Tác giả: Gà Chín Cựa
Thể loại: Xuyên không, huyền huyễn
Giới thiệu
Nguyễn Phàm Minh 15 tuổi đạt được danh hiệu Cửu Kiếm Thần Kê (gà chín cựa), trở thành truyền nhân cuối cùng của tổ chức sát thủ Thần Kê ở nước Việt Nam.
Năm 16 tuổi, hắn kí hợp đồng với chính phủ Mỹ, được đặc cách tham gia hai khóa huấn luyện "Địa Ngục Trung Đông" của lực lượng đặc nhiệm SEAL 6 và "Hùng Ưng Hoa Kỳ" của lực lượng bắn tỉa Marine Scout & Sniper.
Sau bốn năm tham gia săn lùng và triệt phá các tổ chức khủng bố ở Trung Đông, hắn trở về Mỹ, theo học khoa sinh - hóa ở đại học John Hopskin.
25 tuổi, hắn tốt nghiệp và bắt đầu cuộc sống mới với hai thân phận song song: nghiên cứu sinh và sát thủ "Gà Chín Cựa".
Tác giả: Gà Chín Cựa
Thể loại: Xuyên không, huyền huyễn
Ngày 25 tháng 10 năm 2020. Trung tâm nghiên cứu hàng không, vũ trụ NASA
"Cấp báo! Cấp báo" - Một thông tin khẩn cấp được truyền từ vệ tinh NASA 41, tọa độ (xx,yy,zz) khiến cho toàn bộ trung tâm náo loạn.
Tháng 10 năm ngoái, các nhà khoa học đã tính toán được chu kỳ và quỹ đạo của các cơn bão thiên thạch trong vòng 300 năm tới. Cơn bão đầu tiên sẽ xuất hiện vào khoảng tháng 12 năm 2020. Vì thế, từ đầu năm, 105 vệ tinh NASA và 25 vệ tinh Thần Phong của Trung Quốc đã được huy động để kiểm soát bán kính một nghìn năm ánh sáng quanh trái đất.
_NASA, viện trưởng William nghe. -viện trưởng William nôn nóng bắt máy.
_NASA 41 báo cáo! Bão Z 320 đang tiến thẳng về trái đất. Tọa độ gốc (x1,y1,z1). Hướng đi 45 độ trục Tây-Bắc. Vận tốc 20 năm ánh sáng trên giờ. Ước tính trong vòng một tháng sẽ đâm vào trái đất. Hết! - Tiến sĩ Smith cố gắng bình tĩnh để báo cáo đầy đủ các thông số.
_Đã rõ! NASA 41 tiếp tục quan sát! - Viện trưởng William nhíu mày nói.
_Mọi người chuẩn bị. Một tiếng nữa hợp. - Ông vỗ tay ba, bốn cái rồi lên tiếng nói.
***
Trong phòng họp, hơn hai trăm nhà khoa học nổi tiếng từ khắp thế giới đang tập trung nghiên cứu các dữ liệu trên màn hình.
"Đây là toàn bộ số liệu chúng ta hiện có trong tay. Mục tiêu hàng đầu là hạn chế tối đa thiệt hại nhân mạng." - Viện trưởng William ôn tồn nói.
Không khí trở nên sôi nổi sau khi viện trưởng dứt lời. Các nhà khoa học bắt đầu trao đổi với nhau bằng tiếng mẹ đẻ rồi mới trình bày ý kiến bằng tiếng Anh. Sau hơn ba giờ bàn luận, mọi người đã thống nhất sử dụng đầu đạn tên lửa để đánh chệch hướng các thiên thạch nhắm vào khu vực dân cư. Bãi đáp cuối cùng của thiên thạch chính là vùng biển Tam Giác Quỷ nổi tiếng.
***
Văn phòng viện trưởng William.
"Lập tức liên lạc với chính phủ Hoa Kỳ. Cung cấp đầy đủ thông tin địa lý để họ khoanh vùng di dời dân cư ven biển Miami." - Viện trưởng William nhịp các ngón tay phải trên bàn.
"Rõ". Thư kí Bae ôm đống tài liệu ra khỏi phòng.
***
6 giờ chiều giờ Việt Nam. Ngày 27 tháng 11 năm 2020. Khu đô thị Phú Mỹ Hưng, Sài Gòn.
Cả nhà Nguyễn Phàm Minh đang chăm chú theo dõi đài VTV3. Phát ngôn viên của trung tâm nghiên cứu vũ trụ, hàng không NASA đang đọc báo cáo trực tiếp về cuộc chiến với bão thiên thạch có số hiệu Z 320 đang diễn ra ngoài trái đất.
"Xin chào các bạn. Tôi là Conde Gonzales, phát ngôn viên của trung tâm nghiên cứu hàng không, vũ trụ NASA. Hiện tại, 21 tàu con thoi đang liên tục khai hỏa vào bão Z 320. Theo tính toán hiện nay, chúng tôi cam đoan sẽ không có bất cứ khu vực dân cư nào trên thế giới bị thiên thạch va chạm trực diện. Chỉ có vùng biển miami thuộc Tam Giác Quỷ Bermuda sẽ bị ảnh hưởng bởi địa chấn và sóng thần. Xin các bạn an tâm và kiên nhẫn chờ đợi thông tin cập nhật."
***
Ba tiếng trước.
Tại trung tâm phòng vệ quốc gia, hơn 50 nhân viên đang bù đầu cổ, gõ cốc cốc vào các bàn phím. Họ không dám rời mắt khỏi màn hình của các siêu máy tính dù chỉ một giây. Hàng loạt các thông tin tọa độ liên tục được tải về từ vệ tinh và gửi đến các trạm tên lửa bên ngoài không gian.
Mọi thứ đã được chuẩn bị kĩ lưỡng để chuẩn bị nghênh chiến bão Z 320. Một sai sót nhỏ nhất, dù chỉ là con số ở hàng trăm nghìn sau dấu phẩy, cũng có thể khiến trái đất tan thành tro bụi.
Tổng tư lệnh McCaffrey cố gắng bình tĩnh khi liên lạc với tiểu đoàn Alpha 307.
_Tôi là tổng tư lệnh McCaffrey. Tiểu đoàn Alpha 307 lập tức báo cáo.
_Đội trưởng Mark Carter xin báo báo. 21 tàu con thoi của tiểu đoàn Alpha 307 đã sẵn sàng nghênh chiến bão Z 320. Khoảng cách phòng thủ là 15 nghìn kilomet tính từ tầng khí quyển. 350 đầu đạn tên lửa sẽ được bắn ra với tần suất hai đầu đạn mỗi phút. Báo cáo hết!
_Tốt! Alpha 307 tiếp tục duy trì liên lạc. Hết!
***
Khắp nơi trên trái đất đang trở nên hỗn loạn. Tình trạng vơ vét, hôi của nhân lúc lòng người hoang mang đang lan tỏa với tốc độ chóng mặt. Lực lượng bộ binh, cảnh sát, và trực thăng phải được huy động tối đa để duy trì an ninh.
Ở Sài Gòn, các thanh niên điên cuồng hò hét, lạng lách, đánh võng trên xa lộ. Trái đất chưa tận thế, nhưng đã có không ít người bỏ mạng vì những hành động điên khùng của bản thân hoặc của người xung quanh.
***
Một tiếng trước khi thiên thạch đi vào tầm ngắm của trạm tên lửa.
_Alpha 307, đội trưởng Mark Carter báo cáo. Bắt đầu khởi động tên lửa. Báo cáo hết.
_Tốt. Quỹ đạo và vận tốc của bão Z 320 vẫn không thay đổi. Tiếp tục duy trì kế hoạch.
***
15 phút trước khi thiên thạch đi vào tầm ngắm.
Tại trung tâm NASA và trung tâm an ninh, mọi người chăm chú dán mắt lên hình ảnh vệ tinh và cầu nguyện.
Khắp nơi trên thế giới, các tin đồ ngoan đạo cũng luôn miệng cầu nguyện. Có người cầu được siêu sanh. Có người cầu được về với Chúa.
