Giờ tự dưng có đứa hỏi ngày xưa đi học nhớ nhất cái gì ? Đứa nào mà nói nhớ thầy cô bạn bè,nhớ tháng ngày học bài,nhớ...chưa cần biết nhớ tiếp cái gì nhưng tui sẽ song phi một cú cho nó trào hết cả cơm phở ra ngoài vì tội...láo và sến !!
Đi học nhớ nhất ai thèm nhớ ba cái thứ mang tính chất " kỉ niệm đẹp em cất giấu đầu giường " phải nhớ về những ngày cúp học đi ăn mì dưới căn tin,trêu hoa ghẹo bướm bị bướm gọi chó ra rượt, hay chơi game ở tiệm bị phụ huynh xách roi ra lùa như lùa vịt về làng... XD
Và thế là...tèn tén ten
Bộ truyện bắt đầu :D
- Nhân vật nam sinh đã khùng điên thì chớ,lũ nhân vật nữ cũng ba trợn không kém, trong một bộ truyện thì phải có một con dở hơi cám lợn yêu mà cứ lằng nhằng " à mà đó có phải là yêu không ? ",một con ngoan hiền,thường là thể loại nhân vật theo nam chính từ thời thơ ấu và nửa tá mớ nhân vật phụ với tính cách mờ nhạt ít có đất diễn ( làm trò )
- Tình yêu trong truyện cũng nhẹ nhàng như hoa gió,đến và đi một cách đầy...cưỡng ép...anh giai đang tha thẩn bờ đê hít gió mùa Đông Bắc thì nàng từ đâu xuất hiện lừ dừ tiến tới ngồi phịch xuống ngay cạnh chàng...hai đôi mắt chẳng thèm nhìn nhau,cứ nhìn về chân trời xa xăm đầy mơ màng như một cặp thiểu năng trí tuệ.
Mà mấy ai biết trong đầu chàng thì đang phải vật lộn tư tưởng ráng rặn ra vài câu xì lô mùi mẫn,thê lương sướt mướt chảy nước nhễu nhão mang tên gió để chiều lòng nàng,napoleon đội mồ dậy mà thấy cảnh này thì có mà khóc thét ngã vật ra chết tiếp cũng nên...
Tình cảm hai bên sâu đậm thế nào thì có trời mới biết,chỉ biết mỗi lần chàng nhòm thấy bóng nàng thì giật giật như trúng cơn động kinh,mồ hôi mẹ mồ hôi con chảy cả lít... riêng nàng thì khoái lắm,thích run cả người cười nhe cả hàm răng cải mả vì tình tiết nó giống như câu chuyện tình không tên nàng đang viết... truyện thích hợp coi giết thời gian vào những ngày đông giá rét...chống chỉ định coi khi đang ăn hoặc bụng dạ có vấn đề,vì nếu sơ sẩy thì chỗ ngồi sẽ bung bét ghê lắm...
- Cuối truyện : Ngày anh đi,nàng rú lên như cha chết,đã khóc nức nở ở sân bay và thề nguyện với cả con tim sẽ chờ anh đến cuối đời...
....
Giờ đây ánh mắt đẫm lệ,nàng quàng vai anh thủ thỉ " em rất tiếc,nhưng những lúc khó khăn thì lại có người luôn bên cạnh giúp đỡ em,và em đã không thể làm chủ được trái tim mình... " Y như phim Hàn Quốc !!
Anh lạnh lùng nhìn nàng,rồi gỡ nhẹ tay của nàng ra,đồng thời cũng đặt tay mình ra khỏi mông nàng...đáng lẽ nếu giống phim Hàn thì anh phải nở nụ cười buồn và nói " chúc em hạnh phúc ".Nhưng không,đây là Việt Nam...anh không phải Kim Sang-Hyuk và em cũng không phải là Jung Yu-Jin trong " Bản tình ca mùa đông ".
Anh chỉ có thể nhìn em say đắm một lần cuối,đầy nuối tiếc quay đi về phía cửa ra của sân bay và rủa thầm " Đệt mợ thằng cơ hội "
lần đầu viết truyện có điều chi sơ sót thì xin mọi người bỏ qua :)
reng reng ... đồng hồ báo thức vang lên , mặc dù mới 5 giờ 30 sáng lê sơn vẫn phải ngáp ngắn ngáp dài lết vào phòng tắm.
-" móa ... ngủ chưa đã gì cả ... nhưng mà thôi kệ hôm nay khai giảng ráng đi sớm chút vậy ".
lầm bầm mấy câu. nhưng lê sơn vẫn nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi khoác bộ đồng phục mới toanh bước ra khỏi nhà...
-" AAAAAAA ! "
- đôi dép bác hồ 500k của ta ... aaaaa lulu bố thịt mày...
Nhìn vào đôi dép mới mua mà lòng đau như cắt . Mãi mới chấn lột bố già được đôi dép giờ lại bị con cún cắn hư mất ...
-"lulu bước ra đây bố bảo ... Không muốn ăn củ giềng thì lăn ra đây !...."
Trong cơn tức giận lê sơn chửi rủa ầm ĩ còn hơn cả heo bị chọc tiết ... nếu có người nghe được còn tưởng là mấy đại ca bán cá ngoài chợ đang "tâm sự " với nhau bằng những từ ngữ rất là " trong sáng " mà nguyên nhân là vì một đôi dép ...
Dang hăng say chửi rủa tới đời cụ cố kẻ tàn phá dép của mình thì một chú cún nhỏ nhỏ xinh xinh cao chừng 20cm nặng chừng 5kg thuộc giống chó cảnh nhật bản miệng đang gặm cổ 1 con gà chạy lon ton về chuổng.
- " lulu... tốt , hối hận việc gặm dép tao nên mang con gà này cho tao đúng không ??? , hehe tao không khách khí đâu "
nói rồi lê sơn bước nhẹ đến bên lulu chuẩn bị túm lấy con gà vẫn còn đang ngoắc ngoải chưa chết
dường như hiểu được hành động của lê sơn lulu quay đầu bỏ chạy !
-" đứng lại...đứng lại cho ta ...."
trong sân nhà môt nguời một chó chạy vòng quanh cứ như hai thằng thiểu năng ấy các bạn ạ !.
~ 5 phút sau
- " hahaha ... ỷ nhỏ hiếp lớn hả em, không có cửa đâu ...con gà này là của tao "
mặc kệ chiếc quần "gangnam style" sau cuộc chiến đã bị biến thành " ăn xin style"lê sơn vẫn cười haha sau chiến thắng"cướp bóc trắng trợn " của mình .
Sau đó lê sơn chạy vội vàng vào nhà bếp xử lý "chiến lợi phẩm"
vì ông giàphải làm nhiệm vụ vài tháng mới về nhà một lầncòn Lê linh thì đang ở cùng với mẹ nên ở nhà chỉ có mình lê sơn.Lêsơn năm nay 18 còn lê linh thì mới 15 tuổi , bình thường thì lê sơn chủ yếu là đi ăn tiệm nhưng mấy năm gần đây thường xuyên phải ở trong rừng lúc nghỉ hè nên trình độ nấu ăn cực kì phong phú.
- " kì lạ thiệt không biết con gà này nhà ai vậy nhỉ "
- " mặc xác gà nhà ai trưa nay về nấu canh mang tới nhà mama cho bé linh mới được"
sau khi xử lý hoàn tất , lê sơn lại vội vàng thay lại đồng phục rồi trèo lên con " siêu xe" 2 bánh + còn có bàn đạp của mình phóng như ma đuổi chạy về phía trường học
-"Lê sơn... Lê sơn... Ở đây! "
nghe thấy có người gọi tên mình, mà sao giọng nói này quen quen thế nhỉ . Lê sơn theo bản năng quay đầu lạ . chỉ thấy một cô gái có gương mặt cực kì ngây thơ xinh đẹp với mái tóc ngố đen tuyền đang tung bay trong gió trông cực đáng yêu. chiếc áo sơ mi trắng bó sát người cùng váy ngắn màu xanh nước biển để lộ dáng người 3 vòng " siêu mẫu" cùng ra cặp chân thon dài trắng muốt làm lê sơn thầm nuốt nước miếng ực ực. Nhìn bóng dáng đang vội vàng chạy đến lê sơn nhìn đến gần mất hồn vía rồi thầm chậc lưỡi " đúng là khuôn mặt thiên sứ cùng dáng người ma quỷ , thật là muốn lấy mạng người mà" .
