Hello every body. Bữa giờ cày crysis 3 nên hí hửng, rửng mỡ và ham hố. Làm bộ Crysis choy. Mình mới bắt đầu viết truyện nên luyện tay là chính, giải trí là phụ. Bộ này tuy nói là đồng nhân nhưng mình sẽ không viết kiểu YY mà thay đổi cốt truyện. Vẫn sẽ dựa theo tình tiết của game. Tuy nhiên mình cũng sẽ mượn một vài tình tiết nhỏ nhặt trong Call of Duty hay Battle Field để viết thật sự mạch lạc hơn. Vậy nên fan crysis bơi hết vào đây, nếu có đảng của CoD hay BF vào mà nghĩ mình xuyên tạc hay gì gì đó thì làm ơn xem kỹ tiêu đề dùm, không thích thì next. Còn về Crysis. Nói chung mình sẽ chế thêm cốt truyện, Anh em thông cảm. Ok, Let it go.
Chương 1: Laurence
Tại một nông trại của bang California, Mỹ. Một người đàn ông da đen khoảng bốn mươi tuổi, thần tình lo lắng mà đi qua đi lại trước cái bàn đặt một chiếc điện thoại. " Reng reng" tiếng chuông điện thoại vang lên bất chợt làm người đàn ông giật bắn cả mình. Ông bắt điện thoại lên, giọng nói run run hồi hộp hỏi:
" Sophia đấy à? Chị em sao rồi?". " Anh rể à. Đã bảo là không sao đâu. Anh không nên lo lắng quá như thế kẻo tổn hại sức khỏe." Một giọng nữ nhân từ điện thoại vang lên.
" Vợ anh sinh con thì làm sao anh không lo lắng cho được. Nói cho anh biết, mọi chuyện thế nào rồi?"
" Hì hì. Đùa với anh thôi, mẹ tròn con vuông anh ạ."
" Thật vậy sao? Tốt quá rồi!" Nghe em vợ nói vậy, người đàn ông thần sắc tươi tắn hơn hẳn.
" Anh rể, anh định đặt tên gì cho đứa bé?"
" Anh nghĩ kỹ rồi. Con anh sẽ lấy họ của anh, còn tên thì... Laurence... Laurence Barnes. Đúng vậy, là Laurence Barnes. Em nghĩ sao?"
" Laurence sao? Uhm, em thấy đó là một cái tên đẹp nhưng em phải hỏi ý chị đã. Bye". Người đàn ông nghe vậy chỉ biết cười khổ. Hắn lẩm nhẩm: " Lynda, cảm ơn em. Cảm ơn em vì đã cho anh một đứa con trong những năm cuối đời. Anh..." Nước mắt người đàn ông chảy ra trên khuôn mặt đang nở nụ cười hạnh phúc.
Tại một bệnh viện. Người phụ nữ da đen xinh đẹp nhìn đứa bé trong lòng đầy từ ái. Bác sĩ đứng bên cạnh giường bà mà nói: " Cô Lynda không biết đấy thôi. Khi đứa bé ra đời nó chỉ khóc vài tiếng rồi im lặng làm chúng tôi rất sợ hãi đấy. Vỗ nhẹ mông nó vài cái nó cũng không khóc mà nhấc cái chân bé tí đá lại đấy. Xem ra cô đã sinh ra một người con cứng cỏi đấy. Ha ha". Lynda mỉm cười nhìn bác sĩ: " Thật vậy sao? Cám ơn anh rất nhiều vì đã chiếu cố mẹ con tôi.".
" Không có gì. Thôi tôi còn có việc khác. Xin phép" Bác sĩ khiêm tốn nói rồi quay người rời đi. Lynda nhìn đứa bé hiền từ nói: " Laurence... Cái tên thật đẹp. Cảm ơn anh, Lincolt. Vì đã mang con đến với em.". Nàng cở khuy áo để lộ ra ngực sữa rồi kề nó vào miệng đứa bé. Nàng không biết rằng ánh mắt non nớt của Laurence lóe lên tia sáng kỳ dị rồi nhanh chóng biến mất. Rồi đứa bé ngoan ngoãn ngậm lấy đầu vú nàng bắt đầu bú sữa.
