Đây là truyện đầu tiên mình viết, nếu có gì chưa được anh em cứ góp ý để mình khắc phục
Ngạo Thiên
Chương 1: Đứa bé kỳ lạ
Tác giả: Nhật Thiên
Cấp bậc
Tu chân gồm 7 cảnh giới: luyện khí, tử huyền, cửu y, hư vô, hỗn nguyên, bán thần và thần. Luyện khí kỳ chia ra 15 tầng. Tử huyền kỳ chia ra 9 tầng. Từ Cửu y kỳ trở đi chỉ chia thành sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ.
Thiên Long đại lục, Kim Minh đế quốc
Là một quốc gia hùng mạnh về quân đội, được xếp vào hàng ngũ đại đế quốc trong toàn bộ đại lục, Kim Minh đế quốc còn được coi là “bất khả xâm phạm” bởi sự hiện diện của các cường giả. Cũng vì vậy mà trong hơn trăm năm trở lại đây, Kim Minh đế quốc càng ngày càng phồn thịnh, lãnh thổ ngày càng lớn.
Mãnh U sâm lâm nằm ở phía Đông của Kim Minh đế quốc. Nó là nơi trú ngự của vô vần các ma thú. Ma thú chia thành sơ cấp ma thú, trung cấp ma thú,cao cấp ma thú, vương thú và thần thú. Địa phận Mãnh U sâm lâm xưa nay vốn hẻo lánh, chỉ có các tu chân giả mới thỉnh thoảng qua lại, dân chúng bình thường thậm chí còn không dám lại gần. Nhưng trong gần một tháng này, không biết bao nhiêu tu chân giả của các học viện, gia tộc và cả những cường giả đều tập trung ở đây. Mỗi ngày đều có thêm trăm người. Họ đến đây cũng chỉ vì một lý do duy nhất – tìm kiếm Y Thiên bí lục. Tương truyền rằng nó do một cường giả từ thời thượng cổ viết ra, uy lực vô song. Sau khi vị cường giả ấy chết đi, bí lục cũng theo đó mà thất lạc. Sau hơn ngàn năm qua đi, nó lại đột ngột xuất hiện. Cũng từ đó mà một cuộc đại huyết chiến đã diễn ra trên Thiên Long đại lục. Tu chân giả liên tiếp kéo nhau tới Mãnh U sâm lâm. Họ không chỉ tranh giành, chém giết nhau mà còn phải đối mặt, chống chọi với các ma thú nơi đây.
Trung tâm Mãnh U sâm lâm
Huyền Thiên học viện cuối cùng cũng tới được đây. Lần này cả viện trưởng, sáu trưởng lão và hơn sáu mươi học viên xuất sắc nhất đều tham gia vào trận chiến này. Nhưng sau khi tới được đây, số người sót lại chỉ còn chưa tới một nửa. Hơn ba mươi học viên và một trưởng lão đã chết trong những cuộc chiến trước đó. Một lão giả râu tóc bạc phơ dẫn đầu dừng lại, quay lại nói với mọi người:
- Chúng ta đi cũng lâu rồi, mọi người nghỉ một chút đi.
Lão nói rồi tự tìm một gốc cây ngồi xuống. Những người khác cũng lần lượt đi tìm chỗ nghỉ ngơi cho riêng mình. Năm trưởng lão còn lại tiến đến gần ông. Người mặc trường bào màu tím cất tiếng nói đầu tiên:
- Viện trưởng, ngài có nên cho chúng tôi một lý do thuyết phục để tiếp tục không? Học viện đã tổn thất quá nhiều rồi. Trước này, ngài không hề để tâm tới những thứ này, tại sao lần này….
Lão giả tóc trắng kia chính là viện trưởng. Lão nghe xong cũng chỉ thở dài:
- Được rồi, ngồi xuống hết cả đi.
- Các ngươi nghĩ rằng ta muốn làm như thế này sao? Mặc kệ cho các tinh anh của viện ta mạo hiểm?
Lão giả hơi ngừng một lúc
- Cuộc huyết hải này do Y Thiên bí lục gây ra, ngày nào nó còn xuất hiện, ngày đó nhất định vẫn còn các trận chiến. Đáng lẽ ra, nó không nên xuất hiện. Bốn vị cao nhân bán thần kỳ đã quyết định tiêu hủy nó. Chúng ta cùng với hai học viện và một vài đại gia tộc khác nhận nhiệm vụ tìm nó, và tất nhiên họ cũng sẽ tìm kiếm như chúng ta. Chỉ hi vọng sẽ sớm tìm được, tiêu hủy nó…
Lão nói mà khuôn mặt như già đi rất nhiều.