Các đôi trai gái tranh thủ âu yếm, quấn quýt bên nhau lần cuối. Các tay nhà giàu lại vội vàng nhâm nhi những chai rượu quý giá nằm sâu trong hầm rượu suốt mấy chục năm trời.
Họ làm những việc khác nhau, nhưng tất cả đều có một suy nghĩ: nếu được sống thêm một ngày, tôi sẽ sống tốt hơn ngày hôm nay.
***
"Khai hỏa!"
Khi hàng trăm thiên thạch lớn nhỏ điên cuồng lao vào tầm ngắm, tiểu đội Alpha 307 liên tục thay phiên nhau khai hỏa với tần suất hai đầu đạn mỗi phút.
Bùm! Bùm!
Vèo! Vèo!
Hai đầu đạn với vận tốc gấp năm lần âm thanh lao về phía thiên thạch. Thời gian kích nổ vừa đúng lúc để hỏa lực phát huy tối đa.
Ầm! Ầm!
Hơn mười thiên thạch nổ tung tạo thành một biển lửa. Bụi đá nhỏ cỡ trái bóng đá bay tứ tán.
"Khai hỏa!"
...
Trong khi đó, tại Nhà Phàm Minh.
_Hây a. Minh à, may là con về Việt Nam thăm ba mẹ. Nếu không thì nguy rồi. - Mẹ Phàm Minh thở dài nhìn hắn. Bà chỉ có duy nhất cậu con trai giỏi giang này nên lúc nào cũng sốt ruột lo lắng.
_Haha. Mẹ đừng lo, tiểu bang Virgina của con cách xa Florida và nằm sâu trong đất liền, không sợ sóng thần đâu. - Phàm Minh cười tươi an ủi mẹ.
_Chó con, lúc nào cũng làm mẹ lo. Mày không biết lúc mày bặt tin hai năm trời ở Iraq, mẹ chỉ muốn chết theo mày thôi. - Mắt bà đỏ hoe, thều thào nói.
_Thôi nào, thôi nào. Chuyện qua rồi. Con bây giờ chẳng phải thành tài rồi sao. Con sẽ để ba mẹ hưởng phúc cả đời. - Phàm Minh vội ngồi sát bên mẹ, xoa lưng bà.
_Mẹ không cần mày nuôi. Mẹ chỉ cần mày khỏe mạnh thôi. - Bà vén vạt áo lau khóe mắt.
_Mẹ lấy khăn giấy lau mắt này. Lau bằng áo không tốt. - Phàm Minh vội vàng lấy khăn giấy đưa bà.
_Tới giờ cơm nước rồi mà ba mày vẫn chưa về. Chắc lại lấy cái máy phiên dịch đi tán dóc với mấy ông tây rồi. Nhiều chuyện hơn cả tao.
_Haha. Máy phiên dịch của bé Ngân lợi hại lắm. Tốc độ dịch chỉ thua tốc độ nghe nói bình thường 0.16 giây.
_Hừ. Mẹ chỉ cần con dâu ngoan, không cần kỹ sư giỏi. Chó con, sang năm mày 28 rồi. Mau mau lấy vợ cho mẹ bồng cháu. Mấy bà Hàn quốc phòng kế bên ai cũng có hai ba đứa cháu bám chân. Còn mẹ mày cả ngày thui thủi một mình trong bếp.
_Rồi rồi. Con hứa, 35 tuổi con lấy vợ. - Phàm Minh vừa nhai rồn rột khoai tây chiên Laid vừa nói.
_Không sớm hơn được sao?
_Con đã ký hợp đồng với chính phủ Mỹ, không làm khác được.
_Hây a. Công việc nguy hiểm quá, sao con lại đồng ý? Làm nghiên cứu sinh một tháng cũng được hơn mười nghìn đô rồi.
_Đó là điều kiện của ông Obama khi chấp thuận cho con tham gia huấn luyện đặc nhiệm. Hơn nữa, sau khi mãn nhiệm, cả nhà chúng ta sẽ được chính phủ Mỹ bảo hộ tới ba đời sau khi con chết. Một người làm quan, cả họ được nhờ mà mẹ. Hi sinh mình con mà cả nhà mình mấy đời an ổn thì lời quá rồi. - Phàm Minh ôm mẹ an ủi.
_Nhưng...mẹ sợ. - Mắt bà đỏ hoe.
_Mẹ yên tâm. Con dù sao cũng thuộc hạng VIP trên Sát Thần bảng. Chính phủ không tuỳ tiện thí chốt con đâu. Hơn nữa, tình hình thế giới hiện nay cũng dần yên ổn rồi. Mỹ, Nga, và Trung Quốc đã kí hiệp định tạm dừng chạy đua vũ trang để tập trung đối phó bão thiên thạch. Còn bọn khủng bố cũng bị mấy lực lượng bóng tối như Hùng Ưng Hoa Kỳ, Thần Long Trung Hoa, Điện Kremlin... quét sạch rồi. Con tin từ đây đến khi mãn hợp đồng, con sẽ không có nhiệm vụ gì đâu. - Phàm Minh cười nói.
_Phàm Minh, con nói mấy chuyện này với mẹ có sao không?
_Không sao đâu mẹ. Chính phủ họ đang theo dõi con. Chỉ cần không trực tiếp tiết lộ hồ sơ mật sẽ không sao. - Phàm Minh thản nhiên nói.
_Làm sao họ theo dõi con được? - Bà ngạc nhiên.
_Họ cấy camera siêu vi và chip nghe lén vào nhãn cầu và mạch máu của con. Dữ liệu được trực tiếp truyền lên vệ tinh. Sau khi mãn hợp đồng 5 năm, họ sẽ lấy ra, trả lại tự do cho con.
_Lợi hại thật. Nước Mỹ có khác.
_Haha. Mấy thứ trò chơi con nít thôi mẹ ạ.
***
Ba tiếng sau.
"Cố gắng lên Alpha 307! Chỉ còn mười đợt nữa!" - Tổng tư lệnh McCaffrey nắm chặt tay cầu nguyện.
"Khai hỏa!"
Còn 9 đợt
"Khai hỏa!"
Còn 8 đợt
"Khai hỏa"
Còn 7 đợt.
Khắp thế giới, chỉ cần nơi nào có điện và có tivi, nơi đó sẽ vang lên các tiếng đếm. Lần đầu tiên trong lịch sử truyền hình, cảnh tên lửa bắn vào thiên thạch được phát sóng trực tiếp.
"Khai hỏa đợt cuối!"
Ầm!
_Không hay! Một thiên thạch vượt qua được vụ nổ.
_Lạy Chúa tôi! Lập tức tính toán tọa độ! - Tổng tư lệnh McCaffrey thét lên.
_Alpha 307 nghe rõ. Đích đến là (x2,y2,z4). Phạm vi đủ nhấn chìm toàn bộ khu vực Đông Nam Á và một nữa nước Trung Quốc. Chúng tôi khẩn cầu một sự hi sinh từ các bạn. - Tổng tư lệnh McCaffrey chân thành nói.
Không đợi ông dứt lời, đội trưởng Mark Carter thét lên: "Tiểu đoàn Alpha 307. Quyết tử cho địa cầu quyết sinh!"
21 tàu con thoi lập tức lao về phía thiên thạch. Hàng loạt tiếng nổ vang lên. Cuối cùng thiên thạch cũng chệch hướng, buông tha trái đất.
Tổng tư lệnh McCaffrey và toàn thể nhân viên đưa tay chào nghiêm trang. Không ai biểu lộ sự vui mừng. Trên mặt họ chỉ thể hiện sự tôn kính.
Hình ảnh cuối cùng của tiểu đoàn Alpha 306 được phát sóng cùng lúc. Toàn bộ quân đội, cảnh sát trên khắp thế giới đồng loạt hướng về bầu trời giơ tay chào những người anh hùng vô danh.
***
"Xin cảm các bạn đã kiên nhẫn theo dõi. Tôi là Conde Gonzales, phát ngôn viên của trung tâm nghiên cứu hàng không, vũ trụ NASA. Chúng tôi vô cùng hân hoan khi nhận được báo cáo rằng bão Z 320 đã chấm dứt. Toàn bộ thiên thạch đều đáp xuống khu vực tam giác quỷ. Không có bất cứ khu vực dân cư nào bị tàn phá.