Mình đang ở đâu thế này? Chẳng phải đã chết rồi sao? Sau khi đọc xong cuốn kinh thư đó thì mình...
Hắn tên là Lý Kỳ, người Việt Nam. Trong một lần đi du lịch thì vô tình nhặt được trong một hang đá. Sau khi hắn đọc xong thì đột nhiên mất đi tri giác. Và... Trọng sinh.
Năm năm trôi qua kể từ khi Lý Kỳ trọng sinh. Cha hắn Lincolt qua đời vì bệnh nặng khiến mẹ hắn Lynda trở nên buồn khổ và tiều tụy. Sophia, em gái của nàng cũng làm mọi việc để giúp đỡ gia đình chị mình để vượt qua thời gian khó khăn này. Trước khi chết, Lincolt nói với Lý Kỳ rằng: " Hy vọng khi con lớn lên sẽ trở thành một người đàn ông vĩ đại. Hãy thay ta chăm sóc mẹ con.". Lý Kỳ xúc động nói: " Con sẽ. Cha hãy yên tâm.".
Đứng trước mộ phần của Lincolt, Lý Kỳ thầm nhủ: " Kiếp trước đã qua. Cũng nên chấm dứt. Từ nay ta là Laurence Barnes. Hãy nhớ tên ta.". Mười lăm năm sau. Khi Laurence tốt nghiệp học viện hải quân bang California thì nghe tin Lynda qua đời. Khi hắn trở về đến nhà thì biết được nàng qua đời vì tự sát. Cảnh sát nói nàng tự sát sau khi biết tin con trai mình tốt nghiệp.
Trong một nghĩa trang, tại nơi có hai ngôi mộ đặt cạnh nhau. Một tấm bia ghi là " Lincolt Barnes", tấm còn lại là " Lynda Springfield". Tựa lưng vào tấm bia của Lincolt, Laurence uống một hớp rượu rồi nói: " Cha ạ, con tốt nghiệp rồi. Sau này con sẽ là một quân nhân tốt. Nhưng cũng vì vậy mà ràng buộc trong lòng mẹ cũng cởi bỏ, bà bỏ lại con mà đi theo cha..." Lệ nóng lăn dài trên má, hắn lại uống rượu. Uống cho say. Laurence nhìn bia mộ của Lynda mà nói: " Mẹ à, bao năm nay đã khổ cực cho mẹ rồi, con chúc cha mẹ kiếp sau sẽ bên nhau mãi mãi. Chỉ là... chỉ là con trai bất tài chưa kịp phụng dưỡng mẹ ngày nào thì mẹ đã đi rồi...".
" Hai người yên tâm, con sẽ trở thành một người đàn ông vĩ đại."
Sau khi an táng cho mẹ xong. Laurence lên đường trở lại học viện hải quân để nhận bằng tốt nghiệp. Với thành tích tốt nghiệp loại xuất sắc của mình, Laurence được lực lược lính thủy đánh bộ Mỹ chiêu mộ. Sau một thời gian thực tập ngắn, Laurence đạt được điểm kiểm tra tốt nhất trong mọi lĩnh vực từ đánh cận chiến, ngụy trang, khả năng bắn súng, điều khiển phương tiện, bắn tỉa, phá bom.... Rồi trở thành thành viên được chỉ đạo đặc biệt ( Marine SpecOps) và được phân làm chỉ huy của một tiểu đội năm người gồm:
Micheal Sykes, biệt danh Psycho. Harold Cotec, biệt danh Actez. Jake Dunn, biệt danh Nomad. Martin Hawker, biệt danh Jester Và cuối cùng là hắn. Laurence Barnes, biệt danh Prophet ( Nhà tiên tri).
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prophet92zz
Nhìn người đàn ông mang quân hàm đại tá trước mắt. Laurence nghiêm nghị nói:
" Tôi tên là Laurence Barnes. Biệt danh Prophet. Hân hạnh được gặp ngài, Colonel."
Người đàn ông mỉm cười nói: " Cậu là Prophet sao. Ngồi đi, Major".. Nói rồi ông ta ngồi xuống bàn làm việc.
