 |
|

30-07-2008, 03:39 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Trưá»ng Kiếm Tương Tư
TRƯỜNG KIẾM TÆ¯Æ NG TƯ
Hồi 1: Thượng đẳng mã vương
Tác giả: Trần Thanh Vân
Nguồn: Vnthuquan.net
Tiếng ngá»±a hà tiếp liá»n nhau rá»n vang cả sÆ¡n cốc.
Vầng mặt trá»i đỠối như quả cầu lá»a khuất dần xuống đỉnh núi phÃa Tây.
Thảo nguyên bao la tiếp giáp vá»›i sa mạc hút cả tầm mắt tiếp giáp vá»›i chân trá»i, hoà n toà n không có bóng dáng dân cư, ngay đến cả má»™t cái lá»u du mục cÅ©ng không.
Ngoà i cốc khẩu là má»™t bãi quái thạch rá»™ng, vá»›i vô số những tảng đá hình dạng cao thấp, muôn vẻ khác nhau được thá»i gian bà o nhẵn thà nh những hình thù kỳ quặc.
Khấu Anh Kiệt ngồi giữa đám quái thạch đó, im lìm tưởng chừng như cÅ©ng là má»™t tảng đá, mắt nhìn đăm đăm và o sÆ¡n cốc, nÆ¡i vá»ng tiếng ngá»±a hà vang ra đến ngoà i.
Khấu Anh Kiệt là má»™t chà ng trai chừng hăm ba tuổi, ngưá»i dong dá»ng cao, khuôn mặt dá»… nhìn nhưng toát ra vẻ cương nghị vá»›i đôi mắt sáng hÆ¡i có nhiá»u tham vá»ng.
Chà ng là m gì mà cho đến lúc hoà ng hôn như thế nà y, vẫn má»™t mình giữa thảo nguyên chìm trong hoang mạc bao la Ãt dấu chân ngưá»i?
Äã suốt má»™t năm nay, Khấu Anh Kiệt đã trải qua muôn ngà n gian khổ, nằm gai nếm máºt lần theo dấu vết cá»§a bầy ngá»±a hoang từ Tá» Cáp NhÄ© tá»›i táºn Mạc Bắc nà y, vá»›i quyết tâm bắt cho bằng được con ngá»±a quý, vốn là niá»m ao ước cá»§a tất cả những ngưá»i sà nh ngá»±a.
Äó là má»™t con ngá»±a ô, cổ có má»™t khoang trắng nhá», được đặt tên là “Hắc Thá»§y Tiênâ€.
Một năm chỉ dà nh cho việc đuổi theo một con ngựa hoang, đủ thấy con ngựa quý giá bao nhiêu và lòng kiên trì của chà ng trai nà y đã vượt đến mức độ nà o.
Nấp trong đám quái thạch, Khấu Anh Kiệt không rá»i mặt khá»i “Hắc Thá»§y Tiên†cùng vá»›i bầy ngá»±a hoang có đến mấy trăm con.
Con ngựa ô lúc nà o cũng đi đứng riêng rẽ, dáng cao quý và ngạo nhễ như một vị hoà ng đế.
Thì chÃnh nó được coi là “vua†cá»§a loà i ngá»±a mà !
Vầng dương đã lặn, những tia nắng cuối cùng còn Ä‘á»ng lại trên cà nh lá mang sắc và ng lóng lánh.
Tiếng ngá»±a hà cà ng rá»™n rã, những con ngá»±a Ä‘ang nằm Ä‘á»u đứng lên, rung bá»m gõ móng chừng như đã đến lúc xuất phát.
Khấu Anh Kiệt tay nắm chặt sợi dây thòng lá»ng, đứng ở vị trà thuáºn lợi nhất, cố giữ cho nhịp thở Ä‘á»u hòa.
Suốt má»™t năm săn lùng con ngá»±a quý, chà ng hầu như thuá»™c lòng tÃnh nết, má»i phản ứng cá»§a “Hắc Thá»§y Tiênâ€, thế mà lúc nà y chuẩn bị tung sợi dây và o cổ nó, chà ng vẫn thấy lòng đầy hồi há»™p, tim gõ dáºp dồn như tiếng vó ngá»±a Ä‘ang phi trong lòng.
Chợt nghe tiếng tiêu văng vẳng.
Khấu Anh Kiệt quay đầu tìm kiếm, thấy cách khoảng ná»a dặm vá» hướng đông có má»™t con lạc đà đủng đỉnh Ä‘i, trên lưng ngồi vắt vẻo má»™t lão nhân, báºn hoà ng y lẫn vá»›i mà u cát, tay cầm má»™t ống tiêu, dáng rất du nhà n.
Nhưng Khấu Anh Kiệt chỉ nhìn thoáng qua rồi trở lại táºp trung đầu óc và o con Hắc Thá»§y Tiên.
Äà n ngá»±a bắt đầu lao ra cốc khẩu.
Theo lệ thưá»ng, con Hắc Thá»§y Tiên vẫn chạy cuối cùng.
Äây là thá»i cÆ¡ lá»›n nhất, cÅ©ng là vị trà thuáºn lợi nhất nhá» và o bãi quái thạch che giấu nhân ảnh cá»§a chà ng, má»™t nÆ¡i mà suốt năm dà i Khấu Anh Kiệt má»›i có được.
Cũng là lần duy nhất chà ng quyết định xuất thủ.
Khi Hắc Thá»§y Tiên tung mình lao ra khá»i sÆ¡n cốc thì Khấu Anh Kiệt cÅ©ng báºt cao lên hai trượng, tung sợi dây thòng lòng và o đầu nó.
Con ngá»±a ô hà vang, lồng lên như tên bắn, kéo theo sợi dây thòng lá»ng, đầu kia là Khấu Anh Kiệt cố sức giữ chặt, có chuyện gì cÅ©ng không buông. Chà ng vừa váºn lá»±c tối Ä‘a và o hai cánh tay ghì lại để giảm bá»›t tốc độ cá»§a con ngá»±a, vừa lần theo sợi dây để tiếp cáºn nó.
Con ngá»±a vừa nhảy theo hình chữ chi, vừa cúi xuống cắn và o sợi dây hòng thoát khá»i đối thá»§ nhưng vô hiệu.
Tuy váºy cÅ©ng phải qua hÆ¡n tá»›i hai dặm Khấu Anh Kiệt má»›i nhảy lên được mình nó.
Äêm tà n, ngà y rạng!
Hắc Thủy Tiên toà n thân đẫm ướt mồ hôi, miệng thở hồng hộc, không còn phi điên cuồng như trước nữa, chừng như đã chịu thuần phục bởi một kỵ sĩ cự phách.
Suốt đêm quần đảo cùng con ngá»±a bất kham, Khấu Anh Kiệt cÅ©ng phá» phạc hẳn ra, tay má»i rã rá»i những vẫn cố giữ chặt bá»m ngá»±a.
Nhưng cho dù thế nà o đi nữa, mã vương Hắc Thủy Tiên cũng đã thuộc vỠchà ng!
Mãi đến giá» tỵ, khi tin chắc con tuấn mã đã hoà n toà n thuần phục, Khấu Anh Kiệt má»›i nhảy khá»i lưng nó.
Chà ng đưa tay vá»— lên cổ con ngá»±a vừa rồi dữ như hùm nhưng bây giá» thì trông hiá»n là nh như má»™t con dê, nhìn nó đầy trìu mến, lấy ra má»™t tấm khăn trắng cẩn tháºn lau mồ hôi cho nó rồi dắt tá»›i má»™t hồ nước tắm rá»a.
Cảm tình giữa ngưá»i vá»›i ngá»±a được thiết láºp má»™t cách nhanh chóng và rất kỳ diệu.
Chẳng bao lâu đã thấy Hắc Thá»§y Tiên gáºm cá» má»™t cách thoải mái bên bá» hồ, còn Khấu Anh Kiệt lấy ra má»™t chiếc bánh cứng ngắt ngồi lên tảng đá ăn ngon là nh, lòng hứng khởi không sao kể xiết.
Như váºy là khổ công suốt má»™t năm qua nay đã được đáp trả xứng đáng.
Äang trìu mến ngắm nhìn con tuấn mã, Khấu Anh Kiệt chợt thấy từ xa những đám bụi bốc lên, lát sau hiện ra năm kỵ mã phi rầm ráºp tá»›i gần.
Äến cách hồ nước chừng năm trượng thì năm kỵ sÄ© gò cương dừng ngá»±a lại.
Khấu Anh Kiệt má»›i nhìn qua đã sinh ác cảm vá»›i bá»n ngưá»i nà y.
Tên đầu tiên dáng chừng là thá»§ lãnh cưỡi lưng ngá»±a bạch, tuổi độ tứ tuần, ngưá»i cao gầy, răng vẩu mÅ©i khoằm, chừa bá»™ râu dê, mình khoác áo da gấu.
Bốn tên kỵ sÄ© đứng sau lưng gồm má»™t hán tá» chá»™t mắt trái, má»™t tên da Ä‘en như Ä‘Ãt nồi cao lêu khêu tá»›i tám thước, má»™t tên thấp lùn máºp ú và má»™t đại hán mặc hồng y, tướng mạo hung dữ, áo phanh ra để lá»™ bá»™ ngá»±c lông lá.
Năm tên nà y cưỡi những con ngựa mà u sắc khác nhau, binh khà của chúng cũng không thống nhất.
Tên chá»™t mắt Ä‘eo thanh Bát Quái Ä‘ao, hồng y đại hán mang má»™t cặp Lưu Tinh chùy, hán tá» lùn máºp không Ä‘eo binh khÃ, tên mặt Ä‘en như Ä‘Ãt nồi cÅ©ng sá» má»™t cây Cá»u Tiết tiên, còn tên thá»§ lÄ©nh cao gầy thì đêm má»™t đôi Phán Quan bút.
Cả bá»n nhìn Hắc Thá»§y Tiên bằng ánh mắt tham lam, sau đó chuyển sang Khấu Anh Kiệt vá»›i cái nhìn thù địch không giấu diếm.
Tên cưỡi bạch mã dáng chừng thá»§ lãnh không nói gì, tế ngá»±a lại gần con Hắc Thá»§y Tiên xem xét má»™t lúc rồi quay lại bảo đồng bá»n :
- Không sai, chÃnh là con ngá»±a đó!
Tên lùn máºp há»i :
- Hắc Thủy Tiên?
- ChÃnh thế!
Tên thá»§ lÄ©nh trả lá»i xong quay sang nhìn Khấu Anh Kiệt há»i :
- Tiểu tá»! Ngươi vừa bắt được con ngá»±a đó ở đâu?
Ngay từ khi đối phương má»›i xuất hiện, Khấu Anh Kiệt đã có ác cảm. Nay thấy chúng bà n vá» con ngá»±a, chà ng tin rằng chúng chẳng có chút thiện ý nên nghe không thèm trả lá»i mà chỉ váºn công phòng bị.
Tên chá»§ lÄ©nh chẳng thèm để ý đến thái độ cá»§a Khấu Anh Kiệt, mắt không rá»i con Hắc Thá»§y Tiên nói bằng giá»ng dứt khoát :
- Báu váºt đó là cá»§a ta!
Nói xong đưa mắt ra hiệu cho tên lùn máºp.
Tên nà y liá»n xuống ngá»±a, từ từ bước đến gần Khấu Anh Kiệt, khi đến cách chừng bảy tám thước, hắn bất thần lao vá»t tá»›i, bà n tay phải vung lên.
Trong tay áo tên máºp vốn đã giấu sẵn hai mÅ©i Liá»…u diệp Ä‘ao, khi hắn vung tay, hai mÅ©i Ä‘ao bay như hai tia chá»›p tá»›i Khấu Anh Kiệt, má»™t nhằm và o yết hầu, má»™t nhằm và o ngá»±c chà ng.
Tên nà y máºp ú nhưng động tác nhanh nhẹn lạ thưá»ng, thá»§ Ä‘oạn lại vô cùng hiểm độc, vừa xuất chiêu đã hạ sát thá»§.
Khấu Anh Kiệt sá»›m đã lưá»ng trước tình huống nà y.
Vá»›i má»™t chiêu bất ngá» hiểm độc và chuẩn xác như váºy, ai cÅ©ng tin rằng đối phương không sao toà n mạng nổi.
Không hiểu Khấu Anh Kiệt là m cách nà o mà tránh được hiểm chiêu đó, chỉ thấy chà ng đã sấn đến bên đối thủ, trong tay xuất hiện một thanh nhuyễn đao.
Tháºm chà bốn tên hán tá» kia không kịp nhìn kỹ thanh Ä‘ao hình dạng thế nà o vì nó vừa rá»i khá»i vỠđã lóa lên như ánh chá»›p.
Thế Ä‘ao cá»±c kỳ phà m tốc và chÃnh xác.
Ãnh Ä‘ao lóe lên được đúng ná»a vòng thì được thu lại ngay, cùng lúc đó má»™t tiếng rú thảm vang lên nhưng tắt nghẹn ná»a chừng.
Cùng lúc Khấu Anh Kiệt tra Ä‘ao và o vá» thì thân thể cá»§a tên lùn máºp cÅ©ng từ từ đổ xuống, máu từ cổ há»ng bị cắt đứt phun lên trá»i thà nh má»™t vòi cao tá»›i hÆ¡n bốn thước.
Quang cảnh thanh bình bên hồ đã biến thà nh chết chóc, trong không khà sặc mùi huyết tanh.
Ngay cả con Hắc Thủy Tiên cũng thôi gặm cỠngẩng lên nhìn.
Bốn tên hán từ gưá»m gưá»m nhìn Khấu Anh Kiệt, trong ánh mắt sung mãn ná»—i háºn thù và có cả sá»± kinh ngạc.
Chừng như chúng chưa quen vá»›i hà nh động giết ngưá»i má»™t cách chá»›p nhoáng như thế.
Thá» tá» hồ bi, váºt thương đồng loại, lẽ nà o chúng giương mắt nhìn đồng bá»n bị chết thảm mà không báo thù?
Huống chi bá»n nà y đã quen thói hung tà n trong năm tên mà má»›i má»™t bị trúng Ä‘ao thì có gì đáng sợ?
Cả bốn tên đưa mắt nhìn nhau, giống như đã có sá»± phân công, hai tên rá»i lưng ngá»±a nhảy xuống.
Äó là tên chá»™t mắt và tên cao ká»u mặt Ä‘en.
Hai tên vừa xuống ngá»±a đã nghiến răng lao tá»›i Khấu Anh Kiệt tay vung binh khà tấn công ngay, tên chá»™t vá»›i cây Bát Quái Ä‘ao, tên mặt Ä‘en vá»›i ngá»n Cá»u Tiết tiên, má»™t tả má»™t hữu giáng xuống đầu Khấu Anh Kiệt.
Äao quang, tiên ảnh phản quang ánh mặt trá»i loang loáng, kình khà nổi lên như bão táp, công thế tháºt kinh nhân.
Khấu Anh Kiệt buá»™c phải chùng ngưá»i xuống lăn Ä‘i hai vòng thoát ra ngoà i vùng công kÃch.
Chà ng chưa kịp đứng dáºy thì tên cao ká»u mặt Ä‘en đã lao theo, ngá»n Cá»u Tiết tiên duá»—i thẳng như cây thiết trượng nhằm và o ngá»±c chà ng đâm xuống.
Khấu Anh Kiệt lăn tiếp ná»a vòng tránh khá»i rồi báºt ngưá»i đứng dáºy, cây nhuyá»…n Ä‘ao trong tay lóe sáng.
Tên cao ká»u mặt Ä‘en chưa kịp thu roi vá» chống đỡ thì đã bị chém bay mất ná»a đầu, gục xuống chết ngay mà không kịp kêu má»™t tiếng.
Ngay lúc ấy thì thanh Bát Quái đao của tên hán tỠchột mắt chém bổ xuống vai trái Khấu Anh Kiệt.
Chà ng má»›i thu Ä‘ao vá» má»™t ná»a đã phải đưa lên chống đỡ.
- Choang!
Hai thanh Ä‘ao chém và o nhau là m bùng lên má»™t quầng lá»a và tiếng nổ rá»n vang như sấm chấn động thảo nguyên.
Sau cú nghênh chiêu trực diện, cả hai đối thủ cùng lùi một bước.
Nhưng hán tỠchột mắt vừa lùi đã tung mình lao tới, song cước tung lên, một nhằm và o tiểu phúc, một đã móc lên hà m Khấu Anh Kiệt.
Hán tá» chá»™t mắt triển khai công thế vô cùng mau lẹ, nhưng Khấu Anh Kiệt phản ứng cÅ©ng không cháºm.
Má»™t lùi vá» còn chưa đứng vững, thanh nhuyá»…n Ä‘ao trong tay chà ng đã láºp tức biến chiên chém xuống.
Chỉ nghe pháºp má»™t tiếng, sau đó là tiếng rú thê thảm cá»§a hán tá» chá»™t mắt chẳng khác nà o lợn bị chá»c tiết, đồng thá»i máu đỠphun ra.
Chân phải của tên chột bị chém đứt đến bẹn còn theo đà bay đi năm sáu thước gần đến bỠhồ, còn hắn ngã xuống ngay trước mắt Khấu Anh Kiệt, ngất đi bất tỉnh.
Khấu Anh Kiệt nhảy lùi một bước tới cả trượng, tay vẫn cầm chắc nhuyễn đao sẵn sà ng cho cuộc chiến tiếp theo.
Nhưng hai tên hán tỠcòn lại không có ý định xuất thủ.
Tên thá»§ lÄ©nh cao gầy khoác áo da gấu phóng ánh mắt đầy thù háºn nhìn Khấu Anh Kiệt má»™t lúc rồi khoác tay bảo tên đồng bá»n duy nhất còn lại :
- Äi!
Cả hai con ngựa một bạch một hắc quay đầu phóng nước đại chạy biến và o thảo nguyên không bao lâu thì mất hút.
Khấu Anh Kiệt thẫn thá» nhìn theo chúng, hồi lâu má»›i định thần, thở hắt ra má»™t hÆ¡i giắt Ä‘ao và o vá».
Sau đó chà ng cháºm rãi bước tá»›i gần tên hán tá» chá»™t mắt bị chém đứt mắt chân phải, thấy hắn nằm bất động, chà ng cúi xuống sá» và o mÅ©i xem má»›i biết rằng đã chết, có lẽ vì mất máu quá nhiá»u.
Tuy rằng hà nh động cá»§a chà ng là để tá»± vệ nếu không tất đã chết dưới tay năm tên đồng bá»n kia rồi, nhưng má»™t lúc giết tá»›i ba mạng ngưá»i, trong lòng Khấu Anh Kiệt vẫn vô cùng áy náy.
Chà ng đứng lặng nhìn ba tỠthi hồi lâu rồi cuối cùng buông tiếng thở dà i quay đi.
Ba chú ngựa mất chủ vẫn bình yên gặm cỠbên bỠhồ.
Khấu Anh Kiệt chá»n trong đó má»™t bá»™ yên cương mang lên lưng con Hắc Thá»§y Tiên vừa bắt được.
Ngưá»i đẹp vì lụa, ngá»±a đẹp nhá» yên, sau khi được trang sức, con tuấn mã trông cà ng lá»™ng lẫy.
Khấu Anh Kiệt không muốn nấn ná thêm ở nÆ¡i tang tóc nà y, buá»™c xong yên cương liá»n lên ngá»±a phóng Ä‘i.
Hắc Thá»§y Tiên không quen vá»›i những thứ dây nhợ vướng vÃu trên mình, vừa hà vừa lồng lên quay lại cắn lung tung.
Nhưng suốt đêm qua, khi chưa có yên cương còn bị thuần phục, huống chi bây giá» dã tÃnh cá»§a nó mất Ä‘i bảy tám phần?
Sau má»™t hồi lồng lá»™n, cuối cùng nó cÅ©ng trở nên ngoan ngoãn chịu sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a sợi dây cương.
Giữa giá» ngá» thì tá»›i má»™t tiểu trấn gá»i là Nam Ngõa Tá».
Thá»±c ra đó chỉ là má»™t khu chợ nhá» cá»§a ngưá»i du mục vá»›i số hà ng quán lèo tèo, bà y bán chá»§ yếu là lương thá»±c, gia súc và và i quán ăn nhá».
Khấu Anh Kiệt ghé và o lót dạ qua loa rồi vá»™i vã lên đưá»ng.
Chà ng quyết tâm trước khi trá»i tối vượt qua sa mạc tá»›i Thượng Äô, sau đó vượt qua Vạn lý trưá»ng thà nh tiến nháºp và o Trung nguyên, kết thúc má»™t năm bôn tẩu khắp vùng Mạc Bắc.
Khấu Anh Kiệt vốn xuất thân từ má»™t thế gia ở Giang Nam, nhưng phụ thân mất sá»›m há»c văn bất thà nh nên chuyển qua nghá» võ.
Lúc đầu chà ng tới Hà nh Dịch môn bái vị chưởng môn nhân là Chung tiên sinh là m sư phụ.
Sau ba năm, công việc luyện võ Ä‘ang có nhiá»u thà nh tá»±u, Khấu Anh Kiệt đã căn bản há»c xong ná»™i ngoại công cá»§a bổn môn thì Chung tiên sinh lâm bạo bênh mà qua Ä‘á»i ở tuổi tráng niên, buá»™c lòng Khấu Anh Kiệt phải bá» môn đà n.
Năm ấy má»›i mưá»i bảy tuổi, Khấu Anh Kiệt rá»i Giang Nam tá»›i Mã gia ở táºn Tái Bắc để há»c Ä‘ao pháp.
Khoái đao của Mã gia lúc ấy lừng danh khắp thiên hạ võ lâm, có thể coi là đứng đầu nam bắc ngũ tỉnh.
Mã lão đầu lúc nà y đã bảy mươi ba tuổi má»›i thu được má»™t đệ tỠđắc ý nên rất cao hứng, trong suốt hai năm đã dốc sức truyá»n thụ hết tinh hoa Ä‘ao pháp cho.
Có lẽ số cá»§a Khấu Anh Kiệt là phải chịu nhiá»u lưu lạc nên chà ng má»›i há»c nghệ được hai năm thì Mã lão đầu cÅ©ng cưỡi hạc tây quy, trước khi lâm chung còn kịp tặng lại cho ái đồ thanh bảo Ä‘ao tùy thân mà ông cất giữ nhiá»u năm, quý như con ngưá»i cá»§a mắt mình gá»i là Miên Ä‘ao hay Như à đao.
Mã lão đầu không con nhưng có má»™t ngưá»i cháu tên là Mã Thiên TÃch ở khu vá»±c Vạn Lý Trưá»ng Thà nh là m nghá» buôn ngá»±a.
Khi ông chết Ä‘i, ông để lại khá nhiá»u tà i sản.
Khấu Anh Kiệt là ngưá»i chÃnh nhân quân tá» không có lòng tham.
Sau khi sá»± phụ qua Ä‘á»i, chà ng lo tang sá»± xong mang hết tà i sản quý báu đến Trưá»ng Thanh giao cho ngưá»i cháu!
Mã Thiên TÃch vô cùng khâm phục và cảm kÃch trước nghÄ©a cá» nà y, lưu Khấu Anh Kiệt lại để cùng mình quản lý cá»a hà ng buôn ngá»±a.
Nhưng đã dấn bước và o giang hồ chà tại bốn phương, Khấu Anh Kiệt chưa ở được và i năm đã ngỠý ra đi!
Mã Thiên TÃch lưu giữ không được Ä‘em tặng khá nhiá»u tiá»n cá»§a tiá»…n biệt Khấu Anh Kiệt rá»i khá»i Trưá»ng Thà nh!
Chà ng chưa trở vá» Giang Nam ngay mà vượt Vạn Lý Trưá»ng Thà nh ra quan ngoại tá»›i Thượng Äô!
Gần đây những ngưá»i sà nh ngá»±a ở vùng Ký Bắc Ä‘á»u biết vá» má»™t con ngá»±a hoang thiên lý trong má»™t đà n ngá»±a hoang ở khu vá»±c nà y được đặt tên là Hắc Thá»§y Tiên.
Không những ở Ký bắc mà gần như khắp quan ngoại Ä‘á»u biết đến con ngá»±a nà y.
Tất cả những ngưá»i mê ngá»±a Ä‘á»u ao ước có được Hắc Thá»§y Tiên gá»i nó là Thượng đẳng mã vương.
Khấu Anh Kiệt đã có lần nhìn thấy con ngựa quý báu nà y.
Vốn đã từng mấy năm là m nghá» lái ngá»±a cùng Mã Thiên TÃch nên có khá nhiá»u kiến thức vá» ngá»±a, chà ng chưa từng nhìn thấy con ngá»±a nà o tuyệt diệu như Hắc Thá»§y Tiên, từ bấy đến nay ôm ấp hoà i vá»ng chiếm hữu cho được nó bằng má»i giá.
