 |
|

23-12-2008, 05:21 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công - Trần Thanh Vân
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 1:Những biến cố ly kỳ bà hiểm
Bên ngoà i bầu trá»i sáng tá». Lúc ấy và o khoảng sau giá» ngá» mà trong nhà vẫn tối tăm vì mấy cánh cá»a Ä‘á»u đóng kÃn. Ãnh nắng chỉ lá»t qua mốt cái cá»a sổ nhá» chiếu và o. Má»™t thằng nhá» chừng 13, 14 tuổi lấy sợi dây thừng dà i và o khoảng 5, 6 thước để má»™t đầu thắt thòng lá»ng kéo lê thê dưới đất. Gã cẩn tháºn chuyển động dây thừng lúc kéo đến trước cổ má»™t con mèo Ä‘en lá»›n liá»n dừng ngay lại rồi nhấc mạnh lên. Thòng lá»ng ở đầu dây chịt và o cổ con mèo. Con mèo gà o những tiến lanh lảnh ra chiá»u tức giáºn. Nó vừa giÆ¡ nanh múa vuốt vừa giẫy giụa, song gã nhá» cÅ©ng chẳng sợ gì, buá»™c má»™t đầu dây thừng và o chân cái ghế độc nháºt đặt ở góc nhà . Trong căn phòng đầu nhà có tiếng ho hắng vá»ng ra rồi thanh âm nhát gừng cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà cất lên :
- A Liệt!... Con Äại Hắc... vá» rồi ư?
A Liệt đáp : - Phải rồi! Hà i nhi cột nó lại để xem nó còn chạy rông được nữa không... ?
Gã vừa dứt lá»i thì cánh cá»a lá»›n kẹt mở. Má»™t đại hán tiến và o. A Liệt ngá»ng đầu lên nhìn thấy ngưá»i má»›i đên thân thể cao lá»›n, lưng Ä‘eo Ä‘ao dà i. Coi cách ăn mặc và dáng Ä‘iệu thì đại hán tá»±a hồ là má»™t vị tiêu sư.
Äại hán Ä‘eo Ä‘ao thái độ rất lạnh lùng, mắt trông ngước lên dưá»ng như mất hết thần trÃ. Bá»—ng lại nghe đánh "binh" má»™t tiếng. Cánh cá»a gá»— khép lại, nhưng hiển nhiên đại hán nà y không có cỠđộng để đóng cá»a. A Liệt lùi lại mấy bước, dương mắt lên nhìn thấy đại hán đột nhiên chuyển động thân hình tiến vá» phÃa trước. Có Ä‘iá»u hai chân hắn cứng nhắc không duá»—i ra co và o để cất bước.. A Liệt thấy thế cà ng kinh hãi hÆ¡n, lùi thêm mấy bước nữa cho đến khi lưng đụng và o cá»a phòng trong hết đất phải dừng lại. May mà đại hán tiến và o đến giữa nhà rồi đứng trÆ¡ ra không nhúc nhÃch. Trước mà n kịch kỳ dị nà y nếu ai không lá»›n máºt tất phải sợ hãi đến té xỉu như ngưá»i gặp quá»· nháºp trà ng. A Liệt tuy cÅ©ng lá»™ vẻ kinh hãi nhưng gã vẫn im lặng chú ý theo dõi động tÄ©nh cá»§a đại hán chứ không la hoảng.Bá»—ng thấy bóng Ä‘en thấp thoáng. Bên ngoà i cá»a sổ có ngưá»i đứng quay lưng và o trong nhìn ra đưá»ng như để coi chừng động tÄ©nh ở quanh nhà . A Liệt thấy rõ ngưá»i nà y xuất hiện ở phÃa sau đại hán thì cho là hắn bị ngưá»i kia thúc đẩy. Khi gã vỡ lẽ như váºy liá»n thở phà o má»™t cái, chú ý nhìn ngưá»i đứng bên ngoà i cá»a sổ. Ngưá»i nà y thân hình mảnh dẻ, bóng lưng yểu Ä‘iệu. Mái tóc búi cao lên đỉnh đầu. Tuy gã không nhìn rõ mặt mÅ©i nhưng cứ coi tầm vóc và bóng dáng cÅ©ng hiểu ngay là má»™t ngưá»i đà n bà . Mụ đà n bà đứng nhìn ra ngoà i hồi lâu, thá»§y chung không ngoảnh đầu và o, đột nhiên cất tiếng há»i :
- Nà y nhá» kia! Trong nhà còn ai nữa không? Thanh âm ra chiá»u gắt gá»ng.
A Liệt đáp : - Còn mẫu thân tiểu tá» nÅ©a, nhưng hai bữa nay ngưá»i khó ở...
Trong phòng có tiếng ngưá»i ở trên giưá»ng bước xuống rồi tiếng cất bước cháºm chạp. Môt thiếu phụ đứng bên cá»a phòng nhìn ra ngoà i. Bà ngà y có vẻ nhát gan hÆ¡n thằng nhá». Bà kinh hãi đến báºt tiếng lạ Nhưng tiếng âm á»› tá»±a hồ không muốn là m kinh động đến ngưá»i hà ng xóm.
A Liệt vá»™i há»i : - Má má! Má má dáºy là m chỉ...
Mụ đà n bà có búi tóc đứng mé cá»a lạnh lùng lên tiếng : - Nếu chỉ có hai mẹ con ngươi thì tiện cho ta lắm. Các ngươi có oán trách mệnh hư váºn xúi để ma đưa lối quá»· đưa đưá»ng cho ta lần và o đây.
Mụ vừa dứt lá»i đã tiến và o đến sau lưng đại hán. Äá»™ng tác cá»§a mụ cá»±c kỳ mau lẹ. Lúc nà y trong nhà đã sáng hÆ¡n vì cá»a mở, mà cả hai mẹ con A Liệt vẫn không thể nhìn rõ mặt mụ được. Bá»—ng nghe bảy tám tiếng "binh binh" vang lên, tá»±a hồ mụ phóng chưởng đánh và o sau lưng đại hán. Äại hán Ä‘ang đứng ngây ngưá»i không nhúch nhÃch bây giá» phát ra những tiếng lách tách như pháo liên châu nổ không ngá»›t. Những tiếng nà y tá»±a hồ ở đốt xương toà n thân đại hán phát ra. A Liệt nghiến răng thét lên :
- Ngươi là m trò quá»· gì thế? Ra Ä‘i! Cút ra Ä‘i! Bá»—ng thấy đại hán thất kiếu ứa máu, cả chân tóc dưá»ng như cÅ©ng có máu rỉ ra. Chỉ trong nháy mắt, mặt mÅ©i và quần áo đại hán Ä‘á»u đầy huyết tÃch. Äá»™t nhiên đại hán xoay mình chạy Ä‘i. Äại hán chạy đến chân tưá»ng đụng mạnh đánh "sầm" má»™t tiếng rùng rợn. Hắn đã đánh vỡ bức tưá»ng để chuồn ra. Chá»— thá»§ng bức tưá»ng đúng như hình ngưá»i má»›i tháºt là kỳ dị và khá»§ng kiếp. A Liệt bất giác đưa mắt nhìn chá»— tưá»ng khuyết thấy đại hán đầy mình vết máu chạy nhanh ghê gá»›m. Bất luáºn gặp cây cối hay phên giáºu cản đưá»ng mà hắn đụng phải cÅ©ng pha bừa Ä‘i cho đổ vỡ. Mẫu thân A Liệt toà n thân run bần báºt cÆ¡ hồ té xỉu. Lúc nà y phụ nhân búi tóc má»›i liếc mắt nhìn mẹ con gã, lạnh lùng lên tiếng :
- Sắp có ngưá»i tá»›i đó! Ta phải giết mẹ con ngươi Ä‘i để bịt miệng. Mụ vẫn quay lưng và o trong nên mẹ con A Liệt không nhìn rõ tướng mạo. Thanh âm mụ vừa lạnh lẽo vừa đầy sát khà khiến ngưá»i nghe phải á»›n lạnh xương sống.. Ban đầu A Liệt cÅ©ng sợ hết hồn nhưng rồi gã bình tÄ©nh lại ngay lá»›n tiếng quát :
- Mụ giết ta thì được nhưng đừng đụng đến mẫu thân ta! Tuy gã ngưá»i gầy khăng gầy kheo, mặt bá»§ng da chì, nhưng gã đứng phưỡn ngá»±c ra quát tháo cÅ©ng oai phong lẫm liệt. DÄ© nhiên lòng hiếu thảo đã thúc đẩy gã thà nh ngưá»i quả cảm, ai nghe cÅ©ng phải kinh hãi và bá»™i phục, tá»±a hồ khà hùng cá»§a gã khiến ngưá»i ta không thể lấn át được. Phụ nhân búi tóc nói : - Khá khen cho thằng nhá» hiếu thuáºn! Nhưng đáng tiếc là công việc bữa nay quan hệ phi thưá»ng, nên không thể tha mạng cho các ngươi được... Mụ nói tá»›i đây thì bên ngoà i có tiếng ngưá»i huyên náo vá»ng và o. Äại khái là những ngưá»i hà ng xóm đã bị đại hán máu me kia là m kinh động liá»n chạy đến coi. Phụ nhân búi tóc dưá»ng nhu trong lòng có vẻ hoảng hót. Mụ lắng tai nghe rồi nói :
- Ta phải chạy đến nÆ¡i rồi! Mụ nói rồi cất bước tiến vá» phÃa mẹ con A Liệt. Mụ Ä‘i má»—i bước má»™t gần tuy tay không mà dưá»ng như sát khà bừng bừng, là m cho hai mẹ con A Liệt phải lùi lại phÃa sau. Äá»™t nhiên má»™t tiếng "ngoao" thét lên rồi tiếp theo những tiếng gầm gừ. Phụ nhân tức giáºn "hứ" má»™t tiếng, khẽ quát :
- Con súc sinh đáng chết nà y!... Mụ giÆ¡ chân lên đạp và o con mèo Ä‘en. Äại Hắc bị Ä‘au lại gà o lên má»™t tiếng rồi im bặt. Bên ngoà i có tiếng ngưá»i há»i :
-Thanh âm gì thế? Tiếng bước chân nhá»™n nhịp, từ ngoà i chạy tá»›i.Thiếu phụ búi tóc thò đầu qua cá»a sổ nhìn ra. Dưá»ng như mụ biết rằng lúc nà y mà còn chưa chạy tất bị ngưá»i ngó thấy. Mụ liá»n mở cá»a sổ chuồn ra. Chá»›p mắt đã mất hút. A Liệt quay lại ôm lấy mẫu thân. Ngưá»i gã run bần báºt. Nhưng rất may mẫu thân gã lại bình tÄ©nh khác thưá»ng. Mụ nói :
- A Liệt! Ngươi đỡ ta và o giưá»ng. Ngưá»i bên ngoà i đã phát giác ra chá»— hổng bức tưá»ng Ä‘á»u kinh hãi vô cùng nên la ó om sòm. A Liệt ruá»™t rối như má»› bòng bong. Gã đỡ mẫu thân đặt xuống giưá»ng rồi toan chạy ra thì mụ bảo :
- A Liệt! Hà i nhi hãy coi chừng! Sắp có ngưá»i và o tra há»i đó. Ngươi cứ má»±c nói là không thấy ai đến cả. Ngươi bảo vẫn ở trong phòng ta, đột nhiên nghe tiếng động... A Liệt cảm thấy đầu óc rối loạn chẳng còn suy nghÄ© gì được nữa. Có Ä‘iá»u thái độ rất kỳ quái cá»§a mẫu thân khiến cho gã lấy là m kỳ là trước biến diá»…n khá»§ng kiếp đột ngá»™t nà y quyết bà không thể bình tÄ©nh đến thế được má»›i hợp lý. Ngưá»i hà ng xóm đã đẩy cá»a bước và o. A Liệt chạy ra tiếp chuyện vá»›i Hoà ng đại thúc, Trương A Bá là những ngưá»i ở gần bên cạnh. Äá»™t nhiên có tiếng vó ngá»±a vang lên má»™t hồi rồi dùng lại ở trước cá»a. Äòn kỵ mã nà y không phải Ãt, đến 13,15 ngưá»i. Có già có trẻ, có đạo sÄ© có hoà thượng lại có cả má»™t vị lão ni cô nữa. Äoà n ngưá»i nà y Ä‘á»u dắt binh khÃ. Äá»™ng tác cá»±c kỳ mau lẹ! Há» xuống ngá»±a rồi kéo ùa và o nhà . Căn nhà nà y chỉ có hai gian cháºt hẹp tưởng chừng bị há» là m cho tan nát. Má»™t lão già râu tóc bạc phÆ¡ lá»›n tiếng hô :
- Gạt những ngưá»i không liên can gì đên vụ nà y ra ngoà i, nhưng đừng để má»™t ngưá»i nà o chuồng mất... Thanh âm và động tác cá»§a lão nà y khiến ai ngó thấy cÅ©ng hiểu ngay lão là má»™t ngưá»i nóng nảy. Láºp tức bốn đại hán võ phục động thá»§ đẩy những ngưá»i hà ng xóm sang má»™t bên.Bá»n đại hán vẻ mặt đã hung hãn lại Ä‘eo Ä‘ao dắt kiếm nên không ai dám kháng cá»±, chịu để yên cho chúng Ä‘em giam và o trong má»™t căn nhà bên cạnh. Trong nhà A Liệt chỉ còn lại bá»n kỵ mã vừa đến sau. Tuy bá»n ngưá»i khá đông song bầu không khà yên tÄ©nh trở lại. Ai cÅ©ng để ý tra xét tình hình hai gian nhà nà y. Con Äại Hắc nằm chết queo thà nh má»™t đống Ä‘en sì ở dưới đất. Má»™t ngưá»i đá và o xác nó nói :
- Äúng rồi! Vụ nà y kêu bằng giết hết, gà chó cÅ©ng không bá» sót. A Liệt thét to má»™t tiếng chạy lại ôm con mèo Ä‘en lên. Gã phát giác xương cốt trong toà n thân nó Ä‘á»u bị gãy hết. Gã ngá»ng đầu lên vẻ mặt tá» ra vừa bi ai vừa phẫn háºn. Má»i ngưá»i Ä‘á»u đưa mắt nhìn gã. Lão già vừa rồi cất tiếng há»i :
- Nhá» kia! Ngươi há» tên gì? Câu chuyện vừa xảy ra như thế nà o? Ngươi hãy nói thá»±c cho ta nghe! Thanh âm nghiêm khắc cá»§a lão có má»™t lá»±c lượng khiến cho má»i ngưá»i phải phục tùng và tá»±a như má»™t nhân váºt chuyên ra lệnh. A Liệt tuy Ä‘ang bi phẫn vá» cái chết cá»§a con mèo, nhưng gã cÅ©ng phục tùng đối phương, đáp :
- Tiểu tá» há» Tra tên gá»i Tư Liệt. Tiểu tá» chẳng hiểu vụ nà y ra là m sao? Gã vừa dứt lá»i bá»—ng cảm thấy trong nhà yên lặng má»™t cách kỳ dị. Gã đưa mắt nhìn quanh thì thấy má»i con mắt Ä‘ang để ý nhìn gã má»™t cách soi mói.. Lúc nà y trong nhà còn mưá»i ngưá»i mà ngưá»i nà o mắt cÅ©ng sáng như Ä‘iện, sắc bén vô cùng. A Liệt tưởng chừng như mình thân thể trần truồng và đang bị những luồng mục quang nhìn thấu và o tá»›i ruá»™t gan. Gã vừa sợ hãi vừa nghi hoặc cúi đầu xuống thì nhìn ngay thấy con mèo chết trong taỵ Láºp tức gã lại nổi cÆ¡n bi phẫn ngá»ng đầu lên lá»›n tiếng há»i :
- Kẻ nà o đã là m chết con Äại Hắc cá»§a ta? Chỉ trong chá»›p nhoáng, luồng mục quang cá»§a má»i ngưá»i đột nhiên má»m dịu lại. Lão ni cô rá»§ ri lên tiếng :
- Äức Pháºt từ bi! Thắng nhá» nà y còn Ãt tuổi lắm, chắc gã không trà trá đâu. Má»™t ngưá»i nữa nói tiếp :
- Giả tá»· gã trá ngụy mà đóng kịch khéo đến bá»±c nà y thì bá»n ta sá»›m muá»™n gì cÅ©ng chết vá»›i gã không có đất mà chôn! Ngưá»i nà y cao nghá»u nghệu mà gầy khẳng kheo. Hai mái tóc đã hoa râm. Cặp mắt hăng như gà chá»i. Ngưá»i ta không hiểu hắn nói câu ấy là trá» và o ai. Vì thế hắn tá» ra con ngưá»i có tà khÃ. Lão ni cô sa sầm nét mặt đáp :
- Kỳ thà chá»§ nói váºy là muốn cho ngưá»i ta giết chết cả gã nà y để tuyệt mối lo vá» sau, nhưng là m như váºy là trái vá»›i ý niệm từ bi. Gã há» Kỳ quay lại ngó lão ni, nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm giác là gã nhìn chênh chếch sang ngưá»i khác. Gã hững há» há»i :
- Mai am chá»§! Kỳ má»— bất quá thức tỉnh các vị mà thôi! Chuyện nà y quan trá»ng phi thưá»ng! DÄ© nhiên chúng ta không nên giết hại ngưá»i vô tá»™i, nhưng cÅ©ng đừng để kẻ nà o bưng mắt lừa dối, có đúng thế không? Hắn nói câu nà y là để giải thÃch ý kiến cá»§a mình, nhưng giá»ng nói cứng cá»i khiến cho bầu không khà trong nhà đột nhiên biến thà nh khẩn trương. Má»i ngưá»i không ai lên tiếng, Ä‘á»u đứng tụ thá»§ bà ng quan.. Trong lúc tình thế thêm phần khẩn trương thì má»™t đạo nhân trung niên bá»—ng lên tiếng :
- Theo nháºn xét cá»§a bần đạo thì Kỳ thà chá»§ lòng dạ thẳng ngay mà lạnh lùng. Lá»i nói cá»§a thà chá»§ há không phải là dò xét đến háºu quả cá»§a thằng nhá» kia? Äạo nhân đứng tuổi nói câu nà y xen và o để tá» rõ thái độ cùng láºp trưá»ng cá»§a y, đồng thá»i có thiên vá» bên Mai am chá»§.Gã há» Kỳ hắng giá»ng rồi nói :
- Äúng thế! Kỳ má»— không có cái giả đạo đức như mèo khóc chuá»™t. Cổ nhân thưá»ng nói : "Cái gì nên cắt đứt mà không cắt đứt rồi tá»± lãnh lấy háºu quả". Kỳ má»— rất phục câu đó. Còn ngưá»i khác muốn nghe hay không Kỳ má»— cÅ©ng không dÃnh và o. Câu nói cá»§a gã lần nà y ý kiến hoà n toà n mâu thuẫn vá»›i lần trước. Ná»™i dung câu nà y tháºt cứng cá»i mà giá»ng lưỡi lại má»m dịu, đủ tá» gã đã cảm thấy thanh thế cá»§a đối phương mạnh hÆ¡n nên không dám đối nghịch triệt để. Lão già tÃnh khà nóng nảy lá»›n tiếng :
- Tra Tu Liệt! Ngươi quê quán ở đâu?
A Liệt đáp : - Tiểu tỠở đây. Lão già tức giáºn xẵng giá»ng : - Nói báºy! Ngươi không phải là ngưá»i ở Khai Phong. A Liệt chưng há»ng đáp :
- Nếu váºy thì tiểu tá» không biết.Gã ngÆ¡ ngác má»™t lúc rồi há»i lại :
- Váºy thế tiểu tá» ngưá»i ở đâu? Tháºt là câu há»i đáng tức cưá»i, nhưng má»i ngưá»i không má»™t ai nhếch mép.. Bầu không khà lại khẩn trương trầm trá»ng. A Liệt là má»™t đứa nhá» chưa biết Ä‘á»i là gì, chẳng có cÆ¡ tâm chi hết. Gã cảm thấy mình Ä‘ang hãm và o trong vòng nguy hiểm rất quái lạ. Lão già kia không trả lá»i A Liệt lại há»i :
- Năm nay ngươi lên mấy?
A Liệt đáp : - Tiểu tỠ13 tuổi.