Laurence cũng không khách khí mà ngồi xuống. Nâng tách cà phê uống một hớp, ông ta nhìn Laurence nói:
" Nghe nói cậu đã chính thức trở thành thành viên của Delta rồi nhỉ? Lại còn là SpecOps(chỉ đạo đặc biệt, hay còn gọi là tinh nhuệ).". Vừa nói ông vừa đánh giá Laurence, ánh mắt loe lên một tia kỳ dị.
" Vâng, sau vụ Solomon. Đội Raptor chúng tôi được trao huy chương danh dự và tham gia vào Delta." Laurence mặt không đổi sắc nói. Đại tá nghe vậy thì bộ dạng như hiểu ra.
" A, thật vậy sao? Chúc mừng các anh."
" Cám ơn ngài.". Đại tá chỉ cười rồi móc dưới bàn ra một tập tài liệu. Tay ông lật tài liệu ra rồi đọc:" Laurence Barnes. Biệt danh Prophet. Gia nhập US Marines từ năm 2005. Vì thành tích tốt nên được phân làm chỉ huy của một nhóm năm người gọi là Raptor Team. Sau năm năm tham gia nhiều nhiệm vụ lớn nhỏ tại chiến trường Iran đã lập được nhiều công lao to lớn. Bao gồm việc ám sát thành công trùm khủng bố Solomon, lãnh đạo của lực lượng vũ trang cực đoan PLA ở Iran. Ngoài ra còn giải cứu được thủ tướng Iran Al-Bashir.
Được trao huy chương danh dự và điều về đội Delta dưới lệnh của trung tướng John Kelly. Tôi nói đúng không?". Laurence thấy hành động bất ngờ của đại tá Petrovic thì có phần không hiểu.
" Đại tá, ngài đây là?"
" Ồ không, tôi không có ý gì đâu. Hồ sơ này tôi sẽ gửi cho tổng bộ Delta ngay chiều nay. Cậu cứ yên tâm." Petrovic xua tay nói.
" Vâng, vậy thủ tục còn lại phải nhờ ngài vậy. Tôi có việc phải đi trước."
Tại một quán rượu ở ngoại ô thành phố Liberty. Năm người đàn ông ngồi xung quanh chiếc bàn tròn mà nâng ly. Một người đàn ông trọc đầu có xăm hình con dao nằm giữa đôi cánh nói: " Ha ha, Năm năm, suốt năm năm mới được sếp bao một bữa. Anh em uống xả láng đê.".
Một người da trắng với mái tóc đen nhánh cũng nói: " Đúng a, mấy người không biết đâu. Lúc ổng nói khao chầu này thì tôi cảm động rơi nước mắt a.". Vừa nói hắn vừa sụt sịt rồi đưa tay lên quệt khóe mắt làm ba tên khác cười ầm lên. Bốn người vui vẻ cười lớn còn người đàn ông da đen thì vẻ mặt như mới ăn ớt. Thẹn quá hóa giận, ông ta hét lớn: " Psycho, Nomad hai người được lắm.". Psycho thấy vậy vẻ mặt càng thêm đểu cáng cười nói: " Thôi nào sếp. Năm năm a. Bọn em đùa tí không được sao? Hê hê". Prophet không giận mà cười: " Ồ vậy sao? Tôi cũng không giận đâu. À mà Psycho này. Cậu nghĩ gì nếu tôi xăm một nàng nhện lên đầu cậu? Uhm. Nàng ta nằm gọn giữa đầu. Từ cái chân thon dài thả xuống cổ... Rất quyến rũ phải không? Nomad, Cậu nghĩ sao?"
Nomad và Psycho nghe vậy mồ hôi đổ xuống như tắm. Hai người còn lại cũng im thin thít. Lúc này, trong đầu họ cùng chung suy nghĩ: " Đây mà gọi là không giận?"
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prophet92zz
Hai năm sau khi Raptor team gia nhập lực lượng Delta. Suốt hai năm họ đã tham gia hàng trăm chiến dịch lớn nhỏ từ ám sát cho đến hỗ trợ trên chiến trường Trung Đông và lập được rất nhiều công lao. Tuy nhiên...