Khấu Anh Kiệt hướng ra quan ngoại chỉ vá»›i mục Ä‘Ãch nà y.
Bây giá» hoà i vá»ng đã thà nh công, chà ng không còn lý do gì mà ở lại đây nữa.
Tuổi trẻ thưá»ng sục sôi khát vá»ng.
Vá»›i nhất thân võ công nay lại chiếm hữu con ngá»±a quý báºc nhất giang hồ, Khấu Anh Kiệt trà o dâng nhiệt huyết, muốn là m việc gì chấn động võ lâm mang lại lợi Ãch cho nhân quần.
Thá»±c tế Ä‘ao pháp cá»§a Khấu Anh Kiệt đã vượt quá sư phụ Mã lão đầu trước đây do được kiêm võ há»c cá»§a hai nhà và nhá» trà thông minh sáng tạo.
Chà ng đã sáng tạo ra rất nhiá»u chiêu thức li kỳ ảo diệu, trong đó có những chiêu sau nà y váºn dụng rất có hiệu quả.
Vừa rồi giết ba tên cưá»ng đạo bên hồ Khấu Anh Kiệt cÅ©ng dùng chiêu thức do mình sáng tạo.
Bản tÃnh chà ng vốn trầm tư Ãt nói, thông thưá»ng những ngưá»i nà y Ä‘á»u sống ná»™i tâm, là m việc gì cÅ©ng suy tÃnh kỹ lưỡng, đó cÅ©ng là má»™t trong những Ä‘iá»u kiện giúp Khấu Anh Kiệt đạt được thà nh tá»±u nhanh chóng trong võ há»c!
Nhưng hiện giá» trong giang hồ hầu như chưa ai biết đến cái tên Khấu Anh Kiệt chứ đừng nói là nhân váºt nà y ná».
* * * * *
Rá»i khá»i Nam Ngõa Tá» lại tá»›i sa mạc bao la.
Äi má»›i được mấy chục dặm, trá»i bá»—ng nhiên nổi gió, Khấu Anh Kiệt phải lấy tấm khăn mà u xám buá»™c lên đầu.
Cà ng Ä‘i gió cà ng thổi mạnh tạo thà nh những cÆ¡n gió lốc cuốn cát tung bay lên trá»i như những con ốc khổng lồ!
Trá»i vừa đó còn sáng sá»§a, bá»—ng chốc trở nên u ám mịt mùng.
Äối vá»›i ngưá»i Ä‘i trong sa mạc, bão cát là tai há»a đáng sợ nhất là m ngưá»i ta dá»… mất phương hướng cà ng Ä‘i cà ng dấn sâu và o hoang mạc cho đến khi kiệt sức mà chết.
Trong trưá»ng hợp đó, những ngưá»i có kinh nghiệm chỉ có thể chá»n má»™t trong hai cách đối phó.
Nếu cách nÆ¡i xuất phát là nÆ¡i dân cư hay nguồn nước không xa thì láºp tức quay trở lại.
Cách thứ hai là phải dừng để tiết kiện sức lực chỠgió dịu mới tiếp tục hà nh trình.
Khấu Anh Kiệt chá»n phương pháp thứ hai.
Trong sa mạc có rất nhiá»u gò cát lá»›n nhá», chà ng xuống ngá»±a dắt đến sau má»™t gò cát tránh gió.
ChÃnh lúc ấy thì đôi mắt tinh tưá»ng cá»§a chà ng phát hiện thấy má»™t nhân ảnh thấp thoáng sau má»™t gò cát cách đó chừng ba trượng đồng thá»i má»™t váºt gì xé gió bay thẳng và o mặt.
Khấu Anh Kiệt thất kinh vá»™i nghiêng đầu tránh Ä‘i, lúc ấy má»›i nháºn ra đó là má»™t quả trùy!
Trong đầu chà ng lóe lên ý nghĩ :
- Ngưá»i kia báºn hồng y, lại dùng chùy tấn công, Ä‘Ãch thị là má»™t trong hai tên sống sót trong số năm tên đạo tặc lúc sáng. Năm tên đã bị giết mát ba, còn hai tên vẫn chưa chịu cam tâm tìm mình báo thù, quả là phiá»n phức!
Ngưá»i kia lại nhoà i ngưá»i lên cồn cát.
Lần nà y thì Khấu Anh Kiệt đã nhìn rõ đúng là tên hồng y đại hán có bộ mặt hung dữ đeo đôi Lưu Tinh chùy trong năm tên tấn công mình lúc sáng.
Lại thêm một quả chùy nữa ném tới, thế cực kỳ thần tốc và chuẩn xác buộc Khấu Anh Kiệt phải lăn đi một vòng mới tránh được.
Tên hồng y đại hán lại ném tiếp má»™t quả chùy nữa, đứng thẳng ngưá»i lên cưá»i hắc hắc nói :
- Tiểu cẩu! Nộp mạng đi!
Khấu Anh Kiệt lại lăn đi một vòng nữa.
Thá»§ Ä‘oạn cá»§a tên hồng y đại hán chẳng phải tầm thưá»ng. Vá»›i đôi Lưu Tinh chùy trong tay vừa thu vừa phát, chỉ trong chá»›p mắt đã ném tá»›i ba chùy, thế vô cùng hung hiểm.
Vá»›i khoảng cách ba trượng, hắn chá»n cách đánh nà y phát huy sở trưá»ng cá»§a mình, là m vô hiệu hóa binh khà cá»§a đối phương, lại trong tình cảnh bão cát mịt mù trá»i đất thế nà y thì chỉ còn cách nằm chá» chết mà thôi!
HÆ¡n nữa hắn đứng trên gò cao, tầm quan sát rất rá»™ng, tiến có thể công, lùi có thể thá»§ như váºy hắn đã chiếm táºn thượng phong.
Khấu Anh Kiệt cÅ©ng thừa hiểu Ä‘iá»u nà y biết rằng nếu không có cách gì xoay chuyển tình thế thì sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ trúng trùy cá»§a đối phương.
Hơn nữa còn tên thủ lĩnh cưỡi con ngựa bạch cùng đi với hắn, tuy chưa thấy đâu nhưng chà ng tin rằng hắn đang có mặt ở quanh đây thôi, một khi tên nà y tham chiến thì nguy cơ cà ng tăng gấp bội!
Chà ng đang mãi nghỉ thì đôi Lưu Tinh chùy lại xé gió bay tới, nhằm hai bên tả hữu hợp công.
Khấu Anh Kiệt lại phải lăn đi mấy vòng mới tránh được, kinh hãi thầm nghĩ :
- Äôi Lưu Tinh chùy cá»§a tên nà y quả tháºt lợi hại, má»—i chiếc nặng chà Ãt phải hai chục cân chỉ cần trúng má»™t chùy là mất mạng ngay! Thế mà hắn lại phát ra thần tốc như thế...
Tuy nhiên phà m váºt gì có lợi vá» mặt nà y tất hại vá» mặt khác.
Sau khi tránh được bảy tám chùy, Khấu Anh Kiệt nháºn ra rằng đôi chùy sắt tuy to lá»›n đáng sợ nhưng vá»›i khoảng cách ba trượng, muốn đả thương được chà ng không phải dá»…, chỉ cà n tránh Ä‘i má»™t lúc, đối phương sẽ hao tổn nhiá»u sức lá»±c, lúc đó có thể tìm cÆ¡ há»™i phản công!
Äã có chá»§ định, chà ng bình tÄ©nh dùng thân pháp né tránh từng quả chùy, chỉ thỉnh thoảng tên hồng y đại hán ném tá»›i cả đôi chà ng má»›i lăn Ä‘i và i vòng nhưng láºp tức đứng lên ngay đồng thá»i chú ý đỠphòng tên thứ hai bất ngá» công kÃch.
Tên hán tá» thấy công hoà i không trúng thì giáºn quát vang, đôi Lưu Tinh chùy bay tá»›i cà ng lúc cà ng dồn dáºp, kình phong rÃt lên nghe mà kinh tâm động phách, cát bị cà y xá»›i liên tục bay rà o rà o.
Nhưng đấu pháp cá»§a Khấu Anh Kiệt tá» ra có hiệu quả, tuy tên hán tá» tấn công mãnh liệt hÆ¡n nhưng cà ng lâu chà ng cà ng có kinh nghiệm việc né tránh đỡ tốn nhiá»u sức hÆ¡n.
Chỉ thấy nhân ảnh cá»§a chà ng thấp thoáng giữa hai quả chùy, giống như hà i tá» Ä‘ang nhảy dây váºy!
Sau hÆ¡n hai chục chùy, chừng như ná»™i lá»±c tổn thất không Ãt, đôi Lưu Tinh chùy công ra rá»i rạc dần.
Vốn đã có chủ định từ trước, Khấu Anh Kiệt cố giảm bớt khoảng cách.
Dần dần hai ngưá»i chỉ còn cách nhau chưa tá»›i hai trượng.
Lúc đó Khấu Anh Kiệt cÅ©ng đã phát hiện ra nhân váºt thứ hai, chÃnh là tên thá»§ lÄ©nh cưỡi ngá»±a bạch răng vẩu mÅ©i khoằm mặc áo da gấu.
Hắn đứng sau một gò cát cách hai đối thủ chừng bốn trượng.
Có lẽ tên nà y đã nháºn ra sai lầm cá»§a đồng bá»n nên má»›i quyết định hiện thân hợp công.
Äã từng động thá»§ má»™t lần, Khấu Anh Kiệt biết rằng bá»n ngưá»i nà y tất là hạng lục lâm thảo khấu chẳng cần tuân theo quy định giang hồ, chỉ cần đạt mục Ä‘Ãch quản gì lấy đông hiếp Ãt?
HÆ¡n nữa trong hoang mạc bao la chỉ việc giết ngưá»i cướp đồ là được còn sợ gì ai biết?
Khấu Anh Kiệt quyết định ngay :
- Äây là cÆ¡ há»™i phản kÃch, chá» tá»›i khi tên kia xuất thá»§ thì tình hình sẽ khó khăn hÆ¡n!
ChỠtên hồng y hán tỠném một chùy chà ng không né tránh nữa mà bất thần chộp lấy ném ngược trở lại và o ngực hắn.
Từ phÃa sau vang lên tiếng kêu cá»§a tên thá»§ lÄ©nh :
- Cẩn tháºn!
Nhưng lá»i cảnh báo đó hình như đã cháºm mất má»™t chút, vì Khấu Anh Kiệt đã lao vút tá»›i.
Tên hồng y hán tỠkhông ngỠđối phương lại hà nh động như thế, vì xưa nay đã ai dám dùng tay không bắt chùy của hắn bao gi�
Lúc nà y khoảng cách giữa song phương chưa tá»›i hai trượng, khi nháºn ra nguy cÆ¡ thì quả chùy đã ném tá»›i trước ngá»±c rồi!
Trong lúc bối rối, hắn vội ném quả chùy kia ra!
Choang!
Äôi Lưu Tinh chùy va và o nhau phát ra ánh lá»a chói lòa và má»™t tiếng nổ vang như sét.
Tên hán tỠchưa kịp trấn tĩnh lại thì Khấu Anh Kiệt đã lướt tới gần, ánh đao lóe lên.
Tên hồng y hán tá» liá»u mạng đưa Ä‘oạn dây xÃch buá»™c chùy lên đỡ, tay kia vung chưởng đánh và o mặt đối phương.
Cùng má»™t lúc ấy má»™t nhân ảnh từ phÃa sau lao tá»›i Khấu Anh Kiệt, đôi Phán Quan bút trong tay má»™t nhằm và o háºu tâm, má»™t đâm tá»›i vai tả.
Nhưng tất cả những cố gắng tuyệt vá»ng đó Ä‘á»u không cứu được tÃnh mạng bi thảm cá»§a tên hồng y hán tá».
Sợi xÃch trong tay hắn không ngăn được thanh Như à đao phạt trúng ngay giữa yết hầu.
Tiếng rú kinh hồn cá»§a tên hán tá» tắc nghẹn lại giữa chừng, từ cổ há»ng má»™t vòi máu bắn lên cao năm sáu thước...
Hắn ngã ngay xuống trước mặt Khấu Anh Kiệt, mắt mở to trừng trừng nhìn kẻ thù dần dần trở nên trắng dã, tay vẫn còn giữ chặt sợ xÃch buá»™c má»™t đầu đôi Lưu Tinh chùy.
Khấu Anh Kiệt quay lại thì vừa lúc tên thủ lĩnh lao tới, song bút chuyển thế đâm và o giữa ngực chà ng.
Hai ngưá»i láºp tức triển khai má»™t cuá»™c ác chiến.
Cả hai Ä‘á»u biết đây là cuá»™c đấu má»™t mất má»™t còn, chỉ có thể má»™t ngưá»i sống sót ra khá»i hoang mạc nên má»—i chiêu đấu Ä‘á»u vô cùng hung hiểm, tất yếu là không nhưá»ng nhịn má»™t phân nà o, tìm má»i cách để lấy mạng đối phương.
Äấu tá»›i ba bốn mươi chiêu thì trá»i dần lặng gió, thay và o đó là kình lá»±c từ hai đối thá»§ phát ra là m cát tung lên mịt mù như má»t cÆ¡n lốc lá»›n, Ä‘ao quang bút ảnh rợp trá»i, tiếng binh khà đánh và o nhau nghe Ä‘inh tai nhức óc.
Giữa cuá»™c há»—n chiến, tên thá»§ lÄ©nh bị ngá»n Như à đao cắm và o giữa ngá»±c, nhưng hắn cÅ©ng kịp đâm trả lại má»™t bút.
Còn may là bị một đao chà mạng nên đầu bút chỉ xuyên qua lớp áo da không xuyên sâu và o thịt.
Khấu Anh Kiệt thở phà o má»™t hÆ¡n rút thanh Ä‘ao ra khá»i ngá»±c đối phương.
Lúc nà y chà ng má»›i thấy vừa má»i mệt vừa chán ngán, đưa mắt nhìn hai tá» thi máu từ cổ và ngá»±c vẫn còn á»™c ra, Gió đã dịu Ä‘i nhiá»u.
Ãnh nắng chiá»u tà chiếu xuống hoang mạc thê lương, sau cuá»™c chiến khốc liệt nà y đã yên tÄ©nh lại.
Trên không vang lên tiếng kêu lảnh lói cá»§a những con ó đầu trá»c lốc xúm lại má»—i lúc má»™t đông.
Chúng phát hiện ra xác chết nhưng vì có ngưá»i nên chưa dám sà xuống thấp, chỉ lượn lá» trên cao chòng chá»c nhìn xuống.
Khấu Anh Kiệt đứng ngẩn ra má»™t lúc rồi cúi xuống miết lưỡi Ä‘ao và o cát cho sạch máu tra và o vá».
Chà ng buông tiếng thá» dà i vừa quay Ä‘i thì chợt thấy má»™t ngưá»i cưỡi lạc đà tiến đến.
Má»›i vừa nhìn qua, Khấu Anh Kiệt đã nháºn ra ngay.
Äó là lão nhân mà chiá»u qua chà ng đã thấy thoáng qua ngay trước khi bắt được con Hắc Thá»§y Tiên.
Lão vẫn báºn bá»™ y phục mà u và ng như cát, tay cầm chiếc tiêu dà i và ng óng, giống như được là m từ ngà voi, dáng vẻ rất khoan thai.
Mấy hôm nay, tuy chỉ trông thấy má»™t lần nhưng Khấu Anh Kiệt có cảm giác Ä‘i đâu cÅ©ng gặp con ngưá»i bà ẩn đó, căn cứ và o tiếng tiêu thoang thoảng lúc xa lúc gần và dấu chân lạc đà còn má»›i.
Có má»™t Ä‘iá»u khó hiểu là suốt má»™t đêm má»™t ngà y qua, Khấu Anh Kiệt cưỡi trên lưng Hắc Thá»§y Tiên đã vượt cả quãng đưá»ng Ãt nhất là năm sáu trăm dặm, là m sao lão nhân kia cưỡi lạc đà mà vẫn theo kịp?
Xem ra đây chẳng phải là cuộc gặp ngẫu nhiên!
Khấu Anh Kiệt nghĩ thầm :
- Chắc rằng lão đã trông thấy cuộc đấu vừa rồi! Chẳng lẽ lão ta có quan hẹ gì với hai tên nà y?
Tuy Khấu Anh Kiệt giết đối phương là hà nh động tá»± vệ nhưng trong ngà y giết chết má»™t lúc năm tên đồng bá»n, chà ng không khá»i áy náy trong lòng.
Vì thế khi thấy lão nhân đến, chà ng dừng lại lúng túng bất an nhìn lão ta.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải là do chà ng sợ mà vì cảm thấy mình có lá»—i.
Chà ng đứng chỠlão nhân tới gần, từ lúng túng biến thà nh ngạc nhiên.
Trá»i vừa qua má»™t tráºn bão cát là m trá»i hôn địa ám Ä‘i như váºy, thế mà y phục lão ta sạch bóng không vương má»™t hạt cát nà o kể cả đôi già y gấm và chiếc khăn tÃm chÃt trên đầu cÅ©ng váºy.
Trông lão nhân nà y rất quý phái, không phải dá»±a và o bá»™ y phục bằng vải lụa thượng phẩm, chiếc tiêu bằng ngà voi cÅ©ng như các thứ phục sức khác trên ngưá»i mà từ bản thân lão toát ra phong thái cao quý đưá»ng bệ khiến ngưá»i ta cảm thấy kÃnh phục.
Nhưng má»™t ngưá»i quý phái thì tại sao tá»›i nÆ¡i hoang mạc nà y là m gì, hÆ¡n nữa còn đơn độc má»™t mình?
Khấu Anh Kiệt vốn định há»i mấy vấn đỠmà minh băn khoăn nhưng nghÄ© lại, ngưá»i trong giang hồ biết Ãt thêm chừng nà o thì tránh được phiá»n phức chừng đó nên nhịn lại không há»i nữa.
NghÄ© thế liá»n quay Ä‘i.
Nà o ngá» má»›i được má»™t bước, lão nhân đã trầm giá»ng quát :
- Äứng lại!
Nghe tiếng quát cá»™c lốc đó, Khấu Anh Kiệt không khá»i bá»±c mình nhưng vẫn dừng lại quay ngưá»i.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by nguoidoi123; 30-07-2008 at 03:44 PM.
|

30-07-2008, 03:54 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
TRƯỜNG KIẾM TÆ¯Æ NG TƯ
Hồi 2: Nhuyễn đao nhuộm máu
Tác giả: Trần Thanh Vân
Nguồn: Vnthuquan.net
Lão nhân rá»i khá»i lưng lạc đà nhảy xuống nhưng không nói gì vá»›i Khấu Anh Kiệt, bước tá»›i tá» thi tên thá»§ lÄ©nh dùng chân láºt lại xem rõ gáºt gáºt đầu.
Khấu Anh Kiệt không nén nổi tò mò há»i :
- Ông biết hắn sao?
Lão hừ một tiếng đáp :
- Äâu chỉ biết mà thôi!
Nói xong bước tới gần Khấu Anh Kiệt.
Lão ta không lá»›n nhưng tháºt cao. Khấu Anh Kiệt đã cao hÆ¡n tầm trung bình má»™t chút nhưng chỉ đứng ngang tai cá»§a lão.
Mãi đến lúc nà y Khấu Anh Kiệt má»›i phát hiện ra giữa thắt lưng hoà ng y lão nhân có Ä‘Ãnh má»™t viên minh châu đáng giá cả mấy nghìn lạng bạc, bên sưá»n còn Ä‘eo má»™t túi nhá» dà i mà u và ng giống như mà u áo nên đứng xa rất khó nháºn ra.
Lão nhân nói thêm một câu :
- Thanh niên nhân, ngưá»i gây nên đại há»a rồi đó!
Khấu Anh Kiệt nghĩ thầm :
- Giết ngưá»i đương nhiên là mang lụy rồi. Nhưng đại trượng phu dám là m dám chịu có gì đại há»a?
Lão nhân không để ý đến chà ng nói tiếp :
- Tên nà y là Âu Dương Thiên, cùng vá»›i bốn tên đồng bá»n bị ngưá»i giết ngà y hôm nay gá»i là Tiểu ngÅ© long.
Khấu Anh Kiệt kinh hãi thốt lên :
- Tiểu ngũ long?
Hoà ng y lão nhân gáºt đầu :
- Không sai! Năm tên nà y hoà nh hà nh suốt cả vùng sa mạc nà y đã nhiá»u năm không ngá» hôm nay bị thảm tá» dưới tay ngưá»i!
Khấu Anh Kiệt ưỡn ngực nói :
- Tại hạ tuy chưa bao giá» gặp chúng nhưng có nghe nói nhiá»u vá» năm tên cưá»ng đạo nà y hoà nh hà nh bạo ngược, cướp bóc thương khách, giết ngưá»i vô số, tá»™i ác không sao kể xiết. Nay chúng chết là đáng tá»™i, có gì đáng tiếc?
Lão nhân đưa bà n tay vá»›i những ngón tay thon thả khá thanh nhã vuốt chòm râu đốm bạc cưá»i nói :
- Thanh niên nhân! Nghe khẩu khà cá»§a ngưá»i không nhá». Nhưng tục ngữ có câu: Äánh chó trông mặt chá»§ nhà . Váºy ngưá»i có biết chá»§ nhân cá»§a năm tên đó là ai không?
Giá»ng nói cá»§a ngưá»i nà y rất phức tạp, pha lẫn giá»ng Giang Nam, Tứ Xuyên, có cả thổ âm cá»§a vùng Yên Triệu nên nghe rất khó phân biệt ngưá»i vùng quê nà o!
Ngay từ đầu Khấu Anh Kiệt đã không có cảm tình vá»›i thái độ kể cả cá»§a lão nhân nà y, nghe há»i chỉ lắc đầu, tá» vẻ không muốn tiếp chuyện.
Lão nhân nheo mắt nhìn chà ng hừ một tiếng nói :
- Ngưá»i đã không muốn biết thì thôi, ta chẳng nhá»c sức nói ra là m gì... nhưng xem ra ngưá»i hà nh khứ giang hồ còn Ãt nên chưa biết rõ những hiểm ác cá»§a nó!
Khấu Anh Kiệt cảm thấy khó chịu với lão nhân nà y, cứ để mặc cho lão ta nói với vẻ lãnh đạm.
Lão nhân vẫn tiếp tục giáo huấn :
- Nói tháºt, võ công cá»§a ngưá»i không đến ná»—i kém. So vá»›i Tiểu ngÅ© long thì có khá hÆ¡n má»™t chút tháºt!
Lão dừng lại một lát đưa mắt nhìn chà ng nói thêm :
- Nhưng lão phu nói đại câu nà y: với chút võ công đó mà muốn xông pha giang hồ thì chưa được đâu!
Khấu Anh Kiệt nén không được lạnh lùng nói :
- Lão tiên sinh dá»c đưá»ng bám theo tôi tá»›i táºn đây chỉ để nói mấy câu vô nghÄ© thôi hay sao?
Lão nhân nhÃu mà y há»i lại :
- Sao lại vô nghĩa?
Khấu Anh Kiệt nói tiếp :
- Váºy thì cho biết có quý sá»± gì? Nếu không...
Lão nhân không để tâm đến vẻ lạnh nhạt cá»§a đối phương, ngắt lá»i :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có việc rồi! Nhưng trước hết xin há»i tiểu huynh đệ ngưá»i xưng hô thế nà o?
- Tại hạ là Khấu Anh Kiệt!
Lão nhân gáºt đầu :
- Rất tốt! Khấu tiểu huynh đệ, bây giá» lão phu muốn bà n vá»›i ngưá»i vá» má»™t cuá»™c trao đổi!
Khấu Anh Kiệt nghĩ thầm :
- Thì ra lão ta là một thương lái. Chung quy cũng chỉ nhằm và o con Hắc Thủy Tiên mà thôi!
Liá»n há»i :
- Trao đổi gì?
Lão nhân chẳng cần khách khà chỉ ngay và o con Hắc Thủy Tiên nói :
- Con ngá»±a đó cá»§a ngưá»i!
Khấu Anh Kiệt cà ng thêm ác cảm, nghĩ bụng :
- Mình Ä‘oán không sai mà ! Nhưng không biết phương thức trao đổi cá»§a lão ta thế nà o? Hay cÅ©ng muốn cướp như mấy tên kia? Nghe ý tứ thì chừng như lão ta cÅ©ng biết võ công, hÆ¡n nữa còn rất cao cưá»ng, Ãt ra là hÆ¡n Tiểu ngÅ© long!