Xin thay mặt toàn thể NASA và lực lượng chính phủ các quốc gia, tôi chân thành cảm tạ tiểu đoàn Alpha 307 và người thân họ vì hành động cao cả của họ. Trái đất sẽ mãi nhớ về các bạn. Ngày 27 tháng 11 chính thức trở thành ngày tưởng niệm tiểu đoàn anh hùng Alpha 307."
Last edited by vantheanh; 05-10-2015 at 08:57 AM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vantheanh
Tác giả: Gà Chín Cựa
Thể loại: Xuyên không, huyền huyễn
Hai ngày sau, Phàm Minh về Bến Tre thăm sư phụ. Nhìn cảnh vật xung quanh, lòng hắn bồi hồi khó tả. Những hồi ức năm xưa như hiện rõ trước mắt khiến hắn không khỏi cảm thán. Chợt thấy một cái ghe nhỏ, cũ kĩ neo ở cây dừa phía trước, hắn vội bước lại hỏi thăm ông già: "Ông cho cháu hỏi, ghe này đi rồi có về được không?"
Ông già đặt ly cà phê sữa đá xuống ghe rồi ngước mặt nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Ghe thì về được, nhưng người thì không."
Hây!
Ông già la lên rồi nhảy cao lên trời, xoay người hai vòng tung vài cú đá như chớp nhoáng. Phàm Minh mỉm cười, mười ngón tay cong lại, tạo hình móng chân gà chụp lấy bàn chân ông. Hắn tính vung tay đánh vào khớp gối thì ông già phóng liền ba cây phi đao vào người hắn. Phàm Minh nhún chân lộn người trên không né phi đao.
Phập! Phập! Phập!
Ba cây phi đao cắm sâu ba tấc vào nền đất cứng. Ông già vọt về phía hắn, hai tay cầm ngược hai con dao Thái Lan gọt trái cây.
Keng! Keng!
Tiếng dao chạm vào nhau sắc bén đến tận gai óc. Phàm Minh hừ mạnh, nắm chặt cán kiếm nơi thắt lưng kéo mạnh ra. Thanh kiếm này được thiết kế như một chiếc lông gà, lưỡi kiến dài, mỏng, và nhọn.
Xào! Xào!
Lưỡi kiếm rung mạnh liên tục như một con rắn đang oằn mình. Thần Kê Cửu Kiếm thức thứ nhất: giun oằn trên mỏ. Lười kiếm đập liên tục vào hai con dao Thái Lan khiến ông già không thể rút ngắn khoảng cách. Hừ mạnh một tiếng, ông già đạp hai chân về phía sau như con gà chà chân trên mặt đất.
Vù!
Thân pháp thật quỷ dị. Thoáng một cái, ông già đã xuất hiện sau lưng Phàm Minh. Toan đâm một dao vào lưng hắn thì ông gia bị hắn móc chân hậu vào hạ bộ. Thân người Phàm Minh thuận thế ngã về phía trước để né con dao.
"Haha, hay cho một chiêu chụp ếch móc đào. Con tiến bộ không ít."
***
Mười phút sau, Phàm Minh chèo ghe chở ông già ra giữa dòng sông Bến Tre êm dịu.
_Phàm Minh, sau mười năm rèn luyện ngoài đời, con cảm thấy Thần Kê tông ở cấp bậc nào trên Sát Thần bảng? - Ông già nhâm nhi ly cà phê sữa đá hỏi.
_Dạ, con nghĩ nếu chân chính một đối một, chưa chắc chúng ta đấu lại cường giả của các nước khác. Nhưng xét về khía cạnh ám sát, con cam đoan, Thần Kê tông chỉ xếp sau ám khí của Đường môn, độc của Ngũ Độc giáo, và ảo ảnh của Ám Ảnh lâu. Hehe, mà ba đại tông phái đó đã tuyệt tích từ hơn nghìn trước rồi còn đâu.
_Nếu ta nói, ba tông phái đó chưa biến mất thì sao?
_Haha, vậy thì bọn Trung Quốc bá đạo rồi. - Phàm Minh phì phèo nhả một ngụm khói thuốc thản nhiên nói.
_Sai. Ba đại tông phái đó không thuộc về bất cứ quốc gia nào. Nói cho đúng hơn, từ xưa đến nay, không có bất cứ tổ chức sát thủ chân chính nào lệ thuộc vào chính phủ. Chỉ cần con có tiền, và họ có hứng thú, họ sẽ kí hợp đồng với con.
_Vậy ba thế lực khổng lồ đó còn tồn tại sao sư phụ? - Phàm Minh dụi điếu thuốc xuống sàn ghe.
_Không phải ba, mà là một. Thần Kê tông, Đường môn, Ngũ Độc giáo, và Ám Ảnh lâu là bốn tổ chức nhỏ của Ẩn điện. Thời xưa, Ẩn điện thành lập các tông phái rải rác ở các điểm phong ấn linh mạch của Châu Á để thủ hộ lăng mộ.
_Lăng mộ? - Phàm Minh nhíu mày, tò mò hỏi.
_Trước khi hình thành các lục địa như hiện nay, thế giới chỉ có duy nhất một mảnh đại lục trải dài hơn mười nghìn cây số. Lúc đó, yêu ma, quỷ quái hoành hành khắp nơi nên các cường giả đỉnh phong phong ấn chúng vào lăng mộ. Sau đó, họ lệnh cho truyền nhân thành lập Ẩn điện để thủ hộ phong ấn. Mấy nghìn năm sau, địa chấn khiến đại lục tách ra, hình thành vô số các lối vào lăng mộ. May mắn là kết giới vẫn còn tồn tại nên yêu ma không thể thoát ra. Vì vậy, Ẩn điện tách ra thành những tông phái nhỏ để trông coi các lối vào.
Dần dần, các lối vào theo địa chấn chìm xuống đáy biển, chỉ còn xót lại ba lối vào ở Trung Quốc và một lối vào ở Việt Nam. Vì vậy, Ẩn điện dồn nhân lực về Việt Nam và Trung Quốc, tạo nên Đường môn, Ngũ Độc giáo, Ám Ảnh lâu, và Thần Kê tông.
Ông nhấp môi một hớp cà phê sữa rồi nói tiếp:
_Sau đó, để thuận tiện cai quản, Ẩn điện quyết định giúp triều đình Trung Quốc xâm chiếm Việt Nam. Khoảng một nghìn năm trước, ba lối vào ở Trung Quốc cũng chìm xuống đáy biển nên họ tập trung hết lực lượng vào Thần Kê tông. Thế là, họ lật ngược thế cờ, giúp triều đình Việt Nam thoát khỏi một nghìn năm đô hộ.
_Lằng nhằng thật! - Phàm Minh nhíu mày.
_Mục tiêu của Ẩn điện chỉ có một: lăng mộ. - Ông nhấn mạnh hai chữ "lăng mộ".
_Vì sao bây giờ sư phụ mới kể chuyện này?
_Theo quy định, ta chỉ được phép nói ra mọi chuyện trong di thư. Nhưng ý trời khó tránh. Ta nhìn tinh tú, đoán được phong ấn lăng mộ sắp biến mất.
_Vậy thì đã sao chứ sư phụ. Khoa học tiến bộ. Lũ yêu ma đó sao chống lại bom đạn.
_Ngốc à. Bom đạn chỉ là công cụ sản sinh năng lượng. Còn bản thân yêu ma lại là một dạng năng lượng chân chính. Làm sao chúng ta đấu lại?
_Thế thì bó tay rồi sư phụ. Võ công thua bom đạn. Bom đạn lại thua yêu ma. Suy ra, chúng ta thua yêu ma.
_Ta biết. Ta chỉ muốn kể con nghe để con tranh thủ tận hưởng cuộc sống.
_Haha. Sống chết do trời. Hơn nữa, lần này là tận thế, đâu phải chỉ mình con chết. Vô tư đi sư phụ! - Phàm Minh giơ hai tay lên trời, hét thật to.
_Cầm lấy, sau này con sẽ có dịp dùng đến.