- " phù mệt chết đi được, lê sơn, sao cậu chạy nhanh thế ! " . vừa tới nơi bảo nhi cúi thấp người xuống chống hai tay lên đùi làm cảnh xuân nơi vòng một lộ ra một mảng lớn, lê sơn nhìn cảnh xuân đến ngẩn ngơ không chú ý đến việc bảo nhi sau đã ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào con dê cụ lê sơn .
- " có đẹp không ????" bảo nhi dùng giọng điệu cực kì quyễn rũ hỏi.
- " đẹp ... " lê sơn vô thức trả lời nhưng rồi đột nhiên tỉnh mộng... ặc , bỏ mịe ...
biết mình bị hớ lê sơn đành dùng tuyệt chiêu " bơ thần chưởng" dùng suy nghĩ tìm kế sách với tốc độ 300 triệu năm ánh sáng cuối cùng cũng tìm ra một cách hoàn mĩ không tì vết
- " a trời sáng quá haha " lê sơn bắt đầu chém ...
- " bây giờ là buổi sáng !" , cái gã lê sơn này nhìn khắp người mình giờ lại ra vẻ ta đây không làm gì hết làm Bảo nhi cực kì tức giận . Thầm mắng lê sơn dê xồm nhưng trên mặt vẫn tỏ vẻ vui cười
- " à , trăng sáng quá haha " lê sơn lại tiếp tục phát huy đỉnh cao của "bơ thần chưởng"
- "bây giờ là buổi sáng!! "bảo nhi tức giận đến mặt đỏ bừng , nếu không phải có việc nhờ người thì cô đã bay vào cắn hắn chết ngay lập tức rồi ,
Thấy tình huống không ổn , " bơ thần chưởng" bị thọt , não bộ tiếp tục vận chuyển với tốc độ ánh sáng cuối cùng cũng nghĩ ra biện pháp ... lê sơn trả lời tỉnh bơ :
- " đúng vậy bây giờ là buổi sáng "....
Không đợi bảo nhi nói tiếp lê sơn tiếp tục hỏi
-" à mà cậu gọi tớ làm gì vậy ? "
Dường như nhớ ra điều gì đó bảo nhi quên cả việc lê sơn nhìn vào vùng cấm của mình
-" a quên mất! lê sơn chở mình tới trường được không ? Mình chờ nãy giờ mà chả có bóng dáng chiếc taxi nào cả ... nha! " giọng nói nhẹ nhàng như người yêu làm nũng cùng ánh mắt quyến rũ của phái đẹp làm lê sơn sởn da gà nhưng không thể phủ nhận sức hấp dẫn của bảo nhi ít có ai có thể chống đỡ nổi.
-" Đương nhiên rồi! Rất vinh hạnh được chở người đẹp đến lớp! "
Con b* nó gấu, chở hotgirl tới trường mà từ chối thì không phải ngốc thì cũng là liệt dương thôi, chưa kể trên đường có thể bóp thắng đột ngột để được ôm miễn phí nữa chứ. Lê sơn bất giác nở nụ cười dâm khiến bảo nhi đứng cạnh cảm thấy rùng mình.
Đang đi trên đường, lê sơn chợt hỏi :
-" ủa bố cậu đâu? Sao hôm nay không thấy ông ấy chở cậu đi học thế? ", lê sơn thắc mắc hỏi.
-" Hix! Cậu cũng biết là bố của tớ thích nuôi gà chọi mà! " bảo nhi dùng giọng điệu u oán nói.
Nhìn vào vẻ mặt của bảo nhi, lê sơn đột nhiên lầm bầm một câu ngớ ngẩn :
-" chẳng lẽ ổng lại đi chọi gà? "
-" chọi gà cái đầu cậu!, biết làm vậy là phạm pháp không?, phạm pháp đấy " bảo nhi thầm bực mình, sao mỗi lần nói chuyện với hắn mình toàn bực bội như vậy, chẳng lẽ mình và hắn là oan gia trong truyền thuyết?.
Cố nén tức giận bảo nhi tiếp tục nói :
–" con gà chọi mà bố tớ thích nhất không hiểu tại sao hôm nay đột nhiên biến mất, con gà này bố tớ mua gần 10000 USD lận hix, bây giờ chắc ổng đang lục tung cả khu phố lên đó".
Gà chọi? AAAAAAA! Có phải là con gà chọi sáng nay không ta... Lê sơn bất giác đổ mồ hôi hột.
-" cậu có thể tả hình dáng của nó cho mình biết được không? ". Lê sơn vừa hỏi vừa cầu nguyện chúa jesu cầu sao cho con gà chọi mà mình thịt sáng nay không phải là con gà mất tích, nhưng mà rất không may, đối với dân đạo chúa nhưng lại theo đại ca juda như lê sơn bình thường các ngày lễ thì chả thấy bóng dáng đâu bây giờ có việclại cầu nguyện, nếu mà chúa jesu trên cao mà nghe thấy chắc chắn sẽ gọi thiên lôi dáng xuống vài đạo sấm sét đánh cho cái tên vừa cầu nguyện một phát chết tươi.
- "um nó nặng khoảng 3kg, lông hơi đen, nhưng mà lông trên đầu nó có màu nâu vàng ấy... Nếu cậu có thấy nó thì báo cho bố mình với nha!"bảo nhi nói vài câu đã làm trái tim nhỏ bé của lê sơn muốn tan vỡ... Trời ạ, 10000 USD đó, kiểu này teo rồi, chút học về phải xử lý gấp thôi!
Lê sơn ừ cho có lệ rồi tăng tốc độ chạy đến trường.
"Keeeeeetttttt"!
- "á! Lê sơn cậu làm gì thế, sao lại thắng gấp như vậy? "
Bảo nhi cực kì tức giận, khi lê sơn thắng gấp, bảo nhi theo bản năng ôm lấy lê sơn, nên 2 quả núi cũng áp lên người lê sơn làm Bảo nhi xấu hổ không thôi còn lê sơn thì cực kỳ sung sướng, nhưng rất tiếc bây giờ lê sơn lại không có tâm trạng để hưởng thụ sự sung sướng đó
- "à xin lỗi mình mua cà phê!"
Lê sơn nói tỉnh bơ làm Bảo nhi đang xấu hổ cực kỳ tức giận, dám dê xồm rồi tỏ thái độ không biết gì hết làm Bảo nhi muốn bay lên đạp lê sơn vài cái cho bớt giận nhưng mà lấy lý do gì để đập hắn đây, bảo nhi thật sự muốn khóc.
Lê sơn chạy vào quán cà phê ven đường mua liền 5 lon cà phê hiệu "cà phê việt", bảo nhi thấy thế thì muốn nói gì đó nhưng mà vẫn còn đang tức giận nên cũng không nói không nói gì.
Last edited by ansu16; 04-10-2013 at 08:08 AM.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
-" Này, cậu có thể xuống xe được không? Tớ thấy có nhiều người đang nhìn chúng ta kìa ". Lê sơn buồn bực, dạo này mình có làm gì thất đức đâu mà hôm nay xui xẻo như vậy, còn bảo nhi thì cực kì sảng khoái vì được trả thù.
chỉ thấy có rất nhiều ánh mắt thù hận đang nhìn chằm chằm vào lê sơn đang đèo bảo nhi trên con đường đến chỗ gửi xe làm lê sơn cảm thấy rét lạnh. Lê sơn nhớ không nhầm thì đám fan của bảo nhi hình như rất bạo lực thì phải, chỉ cần đứa nào có ý gây bất lợi cho bảo nhi hôm trước thì hôm sau sẽ bị một đám người xử lý rất tàn ác. Mà đặc biệt là những người sau khi bị xử lý đa số sẽ bị lấy lý do chuyển trường và biến mất, thực ra lê sơn cũng biết là do ông già bảo nhi làm nhưng lê sơn cũng không chú ý.
- "người ta nhìn kệ người ta, mà nhìn cũng nhìn người đẹp như tớ chứ nhìn cậu làm gì !"bảo nhi đắc ý nói .
