duyên là Cam ÄÆ°á»ng, đã không môn phái lại không thân thÃch, được sư tổ lá»±a là m ngưá»i thừa kế sung chức Äệ NgÅ© Äại Chưởng Môn.
Bắt đầu từ giá» phút nà y đệ tá» là môn nhân phái Thiên Tuyệt. Äệ tá» xin cẩn thá»§ môn quy, Ä‘em mình dâng lá»…, thá» má»™t dạ trung thà nh. Nếu trái lá»i nguyện ước, cam chịu tá»™i cá»§a bản phái.
Thiên Thà nh†Quần chúng cũng hô theo.
Bá»n đệ tá» bên ngoà i đại sảnh nhất tá» quỳ phục xuống đất, miệng hô:
- Bá»n đệ tá» xin tham kiến thiếu chá»§.
Những ngưá»i trong sảnh đưá»ng địa vị cao cả Ä‘á»u khom lưng thi lá»….
Lão già kia lại ra hiệu cho Cam ÄÆ°á»ng đáp lá»….
- Cuộc điển lễ đã hoà n thà nh. Ai vỠnguyên vị nấy.
Tiếp theo là tiếng hoan hô như sấm dáºy. Rồi các môn nhân đệ tá» giải tán.
Thái phu nhân giá»›i thiệu Cam ÄÆ°á»ng vá»›i các vị trưởng lão Viện Chúa, cùng Chấp Sá»±, Há»™ Pháp. Sau cùng bà lưu viện chúa viện Thần Võ là Khương Minh Tùng ở lại, còn ngoà i ra lục tục thi lá»… rút lui.
Thần Võ viện chấp chưởng việc võ bị cho phái Thiên Tuyệt là Khương Minh Tùng, mình cao chÃn thước, nét mặt hồng hà o như con nÃt. Tuổi lão chừng trên dưới năm chục.
Cặp mắt lão chiếu những tia thần quang ai thấy cũng kinh hãi.
Thái phu nhân lên tiếng:
- Khương viện chúa!
- Ty chức có đây.
- Ngươi truyá»n thụ “Tâm Pháp†bản môn cho thiếu chá»§ trong hạn bảy ngà y.
- Xin tuân mệnh.
Thái phu nhân Ä‘i rồi, Cam ÄÆ°á»ng theo Khương viện chúa và o trong má»™t căn nhà tÄ©nh thất để truyá»n thụ “Tâm Pháp†phái Thiên Tuyệt. Cách váºn khà hà nh công phái nà y hoà n toà n trái ngược vá»›i đưá»ng lối các phái võ thông thưá»ng.
Cam ÄÆ°á»ng theo yếu quyết rèn luyện. Bây giá» chà ng má»›i biết cách diệu dụng vá» khà huyết chạy ngược đưá»ng.
Má»›i trong bốn ngà y Cam ÄÆ°á»ng đã luyện xong toà n bá»™ công tâm pháp. Thế là so vá»› sá»± dá»± định chà ng luyện xong sá»›m được ba ngà y.
Trong điện ngoà i Thái phu nhân còn bốn vị trưởng lão, viện chúa, hai viện Chấp Pháp và Thần Võ cùng bốn vị Hộ Pháp.
Trên hương án đặt sẵn một gói lụa và ng.
Mưá»i tay đại cao thá»§ vẻ mặt cá»±c kỳ nghiêm chỉnh. Từ Thái phu nhân và Cam ÄÆ°á»ng có địa vị riêng biệt, còn toà n thể Ä‘á»u đứng để nghinh tiếp.
Cam ÄÆ°á»ng tham kiến Thái phu nhân rồi cùng má»i ngưá»i hà nh lá»….
Thái phu nhân ra lệnh:
- Ngươi ngồi xuống trước hương án đi!
Cam ÄÆ°á»ng chẳng hiểu ra sao cÅ©ng tuân mệnh ngồi xuống.