Ông già ném miếng lệnh bài màu đen về phía Phàm Minh. Miếng lệnh bài làm bằng sắt, toàn thân đen bóng, sờ vào cảm giác mát lạnh dị thường. Trên miếng lệnh bài có khắc nổi một cái chân gà ba móng và sáu cái cựa. Đây là Thần Kê lệnh đại diện quyền lực trưởng môn của Thần Kê tông. Phàm Minh thuận tay nhét lệnh bài vào túi quần, không nói gì. Hai thầy trò hàn thuyên trên dòng sông Bến Tre êm dịu suốt hai ngày. Ngày thứ ba, hắn tạm biệt sư phụ trở về Sài Gòn.
***
Ba tháng sau. Rạng sáng ngày 3 tháng 3, năm 2021 múi giờ Thái Bình Dương.
Trung Tâm Khí Tượng tiểu bang Florida, Mỹ.
"Cấp báo! Nhiệt độ biển Miami đột ngột giảm mạnh xuống -80 độ C, khiến toàn bộ khu vực Tam Giác Quỷ đóng băng. Đã có rất nhiều tàu bè đánh cá bị chìm do va vào băng trôi."
Cùng lúc đó, tại viện nghiên cứu hàng không, vũ trụ NASA
"NASA 17 cấp cáo! Khu vực Tam Giác Quỷ phát ra một tầng sóng năng lượng cực mạnh khiến hai máy bay airbus 211 và 233 của hãng US.Skyway mất phương hướng rơi xuống biển."
***
Ba tiếng sau, bộ an ninh quốc phòng Mỹ.
Thượng tướng Gerrald Hawk cau mày hỏi: "Báo cáo này thật sự chính xác sao?"
_Vâng, thưa thượng tướng. -thư ký Tawni nói.
Gerrald nhăn mày suy nghĩ chừng mười phút rồi thở ra một hơi. Ông nghiêm giọng nói: "Báo cáo tổng thống tình hình và nói ngài ta muốn phát động Hades call."
_Nghiêm trọng như thế sao thưa thượng tướng? -Tawni sửng sốt nói.
_Đừng hỏi nhiều. Lập tức thi hành.
_Dạ. -Tawni vội vàng lui ra.
"Chuyện gì lại nghiêm trọng đến mức phải dùng đến thứ kinh khủng đó chứ?" - Tawni lẩm bẩm trong miệng.
Hades call đã để lại một dấu ấn không thể phai nhòa trong kí ức của bất cứ nhân viên tình báo nào. Chỉ trong một đêm, đội quân địa ngục đó đã càn quét hơn ba mươi nghìn quân phiến loạn ISIS trong toàn bộ 16 nước trung Đông.
***
Tíc tíc.
Đồng hồ điện tử trên tay Phàm Minh kêu lên. Hắn ấn nút, một chữ "DOG" 3D nổi giữa không trung. "DOG" là viết tắt của Death of God, tức Sát Thần bảng, bảng xếp hạng những sát thủ giỏi nhất thế giới. Phàm Minh nhíu mày, đã hai năm rồi hắn chưa nhận được mệnh lệnh của DOG. Hắn chợt có cảm giác không lành.
"DOG N48936P426M464" Hắn đọc mật mã xác nhận. Dãy ký tự sau chữ DOG chính là tên của hắn bấm trên bàn phím điện thoại:
N48936 = NGUYEN
P426 = PHAM
M464 = MINH
Đồng tử trên mắt hắn lập tức chuyển từ màu nâu sẫm sang màu xanh dương. Một luồng sáng lóe lên trong não bộ của hắn. Nhìn thấy hai từ, năm chữ số, mặt hắn trở nên cực kì nghiêm trọng. Hắn bất giác nắm chặt hai tay. Máu trong người đẩy nhanh hơn mấy lần.
"Hades Call 030421"
***
Ba ngày sau. Thung lũng Silicon, California, Mỹ.
Kính koong! Kính koong!
"One moment!" - Một giọng nói ngọt ngào vang lên từ trong nhà.
"Mother fucker! Are you fucking kidding me!?"
Giọng nói ngọt ngào ấy hét lên. Cánh cửa vừa mở ra, một cô gái mặc áo ngủ xuyên thấu, thấy rõ cả nhũ hoa xuất hiện. Trên tay cô cầm hai khẩu súng lục Glock 52 chĩa thẳng vào mặt người đàn ông cách mình năm bước chân.
Cạch! Cạch! Hai khẩu súng rơi xuống đất.
_Honeyyyyy! - Nhìn rõ gương mặt người đàn ông trước mặt, cô lập tức buông hai khẩu súng, nhào vào ôm chặt lấy hắn. Giọng cô nũng nịu, kéo dài chữ honey ra tận mấy chục con phố.
_Haha. Gấu con của anh, em chửi thề còn ngọt hơn cả ca sĩ Như Quỳnh của Paris by Night. A! Không mặc chip xinh. - Phàm Minh cười hắc hắc, tay bóp nắn bờ mông tròn lẳng, không mặc quần lót của Ngọc Ngân.
_Honey, em nhớ anh lắm. Không nói không rằng, lén lút về Việt Nam tận ba tháng. Người ta đợi anh mòn mỏi, đồng ruộng không ai cày, héo khô hết rồi. - Vừa nói, cô vừa kéo Phàm Minh vào nhà.
_Ai cha, gấu con của anh. Anh nghĩ em phải đổi nickname khác thôi. - Phàm Minh cười gian xảo.
_Nickname gì nè. - Ngọc Ngân lả lơi nói.
_Tiểu hồ ly. Hehe.
_Đồ quỷ.
Ngọc Ngân đè hắn xuống ghế salon, cuồng nhiệt luồn lưỡi tung hoành trong miệng hắn. Tay cô nhanh chóng kéo khóa quần hắn, vuốt ve cây gậy Như Ý vài cái rồi lôi nó ra ngoài.
"Hôm nay, anh chết với em." Cô nở một nụ cười khêu gợi, nóng bỏng
Cô trượt người xuống đất, quỳ gối, đưa gậy Như Ý vào miệng rồi cuồng nhiệt thổi bản nhạc tình ái. Phàm Minh lim dim mắt, tựa người vào salon, khẽ rên nhẹ. Vài phút sau, hắn ngồi dậy, bế xốc người cô lên rồi chạy như bay vào phòng. Hắn thẩy mạnh cô xuống giường làm cô "á" lên một tiếng. Hắn xé toạt cái áo thun đang mặc rồi đè lên người cô, hôn lên đôi môi đỏ mọng. Tay hắn nhanh chóng mò xuống đùi cô, xoa nắn sườn dốc mềm mại hơn chục lần. Sau đó, ngón giữa liên tục ra vào mật động mê ly khiến dòng mê thủy tắc nghẽn lâu ngày trào ra như suối đầu nguồn. Cô oằn người rên rĩ, hai tay nắm chặt tấm trải giường.
_Tiểu hồ ly ngoan lắm, không lén anh mang thợ sửa ống nước về nhà. Hôm nay, anh hành hạ em đến chết. - Hắn thì thào bên tai cô. Khí nóng phà vào mang tai khiến cô đê mê rên to:
_Honey, giết em luôn đi. Aaaa... - Cô rên rỉ.
Suốt hai tiếng sau, đôi trai gái quấn lấy nhau không rời.
***
_Gấu con, vật liệu mới thế nào rồi. - Phàm Minh vuốt ve Ngọc Ngân trong lòng, dịu dàng hỏi.
_Hoàn tất rồi honey à. Anh cũng nhận được lệnh đúng không? - Cô ngước nhìn hắn, tay nhẹ nhàng vuốt ve cái cằm lia chia râu.
_Ừ. Hades call lần này liên quan đến bão Z 320 đúng không? - Phàm Minh phà một ngụm khói thơm ngọt từ điếu thuốc điện tử. Hắn nghiện thuốc nên Ngọc Ngân đặc biệt cải tiến ống thuốc điện tử cho hắn. Tuy nhiên, hắn vẫn lén giấu mấy gói con mèo dưới gầm giường.