- cậu không thấy ánh mắt mấy đại ca giang hồ nhìn tớ giống như nhìn kẻ thù à, mắtcó vấn có vấn đề à. Lê sơn rất muốn nói thế nhưng mà người ta dù gì cũng là nữ giới, nhịn được cái gì thì cứ nhịn, với lại cũng cần bảo nhi thông báo chi tiết cho mình về vụ mất trộm gà nữa nên lê sơn cũng không nói gìchỉ cười cười cho qua chuyện.
Từ cổng trường đến chỗ gửi xe khá xa cũng khoảng 100m, mặc dù rất muốn chạy nhanh nhưng do đường khá đông nên lê sơn vẫn tàn tàn chạy đến bãi đỗ xe.
thả bảo nhi xuống trước khu thu vé. Lê sơn vào gửi xe nhưng khi đi ra vẫn thấy bảo nhi đứng đó. Vì không muốn bị phiền phức lê sơn làm bộ như không thấy gì nhưng mà người xưa thường nói "ghét của nào trời trao của đó", bảo nhi thấy lê sơn bước ra thì vẫy vẫy tayvẻ mặt rất vui mừng , ngoài mặt thì lê sơn thấy bảo nhi cười tươi như hoa còn bên trong thì không biết bảo nhi nghĩ cái gì, tại vì hôm nay hành động quá kỳ lạ. Học chung với bảo nhi 3 năm rồi hôm nay mới thấy bảo nhi hành động như thế. Bình thường bảo nhi cũng hoà đồng vui vẻ nhưng cũng chưa bao giờ đi cùng với con trai ( đi riêng kiểu như hẹn hò ấy chứ không phải là không nói chuyện với con trai kiểu như mấy đứa bị bệnh sợ con trai đâu!) chứ đừng nói chờ một người tại bãi đỗ xe như lê sơn, chẳng lẽ bảo nhi bị vẻ đẹp trai nam tính của mình quyến rũ??, lê sơn thầm tự sướng.
Bảo nhi cũng đang bực mình, người ta thấy mình thì luôn muốn tiếp cận còn gã lê sơn này vừa nãy rõ ràng là đã nhìn thấy mình nhưng hắn lại làm lơ cộng thêm sự việc lúc trên xe làm bảo nhi lửa giận chồng chất, khó khăn lắm mới miễn cưỡng nở nụ cười nghiêng nước nghiêng thành vẫy tay với Lê sơn, nhìn thấy lê sơn đi về phía mình, bảo nhi chợt nở nụ cười đắc ý dám chọc tức bà à, bà sẽ cho mi biết khi con gái tức giận sẽ đáng sợ đến mức nào hehe.
Lê sơn đang bước đến gần bảo nhi thì đột nhiên cảm thấy toàn thân không tự chủ được run lên, từng sợi lông cũng đồng dạng dựng đứng lên, không thể nhầm được đây tuyệt đối là sát khí... Quái lạ,lê sơn nhìn bảo nhi mà lầm bầm : chẳng lẽ cô nàng kia hận mình thấu xương hay sao mà nhìn mình cười lại sinh ra sát khí nhỉ. Quả nhiên là Lê sơn đoán đúng, trực giác nhiều năm cho biết lê sơn sắp gặp phải phiền toái rồi.
- "Này sao cậu không vào lớp, sắp đến giờ khai trường rồi đấy "lê sơn đuổi khéo bảo nhi đi, nhưng mà đến lúc này rồi bảo nhi sao có thể nghe lời lê sơn được bảo nhi liền nũng nịu nói :
- "tớ mất công chờ cậu nãy giờ mà cậu lại đuổi tớ đi là sao?"vừa nói vừa bày ra bộ mặt cực kỳ uất ức
"trời... Dễ thương quá!!!"lê sơn đứng hình thầm nói, tất nhiên là chỉ dám nói thầm chứ nói ra khỏi miệng không gãy mấy cái răng mới là lạ. Vài giây sau khi "đứng hình" lê sơn mới biết mình hơi bị mất hình tượng nên vội vàng nói :
- "à không phải, tớ chỉ lo cậu trễ giờ thôi chứ không có ý gì đâu!, xin lỗi"
- "hì, tớ với cậu cùng lớp nên tớ đi cùng cậu cho vui..."
Bảo nhi đã nói vậy thì lê sơn còn nói gì được nữa đành phải chấp nhận thôi...
Sau một hồi bla bla cùng bảo nhi, cuối cùng 2 người cũng ra khỏi bãi đỗ xe... Nhưng mà không may phán đoán lúc trước của bây giờ thành hiện thực rồi, khuôn mặt lê sơn méo xệch, bảo nhi khẽ nhíu mày nhưng trong ánh mắt tràn đầy vẻ vui mừng.
Một đám côn đồ đang hung hăng tiến về phía lê sơn cùng bảo nhi, cầm đầu là một thằng có bộ dạng mà mỗi lần lê sơn nhìn vào là muốn đấm, ai bảo nó đẹp trai hơn lê sơn chứ. Chỉ thấy một chàng thanh niên dáng người cao 1m75, thân hình cân đối phối hợp với gương mặt góc cạnh đủ làm cho biết bao cô nàng mê say đang hướng tới mục tiêu là phía lê sơn.
Lê sơn nhìn hắn mà thầm rủa "đúng là dạng chó hình người mà ", nhìn những bước chân nhẹ nhàng cộng với mùi nước hoa nam tính cuốn hút khiến lê sơn ghen ghét không thôi. Hắn đến bên bảo nhimỉm cười nói :
- "bảo nhi, chào bạn lâu rồi không gặp, bạn càng ngày ngày càng xinh đẹp hơn "hắn ta chào hỏi bảo nhi nhưng cũng không liếc mắt mắt đến lê sơn đến một lần làm lê sơn cảm thấy rất buồn bực.
- "hì, cảm ơn bạn minh hải, thui sắp vào lớp rồi mình đi trước đây "nói xong còn kèm theo một nụ cười trăm hoa đua nở làm mọi người ngẩn ngơ, "quá đẹp"ai cũng nghĩ thế. Rồi bắt đầu bước đi thậm chí cũng không nói lê sơn cùng đi làm lê sơn vỡ lẽ, thì ra nhỏ gài mình rõ ràng biết thằng chó hình người kia là ai mà không chịu giải vây giùm làm lê sơn cảm thấy khó chịu, mình rõ ràng có làm gì nhỏ đâu mà bị như vậy trời.
Đã lỡ thế rồi lê sơn cũng đành mặt dày ngậm ngùi bước theo bảo nhi ai bảo mình xui xẻo như vậy.
- "đứng lại! "một giọng nói vang lên, đúng là giọng nói lúc nãy. Lê sơn vẫn làm như không biết tiếp tục bước đi.
- "nếu là con trai thì đứng lại!"giọng nói lại vang lên, lúc này lê sơn cũng dừng lại
- "chú gọi anh? "
- "xin chào, mình tên Minh hải rất vui được biết bạn"minh hải bước gần lê sơn dùng giọng chân thành nói rồi giơ tay hướng đến lê sơn để làm quen, nếu là bình thường thì lê sơn cũng làm cho có lệ nhưng hôm nay gặp quá nhiều bực tức nên cũng chả thèm nể thằng nào cả
- "Này anhkhông quen chú, cũng không muốn quen chú, à còn nữa đừng có đến gần anh, anh bị dị ứng với nước xịt bồn cầu trên người chú.
Thật ra minh hải rất oan uổng, hắn mặc dù là du côn nhưng du côn có nhiều loại mà, ChaMinh hải làm tổng giám đốc một công ty chuyên cung cấp các dịch vụ viễn thông rất lớn nhưng hắn cũng không vì vậy mà tỏ ra kiêu căng còn rất hoà đồng với mọi người, băng đảng của hắn còn luôn giúp đỡ mọi người trong trường, hắn theo đuổi bảo nhi đã lâu nhưng chưa có kết quả gì, giờ lại thấy bảo nhi đi với một người đàn ông thì sao hắn chịu được, giờ lại bị lê sơn chửi mình là xài nước xịt bồn cầu thì sao hắn chịu được, cuối cùng sh*t dồn lên não hắn liền ra quyết định :
- "Này tôi muốn quyết đấu, cậudám không? "khi minh hải nói lời này thì đám đàn em cũng bắt đầu xôn xao hò hét đòi lê sơn quyết đấu làm lê sơn cũng muốn xông lên đập cho tụi một trận, quyết đấu thì quyết đấu sợ cha gì nó.
