Zombie xuất hiện ở khắp mọi nơi, nhiều loài động vật xuất hiện biến dị, khắp mọi nơi tràn ngập máu tanh của đấu tranh!
Pháp luật tan vỡ, đạo đức xuống cấp, nhân loại phải lựa chọn giữa thiện và ác!
Con người từ loài cao nhất trong chuỗi thực vật bỗng nhiên ngã xuống, về sau nếu muốn sinh tồn, chỉ có thể ......................
Ps: Tận thế và không trọng sinh nhé!!!:021:
Nhân Vật Chính
Tên : Nguyễn Huy Hoàng Năm Sinh:1994
Dân tộc : Kinh Tôn Giáo : Không
Người thân : Cô Nhi để thế cho dễ viết mong AE thông cảm nói chung là thằng này không còn người thân nào cả!
Tính cách :Có chính nghĩa, máu lạnh, rất thông minh, rất có trách nhiệm, không do dự và không mê gái :))
Quá trình học tập và làm việc :Sinh viên đại học năng thứ 2 !
Sống ở cô nhi viện đến năm 6 tuổi được nhận nuôi và đi học đến năm lớp 10 thì bố mẹ nuôi cũng chết do tai nạn máy bay và tự lập từ đó.
Đánh giá : Cực kì nguy hiểm !
Hà Nội, Việt Nam.
6h00 phút
Đừng vội vàng em hãy là em của ngày hôm qua .
Em hãy là em của ngày hôm qua.......
‘’Hôm qua cái XXXXXX im cho tao ngủ.’’
Quơ vội cái gối bên cạnh và chụp lên tai ngay lập tức mà Hoàng như muốn đập cái điện thoại đang réo chuông ầm ỹ kia.
Kì nghỉ lễ 30/4 và 1/5 dài ngày như thế này thì đi ngủ là cách tốt nhất và đơn giản nhất để giết thời gian và tránh khỏi ngôi nhà chống vắng mà Hoàng được thừa kế từ cha mẹ nuôi đã năm năm nay.
Tiếp tục nắm dài khoảng nửa tiếng nữa Hoàng mệt mỏi đứng dậy, lười biếng làm vệ sinh cá nhân và sau đó ăn sáng một cách qua loa và nhanh chóng.
Xong xuôi tất cả là việc mà ai ai cũng làm vào ngày nghỉ, dĩ nhiên, ôm lấy cái máy tính.
Hôm nay là ngày 30 tháng 4 năm 2014 một ngày đặc biệt với nhân dân Việt Nam kỷ niệm ngày giải phóng miền nam thống nhất đất nước, hơn thế nữa cũng gần ngàu 7 tháng 5 kỷ niệm 60 năm ngày chiến thắng Điện Biên Phủ , trên mạng tràn ngập các thông tin cũng như tuyên truyền về ngày lễ chiến thắng của nhân dân ta với những comment tràn đầy tự hào dân tộc của các cư dân mạng trên facebook. Ngoài cái thông tin đặc biệt đó ra thì toàn các thông tin tào lao nhảm nhí kiểu như ca sỹ tuổi tin MDC đạo nhạc Kpop, người mẫu NN có phát ngôn gây sốc mới, cư dân mạng QK tung VideoClip khoe thân trên Facebook...Tào lao quá đi.
Ngoài tất cả những thứ đó ra còn một thôngtin nữa cũng gây được sự chú ý với Hoàng. Đó chính là cơn mưa sao băng hi hữu mưa sao băng Geminids đứng đầu về độ sáng cũng như thời gian kéo dài sẽ xảy ra vào tối ngày hôm nay hoặc rạng sáng mai ngày 1 tháng 5. Trong năm ngày nghỉ lễ có một sự kiện như thế này quả là dậy lên hứng thú với tất cả mọi người kể cả một người độc lập và khép kín như Hoàng.
Qua loa với bữa trưa và bữa tối với thức ăn nhanh mua từ siêu thị cũng như nằm lì ôm lấy cái laptop chơi LoL và đợi đến tối để xem cái thứ mà 500 năm mới xảy ra một lần này, để kết thúc kỳ nghỉ lễ nhàm chán Hoàng quyết định thức đêm chờ xem mưa sao băng Geminids này.
9 giờ 00 phút tối.
Nằm dài trên chiếc giường gấp và ngắm bầu trời, hít thở không khí trong lành trong thời gian dài mà Hoàng ngủ thiếp mất lúc nào không hay bỏ quên cả cái quyết tâm xem mưa sao băng lúc ban ngày.
Vài tiếng kinh hô từ các mái nhà xung quanh làm Hoàng bằng tỉnh giấc.
‘’Mau nhìn thật nhiều sau băng kìa!’’
‘’Thật đẹp!!’’
‘’Nhiều sao băng quá kìa, nhiều quá!
Thời điểm này, Hoàng chợt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Trên trời xẹt qua vô số sao băng kéo theo các đuôi lửa liên tiếp kéo dài trong không trung về phía cuối chân trời.
’’ Èo, lần đầu tiên xem mưa sao băng, quả thật là đẹp! Nhưng như thế nào mà sáng sớm hôm nay mới có mưa sao băng vậy , dự báo thời tiết nói mưa sao băng Geminids xảy ra vào khoảng nửa đêm hôm qua cơ mà, sao bây giờ mới xuất hiện’’
Cúi đầu nhìn vào đồng hồ đeo tay 5 giờ 30 phút sáng, bầu trời đã hơi có chút ánh sáng của mặt trời, bóng tối xung quanh dường như bị xua tan kéo đi hết, xung quanh đã có chút ánh sáng sớm mai.
Sau khoảng mười phút Hoàng chợt kinh hô:’’ Không đúng, cơn mưa sao băng này sao càng rơi càng thấp như thế này’’
Đúng lúc này cơnmưa sao băng trong ánh mắt của mọi ngườivà tiếng kinh hô tán thán càng rơi càng thấp, chúng kéo dài theo đuôi lửa tỏa ra nhiều tia lỉa nhỏ và hướng về nội thành rơi xuống, xung quanh cũng thấy ánh sáng xẹt xuống theo nhiều hướng khác nhau...
Chốc lát sau, liên tục tiếng nổ mạnh truyền đến tai Hoàng, hướng mắt về phía nội thành toàn bộ nội thành đã bị khói đen tràn ngập, ánh lửa nổi lên bốn phía, cho dù chỗ Hoàng cũng có thể nghe được từng đợt tiếng nổ mạnh cùng tiếng ô tô bóp còi, tiếng người kinh hô tiếng báo động ....
Tất cả mọi người sợ hãi, im lặng và ngốc trệ nhìn cả bầu trời hồng rực ánh lửa cũng như khói đen phía nội thành.
Im lặng.
5 giờ 30 phút Sáng ngày 1 tháng 5 dấu hiệu đầu tiên của tận thế hàng lâm.