Thái phu nhân lại nói:
- Võ lâm đã nảy ra mầm loạn lạc. Bản môn không thể là m ngơ, cần phải giúp cho ngươi mau chóng thà nh tựu.
Cam ÄÆ°á»ng không hiểu “mau chóng thà nh tá»±u†là thế nà o?
Thái phu nhân lại nói tiếp:
- Xin các vị chiếu theo cuá»™c thảo luáºn trước, chuẩn bị thi hà nh.
Mưá»i lão già theo thứ tá»± đứng thà nh hà ng tiến lại chá»— Cam ÄÆ°á»ng ngồi xuống.
Bá»n nà y Ä‘á»u lấy ngón tay góp và o nhau. Cam ÄÆ°á»ng trông qua đã Ä‘oán ra và i phần. Chà ng toan lên tiếng cá»± tuyệt, thì Thái phu nhân lại nói:
- Hà i tá»! Các vị trưởng lão, viện chúa, há»™ pháp sắp tặng cho ngươi má»—i vị mưá»i năm công lá»±c.
- Cái đó...
Cam ÄÆ°á»ng vừa mở miệng nói được má»™t tiếng thì Thái phu nhân đã giÆ¡ tay lên ngắt lá»i:
- Äây là mệnh lệnh cá»§a lão thân.
Cam ÄÆ°á»ng tắt há»ng không dám nói nữa.
Thái phu nhân nói tiếp:
- Ngươi lẳng lặng váºn “Tâm Pháp†bản môn để chân nguyên trong ngưá»i tiếp dẫn công lá»±c bên ngoà i và o.
Chấp pháp viện chúa là Tôn Thắng đứng gần Cam ÄÆ°á»ng đặt bà n tay bên hữu và o huyệt “Mạch Môn†cá»§a chà ng.
Thái phu nhân lại hô:
- Thâu nháºn lấy công lá»±c!
Má»™t luồng nhiệt khà theo huyệt “Mạch Môn†từ từ thấm và o cÆ¡ thể Cam ÄÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng muốn cá»± tuyệt cÅ©ng không được nữa, đà nh theo phương pháp đặc biệt cá»§a phái Thiên Tuyệt hấp dẫn công lá»±c và o mình. Chà ng tiếp thu cá»§a mưá»i tay đại cao thá»§, tổng cá»™ng là má»™t trăm năm công lá»±c.
Mưá»i tay đại cao thá»§ má»—i vị tổn thất mưá»i năm ná»™i lá»±c thì đối vá»›i bản thân há» không có gì đáng lo ngại, mà đã giúp Ãch cho Cam ÄÆ°á»ng rất nhiá»u.
Chân nguyên ở bên ngoà i chạy qua các đưá»ng kinh mạch và o huyệt “Huyá»n Quanâ€.
Sau chừng ná»a giá» hoà n thà nh công việc tiếp thu ná»™i lá»±c, mưá»i đại cao thá»§ thu công đứng dáºy.
Thái phu nhân lại ngồi xuống sau lưng Cam ÄÆ°á»ng nói:
- Lão thân cũng giúp ngươi hai chục năm công lực. Ngươi thu đi.
Dứt lá»i má»™t luồng ná»™i lá»±c theo huyệt “Thiên Äá»™t†cá»§a Cam ÄÆ°á»ng trút và o.
Cam ÄÆ°á»ng chẳng còn cÆ¡ há»™i nà o để phát biểu ý kiến nữa, riu rÃu vâng lá»i.
Toà n thân chà ng bá»—ng run lên, thì ra luồng ná»™i lá»±c nà o xông và o đả thông huyệt “Sinh Tá» Huyá»n Quanâ€.
Cam ÄÆ°á»ng tiếp tục váºn công để ná»™i, ngoại công lá»±c hoà n toà n hợp vá»›i nhau.
Công việc hoà n thà nh rồi lòng chà ng cảm kÃch vô cùng! Má»›i má»™t giá» mà chà ng đã có má»™t công lá»±c bằng má»™t trăm hai mươi năm tu luyện thì thiệt là má»™t kỳ tÃch không ai tưởng tượng nổi.