Lúc này, đội Raptor đang đứng trước bàn làm việc. Một lão già đầu hói đang ngồi sau bàn làm việc, ông ta nhìn Prophet ngưng trọng nói: " Nhiệm vụ lần này vô cùng nguy hiểm. Mục tiêu là một tên trùm buôn bán vũ khí người Nga, tên là Vladimir Faustin. Đây là ảnh của hắn." Ông ta đưa cho năm người mỗi người một tấm. Prophet nhìn người đàn ông béo tốt có vết sẹo khá lớn trên mặt trong ảnh thì nhíu mày trầm tư.
" Cái mặt này đúng kiểu của một tên nhà giàu mặt bựa. Nhìn là muốn đấm cho một cái. Hắc hắc." Psycho không tim không phổi nói. Nhưng lời vùa ra thì cảm thấy có chút kỳ lạ, ngẩn đầu lên thì thấy bốn người đồng đội nhìn mình bằng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa. Còn lão tướng quân thì đôi mắt phún lửa nhìn Psycho làm cho hắn mồ hôi chảy đầy đầu.
" Psycho, phạt cậu ba ngàn đô la vì tội ăn nói lung tung trước mặt sếp." Prophet thấy Psycho sắp toi thì lên tiếng giải vây. Quay sang nhìn ông lão nói: " Tướng quân, ngài thấy tôi giải quyết vậy được chưa? Sau vụ này chúng ta lấy tiền đó mà làm một bữa ra trò nhá (>•<)"
" Được chứ. Khà khà" Lão tướng nghe vậy cười tươi tắn làm Psycho thật sự muốn đấm lão một cái.
" Thôi, không đùa nữa. Chuyện chính nào." Lúc sau vị lão tướng nghiêm nghị nói. Năm người nghe vậy nghiêm túc hẳn.
" Như tôi đã nói mục tiêu của các anh là giết được Vlad. Đây là kế hoạch sơ bộ cho nhiệm vụ lần này." Nói rồi ông ta lại phát cho mỗi người một tập tài liệu. Prophet cầm lấy tài liệu rồi đọc...
" Ôi, chết tiệt." Sau khi đọc xong mỗi người trong đội đều có vẻ mặt khác nhau. Prophet thở dài:
" Sếp, cái này thì có thể nhưng em sợ mọi việc không đơn giản như tin tình báo mà CIA thu thập được đâu. Ài". Tướng quân gật đầu đồng ý nhưng ông vẫn nói: " Nếu mọi chuyện đơn giản thì sẽ không cần tới chúng ta. Phần lớn mọi người đều nghĩ chúng ta đều là những siêu nhân trên chiến trường nhưng mấy ai biết được những gì chúng ta phải đối mặt đây? Nhưng dù có khó khăn đến mấy, mệnh lệnh một khi buông xuống. Chúng ta đều phải hoàn thành. Cho dù mất mạng cũng phải hoàn thành nhiệm vụ. Đó là luật của đội Delta."
Năm người đều đứng thẳng lưng lên, nghiêm trang đưa tay lên trán chào theo kiểu quân nhân đồng thanh nói: " Rõ, thưa tướng quân."
Tướng quân cũng đứng lên, cánh lưng già nua giờ đây cũng thẳng tắp. Ông đưa tay lên chào đội năm người trước mắt rồi nói bằng giọng nghiêm nghị: " Tốt. Kế hoạch và thông tin về mục tiêu, thời gian, địa điểm tôi sẽ gửi cho các anh. Vũ khí tùy theo kế hoạch mà chọn lựa. Chúc các anh may mắn. Giải tán!"
" Rõ, thưa ngài" Năm người đồng thanh đáp rồi xoay người rời đi.
Bảy ngày sau.
Trên một cánh đồng cỏ màu vàng nhạt, màu vàng của sự héo úa và chết chóc. Kết hợp với phong cảnh tiêu điều tang thương cùng chất phóng xạ khắp mọi nơi làm Pyriat trở thanh vùng đất bị nguyền rủa. Mặc dù đã hơn nửa thế kỷ trôi qua kể từ vụ nổ lò phản ứng hạt nhân nhưng nồng độ phóng xạ nơi đây vẫn đủ mạnh để đầu độc nguồn nước và có thể giết chết một người đàn ông khỏe mạnh nếu anh ta hấp thụ quá nhiều.