Nét mặt má»i ngưá»i Ä‘á»u chuyển biến, dưá»ng như đã yên tâm được má»™t phần, nhưng lại thêm bá» thất vá»ng, thở phà o má»™t cái. Mai am chá»§ nói :
- Việc nà y trước xảy ra đã mưá»i sáu năm nay mà thằng nhá» má»›i 13 tuổi thì chỉ là má»™t chuyện trùng hợp mà thôi. Má»™t vị hòa thượng nói :
- Vá» tuổi gã nà y cần Ä‘iá»u tra cho xác thá»±c má»›i yên tâm được. Nếu cuá»™c Ä‘iá»u tra đủ chứng cá»› như váºy thì tháºt là má»™t trưá»ng hợp rất lạ. Gã há» Kỳ nói :
- Bất Sân đại sư nói váºy là phải. Mảnh Huyết VÅ© thư kia phát xuất tại đây mà thằng nhá» cÅ©ng ở há» Tra khiến cho ngưá»i ta không khá»i liên tưởng đến nhà há» Tra trong Hóa Huyết môn trên con đưá»ng nà y. Mai am chá»§ nhiéu cặp lông mà y đốm bạc nói :
- NÆ¡i đây tuy chẳng có ngưá»i ngoà i, song Kỳ thà chá»§ cÅ©ng không nên nói đến nhà há» Tra và bản Huyết VÅ© thư. Má»i ngưá»i trong khóe mắt Ä‘á»u lá»™ vẻ cảnh giá»›i. Mai am chá»§ cất bước tiến và o phòng trong. Mụ dùng cặp mắt sắc bén Ä‘iá»u tra hết tình hình trong căn phòng nà y thì thấy phòng tuy nhá» hẹp và thấp thê, nhưng rất sạch sẽ. Mụ lại để mắt đến ngưá»i đà n bà có bịnh nằm trên giưá»ng. Mụ phát giác bà nà y tuy ốm o tiá»u tụy nhưng tướng mạo thanh tú khác thưá»ng, má»›i nhìn tá»›i đã biết ngay ngà y trước bà là má»™t cô gái xinh đẹp.Mai am chá»§ cất giá»ng ôn nhu há»i :
- Thà chá»§ đừng sợ hãi chi hết, cứ Ä‘em diá»…n biến vừa xảy ra thuáºt hết lại Ä‘i. Vừa rồi có má»™t ngưá»i bị sát hại chết má»™t cách cá»±c kỳ thảm khốc và khá»§ng khiếp. Vì váºy mà bá»n lão ni cùng bao ngưá»i Ä‘ang muốn truy tầm hung thá»§ để xá» tá»™i hắn cho xứng đáng hay Ãt ra là ngăn ngừa hắn đừng gia hại kẻ khác, chắc thà chá»§ cÅ©ng hiểu ý cho bần ni? Ngưá»i đà n bà nằm trên giưá»ng bệnh gáºt đầu, ho lên mấy tiếng. Mai am chá»§ ngồi xuống bên giưá»ng đưa tay ra chẩn mạch má»™t lúc rồi nói :
- Bệnh tình cá»§a thà chá»§ không nhẹ mà cÅ©ng không nặng, song nếu không chạy chữa cứ để lâu ngà y trong tình trạng nà y là nguy hiểm đấy. Bần ni sẽ là m cho mấy liá»u thuốc rồi phái ngưá»i đưa đến. Bây giá» thà chá»§ hãy Ä‘em tình hình vừa qua nói cho bần ni nghe. Má»i ngưá»i bên ngoà i không ai và o phòng nhưng Ä‘á»u lẳng lặng lắng tai nghe.A Liệt bá» xác con mèo xuống rồi chạy và o phòng. Nhưng gã vừa đến cá»a thì đột nhiên lùi bước. Nguyên hán tá» há» Kỳ nắm y kéo lại. A Liệt há miệng muốn la lên nhưng bị tắc há»ng không kêu ra tiếng khiến gã khó chịu những muốn Ä‘áºp đầu và o tưá»ng. Bá»—ng nghe ngưá»i đà n bà nằm trên giưá»ng bệnh cất tiếng khà n khà n nói nhát gừng :
- Tiểu phụ không biết... gì hết... A Liệt Ä‘ang cùng tiểu phụ nói... chuyện... Bá»—ng bên ngoà i có tiếng dức lác... và tiếng sầm sáºp như đổ nhà ... Tiểu phụ liá»n nắm lấy A Liệt... Äang lúc hoang mang... lại nghe có tiếng ngưá»i huyên náo... rồi bá»n Vương đại thúc tiến và o... Tuy bà không nói được nhiá»u nhưng cÅ©ng đủ thuáºt lại tình hình vừa xảy ra má»™t cách rõ rệt. Mai am chá»§ gáºt đầu nói :
- Những lá»i cá»§a thà chá»§ rất hợp tình hợp lý. Bần ni hoà n toà n tin tưởng. Hoặc giả còn sÆ¡ sót má»™t và i chi tiết, tá»· như trước khi có tiếng ngưá»i xôn xao, hoặc sau những tiếng ầm ầm đã có ngưá»i đứng ở cá»a phòng dòm ngó cảnh váºt bên trong. Những chi tiết đó Ä‘á»u rất qung trá»ng. Giả tá»· thà chá»§ mà giúp cho bá»n bần ni Ä‘iá»u tra rõ được vụ nà y thì cÅ©ng là là m má»™t thiện sá»±, khiến nhiá»u ngưá»i khá»i chết oan vá» hung thá»§. Những ngưá»i ở nhà ngoà i chú ý lắng tai nghe Ä‘á»u lẩm nhẩm gáºt đầu cho là biện pháp cá»§a Mai am chá»§ cao minh vô cùng! Mụ là m như váºy má»™t mặt khiến cho bệnh phụ trấn tÄ©nh lại, má»™t mặt là m xúc động lòng từ thiện cá»§a bà tạ Äừng nói là ngưá»i thưá»ng mà cả đến những tay lão luyện giang hồ cÅ©ng phải thổ lá»™ chân tình. Bệnh phụ ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi đáp :
- Trước khi câu chuyện xảy ra tiểu phụ không thấy động tÄ©nh chi hết. Tiểu phụ nhá»› rõ lắm... Nhất là sau khi tiếng động vang lên, mẹ con tiểu phụ chú ý nhìn ra cá»a phòng, vẫn không thấy bóng má»™t ai. Gã há» Kỳ ở phòng ngoà i buông A Liệt ra, xẵng giá»ng há»i :
- Thằng nhá» kia! Ngươi có nhìn thấy ai không?Giả tá»· hắn há»i han má»m má»ng như Mai am chá»§ thì nhất định A Liệt phải ngần ngừ rồi má»›i trả lá»i, nhưng hắn có thái độ khiến cho A Liệt ghét cay ghét đắng. Gã chẳng cần suy nghÄ© gì, lắc đầu đáp ngay :
- Không! Chẳng có bóng má»™t ngưá»i nà o hết! Trong lòng gã nghÄ© thầm :
- Ta không bảo ngươi đâu! Dù ngươi có đánh chết ta cÅ©ng không nói. Gã để mối tức giáºn lá»™ ra hai con mắt khiến cho há» Kỳ là tay bôn tẩu giang hồ lâu năm vừa trông thấy đã biết ngay là gã căm tức lắm. Hắn không khá»i mắt lá»™ sát khÃ, bụng bảo dạ :
- Kỳ Kinh nà y mà không giết được thằng lá»i thì chẳng còn là má»™t nhân váºt trong Bắc Mang Tam Xà nữa. DÄ© nhiên ý nghÄ© trong lòng hắn không ai nhòm thấy được, vì trên bá»™ mặt hốc hác cá»§a hắn có cặp mắt gà chá»i, vẫn âm trầm, lạnh lẽo không lá»™ vẻ gì ra ngoà i. Hắn gáºt đầu nói :
- Giả tá»· ngươi không phải dòng giống nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn mà chỉ là đứa nhá» thông thưá»ng ở thà nh Khai Phong thì việc ngươi không nháºn ra những tay cao thá»§ võ lâm nà y cÅ©ng chẳng có chi là lạ. Kỳ Kinh lại nhắc tá»›i nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn khiến cho má»i ngưá»i Ä‘á»u biến sắc ra chiá»u ấy náy. Bao nhiêu con mắt lại đổ dồn và o A Liệt. Bất Sân đại su đảo mắt nhìn lão già đầu râu tóc bạc há»i :
- Äổng lão thà chá»§ có ý kiến gì không? Lão già há» Äổng hắng giá»ng má»™t tiếng đưa mắt nhìn đạo nhân đứng tuổi cất tiếng há»i :
- Trình chân nhân phái Nga Mi giầu kinh nghiệm hÆ¡n, có cao kiến gì không? Hai ngưá»i chỉ đưa ra những câu há»i để trưng cầu ý kiến nhưng giá»ng lưỡi sặc mùi sát khà khiến ngưá»i nghe phải á»›n da gà . Trình chân nhân phái Nga Mi thá»§ng thẳng đáp :
- Bản Huyết VÅ© thư là tiêu ký đặc biệt cá»§a nhà há» Tra đã mất tÃch mưá»i sáu năm mà tháng trước đây lại xuất hiện đầu tiên ở tệ sÆ¡n. Vừa rồi lại xuất hiện trên mình má»™t đệ tá» phái Thiếu Lâm. Äó là dấu hiệu cảnh cáo. Lần trước Huyết VÅ© thư phát xuất trong xóm nông thôn, ngưá»i tệ phái đã Ä‘i Ä‘iá»u tra thì thấy má»™t nhà có lá»›n nhá» sáu ngưá»i Ä‘á»u nát tạng phá»§ ra mà chết, thất khiếu ứa máu. Vụ nà y đầu Ä‘uôi thế nà o tệ phái đã láºp tức sai ngưá»i Ä‘i máºt báo cho các vị chưởng môn các phái liên quan Ä‘á»u biết...
- Không ngá» lúc chúng ta mở cuá»™c há»p bà máºt để thương nghị vá» vụ nà y thì biến diá»…n lại phát sinh, bần đạo đỠnghị vá»›i Äổng lão thà chá»§ trước hết hãy Ä‘iá»u tra cho biết rõ niên canh cùng lai lịch gã nà y rồi sẽ định kế hoạch. Má»™t ngưá»i trung niên thấp lá»§n thá»§n mà béo chùn béo chụt nói xen và o :
- Nếu quả vụ nà y Ä‘ang ở trong tình trạng cấp bách mà việc thiên hạ có nhiá»u khi trùng hợp tháºt khiến cho ngưá»i ta khó tin lắm. Là o há» Äổng quay ra ngoà i gá»i má»™t tiếng. Má»™t đại hán nai nịt gá»n gà ng dạ má»™t tiếng chạy và o. Ngưá»i nà y tướng mạo dữ tợn mà mẫn cán, khom lưng thi lá»… há»i :
- Sư phụ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Lão há» Äổng đáp :
- Lý Du! Thất Tinh môn chúng ta là địa chá»§ ở đây, bữa nay xảy chuyện rắc rối, váºy trách nhiệm chúng ta là phải mở cuá»™c Ä‘iá»u trạ Nay Trương huynh ở phái Thiếu Lâm bị hại. Bình nháºt y thưá»ng Ä‘i lại vá»›i ngươi, váºy ngươi hãy phái ngưá»i Ä‘iá»u tra hà nh tung cá»§a y mấy bữa naỵ Ngoà i ra chÃnh ngươi sẽ phụ trách việc Ä‘iá»u tra cho biết rõ lai lịch cùng thân thế cá»§a thằng nhá» nà y, nhất là niên canh gã cần phải biết rõ.
Lý Du đáp :
- Äệ tá» xin tuân mệnh. Gã cúi đầu thi lá»… rồi lui ra.
Má»i ngưá»i nghe lão Äổng truyá»n lệnh cho đệ tá» như vây, ai cÅ©ng biết Thất Tinh môn đã khai sÆ¡n láºp phái hà ng trăm năm lịch sỠở Khai Phong có má»™t thế lá»±c hùng háºu ở vùng nà y nên ai nấy Ä‘á»u tin rằng há» có thể là m nhiệm vụ đến chá»— viên mãn được. A Liệt tuy chẳng hiểu gì vá» chuyện giang hồ nhưng gã lá»›n máºt mà lại tinh ý. Ai nói câu nà o gã nhá»› câu ấy không sót mảy maỵ Gả ngẫm nghÄ© trong lòng hồi lâu rồi hiểu được chút manh mối. Theo chá»— gã biết thì bá»n ngưá»i nà y có cả ni cô hòa thượng hoặc giả là nhưng nhân sÄ© chốn Huyá»n môn, nhưng há» hoà n toà n khác hẳn bá»n xuất gia thông thưá»ng. Còn những ngưá»i kia thì mà y ráºm mắt xếch Ä‘á»u có Ãt nhiá»u sát khà khiến cho ai cÅ©ng tá»± nhiên cảm thấy bá»n há» Ä‘ang quyết tâm là m việc gì và há» Ä‘á»u là những ngưá»i có năng lá»±c.. A Liệt nghe hỠđối đáp đã ghi nhá»› lại những danh từ "Nhà há» Tra Hóa Huyết môn ". Váºy câu chuyện xảy ra bữa nay quyết có liên quan đến nhà há» Tra không còn nghi ngá» gì nữa. Gã còn biết vì mình há» Tra nên má»i ngưá»i cho là má»™t chuyện không phải tầm thưá»ng má»›i để ý Ä‘iá»u tra.A Liệt tuy biết mình hoà n toà n không liên quan gì đến vụ nà y nhưng lòng gã cÅ©ng có chút hoà i nghi lo lắng, có Ä‘iá»u gã không hiểu mình băn khoăn trong dạ vì lẽ gì?
Gã tá»± há»i :
- Phải chăng vì bá»n nà y Ä‘á»u có tánh hung dữ? Hay còn có duyên có nà o khác? Nhưng gã không tà i nà o phân tÃch được. Lý Du Ä‘i khá»i má»™t lúc thì bên ngoà i có tiếng ngưá»i huyên náo vá»ng và o. Tuy đây chỉ là má»™t chuyện cãi vã giữa hai cá nhân, nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u chú ý lắng tai nghe.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

23-12-2008, 05:45 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 2:Gái ngây thơ trổ tà i miệng lưỡi
Trong hai ngưá»i nà y thì má»™t ngưá»i giá»ng nói thổ hà o, khẩu âm ở địa phương đây. Má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘oán là ngưá»i trong Thất Tinh môn ở phá»§ Khai Phong. Còn ngưá»i nữa là má»™t thiếu nữ thanh âm trong trẻo, dưá»ng như còn nhá» tuổi, nhiá»u lắm má»›i mưá»i lăm. Ngưá»i tiếng nói thô lá»— có ý ngăn cản không cho cô bé qua đưá»ng mà cô nà y nhất định Ä‘i. Tháºm chà cô đòi và o nhà coi, nên xảy cuá»™c gây lá»™n. Cô bé mồm miệng lém lảu, có lẽ cô đã há»i ra đối phương không phải là ngưá»i nhà quan nên tiếp tục cuá»™c cãi vã bằng những lá»i rất hách.
Cô nói :
- Má»™t là ngươi không phải ngưá»i cá»§a công, hai là ngươi không phải cưá»ng đạo thì là m sao lại bá chiếm đưá»ng Ä‘i không cho ngưá»i qua lại? Ta không phục tý nà o, nhất định ta phải Ä‘i cho bằng được dù có đánh nhau thì đánh.
Hán tá» cất giá»ng ồm ồm ra chiêu tức giáºn mắng át :
- Ngươi là má»™t đứa con nÃt sao dám đến đây rắc rối? Ngươi không thấy cả ngưá»i lá»›n cÅ©ng Ä‘á»u né tránh đấy ư?
Cô bé cãi lý :
- Ngưá»i ta thì mặc ngưá»i tạ Ta can thiệp đến há» thế nà o được! Ta cứ muốn và o coi cuá»™c náo nhiệt thì sao? Vương pháp có cấm ngưá»i Ä‘i coi trò nhiệt náo đâu? Ngươi á»· và o Ä‘iá»u chi mà ngăn cản tả Nếu ngươi nói đúng lý là ta trở gót liá»n...
Ngưá»i kia đáp :
- Trong nhà nà y xảy chuyện lôi thôi, và nguy hiểm lắm!
Cô gái nói :
- Nguy hiểm hay không thì cứ mặc ta, mi bất tất phải quan tâm. Hừ hừ! Ta nghe ngươi nói ấp úng thì chắc đến tám phần là ngươi cÅ©ng chẳng hiểu chuyện gì. Thế mà ngươi lại ngăn trở ngưá»i ta má»›i tháºt tức cưá»i.Cô đánh đúng và o nhược Ä‘iểm đối phương vì hán tá» không biết gì tháºt.
Gã thẹn quá hóa giáºn lá»›n tiếng quát :
- Con tiểu nha đầu kia! Ngươi mà không cút ra thì ta tát cho mấy cái bây giá»! Cô bé cưá»i thét lên. Tiếng cưá»i đầy vẻ trà o phúng. Hán tá» tuy căm háºn đầy ruá»™t nhưng nghÄ© tá»›i Thất Tinh môn là má»™t danh môn chÃnh phái, không dám á»· mạnh là m cà n như các nhà các phái khác nên không động thá»§.
Cô bé nói :
- Ngươi thỠsoi gương mà coi tôn dung xem. Thực khó coi quá!
Hán tá» tức giáºn không nhịn được nữa, lá»›n tiếng quát :
- Con nha đầu chết bầm nà y! Cút Ä‘i... Bá»—ng nghe đánh bốp má»™t tiếng! Gã vung chưởng Ä‘áºp và o vai cô bé rồi chÃnh gã lại rú lên má»™t tiếng ngã lăn ra. Tiếng cô gái lại rõ mồm má»™t vá»ng và o.
Cô nói :
- Äáng chết! Chết là phải! Ai bảo ngươi động thá»§ đánh ngưá»i ta!
Thanh âm kia má»—i lúc má»™t gần. Cô Ä‘i rất nhanh và o tá»›i trước cá»a. Má»i ngưá»i chú ý nhìn ra thì quả nhiên là má»™t cô gái còn nhá» chừng 14, 15 tuổi. Cô mặc quần áo thông thưá»ng hai mái tóc kết thà nh hai trái đà o. Nhưng nhìn tá»›i dung nhan, thì hiển nhiên chẳng phải là má»™t cô gái tầm thưá»ng. Má»i ngưá»i Ä‘á»u là những tay lão luyện giang hồ vừa ngó qua đã thấy ngay. Nước da cô trắng mịn. Mặt cô như hình trái dưa. Cặp mặt lòng Ä‘en lòng trắng rất phân minh. Lúc cô bé Ä‘i và o nhà thì cặp mắt lá»›n ngấm ngầm hiện ra những tia hà n quang đủ tá» tuy cô nhá» tuổi mà trong mình đã mang tuyệt kỹ. Quần áo cô tuy tầm thưá»ng, nếu cô con nhà thưá»ng dân thì lấy gì dinh dưỡng để nước da trắng nõn nà ? Nhất là cách ăn nói cá»§a cô lại sắc bén chẳng kém gì ngưá»i lá»›n.
Lão há» Äổng cất tiếng há»i :
- Tiểu cô nương! Qúi tÃnh đại danh cô là gì?Ngưá»i bên ngoà i kia bây giá» ra sao? Má»i ngưá»i trong lòng tưởng chừng nếm phải mùi gừng cay xè. Äổng Công Xuyên là má»™t tay cao thá»§ ở Thất Tinh môn tiếng tăm lừng lẫy võ lâm lại tÃnh tình nóng nảy mà gặp phải chuyện oái oăm nà y cÅ©ng hết hà nh động lá»— mãng.
- Tiểu tá» há» Tiá»n, Tiá»n là kim tiá»n, tên Bối, Bối là bảo bối lịch sá»± mà không giống như phương danh cá»§a má»™t cô gái. " Tiá»n Bối" tiểu cô nương lại nói tiếp :
- Gã ngu ngốc ngoà i kia ư? Gã không việc gì cả. Có Ä‘iá»u nếu tiểu nữ không dùng thá»§ pháp độc môn để giải cứu thì đã thà nh chuyện to rồi. Äổng Công Xuyên nghe nói tên đồ đệ chưa chết mà lại được thá»§ pháp độc môn cá»§a đối phương giải cứu, lão tạm tin là chuyện tháºt và hiện giá» chưa nên hạch tá»™i cô.
Lão liá»n tươi cưá»i nói :
- Tiá»n Bối cô nương... Lão vừa nói mấy tiếng bá»—ng đỠbừng mặt lên vì lão cảm thấy hai chữ Tiá»n Bối nà y đồng âm tiá»n bối là ngươi vai trên thì biết ngay là tên giả để chiếm phần tiện nghi. Lão là ngưá»i có địa vị tôn cao mà kêu cô bé bằng Tiá»n Bối để cho câu chuyện báºt cưá»i nà y đồn đại ra ngoà i, tất cả ngưá»i thiên hạ phải cưá»i thầm. Vì váºy Äổng Công Xuyên lấy là m tức giáºn. Lão báºt lên tiếng cưá»i gằn, ngấm ngầm đỠtụ công lá»±c để chuẩn bị thi triển Thất Tinh chưởng lá»±c, má»™t thứ chưởng lá»±c tiếng tăm lừng lẫy võ lâm.
