Vũ trụ rộng bao xa,dài bao nhiêu,có bao nhiêu tinh cầu bao nhiêu hành tinh,bao nhiêu sinh mệnh không ai biết được,vận mệnh thời không từ đâu mà có tất cả đều do thiên đạo sắp đặt.Dương gia một gia tộc lụi bại,Hắn một thiếu niên tầm thường có một cuộc sống sống êm thắm hạnh phúc tại một công quốc trung cấp.Cho đến một ngày tất cả sụp đổ cha chết gia sản bị chiếm đoạt,ngươi yêu thích người khác."ta không cam lòng,ta không chịu số phận này ta phải tu chân,phải phá thiên đạo
Chia cấp khu vực: mỗi cấp quốc đều có hạ trung thượng siêu
-công quốc
-vương quốc
-đế quốc
-ngoài ra còn có 7 giới: tiên,phật,đạo,ma,vu,cổ,yêu
-cảnh giới :đề cấp,nhất nguyên,lưỡng nghi,tam tài,tứ tượng,ngũ hành,lục hợp,thất tinh,bát quái,cửu cung,càn khôn,hỗn nguyên mỗi cảnh giới chia ra tiểu thành,đại thành,viên mãn-cấp đồ vật:hoàng cấp,huyền cấp,địa cấp,thiên cấp,linh bảo,thần khí,hỗn nguyên
-Võ học : Tiểu thừa,đại thừa,cái thế,vô song,giới cấp,đạo cấp
Giang quốc là một công quốc trung phẩm phụ thuộc vào thượng phẩm đế quốc Sài.Tùy không phải chịu cảnh nô lệ cho các nước khác như các công quốc hạ phẩm nhưng trong các công quốc phụ thuộc Sài quốc luôn là yếu và có nhiều nguy cơ bị xâm chiếm nhất.Giang quốc có 12 hành tỉnh với 12 phụ thuộc thế gia và hàng trăm gia tộc phụ thuộc hàng năm đều phải cống nạp thuế cho quốc gia để Giang quốc đưa lên cho thượng quốc .Tiểu Yên Trấn là một tiểu trấn trong Nhuận Tỉnh nằm ở phía nam biên giới của Giang Quốc ,nơi đây được gọi à Tiểu Yên vì sự yên bình ở nơi tiểu trấn.Tiểu Yên Trấn có 3 gia tộc là Dương Gia,Tuyết Gia,Tiền gia,3 đại gia tộc mỗi gia tộc có sở trường riêng như Tiền gia chuyên buôn bán thương phẩm như vãi lụa tơ tằm,tuyết gia buôn bán ngựa và vật kéo còn Dương gia nổi danh với nghề rèn tổ truyền của gia tộc nhưng Tuyết gia và Tiền gia ra tay cùng với một người trong Dương gia là Dương Thiên cướp ngôi tộc trưởng đuổi tộc trưởng cùng người con ra khỏi Dương gia.
11 năm sau trong một lò rèn cũ ki ở trong một sơn cốc,không ai biết có 2 người đang ở nơi khỉ ho cò gáy này rèn một thanh tuyệt thế Địa binh.
-Tăng hỏa hầu đi Long nhi.Người trung niên nam tử dáng vẻ hơi cật lực nói.
Thiếu niên xoay sang nói với trung niên nam tử:
-Phụ thân đừng quá cật lực chỉ là một thanh kiếm thôi đừng quá hao tâm tới khí lực của mình.
Trung niên năm tử kiên định nói:
-đây là tâm huyết của ta cả cuộc đời này có tiềm kiếm tài liệu hao tâm khổ cực mới có thể đến lúc này một ít cực nhọc có đáng gì chứ con cứ mặc ta tiếp tục khống hỏa cho tốt đi.
Một trùy rồi lại một trùy đánh lên thanh thanh tinh thiết màu đen cuối cùng sau bảy bảy bốn mươi chín trùy thanh tinh thiết cứng rắn đã đong lại thành hình dạng một danh kiếm.
Người trung niên quay sang nhi tử quát:
-tăng lửa lên và cho hàn thiết vào.