Lại nghe lão nhân nói tiếp :
- Ngưá»i chá»› vá»™i nhăn mặt lại như thế! Lão phu chẳng phải ngưá»i không biết phải trái đâu. Nói tháºt, ngưá»i được nó chẳng qua do may mắn mà thôi! Nếu ta phát hiện được con Hắc Thá»§y Tiên nà y sá»›m hÆ¡n ngưá»i má»™t chút thì bây giá» nó là cá»§a ta rồi!
Khấu Anh Kiệt cưá»i nhạt nói :
- Nhưng hiện tại nó là của tôi!
Lão nhân thản nhiên nói :
- Vì thế lão phu má»›i muốn bà n vá»›i ngưá»i vá» việc trao đổi!
Khấu Anh Kiệt lắc đầu :
- Tôi không muốn bán nó!
- Nhưng ta có thể trả giá rất cao mà !
Khấu Anh Kiệt xua tay :
- Xin lá»—i!
Nói xong quay đi!
Lão nhân tức giáºn quát :
- Äứng lại!
Khấu Anh Kiệt dừng bước.
Lão nhân lại bước lên đứng trước mặt chà ng nói :
- Thanh niên nhân! Chá»› nên vá»™i và ng như thế, dù sao ngưá»i cÅ©ng nên nghe cho rõ giá cả trước khi từ chối! Lão phu trả ngưá»i nguyên má»™t hòm và ng!
Dứt lá»i đưa chiếc tiêu lên môi thổi má»™t tiếng.
Con lạc đà đang đứng cách bốn năm trượng vừa nghe tiếng tiêu bỗng tung bốn vó lao tới như cơn lốc.
Khấu Anh Kiệt vốn cho rằng lạc đà là giống váºt cháºm chạp, không ngá» con nà y lại nhanh nhẹn đến thế, chỉ e đến cả ngá»±a cÅ©ng không bằng.
Äến lúc nà y chà ng má»›i hiểu vì sao mà trong má»™t ngà y đêm vừa rồi Hắc Thá»§y Tiên chạy vá»›i tốc độ như thế mà lão nhân vẫn bắt kịp!
Trong lòng đầy hiếu kỳ, chà ng đưa mắt chăm chú nhìn con váºt.
Trông nó chẳng có gì đặc biệt, giữa hai bướu được tạo ra má»™t chá»— ngồi rất thoải mái gần giống như yên ngá»±a nhưng lá»›n hÆ¡n và có chá»— dá»±a lưng. Sau hai bướu, giữa cái lưng bằng phẳng cá»§a nó ngưá»i ta là m giá để hà ng, trên đó buá»™c má»™t hòm gá»— khá lá»›n.
Con lạc đà dừng lại bên cạnh chủ.
Hoà ng y lão nhân mở những chiếc dây thừng buộc tháo chiếc thùng gỗ đặt xuống cắt mở nắp thùng ra.
Khấu Anh Kiệt hÆ¡i sá»ng sốt.
Nguyên trong thùng xếp đầy và ng thoi!
Lão nhân nhìn Khấu Anh Kiệt há»i :
- Thế nà o?
Khấu Anh Kiệt không trả lá»i.
Chà ng vốn là con nhà gia thế, tiá»n cá»§a không Ãt. Trong gần ba năm chà ng là m quản lý trong cá»a hà ng buôn bán ngá»±a cá»§a Mã Thiên TÃch từng trông thấy rất nhiá»u tiá»n, nhưng chưa bao giỠđược trông thấy nhiá»u và ng đến thế.
Hoà ng y lão nhân nói tiếp :
- Tiểu huynh đệ! Chỉ cần ngưá»i gáºt đầu toà n bá»™ số và ng trong rương nà y sẽ là cá»§a ngưá»i!
Số và ng nà y chà Ãt cÅ©ng phải có giá trị tá»›i và i vạn lạng bạc, có thể mua cả đà n ngá»±a và i trăm con.
Nếu má»™t ngưá»i biết cân nhắc thiệt hÆ¡n, ai bá» qua cÆ¡ há»™i ngà n và ng đó?
Thế nhưng Khấu Anh Kiệt lại lắc đầu!
Hoà ng y lão nhân há»i :
- Sao? Ngưá»i cho đây là và ng giả chứ gì? Ta đã hao tâm táºn lá»±c trá»n má»™t năm trá»i thuê ngưá»i đãi từng hạt sa khoáng ở má» TÃch Lâm trong Quách Lặc Hà , sau đó mang tá»›i Nhiệt Hà đúc thà nh và ng thoi nguyên khối, chẳng lẽ ngưá»i còn không tin?
Tới đó cúi nhặt một thoi ném sang bảo :
- Hãy xem đi!
Khấu Anh Kiệt vươn tay bắt lấy, thấy rất nặng!
Lại cúi xuống nhìn, quả nhiên trên thoi và ng có khắc ấn tÃn cá»§a Äại Nguyên lầu là cá»a hiệu kim hoà n rất nổi tiếng ở Nhiệt hà .
Hiển nhiên không phải và ng giả!
Hoà ng y lão nhân há»i :
- Thế nà o?
Khấu Anh Kiệt gáºt đầu không đáp.
Lão nhân lại há»i :
- Ngưá»i tưởng chuyện nà y là đùa ư? Lão phu nói nghiêm túc đấy. Và ng là và ng tháºt, số lượng cÅ©ng không phải Ãt đâu!
Khấu Anh Kiệt vẫn không nói gì, bước tới gần hai tay trao thoi và ng lại cho Hoà ng y lão nhân.
Lão miá»…n cưỡng nháºn lấy, mặt lá»™ vẻ thất vá»ng há»i :
- Ngưá»i chê Ãt chứ gì?
Khấu Anh Kiệt lắc đầu :
- Không, quá nhiá»u là đằng khác!
- Váºy thì sao...
Khấu Anh Kiệt lúng túng nói :
- Lão tiên sinh, tại hạ không biết nên giải thÃch thế nà o...
Chà ng quay lại nhìn Hắc Thá»§y Tiên ánh mắt lá»™ vẻ trìu mến như ngưá»i mẹ nhìn đứa con nhá» cá»§a mình.
Lão nhân cảm nháºn được cái nhìn đó, trong lòng chợt nảy sinh lòng cảm mến trước thiếu niên nà y, hình như quan niệm trước đây có sá»± thay đổi!
Khấu Anh Kiệt lại nhìn sang lão nhân cảm động nói :
- Chỗ và ng đó của tiên sinh cũng phải bỠra biết bao nhiêu công sức mới có được, cũng như con ngựa nà y...
Chà ng quay lại nhìn Hắc Thá»§y Tiên lần nữa, cưá»i nói tiếp :
- Có lẽ niá»m ao ước lá»›n nhất trong Ä‘á»i tại hạ là con váºt nà y. Tại hạ cÅ©ng mất đúng má»™t năm trá»i má»›i bắt được nó. Chắc rằng lão tiên sinh không biết tôi yêu quý con ngá»±a đó tá»›i mức nà o đâu!
Lão nhân gáºt đầu.
Khấu Anh Kiệt lại nói :
- Lão tiên sinh, xin ngà n lần thông cảm. Tại hạ không thể bán nó được. Tại hạ cÅ©ng xin mạn phép khuyên tiên sinh hãy quý trá»ng công lao má»™t năm vất vả cá»§a mình má»›i có được hòm và ng đó!
Hoà ng y lão nhân đứng ngẩn ngưá»i ra.
- Dù thế nà o tại hạ cÅ©ng tá» lòng kÃnh phục sá»± hà o sảng cá»§a lão tiên sinh và xin Ä‘a tạ vì đã ưu ái đối vá»›i con ngá»±a đó!
Chà ng dừng lại má»™t lúc rồi ngáºp ngừng nói :
- Nếu không có gì bất tiện, lão tiên sinh có thể cho biết quý tÃnh đại danh được không?
Lão nhân cưá»i đáp :
- Lão phu há» Quách. Còn tên hiệu là gì ngưá»i chẳng cần biết. Trong vùng nà y thưá»ng gá»i ta là ngưá»i đà o và ng, nếu ngưá»i thÃch thì cứ gá»i ta bằng tên ấy cÅ©ng được!
Khấu Anh Kiệt lại há»i :
- Quách tiên sinh có thể cho biết bổn quán...
Lão nhân ngắt lá»i :
- Lão phu không ở nơi nà o cố định. Có lẽ do thói quen phiêu bạt giang hồ mà ở đâu và i ba tháng đã chán ghét nơi đó!
Sá»± thá»±c, có những ngưá»i rất lưu luyến cố hương đến ná»—i chỉ cần xa cách và i hôm đã muốn tìm vá» quê nÆ¡i cÅ©.
Tuy nhiên không thể loại trừ trưá»ng hợp ngưá»i ta chỉ thÃch phiêu bạt giang hồ chẳng hà i lòng vá»›i nÆ¡i nà o cố Ä‘inh.
Lão nhân nói xong Ä‘áºy hòm và ng lại buá»™c lên lưng lạc đà như trước, nhưng hà nh động tá» ra rất miá»…n cưỡng.
Khấu Anh Kiệt cảm thấy mình như có lỗi, lúng túng nói :
- Lão tiên sinh, tại hạ không biết phải nói như thế nà o mới phải!
Hoà ng y lão nhân xua tay nói :
- Không sao! Tuổi trẻ vốn ngông cuồng, cố chấp, tưởng rằng với chút võ công của mình là có thể trở thà nh quần nhân thiên hạ...
Câu nói đó cá»§a lão nhân rõ rà ng có ý châm biếm nhưng vừa rồi Khấu Anh Kiệt cảm thấy có thiện cảm nên Ãt nhiá»u vẫn nén được.
Nhưng Hoà ng y lão nhân dưá»ng như không để ý đối phương nghÄ© gì, chỉ tay và o mặt chà ng nói :
- Vừa rồi lão phu nể mặt ngưá»i nên má»›i ra nhiá»u tiá»n như thế để mua má»™t con ngá»±a nếu không...
Tới đó lão hừ một tiếng.
Khấu Anh Kiệt liá»n hiểu ngay đối phương định nói gì, liá»n buông lá»i thách thức :
- Nếu không thì sao?
Lão nhân thản nhiên nói :
- Nếu ta muốn đoạt lấy con ngựa thì việc đó chẳng khó khăn gì!
Tá»›i đây lão nhân đã lá»™ mặt là má»™t tên cưá»ng đạo.
Lão nói xong khoanh tay lại nhìn Khấu Anh Kiệt bằng ánh mắt ngạo nghễ, thái độ đầy thách thức.
Trong trưá»ng hợp đó, đừng nói Khấu Anh Kiệt mà bất cứ ai cÅ©ng không thể nÃn nhịn được.
Chà ng lạnh lùng nói :
- Lão tiên sinh đã nói rõ ý đồ cá»§a mình như váºy, tại hạ không muốn dâng tặng nên đà nh thỉnh giáo cao chiêu váºy.
Äể trả lá»i thái độ trịnh thượng cá»§a đối phương, chà ng nói thêm :
- Nhưng không biết lão tiên sinh cướp ngựa bằng cách nà o?
Hoà ng y lão nhân ngá»a mặt cưá»i má»™t trà ng dà i rồi nói :
- Thanh niên nhân! Lão phu đã nói rằng chút võ công cá»§a ngưá»i nếu muốn tranh hùng trong thiên hạ thì chưa được đâu! Nếu không tin thì cứ thá» và i chiêu xem!
Lão giắt cây tiêu ra sau cổ rồi vẫy tay nói :
- Nà o! Nếu ngưá»i không phục thì cứ thá» xem, nhưng nói trước vá»›i ngưá»i câu nà y. Ngưá»i cứ việc tùy tâm xuất thá»§, lão phu chỉ có má»™t chiêu phòng thá»§ gá»i là Tam Bá»™ Diệt, ngưá»i đã nghe nói đến bao giá» chưa?
Khấu Anh Kiệt chưa từng nghe đến loại võ công đó, nhưng tin rằng đó chẳng phải là công phu gì ghê gớm.
Vấn đỠlà nên đánh bằng cách nà o?
Äối phương đã cất tiêu Ä‘i, đương nhiên chà ng không thể dùng Ä‘ao được.
Trước khi đến theo há»c Ä‘ao pháp Mã lão đầu, Khấu Anh Kiệt đã có hai năm luyện võ vá»›i Chung tiên sinh!
Vị nà y rất coi trá»ng các môn quyá»n cước nên chà ng luyện công phu nà y khá thà nh công, chỉ cần tiếp cáºn được đối phương là chắc thắng tá»›i mấy phần ròi.
Từ khi Hoà ng y lão nhân xuất hiện nói nhiá»u câu huênh hoang, nhưng nhìn vẻ ngoà i thì trông lão ta chẳng có vẻ gì là thân hoà i tuyệt há»c cái thế cả.
Mặc dù váºy, chà ng vẫn không dám coi thưá»ng lạnh lùng nói :
- Cung kÃnh không bằng tòng mệnh, tại hạ đà nh phải thỉnh giáo cao chiêu váºy!
Lão nhân cưá»i đáp :
- Xuất thủ đi!
Khấu Anh Kiệt tiến một bước quát lên :
- Xem chiêu!
Dứt lá»i từ khoảng cách bảy thước, chà ng tung mình lao tá»›i nhưng tung luôn hai cước song phi!
Chỉ nghe bịch, bịch hai tiếng, cước cá»§a chà ng đã trúng và o bắp chân và sưá»n phải cá»§a đối phương.
Nhưng Hoà ng y lão nhân vẫn đứng vững như bà n thạch, trái lại Khấu Anh Kiệt mặt biến sắc, kinh dị lùi lại ba bước, hai chân rát bá»ng như vừa đá trúng thạch trụ!
Còn may là chà ng mới dùng năm thà nh công lực, nếu không thì chỉ e đôi chân đã thương rồi!
Nhưng Ä‘iá»u đáng kinh ngạc hÆ¡n là khi Khấu Anh Kiệt lùi lại ba bước còn chưa kịp đứng vững, không hiểu lão nhân dùng công phu nà o, chỉ thấy lão đưa chân trái lên, Khấu Anh Kiệt cảm thấy má»™t luồng kình lá»±c rất mạnh, áºp đến không sao cưỡng lại được bị hất lên không ngã nhà o xuống cát.
Lão nhân đã nói không sai, Tam bộ diệt có nghĩa là bị đánh ngã trong ba bước.
Cú ngã là m cho Khấu Anh Kiệt nổi giáºn!
Äang nằm chá»ng gá»ng trên mặt cát, chà ng tung ngưá»i nhảy báºt lên rồi nghiến răng lao tá»›i đối phương như con hổ dữ, hai tay váºn cả tháºp thà nh công lá»±c nhằm vai và ngá»±c lão nhân đánh như vÅ© bão.
Nhưng khi chưởng đánh tới gần, Khấu Anh Kiệt cảm thấy từ cơ thể lão nhân phát ra những luồng lực đạo chặn lại không sao đánh trúng mục tiêu được.
Trong lúc chà ng đang bối rối thì bị lão nhân vươn tay ra chộp ngay được ngang thắt lưng.
Nơi đó có một đại huyệt là Chương Môn huyệt.
Hoà ng y lão nhân đã hạ thủ lưu tình, Khấu Anh Kiệt chỉ thấy hơi tê đi nhưng không mất tri giác.
Mặc dù thế chà ng cÅ©ng bị đẩy lùi ba bước ngã xuống lần nữa, lần nà y còn nặng hÆ¡n trước, mắt hoa lên, phải sau má»™t lúc má»›i đứng dáºy được.
Lão nhân cưá»i há»i :
- Thế nà o? Ta nói không sai chứ?
Bây giá» thì Khấu Anh Kiệt đã hiểu rõ thân thá»§ cá»§a lão nhân nà y cao hÆ¡n mình rất nhiá»u, nhưng vẫn chưa khuất phục, lại tiến lên hai bước.
Lão nhân nói :
- Äá»§ rồi! Bây giá» mà ngưá»i tiến thêm má»™t bước nữa là ngã đấy!
Khấu Anh Kiệt gầm lên một tiếng phi thân lao tới.
Sau hai phen bị nếm khổ Ä‘au khiến chà ng ná»™ khà xung thiên, lần nà y quyết xuất hết bản lÄ©nh sở há»c báo thù hạ thá»§ không chút lưu tình.
Thế lao nà y gá»i là Hổ Phốc, trong đó hà m chứa công phu Ma Vân Thá»§, dồn hết lá»±c đạo toà n thân và o song chưởng nên uy lá»±c rất lá»›n.
Nhưng cú bổ đã không trúng Ä‘Ãch!
Lão nhân lách mình tránh đi rồi quay lại rất nhanh, đưa tay đẩy và o lưng Khấu Anh Kiệt quát to :
- Äi Ä‘i!
Khấu Anh Kiệt vừa lao với tốc độ rất lớn, lại bị lão nhân tiếp thêm lực đạo nên chồm tới thêm ba bốn trượng nữa mới ngã sấp xuống.
Ba lần bị ngã, lần sau nặng hÆ¡n lần trước, may rằng ngã trên mặt cát nên không bị thương tÃch gì, nhưng phải khó nhá»c lắm má»›i đứng lên được, toà n thân Ä‘au như giần.
Cho dù trong lòng vẫn còn háºm há»±c, nhưng đã ba lần thá»§ bại thì còn mặt mÅ©i nà o mà đánh tiếp nữa?
Lão nhân bước tới gần nói :
- Tiểu huynh đệ! Ta biết rằng ngưá»i vẫn chưa phục đâu, không sai chứ?
Khấu Anh Kiệt không đáp.
Lão nhân cưá»i nói tiếp :
- Chẳng phải ngưá»i có má»™t thanh Ä‘ao mà ? Hãy thá» dùng binh khà xem!
Khấu Anh Kiệt giương mắt nhìn đối phương. Quả tình chà ng cÅ©ng muốn dùng Như à đao để rá»a nhục, nhưng vì đối phương tay không nên chà ng không tiện dùng binh khÃ.
Lão nhân khuyến khÃch :
- Ngưá»i cứ việc xuất thá»§ Ä‘i! Lão phu đảm bảo rằng Ä‘ao không thể chạm được và o ngưá»i ta đâu!
Khấu Anh Kiệt nghiến răng đáp :
- ÄÆ°á»£c lắm!
Dứt lá»i rút phắt thanh nhuyá»…n Ä‘ao ra.
Tuy quyết chà phục thù nhưng khi cầm Như à đao trong tay, chà ng không khá»i áy náy ngáºp ngừng nói :
- Lão tiên sinh, đao kiếm không có mắt lỡ ra...
Lão nhân xua tay đáp :
- Ta biết! Ta biết! ChÃnh ta muốn tiểu huynh đệ là m thế mà ! Cứ yên tâm Ä‘i. Vạn nhất bị chết dưới Ä‘ao cá»§a ngưá»i, đó là do lão phu không biết tá»± lượng sức mình, không thể trách háºn ngưá»i được!
Lão dừng lại má»™t lát chợt há»i thêm :
- Nhưng nếu tráºn nà y ngưá»i lại thua nữa thì sao?
Khấu Anh Kiệt trả lá»i ngay :
- Nếu váºy thì con Hắc Thá»§y Tiên đó thuá»™c vá» lão tiên sinh!
Lão nhân gáºt đầu nói :
- Thôi được xuất thủ đi!
Khấu Anh Kiệt bước lên cách đối thủ ba bước vung đao lên quát :
- Cẩn tháºn!
Lá»i nói dứt, Ä‘ao quang đã lóe lên.
Chà ng phát liá»n má»™t lúc ba Ä‘ao, Ä‘á»u có tÃnh toán từ trước, cả ba chiêu là sát thá»§, không nhân nhượng, thần tốc, chuẩn xác và háºn độc.
Äối vá»›i ngưá»i khác, song phương chẳng oán thù gì, chà ng sẽ không bao giá» ra chiêu sát thá»§ như váºy!
Nhưng ở đây gặp phải đối thá»§ quá cao cưá»ng, Quách lão nhân lại tá» ra tá»± tin như váºy, Khấu Anh Kiệt nghÄ© rằng mình có hạ độc thá»§ may lắm chỉ là m lão ta bị thương là cùng.
Hơn nữa thắng phụ trong một chiêu, phải trả giá bằng nỗi nhục và con ngựa yêu quý, buộc chà ng không còn do dự được nữa.
Quách lão nhân chỉ cần dùng bá»™ pháp mà vẫn không rá»i vị trÃ, không hiểu bằng cách nà o tránh được cả ba Ä‘ao!
Khấu Anh Kiệt định biến chiêu thì nghe Quách lão nhân nói :
- Äá»§ rồi!
Lá»i chưa dứt, cánh tay mảnh khảnh đã vươn ra chá»™p ngang thắt lưng Khấu Anh Kiệt quát lên :
- Äi Ä‘i!
Thân hình Khấu Anh Kiệt bị tung lên không như một quả cầu.
Trước khi bay đi, chà ng còn cảm thấy tay mình nhẹ bỗng, nguyên là thanh Như à đao đã bị đối phương đoạt mất.
Khấu Anh Kiệt bị tung lên cao tá»›i ba trượng, còn may là không bị Ä‘iểm huyệt đạo nên khi rÆ¡i xuống vẫn còn lăn mấy vòng rồi đứng dáºy được ngay!
Lúc nà y trong lòng chà ng vừa tức vừa thẹn lại vừa sợ!
Từ khi xuất môn hà nh khứ giang hồ đến nay, chưa bao giá» chà ng phải chịu ná»—i nhục như váºy!
Äồng thá»i chà ng cÅ©ng chưa bao giá» gặp phải má»™t kình địch có thân thá»§ cao cưá»ng như lão nhân nà y.
Võ công cá»§a lão có thể nói là tá»›i mức xuất thần nháºp hóa, đến ná»—i khó mà tin được!
Khấu Anh Kiệt thấy không còn gì để nói và không còn mặt mũi nà o để tiếp tục động thủ nữa.
Quách lão nhân ném thanh đao tới trước mặt chà ng chỉ :
- Tiểu huynh đệ! Ngưá»i đã chịu phục chưa?
Khấu Anh Kiệt thở dà i đáp :
- Võ công cá»§a lão tiá»n bối đã đạt tá»›i hóa cảnh, vãn bối xin bái phục!
Chà ng nói câu đó là thực tâm.
Nói xong chà ng cúi nhặt Như à đao tra và o vá», sá»a sang lại y phục chỉnh tá» xong hướng sang lão nhân bái má»™t bái, sau đó quay lại nhìn Hắc Thá»§y Tiên vá»›i ánh mắt vô và n tiếc thương nói tiếp :
- Bây giá» con ngá»±a đó là cá»§a tiá»n bối, xin cứ dắt Ä‘i!
Quách lão nhân gáºt đầu đáp :
- Nói váºy má»›i phải!
Rồi từ từ bước đi.
Khấu Anh Kiệt quay Ä‘i để khá»i chứng kiến sá»± việc Ä‘au lòng là ngưá»i khác cướp Ä‘i váºt yêu quý nhất Ä‘á»i mình, vì nó mà chà ng phải khổ công suốt má»™t năm ròng.
Nhưng thực tế lại diễn ra không phải như chà ng nghĩ!
Lão nhân không dắt con Hắc Thủy Tiên đi mà bước tới con lạc đà của mình nhảy lên ngồi ở tư thế sẵn sà ng xuất phát.
Khấu Anh Kiệt ngÆ¡ ngác bước lại gần há»i :
- Lão tiên sinh! Còn con ngựa?
Quách lão nhân lắc đầu đáp :
- Tiểu huynh đệ nghÄ© thế sai rồi! Lão phu không nói rằng sẽ lấy con ngá»±a cá»§a ngưá»i! Vừa rồi chỉ là do ngưá»i tình nguyện!
Khấu Anh Kiệt nghi hoặc há»i :
- Nhưng vừa rồi lão tiên sinh định dùng cả hòm và ng để mua nó kia mà ?
Lão nhân cưá»i đáp :
- Äó là việc trước đây! Tiểu huynh đệ tư tưởng cá»§a con ngưá»i là bất cứ lúc nà o Ä‘á»u có thể thay đổi!
Khấu Anh Kiệt run giá»ng há»i :
- Tiá»n bối định nói rằng bây giá» không cần nó nữa?
Quách lão nhân gáºt đầu xác nháºn :
- Không sai, bây giỠlão phu đã thay đổi ý định!
Dứt nhẹ sợi dây cương Ä‘iá»u khiển lạc đà .
Khấu Anh Kiệt nhảy tới mấy bước kêu lớn :
- Lão tiá»n bối!
Nhưng Quách lão nhân không dừng lại.
Một cơn gió mạnh là m cát cuộn lên là m mỠbóng cô đơn của lão.