Lúc này, một người lá bỗng đứng lên từ cánh đồng. Anh ta bận một bộ đồ lá cùng màu với đồng cỏ xung quanh. Khẩu súng bắn tỉa được quấn lá vàng quanh thân chỉ để lộ ra nòng súng và mặt gương trên ống ngắm. Lúc này anh ta đưa tay về phía sau ra hiệu. Bốn người nữa có trang phục tương tự cũng từ từ đứng lên. Đúng vậy, họ là đội Raptor.
Sau cái chết của Solomon, lực lượng vũ trang PLA như rắn mất đầu và thua thiệt dần về phía quân Mỹ. Theo tin tức tình báo CIA thu được, Vlad chính là một trong những kẻ đã bán vũ khí cho PLA. 10 ngày trước, PLA đã liên lạc với Vlad để thỏa thuận là mua vũ khí của Vlad với giá gấp đôi trước đây và quan trọng hơn là chúng sẽ trả bằng vàng. Dĩ nhiên là tên Vlad đã vui vẻ đồng ý. Chúng hẹn gặp nhau ở một quảng trường gần khu vui chơi giải trí ở thành phố Pyriat, Ukraine.
Tuy nhiên, CIA cũng cảnh báo rằng khu vực này dạo gần đây tình hình không được tốt. Quân đội không thể đổ bộ quy mô lớn cũng như không thể dùng máy bay ném bom. Đơn giản bởi vì Nga sẽ coi đây là một thái độ thù địch với họ trong bối cảnh quan hệ giữa Nga và Ukraine đang cực kỳ căng thẳng cũng như việc quan hệ đối tác Nga-Mỹ xưa nay chẳng tốt đẹp gì. Vậy nên nhiệm vụ ám sát là lựa chọn duy nhất.
Psycho trong bộ đồ ngụy trang tiến lên nói: " Prophet, tôi không nghĩ rằng tên Vlad này sẽ hoàn toàn tin tưởng PLA mà giao cho chúng nhiệm vụ bảo vệ trong cuộc đàm phán."
Nomad cũng nói: " Tôi nghĩ thằng con hoang đó sẽ mướn bọn đánh thuê.". Aztec và Jester không nói gì nhưng vẫn tỏ vẻ đồng ý. Prophet biết hai người nói đúng nhưng nhớ đến lời của tướng quân trước khi đi, hắn cắn răng nói: " Hừ, dù hôm nay thằng chó đó mời được Spetnaz bảo vệ thì chúng ta cũng phải giết nó. Được rồi làm thôi."
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prophet92zz
Làm phát nữa trước khi đi ngủ. Anh em nếu thấy bộ này mình viết hay dở gì thì mail trực tiếp cho mình nhé, mình sẽ giải đáp.
Trước giờ ám sát
[LEFT][/
Nhiệm vụ: Ám sát trùm buôn lậu vũ khí Vladimir Faustin.
Địa điểm: Thành phố Pyriat thuộc Ukraine.
Thời gian: Trước cuộc đàm phán hai ngày.
Vũ khí: Súng trường bắn tỉa M82A3 50 Caliber. FN SCAR Heavy (Hãm thanh). FN Five - Seven ( hãm thanh). M14 EBR Scoped ( Hãm thanh). Tactical Knife ( Dao chiến thuật). AT-4 ( súng chống tăng).
Trang bị: Ghilled Suit ( Trang phục ngụy trang). C4. Claymore.
Kế hoạch sẵn sàng, súng cũng lên đạn. Thứ mà đội Raptor cần lúc này là một mệnh lệnh.
" Rè... rè". " Raptor 0-1, đây là CP ( Comander Post, là sở chỉ huy). Nghe rõ trả lời."