_Dạ. Sóng siêu âm vẽ ra một hòn núi nổi lên giữa khu vực Tam Giác quỷ. Chính phủ nghi ngờ hòn núi này khiến khí hậu và từ trường xung quanh hỗn loạn. Tuy nhiên, họ e ngại nguy hiểm tiềm tàng nên phát động Hades call để hộ tống các nhà khoa học bọn em vào khám phá. - Ngọc Ngân say mê nhìn ngắm vẻ tiêu sái mờ ảo trong làn khói của Phàm Minh.
_Gấu con, lần này em đừng đi. Nguy hiểm lắm. Anh có linh cảm, chuyến này không ai sống sót trở về. - Phàm Minh nghiêm giọng nói
_Không! Nếu như thế, em càng phải ở bên anh. - Ngọc Ngân bật dậy nhìn hắn.
Tác giả: Gà Chín Cựa
Thể loại: Xuyên không, huyền huyễn
Sáng hôm sau, hai người đến nhà thằng Khôi. Nói là nhà cho bình dân, chứ thật ra đó là một căn biệt thự siêu to nằm ở trung tâm thành phố Beverly Hills. Trong ba người, giỏi kiếm tiền nhất là thằng Khôi. Trong một năm, không biết có bao nhiêu tổ chức đến tìm nó chế tạo vũ khí. Do có quá nhiều đơn hàng nên lúc nào nó cũng bận bù đầu bù cổ, đến cả thời gian tiêu tiền cũng không có. Không phải nó tham tiền mà do quá đam mê. Đối với nó, mỗi một đơn hàng đều có tính thử thách, nhất là yêu cầu của những tay sát thủ.
Kính koong!
Sau ba, bốn tiếng chuông, một tên ốm o, gầy gò, cao sọc như cây sào mở cửa. Nhìn tóc nó khô và rối bù, hai mắt thâm quầng, không cần nói cũng biết nó đã thức trắng mấy hôm liền để làm việc. Chuyện này đã quá sức quen thuộc đối với Phàm Minh và Ngọc Ngân.
_A đù, thằng chó. Về Việt Nam ba tháng liền bây giờ mới chịu ló mặt cho tao đá đít. - Thằng Khôi gải đầu cười hề hề nói.
_ Đá cái đầu mày chứ đá. Đi tắm đi thằng ở dơ, người thúi rùm. Đứng gần mày một chút mà tao muốn viêm mũi luôn. - Phàm minh lấy tay bịt mũi nói.
_ Mẹ, mày làm như tao muốn ở dơ lắm vậy. Tao không thức trắng hai đêm, làm sao mà kịp giao bản thiết kế cho người ta. - Thằng Khôi u uất nói.
_ Rồi rồi, em biết rồi thưa anh hai. Làm ơn đi tắm giùm em.
Mười lăm phút sau, thằng Khôi tắm xong. Trông nó tươi tỉnh, đẹp trai hẳn ra. Ba đứa ngồi ăn sushi trong bếp. Sau một hồi nói chuyện phiếm, Phàm Minh bắt đầu bàn đến việc chính. Lần này toàn bộ vũ khí của hắn đều được nâng cấp, bao gồm một trường kiếm, hai dao găm chiến đấu, mười phi đao, một khẩu lục bạc Desert Eagle, hai khẩu lục Five Seven, và một khẩu súng nhắm AWM. Vũ khí không có quá nhiều chi tiết để bàn luận, nhưng súng thì có rất nhiều.
Sau một hồi bàn luận, ba đứa cuối cùng cũng thống nhất ý kiến. Nòng đạn Desert Eagle sẽ được nâng lên chuẩn .62 magnum, sức công phá gấp đôi chuẩn .50 magnum hiện nay. Hai khẩu Five Seven chủ yếu sử dụng trong cận chiến gun kata, nên ưu tiên cải tiến về tốc độ bắn, độ giật và số lượng đạn trong một băng.
Rắc rối nhất chính là khẩu AWM. Mẫu L115A3 của Anh ra đời từ 2007 đã lỗi thời. Vì thế, toàn bộ bản thiết kế phải được làm lại từ đầu. Công nghệ Eye Hawk (cảm biến nhiệt, cảm biến áp suất gió, hơi ẩm..) và AI (tính toán khoảng cách mục tiêu, góc bắn, thời gian đường đạn...) tiên tiến nhất hiện nay cũng được đưa vào. Thằng Khôi tự tin rằng mẫu AWM Thần Kê này chính là mẫu súng tỉa lợi hại nhất hiện nay.
***
Rạng sáng ngày 3 tháng 4 năm 2020. Miami, Florida.
Một chiếc trực thăng chở ba người Phàm Minh đáp xuống tàu sân bay mini của Hải Quân Mỹ. Tuy nói là mini, nhưng tàu sân bay này có thể chứa đến tới mười chiếc F16. Từ trên cao, Phàm Minh nhìn thấy năm tiểu đội 20 người xếp thành năm hàng ngay ngắn. Nhìn quân phục của năm tiểu đội này, ai cũng có thể dễ dàng đoán ra xuất thân của họ. Đây chính là năm lực lượng đặc nhiệm mạnh mẽ nhất hiện nay trên thế giới, bao gồm Navy SEAL của Mỹ, Alpha group của Nga, Shayetet 13 của Israel, SAS của Anh, và JTF 2 của Canada. Ngoài ra, còn có khoảng 15 người quần áo khác nhau, đứng lẻ loi, rải rác khắp tàu sân bay. Họ chính là top 20 sát thủ của DOG.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Phàm Minh cảm thấy máu trong người chạy rần rần. Đây quả thực là quần long hội tụ, không khác gì anh hùng hội trong truyện kiếm hiệp. Sau khi trực thăng đáp xuống, ba người nhanh chóng tìm một góc trống để đứng. Phàm Minh toàn thân diện một cây đen. Chiếc hộp gỗ đựng khẩu AWM sau lưng cũng màu đen nốt. Ngọc Ngân và thằng Khôi quần jeans, áo thun đơn giản và khoác áo dài màu trắng của các nhà khoa học.
Khoảng 20 phút sau, bốn người cuối cùng của DOG đã có mặt. Tàu sân bay bắt đầu khởi động và nhổ neo ra khơi. Một chiếc màn hình khổng lồ phát hình quay trực tiếp tướng Gerrard. Ông chỉ nói ngắn gọn ba câu:
"Nhiệm vụ lần này liên quan đến an ninh thế giới. Mong mọi người cố gắng hết sức. Chúc may mắn."
***
Khoảng một tiếng sau, tàu sân bay tiến gần khu vực đóng băng tam giác quỷ. Từ xa xa, đã thấy một làn sương mù dày đặc bao phủ khắp nơi. Nhiệt độ không khí lúc này đã dưới 0 độ C. Mọi người lập tức rút vào khoang tàu và mặc trang bị giữ ấm chuyên dụng. Phàm Minh ôm lấy Ngọc Ngân, xoa xoa lưng của cô.
Rầm!
Tàu sân bay va vào một tảng băng trôi. Mọi người tập trung vào màn hình camera, nhưng chỉ thấy một màu trắng xóa của sương mù. Phàm Minh trêu đùa với Ngọc Ngân để cô thư giãn tâm lý, nhưng hắn luôn cảm thấy lo âu và có chút bất lực. Nếu ngọn núi này là lăng mộ thượng cổ sư phụ nhắc đến, có lẽ không ai có thể sống sót trở về. Mặc dù yêu ma đã bị phong ấn, nhưng mộ cổ luôn có vô vàn cạm bẫy ngăn chặn người ngoài xâm nhập. Nhất là mộ cổ do chính những tông phái ám sát thủ hộ. Hắn quyết định bằng mọi giá phải bảo vệ an toàn cho Ngọc Ngân và thằng Khôi.
***
Ba tiếng sau, tàu sân bay tiếp cận ngọn núi bí ẩn. Lớp băng trong phạm vi này dày đến mức khó tin nên mọi người đành phải xuống tàu đi bộ. Tuy đã mặc trang bị giữ ấm chuyên dụng, nhưng những người không tập võ như các nhà khoa học không thể chịu nổi cái lạnh khủng khiếp nơi đây. Lính đặc nhiệm và các sát thủ nhất trí vận công phát khí để giữ ấm và cõng họ trên lưng. Dù là cao thủ về khinh công như Hoa Hồng Đỏ xếp hạng năm cũng phải mất gần 40 phút mới đến nơi. Sau một tiếng, tất cả đã có mặt đông đủ dưới chân núi.