- "có chỗ gì tốt?"lê sơn dùng giọng điệu chần chờ hỏi, đáp ứng nhanh quá tụi nó chột thì làm sao!
- "Nếu tôi thắng cậu phải tránh xa bảo nhi ra, còn nếu cậu thắng bảo nhi sẽ thuộc về cậu thế nào? "minh hải dùng giọng điệu cực kỳ hấp dẫn nói.
Ôi vl cái thằng này quyết đấu kiểu này thắng thì khác beep gì bố phải theo đuổi bảo nhi à, nó nghĩ mình ngu à
- "Này, bảo nhi không phải hàng hoá cho chú trao đổi hiểu không, côấy có cuộc sống của cô ấy, cậu lấy lý do gì để lấy cô ấy làm vật đánh cuộc cho cậu vậy? Cậu là cái gì của cô ấy hả, cậu có phải đàn ông không? nếu muốn theo đuổi thì cứ làm một cách quang minh chính đại chứ làm thế này bảo nhi chỉ thấy ghét chú hơn thôi, thôi thì chúng ta cá tiền, thế nào 1k USD thôi" lê sơn vừa chửi vừa dụ dỗ trong lòng cực kỳ sảng khoái aaa chửi bới thật là sung sướng, còn bảo nhi đáng thương lúc đầu nghe lê sơn nói cảm động đến nỗi muốn nhào vô ôm lê sơn rồi hun một cái nhưng nghe đến câu sau thì tức đến hộc máu, chẳng lẽ mình không đáng giá bằng 1000 usd sao?
minh hải suy nghĩ một hồi cảm thấy lê sơn nói cũng đúng liền đồng ý
- " được trưa nay tại nhà thi đấu số 3, không gặp không về"
Lê sơn nổi da gà m* cái thằng này nói chuyện y như thằng gay nhưng vẫn trả lời :
- " được anh sẽ đến chú cứ chờ bị làm thịt đi" lê sơn nói rồi bước đi luôn, bảo nhi cũng đi theo để lại ánh mắt ngẩn ngơ của minh hải cùng đám đàn em.
Lê sơn thấy bảo nhi đi theo mình thì thấy hơi lạ, khi lê sơn dừng lại nhìn thì bảo nhi cũng quay đầu đi chỗ khác làm lê sơn cảm buồn cười, không còn cách nào khác lê sơn đành bước đến bên bảo nhi
- " này cậu sao thế ? " lê sơn hỏi .
- "đáng ghét "bảo nhi nói một câu rồi im luôn , lê sơn thì buồn bực mình cần hỏi bảo nhi nhiều chuyện về con gà chọi nên không thể chọc giậnđược nhưng cô nàng cứ lúc nắng lúc mưa làm lê sơn không biết phải làm gì
- " này , cậu biết cái thằng lúc nãy là ai không ? " lê sơn tiếp tục mặt dày hỏi .
- "trong trường này đứa ngốc cũng biết " bảo nhi lại trả lời giọng nói lạnh băng.
- " hèn gì tớ không biết , tớ thông minh thế này không biết cũng đúng , chỉ mấy đúa ngốc mới biết thôi , ôi thông minh đẹp trai thật là khổ " lê sơn nói.
Bảo nhi bật cười nàng chưa thấy ai mặt dày như lê sơn, nụ cười xinh như hoa nở nhưng sau một lúc khuôn mặt chợt xám đen
- "ý cậu nói tớ ngốc ? , cậu mới ngốc, ngốc, ngốc ngốc, ngốc" nói rồi bảo nhi chạy đi mặc cho lê sơn ở đó xin lỗi rối rít.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
C3
Để xem nào! Lớp 12b7... Ủa sao không có tên Lê sơn trong danh sách... Lê sơn buồn bực, cái lều gì thế ... Ủa sao tên mình lại ở lớp 12b4, mình nhớ mình có phải chuyển lớp gì đâu... à thôi kệ cứ vào lớp đó rồi tính.
Tùng tùng tùng... Tiếng trống trường trung học vang lên gần 3000 học sinh tấp nập bước vào lớp, một năm học mới với nhiều kỷ niệm đẹp bắt đầu, mặc dù hôm nay là khai giảng nhưng thật ra cũng chỉ là vào lớp giới thiệu giáo viên chủ nhiệm cùng bầu ra lớp trưởng thôi chứ ngày khai giảng chính thức cũng vào khoảng tháng 9.
Lê sơn bước vào lớp trước sự ngạc nhiên của mọi người...
- " trời đại ca 5 điểm kìa, lúc đầu còn tưởng danh sách in lầm không ngờ hắn học lớp chúng ta" một nữ sinh lên tiếng đầy vẻ hâm mộ .
- " con bà nó, là thằng trâu bò kia sao, nhìn mặt nó ngu ngu mà sao nó trâu thế" một tên lên tiếng "
-" nghe nói IQ của nó hơn 200 lận nhưng đầu óc có vấn đề "
-" xcvxxvcxđgg bla bla "
Mặc dù tò mò đại ca 5 điểm là clg nhưng lê sơn vẫn bình tĩnh bước đến vị trí cuối lớp rồi ngồi xuống, cùng lúc đó một người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi bước vào lớp nhìn cách ăn mặc cùng bảng tên thì có lẽ là giáo viên của trường, người đàn ông trung niên bước lên bục giảng và bắt đầu nói :
-" chào tất cả các em, thầy tên nguyễn thiện trình các em có thể gọi thầy là thầy thiện, năm nay thầy rất vinh dự được làm chủ nhiệm của lớp 12b4 này "
" bộp bộp bộp bộp " tiếng vỗ tay ào ào vang lên còn kèm theo theo vài tiếng hú
-" do cơ cấu tổ chức được xắp xếp lại nên lớp chúng ta sẽ có thêm một số học sinh mới cũng như sẽ có vài học sinh sẽ chuyển đi, năm nay là năm cuối cấp mọi người sẽ có những quyết định quan trọng nhất tương lai và có thể sẽ không được gặp lại nhau, vì thế bây giờ hãy cố gắng trân trọng những phút giây bên mái trường này, chào mừng các bạn gia nhập vào đại gia đình 12b4 "
" bộp bộp bộp bộp " lại một tràng pháo tay vang lên, thầy trình tiếp tục nói :
-" mặc dù đã biết qua tên cùng ảnh của các em qua danh sách lớp nhưng dù sao đó cũng là ảnh chứ không phải người thật, không nói dối chứ quả thật nhìn mặt các em thầy chả nhận ra đứa nào cả, vì thế từng em hãy đứng lên giới thiệu bản thân để thầy có thể nhớ tên cũng như để mọi người có thể quen biết nhau " thầy nói một lèo rồi mời một bạn gái ngồi đầu bàn giới thiệu bản thân...
Sau cuộc giao lưu giới thiệu bản thân cuối cùng lê sơn cũng chú ý đến một người "trần thế phong", gã là một trong những tồn tại biến thái của xã hội, 16 tuổi đã đạt đến siêu năng lực gia lv5, cha hắn là một người có chức vụ cực cao trong quân đội lê sơn cũng không điều tra kĩ nhưng cũng nghe ngóng được chút ít, hình như cũng đạt được quân hàm thượng tướng cũng như chức vụ cực kì cao gì đấy, có được chỗ dựa vững chắc như vậy nên việc hắn được đi học cũng là bình thường.
Dường như cảm thấy có người chăm chú nhìn mình thế phong quay mặt đối diện với ánh mắt rực lửa của lê sơn, lê sơn mặc dù bị đối phương chú ý nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười gật đầu nhẹ có ý chào thế phong trong lòng thì quyết định phải bắt thế phong gia nhập công ty của gia đình cho bằng được...