Cô bé báºt cưá»i lá»›n tiếng há»i :
- Lão tiên sinh! Tiểu nữ cứ nói má»™t câu nà y ra là lá»a giáºn cá»§a tiên sinh phải tiêu tan hết, tiên sinh có chịu nghe không? Thanh âm cô uyển chuyển lá»t tai. Äổng Công Xuyên Ä‘ang cưá»i khẩy mà không át Ä‘i được, khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u nghe rõ, đủ tá» ná»™i công cô rất thâm háºu chứ không phải tầm thưá»ng. Äổng Công Xuyên thấy cô bé lá»™ ra thá»§ Ä‘oạn nà y thì trong lòng đỠcao cảnh giác, không dám hà nh động thô lá»—.
Lão liá»n giục :
-Cô thỠnói đi, nói đi!...
Cô gái nói :
- Lúc tiểu nữ báo danh tên há» bao nhiêu ngưá»i trong nhà ai cÅ©ng nhìn tiểu nữ miệng lẩm nhẩm tên há» cá»§a tiểu nữ. Vì lẽ đó lão gia mà mắc hợm thì cả bao nhiêu ngưá»i cÅ©ng mắc hợm. Sao má»™t mình lão gia lại tá» tức giáºn khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u trông và o lão gia ra tay để cho há» hả giáºn. Câu nói nà y hợp tình hợp lý chứ không phải nói cối nói chầy.
Äổng Công Xuyên cưá»i lạt há»i :
- Lão phu để cô chiếm phần tiện nghị nhưng cái đó cÅ©ng chẳng lợi gì cho cá»™ Váºy tên há» tháºt cá»§a cô là gì?
Cô gái đáp :
- Bây giá» tiểu nữ không dám lừa gạt lão gia nữa. Tiểu nữ hỠẤu Dương tên gá»i là Ấu Dương Tinh ngoại hiệu là Linh Côi Tiên Nữ. Cô nói ngoại hiệu ra rồi lấy là m đắc ý cưá»i ngặt nghẻo. Má»i ngưá»i cÅ©ng mỉm cưá»i vì thanh âm cô rất dá»… nghe và khiến cho ngưá»i ta không khá»i tưởng đến nhà Ấu Dương ở Ký Bắc. A Liệt trân trân ngó cô gái rồi lại đưa mắt nhìn má»i ngưá»i. Gã phát giác nét mặt ai nấy Ä‘á»u biến đổi thì biết là có duyên cá»› gì đây, gã không hiểu tên há» cô bé sao lại khiến cho má»i ngưá»i xúc động? Hoặc vì ngoại hiệu cá»§a cô có Ä‘iá»u chi khác thưá»ng. Có Ä‘iá»u gã cảm thấy cả tên há» lẫn ngoại hiệu cô rất hay há»
Rồi gã lẩm bẩm :
- Bá»n ngưá»i nà y Ä‘á»u có vẻ hung thần ác sát khác vá»›i ngưá»i thưá»ng mà cô bé là m cho bá»n há» phải kinh hãi thì tất nhiên cô không phải hạng tầm thưá»ng... Äoạn gã quyết định :
- Khi gặp cÆ¡ há»™i ta phải há»i lại cô xem vì lẽ gì mà bá»n nà y phải sợ cô và ta sẽ nghÄ© cách há»c há»i cô mấy Ä‘iá»u...
Má»™t ngưá»i trong Bắc Mang Tam Xà là Kỳ Kinh cất tiếng há»i :
- Ấu Dương cô nương! Vị nhân huynh ở ngoà i kia bị cô nương là m gì hắn rồi?Kỳ Kinh mang ngoại hiệu là XÃch Luyện Xà , tâm địa và thá»§ Ä‘oạn hắn rất ác độc. Hắn há»i câu nà y là có ý lôi cuốn Äổng Công Xuyên ở Thất Tinh môn và o vụ đó để lão phải đương đầu. Giả tá»· Ấu Dương Tinh có là ngưá»i nhà hỠẤu Dương ở Ký Bắc mà lão trừng trị cô thì mối háºu hoạn ghê gá»›m sẽ trút lên đầu lão. Ấu Dương Tinh tuy là ngưá»i thông minh lanh lợi nhưng hiểu đâu được đến chá»— dụng tâm thâm độc cá»§a Kỳ Kinh.
Cô cưá»i đáp :
- Tiểu nữ không là m gì hắn cả.
Kỳ Kinh vừa nghe cô đáp đã hiểu ngay liá»n há»i tiếp :
- Phải rồi ! ChÃnh ra cô nương không động thá»§ nhưng đã có chuyện gì xảy ra tá»›i hắn?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Hắn đánh má»™t chưởng trúng và o vai tiểu nữ, nhưng dưới lần áo tiểu nữ có miếng bá vai má»ng mảnh. Chưởng lá»±c hắn cà ng mạnh thì những mÅ©i kim nhá» trên bá vai cà ng đâm và o sâu. Bà n tay ai bị mÅ©i kim đâm và o sâu quá thì nhất định phải chết. Tiểu nữ không hiểu gã váºn dụng ná»™i lá»±c đến mức độ nà o và hắn đã chết chưa, tiểu nữ cÅ©ng không hay.
Kỳ Kinh la lên :
- Trá»i Æ¡i ! Té ra Ấu Dương cô nương mặc tấm bá vai dầy đặc mÅ©i kim sắc nhá»n! DÄ© nhiên cái đó chỉ cốt để phòng bị kẻ nà o lấn át mình. Nhưng nếu cô nương đặt tấm bá vai đó bên ngoà i áo thì ngưá»i ta chẳng dại gì mà phát chưởng đánh và o cho rắc rối, có đúng như thế không? Kỳ Kinh nói câu nà y là cố ý đổ tá»™i cho Ấu dương Tinh dấu tấm bá vai dưới áo là để đặt cạm bẫy. Thế thì tuy kẻ khác đánh cô, cô không thể hết trách nhiệm Ä‘i được. DÄ© nhiên mục Ä‘Ãch cốt yếu cá»§a Kỳ Kinh là nêu ra những Ä‘iá»u bất hợp lý cá»§a cả hai bên má»›i xảy chuyện xung đột.
Äổng Công Xuyên toan mở miệng thì A Liệt đột nhiên lá»›n tiếng há»i :
- Nếu kẻ khác không phụ cô thì là m sao lại phóng chưởng đánh và o vai để bị kim đâm? Má»i ngưá»i chẳng ai ngá» má»™t thằng nhá» mặt bá»§ng da và ng lại lên tiếng bênh vá»±c Ấu Dương Tinh. Ä‘á»u lá»™ vẻ ngạc nhiên đưa mắt nhìn gã.
Kỳ Kinh cưá»i rồi nói :
- Ngươi nói đúng đó. Ta coi bản sắc ngươi, tháºt đứa nhá» tầm thưá»ng không thể bì kịp. Hắn nói câu nà y ra tá»± nhiên khiến cho má»i ngưá»i nghÄ© ngay tá»›i A Liệt rất có thể liên quan đến nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn mà gã lại tá» ra khác hẳn vá»›i những đứa nhá» tầm thưá»ng. Má»™t mai mà võ công gã thà nh tá»±u đến trình độ cao siêu, há chẳng là mối lo lá»›n cho má»i ngưá»i ư? Ai là ngưá»i không nghÄ© đến câu "Nhổ cá» nhổ táºn gốc" để tuyệt mối lo vá» sau, nên quần hùng lá»™ vẻ khác trước nhiá»u. Chỉ có Ấu Dương Tinh đứng ngoà i cá»a há»›n hở tươi cưá»i há»i :
- Ngươi đã biết nói binh ta thì nhất định là ngưá»i tốt rồi. Tên há» ngươi là chi?
A Liệt đáp :
- Tiểu đệ há» Tra, tên gá»i Tư Liệt.
Ấu Dương Tinh sá»ng sốt há»i :
- Ngươi hỠTra! Thế thì có liên quan gì đến hỠTra ở Hóa Huyết môn không?
A Liệt ngạc nhiên há»i lại :
- Sao lại liên quan? Ấu Dương Tinh cÅ©ng rất tế nhị. Chẳng những cô không trả lá»i mà còn há»i lại :
- Sao lại không là liên quan?
A Liệt ngơ ngác đáp :
- Tiểu đệ không biết.
Ấu Dương Tinh cưá»i há»i :
- Chú ngốc kia! Chú cÅ©ng há» Tra mà ở Hóa Huyết môn cÅ©ng có há» Tra, nếu không phải sá»± trùng hợp thì dÄ© nhiên có liên quan vá»›i nhau. Chỉ có váºy mà chú cÅ©ng không hiểu ư? Má»i ngưá»i nghe hai đứa nhỠđối thoại, tuy há» Ä‘á»u là những tay lão luyện giang hồ mà cÅ©ng không hiểu được ý tứ cá»§a chúng.
Bá»—ng A Liệt như ngưá»i tỉnh ngá»™ gáºt đầu đáp :
- Äúng rồi ! Té ra là thế. Gã dương to cặp mắt nhìn Ấu Dương Tinh từ trên xuống dưới rồi nói tiếp :
- Có Ä‘iá»u tiểu đệ không phải chú ngốc đâu. Mấy năm nay Trần lão phu tá» bảo tiểu đệ có phúc pháºn nhiá»u lắm, thưá»ng khoe tiểu đệ thông minh. Tuy tiểu đệ không theo kịp cô nương nhưng quyết không chịu là chú ngốc.
Ấu Dương Tinh cưá»i nói :
- Ta đã thông minh hÆ¡n ngươi thì ta có thể gá»i ngươi là chú ngốc thì kẻ khác không bằng ngưá»i sẽ bị ngươi kêu là chú ngốc. Lý lẽ nà y ngươi có hiểu không? A Liệt không đáp thế nà o được nữa. Cặp lông mà y nhăn tÃt lại nhưng không tá» vẻ gì giáºn dá»—i. Ngoà i cổng bá»—ng có thanh âm ồn ồn nói vá»ng và o :
- Äổng sư bá! Lý Thất đã tắt hÆ¡i chết rồi! Äổng Công Xuyên nghe nói đã toan nổi hung. Râu tóc dá»±ng đứng cả lên, không gió mà cÅ©ng rung động. Ấu Dương Tinh thấy thế la lên má»™t tiếng úi chà rồi nói :
Hảo công phu! Tiểu nữ thưá»ng nghe thẩm thẩm nói : Ngưá»i trong Thất Tinh môn đã luyện đến trình độ váºn khà ra cả râu tóc thì chưởng lá»±c hỠđứng xa bảy bước còn giết ngưá»i được. Äổng Công Xuyên lá»›n tiếng :
- Kể ra ngươi cÅ©ng có nhãn lá»±c đó. Lão phu không sợ nhà Ấu Dương ngươi ở Ký Bắc đâu. Có Ä‘iá»u lão phu nghÄ© tá»›i ngươi nhá» tuổi chưa biết gì, nếu ngươi tuân mệnh bó tay chịu trói thì lão phu tạm thá»i không gia hại ngươi để chá» ngưá»i lá»›n trong nhà ngươi đến sẽ lý luáºn. Ấu Dương Tinh nói :
- Úi chà ! Chẳng thà tiểu nữ chịu chết dưới bà n tay cá»§a lão gia còn hÆ¡n là lão kêu ngưá»i lá»›n đến đây. A Liệt đã được mắt thấy tai nghe biết Äổng Công Xuyên là tay lợi hai không vừa. Lão chỉ ra tay má»™t cái là cô bé xinh đẹp nà y phải uổng mạng ngay vì thế nên tuy gã có ý bất mãn vá»›i cô, nhưng sinh tá» là việc lá»›n há vì chuyện nhá» mà tá»a thị Ä‘iá»m nhiên?Gã không có võ công mà lại nhá» tuổi, tÃnh mạng mình còn lo giữ chưa xong thì là m sao mà giúp Ấu Dương Tinh được. Nhưng nói cho đúng thì gã cÅ©ng có biện pháp cá»§a gã. Gã liá»n lá»›n tiếng há»i :
- Ấu Dương cô nương! Nhân mạng chú trá»ng há phải trò đùa. Ngưá»i kia đã bị thương cô nên ra coi xem còn cách nà o cứu được cÅ©ng chưa biết chừng? Gã nói váºy là có ý xúi Ấu Dương Tinh Ä‘i ra ngoà i. Nếu Lý Thất chết tháºt rồi liệu chừng mà chuồn. Äó là kế hoạch duy nhất mà gã có thể ám trợ Ấu Dương Tinh. Ấu Dương Tinh lắc đầu đáp :
- Ngươi tháºt là chú ngốc! Ngưá»i ta Ä‘ang cố ý tìm cách động thá»§ vá»›i bản cô nương thì gã Lý Thất kia chết Ä‘i là hợp vá»›i ý muốn cá»§a há». Khi nà o há» còn cho ta ra để cứu sống? Há» cho ta há chẳng tá»± là m mất cái mà hỠý định mượn cá»› sinh sá»±? A Liệt chưng há»ng đáp :
- Nếu thế thì quả tiểu đệ không hiểu tâm hỠđược quả là chú ngốc thá»±c. Äổng Công Xuyên tức giáºn quát há»i :
- Tụi bây nói cà n nói báºy gì thế? Thất Tinh môn ta đây trước nay hà nh động quang minh chánh đại. Nếu môn phái ta muốn gây hấn vá»›i nhà Ấu Dương thì cứ đưá»ng hoà ng mà là m việc gì phải hy sinh tÃnh mạng má»™t tên đệ tá»? Ấu Dương Tinh cưá»i đáp :
- Hoặc giả lão nhân gia có ý nghÄ© thế tháºt, nhưng kẻ khác thì khó nói lắm. Tá»· như... Cô đưa mắt nhìn qua mặt Kỳ Kinh rồi tiếp :
- Vị nà y dưá»ng như là má»™t nhân váºt trong Bắc Mang Tam Xà tiếng tăm lừng lẫy, có đúng thế không? Kỳ Kinh lạnh lùng đáp :
- Phải rồi! Bản nhân há» Kỳ tên Kinh. Ngoại hiệu là XÃch Luyện Xà . Ấu Dương Tinh lại chuyển động mục quang nhìn lão già râu Ä‘en áo xám sắc diện lạnh lẽo âm trầm, lưng dắt má»™t đôi há»™ thá»§ câu. Cô há»i :
- Äây phải chăng là má»™t vị cao thá»§ ở phái Phụng Dương Thần không? Lão râu Ä‘en đáp :
- Nhãn lá»±c cô nương tháºt không phải tầm thưá»ng. Quả không hổ đã xuất thân từ má»™t thế gia danh môn. Lão phu há» Phà m tên Phiếm. Cô nương có Ä‘iá»u chi day bảo. Ấu Dương Tinh báºt lên tiếng "Úi chà " rồi đáp :
- Té ra đúng là Phà m lão sư! Tiểu nữ từng được nghe tuyệt kỹ Hồi Hoà n Thất Câu của quà môn rất tinh thâm, đánh đâu được đó. Phà m Phiếm vuốt râu nói :
- Cô nương nói váºy mà thôi. Những câu đồn đại có dá»… tin đến thế? Tuy lão nói váºy nhưng vẻ mắt không khá»i ra chiá»u đắc ý. Ấu Dương Tinh lại ngó qua Bất Sân đại sư ở phái Thiếu Lâm và Nhất Trần chân nhân phái Nga Mi, nhưng mục quang cô dừng lại ở ngưá»i thấp lùn béo y đứng tuổi. Lưng gã Ä‘eo má»™t thanh trưá»ng Ä‘ao lại dắt lưỡi gươm thá»§y thá»§. Cô há»i :
- Vị nà y phải chăng là Hứa tam gia. Hứa Thái Bình ở há»™i Thanh Long? Gã trung niên thấp lùn béo máºp há»i :
- Sao cô nương lại biết tại hạ? Ấu Dương Tinh đáp :
- Tiểu nữ nháºn ra cây Huyá»n Xương Ä‘oản Ä‘ao cá»§a tam gia. Hứa Thái Bình ồ lên má»™t tiếng rồi nói :
- Kiến văn cô nương quả là bao la bát ngát. Những Ä‘iá»u nhá» nhặt trên chốn giang hồ mà cô cÅ©ng thấy rõ bà n tay để trước mắt. Tại hạ khâm phục vô cùng. Ấu Dương Tinh lại cưá»i hÃch hÃch nói :
- Lạ thiệt! Sao lại có cả cao nhân phái Hoa SÆ¡n hiện diện tại đây? Trong phòng bá»—ng có tiếng Mai am chá»§ há»i vá»ng ra :
- Bần ni là thuá»™c hạ phái Hoa SÆ¡n đây. Cô nương có Ä‘iá»u chi dạy bảo? Ấu Dương Tinh tiến đến cá»a phòng đưa mắt nhìn và o trong rồi há»i :
- Té ra là Mai am chá»§ ở Kinh SÆ¡n. Tiểu nữ cam bá» thất kÃnh. Phái Hoa SÆ¡n gồm toà n nữ nhi rải rác trên khắp các am chiá»n má»i nÆ¡i. Mai am chá»§ là ngưá»i ở Kinh SÆ¡n tỉnh Hồ Bắc, nhưng cÅ©ng là tay cao thá»§ trứ danh cá»§a phái Hoa SÆ¡n. Mai am chá»§ nói :
- Cô nương xuất thân từ má»™t nhà thế gia nay Ä‘i ngao du giang hồ, ngưá»i võ lâm chẳng ai là không ngưỡng má»™ thanh danh quý phá»§ và muốn hết lòng tiếp đãi. Nhưng cô lại dấn mình và o trưá»ng ân oán thị phi nà y thì là bất trÃ. Nếu cô ngẫu nhiên qua đây thì bần ni sẽ có lá»i thỉnh quý vị đây để cô nương được trở vá». Ấu Dương Tinh vừa nghe lá»i Mai am chá»§ vừa chú ý đến bệnh phụ nằm trên giưá»ng. Cô nghÄ© thầm : Không hiểu bệnh nhân nà y là ai? Hiện giá» tuy bà ta hình dong tiá»u tụy song vẻ ngưá»i Ä‘oan chÃnh, nước da trắng mịn. Chắc trước là má»™t giai nhân khuynh quốc.Mai am chá»§ vừa dứt lá»i thì Äổng Công Xuyên ở nhà ngoà i hắng dá»ng má»™t tiếng để nhắn nhá»§ am chá»§ đừng quên Thất Tinh môn nhà lão chá»§ đã có ngưá»i bị uổng mạng vì cô gái nà y. Ấu Dương Tinh thè lưỡi nheo mắt nói :
- Mai am chá»§! Am Chá»§ là cao nhân chÃnh phái, đức cao vá»ng trá»ng khiến cho vãn bối kÃnh ngưỡng vô cùng. Nhưng vãn bối đã gây thà nh đại há»a thì là m thế nà o mà dá»i khá»i căn nhà nà y má»™t cách bình yên được.
Mai am chủ đáp :
- Cô nương hãy còn nhá» tuổi. Chẳng ai có ý là m khó dá»… cô đâu... Giả tá»· cô nương ra tay giải cứu cho Trần thà chá»§ {tức Trần Thất} ở Thất Tinh môn thì ai cÅ©ng vui mừng. à cô nghÄ© như thế nà o? Äổng Công Xuyên ngồi ở nhà ngoà i nghe nói Trần Thất có thể cứu được liá»n không hằn giá»ng nữa. Mai am chá»§ lại nói :
- Qúy phá»§ nổi tiếng vá» môn ám khà có chất độc.Nếu cô mà không chịu ra tay giải cứu thì ngưá»i ngoà i đà nh chịu chẳng ai là m gì được. Theo ý bần ni thì hay hÆ¡n hết là cô nương cứu trị cho y để khá»i tổn thương hòa khà đôi bên.
Ấu Dương Tinh đáp :
- Am Chủ đã dạy thế khi nà o vãn bối lại dám trái lệnh. Cô lấy một gói nhỠra , bước và o phòng trao cho Mai am chủ nói tiếp :
- Ngưá»i ta nhất định không tin vãn bối. Thuốc giải đây rồi, phân lạng rất Ãt chỉ xoa và o lá»— mÅ©i má»™t chút là ngưá»i đó láºp tức sống lại ngay.