7 giờ 30 phút
Sau phút đầu hỗn loạn và ầm ĩ tất cả mọi người dân ở khu của Hoàng cũng như cả nước đều đã được trấn an qua hệ thống loa truyền thanh cũng như qua đài báo và tivi.
Hoàng đang ăn sáng và xem thời dự buổi sáng.
Phát thanh viên đang đọc những thông tin về vụ thiên thạch rơi một cách lạ lùng ở nhiều nơi trên khắp thế giới cũng như ở Việt Nam cùng với công tác cứu trợ của chính quyền các địa phương. Sau những phút hỗn loạn ban đầu, tất cả mọi việc cũng đã trở về quỹ đạo. Ở Việt Nam không chỉ riêng Hà Nội là bị thiệt hại do thiên thạch rơi, rất nhiều nơi khác cũng bị ảnh hưởng do mảnh thiên thạch rơi như Thái Bình , Đà Nẵng, thành phố Hồ Chí Minh. Có rất nhiều người chết và bị thương, thiệt hại về nhà cửa và tài sản cũng không thể đo đếm tính toán ngay được.
Sau đó là hàng loạt những nhận xét của một số chuyên gia phát biểu ý kiến về cơn mưa thiên thạch lạ lùng không được báo trước này ngang qua trái đất, rất nhiều mảnh vỡ cực nhỏ tách ra từ cơn mưa sao băng Geminids đã vỡ ra nhiều mảnh vỡ nhỏ khác và rơi xuống các nơi trên thế giới. Mọi việc đang trong quá trình nghiên cứu mong nhân dân bình tĩnh và chờ đợi thông tin tiếp sau.
Cũng may ở nước ta đang trong đợt nghỉ lễ dài ngày tất cả mọi người hầu như đều về quê sum họp bên gia ddinhftrong đợt nghỉ lễ, nếu không thì đi du lịch cho nên mật độ dân số trong nội thành khi vụ thiên thạch rơi xảy ra đã được giảm xuống tới mức thấp hơn so với ngày thường nên số người bị thương cũng như số người chết ở Hà Nội cũng như Việt Nam cũng ít hơn so với các nơi trên thế giới.
Suốt cả ngày 1 tháng 5 là thông tin về một số mảnh vỡ thiên thạch ở các nơi trên toàn cầu cũng như ở Việt Nam cùng với thiệt hại do nó gây nên đối với mọi người, dĩ nhiên nó cũng mang lại hoang mang cho rất nhiều người. Hoang mang lo lắng về phóng xạ hay động đất và sóng thần ở một số nơi trên thế giới bị ảnh hưởng bởi mảnh vỡ thiên thạch.
Khắp nơi trên thế giới cũng có nhiều thiên tai xảy ra trong ngày hôm nay mang lại hoang mang ngày càng cao mà các nước khó có thể trấn an:
Ở Nhật Bản cũng như vành đai núi lửa Thái Bình Dương đã xảy ra hàng loạt các vụ động đất nhỏ và liên tục nhưng cường độ cũng không cao.
Mỹ và châu Mỹ cũng đã chịu ảnh hưởng từ nước biển dâng cao gây lên lũ lụt do mảnh thiên thạch rơi xuống biển tác động.
Trên báo mạng của Trung Quốc cũng đã đang tải thông tin do nhiều người dân đã tận mắt nhìn thấy có ‘’ ba mặt trời” xuất hiện cùng lúc; thậm chí trên trang mạng này còn đăng những dòng thông tin liên tưởng đến các vụ thiên thạch rơi tiếp theo.Tuy nhiên, theo lý giải của các chuyên gia, đó chỉ là những hiện tượng thiên văn đặc biệt chứ không có liên quan đến vụ thiên thạch rơi xảy ra sáng nay trên toàn cầu.
Tại ngọn núi Anpơ ở Pháp, vào khoảng 8 giờ sáng ngày 1 tháng 5 bỗng phát ra những tiếng động lớn không rõ nguyên nhân. Không ít người ở cạnh dẫy núi Anpơ đã đăng tin tường thuật lại hiện tượng này trên Facebook cũng như Twitter của mình.
Một số loài động vật cũng có những hành động kì ạ trong cả ngày hôm nay, ở Australia cư dân ở đây đột nhiên thấy vô số rắn ra khỏi hang và bò kín đường trong thời điểm này . Thông thường, đây là giai đoạn ở ẩn của rắn, và với nhiệt độ ở Australia hiện nay chuyện rắn bò lổn ngổn giữa đường chẳng khác nào hành động tự sát đối với loài bò sát máu lạnh này.
Xuất hiện tia sét khi núi lửa Shinmoedake đang hoạt động hàng loạt tia chớp xuyên thủng bầu trời phía ngọn núi đang phun khói nhẹ. Hiện tượng này vẫn là một bí ẩn đối với các nhà khoa học. Theo các chuyên gia tại đài thiên văn núi lửa Alaska (Mỹ), hiện tượng sét đánh trên miệng núi lửa có thể do một phần macma phun ra từ núi lửa tiếp xúc với khí quyển hình thành.
Xuất hiện hố tử thần khổng lồ sau thiên thạch rơi ở Pretoria Nam Phi sâu hàng trăm mét với miện rộng khoảng 20m
Qua tất cả những thông tin kì lạ trên mà thậm chí một số người trên thế giới còn hoang mang lo sợ và tung rất nhiều tin đồn về người ngoài hành tinh xâm chiếm trái đất hay cả những thông tin về ngày tận thế vớ vẩn nữa.
Nhưng tất cả những thông tin ấy đối với Hoàng cũng như mọi việc xảy ra dường như cũng không ảnh hưởng tới cuộc sống hàng ngày của Hoàng. Đối với Hoàng cũng chẳng có gì khác biệt trong lịch trình của một tuần nghỉ lễ của Hoàng ngoài việc bầu trời hơi hơi có màu đỏ ráng và mây mù như sắp có mưa suốt cả ngày hôm nay bởi vì hắn là một cô nhi không có người thân không phải lo lắng cho ai cũng như ngôi nhà hắn ở không có thiệt hại gì. Nói tóm lại nhiều việc Xảy ra như vậy không ảnh hưởng gì đến hắn gống như việc cấm vận của Mỹ và các nước phương tây đối với Nga về việc sát nhập Crimea vào Nga chẳng ảnh hưởng gì đến tiền ăn sáng hàng ngày của hắn cả.
Lang thang trên mạng cả một buổi sáng cũng như trò chuyện thăm hỏi đơn giản với số bạn bè ít ỏi của mình về họ và gia đình, may thay trong số những người Hoàng biết không ai bị thiệt hại gì nhiều hoặc cũng bị ảnh hưởng nhưng rất ít.
12 giờ 30 phút.
Ọt! Ọt! Haizz!