Đột nhiên, Thần Kê lệnh trên người Phàm Minh phát ra luồng ánh sáng màu đen. Trước mắt họ hiện ra bốn con linh vật long, lân, quy, phụng. Chúng hóa thành bốn đạo ánh sáng đủ màu bay lượn xung quanh ngọn núi. Tiếng kêu của thú vật vang động khắp biển khơi. Nhìn thấy cảnh này, mọi người hoảng hốt ồ lên, nhìn chăm chăm vào Phàm Minh. Hắn giơ hai tay, nhún vai, ý nói mình cũng chẳng biết gì về chuyện này. Các nhà khoa học vội vàng lấy thiết bị đo đạc.
Tíc tíc tic.
Thiết bị kêu loạn lên. Các con số nhảy liên tục trên màn hình. Một số nhà khoa học thở dài, tắt máy. Thế giới này vẫn còn rất nhiều điều kỳ lạ mà họ chưa giải thích được. Sau vài phút, nhiệt độ xung quanh ngọn núi ấm dần lên. Bỗng, không gian trước mắt méo mó như khi ta nhìn cảnh vật xuyên qua ngọn lửa. Ngọn núi hóa thành một lăng mộ cổ, không rõ niên đại và trường phái kiến trúc.
"Quả đúng như sư phụ mô tả, lăng mộ cổ này có hơn mười lối vào." - Phàm Minh lo lắng trong bụng. Tim hắn bắt đầu đập nhanh, tay nắm chặt Ngọc Ngân. Hiểu hắn lo lắng, cô vuốt ve gương mặt hắn, ý bảo hắn bình tĩnh, đừng quá căng thẳng.
Theo kế hoạch đã định, mọi người bắt đầu chia nhóm. Mỗi nhóm có năm lính đặc nhiệm, một sát thủ và hai nhà khoa học. Ba người Phàm Minh bắt cặp với năm gương mặt quen thuộc trong đội Navy SEAL. Họ đã từng sánh vai tác chiến cùng Phàm Minh trong chiến dịch càn quét Trung Đông. Tuy gặp lại đồng đội cũ, nhưng không ai dám buông lỏng sự cảnh giác trong tình huống này.
Phạm Minh tay phải cầm trường kiếm, tay trái cầm khẩu Desert Eagle. Trường kiếm và súng lục toàn thân màu đen. Đây là màu sắc bắt buộc của một sát thủ. Trường kiếm vẫn có hình dáng của một chiếc lông gà dài, mỏng và nhọn, được thiết kế để có thể đeo vào thắt lưng như một sợi dây nịt. Khẩu Desert Eagle được trang trí cầu kỳ hơn. Hai bên báng súng có khắc bằng dao hình cái chân gà ba móng và sáu cựa. Còn hai bên thân súng thì khắc hình chiếc đuôi gà dài đến tận nòng.
Phàm Minh đi trước vào cửa mộ, cẩn thận quan sát cảnh vật trước mắt. Sau khi xác nhận an toàn, hắn vẫy tay ra hiệu mọi người tiến lên. Năm lính đặc nhiệm cầm súng trường cải tiến của mẫu HK, MR762A1, dàn đội hình ngôi sao năm cánh bao bọc xung quanh hai người Ngọc Ngân. Cứ như thế, Phàm Minh đi trước mọi người năm bước, chầm chậm tiến vào thông đạo.
Nhìn đốm sáng loe lói cuối đường, Phàm Minh khẳng định thông đạo này khá dài, ước chừng gần 200 mét. Bốn bức tường xung quanh có màu xanh phỉ thúy, nhìn bằng mắt không thể xác định được vật liệu và niên kỷ. Ngọc Ngân liền lấy máy ảnh chụp lại rồi dùng dao cạy một lớp mỏng để mang về xét nghiệm. Phàm Minh ra hiệu một tên lính đặc nhiệm lấy ra ống nghe chuyên dụng. Hắn đặt ống nghe lên mặt đất, hai bức tường hai bên, cùng trần nhà để nghe ngóng. Dựa vào sóng âm, hắn xác định thông đạo này độc lập. Xung quanh trên dưới, trái phải 20 mét, không có thông đạo khác và cũng không có mạch nước ngầm.
***
Sau 15 phút chậm rãi di chuyển, nhóm của hắn ra khỏi thông đạo, đi vào một mật thất rộng lớn, không có cửa ra. Trên mặt đất ở giữa căn phòng là một vòng tròn lớn, vẽ đầy những hoa văn kỳ lạ. Xung quanh là bảy hòn đá màu đỏ tạo thành ngôi sao bảy cánh.
Tách! Tách! Tách!
Ngọc Ngân chụp liên tục vài chục tấm, lấy đủ mọi góc ảnh của vòng tròn. Sau khi chụp ảnh hả hê, cô bắt đầu quan sát xung quanh mật thất. Lúc này, năm lính đặc nhiệm đã tản ra để canh gác. Mật thất này không có cửa ngầm bí mật, xem ra là ngõ cụt. Hơi thất vọng, cô tiếp tục cùng Phàm Minh và thằng Khôi quan sát hoa văn. Dường như hoa văn này được vẽ theo một bố cục nhất định. Tuy nhiên, nó lại không liên quan đến bất cứ trường phái văn hóa nào, kể cả tử vi lý số hay giả kim thuật...
Phàm Minh cẩn thận đi vào trung tâm vòng tròn. Hắn chợt phát hiện tại tâm điểm có một cái hốc nhỏ, trùng khớp với hình dáng của Thần Kê lệnh. Hắn đoán lệnh bài chính là chìa khóa khởi động trận đồ hoa văn. Tuy nhiên, hắn lại không có ý định làm điều đó. Mục tiêu của hắn lúc này là bảo vệ mọi người an toàn ra khỏi chốn này.
Rầm!
Mọi người giật mình nhìn về lối ra thông đạo đã bị cánh cửa đá đóng lại. Một lính đặc nhiệm chạy lại, áp tai vào cánh cửa, gõ cốc cốc. Hắn thở phào. Cánh cửa này chỉ dày khoảng 3cm, có thể dùng mìn phá ra. Phàm Minh bảo Ngọc Ngân xác định độ kiên cố của mật thất trước khi nổ mìn. Sau khi chuẩn bị chu đáo, một lính đặc nhiệm châm ngòi rồi nhanh chóng lui vào góc phòng, đứng cùng mọi người.
Xì! Tiếng ngòi lửa cháy chậm rãi khiến mọi người căng thẳng chờ đợi.
Ầm! Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp phòng.
Sau khi làn khói tan đi, mọi người thất thần khi nhìn thấy cánh cửa vẫn sừng sững ở đó, không lưu lại bất cứ dấu vết nào của vụ nổ. Không khí trầm xuống. Tình hình không thể tệ hơn được nữa. Mọi người lật đật sử dụng điện thoại, radio và thậm chí cả sóng vệ tinh để liên lạc với tổng bộ. Tuy nhiên, căn phòng này dường như biệt lập hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Ngọc Ngân chợt nảy ra một giả thuyết: không lẽ đây là một không gian độc lập? Nếu không, vì sao ngay cả sóng vệ tinh có thể bắt tín hiệu từ khoảng cách mười năm ánh sáng cũng không thể liên lạc được.
Cô vô thức nhìn Phàm Minh, người đàn ông duy nhất mang lại cho cô cảm giác an toàn. Hắn ôm cô vào lòng thì thầm bên tai cô: "Gấu con đừng lo. Anh sẽ mang em an toàn về nhà."
Dứt lời, hắn khẽ hôn lên môi cô rồi đi vào trung tâm vòng tròn.
Cạch! Phàm Minh đặt lệnh bài vừa khớp vào trong hốc nhỏ.
Vù! Luồng ánh sáng màu đen huyền ảo phát ra từ lệnh bài lập tức nuốt trọn không gian trong phòng.