Mai am chá»§ đón lấy gói thuốc, không khá»i ngần ngại nghÄ© thầm :
- Nếu đây là thuốc giải thì chẳng nói là m chi và mình cÅ©ng có chút thể diện. Bằng nó không phải là thuốc giải thì con nhá» nà y lại thừa cÆ¡ mình ra ngoà i, phá cá»a sổ trốn Ä‘i thì mình biết trả lá»i Äổng Công Xuyên thế nà o? Mai am chá»§ tuy lòng dạ từ bi chỉ mong cho má»i ngưá»i được an ninh, bà cÅ©ng không muốn nhìn thấy võ lâm gây cừu háºn vá»›i nhà Ấu Dương ở Ký Bắc từng nổi tiếng. Bà muốn cởi mở và ngăn ngừa mối cừu háºn có thể xảy ra giữa Thất Tinh môn và Ấu Dương gia, nên cố sức tìm cách Ä‘iá»u giải. Nhưng bà là má»™t tay lão luyện giang hồ, đầy đủ kinh nghiệm, chẳng lẽ lại nhẹ dạ tin lá»i cô bé nà y ngaỵ Vạn nhất mà Ấu Dương Tinh cố ý lừa gạt thì bà là m tổn hại đến thanh danh cả phái Hoa SÆ¡n. Mai am chá»§ tuy trong lòng suy nghÄ© nhiá»u nhưng không để lá»™ ra ngoà i mặt. Bà khẽ nắm gói giấy thì quả nhiên là má»™t chút thuốc tán. Bây giá» chỉ còn cách á»§y thách cho ngưá»i khác cầm thuốc ra cứu trị và dÄ© nhiên ngưá»i đó chẳng ai hÆ¡n Äổng Công Xuyên được.
Ấu Dương Tinh rất đỗi tinh ranh, cưá»i khanh khách nói :
- Mai am chá»§ ! Vãn bối ngưỡng má»™ đức cao vá»ng trá»ng cá»§a am chá»§ từ lâu. Nếu am chá»§ không tin được vãn bối thì xin trả lại gói thuốc giải nà y cho vãn bối.Mai am chá»§ trong lòng kinh ngạc nghÄ© thầm :
- Con nhá» nà y lão luyện giang hồ và là tay đáo để. Thì ra còn muốn thá» thách cả mình nữa. Nhưng đây là má»™t vấn đỠkhó khăn. Nếu mình quá tin thị má»™t cách khinh xuất dá»… bị thị lừa gạt rồi thừa cÆ¡ trốn Ä‘i. Váºy mình bỠđây ra ngoà i không được. Bằng không tin thị mà trả thuốc cÅ©ng không ổn vì nếu là thuốc tháºt, thì Ä‘em thuốc ra giải cứu được Trần Thất dưới con mắt cá»§a bao ngưá»i thì mình cÅ©ng phải mất mặt. Bà xoay chuyển ý nghÄ© nhanh như chá»›p rồi tìm ra được quyết định tá»§m tỉm cưá»i nói :
- Phúc đức thay! Phúc đức thay! Cứu sống má»™t ngưá»i còn hÆ¡n xây bảy đợt phù đồ. Có lý đâu bần ni lại nghi ngỠẤu Dương cô nương? Váºy bần ni hãy cảm Æ¡n cô nương trước. Bà nói xong cất bước ra khá»i phòng. Những ngưá»i ở nhà ngoà i không nhìn rõ sá»± ngoắt ngoéo trong vụ nà y nên Ä‘á»u nhìn Mai am chá»§ bằng cặp mắt hà o hứng. Nhưng trong lòng há» cÅ©ng khâm phục sá»± quyết định cá»§a lão nị Bà là má»™t vị am chá»§ hay nói má»™t cách khác là con ngưá»i xuất gia thì chỉ có việc cứu ngưá»i là m trá»ng còn những mối lo khác hãy xếp xuống hà ng thứ hai. Ấu Dương Tinh tiến và o bên giưá»ng dịu dà ng há»i bệnh nhân :
- Äại thẩm Æ¡i! Chắc lúc bình yên đại thẩm đẹp lắm phải không? Thiếu phụ nhăn nhó cưá»i đáp :
- Cô nương khéo nói giỡn... ChÃnh cô nương má»›i là báºc giai nhân nguyệt thẹn hoa nhưá»ng. Ấu Dương Tinh cúi thấp ngưá»i xuống khẽ nói :
- Vãn bối nghe nói Tra đại thiếu gia ở Hóa Huyết môn là má»™t mỹ nam tá» nổi tiếng ở võ lâm, chẳng kém gì Phan An Tống Ngá»c, mà bản tÃnh lại phong lưu đà ng Ä‘iếm. Äại thiếu gia Ä‘i tá»›i đâu là để tình duyên tá»›i đó. Äại thẩm dung nhan khuynh quốc thì mưá»i sáu năm trước đây lá»t và o mắt xanh y cÅ©ng chẳng có chi là lạ. Thiếu phụ ra chiá»u nhá»c mệt nhắm mắt lại thá»§ng thẳng đáp :
- Cô nương nói chuyện chỉ Tiểu phụ chẳng hiểu chi cả... Cặp mắt Ấu Dương Tinh chiếu ra những tia sắc bén nhìn chằm chặp và o ngưá»i thiếu phụ bệnh hoạn. Nhưng cô chẳng phát giác ra đưá»c chá»— nà o sÆ¡ hở rồi khẽ thở phà o má»™t cái đứng dáºy Ä‘i ra. Mai am chá»§ vừa trở và o tá»›i nÆ¡i đã nói ngay :
- Äổng lão thà chá»§! Äệ tá» quý phái đã hồi tỉnh rồi. Chắc y có thể hồi phục nguyên công lá»±c ngay được. Äổng công Xuyên chắp tay nói :
- Tháºt là m nhá»c lòng Mai am chá»§ phải má»™t phen Ä‘iá»u giải. Lão phu xin Ä‘a tạ.
|

23-12-2008, 06:07 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 3:Huyết Vũ thư từ đâu xuất phát
Má»i ngưá»i di chuyển mục quang nhìn thẳng và o mặt Ấu Dương Tinh đứng ở cá»a phòng thì thấy cô lá»™ vẻ trầm tá»± Nhưng chỉ trong chá»›p mắt cô đã khôi phục lại thái độ hoạt bát, lanh lợi. Cô lá»›n tiếng :
- Vãn bối tin rằng ngưá»i nhà nà y không liên quan gì đến nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn. Câu nà y cô nói trống không chẳng chỉ rõ vá»›i ai cả.
Bất Sân đại sư phái Thiếu Lâm liá»n xen và o :
- Cô nương nói váºy chắc là có đủ bằng chứng. Bần tăng muốn được nghe lá»i cao luáºn.
Ấu Dương Tinh đáp :
- Äại sư dạy quá lá»i! Theo ngu kiến cá»§a vãn bối thì có bốn Ä‘iển đáng để ý. Váºy xin trình bà y và mong các vị chỉ giáo thêm. Cô nói bằng má»™t giá»ng rất khiêm cung, nhưng cô ra tay lại cá»±c kỳ lợi hại. Má»i ngưá»i coi cô là má»™t tay đối thá»§ đáng sợ. Vì thế nên tuy há» Ä‘á»u là những tay cao thá»§ các phái lá»›n mà đối vá»›i má»™t cô bé xinh đẹp nà y không dám coi thưá»ng. Ai nấy lắng tai nghe thá» xem cô đưa ra những lý do gì để chứng minh mẹ con A Liệt không liên quan gì đến Hóa Huyết môn.
Ấu Dương Tinh nói tiếp :
- Äiểm thứ nhất : Ta hãy coi Tra đại thẩm vừa nghèo vừa ốm kia! Vá» bệnh hoạn chẳng có chi kỳ lạ, nhưng nghèo túng thì không hợp lý chút nà o! Vì lẽ Tra gia ở Hóa Huyết môn nổi tiếng giầu có, váºy bất cứ ngưá»i đà n bà nà o đã lá»t và o mắt xanh cá»§a Tra đại thiếu gia tất không thiếu gì tiá»n rừng tiá»n biển bạc, suốt Ä‘á»i cÆ¡m no áo ấm là điá»u khá»i nói.
Kỳ Kinh cưá»i lạt há»i xen và o :
- Sá»± việc chỉ cách mưá»i năm là có thể thay đổi hết, huống chi chuyện nà y xảy ra từ mưá»i sáu năm trước thì giầu sang biết thà nh nghèo hà n có chi là lạ?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Lý lẽ đó khi nà o tiểu nữ không nghÄ© đến, nhưng tiểu nữ trước hết quan sát từ căn nhà nà y, nháºn ra Tra đại thẩm đã cư trú đến mưá»i mấy năm. Nếu bà giầu có thì việc đổi nhà dá»… như trở bà n taỵ Sau nữa tiểu nữ lại coi chân tay Tra đại thẩm thô kệch cứng cá»i, nhất định là má»™t ngưá»i là m ăn vất vả suốt Ä‘á»i cho đến ngà y nay.
Phà m Phiếm vuốt râu nói :
- Ấu Dương cô nương đã quan sát rất tá»· má»·, quả là ngưá»i có kiến thức.
Ấu Dương Tin ngá» lá»i cám Æ¡n lão Phà m rồi tiếp :
- Äiểm thứ hai : Tra đại thẩm thuá»™c giá»›i nữ lưu, kiến thức có hạn. Nếu bà dấu diếm chân tình thì là m sao thoát được pháp nhãn cá»§a các vị tiá»n bối đây? Huống chi khi tiểu nữ nhắc tá»›i Tra đại thiếu gia bà tuyệt không có phản ứng chi hết. Hai ngưá»i cách biệt đã mưá»i sáu năm Tra đại thiếu gia tuyệt vô âm tin, nay đột nhiên có kẻ nhắc tá»›i thì dù ngưá»i kÃn đáo đến đâu cÅ©ng không khá»i lá»™ vẻ sá»ng sốt. Äây là má»™t nhược Ä‘iểm cá»§a loà i ngưá»i. Những nhân váºt giầu kinh nghiệm chẳng ai không biết luáºn cứ nà y rất chân thiệt.
Ấu Dương Tinh đảo mắt nhìn má»i ngưá»i thấy ai cÅ©ng yên lặng. Trên môi cô bất giác thoáng qua má»™t nụ cưá»i đắc thắng, rồi cô thá»§ng thẳng nói tiếp :
- Äiểm thứ ba : Tra đại thiếu gia hồi sinh tiá»n là má»™t mỹ nam tá» nổi tiếng trong võ lâm lại có tÃnh phong lưu đà ng Ä‘iếm, Ä‘i tá»›i đâu là để tình duyên tá»›i đó. Nhân phẩm con ngưá»i đã thế lại già u có không kém báºc vương hầu thì trên tình trưá»ng còn có chá»— nà o bất lợi? Thế mà chú ngốc nà y... Cô trá» và o Tra Tư Liệt nói tiếp :
- Nếu quả là giòng dõi Tra đại thiếu gia thì tiểu nữ khó mà tin được. Các vị tiá»n bối coi lại mà coi : Gã có Ä‘iểm nà o giống phụ thân không? Ngưá»i ta thưá»ng nói : "Cha hùm chẳng sinh con chó" Tra đại thiếu gia là má»™t nhân váºt như váºy, có lý nà o lại sinh cáºu con cục mịch thế nà y? Má»i ngưá»i nhìn kỹ lại A Liệt thì thấy gã trán hẹp, mÅ©i nhá»n, môi má»ng, nước da và ng á»ng, thá»±c chẳng khác con nhà dân dã nghèo nà n chút nà o. Luáºn cứ nà y có tin hay không là má»™t chuyện khác nhưng chẳng má»™t ai lên tiếng bà i bác nên thà nh sá»± thá»±c.
Ấu Dương Tinh cà ng tăng thêm phần tá»± tin, cô tá»§m tỉm cưá»i nói :
- Còn Ä‘iểm thứ tư : Giả tá»· chú nhá» nà y là giòng dõi Tra gia ở Hóa Huyết môn thì dù có gặp thá»i cÆ¡ bất hạnh chưa được rèn Hóa Huyết thần công thì Ãt ra cÅ©ng biết chút võ há»c má»›i phải, mà gã chẳng hiểu tý gì.
Kỳ Kinh lên tiếng bà i bác :
- Trưá»ng hợp thằng nhá» nà y sinh và o thá»i kỳ Hóa Huyết môn đã bị tiêu diệt thì gã không biết chút võ công nà o chẳng có chi là lạ.
Ấu Dương Tinh không ngần ngừ gì đáp ngay :
- Äó là các hạ chỉ biết má»™t Ä‘iá»u chứ không biết hai. Nếu nhà nà y có liên quan đến Hóa Huyết môn thì Tra đại thẩm kia dù ẩn cư kÃn đáo đến đâu cÅ©ng có ngưá»i ở Hóa Huyết môn lá»t lưới tìm tá»›i nÆ¡i được. Khi Hóa Huyết môn đã có ngưá»i tìm đến thì chú nhá» nà y là giá»t máu duy nhất còn lại, dÄ© nhiên đã được truyá»n thụ võ công và trải bấy nhiêu năm tất gã có căn bản khá rồi. Trái lại Ä‘iểm thứ tư phải liên quan đến ba Ä‘iểm trên. Chú nhá» nà y chẳng hiểu chút võ công nà o đủ chứng minh Tra đại thẩm không nói Ä‘iá»u gì trá ngụy. Má»i ngưá»i dương mắt lên nhìn Ấu Dương Tinh không nói câu gì. Chẳng ai ngá» má»™t vị tiểu cô nương nhá» tuổi như váºy mà lý luáºn đã đến chá»— cá»±c kỳ tinh tế, bất giác Ä‘á»u Ä‘em lòng tin tưởng cô. Giữa lúc ấy tên thá»§ đồ cá»§a Äổng Công Xuyên và o phúc đáp căn cứ theo sá»± Ä‘iá»u tra thì ngưá»i đà n ông nhà há» Tra ở đây qua Ä‘á»i chưa mưá»i năm. Có ngưá»i bảo Tra Tư Liệt năm nay mưá»i ba tuổi, lại có ngưá»i nói gã đã mưá»i bốn. Tà i liệu nà y cÅ©ng chứng tá» mẹ con Tra Tư Liệt hoà n toà n không liên quan gì đến Hóa Huyết môn.
Mai am chủ nói :
- Ấu Dương cô nương tháºt là thông minh tà i trà trên Ä‘á»i hiếm thấy. Cổ nhân đã có câu : Sông Trưá»ng Giang đợt sau xô đợt trước, lá»›p ngưá»i má»›i thay đổi lá»›p, ngưá»i xưa tháºt là đúng lý. Bần ni tuổi già tối tăm không ăn thua gì nữa rồi. Äổng Công Xuyên nổi lên tráºn cưá»i hà o hứng há»i :
- Mai am chá»§ sao lại nói thế? Ấu Dương cô nương quả là má»™t kỳ tà i tháºt, nhưng Mai am chá»§ vẫn là má»™t cây cá»™t đã trồng giữa giòng sông võ lâm. Nếu am chá»§ tá»± cho mình là già nua tuổi tác thì tiểu đệ đây đáng chui xuống lá»— rồi hay sao? XÃch Luyện Xà Kỳ Kinh đưa cặp mắt gà chá»i ngó qua ngó lại, không hiểu là hắn nhìn ai mà cÅ©ng chẳng ai biết bụng hắn Ä‘ang nghÄ© gì. Trình Nhất Trần đạo nhân ở phái Nga Mi lên tiếng :
- Cuá»™c há»™i hợp bữa nay cốt để trao đổi ý kiến vá» việc tình báo ngỠđâu... Lão nói tá»›i đây chợt cảnh giác liá»n dừng lại không nói nữa, đưa mắt nhìn Ấu Dương Tinh. Ấu Dương Tinh quả là ngưá»i tinh khôn. Cô hiểu ngay bá»n há» vẫn tỵ hiá»m vá» sá»± hiện diện cá»§a mình, liá»n bụng bảo dạ : "Bá»n há» Ä‘i đâu bà n soạn thì ta cÅ©ng ngấm ngầm theo dõi xem há» nói gì?" Cô mỉm cưá»i bước ra ngoà i cá»a Ä‘oạn quay và o ngá» lá»i từ biệt má»i ngưá»i rồi má»›i băng mình Ä‘i. Má»i ngưá»i ngó Tra Tư Liệt Ä‘ang ôm xác con mèo ra chiá»u ngÆ¡ ngác nên chẳng ai để ý gì đến gã nữa.
Trình Nhất Trân đạo nhân lại nói tiếp :
- Không ai ngá» Huyết VÅ© thư lại phát sinh tại chốn nà y. Dưá»ng như cái đó có liên quan đến cuá»™c tụ há»™i giữa chúng ta. Tam gia Hứa Thái Bình ở Thanh Long há»™i cưá»i ha hả há»i :
- Dù cho nắm tro tà n của Tra gia ở Hóa Huyết môn có cháy trở lại thì chúng ta đã sợ cóc gì?
Mai am chá»§ nhÃu cặp lông mà y nghÄ© bụng :
- Hứa Thái Bình chưa nói đã cưá»i mà giá»ng lưỡi đằng đằng sát khÃ. Tháºt là má»™t nhân váºt rất nguy hiểm.Bà chưa lên tiếng thì Kỳ Kinh đã cất giá»ng âm trầm :
- Theo lẽ ra thì Hóa Huyết môn chẳng thể nà o khôi phục lại được nữa. ChÃnh tiểu đệ đã tham dá»± và o vụ án ngà y trước. Khi xong việc rồi cÅ©ng do tiểu đệ kiểm Ä‘iểm số ngưá»i chết thì Hóa Huyết môn từ trên xuống dưới, từ lá»›n chà nhá», cả lão bá»™c nô tỳ cho đến bá»n đầu bếp nấu ăn Ä‘á»u đủ mặt hết, chẳng sót má»™t ai. Hắn nhắc tá»›i việc giết tróc năm trước, trong lòng hứng khá»i lại nói tiếp :
- Khi đó tiểu đệ chỉ sợ Tra gia có ngưá»i lá»t lưới, nhưng nay hồi tưởng lại thì thấy mình xá» trà vụ nà y hÆ¡i quá đáng. Má»i ngưá»i Ä‘á»u kinh ngạc nhìn hắn. Mai am chá»§ không nhịn được cất giá»ng trà o phúng há»i :
- Sao? Kỳ thà chá»§ cÅ©ng cảm thấy thá»§ Ä‘oạn cá»§a mình quá tà n nhẫn ư? Cái đó khiến cho ngưá»i ta khó mà tin được.
Kỳ Kinh lạnh lùng đáp :
- Binh sinh tiểu đệ chẳng bao giá» Ä‘eo bá»™ mặt giả nhân nghÄ©a. Hóa Huyết thần công khắp thiên hạ còn ai không sợ? Vì thế mà nhổ cá» phải trừ gốc. Lúc đương thá»i tháºt cần là m như váºy. Bây giá» hồi tưởng lại thì thù xưa đã trả, nhưng còn "món" nà y? Chúng ta chẳng ai có thể tìm ra được váºt đã mất, phải váºy không? Giả tá»· bá»n há» còn ngưá»i sống sót thì việc tìm chá»— giấu cá»§a báu chẳng khó khăn gì.
Phà m Phiến lại vuốt râu lớn tiếng :
- Kỳ huynh nói rất có lý! Mưá»i sáu năm nay chúng ta Ä‘á»u đã phế bỠý nghÄ© tìm lại váºt mất tÃch. Nhưng gần đây Huyết VÅ© thư xuất hiện hai lần là chuyện thế nà o?
Bất Sân đại sư đáp :
- Hóa Huyết chân kinh đã cão thà nh bảy bản, mỗi phái giữ một bản.
Nhà sư chưa dứt lá»i thì Kỳ Kinh đã há»i ngay :
- Äại sư nói câu nà y là có ý gì?
Bất Sân đại sư sa xầm nét mặt xẵng giá»ng đáp :
- Bần tăng muốn nhắc các vị tình thế bữa nà y phức tạp hÆ¡n mưá»i sáu năm trước nhiá»u. Má»i ngưá»i nghe Bất Sân đại sư nói váºy khác nà o bị Ä‘iện giáºt. Ai nấy Ä‘á»u sá»ng sốt, biến đổi sắc mặt.
Bất Sân đại sư dương cặp mắt to hÆ¡n lúc bình thá»i nhiá»u đảo nhìn má»i ngưá»i, trầm giá»ng nói tiếp :
- Các vị Ä‘á»u lá»™ vẻ nghiêm trá»ng đủ chứng tá» lá»i nói cá»§a bần tăng đã khiến các vị nghÄ© tá»›i rồi, có Ä‘iá»u ai Ä‘á»u giấu táºn đáy lòng chẳng chịu nói ra trước mà thôi. Ngưá»i khác giữ kÃn thì chẳng có chi kỳ lạ, nhưng XÃch Luyện Xà Kỳ Kinh vẫn lặng thinh khiến cho bầu không khà trở nên khẩn trương khác thưá»ng.