Giải quyết vấn đề cái bụng của mình bằng một bát phở chính cống Hà Nội gọi của bác bán hàng đầu ngõ và cực kì chán chường qua một buổi chiều tẻ nhạt.
7h30 phút tối 1 tháng 5.
Hoàng quyết định trùm chăn đi ngủ sớm để kết thúc kì nghỉ lễ đáng nhớ này và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ lúc nào mà không hề hay biết rằng tận thế bây giờ mới bắt đầu ngay trong giấc ngủ đầy mộng mị về những tiếng súng tiếng gào thét của hắn.
Một đêm mộng mị giấc mơ kì lạ tiếng gào thét, tiếng súng ,âm thanh ô tô đụng nhau ánh chớp lóe lên.....
Xoay người, Hoàng bừng tỉnh giấc. Vuốt vuốt hai bên thái dương cho bớt đau đầu, có lẽ do giấc ngủ quá độ gây nên , hắn chậm rãi đứng lên nhìn đồng hồ.
5 giờ 30 phút sáng.
Sau đó chậm rề rề đi đến phòng rửa mặt vệ sinh cá nhân xong xuôi đi ra ngoài hắn chợt cảm thấy có chút bất thường.
‘’Đúng vậy yên tĩnh đến lạ lùng’’.
Căn nhà hắn ở gần đường, khu hắn ở cũng không đến nỗi vắng vẻ mặc dù gần nghĩa trang Thịnh Liệt nhưng bình thường mỗi buổi sáng luôn luôn có chút âm thanh tiếng người nói chuyện với nhau lúc chạy tập thể dục buổi sáng qua hồ Đền Lừ, tiếng còi ô tô,tiếng nổ máy xe máy, tiếng rao hàng rất là ồn ào.
''Tại sao hôm nay yên tĩnh như vậy.''
Sau đó hắn chậm rãi đi đến cửa sổ bên cạnh, vừa mở cửa sổ ra vừa nhìn, cảnh tượng phía trước mắt, lại để cho hắn sợ ngây người. Phía ngoài mặt đường đã thấy không rõ màu sắc vốn có của đường nhựa rồi, màu xám thường ngày đã biến mất khắp nơi đều là máu! Như những dòng suối nhỏ toàn là máu đỏ, thỉnh thoảng có một số người chậm rãi đi qua lại trên các dòng máu nhỏ ấy.
"Đã xảy ra chuyện gì!"
Hoàng dụi dụi con mắtvà không rõ chuyện gì xảy ra. Bỗng nhiên có tiếng động tại phía đối diện Hoàng chợt quay đầu cố gắng nhìn qua cửa sổ nhà hàng xóm đối diện. Một đám người đang vây quanh một chỗ làm việc gì đó, bởi vì ánh sáng không tốt cho lắm, cho nên hắn nhìn không được rõ ràng chuyện gì đang xảy ra.
"Đến cùng làm sao vậy, như thế nào nhiều máu như vậy..., bọn hắn nhiều người như vậy vây quanh ở trong nhà làm cái gì?"
Hoàng ngơ ngác khônghiểu gì cả nhìn qua bên ngoài.
Đột nhiên, đối diện trong nhà hàng xóm của hắn truyền ra một tiếng kêu vô cùng thê lương, vô cùng thảm thiết! Tiếng kêu đó làm hắn sợ tới mức cả người run lên. Đời này ngoại trừ tại trong phim kinh dị , hắn còn chưa nghe thấy qua một người có thể rú lên một cách thảm thiết và thê lương như vậy. Hắn tranh thủ thời gian vọt tới trên ban công, với theo cái ống nhòm bên cạnh hay để ngắm các em xinh tươi chạy thể dục qua hàng ngày, hướng đối diện đám người trong nhà nhìn lại.
Trong nhà đầu bậc thang, bốn năm người ngồi xổm cùng một chỗ không biết đang làm cái gì đó, hình như là đang ăn vật gì? .
Hoàng đem ống nhòm bội số điều chỉnh cao hơn một chút, kéo gần lại khoảng cách, cẩn thận nhìn qua.
Ọe! XXX CLGT???!" Lần này hắn rốt cục nhìn rõ ràng rồi, nguyên lai là bốn năm người đàn ông đang vây quanh một người phụ nữ đang giãy dụa , đang ghé miệng vào trên người cô ta cắn xé, còn có một người móc ra trong bụng cô ta không biết là lá gan hay là cái gì, đưa lên miệng nuốt xuống. Tất cả đều mang những đôi mắt đỏ chót chàn đầy điên cuồng và thù hận.
Đây là cái gì? Zombie? Không có khả năng! Không có khả năng! Ta khẳng định đang nằm mơ!"
Hoàng lầm bầm lầu bầu, dụi dụi con mắt, hắn đưa ống nhòm lên chỉnh lại bội số và nhìn lại một lần nữa, vẫn cái khung cảnh thê thảm ấy. Hắn ngồi dưới đất hít thở sâu rất lâu ổn định lại cơn buồn nôn , xác định mình không phải là đang nằm mơ, mới lần nữa đứng lên, cầm lên ống nhòm lần nữa nhìn chung quanh . Cái này hắn thật sự xác nhận, theo góc đường chậm chạp mà tập tễnh đi tới mấy người đều có đôi mắt đỏ màu máu , rải rác vài thi thể tràn đầy máu me , rất nhiều người phảng phất ngửi được mùi máu tươi, kéo tới nhà người phụ nữ đó, cùng mấy cái Zombie đang bận rộn cùng một chỗ tranh đoạt bữa thịnh yến.
Hắn đã nhìn rõ ràng, thì ra Zombie đều là hàng xóm quanh chỗ hắn ở. Trước kia những người hàng xóm nhìn thấy hắn đều thân mật chào hỏi, hiện tại biến hoàn toàn thành Zombie với những đôi mắt đỏ chót lắc lư!
Hướng trong nhà vây tụ họp Zombie càng ngày càng nhiều, góc đường còn không ngừng có Zombie tập tễnh đi tới. Vây tụ họp tại một đống da thịt bầy nhầy gặm ăn Zombie tại âm trầm khí trời lộ ra càng thêm lại để cho người sởn hết cả gai ốc, dựng cả tóc gáy
Đột nhiên, Hoàng nhớ tới công an.
‘’Đúng vậy! Mấy ông công an đâu? Quân đội nữa này? Zombie dù lợi hại như thế nào thì đối mặt với súng ống khẳng định cũng là châu chấu đá xe AK 47 M4A1 .....’’
Bình thường tránh mấy ông công an như tránh hủi lúc cần lại nhớ tới mấy ông.
Quả nhiên, tại đối diện trên đường truyền đến hai tiếng súng chát chúa. Sau đó Hoàng chứng kiến hai người công an giao thông, mỗi người cầm lấy một cây súng lục từ con phố đối diện nhanh chóng hướng bên này chạy tới.