Mặc dù biết đối phương không có ý xấu nhưng khi thấy nụ cười trên mặt lê sơn thì cảm thấy khẽ rùng mình, từng sợi lông cứ thế dựng đứng lên, cảm giác cứ như thỏ con sắp rơi vào miệng cọp vậy. Nhìn nụ cười " chan chứa tình thâm" của lê sơn cộng với nhớ đến biệt danh của đối phương, " đại ca 5 điểm"..." đại ca 5 điểm "... ặc chẳng lẽ là 5 điểm này 5 điểm kia Kiểu xăng pha nhớt?. Nghĩ đến đây thế phong chợt căng thẳng, thằng pede kia chẳng lẽ để ý đến vẻ đẹp trai, cute, dễ thương, hồn nhiên, thân thiện, thương yêu thú vật của mình?. Thế phong âm thầm tự sướng và cũng âm thầm nhắc nhở mình phải tránh xa lê sơn ra một chút.
-" xin lỗi em tới trễ " một giọng nói trong trẻo đầy cuốn hút vang lên!
Lê sơn nhìn về phía cửa lớp mà chợt sững sờ, không chỉ riêng lê sơn mà tất cả mọi người trong lớp đều sững sờ " quá đẹp "...
-" wooooooooaaaaaaaaaaaaaaaa "
- " hú hú hú hú hú hú hú hú! "
-" trời miu hương kìa, cô ấy là thần tượng của tớ 3 năm rồi! "
-" không biết có phải miu hương thật không bây giờ có nhiều người thích cosplay thành người nổi tiếng lắm "
-" trời các bạn không nhận ra miu hương thật hả, tui là fan ruột của cô ấy nè, nhìn ngoài đời thật còn xinh hơn trong ảnh nhiều ! "
-" bla bla........ "
Cả lớp bắt đầu xôn xao hẳn lên, vì cái tên này quá hot trong thời gian qua, còn đối với lê sơn thì cũng chỉ dùng ánh mắt của mình để thưởng thức người đẹp thôi chứ cũng chẳng biết cô ta là ai!
" RẦM! " tiếng đập bàn vang lên
-" TẤT CẢ IM LẶNG ! " giọng thầy giáo vang lên khiến cả lớp im ắng
-" còn em vừa đến trễ, xin mời ngồi vào chỗ rồi giới thiệu bản thân để mọi người làm quen "
-" vâng thưa thầy " hương hương trả lời bằng một giọng rất cuốn hút khiến mấy thằng đực rựa trong lớp mê mẩn còn vẻ mặt các cô gái thì vừa hâm mộ vừa ghen ghét...
Hương hương đảo mắt nhìn quanh lớp cuối cùng " a! " một tiếng rồi bước nhanh đến góc lớp nơi lê sơn đang ngồi.
Lê sơn đang chăm chú nhìn Thế phong với ánh mắt rực lửa thì một giọng nói trong trẻo đầy cuốn hút vang lên :
-" tớ ngồi đây được không? "
Lê sơn nhìn về phía người phát ra âm thanh mà thầm tự sướng" đẹp trai quả là cái tội ", hắn nhanh chóng mỉm cười với người đẹp rồi nói :
-" được thôi, chỗ này vẫn chưa ai ngồi cả "
-" hì, cảm ơn! "
-" không có gì! "
Hương hương để cái cặp xách nhỏ nhắn xinh xắn xuống dưới ghế rồi bắt đầu nói :
- " chào tất cả mọi người trong lớp 12b4, mình tên là nguyễn ngọc hương hương, các bạn có thể gọi mình là miu hương hoặc hương hương đều được, mình mới chuyển trường đến đây mấy bữa nay nếu có gì không phải mong các bạn tận tình chỉ bảo, mình xin chân thành cảm ơn! " nói rồi hương hương làm một động tác cúi đầu thật sâu!
Một loạt tiếng vỗ tay xen lẫn tiếng huýt sáo vang lên...
Lê sơn nhìn hương hương mà thầm khâm phục, khả năng giao tiếp cùng khả năng hoà đồng của nhỏ quả thật rất cao.
-" xin mời học sinh hương hương ngồi xuống, bây giờ thầy sẽ thông báo một số vấn đề liên quan đến lịch sử, nội quy nhà trường năm nay....... "
-"Năm 1962, trường Trung học Đức Trọng ra đời với một lớp đệ thất (tương đương lớp 6) đặt nhờ tại ấp Thái (nay là trường Tiểu học Võ Thị Sáu, thị trấn Liên Nghĩa). Đó chính là tiền thân của trường THPT Đức Trọng hiện nay. Từ đó đến nay, có thể chia quá trình hình thành và phát triển của trường thành các thời kì như sau:"
"Thời kì 1962 – 1975: “Hình thành và từng bước trưởng thành.... Thời kỳ 1962 – 1963: trường chỉ có 1 lớp 6. Thầy Nguyễn Chí là Hiệu trưởng... Năm học 1963 – 1964: trường có 1 lớp 6 và 1 lớp 7, thầy Bùi Đình Sơn là Hiệu trưởng của trường... Tháng 6 năm 1964 trường dời từ ấp Thái về vị trí hiện nay, có 6 phòng học, nhà văn phòng và hội trường nhỏ.... Đến năm học 1966 – 1967: trường có 4 lớp, 09 giáo viên, thầy Phạm Văn Vực là Hiệu trưởng... Bla bla.. "
Thầy chủ nhiệm nói từ trên trời dưới đất làm lê ngáp ngắn ngáp dài, vội vàng lấy trong cặp ra một lon cafe Việt mở nắp tu ực ực
-" từ năm 2010 đến nay chúng ta dưới sự lãnh đạo đúng đắn của thầy hiệu trưởng hoàng vũ ngoan cùng sự cống hiến to lớn của các thầy cô và các em học sinh, trường chúng ta đã được biết đến là ngôi trường tốt nhất huyện... Các em nên tự hào là một học sinh của ngôi trường này. "
-" nội quy năm nay cũng có một số thay đổi... Abcxyz... "
Sau khi nốc hết một lon cà phê , lê sơn lại thò tay vào trong cặp lấy thêm một lon cà phê nữa tu ực ực trước sự kinh ngạc lẫn kinh dị của hương hương .
- " chào bạn, bạn là lê sơn phải không ? , mình là miu hương rất vui được làm quen " để tránh lê sơn tiếp tục làm cái hành động " thiếu văn hóa" kia hương hương đành chủ động làm quen ...nhưng trên mặt treo một nụ cười cứng nhắc có vẻ không nguyện ý lắm...
- " sao bạn biết tên tớ ? " lê sơn kinh ngạc, cô nàng này không phải mới chuyển trường đến đây sao, mình chưa giới thiệu tên cho nàng biết mà .
- " hì , cô sương nói cho tớ biết " nói rồi đắc ý mở chiếc cặp xách màu hồng xinh xắn lấy ra một xấp tài liệu đưa ra trước mặt lê sơn
- " cô ấy nói đưa cái này cho cậu là cậu sẽ biết phải làm thế nào à , biết tại sao tớ biết tên cậu rồi chứ " hương hương mỉm cười nói .