Bất Sân đại sư ngó qua vẻ mặt má»i ngưá»i nói tiếp :
- Từ mưá»i sáu năm cho đến ngà y nay, Tra gia ở Hóa Huyết môn đã không còn ngưá»i nà o sống sót ở thế gian. Trái lại bảy môn phái Ä‘á»u giữ Hóa Huyết chân kinh. Theo chá»— bần tăng biết thì trang đầu chân kinh đó là tá» Huyết VÅ© thư nói vá» bà quyết cá»§a đại pháp. Bần tăng tin rằng bây giỠđưa ra Ä‘iểm nà y rất bổ Ãch cho việc trừng thanh tình thế máºp má».
Mai am chủ nói :
- Bất Sân đạo hữu nên biết vụ nà y chỉ có đạo hữu hoặc Trình đạo hữu nói ra là được, còn ngưá»i khác dù trong lòng có ý nghi ngá» cÅ©ng không dám đỠcáºp tá»›i.
Trình Nhất Trần gáºt đầu ngắt lá»i :
- Mai am chá»§ nói đúng đó! Hiện nay chỉ có đệ tá» phái Thiếu Lâm và tệ phái bị ngá»™ hại, váºy ngưá»i ngoà i dÄ© nhiên có Ä‘iá»u khó nói.
Bây giá» Kỳ Kinh má»›i cưá»i khà nh khạch lên tiếng :
- Ngay đến môn phái có ngưá»i bị hại cÅ©ng chẳng thể ngá» vá»±c hoà n toà n. Tiểu đệ chắc Ä‘iểm nà y cÅ©ng được nhiá»u vị đồng ý.
Trình Nhất Trần mặt lạnh như tiá»n đáp :
- Kỳ huynh nói câu nà y e rằng còn thiếu sự suy nghĩ.
Kỳ Kinh nói :
- DÄ© nhiên tiểu đệ có chút kiến cÆ¡ má»›i dám nói váºy.
Trình Nhất Trần đỠtụ công lá»±c để bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể ra tay được rồi cất giá»ng lạnh lùng há»i :
- Thế thì hay lắm! Kỳ huynh đã phát hiện Ä‘iá»u chi?
Kỳ Kinh đưa Ä‘i đưa lại cặp mắt gà chá»i khiến má»i ngưá»i không biết hắn nhìn ai rồi đáp :
- Trình chân nhân đã có lòng hạ vấn, tiểu đệ đà nh phải nói trắng ra. Theo chá»— tiểu đệ biết thì bên quý phái cÅ©ng có những tay cao thá»§ ngang hà ng vá»›i chân nhân hiện ở trong thà nh Khai Phong, có đúng thế không? Má»i ngưá»i liá»n đưa mục quang ngó Trình Nhất Trần nhưng không thấy lão lá»™ vẻ kinh ngạc. Má»i ngưá»i chỉ muốn biết Trình Nhất Trần có phản ứng gì không, hoặc nghe lão đối đáp thế nà o.
Trình Nhất Trần thoáng lộ vẽ bẽn lẽn rồi thản nhiên đáp :
- Äúng thế! Sư đệ cá»§a bần đạo là Lục Nhất Siêu cÅ©ng đến đây nhưng vụ đó lấy chi là m bằng cá»›?
Kỳ Kinh đáp :
- Tiểu đệ chỉ muốn nói là Trình chân nhân không phải đến đây má»™t mình, chứ chẵng có dụng ý gì khác... Ha... Ha... Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Kỳ Kinh muốn dẫn chứng để ngấm ngầm nói lên phái Nga Mi đã có những tay cao thá»§ tá»›i phá»§ Khai Phong thì vụ án "Huyết VÅ© thư phái" nà y không thể lảng ra ngoà i được mà cÅ©ng là má»™t phần tỠđáng nghi.
Mai am chá»§ xuất hiện ở cá»a phòng cất tiếng lạnh lùng há»i :
- Còn Kỳ thà chá»§ thì sao? Những cao thá»§ quý phái Ä‘á»u ở nhà cả á»? Hay cÅ©ng còn ngưá»i khác đã đến Khai Phong?
Kỳ Kinh báºt tiếng cưá»i khô khan. Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ© rất mau, hắn tá»± há»i :
- Mụ lão nhi nà y chắc cÅ©ng biết nhiá»u chuyện đấy. Ta thá» phá»§ nháºn xem mụ bảo sao?
Hắn tÃnh váºy rồi lá»±a lá»i ướm há»i :
- Am chá»§ thá» Ä‘oán coi được không?Mai am chá»§ đáp : - Bần ni chẳng cần phải Ä‘oán cÅ©ng biết quý phái có má»™t vị trong ba tay đại cao thá»§ là Tháºp Bá»™ Äoạn Trưá»ng Äồ Äại KÃnh cÅ©ng ở trong khu vá»±c Khai Phong.
Kỳ Kinh cưá»i ruồi nói :
- Mai am chá»§ có nguồi tin thông thạo quá! Lúc nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u nháºn ra trong bảy phái thì hai phái Hoa SÆ¡n và Nga Mi đã có thái độ mặc nhiên thừa nháºn.
Kỳ Kinh ngừng lại má»™t chút rồi há»i :
- Mai am chá»§! Tin tức nà y do am chá»§ tá»± mình thám thÃnh được hay còn cao nhân nà o giúp đỡ?
Mai am chủ đáp :
- Bần ni đến phá»§ Khai Phong, nghỉ ở am Pháp Hoa. Am nà y cÅ©ng do ngưá»i đồng môn thì cái đó không còn là chuyện bà máºt, bất tất phải nói nhiá»u là m chi.
Hứa Thái Bình ở Thanh Long hội lên tiếng :
- Äại danh cá»§a Tuệ sư thái ở am Pháp Hoa còn ai không biết? Lão cưá»i ná»a miệng đưa mắt nhìn má»i ngưá»i lá»›n tiếng :
- Chúng ta chẳng phải ngưá»i vừa má»›i bước chân và o chốn giang hồ, váºy những việc gì vô Ãch đừng nhắc tá»›i nữa. Tá»· như hiện giá» các phái Ä‘á»u có những tay cao thá»§ nằm vùng trong thà nh Khai Phong là má»™t Ä‘iá»u má»i ngưá»i ai cÅ©ng biết rồi. Lão ngừng lại má»™t chút thì Äổng Công Xuyên lên tiếng há»i :
- Hứa huynh còn Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Hứa Thái Bình lắc lư tấm thân lùn tịt và o béo y đáp :
- Không dám! Tiểu đệ chỉ nháºn thấy là các phái Ä‘á»u có cao thá»§ nằm vùng ở đây, còn vụ Huyết VÅ© thư thì không hiểu chi hết.
Bất Sân đại sư há»i :
- Vá» Huyết VÅ© thư đại pháp, nếu là ngưá»i công lá»±c không đủ thâm háºu thì chẳng thể thi triển được, sao Hứa thà chá»§ lại bảo hoà n toà n không hiểu? Hứa Thái Bình đáp :
- Nếu chúng ta Ä‘i vá» nẻo đưá»ng nà y thì tại hạ xin há»i đại sư má»™t câu là cỠđộng đó có lợi cho ai?
Phà m Phiếm ở Phong Dương Thần Câu môn nói theo :
- Phải rồi! Äá»™ng cÆ¡ nà y ở đâu? Bất Sân đại sư không trả lá»i, chỉ ngá»a mặt lên trá»i cưá»i lạt.
Phà m Phiếm đảo mắt nhìn quanh thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u có ý trà o phúng mình thì biết rằng mình đã lỡ lá»i liá»n hất hà m râu lên nói :
- Nếu các vị không trả lá»i được thì tiểu đệ có cách gần giống như "Tá»§ng nhân thị thÃnh", tức là trước hết hãy giả định Huyết VÅ© thư đó không phải cá»§a dư đảng nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn bà y đặt thì ngưá»i ra tay là ai? DÄ© nhiên bảy môn phái chúng ta đây Ä‘á»u đáng hoà i nghi, nhưng trước khi chưa tìm được chứng cá»› ai nấy Ä‘á»u phải nÃn nhịn không dám nói ra...
Äổng Công Xuyên nóng tÃnh không nhịn được, ngắt lá»i :
- Câu nói cá»§a Phà m huynh dưá»ng như chẳng có chi là lạ. Nói lui nói tá»›i chẳng qua là ám thị vá» việc liên quan đến bảy bản Hóa Huyết chân kinh chứ gì? Phà m Phiếm vuốt râu cưá»i đáp :
- Giả tá»· còn có ngưá»i hạ thá»§ vì mục Ä‘Ãch khiến cho bảy môn phái chúng ta nghi kỵ lẫn nhau. Hoặc giả có ngưá»i muốn xen và o môn phái lá»›n để nhảy lên ngôi bảo tá»a là m lãnh tụ võ lâm. Phà m Phiếm nói mấy câu nà y khiến cho má»i ngưá»i Ä‘á»u kinh ngạc, ra chiá»u nghÄ© ngợi.
Sau má»™t lúc, Kỳ Kinh cất giá»ng âm trầm :
- Câu nói cá»§a Phà m huynh má»›i nghe tưởng là có lý, nhưng chÃnh phái lá»›n trong võ lâm hiện nay đã thà nh định cục. Sáu bảy chục năm trá»i chưa từng xảy chuyện các phái lá»›n tranh dà nh thứ báºc. Tiểu đệ nháºn thấy là quá lo xa.
Hứa Thái Bình đưa mắt nhìn Bất Sân đại sư mỉm cưá»i há»i :
- Trong chÃn môn phái lá»›n có Võ ÄÆ°Æ¡ng và Thiên Thai là hai phái không tham dá»± và o vụ công án tại nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn. Phái Thiên Thai chẳng kể là m chi, nhưng phái Võ ÄÆ°Æ¡ng thá»±c lá»±c hùng háºu lại nổi tiếng lá»›n. Nếu trong chÃn phái mà lên ngôi lãnh tụ thì dÄ© nhiên không có phái nà o khác ngoà i phái Võ ÄÆ°Æ¡ng. Äại sư tÃnh có đúng không?
Lão tá» ra rất quan tâm đến phái Thiếu Lâm vì phái nà y cÅ©ng phái Võ ÄÆ°Æ¡ng thá»±c lá»±c ngang nhau, hÆ¡n hẳn những phái khác. Bất Sân đại sư cưá»i thầm nghÄ© bụng :
- Bá»n nà y có ý muốn gây trò ly gián cho bản phái cùng Võ ÄÆ°Æ¡ng xung đột để hao tổn lá»±c lượng. Có thế thì bảy phái kia má»›i nổi lên thà nh thế quân bình được. Chà chà ! Tháºt là mưu sâu kế độc! Nhưng khi nà o lại mắc bẫy há»? Nhà sư liá»n giả bá»™ suy nghÄ© rất nghiêm trá»ng và lẩm nhẩm gáºt đầu. Tra đại thẩm bị bệnh nằm trong phòng. Bà lấy khăn đắp lên đầu nhưng ngấm ngầm hé mở để lắng tai nghe cuá»™c đối thoại giữa những ngưá»i ở nhà ngoà i. Bá»—ng bà thấy Mai am chá»§ đột nhiên xoay mình Ä‘i và o, liá»n trần ngưá»i nằm quay mặt và o phÃa trong và chùm chăn kÃn lại. Từ lúc nà y nhà ngoà i nói gì không nghe rõ nữa. Tra Tư Liệt ngồi co ro trong góc nhà ôm xác con mèo Ä‘en. tuy gã nghe rõ hết cuá»™c đối thoại giữa má»i ngưá»i không sao hiểu được ná»™i dung câu chuyện cá»§a há». Mặt gã lá»™ vẻ bi thảm vì cái chết cá»§a con mèo yêu dấu. Những tay cao thá»§ bảy môn phái chẳng ai chú ý đến gã kể cả Kỳ Kinh.
Bá»—ng Äổng Công Xuyên lá»›n tiếng :
- Theo quy cá»§ cá»§a Hóa Huyết môn thì Huyết VÅ© thư xuất hiện ở đâu là đêm hôm ấy há» sẽ giết cả nhà , gà chó cÅ©ng không bá» sót. Chúng ta chá» hết đêm nay xem tình hình xảy ra, nếu giống như ở phái Nga Mi, má»™t nhà bị hại hết cả thì nhất định là dư đãng cá»§a Tra gia hạ thá»§ chẳng còn nghi ngá» gì nữa. Lão dứt lá»i đưa mắt nhìn má»i ngưá»i không thấy ai phản đối thuyết cá»§a mình liá»n há»i tiếp :
- Ở đây không phải là chá»— nói chuyện lâu dà i. Mòi các vị dá»i gót đến tệ xá nên chăng. A Liệt nghe tá»›i đây biết là chẳng còn gì đáng để ý nữa, đầu óc gã liá»n nghÄ© sang chuyện khác. Gã sá»±c nhá»› tá»›i con ngưá»i mặt trái soan mắt lá»›n là Ấu Dương Tinh. Bá»—ng trong phòng có tiếng Tra thị la gá»i : gã má»›i phát giác trong nhà không còn bóng ngưá»i nà o nữa, liá»n hạ xác con mèo xuống, chạy và o phòng há»i :
- Má má! má má kêu hà i nhi có chuyện chi? Tra thị đã ngồi dáºy, mục quang rất sắc bén, không có vẻ bệnh hoạn gì nữa. A Liệt thấy váºy không khá»i sá»ng sốt, gã hoan hỉ há»i : - Ủa! Má má khá»i bệnh rồi ư?
Mẫu thân gã trên môi thoáng lá»™ má»™t nụ cưá»i kỳ dị, nói :
- Bá»n ngưá»i đó Ä‘i cả rồi. Ngươi thá» theo dõi coi! A Liệt liá»n chạy ra. Chỉ trong khoảnh khắc gã trở vá» báo :
- HỠđi hết cả rồi. Tra thị thở phà o nói :
- Tạ Æ n trá»i đất! Bầy giá» ngươi kể lại những câu há» nói vá»›i nhau từ đầu đến cuối cho ta nghe. A Liệt há»i :
- Bá»n há» nói chuyện rất kỳ! Hà i nhi chẳng hiểu gì ráo. Má má có hiểu không? Tra thị giục :
- Ngươi đừng há»i nữa! Hãy nói lại cho ta nghe! A Liệt kể lại từ đầu đến cuối không sót câu nà o mà cả thứ tá»± trước sau cá»§a từng ngưá»i cÅ©ng không sai tráºt hay sÆ¡ sót má»™t chữ nà o. Tra thị nghe xong gáºt đầu nói :
- Hay lắm! Lúc đó ta nghÄ© nhiá»u chuyện quá thà nh ra bá» sót mất mấy chá»— không nghe rõ. A Liệt ngÆ¡ ngác há»i :
- Há» nói chuyện gì váºy? Tra thị đáp : - Bá»n há» nói chuyện nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn... Äá»™t nhiên bà dừng lại ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi tiếp :
- Ta đã nghĩ kỹ mà chưa hiểu có nên nói cho ngươi biết không?
A Liệt nói :
- Má má! Ba bốn năm nay má má có Ä‘iá»u chi cÅ©ng thương lượng vá»›i hà i nhị Cả cô bác hà ng xóm cÅ©ng khen hà i nhi hiểu việc và bảo hà i nhi thông thạo bằng đứa nhá» mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi.
Tra thị vuốt má con tỠvẻ rất thương yêu nói :
- Phải rồi! ngươi quả là má»™t đứa nhá» hiểu việc. A Liệt há»i : - Thế thì má má còn chá» gì mà không Ä‘em chuyện tâm sá»± nói cho hà i nhi biết? Tra thị lắc đầu đáp :
- Không được đâu! Äể ta suy nghÄ© lại đã.
A Liệt nóng nảy há»i :
- Trước nay má má có thế nà y đâu? Sao nay lại kỳ lạ thế? Tra thị nói :
- Hoặc giả sau nà y ngươi sẽ biết rõ nguyên nhân. Còn bây giá» thì ngươi nên nhá»› đừng nhắc chuyện nà y vá»›i ai... Bá»—ng ngoà i cá»a có tiếng gá»i là m đứt Ä‘oạn câu chuyện giữa hai mẹ con. Tra thị vá»™i nằm xuống kéo chăn bông trùm lên đầu. A Liệt chạy ra nhà ngoà i, đưa tay lên kéo then mở cá»a, gã ngần ngừ má»™t chút rồi má»›i mở cánh cá»a gá»— ra. Bên ngoà i ánh dương quang sáng lạn khiến cho ngưá»i ta cảm thấy thế giá»›i thá»±c hiện chứ không phải là má»™ng ảo. Má»™t đại hán đứng ngoà i cá»a lưng Ä‘eo Ä‘oản Ä‘ao. Vừa trông đã biết ngay là má»™t nhân váºt giang hồ đã từng luyện táºp võ công. A Liệt ngó đối phương bằng con mắt khiếp sợ, nhưng sau gã thấy vẻ mặt đại hán hiá»n là nh má»›i yên tâm được phần nà o.
Äại hán nhìn A Liệt gáºt mỉm cưá»i nói :
- Hà i tá»! Äây là thang thuốc cá»§a Mai lão sư thái bảo ta đưa cho mẫu thân ngươi uống là khá»i bệnh. Sư thái còn gá»i cho Ãt tiá»n để mẹ con ngươi độ nháºt.
|

23-12-2008, 06:35 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 4: Thấp cơ thua trà ác nhân chuồn
A Liệt nói :
- Tiểu đệ thưá»ng nghe Vương lão phu tá» dạy : Không có công thì đừng hưởng lá»™c. Hảo ý cá»§a lão sư thái, mẹ con tiểu đệ cám Æ¡n vô cùng! Nhưng... Äại hán xua tay để ngắt lá»i A Liệt rồi bước và o nhà . Y để gói thuốc và má»™t cái bao nhá» lên trên ghế gá»—, nói :
- Lão sư thái có lòng dạ Bồ Tát, thiên hạ Ä‘á»u biết tiếng. Ngưá»i hốt thuốc chữa bịnh ngưá»i ốm và giúp tiá»n gạo cho kẻ nghèo nà n là sá»± thưá»ng. Y vừa nói vừa đảo mắt ngó xung quanh trong nhà .
Y để ý cả đến gian phòng má»™t lượt rồi trở gót ra cá»a nói :
- Chá»— tưá»ng thá»§ng kia nên tìm ngưá»i tu bổ lại ngay Ä‘i!
A Liệt cất tiếng gá»i :
- Äại ca!... Nhưng đại hán đã dong tuốt rồi. A Liệt chạy và o phòng thì thấy Tra thị đã tung chăn ngồi dáºy.
Bà ho mấy tiếng Ä‘oạn bảo cáºu con :
- Äại hán vừa rồi nói phải đó. Ngươi hãy Ä‘i má»i Lý đại thúc vá chá»— tưá»ng bị thá»§ng đó cho kÃn lại. Ngươi lại mua má»™t cân thịt bò để biếu Lý đại thúc má»™t ná»a là được.
A Liệt đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi! Hà i nhi nấu thuốc cho má uống xong sẽ Ä‘i ngay.
Tra thị chá» A Liệt nấu được thuốc rồi giục gã Ä‘i luôn. Và o lúc hoà ng hôn, chá»— tưá»ng thá»§ng giống hình ngưá»i đã vá lại xong. Hôm nay A Liệt được ăn má»™t bữa cÆ¡m ná» Gã ngồi trên ngưỡng cá»a nhìn ra phương trá»i xa thẳm, nghÄ© lại những biến cố ly kỳ rồn ráºp xảy ra bữa naỵ Gã ngấm ngầm nháºn thấy giữa mình và nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn dưá»ng như có mối liên quan. Äồng thá»i gã liên tưởng đến mẫu thân vốn là ngưá»i đà n bà yếu Ä‘uối mà hà nh động cùng vẻ mặt cá»§a bà bữa nay tháºt khác lúc bình thá»i. Gã biết chắc mấy câu chuyện cá»§a nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn đã kÃch thÃch mẫu thân thà nh như váºy. A Liệt còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn xuất thần thì đột nhiên trước mắt gã tối sầm lại. Rõ rà ng má»™t ngưá»i nhảy vá»t lên không tá»±a hồ đằng vân giá vÅ© lao và o trong nhà . Ngưá»i má»›i đến chân vừa chấm đất, bá»—ng báºt lá»a lên sáng lòa. Hắn cúi đầu nhìn khắp bốn mặt tìm thấy má»™t cái đèn dầu để dưới gầm ghế, liá»n thắp lá»a và o đèn rồi tiến đến trước mặt A Liệt. Bây giá» A Liệt má»›i nhìn rõ ngưá»i nà y là ai. Bất giác gã hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh. Gã dương mắt lên ngó ngưá»i đứng tuổi gầy nhom, mặt lạnh như tiá»n có cặp mắt gà chá»i.Hắn chÃnh là XÃch Luyện Xà Kỳ Kinh, má»™t trong Bắc Mang Tam Xà .