- Cho nên, đã quyết thì phải cố đến cùng. Các ngươi cũng nghỉ sớm đi. Một lát nữa chúng ta sẽ tiếp tục lên đường…
Lời lão nói còn chưa dứt thì một tiếng gầm lại vang lên
“ Gra..ao………….”
Tiếp ngay theo đó là một con cự lang trắng muốt xuất hiện. Nó không ngừng gầm rú, điên cuồng tấn công.
“Huyết lang” – sáu lão giả đồng thanh hét lên
Huyết lang chính là một cao cấp đỉnh phong ma thú. Toàn thân được bao bọc bởi lớp lông màu trắng, chỉ có đôi mắt là sắc đỏ. Lớp lông này chính là phòng ngự của nó, không phải hư vô tu chân giả tuyết đối không thể lay chuyển lớp phòng ngự của nó. Với thực lực bình thường của các trưởng lão và viện trưởng, đánh bại con ma thú này tuyệt đối không thành vấn đề nhưng hiện tại thì khác. Bọn họ đều vừa trải qua một cuộc huyết chiến, thêm cả quãng đường đi, ai nấy đều chưa phục hồi tới năm phần thực lực. Huyết lang vẫn điên cuồng. Một vài học viên khác cũng đã nằm dưới vuốt ma thú.
- TRÁNH RA!!!! – Viện trưởng hét lớn
Đồng thời, pháp bảo của ông cũng như một mũi tên lao thẳng tới thân hình của Huyết lang. Ông có tu vi hỗn nguyên trung kỳ, uy lực của chiêu vừa rồi cũng không hề nhỏ. Huyết lang tuy điên cuồng nhưng vẫn kịp thời đỡ chiêu đó. Móng vuốt của nó va chạm với pháp bảo…
“Keng…..”
Âm thanh vang lên đinh tai nhức óc. Thân hình viện trưởng hơi run lên trong khi con ma thú vẫn bình yên vô sự. Thực lực chưa khôi phục, ông không thể đánh bại nó một cách dễ dàng. Huyết lang thế nhưng lại không tấn công ông, nó cúi đầu xuống rồi đột nhiên hất mạnh lên. Một thân hình từ trên đầu nó mà bắn ra ngoài. Sáu lão giả khi nhìn rõ thì không khỏi ngạc nhiên và sửng sốt. Một người trong số đó thì lập tức bay về phía thân hình kia. Lão giả bắt được thân hình kia thì lập tức quay trở về chỗ cũ. Lần này thì toàn bộ mọi người đều sửng sốt. Thân hình ấy là một đứa bé trai chỉ tầm bốn, năm tuổi. Nó mặc một thân bạch y, lúc này cuộn tròn, lấy tay ôm lấy đầu. Như phát hiện ra điều gì, nó lập tức bỏ tay ra, nhìn xung quanh. Đứa bé nhìn đặc biệt tinh nghịch. Ngũ quan tinh xảo như được chạm khắc, da trắng hồng. Nó tò mò đánh giá xung quanh, khi nhìn đến vị lão giả đang bế mình thì nở nụ cười tươi rói.
- Gia gia, người cứu tiểu điệt à?
Vị lão giả đang bế nó hơi nhếch miệng cười, gật gật đầu.
Đúng lúc này thì Huyết lang như gặp được đại địch, phóng nhanh về phía sáu lão giả. Đứa bé nhảy phắt xuống, lấy đà rồi lao như tên bắn về phía con huyết lang. Sáu lão giả cũng như gần lập tức bay về phía nó. Các học viên chỉ còn biết đứng như phỗng trước cảnh tượng này. Họ không phải không muốn chiến đấu mà là không thể chiến đấu. Tu vi của họ không đủ, thậm chí bảo phá vỡ hàng phòng ngự của Huyết lang còn không thể.