Lê sơn cực kỳ kinh ngạc , đây không phải là hồ sơ hợp đồng vệ sĩ của 1ST Security sao? ...lê sơn tiếp tục mở hợp đồng ra xem ... ax "what the hellllll" cái hợp đồng kiểu gì thế này ... mặc dù gần như tất cả các điều khoản trong hợp đồng này có vẻ bình thường không có vấn đề , mục tiêu bảo vệ là cô nàng hương hương nhưng quan trọng là điều khoản mà lê sơn quan tâm nhất lại có vấn đề " tiền lương hàng tháng sẽ do thân chủ tùy ý chi trả " cái này không phải là muốn trả bao nhiêu thì trả sao , lê sơn thầm buồn bực nhưng vẫn cố nở nụ cười , mặc dù hơi khó coi
- " xin chào tiểu thư hương hương xinh đẹp ,dễ thương ,đáng yêu, lương thiện, cao quý, thông minh, quyễn rũ, hiền lành, đoan chính, thương người, chăm chỉ , ngoan ngoãn ... người vợ hiền gương mẫu, người mẹ hiền gương mẫu, người .....xzxcczxx...nhân vật gương mẫu cả năm, rất vinh dự được làm vệ sĩ cho cô, tôi sẽ ngày ngày cầu nguyện chúa giê su, phật tổ như lai, bồ tát, thánh ala, đường tăng, chư bát giới , sa tăng, tôn ngộ không, thánh abczxy z phù hộ cho cô nếu cô có thể thay đổi điều khoản thứ 99 trong hợp đồng, rất chân thành cản ơn "
Hương hương nghe lê sơn nói một lèo mà muốn " đứng hình " cuối cùng cũng lắp bắp được 3 chữ - " cảm...cảm ơn " rồi im bặt, chỉ thấy khuôn mặt đã hơi ửng hồng, cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp khẽ nhếch lên nhưng rồi nghĩ đến gã này có thể đã nói như vậy với biết bao cô gái rồi, khuôn mặt lập tức phủ một tầng sương lạnh, khẽ " hừ " một tiếng hương hương liền nói
- " xin lỗi, cô sương đã nói các điều khoản này do cô ấy chính tay xác định và sẽ không thể thay đổi, còn nữa xin gọi tên tớ là miu hương, chỉ có bạn bè người thân tớ mới gọi tớ là hương hương thôi "
Bình thường có người khen ngợi hương hương như thế thì cô nàng chắc chắn sẽ rất vui vẻ, nhưng mà mấy bũa trước sau khi biết nguyên nhân mình chuyển đến đây học cùng với việc nói chuyện với mẹ lê sơn thì hương hương cũng hơi xác định nguyên nhân mình được lê sơn làm vệ sĩ riêng, chủ yếu là để cho 2 người tìm hiểu lẫn nhau rồi .... hương hương nghĩ đến đây thì mặt đã đỏ bừng
Lê sơn khóc không ra nước mắt, mình có làm gì con nhỏ này đâu, nãy giờ dùng 3 tấc lưỡi khen nhỏ mà nhỏ tự nhiên tức giận với mình, chẳng lẽ vì tiền, lê sơn nghĩ tới đây thì thấy hơi tức giận nhưng mà mama đã an bài như thế thì chắc cũng có lý do của nó ... lê sơn trầm mặc không nói gì
Hương hương thấy mình hơi quá nhưng cũng đã lỡ rồi, rồi thấy lê sơn không nói gì thầm nghĩ con trai gì mà nhỏ nhen, mới có chút xíu mà bày đặt giận hờn vu vơ nhưng vẫn chủ động chuyển chủ đề
- " này, tớ hỏi cái này cậu đừng giận nha "
- " cậu hỏi đi ! " lê sơn ngạc nhiên, cô nàng này thay đổi sắc mặt cũng quá nhanh đấy chứ
- " cậu có bị thần kinh không ? " hương hương rụt rè hỏi
"Mi mới thần kinh cả nhà mi đều bị thần kinh" lê sơn thầm rủa hương hương nhưng cũng miễn cưỡng nở nụ cười nói
- " cậu đoán thử xem "
- " vậy cậu có biết tại sao cậu có biệt danh đại ca năm điểm không ? " hương hương thắc mắc hỏi nhưng trên mặt hơi biểu hiện khác thường
- " tớ cũng không biết đại ca 5 điểm là cái gì nữa "
- " trời cậu không biết thật á, cậu nổi tiếng lắm đó, trên diễn đàn trường topic nói về cậu nhiều lắm, nhất là hầu hết bài kiểm tra của cậu đều đạt điểm tuyệt đối nhưng thi cuối kỳ cậu lại bỏ thi làm thành tích của cậu chỉ đạt học sinh trung bình nên ai cũng nói cậu bị thần kinh đầu óc có vấn đề rồi cái danh hiệu đại ca 5 điểm ra đời luôn ,,,,bla bla "
Mặt lê sơn tái mét, ông có thi cuối kì hay không thì liên quân gì tới ông cố nhà tụi mày mà tụi mà chém gió như thế, đồng thời cũng hiểu ra tại sao mình lại có danh hiệu như thế
- " nhưng mà tớ làm như vậy cũng 7 năm qua rồi nhưng sao năm nay tớ mới có biệt danh này?" Lê sơn thắc mắc hỏi
- " à, cái danh hiệu này là do tớ đặt ra mà" hương hương đắc ý nói cũng không để ý sắc mặt lê sơn lúc xanh lúc trắng
- " cảm ơn, tớ thấy cái biệt danh này cũng hay " lê sơn tức giận, nhưng dù sao cô nàng hương hương cũng là con gái, không thể đánh mắng cô nàng được nên cùng ậm ừ cho qua chuyện, nhưng mà làm cho cô ta tức tối một chút cũng chẳng sao
- " à tớ cũng hỏi một câu cậu đừng có giận nha ! " lê sơn quyết định phải trả thù nhỏ nên cũng bắt đầu hỏi vui vơ, ánh mắt thâm ý nhìn cô nàng
- " ừ, cậu hỏi đi " hương hương cảnh giác nhìn lê sơn, ánh mắt của hắn làm bảo nhi hơi thiếu tự nhiên
- " cậu có bị thần kinh không ? "
- " không " hương hương trả lời chắc chắn đồng thời cũng đoán ra gã lê sơn đang trả thù việc lúc nãy mình trêu chọc gã
- " vậy cha mẹ cậu có thù với cậu à ? "
- " không, cậu hỏi vậy làm gì ? " hương hương buồn bực, nãy giờ gã lê sơn lảm nhảm gì vậy
- " đương nhiên có lý do rồi, tên miu hương của cậu do ai đặt ? "
- " do mẹ tớ đặt, thì sao? "
- " thì đó, tớ nói không sai đâu, lấy tên người đặt cho cậu thì không chịu, lại lấy tên con thú, con súc sinh đặt cho cậu, cậu biêt miu nghĩa là gì không ? Là còn mèo đấy, mà mèo thì ai cũng biết nó hay ăn vụng mà ăn vụng là ám chỉ của trộm cướp rồi, mẹ cậu đặt tên như thế là muốn cậu lớn lên làm trộm làm cướp rồi còn gì, còn nữa hương có nghĩa là gì, là mùi hương mà mùi hương nào cũng là hương, hương hoa cũng là hương mà trong toilet.."
- " cậu im đi " hương hương hét lên , hiển nhiên không chịu nổi mấy lời thô bỉ của lê sơn, nếu giờ không phải giờ học có lẽ nàng đã bay zô cắn một phát chết tươi gã lê sơn rồi
- " EM BÀN CUỐI XIN DỮ TRẬT TỰ ! "
tiếng thầy giáo vang lên làm hương hương giật mình, trừng mắt nhìn lê sơn một cái rồi vội vàng cúi đầu , lê sơn thì cực kì đắc chí , dám đùa với ông à, ông cho ăn hành cả lũ
.....
- " bây giờ lớp chúng ta sẽ bầu lớp trưởng ...."
.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
C4 :
Cuối cùng buổi khai giảng cũng kết thúc, điều mà lê sơn không ngờ tới là mình bị bầu làm tổ trưởng tổ 4 nhưng lê sơn cũng không từ chối, còn hương hương được bầu chọn làm lớp phó văn nghệ thì cũng Không có gì ngạc nhiên.
Được bầu làm lớp trưởng là một thằng nhóc đeo kính tên là nguyễn phước, nhìn mặt thì có vẻ tri thức hiền lành, lớp phó là một cô bé khá xinh xắn tên là trần thu thảo
Khi lê sơn chuẩn bị đứng lên ra về thì hương hương ngồi bên cạnh lại nói :
-" này lê sơn, theo hợp đồng thì từ bây giờ cậu sẽ phải bảo vệ tớ 24/24 trong vòng nửa năm, hôm nay tớ không có lịch tập luyện nên chút nữa tớ theo cậu đi lấy đồ đạc rồi mang đến nhà tớ "
Lê sơn suy nghĩ một chút cũng không thấy điều gì không ổn nên cũng đồng ý :
-" cảm ơn ! cậu có xe không, tớ đi xe đạp tới đây "
-" vậy chút cậu đi cùng xe với tớ, xe cậu để đây vài ngày nữa lấy cũng được "
-" nhưng chút nữa tớ cần đi thăm vài người chắc tới tối mới xong, có gì cậu cứ về trước rồi đưa địa chỉ nhà cho tớ, buổi tối tớ sẽ tới! "
-" không được ! chút nữa tớ đi với cậu " hương hương cố chấp nói
-" cũng được, lỡ xảy ra chuyện gì cũng đừng trách tớ "
-" được! "
Lê sơn đành đi theo hương hương bước ra khỏi phòng học
Đi được một lúc, lê sơn ngạc nhiên hỏi :
-" không phải cậu có xe à, sao lại đi về phía cổng trường? "
-" ai nói tớ phải để xe trong trường chứ " nói rồi hừ một tiếng đi thẳng.