Hắn hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói :
- Chá»— tưá»ng lÅ©ng tu bổ mau quá nhỉ? Thế là hay lắm! Vì lúc ta động thá»§ không thể để hà ng xóm ngó thấy... A Liệt đã chán ghét Kỳ Kinh, bây giá» cà ng tức giáºn hÆ¡n. Gã vượt qua cÆ¡n khiếp sợ, trở lại bình tÄ©nh.
Gã nghÄ© ngợi má»™t chút rồi há»i bằng má»™t giá»ng có ý kháng cá»± :
- Các hạ đến đây là m chỉ Mẹ con tiểu tỠcó chuyện gì đắc tội với các hạ đâu?
Kỳ Kinh lạnh lùng đáp :
- Dưá»ng như ngươi không biết sợ chết là gì. Cái đó kêu bằng nghé má»›i sinh chưa hiểu hùm là dữ. Hắn ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :
- Ngươi nói đúng lắm! Mẹ con ngươi quả không có chá»— nà o đắc tá»™i vá»›i ta, nhưng ta theo thưá»ng lệ đã định giết ai thì giết. Bữa nay ta quyết ý hạ sát cái mạng nhá» xÃu cá»§a ngưoi, nên bây giá» ta trở lại động thá»§.
A Liệt căm háºn đến cá»±c Ä‘iểm. Gã không biết sợ là gì nữa, nhưng cÅ©ng không biết là m thế nà o hay ăn nói là m sao cho phải. Bá»—ng Kỳ Kinh lắng tai nghe rồi ngạc nhiên há»i :
- Lạ tháºt! Sao mẫu thân ngươi lại không khiếp sợ kêu thét lên?
A Liệt nghiến răng đáp :
- Mẫu thân tiểu tỠngủ rồi.
Kỳ Kinh đáp :
- Ủa! Äó là kết quả sau khi mụ uống thuốc cá»§a Mai am chá»§. Äã váºy ta không giết mụ nữa. Hà hà ... Hắn cưá»i lạt hai tiếng rồi nói :
- Ta cứ tưởng mụ sợ quá la là ng thì bắt buá»™c ta phải hạ thá»§ giết ngươi ngay, đồng thá»i giết cả mụ nữa. A Liệt trợn mắt ngó đối phương. Gã nghe Kỳ Kình nói váºy lại sợ mẫu thân tỉnh dáºy và bị giết vá» tay ác tặc. Bất giác gã cúi đầu xuống, tá»± nhá»§ :
- Tên ác tặc kia! Ngươi giết ta lẹ Ä‘i rồi cút cho mau! Kỳ Kinh lạnh lùng há»i :
- á»’! Ngươi sợ rồi phải không? A Liệt muốn trợn mắt lên mà thóa mạ nhưng gã sợ là m kinh động cho mẫu thân tỉnh dáºy, nên gã phải cố nhịn cÆ¡n xúc động trong lòng, mà chỉ mắng thầm :
- Thằng quỷ sứ chết bầm nà y! Ta không sợ mi đâu!
Kỳ Kinh là m gì hiểu được gã tiểu tỠrủa ngầm. Hắn nói : - Ngươi đã khiếp sợ thì lão gia còn có cơ để ngươi sống sót... A Liệt cúi xuống nhưng tai vẫn để ý nghe xem đối phương nói gì. Kỳ Kinh lại nói tiếp :
- Sau khi bá»n ta Ä‘i rồi lại nháºn được báo cáo là có ngưá»i và o trong nhà nà y hà nh động. Nếu ngươi chịu nói rõ thá»±c tình đừng giấu giếm má»™t tý gì thì ta tha mạng cho.Giả tá»· A Liệt là tay lão luyện giang hồ thì có khi gã nghÄ© ra được đối phương nói câu nà y là để lừa gạt. Nhưng đứng trước sá»± huy hiếp cá»§a tá» thần, gã khó lòng dấu diếm nổi chân tình, huống chi gã còn là trẻ nÃt thì đâu là m sao được? Gã tá»± nhá»§ :
- Bá»n hỠđã biết có ngưá»i đến hà nh động thì mình có nói ra cÅ©ng váºy mà thôi. Kỳ Kinh biết thá»§ Ä‘oạn cá»§a mình có thể Ä‘iá»u tra được chân tình, liá»n nhìn A Liệt chằm chặp, chá» gã phúc đáp. Hắn định bụng khi biết rõ tưá»ng tình rồi bất chấp A Liệt có liên quan đến nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn hay không cÅ©ng giết gã Ä‘i để trừ mối lo vá» sau. A Liệt thá»§ng thẳng đáp :
- Lúc ấy tiểu tá» Ä‘ang ở trong phòng, bá»—ng nghe tiếng động, liá»n thò đầu nhìn ra thì thấy má»™t đại hán cao thá»§ lá»›n tiến và o nhà . Hình dạng đại hán nà y trông mà phát khiếp. Äây là gã thuáºt lại ngưá»i bị hại là má»™t đệ tá» phái Thiếu Lâm nhưng Kỳ Kinh chưa hiểu đầu Ä‘uôi đã xen và o :
- á»’! Äúng rồi! Lá»i báo cÅ©ng nói là má»™t hán tá» cao lá»›n. A Liệt ngấm ngần sá»ng sốt nói tiếp :
- PhÃa sau đại hán còn có má»™t ngưá»i Ä‘i theo... Gã cố dừng lại thì Kỳ Kinh bá»—ng lên tiếng :
- Äó là ngưá»i bị hại, ta đã biết rồi, bất tất phải nói nhiá»u. Äừng nói A Liệt là đứa nhá» thông minh, mà ngay kẻ tầm thưá»ng cÅ©ng hiểu Kỳ Kinh đã nháºn được báo cáo không đúng sá»± tháºt hoà n toà n. Vì ngưá»i chá»§ động là má»™t phụ nữ ngưá»i nhá» nhắn, búi tóc cao lên đỉnh đầu, khác hẳn lá»i báo cáo cho Kỳ Kinh.
A Liệt ngáºp ngừng rồi tiếp :
- Tiểu tá» thấy đại hán cao lá»›n liá»n sợ hết hồn, vá»™i chui và o bên giưá»ng mẫu thân. Sau má»™t lát, bên ngoà i lại có tiếng động... tức là các vị kéo đến.
Kỳ Kinh ra vẻ trầm ngâm. Äoạn hắn hất hà m há»i :
- Ngươi thấy hắn rồi hắn có nói gì không? Hắn đối thoại vá»›i ngưá»i đến sau thế nà o?
A Liệt đáp :
- Không có đâu. Nếu bên ngoà i không có tiếng động cá»a thì tiểu tá» cÅ©ng chẳng biết là có ngưá»i má»›i đến.
Kỳ Kinh sừng sộ nói :
- Ta há»i ngươi má»™t câu nữa, nếu ngươi không trả lá»i được là ta giết ngươi láºp tức. Giá»ng nói cùng vẻ mặt hắn biến thà nh hung dữ đáng sợ. A Liệt ngấm ngầm kinh hãi. Gã biết chắc có chá»— nà o không ổn rồi mà chẳng sao nghÄ© ra được.
Kỳ Kinh vươn tay túm lấy ngá»±c A Liệt, xẵng giá»ng cất vấn :
- Chuyện nà y giản dị lắm mà tại sao lúc ban ngà y ngươi thà chịu chết chứ không chịu nói ra?
A Liệt ấp úng :
- Tiểu tá»... tiểu tá»... sợ quá...
Kỳ Kinh tức giáºn văng tục :
- Sợ cái ***! Äến lão gia đây mà ngươi còn không sÆ¡...
A Liệt nhìn và o mắt đối phương mà không hiểu cặp mắt gà chá»i cá»§a hắn ngó vá» phương nà o. Äá»™t nhiên gã cảm thấy rất tức cưá»i mà phải mÃm môi để khá»i cưá»i lên tiếng. Bây giá» thần kinh gã không đến ná»—i căng thẳng nữa. Gã trấn tÄ©nh tâm thần đáp :
- Tiểu tỠmuốn nói ra nhưng trong đầu óc vẫn phảng phất thấy hình dáng đại hán nên sợ quá.
Kỳ Kinh chuyển động cặp mắt gà chá»i ra vẻ hÆ¡i tin, hắn nói :
- Ngưá»i nhà há» Tra khi váºn Hóa Huyết thần công, quả nhiên tá» ra hung dữ khác thưá»ng, ngươi sợ là phải. Sao bây giá» ngươi lại dám nói? A Liệt Ä‘ang nghÄ© cách trả lá»i thì Kỳ Kinh lại hăm :
- Câu nà y mà ngươi đáp không trôi là hết Ä‘á»i đó!
A Liệt thủng thẳng đáp :
- Má má tiểu tá»... dặn tiểu tá»... không nên nói dối các vi...
Kỳ Kinh nghe câu nà y chẳng thể không tin được hắn buông tay ra há»i :
- Äại hán đó tướng mạo thế nà o? Già hay trẻ? Có râu chưa?
A Liệt thuáºn miệng đáp ngay :
- Có! Hắn râu ria sồm soà m. Cặp lông mà y ráºm mà đen sì. Mắt lấp loáng ánh hà o quang... Lúc gã tả hình dung đại hán liá»n nghÄ© ngay tá»›i má»™t pho tượng há»™ pháp trong chùa rồi tiếp tục miêu tả cách ăn mặc cá»§a đại hán. A Liệt là má»™t đứa nhá» rất tinh khôn. Khi nói tá»›i cách ăn mặc cá»§a đại hán, gã liá»n nhá»› ngay đến những nhân váºt võ lâm bữa nay mà chế tạo. Thế là gã đã lừa được con cáo già Kỳ Kinh. Kỳ Kinh tin là thằng nhá» nói câu nà o cÅ©ng tháºt hết, chứ không phải giả trá. Cuá»™c tra há»i thế là xong. Kỳ Kinh chỉ còn việc hạ sát A Liệt rồi bá» Ä‘i. Äối vá»›i hắn việc giết ngưá»i là chuyện quá tầm thưá»ng. Nếu không thế thì sao hắn nổi danh trên chốn giang hồ vá»›i ngoại hiệu là XÃch Luyện Xà được? Nguyên trong lòng Kỳ Kinh vốn coi A Liệt là má»™t đứa trẻ nÃt chá»› không phải ngưá»i lá»›n chẳng có chi đáng ngại. Hắn lại nghÄ© cỠđộng cá»§a mình chẳng má»™t ai hay thì cần chi phải thá»§ tÃn, hắn lạnh lùng nhìn A Liệt thì thấy ngÅ© quan gã có phần thanh tú, nhưng thân thể gầy còm, nước da và ng á»ng. Vừa ngó đến đã biết ngay gã xuất thân ở trong má»™t gia đình nghèo nà n không đủ dinh dưỡng. A Liệt cảm thấy đối phương có ý bất nhân thì lá»a háºn trong lòng lại bốc lên, nhưng chẳng có sức lá»±c nà o để kháng cá»±, đà nh bó tay đợi chết. Tháºm chà gã còn e sợ là m kinh động mẫu thân tỉnh lại, nên chỉ hy vá»ng đối phương động thá»§ tháºt mau lẹ để mình khá»i báºt tiếng la hoảng. Giữa lúc ấy, ngoà i cá»a lá»›n có tiếng cưá»i "HÃch hÃch" vá»ng và o.
Tiếp theo là thanh âm trong trẻo vang lên :
- Kỳ Kinh! Äêm nay các hạ sát hại má»™t đứa nhá» không biết võ công. Vụ nà y tiểu nữ chẳng những Ä‘em tố cáo vá»›i Mai am chá»§ mà còn đồn đại ra ngoà i giang hồ nữa. A Liệt nghe thanh âm nà y, trong đầu óc gã lại hiện lên hình dáng cô bé xinh đẹp mặt trái xoan tên gá»i Ấu Dương Tinh khiến gã vừa xúc động vừa cảm kÃch. Kỳ Kinh quả nhiên đâm ra ngần ngừ không quyết định. Bà n tay hắn lăm le muốn phóng chưởng rồi lại không dám, vì hắn Ä‘oán là Ấu Dương Tinh đã đứng ngoà i dòm ngó từ lâu những động tác cùng vẻ mặt cá»§a hắn.
Bỗng nghe Ấu Dương Tinh nói tiếp :
- Giả tá»· các hạ buông tha hai mẹ con nhà nà y mà không sợ mai háºu thằng nhá» nó lá»›n lên sẽ kiếm các hạ để báo thù thì tiểu nữ xin hứa là giữ kÃn câu chuyện, vÄ©nh viá»…n không bao giá» tiết lá»™ vụ nà y vá»›i má»™t ngưá»i thứ ba nà o khác. Cô nghÄ© rằng mình có hứa lá»i như váºy thì đối phương má»›i chịu suy tÃnh thiệt hÆ¡n và tha mẹ con Tra thị được chăng? Bằng cô cắm đầu bá» Ä‘i, tất Kỳ Kinh thấy hà nh động cá»§a hắn đã bị tiết lá»™, tư nhiên hắn sẽ cứ liá»u lÄ©nh giết ngưá»i rồi sẽ liệu sau. Quả nhiên Kỳ Kinh thâu chưởng vá» lùi lại hai bước. Hắn ngấm ngầm tÃnh toán quảng cách và nghÄ© thầm :
- Nếu mình không giết chết con nha đầu kia thì câu chuyện đêm nay phải đi đến chỗ buông tha cả hai mẹ con hỠTra.
Hắn liá»n há»i :
- Có phải Ấu Dương cô nương ở ngoà i đó không?
Ấu Dương Tinh đáp vá»ng và o :
- Hai chữ "cô nương" không xứng đáng. Tiểu nữ chả dám nháºn. Các hạ cứ kêu bằng "con nha đầu" là được.
Kỳ Kinh không trả lá»i, ngấm ngầm đỠtụ công lá»±c rồi há»i :
- Cô đến đây má»™t mình hay Ä‘i vá»›i ngưá»i khác?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Dĩ nhiên tiểu nữ đi có một mình. Tuy tiểu nữ đã đoán ra các hạ đêm nay tất đến đây để hạ sát mẹ con Tra thị, nhưng cũng không thông báo với Mai am chủ để cùng tới đây.
Kỳ Kinh sinh lòng úy kỵ nghĩ thầm :
- Con lá»i nà y là ngưá»i hỠẤu Dương mà nhà thị chuyện dùng thá»§ Ä‘oạn âm độc kỳ bÃ, tất thị cÅ©ng là má»™t đứa nham hiểm, ta không thể bảo thị là đứa con nÃt mà coi thưá»ng được. Vạn nhất ta trúng phải ám khà kịch độc thì chẳng những khó lòng chữa khá»i được mà thanh danh má»™t đòi cá»§a ta cÅ©ng bị trôi theo dòng nước. Nên biết Kỳ Kinh là ngưá»i bụng dạ thâm trầm, tâm kế sâu xạ Hắn vừa nghe Ấu Dương Tinh nói đã hiểu được chá»— dụng tâm cá»§a hắn, liá»n phát giác ra cô thông tuệ khác thưá»ng. Vì thế mà hắn không dám động thá»§ má»™t cách khinh xuất.
Bá»—ng nghe Kỳ Kinh buông tiếng cưá»i khô khan nói :
- Bản thân ta không muốn giết ngưá»i. Nếu cô không tin thì ta bá» Ä‘i ngay nhưng, ngà y sau nếu mẹ con gã xảy ra chuyện bất trắc thì cô đừng đổ trách nhiệm lên đầu ta.
Ấu Dương Tinh há»i :
- Không được! Nếu bá»n há» xảy chuyện bất trắc thì tiểu nữ cả quyết đó là hà nh vi cá»§a các hạ.
Chà ! Bây giá» các hạ bá» Ä‘i rồi mấy ngà y sẽ quay lại động thá»§ chứ gì? Nếu là ngưá»i già dặn trên đưá»ng Ä‘á»i thì lúc nà y không nên bức bách Kỳ Kinh quá đáng nữa, hãy cứ để hắn tạm thá»i rá»i khá»i nÆ¡i đây, rồi qua đêm nay sẽ tÃnh. Ấu Dương Tinh nhá» tuổi nóng tÃnh, cô buá»™c cho Kỳ Kinh phải chịu lấy trách nhiệm vá» sá»± an nguy cá»§a mẹ con Tra thị. ChÃnh ra Kỳ Kinh không muốn gây sá»± nữa, nhưng lúc nà y hắn bị Ấu Dương Tinh là m cho tức bá»±c. Lá»a giáºn nổi lên, hắn lầm bầm :
- Mi muốn rêu rao thì cứ việc rêu rao. Lão gia hãy giết mẹ con Tra thị trước, sau sẽ tÃnh đến con nha đầu, rồi muốn ra sao thì ra. Cặp mắt gà chá»i cá»§a hắn chiếu ra những tia sáng hung dữ. A Liệt không hiểu hắn ngó mình nên sợ hãi. Gã có biết đâu tình thế lúc nà y rất nguy hiểm cho gã.Äá»™t nhiên cánh cá»a hé mở. Má»™t bóng ngưá»i nhá» bé, nhẹ nhà ng né mình lách và o. Dưới ánh đèn sáng, rõ rà ng là Ấu Dương Tinh.
Cô nhấp nháy cặp mắt thao thức lạnh lùng đáp :
- Chẳng phải tiểu nữ không thÃch sống nữa mà tá»± chui đầu và o cạm. Tiểu nữ đã thấy bá»n Mai am chá»§, Äổng tiá»n bối và Bất Sân đại sư cùng mấy ngưá»i Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa nà y. Tiểu nữ còn ở đây khiến cho các hạ phải là m lạ. Nhưng các hạ ưng chịu Ä‘iá»u kiện thì cứ chuồn cá»a sổ phÃa sau mà ra, tiểu nữ sẽ bảo đảm gã nhá» nà y không nhắc tá»›i các hạ nữa. Lúc nà y Kỳ Kinh dưá»ng như không lá»±a chá»n được đưá»ng lối nà o khác liá»n bước ngay và o phòng trong, chuồn qua cá»a sổ ra ngoà i.
Ấu Dương Tinh ngó theo rồi quay lại nói :
- Hắn đi rồi! Nhưng ngươi nhớ đừng nhắc tới việc hắn mới chuồn đi. Nếu không thế thì chúng ta sẽ gặp nguy hiểm đấy.
A Liệt gáºt đầu, nhưng trong lòng gã nghÄ© thầm :
- Cô nà y cứ kêu mình bằng "thằng nhá»" và cô ta chẳng hÆ¡n mình mấy tuổi. Thế có tức cưá»i không? Chỉ trong nháy mắt, chỉ có tiếng chân bước nhẹ nhà ng đến cá»a rồi có tiếng gõ "cạch cạch".
Ấu Dương Tinh nói :
- Xin má»i quý vị và o đây! Giá»ng lưỡi cô chẳng khác chi cô chÃnh là ngưá»i trong nhà nà y. Cánh cá»a mở ra. Mấy ngưá»i tiến và o là Mai am chá»§ ở Kinh SÆ¡n, Bất Sân đại sư ở phái Thiếu Lâm, Trình Nhất Trần phái Nga Mi và Äổng Công Xuyên ở phái Thất Tinh môn. Cả thảy bốn ngưá»i. Bá»n nà y lúc còn ở đằng xa đã thấy Ấu Dương Tinh Ä‘i và o nên sá»± hiện diện cá»§a cô không là m cho há» ngạc nhiên.
Mai am chá»§ há»i A Liệt :
- Tiểu tá»! Mẫu thân ngươi thế nà o?
A Liệt đối vá»›i bà đã có lòng cảm kÃch, liá»n cung kÃnh đáp :
- Thưa sư thái! Mẫu thân tiểu tỠhiện nay đang ngủ say.
Äổng Công Xuyên nói theo :
- Gia cảnh ngươi không được dư giả mà việc trị bịnh chẳng phải dá»… dà ng. Lão phu sẽ phái ngưá»i sang giúp cho Ãt tiá»n gạo.