Khấu Anh Kiệt ngơ ngẩn nhìn theo.
Khi bóng lão nhân cưỡi lạc đà gần xa khuất, bên tai chà ng bá»—ng vang lên giá»ng ngâm sang sảng :
Thẳng hướng vá» nam Thất Lý Kiá»u!
Tìm thăm ngưá»i cÅ© giải oán cừu!
Ba ngà y sau hoà ng hôn bến vắng!
Nếu hữu tình xin đến kết giao.
Bóng cá»§a lão gần xa khuất, gió lại thổi mạnh nhưng Khấu Anh Kiệt vẫn nghe rõ từng lá»i!
Rõ rằng lão nhân đã dùng thuáºt Thiên lý truyá»n âm để nói vá»›i chà ng.
Nhưng bà i thơ đó bao hà m ý nghĩa gì hay chỉ là ứng khẩu ngâm suông?
Khấu Anh Kiệt nghĩ thầm :
- “Nếu chỉ là ứng khẩu ngâm suông thì vị Quách tiá»n bối đó chẳng cần phải dùng Thiên lý truyá»n âm là m gì, tất là có Ä‘iá»u muốn nhắn gá»i vá»›i mìnhâ€.
Chà ng lẩm nhẩm Ä‘á»c lại bốn câu thÆ¡.
Thực ra ý tứ trong bà i thơ khá rõ :
Thẳng hướng tiến vá» nam Thất Lý Kiá»u, nghÄ©a là hiện nay Quách lão nhân Ä‘ang Ä‘i tá»›i Thất Lý Kiá»u cách đây chừng năm sáu trăm dặm!
Tìm ngưá»i quen cÅ© giải oán cừu nghÄ©a là lão tá»›i đó giải quyết má»™t chuyện oán ân nà o đó.
Hai câu sau ý nghÄ©a là muốn gặp chà ng để kết giao, thá»i Ä‘iểm là hoà ng hôn ba ngà y sau tại bến đò nà o đó gần Thất Lý Kiá»u.
Nghĩ tới đó trong lòng Khấu Anh Kiệt cao hứng hẳn lên.
Hiện giá» chà ng bá»—ng có cảm nghÄ© khác vá» Quách lão nhân, không phải vì lão không lấy Ä‘i con Hắc Thá»§y Tiên mà chà ng cảm thấy bên trong vẻ kênh kiệu cá»§a nhân váºt bà ẩn nà y có má»™t thứ tình cảm sâu kÃn mà không để lá»™, phải tháºt tinh tế má»›i khám phá ra được.
Äặc biệt là võ công cá»§a vị kỳ nhân nà y đã tá»›i mức xuất thần nháºp hóa, nếu ngưá»i giao kết, sau nà y chà ng có dịp há»c há»i má»™t và i chiêu thì còn gì bằng?
Từ ác cảm ban đầu dần dần chà ng nảy sinh sá»± kÃnh phục và bây giá» là lòng cảm mến.
Khấu Anh Kiệt hiểu rằng vị đó rất quý con Hắc Thủy Tiên, không tiếc bỠra mấy vạn lạng bạc để mua nó, nhưng vì thấy chà ng yêu quý con ngựa chẳng kém gì mình thì lại từ bỠý định!
Äó chÃnh là tác phong hiệp sÄ©, mấy ai có được?
Cà ng nghĩ chà ng cà ng thêm cảm phục lão nhân bà ẩn nà y.
Äá»™t nhiên chà ng trông thấy má»™t váºt trên cát.
Äó là chiếc bình ngá»c chỉ lá»›n hÆ¡n má»™t ngón tay cái má»™t chút, trên cổ bình Ä‘eo má»™t sợi dây chuyá»n nhá» bằng và ng, trông rất xinh xắn.
Khấu Anh Kiệt nghĩ thầm :
- “Có lẽ đây là váºt cá»§a Quách lão nhân đánh rÆ¡i!â€
NghÄ© Ä‘oạn chà ng nhặt lên xem thấy trên bình chạm khắc rất đẹp, còn khảm thêm mấy chữ nhá»: Thiên lý phụ tương tư!
Khấu Anh Kiệt mân mê chiếc bình má»t lúc rồi động tÃnh hiếu kỳ, chà ng mở nắp bình xem bên trong đựng váºt gì!
Trong bình là bức tượng bán thân cá»§a má»™t thiếu nữ, không biết là m bằng chất liệu gì nhưng trông rất sống động vá»›i nét mặt đỠthắm, má»› tóc Ä‘en nhánh mượt mà , là n da trắng như tuyết y như ngưá»i tháºt.
Hơn nữa thiếu nữ còn rất đẹp, xứng là một trang quốc sắc thiên hương.
Khấu Anh Kiệt bị vẻ đẹp cá»§a giai nhân và sá»± khéo léo cá»§a nghệ nhân cuốn hút đến ná»—i nhìn không rá»i mắt!
Quả đây là hai kiệt tác giai nhan kiệt tác cá»§a tạo hóa, còn pho tượng là kiệt tác cá»§a má»™t ngưá»i thợ thiên tà i.
Thiếu nữ chỉ má»›i mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi, trong vẻ đẹp mê hồn còn ẩn chứa sá»± ngây thÆ¡!
Căn cứ và o năm chữ “Thiên lý phụ tương tư†ngoà i bình thì pho tượng nà y là nữ nhi của Quách lão nhân!
Như váºy đủ biết vị nà y yêu quý nhi nữ tá»›i mức độ nà o.
Khấu Anh Kiệt mồ côi cha từ nhá», nay thấy tình yêu cá»§a Quách lão nhân đối vá»›i nữ nhi sâu lắng như váºy, chà ng cÅ©ng thấy cảm động.
Trong lòng nà ng bỗng nảy sinh ra sự trách móc đối với lão nhân kia :
- Äã có má»™t nữ nhi xinh đẹp và đáng yêu đến thế, lẽ ra đừng nên để rÆ¡i mất má»›i phải!
Tuy nhiên nghÄ© đến việc ba ngà y sau mình sẽ tá»± tay Ä‘em váºt được sá»§ng ái nà y trao cho đối phương, chà ng lại thấy vui!
Trước đây có phần do dá»±, thầm há»i rằng có nên đến Thất Lý Kiá»u tìm gặp Quách lão nhân không, nhưng bây giá» sau khi nhặt được chiếc bình, chà ng liá»n hạ quyết tâm không còn do dá»± nữa.
Khấu Anh Kiệt nhìn lại pho tượng lần nữa rồi bá» và o bình niêm lại như cÅ© xong, cất kỹ và o ngưá»i.
Nhìn theo vết chân lạc đà vẫn còn hằn ở trên cát, Khấu Anh Kiệt tự nhủ :
- “Lão nhân nà y hiển nhiên là rất quen đưá»ng. Bây giá» trá»i đã sắp tối, cứ theo dấu chân nà y mà ra khá»i sa mạc tìm nÆ¡i nghỉ qua đêm rồi sẽ tÃnh!â€
Nghĩ đoạn chà ng đến bên Hắc Thủy Tiên nhảy lên lưng nó theo dấu chân lạc đà để phóng đi!
Nhưng chà ng không kịp ra khá»i sa mạc trước khi trá»i tối!
May mà đêm đó có trăng, gió cÅ©ng dừng nên dá»… dà ng nháºn ra dấu chân lạc đà phÃa trước.
Cuối cùng rồi cÅ©ng ra khá»i sa mạc, nhưng vẫn chưa gặp má»™t khu dân cư nà o!
Chừng ná»a canh hai, Khấu Anh Kiệt tá»›i má»™t con sông nhỠở giữa thảo nguyên, tá»›i đây thì chân lạc đà mất dấu.
Dù sao thì đã tá»›i nguồn nước không còn sợ gì nữa, Khấu Anh Kiệt tắm rá»a cho Hắc Thá»§y Tiên rồi thả nó gặm cá» bên bá»!
Äã hÆ¡n má»™t năm dong ruổi trên khắp các hoang mạc vùng nà y nên Khấu Anh Kiệt khá thông thạo địa hình!
Con sông nhá» nà y là má»™t chi lưu cá»§a Quách Lặc hồ đổ xuống má»™t con hồ gá»i là Tát NhÄ© hồ!
Khấu Anh Kiệt Ä‘ang vục nước rá»a mặt thì nghe có tiếng vó ngá»±a phi dồn dáºp, liá»n ngẩng lên nhìn.
|

30-07-2008, 04:10 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
TRƯỜNG KIẾM TÆ¯Æ NG TƯ
Hồi 3: Thiết gia huynh muội
Tác giả: Trần Thanh Vân
Nguồn: Vnthuquan.net[/
Bấy giỠđã tá»›i canh ba, tiếng vó ngá»±a dồn dáºp là m cảnh tÄ©nh mịch cá»§a sa mạc sôi động hẳn lên, khiến ngưá»i ta cảm thấy bất an.
Khấu Anh Kiệt đứng lên rá»i khá»i bá» nước.
Má»™t kỵ đội gồm tám kỵ mã rầm ráºp phi tá»›i băng ngang qua trước mặt Khấu Anh Kiệt cách chỉ ba bốn trượng.
Äá»™i nhân mã nà y chẳng những toà n má»™t loại ngá»±a hồng mã mà kỵ sÄ© cưỡi trên lưng chúng cÅ©ng giống nhau, kể cả tầm vóc, trang phục và dáng Ä‘iệu.
Cả tám con ngá»±a hòng trên cổ Ä‘á»u Ä‘eo má»™t chiếc chuông bằng bạc, âm thanh nà y phát ra còn dòn dã ân vang hÆ¡n cả tiếng vó, tá»±a hồ như đội ngá»± tiá»n cá»§a vua chúa dẹp đưá»ng trước khi ngưá»i ngá»± giá.
Chỉ là bá»n nà y trang phục không giống lÃnh ngá»± tiá»n mà mặc ngoà i má»™t chiếc áo chống tên, trông na ná như áo giáp nhưng chỉ che phần ngá»±c và bụng, bên trong còn mặc thêm áo da.
Äặc biệt trên đầu chúng còn chÃt má»™t băng vải Ä‘iá»u, từ xa cÅ©ng nhìn rõ.
Trước yên ngá»±a Ä‘á»u có treo má»™t thanh Ä‘ao hình thù khá kỳ dị, lưỡi cong như chiếc câu liêm.
Ở vùng Mạc Bắc nà y rất Ãt khi gặp ngưá»i trang phục như thế.
Không biết có nháºn ra Khấu Anh Kiệt hay không nhưng Ä‘oà n kỵ sÄ© lướt ngang qua chỉ cách có ba bốn trượng nhưng không ai nhìn chà ng, ngưá»i nà o mắt cÅ©ng nhìn thẳng phÃa trước.
Khấu Anh Kiệt đang ngơ ngẩn nhìn theo thì lại nghe tiếng vó, cũng từ hướng đó hiện ra kỵ đội thứ hai.
Äá»™i nà y chỉ có bốn kỵ sÄ© trên lưng bốn con ngá»±a Ä‘en tuyá»n, phục trang cÅ©ng giống đội đầu tiên, chỉ là đầu không chÃt khăn Ä‘iêu mà đội mÅ© cắm lông chim và trên cổ ngá»±a không Ä‘eo chuông.
Kỵ đội thứ hai nà y cũng lướt qua rất nhanh.
Khấu Anh Kiệt nghĩ thầm :
- “Không biết nhân váºt trá»ng yếu nà o tá»›i Mạc Bắc mà tiá»n hô háºu á»§ng ghê thế?â€
Chà ng quay lại nhìn, quả nhiên phÃa sau còn có hai kỵ mã và má»™t cá»— kiệu tiến tá»›i, cÅ©ng nhanh không kém hai kỵ đội Ä‘i trước.
Hai kỵ sĩ cưỡi trên lưng hai con ngựa bạch không có sợi lông tạp nà o chạy sánh đôi trước xe kiệu!
Từ xa Khấu Anh Kiệt đã nháºn ra má»™t nam má»™t nữ.
Chà ng chú ý nhìn chiếc xe kiệu!
Thoạt trông đã thấy là má»™t loại kiệu xa rất sang trá»ng, xe sÆ¡n son thiếp và ng, kiệu phá»§ rèm gấm lụa và ng giống như những báºc vương hầu, ngay cả ngưá»i đánh xe trông cÅ©ng rất quý phái!
Rèm cá»a buông kÃn không thấy gì bên trong.
Hai kỵ sĩ đi trước chợt trông thấy Khấu Anh Kiệt, mặt lộ vẻ ngạc nhiên cũng ghì cương thắng gấp.
Hai con bạch mã đang phi nước đại bị ghìm đột ngột hý vang, dựng đứng hai chân trước đi một vòng mới dừng lại.
Bấy giá» Khấu Anh Kiệt má»›i nhìn rõ diện mạo cá»§a hai ngưá»i.
Nam nhân tuổi trên dưới ba mươi dáng ngưá»i uy vÅ© nhưng nét môi và mắt có vẻ gì lạnh lùng tà n ác.
Ngưá»i kia vì là nữ nhân nên Khấu Anh Kiệt không dám nhìn kỹ nhưng chỉ cần thoáng qua cÅ©ng thấy đó là má»™t thiếu nữ rất đẹp!
Cả hai Ä‘á»u mặc áo da, đối vá»›i ngưá»i nam nhân thì đó là bình thưá»ng nhưng vá»›i nữ nhân thì hÆ¡i tráºn mạc má»™t chút.
Thiếu nữ có vóc ngưá»i khá cao, ngồi trên ngá»±a không thấp hÆ¡n vị hán tỠđồng hà nh mấy tý.
Không biết do vô tình hay cố ý, con ngựa của thiếu nữ sau khi quay một vòng thì dừng lại cách Khấu Anh Kiệt chỉ chừng hai trượng.
Thiếu nữ nhìn chà ng bằng ánh mắt ngạc nhiên pha nét hiếu kỳ.
Äến lúc nà y thì Khấu Anh Kiệt dù không muốn nhìn cô ta cÅ©ng không được.
Thiếu nữ chừng trên dưới hai mươi tuổi, đã không còn thÆ¡ ngây nữa, khuôn mặt rất xinh đẹp vá»›i đôi môi đỠmá»ng, là n da mịn mà ng như tuyết hai hà ng mi dà i cong vút và đôi mắt sáng long lanh Ä‘ang nhìn chà ng không chá»›p.
Thiếu nữ giơ cao chiếc roi ngựa như sẵn sà ng bất cứ lúc nà o cũng có thể đánh xuống đầu thiếu niên trước mặt mình.
Khấu Anh Kiệt bất giác lùi lại một bước.
Thiếu nữ cất tiếng há»i :
- Ngưá»i là m gì ở đây?
Khấu Anh Kiệt ngá»› ngưá»i há»i :
- Cô nương há»i tôi?
Giá»ng cô ta trở nên gay gắt :
- Không há»i ngưá»i thì há»i ai? Chẳng lẽ ta há»i đầu gối mình?
Khấu Anh Kiệt rủa thầm :
- Rõ là khéo gây sự!
Nhưng vẫn trả lá»i :
- Tôi Ä‘i đưá»ng qua đây dừng lại nghỉ!
Thiếu nữ quát lên :
- Nói báºy!
Äồng thá»i vung vẩy ngá»n roi như chá»±c đánh xuống.
Khấu Anh Kiệt lại lùi bước nữa.
Tên hán tỠđồng hà nh giục ngựa tới gần, trừng mắt nhìn Khấu Anh Kiệt hừ một tiếng nói :
- Äêm hôm khuya khoắt ngưá»i đứng là m gì ở đây? Sao thấy tiá»n kỳ mã đội mà không chịu tránh cho xa? Muốn chết hay sao?
Khấu Anh Kiệt thấy đối phương hoạch há»e như váºy không khá»i bất bình.
Nhưng vì ngà y hôm đó đã gặp nhiá»u chuyện phiá»n phức không muốn sá»± tình rắc rối thêm nên không nói gì, lại lùi thêm hai bước.
Sự im lặng của Khấu Anh Kiệt là m cho tên hán tỠcà ng tức, quát lên :
- Ai bảo ngưá»i tá»›i đây, nói mau!
Khấu Anh Kiệt không nén được xẵng giá»ng đáp :
- Cần gì ai bảo! ÄÆ°á»ng giữa trá»i đất, các vị Ä‘i được, ngưá»i khác không Ä‘i được hay sao?
Tên hán tá» rÃt lên :
- Ngưá»i muốn chết!
Lá»i chưa dứt đã vung chưởng đánh ra.
Thiếu nữ vội kêu lên :
- Nhị ca! Äừng ...
Äồng thá»i vươn ngưá»i sang chá»™p lấy tay hán tá».
Chưởng lá»±c rất mạnh, may bị thiếu nữ kéo tay là m đổi hướng nên chỉ sượt qua vai Khấu Anh Kiệt nhưng cÅ©ng khiến chà ng Ä‘au như bị dao chém, ngưá»i lạng Ä‘i, phải lùi lại hai bước má»›i đứng vững.
Nếu không bị ngăn cản, chưởng lá»±c trúng Ä‘Ãch thì không biết sá»± thể sẽ ra sao.
Vô cá»› bị ức hiếp, Khấu Anh Kiệt nổi giáºn sắp phát tác thì chợt từ trong xe kiệu vang lên giá»ng nói trầm trầm :
- Mạnh Hùng! Lại đây!
Thanh âm tuy không lớn nhưng nghe rất rõ.
Tên hán tá» vá»™i cúi ngưá»i đáp :
- Tuân lệnh!
Rồi phi ngá»±a tá»›i trước chiếc xe kiệu láºt Ä‘áºt nhảy xuống ôm quyá»n nói :
- Phụ thân có gì chỉ dạy!
Tiếng ngưá»i trong xe há»i :
- Chuyện gì vừa xảy ra thế?
Tên hán tá» vừa được gá»i là Mạnh Hùng đáp :
- Dạ không có gì quan trá»ng. Nhi tá» thấy má»™t ngưá»i Ä‘i đưá»ng giữa đêm khuya mà còn lảng vảng ở đây!
Ngưá»i trong kiệu ngắt lá»i :
- Có gì đáng khả nghi không?
- Dạ, không!
- Nếu váºy thì để hắn Ä‘i!
Tên hán tỠMạnh Hùng cúi đầu đáp :
- Tuân lệnh!
Hắn định bá» Ä‘i thì ngưá»i trong kiệu gá»i giáºt lại :
- Khoan đã!
Mạnh Hùng đà nh dừng lại há»i :
- Phụ thân còn sai bảo gì nữa?
Ngưá»i trong kiệu há»i :
- Äây là khu vá»±c nà o?
Mạnh Hùng đáp :
- Bẩm! Äây là địa khu thuá»™c Phân đà thứ mưá»i má»™t cá»§a Dương Lâm Kỳ Bá»™!
- Ai là quản khu?
Mạnh Hùng ngáºp ngừng đáp :
- Cái đó... để nhi tỠkiểm tra lại đã!
Hắn quay lại vẫy tay gá»i thiếu nữ Ä‘ang ngồi trên bạch mã :
- Tiểu Vi! Tới đây!
Thiếu nữ ừm má»™t tiếng còn đôi mắt nhìn Khấu Anh Kiệt lần nữa, khóe mắt dưá»ng như mỉm cưá»i.
Sau đó cô ta mới quay ngựa phi tới bên Mạnh Hùng nhảy xuống.
Mạnh Hùng há»i :
- Cha há»i địa khu nà y do ai quản hạt. Muá»™i có mang theo Thiết Lệnh Äồ trong ngưá»i đó không?
- Thì ra đó là hai huynh muội!
Thiếu nữ có tên Tiểu Vi gáºt đầu đáp :
- Có!
Nói xong cởi chiếc túi nhỠbằng da báo đeo bên vai, lấy ra một tấm da dê trải ra trước mặt.
Có lẽ đó là một tấm địa đồ.
Mạnh Hùng đánh đá lá»a soi và o tấm da, hai ngưá»i chụm đầu xem!
Khấu Anh Kiệt thấy việc không liên quan gì đến mình định bá» Ä‘i, nhưng nhân váºt kỳ bà trong kiệu gợi lên trong lòng chà ng ná»—i hiếu kỳ.
Những ngưá»i nà y từ đâu đến? Há» Ä‘i đâu mà trông khà thế ngất trá»i như váºy?
Ngưá»i trong kiệu là ai?
Chà ng đưa mắt nhìn thấy hai đội kỵ mã trước cÅ©ng dừng lại cách chừng ná»a dặm không tiến lên nữa.
Khấu Anh Kiệt còn phát hiện phÃa sau còn có má»™t số nhân mã nữa, nhưng không rõ bao nhiêu.
Xem ra nhân váºt trong kiệu chẳng phải tầm thưá»ng, tiá»n hô háºu á»§ng rầm rá»™ như báºc vương hầu xuất hà nh váºy!
Thoạt tiên chà ng cho rằng đây là vị quan nà o đó đi tuần giám, nhưng nghĩ kỹ thì không giống.
Khấu Anh Kiệt đang trầm tư mặc tưởng thì thiếu nữ Tiểu Vi đã thu tấm da dê lại bỠvà o túi như cũ.
Mạnh Hùng hướng sang xe kiệu cung kÃnh nói :
- Hà i nhi đã kiểm tra đây đúng là địa pháºn cá»§a Phân đà n tháºp nhất do Tiểu ngÅ© long phụ trách.
Ngưá»i trong kiệu há»i :
- Chúng không ra nghênh đón hay sao?
Mạnh Hùng đưa mắt nhìn quanh rồi lắc đầu đáp :
- Không thấy!
Hắn hừ một tiếng nói tiếp :
- Bá»n nà y tháºt to gan! Lão nhân gia có muốn triệu hồi chúng tá»›i đây không?
Ngưá»i trong kiệu nói :
- Âu Dương Thiên xưa nay vốn cúc cung táºn tụy chưa bao giá» dám trá»… nải, huống chi lần nà y đã có chỉ lệnh cho hắn từ trước? Ngưá»i hãy phóng há»a lôi tiá»…n cho hắn tá»›i đây chiêu kiến!
Mạnh Hùng dạ má»™t tiếng rồi thò tay và o túi lấy ra má»™t váºt!
Khấu Anh Kiệt nghe ba tiếng Tiểu ngũ long đã chột dạ, sau còn nghe tên Âu Dương Thiên thì cà ng kinh hãi.
Lúc chiá»u lão nhân cưỡi lạc đà tá»± xưng há» Quách nói rằng năm ngưá»i bị chà ng giết là Tiểu ngÅ© long, do tên mặc áo da sỠđôi Phán Quan bút là Âu Dương Thiên cầm đầu.
Bá»n nà y là má»™t tốp thổ phỉ hoà nh hà nh vùng Ký Bắc, nhưng sau lưng chúng còn có má»™t thế lá»±c rất lá»›n.
Nay xem ra thì thế lá»±c mà Quách lão nhân nói tá»›i chÃnh là bá»n ngưá»i nà y.
Như váºy có thể khẳng định ngưá»i trong kiệu không phải quan gia mà là má»™t nhân váºt hắc đạo đầu sá».
Nhưng hắn là ai?
Vấn đỠđó cà ng gá»i lên sá»± tò mò cá»§a Khấu Anh Kiệt!
Chà ng nhìn tới thấy Mạnh Hùng lấy ra một cái ống nhưng vì xa quá nên không rõ là thứ gì.
Theo lá»i ngưá»i trong kiệu vừa nói, chà ng Ä‘oán chắc đó là ống há»a lôi để phóng tiá»…n lệnh.
Quả nhiên Mạnh Hùng giương ống lên tiếp đó nghe nổ Bùm má»™t tiếng, cùng tia lá»a bay vút lên trá»i.
Từ trên cao mấy chục trượng, há»a lôi lại nổ vang tiếng nữa, tá»a ra vô số tia lá»a đỠrá»±c trá»i, lả tả rÆ¡i xuống.
Mạnh Hùng còn bắn thêm hai phát lệnh tiễn nữa mới cất đi.
Tin rằng ngưá»i trong kiệu là nhân váºt đầu sá» trong hắc đạo, do lòng hiếu kỳ muốn biết là ai nên Khấu Anh Kiệt không muốn bá» Ä‘i ngay nhưng chà ng cẩn tháºn đến gần con Hắc Thá»§y Tiên nhảy lên yên, định bụng nếu xảy ra Ä‘iá»u gì bất trắc, vá»›i loại thiên lý mã nà y sẽ không ai Ä‘uổi kịp.
Ngồi vững trên yên ngá»±a rồi, chà ng nhìn lại hiện trưá»ng cà ng thấy rõ hÆ¡n!