Hai người ra ngoài cổng trường, đi đến khách sạn " Hà nam" gần đó.... Nhìn vào chiếc xe của hương hương mà lê sơn muốn trợn tròn mắt... Trời ạ "Bmw M6" lại còn màu hồng nữa chứ, chiếc này bán tại Việt Nam ít nhất cũng hơn 3 tỷ, nhỏ đúng là con đại gia có khác...
Nhìn vào biểu tình ngơ ngác của lê sơn, hương hương có chút đắc ý chỉ tay về phía ghế lái phụ rồi nói :
- " cậu ngồi vào đây!"
lê sơn ngồi vào trong xe, thắt dây an toàn rồi bắt đầu đánh giá tỉ mỉ chiếc xe, nội thất trong xe khá sang trọng với phong cách Châu Âu, các thiết bị được thiết kế tinh xảo nhưng lại không phức tạp, trên cửa kính còn treo vài con búp bê nhỏ nhắn xinh xắn
- " thế nào? Xe tớ có đẹp không?" hương hương chợt hỏi
- " ừ rất đẹp, xe này cậu mới mua à?"
-" không có, tớ được papa mua cho hồi năm ngoái nhưng mà trên đà lạt xe cộ đông đúc papa tớ sợ tớ bị tai nạn nên không cho chạy, nhưng không hiểu sao lúc chuyển đến đây thì papa tớ lại cho tớ chạy nữa "
lê sơn ừ một tiếng rồi cũng không nói gì nữa, dù sao mình và đối phương cũng không quen thuộc lắm.
Lê vòng 2 tay ra phía sau đầu nhìn hương hương lái xe với vẻ mặt hưởng thụ cùng kỳ quái, cô nàng không hỏi mình ở chỗ nào sao?
-" này, cậu biết tớ đi đâu sao? " lê sơn không nhịn được hỏi
-" về nhà cậu, yên tâm tớ biết nhà cậu ở đâu hihi" hương hương mỉm cười nói
- " trời ạ, không phải cậu muốn gả cho tớ đấy chứ, điều tra gì mà kĩ lưỡng thế, nhưng mà cậu yên tâm đi, người đẹp ngôi sao như cậu ai mà chả muốn, tớ cũng không ngoại lệ đâu, cậu xem dáng người cậu ngon như vậy úi chà chà, rồi cậu xem cặp chân dài dài của cậu đi, doggy style thì ngon phải biết hehe"
Nghe lê sơn nói nhảm mà khuôn mặt hương hương không khỏi đỏ lên, trừng mắt nhìn lê một cái rồi nói :
- " ai thèm gả cho cậu, dù có lấy heo cũng không lấy cậu" nói rồi lạnh lùng quay mặt về phía trước tiếp tục lái xe còn miệng bắt đầu hát
- " ta là hương hương xinh đẹp nhất quả đất... Ta là hương hương hát hay nhất quả đất...ta là hương hương tài giỏi nhất ....."
Lê sơn ngồi cạnh nghe một lúc mà trợn mắt há mồm, mặc dù giọng hát trong trẻo, cuốn hút khiến người nghe tâm hồn bay bổng, nhưng mà ca từ thì hơi " có vấn đề ", cuối cùng thì lê sơn cũng hiểu ra một viêc " thì ra có người tự kỷ còn ghê hơn cả mình "
- " này cậu bớt tự kỷ có được không ?"
- " hứ, không nghe thì thôi nhiều người muốn nghe tớ còn chẳng thèm hát "
~ một lúc sau ...
- " này lê sơn, mẹ cậu nói cậu là vệ sĩ rất giỏi, thế cậu biết làm cái gì không ? "
- " tớ biết đánh nhau " lê sơn thản nhiên đáp
- " dựa vào cái thân thể tong teo gió thổi còn bay của cậu á, cậu thấy vệ sĩ trên tv không?, toàn đầu trâu mặt ngựa, lưng gấu chân voi, còn nhìn cậu đi dù lọc hết thịt nấu canh đu đủ cũng chả đủ tớ ăn một bữa " hương hương từ sáng tới giờ toàn bị lê sơn trêu tức, thấy bây giờ có cơ hội thì bắt đầu đâm hơi xối xả cho sướng miệng
- " ây, không được không được, cậu tuyệt đối đừng ăn canh đu đủ, hai trái cam của cậu bây giờ là vừa lắm rồi, nếu ăn canh đu đủ nó lại to ra rồi bắt đầu xệ xuống bóp nó không có sướng " lê sơn vừa nói vừa nhìn về phía hai trái cam của hương hương, khóe miệng có nước miếng chảy ra
- " đồ dâm tặc toàn ăn nói lung tung, không thèm nói chuyện với cậu nữa " lần này hương hương bảo trì im lặng tiếp tục lái xe, lê sơn cũng không trêu chọc hương hương nữa mà ngồi chăm chú nhìn cô nàng từ đầu đến chân xem có lộ cái gì không, thỉnh thoảng còn có một chút nước miếng chảy ra làm hương hương nổi cả da gà.
Mười phút sau, hương hương dừng xe trước sân nhà lê sơn, cả hai người bắt đầu bước vào nhà
- " kì lạ, sáng nay mình nhớ khóa cửa rồi mà ta " khi thấy cửa không khóa thì lê sơn bắt đầu kinh ngạc
- " hừ rõ ràng là đầu óc có vấn đề, có khóa cửa mà cũng quên, trộm nó vào nó khoắng hết rồi khóc " hương hương cũng không quên đả kích lê sơn một câu
-" này cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu, trí nhớ của tớ nếu tớ nói đứng thứ 2 thì chả có đứa nào dám đứng thứ nhất đâu "
-" trình độ bốc phét đứng thứ nhất thì có " hương hương bĩu môi xem thường rồi bước theo phía sau lê sơn
Cánh cửa mở ra, đồ đạc trong nhà vẫn không có dấu vết di dời làm lê sơn thoáng yên tâm, nhưng phía nhà bếp chợt truyền ra tiếng động
- " có người ? " hương hương khẽ hỏi
- " um, để tớ đi xem sao "
- " ai ở nhà bếp thế ?! " lê sơn lớn tiếng hỏi
Một loạt tiếng động ở nhà bếp vang lên hình như là tiếng xong nồi rớt xuống, tiếp theo là một loạt tiếng bước chân.... cạch ! Cánh cửa nhà bếp mở ra, một thiếu nữ tóc thân hình mảnh mai, cao khoảng 1m65, cột tóc đuôi ngụa có hơi nhuộm vàng, làn da trắng hồng mũm mĩm như gia em bé, trên người mặc một chiếc áo thun màu hồng nhạt kết hợp cùng chiếc váy ngán màu trắng càng tăng thêm vẻ thơ ngây đáng yêu
Cô bé khẽ gọi một tiếng " anh hai " rồi chạy tới vòng tay qua ôm cổ lê sơn thậm chí còn nhảy lên dùng đôi chân mảnh khảnh trắng như tuyết ôm lấy eo, hun lên má lê sơn rồi rúc luôn trong ngực lê sơn không chịu buông ra
Lê sơn khẽ vuốt tóc cô bé, quay qua nói với hương hương bên cạnh:
- " đây là em gái mình, lê linh, năm nay mới vào lớp mười, nó học cùng trường với tụi mình đó, nhưng mà bình thường nó ở với mẹ chứ không có ở đây "
- " em gái cậu thật đáng yêu, chào em nhá bé linh " hương hương cảm thấy rất thích cô bé linh này nên cũng chủ động làm quen
Lúc này lê linh cũng ngẩng mặt lên, lúc thấy hương hương hai mắt tỏa sáng như bóng đèn 100w, thất thanh kêu lên :
- " trời chị là miu hương phải không?, em là fan ruột của chị đó, mỗi lần có chương trình về chị trên tivi là em bỏ cả bài vở để xem đấy, chị xinh đẹp, lại hát hay nữa , chút chị cho em xin chữ kí nha, em mà có chữ kí của chị chắc cả lớp hâm mộ em chết mất hì hì " mặc dù đang làm một tư thế hơi khó coi nhưng lê linh vẫn không ngại
- " hihi cám ơn em, chút nữa chị kí chị ký cho em 10 chữ luôn, mà em cũng xinh đẹp lắm, muốn làm ngôi sao cũng không khó đâu "
- " thôi em không dám làm ngôi sao đâu, anh hai em đánh em chết "
- " tại sao vây? "
- " mà chị là gì của anh hai em vậy ? "
...............