A Liệt không đáp vì gã chẳng hiểu nên nhã nhặn há»i :
- Ấu Dương cô nương! Chắc cô nương đã phát hiện ra Ä‘iá»u gì nên má»›i trở lại chốn nà y?
Ấu Dương Tinh đáp :
- CÅ©ng chẳng có chi quan trá»ng. Tiểu nữ chỉ nghe nói má»™t hán tá» râu ria sồm soà m đã hạ thá»§. Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau.
Ấu Dương Tinh lại nói tiếp :
- Äó là theo lá»i ngưá»i hà ng xóm. Tiểu nữ không tin rằng chÃnh mắt gã trông thấy. Cô nổi lòng trẻ nÃt liá»n Ä‘em câu chuyện nghe lá»m được ở miệng A Liệt nói vá»›i Kỳ Kinh, là m bá»™ bà máºt thốt ra. Cô đưa mắt nhìn A Liệt khiến cho gã bối rối.
Mai am chá»§ ngó A Liệt bằng con mắt dịu dà ng, cháºm rãi há»i :
- Ngươi có nhìn thấy không?
A Liệt tá»± giác không nên lừa dối lão ni từ bi nà y. Gã liá»n gáºt đầu. Sắc diện má»i ngưá»i biến thà nh lạnh lẽo. Mai am chá»§ lại lên giá»ng nghiêm nghị há»i :
- Thế mà sao lúc ban ngà y ngươi không chịu nói? A Liệt kinh hãi, nhưng gã thấy bá»n nà y lúc há»· lúc ná»™ thì trong lòng lại nổi cÆ¡n tức giáºn, ngần ngừ không muốn trả lá»i. Sau gã Ä‘em những lá»i giả dối đã nói vá»›i Kỳ Kinh vừa rồi, phúc đáp bá»n há». Má»i ngưá»i suy nghÄ© kỹ, nhìn nháºn là đúng sá»± thá»±c như lá»i A Liệt đã nói : hán tá» kia râu ria sồm soà m, cặp mắt hung dữ trông rất đáng sợ. Ai nấy Ä‘á»u nháºn định đây là Hóa Huyết thần công đúng như ý nghÄ© cá»§a Kỳ Kinh. Quần hùng đã Ä‘i đến kết luáºn sai tráºt. Trong nhà nà y chỉ có má»™t mình A Liệt biết rõ hung thá»§ chẳng phải là đại hán râu sồm hung dữ, mà là má»™t phụ nữ búi tóc cao trên đỉnh đầu. ChÃnh gã cÅ©ng tiếc rằng không được nhìn rõ tướng mạo phụ nhân nà y. Bá»n Mai am chá»§ lại hấp tấp ra Ä‘i, chẳng ai buồn để mắt ngó tá»›i mẫu thân A Liệt lần nà o. Trong nhà chỉ còn lại A Liệt và Ấu Dương Tinh. Ấu Dương Tinh nổi lên trà ng cưá»i "khanh khách" không ngá»›t. A Liệt rất lấy là m kỳ đưa mắt nhìn sang thì thấy cô ngá»a mặt trông lên nóc nhà ôm bụng mà cưá»i.
Gã chỠđến lúc cô ngừng cÆ¡n cưá»i má»›i há»i :
- Cô nương cưá»i gì váºy?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Ngươi coi bá»n giang hồ đó có thiển cáºn không? Trá»i Æ¡i tháºt tức cưá»i đến chết!
A Liệt kinh hãi tá»± há»i :
- Chẳng lẽ con nha đầu nà y thấy rõ chá»— mình nói dối, nên ả cưá»i bá»n giang hồ lão luyện bị lừa gạt?
Tuy trong lòng nghÄ© váºy, nhưng gã cố nÃn, lắng lặng không nói gì.Ấu Dương Tinh lại cưá»i thêm mấy tiếng nữa rồi nói :
- Bá»n nà y Ä‘á»u là những nhân váºt lừng lẫy, tiếng tăm, chẳng má»™t ai không lão luyện giang hồ. Nhưng bô mặt giả đạo đức cá»§a hỠđã lá»™ nguyên hình.
A Liệt bây giá» má»›i hiểu Ấu Dương Tinh báºt cưá»i vá» chuyện nà y gã má»›i yên dạ, lẩm nhẩm gáºt đầu nói :
- Phải rồi, tiểu đệ vốn má»™t lòng kÃnh cẩn và cảm kÃch há», mà bây giá» lại không biết nghÄ© thế nà o cho phải?
Ấu Dương Tinh nheo mắt nhìn gã lên giá»ng ngưá»i lá»›n :
- Ngươi hãy nghe ta nói : Ở trên cõi Ä‘á»i nà y trong muôn ngưá»i chưa chắc đã nhìn thấy má»™t ngưá»i tốt. Nếu kẻ nà o tá» tế vá»›i ngươi là trong bụng há» nhất định có mưu đồ gì khác, chỉ chá» cÆ¡ há»™i lợi dụng ngươi. Váºy ngươi đừng tin ai cả. Có thế thì và o chốn giang hồ má»›i khá»i bị mắc lừa.
A Liệt bâng khuâng nghÄ© bụng : - Vương lão phu tỠđã dạy : Con ngưá»i ta lúc má»›i sinh ra bản tÃnh từ thiện. Thế mà cô nà y bảo hiếm có ngưá»i tá» tế, nhưng xem ra cô nói cÅ©ng có lý. Mình biết ai nói đúng? Gã nghÄ© thế rồi đầu óc hoang mang, lòng dạ rối bá»i.
Ấu Dương Tinh nói bằng giá»ng kiêu ngạo :
- Ngươi còn nhá» tuổi quá không thể hiểu được những đạo lý nà y. Nhưng ngươi cứ ghi nhá»› cho kỹ những lá»i ta dặn, quyết không lầm được.
A Liệt nghe lá»i nói và coi sắc mặt quyết Ä‘oán cá»§a cá»™ Äá»™t nhiên gã tỉnh ngá»™ : Äây là những lá»i cá»§a ngưá»i lá»›n trong nhà đã giáo huấn cô. Gã liá»n há»i :
- Có phải ngưá»i lá»›n bảo váºy không?
Ấu Dương Tinh bị gã nói khÃch, quả nhiên lá»›n tiếng :
- Còn phải ai nữa? ChÃnh gia gia ta thưá»ng khuyên ta như vây. A Liệt cưá»i thầm trong bụng, nhưng không dám nói ra.
Gã gáºt đầu đáp :
- Nếu gia gia cô đã bảo thế thì nhất định đúng rồi.
Ấu Dưong Tinh thấy gã sùng thượng phụ thân thì trong lòng há»›n hở nét vui tươi lá»™ ra ngoà i mặt. A Liệt nhân lúc cô cao hứng liá»n há»i :
- Chắc lệnh tôn là ngưá»i bản lãnh cao thâm? Nhà cô ở đâu?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Nhà ta ở Hắc Cốc quan tại Ký Bắc, cách đây chừng mấy chục dặm. Bản lãnh gia gia ta không phải tầm thưá»ng. Ngưá»i võ lâm thưá»ng khen lão gia là trong vòng trăm bước, Ä‘iểu thú mất tÃch, rắn rết cÅ©ng không còn. Ngươi thá» nghÄ© coi gia gia ta có lợi hại không?
A Liệt chảng hiểu gì cả. Gã dướng mắt lên há»i :
- Tại sao trong vòng trăm bước Ä‘iểu thú mất tÃch rắn rết cÅ©ng không còn?
Ấu Dương Tin bị cụt hứng, trợn mắt lên há»i lại :
- Sao mà ngươi ngu thế! Có váºy cÅ©ng không hiểu tháºt ư?
A Liệt cảm thấy mình kém tháºt, vì theo giá»ng lưỡi Ấu Dưong Tinh thì dưá»ng như má»™t đứa con nÃt cÅ©ng hiểu được những câu đó. Gã bẽn lẽn cưá»i đáp :
- Xin lá»—i cô! Tiểu đệ Ä‘á»c sách rất Ãt, nhưng cuốn sách tiểu đệ đã há»c không nói đến chá»— đó, nên tiểu đệ chẳng hiểu ra sao?
Ấu Dương Tinh không nhịn được. Cô xua tay lia lia, lên giá»ng dạy Ä‘á»i :
- Ngươi đã ngu thế thì ta phải cắt nghÄ©a cho ngươi nghe. Há»… gia gia ta Ä‘i đến đâu là các giống Ä‘iểu thú Ä‘á»u phải lẩn tránh, cả rắn rết sâu bá» cÅ©ng đùng hòng sống.
A Liệt giáºt mình kinh hãi dương mắt lên há»i :
- Thế thì lệnh tôn không có lấy má»™t ngưá»i bạn hay sao? Lão nhân gia đã đáng sợ như váºy thì ai còn dám đến gần nữa.
Ấu Dương Tinh đáp :
- Không hẳn như váºy. Gia gia ta tuy Ãt bạn tháºt, nhưng đó là gia gia ta không thÃch kết bạn mà thôi, chứ không phải há»… ngưá»i nà o đến gần Ä‘á»u bị chết hết. Có Ä‘iá»u ta thừa nháºn má»™t Ä‘iểm là ngưá»i nà o đến gần gia gia ta cÅ©ng lo sợ như bị tá» thần ám ảnh.
A Liệt nói :
- Trá»i Æ¡i! Bản lãnh lệnh tôn như váºy thì ghê gá»›m thiệt! Thảo nà o lúc ban ngà y những ngưá»i kia đỠcáºp tá»›i nhà Ấu Dương ở Ký Bắc Ä‘á»u lá»™ vẻ khiếp sợ.
Ấu Dương Tinh nói :
- Nếu váºy ta dẫn ngươi vá» là m môn hạ gia gia ta để rèn luyện tuyệt nghệ thì ngươi không còn sợ gì ngưá»i giang hồ không còn khinh khi ngươi nữa.
A Liệt trong lòng không thÃch, nghÄ© thầm :
- Bản lãnh gia gia cô độc như váºy thì ta há»c là m chỉ Huống chi đến gần lão há»c nghệ chưa thà nh mà ngưá»i đã chết rồi cÅ©ng chưa biết chừng.
|

23-12-2008, 07:02 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 5: Ai là hung thủ giết Tra nương
Tuy trong lòng A Liệt không thÃch nhưng cÅ©ng không tiện cá»± tuyệt. Gã còn Ä‘ang tìm cách chối từ thì Ấu Dương Tinh lại nói :
- Ồ! Không được! Không được!
A Liệt mừng thầm trong bụng nhưng ngoà i mắt lại giả vá» thất vá»ng há»i :
- Tại sao cô nương đột nhiên thay đổi ý kiến?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Không phải ta thay đổi chá»§ ý má»™t cách đột ngá»™t, nhưng ta nghÄ© tá»›i hai Ä‘iá»u biết là không được rồi.
A Liệt liá»n há»i :
- Hai Ä‘iá»u gì?
Ấu Dưong Tinh đáp :
- Äiá»u thứ nhất là bà kỹ truyá»n gia cá»§a nhà ta không truyá»n thụ cho ngưá»i ngoà i. Hai là gia gia ta ngẫu nhiên cao hứng đã từng thu nạp đồ đệ, nhưng vá» sau bá»n chúng cÅ©ng không sống nổi. Vì thế mà ngươi không thể bái gia gia ta là m sư phụ được.
Cô nói tá»›i đây chợt động tâm cÆ¡, cưá»i khanh khách tiếp :
- Tuy gia gia không thể thu ngươi là m đệ tá», nhưng ta có thể thu ngươi là m môn hạ được.
A Liệt bất giác nhăn tÃt cặp lông mà y. Ấu Dương Tinh thấy váºy cà ng nổi nóng muốn bắt A Liệt bái mình là m sư phụ ngay. A Liệt bị cô bức bách không sao được, phải cất tiếng gá»i :
- Sư phụ! Nhưng Ấu Dương Tinh chưa chịu buông ta, bắt gã phải thi hà nh đại lá»… bái sư : Ba lần quỳ gối chÃn lần khấu đầu.A Liệt đã biết rõ đối phương võ công cao cưá»ng. Nếu chà ng không chịu tuân theo tất bị nhừ đòn. Gã đà nh theo lá»i hà nh lá»…, miệng kêu "Sư phụ!". Ấu Dương Tinh thÃch quá cưá»i khanh khách thò tay và o bá»c sá» soạng hồi lâu rồi nói :
- Há»ng mất rồi! Ta có mấy thứ đồ chÆ¡i nhưng toà n là nhưng váºt để thắng địch, giết ngưá»i, kể ra không thể cho ngươi được, song ta đã là sư phụ ngưá»i thì cÅ©ng phải thưởng ngưá»i cái gì cho xứng đáng. Cô móc ra má»™t chiếc kim nguyên bảo đặt và o lòng bà n tay cưá»i nói :
- Kể ra không nên ban cho ngươi và ng bạc, nhưng ngoà i món nà y ra ta chẳng có váºt gì khác.
A Liệt vội nói :
- Bất tất phải thế! Cô nương để và ng lại mà dùng.
Ấu Dương Tinh tức giáºn há»i :
- Sao ngươi lại xưng hô như váºy? Ta là sư phụ ngươi, ngươi cần phải nhá»› kỹ.
A Liệt thấy cô nổi nóng liá»n đáp :
- Phải rồi ! Thưa sư phụ!
Cô cầm kim nguyên bảo đưa đến trước mặt A Liệt. Gã đón lấy tháºt lẹ không dám chối từ. Gã nhắc thấy khá nặng thì biết vòng và ng nà y nặng đến trên năm lạng. A Liệt chưa từng thấy và ng bạc bao giá», nay gã được số và ng lá»›n xuýt nữa ngất xỉu. Ấu Dương Tinh bảo gã cất Ä‘i, rồi nói :
- Bây giá» trước hết ta hãy truyá»n dạy cho ngươi má»™t chút công phụ Ngươi để ta nghÄ© coi nên truyá»n món gì cho ngươi trước.
Cô trầm ngâm hồi lâu vẫn nghÄ© không ra nên bắt đầu truyá»n thụ môn nà o. Nguyên cô từ thưở nhá» chưa biết gì đã được huấn luyện những môn tuyệt há»c truyá»n gia. Vì thế mà võ công cá»§a cô tá»±a hồ thà nh tá»±u má»™t cách thiên nhiên. Vá» sau cô chỉ tu luyện những chá»— cao thâm áo diệu. Bao nhiêu món sÆ¡ há»c cô Ä‘á»u không hiểu. Cô xoay chuyển ý nghÄ© hồi lâu rồi nói :
- Bây giá» muá»™n quá rồi. Äể má»™t hai ngà y nữa ta sẽ truyá»n võ công chá» Ngươi hãy ngá»§ má»™t mạch cho đến sáng
Cô cao hứng bá» Ä‘i chỉ còn lại má»™t mình A Liệt và ngá»n đèn dầu láºp loè sắp tắt. Gã ngồi ngÆ¡ ngẩn xuất thần. Không hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu. A Liệt và o phòng nhìn mẫu thân thì thấy bà vẫn ngá»§ say chưa tỉnh. A Liệt còn là đứa trẻ nÃt. Gã ngồi xuống cuối giưá»ng rồi chẳng bao lâu nằm phÃa dưới chân mẫu thân mà ngá»§ khoèo. Lúc gã tỉnh dáºy thì ánh sáng mặt trá»i đã xuyên qua cá»a sổ và o trong nhà . Gã dụi mắt hồi tưởng lại câu chuyện hôm qua chẳng khác chi má»™t giấc má»™ng. Tra nương đã thức giấc từ trước, bà sợ là m kinh động đến cáºu con cưng nên vẫn nằm yên. Bây giá» bà má»›i lên tiếng :
- A Liệt! Ngươi ngủ đã no mắt chưa?
Gã gáºt đầu há»i lại :
- Má má thấy trong ngưá»i thế nà o?
Tra nương đáp :
- Ta đã khá nhiá»u.
Linh dược cá»§a lão sư thái hiệu nghiệm. A Liệt liá»n Ä‘em việc đêm qua nhất nhất thuáºt lại. Gã thấy mẫu thân Ä‘ang chìm đắm trong những ý nghÄ© thầm lặng, thì cảm thấy có Ä‘iá»u gì khác lạ. Gã ngừng lại má»™t lúc rồi khẽ há»i :
- Má má! Giữa chúng ta và Hóa Huyết môn có mối liên hệ gì không?
Tra nương lộ vẻ kinh hãi. Bà định thần lại hồi lâu mới đáp :
- Ta cÅ©ng không biết. Ngươi chẳng nên há»i gì đến chuyện đó.
A Liệt nhún vai há»i :
- Hà i nhi còn biết là mình không phải mưá»i ba tuổi mà thôi. Hỡi Æ¡i! Giả tá»· chúng ta có liên quan đến nhà há» Tra ở Hóa Huyết môn thì sao? Má dấu là m chi không nói cho hà i nhi biết?
Tra thị lắc đầu đáp :
- Chẳng có liên quan chi hết. Ngươi vẫn ở đây từ thá»a nhá» cho đến khi khôn lá»›n.
A Liệt ngáºp ngừng :
- Hà i nhi cÅ©ng biết váºy. Nhưng... Gã thấy mẫu thân đột nhiên lá»™ vẻ giáºn dữ, gã đà nh im miệng. Hồi lâu không nhịn được, gã há»i :
- Hà i nhi nấu chút gì cho má má ăn nhé? Hôm qua hãy còn canh miến, hà i nhi hâm nóng lại được không?
Tra nương gáºt đầu. A Liệt liá»n Ä‘i xuống bếp, lòng gã rất là trầm trá»ng. Gã cảm thấy trong túi áo có váºt nặng chÄ©u lại cà ng rồi loạn tâm thần. Cả ngà y hôm ấy Ấu Dương Tinh không đến. Hôm sau Tra nương dưá»ng như lại khá hÆ¡n má»™t chút, song cặp mắt bà mÆ¡ mà ng không hiểu nghÄ© chuyện gì? Trá»i đã xế chiá»u, A Liệt ngồi ở mép giưá»ng, tay gã nắn lấy chiếc kim nguyên bảo trong túi, dưá»ng như có Ä‘iá»u chi nghÄ© ngợi. Tra nương cÅ©ng có tâm sá»± riêng. Hai ngưá»i ngồi đồi diện nhau ngÆ¡ ngẩn xuất thần. Äá»™t nhiên A Liệt bị mẫu thân đẩy má»™t cái. Gã giáºt mình tỉnh táo lại, ngá»ng đầu nhìn lên thì thấy mẫu thân có Ä‘iá»u khác lạ liá»n ấp úng há»i :
- Má má! Äiá»u chi váºy?
Tra thị ngần ngừ má»™t chút rồi há»i lại :
- Ngươi còn nhớ được gia gia đã chết rồi không?
A Liệt gáºt đầu. Tra nương lại nói :
- Y không phải là gia gia ngươi mà cũng chưa chết đâu.
A Liệt kinh hãi, mắt trợn tròn xoe há»i :
- Y không phải là gia gia hà i nhi mà cÅ©ng chưa chết ư? Váºy y là ai ? Hiện giỠở đâu?
Tra nương đáp :
- Hiện giá» y ở Hứa Xương mở má»™t tiệm tạp hóa tên hiệu là Hằng Xương. Y há» Lương tên gá»i Lương đại thúc...
Bà vừa nói tá»›i đây thì thanh âm Ấu Dương Tinh đã từ ngoà i vá»ng và o. Cô lá»›n tiếng gá»i :
- Äồ đệ! Äồ đệ! Ngươi ra đây mà coi cái nà y.
A Liệt tuy nóng lòng muốn biết đầu Ä‘uôi câu chuyện cá»§a mẫu thân Ä‘ang nói dỡ dang, nhưng Ấu Dương Tinh lại tá»›i nÆ¡i, gã liá»n đứng dáºy Ä‘i ra. Dưới ánh đèn ảm đạm, gã thấy Ấu Dương Tinh ôm má»™t cái bá»c Ä‘i và o đặt lên bà n. Cô miệng cưá»i hỉ hả lại cà ng tăng thêm vẻ đẹp. A Liệt tuy tâm sá»± chồng chất mà cÅ©ng bị sắc đẹp cá»§a cô là m cho rung động, bất giác gã đứng thá»™n mặt ra.
Ấu Dương Tinh vẫy tay nói :
- Sao không lại mà coi còn ngá»› ngẩn gì thế? A Liệt lại gần nhìn thì thấy trong bá»c ngoà i y phục giầy dép chẳng thiếu thứ gì, lại có cả đồ váºt dụng linh tinh nữa, gã ngẩn ngưá»i ra há»i :
- Cô nương... Sư phụ mua những thứ nà y là m gì?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Chú ngốc kia! Những thứ nà y để cho ngươi và mẫu thân ngươi dùng đó.