Thái phu nhân lại mở gói lụa và ng ra. Trong gói nà y là má»™t há»™p ngá»c. Bà mở há»™p ngá»c kÃnh cẩn lấy ra má»™t cuốn sách nhá»:
- Cam ÄÆ°á»ng! Äây là cuốn “Thiên Tuyệt Kỳ Thư†má»™t váºt truyá»n Ä‘á»i cá»§a bản phái.
Chỉ có chưởng môn nhân mới đủ tư cách nghiên cứu tu luyện toà n thư. Bây giỠngươi hãy khấn bái tạ linh vị tổ sư đi rồi tiếp thụ kỳ thư.
Cam ÄÆ°á»ng cá»±c kỳ xúc động khẩn đầu lạy trước linh vị rồi đưa hai tay ra đón lấy cuốn “Thiên Tuyệt Kỳ Thưâ€.
Xong cuá»™c nghi lá»…, bá»n trưởng lão cáo từ lui ra.
Thái phu nhân bảo Cam ÄÆ°á»ng theo mình Ä‘i và o phÃa trong sảnh đưá»ng. Bà ngồi rồi bảo chà ng:
- Những đệ tá» bản môn Ä‘á»u do chưởng môn nhân lá»±a những thân võ công trong kỳ thư để truyá»n thụ cho. Chỉ có chưởng môn má»›i đủ tư cách trông cáºy và o tư chất mình mà tá»± tu luyện. Chá»— ta biết thì có mình tổ sư là luyện được tám thà nh, còn sau nà y thì chưa có ai luyện được đến sáu. Bây giỠđến lượt ngươi, còn tùy theo khả năng mà luyện táºp, chưa biết sẽ đạt tá»›i đâu.
Ngưng một lát bà nói tiếp:
- Cuốn sách nà y chia là m bốn thiên:
“Võ Côngâ€, “Kế Mưuâ€, “Kỳ Hoà ngâ€, “Trụ Nhanâ€. Công việc đầu tiên ngươi hãy luyện thiên “Võ Côngâ€, còn những thiên kia rồi sau sẽ liệu. Công cuá»™c nà y không phải má»™t sá»›m má»™t chiá»u mà xong. Ngươi đã được má»™t trăm hai chục năm công lá»±c thì việc tu luyện quyết khiếu rút ngắn lại được rất nhiá»u.
- Hà i nhi kÃnh cẩn tuân lá»i giáo huấn.
Lúc nà y Cam ÄÆ°á»ng má»›i hiểu rõ sở dÄ© Thái phu nhân đã gần tám chục mà chỉ như má»™t thiếu phụ, và bốn ả thị tỳ tuổi tá»›i năm mươi còn như thiếu nữ trẻ măng là do môn “Trụ Nhan†mà ra. Môn nà y đã thất truyá»n trong các phái võ từ lâu.
Cuá»™c kỳ ngá»™ phi thưá»ng đã biến đổi cuá»™c Ä‘á»i chà ng và quyết định luôn cả váºn mệnh chà ng nữa. Chà ng nghÄ© tá»›i sau khi thà nh công là có thể bắt đầu hà nh động việc báo thù thì trong lòng cá»±c kỳ phấn khởi.
Cam ÄÆ°á»ng bắt đầu nghiên táºp thiên võ công trong “Thiên Tuyệt Kỳ Thưâ€.
Quả như lá»i Thái phu nhân đã nói, chà ng nhỠđược má»™t trăm hai chục năm công lá»±c nên má»—i hạng công phu chỉ cần hiểu yếu quyết là đem ra ứng dụng được ngay.
Trong “Thiên Tuyệt Kỳ Thư†toà n ghi những môn võ công tuyệt há»c và ảo diệu phi thưá»ng khiến cho Cam ÄÆ°á»ng mải mê luyện táºp quên ăn quên ngá»§.