Last edited by vantheanh; 05-10-2015 at 08:58 AM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vantheanh
Tác giả: Gà Chín Cựa
Thể loại: Xuyên không, huyền huyễn
Vũ trụ mênh mông bao la có vô vàn những vì sao. Các vì sao này tập hợp lại thành một dòng sông đẹp lung linh, gọi là dải ngân hà. Dòng sông này là nơi yên nghỉ những tinh linh đầy quyền năng. Hai bên dòng sông là những hành tinh màu sắc khác nhau, nhưng chỉ có duy nhất một hành tinh tồn tại sự sống gọi là trái đất.
Trong suốt mấy triệu năm phát triển, cư dân nơi đây đã trải qua vô số những thời kỳ hưng thịnh và suy tàn. Trong đó, rực rỡ nhất và cũng để lại nhiều dấu ấn nhất là thời kỳ của các vị thần, khi mà muôn vàn những cuộc chiến kinh thiên, diệt thế đã diễn ra.
Sau trận đại chiến cuối cùng, họ được sắc phong trên tinh linh bảng và an nghỉ trên dòng ngân hà. Vài vạn năm sau, loài người bắt đầu học cách triệu hồi những tinh linh đầy quyền năng, mở ra một kỷ nguyên mới tràn ngập sắc màu thần thoại.
***
Lục địa Nam Đẩu. Đế quốc Thất Sát. Lục phủ.
Trong phòng khách, một vị lão gia đang chăm chú đọc bức thư khẩn. Bên cạnh ông là một cô gái độ tuổi đôi mươi. Gương mặt trái xoan phối hợp với ngũ quan đoan chính khiến cô xứng đáng với bốn chữ "quốc sắc thiên hương". Nhàu nát lá thư trên tay, tâm tình vị lão gia kích động vô cùng. Ông vỗ mạnh lên bàn, miệng hô to ba tiếng: tốt, tốt, tốt. Ông uống một ngụm trà để lấy lại bình tĩnh rồi quay sang tươi cười, nói với cô gái.
_Uyển Nghi, tứ thúc cháu nói rằng quốc vương đã đồng ý ban cho Lục gia chúng ta một vị trí trên thuyền ngân tinh. Đây là cơ hội ngàn năm một thuở. Cháu hãy mau chóng chuẩn bị không được sơ suất.
_Ông nội, năng lượng từ hành tinh chết có thể giúp đại ca đột phá bình cảnh. Vì sao không để huynh ấy đi chuyến này?
_Cháu chưa hiểu rõ vấn đề. Hành tinh này được bảo hộ bởi sao tử vi. Năng lượng của nó có thể điểm sao tử vi lên thiên bàn của cháu.
_Bất cứ vị trí nào sao ông nội? - Cô gái vui mừng hỏi.
_Đúng! Đây là cơ hội duy nhất để cháu hoàn thành khế ước của Phục Hy. Có được hắn trong tay, chúng ta sẽ lập tức khởi động Bàn Cổ Diệt Ma trận, chiếm lấy Đông Nam vực. Hahaha.
_Cháu được phép mang theo Phục Hy thần cung chứ?
_Được. Nhưng binh khí hồn của cháu chỉ vừa mới đột phá. Nếu không phải tình thế bắt buộc, đừng miễn cưỡng sử dụng.
_Dạ.
***
Hành tinh chết không khác gì một hoang mạc chết, không có sự sống, không có nước, cũng không có oxy. Trên bầu trời chỉ thấy một màu đỏ rực của máu, khiến người ta cảm thấy lạnh xương sống và buồn nôn. Tuy không thấy bóng dáng của mặt trời, nhưng nhiệt độ nơi đây đã ngoài 100 độ C. Hơi nóng bốc lên khiến cảnh tượng trước mặt méo mó và mờ ảo. Kẻ không có kinh nghiệm hay tinh thần không kiên định sẽ nảy ra những ảo giác mê hoặc như tiên nữ tắm tiên hay ốc đảo tươi xanh.
Vừa bước xuống thuyền ngân tinh, Uyển Nghi đã nhanh chóng rời khỏi để tránh mặt kẻ thù không đội trời chung: Vạn Xướng Cơ, nhị công tử của Vạn gia. Hắn là một trong những thiên tài trẻ tuổi có cơ hội tranh giành ngôi vị gia chủ Vạn gia. Gia tộc này từ bao đời nay đã là một trong những thế lực lớn mạnh nhất Thất Sát đế quốc, với lịch sử phát triển đã ngoài nghìn năm. Suốt hai trăm năm nay, Vạn gia luôn tìm cách kiềm hãm sự phát triển của Lục gia về mọi mặt. Vì thế, chuyến đi lần này là cơ hội để Lục gia phá hủy ngọn núi cản đường này.
Uyển Nghi vẫn mặc kiểu váy trắng tinh khiết mà cô yêu thích. Phong cách này bộc lộ được hết sự thuần khiết, thanh nhã trời sinh của cô. Bao bọc lấy cô là một vòng sáng bảo vệ có tác dụng như trang phục du hành vũ trụ của các phi hành gia thời hiện đại. Tuy nhiên, cái nóng chết người vẫn khiến gương mặt cô hơi ửng hồng và mồ hôi nhễ nhãi trên vầng trán cao rộng phú quý. Cầm trên tay tinh quang la bàn, cô sốt ruột phi hành hết tốc lực về nơi có tinh quang cực thịnh của sao Tử Vi.
Bất chợt, một bóng người xuất hiện khiến cô vội vàng ngừng lại. Người này là một thanh niên độ khoảng 22, 23 tuổi. Y khoác chiếc đạo bào màu trắng ngà, có áo khoác ngoài màu vàng nhạt. Trên thắt lưng của y có một miếng ngọc bội phỉ thúy khắc chữ "Vạn". Dáng người đạo mạo, gương mặt thanh tú, và khí độ bất phàm khiến người ta nhìn vào đã biết đây là một vị thế gia công tử. Nhìn rõ bóng người trước mặt, Uyển Nghi cau mày, nghiến răng rủa thầm trong bụng. Vạn Xướng Cơ chết tiệt!
Khẽ ve vẩy cây quạt giấy trước ngực, Vạn Xướng Cơ nở một nụ cười hiền hòa, ấm áp nói:
_Hành tinh này nguy hiểm trùng trùng. Chẳng hay Lục tiểu thư định đi đâu, kẻ hèn nguyện làm vệ sĩ, đi theo hầu cận tiểu thư.
_Bổn tiểu thư đi đâu, không liên quan đến ngươi. Chó ngoan không cản đường! - Cô nhẹ nhàng nói, nhưng ngữ khí đầy ý thù địch, sắc bén như trăm nghìn lưỡi đao.
_Haha, Vạn mỗ trời sinh thương hoa tiếc ngọc, đâu thể nào thấy tiểu thư gặp nguy hiểm mà nhắm mắt làm ngơ. - Hắn thuận tay gấp cây quạt, vỗ vỗ vào lòng bàn tay.
Lục Uyển Nghi không nhiều lời. Trên tay phải cô hiện ra một lốc xoáy nhỏ màu đỏ. Cô nắm chặt lấy lốc xoáy, khiến nó phân tán thành nhiều tia sáng nhỏ, bắn thẳng lên bầu trời. Chừng vài giây trôi qua, bầu trời xuất hiện một lốc xoáy khổng lồ, bắn thẳng xuống hàng chục thiên thạch đỏ rực khiến mặt đất xung quanh hai người xuất hiện nhiều cái hố sâu hút. Một con phượng hoàng đỏ rực như một ngọn lửa thần bay ra từ lốc xoáy. Tiếng kêu của nó vang dậy cả bầu trời.
Nhìn thấy cảnh này, Vạn Xướng Cơ vẫn ung dung nở một nụ cười ấm ap như mặt trời giữa ngày đông. Y khẽ lắc đầu, ôn tồn nói: "Lục tiểu thư à, tuy rằng hai gia tộc chúng ta luôn đấu tranh với nhau, nhưng cũng chưa đến mức không đội trời chung. Xưa có câu oan gia nên giải không nên kết. Vì sao hai ta không ngồi xuống uống một chén trà rồi từ từ bàn luận?"