A Liệt há»i :
- Äể cho mẹ con đệ tá» dùng ư?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Phải rồi ta muốn truyá»n thụ võ cho ngươi, nhưng nghÄ© lui nghÄ© tá»›i thì võ công cá»§a ta toà n là những môn rất tin diệu sâu xa, cần phải cầu đến gia gia ta dạy ngươi má»›i được.
A Liệt ngạc nhiên há»i :
- Võ công của lão nhân gia chẳng lẽ không bằng sư phụ ư?
Ấu Dương Tinh tặc lưỡi đáp :
- Ngươi nói trăng nói cuá»™i gì váºy? Công phu cá»§a gia gia ta đương nhiên phải cao cưá»ng hÆ¡n ta, ngoà i ra lão gia còn hiểu cả những môn khai tâm, mà ta không biết, nên phải cầu đến lão gia má»›i được.
Cô ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Tiện đây ta nhắc ngươi má»™t câu là ngươi phải ghi nhá»› ta đã thu ngươi là m môn hạ. Äừng có xưng hô bừa bãi.
A Liệt đáp :
- Äệ tá» nhá»› rồi!
Ấu Dương Tinh hÆ¡i nhÃu cặp lông mà y nhưng không giải thÃch gì nữa, cô nói ngay sang chuyện khác :
- Ta đã nói với Tuệ sư thái để má má ngươi đến ở đó.
A Liệt trong lòng rất hoang mang há»i :
- Còn đệ tỠđi đâu?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Ngươi theo ta đến bái kiến gia phụ cầu ngưá»i chỉ Ä‘iểm cho đưá»ng lối vỡ lòng.
A Liệt không biết đáp thế nà o cho phải. Ấu Dương Tinh bản tÃnh cố chấp, cô đã bảo gì ai nghe hay không cÅ©ng chẳng cần rồi cứ thế mà là m. Äoạn cô giục :
- Những quần áo nà y ngươi cầm và o trong phòng để mẹ con thay đổi. Sáng mai là ngà y khởi hà nh đó!
Cô lại gáºt đầu nói :
- Ta đã nghÄ© kỹ rồi mẹ con ngưá»i Ä‘ang lâm và o tình trạng rất nguy hiểm mà có hai địch nhân là đáng sợ nhất. Má»™t là đại hán râu sồm đã phát Huyết VÅ© thư ra. Theo quy cá»§ cá»§a Hóa Huyết môn thì Huyết VÅ© thư tá»›i đâu là ngưá»i chết tá»›i đó, cả gà chó cÅ©ng không còn. Như váºy thì mẹ con ngươi khó lòng sống nổi. Tên địch thá»§ thứ hai là XÃch Luyện Xà Kỳ Kinh ở núi Bắc Mang. Tạm thá»i hắn chưa động đến, nhưng chẳng sá»›m thì muá»™n hắn sẽ ra tay giết ngươi đó!
A Liệt nhá»› tá»›i ngưá»i đà n bà búi tóc cao trên đỉnh đầu đã phát Huyết VÅ© thư ra mà ớn lạnh xương sống. HÆ¡n nữa Kỳ Kinh quả nhiên là má»™t tên ác ôn ghê gá»›m đã nói rõ muốn giết mẹ con gã cà ng khiến gã không khá»i run sợ. Ấu Dương Tinh lại nói :
- Thá»±c tình không phải chỉ có hai tên địch đó mà thôi, tháºm chà ngưá»i sáu phái kia cÅ©ng Ä‘á»u có thể ám sát mẹ con ngươi được.
A Liệt há»i :
- Tại sao bá»n há» lại muốn ám hại mẹ con đệ tá»?
Ấu Dương Tinh dương to cặp mắt lên đáp :
- Äồ ngu ngốc! Cái đó kêu bằng chặt cá» trừ gốc. Bất chấp ngươi có phải là ngưá»i Tra gia ở Hóa Huyết môn hay không, há» chỉ chém má»™t Ä‘ao cho ngươi chết là không sợ háºu há»a. Mặt khác Huyết VÅ© thư dù có phải từ má»™t trong bảy môn phái lá»›n tung ra, há» cÅ©ng khiến cho ngưá»i khác tin rằng đó là hà nh vi theo quy cá»§ cá»§a Tra gia ở Hóa Huyết môn. Vì lẽ đó chẳng những phái Bắc Mang mà cả sáu phái khác cÅ©ng có thể ám sát mẹ con ngươi.
A Liệt trợn mắt lên không nói gì. Gã không hiểu tại sao lại có nhiá»u ngưá»i muốn giết mẹ con mình. Mặt khác, Ấu Dương Tinh nói chắc như Ä‘anh đóng cá»™t và rất có lý khiến gã chẳng thể không tin được. Äáng thương gã đã từng kinh nghiện mấy lần biến cố nên gã sợ quá đứng thá»™n mặt ra không biết là m thế nà o cho phải. ChÃnh ra A Liệt chẳng quan tâm đến mình mà chỉ lo mẫu thân không được an toà n. Nên biết hai mẹ con A Liệt nương tá»±a và o nhau mà sống đã lâu năm và gã lại là đứa con hiếu thảo. Lúc nà y gã hoang mang là tại gã lo cho thân mẫu nhiá»u hÆ¡n là lo cho mình. Sau má»™t lúc A Liệt trấn tÄ©nh tâm thần lại, nghÄ© bụng :
- Theo lá»i mẫu thân thì rõ rà ng mẹ con mình có liên quan đến Tra gia ở Hóa Huyết môn mà ngưá»i có ý e ngại không nói ra. Chi bằng nhân cÆ¡ há»™i nà y ta thá» há»i lại sư phụ cho biết rõ. Gã liá»n há»i :
- Sư phụ! Vụ Huyết Vũ thư kia ra là m sao?
Ấu Dương Tinh nghiễm nhiên lên mặt sư phụ đáp :
- Ta nói cho ngươi hay :Huyết VÅ© thư đó là lá bùa đòi mạng cá»§a Tra gia ở Hóa Huyết môn báo cho kẻ đối đầu haỵ Tá»· như Tra gia có thù vá»›i phái Thiếu Lâm, quyết định triệt hạ phái nà y thì trước hết tìm đến má»™t đệ tá» phái đó. Tên đệ tỠđó mà là ngưá»i bản tá»± Ở núi Tung SÆ¡n thì Tra gia liá»n tìm lên chùa Thiếu Lâm núi Tung SÆ¡n để trả thù. Tra gia thi triển độc môn pháp thá»§ trên ngưá»i gã đó khiến cho gã mất hết thần trà chạy bổ nháo bổ nhà o lên chùa Thiếu Lâm, đừng ai hòng ngăn trở được gã vá» thẳng tá»›i chùa Thiếu Lâm má»›i dừng bước. Khi đó ngÅ© quan thất khiếu chẳng những ứa máu mà khắp mình mồ hôi toát ra cÅ©ng là máu cả. Vì thế mà ngưá»i võ lâm kêu bằng Huyết VÅ© thư.
A Liệt lắc đầu nói :
- Nếu váºy thì Tra gia ở Hóa Huyết môn quả là tà n ác, trách gì há» chẳng lắm kẻ cá»±u thù.
Ấu Dương Tinh nói :
- Cái đó khó nói lắm : Há» Tra ở Hóa Huyết môn Ä‘á»i trước vốn là danh tướng. Theo lá»i đồn thì hỠđược dị nhân truyá»n thụ võ công độc đáo. Má»™t lần há» bị hãm trong vòng vây trùng Ä‘iệp cá»§a địch nhân không tà i nà o đưa tin ra ngoà i để cầu viện được liá»n thi triển thuáºt nà y cho gia tướng xông đột ra ngoà i. Vì thế mà được giải vây chuyển bại thà nh thắng.
A Liệt dương mắt lên nói :
- Té ra là thế! Nếu váºy thì bà thuáºt vá» Huyết VÅ© thư quả nhiên khó phân biết được là tốt hay xấu.
Ấu Dương Tinh nói :
- Việc Ä‘á»i tháºt nhiá»u khi khó mà xác định được hay hay dở. Tá»· như chất tỳ sương có thể là m thuốc cứu mạng cho ngưá»i mà cÅ©ng có thể giết ngưá»i. Phải coi cách dùng má»›i phân được là xấu hay tốt.
A Liệt gáºt đầu tá» vẻ rất kÃnh phục. Ấu Dương Tinh hý há»ng nói tiếp :
- Theo chá»— ta biết thì Tra gia ở Hóa Huyết môn tuy Ãt Ä‘i lại vá»›i đồng đạo võlâm, đồng thá»i há» luyện công phu ác độc như Huyết VÅ© thư, song cÅ©ng không có tiếng tăm gì là tà n ác. Không hiểu sao đột nhiên Hóa Huyết môn lại bị bảy môn phái lá»›n liên thá»§ tiêu diệt. Cho đến bây giá» trong võ lâm vẫn nhắc nhở tá»›i và nhiá»u tin đồn đại phân vân, còn duyên cá»› xác thá»±c, bảy môn phái lá»›n vẫn chưa công bố.
A Liệt há»i :
- Thế thì bảy môn phái lá»›n cứ việc tùy ý giết ngưá»i hay sao?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Những chuyện á»· mạnh hiếp yếu là thưá»ng, chẳng có chi quái lạ. Nhưng tiêu diệt má»™t môn phái là việc lá»›n là m chấn động giang hồ. Có Ä‘iá»u bảy môn phái lá»›n đã liên thá»§ hiệp lá»±c mà hà nh động thì ai cÅ©ng tin là có lý do Ä‘Ãch đáng.
A Liệt há»i :
- Äã là lý do Ä‘Ãch đáng mà chẳng má»™t ai hay, há không phải chuyện kỳ dị ư?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Ngưá»i bảy môn phái lá»›n đã bưng kÃn miệng mình thì còn ai muốn dây và o thế lá»›n cá»§a há» nữa. Vì thế mà hỠđã không nói ra cÅ©ng chẳng ai dám á»· mạnh chất vấn.
A Liệt há»i :
- Chẳng lẽ Tra gia ở Hóa Huyết môn lại không có lấy một và i bạn hữu hay sao?
Ấu Dương Tinh đáp :
- Có thì đã là m gì ? Nếu gây sá»± vá»›i bảy môn phái lá»›n mà mình thế cô là dại. Dù há» có giết mình nữa phần phải vẫn vá» há». Tá»· như ngươi mà có liá»n quan đến Tra gia đà nh câm miệng, phải váºy không?
A Liệt mắt chiếu ra những tia quáºt cưá»ng nói :
- Cái đó không nhất định. Äệ tá» biết mình không là m gì được bá»n hỠđà nh phải im hÆ¡i. Nhưng khi lá»›n lên đệ tá» sẽ luyện võ công rồi tìm há» giết cho kỳ hết để rá»a háºn.
Ấu Dương Tinh nói :
- Äừng rưá»m lá»i nữa! Ngươi mà lá»›n lên có luyện được mấy năm công phu thì cÅ©ng chẳng thể so vá»›i lá»±c lượng hùng háºu cá»§a há». Ngưá»i ta số đông thế lá»›n thì má»™t mình ngươi là m cóc gì được!
A Liệt há»i :
- Chẳng lẽ võ công đệ tá» vÄ©nh viá»…n kém bá»n há» chăng?
Ấu Dương Tinh cưá»i đáp :
- Chà chà ! Ngươi nói coi bá»™ dá»… dà ng lắm, nhưng có biết gì vỠđưá»ng lối võ công đâu. Nguyên việc luyện há»a hầu đã tổn rất nhiá»u công phu và thá»i gian, lại còn phải có danh sư chỉ Ä‘iểm. Nói tóm lại ngươi muốn cho bản lãnh vượt lên trên hà ng cao thá»§ cá»§a bảy môn phái lá»›n là má»™t việc chẳng bao giá» là m được.
A Liệt nói :
- Äệ tá» không tin như váºy. Hoặc giả sư phụ còn có Ä‘iá»u chưa rõ mà thôi.
Ấu Dương Tinh lá»™ vẻ tức giáºn, những muốn nổi nóng. A Liệt lại nói :
- Giả tỷ chúng ta thỉnh giáo lệnh tôn thì lão nhân gia nhất định sẽ có kế hoạch.
Ấu Dương Tinh nghe gã nói váºy bất giác lá»a giáºn giảm Ä‘i rất nhiá»u. Cô nói :
- Lá»i ngươi chẳng phải là vô lý. Gia gia ta biết nhiá»u hiểu rá»™ng, dÄ© nhiên ngưá»i có biện pháp. À phải rồi! Ta nghe lão nhân gia nói Tra gia ở Hóa Huyết môn có bá»™ Hóa Huyết chân kinh là võ lâm chi bảo. Nếu quả lấy được cho pho kinh nà y thì có thể tung hoà nh thiên ha..
Cô chưa dứt lá»i đã nhăn tÃt cặp lông mà y tá» ra trong lòng rất đỗi hoà i nghị Cô nói tiếp :
- Thế thì là m sao Tra gia lại bị bảy môn phái hủy diệt? Nếu Hóa Huyết chân kinh thần diệu vô song thì chủ nhân Tra gia phải phá được vòng vây ra mới đúng.
A Liệt nói :
- Ngưá»i ngá»±a bảy môn phái lá»›n đông quá, nên Tra gia Ãt ngưá»i không địch nổi thì cÅ©ng chẳng có chi là lạ.
Ấu Dương Tinh tức mình xẵng giá»ng :
- Ngươi biết cóc gì mà nói? Nếu chá»§ nhân Tra gia bản lãnh siêu quần thì tuy y không đánh lui được cưá»ng địch, nhưng việc phá vòng vây bá» chạy thì tình thế dá»… hÆ¡n nhiá»u, y phải trốn thoát má»›i đúng.
A Liệt nghĩ bụng :
- Cô mắng ta không hiểu gì thì chẳng sao, nhưng chÃnh cô hiểu cóc gì đâu.
Tuy gã trong bụng nghÄ© váºy mà phải mỉm cưá»i vì biết cô nóng nảy cao ngạo. Nhưng đối vá»›i gã rất tốt, huống chi cô lại rất xinh đẹp vá»›i bá»™ mặt hình trái xoan trắng nõn nà , cặp mắt tròn và đen láy trong suốt như hai viên ngá»c. Hai lý do đó khiến A Liệt không muốn là m tổn thương đến lòng tá»± tôn cá»§a Ấu Dương Tinh. Ấu Dương Tinh trầm ngâm má»™t lúc rồi trở lại vấn đỠcÅ©. Cô nói :
- Ngươi phải biết việc tìm được minh sư là khó khăn vô cùng! Dù ngươi hiểu được ai là minh sư rồi nhưng đến cá»a quy đầu, vị tất ngưá»i ta đã chịu thu nạp. Nhất là ngươi hoà n toà n chưa có chút căn cÆ¡ nà o hết, nhất thiết Ä‘i từ số không thì việc truyá»n dạy lại cà ng cháºt váºt. Ngưá»i ta đã hiểu đâu là ngươi có nghị lá»±c hay không? Äồng thá»i chẳng biết tư chất luyện võ cá»§a ngươi thế nà o? Vì váºy mà dù ngươi ta có lòng muốn thu ngươi là m đồ đệ, cÅ©ng còn phải thá» thách chán. Tá»· như Hoà ng Thạch Công bắt Trương Lương lượm giầy ở Di Kiá»u. Giả tá»· là ngưá»i khác thì đã tức giáºn bá» Ä‘i rồi. Ấu Dương Tinh thuyết má»™t hồi khiến cho A Liệt ghi và o tâm khảm suốt Ä‘á»i không quên. Cô thúc giục A Liệt lên đưá»ng. Gã nói :
- Vụ nà y đệ tỠcòn thương lượng với gia mẫu đã.
Ấu Dương Tinh có ý không bằng lòng nghĩ thầm :
- Ta mất bao nhiêu hÆ¡i sức má»›i an bà i cho hai mẹ con gã được yên ổn đâu và o đấy. Äáng lẽ gã nên cảm Æ¡n ta mà thượng lá»™ ngay, còn phải thương lượng cái gì? Cô nghÄ© váºy nhưng không lên tiếng đưa mắt nhìn A Liệt chạy và o phòng. Chỉ trong khoảnh khắc, bá»—ng thấy A Liệt rú lên má»™t tiếng thê thảm rồi té huỵch xuống đất. Ấu Dương Tinh kinh hãi vô cùng, vá»™i nhảy và o phòng. Cô đưa mắt nhìn quanh thì thấy cá»a sổ bá» ngá». A Liệt nằm thẳng cẳng dưới đất bên cạnh cái giưá»ng. Trên giưá»ng, Tra nương hai mắt nhắm nghiá»n. Dưới ánh đèn sáng mà căn phòng bao phá»§ má»™t luồng không khà chết chóc. Ấu Dương Tinh chạy lại sá» và o ngưá»i Tra nương thì hãy còn hÆ¡i nóng, nhưng kinh mạch đã ngừng, hô hấp cÅ©ng không còn nữa. Cô biết bà ta ngá»™ nạn vừa xong. Ấu Dương Tinh lại sá» và o ngưá»i A Liệt thì gã vẫn còn hÆ¡i thở Ä‘á»u đặn liá»n biết ngay gã phát giác ra cái chết cá»§a mẫu thân mà bi thương quá độ đến ngất xỉu. Cô liá»n Ä‘áºp và o huyệt đạo trước ngá»±c A Liệt ba cái. A Liệt run hẳn ngưá»i rồi mở bừng mắt ra. Gã nhá»› ngay tá»›i việc mẫu thân ngá»™ hại liá»n khóc òa lên. Ấu Dương Tinh nắm lấy bả vai A Liệt, năm ngón tay cô như cây kim sắt bóp mạnh và o khiến cho gã Ä‘au đớn không chịu nổi. Cô trầm giá»ng há»i :
- Ngươi đừng loạn động trong căn phòng nà y, là m mất dấu vết cần cho công cuá»™c Ä‘iá»u trạ Ngươi có nghe rõ không? A Liệt nuốt lệ gáºt đầu.
Ấu Dương Tinh buông tay ra nói :
- Bây giá» ngươi phải tìm ra hung thá»§ để báo mối thù nà y rồi hãy khóc cÅ©ng chưa muá»™n. Ta nói váºy có phải hay không?
A Liệt lại gáºt đầu. Ấu Dương Tinh nói tiếp :
- Ta lên nóc nhà để kêu ngưá»i Ä‘iá»u tra bốn mặt. Ngươi đừng sợ chi hết, đã có ta ở trên nóc nhà .
A Liệt đáp :
- Äệ tá» không sợ đâu. Sư phụ cứ Ä‘i Ä‘i!
Ấu Dương Tinh luồn qua cá»a sổ phÃa sau ra ngoà i. A Liệt định thần nhìn lại mẫu thân thì thấy vẻ mặt bà rất bình tÄ©nh, chẳng ra chiêu Ä‘au đớn chi hết, coi bà chẳng khác ngưá»i Ä‘ang ngá»§ say. Nhưng A Liệt biết là vÄ©nh viá»…n là không hồi tỉnh lại nữa và từ đâu mẹ con cùng nhau vÄ©nh biệt. Còn đâu những ngà y mẹ con trò chuyện? Còn đâu ngưá»i mẹ hiá»n thổi cÆ¡m cho gã ăn hoặc may vá quần áo cho gã mặc? A Liệt không ngá» mẫu thân bá» gã ra Ä‘i chẳng kịp má»™t lá»i trối trăn đã vÄ©nh viá»…n xa gã. Hai mẹ con nương nhau mà sống. Bà ly khai rồi không biết mình Ä‘i vá» phương nà o? A Liệt bất giác đưa tay ra sá» mặt mẫu thân thì thấy hÆ¡i giá lạnh khác hẳn ngà y thưá»ng.Ấu Dương Tinh ở trên nói nhà gá»i ầm lên. Chỉ nháy mắt ngoà i cá»a lá»›n đã có tiếng ngưá»i há»i vá»ng và o :
- Việc chi váºy?
Äó là thanh âm má»™t lão già . Ấu Dương Tinh há»i :
- Tứ thúc! Tứ thúc có thấy ngưá»i dạ hà nh nà o không?
Tứ thúc đáp :
- Ta vẫn ngồi trên xe chẳng thấy gì khả nghi hết. Sao? Äã xảy ra chuyện gì váºy?
Ấu Dương Tinh nói :
- Tiểu nữ Ä‘ang nói chuyện cùng A Liệt thì có ngưá»i lẻn và o phòng trong ám sát mẫu thân gã. Tứ thúc thá» Ä‘iá»u tra xem hung thá»§ còn quanh đây không?
|
 |
|
| |