Sau ba phát pháp hiệu, hiện trưá»ng trở nên yên tÄ©nh, chỉ còn tiếng những con ngá»±a sốt ruá»™t thở phì phì, khua móng cồm cá»™p.
Hiển nhiên ngưá»i trong kiệu và Mạnh Hùng, Tiểu Vi Ä‘ang nóng lòng chá» Tiểu ngÅ© long đến triệu kiến.
Còn Khấu Anh Kiệt biết rằng chúng đã bị giết nhưng vẫn nóng lòng không biết sự thể sẽ ra sao?
Chừng hai khắc sau trên sa mạc mới nghe tiếng vó ngựa.
Khấu Anh Kiệt đưa mắt nhìn, thấy hai kỵ mã phi tới như bay.
Hai con ngựa chưa kịp dừng, hai kỵ sĩ đã nhảy xuống.
Má»™t trong hai tên có bá»™ mặt Ä‘en kịt, để râu quai nón ráºm rì, vóc ngưá»i vạm vỡ, còn tên kia cao gầy, không để râu!
Cả hai đến trước Mạnh Hùng cúi rạp xuống vái chà o thái độ rất cung kÃnh.
Tên râu ráºm nói :
- Tổng tá»a đại giá quang lâm bổn khi, ty chức cháºm đến hầu giá, vạn mong thiếu quân và tiểu thư tha tá»™i!
Nói xong quỳ xuống vái thêm hai vái nữa.
Mạnh Hùng há»i :
- Tiểu ngũ long sao không tới?
Hán tá» râu quai nón trả lá»i :
- Khải bẩm thiếu quân, Âu Dương Thiên và bốn vị huynh đệ bị sát hại, má»›i phát hiện được tá» thi lúc tối. Ty chức đã huy động toà n bá»™ lá»±c lượng cá»§a Äệ tháºp phân khu truy bắt hung thá»§.
Mạnh Hùng sá»ng sốt há»i :
- Bá»n Âu Dương Thiên cả năm ngưá»i Ä‘á»u bị giết?
Tên cao gầy đáp :
- Dạ.
Mạnh Hùng lại há»i :
- Hai ngưá»i tên gì?
Hán tỠrâu quai nói đáp :
- Ty chức là Úy Trì Äiá»n.
Tên cao gầy tiếp :
- Thuộc hạ là Tà o Kim Hổ.
Mạnh Hùng bước lại gần xe kiệu :
Lần nà y thì phụ tá» nói rất nhá» nên chẳng những Khấu Anh Kiệt ở xa mà ngay cả hai tên hán tỠÚy Trì Äiá»n và Tà o Kim Hổ cÅ©ng không nghe được.
Lát sau Mạnh Hùng quay lại chá»— hai tên thuá»™c hạ há»i :
- Tổng lệnh chá»§ há»i các ngưá»i có nháºn được chỉ lệnh do khoái mã phái Ä‘i không?
Hai tên nà y vẫn quỳ rạp xuống không dám ngẩng lên.
Úy Trì Äiá»n đáp :
- Bẩm thiếu quân... đã nháºn được từ bảy ngà y trước!
Mạnh Hùng tra vấn :
- Kim lệnh nói gì?
Úy Trì Äiá»n lúng túng đáp :
- Cái đó...
Mạnh Hùng gằn giá»ng :
- Nói.
- Dạ Tổng lệnh chá»§ ra lệnh dụ cho biết địa Tháºp nhất khu ná»™i trong ba ngà y phải táºp trung thà nh đội ngÅ© chỉnh tá», sẵn sà ng chá» lệnh cá»§a Long lệnh chá»§ hà nh sá»±, đồng thá»i đảm bảo an toà n dá»c đưá»ng không để ngưá»i nà o bén mảng đến.
Mạnh Hùng cưá»i nhạt há»i :
- Các ngưá»i có thá»±c hiện đầy đủ không?
Hai tên nghe nói thế sợ run lên.
Tà o Kim Hổ cố thu hết can đảm nói :
- Bẩm thiếu quân, bá»n thuá»™c hạ chỉ nghe theo mệnh lệnh cá»§a Âu dương đại ca mà hà nh sá»± thôi!
Mạnh Hùng hừ một tiếng nói :
- Các ngưá»i đã biết lệnh cá»§a Tổng lệnh chá»§, biết Âu Dương Thiên không chấp hà nh mà cứ theo, như váºy chẳng hóa ra các ngưá»i là m trái lệnh Tổng lệnh chá»§?
Úy Trì Äiá»n và Tà o Kim Hổ nghe váºy sắc mặt chẳng còn má»™t chút huyết sắc, lạy như tế sao nói :
- Thuộc hạ dù ăn phải gan hùm cũng không dám trái lệnh Tổng lệnh chủ. Chỉ là năm vị đương gia bất ngỠgặp nạn nên khu bộ trở nên hỗn loạn!
Nói tới đó, cả hai cùng khóc rống lên.
Khấu Anh Kiệt không hiểu vì sao hai tên cưá»ng đạo mà khóc thảm thiết như váºy, chỉ lá» má» Ä‘oán rằng chúng sẽ bị trừng phạt nặng.
Bấy giỠở hiện trưá»ng lặng hẳn Ä‘i, cả lÅ© ngá»±a cÅ©ng không gõ móng nữa, chỉ nghe tiếng khóc thê lương cá»§a hai tên hán tá»!
Mạnh Hùng lại đến gần xe kiệu, chắc để thỉnh thị ý kiến xỠlý.
Äối vá»›i nhân váºt trong xe kiệu lòng hiếu kỳ cá»§a Khấu Anh Kiệt ngà y cà ng tăng, chà ng chăm chú nhìn và o xe nhưng rèm buông kÃn không nhìn thấy gì.
Chợt má»™t cÆ¡n gió nổi lên bay phất tấm rèm, tuy chỉ thoảng chốc thôi nhưng cÅ©ng đủ cho Khấu Anh Kiệt thá»a trà tò mò.
Nhá» trong kiệu sáng đèn nên chà ng thấy được mặt ngưá»i trong kiệu.
Lúc đầu căn cứ và o cách xưng hô, chà ng Ä‘oán rằng ngưá»i đó đã có nhi tá» lá»›n như Mạnh Hùng tất phải là má»™t lão nhân, Ãt nhất tuổi ngoà i ngÅ© tuần.
Nhưng khi rèm kiệu bị gió cuốn lên chà ng thấy ngưá»i trong kiệu chỉ là má»™t trung niên nhân má»›i chừng bốn mươi tuổi, mặt trắng trẻo, dáng dấp giống như thư sinh hÆ¡n là má»™t tên cưá»ng đạo đầu sá».
Chỉ sau má»™t thoáng, rèm cá»a lại buông xuống.
Lại thấy Mạnh Hùng quay trở lại chỗ hai tên hán tỠnói :
- Tổng tá»a lần nà y đặc cách gia ân tha tá»™i cho các ngưá»i. Hãy mau tạ ân Ä‘iển rồi Ä‘i Ä‘i.
Úy Trì Äiá»n và Tà o Kim Hổ mừng như cha chết sống lại, vá»™i và ng hướng tá»›i xe kiệu giáºp đầu bái lạy, sau đó quay sang huynh muá»™i Mạnh Hùng rối rÃt tham bái.
Cung kÃnh hà nh lá»… xong, cả hai đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa ngá»±a cá»§a mình, nhảy lên yên giáºt cương phóng Ä‘i.
Khấu Anh Kiệt ngơ ngác nhìn theo, không hiểu vừa rồi xảy ra chuyện gì.
Cứ nhìn Tà o Kim Hổ và Úy Trì Äiá»n khóc thảm thiết như trẻ nÃt, ai cÅ©ng tin rằng chúng sẽ bị khép và o tá»™i chết, đâu ngá» chúng được tha Ä‘i má»™t cách dá»… dà ng như thế?
Cho dù không có quan hệ gì, nhưng thấy chúng khóc thương tâm như váºy, nay được tha Ä‘i, chà ng cÅ©ng thấy nhẹ nhõm.
Nhưng chà ng đã thở phà o hơi sớm.
Äôi ngá»±a cá»§a Úy Trì Äiá»n và Tà o Kim Hổ vừa tung vó thì chợt thấy Mạnh Hùng nhếch mép cưá»i nhạt, tay phất liá»n hai cái.
Hai vệt sáng nhá» xÃu lóe lên dưới ánh trăng, nhằm và o lưng hai kỵ sÄ© bay tá»›i nhanh như hai tia chá»›p.
Khấu Anh Kiệt định kêu lên nhưng kịp ngăn lại được.
Úy Trì Äiá»n và Tà o Kim Hổ rú lên thê thảm, hầu như cùng má»™t lúc ngã ngá»±a, theo đó lăn Ä‘i mấy vòng rồi nằm im.
Hai con ngá»±a mất chá»§ còn chạy thêm mấy bước má»›i dừng lại quay đến bên chá»§, đưa mÅ©i ngá»i khìn khịt rồi chừng như biết chá»§ đã gặp tai nạn, ngẩng đầu hà lên nghe tháºt thê lương.
Khấu Anh Kiệt phát ngơ, đưa mắt thất thần nhìn hai tỠthi lại nhìn Mạnh Hùng, kẻ sát nhân độc ác.
Tiểu Vi nhÃu đôi mà y liá»…u nhìn Mạnh Hùng nói :
- Nhị ca! sao lại dùng Äạn chỉ phi châm giết chúng?
Mạnh Hùng cưá»i khảy đáp :
- Phụ thân giao cho ta toà n quyá»n xá» lý việc nà y. Môn quy cá»§a Thiết gia môn chúng ta là phải chứng tá» quyá»n uy và không để bất cứ kẻ thuá»™c hạ nà o dám trái lệnh.
Nói xong phất tay ra hiệu cho tên xà Ãch đánh xe Ä‘i, còn mình cÅ©ng giáºt cương ruổi ngá»±a.
Chốc lát Ä‘oà n nhân mã lại rầm rá»™ lên đưá»ng.
Tiểu Vi còn nán lại, thúc ngá»±a tá»›i gần thi thể cá»§a Úy Trì Äiá»n và Tà o Kim Hổ cúi nhìn má»™t lát.
Khi ngẩng lên, bất chợt cô ta trông thấy Khấu Anh Kiệt Ä‘ang cưỡi trên lưng Hắc Thá»§y Tiên nhìn tá»›i hiện trưá»ng vừa xảy ra thảm án đến thất thần.
Nhìn theo kỵ đội, chừng như cho rằng mình còn thá»i gian Ä‘uổi kịp, Tiểu Vi dong ngá»±a thẳng tá»›i chá»— Khấu Anh Kiệt.
Chà ng cũng giục ngựa tiến lên mấy bước.
Bốn mặt gặp nhau, cả hai cùng ngẩn ngơ giây lát.
Cuối cùng Tiểu Vi lên tiếng :
- Ngưá»i chưa Ä‘i sao?
Khấu Anh Kiệt đáp :
- Vừa rồi được cô nương cứu giúp nên tránh được má»™t chưởng cá»§a lệnh huynh, nay xin được ngá» lá»i cảm tạ.
- Äã biết thế thì hãy mau Ä‘i khá»i nÆ¡i đây. Nhị ca ta không chút đắn Ä‘o khi giết thêm má»™t ngưá»i đâu.
Khấu Anh Kiệt không để ý đến lá»i cảnh cáo đó mà dán mắt nhìn và o khuôn mặt kiá»u diá»…m cá»§a thiếu nữ.
Tuy chưa từng có quan hệ thân thiết vá»›i nữ nhân nà o, cÅ©ng không phải là ngưá»i Ä‘a tình nhưng Khấu Anh Kiệt biết nháºn thức vẻ đẹp và thừa nháºn rằng Tiểu Vi rất đẹp, có lẽ chưa bao giá» chà ng gặp má»™t nữ nhân xinh đẹp như thế.
Tuy nhiên đó chỉ là cái nhìn thán phục không có sự tư tình.
Chà ng chợt so sánh với bức tượng bán thân mà Quách lão nhân bỠquên, lòng thầm nghĩ :
- “Trong Ä‘á»i mình Ãt khi quan tâm tá»›i nữ nhân, nhưng hôm nay lại gặp hai trang quốc sắc thiên hương, má»™t là pho tượng và má»™t là ngưá»i tháºtâ€.
Nữ nhân thưởng cao hứng được nam nhân tán thưởng. Tiểu Vi cũng không tỠra khó chịu khi thấy Khấu Anh Kiệt nhìn một cách chăm chú như thế.
Vả chăng chà ng cÅ©ng là má»™t thanh niên tuấn tú nên khó mà nói lá»i trách mắng.
- Ngưá»i là ai?
Khấu Anh Kiệt chắp tay đáp :
- Tại hạ há» Khấu, tên Anh Kiệt! Dám há»i quý tÃnh đại danh cô nương?
Tiểu Vi trở nên bối rối :
- Tên hỠta là ...
Nhưng cô ta chợt dừng lại há»i :
- Ngưá»i há»i là m gì?
Tuy ngôn từ không được nhã nhặn cho lắm nhưng vẻ mặt và giá»ng nói cá»§a cô ta thì khác hẳn, tháºm chà khá dịu dà ng.
Khấu Anh Kiệt nói :
- Nếu cô nương thấy không tiện thì thôi váºy.
Chà ng ngừng thêm một lát rồi nói :
- Tuy nhiên vừa rồi nghe lệnh huynh nói Thiết gia chúng ta, tại hạ đoán rằng cô nương hỠThiết.
Tiểu Vi chợt đưa mắt nhìn quanh, mặt hÆ¡i biến sắc, giá»ng trầm xuống :
- Biết rồi thì giữ lấy trong lòng, đừng tùy tiện nói ra, sẽ phiá»n phức đấy.
Chừng như thấy câu nói đó có phần khó nghe, cô ta mỉm cưá»i nói thêm :
- Ngưá»i ta thưá»ng quý hai chữ bình yên. Không việc gì chuốc lấy phiá»n phức cho mình đúng không?
Khấu Anh Kiệt cÅ©ng cưá»i chắp tay nói :
- Äa tạ Thiết...
Tiểu Vi ngắt lá»i :
- Ngưá»i thấy đấy. Ta vừa dặn mà đã quên rồi. Hãy nhá»› sau nà y đừng nói đến Thiết trước mặt ngưá»i khác.
Khấu Anh Kiệt phần nà o Ä‘oán ra nguyên nhân định há»i kỹ nhưng lại thôi!
Bấy giỠTiểu Vi mới để ý đến Hắc Thủy Tiên, ý lên một tiếng thốt lên :
- Con ngá»±a đẹp quá! Ngưá»i mua được ở đâu váºy?
Khấu Anh Kiệt lắc đầu :
- Không phải! Con ngựa nà y tại hạ vừa bắt được.
Tiểu Vi mở to đôi mắt tròn xoe há»i :
- Ngưá»i bắt được ư?
Cô ta chăm chú nhìn má»™t lúc rồi há»i :
- Có phải nó được mệnh danh là Mã vương, có tên là Hắc Thủy Tiên không?
Khấu Anh Kiệt gáºt đầu.
- ChÃnh là nó!
Tiểu Vi ồ lên một tiếng đầy thán phục nói :
- Cha ta thÃch mê con ngá»±a nà y, cứ ao ước mãi.
Nói xong nhảy xuống đến bên Hắc Thá»§y Tiên vuốt ve má»™t lúc không tiếc lá»i tán thưởng :
- Äẹp quá! Tháºt là tuyệt vá»i! Äúng là Thượng đẳng mã vương.
Cô ta ngước lên nhìn Khấu Anh Kiệt nói :
- Ngưá»i có phúc lắm má»›i bắt ngưá»i nó! Nghe nói ở tà u ngá»±a nổi tiếng Trương Gia khẩu ngưá»i ta treo giá nó má»™t vạn lạng...
- Nhưng tại hạ không có ý định bán nó!
Tiểu Vi chợt nhìn theo hướng kỵ đội vừa Ä‘i khá»i kêu lên :
- Ui chao. Ta phải đi đây.
Rồi chạy tới nhảy phắt lên yên, động tác rất thà nh thạo!
Chưa ngồi vững, cô ta đã ra roi, vút một tiếng, con bạch mã tung vó lao đi!
Nhưng má»›i và i trượng, Tiểu Vi chợt ghì cương dừng ngá»±a quay đầu lại há»i :
- Tôi quên chưa há»i... huynh định Ä‘i đâu?
Cô ta bỗng đổi cách xưng hô.
Khấu Anh Kiệt đáp :
- Tại hạ còn chưa xác định nhưng có lẽ quá quan và o Trung Nguyên.
Tiểu Vi cưá»i nói :
- ÄÆ°á»£c rồi, có lẽ chúng ta còn cÆ¡ há»™i gặp nhau.
Dứt lá»i ra roi, con ngá»±a lồng lên chạy thẳng, chỉ lát sau đã khuất và o mà n đêm.
Khấu Anh Kiệt ngơ ngẩn nhìn theo.
Hồi lâu chà ng thu hồi ánh mắt.
Nhìn hai thi thể cá»§a Úy Trì Äiá»n và Tà o Kim Hổ, lòng chà ng chợt dáºy lên sá»± thương xót, nghÄ© thầm :
- “Ta không giết bá nhân, nhưng bá nhân vì ta mà chết... nếu không vì tÃnh hung tà n cá»§a Tiểu ngÅ© long thì hỠđâu phải gặp thảm há»a nà y?â€
Chà ng xuống ngá»±a, đà o huyệt chôn hai ngưá»i trong sa mạc.
Việc chôn cất hoà n thà nh thì phương đông đã á»ng hồng.
Khấu Anh Kiệt lên ngựa tiếp tục hà nh trình.
Dá»c đưá»ng, đầu óc chà ng nghÄ© quanh quẩn đến cuá»™c gặp gỡ vá»›i Tiểu Vi vừa rồi nhất là nhân váºt kỳ bà trong xe kiệu.
Trung niên nhân có dáng văn sÄ© há» Thiết kia nhất định là nhân váºt hắc đạo rất có thế lá»±c, nhưng tầm cỡ nà o mà đến Quách lão nhân võ công cao cưá»ng như thế mà cÅ©ng nói đến má»™t cách e dè kiêng kỵ như thế?
Rốt cuá»™c ngưá»i nà y là ai? Äến Mạc Bắc nà y có việc gì?
Rất nhiá»u vấn đỠnảy sinh trong đầu chà ng tìm cách lý giải, nhưng cà ng thêm rối rắm.
Äến bây giá» Khấu Anh Kiệt chưa thể coi mình là ngưá»i trong giang hồ, nhưng rất có thể từ hôm nay chà ng sẽ bị cuốn và o dòng Ä‘á»i phức tạp và hung hiểm cá»§a giang hồ, má»™t cuá»™c Ä‘á»i hoà n toà n má»›i lạ, khác hẳn những ngà y tháng vô tư, bình lặng trước đây...
Chà ng nhớ lại câu thơ của Quách lão nhân :
Thẳng tìm vá» nam Thất Lý Kiá»u!
Tìm thăm ngưá»i cÅ© giải oán cừu
Ba ngà y sau hoà ng hôn bến vắng!
Nếu hữu tình xin đến kết giao
Ông ta tìm ngưá»i nà o để giải oán cừu? Việc giải quyết ân oán đã xong chưa?
Cừu nhân của Quách lão nhân là ai?
Bây giá» thì không có cách gì biết được, hy vá»ng sau nà y gặp sẽ há»i.
Trong bà i ca cá»§a vị dị nhân đó ám chỉ Ä‘iểm hẹn là bến sông gần Thất Lý Kiá»u và o lúc hoà ng hôn sau ba ngà y nữa kể từ lúc hai ngưá»i chia tay.
Khấu Anh Kiệt vốn đã ở vùng quan ngoại mấy năm nên khá thông thuá»™c địa hình vùng biên thùy, biết vùng Thất Lý Kiá»u có má»™t bến sông duy nhất là Thượng Äô hà , gần trấn Tứ Lang thà nh!
Không hiểu sao, chỉ qua má»™t lần gặp ngắn ngá»§i, Khấu Anh Kiệt rất có ấn tượng đối vá»›i Quách lão nhân, nóng lòng muốn gặp lại con ngưá»i hầu như còn xa lạ nà y!
Có phải đó là duyên?
Last edited by nguoidoi123; 30-07-2008 at 04:16 PM.
|

30-07-2008, 04:26 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
TRƯỜNG KIẾM TÆ¯Æ NG TƯ
Hồi 4: Ngá»™ nạn trên thuyá»n
Tác giả: Trần Thanh Vân
Nguồn: Vnthuquan.net
Hắc Thá»§y Tiên tung bá»m phi như tên, suốt từ bình minh tá»›i giữa ngá» không há» dừng vó.
Trên mình ngá»±a, Khấu Anh Kiệt đã nhìn thấy lâu đà i thà nh quách thấp thoáng phÃa xa xa.
ÄÆ°á»ng xá má»—i lúc má»™t thêm đông đúc, ngá»±a xe, khách bá»™ hà nh hối hả ngược xuôi!
Suốt má»™t năm ăn đất nằm sương bám theo con Hắc Thá»§y Tiên Ä‘i khắp núi non hoang mạc, nay gặp chốn dân cư sầm uất, Khấu Anh Kiệt thấy trong ngưá»i thoáng đãng hẳn lên.
Tứ lang thà nh là má»™t thị trấn nằm trên cá»a khẩu huyết mạch thông thương giữa quan ná»™i và quan ngoại nên rất sầm uất.
Thị trấn tuy không lá»›n lắm nhưng hà ng hóa dồi dà o, bán mua tấp náºp, dá»c các phố lúc nà o cÅ©ng gặp đủ loại ngưá»i các giá»›i, đủ các sắc tá»™c...
Cư dân ở đây ngoà i ngưá»i Mông và ngưá»i Hồi, chá»§ yếu là ngưá»i Hán từ hai tỉnh SÆ¡n Tây và Hà Bắc di cư đến.
Trong thá»i gian là m ăn vá»›i Mã Thiên TÃch, Khấu Anh Kiệt từng nhiá»u lần tá»›i đây nên không phải ngưá»i xa lạ.
Ở phÃa bắc thị trấn có má»™t khách Ä‘iếm gá»i là Cá»u Lý Hương, chá»§ nhân là má»™t ngưá»i tá»™c Hồi, há» Mã, phÃa trước kinh doanh hà ng ăn, phÃa sau có hai dãy nhà dà nh cho khách thuê trá».
Vì diện tÃch mặt tiá»n không được rá»™ng nên trong phòng căn chỉ kê má»™t dãy bà n và hai hà ng ghế má»™c.
Gian phòng không thể nói là sạch sẽ tưá»ng vách nham nhở, loang lổ đủ mà u, ốp lên mấy lá»›p giấy ghi thá»±c đơn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên má»™t nÆ¡i như thế mà khách muốn há»i các thứ đặc sản thì không có khả năng, rượu chỉ thuá»™c loại tầm tầm, đồ ăn và o loại bình dân, thức nhắm chỉ mấy món đơn giản mà hà ng quán nà o cÅ©ng có như thịt cừu, dê, bò, lợn...
Khấu Anh Kiệt gá»i má»™t bình rượu má»™t cân thịt dê và má»™t tô mỳ vằn thắn bắt đầu ngồi ăn.
Hắc Thá»§y Tiên được giao cho má»™t tên tiểu nhị quen dắt và o tà u, còn cho má»™t Ãt bạc vụn bảo hắn chăm sóc cẩn tháºn nên không gì đáng lo nữa.
Mấy hôm nay mất ngá»§ nhất là sáng qua tá»›i giá» Ä‘i đưá»ng không nghỉ nên Khấu Anh Kiệt đã thấm mệt, ăn xong vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Phòng trá» tuy không sang trá»ng gì nhưng có lò sưởi ấm áp.
Ngá»§ má»™t giấc đến tối, chà ng dắt Hắc Thá»§y Tiên rá»i Cá»u Lý Hương tìm đến má»™t ngưá»i thợ rèn đóng móng ngá»±a và sắm yên cương.
Ngưá»i ta nói ngưá»i đẹp nhá» lụa, ngá»±a đẹp nhá» yên, mang đầy đủ bá»™ lẹ và o, Hắc Thá»§y Tiên trông cà ng lá»™ng lẫy.
Không biết do ai truyá»n tin, rất nhiá»u ngưá»i hiếu kỳ đến vây quanh Hắc Thá»§y Tiên xì xầm tán thưởng.
Có ngưá»i tá»›i gặp chà ng trả giá mua, dăm bảy trăm lạng cÅ©ng có, má»™t và i ngà n lạng cÅ©ng có, ngưá»i trả cao nhất đến năm ngà n lạng bạc!