Hai người vừa gặp đã thân ríu ra ríu khiến lê sơn không biết nói gì hơn, đành phải làm bộ ho khan mấy tiếng rồi mời hương hương vào trong phòng khách chứ cứ đứng như vậy thì cũng hơi kỳ.
Lê sơn bế bé linh vào phòng khách, ngồi lên ghê sô pha đặt bé linh trên đùi mình, hai tay không khách khí băt đầu xờ xoạng khắp người linh trước ánh mắt ngượng ngùng của hương hương, trong miệng thì bắt đầu lẩm bẩm :
- " ba tháng không gặp không ngờ em lại gầy đi, ah cũng không phải, chỗ này lớn hơn một chút, chỗ này có hơi thừa, ah chỗ này thiếu chút thịt ... blahh blahhh"
Đôi mắt lê linh long lanh ngập nước nhìn lê sơn ý bảo đừng có làm như vậy nữa, lê sơn không trêu lê linh nữa, ôm cô lấy cô bé, khẽ vuốt nhẹ mái tóc cô hỏi :
- " sao, bữa nay em có chuyên gì mà lại ghé qua đây thế, có phải đòi quà không? " lê sơn quá hiểu tính cách cô bé này rồi, không có chuyện gì thì đừng mơ nó bước vào đây nửa bước.
Lê linh ngượng ngùng khẽ đánh vào ngực lê sơn mấy cái, dùng giọng điệu oan ức nói:
- " anh hai này, người ta lớn rồi, còn có chị miu hương ở đây nữa, anh đừng có làm cái chuyện xấu hổ này nữa được không, anh cứ làm vậy sao em dám lấy chồng nữa huhu" lê linh làm nũng bộ dáng cực kì đáng yêu, khiến lê sơn cười vang, cả hương hương cũng không nhịn được khẽ mỉm cười
Khẽ nhéo cái mũi nhỏ nhắn xinh xắn của linh khiến cô nàng bất mãn đấm vào lưng lê sơn thùm thụp, lê sơn cười nói:
-" em gái của anh xinh đẹp như thế này mà sợ ế à, lần truớc anh qua nhà em thấy mấy đứa nhóc đứng trước cửa tặng hoa nữa mà, anh mới đánh có một đứa mà tụi nó chạy hết trơn. Ah em chờ chút nha, anh có cái này đảm bảo em sẽ thích" nói rồi đặt lê linh lên ghế salon chạy tót lên lầu.
Trong lúc lê sơn lên lầu thì lê linh lại hết sức tò mò về hương hương, phải biết rằng từ trước tớ giờ anh hai của mình chưa bao giờ mang một người con gái nào về nhà nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện một người, mà người này lại vô cùng xinh đẹp, điều đó có nghĩ là gì?, không phải đây chính là chị dâu tương lai sao?, hừ mình phải mách chị dâu tương lai tật xấu của anh hai để anh ấy hết ăn hiếp mình mới được, suy nghĩ non nớt của lê linh đã thầm chấp nhận người trước mặt mình là "chị dâu" rồi nên nói năng bắt đầu có hương vị làm nũng với hương hương:
- " chị hương hương, anh hai em thật là vệ sĩ của chị sao"
-" um, chị nói dối em làm gì, hắn thật sự là vệ sĩ của chị đấy " hương hương có chút bất đắc dĩ, gã lê sơn làm vệ sĩ cho mình dọa người lắm sao??
- " trời ạ!, chị không biết đó thôi, từ 7 năm trước anh của em đã không làm vệ sĩ cho nữ giới rồi, đặc biệt là trong giới nghệ sĩ đó, chị là trường hợp đặc biệt đấy, trời ơi... em hâm mộ chị quá đi, anh của em toàn làm vệ sĩ cho tổng thống không à " lê linh bắt đầu kể lể chuyện xưa của lê sơn, dù gì người ta cũng là chị dâu tương lai rồi, đâu cần phải ngại ngùng gì nữa.
-" anh em giỏi thế à, nhưng mà chị thấy hắn cũng bình thường mà, mà linh nè, sao anh của em lại có thành kiến với giới show biz như vậy?" hương hương mặc dù nói vậy nhưng cũng không tin tưởng lắm, vệ sĩ tổng thống à, đúng là mơ mộng.
- " ặc, em nói nhỏ cho chị nghe nhưng chị đừng có nói cho ai nghe chưa" lê linh nhìn tới nhìn lui xem lê sơn đã xuống lầu chưa... khi thấy không thấy ai mới thở phào một hơi nhẹ giọng nói:
-" hồi xưa anh hai của em có hâm mộ một ngôi sao ca nhạc khá nổi tiếng, à cũng chỉ hâm mộ thôi chứ không có ý gì khác đâu nha. nhân dịp cô ca sĩ đó có tới công ty nhà em tìm vệ sĩ thế là anh hai hăng hái làm vệ sĩ cho cô nàng, mà chắc chị cũng biết quy tắc ngầm của giới nghệ sĩ nhỉ....ặc em không phải có ý nói chị như thế đâu, nhà chị giàu như vậy mà, hix, thế là cô ca sĩ đó với ông bầu của cô nàng gian díu với nhau không ngờ còn bắt anh hai của em đứng gác ngoài toilet, thế là anh hai bực quá đập cho hai người đó một trận rồi hai người đó kiện anh lê sơn ra tòa nhưng mà anh lê sơn đánh luôn cả đám thẩm phán với đám luật sư bên phía cô ca sỹ đấy luôn khiến mẹ em phải tốn nhiều công sức mới dàn xếp được haizzzz" nói xong biểu tình dương dương tự đắc như chính mình mới là người làm vậy.
Hương hương khi nghe xong câu chuyện, mắt đã biến thành hình chữ "A" , miệng thì thành chữ "O" , cuối cùng cũng thốt ra được mấy chữ:
-" anh của em thật là trâu bò "
- " đúng vậy hihi, nhưng mà anh của em không nhận làm vệ sĩ cho con gái là có lý do khác đó, à nhưng mà lúc chị nói chuyện với anh sơn thì chị cũng đừng nói về chủ đề show biz, anh của em chả biết cái gì đâu, ảnh chỉ biết học rồi lên núi đánh gấu thôi hihi "
- " nói xấu người khác là không tốt đâu nha, cẩn thận anh phết cho mấy cái vào mông bây giờ"
Lê linh nghe thấy giọng nói này thì xíu chút nữa thì té ghế, nhưng cũng không yếu thế phản bác lại:
-" hứ, em chỉ nói sự thật thôi, anh chính là một tên ngốc chính cống, chị hương hương, em đảm bảo với chị bây giờ chị có hỏi khởi my với hồ ngọc hà là ai thì anh em cũng trả lời là không biết cho xem"
-" có chuyện đó nữa hả lê sơn" hương hương cũng chen vào một câu
- " mịe " lê sơn phun ra một câu chửi tục kinh điển khiến 2 cô nàng thầm khinh bỉ không thôi
- " sao lại không biết, đừng có khinh người như thế chứ, hồ ngọc hà không phải con nhỏ bán bánh mì đầu ngõ sao, còn nữa khởi mi không phải con nhỏ bán chè trong quán chè ba con mèo sao " lê sơn đắc ý nói, đồng thời nhìn hai cô gái bằng ánh mắt thương hại, đúng là câu hỏi ngốc nhất trong ngày.
Ánh mắt hai người con gái cũng nhìn lê sơn như nhìn người ngu ngốc, hồ ngọc hà với khởi my mà bán bánh mỳ với bán chè thì gã lê sơn này không biết đi ăn xin ở nơi nào?....
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats