Truyện mới này là thể nghiệm mới của med Còn thể nghiệm ra sao tì tự med biết rõ. vậy nên các bạn cứ chậm chạp thưởng thức vậy.
Cốt truyện lấy từ rất nhiều game và sách cho nên ko khỏi có điểm này giống điểm kia quen tuy nhiên med sẽ cố tạo ra những sự khác biết
Hồi 1.1
Cô gái nằm phủ phục trên mặt đất. Mái tóc mượt dài màu đỏ che khuất cả phần đầu. Bộ váy áo vàng nhạt lấm tấm màu đỏ tươi. Cô gái nằm úp mặt xuống mặt đất. Hiển nhiên là đã chết rồi. Cây sáo xanh bóng làm bằng thân cây trúc đầy vết xước, dấu hiệu của một cuộc ác đấu, nằm chỏng chơ ở một phía xa. Cô gái cứ nằm đó mà chẳng ai đoái hoài. Mưa vẫn tầm tã rơi từng giọt.
Cô gái cũng không buồn việc không ai chú ý đến mình. Chỗ cô đang nằm thuộc về bản đồ có tên gọi là Bạch Thủ Thôn. Bạch Thủ Thôn thực chất là Tân Thủ Thôn, mà nhắc đến tân thủ thôn thì hẳn người chơi game online nào cũng biết đó là nơi nao. Ây da, nơi này chỉ dành cho những kẻ gọi là sơ nhập giang hồ. Mà với những game hiện giờ ấy hả, game thủ ở nơi này chưa tới 10 phút đã bay vọt qua bản đồ khác, có chi đâu mà quyến luyến cái bản đồ rộng rinh buồn chán này.
Hơn thế nữa, chẳng có ai lại để ý đến chỗ cô gái đang nằm. Vì nó cực kì khuất mắt và hẻo lảnh. Chỗ cô gái đang nằm là một góc nhỏ tận cùng của bản đồ, xung quanh có những cây cao lớn trổ bông sắc hồng đỏ tuyệt đẹp, con suối quanh co uốn lượn rồi dừng chân ở đây làm thành một cái ao nhỏ xíu xiu, có những bông sen súng nở trên mặt ao trong veo, thi thoảng lại có những con cá đớp móng hay tung mình lên khỏi mặt nước. Đó. Một khung cảnh cực kì thơ mộng và hiếm có ở trần thế. Nhưng không mấy game thủ biết đến chỗ này. Vì ai cũng như ai, chỉ quẩn quanh xung quanh cái thôn bé nhỏ, rồi đi ra ngoài đập chết vài con hươu, thế là thăng vọt lên cấp 10, sau đó chuyển cảnh, vậy là họ đã thoát khỏi bản đồ tân thủ nhàm chán.
Xu hướng này rất thịnh hành trong giới game online ngày nay. Ảo mộng cũng như hàng trăm game online khác đều bị cuốn theo cơn thủy triều cái gọi là nhanh gọn và đặc sắc. Ra đời độ 1 năm, với những cải tiến đáng kể và các hệ thống phụ vô cùng sáng tạo, ảo mộng đã làm mưa làm gió trong giới game thủ và sớm trở thành game trực tuyến có số lượng người chơi đông nhất.
Những nâng cấp của ảo mộng đã góp phần không nhỏ vào việc tăng số lượng người chơi.
Chẳng hạn như hệ thống dẫn đường, những động tác rườm ra như tìm đến NPC để đối thoại, nhận nhiệm vụ, chạy đến chỗ làm nhiệm vụ, đánh quái, trả nhiệm vụ… tất cả đều được đơn giản và tỉnh lược bởi hệ thống dẫn đường. Thật không mất chút công sức nào hay thời gian lẫn tiền bạc; quá trình luyện công của một kẻ chưa biết gì đến sơ cấp thật sự dễ dàng. Nhưng quả thật điều này làm giảm đi mặt cảm nhận của game. Thử hỏi mỗi bản đồ người họa sĩ và chuyên viên thiết kế hay lập trình đều dày công sáng tạo, điểm tô sao cho mỗi khung cảnh, mỗi bước chân người chơi đặt trên đường đều phải đứng lại và ngắm nhìn. Ấy thế mà chỉ có những bước chân vội vàng làm nhiệm vụ, những cú khinh công bay nhảy chớp mắt, thoáng cái chỉ còn trơ khung cảnh đẹp đẽ nhưng mấy ai biết tới. Sự cải tiến, âu đó cũng là sự đào thải.
Cô gái kia thì không như vậy. Cô hoàn toàn khác biệt với họ. Cô chơi game để cảm nhận, để được vui chơi và thư giãn. Game thủ như cô là một người hiếm có. Và chính vì thuộc loại hiếm có nên cô cứ nằm mãi ở đây mà chẳng có ai đoái hoài hay ít nhất dù họ có biết đoái hoài cũng chẳng biết cô nằm ở đây.
Cô gái nằm im lìm bất động trên mặt đất. Nếu không có cái tên ở trên đầu thì hẳn ai đi ngang cũng sẽ lầm tưởng cô là NPC của một nhiệm vụ nào đó. Nhân vật này mang cái tên là Du Du, một cái tên tự nhiên gần gũi nhưng cũng có chút gì đó là lạ. Du Du cô nương nằm đó, chỉ có lũ hươu với dòng tên đen thui Hươu Hoa Mai vừa nhởn nhơ gặm cỏ vừa nhìn cô bằng con mắt thơ ngây. Lẽ tất nhiên là chúng chẳng thể làm gì được. Chúng chỉ là những con thú NPC, nhiệm vụ chúng đang mang chỉ là làm bia tập cho những game thủ sơ nhập giang hồ. Chúng chẳng có chức năng hay kĩ năng khả quan nào có thể giúp Du Du. Mà nếu có chăng đi nữa thì làm sao một loại thú NPC lại đi hồi sinh một người chơi cơ chứ. Thật là chuyện oái ăm nếu nó có thật.
Tiếng leng keng của lục lạc vang lên. Lũ hươu đang nhởn nhơ dường như dạt sang một bên để nhường chỗ cho con quái vật vừa mới xuất hiện. Mà con quái vật này gọi là quái thú cũng không ngoa. Sinh vật vừa xuất hiện có cái đầu dài như ngựa, mũi có hai sợi ria thiệt dài uốn lượn, lông mày con thú màu vàng và rậm, trên đầu lại có hai cái sừng tròn óng ánh vàng chói lóa, thân mình thon gọn đầy vảy xếp lớp được nâng đỡ bởi bốn chân chắc nịch với bàn chân đầy móng vuốt sắc nhọn.
Du Du he hé mắt nhìn rồi há hốc. Không phải chứ. Đích thực đây là thánh thú Hoàng Kì Lân trong truyền thuyết mà. Cớ sao nó lại ở đây.
Thánh thú Hoàng Kì Lân là một thú cưỡi đẳng cấp trong ảo mộng, không chỉ có chức năng đi mây về gió, độn thổ nhập thủy mà còn vô số kĩ năng biến hóa; là một sinh vật hỗ trợ cực kì đắc lực cho chủ nhân. Lẽ tất nhiên, những ai sở hữu được con thú thần thông nay thì phải cỡ hàng đại gia hay tay chơi máu mặt.
Thánh thú Hoàng Kì Lân không dễ mà sở hữu. Nghe nói để có được nó và nuôi dạy nó nên người, à không, nên thần là cả một quá trình gian khổ và vất vả, cực nhọc có thể kéo dài hàng tháng phụ thuộc vào tài lực của người sở hữu.
Cách thức có được Hoàng Kì Lân như thế nào nghe nói vẫn còn là bí mật. Thông tinh về linh thú này trên trang chủ game chỉ vỏn vẹn vài dòng ít ỏi. Không biết nhà phát hành cố tình lượt bớt để khơi gợi sự tò mò của game thủ hay thực chất họ cũng không biết nhiều để ghi. Về phần này, Du Du nghiêng về vế đầu hơn. Thông tin về linh thú Hoàng Kì Lân cô nhớ như sau:
Hoàng Kì Lân, thuộc loại linh thú có thông linh với trời đất, xuất hiện khi trời đất còn hỗn mang, mang sức mạnh tối thượng; một tiếng gầm chấn động chín tầng trời, một cái dậm thấu mười tám tầng địa ngục, cái quét đuôi san bằng cả núi sông…
Còn nhiều nhiều nữa những miêu tả về con thú lợi hại này nhưng rặt toàn chữ là chữ. Ngoài ra chẳng có thông tin gì về việc bắt hay nuôi nó ra sao. Ấy vậy mà giờ đây Du Du lại thấy một con bằng xương bằng thịt. Ừm, Du Du nhầm rồi, là đoạn mã chứ. Hoàng Kì Lân dù hùng cường cỡ nào cũng chỉ là những mã lập trình mà thôi.
Cả tháng nay Du Du đã không lên mạng rồi. Chẳng phải vì cô bận rộn gì mà tại vì nhà cô đã cắm cô lên net trong một tháng. Đau lòng làm sao; điểm số mới chỉ tụt có một chút mà cô đã phải nhận hình phạt rồi. Chẳng bù với ông anh của Du Du, có thể học hành ra sao cũng chẳng ai phiền hà. Du Du đã buồn bực cả tháng. Tất nhiên cô có thể trốn nhà ra net chơi nhưng cô lại chẳng muốn dối trá như thế. Thôi thì bế quan cả tháng cũng chả sao. Vậy mà giờ đây khi Du Du quay lại Ảo Mộng thì cô đã chẳng theo kịp thời đại rồi.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hoanganh92
Du Du nhìn tên nhân vật đang cưỡi con thánh thú kì lân, Độc Long. Cái tên này thật cao ngạo kiêu hãnh lẫn đầy sự cô đơn. Ây cha, tên người chơi này chẳng phải rất quen sao, cô vừa mới thấy đây mà.
Du Du nhấp vào bảng xếp hạng server của cô. Anh ta đây rồi. Du Du thầm reo lên. Độc Long, người này chẳng phải đứng trong hàng ngũ top PK server của cô sao. Sao anh ta lại đến đây. Anh ta chỉ vô tình đi ngang thôi sao. Không thể nào. Mấy ai biết đến cái chỗ hoang sơ hẻo lánh này chứ. Tất nhiên là trừ Du Du và người lúc nãy đến trước Độc Long nhưng Du Du đến nơi đây vì lý do riêng còn người vừa nãy lẫn Độc Long này có thể do vô tình.
Cao thủ Độc Long cưỡi con Hoàng Kì Lân đi ngang qua xác Du Du. Đi ngang qua một lần cố nhiên là bình thường. Nhưng vòng lại đi ngang lần hai vả lại còn đứng lặng im ngắm nhìn thì tất không phải là ngẫu nhiên nữa rồi. Du Du gõ phím lóc cốc:
[Thường]Du Du: Độc Long đại hiệp, huynh đi đâu đó ?
Độc Long im lặng không đáp. Du Du tự nhiên thấy bực. Cô đâu phải khung cảnh để cho anh ta ngắm chứ.
[Thường]Du Du: Nè! Nếu đại hiệp ko có gì thỉnh giáo thì đừng đứng đó ngáng đường nữa! (mặt cáu)
[Thường]Độc Long: Đường rộng thênh thang. Hơn nữa chỗ này đâu phải của riêng cô nương ?
[Thường]Du Du: Nhưng bổn cô nương là người đến trước. Xem như bổn cô nương đã xí chỗ rồi.
[Thường]Độc Long: Cô nương ăn nói thật ngang ngược. Hễ đến trước là có quyền sở hữu sao ?
[Thường]Du Du: (cười hả hê) Uh đó. Đây là luật của bổn cô nương.
[Thường]Độc Long: (thở dài) Cô nương chết rồi thì làm sao mà sở hữu ?
Du Du á khẩu. Đúng là vậy. Cô chết rồi. Mà nếu có sống cũng chưa chắc đuổi được anh ta đi.
Thấy Du Du ngậm tăm, Độc Long nói tiếp:
[Thường] Độc Long: Sao cô nương chết vậy ?
[Thường]Du Du: Rõ rành rành còn gì. Bổn cô nương bị người khác hãm hại sau đó thì bị giết chết.
Quả thực Du Du vừa bị người chơi khác giết hại. Nhưng không phải do oán cứu lại càng không vì tính ganh đua hiếu chiến hay kênh kiệu phát ghét, chỉ đơn giản là Du Du muốn chết mà thôi.
Vậy nên Du Du một mình đi đến Bạch Thủ Thôn, chuyển nhân vật sang trạng thái chiến đấu và hái vẩn vơ mấy lá thuốc. Chừng vài phút sau, Du Du đã đạt được sở nguyện. Một nhân vật hiếu chiến đi ngang và đập cô chết tươi. Du Du té ngã, nằm soài ra đất, máu chảy lên láng. Tất nhiên người chơi đó được tự động thêm vào danh sách oán thù của Du Du nhưng có lẽ cô chẳng bận tâm đến chuyện đi trả thù hận. Chỉ vì Du Du đã muốn chết mà.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hoanganh92
[Thường]Độc Long: (mặt khó hiểu) Vậy sao không về thành ? Nằm đây làm gì ?
Một nhân vật khi bị chết trong ảo mộng thì sẽ có nhiều cách để hồi sinh. Đầu tiên là quay trở về khu vực an toàn gần nhất nhưng bị giảm 10% kinh nghiệm và nội thương khá là đau. Đây quả là bi kịch với những game thủ đẳng cấp cao như Du Du và Độc Long. Độc Long vì lý lẽ này mà có thể hiểu tại sao Du Du không muốn về thành.
Một lựa chọn khác là dành cho kẻ lắm tiền. Bùa hồi sinh. Chỉ cần mang theo nó trong người thì khi bị tử vong có thể sử dụng ngay tức thì, hồi sinh tại chỗ không bị bất cứ hao tổn nào và mang trạng thái miễn nhiễm vô địch, trạng thái này sẽ giữ nguyên một thời gian khi nhân vật không chiến đấu. Và nó sẽ mất đi nếu game thủ tiếp tục cuộc chiến của mình. Tuy nhiên giá cả lá bùa này khá là đắt và nó chỉ được bán trong hệ thống bảo trân cho nên giá chợ đen luôn ở trên thiên giới. Du Du chẳng thể mà cũng không muốn lận lá bùa này trừ khi được thưởng bởi nhiệm vụ.
Một cách khác nữa là người chơi có thể chọn con đường đi xuống âm giới. Chỉ mất 1% kinh nghiệm nhưng sẽ bị giam hãm ở đó 1 giờ đồng hồ. Thực sự y như ở tù khi cứ loanh quang trong đó mà chẳng thể làm gì. Liên lạc bị cắt đứt với thế giới bên ngoài. Chẳng làm được gì cả. Xung quanh thì đầy oan hồn kêu la réo khóc, bay lại phất phơ. Thật là sởn gai óc mà.
Cách thức cuối cùng là biện pháp thường thấy trong game. Người chơi này được hồi sinh bởi người chơi khác. Điều này bắt buộc phải có người chơi có kĩ năng hồi sinh trong đội ngũ. Rất là thiết thực trong những cuộc săn boss hay cày kinh nghiệm. Nhân vật bị chết sẽ đươc người chơi kia hồi sinh làm sống lại. Tất nhiên lượng kinh nghiệm bị mất đi phụ thuộc vào cấp độ kĩ năng hồi sinh của người sử dụng. Nếu Du Du không nhớ nhầm, nhân vật Độc Long này là người có kĩ năng đó. Anh ta có thể cứu Du Du. Tuy nhiên Độc Long lại đang không hiểu tại sao Du Du không về thành. Cô tiếc kinh nghiệm sao.
Thắc mắc trong đầu của Độc Long được Du Du giải đáp chớp nhoáng:
[Thường]Du Du: (thở dài) Muội ko mún về thành +_+
Độc Long coi bộ còn muốn hỏi thêm. Nhưng khuôn mặt tâm trạng của Du Du làm anh ta nghĩ có tiếp tục cũng chưa chắc Du Du trả lời. Độc Long chuyển thắc mắc anh ta sang hướng khác.
[Thường]Độc Long: Cô nương cất trang bị đi rồi à ?
Khi chơi game, người chơi có thể nhìn trang bị người khác. Nhưng nếu cài chế độ ẩn thì người chơi khác sẽ không nhìn được mình đang xài loại đồ gì. Chức năng này rất tiện cho việc chém giết hay mưu đồ bất chính. Còn thông thường thì ai cũng muốn khoe đồ mình vip cỡ nào, nhiều dòng ra sao, màu mè hoa lá cành.
Độc Long thấy rõ là Du Du không để chế độ ẩn. Nhưng những khung đồ cô thì trống không chẳng có món chi hết ngoài cây sáo trúc vũ khí cầm tay, nhưng nó cũng là loại tầm thường. Vì vậy Độc Long nghĩ ngay đến trường hợp Du Du đem đồ mình cất đi.
[Thường]Du Du: (khóc ròng) Người ta bị hack hết đồ rồi >.<
[Thường]Độc Long: (sửng sốt) Hack ? Sao lại bị hack ? Cô nương ra net chơi à ?
[Thường]Du Du: (thở dài) Khó nói lắm T-T
Du Du đúng là bị mất đồ, nhưng không do bị hack. Cô không thường ra tiệm net chơi. Mà có ra cũng chẳng đăng nhập bất cứ gì tiết lộ thông tin cá nhân. Theo Du Du, đó là cách tốt nhất tự bảo vệ mình trước thời buổi: nhà nhà ăn cướp, người người đạo tặc; một tấc đất trăm tên trộm như bấy giờ.
Đồ Du Du không bị hack, nhưng là gần như hack. Kẻ hack là ông anh quí hóa tài giỏi của cô. Nhận lệnh từ mẫu hậu muôn vàn cao quí của cô, hắn đã buộc Du Du đăng nhập game và lạnh lùng quăng shop toàn bộ trang bị của Du Du trước sự nát ruột xé lòng của cô. Đó là hình phạt cho sự sụt điểm của Du Du. Còn nỗi đau đớn xót xa nào hơn khi Du Du chỉ biết khóc ròng mà chẳng thể phản kháng.
Du Du nằm liệt giường cả mấy ngày sau đó. Đến nỗi cả nhà bày ra cuộc tranh luận nào là quyền tự do, chuyện tương lai, chuyện chồng con, … Sau cùng sự việc gác lại với lời hứa đền bù từ thủ phạm đồng thời cũng là quân sư hiến kế ra hình phạt cho thân mẫu cô. Du Du có thể chơi game thoải mái khi học hành yên ổn, nhưng dù vậy, như người ta nói, vật đã mất chẳng thể lấy lại. Du Du cắn răng nhìn nhân vật mình chẳng còn gì. Chính vì vậy cô chỉ muốn mang nó đi tự sát thôi. Đó là lý do Du Du đến nơi khởi đầu của mỗi nhân vật này và cầu mong cái chết.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hoanganh92
Sau khi nghe Du Du thốt ra một câu tâm trạng, Độc Long đứng im một tí. Thánh thú Hoàng Kì Lân cào móng trên đất vô tư lự. Rồi Du Du thấy hào quang ánh sáng bao quanh xác mình. Cô nhìn thấy dòng thông báo hệ thống cho biết cô vừa được hồi sinh mà không mất tí kinh nghiệm nào. Đây chẳng phải là kĩ năng hồi sinh cao cấp sao. Là Độc Long cứu cô. Du Du đứng dậy với huyết lực dồi dào lẫn nhiều trạng thái bổ trợ. Cô nhìn Độc Long đang thu ống tay áo về hỏi:
[Thường]Du Du: Sao huynh cứu muội ?
Du Du đổi cách xưng hô. Dù sao người ta cũng vừa làm ơn với mình. Lịch sự môt chút cho phải phép. Hì. Hơn nữa cô là con gái mà.
[Thường]Độc Long: Chẳng có gì. Tại hạ muốn một mình ở đây ngắm cảnh. Cô nương nằm đây thì thật chướng mắt.
Du Du nghẹn họng, ực một cái nuốt ngay cục tức vừa trồi lên. Nếu là thường ngày cô đã quát một tiếng vào mặt kẻ nói thế với cô rồi. Nhưng đây là game mạng, cô chẳng thể làm thế được.
[Thường]Du Du: Vậy muội ko làm phiền huynh nữa. Muội về thành đây ^o^
Cố nở nụ cười, Du Du bấm nút kĩ năng hồi thành. Du Du nhìn cây thời gian kĩ năng thi triển bùa hồi thành đang dần chạy đầy. Lúc nó sắp đầy, Du Du chỉ muốn thi triển một chiêu Liệt Tâm Chú đâm lủng bụng kẻ trước mặt cô thôi. Người gì đâu mà hách quá thể.
Nhưng Du Du biết chắc rằng, khi cô vừa rút cây sáo trên lưng ra thì người cô đã lủng lỗ chổ bởi ám khí của Độc Long rồi, chưa kể đến trường hợp đầu một nơi thân một nẻo khi bị Hoàng Kì Lân ngoạm đầu. Cho nên Du Du chỉ còn ấm ức nhìn màn hình chuyển cảnh.
Thoắt cái Du Du đã đứng ở Vạn Nhân Thành, một khu thị tứ đông đúc của trò chơi ảo mộng. Du Du nhìn kênh thế giới đang ồn ào rộn rã mua bán tấp nập. Du Du thở dài rồi đưa chuột định thoát game. Ngay lúc ấy, bỗng nhiên tin nhắn hệ thống xuất hiện thông báo với cô rằng cô nhận được thư.
Du Du thầm kinh ngạc khi không biết ai gửi thư cho mình. Cô rất hiếm bạn, lại đã vắng mặt cả tháng trời. Bang phái hẳn đã quên cô. Hơn nữa Du Du lại càng ngạc nhiên hơn nữa khi cô nhận được là thư ẩn danh.
Du Du mắt chữ A mồm chữ O khi mở thư. Cái cô nhận được thật sự làm Du Du sốc. Cô hoa mắt khi nhìn những sợi chỉ óng ánh sắc màu bao quanh những món trang bị tím lịm. Chẳng phải trang bị truyền thuyết đây sao, hơn nữa lại cùng đẳng cấp của cô, lớp nhân vật cô sử dụng, đã vậy còn nâng cấp tới hạn. Loại trang bị này phải săn boss may mắn mới có, chưa kể đã qua quá trình nâng cấp, hao tổn tiền bạc là cố nhiên nhưng hao công tốn sức mới là đáng kể.
Và Du Du càng sửng sốt hơn khi người gửi chúng cho cô là Độc Long. Sở dĩ Du Du biết Độc Long gửi trong khi thư ẩn danh là vì những món trang bị kia có chữ “Chế tác bởi Độc Long”. Tại sao anh ta lại làm thế. Gửi những món báu vật này cho Du Du, một người xa lạ giữa đường. Du Du run tay gõ từng chữ nói thầm với Độc Long.
[Thầm]Du Du nói thầm Độc Long: Sao huynh tặng muội những món quí giá thế này ?
Gửi đi rồi Du Du căng mắt nhìn màn hình. Liệu Độc Long có trả lời cho cô biết. Rồi Du Du suýt giật mình khi Độc Long hồi đáp.
[Thầm]Độc Long nói thầm Du Du: (cười vui vẻ) Du muội cứ nhận đi.
[Thầm]Du Du nói thầm Độc Long: Ở đâu huynh có mấy món này ?
[Thầm]Độc Long nói thầm Du Du: Thuận tay có được ấy mà.
[Thầm]Du Du nói thầm Độc Long: tại sao huynh tặng muội ? chúng ta nào có quen biết chi đâu ?
[Thầm]Độc Long nói thầm Du Du: Du muội quên rồi. Chúng ta đã quen nhau từ kiếp trước.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hoanganh92