Ban đầu chà ng cố giải thÃch rằng mình không có ý bán ngá»±a, nhưng sau ngưá»i trả quá nhiá»u nên Khấu Anh Kiệt phải nói dối rằng đó không phải là Hắc Thá»§y Tiên.
Quả nhiên sau đó số ngưá»i hiếu kỳ giảm Ä‘i không Ãt.
Trở vá» Cá»u Lý Hương nghỉ ngÆ¡i thêm má»™t ngà y, chiá»u hôm sau chà ng dong ngá»±a đến bến sông Thượng đô hà .
Con sông nà y bắt ngồi từ Hồ Nguyên, thượng lưu có tên Nhiệt hà , tới đây mở rộng ra.
Bến Thượng đô hà rất lá»›n, hai bên bá» dá»±ng nhiá»u ngôi lá»u để hà ng hóa, có cả quán nước phục vụ khách, cả hai bỠồn à o náo nhiệt suốt ngà y.
Khấu Anh Kiệt chỉ có ý đến xem cho biết vì tối mai mới là lúc Quách lão nhân hẹn gặp.
Chà ng chợt để ý đến má»™t lâu thuyá»n Ä‘i giữa sông.
Con thuyá»n rất lá»›n, có ba tầng, hai cá»™t và bốn cánh buồm, sÆ¡n mà u và ng rợp mắt trông rất sang trá»ng.
Có lẽ vì trá»ng lượng quá lá»›n không thể và o cạn nên con thuyá»n neo Ä‘áºu má»™t mình ở giữa dòng sông.
Trong khu vá»±c bến sông, thuyá»n bè Ä‘i san sát nhưng chiếc lâu thuyá»n nổi báºt thu hút sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i, như con công đứng giữa đà n gà .
Không riêng gì Khấu Anh Kiệt bị con thuyá»n hấp dẫn mà nhiá»u ngưá»i hiếu kỳ tụ táºp thà nh má»™t đám đông nhìn ra lâu thuyá»n, thầm thì chỉ trá».
Không hiểu vì sao, chà ng chợt nghÄ© đến chiếc xe kiệu sÆ¡n và ng sang trá»ng trên sa mạc tối hôm trước và nhân váºt bà ẩn trong kiệu.
Ãnh nắng chiá»u rá»±c rỡ chiếu lên con thuyá»n phản quang xuống nước thà nh muôn và n sắc mà u rá»±c rỡ, trông ngoạn mục vô cùng!
Chúng nhân bà n tán phân vân.
Ngưá»i nói rằng đó là thuyá»n ngá»± cá»§a má»™t báºc vương hầu, kẻ bảo đó là thuyá»n cá»§a thân vương Mông Cổ nháºp triá»u Trung Nguyên ghé qua.
Lại có ngưá»i cho rằng đó là thuyá»n cá»§a má»™t nhà đại thương lái tiá»n muôn bạc tá»·, còn có ngưá»i quả quyết rằng đó là thuyá»n cá»§a Kim đại vương chá»§ má» và ng.
Chung quy lại dù đó là thuyá»n cá»§a chá»§ nhân nếu không là báºc vương hầu quyá»n quý thì cÅ©ng là đại phú gia!
Thuyá»n có ba tầng nên rất nhiá»u cả gấm rèm buông, ngá»c châu óng ánh, mỹ miá»u vạn phần.
Thuyá»n dà i tá»›i bảy trượng, rá»™ng ba trượng, không kém gì tà u biển, thỉnh thoảng má»›i gặp trên những con sông lá»›n.
Trên khoang đằng mÅ©i thuyá»n có má»™t chiếc lư đồng ba chân và ng chóe, khói nghi ngút bay lên.
Chợt chiếc lâu thuyá»n từ từ tiến và o bá».
Lát sau từ trong khoang thuyá»n bước ra tám tên thanh y hán tá», khiêng hai tấm ván dà i.
Tiếp đó còn má»™t lão nhân thấp bé gầy gò báºn áo lụa mà u lam và má»™t hoà ng y hán tá», má»™t tên gia nhân dát má»™t con ngá»±a hồng.
Lão nhân nà y bá»™ dạng xấu xÃ, mặt dÆ¡i tai chuá»™t, hai tay dà i quá khổ nguá»u ngoà i như tay vượn, lại khẳng khiu chỉ còn da bá»c xương.
Trên cổ tay như cẳng gà đó cá»§a lão nhân Ä‘eo má»™t chiếc vòng bằng ngá»c bÃch, trông lại cà ng quái đản.
Khấu Anh Kiệt chưa bao giỠthấy nam nhân đeo vòng nên chà ng để ý nhìn kỹ.
Sá»± xuất hiện cá»§a lão nhân là mất vẻ mỹ quan cá»§a chiếc lâu thuyá»n khiến chúng nhân tá» ra khó chịu!
Tốp ngưá»i đứng gần Khấu Anh Kiệt xì xà o :
- Không biết lão quái váºt kia từ đâu chui và o thuyá»n thế! Tháºt chẳng ra là m sao cả!
- Äúng là cú và o tổ công!
Thuyá»n cáºp bến, bá»n thanh y hán tá» bắc ván từ mạn thuyá»n và o bá».
Hoà ng y hán tá» cùng lão nhân gầy bé xuống thuyá»n, sau đó tên gia nhân dắt ngá»±a bước lên ván.
Lên tá»›i bá», lam y lão nhân láºp tức nhảy lên ngá»±a phi Ä‘i.
Hoà ng y hán tá» lướt mắt nhìn chúng nhân, sau đó trở vá» thuyá»n.
Bá»n thanh y hán tá» rút ván, lâu thuyá»n quay trở lại giữa sông.
Äám đông giải tán dần.
Khấu Anh Kiệt cũng quay vỠkhách điếm.
Sau khi sai bảo Ä‘iếm tiểu nhị chăm sóc ngá»±a xong, Khấu Anh Kiệt định lên phòng dùng bữa, chợt thấy bốn con ngá»±a hồng buông ngoà i cá»a Ä‘iếm.
Khấu Anh Kiệt không để ý lắm, bước lên phòng ăn.
Thá»±c khách không đông lắm, nhưng Khấu Anh Kiệt lại chú ý đến bốn vị khách ngồi cùng bà n, mặc áo da, trên trán chÃt má»™t băng vải Ä‘á».
Chà ng chợt nhá»› tá»›i kỵ đội hôm trước gặp ở sa mạc trước khi quá vãng cÅ©ng cưỡi ngá»±a hồng, mặc áo da, chÃt băng vải giống như bốn ngưá»i nà y, chỉ là hôm đó chúng khác thêm má»™t chiếc áo giáp chống tên.
Khấu Anh Kiệt chột dạ nghĩ thầm :
- Chẳng lẽ chúng là ngưá»i cá»§a Thiết gia?
Äiếm gia tá» ra rất ân cần đối vá»›i bá»n ngưá»i nà y!
Bấy giỠđã và o giữa canh đầu, thưá»ng lúc đó nếu không đặt trước thì thức ăn còn rất Ãt, nhưng trên bà n cá»§a bốn tên hán tỠđầy thức ăn ngon còn bốc khói và mấy bình rượu loại rượu hảo hạng.
Tá»u gia xem mặt đặt hà ng, câu đó quả không sai.
Ngoà i bốn vị khách nhân nà y, trong phòng còn có mấy thá»±c khách nữa Ä‘ang dùng cÆ¡m ngồi táºn trong góc.
Bốn tên nà y chiếm ngay bà n chÃnh giữa ăn uống nhồm nhoà m, nói chuyện oang oang là m như trong phòng không còn ai khác nữa.
Khấu Anh Kiệt gá»i mấy thứ đã đặt trước rồi ngồi ăn uống má»™t mình.
Tuy chà ng không muốn nghe chuyện ngưá»i khác nhưng vì chúng nói quá to nên dá»™i và o tai, không nghe không được!
Trong số đó thì tên hán tá» mÅ©i to và lá»±ng như quả cà chua là to há»ng nhất.
Hắn cho và o miệng má»™t tảng thịt lá»›n, há»›p má»™t hÆ¡i hết ná»a bát rượu, đưa tay áo quệt miệng rồi khà lên má»™t tiếng nói :
- Lần nà y được Tổng tá»a ban thưởng chúng ta hãy uống má»™t bữa cho ra trò má»›i được!
Nghe hai tiếng Tổng tá»a, Khấu Anh Kiệt nghÄ© thầm :
- Mình Ä‘oán không sai, chÃnh là bá»n hôm trước, tiá»n kỵ vệ đội cá»§a Thiết gia!
Tên ngồi đối diện há»i là má»™t hán tá» mặt dà i như ngá»±a tiếp lá»i :
- Ai ngá» lão đầu đó lại chuyển sang nghá» khai thác và ng, được mệnh danh là Kim đại vương? Lão chết Ä‘i những má» và ng cá»§a vùng Tây hạ lá»t hết và o tay chúng ta chứ còn và o tay ai nữa?
Khấu Anh Kiệt nghĩ thầm :
- Chẳng lẽ chúng đang nói vỠQuách lão nhân?
Tên thứ ba tiếp lá»i :
Nghe nói hai má» và ng cá»§a lão má»—i năm sinh lá»i đến mấy chục vạn lạng, số tiá»n đó quả là không Ãt!
Tên thứ tư, má»™t hán tá» béo lùn góp giá»ng :
- Lão đầu Kim đại vương đó chẳng phải tầm thưá»ng! Nếu Tổng tá»a không thân chinh xuất mã thì không ai xứng là đối thá»§ cá»§a lão ta đâu!
Tên mũi cà chua tỠý tán thà nh :
- Không sai!
Tên lùn máºp bá»—ng hạ giá»ng :
- Nghe nói Tổng tá»a ngà y xưa đã từng bị lão đầu nà y ép bức ra khá»i khu Tây bắc, hÆ¡n nữa trước đó đã bị nếm khổ Ä‘au cá»§a lão ta thế nên lần nà y Tổng tá»a đến đây quyết tâm lấy lại thể diện!
Tên mÅ©i cà chua cưá»i nói :
- Äâu chỉ lấy lại thể diện? Chá»§ yếu là lấy tÃnh mạng và cÆ¡ nghiệp!
Tên béo lùn lại không lạc quan như đồng bá»n, thầm thì ra vẻ bà máºt :
- Ä‚n được lão ta không phải dá»… đâu! Các ngưá»i biết đấy, từ Thất Lý Kiá»u vỠđây Tổng tá»a không há» bước ra khá»i xe kiệu!
Khấu Anh Kiệt nghĩ thầm :
- Chẳng lẽ ngưá»i mà Quách lão nhân tìm để giải quyết ân oán chÃnh là tên đầu sá» há» Thiết nà o? Như váºy là hỠđã giao thá»§ xong và phần bất lợi thuá»™c vá» Quách lão nhân hay sao? Không sai! Tất cả những Ä‘iá»u bá»n nà y kể hoà n toà n trùng hợp vá»›i mấy câu thÆ¡ cá»§a Quách lão nhân, tìm ngưá»i cÅ© giải oán cừu, Thất Lý Kiá»u...
Nghĩ tới đó, chà ng bỗng lo cuống lên cà ng chăm chú lắng nghe!
Tên mÅ©i cà chua há»i :
- Thế nà o? Ngưá»i định nói rất Tổng tá»a bị thương hay sao? Chẳng lẽ lão nhân gia Kim đại vương cho nếm khổ Ä‘au lần nữa?
Tên lùn máºp nói :
- Ta không dám khẳng định như thế. Ta chỉ thấy thần sắc Tổng tá»a không được bình thưá»ng. Sá»± tháºt là sau khi từ chá»— ước vá», lão nhân gia liá»n và o trong xe và cho đến nay chưa bước ra khá»i đó lần nà o!
Tên mặt ngựa nói :
- Không sai! Còn má»™t Ä‘iá»u nữa không biết các ngưá»i có biết không, đại tiểu thư đưa ống nhổ và xe kiệu cho lão nhân gia, khi Ä‘em ra, lão đánh xe nói rằng lão thấy trong ống nhổ toà n những máu!
Tên mũi cà chua à một tiếng nói :
- Cái đó thì ta không nghe Hầu lão nhân nói nhưng Ä‘iá»u có thá»±c là đại tiểu thư đã khóc.
Má»™t tên cất giá»ng văng tục :
- Mẹ nó! Tháºt là chuyện khó tin! Vá»›i bản lÄ©nh như Tổng tá»a mà còn bị thương thì không biết Kim đại vương là loại ngưá»i như thế nà o?
Tên lùn máºp há»i :
- Ngưá»i quên rằng Tổng tá»a trước đây từng nói gì sao?
Tên mÅ©i cà chua há»i :
- Nói gì?
- Ta nghe lá»m được lão nhân gia nói rằng trong Ä‘á»i mình chỉ sợ ba ngưá»i, má»™t trong số đó là lão nhân cưỡi lạc đà !
Nghe mấy tiếng lão nhân cưỡi lạc đà , trong lòng Khấu Anh Kiệt cà ng thêm rúng động, bụng bảo dạ :
- Như váºy là đúng rồi! Lão nhân đà o và ng, cưỡi lạc đà , Thất Lý Kiá»u, đó chÃnh là Quách lão nhân chứ chẳng nghi! Như váºy là cừu nhân cá»§a ông ta chÃnh là tên há» Thiết kia!
Chà ng không ăn nữa ngưng thần lắng nghe.
Bên bà n kia, ba tên nghe câu nói đó cá»§a hán tá» mặt ngá»±a Ä‘á»u lá»™ vẻ kinh dị.
Tên mũi cà chua nói :
- Ngưá»i nói thế là m ta nhá»› lại, đúng là Tổng tá»a có nói câu đó, nhưng cách đây lâu lắm rồi!
Tá»›i đó hắn cưá»i hắc hắc mấy tiếng, tợp thêm má»™t ngụm rượu lá»›n, gắp thịt bá» và o miệng nhai vừa nhai vừa nhồm nhoà m vừa nói :
- Bất luáºn thế nà o nhưng lần nà y thì lão tiểu tỠđó nếu còn sống chẳng biết thân biết pháºn!
Khấu Anh Kiệt nghe nói biến sắc.
- Nghe khẩu khà cá»§a chúng thì Quách lão nhân đã gặp Ä‘iá»u bất lợi.
Chà ng ngồi nhấp nhổm bất yên, chỉ muốn há»i rõ má»i chuyện nhưng không dám.
Tên mặt ngá»±a há»i :
- Rốt cuộc thì lão tiểu tỠđó có chết không?
Tên lùn máºp nói :
- Chưa thể khẳng định được vấn đỠnà y!
- Vì sao thế?
- Vì chỉ có má»™t mình Tổng tá»a đến Ä‘iểm hẹn, ngay cả thiếu gia và tiểu thư cÅ©ng không được phép Ä‘i theo. Nhưng thiếu gia bà máºt bám theo, vá» nói rằng lão tiểu tỠđó đã bị giết chết. Chẳng lẽ các ngưá»i còn nghi ngá»?
Ba tên kia vội nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không!
Tên mũi cà chua nói thêm :
- Ta biết rất rõ tÃnh thiếu gia, tuy kiêu ngạo và hÆ¡i ác má»™t chiêu nhưng không bao giá» nói láo, má»™t là má»™t hai là hai. Thiếu gia khẳng định lão tiểu tá» kia bị giết tất không sống nổi đâu!
Khấu Anh Kiệt nghe tá»›i đó, chợt cảm thấy má»™t cÆ¡n lạnh chạy dá»c sống lưng.
Không hiểu sao chỉ má»›i gặp má»™t lần rất ngắn ngá»§i, tháºm chà song phương còn động thá»§ vá»›i nhau mà chà ng quan tâm đến sá»± an nguy cá»§a đối phương như thế?
Tên mặt ngá»±a há»i :
- Váºy thi hà i hoặc đầu cá»§a lão ta đâu?
Tên mũi cà chua đáp :
- Thiếu gia đã đưa ngưá»i Ä‘i tìm nhưng không thấy tá» thi. Nghe đâu Ưng cá»u gia trên lâu thuyá»n cÅ©ng phái trợ thá»§ giúp đỡ!
Tên lùn nói thêm :
- Nghe lão Hầu nói Ưng cá»u gia đến chăm sóc cho Tổng tá»a!
- Lão Hầu là ngưá»i đánh xe cho Tổng tá»a, đương nhiên phải biết nhiá»u chuyện bà máºt!
Tên mặt ngá»±a há»i :
- Lão Hầu nghe ai nói?
Tên hán tỠốm nhom từ đầu thỉnh thoảng mới tham gia và o câu chuyện, bấy giỠmới lên tiếng :
- Bất kể thế nà o, bây giá» oán cừu cá»§a Tổng tá»a đã báo, hÆ¡n nữa còn thu được cả cÆ¡ nghiệp cá»§a đối phương. Lão nhân gia có bị thương má»™t chút đâu có quan hệ gì? Còn huynh đệ chúng ta được thưởng công mưá»i lạng và ng, tiá»n đã láºn lưng, bữa nay vui chÆ¡i cho đã Ä‘á»i má»™t bữa!
Ba tên khác láºp tức tán thưởng :
- Äúng thế!
- Ăn uống xong chúng ta sẽ đến thanh lâu tìm nữ nhân hưởng lạc một phen!
Câu chuyện trở nên sôi nổi hà o hứng nhưng cà ng lúc cà ng tục tĩu.
Bốn tên hắc đạo vừa ăn uống nhồm nhoà m vừa cưá»i hô hố, nói năng chẳng tiếc lá»i khiến cho những thá»±c khách còn lại nghe phải đỠmặt!
Khấu Anh Kiệt chẳng còn lòng dạ đâu mà nghe những chuyện nhảm nhà đó nữa, vội trở vỠphòng.
Chà ng để nguyên cả quần áo nằm váºt xuống giưá»ng, lòng đầy thương cảm.
Như váºy là Quách lão nhân đã gặp nạn!
Có lẽ đây là lần đầu tiên, Khấu Anh Kiệt thầm khấn cầu thần linh che chở cho má»™t ngưá»i đừng gặp phải háºu quả bi thảm nhất.
Chà ng không tá»± há»i vì sao đối vá»›i má»™t ngưá»i chỉ má»›i gặp lần đầu, không thể nói là có tình cảm gì sâu nặng lại khiến chà ng Ä‘au thương trước tin ngưá»i đó gặp phải Ä‘iá»u bất hạnh.
Hồi lâu chà ng má»›i bình tâm lại, đúc kết luáºn sau :
- Thứ nhất, Quách lão nhân còn có trác hiệu là Kim đại vương, có hai cÆ¡ sở khai thác má» và ng, nay đã rÆ¡i và o tay tên Tổng tá»a há» Thiết.
- Thứ hai, trước đây Quách lão nhân có mối oán cừu với tên đầu sỠhắc đạo nà y. Hắn vốn là bại tướng dưới tay Quách lão nhân đến nỗi bỠcả cơ nghiệp bản quán mà đi, lần nà y tới đây để đòi lại món nợ cũ.
- Thứ ba, hai địch thá»§ đã ước nhau quyết đấu ở khu vá»±c Thất Lý Kiá»u. Mặc dù tên há» Thiết có nhiá»u thá»§ hạ nhưng vẫn tuân thá»§ luáºt lệ giang hồ không lấy nhiá»u thắng Ãt. Cuá»™c quyết đấu diá»…n ra không có ngưá»i chứng kiến, có vẻ như đó là má»™t cuá»™c đấu công bình.
- Thứ thư, kết quả cá»§a tráºn đấu là Quách lão nhân bị thua má»™t cách thảm thiết, nhiá»u khả năng là đã chết. Ngoà i ra tên há» Thiết cÅ©ng bị thương, theo bá»n thuá»™c hạ thì thương thế cá»§a chá»§ nhân không nặng lắm, nhưng theo sá»± suy Ä‘oán cá»§a Khấu Anh Kiệt thì thương tÃch rất nghiêm trá»ng, nhưng có lẽ chưa nguy hiểm đến tÃnh mạng.
- Kết luáºn cuối cùng là tuy Quách lão nhân đã chết nhưng không tìm thấy tá» thi, đối phương Ä‘ang cho ngưá»i truy tìm.
Äối vá»›i Khấu Anh Kiệt thì đây là điá»u rất quan trá»ng, và từ đó mà chà ng nuôi hy vá»ng rằng có thể Quách lão nhân chưa chết.
Chà ng đi đến quyết định :
- Mình phải đến Thất Lý Kiá»u kiểm tra. Nếu Quách lão nhân đã chết thì tìm ra thi thể là m má»™t nghÄ©a cá» cuối cùng là an táng cho ông ta.
- May ra ông ta chưa chết mà chỉ bị trá»ng thương thì cứu thoát khá»i nÆ¡i hiểm địa, đó là nghÄ©a vụ không thể thoái thác.
Quyết định xong, chà ng láºp tức hà nh động ngay.
Khấu Anh Kiệt vá»™i và ng sá»a soạn hà nh lý, vừa ra khá»i phòng thì gặp tên tiểu nhị mang trà tá»›i.
Hắn trông thấy gói hà nh lý trong tay Khấu Anh Kiệt liá»n há»i :
- Khuya thế nà y khách quan còn đi đâu?
Khấu Anh Kiệt đáp :
- Hãy dắt ngựa tới đây, ta có việc ra ngoà i một lúc.
Tên tiểu nhị không dám há»i nhiá»u, liá»n dạ chạy Ä‘i!
Khấu Anh Kiệt gá»i giáºt lại :
- Khoan đã!
Tên tiểu nhị quay lại há»i :
- Khách quan còn sai bảo việc gì?
Khấu Anh Kiệt há»i :
- Ngưá»i biết đưá»ng Ä‘i tá»›i Thất Lý Kiá»u không?
Tên tiểu nhị nhìn chà ng đầy vẻ ngạc nhiên :
- Bây giá» mà khách quan định đến Thất Lý kiá»u sao?
Khấu Anh Kiệt gáºt đầu.
Tên tiểu nhị nói :
- Từ tiểu Ä‘iếm cứ Ä‘i theo hướng nam, hết con đưá»ng rải đá thì tá»›i má»™t ngã ba, cứ rẽ phải Ä‘i má»™t mạch là tá»›i.
Khấu Anh Kiệt gáºt đầu há»i tiếp :
- ÄÆ°á»ng đất chừng bao xa?
- Không gần đâu! Cho dù ngá»±a chạy nhanh thì cả Ä‘i lẫn vá» cÅ©ng phải mất sáu bảy canh giá»!
- Thôi được! Ngưá»i Ä‘i lấy ngá»±a nhanh lên!
Tên tiểu nhị dạ một tiếng chạy đi!
Khấu Anh Kiệt Ä‘i thẳng ra ngoà i cá»a Ä‘iếm.
Vừa tá»›i cá»a thì chợt nghe tiếng vó ngá»±a dồn dáºp, rồi má»™t Ä‘oà n kỵ mã à o à o phóng qua là m khách bá»™ hà nh hốt hoảng chạy dạt sang hai bên đưá»ng.
PhÃa sau Ä‘oà n kỵ mã còn có chiếc xe kiệu sÆ¡n son thiếp và ng rất sang trá»ng, rèm gấm tua và ng.
Bốn bánh xe nghiến ken két trên đưá»ng đá cùng vá»›i tám vó ngá»±a rầm ráºp khà thế tháºt kinh nhân!
Khấu Anh Kiệt trong lòng bá»—ng rúng động nháºn ra đó chÃnh là chiếc xe kiệu cá»§a tên đầu sá» hắc đạo há» Thiết mà mình đã gặp tối hôm trước ngoà i sa mạc trước khi và o quan ná»™i.
Rèm kiệu vẫn buông kÃn như trước, không biết tên há» Thiết có trong xe kiệu không?
Äoà n mã xa và o trấn vẫn không há» giảm tốc độ, chạy băng qua Cá»u Lý Hương rồi hướng ra bá» sông!
Khấu Anh Kiệt ngơ ngẩn nhìn theo, không biết nên quyết định thế nà o!
Äoà n mã xa qua được má»™t lúc thì xuất hiện hai kỵ mã Ä‘á»u cưỡi ngá»±a trắng, chạy nước kiệu ngang qua cá»a Ä‘iếm.
Từ xa Khấu Anh Kiệt nháºn ngay ra được hai ngưá»i nà y.
Ngưá»i Ä‘i trước chÃnh là Thiết Mạnh Hùng, còn ngưá»i Ä‘i sau vóc dáng yêu kiá»u nhá» nhắn, trên mặt mang má»™t tấm mạng trắng nhưng chà ng vẫn nháºn ra đó chÃnh là Thiết Tiểu Vi!
Sau lần gặp hôm đó, Khấu Anh Kiệt thấy có tình cảm vá»›i thiếu nữ kiá»u diá»…m nà y!