Nguyên chà ng đã sẵn thiên tư lại cố công luyện táºp nên cuá»™c thà nh tá»±u rất mau chóng.
Cam ÄÆ°á»ng phát giác ra pho “Thiên Tuyệt Kỳ Thư†chỉ ghi chép những môn võ chuyên vá» tấn công mà không có thế thá»§. Äó là má»™t hiện tượng khác biệt vá»›i võ công má»i môn phái, khiến chà ng sinh lòng ngá» vá»±c.
Nhưng hết ngà y nà y sang ngà y khác táºp luyện, chà ng phát giác ra những sá»± mầu nhiệm thiên vá» má»™t đưá»ng lối cá»§a nó. Cả cách váºn hà nh khà huyết cÅ©ng Ä‘i ngược lại lá» lối thông thưá»ng. Äầu tiên chà ng cảm thấy huyệt đạo không lo gì bị ká»m chế và đồng thá»i diệu dụng bản thân, công lá»±c tá»± mình có thể phong tá»a huyệt đạo há»™ vệ kinh mạch thì có bị đả thương cÅ©ng không đến ná»—i nà o. Äó là nguyên nhân mà bá»™ sách nà y không cần ghi đến phương cách vá» thế thá»§. Còn vá» chiêu thức tấn công thì trình độ lợi hại tháºt là kinh khá»§ng. Bất luáºn vá» chưởng, chỉ hay vá» thân pháp Ä‘á»u bao trùm bằng hai chữ “Thiên Tuyệtâ€.
Cam ÄÆ°á»ng chúi đầu và o công việc luyện võ, chà ng quên bản thân mình, quên cả thá»i gian trôi qua.
Thiên võ công chia là m mưá»i chương. Chà ng luyện được bảy chương hay nói là bảy thà nh cÅ©ng thế. Theo lá»i Thái phu nhân thì công lá»±c chà ng cao hÆ¡n mấy Ä‘á»i trước má»™t và i thà nh.
Cam ÄÆ°á»ng lại bắt đầu Ä‘i và o chương thứ tám là chương “Công Lá»±c Tái Sinhâ€.
Chương nà y chỉ Ä‘iểm những trưá»ng hợp công lá»±c bị hao tổn quá mức, có thể là m cho phục hồi không lo hiểm khuyết.
Nhưng lúc khổ luyện, Cam ÄÆ°á»ng cảm thấy ba chá»— kinh huyệt bị tắc nghẽn không thông. Ba kinh huyệt nà y thuá»™c vá» thiên huyệt trong bát mạch. Äó là những huyệt mạch chân nhá» nguyên khó thấu và o được. Nhưng đối vá»›i những tay cao thá»§ đã đả thông “Sinh Tá» Huyá»n Quan†thì lại khác hẳn, võ công phái Thiên Tuyết khác vá»›i má»i phái là ở chá»— đó.
Má»™t hôm Cam ÄÆ°á»ng Ä‘ang tha thiết Ä‘em toà n lá»±c ra đả thông kinh mạch. Má»™t lần, hai lần, rồi ba lần... chà ng đả thông đến lần thứ mưá»i thì chân nguyên khà đột nhiên phản công và o tâm mạch.
Bỗng nghe tiếng quát:
- Tán công!
Cam ÄÆ°á»ng vá»™i và ng váºn cho công lá»±c tản Ä‘i khắp nÆ¡i.
Chà ng nhìn ra thì thấy Thái phu nhân đang đứng trước mặt, vẻ mặt hãy còn lộ vẻ kinh hãi. Chà ng lên tiếng:
- Bái kiến nghĩa mẫu!
- Hà i tá»! Xuýt tà nữa thì ngưá»i sẽ thà nh tà n phế đó!
- Tạ Æ n nghÄ©a mẫu đã kịp thá»i ngăn trở.
- Hà i tá»! Bây giá» ngươi hãy tạm đình việc táºp luyện.
- Tại sao lại tạm đình?
- Ngươi phải trải qua ba lần tỠkiếp.
Cam ÄÆ°á»ng rùng mình kinh hãi há»i lại:
- Ba lần tỠkiếp là thế nà o?
- Ngươi coi cuối thiên đã có ghi chú.
Cam ÄÆ°á»ng vá»™i mở trang cuối cùng thiên võ công có ghi bằng chữ son:
“Công lá»±c tái sinh, nguyên khà tiêu tán, ba lần tá» kiếp, ngoại lá»±c má»›i hoà n thà nhâ€.
Chà ng xem xong vẫn mịt má» chẳng hiểu chi hết, há»i:
- Hà i nhi chưa hiểu được chá»— huyá»n diệu trong những câu nà y.
Thái phu nhân đáp:
- Hà i tá»! Ta từng nghe mấy chưởng môn ngà y trước đã nói đến chá»— tinh yếu vỠ“Công Lá»±c Tái Sinhâ€. Tuy nhiên sau tổ sư bản môn không còn có ngưá»i thứ hai nà o há»c đến chương thứ bảy. Má»›i trong vòng ná»a năm mà ngươi đã lÄ©nh há»™i được bảy chương tháºt là má»™t kỳ tÃch ra ngoà i ý nghÄ© cá»§a má»i ngưá»i. NghÄ©a phụ ngươi tuy chưa luyện được đến nÆ¡i, nhưng ngưá»i đã xem tá»›i chá»— tinh vi cá»§a chương thứ tám và nói là phải chết Ä‘i ba lần cùng mượn lá»±c lượng bên ngoà i giúp và o đả thông ba chá»— thiên huyệt. Nếu không theo đưá»ng lối đã vạch rõ miá»…n cưỡng thá»±c hà nh cho mau tá»›i kết quả tất trở thà nh tà n phế và công phu vứt Ä‘i hết.
- Thế thì hà i nhi không còn thể nà o tiến thêm được một bước nữa hay sao?
- Có thể như váºy.
- Hà i nhi lá»›n máºt xin há»i:
Nghĩa mẫu đã lãnh hội được bao nhiêu thà nh trong “Thiên Tuyệt Kỳ Thư�
- Ta nói rồi là chỉ có chưởng môn má»›i tá»± mình tham nghiên “Thiên Tuyệt Kỳ Thư†được, còn ngoà i ra phải do chưởng môn truyá»n thụ cho tùy khả năng từng ngưá»i. Ta má»›i truyá»n đến năm thà nh trong thiên võ công, vá» thiên “Kế Mưu†chừng độ sáu thà nh, thiên “Kỳ Hoà ng†chÃn thà nh. Chỉ có thiên “Trụ Nhan†là hoà n toà n thà nh công.
- Ủa!
- Trong những tay cao thá»§ bản môn vá» thiên “Kỳ Hoà ng†thà nh tá»±u được nhiá»u là bốn thà nh. Còn ngoà i ra những thiên khác cao thấp không nhất định.
- Ba thiên kia hà i nhi chưa há»c thì sao?
- Tạm hoãn việc luyện táºp. Ta mong ngươi Ä‘em kỳ tÃch thiên “Võ Công†để ứng phó vá»›i cục diện ngà y nay.
- Cục diện ngà y nay thế nà o?
- Võ lâm gặp cÆ¡n loạn lạc, bản phái không thể đứng ngoà i nhìn. Äồng thá»i còn có má»™t má»™t vụ công án cần phải giải quyết cho sá»›m, không thể trì hoãn được.
- Vụ công án nà o?
- Äể ta nói cho ngươi nghe.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âàííû, åâðîïåéñêèé, ãëàìóð, çíàêè, êàçàíü, êðàñíîÿðñê, huyet thiep, huyet thiep vong hon ky, ìåðëåí, ïîäìîñêîâüÿ, ñàíòåõíèêà, ñòðèì, óãîëîâíûé, õåíòàé, æèâûõ  |
| |