Đứa bé khi tới gần Huyết lang lầm nhẩm một tràng chú ngữ, tay bắt pháp quyết. Xung quanh người nó một tầng hào quang màu đỏ lập tức xuất hiện, tốc độ cũng lập tức trở nên nhanh hơn. Nó thậm chí còn bỏ xa cả các trưởng lão. Khi Huyết lang giơ móng vuốt định tấn công đứa bé thì tầng hào quang màu đỏ như bộc phát. Tầng hào quang chia làm hai phần tách biệt. Một phần tạo thành một lá chắn bảo vệ chắn giữ trước người đứa bé và móng vuốt Huyết lang, một phần còn lại thì hóa thành một thanh kiếm tiếp tục lao về phía lồng ngực Huyết lang. Huyết lang phản xạ cũng không hề chậm, nó đột ngột chuyền hướng vòng sang bên trái nhưng vẫn bị kiếm khí xẹt qua. Đoạn kiếm khí còn lại lao vào một gốc cây…Cái cây ấy không gãy mà bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ, gỗ cây văng khắp mọi nơi. Mọi người nhìn thấy mà trợn tròn mắt. Viện trưởng là người thứ hai tấn công con ma thú. Ông vòng ra sau ma thú, tấn công vào phần đuôi. Các trưởng lão cũng vây quanh nó, tạo thành một vòng tròn. Đứa bé lập tức bị đẩy ra xa con ma thú. Nó ngạc nhiên, mặt đần ra một lúc. Đang định lao vào vòng chiến thì nó như nhớ ra cái gì, đột nhiên dừng lại. Các trưởng lão và viện trưởng mồ hôi đầm đìa chống chọi.
Đứa bé lấy không gian giới chỉ ra tìm một thứ gì đó. Rồi đột nhiên kêu lên một tiếng “Đây rồi”. Trong tay đứa bé xuất hiện thêm một quyển trục. Nó nhanh chóng hạ xuống, trải quyển trục xuống đất. Một đoạn ấn chú dài được viết khắp toàn bộ bên trong quyển trục. Đứng đằng sau quyển trục, đứa bé hai tay bắt quyết, miệng lâm râm chú ngữ. Dị tượng phát sinh….
Quyển trục hóa thành một làn khí màu vàng bao quanh thân hình bé nhỏ, theo từng lời chú ngữ mà dần dần di chuyển nhanh hơn.
- Các vị gia gia, TRÁNH ĐI!!!
Ngón trỏ và ngón giữa tay phải của đứa bé đưa lên trời. Luồng khí màu vàng cũng theo đó mà tập trung lại, tạo thành một cột sáng dài chỉ thẳng lên trời. Các trưởng lão cuống quít bay ra xa con ma thú, còn viện trưởng hít một ngụm khí rồi cũng bay ra chỗ khác.
- NHẤT THỨC PHÁ THIÊN, CHƯ THẦN SÁT PHẠT!!!!
Chú ngữ vang lên như tiếng sấm. Cột sáng màu vàng theo tay phải đứa bé trở thành một lưỡi dao sắc chém về Huyết lang. Con ma thú thậm chí còn không hề di chuyển. Có lẽ nó hiểu rằng nó không thể thoát khỏi. Ngoài dự đoán của mọi người, Huyết lang nằm xuống, cúi đầu. Đó là tượng trưng cho sự đầu hàng của ma thú!!! Nó sẽ khuất phục, chịu làm thú sủng cho người đánh bại!!!
Đứa bé thấy vậy lập tức chuyển hướng cột sáng màu vàng kia.
“RẦM………..”
Cột ánh sáng màu vàng biến mất. Nhưng dưới đất lại xuất hiện một vết nứt lớn!!! Điều này có thể thấy uy lực của nó không phải tầm thường.
Đứa bé cũng chẳng để ý đến vết nứt, lập tức chạy về con ma thú. Đứa bé đứng trước Huyết lang to lớn khiến nó càng nhỏ bé.
- Ta có thể lập khế ước với ngươi không? – Nó hỏi Huyết lang với ánh mắt mong chờ.
Viện trưởng, trưởng lão, học viên còn chưa kịp hoàn hồn sau cú đánh vừa rồi. Huyết lang gầm nhẹ, đầu vẫn cúi. Đứa bé thì hớn hở lập tức ký khế ước.
Huyết lang sau khi ký khế ước với đứa bé ngoan ngoãn đi vào trong không gian giới chỉ. Đứa bé vẻ mặt hoan hỉ đi về phía các trưởng lão. Cuốn trục cũng mất hết dòng chữ ấn chú. Viện trưởng vẻ mặt đầy hoài nghi nhìn đứa bé.
- Các vị gia gia, đa tạ đã cứu tiểu điệt!
Lão giả lúc nãy cứu đứa bé hơi cúi xuống, nói:
- Đó cũng không gọi là cứu được, ta phải cảm ơn ngươi mới đúng. Ngươi tên gì? Tại sao lại ở đây?