Cùng lúc đó như bị tiếng súng hấp dẫn một nhóm Zombie điên cuồng lao nhanh đến chỗ hai người công an, Hoàng nhìn tận mắt hai người đó tại góc đường bị một con Zombie nhào vô sau đó là hai con, ba con .... càng lúc càng nhiều zombie tụ lại. Cuối cùng để lại hai tiếng kêu thảm thiết và hai bãi máu thịt mơ hồ, một kết cục chết chóc và im lặng.
''Sẽ không đâu, sẽ không đâu. . . Tại sao có thể như vậy! Tại sao có thể như vậy!'' Vì cái gì liền còn lại một mình hắn? Quân đội đâu? Chẳng lẽ bọn hắn cũng biến thành Zombie rồi hả? Vì cái gì ta không thay đổi? ''Hay là ta cũng sẽ biến thành Zombie? Ta không muốn làm Zombie!"
Hoàng tuyệt vọng ngồi chồm hổm trên mặt đất, ôm đầu tự nhủ. . .
Bỗng nhiên hắn điên cuồng bật dậy với lấy điện thoại bấm số 113 điện thoại không thể kết nối
''Hết hết rồi không còn gì cả chỉ còn một mình hắn và một lũ Zombie mắt đỏ điên cuồng''
Điện thoại rơi xuống và hắn cũng gục xuống theo.........
Không biết đã qua bao lâu, hắn mới hoảng hốt đứng lên, hướng dưới phòng ngủ đi đến. Hắn vẫn lầm bầm lầu bầu như một kẻ điên : "Không..Ta không muốn làm Zombie, tại sao có thể như vậy, ta không muốn làm Zombie, ta thà rằng chết cũng không muốn làm Zombie!"
Nói xong, đột nhiên hắn vọt lên, mở ra ngăn kéo lấy ra một cây đao dài 35 cm.
Keeng một tiếng, lưỡi đao xuất hiện. Thân đao màu đen tinh xảo cũng như lóe sáng lưỡi đao, cho thấy cây đao này cực kỳ tốt. Cây đao này đúng là hắn đã mua tại chợ đen bên ngoài, là để phòng thân đấy. Đó là loại đao quân sự SOS Seal Knife 2000 thế nhưng Hoàng lại đem cây đao này đặt ở trên cổ tay của mình. Hoàng nắm thật chặc đao, do dự rất lâu. Đột nhiên hắn đưa thanh đao hướng lên và chém xuống, sắc bén lưỡi đao khảm vào bằng gỗ sàn nhà, không ngừng đung đưa.
Hoàng nằm ở trên giường, dùng chăn,màn,gối che lại chính mình, thấp giọng lẩm bẩm mà nói: "Đồ vô dụng , ta thật là một cái phế vật, sợ chết, chết cũng không dám. . ."
Ngu ngơ nằm nhìn trần nhà với những suy nghĩ điên cuồng, thời gian dần dần trôi qua Hoàng đã bình tĩnh lại, không có sợ hãi như lúc đầu.
Hắn tự giễu chính mình, trước tận thế nhiều người như vậy đều biến thành Zombie, mà hắn lại có thể may mắn còn sống sót, cái này không thể không nói rằng ông trời đã cho hắn cơ hội này, hắn liền nhất định phải sống sót.
Nghĩ là hành động, hắn không nói hai lời vọt xuống tầng một, bảo đảm tất cả cửa sổ cũng như cửa chính đã khóa lại hơn nữa gia cố thêm bằng bàn ghế và chống thêm bằng mấy cai gậy gỗ cũng như tuýp sắt
Nhà Hoàng nằm ở cạnh Nghĩa trang Thịnh Liệt, hắn theo ống nhòm nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh bỗng nhiên cảm thấy lo lắng rất nhiều. Hắn đã đem sự tình tận lực suy nghĩ theo chiều hướng xấu nhất, nhưng thật sự không ngờ tình huống so với hắn dự đoán lúc trước còn muốn xấu hơn rất nhiều.
Toàn bộ thành phố Hà Nội còn đang nằm trong khói mù, đến hiện tại vẫn có thể nghe được xa xa thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, tiếng súng, cùng tiếng nổ mạnh. Lửa cháy khắp nơi............
Phóng mắt nhìn xung quanh, vây quanh nhà hắn, tốp năm tốp ba đi lại rất nhiều Zombie, có nhiều Zombie còn đang không ngừng cắn xé lấy thi thể trên đất, mà hướng tới nghĩa trang bên đường, rậm rạp chằng chịt một mảnh Zombie đi lại.
Không biết nguyên nhân gì, bên này đại bộ phận Zombie đều tụ tập tại con đường chạy ra nghĩa trang . Đông nghịt một mảnh, để cho người ta khiếp sợ.
Đây là may mắn mà nhà hắn gần nghĩa trang mật độ dân số không nhiều như trung tâm quận Hoàng Mai và trung tâm thành phố Hà Nội, có lẽ trong trung tâm thành phố số lượng zombie còn xa xa nhiều hơn như thế này.
Rời xuống sân thượng, Hoàng về tới phòng ngủ của mình, lần nữa mở ra laptop cũng như di động , quả nhiên máy tính không có mạng và điện thoại cũng không có sóng.
Đột nhiên hắn nghĩ ra: '' Đúng rồi, đồ ăn''
Hoàng lục tung trong nhà mang tất cả những đồ vật có thể dùng đi ra từng cái và sửa sang lại.
Trước tiên, đồ ăn tạm thời là không thiếu đấy, trong nhà còn có hai túi gạo loại 10kg hai thùng mì tôm, bởi vì hắn chẳng muốn đi ra ngoài, lại trong đợt nghỉ lễ một tuần nên hắn dứt khoát đi siêu thị mua mì tôm. Trong nhà còn có hai túi Snack lớn cùng mười hộp thịt hộp cùng mới một số rau xanh tất cả ăn phương diện tạm thời không cần lo lắng.
Hiện tại yêu cầu lo lắng chính là nước uống, nước tinh khiết còn một bình nước tinh khiết 19L mới gọi trước lúc tận thế , trong tủ lạnh còn có chút đồ uống có ga.
Nước máy tuy rằng còn có nhưng hắn không dám dùng, ai biết bên trong có hay không virut gì đó. Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn chắc chắc là sẽ không dùng nước máy uống đấy.
Con người không có đồ ăn có thể sống rất lâu nhưng không có nước lại sống không quá ba ngày cho nên Hoàng quyết định trước duy trì nước uống sau đó tùy thời đợi quân đội cứu viện tới. Trong trường hợp xấu nhất hắn tùy thời sẽ phá vòng vây chạy ra.
Tủ thuốc nhà hắn có bông băng, gạc, thuốc tiêu chảy, đau đầu, thuốc giảm đau và kháng sinh một số thứ linh tinh khác , có lẽ phương diện này không cần phải lo.
Về phương diện vũ khí hắn chi có trong tay một cây đao và một số ống nước bằng sắt.