Người con trai tăng hỏa và cho hàn thiết vào một lúc lâu sau hàn thiết được nung chảy người trung niên nhẹ nhàng lấy ra một viên ngọc màu đỏ chính là huyền cấp hỏa tinh lấy từ lưỡng nghi cấp tinh thú mà ông trải qua vô vàng khó khăn giết một đầu hỏa lang tại dãy núi tên Hỏa Thạch ở cực nạm biên giới của công quốc mới lấy được đặt viên hỏa thạch vào thân kiếm sau đó ông tưới hàn thiết lên thân kiếm rồi dùng chùy đánh lên làm cho hỏa tinh bạo tạt,cái nóng trong phòng bỗng trở nên khủng khiếp hỏa khí của lưỡng nghi hỏa lang đủ sức làm cho một nhất nguyên cao thủ bị thương nếu không có hàn thiết giữ lại hỏa khí thì người con trai chắc chắn sẽ bị không chịu nổi,hỏa khí của hỏa tinh và hàn khí của hàn thiết giao tranh kịch liệt rồi từ từ rút về 2 bên mặt của thân kiếm tạo thành một thanh kiếm có lưỡng sắc quang mang.
Người trung niên nói với con trai:
-con lùi ra xa một chút ta sẽ bắt đầu dùng bí pháp gia truyền của gia tộc ta để khắc lực lượng lên kiếm con hãy quan sát cho kĩ hiểu được gì thì hiểu nó sẽ giúp ích cho con sau này khi tiếp nhận bí pháp.
Người con trai lùi ra xa khoảng 10 trượng rồi người đàn ông trung niên mới kết ấn, một tia vàng từ ngón tay của người đàn ông tỏa ra đó là kim khí xuất thân chỉ có cao thủ lưỡng nghi mới có thể làm được,kim khí theo ngón tay người đàn ông tiến gần đến phần thân kiếm của thanh lương nghi kiếm một dấu ấn hình một con kim sư bay vào thân kiếm vị trí của viên hỏa tinh,người trung niên mở miệng hô to:
-Sư Thiên Kim Cang ấn
Dấu ấn léo lên quang mang thu cả hàn khí và hỏa khí trên thân kiếm vào bên trong,môt tiếng nổ lớn vang lên thanh kiếm 2 màu biến thành một thanh kiếm tinh thiết kiêm đen tuyền nhưng vô cùng sắt bén,trên thanh kiếm có khắc hình một con kim sư,người đàn ông phun ra một ngụm máu nhưng vẫn xoay sang nói với người con:
-Long nhi ta sắp không xong rồi con hãy tự chăm sóc cho mình.
Người thiếu niên nghẹn ngào nhanh nói:
-Phụ thân nhất định sẽ không có việc gì đâu,phụ thân là Dương Thiên Bá,tộc trưởng,là gia chủ là một tượng đại sư mà phụ thân nhất định sẽ không sao đâu phụ thân sẽ sống,sẽ làm chứng cho đám cưới của con và Thủy nhi mà.
Người trung niên bất đắc dĩ nói:
-ta bị Dương Thiên đánh trọng thương tự biết không còn sống được bao lâu nếu không thiêu đốt toàn bộ sinh mệnh trong cơ thể thì sẽ không thể rèn thành Địa binh được.
Nước mắt người trung niên chảy ra nghẹn ngào nói:
-thật sự 10 năm về trước ta đã tìm đủ nguyên liêu để rèn binh rồi,từ lúc mẹ con chết mọi thứ trên cỏi đời này đối với ta cũng là chấm hết rồi nếu không phải là con còn quá nhỏ thì ta có lẽ đã rèn nó sơm hơn 10 năm rồi,nay con đã lớn cũng đã 18 tuổi tu vi cũng đã nhập đề cấp đại thành cũng đủ để bương trãi trên con đường của con,sau khi ta chết hãy cầm thanh kiếm này cùng chiếc không gian giới chỉ gia truyền của nhà ta trong đó ta có để lại cho con 100 vạn kim tệ là tài sản truyền thừa của gia tộc khi chưa suy bại,con hãy lên kinh thành tìm Thủy nhi của con và sống một cuộc sống hạnh phúc đi là ta đã mãn nguyện rồi,đừng nghĩ đến chuyện báo thù cho ta báo thù cho ta,hãy hứa với ta đừng nghĩ chuyện báo thù hứa với ta đi.
Người thiếu niên bật khóc nói:
-con hứa với phụ thân là con sẽ không báo thù con sẽ sống tốt,con hứa với phụ thân mà.
Người trung niêm gắng sức nói:
-cả cuộc đời của ta có một người con như con đã là không hổ một đời này,ta sắp gặp mẹ con rồi.Nói rồi người trung niên nhắm mắt lại
Người thiếu niên khóc rống lên tiếng khóc của người con trai vang vọng cả một vùng sơn cốc.
Last edited by caokien333; 12-06-2013 at 09:42 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của caokien333
Trên con đường mòn nhỏ đầy bùn đất sau một trận mưa rào cuối hạ một thiếu niên bước trên con đường với một bộ quần áo lấm lem.Đó chính là Dương Long,sau khi chôn cất phụ thân hắn lên đường đến kinh thành,Tiểu Yên Trấn nằm ở cực nam biên giới của đế quốc còn kinh thành lại nằm ở phía tây bắc của công quốc để tới kinh thành phải qua 4 hành tỉnh lần lượt là Bình,Tiêu,Tư,Phi mới tới được Hoàng Tỉnh và kinh thành của Giang quốc năm ở trung tâm của hoàng tỉnh lộ trình phải mất bốn tháng mới có thể tới nơi.
Trải qua bao nhiêu sóng gió bao nhiêu khó khăn,thiếu thốn mặc dù trong người hắn có 100 vạn kim tệ nhưng hắn không dám sử dụng chúng vì sợ tiết lộ sẽ dẫn đến họa sát thân.Giang quốc tuy thái bình dưới quyền của thương phẩm đế quốc như Sài quốc nhưng vì là nước yếu nhất,dễ xâm lược nhất trong các phụ quốc nên thượng quốc thu thuế rất nặng với Giang quốc,Giang quốc cũng không thể phản kháng hay tìm một chủ quốc mới vì xung quanh Giang quốc đều là phụ quốc của Sài quốc mà nếu khộng phải là phụ quốc của Sài quốc thì có lẽ Giang quốc đã bị các nước xâm chiếm.Do thuế của phụ quốc quá nặng nên Giang quốc cũng ra lện cho các thế gia thu thuế năng dân chúng và các thuế gia cũng cần phải sống nên Giang quốc bảo thu thuế 100% họ thu thuế đến 150% đất nước lại là trung phẩm công quốc không phải khó khăn như nô lệ hạ phẩm đế quốc nhưng đời sống nhân dân cũng khó khăn vì thế nạn đạo tặc cướp bóc đều là rất bình thường hắn không dám tiêu dù chỉ là một kim tệ bởi vì một kim tệ nghe thì nhỏ nhưng nó lại là 100 ngân tệ và 1 vạn đồng tệ, 1 ngân tệ đủ để một gia đình sống trong 1 năm,1 kim tệ đủ để sống cả đời vì vậy nếu lấy 1 kim tệ sử dụng 1 là không có ai đổi được 2 là sẽ làm người ta nổi lòng tham,tuy nói tu vi của Dương Long là để cấp đại thành nhưng khác biệt với thường nhân là không nhiều cùng lắm thì chỉ đánh được 10 đến 15 tên nếu gặp 1 băng thổ phỉ,đạo tặc thì hắn chết chắc.
Do có tiền mà cũng không dám xài nên 4 tháng gần đây phi thường khó khăn trong túi chỉ co 100 đồng tệ mà hắn để dành chỉ đủ để ăn uống qua ngày tối phải nghỉ đường hoặc đi tiếp có khi may mắn gặp người tốt cho tá túc.Tuy nói cuộc sống hành hương của hắn khổ cực và nguy hiểm nhưng tròng lòng hắn không có một chút lo âu chán chường nào chỉ có sư lẫn lộn cảm xúc vui buôn vui vì sắp gặp được người trong mộng,buồn vì phụ thân đã qua đời 2 cảm xúc đang xen với nhau làm cho hắn hoặc là vui hoặc là buồn chư không nghĩ đến gì khác hôm nay đã là 126 ngày kể từ lúc phụ thân hắn mất cũng là lúc hăn chỉ còn cách kinh thành 10 dăm,hắn đã có thể thấy những đoàn thương buôn hoặc tiến vào hoặc rời đi khỏi kinh thành cảm giác đông người tạo cho hắn sự hưng phấn,hắn sắp gặp được người con gái trong mộng đã từng hề non hẹn biển với mình.
Nhân nói về nữ thần của hắn, nàng tên gọi là Liên Thủy nàng là con của phủ chủ Liên Hoàng của Liên phủ nằm trong Nhuận tỉnh vì Tiểu Yên trấn nằm trong khu vực quản hạt của Liên phủ và nơi đây thanh bình và phong cảnh hưu tình nên Liên Hoàng xây dưng tại nơi đây một đình viện để nghỉ ngơi,vì nơi đây thanh bình và hữu tình nên Liên phu nhân và Liên Thủy lúc nhỏ hay đến đây để nghỉ ngơi và chơi đùa và trong các đứa trẻ cùng lứa hay lớn hơn vài tuổi Liên Thủy chỉ gọi một người là ca ca đó là Dương Long,vì Dương Long Lanh lợi tính tình hiền lành,đôn hậu hay giúp đỡ người khác và hết sức yêu thương Liên Thủy năm liên thủy 7 tuổi thì giặc của Cầu quốc là một công quốc trung phẩm nhưng đã sắp tấn thăng thượng phẩm nhưng thiếu lãnh địa nên xâm chiếm Giang quốc,cha của Liên Thủy là Liên Hoàng được lệnh ra biên cương chống giặc vì thế khi hai cha con Dương Long bị mưu hại không có ai can thiệp mặc dù nghèo khó nhưng Dương Long vẫn hay cùng Liên Thủy chơi đùa.
Trong một lần nói chuyện đùa chơi Liên Thủy nói với Dương Long:
-Long ca ca huynh có thích muội không
Dương Long nói ngay:
-tất nhiên là có rồi
Liên thủy ngường ngùng nói:
-vậy lớn lên Long ca ca nhất định phải lấy muôi nhé.Sau đó hôn lên má của Dương Long rồi đỏ mặt chạy đi
Và cũng từ lúc đó Dương Long cũng chỉ có một ước mơ đó chình là cưới Liên Thủy làm vợ hai người ở với nhau một thời gian thì năm Liên Thủy 14 tuổi sau 6 năm thì Liên Hoàng cố thủ ở biên cương đánh tan quân giặc được triều đình phong quan tam phẩm triệu về kinh đô nhậm chức trước lúc lên đường Liên Thủy nức nỡ nói với Dương Long :
-Long ca ca nhất định một ngày nào đó phải lên kinh thành tìm muội nhé muội sẽ đợi ca ca.Rồi đưa vào tay của Dương Long một con búp bê nữ bằng được may hết sức vụng về rồi nói:
-Đây là búp bê muội từ làm muội làm hai con một cho huynh và một cho muội khi nào huynh nhớ muội thì hãy nhìn con búp bế nhé.
Kể từ đó Dương Long luôn mang con búp bê trên người và quyết tâm lấy Liên Thủy càng lúc càng lớn lên trong đầu của Dương Long.
Vào tới kinh thành liền hỏi thăm về Phủ của Nam soái Liên Hoàng sau chiến công của trấn thủ biên cương Liên Hoàng được nhân dân xưng tụng Nam soái và là một trong tứ soái của Giang quốc cũng vì thế việc hỏi thăm Liên phủ không mấy khó khăn sau một lúc đi bộ Dương Long đã đến cửa của Liên phủ vừa định bước vào đã bị lính chặn lại:
-tên khất cái như ngươi vào phủ của nguyên soái làm gì
Dương Long nói :
-tại hạ tên Dương Lăng muốn đến gặp tiểu thư Liên Thủy.
Tên lính nhìn Dương Long với một cái nhìn khinh miệt
-cóc ké mà đòi ăn thịt thiên nga tiểu thư nhà ta ai muốn gặp cũng được thì chắc cả thành tới đây ta cũng phải cho vào chắc với lại tiểu thư đã cùng Phong thiếu gia đi chơi trong thành rồi.
Dương Lăng nói:
-vậy tại hạ sẽ ở đây đợi tiểu thư quay về được không? tại hạ có việc cần gặp.
Mi cứ ngôi ấy đừng làm gì khả nghi,một tên lính nói.
Ngồi ở một chổ Dương Lăng hỏi được rất nhiều thông tin nguyên lai là Liên Thủy từ năm trước đã vào Hoàng Sài học viện,rồi nhanh chóng được một vị giám sư ngũ hành cảnh là Nhược Hư Tiên tử thu làm đệ tử địa vị tăng lên nội môn đệ từ nhờ đó mà Liên Hoàng từ Tướng Quân nho nhỏ trở thành một trong tứ soái của công quốc.Một lát sau có 2 cổ xe ngựa dựng gần Liên phủ từ trong xe đi ra là một vị tiểu thư và vị tiểu thư không ai khác chính là Liên Thủy.Dương Long định lao tới ôm nàng như bị lính canh giữ lại sợ hán sẽ ám sát tiểu thư,từ trong chiếc xe thứ 2 bước ra một bạch y thanh niên tướng mạo kiệt xuất tu vi của người này cũng là thâm sâu khó dò.Kéo chiếc áo choàng xuống Dương Lăng nghe được tiếng nói:
-Thủy sư muội kinh thành của công quốc muôi tuy rằng nhỏ nhưng thật đặc sắc và vui vẻ chẳng bù với Sài quốc kinh thành.
-sư huynh quá khen Sài kinh đô là trung tâm của mấy chục vạn dăm làm sao một tiểu kinh đô của một tiểu công quốc nho nhỏ nhưng bọn muội vào mắt chứ.Liên Thủy cười nói.
-có lẽ nhờ ta đi cùng với muội mà ta có được sự thích thú ây.Thanh niên nói rồi nắm tay Liên Thủy
-sư Huynh kì quá.Liên Thủy đỏ mặt nói.
-ta đã nói với phụ mẫu và sư phụ sau khi ta trùng kích đột phá tam tài cảnh bước vào tứ tượng ta sẽ lấy muội làm vơ.
-muôi không chịu đâu.Tuy nói như thế nhưng khuôn mặt của Liên Thủy đã đỏ hết lên.
Nghẹn ngào một lát Dương Long quay sang hỏi tên lính bên cạnh:
-đó là ai vậy.
-đó là Sài Thiên đại thiếu gia là trực hệ của Sài gia cũng là đệ nhất nhân trong Sài gia đệ tử 19 tuổi có hy vọng bước vào tứ tượng cảnh và cũng là đệ nhất nhân trong nội môn đệ tử của Hoàng Sài học viện.Một tên lính nói.
-người ta là cữu ngưỡng chí cao là thiên tài trăm năm có một chỉ có người như thế mới xứng đôi với tiểu thư nhà ta chứ đâu như mấy tên không biết lượng sức cóc ké đòi ăn thịt thiên nga.Một tên khác nhìn Dương Lăng với ánh mắt chăm chọc nói.
Những lời nói đó như đâm vào tim của Dương Long.
-Thôi ta về hoàng cung trước nhé sư muội sắp xếp đi vài ngày nữa chúng ta sẽ về Hoàng Sài Học Viện.Sài Thiên nói rồi bước lên xe ngựa ra về.
Liên Thủy quay vào phủ thì nhìn thấy Dương Long trong đứng thì hỏi:
-Người này là ai mà lại đứng đây.
-Hắn nói là có việc cần phải gặp tiểu thư.Một tên lính nói
Liên Thủy quay sang Dương Long:
-ngươi có việc tìm ta?
Dương Long nói:
có người nhờ ta đưa gói đồ này cho tiểu thư và nhắn với tiểu thư một câu.đưa con búp bê ngày nào ra được quấn trong một lớp vải đen mà hắn dùng để che mưa che nắng cho con búp bê.
-Người ấy nói gì?Liên thủy thắc mắc nói.
Dương Long ngẫng đầu lên:
-Thủy nhi,ta chúc nàng trăm năm hạnh phúc.rồi chạy một mạch ra khỏi Liên phủ không quay đầu lại.
Liên Thủy mở lớp vải màu đen ra thì trong đó có một con búp bế một bé gái,con búp bê còn như mới,Liên Thủy khựng lại quay đầu nhìn về phía xa xăm với một cái gì đó thất thần.
Dương Long chạy được một đoạn đường xa thật xa bước ra ngoại thành ở một nơi văng vẻ những giọt nước mắt chảy xuống gào lên:
-số phận của ta đây sao,cuộc đời của ta đây sao,không ta không đồng ý ta sẽ mạnh mẽ ta sẽ sống tốt ta sẽ cải mệnh,ta sẽ PHÁ THIÊN ĐẠO!!!!!!!!
Last edited by caokien333; 12-06-2013 at 09:43 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của caokien333
cái này mình cũng ngẫu hứng viết thôi mình là người việt 100% cốt truyện chắc chắn sẽ không có VN và cũng sẽ không Tung của nhé nhưng mình sẽ mượn một số tên của VN và Tung để viết,ngoài ra nếu có gì sai sót như viết lỗi hay lặp nhiều mong các bạn góp ý và bỏ qua cho mình
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của caokien333