- Gia gia, ta tên Lâm Phong, người cứ gọi là Phong.
Viện trưởng dùng thần thức tra xét Lâm Phong xong lại càng ngạc nhiên hơn nữa. Thứ nhất, Phong đã đạt tới cảnh giới cửu y sơ kỳ. Phải biết bằng tuổi Phong, những đứa trẻ cùng lắm đạt tới tầng thứ 6,7 luyện khí kỳ đã được coi là thiên tài, vậy Phong phải coi là gì, tuyệt thế thiên tài? Thứ hai, không phải tu chân giả hư vô cảnh tuyệt đối không phá được hàng phòng ngự của Huyết lang, sao Phong làm được? Huyết lang là ma thú cao cấp, nó nhận biết được những công kích gây nguy hiểm tới mình. Không gây tổn thương tới nó, nó tuyệt đối không tránh hay đỡ mà lập tức tấn công người tấn công mình. Thứ ba cũng chính là ấn chú cuối cùng mà Phong thi triển: nhất thức phá thiên. Đó là ấn chú mà chỉ có tu chân giả đạt tới bán thần kỳ hay thậm chí thần cảnh mới có thể thi triển.
- Phong, ta có thể hỏi con vài câu không? – viện trưởng lên tiếng
- Gia gia, thật xin lỗi, con phải đi rồi….À, phải rồi…. – Phong đang nói đột nhiên nhớ tới cái gì, lấy từ trong không gian giới chỉ ra một viên ngọc màu xám, đưa cho lão giả đã cứu cậu rồi nói:
- Mẫu thân con có nói ai cứu con hãy đưa cho người ấy cái này. Con cũng chả biết nó có tác dụng gì đâu…….Con phải đi rồi, tạm biệt!!!
Sáu lão giả chưa kịp phản ứng thì Phong đã bay đi rồi. Lão giả kia cầm viên ngọc lên nhìn thì sửng sốt kêu lên:
- Dạ ngọc châu!!!!!!
Toàn bộ những người còn lại lập tức đem lực chú ý sang viên châu. Dạ ngọc châu có tác dụng cực lớn với tu chân giả. Nó chứa cực nhiều linh khí, là một bảo vật, giá trị liên thành. Tất nhiên cũng chỉ có tác dụng với tu chân giả dưới bán thần kỳ, đạt tới bán thần kỳ hầu như nó không có tác dụng. Nhưng chỉ như vậy thôi cũng khiến nó trở thành bảo vật trong mắt mọi người.
- Đứa bé này quả nhiên không đơn giản…
Lại nói đến Lâm Phong, sau khi cậu chia tay nhóm người kia thì đi về phía tây của sâm lâm. Vốn là khi đi rất nhàm chán vì có mỗi một mình nhưng hiện tại Phong còn có thêm thú sủng nữa là Huyết lang. Huyết lang sau khi chui ra khỏi không gian giới chỉ lập tức thu nhỏ lại nhưng vẫn cao hơn Phong hai lần, cao hơn người lớn một chút. Huyết lang cho Phong ngồi trên lưng mình rồi đi. Huyết lang tuy không thể nói nhưng lại có thể giao tiếp với Phong qua thần thức.
“Chủ nhân, cậu mới chỉ đạt đến cửu y cảnh giới thôi sao? Còn kém xa so với tưởng tượng của tôi”
Vẻ mặt Phong vốn đang hớn hở lập tức trở nên khó coi
“Huyết lang chết tiệt! Cậu nói cái gì? Ít nhất tôi cũng thắng cậu…”
“Là do cái ấn chú đó, không phải thực lực của chủ nhân”
“Cái ấn chú đó của mẫu thân đưa cho tôi, cũng được tính là thực lực!!!!”
“Không tính!”
“Tính”
“KHÔNG TÍNH”
“TÍNH”
………………….