Tiếng Radio vang lên. Prophet ấn ngón tay lên nút trả lời đặt trên tai nghe rồi nói:
" CP, đây là Raptor 0-1. Tín hiệu rất tốt, tôi có thể nghe to và rõ lời của anh"
" Tốt, hãy bám theo kế hoạch. Các anh cần đến được một khách sạn bỏ hoang cách địa điểm cuộc đàm phán diễn ra khoảng 900 mét. Đó là nơi lý tưởng để các anh thực hiện phát súng, hãy đến đó trước khi cuộc gặp mặt diễn ra khoảng một ngày. Sau khi các anh thực hiện phát súng, hãy đu dây cáp để tiếp đất sau đó thoát đi một cách nhanh nhất để đến được khu giải trí ở trung tâm thành phố. Một chiếc VTOL cùng đội giải cứu sẽ đón các anh. Tên lệnh của họ là "Big Bird 2-6", hãy nhớ kỹ. Được rồi, nhiệm vụ bắt đầu. Chúc các anh may mắn. Out.". Prophet quay sang nhìn đồng đội nói: " Các anh nghe hắn nói rồi đấy. Bắt đầu thôi.".
Năm người bắt đầu di chuyển. Họ bước đi gần nhau và thay nhau quan sát, phối hợp giữa họ vô cùng ăn ý.
Dừng trước một căn nhà gỗ. Prophet nhìn lên chiếc máy dò nồng độ phóng xạ của mình rồi nói:
" Nồng độ phóng xạ quá cao. Chúng ta phải đi đường vòng rồi.". Vòng qua vài căn nhà thì bọn họ lại dừng bước. Trước mắt họ là bốn tên lính và một con chó nghiệp vụ. Chúng bận quân phục rằn ri màu cát ( Camo suit), mũ nồi xanh đội lệch và đang nói chuyện với nhau bằng tiếng Nga. Prophet quay sang nói với bốn người phía sau:
" Lính đánh thuê."
Bốn người cũng gật đầu đồng ý. Prophet dắt khẩu M14 lên lưng rồi rút xuống khẩu FN SCAR heavy nói:" Yểm trợ tôi. Cẩn thận quan sát.". Hắn nằm xuống rồi từ từ trườn đến gần đám lính đánh thuê. Khi cách bọn đánh thuê chừng mười mét, hắn giương súng lên rồi nói nhỏ: " Làm đi".
Bốn âm thanh nhỏ vang lên, ba tên lính và con chó nghiệp vụ đều bị một viên headshot. Tên còn lại kinh ngạc. Hắn vừa sợ vừa giận định dùng Radio báo động thì bị Prophet cho ăn no đạn. Giải quyết xong tên lính, Prophet nhìn về hướng đồng đội gật đầu.
Năm người đội Raptor lại tiến lên phía trước. Nhờ vào lợi thế ngụy trang mà họ thuận lợi vượt qua các bốt đồn trú của lính canh. Đôi khi gặp vài tên lính phát hiện ra bọn họ thì đều bị bắn thành tổ ong trước khi kịp báo động. Khi Prophet dẫn dắt đồng đội vượt qua khỏi nghĩa trang thì đột nhiên hắn nghe được tiếng phành phạch.
" Các cậu nghe gì không?"
" Trực thăng, núp mau!" Nomad kinh hãi la lên. Năm người nhanh chóng tách ra rồi nhanh chóng tìm được nơi ẩn núp. Một chiếc trực thăng chiến đấu Apache xuất hiện trên bầu trời rồi vòng quanh nghĩa trang một vòng. Thấy hành động của chiếc máy bay, mấy người Prophet căng thẳng đến mức ngay cả thở mạnh cũng không dám. Cuối cùng chiếc trực thăng sau khi không phát hiện được gì thì rời đi. Lúc này, Prophet mới thở dài một hơi. Psycho lầu bầu:
" Mẹ nó, sợ thật. Hừ hừ"
" Tại sao tên Vlad này kiếm được chiếc Apache ấy nhỉ?" Nomad kinh ngạc nói.
" Còn phải hỏi. Chỉ có hai khả năng. Một là buôn lậu, có vẻ tên Vlad của chúng ta có mối quan hệ khá mật thiết với mấy tên buôn lậu nước mình. Hai là... đồ nhái của Trung Quốc ( Made in China, dòng chữ huyền thoại, hehe)" Jester cười khinh miệt nói.
Khi ra khỏi nghĩa trang thì họ đến được một cánh đồng cỏ rộng lớn. Psycho cười nói: " Hắc hắc, ở một nơi như thế này, bộ Gilled Suit có lợi thế quá tốt"
LEFT]
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prophet92zz