Không hiểu do linh tÃnh hay vì má»™t lý do nà o, khi con bạch mã Ä‘i ngang qua Cá»u Lý Hương, Thiết Tiểu Vi chợt vén tấm mạng che mặt ra và trông thấy Khấu Anh Kiệt đứng ngay giữa cổng khách Ä‘iếm.
Bốn mắt lại gặp nhau!
Có lẽ Thiết Tiểu Vi đã nháºn ra chà ng nhưng vì con ngá»±a Ä‘ang đà chạy nhanh thoáng chốc đã lướt qua mấy trượng.
Thiết Tiểu Vi bất ngá» giáºt mạnh dây cương khiến cho váºt dá»±ng đứng hai chân trước lên hý vang, xoay Ä‘i má»™t vòng.
Khấu Anh Kiệt còn nháºn ra nà ng quay lại nhìn mình, nụ cưá»i diá»…m lệ nở trên môi, sau đó má»›i giục ngá»±a Ä‘uổi theo Thiết Mạnh Hùng.
Chà ng ngơ ngẩn đứng nhìn theo...
Một lúc sau chà ng mới trấn tĩnh lại.
- Bây giá» thì có thể khẳng định chá»§ nhân chiếc lâu thuyá»n trên bến Thượng đô hà nếu không phải là thuá»™c hạ cá»§a Thiết tổng tá»a thì cÅ©ng có quan hệ rất máºt thiết vá»›i tên đầu lÄ©nh hắc đạo nà y.
Khấu Anh Kiệt thầm suy tÃnh :
- Tuy nói rằng địa Ä‘iểm quyết đấu là ở Thất Lý Kiá»u nhưng không biết cụ thể nÆ¡i nà o, bây giá» muốn tìm thi thể Quách lão nhân không phải là chuyện dá»….
Chi bằng đến bến Thượng đô hà mà chắc chắn Ä‘oà n nhân mã cá»§a Thiết tổng tá»a sẽ tá»›i đó, dò há»i xem tin tức cụ thể rồi đến Thất Lý Kiá»u sau thì có kết quả hÆ¡n.
Vừa lúc đó tên tiểu nhị dắt Hắc Thủy Tiên đến.
Khấu Anh Kiệt xua tay nói :
- Phiá»n ngưá»i dắt ngá»±a trở lại tà u Ä‘i, ta không cần nữa!
Tên tiểu nhị ngẩng mặt nhìn chà ng nói :
- Khách quan...
Hắn chẳng hiểu ra đầu cua tai ếch gì, giống như đang bơi trong vân vụ!
Thoạt tiên vị khách quan nà y hối hả thu dá»n hà nh lý, sai hắn dắt ngá»±a để tá»›i Thất Lý Kiá»u, chừng như có cấp sá»± gì đó. Nay bá»—ng nhiên giở chứng lại bảo không cần nữa!
Chẳng lẽ đầu óc vị khách nhân tuấn tú nà y có vấn đỠgì?
Tuy váºy tiểu nhị thưá»ng có thói quen không căn vặn khách, vì thế hắn lẳng lặng dắt ngá»±a và o tà u.
Khấu Anh Kiệt vẫn đứng trước cá»a Ä‘iếm.
Chà ng chợt nhá»› tá»›i câu hán tá» mÅ©i cà chua nói lúc tối: nghe đâu Ưng cá»u gia trên lâu thuyá»n cÅ©ng phái trợ thá»§ giúp đỡ chắc rằng Ưng cá»u gia là lão nhân nhá» bé xấu xa tay dà i như vượn mà chà ng đã trông thấy trên lâu thuyá»n.
Thân pháºn ngưá»i nà y còn chưa biết thế nà o, nhưng chỉ cần nhìn chiếc thuyá»n thì có thể Ä‘oán được thế lá»±c không phải nhá».
Mặt khác, theo lá»i cá»§a bốn tên hán tá» lúc tối uống rượu ở đây thì Ưng cá»u gia có quan hệ máºt thiết vá»›i Thiết tổng tá»a, tá»›i chăm sóc cho tên nà y, như váºy rất có thể lão ta biết số pháºn cá»§a Quách lão nhân.
Hồi chiá»u Ưng cá»u gia đến chá»— Thiết tổng tá»a, tại sao bây giá» bá» nà y Ä‘i hết mà lão ta còn chưa trở lại?
Khấu Anh Kiệt cứ đứng lặng bên cá»a Ä‘iếm suy nghÄ© rất lung, sau đó quay vá» phòng trá» cá»§a mình.
Nhưng chà ng không có ý định ngủ và cũng không sao ngủ được, chong đèn lên nghĩ gần nghĩ xa.
Nhớ lại những gì xảy ra trên sa mạc chà ng tự nhủ :
- “Cuá»™c Ä‘á»i cÅ©ng khéo tình cá»! Tá»± dưng gặp phải má»™t ngưá»i, tá»±a hồ như số pháºn xui khiến váºy! Tuy sá»± quen biết không thể coi là sâu sắc nhưng dù sao đã có lá»i hẹn kết giao, nay biết ông ấy gặp nạn mà mình phó mặc bá» Ä‘i thì có còn xứng đáng là báºc đại trượng phu hay không?
Có lẽ Thiết Tiểu Vi nói không sai, Ä‘ang sống bình yên, ai muốn chuốc lấy phiá»n phức là m gì?
Chá»c tay và o chuyện nà y nhất định mình sẽ gặp nhiá»u phiá»n phức, nhưng nghÄ©a không thể từ.
Lại còn cô ta nữa, không dưng xen và o giữa cuá»™c Ä‘á»i mình!â€
Nói gì thì nói nhưng Khấu Anh Kiệt hiểu rằng má»™t khi còn chưa biết số pháºn Quách lão nhân thế nà o thì chà ng vẫn thắc thá»m không yên.
Xa xa truyá»n lại tiếng mõ cầm canh, đã ba canh ba khắc.
Khấu Anh Kiệt vặn đèn nhá» lại, bước ra khá»i phòng, cẩn tháºn khóa cá»a rồi má»›i lên đưá»ng.
Gió đêm thổi và o mặt lạnh buốt khiến chà ng rùng mình ớn lạnh nhưng cũng nhỠthế mà đầu óc tỉnh táo ra.
Chà ng hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i để tụ chân khÃ, váºn khinh công vượt tưá»ng ra khá»i khách Ä‘iếm.
Cổng thanh đóng kÃn, nhưng tưá»ng không cao lắm, vá»›i khinh công cá»§a Khấu Anh Kiệt cÅ©ng dá»… dà ng nhảy được ra ngoà i.
Vùng nà y không xa lạ, hÆ¡n nữa chiá»u qua chà ng đã quan sát nên chỉ và i khắc sau đã ra tá»›i bến sông.
Äêm yên tÄ©nh. Mặt sông phẳng lặng như chiếu trải, dưới ánh trăng má» nhạt trông xa tÃt tắp.
Khấu Anh Kiệt dá»… dà ng phát hiện ra chiếc lâu thuyá»n vẫn neo Ä‘áºu chá»— hôm qua.
Äêm rất yên tÄ©nh, giá» nà y má»i ngưá»i Ä‘ang chìm sâu và o giấc ngá»§, nhìn khắp xung quanh không thấy đốm lá»a nà o, ngoà i chiếc lâu thuyá»n có mấy khung cá»a sổ còn sáng, từ xa nhìn giống như má»™t tòa lầu dá»±ng sừng sững giữa mặt sông.
Chiếc thuyá»n đỗ cách bá» bên nà y chừng mưá»i lăm trượng, ngoà i thả neo, ngưá»i ta còn buá»™c những sợ dây thừng rất dà i và o những gốc cây hai bên bá».
Khấu Anh Kiệt tuy biết khinh công Äạp Bình Äá»™ Thá»§y, nhưng không tá»± tin có thể an toà n tiếp cáºn tá»›i thuyá»n nên chà ng chá»n phương án chắc ăn hÆ¡n leo theo sợi thừng.
Chừng má»™t khắc sau thì chà ng leo được lên thuyá»n.
Vừa đáp xuống, Khấu Anh Kiệt chợt cảm thấy má»™t luồng kình khà áºp tá»›i sau lưng!
Biết có ngưá»i táºp kÃch, chà ng vá»™i và ng tránh sang má»™t bên rồi quay lại!
Dưới ánh trăng suông, chà ng thấy má»™t tên hán tá» báºn hoà ng y cầm má»™t thanh loan Ä‘ao cong như chiếc liá»m câu, loại Ä‘ao mà ngưá»i Hồi thưá»ng sá» dụng chém tá»›i.
Lúc nà y mà nói chuyện rút binh khà ra đối phó thì không kịp.
Khấu Anh Kiệt lách ngưá»i tránh Ä‘ao, đồng thá»i nhằm cổ tay cầm Ä‘ao cá»§a tên hán tỠđánh tá»›i má»™t chưởng.
Hoà ng y hán tá» không ngỠđối phương phản ứng linh hoạt như váºy, nhất thá»i đứng sững ngưá»i ra.
Khấu Anh Kiệt không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, thân ảnh báºt lên, nhằm Thái dương huyệt tên hán tá» phóng má»™t cước.
Chừng như tên nà y thân thá»§ chẳng cao cưá»ng gì lắm, không tránh nổi trúng cước bắn sang mạn thuyá»n bên kia.
Vá»›i thân thể to lá»›n cá»§a tên hán tá», nếu Ä‘áºp và o mạn thuyá»n tất phát ra âm thanh không nhá».
Khi hắn chưa kịp rÆ¡i xuống, Khấu Anh Kiệt đã lướt tá»›i, má»™t tay chá»™p lấy thắt lưng nhấc bổng lên, tay kia Ä‘oạt lấy thanh Ä‘ao xách đến má»™t xó tối trên thuyá»n đặt xuống.
Chà ng biết rằng trên thuyá»n không chỉ má»™t mình tên hán tá» nà y canh gác, nên hà nh động rất nhẹ nhà ng tháºn trá»ng.
May chiếc lâu thuyá»n rất lá»›n, sóng lại vá»— oà m oạp nên cuá»™c động thá»§ vừa rồi không gây nên chốn động nà o đáng kể.
Trên thuyá»n, tầng má»™t và tầng ba không có ánh đèn phát ra, chỉ riêng tầng hai đèn còn sáng.
Thưá»ng trên những con thuyá»n như thế nà y, tầng má»™t dà nh cho thá»§y thá»§ và gia nhân, tầng ba để cho khách, còn tầng hai là nÆ¡i ở cá»§a chá»§ nhân, trong đó có phòng khách rất rá»™ng ở trung tâm, giống như đại sảnh được trần thiết rất hoa lệ để chá»§ nhân đón tiếp khách quý.
Trong phòng nà y sang hÆ¡n cả, tá»a sắc mà u và ng óng ánh, nhìn và o đầy trướng rá»§ rèm buông.
Khấu Anh Kiệt điểm và o hôn huyệt tên hán tỠrồi leo lên tầng hai, nhẹ nhà ng áp sát và o khách phòng.
Các phòng trên thuyá»n được ghép ván, bên ngoà i lại phá»§ rèm nên việc tiếp cáºn tương đối thuáºn lợi, trừ có ngưá»i Ä‘i ngang qua, từ xa nhìn tá»›i rất khó phát hiện.
Tá»›i gần cá»a, chợt nghe trong phòng có tiếng ngưá»i nói chuyện.
Nghe thanh âm thì có cả giá»ng nam lẫn nữ.
Khấu Anh Kiệt nấp sau một bức mà n, tìm một khe hở dán mắt nhìn và o.
Khách phòng được trần thiết cá»±c kỳ hoa lệ, bà n phá»§ gấm, ghế bá»c nhung, tưá»ng treo đầy tranh, bệ cá»a sổ có niệm cháºu hoa, dưới ánh đèn lồng rá»±c rỡ phát ra mà u sắc lưu li muôn hồng ngà n tÃa.
Nhưng đó không phải tiêu điểm chú ý của Khấu Anh Kiệt.
Chà ng chỉ quan sát ngưá»i.
|

30-07-2008, 04:31 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
TRƯỜNG KIẾM TÆ¯Æ NG TƯ
Hồi 5: Äiá»u tra tin tức
Tác giả: Trần Thanh Vân
Nguồn: Vnthuquan.net
Có bốn ngưá»i ngồi quanh chiếc bà n phá»§ gấm, trong đó ba ngưá»i Khấu Anh Kiệt đã từng gặp.
Thiết gia huynh muội ngồi một bên.
Äối diện vá»›i Thiết Mạnh Hùng chÃnh là ngưá»i ngồi trong xe kiệu, đêm ấy nhá» gió phất tấm rèm nên Khấu Anh Kiệt thấy được, tuy chỉ thoáng qua nhưng đến bây giá» chà ng vẫn nhá»›.
Ngưá»i duy nhất mà chà ng chưa gặp là má»™t trung niên phu nhân chừng bốn mươi tuổi xinh đẹp nhưng lạnh lùng.
Chà ng đã gặp Thiết gia huynh muá»™i hai lần, hÆ¡n nữa từng đối mặt nói chuyện nên bây giá» quan sát đối tượng là nhân váºt đầu sở trong hắc đạo được xưng là Tổng tá»a, cÅ©ng là phụ thân cá»§a Thiết gia huynh muá»™i và trung niên phu nhân có vẻ mặt lạnh lùng kia.
Thiết tổng tá»a chừng bốn lăm bốn sáu tuổi, mặc trưá»ng y mà u lam, mặt trắng, tai to, râu thưa và ngắn, mắt nhá» và sắc, dáng ngưá»i cao dong dá»ng, giống thư sinh hÆ¡n là má»™t kẻ cầm đầu hắc đạo.
Trang phục cá»§a y được may rất khéo, vải thuá»™c loại đắt tiá»n, đội chiếc mÅ© trang nhã rất hợp, trước mÅ© Ä‘Ãnh má»™t viên ngá»c thạch mà u lam, trên ngón vô danh ở bà n tay phải cÅ©ng Ä‘eo má»™t chiếc nhẫn ngá»c mà u sắc tương tá»±.
Trông thần sắc y có phần phá» phạc như ngưá»i mang bệnh.
Trung niên phu nhân tóc búi cao, mi thanh, mÅ©i thẳng, đôi môi đỠthắng nhưng hÆ¡i má»ng, trông khá đẹp nhưng đó là vẻ đẹp trau chuốt thiếu tá»± nhiên, chừng ba bảy ba tám tuổi.
Nữ nhân và o độ tuổi ấy đã gá»i là trung niên, xuân sắc phai tà n nhưng thiếu phụ nà y trông vẫn còn quyến rÅ©, chỉ tiếc vẻ mặt quá lạnh lùng.
Giữa phu nhân và Thiết tổng tá»a có quan hệ gì?
Äiá»u đó thì Khấu Anh Kiệt không thể khẳng định!
Chà ng chỉ biết chắc má»™t Ä‘iá»u, Thiết tổng tá»a là phụ thân cá»§a Thiết gia huynh muá»™i, nhưng Thiết Mạnh Hùng chỉ kém phụ thân tám chÃn tuổi, không thể là nhi tá» cá»§a bà ta được, hÆ¡n nữa vẻ mặt cÅ©ng không giống.
Lam y nhân đặt hai bà n tay lên bà n, ngồi ngá»a ra dá»±a và o lưng ghế, trung niên phu nhân đứng bên cạnh, má»™t tay cầm lấy uyển mạch y, mấy ngón tay di động trên đó.
Lúc nà y Khấu Anh Kiệt má»›i để ý đến chi tiết nà y, chợt nháºn ra má»—i khi ngón tay phu nhân di động trên cổ tay lam y nhân thì kinh mạch hằn rõ mà u xanh Ä‘áºm, khi để yên thì khôi phục lại như thưá»ng.
Phát hiện đó khiến chà ng rất ngạc nhiên.
Chợt nghe lam y nhân rên lên khe khẽ, giống như đang cố ghìm cơn đau.
Khấu Anh Kiệt đoán rằng phu nhân đang chữa bệnh.
Một lúc sau trung niên phu nhân đổi sang tay khác.
Dần dần, trên trán phu nhân lấm tấm mồ hôi.
Thiết gia huynh muá»™i lần lượt rá»i ghế chuyển sang đứng hai bên phụ thân, vẻ mặt lá»™ rõ sá»± lo lắng.
Qua má»™t lúc nữa, trung niên phu nhân thu tay vá», đưa tay áo quệt mồ hôi nói :
- Cứ như thế đã. Bây giỠlão gia hãy nghỉ một lúc.
Lam y nhân gáºt đầu.
Trung niên phu nhân lùi lại ngồi xuống ghế.
Thiết Tiểu Vi chợt nói :
- Cha, con cÅ©ng há»c thá»§ pháp nà y, để con thá» xem!
Lam y nhân lạnh lùng nói :
- Ngưá»i tưởng rằng đây là chuyện đùa hay sao? Tuy ná»™i công ngưá»i đã đạt được thà nh tá»±u nhất định, nhưng vá»›i chút công phu BÃch Lịch chỉ nếu váºn công không khéo chẳng những không giúp được gì cho ta mà còn có hại cho ngưá»i nữa!
Thiết Tiểu Vi nhìn sang trung niên phu nhân tỠý bất mãn bĩu môi nói :
- Bà ấy là m được, sao con không là m được?
Lam y nhân xẵng giá»ng :
- Là m sao ngưá»i so mình vá»›i dì Thẩm được? Tháºt là nha đầu chẳng biết cao thấp là gì!
Thiết Tiểu Vi bị mắng không dám nói nữa, nhưng nhìn dáng vẻ cô ta thì biết trong lòng không phục!
Lúc đó Khấu Anh Kiệt mới biết trung niên phụ nhân đó là hỠThẩm, Lam y nhân lại dùng hai tiếng dì Thẩm để xưng hô, rất có thể là vợ bé của ông ta, cũng là dì ghẻ của Thiết gia huynh muội.
Qua mấy câu đối đáp giữa Thiết Tiểu Vi vá»›i phụ thân, chà ng còn biết thêm võ công cá»§a nữ nhân há» Thẩm không phải tầm thưá»ng.
Lam y nhân nhìn sang Thiết Mạnh Hùng há»i :
- Ưng tiên sinh đã vỠchưa?
Thiết Mạnh Hùng đáp :
- Chưa. Nếu vỠnhất định sẽ đến gặp lão nhân gia!
Lam y nhân gáºt đầu, thở hắt ra má»™t hÆ¡i nói :
- Lẽ nà o Quách Bạch Vân vẫn chưa chết?
Rồi tự khẳng định :
- Không! Không có lẽ!
Khấu Anh Kiệt nghe nói nghĩ thầm :
- Như váºy lão nhân há» Quách tên là Bạch Vân!
Chà ng cà ng chú ý lắng nghe.
Lam y nhân lại nói :
- Hắn bị ta dùng Cà n Nguyên Vấn Tân chỉ đánh trúng sưá»n trái, trong khi rÆ¡i xuống vá»±c còn bị ta dùng Äà n chỉ phi châm bắn trung háºu não. Chỉ cần trúng má»™t trong hai vết thương đó là đủ mất mạng, huống chi táºn mắt ta nhìn rõ hắn trúng cả hai...
Tá»›i đó Lam y nhân cất tiếng cưá»i nhạt nói tiếp :
- Ta phán Ä‘oán rằng chỉ trong vòng má»™t ná»a canh giá» hắn sẽ bá» mạng trong cốc, Ä‘iá»u đó không có gì phải nghi ngá»!
Trung niên phu nhân chợt lên tiếng :
- Tôi chưa thấy hắn!
Trong phòng phụ tá» ba ngưá»i Ä‘á»u quay lại nhìn bà ta.
Lam y nhân há»i :
- Vì sao?
Thiếu phụ đáp :
- Tổng lệnh chá»§ phán Ä‘oán như váºy đương nhiên là rất có cÆ¡ sở. Nhưng đó là đối vá»›i những ngưá»i bình thưá»ng khác, còn vá»›i Quách Bạch Vân thì chưa thể khẳng định!
Lam y nhân nhìn bà ta, chá» nghe giải thÃch.
- Thiếu phụ lại tiếp :
- Tổng tá»a cứ nghÄ© mà xem, ngưá»i nà y đã có thể dùng Vô cá»±c âm ba công chấn thương tướng công, thương thế lại trầm trá»ng, đủ hiểu y đã luyện thà nh má»™t cang khà há»™ thân rồi!
Lam y nhân thoáng chút ngạc nhiên nhưng sau đó lại gáºt đầu tá» vẻ đồng ý.
Thiếu phụ hỠThẩm lại nói :
- Tuy thiếp không táºn mắt chứng kiến tình cảnh ở hiện trưá»ng lúc ấy thế nà o nhưng theo lá»i tướng công thuáºt lại, mặc dù đối phương bị tướng công dùng Thiết Tỳ Bà đánh trúng sưá»n, nhưng chưa bị ngã, cÅ©ng không thổ huyết ngay lúc đó, đúng váºy không?
Lam y nhân gáºt đầu :
- Không sai, đúng là như váºy!
- Vì thế thiếp đoán rằng Quách Bạch Vân đã luyện thà nh một trong hai loại võ công chà thượng là Hồng Mãng hoặc Kim Ngư gì đó...
Lam y nhân trầm ngâm một lúc mới nói :
- Tố Sương, nà ng tháºt tinh tế! Ta đã sÆ¡ suất không nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y. Tuy nhiên ta lại cho rằng hai loại võ công đó đã thất truyá»n từ lâu, không có khả năng Quách Bạch Vân còn luyện được. Nhưng vá»›i võ công cá»§a hắn thì có thể xảy ra ngoại lệ, nhưng chỉ là chịu đựng được thá»i gian lâu hay cháºm mà thôi!
Lúc nà y Khấu Anh Kiệt biết thêm thiếu phụ hỠThẩm đó tên là Tố Sương!
Thiết Mạnh Hùng tỠý hoà i nghi há»i :
- Nếu Quách Bạch Vân đã luyện thà nh võ công chà thượng như dì Thẩm nói thì sao hắn còn bị thương bởi Cà n Nguyên Vấn Tâm Chỉ của lão nhân gia?
Lam y nhân đáp :
- Ngưá»i nói cÅ©ng không sai. Nhưng khi ta đánh hắn má»™t chưởng thì trước đó đã ngầm tụ NgÅ© Hà nh Chân Khà rồi, Quách Bạch Vân không đỠphòng trước nên má»›i bị thương!
Tới đó, mặt y lộ vẻ đắc ý.
Thiết Tiểu Vi chợt nói :
- Cha! Như váºy là cuá»™c đấu cÅ©ng không được coi là công bình cho lắm!
Thiết Mạnh Hùng nghe váºy liá»n nhìn sang cô ta quát :
- Tiểu Vi! Chớ vô lễ!
Lam y nhân cưá»i khổ nói :
- Các ngưá»i Ä‘á»u không phải là ngưá»i ngoà i. Quách Bạch Vân là đại địch số má»™t cá»§a ta. Vừa rồi phụ thân thắng được cÅ©ng phải có phần may mắn, nếu chỉ dá»±a và o võ công mà đấu má»™t cách sòng phẳng thì khó mà thắng nổi!
Khấu Anh Kiệt nghe câu ấy, trong lòng cà ng trà o lên nỗi cảm thương và sự bất bình thay cho Quách lão nhân.
Nhưng qua câu chuyện cá»§a bốn ngưá»i trong phòng từ nãy tá»›i giá» thì vẫn chưa xác định được Quách lão nhân còn sống hay đã chết?
Chà ng lại chăm chú lắng nghe!
Thiết Mạnh Hùng chợt há»i :
- Quách Bạch Vân võ công cao cưá»ng như thế, căn cứ và o đâu mà chà ng khẳng định rằng lão đã chết?
Lam y nhân cưá»i đáp :
- Ta chẳng đã nói qua rồi sao? Bởi vì trong chưởng của ta đã đỠtụ Ngũ Hà nh Chân Khà từ trước, cho dù Quách Bạch Vân có luyện thà nh võ công chà thượng Hồng Mãng như dì Thẩm nói chăng nữa cũng không đối phó nổi với khà Thái Hư Hỗn Nguyên của ta nếu không võ công đỠphòng từ trước. Vì lẽ đó mà ta đoán định hắn đã bị giết chết.
Không ai nói gì.
Lam y nhân lại tiếp :
- Thêm nữa Quách Bạch Vân còn bị trúng phải má»™t mÅ©i Äạn Chỉ Phi Châm ta, dù hắn có khả năng bế khà nhưng không bế huyết được. Äá»™c chất trong phi châm lưu thông theo máu thâm nháºp và o ná»™i phá»§, là m sao còn sống được!