Uyển Nghi không trả lời. Cô búng ngón tay phải một cái "cách", con phượng hoàng bay xuống trên đầu cô, hóa thân thành một cây cung rực lửa khổng lồ. Hai cánh phượng hoàng là hai cánh cung. Đầu và thân người là mũi tên. Cô dang rộng hai cánh tay như sắp ôm ai đó. Hai gò má của cô nổi lên hoa văn hình ngọn lửa trông như hình vẽ cách điệu của một con phượng hoàng. Hai dòng dung nham đỏ rực chảy ra từ hai hoa văn đang phát sáng. Chúng chảy dọc hai bên cổ xuống hai cầu vai rồi uốn quanh hai cánh tay như hai con rắn. Cô khép hai cánh tay trước ngực như một vận động viên bơi lội chuẩn bị nhảy xuống bể bơi. Cô niệm một câu thần chú không rõ ngôn ngữ, rồi hét lên:
"Hỏa Phụng Trù Ma"
Con phượng hoàng lao về phía trước như một mũi tên bắn khỏi cung. Tiếng hét của nó chấn động đất trời. Đôi cánh của nó quét ngang bầu trời, thiêu đốt mắt đất. Đất bụi cuốn theo tạo thành một lộc xoáy lửa khổng lồ. Uyển Nghi thở hổn hển, chiêu thức này đã hao tốn rất nhiều binh khí hồn của cô. Thật không thể không phục Vạn Xướng Cơ. Y vẫn ung dung trước cảnh tượng quỷ khốc, thần sầu này. Y vỗ tay, lên tiếng khen ngợi: "Hỏa Phượng thần cung của Lục tiểu thư đã tấn cấp lục giai. Hôm nay, Vạn mỗ đích thật đã mở rộng tầm mắt. Chỉ là không biết thần cung của tiểu thư hay thương của Vạn mỗ mạnh hơn. Haha."
Y khẽ cười rồi búng tay, một cây thương khổng lổ xuất hiện sau lưng. Khí thế tỏa ra ngạo nghễ, kinh hồn. Không hổ danh là Bá Vương thương của Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ. Bàn tay phải của y nắm lại chỉ chừa hai ngón trỏ và giữa khép vào nhau. Y giơ hai tay thẳng lên trời, nhẹ nhàng đánh xuống động tác chém kiếm. Bá Vương thương ngã về hướng con phượng hoàng đang lao tới như một cây cột chống trời.
Ầm!!! Con phượng hoàng tan biến thành vô số những tia sáng ngay khi bị Bá Vương thương đánh vào. Mặt đất hiện ra một khe nứt sâu hơn trăm mét.
Lục Uyển Nghi cả kinh. Không cần triệu tập bản thể của vũ khí mà đã dễ dàng đánh tan phượng hoàng tiễn hồn thể hợp nhất. Sức mạnh này... Không lẽ binh khí hồn của hắn đã tiến giai thất phẩm. Không thể nào! Ngay cả ông nội của cô cũng phải đến 50 tuổi mới có thể tiến giai thất phẩm. Hắn chỉ mới 24 tuổi thôi! Cô cắn rắng, nắm chặt hai bàn tay mịn màng. Bằng mọi giá phải tiêu diệt được tên quái vật nghịch thiên này!
Lục Uyển Nghi hai tay vẽ ấn trước ngực rồi giơ tay lên trời. Cô hô to: "Triệu hồi nhân vương Hậu Nghệ."
Mặt đất dưới chân cô hiện ra một một lá số tử vi khổng lồ. Toàn bộ 12 cung lấp lánh vô số những vì sao. Các vì sao chiếu thẳng lên trời, khiến bầu trời vốn đang đỏ rực biến thành một màn đêm lung linh đầy sao. Một chiếc cầu vồng màu trắng bắt ngang bầu trời. Nếu nhìn kĩ, sẽ thấy chiếc cầu vồng này là tập hợp vô vàn những tinh linh đủ hình thể. Cầu vồng đáp xuống bên cạnh cô. Bên kia cầu nối liền với một cánh cổng.
Một người đàn ông mập mạp, lùn xủn, lưng đeo cung tên bước ra. Hắn chính là Hậu Nghệ. Hắn quyến luyến nắm chặt hai tay vợ mình, Hằng Nga. Sau một hồi ôm ấp, hôn hít, hắn chạy rầm rầm trên cầu như một con trâu nước, khiến cái bụng phệ rung rinh lên xuống trông thật buồn nôn. Hằng Nga đứng sau lưng, vẫy vẫy chiếc khăn trắng, đau lòng đưa tiễn. Sau chừng vài chục hô hấp, hắn đã có mặt bên cạnh cô, thở hồng hộc, làm như muốn đứt hơi. Gương mặt núng mỡ tròn quay của hắn đỏ hồng. Hắn bất mãn la lên:
"Ta nói này Lục nha đầu. Vợ chồng ta có thù với dòng họ ngươi hay sao mà ông cháu ngươi toàn triệu hồi lúc chúng ta đang ân ân, ái ái vậy. Ngươi có biết ông già vợ ta đòi cháu bồng đã mấy nghìn năm rồi không. Còn nữa, làm ơn làm phước, sắm cho ta con chiến mã. Hậu Nghệ ta dầu sao cũng là tinh linh bậc nhân vương, có lý nào ngươi cứ bắt ta chạy hộc máu như một con trâu vậy?"
Nghe mấy lời ai oán này, Vạn Xướng Cơ cười haha khiến Uyển Nghi xấu hổ vô cùng. Cô nghiến răng rủa thầm, Hậu Nghệ chết bầm, Hậu Nghệ chết tiệt, người đi mà than với ông nội ta đấy. Lửa giận hừng hực, cô chỉ thằng vào tên đáng ghét họ Vạn: "Tại hắn nên ta mới phải triệu hồi ngươi đấy. Mau giúp ta dạy dỗ hắn."
Hậu Nghệ nhíu mày, nhếch mép, vuốt vuốt cái cằm quan sát Vạn Xướng Cơ, rồi lại nhìn Lục Uyển Nghi. Hắn chấp tay sau lưng, lắc đầu nói:
_Ta nói này nha đầu, thằng nhóc đó thích ngươi, ngươi từ chối thì thôi, sao lại nhẫn tâm muốn ta xử nó. Hây da, cùng là phụ nữ với nhau, ngươi thật không bằng một góc bé Nga nhà ta.
_Ngươi...ngươi... - Uyển Nghi tức tối, đỏ mặt tía tai, dậm chân xuống đất.
_Ta nói không đúng sao. Thằng nhóc đó có tên trâu bò Hạng Vũ bảo kê, lại có cả Bá Vương thương thất giai. Nó muốn xử ngươi, ngươi đã đi đời lâu rồi.
_Không nói nữa, mau mau xử hắn cho ta.
_Hây da, đánh không lại đâu. Dù là đồng bậc nhân vương, nhưng ta chỉ là tinh linh khế ước của ngươi, còn tên Hạng Vũ là tinh linh bản mệnh của thằng nhóc đó. Chưa kể còn có cây Bá Vương thương nữa. Thôi, hai đứa hảo hảo nắm tay nhau dạo chơi một vòng rồi về động phòng hoa chúc đi. Đánh đấm cái nỗi gì.
_ Haha, tiền bối nói chí phải. Chúng ta nên giải trừ ân oán, làm bạn tốt của nhau thôi, Lục tiểu thư à.- Vạn Xướng Cơ mỉm cười nói.
_Ta có Phục Hy thần cung của ông nội. Không phải ngươi mê mẩn cây cung đó lâu rồi sao. Sao hả, muốn thử một phát không. Đã lắm đó. - Uyển Nghi nhếc miệng cười gian trá.
_Ai cha cha. Thiệt hả. Thế thì chết cha tên Hạng Vũ với ta. Ê nhóc con, lôi đầu tên Hạng Vũ ra cho đại gia. - Hậu Nghệ thô bỉ chỉ tay vào mặt Vạn Xướng Cơ nói.
Last edited by vantheanh; 06-10-2015 at 07:08 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của vantheanh