Haizzz chẳng lẽ để hắn lấy cây đao nửa mét chém Zombie hắn chưa siêu nhân như vậy. Nếu Zombie đến gần mà bị quẹt chảy máu một cái thì xong đời.
Hoàn cảnh hiện tại của hắn cũng chưa đến mức thê thảm như mấy các xác ngoài kia!!!!!!!
''Không''
Một tiếng rên rỉ nhẹ nhàng vang lên trong căn phòng âm u ảm đạm...
Hoàng hoảng sợ nằm bật dậy, nhìn xung quanh. Bầu trời đã có điểm sáng xiên qua khe rèm cửa, hắn hoảng sợ vỗ vỗ ngực
''Khá tốt đó chỉ là một giấc mơ.''
Chợp mắt một lúc mà trong đầu hắn hiện ra toàn những giấc mơ quái lạ, những cơn ác mộng đặc biệt rất chân thật.
Hắn mơ thấy điện thoại của hắn liên tục đổ chuông, tiếng chuông rất lớn, không thể dừng lại được . Tất cả Zombie chung quanh nghe được thanh âm đó dường như phát cuồng đưa ra hai bàn tay với những kẽ móng tay là thịt nát cùng với quần áo dính máu điên cuồng mà lao tới phá cửa xông vào, bu chung quanh hắn, mà hắn lại không thể nhúc nhích hay làm bất cứ động tác nào cả, cuối cùng đem hắn xé ra thành từng mảnh nhỏ mặc kệ tiếng rên rỉ gào thét đau đớn trong mơ của hắn.
Nhưng quá tốt đó chỉ là một giấc mơ, nhưng sự thật thì cũng đâu có tốt đẹp gì hơn đâu.
Hắn đã tỉnh lại và đối mặt với sự thật, với hàng đàn Zombie mắt đỏ chung quanh, với kết thúc của thế giới này và buộc phải bắt đầu cuộc sống mới của hắn.
Nhìn xem thời gian đã qua 5h30pm hắn đã ngủ hơn tám tiếng, đã từ rất lâu rồi hắn đã không mệt mỏi như vậy cả về thể xác lẫn tinh thần, mệt mỏi rã rời.
Lần nữa trở về sân thượng tầng ba, loáng tháng đã có thể thấy chung quanh bốn phía, trong ánh hoàng hôn đỏ rạng góc trời, đã ít đi những ánh lửa của ngày hôm qua, thời gian trôi qua tiếng súng đã ít đi rất nhiều. Hắn mừng rỡ cuối cùng hắn cũng đã thoát khỏi bè lũ ăn thịt người kia rồi ư.
‘’Chẳng lẽ quân đội đã tiêu diệt hết Zombie, hi vọng là như vậy.’’
Nhưng nhìn ra chung quanh hắn thấy có rất nhiều Zombie đang lững thững đi qua đi lại đã phủ định hi vọng đó của hắn.
Nếu thỉnh thoảng không nghe thấy một vài tiếng gào thét thê lương trong không gian yên ắng thì rất khó có thể tin đây là một thành phố chết với hàng triệu Zombie xuất hiện hễ thấy người sống là điên cuồng lao tới cắn xé bằng những cái miệng đầy máu mọc ra răng nanh đó cùng với đôi bàn tay đầy những móng sắc nhọn.
Từ trong tám triệu người của cái thành phố này, hay trong gần chín mươi triệu dân số Việt Nam, hay hơn thế nữa bảy tỉ người trên thế giới này sẽ có bao nhiêu Zombie và còn bao nhiêu người sống sót như hắn cơ chứ.
''Có lẽ tất cả đã kết thúc, không ai có thể giúp đỡ ta, phải tự dựa vào chính mình thôi!''
Theo những tiếng kêu thảm giảm dần trong ánh chiều tà, cả toàn thành thị cũng đã chìm vào yên lặng và bóng tối, ngoài những đốm lửa le lói cũng như thỉnh thoảng một tiếng hét thảm quen thuộc ấy.
'' Đúng vậy, đây là một toàn thành tử vong, và ta phải sống sót.''
Trở lại tầng ba, qua loa ăn uống một chút và suy nghĩ về tình huống hiện nay của mình. Dĩ nhiên Hoàng có đủ thức ăn nhưng nước uống có lẽ không đủ dùng cho đến khi có cứu viện tới. Hắn chìm vào suy nghĩ và ngủ thiếp đi lúc nào không hay.....
Ngày 10 tháng 5 năm 2014.
Hơn một tuần kể từ ngày Zombie xuất hiện. Một tuần hi vọng và rồi thất vọng gần như khiến Hoàng phát điên. Hắn biết sẽ không có quân đội cứu viện nữa rồi phải tự dựa vào chính mình mà thôi.
Từ ngày thứ tư sau khi Zombie tới, kể từ ngày đó hắn biết rõ thức ăn và nước uống sẽ có ngày tiêu hao hết mà hắn cũng sẽ phải đối mặt với bên ngoài kia rất nhiều Zombie, lúc ấy, tất cả tiền vốn của hắn chính là cơ thể mình và cây đao hắn mới tự chế ra.
Cây đao hắn mua rất ngắn, chẳng lẽ cận chiến với Zombie vì thế hắn tuyển chọn rất lâu từ những ống tuýp nước mà khi lắp đặt ống nước còn sót lại trên sân thượng một cây tuýp dài khoảng 1m2 rất vừa tay, cắm vào một đầu miệng ống tuýp cây đao duy nhất hắn có, chèn bằng gỗ vụn thật chặt và sau đó buộc cố định lại bằng vài chục vòng dây thép. Một cây sắc bén trường đao dài 1,5m cứ thế hình thành với lưỡi đao dài 35cm.
Mặc dù không hi vọng có thể năng cao thể lực trong một tuần này nhưng hắn vẫn cố gắng luyện tập hết mức có thểbằng nhiều cách chạy bộ, nâng tạ, hít xà đơn...
Hàng ngày 6 giờ 30 phút sáng hăn thức dậy chạy bộ xung quanh trên sân thượng một cách nhẹ nhàng bằng mọi cách không gây ra tiếng động mạnh sau đó là nâng tạ, hít xà đơn, chống đẩy,....
Hắn điên cuồng luyện tập cho đến khi mệt mỏi rã rời thì lê lết tấm thân xuống ăn sáng, buổi chiều tối lại tiếp tục tập như buổi sáng.
Trong vòng hơn một tuần hắn có thể thấy cơ thể mình tiến bộ nhanh đến thần kỳ, sức khỏe cũng như tốc độ và sức bền của chính hắn được nâng cao gấp đôi so với trước kia, mặc dù trước kia hắn cũng được coi là thanh niên khỏe mạnh với sức khỏe tốt.
''Có lẽ là di chứng sau tận thế, con người cũng đang tiến hóa và thích ứng.'' Hắn thầm nghĩ.