“Được rồi, không so đo với chủ nhân” – Huyết lang cuối cùng chịu thua do ……………quá đau đầu
“Huyết lang, cậu không cần gọi tôi là chủ nhân, cứ gọi là Phong thôi. Cứ coi tôi là bạn, chúng ta không phải chủ nhân – nô tài. Mà tôi gọi cậu là Tiểu Bạch được không, mà cậu không nhỏ cho lắm thì phải? = =’”
“Tùy….Phong, sao cậu tấn công được tôi khi mới chỉ đạt tới cửu y?” – Tiểu Bạch cuối cùng cũng hỏi về vấn đề mà nó thắc mắc
“À, là do cái này” – Phong nói rồi lấy cái dây chuyền từ trên cố khuơ trước mặt Tiểu Bạch. “ Cũng là mẫu thân đưa nó, hình như nó có thể tăng khả năng tấn công trong lúc chiến đấu thì phải? Mà tôi cũng chỉ được dùng khi ở trong này thôi! Khi ra ngoài rồi tôi phải trả lại…”
“ Rốt cuộc mẫu thân cậu là ai? Hết dạ ngọc châu, dây chuyền thì lại là ấn chú? Rốt cuộc bà ấy đạt đến cảnh giới nào?” – Tiểu Bạch nghe xong chỉ lắc đầu ngán ngẩm
“ Làm sao tôi biết được? Cậu hỏi tôi, tôi hỏi ai?”
Tiểu Bạch nghe xong cũng chả buồn nói gì nữa. Chủ nhân của cậu thậm chí còn không biết mẫu thân mình đạt tới cảnh giới nào…
- A DI….!!!!!!!
Lâm Phong đột nhiên hô lớn, thân hình nhỏ bé nhảy phắt lên cao. Trên trời, một nữ tử dung mạo khuynh thành mặc lam y đang ngự kiếm phi hành. Nữ tử thấy Lâm Phong nhảy lên giơ tay ra, khóe miệng hiện lên nụ cười.
- A di, sao bây giờ người mới tới? Tiểu điệt chờ a di lâu lắm rồi đó – Lâm Phong gặp được a di vui vẻ hẳn, hớn ha hớn hở hỏi
Nữ tử nghe Phong hỏi xong xì một tiếng:
- Nè nhóc con, Mãnh U sâm lâm cũng không phải bé, tìm ngươi cũng khó lắm chứ. Ta chỉ là người thường, ai giống như bà mẹ keo kiệt của ngươi?
- mẫu thân con keo kiệt với mỗi a di thôi…Mà người tìm được tung tích của Y Thiên ……… cái gì gì đó chưa?
Tố Tố như nhớ tới điều gì, lấy tay đập vào đầu:
- Chết rồi! Quên mất hỏi tỷ tỷ lấy vài quyển trục!
- Quyển trục hả? Con còn 4 quyển này, có đủ không a di?
- CÁI GÌ? 4 QUYỂN?!!.....?
Tố Tố đột nhiên hét lớn khiến Lâm Phong giật mình lùi về phía sau. Tiểu Bạch thấy vậy gầm lớn. Tiểu Bạch dù sao cũng là một cao cấp ma thú, tiếng gầm tự nhiên phát ra một uy lực không nhỏ. Tố Tố lúc này mới chú ý đến sự có mặt của nó.
- Ế, là Huyết lang – Tố Tố vẫn bình thản, không một tia sợ hãi.
Lâm Phong thì lại hào hứng chỉ vào Tiểu Bạch, tự hào khoe:
- A di, nó là Tiểu Bạch, thú sủng của con!!!
Tố Tố quay sang nhìn Phong với ánh mắt hoài nghi.
- A di, người nhìn dì thế? Nó là do con thu phục nha, không phải người ta đánh bại rồi cho con ký khế ước.
Á…Á……..
Tiếng hét của Lâm Phong vang lên toàn bộ khu rừng. Còn nhân vật chính của chúng ta?
Lâm Phong đang ngồi xổm ôm đầu dưới đất, bên phải là Tiểu Bạch. Tố Tố vẻ mặt giận dữ hét lớn:
- Nhóc con chết tiệt, ngươi lại dùng một quyển bí trục chỉ để thu phục một cao cấp ma thú? Ngươi có biết tác dụng của quyển bí trục đó không vậy? Ta năn nỉ tỷ tỷ gãy lưỡi cũng chỉ có được một quyển mà ngươi lại lãng phí như vậy hả? ÔNG TRỜI, RỐT CUỘC THIÊN LÝ Ở ĐÂU?
Tiểu Bạch nghe Tố Tố nói tỏ vẻ bất mãn. Toàn bộ lông trên cơ thể nó dựng hết lên. Nó hiểu được Tố Tố coi thường nó, nó muốn tấn công nhưng bản năng của nó mách bảo rằng nữ tử này tuyệt đối nó không đối phó được.
Lâm Phong đau đến chảy nước mắt. A di của cậu tu vi không thấp, đã thế lại không kiềm chế sức mạnh, dùng hết sức đánh vào đầu. Đầu cậu có thể không đau sao?