Thiết Tiểu Vi há»i :
- Cha! Nếu váºy thì cần gì phải tìm cho bằng được thi thể ông ta nữa?
Lam y nhân cưá»i đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có nguyên nhân!
- Nguyên nhân gì váºy?
Lam y nhân xua tay nói :
- Ngưá»i không nên há»i nhiá»u!
Mặc dù biết phụ thân không muốn trả lá»i nhưng Thiết Tiểu Vi không chịu thôi, vẫn há»i tiếp :
- Cha! Có phải chuyện đó liên quan đến hai mỠvà ng không?
Thiết Mạnh Hùng đáp lá»i thay :
- Không phải thế đâu! ChÃnh Quách Bạch Vân đã tá»± tay viết văn tá»± chuyển quyá»n sá» dụng hai má» và ng đó cho phụ thân từ trước rồi!
Tá»›i đó hắn nhìn Lam y nhân há»i :
- Cha, đúng váºy không?
Lam y nhân gáºt đầu :
- Trước khi giao thủ, chúng ta đã ước định rõ. Nếu Quách Bạch Vân thắng thì ta phải giao tất cả các mỠvà ng sở hữu của mình có ở Tây bắc cho hắn. Còn nếu hắn bại thì ta sẽ trở thà nh chủ sở hữu hai khu mỠở Tây hà !
Thiết Mạnh Hùng cao hứng nói :
- Váºy là từ nay toà n bá»™ má» và ng ở khu Tây bắc nà y Ä‘á»u thuá»™c quyá»n cai quản cá»§a VÅ© Ná»™i tháºp nhị lệnh chúng ta rồi!
Lam y nhân tiếp lá»i :
- Phải! Với hai mỠvà ng thu lợi rất lớn của Quách Bạch Vân, chỉ cần sau ba năm nữa, chúng ta sẽ có thế lực hùng mạnh nhất Trung nguyên độc bá thiên hạ!
Nói xong câu đó, khuôn mặt cá»§a hai cha còn cùng tươi giãn ra vá»›i nụ cưá»i vô cùng thá»a mãn.
Còn Thiết Tiểu Vi lại không tá» ra vui thÃch như ca ca và phụ thân mình.
Vừa rồi nà ng đã chất vấn phụ thân vá» hà nh động ám toán không quang minh chÃnh đại trong cuá»™c quyết đấu, chứng tá» nà ng không tán thà nh việc chuyển giao tà i sản mà nà ng cho là bất công nà y.
Nhưng Thiết Tiểu Vi biết rõ tÃnh khà phụ thân chỉ thÃch nghe những lá»i a dua nịnh bợ hợp ý mình, vì thế không lên tiếng.
Äiá»u khiến nà ng băn khoăn là vì sao phụ thân khẳng định Quách Bạch Vân đã chết vẫn còn tìm cho bằng được tá» thi?
Chẳng lẽ có Ä‘iá»u gì bà ẩn?
Äó cÅ©ng chÃnh là điá»u băn khoăn cá»§a Khấu Anh Kiệt. Chà ng đổi vị trÃ, tìm má»™t khe hở rá»™ng hÆ¡n.
ChÃnh Ä‘iá»u bất cẩn nà y đã là m há»ng sá»±!
Trong phòng, cả bốn ngưá»i võ công Ä‘á»u thuá»™c hà ng nhất lưu, lẽ ra phát hiện ra Khấu Anh Kiệt từ lâu, nhưng vì lúc đầu chà ng còn tháºn trá»ng, tiếng sóng vá»— và o mạn thuyá»n lại khá lá»›n, câu chuyện lại Ä‘ang sôi nổi nên còn chưa phát giác.
Khấu Anh Kiệt vừa di chuyển vị trÃ, Lam y nhân liá»n quay ra nhìn, mặt biến sắc.
Thẩm Tố Sương cÅ©ng đã phát hiện ra, liá»n xuất chưởng đánh tá»›i chá»— Khấu Anh Kiệt nấp, đồng thá»i tung ngưá»i lao vá»t ra cá»a.
Chỉ nghe bình má»™t tiếng, mảng tưá»ng nÆ¡i Khấu Anh Kiệt vừa nấp bị đánh văng Ä‘i như dao chém.
Ngay sau đó thị đã xuất hiện ngoà i khoang.
Còn may Khấu Anh Kiệt khi thấy Lam y nhân biến sắc đã cảnh giác, khi Thẩm Tố Sương chưa kịp phát chưởng đã lao ra mÅ©i thuyá»n.
Lúc nà y chỉ mong sao chạy cho nhanh còn lòng đâu mà giữ bà máºt nữa?
Khấu Anh Kiệt lao tá»›i mÅ©i thuyá»n.
Ở đây có má»™t tên hoà ng y hán tỠđứng cạnh, nghe tiếng động phát hiện ra ngay Khấu Anh Kiệt Ä‘ang chạy tá»›i liá»n vung Ä‘ao bổ xuống.
Khấu Anh Kiệt lách mình trán, hữu chưởng đã váºn công lá»±c sẵn đánh ra.
Tốc độ đã nhanh, cự ly lại quá gần, tên hoà ng y hán tỠkhông kịp tránh bị chưởng đánh trúng ngực bắn đi xa gần một trượng va và o cột buồm gục xuống chết giấc.
Vừa thu chưởng vá», Khấu Anh Kiệt Ä‘ang định nhảy xuống tầng dưới thì má»™t nhân ảnh lao tá»›i chặn trước mặt.
Ngưá»i đó là Thẩm Tố Sương.
Thế bÃ, Khấu Anh Kiệt đà nh vung cả song chưởng đánh ra.
Chà ng định bụng đối phương là nữ nhân tất không dám đấu chưởng, chỉ cần thị tránh ra là nhảy ngay xuống tầng dưới, từ đó hy vá»ng thoát thân.
Nà o ngỠThẩm Tố Sương không tránh xuất chưởng tiếp chiêu.
Chưởng tiếp nhau nổ vang, Khấu Anh Kiệt bị đẩy lùi ba bước, suýt nữa thì rơi xuống sông.
Chà ng không ngá» nữ nhân nà y có ná»™i lá»±c thâm háºu đến thế, đà nh đưa hết bản lÄ©nh đối phó.
Nhưng chưa kịp xuất chiêu thì lại có thêm má»™t bóng ngưá»i nữa lướt tá»›i.
Khấu Anh Kiệt nháºn ra đó chÃnh là Thiết Tiểu Vi.
Tin rằng thiếu nữ nà y đối với mình còn chưa hạ thủ, Khấu Anh Kiệt vẫn phát chiêu đánh sang Thẩm Tố Sương.
Nhưng không biết Thiết Tiểu Vi có nháºn ra chà ng hay không nhưng chẳng chút lưu tình, vung chưởng đánh và o vai phải chà ng.
Khấu Anh Kiệt kinh hãi thu chiêu quay lại đối phó.
Nhưng chà ng đã cháºm mất má»™t bước, chưa kịp tiếp chiêu thì nghe bình má»™t tiếng, vai bị trúng chưởng ngã nhà o xuống.
Äó là thá»i khắc nhục nhã nhất trong Ä‘á»i chà ng khi bị má»™t nữ nhân đánh ngã.
Thẩm Tố Sương thấy Thiết Tiểu Vi đã khống chế được đối phương thì đứng khoanh tay không đánh nữa.
Khấu Anh Kiệt trúng chưởng ngã xuống, chỉ thẹn và tức chứ chưa thụ thương nhưng vẫn biết má»™t mình không địch nổi hai ngưá»i liá»n báºt dáºy phi thân nhảy vá» phÃa Ä‘uôi thuyá»n.
Vừa rơi xuống, chà ng chợt nghe tiếng lướt gió sau lưng, quay lại đã thấy Thiết Tiểu Vi lao tới!
Vừa bÃ, vừa tức, Khấu Anh Kiệt vung chưởng đánh ngay!
Biết thiếu nữ ná»™i công cao hÆ¡n mình nhiá»u nên xuất chưởng nà y chà ng váºn tá»›i bảy tám thà nh công lá»±c.
Tá»›i lúc đó Thiết Tiểu Vi má»›i nháºn ra Khấu Anh Kiệt kinh dị kêu lên :
- Thì ra là huynh ư?
Khấu Anh Kiệt muốn thu chưởng vỠcũng không kịp!
Chỉ nghe bình má»™t tiếng, Thiết Tiểu Vi bị trúng chưởng, ngưá»i Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không bá»—ng giáºt mạnh báºt ngược trở lại.
May mà Thẩm Tố Sương tới kịp, nhún mình nhảy vút lên đỡ lấy nà ng.
Vừa lúc ấy Thiết Mạnh Hùng cùng sáu bảy tên hoà ng y hán tá» rầm ráºp chạy ra hà nh lang vá» phÃa Ä‘uôi thuyá»n.
Thẩm Tố Sương đáp xuống, một tay vẫn giữ lấy Thiết Tiểu Vi, tay kia xuất chỉ nhằm và o Khấu Anh Kiệt.
Thiết Tiểu Vi kêu lên :
- Thẩm nương! Äừng...
Äồng thá»i nÃu lấy tay bà ta!
Song chỉ điểm ra bị Thiết Tiểu Vi là m cho lệch hướng bay sạt qua vai Khấu Anh Kiệt khoan thủng một mảnh áo, chỉ phong là m chà ng loạng choạng nghiêng sang một bên.
Mắt thấy địch nhân kéo đến, tình thế đã cấp bách, Khấu Anh Kiệt không cần suy tÃnh nữa vá»™i tung mình nhảy xuống sông.
Một cột nước bắn lên, đầu Khấu Anh Kiệt nhô lên một lần rồi chìm xuống biến mất giữa muôn trùng sóng...
Bá»n hán tỠđổ xô đến, chiếu đèn xuống nước, nhưng chỉ còn thấy những đưá»ng sóng gợn phản chiếu ánh đèn như đà n rắn mà u đỠlúc nhúc, đâu thấy địch nhân đâu nữa?
Khi Khấu Anh Kiệt nhô đầu lần nữa, nhìn lại thì Thẩm Tố Sương đã dìu Thiết Tiểu Vi và o khoang.
Từ nhá» chà ng đã giá»i bÆ¡i lặn, lại hụp xuống, chỉ má»™t hÆ¡i nữa đã cách xa thuyá»n thoát khá»i khu vá»±c ánh sáng.
Thẩm Tố Sương thấy Thiết Tiểu Vi mặt tái nhợt, lo lắng há»i
- Cô thấy thế nà o?
Thiết Tiểu Vi lắc đầu :
- Không hỠgì!
Nà ng cố bước Ä‘i tháºt thẳng gượng cưá»i nói thêm :
- Cám ơn dì!
Rồi đi vỠphòng mình!
Äóng cá»a lại nà ng thổ ra má»™t bãi huyết.
* * * * *
Lặn thêm và i hÆ¡i, Khấu Anh Kiệt đã cách xa lâu thuyá»n mấy chục trượng.
Quay đầu lại thấy trên thuyá»n nhân ảnh trùng trùng, đèn Ä‘uốc sáng trưng, tiếng la hò huyên náo, nhưng bây giỠđã không có gì đáng lo nữa.
Chà ng lặn thêm mấy hÆ¡i nữa má»›i tá»›i bá».
Ở trong nước thì không sao, nhưng khi lên tá»›i bá», gió tạt và o ngưá»i chà ng má»›i thấy lạnh, hai hà m răng va và o nhau láºp cáºp.
Khấu Anh Kiệt chui và o một lùm cây cởi quần áo vắt khô rồi lại mặc và o, sau đó trở vỠkhách điếm.
Äêm đã khuya nên các đưá»ng phố vắng tanh, không má»™t bóng ngưá»i nên có thể yên tâm không sợ ai nghi ngá».
Nếu không vá»›i bá»™ dạng thảm hại, áo quần ướt sÅ©ng, tóc tai dÃnh bết và o nhau như gà tắm nước lại thêm bị trúng mấy chưởng y phục tả tÆ¡i, tất sẽ là m nhiá»u ngưá»i chú ý.
Không lâu sau, chà ng đã vá» tá»›i Cá»u Lý Hương.
Thấy trong phòng tối om, Khấu Anh Kiệt rất đỗi ngạc nhiên tá»± há»i :
- Rõ rà ng trước khi đi mình vặn đèn nhỠlại, sao bây giỠtối om thế nà y?
Chẳng lẽ có ai và o phòng?
Chà ng vội và ng móc chìa khóa mở ra.
Ngoà i trá»i còn có trăng nên thấy được cảnh váºt, còn trong nhà không đèn chẳng khác gì hÅ© nút ngá»a bà n tay không thấy.
Khấu Anh Kiệt mò mẫn đến bên bà n sỠsoạng tìm đèn.
May mà chà ng không mang ống há»a cụ theo trong ngưá»i nếu ngưá»i đã bị ướt thì đêm nay đừng mong gì đèn đóm.
Äá»™t nhiên chà ng nghe thấy tiếng gầm gừ giống như má»™t thứ chó mèo gì đó, lại cà ng kinh ngạc hÆ¡n.
Hai tay cóng lạnh, Khấu Anh Kiệt phải lau và o khăn trải giưá»ng cho khô, lóng ngóng má»™t lúc má»›i đánh được lá»a.
Thắp đèn lên, Khấu Anh Kiệt bắt đầu kiểm tra phòng.
Vừa đưa mắt nhìn, Khấu Anh Kiệt bá»—ng giáºt mình lùi lại, chân tay run bắn, suýt nữa thì đánh rÆ¡i cây đèn.
Tim Ä‘áºp rá»™n rã, phải qua má»™t lúc lâu chà ng má»›i trấn tÄ©nh lại, quan sát kỹ.
Nguyên trên ná»n nhà ở góc phòng có má»™t ngưá»i nằm.
Nếu má»™t ngưá»i bình thưá»ng và o ngá»§ trong phòng thì chà ng đã không sợ đến thế. Nhưng hoà n cảnh nà y ở đây lại rất khác thưá»ng.
Ngưá»i nà y nằm thẳng Ä‘uá»—n, hai chân cứng đơ, mình báºn trưá»ng bà o nhưng ná»a dưới lại vén lên trùm kÃn mặt.
Äặc biệt vùng ngá»±c và bụng ngưá»i kia dÃnh đầy máu thấm và o áo đã Ä‘en sẫm lại nhìn ghê cả mắt.
Và o lúc ná»a đêm, cảnh tượng đó lại diá»…n ra trong phòng mình, ai trông thấy mà chẳng lạnh sống lưng?
Khấu Anh Kiệt chợt quát to :
- Ngưá»i là ai?
Tá»±a hồ như chà ng là m như thế chỉ để bá»›t sợ mà thôi, còn xem dạng ngưá»i kia thì chắc đến chÃn phần là đã chết, đâu thể trả lá»i nữa?
Không ngá» nghe quát, ngưá»i kia bá»—ng cỠđộng.
Ngưá»i chết thì tháºt đáng sợ nhưng trong trưá»ng hợp nà y, chừng như ngưá»i sống lại cà ng đáng sợ hÆ¡n.
Khấu Anh Kiệt lùi lại một bước, chuyển cây đèn sang tay trái, còn tay phải rút Như à đao ra.
Trong tay đã có binh khÃ, đương nhiên ngưá»i ta trở nên can đảm hÆ¡n!
Khấu Anh Kiệt cầm chặt Ä‘ao, tiến lên ba bước gần sát không kia, chỉ Ä‘ao thẳng tá»›i đầu há»i :
- Ngưá»i là ai? Nói mau!
Ngưá»i kia chừng như là má»™t cao thá»§ thượng thặng nên dù đã trá»ng thương Ä‘ang hôn mê nhưng rất mẫn cảm đối vá»›i binh khà không để nó chạm tá»›i mình.
Bởi thế khi Khấu Anh Kiệt chỉ Ä‘ao tá»›i ngưá»i kia lăn ná»a vòng rồi ngồi nhá»m dáºy!
Tháºt là má»™t cảnh tượng lạ lùng!
Khấu Anh Kiệt chưa hết bà ng hoà ng thì chợt cảm thấy một luồng kình lực đẩy tới là m cho bà n tay tê rần, không giữ nổi thanh đao.
Vút!
Như à đao bay đi cắm và o xà nhà , chuôi đao còn rung chuyển không thôi!
Khấu Anh Kiệt a lên một tiếng bước lùi lại.
Ngưá»i kia kéo vạt áo phá»§ trên mặt xuống, bình thản bước đến ngồi xuống giưá»ng.
Bấy giá» má»›i thấy rõ bản lai diện mục cá»§a vị khách không má»i kỳ bà nà y.
Khấu Anh Kiệt trố mắt kinh hoà ng, tưởng như mình trông nhầm nên đưa tay lên giụi mắt nhìn lại, sau đó kêu lên thảng thốt :
- Quách... Quách lão... tiên sinh?
Äúng là Quách lão nhân nhưng nét mặt không còn hồng nhuáºn như trước mà tái nhợt, hai má hõm và o trông rất thảm.
Khấu Anh Kiệt nằm má»™ng cÅ©ng không ngá» và o lúc ná»a đêm, Quách lão nhân đã có tin bị giết lại xuất hiện trong phòng trá» cá»§a mình, lại còn trùm kÃn mặt lại trông đầy vẻ kỳ bà như thế!
Nhưng rõ rà ng đây chÃnh là lão nhân cưỡi lạc đà chà ng đã gặp mấy lần ở sa mạc, bằng chứng là bá»™ râu sÆ¡n dương bạc trắng, chỉ có Ä‘iá»u không còn phong độ như trước nữa, ngay cả ánh mắt cÅ©ng tối Ä‘i, nếp nhăn trên trán nhiá»u và sâu hÆ¡n.
Chung quy má»›i chỉ cách ba ngà y không gặp mà trông Quách lão nhân khác hẳn Ä‘i, Khấu Anh Kiệt cảm thấy như thể xa cách mưá»i năm rồi váºy!
Ngay cả chòm râu bạc trắng cũng nhuốm máu.
Chiếc áo khoác mà u và ng vốn đã rá»™ng nay trông cà ng rá»™ng hÆ¡n, giữa thắt lưng vẫn còn Ä‘Ãnh má»™t hạt minh châu to bằng mắt rồng, cái đó thì không thể nhầm lẫn.
Nước mắt trà o ra, Khấu Anh Kiệt lao bổ tới chộp lấy tay lão nhân, thổn thức nói :
- Quách lão tiá»n bối! Là m sao lại đến ná»—i nà y?
Ãnh mắt Quách lão nhân chợt sáng lên trên môi lão nở má»™t nụ cưá»i an á»§i, giá»ng run run nói :
- Khấu tiểu huynh đệ! Äúng là ngưá»i!
Khấu Anh Kiệt vặn to đèn đặt lên bà n rồi quay lại há»i :
- Lão tiá»n bối! Thương thế có nặng lắm không?
Quách lão nhân cưá»i đáp :
- Khấu tiểu huynh đệ! Xin lá»—i, lão phu đã tá»± tiện và o nhà , lại là m cho tiểu huynh đệ ngưá»i kinh hãi nữa!
Khấu Anh Kiệt vội xua tay :
- Lão tiá»n bối đừng nói thế! Xin hãy nằm xuống nghỉ má»™t lúc!
Quách lão nhân từ từ nằm xuống.
Khấu Anh Kiệt há»i :
- Lão tiá»n bối! Äể Anh Kiệt Ä‘i tìm đại phu...
Quách lão nhân xua tay.
- Không cần đâu!
Lão chợt cầm lấy tay Khấu Anh Kiệt nhìn mặt chà ng rồi ngạc nhiên há»i :
- Thế nà o? Ngưá»i cÅ©ng bị thương sao?
Khấu Anh Kiệt lắc đầu :
- Không đâu!
Chà ng chợt nhá»› tá»›i tình cảnh cá»§a mình, liá»n chạy Ä‘i thay quần áo, sá»a sang đầu tóc rồi kéo ghế ngồi cạnh giưá»ng Quách lão nhân.
Lão trìu mến nhìn chà ng cưá»i há»i :
- Ngưá»i vừa động thá»§ đúng không?
Khấu Anh Kiệt ngượng nghịu gáºt đầu :
- Dạ!
Quách lão nhân lại há»i :
- Với ai thế?
- Vá»›i ngưá»i trên chiếc lâu thuyá»n sÆ¡n son thiếp và ng Ä‘áºu ngoà i bến Thượng đô hà !
Quách lão nhân nghe nói bá»—ng biến sắc há»i :
- Cái gì? Ngưá»i động thá»§ vá»›i Thiết Hải ÄÆ°á»ng hay sao?
Khấu Anh Kiệt đáp :
- Vãn bối đúng là động thá»§ vá»›i ngưá»i há» Thiết, nhưng không phải Thiết Hải ÄÆ°á»ng mà là Thiết Tiểu Vi. Lão tiá»n bối, Thiết Hải ÄÆ°á»ng là ai?
Quách lão nhân nhìn chà ng đầy vẻ ngạc nhiên :
- Thiết Tiểu Vi? Äó là nữ nhi cá»§a Thiết Hải ÄÆ°á»ng! Là m sao ngưá»i biết tên nha đầu đó thế?
Khấu Anh Kiệt chợt thở dà i nói :
- Lão tiá»n bối! Chuyện nà y nói ra thì dà i lắm!
Quách lão nhân tỠvẻ quan tâm :
- Ngưá»i cứ kể xem!
Khấu Anh Kiệt đà nh nói :
- Vãn bối tình cá» nghe được tin tức vá» cuá»™c ước đấu và lão tiá»n bối bị thương không biết còn sống hay đã chét nên hết sức quan tâm, bà máºt trèo lên lâu thuyá»n để Ä‘iá»u tra tin tức vá» lão tiá»n bối, không ngá» bị lá»™ để xảy ra động thá»§. May biết bÆ¡i nên nhảy xuống sông lặn vá», nếu không thì chắc khó thoát khá»i tay chúng.
Quách lão nhân há»i :
- Ngưá»i có thấy Thiết Hải ÄÆ°á»ng không?
Khấu Anh Kiệt gáºt đầu :
- Nếu Thiết Hải ÄÆ°á»ng là phụ thân cá»§a Thiết Tiểu Vi thì vãn bối đã thấy hắn mấy lần!
- Hắn ăn mặc thế nà o? Diện mạo ra sao?
- Ngưá»i đó mặc lam bà o, trông giống thư sinh...
Quách lão nhân ngắt lá»i :
- Váºy thì đúng rồi! Hắn có bị thương không?
- Hình như có!
- Nặng không?
- Vãn bối không rõ!
- Hắn nói năng hà nh động được không?
- ÄÆ°á»£c!
Trên mặt Quách lão nhân hiện lên nét thất vá»ng.
Khấu Anh Kiệt há»i :
- Lão tiá»n bối há»i thế để là m gì?
Quách lão nhân nở nụ cưá»i ảm đạm nói :
- Nếu đúng như ngưá»i nói thì hắn chỉ bị thương nhẹ thôi, không ngá» võ công hắn tăng tiến nhiá»u như váºy!
Tới đó buông tiếng thở dà i, nhắm mắt lại không nói nữa.
Khấu Anh Kiệt lo lắng há»i :
- Lão nhân gia thấy trong không khó chịu lắm không?
Quách lão nhân gáºt đầu.
Khấu Anh Kiệt lại nói :
- Äể vãn bối Ä‘i má»i đại phu!
Quách lão nhân chợt nắm chặt lấy tay chà ng. Tuy bị trá»ng thương, ngưá»i rất yếu nhưng bà n tay lão giống như gá»ng kìm xiết chặt lấy cổ tay Khấu Anh Kiệt khiến chà ng không sao vùng vẫy được.
Äá»§ thấy ná»™i lá»±c lão tháºt kinh nhân.
Khấu Anh Kiệt há»i :
- Là m sao tiá»n bối không muốn để vãn bối tìm đại phu?
Quách lão nhân lắc đầu nói :
- ChÃnh ta là thầy thuốc rất tốt rồi!
- Nếu váºy thì hãy kê đơn để vãn bối Ä‘i bốc thuốc!
Quách lão nhân buông tay chà ng ra nói :
- Ngưá»i đừng cuống lên! Cứ ngồi xuống đã!
- Nhưng lão tiá»n bối bị thương nặng như váºy, là m sao không lo được?
- Vì bị thương nặng nên mới không cần phải gấp nữa!
Khấu Anh Kiệt ngạc nhiên há»i :
- Sao thế?
Quách lão nhân cố nở nụ cưá»i :
- Tiểu bằng hữu! Ngưá»i không nhìn ra sao? Lão phu không qua khá»i được đâu!
Khấu Anh Kiệt nghe váºy liá»n biến sắc.
Last edited by nguoidoi123; 30-07-2008 at 04:54 PM.
|
 |
|
| |