Con người phải tự biết chính mình. Hắn biết hắn cũng chẳng phải cái gì võ thật cao thủ Vovinam, Bình Định võ gì đó cũng không biết. Chỉ có nâng cao thể lực sức bền cũng như tấn công một cách chính xác vào chỗ yếu hại của Zombie thì hắn mới có thể sống sót mà thôi. Nên trong khoảng thời gian này ngoài lúc tập tành nâng cao thể lực thời gian còn lại hắn tiếp tục luyện tập đánh chính xác vào một điểm bằng cây đao tự chế của hắn.
Mục đích chính là nâng cao tính chính xác khi chém và đâm vào một điểm cố định. Kết quả cũng không tồi.
Trở lại phòng ngủ, một thân đầy mồ hôi, mệt mỏi rã rời. Nằm trên giường nhưng hắn không dám đi tắm rửa vì tắm rửa bằng nước máy, ai biết đâu trong nước máy có xuất hiện loại Virut Vi khuẩn gì đó biến dị có hại hay không, đã hơn một tuần nay hắn chưa tắm rửa.
Những ngày này Hoàng sống bằng mì tôm sống và mười chín lít nước tinh khiết đôi khi bổ xung thể lực bằng thịt hộp. Hoàng không dám bật bếp ga nấu cơm vì phòng bếp nhà hắn ở tầng 1 nếu nấu cơm ở đó sẽ có thể gây ra tiếng động cũng như nhiệt lượng tỏa ra có thể gây sự chú ý của Zombie chung sẽ khiến cho Zombie phát điên tụ tập tới lân cận điều đó làm hắn cảm thấy không hề an toàn.
Qua rất nhiều lần dò xét thử hắn rõ ràng, có lẽ sau nhiều dấu hiệu trước đêm định mệnh trước khi tận thế xảy ra mà hắn dường như không hề chú ý đó.
Không rõ ràng rằng do bộc phát một loại Virut không biết đặc biệt nguy hiểm mà phòng thí nghiệm đang nghiên cứu như trong phim ảnh tiểu thuyết, hay là do nhiễm phóng xạ từ vụ thiên thạch rơi mà thế giới này đã đại quy mô bộc phát rất nhiều Zombie.
Chúng làm thân thể của bọn họ biến thành vô cùng mạnh mẽ, nhưng mà Hoàng cũng chú ý tới , chính là vì duy trì thân thể tiêu hao cực lớn , bởi vậy bọn họ mới do bản năng điều khiển mà điên cuồng tìm thức ăn , mà thức ăn ở nơi nào???
Thức ăn chính là những người may mắn sống sót rồi.
Những ngày này Hoàng cũng đã hiểu đôi chút về tập tính của Zombie.
Zombie cùng người bình thường khác nhau cơ bản nhất chính là đôi mắt đỏ tràn đầy điên cuồng. Những Zombie này cũng không phải chỉ do đêm định mệnh đó sinh ra mà còn do người bình thường bị lây qua vết thương biến thành.
Thân thể họ tuy nhiên vẫn sống , nhưng trên mặt ý thức và tinh thần đã hoàn toàn là quái vật rồi.
Bọn chúng công kích những người sống sót một cách điên cuồng, cắn xé cơ thể những người này, hơn nữa Zombie mạnh mẽ hơn những người bình thường rất nhiều lần.
Có thể giả sử loại Viruts này triệt để phá hủy lý trí của bọn họ , chiếm lấy tư tưởng của bọn họ, để cho bọn họ triệt để biến thành những cỗ máy giết chóc điên cuồng.
Theo Hoàng đánh giá loại Zombie này còn nguy hiểm hơn các loại thi thể Zombie trên điện ảnh với miêu tả vì bọ họ bảo lưu được cảm ứng nhiệt độ cũng như âm thanh, máu tươi từ các giác quan trên cơ thể.
Zombie sẽ điên cuồng lao tới nếu có tiếng động cũng như nhiệt độ cao Hoàng biết được qua các đám cháy xảy ra lân cận và tiếng động xung quanh tất cả những điều đó thường sẽ khiến cho Zombie lâm vào điên cuồng.
Cũng nhờ vậy hắn đã gián tiếp tiêu diệt được vài thi thể Zombie chung quanh nhờ ném đá vào chúng sẽ khiến cơ thể có vết thương và chảy máu những Zombie chung quanh sẽ điên cuồng lao tới tấn công Zombie bị thương và giết chết hắn. Gây ra tiếng động lôi kéo chúng ra xa nơi hắn ở làm cho ngôi nhà hắn hiện tại tương đối an toàn.
Trong mấy ngày vừa qua hắn cũng tìm cách liên lạc với những người sống sót chung quanh nhưng dường như không ai để ý tới hay do họ cố ý trốn tránh trong nhà do quá sợ hãi mà hắn không thể tìm được họ.
Thỉnh thoảng cũng truyền tới một số tiếng hét thảm truyền ra từ lân cận có lẽ họ đã bị Zombie cắn xé và chắc chắn rằng họ đã bị lây nhiễm và đi tới gia nhập vào đại quân đồng loại quái vật xung quanh
Thức ăn và nước uống đã gần cạn kiệt, dạo này do sức khỏe tăng lên kéo theo sức ăn của hắn cũng tăng lên cao hơn trước kia rất nhiều, chắc chắn hắn sẽ phải đi tìm kiếm thức ăn và nước uống ở chung quanh.
Suy nghĩ rất lâu và hắn đã chọn căn nhà hàng xóm của hắn, chỉ có một ông lão 70 tuổi sống một mình, và có lẽ đã trở thành Zombie, hơn nữa sân thượng nhà ông là lộ thiên có thể xâm nhập không như một số căn nhà xung quanh. Hoàng biết trong nhà ông có thưc ăn và nước uống vì ông lão ấy cũng có thói quen trữ thức ăn trong nhà giống như hắn. Hắn chọn mục tiêu đó cũng vì Zombie ở ngaoif đường rất nhiều hắn không có tự tin đối phó với hàng đàn Zombie ngoài kia như vậy.
Nghỉ ngơi đơn giản và chờ đợi....
11h00pm.
Hoàng mặc một thân đồ thể thao đơn giản, đi giày thể thaovà giắt thêm ba con dao làm bếp làm dao găm cạnh dây lưng tự chế cầm lấy chiến đao và leo lên sân thượng.
Hành trình tìm kiếm thức ăn hoặc một người nào đó còn sống sót của hắn bắt đầu
Sân thượng.
Hai ngôi nhà ba tầng cách nhau khoảng 2m5, hắn nhẹ nhàng kéo chiếc thang đưa qua lan can làm thành một chiếc cầu đơn giản qua nhà đối diện bên phải.
Nhẹ nhõm trèo qua sân thượng, Hoàng nhẹ nhàng tiến qua một cách chậm rãi may mà hắn không sợ độ cao và giữ thăng bằng tốt nên việc đi qua một chiếc cầu khỉ chông chênh như thế này không mấy khó khăn.
Nhẹ nhàng kéo lấy và đưa chiếc thang sang bên sân nhà mà Hoàng đang đứng và để gọn vào một bên một cách chậm rãi.
Hắn nhìn chung quanh và đánh giá chỗ mà mình đang đứng, vừa vặn thấy trên nóc bể lọc nước nhà ông lão có để một tấm ván gỗ phía trên có để tay cầm nhỏ.
Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, Hoàng đi qua cầm lên tấm gỗ và đánh giá nó. Đây là một tấm gỗ hình chữ nhật dài khảng 1m2 rộng 0,75m dày khoảng 15cm chắc là làm từ một khúc gỗ nhãn nguyên khối phía mặt trên có tay cầm đính vào bằng đinh sắt để cầm lên, khá tốt nó còn mới chưa mục nát có thể cầm như tấm chắn.
Hoàng cười cười.
''May ghê, mới vừa rồi còn đang suy nghĩ nếu như bị Zombie đến gần thì làm sao bây giờ thì tốt rồi có ngay lá chắn đúng nghĩa.''
''Không biết cửa sân thượng có đóng không nữa?'' Hắn thầm nghĩ.
Hoàng cầm lên tấm chắn bằng tay trái, kéo lên chiến đao và chậm chạp đi đến gần cửa sân thượng như một chiến binh.
Mặc dù hắn đã có chuẩn bị, và đã từng một vài lần gián tiếp tiêu dệt hoặc dụ đi một con Zombie, nhưng dù sao hắn cũng phải chuẩn bị tinh thần nếu phải đối mặt trực tiếp với một con quái vật ăn thịt người chính cống, nói rằng không khẩn trương thì đúng là nói dối.
Đưa mũi đao vào cửa nhẹ nhàng kéo nó ra. Dây thần kinh của Hoàng dường như đang căng ra mặc dù hắn biết rất ít có khả năng Zombie có thể leo lên ngay cánh cửa này.
''Phùzzzzz may quá không có Zombie''
Nhẹ nhàng cẩn thận bước xuống nhìn chung quanh tầng ba ngôi nhà không có ai, đó là một căn phòng dùng để thờ cúng, chung quanh không có vật gì ngoài một chiếc chiếu mỏng trước bàn thờ. Căn phòng vẫn mở hé cửa kính, ánh trăng xuyên qua cửa sổ làm cho căn phòng hơi có chút không khí liêu trai chí dị.
Hoàng bước xuống nửa cầu thang dưới tầng hai và cân nhắc.Tầng hai có hai căn phòng nhỏ đang đóng cửa, không khí cực kì im ắng có lẽ không còn người sống.
''Có lẽ ông lão đã thành Zombie trong lúc ngủ và ở một trong hai căn phòng kia.''
Hoàng nhẹ nhàng bước xuống tầng hai, đi ra trước hai căn phòng kia. Hắn cầm lên tấm chắn trước người và tay phải kéo chiến đao tự chế nhẹ nhàng gõ lên căn phòng đầu tiên, sau đó thật nhanh chóng lùi lại thủ thế.
Im ắng!
Hoàng lại lập lại động tác đó một lần nữa với cánh cửa vẫn là im lặng.
''Có lẽ trong căn phòng đầu tiên không có ai cả''
Hắn thủ thế qua căn phòng đầu tiên tiến đến gần cánh cửa số hai một cách chậm chạp, đưa lên tấm chắn và cầm đao gõ nhẹ lên cánh cửa số 2.
Thùng! Thùng! Xoảng.
Vài tiếng động rầm rĩ vàng lên làm Hoàng giật bắn người.
''Zombie''. Hai tay Hoàng đổ mồ hôi.
Thùng! Thùng! Cánh cửa bị đập rung lên . May mà cánh cửa chắc chắn, nếu không đã bị Zombie phá tung.
Hoàng kéo chiến đao và tấm chắn bước gần theo lối đi rộng khoảng 2 mét, dựa vào tường. Không thể phủ nhận hắn đang sợ. Rất sợ. Qua cánh cửa kia chính là một Zombie ăn người, một con quái vật......
Cố gắng trấn định Hoàng hít sâu một hơi.
Bất ngờ hắn lao đưa tấm chắn sang một bên lao nhanh tới cánh cửa và đạp tung nó....
Cạch! Bịch ! Rầm Rầm ! Gràoooooooo.......!
Tiếng cánh cửa đập vào một vật gì, tiếng vật đó bay ra xa đập vào tường cùng với tiếng gào thét của Zombie.
Hoàng nhanh chóng đưa tấm chắn lên trước người nâng lên chiến đao lao vào phòng.
Đối diện Hoàng là một con Zombie đang mất thăng bằng ngã dựa vào tường, mặc quần áo ngủ, dáng vẻ gày gò của một ông lão nhưng hắn không dám coi thường. Hắn đưa lên chiến đao đâm thẳng vào ông lão đang lấy lại thăng bằng đứng lên.
Suỵt! Chiến đao cắm thẳng vào cổ ông lão kèm theo đó là tiếng gào thét!
Gràooo!
Máu tươi phun ra.
Hắn nhanh chóng đưa lên tấm chắn và rút ra con dao làm bếp đưa lên trước mặt kéo dãn khoảng cách với ông lão trong tiếng gào thét không biết do đau đớn hay tức giận.
Gràooooo! Zombie nhanh chóng đứng lên đưa đôi mắt đỏ như máu tràn đầy thù hận, kèm theo máu tươi vung vẩy phi thẳng về phía Hoàng . Do lưỡi đao cắm sâu vào cổ, Zombie lao tới đập chuôi đao vào tấm chắn của Hoàng làm cho lưỡi đao cắm vào sâu hơn, cũng làm cho tấm chắn nơi tay Hoàng rung động mạnh.
Chớp ngay lấy thời cơ Hoàng ném con dao làm bếp đang cầm, với ngay lấy thanh đao dùng sức đâm vô một phát nữa rồi kéo ra cùng lúc đó chân hắn đạp mạnh vào bụng Zombie.
Tiếng gào thét va đập lại vang lên. Ngay lúc đó hắn ném đi tấm chắn lao, hai tay cầm lấy chuôi đao thật chặt đâm ngay vào trái tim ông lão.
Sụt!!!! Kèm theo một tiếng gào to. Bịch xác ông lão gục xuống đôi mắt đỏ tràn đầy điên cuồng chậm rãi mất màu.
Yên tĩnh......Máu tươi chậm rãi rỉ ra, mùi máu sộc hết cả căn phòng.
Phịch.
Hoàng run rẩy hai tay bỏ tay ra khỏi cây đao quỳ xuống.
Ọe!!!! Máu ... Máu ....
Giết người, à không Zombie, đâu có khác gì nhau đâu, lần đầu tiên hắn trực tiếp cầm đao giết người, mặc dù đó không còn coi là người nữa nhưng hắn cũng coi như đã trực tiếp giết người. Tiếng gào thét, máu tươi lúc ông lão chết đã làm Hoàng thực sự hoảng sợ.
''Không, hãy nói cho tôi biết đây chỉ là một giấc mộng. Không ! đây là một giấc mộng...Không.....''
Một lúc lâu sau.
''Bình tĩnh, đây là Zombie, đây là sự thật thế giới này bây giờ rất tàn khốc, mà ta phải sống sót''
Kéo theo tấm thên mệt mỏi hắn đứng dậy rút ra chiến đao kèm theo máu tươi, kéo theo tấm chắn thất hồn lạc phách đi ra ngoài, đóng cửa.
Cạch!!!
Rầm! Rầm! Hoàng giật nảy mình, tầng một vọng lên tiếng động làm hắn càng hoảng sợ. Hắn ngó xuống tầng một, ngoài cửa tầng một có lẽ đang bị Zombie đập phá. Có lẽ do âm thanh trận chiến của hắn quá lớn làm cho lũ Zombie chú ý và đang hướng tới cánh cửa muốn xông vô.
Như có thần lực, Hoàng vội vàng lao lên đóng chặt cửa lên tầng hai, lao ngay lên sân thượng nhặt theo vài cục gạch ném xuống cửa tầng một.
Bịch! Viên gạch đập trúng đầu một nữ Zombie làm máu tươi chảy ra. Mấy chích Zombie chung quanh như phát cuồng không đập cánh cửa nữa, mà lao vào cắn xé nữ Zombie, đó tràng cảnh máu tanh vô cùng, thê thảm không nỡ nhìn.
Hoàng tiếp tục cầm gạch ném ra xa, gây lên tiếng động mạnh, mấy con Zombie bỏ ngay thi thể nữ Zombie đã bị cắn không rõ hình dạng và ngay lập tức lao theo nơi phát ra tiếng động, hắn tiếp tục dụ mấy chích Zombie ra xa theo kiểu truyền thống đó.
Mệt mỏi làm hắn xụi lơ ra trên sân thượng sau đó nằm ngửa mặt mà nhìn trời mặc kệ bao đồ sau lưng.
Khi đã hồi phục một chút hắn lặng lẽ đi xuống căn nhà ông lão, và tìm tòi những thứ có thể dùng. Tầng ba không có thứ gì, tầng hai căn phòng đầu tiên đúng là phòng bếp hắn tìm thấy ba túi gạo loại 5 kg một túi đang dùng dở rất nhiều đồ hộp thịt cá cùng với nửa thùng phở ăn liền đang dùng dở, một số rau xanh và nước uống. Gom chúng vào một chỗ và đi ra ngoài hướng tới căn phòng số hai. Hít một hơi thật sâu, mở cửa căn phòng số hai đối diện cánh cửa là xác ông lão đang gục xuống, hắn không dám nhìn nhiều, tìm chung quanh phòng ngủ. Có tủ thuốc, Hoàng tìm đcược một số thuốc giảm đau thuốc đỏ và kháng sinh , thối lui ra khỏi cánh cửa và bước xuống tầng một. Tầng một là phòng khách sau một phen tìm tòi hoàng không thể không thất vọng vì không tìm được gì ngoài hai bình nước tinh khiết 19L, một bình đang dùng dở còn khoảng hơn một nửa.
Kéo theo tấm thân mệt mỏi đưa tất cả những đồ dùng có thể dùng được mà Hoàng đã tìm thấy hai bình nước, 13 kg gạo, nửa thùng mì gói, tất cả đống đồ hộp và một số thuốc men , bông gạc. Lần lượt đưa qua chiếc thang mang về sân thượng nhà mình, kéo lê chúng vô phòng ngủ tầng 3 ném vào một đống, ngơ ngác nhìn chúng một lúc lâu.....
Hoàng mệt mỏi nằm vật xuống nằm thiếp đi lúc nào không biết.
Qua một giấc ngủ dài hắn choàng tỉnh lại và tâm trạng đã khá hơn, đỡ trầm trọng như tối hôm qua dường như hắn lại trở thành một con người khác tràn đầy hi vọng và sức lực.
Hoàng đã suy nghĩ rất nhiều về cuộc sống của chính mình sau này, có lẽ không thể tránh khỏi việc chém giết với hàng loạt Zombie để tranh dành sự sống.
Hoàng sẽ phải đối mặt với nhiều tràng cảnh máu tanh hơn nữa nếu cứ coi những Zombie kia như những số liệu mà hắn đã từng tiêu diệt trên những trò chơi tận thế mà hắn đã chơi khi xưa thì có lẽ tâm lý sẽ đỡ áp lực hơn, hay chính là hắn tự mình an ủi mình như thế.
Sau việc tập luyện Hoàng bước xuống tầng ba và đánh giá đống đồ ăn mà hắn mang về tối qua, có lẽ chỉ đủ dùng trong khoảng hai tuần nữa với sức ăn của hắn hiện nay. Mà rõ ràng hắn sẽ phải nấu cơm, chứ với số lượng mì tôm hiện nay thì chắc chắn sẽ không đủ dùng.
Leo lên sân thượng dẫn dắt vài con Zombie tối qua lang thang tới gần nhà mình đi ra xa.
Hoàng nhanh chóng bước xuống tầng một gia cố lại các cánh cửa một lần nữa và tháo ra bếp ga, bình ga, dây van một cánh mau lẹ nhất sau đó mang lên tầng ba lắp đặt. Có lẽ tại tầng ba này khi nấu cơm sẽ không có Zombie phát hiện đỡ nguy hiểm hơn tầng một nhiều lần .
Nhanh chóng nấu một nồi cơm lớn cùng mở hai hộp đồ hộp, một lát sau đã có một bữa ăn đầy đủ và chất lượng nhất từ nửa tháng nay, nhìn mâm cơm mà Hoàng suy nghĩ thất thần, trước tận thế có ai nghĩ rằng được ăn một bữa cơm như thế này là một loại hạnh phúc hay không.
Nhanh chóng ăn xong bữa cơm hạnh phúc Hoàng lặng lẽ nhắm mắt và nghỉ ngơi suy nghĩ vẩn vơ một lúc lâu sau hắn lặng lẽ đứng dậy chuẩn bị luyện tập chiến đấu như mọi ngày. Trong lúc đó hắn đã nấu một nồi nước nóng lớn để tắm khi luyện tập xong, đã nửa tháng nay Hoàng không tắm rửa, hắn dự định sẽ để nồi nước sôi thật lâu có lẽ vi khuẩn đã chết hết có thể dùng để tắm rửa được rồi .
Haizzz! Trong lúc này ngoài đồ ăn được tắm rửa cũng là một việc hạnh phúc..